1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nằm vùng là một kĩ thuật - Nhị Nguyệt Sinh (Full 80c Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      NẰM VÙNG LÀ KỸ THUẬT
      [​IMG]
      Tác giả: Nhị Nguyệt Sinh
      Thể loại: đại, Hắc bang, HE

      Convert: Quỳnh Súc Vật
      Editor: Sakura0606, maimai0110
      Nguồn edit: Sưu Tầm
      Nguồn eBook: cungquanghang.com

      Giới thiệu

      Thiệu Phi Phàm thề cách cường điệu" Tôi ngủ với ấy", Thượng Tâm đỏ mặt chất vấn "chẳng lẽ quên sạch chuyện chúng ta ngủ chung giường chung gối rồi sao?". Mọi người đưa ánh mắt tràn đầy nghi vấn nhìn , Thiệu Phi Phàm phát điên hỏi lại "Tôi ngủ cùng ?" Thượng Tâm suy nghĩ chút rồi dùng sức gật đầu. Thiệu Phi Phàm cũng bắt đầu hoài nghi, chẳng lẽ mình ngủ cùng ta?​

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 20/10/15
      ylanbornthisway011091 thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 1

      Ở thành phố G, nhà họ Thượng được biết đến là gia tộc nổi tiếng, Thượng lão gia còn giữ chức vụ quan trọng trong quân đội. Con trai duy nhất của ông là Thượng Trạm Bắc mặc dù chưa gia nhập giới chính trị nhưng cũng là luật sư nổi danh khắp nơi, có quan hệ thân thiết với rất nhiều ở ở cả giới chính trị và kinh doanh. Con dâu của nhà họ Thượng là Hạ Hâm Hữu, là người được nhà họ Thượng nuôi dưỡng từ , lớn lên ở nhà họ Thượng, cũng tài giỏi kém gì con trai nhà họ Thượng, có thể là hô phong hoán vũ trong giới kinh doanh.

      Thượng Trạm Bắc cùng Hạ Hâm Hữu có con , và người con trai 20 tuổi, từ thông minh hơn người, nên được Thượng lão gia vô cùng cưng chiều, nhưng người màThượng lão gia quý nhất phải là đứa cháu trai của mình mà là cháu Thượng Tâm.

      Trong mắt người ngoài, Thượng Tâm chính là người rất xinh đẹp, đại tiểu thư được mọi người ngưỡng mộ. thực tế, được người nhà họ Thượng cưng chiều hết mực, thậm chí được bảo bọc như đứa bé.

      chưa từng ngồi xe buýt, chưa từng ăn cơm ở căng tin trường, học thêm, cũng chẳng biết cây bút mình dùng giá bao nhiêu, chứ đừng đến việc làm sao để kiếm ra tiền. Mà Thượng Trạm Bắc lại muốn con mình lấy chồng xa, nên chuyện hôn nhân của cũng được lo liệu từ trước khi chào đời.

      Nhưng tất cả những việc đó đều theo ý muốn của sao?.

      Đáp án tất nhiên là .

      Lần đầu tiên Thượng Tâm có hy vọng nhưng thể như ý của mình, đó chính là thi vào trường Cao Đẳng. Trước kì thi tốt nghiệp trung học, Thượng lão gia cùng cháu khoe khoang khoác lác, tuỳ tiện chọn trường học. Đáng tiếc Thượng Tâm lại mang tính tuỳ hứng và cố chấp, nên trừng mắt với ông: “Cháu vào trường bằng sức lực của bản thân, hơn nữa còn phải đâu vào trường lớn nhất thành phố G.

      Tất nhiên ong cụ rất mừng khi cháu mình lại có chí như thế, nhưng sau khi nhận được phiếu điểm thi Cao đẳng xong, mọi người trong nhà đều trầm mặc. Thượng Tâm tự giam mình ở trong phòn rồi khóc suốt, ai khuyên cũng nghe, cuối cùng vẫn là Hạ Hâm Hữu ra mặt, kéo ra ngoài, nhưng Thượng Tâm lại cố chấp phi thường, muốn thi lại lần nữa.


      Hôm nay chính là ngày Thượng Tâm được về nhà, khuôn mặt hồng hào hơi mang theo nét trẻ con, tóc rơi bên tai, đôi môi căng mộng. Vừa nhìn đánh giá ngay trong sáng, mặc dù phải là xinh đẹp nhất, nhưng gương mặt thanh tú làm người khác phải lóa mắt.

      Tài xế của nhà họ Thượng là chú Lưu, vừa nhìn thấy côđã lập tức mở cửa xe giúp , tóc mái che khuất khuôn mặt của Thượng Tâm, thể nhìn ra tâm tình gì của ,chỉ là khóc chắc thành tích học tập quá kém.

      Khi lên xe, chú Lưu liền thấy lo lắng, Thượng Tâm cốgắng lắm mới ra “ trở về nhà, đến nhà trọ của Thần”.

      “Tiểu thư, ông chủ còn còn có cậu chủ và bà chủ đều đợi về” chú Lưu quay đầu lại khuyên về nhà, nhưng lại nhìn thấy cặp mắt đỏ hồng của nên gì nữa mà thở dài, “Được”. Xem chừng lại thi rớt nữa rồi, trở về nhà cũng khóc, còn bị bà chủ mắng, nếu để cho thiếu gia Thần khuyên nhủ tiểu thư chắc xong đâu.

      Thượng Tâm đứng ở trước cửa phòng trọ , trong tay nắm kết quả học tập mà nhà trường phát cho , mím môi, thân thể bởi vì đủ sức chịu đựng mà khẽ run. lấy chìa khoá từ trong túi xách ra, cẩn thận mở cửa nhà trọ.

      Phòng trọ này là do Thượng Trạm Bắc mua cho con rể tương lai tên Thần Tri Thư trước năm thi tốt nghiệp trung học, vì ăn mừng thi được vào trường Đại học lớn nhất thành phố G, còn lại cố trấn an khi thi rớt cao đẳng nên Thần Tri Thư cố ý giao chìa khoá phòng này cho , nếu rãnh rỗi có thể đến đây chơi.

      Đây là lần đầu tiên mở cửa vào căn phòng này, vì sợ vừa nghe thấy tiếng của , là thể ngừng khóc. làm sao lại ngốc như vậy, thi liên tục hai năm, vào trường cao đẳng ở thành phố G, thế mà cũng đậu.

      “……. Thần thiếu, là hư…… Đừng kéo áo người ta…..” Giọng nữ kiều lại xa lạ chợt từ bên trong truyền ra.

      Thượng Tâm chợt ngẩn người.

      “Em hư, vậy hư hơn nữa cho em xem. Đến đây, lần này chỉ muốn cởi áo của em mà còn phải cởi cả quần lót……” Nếu như chỉ lời cho là mình bị ảo giác, nhưng giọng quen thuộc này, chắc nghe lầm.

      Gót chân giống như bị đính chỗ, cố chấp di chuyển, tiến sát vào cửa, thông qua khe cửa nhìn thấy hai người trần truồng, xa lạ ôm ấp thương với Thần Tri Thư – chồng chưa cưới của .

      Tay Thần Tri Thư trượt từ eo xuống chiếc quần lót của kia, kia phát ra thanh vui thích đầy mê hoặc. Thân hình quyến rũ kích thích thị giác Thần Tri Thư, để cho điên cuồng đem đẩy ngã giường, rồi sau đó đặt đè mình người , vừa hôn vừa xé rách quần áo của .

      “cạch…” tiếng khiến hai người hưng phấn ở giường liền giật mình, đẩy Thần Tri Thư ra “Thần thiếu, hình như có tiếng đóng cửa, có phải có ai đến hay ”.

      Thần Tri Thư dò xét chút, thấy có động tĩnh gì, nghiêng người cắn người con nằm bên dưới,” có thể vừa rồi quên đóng cửa, đều là tại tiểu tinh này, vừa vào nhà liền quyến rũ ta, xem ta phạt em như thế nào”

      “Thần thiếu muốn phạt ta như thế nào lên tiếng như kẻ lạc giọng, nửa hồn nhiên nửa mị hoặc, chân chính câu mất hồn đàn ông.

      tinh, em là tinh….”

      Thần Tri Thư có nghe thấy bất cứ từ ngữ gì, xé hết quần áo của rồi lập tức cởi quần áo của mình ra.
      Thượng Tâm nhìn thấy màn này sớm chạy trối chết. Chú Lưu nhìn thấy Thượng Tâm vừa ra khỏi nhà trọ liền nôn mửa ở cạnh bồn hoa vội vàng chạy đến. Ông vô cùng hoảng sợ.

      “Tiểu thư, làm sao vậy, sao lại nôn dữ vậy” Đồng thời đưa cho Thượng Tâm cốc nước ấm để súc miệng, chỉ là còn cầm được cốc nước, Thượng Tâm ngồi xổm xuống ói ra trận. Nhưng lại có nôn ra cái gì cả, chỉ ngừng nôn khan mà thôi.

      Chú Lưu vừa vỗ lưng vừa đưa nước cho , giằng co gần nửa giờ mới dìu Thượng Tâm lên xe, nhìn ngồi ở ghế sau xe khóc đến thương tâm, liền nhấn ga trở về nhà họ Thượng.

      Thượng Tâm vừa vào cửa nhà, nước mắt lại ngừng chảy, khiến cho mấy vị trưởng bối trong nhà vô cùng lo lắng.Ngay cả Hạ Hâm Hữu người luôn luôn nghiêm khắc đối với con cũng dám mở miệng trách cứ, cả nhà chỉ là nhìn Thượng Tâm, biết phải làm sao.

      Thượng Tâm vừa sinh ra khóc ngừng,đói bụng cũng khóc, vui cũng khóc, hài lòng cũng khóc, chỉ cần vừa khóc, cả nhà đều phải thoả hiệp.

      Thượng Phẩm sợ nhất là tật xấu này của em , từ gọi là “tiểu quỷ khóc”

      Lần này Thượng Tâm ngừng khóc, Thượng Phẩm liền sợ theo. Thấy cha liếc nhìn, nhắm mắt : “Tâm Tâm có việc gì chứ, thi đậu cũng rồi, người xưa vô tài mới là đức”, con nhà giàu cần trình độ học vấn làm gì?” làm thanh niên thế kỉ hai mươi mốt, vừa câu đó ra lập tức muốn tự đánh vào mặt mình.

      Thượng Tâm khẽ ngước mắt lên, liếc mắt nhìn vòng người trong nhà, cuối cùng rơi vào mặt trai, giọng mang theo chút nghẹn ngào, “Tiểu Hồ Đồ đánh giá bao nhiêu phân”

      “698…..”

      Hốc mắt Thượng Tâm ràng đỏ hơn, thế nhưng lại cố gắng cắn răng nhịn khóc, mắt trừng lớn, nước mắt trực chờ dưới vành mắt, môi dưới bị cắn đếnđỏ bừng, cục cưng trong nhà, làm sao mà có thể đau lòng như thế được.

      Bà nội Thượng đem cháu ôm vào trong ngực, “được rồi, người nhà của chúng ta cần so cùng người khác, thành tích thôi mà, cũng cần miễn cưỡng chính mình. Khi ba cháu bằng tuổi cháu bây giờ, thành tích cũng kém vậy thôi, cũng biết bị ông cháu đánh bao nhiêu lần! Tâm Tâm của chúng ta còn hiểu chuyện hơn ba cháu rất nhiều, hơn nữa Tâm Tâm là con , gả cho người đàn ông tốt nào cũng tốt”.

      Thượng Trạm Bắc vừa nghe xong, lập tức tiếp lời của mẹ mình “chính là như vậy, tại học tốt bằng được gả cho người tốt. Mặc dù Thần nhà ta phải là danh gia vọng tộc, nhưng cũng đủ để cháu cả đời cần lo lắng…”
      “Oa…..”

      biết Thượng Trạm Bắc điều gì đúng làm mà khiến Thượng Tâm càng khóc lớn, vô vàng tiếng khóc nghẹn ngào
      Khóc ngừng, lần khóc này giống những lần khóc trước, nó khiến cho cả nhà ngừng lo lắng
      “ Tâm Tâm……… Tâm Tâm………..”

      “Tâm Tâm, cháu đừng doạ bà nội, Tâm Tâm…..”

      Mặt mày Thượng Phẩm trắng bệch, vội vàng bảo người hầu trong nhà gọi diện thoại cho bác sĩ, bác sĩ liền chạy tới, kiểm tra lượt, là cũng có gì đáng lo ngại. Lúc này, ông Thượng và bà Thượng mới yên tâm.
      Thượng Tâm uống thuốc an thần xong ngủ yên.

      Người nhà ở dưới lầu mặt mày rầu dĩ. Đại học khiến cho người ta nhức đầu, tính tình Thượng Tâm vô cùng bướng bỉnh, có lúc cố chấp giống như con bò , muốn làm gì ai cũng thay đổi được. Lúc này muốn tự mình thi vào Đại học lớn nhất thành phố G, người trong nhà ai được giúp. Nhưng ra, với năng lực của có thi mười tám lần cũng chưa chắc đậu. Mỗi năm đều như thế, làm cho hai lão già 70 tuổi cũng chịu được cái loại giày vò này.

      “Mặc kệ, trước tiên phải với Hiệu trưởng đại học G, để Tâm Tâm đến đó học” Hạ Hâm Hữu mở miệng“chuyện này để Thượng Phẩm làm”.

      “Mẹ, nếu Tâm Tâm đồng ý làm thế nào?”

      đồng ý cũng phải , đợi cảm xúc nó ổn định chúng ta cho nó biết”

      “Vậy cũng tốt”

      Hạ Hâm Hữu lên tiếng mọi người ai phản đối, cũng liền lên lầu nghỉ ngơi. Vào đêm, tất cả mọi người ngủ yên, thuốc hết tác dụng Thượng Tâm liền tỉnh. mặc quần áo, mang ba lô lên, viết lá thư đặt lên bàn học, sau đó lặng lẽ rời ……….

      Sáng sớm ngày thứ hai, cả nhà họ Thượng bị đánh thức trong tiếng hét chói tai của người giúp việc , trong biệt thự chỉ nghe “Tiểu thư rời nhà ra ngoài” sau đó liền ồn ào.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 2

      Trí nhớ là việc rất kì diệu, có vài người cả đời gặp vô số lần nhưng chỉ thoáng qua nên rất nhanh quên mất, nhưng có vài người dù chỉ gặp lần thoáng qua nhưng cả khuôn mặt và vóc dáng đều in sâu trong tâm trí

      Người Trung Quốc có câu tục ngữ người trước là “vô duyên”, người sau có thể là “ duyên phận”

      Thiệu Phi Phàm biết đó có phải là “duyên phận” của mình hay nhưng tại đây vào giờ phút này chỉ cái chớp mắt nhận ra Thượng Tâm, cười, khoé miệng khẽ giơ lên, cười rất quỷ dị.

      Quán bar còn chưa tới giờ buôn bán, là tới tuần tra trước,vừa đẩy cửa sau ra, về phía đoàn người xô đẩy, tới bên cạnh , bĩu môi , "hàng mới?"



      " Phàm hàng này đều là tự chui đầu vào lưới , phần lớn đều là mười bảy mười tám tuổi, còn mới mẻ lắm" ta xong hai tay xoa xoa vào nhau, trong mắt lên ánh mắt tham lam.



      Thiệu Phi Phàm hừ lạnh tiếng, giơ tay liền cho ta cái tát, "Ngươi đừng để bệnh cũ tái phát, Cậu biết nội quy củ Cửu sao, có lời của dù là hàng mới cũng thể động."



      ôm đầu rồi sau đó lại gật đầu, "Em biết, Phàm, em dám! Em có thèm muốn cũng chỉ dám nhìn mà thôi, nhưng mà hàng này dù có đưa bên miệng em cũng dám ăn ạ!"



      "Tốt nhất là như vậy!" Thiệu Phi Phàm lại nhìn thoáng qua căn phòng tối, nhấc chân lên lầu hai của quán bar để kiểm tra.



      Ở bên ngoài, LOVE là quán bar bình thường, nhưng ra nơi này là quán bar lớn nhất thành phố G, kinh doanh chính là mua bán phụ nữ, có rất nhiều loại để mọi người lựa chọn, nữ phong trần, nữ bồi rượu, sinh viên, tiểu minh tinh thậm chí là còn trinh, họ muốn loại gì cũng có, chỉ cần có nhiều tiền, dạng phụ nữ nào đều có.



      Hai ba năm gần đây có trận"Ấu răng phong", số người có tiền chỉ vì muốn ngủ cùng số trẻ tuổi liền tiếc hi sinh số lớn tiền mặt, Cửu cũng bỏ qua cơ hội kiếm tiền này.



      có phụ nữ, phải lừa gạt, lừa gạt được có thể bắt cóc về. Về phần đám hàng mới kia nếu phải "tự chui đầu vào lưới", chính là "Thông báo tuyển dụng" người mới của quán bar, đối với những mười bảy mười tám tuổi , cần rất thông minh mánh khoé lừa người, mà chỉ cần có thể cho các nàng làm ngôi sao, kiếm được nhiều tiền, tự nhiên có người tự mình nhảy vào.



      Chỉ là, tại sao Thượng Tâm lại ở chỗ này?



      Thiệu Phi Phàm sai tên thuộc hạ ra cửa, dùng di động lén chụp được ảnh sổ sách, sau đó đến cửa sổ phòng làm việc lầu hai nhìn xuống, cửa sổ đối diện che khuất các cửa sổ khác, nhìn kỹ cho rằng đây chẳng qua chỉ là thủy tinh mặt, nhưng biết rằng phía sau mặt thủy tinh có thể làm "Nhà giam" hai mươi người.



      Thượng Tâm, Thượng Tâm. . . . . . Dưới đáy lòng yên lặng nhớ tới cảnh đó, ánh mắt Thiệu Phi Phàm càng phát ra khí u,cuộc sống bốn năm nằm vùng làm cho chết cảm xúc với rất nhiều chuyện, từng tận mắt chứng kiến Cửu cường bạovới bé mà ra tay cứu bé đó, chứ đừng là nhìn vô tội này bị đẩy vào hố lửa. muốn nhịn, chịu đựng tất cả để thu thập chứng cứ phạm tội, để có thể tóm gọn tất cả tội phạm.



      Ở thành phố G này Cửu có thể làm loại buôn bán này tất nhiên là chuẩn bị chu đáo mọi thứ, chính phủ quan tâm đến các chuyện thuộc về bang nhóm Hắc đạo, xem như là ngầm đồng ý. Cảnh đội bên kia, mỗi lần hành động càn quét tệ nạn cũng vào vung đất của Cửu, nhưng mà mỗi lần đều tay quay về.



      Nửa giờ trước tất cả phụ nữ bị kiểm lâm kiểm tra chắc chắn bị bí mật dời , cần cũng hiểu, trong đó có điều mờ ám. Nhiệm vụ quan trọng nhất của Thiệu Phi Phàm chính là đem Cửu giao cho cảnh sát. nằm vùng ở bên cạnh Cửu suốt bốn năm mới được vào LOVE kiểm tra sổ sách, gian khổ trong đó chỉ có chính mới biết được.



      " Phàm, Cửu chờ ở phòng VIP." Thuộc hạ đứng ở ngoài cửa .



      Thiệu Phi Phàm đem sổ sách để vào trong tủ sắt rồi khóa lại, nâng bước ra khỏi phòng làm việc. Trong quán bar khách tới, nơi này cũng dần nóng lên, nhóm các ăn mặc mát mẻ đứng lên đài múa, thấy qua, đều cười duyên la to " Phàm", thanh kia có thể tiến vào trong xương cốt đàn ông.



      chỉ là lạnh lùng gật đầu cái, chút phản ứng.



      Các có chút thất vọng, chỉ là chờ vừa xa chút, mặt ai cũng đều là tràn đầy nghi ngờ rồi thầm, " Phàm có phải người đồng tính luyến ái hay vậy? Chưa từng thấy qua ấy thân mật cùng phụ nữ nào nha."



      "Tôi nghĩ phải đâu, Phàm là đàn ông đó. Nếu được làm cùng ấy đêm, tôi cũng nguyện ý."



      "Hả, Phàm để ý đến loại rất nhiều người dùng như sao?"



      " tôi bị rất nhiều người dùng qua sao? cho rằng mình tốt đẹp hơn tôi bao nhiêu, xem tôi có xé rách cái miệng của hay . . . . . ."



      Hai cãi nhau náo loạn ở đài, Thiệu Phi Phàm qua liền dừng bước lại, thuộc hạ lập tức tiến lên, "Làm cho bọn họ chuyên tâm chút, muốn khiêu vũ xuống phía sau."



      "Vâng" tên thuộc hạ kia quay đầu trừng mắt nhìn hai đài , rống "Có nhảy được hay , thể nhảy xuống phía sau."



      nghe thấy hai chữ " Phía sau", lập tức dám đùa giỡn nữa, cởi nửa áo vest cực kì hấp dẫn sau đó lôi kéo cây cột, cũng dám xấu cái gì nữa. Phía trước mặt của LOVE, tràn ngập những bóng đèn nhiều màu sắc, tình tôi nguyện. Nhưng mà phía sau LOVE, phải là địa ngục của các , phần lớn là các cần tiền gấp hoặc là thiếu tiền, phía sau có quy định là khách có thể chọn họ, nhưng họ thể có quyền lợi với khách.



      Xuyên qua sàn nhảy, lướt qua mảng ghế sô pha chính là khu phòng VIP, chỉ có tám gian phòng, mỗi gian phòng có tiêu chí thấp nhất cũng là tới năm con số, người bình thường dù muốn cũng vào được.



      Thiệu Phi Phàm đẩy cửa phòng ra, Cửu ngồi ở giữa phòng, Cửu là người đàn ông tầm khoảng bốn mươi tuổi, bộ dáng to cao, mắt mũi to, ánh mắt mang theo tia tàn bạo. Thấy tiến vào liền đẩy bên người ra, chỉ chỉ vị trí bên cạnh, ý bảo đến đây ngồi, Thiệu Phi Phàm qua ngồi xuống, liền gọi " Cửu " .



      Cửu cười cười, "Phàm, có nhớ hôm nay là ngày bao nhiêu hay ?"



      Làm sao có thể nhớ chứ, Thiệu Phi Phàm tiếng nào, lấy rượu quầy bar xuống uống hơi cạn sạch, " làm sao có thể quên chuyện này được."



      Ngày này Bốn năm trước, Thiệu Phi phàm trở thành Phàm của ngày hôm nay. Từ sinh viên đại học bình thường trở thành người buôn lậu, kẻ chuyên thiết kế bẫy cho các , tất cả những việc đó đem đến vị trí này

      .

      Nhớ lại chuyện cũ, Cửu có hơi xúc động, "Nếu phải cậu cứu tôi, chỉ sợ tôi tại tôi chết ở đầu đường, Phàm tôi qua cậu theo tôi, tôi làm cho cậu phải hối hận." Cửu vừa xong đống lớn giấy tiền mặt bay khắp phòng, các hoan hô tranh nhau giành giật, Cửu vỗ bả vai Thiệu Phi Phàm, "Tiền tài, quyền lực, phụ nữ, Phàm cậu theo tôi, thiếu cái gì."



      "Cảm ơn Cửu ."



      Thiệu Phi Phàm tùy ý gác chân thon dài lên mặt bàn, cái loại bình tĩnh lạnh lùng đó ở rất hợp với vẻ tuấn và khí phái bất phàm của , Cửu nhìn đống đổ vỡ trong phòng miệng liền nhạo báng, "Ta Phàm này, các trong quán bar chúng ta đều có ham muốn với cậu, tuy tôi để cho người của mình đụng vào nguồn cung cấp, nhưng cậu là giống với họ, hôm nay Cửu liền cho cậu ngoại lệ, cậu có thể tùy tiện chọn lựa phụ nữ nơi này."



      Thiệu Phi Phàm lạnh lùng quét vòng những người phụ nữ trong phòng, đây là quán bar hạng cao cấp, dùng để phục vụ cho các nhân vật lớn, bên ngoài chỉ có xinh đẹp mà ai người ai cũng có tuyệt kỹ, chỉ là, có hứng thú. Mí mắt khép hờ, phun ra chữ khiến tất cả biến sắc——"Bẩn."



      . . . . . .



      Trong phòng bỗng dưng yên tĩnh lặng, hình như Thiệu Phi Phàm chút cũng cảm nhận được cái loại lúng túng đó, lại nhấn mạnh lần nữa "Tôi ngại bẩn."



      Mặt các trở nên đỏ ửng, tuy giận mà chịu đựng dám ra, nhặt tiền mặt xong rồi, khi Cửu ngầm đồng ý mới lui ra khỏi phòng. Cửu cũng hơi ngẩn người, thoáng nở nụ cười, " hổ là người tôi tin cậy, cậu người đặc biệt. A Đinh, A Lý ra phía sau mang mấy người tướng mạo xuất chúng sạch tới đây."



      Chỉ chốc lát sau, A Đinh cùng A Lý liền dẫn mấy vào, tuổi của các cũng lớn lắm, từng người đứng ở cửa rất là cẩn thận, miệng ngừng phát run, mặt đều ửng hồng mang theo tia mất tự nhiên .



      Cửu đứng dậy hề nhàng, kéo tóc cái ở trong đó, thấy gương mặt phía sau liền chuyển cho "Nhóm hàng này chất lượng đều thuộc hạng cấp cao, lần đầu tiên của mỗi người đều có thể tới bốn năm vạn, hôm nay tôi cho cậu nếm thử thức ăn tươi, được từ chối, nếu tôi liền hoài nghi cậu là Gay."



      Thiệu Phi Phàm híp mắt nhìn qua, ánh mắt dừng lại người ở góc khuất nhất trong phòng, rất trắng, mắt vì khóc sưng lên, vì bị thương nên cằm cùng cổ có chút máu ứ đọng, váy người có nhiều nếp nhăn, bị run rẩy nhất trong số đó, khuôn mặt sợ hãi làm cho ánh mắt của có chút mê loạn.



      Cửu cau mày theo ánh mắt của nhìn sang, này có thể là có tư chất kém nhất, mặt sưng đỏ, người chỉ bẩn lại nát mà còn mang theo nhiều vết thương, chắc lúc trước nghe lời nên bị giáo huấn.



      Buông lỏng tay ở dưới, phất tay cho thuộc hạ đem các còn lại , chỉ để lại được Thiệu Phi Phàm nhìn trúng, thấy người khác đều chỉ để lại mình lại càng sợ hãi lui vào góc tường. Cửu trở lại ngồi xuống sô pha "Người em, này được chứ?"



      "Dáng vẻ ta đáng thương giống như là con chuột ." Thiệu Phi Phàm xong lời này còn mang theo tia cười.

      Chuột? Cửu cũng bật cười, vỗ vỗ vai , hơi suy nghĩ chút, " nghĩ tới cậu mạnh miệng, này đưa cho cậu, chơi đủ xong trả trở lại." Cửu nhìn thoáng qua "A Đinh."

      A Đinh lập tức hiểu ý, từ miệng túm lấy ra viên thuốc, cứng rắn nắm miệng rồi nhét vào.

      Nhìn nuốt xuống, Thiệu Phi Phàm đứng lên, choàng tay qua ôm lấy khiêng vai "Cảm ơn Cửu." Dứt lời, khiêng ngừng giãy dụa ra khỏi phòng.
      bornthisway011091 thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 3: Cơn ác mộng bắt đầu



      Cho các uống thuốc kích dục trước khi tiếp khách đó là quy định Cửu định ra, là vì để tiện cho khách, hơn nữa cũng là để dễ dàng khống chế các này hơn.

      Thiệu Phi Phàm khiêng vào thang máy lên tầng 5, LOVE tổng cộng có ba tầng đầu là dành cho khách, còn tầng tầng 4 và tầng 5 là các phòng dự bị, để thuận tiện cho số khách tạm thời có ngẫu hứng. Nên Thiệu Phi Phàm có phòng cố định ở lầu 5, đều ở đây để dễ dàng quan sát nơi này hơn.

      Vừa vào phòng lập tức đóng cửa lại, sau đó liền vọt vào phòng tắm mở vòi hoa sen ra, đem ném vào trong bồn tắm, xoay người lắng nghe động tĩnh bên ngoài, quả nhiên, Cửu cũng lên theo, ngoài cửa truyền đến thanh nhanh chậm của Cửu, "Các cậu canh giữ ở ngoài này, chờ Phàm sảng khoái liền đến lượt các cậu."

      Tiếp theo truyền đến tiếng đóng cửa, hình như ta vào gian phòng cách vách

      Thiệu Phi Phàm nhìn đồng hồ đeo tay cái, tám giờ phút, nhanh chóng trở lại phòng tắm, tắt nước,rồi ba chân bốn cẳng cởi sạch quần áo ướt sũng sau đó chùm khăn tắm lên, đưa ngón tay vào cổ họng của nhấn mạnh chút .


      "Nôn. . . . . . Nôn. . . . . ." phát ra tiếng ngâm khó chịu, ánh mắt khép hờ có tiêu cự, tay bé mềm nhũn .

      dán bên tai , "Thượng Tâm nôn ra , tỉnh táo chút, nôn ra. . . . . ."

      Ý chí mê loạn làm cho nghe cái gì, chỉ biết cả người rất nóng, hình như muốn cái gì đó. Mà ngón tay ở trong cổ họng làm cho vô cùng khó chịu, vì thế cứ giãy dụa cách vô thức.

      Ngoài cửa truyền đến tiếng chuyện.

      "Sao lại có tiếng gì vậy? Phàm có được hay vậy?”

      " hươu vượn cái gì, cẩn thận Cửu liền giết ngươi, cho ngươi làm được. Hôm nay Cửu đem này cho Phàm đưa vào trong phòng có ý gì, phải là để loại trừ lời đồn đãi sao! Phàm gần phụ nữ, làm cho mọi người đều tưởng Phàm là gay, nếu hôm nay Phàm làm gì, chỉ e rằng sáng mai mọingười biết được đều chắc chắn rằng Phàm là Gay hay sao.


      Thiệu Phi Phàm nghe đượcrất , thúc giục Thượng Tâm nôn ra, tiếng chuyện ngoài cửa cũng nghe được tám chín phần. nghĩ tới, gần phụ nữ lại có phiền toái lớn như vậy. Lại nhìn Thượng Tâm dựa trong ngực , nôn ra ít dịch màu trắng. Khuôn mặt nhắn ói đến trắng bệch, cả người đều mềm nhũn lại, khăn tắm người đãbị xé rách, miệng ngừng "Nóng" . Xem ra hôm nay chạm vào , đừng cứu , e rằng cũng gặp phải phiền toái.

      Cửu cho uống là loại xuân dược có tác dụng làm mê loạn, thúc giục nôn ra nhưng thuốc vẫn chưa hết tác dụng, nhưng vào giờ phút này với kiến thức chuyên môn của , có thể khẳng định Thượng Tâm vẫn có ý thức.


      Thiệu Phi Phàm ôm ra khỏi phòng tắm, liếc mắt qua cửa phòng, trong lòng suy tính, gần đến bên giường liền trực tiếp đem vứt xuống giường. có thói quen là ngủ giường cứng, lần này nhất định làm bị thương, quả nhiên. . . . . . Thượng Tâm phát ra tiếng kêu lớn, mang theo dược hiệu khàn khàn, "A, đau. . . . . ." Bởi vì đau đớn, mở hai mắt ra, thấy tới gần, cả người đều sợ tới mức co rúm lại , để ý đến đau đớn người, mà ngừng khóc: "Đừng, đừng tới gần tôi, cầu xin thả tôi ra, thả tôi mà. . . . . ."

      Thiệu Phi Phàm đến bên giường, tới gần , che miệng của lại, tiếng cười nhạo ngoài cửa liền truyền đến, híp mắt lại, bàn tay to ấn xuống, rồi hạ thấp giọng, "Nếu muốn sống rời khỏi nơi này, tôi buông tay liền kêu đau, có hiểu hay ?"

      Thượng Tâm biết, cũng hiểu được, căn bản là bị làm cho bối rối, suy nghĩ hỗn loạn thể lý giải được. chỉ biết, rất đau, cổ tay bị nắm giống như là muốn đứt ra, trong cơ thể còn có cỗ nhiệt nóng ngừng làm cho khó chịu ra lời. Cho nên, khi Thiệu Phi Phàm buông lỏng tay, vừa mừng vừa sợ, run run khóc lên.

      Điều này cũng hợp ý Thiệu Phi Phàm, nhưng khi Thượng Tâm càng lúc càng phát ra thanh mềm mại, lại vừa quyến rũ, ánh mắt lại bắt đầu mê ly, chỉ có khuôn mặt nhắn hồng hào mà ngay cả cổ, ngực, bắp chân, đều trắng noãn .

      Trong đầu suy nghĩ rối loạn, khăn tắm buộc vòng quanh bộ phận phía dưới, theo tiếng thở dốc của càng lúc càng lớn, khăn tắm tuột xuống ngực ngừng phập phồng lên xuống kích thích , Thiệu Phi Phàm cũng cảm giác được chính mình căng thẳng .

      "Thực phiền toái, con mẹ nó, thiên kim tiểu thư lo học chạy đến nơi này làm cái gì” Khẽ nguyền rủa tiếng, lại đặt mông ngồi xuống, kéo Thượng Tâm qua, làm cho dựa vào trong ngực mình. Bàn tay to lướt qua làn da của , cái loại cảm xúc như tơ lụa này, non nớt, mềm mại tựa như sữa, làm cho người ta thích buông tay.

      Thanh kiều của càng lúc càng lớn, bởi vì cơ thể cảm thấy thoải mái, tay bé của Thượng Tâm qua lớp quần áo chạm vào người , tiếp theo cởi thắt lưng da của , áo sơmi. . . . . .

      Đem đặt lên chân mình, cái mông Thượng Tâm kề sát lại ngừng vặn vẹo, làm cho nhịn được xúc động, bàn tay to ở đùi vẽ loạn chút, càng khơi nhiều dục hỏa hơn nhưng trong lúc vô tình cũng tạo thành mảng xanh tím.

      Bên ngoài hình như yên tĩnh, tiếng bước chân rời xa, Thiệu Phi Phàm liếc nhìn đồng hồ cổ tay, chín giờ.

      Thượng Tâm càng thêm nhẫn nại, dịch thân mình gần sát lồng ngực của , Thiệu Phi Phàm nhíu mày ôm lên giường, lúc này hai người hài hoà

      Môi của dừng ở đỉnh đầu của , chỉ có lúc thôi nhưng lại có loại xúc động muốn hôn , nhưng chỉ là như vậy trong nháy mắt mà thôi.

      Trong đầu ra ý nghĩ, ôm còn ngừng run, hương thơm ở người lan toả trong khí tạo ra mùi vị mập mờ.

      Thượng Tâm khó chịu cọ cọ vào , cảm giác xa lạ làm cho biết dùng ngôn ngữ gì để biểu đạt, chỉ có thể phát ra tiếng khóc nức nở, thân thể bé cuộn lại, run run lên, làn da mềm mại trằng noãn do bị dọa nên trắng bệch.

      Thiệu Phi Phàm vuốt tóc còn ẩm ướt của theo cần cổ trượt dần xuống, "Trận chiến này, xem ra phải đánh cùng tôi." Ngón cái hơi dùng sức chút ở chỗ huyệt vị của , khóc lập tức nhắm nghiền hai mắt, còn phát ra thanh, cử động nữa.





      lấy chăn đắp lên cho , sau đó quăng khăn tắm bị xé rách xuống giường, Thiệu Phi Phàm cũng cởi quần áo của mình, thân thể trần truồng cách lớp chăn ôm lấy .

      Ngủ , nhưng ác mộng của bây giờ mới là bắt đầu, ác mộng này ngay cả cũng biết khi nào mới kết thúc?


      Nhà họ Thượng, cùng nhà họ Thần. . . . . thân phận của Thượng Tâm vô cùng phiền toái, nếu là người khác chỉ cần tìm cơ hội thả ra ngoài là xong, nhưng mà Thượng Tâm, nếu thả ra, chỉ nhà họ Thượng còn nhà họ Thần bỏ qua chuyện này dễ dàng như vậy. Đến lúc đó, việc ngày càng lớn, thân phận của cũng bị phát . Mọi việc bố trí nhiều năm như vậy, sắp thu được cá lớn, thể để Thượng Tâm làm hư mọi việc được, tuyệt đối thể.

      Thiệu Phi Phàm nắm chặt tay lại, muốn tìm hiểu ràng mọi việc mới được.
      bornthisway011091 thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 4: Xin đừng đánh tôi

      Khi Thượng Tâm mở mắt ra toàn thân đều đau nhức, nhất là đầu, hình như vì ngâm nước lâu nên ngừng kêu gào đau đớn. vừa mới cử động, chợt nghe thấy giọng nam trầm thấp, " tỉnh?"

      Đầu óc tạm dừng bắt đầu hoạt động lại, cố gắng nhớ lại từng chút .
      Ngày đó, rời nhà lời từ biệt, vội vàng tới sân bay mới phát mình mang đủ tiền, tiền trong túi chỉ đủ để ngồi xe buýt được nửa đường từ sân bay trở lại thành phố, chứ đừng taxi .

      Thượng Tâm ngồi xổm ở lề đường khóc trận, khóc chán rồi, mới hỏi nhân viên sân bay làm thế nào mới trở lại thành phố an toàn. Nhưng mà muốn về nhà, thầm nghĩ cách chạy trốn. Thượng Tâm đường có mục đích, ngờ lại tới trước cửa công ty truyền thông, cửa dán thông báo tuyển dụng to làm cho Thượng Tâm dừng bước.

      Thông báo tuyển dụng: nhân viên nghiệp vụ truyền thông ,công ty mở rộng mặt bằng nên có nhu cầu tuyển người mẫu cấp bách, tuổi từ mười sáu đến hai mươi lăm tuổi, ưu tiên những người có khuôn mặt xinh đẹp, khí chất đoan trang. Tiền lương mỗi ngày hơn vạn.

      Người mẫu chính là ngôi sao, công việc này cũng giống với công việc của Nghiêm Thẩm Thẩm rồi. Thượng Tâm cẩn thận tính toán, mỗi ngày hơn vạn, như vậy chỉ cần làm nửa tháng có thể mua vé máy bay Newyork tìm mẹ nuôi.

      Nghĩ như thế, Thượng Tâm vui mừng vào công ty.

      Ký hợp đồng, chụp ảnh cũng rất thuận lợi, nhưng sau khi uống chén cùng nhiếp ảnh gia kia còn như vậy nữa. bị giam ở kho hàng tối tăm, bị nhốt cùng còn có rất nhiều khác, khóc náo loạn như thế nào cũng có tác dụng với những người trông giữ bọn họ, bị đánh vào miệng bởi vì khóc quá lớn, vì đau mà run lên, nên dám khóc to nữa.

      Thượng Tâm vô cùng hối hận vì hành động tùy hứng rời nhà của mình, Thần có người khác, mà bây giờ còn bị cường bạo, nước mắt ngừng rơi, Thượng Tâm dám khóc thành tiếng nên cắn lấy tay của mình, gắt gao ôm lấy chăn cả người ngừng run lên.

      Thiệu Phi Phàm nhìn bị hoảng sợ nên muốn an ủi chút, bàn tay to đưa ra, nhưng nhìn tràn đầy đề phòng với mình liền thu tay lại.

      Lúc này, phải thời điểm mềm lòng.

      Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, là Lý Lan trông nom các trong quán bar. Thiệu Phi Phàm mặc quần dài vào, xuống giường mở cửa, "Lan, giúp ấy tắm, cho nhân viên vào phòng dọn dẹp, chăn đệm cùng thảm đều đổi ."

      Lý Lan liếc mắt nhìn Thượng Tâm nằm giường, bàn tay chạm vào người Thiệu Phi Phàm, "Phàm, mới mẻ sao?"

      Thiệu Phi Phàm rất khách khí hất tay ta ra "Tôi tìm Cửu, ấy giao cho trông nom."

      Lý Lan nhìn bóng dáng xa "Hừ" lạnh tiếng, ta đến bên giường, khom người xuống xốc chăn lên.

      Thân thể trần truồng xanh tím được chăn che kín liền ra, Thượng Tâm ngừng sợ hãi, quẫn bách cuộn chăn lại đứng lên, chất lỏng giữa hai đùi còn dính ra giường, giường vẫn còn dấu vết đầy mờ ám.

      Ánh mắt Lý Lan tối sầm xuống, tới bên giường liền kéo chăn ra túm cổ chân Thượng Tâm muốn xuống giường, phí chút sức lực đem Thượng Tâm đè lại, để ý đến dưới thân dơ bẩn như thế nào trực tiếp lấy tay sờ soạng hồi, Thượng Tâm "Ngao" tiếng bắt đầu kêu to, cả người đều phát run.

      Lý Lan nhìn đầu ngón tay của mình dính màu đỏ, phủi chăn lau lên đó, sau đó kéo tóc của , chút lưu tình tát cái, "Nếu câm miệng tôi giết ."

      Thượng Tâm bị đánh đến ù tai, đầu"Ong ong", dám lên tiếng nữa tay bụm mặt tay che miệng, nước mắt ngừng chảy xuống.

      Lý Lan lại giơ tay lên lần nữa, Thượng Tâm liền ôm đầu khóc lên, " cần đánh tôi, cần đánh tôi ,tôi khóc, khóc nữa. . . . . ."

      " làm gì?" Bàn tay có rơi xuống, giọng nam lạnh lùng vang lên.

      Thiệu Phi Phàm cùng Cửu chuyện ở phòng bên, đến nửa chợt nghe bên này có tiếng khóc, lập tức chạy tới, thấy Thượng Tâm bị đánh. hiểu vì sao lại vô cùng tức giận gạt tay Lý Lan ra, tay dùng chăn bao Thượng Tâm trần truồng lại.

      Cửu theo Thiệu Phi Phàm đến cũng lên tiếng, "Tiểu Linh, làm cái gì vậy, của Phàm cũng dám động ?"

      Lý Lan cắn môi dưới trong mắt tràn đầy cam lòng cùng khinh thường, " Cửu, em cũng là dạy dỗ người mới theo quy định mà thôi, đánh họ làm sao có thể ngoan ngoãn ra ‘ mặt sau ’ tiếp khách. Nếu như họ vừa khóc vừa náo loạn dẫn tới phiền toái, ai chịu trách nhiệm? Phàm sao?"

      "Tôi chịu !" đem Thượng Tâm bao kín lại làm cho lui ở bên giường, xoay người trừng mắt Lý Lan, từng chữ , "Phụ nữ của tôi, tôi tự chịu trách nhiệm nhọc quan tâm, ấy cũng ‘ mặt sau ’."

      "Ha ha, Phàm đừng ngay cả quy định nơi này cũng biết chứ? Cửu , ‘ người của ta tuyệt đối thể đụng vào hàng mới ’của quán bar, hôm qua cho nếm thức ăn tươi, là Cửu ưu ái , ngủ đêm có nghĩa ta chính là của . "Lý Lan khinh thường , lấy Cửu làm khó Thiệu Phi Phàm.

      Thiệu Phi Phàm mím môi tranh cãi cùng ta, nhìn về phía Cửu.

      Cửu cười cười, ngoắc tay Lan tả đến bên người, vỗ bả vai của ta, "Tiểu Linh, vừa rồi tôi đáp ứng giao này cho Phàm, cậu ấy khó lắm mới coi trọng , tôi đây làm cũng thể quá keo kiệt, cũng biết ai chọc tức mới sáng đến nơi này đòi người. Hôm nay chỉ là hiểu lầm, cùng Phàm đều là cánh tay đắc lực của tôi. , Cửu làm cho vui vẻ " Cửu ôm Lý Lan hôn cái rồi ôm ra ngoài, tới cửa quay đầu hướng Thiệu Phi Phàm nhaý nháy mắt.

      Thiệu Phi Phàm há hốc mồm, phát ra tiếng, Cửu liền hiểu " cảm ơn “ khoát tay áo ra ngoài.

      Lý Lan bằng lòng, thời gian theo Cửu còn lâu hơn so với Phàm, nay Cửu cũng quá ưu ái Phàm, làm sao có thể nhìn ta thuận mắt. Đàn ông mà tình nghĩa, rượu, phụ nữ, đàn ông cùng phụ nữ có mờ ám, thời điểm Lý Lan trẻ tuổi đều theo Cửu, lâu dài cũng hiểu ra, công việc chính là buôn bán sắc thịt, ai cũng biết đàn ông đều tham ăn, như thế nào đều thích những trẻ đẹp kia.

      " Cửu, như vậy là đúng quy định, nếu sau này các em khác cũng muốn như vậy, cũng đồng ý sao?" Lý Lan tức giận bất bình.

      Cửu dắt ta vào phòng, bàn tay to ở cái mông ta nhéo cái, nghe ta kiều mỵ kêu tiếng liền hôn cái, "Người khác cùng Phàm giống nhau. gặp Phàm chơi đùa phụ nữ sao? Các có ai là muốn lên giường của cậu ta, thấy cậu ta chạm vào ai sao?"

      Từ trước đến nay Phàm đều gần phụ nữ.

      Lý Lan nhíu mày, đưa tay chạm ngực Cửu, " cũng thể vì vậy đem hàng mới cho cậu ta mà."

      "Tiểu Linh, kia nên tranh cãi cùng Phàm, như vậy tôi phải chịu chút dấm chua sao? Như thế nào? chẳng lẽ cũng giống các khác muốn lên giường của Phàm?" Cửu vừa vừa cách quần áo xoa lên bộ ngực Lý Lan .

      Lý Lan rất là kiều vuốt ve tay ta " lời này có lương tâm, Lý Lan tôi từ lúc theo , có ngủ cùng người khác sao? cũng là biết nên như vậy ." xong lời này, trong mắt Lý Lan tràn đầy tang thương rồi ra khỏi phòng.

      Cửu chỉ là trấn an ta, dễ nghe hơn là muốn đuổi ta . Đuổi Lý Lan , Cửu ngồi sô pha, bàn trà là tàn thuốc Phàm vừa quăng.

      Nhớ lại Phàm cường ngạnh mặt đỏ bừng cùng tranh chấp với , nhịn được cười lên tiếng.

      " Cửu, tôi chạm vào phụ nữ phải tôi được, mà là tôi. . . . . . Tôi đối phụ nữ có tính sạch , người khác dùng qua tôi đều cảm thấy ghê tởm. Tôi chính là muốn ấy."

      Đây là lần đầu tiên gặp biểu tình này của Phàm, đại nam nhân đỏ mặt muốn phụ nữ, nếu phải tận mắt thấy thể tin. Đàn ông thôi, đều như vậy, vừa rồi nhìn thoáng qua, người kia đều là mảng xanh tím, Phàm xuống tay là nặng, xem ra mấy năm nay là bị nghẹn đủ rồi.

      Lắc đầu cười cười, gọi a Đinh ở cửa bảo người mang cho ở cùng Phàm chút đồ cần dùng, kia bị Lý Lan dọa như vậy chắc là rất sợ hãi .

      A Đinh tìm phục vụ quán bar chuẩn bị đồ dùng mang lên cho Thượng Tâm, Lý Lan xuống lầu vừa vặn nhìn thấy, nhìn túi quần áo cùng vật dụng hàng ngày bĩu môi khinh thường, đúng là bảo bối à? Chớp mắt, ta cười, " hùng khó qua ải mỹ nhân, Phàm xem ra cậu cũng bị thu phục rồi."
      bornthisway011091 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :