1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nắm Trong Tay - Sâm trung nhất tiểu yêu (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngocmc

      ngocmc New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      117
      [​IMG]
      Nắm trong tay


      Tác giả: Sâm Trung Nhất Tiểu
      Editor: Ngocmc + Bánh Đậu
      Số chương: 63
      Thể loại: Sủng, Đô thị tình duyên, Oan gia


      Văn án
      Tịch Thành Nghiễn cảm thấy từ khi dây áo tắm của Dư Duyệt quất mạnh vào mặt cuộc sống hoàn mỹ theo quỹ đạo của bắt đầu chệch hướng....

      " tốt bụng! Tôi làm mất thẻ phòng rồi! Xin cho tá túc!"

      "Chỉ đêm thôi! Xin !"

      Cũng được, có điều....

      "Vào phòng ngủ của tôi, lên giường tôi, là người của tôi!"

      Hả?! Hả?!!!!!!

      Tóm lại, đây là câu chuyện kể về vụng về rơi vào vòng tay cầm thú có đường thoát ra.

      Nhân vật chính: Dư Duyệt; Tịch Thành Nghiễn ┃ phối hợp diễn: ┃ Những chàng đẹp trai khác.

      Mục lục

      Chương 1Chương 2Chương 3Chương 4Chương 5

      Chương 6Chương 7Chương 8Chương 9Chương 10

      Chương 11Chương 12Chương 13Chương 14Chương 15

      Chương 16Chương 17Chương 18Chương 19Chương 20

      Chương 21Chương 22 ♥ Chương 23 ♥ Chương 24 ♥ Chương 25

      Chương 26Chương 27Chương 28Chương 29Chương 30

      Chương 31Chương 32Chương 33Chương 34Chương 35

      Chương 36Chương 37Chương 38Chương 39Chương 40

      Chương 41Chương 42Chương 43Chương 44Chương 45

      Chương 46Chương 47Chương 48Chương 49Chương 50

      Chương 51Chương 52Chương 53Chương 54Chương 55

      Chương 56Chương 57Chương 58Chương 59Chương 60

      Chương 61Chương 62Chương 63


      EBOOK
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 10/11/16

    2. ngocmc

      ngocmc New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      117
      Chương 1
      Tiếng chuông điện thoại chói tai vang lên dồn dập, dọa Dư Duyệt nhảy dựng, vội buông việc làm, nhận điện thoại, “Xin chào!”

      “Tôi tìm Dư Duyệt!” Đầu dây bên kia giọng nữ chút khách khí vang lên, cẩn thận nghe còn thấy có vài phần tức giận.

      "Là tôi, xin hỏi chị là..." đợi xong, bị đối phương cắt ngang, " làm việc thế nào? Tài liệu của hạng mục Cát Lâm làm sao còn chưa sửa xong?” Dư Duyệt nhíu nhíu mày, nghe ra đây là Chu Đồng quản lí công trình bảo vệ môi trường, đè xuống túc giận, cười : "Là như vậy, quản lý Chu, bưu kiện chị gửi cho tôi viết là ba ngày sau giao tài liệu."

      nghĩ tới bên kia nghe xong lời này của lại càng thêm tức giận, "Ba ngày sau? thấy hạn đăng kí hạng mục hết hạn là hôm nay sao? có mắt sao? Hai ngày thấy phù hợp sao hỏi tiếng? Ban đầu hạng mục này chúng ta nắm chắc được 90%, bây giờ bị làm nhất chậm trễ, còn làm cái rắm!"

      "Quản lý Chu, là chị viết sai ngày, nhưng..."

      "Tôi viết sai? nghĩ rằng tôi giống cả ngày có việc gì sao? Dù tôi viết sai , vì sao phát ra?" Tiếng Chu Đồng đầy tức giận, "Tôi cho Dư Duyệt biết, hạng mục này khẳng định bây giờ kịp báo danh, toàn bộ ngành chúng ta vì chuyện này bận tuần, hậu quả xem rồi làm!"

      xong, liền phanh tiếng cúp điện thoại.

      Dư Duyệt xoa xoa lỗ tai nóng lên, liều mạng đem tức giận nuốt vào trong bụng.

      Kỳ thực sớm chú ý tới ngày hết hạn báo danh của hạng mục cùng với thời gian Chu Đồng viết bưu kiện phù hợp, nhưng vì Chu Đồng là người phụ trách hạng mục, ấy ba ngày sau muốn tư liệu, Dư Duyệt coi như lấy ấy làm chuẩn, nghĩ là hạng mục lùi lại, huống hồ loại chuyện này ở công ty các thường có, vì thế có hỏi nhiều, nghĩ tới lại mang vạ vào thân.

      Dư Duyệt càng nghĩ càng uất ức, cố nhẫn nhịn, rốt cuộc vẫn là nhịn được vào văn phòng của trưởng bộ phận Vương Thành, chuyện này với ta, cuối cùng, lại bỏ thêm câu, "Quản lý Vương, lần này việc quả em có sơ sẩy, muốn em chịu trách nhiệm em nhận, nhưng quản lý Chu dựa vào cái gì mà vấn đề là của mình em, ràng chị ấy viết sai ngày.”

      Việc này , nếu là bình thường lão đại công ty Trần tổng chú ý hạng mục tốt, nhưng hạng mục lần này Trần tổng đặc biệt coi trọng, thậm chí bắt đầu để bộ phận nghiên cứu phát triển chuẩn bị dụng cụ.

      Vương Thành lập tức buông văn kiện ký được nửa, với Dư Duyệt: " đừng vội, bây giờ cùng tôi lên văn phòng của Trần tổng, tình huống cho Trần tổng nghe, tại chỉ có thể xem thái độ của Trần tổng."

      Dư Duyệt gật gật đầu, chuẩn bị theo sau Vương Thành rời , điện thoại nội bộ bàn của ta chợt vang lên.

      Vương Thành nghe điện thoại, đúng là Trần tổng.

      "Mọi chuyện tôi nghe tiểu Chu , có phải Dư Duyệt ở bộ phận các làm việc hay ? Mới tốt nghiệp sao? ta là ai tuyển? Hạng mục quan trọng vậy dám bất cẩn!" Trần tổng ở bên kia đập bàn quát vang trời, có vẻ rất tức giận.

      Ngừng chút, đợi Vương Thành lại tiếp tục quát: "Được rồi, cái gì cũng cần , cũng cần bảo vệ ta, hôm nay phá hỏng hạng mục của tôi, chừng ngày mai làm hỏng hạng mục trong tháng của tôi! Người như thế công ty chúng ta dám thuê, ngày mai bảo ta làm thủ tục nghỉ việc .”

      Cúp điện thoại của Trần tổng, Vương Thành đứng bên cạnh bàn có chút khó xử với Dư Duyệt: "Dư Duyệt, xin lỗi, tôi giúp được ."

      " sao." Dư Duyệt khịt khịt mũi, miễn cưỡng cười cười với Vương Thành, "Lần này cũng tại bản thân tôi, coi như mua bài học ."

      Vương Thành thở dài, biết làm sao an ủi trước mặt gần như có thể tính là con mình, cuối cùng đành phải vỗ vỗ vai .

      Dư Duyệt ủ rũ thu dọn đồ tan tầm, đồng nghiệp cùng bộ phận với .

      "Aizz, Ngư Ngư, đừng ganh đua với Chu Đồng, đó..." ấy nhìn xung quanh, thấy trong văn phòng mọi người gần hết rồi, mới đến bên Dư Duyệt vừa giúp vừa lặng lẽ : "Chu Đồng và Trần tổng có chân đấy, lúc còn chưa tới Chu Đồng từng đưa con trai của chị ta đến công ty lần, thấy chứ, con trai của chị ta quả thực với Trần tổng như khuôn mẫu khắc ra!"

      Dư Duyệt về nhà, ngay cả cơm chiều cũng chưa ăn, liền gọi điện thoại cho bạn tốt Phùng Vũ Thần, trong giọng toàn là nghẹn ngào, "Dựa vào cái gì mà bảo tớ từ chức? ràng là ta viết sai ngày, xảy ra chuyện liền để mình tớ gánh!"

      Phùng Vũ Thần chỉ tiếc rèn sắt thành thép mắng , "Ai bảo lúc đó cậu chạy tới văn phòng của Trần tổng , vốn là cậu có lí, bị Chu Đồng đánh đòn phủ đầu cậu thành kẻ sai rồi, thôi, như bây giờ có ích gì, xứng đáng!"

      Dừng chút, thấy bên kia im lặng, lại mềm lòng, khuyên bảo: "Ngư Ngư, tính cậu thẳng thắn, câu nệ tiểu tiết, đây là chuyện tốt. Nhưng cũng thể cứ để cho người khác bắt nạt, phải đổi công ty thôi sao, có cái gì lớn lao đâu! đời có hàng nghìn hàng vạn công ty, được mình đổi!"

      Dư Duyệt cắn môi : “Chỉ là tớ cảm thấy cam lòng! Thà ở lại công ty ghê tởm, Chu Đồng cũng muốn từ chức!"

      "Có chút tiền đồ được ! Cậu phải cái Chu Đồng kia cùng lão tổng công ty các cậu minh bạch à? Cậu từ chức phải là gấp gáp để cho người khác bắt nạt ư! Cậu vui vẻ chút cho tớ, ngày mai vừa lên văn phòng lập tức làm thủ tục từ chức, bằng cẩn thận tớ đánh đến công ty cậu, ở trước mặt mọi người bắt cậu về!"

      Dư Duyệt run cái, bị dọa thiếu chút nữa vứt 5S mà được thưởng, biết nếu , lấy tính cách của Phùng Vũ Thần, tuyệt đối có khả năng đánh giết tới công ty bọn họ, vội vàng vừa gật đầu như gà mổ thóc, vừa thề son sắt bày tỏ ngày mai nhất định từ chức.

      Lúc này Phùng Vũ Thần mới vừa lòng, dùng bả vai và gò má kẹp di động, hai tay lục lọi học bàn, tìm tấm danh thiếp đơn giản nhưng mất khí chất, suy nghĩ chút, vẫn với Dư Duyệt: "Mấy ngày hôm trước Quý Vân Phong mang danh thiếp quản lý phòng nhân của công ty bọn họ đến đây, tớ đọc số điện thoại của ta cho cậu, cậu nhớ kỹ, đến lúc đó được đem số điện thoại này đập vào mặt Chu Đồng! phải so chỗ dựa sao, tớ ngược lại rất muốn nhìn xem chỗ dựa của Hoa Vũ này có đủ vững chắc !"

      Quý Vân Phong là bạn trai Phùng Vũ Thần, chung ngành với Dư Duyệt, đều làm bên bảo vệ môi trường, nhưng công ty cách biệt trời vực.

      Dư Duyệt là người thông minh, nháy mắt thẳng lưng, đó là điện thoại của quản lý phòng nhân Hoa Vũ đấy! gần cung phụng như phật, đâu xem như rác được!

      Chỉ cần làm ngành bảo vệ môi trường, ai biết Hoa Vũ, mặc kệ là chính phủ ngành hay đại lý công ty, đều muốn theo Hoa Vũ xin hợp tác, hoàn toàn khác với công ty của bọn họ.

      Đối với người trong ngành bảo vệ môi trường, Hoa Vũ chính là tòa thần điện, dù vào đó làm thực tập sinh, ra cũng có mặt mũi!

      Cúp điện thoại, Dư Duyệt xem số điện thoại mình ghi nhớ kia, trái tim lập tức đập ầm ầm. lại có số điện thoại của quản lý phòng nhân Hoa Vũ đấy!

      Chu Đồng, Trần tổng cái gì, quả thực là gì cả!

      Ngày hôm sau, Dư Duyệt cầm tờ giấy ghi số điện thoại của quản lý phòng nhân Hoa Vũ, ngẩng đầu ưỡn ngực vào công ty, ngờ vừa vào văn phòng, mới ngang qua văn phòng của Chu Đồng nghe được cuộc cố ý châm biếm.

      "Ui, có người còn cảm thấy bản thân sai nữa, phải vẫn thu dọn đồ từ chức sao!" Chu Đồng mềm mại tựa vào ghế tựa trong văn phòng, cố ý lớn tiếng cho Dư Duyệt nghe.

      Kỳ thực đối chuyện này ta rất chột dạ, nếu phải ta nhớ lầm ngày làm cho toàn bộ hạng mục hỏng, may mắn Dư Duyệt mới đến công ty lâu, còn chưa tiếp xúc với nhân viên cao cấp của công ty, cho ta cơ hội chối bỏ trách nhiệm, bằng dựa vào giận dữ của Trần tổng, chỉ sợ dù quan hệ của hai người bọn họ bình thường, nhưng đánh mất hạng mục lớn như vậy cũng tha cho ta.

      tại Dư Duyệt bị ta chèn ép rồi, việc lần này có người thứ hai ra, ta mới cảm thấy thở phào nhõm. Nhưng vừa nghĩ đến hôm qua Dư Duyệt do ta sai, Chu Đồng liền tức giận có chỗ phát tiết, lúc này thấy cũng nhịn được muốn vài câu.

      tại trong văn phòng mọi người đến gần hết rồi, Chu Đồng vừa thế, rất nhiều người lập tức nhìn bên này. Lòng Dư Duyệt đột nhiên dâng trào cảm giác khó chịu, chỉ cảm thấy mọi ánh mắt đều thiêu đốt người, cắn cắn môi, xoay người vừa định trốn xa chỗ khó xử này, đột nhiên lại nghĩ tới số điện thoại trong túi mình. Bước chân thoáng cái dừng lại!

      Trong túi của là số điện thoại của quản lý phòng nhân Hoa Vũ sợ cái gì!

      Sờ tấm card trong túi, nháy mắt Dư Duyệt cảm thấy sức mạnh cả người bùng nổ. xoay người đến trước mặt Chu Đồng, mỉm cười với ta. Trong lúc Chu Đồng tức giận nhìn chằm chằm, cúi xuống cầm điện thoại bàn ta, dựa theo số điện thoại tờ giấy gọi điện.

      "Dư Duyệt, đây làm..."

      Chu Đồng còn chưa hết, Dư Duyệt lập tức ấn loa ngoài, giọng đàn ông trong trẻo nhưng lạnh lùng nhất thời xuyên qua microphone truyền khắp văn phòng, "Xin chào, tôi là Hoa Vũ..."

      Chu Đồng lập tức há hốc mồm, nửa câu sau nghẹn trong cổ họng nửa ngày cũng ra, nghẹn đỏ mặt tía tai, quả thực giống con cá mắc cạn!

      Đầu óc Dư Duyệt kêu ong ong, mọi chú ý đều tập trung ở hai tiếng Hoa Vũ kia, căn bản nghe được ta còn gì nữa. Khẩn trương nuốt nước miếng, nhắm mắt, thở cũng dám thở, mạch luôn.

      "Chào , làm phiền rồi, tôi là Dư Duyệt, tốt nghiệp đại học Z khoa sinh vật công trình, làm trong ngành bảo vệ môi trường hai năm, dù là trạm khí tượng, trạm thủy văn hay xây dựng hạng mục tôi đều tham gia, muốn hỏi thử có thể cho tôi cơ hội đến Hoa Vũ phỏng vấn hay ?"

      nắm chặt lòng bàn tay đầy mồ hôi lạnh, nét mặt tuy giả vờ trấn định, nhưng khóe môi cắn chặt lại bán đứng . Nếu là ngày thường, Dư Duyệt tuyệt đối làm chuyện to gan như vậy, nhưng hôm nay vì tranh cãi, đầu nóng lên, nên cái gì cũng quan tâm.

      Dư Duyệt chuẩn bị tốt cho dù bị mắng hoặc bị gác điện thoại, dù sao đều phải rời khỏi công ty, Thâm Quyến lớn vậy, từ chức xong ai biết ai, cùng lắm cho bọn họ thêm trò cười!

      nghĩ tới bên kia giật mình ngây ra lúc, lại ra lời ngoài dự đoán của , "Hạng mục nào cũng từng tham gia?" Giọng người đàn ông trẻ tuổi có vẻ húng thú, " thi giấy chứng nhận nghề chưa?"

      "Thi, thi rồi!" Dư Duyệt nuốt nước miếng, kích động trả lời tiếng, dừng chút, máy móc nghịch cái nút, "Nếu muốn xem, tôi có thể mang đến Hoa Vũ cho xem!"

      "Thế..." Bên kia trầm ngâm, dừng chút, làm Dư Duyệt và mọi người trong văn phòng đều hồi hộp hết lên.

      Mới chậm chạp hỏi câu, "Thế tôi muốn hỏi Dư, ở tình huống nào gọi điện thoại cho tôi?"

      Nháy mắt trong đầu chạy qua vô số đáp án, Dư Duyệt cuối cùng vẫn cắn răng , "Sau khi bị ông chủ lý bắt thôi việc!"

      Bên kia phụt tiếng cười vui vẻ, ngừng vài giây, ra câu làm Dư Duyệt kém chút nữa ngất , "Vậy thứ hai đến Hoa Vũ phỏng vấn ."

      Kết thúc điện thoại, Dư Duyệt vẫn hơi mơ hồ nhưng lập tức tỉnh táo, lại được Hoa Vũ thông báo phỏng vấn! Trời ạ! Cho dù là phỏng vấn chỉ cần vào xem hình tượng Hoa Vũ thôi cũng được!

      "Quản lý Chu." Dư Duyệt lắc lắc di động với Chu Đồng còn ngốc hơn chính mình, hất cằm lên, "Nhờ phúc của chị, chừng tôi trở thành nhân viên của Hoa Vũ đấy!"

      Ngừng chút, lại dùng giọng điệu rất khoe khoang thành khẩn , "Quản lý Chu, nếu đến lúc đó tôi được đến Hoa Vũ làm việc, nhất định quay về thăm chị."

      xong, cũng xem Chu Đồng bị làm cho tức đến suýt phun máu, ngang nhiên khỏi công ty.

      Gió mùa hạ thổi những cơn mưa bụi làm khí ẩm ướt, lành lạnh, Dư Duyệt giật mình cái, rốt cục tỉnh lại.

      A!!! Hoa Vũ phỏng vấn!! Hoa Vũ to lớn! Lo lắng cái gì! Chút tính sau! tại ăn hai cái chân gà để an ủi !
      Last edited by a moderator: 10/11/16

    3. NaDuong

      NaDuong Member

      Bài viết:
      84
      Được thích:
      60
      Hô hô đặt gạch ngay và luôn
      Ốc sên tìm chỗ trú mưangocmc thích bài này.

    4. Phamthanhhuong

      Phamthanhhuong Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      316
      Mình rất ấn tượng với ngốc cởi áo ra của tác giả này. Nay có hố mới này của bạn là thấy vui rồi. Hóng . Cảm ơn bạn.
      Ốc sên tìm chỗ trú mưangocmc thích bài này.

    5. ngocmc

      ngocmc New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      117
      Chương 2
      Cứ như vậy, Dư Duyệt vui vẻ trở thành người chờ việc làm. Đương nhiên, người giống người bình thường, vui vẻ, là người mỗi ngày nằm mơ cũng bật cười chờ xắp xếp việc làm.

      Phùng Vũ Thần biết chuyện tốt làm, còn an ủi , "Công việc dư thừa, việc cần người còn có rất nhiều! Cậu muốn bằng cấp có bằng cấp, muốn vóc người có vóc người, muốn đầu óc có đầu óc, đừng lo lắng, chỗ này cần còn chỗ khác!"

      "Đúng vậy! Vì chúc mừng tớ thuận lợi nghỉ việc, cuối tuần chúng ta cùng suối nước nóng ở làng du lịch lúc trước chúc mừng phen !"

      Dư Duyệt răng rắc cắn ngụm dưa chuột trong tay, lau nước dưa chuột nơi khóe môi, cười tủm tỉm .

      Trước kia muốn ra ngoài du lịch rồi, nhưng ngại bình thường bận quá, đến cuối tuần cũng chỉ muốn nghỉ ngơi, căn bản muốn nhúc nhích, cho nên thể thực .

      Lần này nghỉ việc xong, mặc dù có hơn nửa tháng tiền lương, nhưng cũng có cách nào ngăn cản tâm trạng của .

      lên mạng xem xét nửa ngày, rốt cục phát nơi rất tốt!

      Đó là làng du lịch, xung quanh được đủ loại cây hoa quả vây quanh, chẳng những có thể miễn phí hái trái vải, long nhãn, thậm chí thanh long trong vườn quả, cũng có thể tùy ý chọn mang về.

      Quan trọng hơn là, bên trong làng du lịch này còn có suối nước nóng tự nhiên!

      Dư Duyệt cố tình xem bình luận mạng về suối nước nóng ở làng du lịch, gần như tất cả đều khen ngợi. Vì thế lần trước gọi điện thoại liền với Phùng Vũ Thần, hẹn ấy cùng .

      " phải sớm rồi sao, áo tắm tớ chuẩn bị xong rồi." Phùng Vũ Thần cười hắc hắc, kéo dài giọng, "Bikini đó."

      "Phi! Táo bạo!" Dư Duyệt cười mắng tiếng, ngừng vài giây, cắn hết miếng dưa chuột cuối cùng trong tay, chậm chạp : "Vũ Thần ơi..."

      "Có chuyện mau!" Phùng Vũ Thần là người nóng nảy, chịu nổi chậm chạp như vậy, trừng mắt thúc giục .

      "Thực ra ngày đó tớ gọi điện cho quản lý của Hoa Vũ," Dư Duyệt cố ý dừng chút mới tiếp tục : “ ta bảo tớ thứ hai Hoa Vũ phỏng vấn! Vũ Thần, mau thét chói tai cậu sùng bái tớ !"

      Nhưng phản ứng của Phùng Vũ Thần hoàn toàn khác với dự đoán của .

      "Cái gì? Cậu gọi cho số điện thoại đấy?" Giọng Phùng Vũ Thần tự chủ được đề cao vài đê-xi-ben, mang theo mười phần khiếp sợ, thậm chí cách điện thoại Dư Duyệt cong có thể đoán được, tại ấy nhất định tới lui, đấm ngực dậm chân.

      Dư Duyệt lấy làm lạ hỏi: "Sao thế? Cậu cho tớ số điện thoại phải để tớ gọi ư?"

      "Tớ cho cậu dũng khí, thêm can đảm thôi, cậu biết ?!" Phùng Vũ Thần ở đầu dây bên kia mạnh mẽ bứt tóc.

      " sao mà." Dư Duyệt dũng cảm cười, "Người quản lý kia rất tốt, còn bảo tớ phỏng vấn đấy, chừng sau này tớ..."

      "Phỏng vấn cái rắm!" Phùng Vũ Thần nôn nóng đánh gãy Dư Duyệt mơ mộng hão huyền, "Đó phải là số điện thoại của quản lý phòng nhân Hoa Vũ!"

      "Cái gì?" Dư Duyệt sợ hãi, “Vậy, đó là ai?" rồi, quản lý phòng nhân Hoa Vũ sao có thể dễ dàng đồng ý cho phỏng vấn chứ, hóa ra phải.

      Dư Duyệt thở phào nhõm, cảm thấy Hoa Vũ dễ gần vậy, trong lòng lại có chút uể oải, bản thân quả nhiên có mệnh tốt.

      "Vậy chẳng lẽ là kẻ lừa đảo?" nắm di động dè dặt hỏi.

      "Kẻ lừa đảo cái rắm," Phùng Vũ Thần tức giận đáp, sau đó yếu ớt câu thiếu chút làm Dư Duyệt ném di động ra cửa sổ.

      "Đó là tổng giám đốc của Hoa Vũ."

      "Cái gì, cái gì?"

      "Người cậu gọi là tổng giám đốc của Hoa Vũ."

      "!!!"

      ***

      "Tớ ! Tớ ! tại tớ chỉ muốn chết..." Dư Duyệt vừa liều mạng bám khung cửa, vừa liều mạng phản kháng Phùng Vũ Thần.

      Biết ngày đó số điện thoại gọi là của tổng giám đốc Hoa Vũ, Dư Duyệt cảm thấy cả người đều tốt.

      Vị tổng giám đốc đó là ai, có thể đùa sao? Phi! đúng, tổng giám đốc là chức vị to cỡ nào, còn là tổng giám đốc của Hoa Vũ nữa! Mình lại có thể lỗ mãng gọi điện cho người ta, còn cho mấy người chứng! Quả thực thể tha thứ!

      Mỗi khi nghĩ lại cảnh tượng đấy, đều có loại kích động muốn giết chết bản thân!

      Tổng giám đốc là người mà ai cũng có thể gọi điện sao? Hơn nữa ngốc nghếch tự giới thiệu, chừng tổng giám đốc người ta cúp máy xong liền ở trong văn phòng vụng trộm cười rồi!

      Quả thực có cách nào sống mà!

      " cũng phải !" Phùng Vũ Thần dùng sức tách ngón tay bám khung cửara, vừa tận lực kéo ra ngoài, vừa hung ác : " cùng tắm suối nước nóng, cậu dám cho tớ leo cây, muốn sống chắc!"

      "Chẳng phải cậu có Quý Vân Phong rồi sao? Dẫn tớ theo làm bóng đèn hả?" Cả người và áo tắm bị nhét vào trong xe, Dư Duyệt phản kháng có hiệu quả, ỉu xìu dựa vào ghế sau kháng nghị.

      "Bóng đèn con khỉ, vợ chồng già! Hơn nữa, lần trước sao cậu cậu là bóng đèn !" Phùng Vũ Thần vừa thắt dây an toàn, vừa quay đầu với Dư Duyệt: "Được rồi, cậu đừng dùng vẻ mặt khóc tang đó nữa, chỗ này cũng do cậu đề nghị thôi, phải chỉ là tổng giám đốc Hoa Vũ ư? chừng ta nhìn trúng cậu đấy!"

      " hả?" Ánh mắt Dư Duyệt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm Phùng Vũ Thần, "Cậu cảm thấy ta muốn tớ?"

      Phùng Vũ Thần lườm cái, bình tĩnh : "Đừng mập mờ kiểu đó, cho dù vào Hoa Vũ, cậu cũng chỉ là viên chức thôi."

      Dừng chút, lại bỏ thêm câu, "Đương nhiên, xác suất cậu vào được Hoa Vũ chỉ bé thế này thôi." Phùng Vũ Thần vươn ngón tay , chỉ chỉ đầu ngón tay .

      Dư Duyệt kêu rên tiếng, cảm thấy trái tim mình bị tàn nhẫn đâm đao, dọc đường luôn luôn ôm trái tim ồn ào muốn tuyệt giao với Phùng Vũ Thần, Quý Vân Phong xem rất vui vẻ.

      Chẳng qua tâm trạng lại tốt hẳn lên, đối với chuyện du lịch suối nước nóng cũng có chút mong chờ.

      Ba người xuất phát rất sớm, nhưng phải đến chạng vạng mới đến nơi, dọc đường lo lắng vui vẻ luân phiên, chỉ đột nhiên gặp mưa to lúc ở trạm đổ xăng, tìm kiếm làng du lịch hơn tiếng.

      Cuối cùng lúc đến nơi, Quý Vân Phong vỗ chỗ ngồi nhịn được cảm khái, "Nơi này tuyệt ! Quỷ càn quét cũng tìm thấy!"

      Dư Duyệt bị giày vò đến mức chẳng còn tâm trạng nào, ném túi xách lên chiếc giường rồi bắt đầu ngủ bù. Đến khi ăn tối mới xoa mắt nhập nhèm buồn ngủ rời giường, may mà hoạt động kế tiếp là tắm suối nước nóng thành công chữa khỏi tâm trạng Dư Duyệt.

      Bể tắm nước nóng ở làng du lịch phải loại to, mà chia thành từng bể nho , có hình dáng xinh đẹp, bể cùng lắm chỉ có thể tắm ba người, con suối kêu ùng ục bốc hơi nước lên, tại đây ban đêm thấp hơn ba mươi độ, vậy mà còn có thể nhìn thấy tầng khí nóng lượn lờ mặt đất.

      Dư Duyệt lau nước miếng nơi khóe miệng, vội vàng nhào vào bể nước nóng, thoải mái thở ra tiếng, cảm thấy thỉnh thoảng cũng có thể chấp nhận được.

      Bắt đầu ngâm mình trong suối nước nóng rất sảng khoái, toàn thân từng lỗ chân lông đều hoàn toàn thư giãn, thoải mái, tut biết vì sao trong lòng có cảm giác buồn rầu, khó thở, nhưng Dư Duyệt cũng để ý.

      Đùa à, mất nhiều tiền vậy để đến tắm nước nóng, sao có thể bỏ dở nửa chừng chứ!

      Vì thế, đợi đến khi phát điều bất thường, muộn mất rồi.

      Lòng khó chịu như bị tảng đá lớn đè ép, ngay cả hô hấp có chút khó khăn, Dư Duyệt hoảng hốt, đỡ thành bể muốn đứng lên.

      Nhưng hai chân lại mềm nhũn như mì sợi, cho dù cố gắng thế nào cũng đứng nổi. Đầu óc bởi vì thiếu khí mà trở nên mơ hồ, cảm giác được áp lực nước càng lúc càng lớn...

      Trước mắt mảnh mơ hồ, Dư Duyệt gần như có thể nghe được tiếng trái tim đập dồn dập, giống như nhịp trống của tử vong, từng chút từng chút tàn nhẫn đập vào ngực.

      "Cứu... Cứu mạng..." hé miệng, suy yếu la lên.

      Nhưng vì nghĩ cho khách, làng du lịch thân thiết thiết kế khoảng cách từng bể tắm cách thích hợp, nếu hai người tắm bỗng nhiên hăng hái lên, muốn làm chút chuyện gì đó hài hòa, người khác cơ bản cũng phát được.

      Do đó tiếng kêu như mèo kêu của Dư Duyệt vốn làm người khác chú ý.

      Chẳng lẽ mình chết ở chỗ này sao? Đến lúc đó chừng còn lên báo Thâm Quyến ngày mai.

      " đầu tiên tắm nước nóng vì thân thể rất yếu mà bỏ mình!"

      Dư Duyệt bội phục bản thân muốn chết, giờ phút này lại còn có thể nghĩ linh tinh.

      Thân thể dần dần chống đỡ nổi, bắt đầu chìm xuống, nước nóng tràn qua cằm... Dư Duyệt thở dài trong lòng, bản thân quả nhiên là người mệnh khổ, ngay cả chút phú quý cũng hưởng thụ nổi!

      May mà tiền vay học đại học trả xong, còn góp chút gửi ngân hàng, về sau bà của cần vất vả lắm.

      miên man suy nghĩ, Dư Duyệt bỗng cảm thấy bả vai chợt lạnh, tiếp theo thân thể mình cũng lạnh, bị lực mạnh mẽ trực tiếp túm ra khỏi nước.

      Lồng ngực có nước ấm áp đè nén, hô hấp nhất thời tốt lên. mở to miệng hít thở khí mới mẻ bên ngoài, muốn nhìn xem ân nhân cứu là ai, lại phát làm sao cũng nhìn được!

      Ánh mắt chớp vài cái, mới ý thức được hóa ra người nọ vác lên vai!

      Oa, đúng là chàng mạnh mẽ!

      Dư Duyệt nuốt nước miếng cái, vừa định mở miệng cám ơn, bỗng thấy sau gáy buông lỏng, giây tiếp theo, trận mát gió thổi qua, nút thắt cổ , áo tắm ướt sũng đùng cái quất thẳng vào mặt người ấy. Cho dù là Dư Duyệt, cũng thấy là khuôn mặt đẹp trai kia cực kỳ bi thảm!
      Last edited by a moderator: 10/11/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :