1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nếu em nở rộ, gió mát sẽ đến - Thịnh Thế Ái

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Nếu Em Nở Rộ, Gió Mát Sẽ Đến

      Tác giả: Thịnh Thế Ái

      Thể loại: Hiện đại - HE

      Số chương: 39 chương + 6PN

      Editor: Lavender + Blue

      ́ tình nhắc nhở:
      Chơi tình đêm
      Vẫn là lần đầu tiên
      Ngàn vạn lần đừng để máu nhuộm ga giường khách sạn
      Nếu ......
      Chủ khách sạn ăn thịt người.... .......


      Nguồn: diendan********.com


    2. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 1: Tình đêm trước hôn nhân.
      Edit : Lavender – Blue
      1.
      Hàn Mỹ Úy ngủ gãi gãi đầu, móng tay cùng da đầu phát ra thanh sàn sạt kinh động, chưa tỉnh ngủ, tiếp theo là mùi nước khử trùng trong khách sạn, nghiêng người, thân thể của liền gắt gao dán sát lại với làn da ấm áp. Tiếng đồng hồ báo thức reo lên, giống như tiếng chuông lễ đường, mặt thảm giáo đường đỏ tươi, Trần Hạo tới, mặc áo khoác trắng , khẽ cúi người, làm ra hành động vô cùng thân sĩ với . Còn tháng nữa, bọn họ kết hôn. Giấc mộng này, sáng sớm quấn quanh ở bên Hàn Mỹ Úy , mấy ngày rồi. Nhưng phải chồng chưa cưới của , Trần Hạo Bắc Kinh dự hội thảo y học giữa các bác sĩ sao? Vậy tấm da thịt người , là của ai đây? Hàn Mỹ Úy đột nhiên tỉnh hẳn, thân thể tự chủ được sợ rùng mình, ký ức như hải mã điên cuồng chạy băng băng, như mình nó chạy như điên cỏ. Mẹ nó, chạy thẳng về ký ức tối hôm qua. "Tối nay ở ‘ Thời gian ’ tụ tập, Hàn Mỹ Úy cậu đừng ăn nữa, mau cùng tớ thôi!" "Hàn Mỹ Úy cậu thua, Uống....uố...ng!" "Thế nào được kết hôn sao? Hàn Mỹ Úy cậu đừng lấy kết hôn làm cái cớ, Uống....uố...ng!" "Rất đau sao? Nhịn chút qua nhanh thôi." Hàn Mỹ Úy thận trọng đẩy cơ thể rắn chắc ra, níu chăn lên đắp ở người mình, tấm da thịt chịu được lật người, mông lộ ra dưới ánh mặt trời. Tình đêm trước hôn nhân. Tình đêm trước hôn nhân. Tình đêm trước hôn nhân. Hàn Mỹ Úy trong lòng thào hành vi phạm tội bao gồm năm chữ này, bọc chăn giống như con gà trụi lông bò xuống giường, đạp phải đá cuội trải thành sàn nhà, ngũ quan kinh hãi rối rắm ở chung thành chỗ, xấu hổ giống như đứa bé mới được sinh ra. Áo lót, áo lót ở ghế sofa. Quần lót, quần lót ở đây. . . Ở chân của miếng da heo kia! ! Ông trời ơi! Đau khổ gần như bao trùm thân thể, trái tim vỡ nát Hàn Mỹ Úy, cố gắng suy nghĩ đến cảnh tượng tối qua có bao nhiêu kịch liệt, nhưng càng muốn, trong đầu lại tràn đầy các loại cảm giác, buộc phải dùng sức suy nghĩ cẩn thận, nhưng lại nhớ ra cái gì. Mặc quần áo tử tế, ngay lập tức, quyết thể kinh động đến tấm da heo kia. Năm phút sau, lấy tay tay của ra, quần áo cũng mặc xong, lui về phía sau rời khỏi phòng, trong tay xách theo giày cao gót của mình, chân bước đám đá cuội có nhiệt của sàn nhà, thầm, lặng lẽ khép cửa lại. . . Trong nháy mắt cửa bị đóng lại, bên ngoài cửa sổ ánh mặt trời mãnh liệt chói mắt, người đàn ông nằm ở giường, ngược lại ánh sáng, là những đường cong thon dài, in ở trong đầu của , làm thế nào cũng xua được. "Tiểu thư?" Bả vai bị người từ phía sau lưng vỗ cái, khiến có tật giật mình Hàn Mỹ Úy thiếu chút nữa nhảy dựng lên. "Làm, làm, làm sao!" "Tiểu thư, tôi là phục vụ của khách sạn, xin hỏi, muốn trả phòng sao?" "Trả trả trả. . ." "Vậy, mời theo tôi." "Phòng?" Từ đến lớn, mỗi khi căng thẳng liền có tật cà lăm, thế nào cũng bỏ được. Hàn Mỹ Úy theo phục vụ tới trước lễ tân, chờ tính toán để thanh toán tiền phòng, thậm chí dám nhìn phục vụ, chột dạ nhìn chằm chằm lễ tân. Phục vụ cầm điện thoại gì đó, sau đó cười híp mắt nhìn Hàn Mỹ Úy : " xin lỗi tiểu thư, thể . Giường lầu phát có vết máu, cần bồi thường phí tổn." Hàn Mỹ Úy đầu óc mơ hồ theo phục vụ lên lầu, trở lại căn phòng 315 kia, trong phòng chính là người đàn ông tỉnh, vô cùng chỉnh tề ngồi ở bên giường, nhân viên dọn phòng đối diện ta xin lỗi: " xin lỗi tiên sinh, chúng tôi biết ngài còn nghỉ ngơi ở trong phòng, vị tiểu thư kia muốn trả phòng, nhưng ngài xem. . ." Trong tay phục vụ lộ ra tấm ga giường, phía in vết máu khô. Khuôn mặt nhắn của Hàn Mỹ Úy khuôn trong nháy mắt biến thành màu gan heo! Bước bước dài xông lên, đoạt lấy ga giường trong tay phục vụ, cuộn thành đống, ôm vào trong ngực, cẩu cấp khiêu tường: "Bao nhiêu tiền! Tôi mua !" Lúc này da heo ngẩng đầu nhìn về phía , cánh tay vòng ra sau đầu, tựa vào đầu giường, khóe môi nhếch lên, thậm chí còn cười, Hàn Mỹ Úy ôm trinh tiết giữ gìn hai mươi mấy năm đứng ở trước mặt ta, đột nhiên cảm thấy người đàn ông này quen mặt vô cùng, ngay cả nụ cười này, đều là như vậy quen thuộc đáng đánh đòn. Rốt cuộc là ai? gặp qua ở nơi nào đây? Thế nào còn muốn đánh đòn ? Cảm giác muốn đánh quen thuộc như vậy đây? Hàn Mỹ Úy vẫn nhớ ra da heo là ai. y tá, trong bệnh viện mỗi ngày tiếp xúc với rất nhiều người, biến dạng có, máu thịt be bét có, tứ chi hoàn chỉnh có, thậm chí hoàn toàn thay đổi cũng có, tóm lại vẻ ngoài là khác hẳn người bình thường, sau thời gian dài, Hàn Mỹ Úy cũng nhớ ra là ai, có thể ở lâu trước kia từng giúp khối da heo này thay máu, thay băng cũng chừng, vậy mà hôm nay, băng gạc dính máu vẫn còn đến trong tay của , hơn nữa còn là băng gạc lớn! Da heo chấm dứt nụ cười, móc tờ chi phiếu từ trong túi áo sơ mi ra, môi mỏng ra chuỗi mật mã, bảo phục vụ ra. Trong phòng chỉ còn lại hai người Hàn Mỹ Úy cùng da heo, Hàn Mỹ Úy khiếp sợ lui về phía sau, khối da heo kia liền từng bước từng bước ép sát, cho đến khi chân của chạm tường, cái trán của vừa đến cằm của ta, tay da heo để ở tường, thân thể to lớn gắt gao vây quanh thân thể nhắn của . "Tôi tên là Hàn Mạch." Da heo tự giới thiệu. Hàn Mỹ Úy hoàn toàn muốn biết ta tên là Hàn Sờ Hàn Hồng hay là Hàn Hàn gì, chỉ muốn cùng ta non nước gặp nhau, tựa như đến chết cũng gặp, cả đời qua lại với nhau. nuốt nước miếng, nắm chặt tấm ga, quyết định dối: "Tôi tên là Thái Y Lâm." . . . 2. "Phốc!" Hàn Mạch bị chọc trúng, cười ra tiếng, vốn thích cười, lúc nhìn thấy khuôn mặt nhắn của đỏ lên, còn thành thực ‘Tên tôi là Thái Y Lâm’, muốn đề cử cực phẩm này lên tiết mục cuối năm. Hàn Mỹ Úy tức giận run cầm cập, cước đạp vào bụng ta! ta sơ suất đề phòng, tự nhiên bị đạp lui về sau hai bước, ôm bụng ngồi trở lại giường, vừa bị đau vừa buồn cười! cầm quyền, cố gắng khắc chế phẫn nộ cùng khuất nhục trong lòng, điều kiện với ta"Tiên sinh, tôi biết tối hôm qua chúng ta xảy ra chuyện gì, tôi cũng muốn biết, tôi đặc biệt muốn nhấn mạnh, tôi có chồng chưa cưới , tình cảm của chúng tôi rất tốt, tháng sau đính hôn, mọi người đều là ra ngoài chơi , xảy ra chuyện như vậy tôi cảm thấy bất ngờ, tôi hy vọng chúng ta sau này có cơ hội gặp mặt lại, xin giữ bí mật, đối với và tôi đều tốt." Hàn Mỹ Úy xong, hung hăng, lấy chăn mặt đất ném tới, biểu kiên quyết của bản thân! Vậy mà ngồi ở giường Hàn Mạch lại hếch mày, mặt biến sắc nhìn chằm chằm, giống như là nhìn buổi biểu diễn cá heo. Chuyện giống như càng ngày càng thú vị. phải rất lợi hại sao? Sao lại…đáng như vậy? Hàn Mỹ Úy có chút hoảng hốt, vốn tưởng rằng đàn ông đều là loại người sợ chịu trách nhiệm, phủi sạch quan hệ như vậy, ta lại còn biến sắc, chẳng lẽ là muốn lừa gạt lấy tiền sao? "Còn nữa, " bởi vì cảm giác , sợ bản thân để lộ ra sơ hở, lại lần nữa nhặt lên ga giường mặt đất, thêm: "Vết máu này, cũng phải của tôi, tôi cùng chồng chưa cưới sớm xảy ra quan hệ, cho nên có lẽ, có lẽ có thể, tối hôm qua cùng người phụ nữ khác phải là tôi!" dối luôn là chột dạ, nhất là người sợ hai hàng như Hàn Mỹ Úy, xong lời muốn , tự nhiên nhanh chân mà bỏ chạy ! Hàn Mạch nhìn bóng lưng ảo não chạy trốn của , khóe môi lần nữa cong lên, sau đó từ trong túi áo sơ mi lấy ra chứng minh thư, bên phải chứng minh kia là ảnh mỉm cười hơi cứng ngắc, rất giống với dáng vẻ vừa kêu đau rồi lại hưởng thụ tối hôm qua, bên trái in cái tên rất đẹp. Hàn Mỹ Úy. Hàn Mỹ Úy muốn kết hôn, nhà họ Hàn từ xuống dưới tất cả đều khen có phúc khí, tìm được bác sĩ trẻ tuổi đầy hứa hẹn, muốn thông minh có thông minh, muốn gia thế có gia thế, công việc ổn định dáng vẻ đường hoàng, chỉ có thế, quan trọng hơn còn có nhà có xe, điểm này nhất đáng tin. Trần Hạo là đàn của Hàn Mỹ Úy ở trường cấp 3, đẹp trai lại học giỏi, thi tốt nghiệp trung học xong, sau đó lại được cử học y khoa, mà trong trường đại học Hàn Mỹ Úy, bây giờ là y tá thực tập rồi, hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi rồi, trong nhà luôn sắp xếp xem mắt, Hàn Mỹ Úy ghét những bộ dạng đứng đắn kia, đúng lúc ở bệnh viện thực tập gặp Trần Hạo lúc thất tình, hai người thường xuyên lui tới, dù thế nào nữa điều kiện của tốt, gia đình hai bên cũng đồng ý, hôn nhân cũng cần lưỡng tình lương duyệt, có chỉ là duyên phận, môn đăng hộ đối. Hàn Mỹ Úy vốn cảm thấy, hôn nhân của mình cũng liền như vậy thuận buồm xuôi gió, nghĩ rằng, giữa đường nhảy ra tên Hàn da heo, đoạt mất đêm đầu tiên , còn làm cho Hàn Mỹ Úy sợ hãi mất ngủ cả tuần. tuần sau, khuôn mặt hốc hác, hẹn bạn thân của mình Đường San ra gặp mặt. "Trời ơi! Tình đêm trước hôn nhân !" Đường San nghe qua những lời Hàn Mỹ Úy , thiếu chút nữa miệng sùi bọt mép, Đường San phản ứng kịch liệt như vậy,khiến cho tâm hồn sợ hãi của Hàn Mỹ Úy nhận thức được nghiêm trọng của vấn đề này! "Vậy. . . Vậy làm sao bây giờ. . . Đường San cậu nhất định phải cứu tớ!" Hàn Mỹ Úy có chủ kiến trong thời gian dài nên dành hình thành tính ỷ lại chết người vào Đường San, nếu như bây giờ Đường San chết, tới giây sau chạy thẳng đến sông Hoảng Phổ. Đường San uống ngụm cà phê, lắc đầu, ngón tay thon dài trượt lên trượt xuống mấy cáiở ipad, vẻ mặt nghiêm trọng. Hàn Mỹ Úy siết chặt thực đơn màu nâu trong tay, mồ hôi trong lòng bàn tay in xuống thực đơn làm lên dấu vân tay, nhân viên phục vụ bắt đầu thúc giục Hàn Mỹ Úy : "Tiểu thư, chưa có chọn món !" "Tôi muốn,cà phê sữa. . ." "Cà phê sữa có nhiều loại, biết muốn chọn loại nào ạ?" "Lấy, Latte. . ." ". . . Latte có hai lớp sữa. . ." Đường San phất taybảo phục vụ , đưa ipad trong tay tới trước mặt Hàn Mỹ Úy để cho tự xem. "[ copy ở chỗ khác rồi dán vào forum để trả lời ] tình đêm trước hôn nhân dẫn đến bốn năm chịu bạo lực gia đình - 『Emotional Line』- Nguyệt Quang Đảo " "Tình đêm trước hôn nhân khiến hôn lễ bị hủy bỏ_ Sina " "Tình đêm trước hôn nhân làm cho đó hối hận trước đó nên" " Trốn thoát, cuối cùng tình đêm trước hôn nhân cũng bị phơi ra ánh sáng” –trang thứ 3 - diễn đàn " Hàn Mỹ Úy cảm thấy mỗi lỗ chân lông người bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, những lời bình luận đầy kinh nghiệm kia, giải thích kết quả thê thảm của phụ nữ Tình đêm trước hôn nhân, điều này làm cho càng thêm sợ. Mà vào lúc này, Đường San ngồi đối diện lại"Phì" cười. "Tớ hù dọa cậu sao! Tình đêm liền tình đêm rồi ! Có cái gì đáng sợ, người đàn ông kia cũng có bám lấy cậu? Chuyện này chỉ có trời biết cậu biết tớ biết, có gì phải sợ lộ chứ?" Hàn Mỹ Úy trừng mắt, rụt cổ lại,lâu lâu, mới thở dài hơi. Dọa chết ! Nếu theo lời Đường San như vậy, chuyện này , cũng ai biết. lúc tạm thời thở phào nhõm, Đường San đột nhiên nghĩ đến chuyện, tiến tới bên tai hỏi "Các người có dùng biện pháp an toàn ?" Dùng biện pháp? Hai người say như chết, còn nghĩ tới dùng biện pháp sao? Mỹ Úy lắc đầu. "Vậy cậu sau đó, có uống thuốc ?" "Cả tuần nay tớ hốt hoảng, nhớ đến chuyện này. . ." "Đầu heo! Vậy lỡ như cậu mang thai làm thế nào? Tháng sau cậu kết hôn rồi! ?"

    3. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 2: Hèn hạ vô sỉ hạ lưu Edit: Lavender – Blue
      3.
      Trong nháy mắt Hàn Mỹ Úy hóa đá! Giết người nha! 2012 rồi! Tại sao trời cao còn muốn trêu cợt người như vậy! Nếu như tình đêm có thể mang thai, vậy khác nào người bất hạnh trúng số độc đắc? lập tức chắp tay trước ngực, hướng về phía bức tranh Thánh mẫu Maria treo trong quán cà phê thành kính cầu khấn! Thánh mẫu từ bi! Cõi đời này có bao nhiêu gia đình bởi vì vô sinh con mà gia đình tan nát, mong Người đem cái may mắn đó đến với họ! Ngàn vạn lần được đem đến cho con! Amen Amen! "Ngu ngốc!" Đường San cầm tạp chí trong tay, hung hăng đánh vào ót Hàn Mỹ Úy , "Cậu cần gì phải kinh hồn bạt vía chứ, bằng đến tìm ta , hỏi ràng chút phải tốt hơn sao?" "Tớ chỉ nhớ gọi là cái gì ..da heo, biết đâu mà tìm!" Đường San sờ sờ cằm, nghĩ ngợi chốc lát: "Hôm đó các người , phòng khách sạn là ta đăng ký, lại quẹt thẻ, muốn tìm ta, khó lắm. Thế này , tớ cùng cậu tới khách sạn tìm." " cần San San, cậu gần đây cũng bận rộn chuyện đính hôn, cần lo chuyện phiền toái cùng tớ." Hàn Mỹ Úy tạm biệt San San, thân mình tới khách sạn kia, sợ làm phiền San San, chờ đối tượng của Đường San về nước, hai người lập tức đính hôn, tất nhiên rất bận rộn. Trước quầy phục vụ thấy vào cửa, cao mét sáu, mái tóc đen trẻ trung đầy sức sống, ngũ quan tính là quá xinh đẹp, nhưng sở hữu làn da trắng noãn trắng che trăm xấu, khuôn mặt nhắn ràng sáng long lanh, động lòng người, người mặc áo sơ mi dài màu trắng, quần jean dài đến gối, khoe bắp chân trắng noãn cân xứng, dưới chân mang đôi giày vải màu trắng, giống như bức tranh vẽ. lấm la lấm lét ngập ngừng nửa ngày, cuối cùng vẫn là phục vụ gọi . "Xin chào tiểu thư, muốn tìm giám đốc Hàn?" "Ừ?" "Mời bên này, " phục vụ đưa tay chỉ đường, Hàn Mỹ Úy đầu óc mơ hồ theo, nghe phục vụ : "Lần trước sau khi , giám đốc Hàn trở lại tìm ngài ấy, cho nên giờ tôi dẫn đến văn phòng làm việc của ngài ấy." Giám đốc Hàn? "Tôi tên là Hàn Mạch." Đột nhiên trong đầu Hàn Mỹ Úy lên câu tự giới thiệu ngày đó của tên da heo kia. Hàn Mạch, giám đốc Hàn. Cũng may, vẫn còn may phải tổng giám đốc Đài Loan trong ngôn tình, lời của tổng giám đốc chính là giấy thông hành rồi. Hàn Mỹ Úy khẽ vuốt ngực hai lần, hít sâu hơi, căng thẳng gõ cửa gỗ phòng làm việc Tổng giám đốc. Trong phòng làm việc truyền tới giọng nam. "Vào ." Hàn Mỹ Úy do dự, tay của đè xuống tay nắm cửa, lại rụt trở về, tim đập thình thịch, biết tại sao mình lại khẩn trương, chỉ cần nhớ tới gương mặt nghiệt của tên da heo kia, khẩn trương tới lòng bàn tay đổ mồ hôi, trong đầu đột nhiên có thanh với , Hàn Mỹ Úy, chạy mau. Xoay người, co cẳng chạy, lại nghe thấy cửa gỗ sau lưng két tiếng bị mở ra, ngay sau đó cổ áo liền bị người ta níu lấy, còn chưa kịp quay đầu lại, thân thể liền bị sức mạnh kéo vào phòng làm việc. B-A-N-G...G! Cửa phòng làm việc bị người ta nặng nề đóng lại, thanh vang dội, khiến tóc gáy người Hàn Mỹ Úy tiến vào trạng thái khẩn trương lập tức dựng đứng! "Hàn Mỹ Úy, tính chạy đâu?" Trong lúc bối rối, Hàn Mỹ Úy nghe có người gọi tên , sau đó, cả thân thể cũng bị đè ở vách tường, bị buộc giơ hai tay lên dán chặt ở tường, gần như sắp chịu nổi sức nặng của thân thể cường tráng cao lớn kia. ngăn tường, thưởng thức dáng vẻ run lẩy bẩy của bé trong ngực, chỉ nghĩ dọa chút, nhưng nhìn đôi môi hồng xinh đẹp, ánh mắt to sợ hãi vụt sáng, hấp dẫn, suy nghĩ của Hàn Mạch vừa bừng lên, khóe môi khẽ gợi lên, hung hăng hôn xuống môi của . "Ưm" liều mạng giãy dụa, biết làm sao vì sức lực yếu, đôi tay bé đánh vào lồng ngực dán chặt của , cánh môi bị hôn mãnh liệt, thậm chí ngay cả giọng mũi cũng phát ra được. Trong lúc bối rối đột nhiên nghe rắc tiếng, hình như ta duỗi tay dè xuống cái chốt, sau đó trước mặt bỗng tối sầm, sống mũi , khuôn mặt , toàn bộ biến mất trong bóng đêm, chỉ cảm thấy có đôi tay ôm chặt hông của mình, sau đó tùy ý di chuyển, cợt nhã. Hàn Mỹ Úy muốn khóc, khi nào bị người ta "cợt nhả" như vậy , lúc liều mạng cắn chặt hàm răng, người đàn ông ở người hung hăng bấm cái mông của , theo bản năng "A" tiếng, ta liền nhân cơ hội công thành đoạt đất, hung hăng thưởng thức , hận thể hớp nuốt vào bụng. Mắt thấy sắp khắc chế được nữa, Hàn Mạch kịp thời thắng xe lại, hôn mổ môi của , lưu luyến buông ra. Đèn trong phòng mở lên lần nữa, chói mắt khiến người ta muốn khóc, Hàn Mỹ Úy hung hăng đẩy người đàn ông người ra, miệng mở to thở hổn hển. Hàn Mạch thấy đôi môi có chút phát run, trong đôi mắt trong suốt dường như lay động, có chút luống cuống. "Này, Hàn Mỹ Úy? ... sao chứ?" "Cút!" tức giận phẫn nộ hét lớn, làm Hàn Mạch bị dọa sợ đến trợn mắt há hốc mồm! ra là vật này cũng có tính khí. Hàn Mạch ngồi xổm xuống, thận trọng dùng ngón tay trêu chọc , : "Hàn Mỹ Úy, được rồi được rồi, đừng khóc có được hay ?" "Cút!" "Đây là phòng làm việc của tôi." "Vậy cũng cút!" Thời điểm Hàn Mỹ Úy nổi giận có chút dọa người nào, Hàn Mạch chỉ cảm thấy buồn cười, chỉ là tình huống này, chính là biểu tức giận nhất của sao? rất thú vị. "Tôi thể cút, phải là tới tìm tôi có chuyện gì sao? Làm sao vừa vào cửa liền khóc thế?" Ngữ khí vô tội của khiến Hàn Mỹ Úy xúc động muốn mắng người, ràng "Vừa vào cửa liền vô lễ với " , mới khóc có được hay ! Nhưng bây giờ lại đổi thành "Vừa vào cửa liền khóc" ?Khốn kiếp khốn kiếp khốn kiếp! Tại sao từ mắng chửi người! Tại sao! Hàn Mỹ Úy lau nước mắt, đứng lên, bước ! Bây giờ câu cũng muốn cùng tên da heo có vẻ hào nhoáng bên ngoài kia! Chứ đừng đến chuyện mở miệng hỏi ta loại câu như "Đêm hôm đó có dùng biện pháp hay " …. Hàn Mạch thấy muốn , có chút nóng nảy, lập tức nắm cánh tay của , "Hàn Mỹ Úy dám ! Tôi còn chưa cho !" " buông tôi ra, định làm cái gì, tôi cần biết, buông tôi ra!" "Tôi biết được chưa! thả thả cũng buông!" "Tên khốn khiếp cá dính vỏ cây (*) khốn kiếp này!Buông, tay!" (* dùng vỏ cây thuốc bắt cá) Hàn Mỹ Úy dùng hết sức toàn thân, hung hăng đẩy Hàn Mạch ra! Hiệu quả còn tốt hơn tưởng tượng, thấy ta chợt lui về phía sau hai bước, hình như đứng vững, thân thể "Kịch" tiếng đụng vào bàn, trong túi văng ra vật, rơi xuống đất. Định thần nhìn lại, đó phải là chứng minh của sao? ta lấy nó lúc nào! Vì sao phát ! chậm nhưng xảy ra rất nhanh! Hàn Mỹ Úy nhanh chóng xông tới, tay cầm chứng minh lên bỏ vào trong túi, động tác liền mạch, hoàn toàn để cho Hàn Mạch có bất kỳ cơ hội nào cướp đoạt! Giành xong chứng minh, Hàn Mỹ Úy liền giống như tránh ôn thần xoay người mở chốt cửa, cũng quay đầu lại đưa lưng về phía sau lưng da heo tạm biệt: " bao giờ gặp lại nữa!" "Hả? sao?" Da heo hình như rất bình tĩnh, tác phong nhàn nhã ngồi ghế làm việc, bắt chéo hai chân thon dài, giơ giơ điện thoại di động lên, dùng giọng điệu vẫn đáng đánh đòn như cũ : " muốn gặp tôi, tôi lại muốn gặp bác sĩ Trần, chồng tương lai của " Lập tức trong đầu Hàn Mỹ Úy có linh cảm chẳng lành!" nghĩ muốn làm gì!" " muốn gì cả." da heo lộ ra bộ mặt vô liêm sỉ bỉ ổi, cười cười, "Có mấy tấm hình thân mật của chúng ta muốn cho ta xem mà thôi." Hèn hạ vô sỉ hạ lưu đê tiện! Hàn Mỹ Úy : " , cuối cùng muốn như thế nào! Tôi đào mộ tổ tiên của khi nào, vì sao cứ bám lấy tôi buông! Cái người này, bằng cầm thú!" Mắng xong câu này, đột nhiên cảm thấy mình mắng chửi người mắng rất thái quá rồi, học dáng vẻ thường mắng người của Đường San, dáng vẻ hung hăng bồi thêm câu, "Đồ hèn hạ!".
      4. Bác sĩ Trần, Trần Hạo thay xong đồng phục làm việc từ phòng thay đồ ra ngoài, chuẩn bị vào phòng làm việc, hơn tuần lễ xa nhà,mùi thuốc sát trùng của bệnh viện cũng quên, trở về trước hai ngày, chưa cho vợ sắp cưới của biết, muốn cho bất ngờ. Mới vừa bước ra khỏi cửa phòng thay quần áo của bệnh viện, chỗ rẽ vào phòng thay quần áo nữ liền thấy người ra, cả người mặc đồng phục y tá màu hồng nhạt trong sáng thoát tục, nhưng ngăn được bộ dạng thùy mị quyến rũ gương mặt , nhìn thấy , trong mắt lên chút vui mừng, hình như vừa muốn mở miệng chuyện, Trần Hạo lập tức né tránh ánh mắt của , tay cầm túi rời . "Này? Tiểu Mỹ Úy?" thanh dịu dàng ngọt ngào trong lời của Trần Hạo từ đầu bên kia truyền đến, dọa Hàn Mỹ Úy khẽ run rẩy, cái muỗng trong tay thiếu chút nữa rơi vào trong nồi cháo. "Hạo, ở đâu?" "Tiểu Mỹ Úy em lại làm muộn nữa sao, em vẫn còn thực tập, dù sao cũng phải đến sớm chút, ở bệnh viện chờ em." "Cái gì! về rồi?" "Đúng vậy, em phản ứng lớn như thế làm gì? Có phải vui mừng đến hỏng rồi ? mang rất nhiều quà từ Bắc Kinh về cho em, còn có chú gấu Teddy đáng ." "Em...Em lập tức rời giường làm, ... chờ em." "Bé ngốc, ra em chỉ có căng thẳng cà lăm, vui mừng cũng cà lăm, ha ha, hôm nay bác sĩ Trần chữa trị tốt cho em." Hàn Mạch từ trong phòng tắm ra, thấy gọi điện thoại, đầu điện thoại bên kia loáng thoáng truyền ra giọng dịu dàng của đàn ông, dùng khăn lông xoa tóc chút, liếc cái, ngồi ở trước bàn cơm chờ múc cháo cho . "Hạo, em...em cúp trước, bái bai." Hàn Mỹ Úy nhanh chóng cúp điện thoại, tháo tạp dề người xuống, với người ở bên kia bàn 1m8: "Bữa sáng làm xong, tôi muốn làm." Hàn Mỹ Úy chấp nhận làm bữa sáng cho Hàn Mạch tuần lễ, Hàn Mạch lập tức xóa hình trong điện thoại vĩnh viễn, hơn nữa dây dưa cùng Hàn Mỹ Úy, đây là giao ước bọn họ lập ra trong phòng làm việc ngày đó. "Này!" Hàn Mạch gọi lại, chỉ vào cháo trắng cùng cải trắng cay bàn ăn, than thở : "Tôi đưa cho 100 đồng tiền để mua thức ăn liền đem bữa sáng làm thành như thế này sao! Nếu là nhân viên của chính phủ, sớm bị bắt để thẩm vấn rồi.." "Hàn Mạch cần được voi đòi tiên! Tôi buổi sáng ăn cái gì cũng được ăn cái đó, Trần Hạo, chồng chưa cưới của tôi, tại gọi điện thoại cho tôi, tôi muốn lập tức đón xe làm!" "A, ra là như thế, vậy !" Hàn Mạch hào phóng phất phất tay, khuôn mặt trắng noãn dễ nhìn lên vẻ tốt lành. Đột nhiên Hàn Mỹ Úy phát , ra là da heo cũng hiểu tình người. " , tôi gửi hình cho bác sĩ Trần." Được rồi, thừa nhận rất ngu ngốc rất ngây thơ.

    4. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 3: Cầm thú thể tin
      Edit: Lavender - Blue
      "Được rồi được rồi, đừng trừng tôi nữa, " Hàn Mạch đứng lên, tiện tay cầm chìa khóa xe bàn ăn, " phải bị muộn rồi sao? Tôi đưa ." Hàn Mỹ Úy cảnh giác lui về phía sau bước , nheo mắt lại như cừu non quan sát con soái đột nhiên thay đổi tính cách. " lại có lòng tốt như vậy sao?" " cho biết, và bác sĩ Trần sắp kết hôn, tôi cũng thế." " cũng sắp kết hôn?" "Phải, cho nên tôi cũng nghĩ . phá hoạigia đình của , tôi cũng phải cùng người khác xây dựng gia đình, cho nên có thể hiểu được cảm giác của , tôi chỉ là, chỉ là vợ chưa cưới của tôi mấy ngày nay có ở đây, ai làm bữa sáng cho tôi, dạ dày của tôi tốt, buổi sáng thể ăn cái gì, mà đồ ăn bên ngoài lại vệ sinh. Huống chi, nếu tôi đối với có ý đồ gì, tương lai phải là hai bên đều bị thiệt hại sao? Có đúng hay ?" Hàn Mạch xong, nhíu mày, ánh nắng sáng sớm tỏa xuống, chiếu vào da thịt trắng noãn của da heo, giống như bức ảnh hơi thở ánh mặt trời mềm mại hợp lại. Hàn Mỹ Úy nghe thành , hơn nữa khuôn mặt đẹp trai lên vẻ chân thành , đột nhiên bị choáng váng, cũng biết thế nào, liền mơ mơ màng màng lên xe của . Lúc lái xe rất nghiêm túc, câu cũng , hoàn toàn khác bộ dạng đùa bỡn của ngày thường, từ trong gương Hàn Mỹ Úy len lén nhìn chăm chú mặt mũi của , ra bộ dạng khi lời nào, cũng đẹp trai, giống như người mẫu nam quảng cáo xe hơi, sạch đẹp đẽ như vậy. . . STOP! Hàn Mỹ Úy mày nghĩ cái gì chứ ? Mày lại có thể mê trai đối với người giống như da heo kia chứ? ! Chẳng lẽ mày quên ta uy hiếp cợt nhã mày như thế nào sao? lập tức dời tầm mắt, xoay đầu sang hướng bên kia. Từ trong gương Hàn Mạch nhìn cái, mỉm cười thu lại ánh mắt. vừa mới , cũng phải kết hôn với người khác, như vậy cách khác, bây giờ chỉ có Hàn Mạch là mối đe dọa của , mà cũng trở thành mối đe dọa của Hàn Mạch? Đột nhiên đáy lòng Hàn Mỹ Úy có chút sức mạnh, nếu như sau tuần này, thực giao ước hàng ngày đến nấu bữa sáng giúp ta, nếu như ta còn dây dưa , vậy cũng có thể uy hiếp gia đình của ta, cùng lắm cả
      [​IMG]

    5. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 4: Quỷ kế của da heo
      Edit: Lavender – Blue
      6.
      Hoảng hốt mơ thấy mình biến thành con chuột , rơi vào trong thùng gạo khổng lồ. Trần Hạo, Đường San, mẹ, ba, còn có bố mẹ chồng tương lai của , cũng mở mắt to nhìn chằm chằm, Hàn Mỹ Úy bất lực đứng ở trong thùng thủy tinh, ngừng đập la lên, nhưng bọn họ đều giống như nhìn cá cảnh vàng trong bể cá, ai đến cứu . thanh tiếng còi chói tai cùng tiếng chửi thô tục vang lên kéo Hàn Mỹ Úy từ trong mơ trở lại thực tế, mờ mịch mở mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy con đường rộng chật cứng như nêm, các tài xế bực bội kêu la, thậm chí có mấy người sốt ruột đứng ở lối bộ cao giọng gọi điện thoại. Mà Hàn Mạch đâu rồi, thả ghế tài xế xuống thấp nằm ngủ say sưa. Hàn Mỹ Úy nhìn bên ngoài chút, cho thấy 8 giờ 50 phút! "Hàn Mạch, Hàn Mạch?" có cách nào đập vào vai của , giống như đập thùng gạo thủy tinh trong mơ. "Chớ quấy rầy." Lông mày xinh đẹp của Hàn Mạch nhăn nhíu lại, để ý tới . "Hàn Mạch tôi sắp bị trễ rồi!" tiếp tục đập vai của , lại kiên nhẫn với bàn tay to lớn bắt lấy tay , đặt ngực, cho dù giãy giụa thế nào, cũng ngủ, để ý tới ai. Hàn Mỹ Úy sốt ruột sắp khóc lên, ngoài cửa sổ ồn ào làm cho tâm tình người ta yên, chẳng lẽ cả đời chỉ có lần chụp hình cưới cũng thất bại sao? Vừa nghĩ tới dáng vẻ sốt ruột của Trần Hạo ở bên kia gọi điện thoại cho lại gọi được, cùng vẻ mặt vừa lòng của mẹ chồng , Hàn Mỹ Úy nôn nóng giống như con thỏ điên xù lông, hạ quyết tâm, nhắm mắt lại, cắn xuống cái! "A! ! !" Hàn Mạch kêu tiếng thảm thương, đau đến bật người ngồi dậy, bởi vì vóc dáng quá cao, đầu lập tức đụng phải trần xe, cả khuôn mặt sưng đỏ, bị đau tức giận trừng mắt nhìn Hàn Mỹ Úy! Hàn Mỹ Úy bị sợ đến mức dựa sát vào ghế, cổ co lại giống như rùa. . . "Chết tiệt . . ." Hàn Mạch cắn răng nghiến lợi bất ngờ tục, nhưng con mắt đảo vòng, còn là thân sĩ nhịn được, gằn từng chữ: ", dám, cắn, tôi!" "Tôi phải cố ý mà. . ." vâng vâng dạ dạ , mắt dám nhìn thẳng vào mắt . "Đó là do tay của tôi cẩn thận đụng vào răng của hả ?" Hàn Mạch thở hổn hển, ánh mắt mở to trừng như sắp bung ra khỏi hốc mắt. "Nhưng. . . Nhưng. . . ràng gọi điện thoại hỏi bạn của chỗ nào kẹt xe! Như thế nào kết quả lại kẹt xe vậy? Trần Hạo tìm được tôi nhất định rất sốt ruột, tôi nghĩ chưa xuất giá bị mẹ chồng phàn nàn. . ." Hàn Mỹ Úy đáng thương cúi đầu, cảm thấy cõi đời này có người nào xui xẻo hơn mình. Nếu như thời gian có thể quay trở lại, đánh chết Hàn Mỹ Úy cũng chịu uy hiếp của làm bữa sáng. đúng, nếu như thời gian có thể quay trở lại, đánh chết cũng làm những cái này, y tá bề ngoài dịu dàng trong lòng phóng đãng hộp đêm, uống say còn
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :