1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Năm mươi thước thâm lam - Ba Nữu (75 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Năm mươi thước thâm lam
      (五十米深蓝)
      download (1).jpg


      Tác giả: Ba Nữu
      Convert: ngocquynh520
      Edit: qu33njc3
      Thể loại: đại – Hắc bang-HE
      Số chương: 75 chương+phiên ngoại

      [​IMG]

      Văn án
      Tứ Phương cùng Lại Văn đều có tuổi thơ ấu bất hạnh, tuy rằng là con trai độc nhất của lão đại hắc bang, nàng là con của gia đình nhà nghèo, nhưng ở sâu trong linh hồn bọn họ đều có độc cùng kiêu ngạo, trước khi gặp được nhau, bọn họ đểu tránh ở sâu năm mươi thước thâm lam, chính là thăng trầm trong bài hát đó.
      Thế gian ấm hay lạnh đều liên quan đến chính mình, tùy hứng độc hưởng thế giới yên tĩnh của bản thân..
      Ông trời lại an bài làm cho bọn họ gặp nhau.
      Tiệm cà phê là nơi đầu tiên gặp mặt, nguyên nhân trở thành người của nhau cũng là từ sụ hiểu nhầm .
      Tứ Phương muốn thay đổi cuộc sống chút, Lại Văn lại muốn chạy trốn khỏi trai của , vì thế hai người ở bên nhau, sau đó bị đối phương hấp dẫn sâu.


      Lại ngờ điều đó làm người ta mê muội mà hướng đến tình say đắm.

      Bọn họ cả thể xác và tinh thần đối với đối phương là thứ nhất hơn nữa là duy nhất, bọn họ vô cùng trân trọng, che chở đoạn cảm tình này. Gia thế, tiền bạc hay nguy hiểm đều thể trở thành chướng ngại làm vật ngăn cản tình của bọn họ, thời gian duy trì quá dài.
      [​IMG]
      Giản lược
      phải là loại văn , chỉ là câu chuyện xưa.
      Nữ chủ xinh đẹp, trí tuệ mẫn cảm.
      Nam chủ thân hình đẹp , tung hoành tứ hải.
      Ngọt ngào mối đầu chính, có ngược, có H, có máu me
      Kết cục nhất định là HAPPY ENDING.
      Nội dung nhãn: Hào môn thế gia tình có đô thị tình duyên .


      Nhân đây ta cũng trích dẫn lời nhận xét của bạn đọc mà ta rất thich: "Nam nữ chính đều vô cùng thâm tình, nữ chính xinh đẹp và kiên cường, nam chính sủng nữ chủ lên tận trời, và truyện có rất nhiều cảnh ngọt ngào, cũng có nhiều cảnh H, hehe."
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 18/12/14
      Haruka.Me0 thích bài này.

    2. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 1
      Lại Văn từ trong giấc mộng kì lạ đột nhiên tỉnh lại, mở mắt ra lại nhìn thấy có đôi mắt sững sờ nhìn chằm chằm trực diện vào mặt mình.”A” hét ầm lêm, lại có người nhanh tay lấy tay che miệng của lại ,tiếng thét liền biến thành tiếng gầm rú trầm thấp . Lại Văn vươn tay ra chăn lại tay của người đó, “, nửa đêm ở trong này làm gì vậy? Làm em sợ muốn chết.”

      Đèn đêm ở đầu giường sáng lên ,khuôn mặt Lại Vũ núp sau ánh sáng, Lại Văn có cách nào nhìn thấy biểu lộ giờ phút này của . Lại Văn muốn ngồi dậy, lại bị lực mạnh mẽ của cánh tay ngăn lại , ngã lại giường. “Mò mẫm lăn qua lăn lại cái gì, ngủ .” Lại Vũ , thanh thấp, nhàn nhạt , giống như trách chuyện bé xé ra to, nhưng động tác cũng phải là giống như vậy, cánh tay phải của vượt qua đặt ở trước ngực Lại Văn , giống như sắt thép áp chế Lại Văn thể nhúc nhích.

      cũng biết đây là mò mẫm lăn qua lăn lại sao, mau trở về phòng ngủ , đừng ở chỗ này làm em sợ , em muốn ngủ.” Lại Văn vứt ý niệm giãy dụa, nhắm mắt lại, bày ra tư thế chuẩn bị ngủ .

      Bên cạnh có tiếng vang gì, Lại Văn khỏi hoảng hốt ngồi dậy, lát sau, thân thể nam tính cường tráng cứng rắn bao phủ đến, Lại Văn muốn mở mắt, chính là liều chết đồng thời sử dụng tay chân giãy dụa muốn ngồi dậy . Lại Vũ cầm hai tay nâng lên quá đầu, chặt chẽ giam lại, đôi chân dài cong lên chặn hai chân ngừng đá loạn của lại, tay phải vươn tới vén váy ngủ của lên thăm dò vào, vuốt ve vùng bụng bằng phẳng trắng mịn, đường hướng lên , bao lại vật hình tròn mềm mại kia, xoa nắn, đè ép. Đem áo ngủ lôi lên, cúi đầu dùng miệng hôn môi, tinh tế cắn cắn, bộ ngực no đủ mà trắng nõn bị vuốt ve lôi kéo thô bạo, xúc cảm trắng mịn, thị giác mãnh liệt kích thích làm cho thân thể người đàn ông càng thêm cứng rắn, áp lực gây ra tiếng thở dốc ồ ồ quanh quẩn ở trong phòng.
      “Em van cầu , em van cầu ” Lại Văn giọng cầu xin, dám khóc to , cũng dám giãy dụa, chỉ có thể tuyệt vọng nằm ở chỗ đó mặc cho nước mắt tiếng động chảy xuôi.

      Nghe thấy hai tiếng cầu xin vô lực mà nghẹn ngào của , thân thể cứng rắn của Lại Vũ co rúm lại chút, ngẩng đầu , nhìn thấy mảnh tĩnh mịch nước mắt loang lổ khuôn mặt Lại Văn, trong lòng khỏi đau buốt . Hai tay ôm lấy khuôn mặt nhắn tái nhợt của Lại Văn, môi lưỡi ấm nóng mút hết nước mắt gương mặt . Trong miệng ngừng thấp giọng gọi tên “Văn Văn, Văn Văn, Văn Văn…”

      Vừa nóng vừa lạnh đan xen làm cho Lại Văn hoàn toàn bối rối, hai tay liều mạng muốn che khuất gương mặt, nhưng cuối cùng lại được như mong muốn, khỏi khóc lớn tiếng lên.”Đừng khóc , Văn Văn” Lại Vũ nhìn bởi vì khóc quá nhiều mà khuôn mặt nhăn nhó, thầm nghĩ phải là khóc mãi như vậy chứ? tự giễu giật khóe miệng.”Đừng khóc , là được.” Thanh khàn khàn mà mỏi mệt. xuống giường khôi phục lại bộ dáng vốn có, cửa phòng ở trong tiếng khóc thút thít của Lại Văn được đóng lại .

      Ánh sáng mặt trời ấm áp chiếu vào trong phòng. Lại Văn lấy đồng hồ báo thức ở đầu giường đến xem, tám rưỡi rồi thức dậy thôi bằng lại bị mắng nữa . Đúng lúc này bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, là mẹ của Trần Cúc , bà lớn giọng gọi chừng đến hàng xóm cũng có thể nghe được “Còn mau rời giường, còn đợi đến lúc nào đây , buổi sáng hôm nay mày phải trông nom việc nhà ,lo mà lấy quần áo giặt đấy, tao muốn ra ngoài chơi mạt chược.”

      Lại Văn nghe tiếng bà gọi ở bên ngoài, cũng trả lời. lát sau, Trần Cúc nhìn bên trong có động tĩnh, ra sức đạp vào cửa, “Tao mày có nghe được ? Mày điếc đấy à ?”

      “Mẹ, mới sáng tinh mơ , mẹ giọng chút.” Ngoài cửa thanh của Lại Vũ vang lên, xem ra ấy thức dậy .

      “Con… đứa này, sao ngủ thêm chút nữa? vất vả mới xin nghỉ được ngày. Có phải vừa thanh mới nãy của mẹ lớn quá hay , ầm ỹ đến con ? Đều tại đứa em kia của con, lười phải chết, giả vờ câm điếc . . .”

      “Mẹ, được rồi, đừng lung tung nữa, xuống ăn cơm thôi.”

      Tiếng chuyện ,tiếng bước chân càng lúc càng xa, đôi mẹ con này rốt cục cũng tránh ra .
      Lại Văn mạnh mẽ nhắm chặt mắt , với bản thân cần tiếp tục suy nghĩ gì nữa, đứng lên vào phòng vệ sinh.

      Chờ Lại Văn thu dọn xong xuôi xuống, mẹ con Trần Cúc hoà thuận vui vẻ dùng bữa sáng . Trần Cúc nhìn cũng chưa từng nhìn , chỉ ngừng gắp bánh trẻo rán cho Lại Vũ, “Ăn nhiều chút, lần trước con phải muốn ăn rau cải nhân bánh trẻo sao? Mẹ đặc biệt đến nông thôn hái rau cải này, còn rất nhiều, đủ cho con ăn được mấy bữa đấy “

      “Mẹ, con cũng rồi, mẹ cần nhất định phải chạy đến ở nông thôn , ngỗ nhỡ gặp phải chuyện gì làm sao bây giờ?”

      “Có thể có chuyện gì chứ ? Con mẹ là cảnh sát, nếu ai cùng cảnh sát gây khó dễ đấy phải là muốn chết sao?” Trần Cúc tỏ vẻ , “ tại hàng xóm láng giềng xung quanh, ai mà hâm mộ mẹ có đứa con biết nghe lời hiếu thuận , lại có bản lĩnh chứ.”

      Trần Cúc rất có vẻ tư bản, đứa con Lại Vũ này từ đến lớn đều rất có chủ kiến, rất ít khi khiến cho bà phải lo lắng .Vào trung học thành tích học tập vẫn luôn đứng trong danh sách top đầu, tốt nghiệp trung học liền thi vào viện cảnh sát, căn cứ vào biểu nổi trội xuất sắc, sau khi tốt nghiệp liền được phân phối đến phòng công an tỉnh, thuận buồm xuôi gió, công việc thành đạt, làm cho bà đây rất có vinh dự .

      Trần Cúc cùng giống như những bà bác ngoài phố khác rất thích nhàn hạ bám víu vào con . Thời điểm còn trẻ, làm việc ở trong nhà máy dệt dựa vào chút sắc đẹp liền gả cho Hách Kiến Quốc người làm ở bộ phận công tác cơ quan, khi đó ai ai đều rất hâm mộ bà, trước khi kết hôn vài năm tuy rằng cũng có cãi nhau, nhưng vẫn đến nỗi nào . Sau đó lại có ngày, Hách Kiến Quốc đem bé về nhà, cuộc sống tốt đẹp của bà cũng chấm dứt từ đó .

      Lúc ấy Hách Kiến Quốc ôm bé 3 tuổi về nhà, với bà đây là đứa con ruột thịt của . Trần Cúc thiếu chút nữa phát điên. Người đàn ông này có chút tiền cùng quyền lực liền thay đổi. Trần Cúc dù có chết cũng chịu nuôi dưỡng đứa con hoang ở nhà , trừ phi bà chết. Hách Kiến Quốc , ” Mẹ đứa nhiễm bệnh mà chết, dù sao nó cũng là người thân ruột thịt của , em bảo làm sao bây giờ?” Trần Cúc hết chửi bới lại đập vỡ đồ đạc, nhưng bà muốn ly hôn, cuộc sống của người đàn bà sau ly hôn, bà nghĩ cũng muốn nghĩ đến. Về sau cũng đành phải nhượng bộ . Nhưng dù sao những vướng mắc bên trong vẫn mất , hai vợ chồng sau hai ngày liền có trân cãi nhau ầm ỹ , ba ngày trở thành trận ầm ỹ lớn , cuộc sống ầm ỹ kéo dài đến năm kia, trái tim của Hách Kiến Quốc vì bệnh đột phát mà qua đời.

      Thái độ của bà đối với Lại Văn vẫn rất thờ ơ, bà là người sĩ diện, sợ hàng xóm láng giềng bà ngược đãi con nít , vì vậy cũng dám đánh chửi , mà sử dùng cách lãnh đạm nhất , chính là quan tâm đến , cho ăn cho uống, những cái khác liền lười quan tâm.

      Lại Văn chính là ở trong những khe nứt đó mà lớn lên, cũng rất thoải mái vui vẻ . Thời gian mẹ qua đời còn quá , có ấn tượng gì, chỉ có thể ủy khuất khổ sở vụng trộm kêu tiếng mẹ ,thời gian đó ngay cả suy nghĩ nhớ thương cũng có.

      Cha Hách Kiến Quốc công việc bề bộn, bình thường cũng quan tâm nhiều đến , mười ngày nữa tháng , có đôi khi nhớ tới hỏi chút, ngày bình thường có hỏi qua chút nhưng hỏi hay hỏi cũng khác nhau là mấy . Trong quá trình trưởng thành của Lại Văn người có ảnh hưởng nhiều nhất lại là Lại Vũ.

      Thời gian Lại Văn được đưa đến gia đình này, Lại Vũ học cấp hai , là nam sinh gầy . Thời gian tan học, thường xuyên nhìn thấy Lại Văn ngồi mình chiếc ghế dài dưới sân , ngồi rất lâu vẫn cử động, cũng chuyện. Khi còn bé Lại Văn rất im lặng, giống như hình ảnh mờ nhạt , luôn ngồi mình ở trong góc ngẩn người lâu, có bạn bè, có quần áo đẹp , có ai để chuyện.

      Vào khoảng thời gian đó Lại Vũ cảm thấy Lại Văn rất đáng thương , thỉnh thoảng lúc tan học, Lại Vũ mua xâu mức quả bán ở ven đường hoặc là bịch hạt dưa lặng lẽ đưa cho Lại Văn. Lại Văn còn , xâu mức quả ăn ngon, nhưng muốn ăn hạt dưa rất khó , Lại Vũ thường nhìn thấy Lại Văn ăn cả xác lẫn vỏ , khuôn mặt nhắn vừa nhăn nhó dùng sức nuốt xuống, nhìn rất ngốc nghếch. Quả nhịn được bốc lấy nắm hạt dưa, lột vỏ từng hạt để vào trong lòng bàn tay, sau đó giống con chó Lại Văn cúi đầu đưa lưỡi liếm nuốt lấy mấy hạt dưa trong lòng bàn tay . Ngứa , ngọt ngọt , hình ảnh này vẫn luôn khắc sâu vào trong đầu Lại Vũ ,mặc kệ sau này gặp bao nhiêu khó khăn , chỉ cần nhớ đến hình ảnh này, khóe miệng bất giác nhếch lên.

      Khoảng thời gian Lại Văn năm tuổi phải nhà trẻ, cũng phải do Trần Cúc cho, mà nhà trẻ nào nhận , giáo đều đứa bé này hành động rất kỳ quái , lúc nào cũng im lặng, là đứa bé kỳ lạ . Sau này lớn hơn chút, Lại Văn mới dần dần hòa nhập lên , cũng nhiều hơn .

      Lúc còn Lại Văn đối với mọi người có than vãn gì. Trần Cúc tuy để ý tới , nhưng cũng đến nổi cho ăn uống, vẫn để cho học lên, như vậy là đủ rồi. Có lòng tham bị sét đánh , sao có thể hi vọng vào đối xử tốt hơn của người đàn bà bị người đàn ông lừa dối có con ở bên ngoài mà đứa con ấy lại chính là chứ? đánh là may mắn lắm rồi . Từ đến lớn, Lại Văn đều cố gắng tránh gây chuyện với Trần Cúc , rất nhiều chuyện có thể làm được cố gắng làm xong, thỉnh thoảng Lại Vũ nhịn được với Trần Cúc “Mẹ, cho Lại Văn mua đôi giày mới để chơi bóng .” Bởi vì nhìn thấy đôi giày của Lại Văn rách rất nhiều chỗ đến nỗi hở cả ngón chân ra .

      “Mẹ, cho Lại Văn mua cái quần mới ” bởi vì phát bên mép quần của Lại Văn đứt hết chỉ, tạo thành những cái lỗ rách .
      Miếng băng vệ sinh cùng bộ đồ đầu tiên của Lại Văn cũng đều do Lại Vũ mua cho . Khi đó Lại Vũ học cấp ba, tiền tiêu vặt cũng nhiều lên, ăn rất tiết kiệm, nhưng lại mua nhiều đồ cho Lại Văn. Lại Văn học tiểu học bắt đầu ở trọ trong trường, tiền tiết kiệm của Lại Vũ đến đều gửi cho , cuộc sống coi như có khó khăn mấy.

      Lại Văn học trung học khoa Văn, thành tích còn có thể thi vào trường cao đẳng nhưng Trần Cúc cũng bắt đầu muốn . Hách Kiến Quốc năm năm trước vì bệnh đột phát mà chết, sau khi khóc lớn lúc, Trần Cúc càng nghĩ càng hận, đối Lại Văn vốn còn kiên nhẫn . Bà vốn còn muốn để cho Lại Văn đến trường, nên đáp ứng cho học tiếp, cũng cho học phí.
      Cuối cùng thu xếp lại mọi việc vẫn là Lại Vũ, biết khuyên Trần Cúc như thế nào, đến cuối cùng bà ấy cũng phản đối là được . Lại Vũ cho Lại Văn được như ý muốn, tiếp tục việc học ,học tài vụ và kế toán ở trong thành phố . Lúc giao học phí Lại Vũ với Lại Văn; “Về sau học phí của em lo, tiền phí sinh hoạt cho cũng nhiều, cũng bao giờ thiếu, em chỉ cần lo học cần phải dành dụm tiền, cũng cần làm công, đến trường học cho tốt . Còn điểm nữa, hai ngày nghĩ em phải về nhà, biết ?” Lại Văn nhìn vào khuôn mặt nghiêm túc của , gật gật đầu.

      Nhưng Lại Văn ngờ là, mọi thứ về sau lại dần dần thay đổi trở thành cơn ác mộng trong cuộc đời . vĩnh viễn hiểu vì sao trai ruột thịt của mình lại làm như vậy, phải chỉ có lần hôn , hôn cơ thể ở dưới ngọn đèn yếu ớt . có khi rất sợ có khi hận , có khi nghĩ đến những kỉ niệm trước đây lại cảm thấy thế giới này ít nhất cũng có người thân . có nhiều lúc trong cái lạnh cùng cái nóng đan xen cả cơ thể muốn giãy dụa nữa, mỏi mệt chịu nổi, từ nào có thể nổi .
      Last edited by a moderator: 20/8/14
      KhaiDoanh_347tart_trung thích bài này.

    3. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      Bạn sử dụng font Tahoma thì sẽ ko nhận ra sự khác biệt của code chống copy nhé

    4. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 2

      Dọc đường quán ” cà phê chân ngã “, buổi tối Lại Văn làm việc ở đấy. Làm việc từ 6 giờ đến 11 giờ. Công việc rất đơn giản, mang cà phê cho khách, thu dọn bàn, hoặc tẩy rửa li tách…làm vài việc linh tinh khác. Ở đây mỗi buổi tối có thể kiếm được 25 đồng. Tiền lương cao hơn so với tiền lương làm gia sư , nhưng cũng may là cố định . Đại học thành phố , rất khó tìm được công việc gia sư, Lại Văn lại là người mới, có thể tìm được công việc như thế này , rất là may mắn .

      Lại Văn thay đổi đồng phục màu đen của tiệm ra, đến bên quầy bar cùng chị Trần chào hỏi . Loại tiệm cà phê quy mô này, quản lí mọi việc có mình chị Trần , phụ trách việc pha cà phê với thu ngân. Công việc vặt vãnh còn lại do Lại Văn cùng Tiểu Bạch phụ trách. Tiểu Bạch làm ban ngày, Lại Văn làm buổi tối, cái nhiệm vụ này , coi như đối phó, xem ý tứ ông chủ cũng muốn tìm thêm người.

      “Hi, chị Trần, hôm nay có nhiều khách ?” Lại Văn ghé vào quầy bar cười tủm tỉm hỏi.

      Trần Kiều làm nót hai ly Latte, đặt lên khay.”Hôm nay khách ban ngày rất nhiều, hai ly này đưa đến bàn số 4 .”

      Lại Văn chuẩn bị ,chị Trần lại kéo kéo tay áo , chiếc cằm thon hếch hếch về phía bàn số 4, thần bí , “Này , Tiểu Văn, em lập tức phải chú ý nhìn vào người đàn ông kia, siêu đẹp trai , đáng tiếc vẻ mặt lại quá lạnh lùng, quá lãng phí tài nguyên .”

      Lại Văn quay đầu nhìn vào bàn số 4, chỉ thấy nam nữ ngồi đối mặt, nam đưa lưng về phía bên này, chỉ có thể nhìn thấy kia xong cái gì, bộ dáng bối rối.
      “Ai, kia đẹp, rất có tư vị .”


      Chị Trần nghịch ngợm , ” Hai người này chia tay ở đây chứ? chờ người đàn ông kia lúc , sau đó hơn nữa ngày , mới gọi cà phê.”

      thể nào, e rằng là như vậy ” Lại Văn le lưỡi.

      “Em sợ cái gì, người ta cũng phải chia tay với em .” Chị Trần cười .

      “Chị Trần, chị cũng thích xem kịch sao ? Người ta mỹ nữ soái ca chia tay thích nhất là hắt cà phê, chị xem lỡ bọn họ cẩn thận hắt lên đầu em làm sao bây giờ ?”

      “Thế chẳng phải tốt sao, vừa vặn có thể nhuộm tóc , chị thấy tóc đen của em thuận mắt chút nào ,nhuộm chút màu cà phê trông cũng tệ lắm .”

      Lại Văn làm bộ dáng muốn nôn mửa , Trần Kiều vỗ vào vai , “Đừng nhiều nữa, lo bưng qua .”

      Lại Văn giỡn nữa , thận trọng bưng khay , đem cà phê đưa đến bàn số 4. Đặt cà phê xuống , Lại Văn lễ phép tiếng, “Mời từ từ dùng”, sau đó nhân cơ hội đánh giá cùng người đàn ông này chút. để ý , vẻ mặt đau khổ u oán, người đàn ông quả rất đẹp trai , ánh mắt lớn, nhưng thoạt nhìn đặc biệt trong suốt. Lông mi đậm, sắc mặt tái nhợt, gương mặt gầy nhưng đường nét ràng, môi có sắc hồng. Muốn chết, người đàn ông đẹp trai như vậy, kêu phụ nữ làm sao sống nổi a. Lại Văn thầm oán than , đúng lúc liếc lần thứ hai mới thầm nhanh tránh ra. Người đàn ông từ đầu tới cuối mặt vẫn đờ ra chút thay đổi .

      Đưa xong cà phê đến bàn 4, chị Trần kêu lát nữa vào dọn dẹp chút, muốn toilet rửa mặt trước. Lại Văn vào dọn dẹp, dọn sạch mấy cái chén bẩn, chuẩn bị mang ra phía sau rửa , lại từ bên trong ngăn tủ lấy ra lọ đường , lại lấy lọ khác , làm bỗng nhiên nghe thấy tiếng thét chói tai của , Lại Văn vội vàng nhìn vào bàn số 4. Trời ạ, Lại Văn muốn cười ha ha , đoán cũng quá chuẩn , kia hắt cà phê a, là giống như những gì đoán, .

      tivi tuy rằng thường xuyên có cảnh như vậy, nhưng thực tế tuy Lại Văn làm ở đây lâu nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp phải chuyện như vậy. Ha ha, người đàn ông đẹp trai kia cũng đáng thương a, ly cà phê từ đầu chảy xuống, ta tất nhiên có phản ứng gì, vẫn ngồi yên ở chỗ đó . Lại Văn nhớ ly cà phê này lúc mang ra vẫn còn rất nóng . Ôi ôi thể nào vui vẻ nổi lại bị ông chủ mắng cho coi. Lại Văn lấy dưới ngăn tủ cái khăn trắng sạch , mở vòi nước nhúng ướt khăn, vắt khô sau đó đến bàn số 4. xinh đẹp kia tức giận bỏ , còn quên quay lại liếc Lại Văn cái, Lại Văn nghĩ, “Liếc cái gì chứ, cũng đâu liên quan đến

      Lại Văn đến bàn số 4 người đàn ông mặc áo màu đen , quần tây cũng màu đen, biết là nguyên liệu gì , cà phê hắt vào cũng thấy có màu , mỗi giọt như sương chút lưu lại chậm rãi chạy xuống . Ngược lại mặt, tóc bị ướt . Lại Văn đứng ở phía sau , khăn sạch cầm trong tay cẩn thận đưa tới , “Tiên sinh, lau qua chút .” Người đàn ông quay đầu, mặt chút thay đổi nhìn Lại Văn, , cũng nhận lấy . Lại Văn bức rứt , khỏi khẩn trương , người đàn ông này thẹn quá thành giận mà liên lụy đến chứ .Trăm ngàn lần được nha, vận may sao lúc nào cũng quay lưng với , loại chuyện phiền phức này đâu phải muốn gặp đâu ? Trăm ngàn lần nên ảnh hưởng đến công việc của nha!


      Khăn sạch ở trong tay có người nhận, Lại Văn buồn bực muốn chết, biết có nên tránh ra hay ? Cúi đầu nhìn xuống lại thấy đôi giày của người đàn ông dính vài giọt cà phê, ma xui quỷ khiến thế nào Lại Văn ngồi xổm xuống lấy tạp dề lau sạch, lau xong Lại Văn bất giác đỏ mặt, đáng chết …tự dưng lại quay sang lau giày cho người ta, chết mất thôi. Lại Văn đứng lên, rũ rũ tạp dề, làm ra bộ dáng như có việc gì, để khăn sạch ở bàn, chạy như trốn vào phòng bếp .

      Lại Văn tay chân luống cuống tự trách mình rỗi hơi, lát sau nghe thấy tiếng đóng cửa, lại chạy ra nhìn vào bàn số 4 hóa ra người đàn ông đó ,khăn mang ra cũng phải được việc, nhìn qua là được dùng , tờ tiền đỏ* được kẹp dưới cái thìa ,đặt ở bàn .
      (ở Trung Quốc tờ màu đỏ là tờ 100 tệ x 3410 đ =441.000 ĐVN = 1 ly cà phê @@)
      11 giờ , Lại Văn xong việc quay về ký túc xá. Ký túc xá tắt đèn, nhưng có người ngủ, có người nằm ở giường chuyện, có người ở trong phòng vệ sinh giặt quần áo. Lại Văn bước vào ký túc xá, Giai Giai đứng lên trách, “Ha tham tiền của chúng ta quay về .” Lại Văn qua, dùng sức nhéo vào cánh tay ta, “Lại gọi tôi là gì ?”

      Giai Giai khoa trương hét ầm lên cố chết cố sống . Lại Văn lại lười để ý ta quay sang hỏi những người khác, “Các cậu ai còn nước ấm , tôi xin ít để rửa mặt.” Mai Mai , “Mình còn ít, cậu rửa mặt chắc là đủ ” . Giai Giai vội vàng ngắt lời, “Đừng cho cậu ấy , đồ lương tâm , buổi tối gửi tin nhắn kêu cậu lúc trở về mua ít đồ ăn vặt , cũng thèm trả lời, bây giờ cũng đừng cho cậu ây nước nóng.” Lại Văn nghe ta như vậy, lấy điện thoại trong túi ra xem, bảo sao lại nghe thấy tiếng tin nhắn, hóa ra điện thoại hết pin tự tắt .”Tôi này a, cũng phải nhắn tin lại ,cậu nhìn xem điện thoại hết pin rồi .” xong hướng màn hình di động đến, Giai Giai cũng liếc mắt cái, cũng nữa, chỉ là hầm hừ lẩm bẩm câu “Người chết vì tiền” . Mai Mai mặc kệ các làm ầm ĩ, xuống giường mang cái phích nước nóng ra, đưa cho Lại Văn. Lại Văn nhận lấy, đến phòng vệ sinh rửa mặt đánh răng.

      Tiểu Linh ngồi xổm trong phòng vệ sinh giặt quần áo, trong bóng đêm cũng gì với Lại Văn , bên ngoài thanh chuyện càng ngày càng , xem ra là sắp ngủ.


      Ký túc xá này tổng cộng có 4 người, Giai Giai cùng tiểu Linh đến từ tỉnh khác, Mai Mai cùng Lại Văn đều là người ở đây, mấy tuổi sấp xỉ nhau nên rủ nhau ở chung , ở chung cũng tệ lắm. Lại Văn biết ở chung cùng ba người khác đỡ hơn nhiều, bởi vì sau khai giảng, Lại Văn liền vội vàng tìm việc, tranh thủ mọi cơ hội kiếm tiền, sinh hoạt ngày thường cũng rất tiết kiệm, cùng mọi người ở chung thời gian rất ít, tự nhiên thân mật với ai.

      Mọi người cũng hiểu vì sao Lại Văn lại muốn kiếm tiền như vậy, vì sao lại bận rộn kiếm tiền như vậy, có đôi khi cũng hay giỡn trêu là “Đồ hám tiền”, đại khái là thấy tiền mắt sáng cả lên.Lại Văn cũng tức giận, có kế hoạch của mình, vốn dĩ muốn học ở xa, lại bất đắc dĩ mới phải học ở đây ,cũng biết phải làm sao. Nhưng bao giờ chịu khuất phục, còn muốn xa, cũng rất sợ hãi nếu lại bị Lại Vũ bắt trở về, tốt nhất là nên ra nước ngoài , có thể du học là tốt nhât ,cho dù là ở nước cũng được.Nhưng nếu muốn du học , phải chỉ có cần thành tích tốt là xin được học bổng ở trường, tuy ra nước noài cũng có thể làm công, nhưng vừa mới bắt đầu cũng phải tiêu rất nhiều, cần phải có chuẩn bị. Cho nên chỉ gắng chăm chỉ học tập mà cũng rất chăm chỉ kiếm tiền.“Mình tốt thôi ”Lại Văn thường ở trong lòng thầm cổ vũ bản thân, “Có thể thoát khỏi tại ,tất cả cãi vã , áp lực, độc, nước mắt, có thể thoát khỏi cuộc sống như chiếc lồng tựa như chú chim tự do vui vẻ cất cánh.” Đây chính là giấc mơ của .
      tart_trung thích bài này.

    5. Co dai

      Co dai Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      146
      Chương 3

      “Reng reng…” Buổi sáng, trong ký túc xá, ba cái đồng hồ báo thức vang lên cùng lúc, Lại Văn xốc chăn lên . Ba người khác cũng thức dậy ,dùng gương, sử dụng toilet, binh binh bang bang , ba thay nhau sử dụng . Mai Mai nhìn Lại Văn còn ngồi ở giường ngẩn người, đến trước mặt vừa soi gương vừa , “Cậu cũng nhanh lên mỗi lần đều là cậu chậm nhất .” Lại Văn phục , “Tôi cũng dậy sớm phải đều bị mọi người chiếm toilet chiếm gương chiếm nước ấm trước sao? ràng đều phải chờ mọi người dùng xong mới đến lượt tôi , phải đẹp cả đôi đường sao?”
      “Được rồi, đừng lảm nhảm nữa , cậu khẩn trương lên , đến trễ chiếm được chỗ ngồi tốt đâu.” Mai Mai thúc giục. Lại Văn lấy bộ đồ, vào phòng vệ sinh rửa mặt đánh răng. Vài người ở đây đều cùng khoa thời khóa biểu giống nhau, bình thường đều do Lại Văn chiếm chỗ . Bữa sáng của rất đơn giản, chỉ cần xuống tầng ở cửa hàng mua cái bánh là xong , còn bọn Mai Mai lại muốn đến căn tin ăn sáng, căn tin trường thường xuyên phải tranh chỗ xếp hàng , buổi sáng xếp hàng lấy được cháo và bánh mì ăn xong cũng vào giờ học, cho nên buổi sáng đều do Lại Văn dành chỗ.
      Tiết đầu tiên là quản lý tài vụ, giáo sư giảng đến nước miếng tung bay, bọn Mai Mai ở bên giọng chuyện. Giáo sư trừng mắt các vài cái , Lại Văn ở dưới bàn đá chân Mai Mai mấy cái ta mới ngừng lại được. Thời gian tan học rất nhanh ,Mai Mai xoay lại với Lại Văn “Mình lập tức T301 học.” “Vì sao? Tiết thứ hai phải ở T502 sao?” Lại Văn nghi ngờ.”Theo bọn mình đến đó đừng hỏi nhiều như vậy .” Mai Mai đưa mắt nhìn Lại Văn hỏi ? Chuyện gì thế này , Lại Văn mở to hai mắt, Mai Mai để ý đến nữa .
      Đến T301, đưa mắt nhìn quanh, quen ai. Chỗ ngồi phía trước hết, chỉ có mấy chỗ ở hàng cuối . Lại Văn cùng đám Mai Mai đến hàng ghế cuối cùng ngồi xuống. là kỳ lạ vì sao lại đến đây học cơ chứ ? Nhìn qua Giai Giai, Giai Giai hai mắt sáng ngời tìm kiếm.
      Lại Văn nhàm chán tay chống má, bên quan sát cái gáy của mọi người . lát sau, chuông vào lớp vang lên , giáo viên rất trẻ lên bục giảng. A ? Lại Văn nhìn thầy giáo kia , đây phải là người đàn ông bị hắt cà phê hôm qua sao? Hóa ra ta là thầy giáo ? Thầy giáo này cũng trẻ tuổi quá , nhìn qua cũng chỉ hai mười tuổi? Chẳng lẽ là do chăm sóc? Lại Văn ngơ ngác nhìn người đàn ông bục giảng .
      “Này, háo sắc quá nha ” Mai Mai quay lại giọng , cười đểu.
      a, cậu làm sao cười đểu như vậy a” .
      ” Haizz, thầy giáo bục kia đẹp trai , rất nhiều nữ sinh trường mình để ý , đáng tiếc thầy ấy lại để ý đến ai .” Mai Mai nâng cằm lên , “Nhìn thấy , hôm nay có rất nhiều fan của thầy ấy, phải giờ học chính cũng chạy tới đây học .”
      Vừa nghe, Lại Văn vừa cẩn thận để ý xem soái ca kia cái gì :” Đối với cây nông nghiệp chọn giống là bước quan trọng nhất ! Chọn giống tốt có thể làm tăng sản lượng” .Đây là ý gì? Chẳng lẽ soái ca là giáo viên dậy nông lâm nghiệp ?
      thể nào, soái ca tại sao lại dạy cách làm ruộng chứ ?” Lại Văn ngạc nhiên
      ” Sao cơ ? Cậu cũng thấy thầy ấy giống người thường lắm đúng ? Soái ca mà đương nhiên con đường bình thường rồi .” Mai Mai .
      ” Thầy ấy là nhân vật quan trọng vậy sao? Sao tôi lại biết đến nhân vật quan trọng như vậy nhỉ ?” Trong ấn tượng Lại Văn đúng là chưa bao giờ gặp qua nhân vật này ở trường .
      Mai Mai quay lại lườm , “Cậu ngoài bọn mình ra còn biết đến ai? Mỗi lần học xong lại làm công , làm việc giống như con quay, nhưng mà Hạ Tứ Phương khuôn mặt rất lạnh lùng, rất ít khi chuyện với ai , rất nhiều nữ sinh chỉ có thể ngầm ngưỡng mộ thầy ấy mà thôi. Có mấy người đồn thầy ấy bị đồng tính luyến ái, cũng biết có phải hay ? Cũng chưa thấy thầy ấy thích người đàn ông nào .” Mai Mai rất rành rọt .”Ai, cậu xem vì sao thầy ấy lại đẹp trai như vậy , vì sao thích nữ sinh, hay có người đàn ông giàu có nào bão dưỡng ở bên ngoài rồi hay ?”
      Lại Văn ngơ ngác nhìn nước miếng chảy của Mai Mai, điên rồi, cái quái gì thế này ,chả hiểu nổi .
      Giai Giai cũng quay lại đây “Này , cậu cũng tin sao. Mình còn xem qua ảnh chụp đấy ,có người chụp hình đưa lên diễn đàn , tuy rằng đa bị xóa, nhưng rất nhiều người thấy qua ,có người ảnh chụp là người đàn ông 50 tuổi lái chiếc Land Rover *đến đón thầy ấy, đối với thầy ấy rất tốt .”
      phải là đấy chứ ?” Mai Mai hưng phấn muốn chết ” Tình đồng tính cũng có cái hay riêng đấy chứ ” cái Mai Mai này cứ mãi dứt .
      “Các cậu đừng háo sắc quá , thầy ấy đối với phụ nữ tốt đâu , ngày hôm qua còn bị hắt cà phê vào người đấy.” Lại Văn khuyên hai , hy vọng có thể giảm bớt hưng phấn quá cao này .
      “Cái gì? nhanh , ở đâu đâu, ở đâu?” Mai Mai cúi đầu hét lên tiếng, dẫn tới mấy cái liếc mắt của mọi người , Mai Mai nhanh tay che miệng lại, cúi đầu xuống nắm lấy tay Lại Văn . Lại Văn bị ta nắm chặt đến đau, nhanh chóng thuật lại mọi chuyện .
      Giai Giai nghe xong , phát ra tiếng cảm thán, ” Soái ca đáng thương a, có lẽ đó rất hung dữ nên mới dẫn đến thích đàn ông .” Mai Mai khó chịu phản bác “Gay sao , Gay lại phạm pháo, Gay cũng có tình .”
      Mặc kệ các cậu ấy ngồi cãi nhau, Lại Văn nhìn về phía trước bục giảng, bảng đen viết mấy chữ, chữ viết cũng tệ lắm, Lại Văn kiên nhẫn nghe hết tiết học , thể cảm thán, thầy giáo Hạ Tứ Phương này dạy cũng có gì đặc sắc, quá cứng nhắc lại phụ thuộc nhiều vào sách, lại nhạt nhẽo buồn tẻ, khiến mọi người buồn ngủ. Lại Văn oán giận, “Giảng gì mà nhàm chán quá, lãng phí mất tiết .”
      Mai Mai cùng Giai Giai đấu võ mồm nữa , xoay đầu lại , “Cậu cũng đừng oán giận , người ta vốn cũng phải là giáo viên , Hạ Tứ Phương là nghiên cứu sinh chuyên ngành nông lâm nghiệp , giáo sư của thầy ấy là Tống Khai Phúc giáo sư lừng lẫy đại danh. Tiết này là do giáo sư có việc thầy ấy mới dạy thay. Cơ hội ít như vậy, bọn mình có thể tham dự lần rất may mắn rồi .”
      Như vậy a, trách được giảng bài lại cứng nhắc như vậy, thực thú vị. Rốt cục đợi đến lúc tan học, Lại Văn thực đói , muốn thu dọn mọi thứ chuẩn bị đến căn tin ăn cơm, lại thấy Mai Mai cùng Giai Giai nhanh chóng chạy đến bục giảng , bên cạnh bục giảng cũng tụ tập rất đông sinh viên nữ , đáng tiếc Hạ Tứ Phương cũng trả lời vấn đề gì, thu hồi giáo án trực tiếp chạy lấy người . Lại Văn bĩu môi, chưa bao giờ thấy thầy giáo như vậy .
      bàn điện thoại vang lên rất nhiều lần, Tứ Phương tay với lấy điện thoại ,đối phương đột nhiên nghe có người nhận điện thoại, kịp phản ứng tạm dừng lát, mới như súng liên thanh , “Là Tứ Phương sao? tôi gọi nhiều lần , sao cậu nhận điện thoại của tôi , di động của cậu bị sao thế , tôi gọi mấy lần, cũng gọi được …”
      Tứ Phương tay cầm điện thoại, ở bên cạnh sô pha ngồi xuống, cổ áo tắm hơi nới rộng ra, lộ ra vùng ngực cường tráng , tay khác cầm lấy khăn mặt màu trắng, lau qua mái tóc còn ướt , “Chuyện gì?” Điện thoại cả buổi chiều có tín hiệu gì , cũng chú ý, vừa vừa trở về tắm rửa cái, điện thoại liền vang lên vài lần.
      “Cậu làm gì , tối hôm nay xuất , em có chút việc muốn cậu giúp đỡ .” Lý Tảo Phát ở bên kia .
      “Chuyện gì , qua điện thoại .”
      “Xuất , mỗi ngày ở nhà nấu ăn , cậu phiền sao.”
      Lý Tảo Phát thấy có phản ứng, sửa dụng sách lược khác, “ em bao lâu gặp mặt, cũng phải tụ họp tí chứ, nhanh tới đây, tôi cho người đón cậu ?”
      cần, tôi tự , ở đâu?”
      “Hắc hắc, ra là tốt rồi, bọn tôi ở ‘Thịnh Thế’, số 86 Dũng Giang.” Lý Tảo Phát xong, mới nhớ tới đến Thịnh Thế là nơi thuộc quản lí của cậu ta, địa chỉ khẳng định là biết .
      Lúc Tứ Phương đến, quản lí Thịnh Thế Trương Vĩnh Bân đứng đợi ở cửa, Trương Vĩnh Bân nhìn thấy Tứ Phương, vội vàng chào đón, Tứ Phương khoát tay, đánh gãy tiếp đón của , trực tiếp hỏi vị trí Lý Tảo Phát, Trương Vĩnh Bân vội vàng , “ Lý ở bên kia” . Đó là vị trí ở trong góc, có ánh sáng gì.
      Tứ Phương trực tiếp đến, mặc cái quần màu xám bạc , giày màu đen chơi bóng, mặc áo len cổ chữ V, lộ ra cái áo Tshirt màu trắng , toàn thân mang theo vật gì , chỉ có cái di động ở nơi tay. Tuy rằng ăn mặc đơn giản, nhưng có mị lực tụ nhiên . bước , rất nhiều nhìn theo , giống như nhìn thấy , mắt chớp đên chỗ Lý Tảo Phát .
      Lý Tảo Phát cũng hai người bạn đứng lên , Tứ Phương gật đầu với họ , tìm vị trí ngồi xuống . Lý Lý Tảo Phát đặt câu hỏi, “Cho giới thiệu với cậu chút.” Tứ Phương gật gật đầu. Lý Tảo Phát chỉ vào hai vị kia “Đây là Vương Chí Minh, Vương Chí Đông. Tôi tại hợp tác với họ cái trung tâm thương mại.”
      Vương Chí Minh nghiêng người đưa rượu , “Cám ơn Hạ tiên sinh tới đây , về sau mong giúp đỡ nhiều hơn , tôi xin kính trước, ngài cứ tự nhiên.” Tứ Phương gì, nhưng cũng cầm lấy ly rượu uống hết. Vương Chí Minh, Vương Chí Đông nhìn uống hết ly rượu, như thở phảo hơi tươi cười . Vương Chí Đông chuẩn bị rót thêm ly, Tứ Phương khoát tay, mặt cười cười, “ uống nữa, chúng ta chuyện .”
      Lý Tảo Phát biết uống rượu, cho nên nhìn em Vương thị gật gật đầu. “Là thế này ” Lý Tảo Phát , “ em họ tại làm đoạn đường cao tốc thành phố Vĩnh An, gặp chút phiền phức, Trần Tự Huy thông báo cho bọn họ , muốn dừng việc cung cấp thêm cát, ngươi cũng biết, giá cả khẳng định lên cao , chuyện này xảy ra vài ngày , công trình thể ngừng như vậy được , em muốn tìm cậu giúp đỡ, cậu có thể qua nhìn xem sao ??”
      Tứ Phương dựa về phía sau ghế sô pha, ngón tay vô thức gõ lên mặt ghế “Chuyện này cũng lớn, cậu có thể hỏi qua Lý thúc .”
      Lý thúc này , chính là cha của Lý Tảo Phát ,Lý Mãn Quý vẫn theo cha cảu Tứ Phương, cũng xem như có địa vị .
      “Cậu cũng biết,cha tôi vẫn bảo tôi trở về hỗ trợ cho ông , tôi vẫn trở về, ông ấy đối tôi có khúc mắc lớn , chuyện của tôi ông tuyệt đối là có khả năng quản .” Lý Mãn Quý hơn nửa đời người đều theo Hạ Hữu Quân , ông ấy tính tình cương liệt, cho chút nóng nảy, nhưng trung thành và tận tâm.
      vẫn rất đau Tứ Phương, đối chính mình con lại động đào tên, lúc Tứ Phương 19 tuổi quyết định Mỹ du học, Hạ Hữu Quân trắng đêm ngủ , ông lo lắng cho con mình tính tình quái gở, ở nước Mỹ rất thê thảm, cũng lo lắng đối thủ bất chấp mất còn chém chết con trai ông , như thế nào cũng an tâm, lúc ấy Lý Mãn Quý cho con của ông cùng Tứ Phương lưu học, cũng thèm quan tâm đến lời cầu xin của . Lý Tảo Phát cùng Hạ Tứ Phương ở nước Mỹ bốn năm, từ quen biết đến khi làm bạn của nhau trải qua thời gian rất lâu, Tứ Phương từ đến lớn đều có bạn bè, Lý Tảo Phát ở cùng bốn năm, mới trở thành người bạn duy nhất của Tứ Phương .
      Sau khi Về nước Lý Tảo Phát cũng nghe ba gì nên dọn ra ở bên ngoài , vì vậy mới bị bố mắng chút, từ nay quản chuyện của nữa.
      “Lý thúc như vậy thôi, đến nỗi nghiêm trọng như vậy.”
      “Tôi muốn chuyện với ông ấy , mất công lại bị mắng vốn, suốt ngày tôi ở bên ngoài như thằng ăn mày, tức muốn chết.” Lý Tảo Phát nhắc tới cha lại thêm tức giận .
      “Đươc rồi , tôi hiểu, tôi lên tiếng .” Tứ Phương xong nhìn em họ Vương thoáng gật đầu. Hai em họ Vương biết là đáp ứng rồi, khỏi vui sướng. Vương Chí Minh lấy ra chi phiếu, nhàng đưa đến trước mặt Tứ Phương, Tứ Phương động đến ,nhìn Lý Tảo Phát , “ có việc gì tôi đây.”, chuẩn bị đứng lên, Lý Tảo Phát lại giữ lại, “ cái gì, cậu mới tới cơ mà .” bên hướng em họ Vương nháy mắt mấy cái.
      Vương Chí Minh nhanh tay lấy lại chi phiếu,hướng sang bên tiếng . Phục vụ gật đầu. lát sau, vài xinh đẹp từ phía sau tới, hàng hoa Mai di động, dẫn tới tiếng huýt sáo của rất nhiều đàn ông trong quán Bar .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :