1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau Xuyên - H] Bảo bối, ngươi nhận sai người- Hồng Thiêu Nhục

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Khải Lam

      Khải Lam Well-Known Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      1,214
      Bảo bối, ngươi nhận sai người
      Tác giả: Hồng Thiêu Nhục
      Thể loại: H, đại, cổ đại, mau xuyên, mạt thế, song khiết, He
      Nguồn convert: wikidich.com
      Editor & Beta: Khải Lam
      Mail: [email protected]

      Văn án
      Kể lại cuộc hành trình tìm kiếm kiếp trước của ái nhân
      nhưng bị Ti Mệnh Tinh Quân lừa mà nhận nhầm người rồi ba ba ba.
      ~ Chuyện xưa trải qua ~

      01, Quan ải tuyết (Hòa thân công chúa x Man tộc đại quân)

      02, Niệm nô kiều (Giả nha hoàn x Manh công tử)

      03, Tiểu chó săn (Nữ tổng tài x Nam bảo tiêu)

      04, Báo cáo lão bản (Ngự tỷ trợ lý x Ngạo kiều lão bản)

      05, Ngươi hảo Alpha (Nữ alpha x Nam omega)

      06, Sư phụ ngày an (Nữ sư phụ x Nam đồ đệ)

      07, Quỷ súc đột kích (Dị năng giả x Biến thái nhà khoa học)

      08, Đừng nhúc nhích! Cảnh sát! (Đông lạnh người x Cảnh sát)

      09, Tiểu tặc nơi nào chạy (Quả phụ x Phi tặc)

      10, Hải con dâu (Sinh vật học gia x Nam nhân ngư)

      -----Kiếm text đến đây-----

      11, Phong hỏa yên vân (Tiến bộ nữ học sinh x Quân phiệt tỷ phu)

      12, Đế vương sách (Nữ hoàng đế x Nhiếp chính vương thúc thúc)

      13, báo ân (Ngự sư x Nam hồ )

      14, Tướng quân lệnh (Tướng quân muội muội x Mưu sĩ ca ca)

      15, Viễn cổ kỷ ( đại manh muội x Viễn cổ trung khuyển)

      16, Ngụy trang giả (Kẻ lừa đảo lão bà X Đặc công lão công)

      17, Cẩm y lục (Ngự Sử sư muội x Cẩm Y Vệ sư huynh)

      18, Tinh quang lộng lẫy (Kim bài người đại diện x Giới giải trí tiểu thịt tươi)

      19, Phá trận tử (Đạo môn lưu vong nữ tu sĩ x Phật môn tinh phân tăng)

      20, Người hai mặt (Mafia nữ đại lão x Mafia nam đại lão)

      21, Giang hồ dạ vũ (Ma giáo nữ x Chính đạo thiếu hiệp)

      22, Làm thầy kẻ khác (Nữ học sinh x Đại học giáo thụ)

      ~ Lệ thường xem văn cần biết ~

      1, mười tám cân

      2, 1V1, nam chủ đối nữ chủ thể xác và tinh thần duy nhất

      3, phiêu văn, chủ yếu giảng thuật nam nữ chủ hiểu nhau
      nhau bạch bạch bạch quá trình, vì thịt mà thịt
      ========= Lời editor============
      Lần đầu ta edit nên thể tránh khỏi sai sót.....
      Last edited: 4/8/18
      AikoNguyen, Happyanh, Kimanh125721 others thích bài này.

    2. Khải Lam

      Khải Lam Well-Known Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      1,214
      Tiết Tử


      Trong điện của Ti Mệnh Tinh Quân, tiếng đồng hồ nước khẽ vang vọng trong căn phòng rộng, ràng lại đơn điệu. linh đồng tựa vào cây cột đỏ thẫm, miệng vô thức khép mở, hiển nhiên là mơ mộng đẹp.

      Đây là ngày bình thường ở thiên cung, là trong 72 Ti Mệnh Tinh Quân điện, bình thường người ngoài chẳng thể tự tiện xông vào. Linh đồng này tuy là người phụ trách trông coi cửa điện, bất tri bất giác lại nổi lên cơn buồn ngủ. Đột nhiên, nhíu mày, giống như nghe được tiếng bước chân mơ hồ. Tiếng bước chân ngày càng gần, cũng ngày càng ràng, linh đồng mở mắt , chỉ thấy từ bên cạnh vạt váy xẹt qua, phản phất yên hà ( khói ) rực rỡ, thụy thải trọng luân.

      Vạt váy kia bỗng chốc xa, linh đồng đột nhiên nhảy dưng lên, dùng giọng lớn nhất từ trước đến giờ kêu lên: "Tinh Quân! tốt rồi! Dao Cơ tiên tử tới!"

      " Tiên tử ", Ti Mênh Tinh Quân thân bạch y ngồi ở bàn trà, vẻ mặt bất đắc dĩ, "Bản quân cũng phải là làm khó dễ ngươi, mệnh sách quan hệ đến quỹ đạo luân hồi, bản quân dù thế nào cũng thể cho người." thấy thiếu nữ đối diện vẻ mặt suy sụp, ôn tồn khuyên nhủ," Tiên tử hãy nghe bản quân, tiên tử đành lòng thấy Phi Quang thần tướng bị đày xuống phàm trần, nhưng Phi Quang thất lạc Bình Lệnh, theo luật nên bị hồn phi phách tán, bây giờ trải qua luân hồi, vẫn còn có hy vọng trở lại Thiên Cung, tiên tử hà tất muốn theo "

      Thiếu nữ kia chính là Dao Cơ tiên tử trong miệng của linh đồng, nàng giờ vừa qua 16 tuổi, tựa như nụ hoa chớm nở, dù chưa đến lúc rực rỡ kiều nhất, nhưng dung mạo tuyệt sắc đoạt tâm phách người, dù cho Ti Mệnh Tinh Quân quen nhìn dung mạo các tiên tử , cũng thể khen câu, tiểu nữ nhi của Thiên Đế, là đại mỹ nhân số ở chư thiên vạn giới.

      Chỉ nghe Dao Cơ ôn nhu : " Tinh Quân tư trưởng tinh mệnh, tự nhiên hiểu, thần tiên đến hạ giới luân hồi, luân hồi số lần càng nhiều, thần tính người càng mỏng manh, đợi cho thần tính hoàn toàn biến mất, ruốt cuộc vô pháp trở về Thiên Cung." Nàng nghĩ đến cảnh Phi Quang từ Thiên Môn rơi xuống hạ giới, trong lòng cơ hồ co rút đau đớn," Ta cầu được phụ thân ân chuẩn, giúp Phi Quang ca ca tay, nếu hạ phàm sau đó làm nhớ tới ký ức kiếp trước, mặc dù có tìm về Bình Lệnh, phụ thân cũng có thể cho trở về."

      "Ah?" Nghe xong lời này, Ti Mệnh Tinh Quân khỏi kinh ngạc.

      Đều Thiên Đế sủng ái nhất là tiểu nữ nhi Dao Cơ này, bây giờ xem ra, sai.

      Phi Quang làm thần tướng trấn thủ Hồng Uyên Các, lúc cùng vật đánh nhau vô ý thất lạc chí bảo Bình Lệnh, làm cho Bình Lệnh rơi xuống đại thế giới. Bình Lệnh này can hệ cực lớn, Thiên Đế trong cơn giận dữ, lập tức ra lệnh đem hồn phách Phi Quang đánh tan, ai ngờ lại thay đổi chủ ý, làm cho Phi Quang rơi xuống phàm trần, ở đại thế giới luân hồi, cho đến khi tìm về Bình Lệnh mới có thể trở về Thiên Cung.

      Sau khi tin tức truyền ra, Dao Cơ vội vã chạy tới Thiên Môn, nhưng Phi Quang tới hạ giới rồi. Dao Cơ trực tiếp tới điện của Ti Mệnh Tinh Quân, khuẩn cần Tinh Quân đem mệnh sách của Phi Quang cho nàng, để cho nàng hạ phàm tìm kiếm Phi Quang. Ti Mênh Tinh Quân đương nhiên có khả năng đáp ứng, cứ như vậy dây dưa mấy tháng, nghĩ tới Thiên Đế lại ân chuẩn cho hành động hồ nháo của Dao Cơ.

      " Cũng được, nếu là ý chỉ của Thiên Đế, bản quân cũng từ chối." Ti Mênh Tinh Quân lắc lắc chuông đồng bàn," Đồng nhi, đem cuốn đầu tiên của trăm Bát Thập Nhị Số Mệnh Sách ra đây."

      " Đa tạ Tinh Quân."Khuôn mặt tinh xảo của Dao Cơ lộ ra nụ cười, nàng uốn gối nhàng cúi đầu, tóc dài màu mực xõa ở váy , tựa như ngân hà đổ xuống, mềm mại như mây.

      Ti Mệnh Tinh Quân nhìn nàng lát, chợt cười : " Bản quân mạo muội hỏi câu, tiên tử vì Phi Quang mà bôn ba, là vì nguyên do gì ?"

      Khuôn mặt Dao Cơ đỏ lên, chỉ hàm hồ : " Ta với Phi Quang ca ca cùng nhau lớn lên, bây giờ gặp đại nạn, ta vì bôn tẩu, cũng chính vì phần tình nghĩa này."

      "Ah." Ti Mệnh Tinh Quân nhàn nhạt lên tiếng, thực nhìn lòng người, chỉ xem khóe mắt chân mày Dao Cơ ngượng ngùng, liền biết lời đồn đại là -- Dao Cơ tiên tử ái mộ thần tướng Phi Quang lâu."

      Lúc này, đồng tử phụng mệnh lấy sách đến, cung kính đem quyển lên u quang sách đưa cho Ti Mệnh Tinh Quân, Ti Mệnh Tinh Quân ngược lại giao cho Dao Cơ :" Tiên tử thỉnh nhận lấy, đây chính là cuốn sổ mệnh chuyển thế của Phi Quang."

      Nghe thấy lời ấy, đồng tử khỏi kinh ngạc, liếc mắt nhìn Ti Mệnh Tinh Quân, muốn lại thôi. Dao Cơ như nhặt được bảo bối, giữ cuốn sổ mệnh trong tay, tự nhiên có chú ý màn ngắn ngủi kia.

      Dao Cơ quyết tâm hạ phàm giúp Phi Quang tìm về ký ức, nàng phải là thần tiên bị đày xuống phàm trần, cần lần nữa đầu thai chịu nỗi khổ luân hồi. Nhưng linh hồn bám vào thân thể người phàm trần, vì vậy mà mất thần lực. Vì mau sớm tìm được Phi Quang, phương pháp duy nhất chính là lấy được mệnh sách của , căn cứ vào mệnh sách mà tìm được ở nơi nào chuyển thế.

      " Bản quân có vật muốn tặng cho tiên tử." Dao Cơ vốn định cáo từ, lại thấy Ti Mệnh Tinh Quân từ trong tay áo lấy ra chiêc la bàn , " Vật này là la bàn dẫn mệnh, thúc giục vật này khi mở mệnh sách, tiên tử có thể gắn liền với người thân cận với chủ nhân mệnh sách, lại cùng tiên tử linh hồn tương thông."

      Dao Cơ khỏi giật mình liếc mắt nhìn Ti Mệnh Tinh Quân, vị này đối với chuyện nàng hạ phàm hiển nhiên quá tán thành, bây giờ vì sao lại....

      " Tiễn Phật là tiễn đến tây phương, mệnh sách nếu cho tiên tử, bản quân cũng mong tiên tử có thể thuận lợi trở về."

      Dao Cơ nghe vậy, lại trịnh trọng lạy Ti Mệnh Tinh Quân lạy, cầm mệnh sách cùng la bàn mệnh rời . Đợi thân ảnh yểu điệu biến mất ở bên ngoài cửa điện, đồng tử khó hiểu : " Tinh Quân, thứ vừa rồi ngài bảo tiểu nhân lấy, chẳng phải là sổ mệnh của Phong Tuấn Thần Quân chuyển thế sao, vì sao....."

      Ti Mệnh cầm lấy ly ngọc bàn, đem rượu trong ly uống hơi cạn sạch: " Haha Đồng nhi, việc này .... thể , thể ...."
      Last edited: 1/8/18
      Trantranmia, Happyanh, Kimanh125735 others thích bài này.

    3. Khải Lam

      Khải Lam Well-Known Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      1,214
      Phần 1: Quan ải tuyết (Hòa thân công chúa x Man tộc đại quân) (1)


      là đầu đông.

      Cánh cổng nặng nề của kinh thành mở ra trong tiếng cót két của bánh răng chuyển động, đoàn xe dài uốn lượn mấy dặm xuyên qua cửa thành, an tĩnh rời khỏi tòa thành hùng vĩ nhất của Đại Nghiêm triều.

      Tân Thành công chúa xốc màn xe lên, đây là lần cuối cùng nàng nhìn thấy tường thành bình kinh nguy nga rồi. Lần này Bắc Lục, đường xá dài dằng đẵng, có .... ngày trở về nữa.

      "Điện hạ," hầu hạ Tân Thành công chúa là tiểu nha đầu vẫn còn mang theo nét ngây thơ," Trong lòng ngài khó chịu sao"

      Công chúa hơi cúi đầu, châu ngọc đầy đầu lay động phát ra tiếng kêu leng keng. Khó chịu sao? Tân Thành công chúa chân chính hồn quy thiên ngoại, bây giờ chiếm cứ cỗ thân thể này, sắp sửa gả tới Bắc Lục, người mang trọng trách hòa thân, là Dao Cơ tiên tử hạ phàm.

      Dao Cơ tự nhiên phải khó chịu, nàng chỉ thay Tân Thành công chúa khó chịu mà thôi.

      Bởi vì có la bàn mệnh của Ti Mệnh Tinh Quân, nàng rất thuận lợi bám vào linh hồn tương thông với nàng phàm trần. Tân Thành công chúa với Dao Cơ trùng hợp đều mười sáu tuổi, đây là lúc dung mạo rực rỡ nhất, nhưng bởi vì quanh năm bị chịu đơn, bị hạ nhân dưới thầm cắt xén, lúc bệnh nặng ngay cả thuốc uống đều có, như vậy mà hương tiêu ngọc vẫn ( chết a ~~)

      Dao Cơ chuyển kiếp trở thành trọng sinh Tân Thành công chúa, chưa quen thuộc thân thể này, liền nhận được cái lệnh kinh ngạc.

      " Bắc Lục a." tiểu nha đầu gọi là A thành, giọng nhẩm bẩm," Nghe nơi đó khắp nơi đều là tuyết, có nhiều nhiều dã lang ngựa hoang, người ở đó thích uống rượu, còn thích đánh người, nô tỳ còn nghe ...." nàng run bần bật, " Nam nhân Bắc Lục còn có thể ăn thịt người!"

      "Phụt." Dao Cơ khỏi khẽ nở nụ cười, bởi linh hồn tương thông, thành ra dung mạo của công chúa cùng nàng có 8 phần tương tự, tuy có khí chất của tiên tử siêu phàm thoát tục , nhưng đặt ở trần thế, đại mỹ nhân tuyệt sắc.

      A Thanh nhất thời xem đến ngây người: " Điện hạ, ngài.... ngài đẹp."

      Công chúa điện hạ xinh đẹp như vậy, lại phải gả tới Bắc Lục, gả cho man tộc ăn thịt người, biết bệ hạ nghĩ như thế nào. Ý nghĩ đại nghịch bất đạo ấy nàng tự nhiên dám ra, lại biết rằng cho dù Tân Thành công chúa lớn lên xinh đẹp, nhưng lại là con của cung nhân, mẹ đẻ còn sớm mất, lại được phụ thân thích, hoàng đế bệ hạ của Đại Nghiêm triều chỉ có 3 nữ nhi, chỉ có thể gả nữ nhi được sủng ái nhất Tân Thành ra ngoài.

      Hoàng đế cũng muốn con mình tới chỗ đất man hoang đó chịu khổ, nhưng chịu nổi bộ tộc Hữu Kim ở Bắc Lục uy thế hiển hách, đại quân tinh nhuệ tới gần biên giới Đại Nghiêm, vị đại quân Hữu Kim kia lại tuổi trẻ tài cao, hai mươi sáu tuổi liền thống nhất Man tộc, cự tuyệt tôn nữ hòa thân, biểu rằng nếu đưa công chúa chân chính đến lập tức tấn công Trung Nguyên. Hoàng đế cùng các đại thần ở Chính Đường thương lượng đêm, kết quả cuối cùng chính là đưa Tân Thành công chúa xuất giá.

      Hầu như tất cả mọi người đều thương cảm cho công chúa tội nghiệp này, trong lòng Dao Cơ lại nhảy nhót phi thường. Nàng phải là công chúa chân chính, đối với Đại Nghiêm triều hề luyến tiếc, tuy rằng thông qua tàn hồn của Tân Thành công chúa biết được cuộc đời của nàng,cũng bất quá là tiếc hận thiếu nữ mất sớm mà thôi.

      Ngược lại nàng sắp sửa gả cho người kia, mệnh sách viết ràng -- chuyển thế thân là vị vua của man tộc, có tài trí lược kiệt xuất. nay vị vua man tộc có tài mưu lược kiệt xuất trong thiên hạ này, còn phải là đại quân của Hữu Kim bộ sao.

      La bàn mệnh quả nhiên huyền diệu, cái gọi là cùng chủ nhân mệnh sách quan hệ thân cận, sắp sửa đón dâu, dâu tự nhiên cũng xem như.

      Cho nên.... Dao Cơ chợt nghĩ, chính mình gặp Phi Quang ca ca ở thế giới vô biên luân hồi này, , là bộ dáng gì.

      Thần tiên rơi vào luân hồi, tướng mạo thay đổi, thân phận thay đổi, thậm chí tính cách cũng thay đổi, nhưng chỉ có linh hồn cốt lõi nhất cũng là bản chất thay đổi. Mặc kệ Phi Quang luân hồi qua bao nhiêu cái thế giới, trở thành rất nhiều người khác nhau nhưng tuyệt đối có chỗ giống nhau, mà đó chính là linh hồn cốt lõi nhất

      Dao Cơ nhịn được suy đoán, linh hồn cốt lõi nhất của Phi Quang ca ca là cái gì? Là ôn nhu của , hay kiên nhẫn của ? Nàng suy nghĩ chút, khóe môi liền ra nụ cười ngượng ngùng, gả cho Phi Quang ca ca, nàng chưa tình nghĩ tới.

      Cho tới nay, nàng chỉ yên lặng mà mến mộ vị nam tử tuấn tú kia. Thầm mến của thiếu nữ đúng là vừa ngây ngô vừa đáng , tinh khiết như tờ giấy, lại mang theo mật đào màu sắc tươi đẹp.

      Là con của Thiên Đế, Dao Cơ kỳ thực chỉ là tiểu nương ràng thế mà thôi. Nàng chưa từng trải qua phàm duyên, lại càng biết thế tục hồng trần, ngay cả đoạn đường bước vào quan ải mênh mông, tuyết trắng trắng ngần, nàng cũng chưa từng thấy qua.

      Phàm giới là địa phương vô cùng xinh đẹp a.

      Ba tháng sau, đội ngũ đưa dâu rốt cuộc tới Hữu Kim Bộ. Người hầu di theo đội ngũ đều tiếng oán dậy đất, ngược lại công chúa tôn quý có vẻ hứng thú bừng bừng. Dọc đường , nghe A Thanh lải nhải vô số lần Bắc Lục có bao nhiêu hoang vắng, Man tộc có bao nhiêu cũ nát, chứng kiến kim trướng trước mặt trang nghiêm hoa lệ, Dao Cơ nghĩ thầm, nơi đây tệ nha.

      Nàng lại biết, Bắc Lục quả thực hoang vắng, nhưng là bộ tộc lớn nhất của Man tộc - bộ tộc Hữu Kim này tài lực hùng hậu, kỳ vượt qua Đại Nghiêm triều ngày lụi bại.

      Nghỉ ngơi đêm, ngày thứ hai, hỗn lễ liền khua chiêng gõ mõ.

      Dao Cơ thân ngũ sắc phượng vân du địch, đầu đội cửu huy tứ phượng quan, chuỗi ngọc dài rũ xuống dưới, che khuất khuôn mặt khuôn mặt tinh xảo tựa như ngọc của nàng. Nàng ngồi trong lều được thị nữ hầu hạ trang điểm, nghe được sứ thần Vương Thế Văn cùng nàng đến cả giận : " Đêm nay cử hành hôn lễ, tân lang lại thấy tăm hơi đâu, xin hỏi Hữu Hiền Vương, Đại Nghiêm ta thành tâm cùng quý bộ kết duyên tần tấn chi hảo, quý bộ liền đối đãi như vậy?!"

      " Vương công bớt giận, vương công bớt giận." Hữu Hiền Vương ngoài miệng khuyên giải an ủi, ngữ khí lại thập phần ko để bụng:" Đề Gia bộ phản loạn, đại quân ở tiền tuyến cùng tặc tử chém giết, như thế nào có thể dễ dàng kinh động?Vương công yên tâm, đại quân đưa tin trở về, đêm nay nhất định đại thắng." ngụ ý, hôn lễ cùng hòa bình, tự nhiên là bình định tương đối trọng yếu.

      Vương Thế Văn ngã ngửa, chỉ là bây giờ Đại Nghiêm muốn phụ thuộc, cho dù bị chịu nhục nhã như thế, cũng chỉ có thể nén giận. liếc cơ hội tiến đến gặp mặt Dao Cơ, lão nhân tuổi hơn nửa trăm ai ai than :" Điện hạ, thái độ của man tử ngài cũng nhìn thấy, cựu thận bất quá chịu nhục trong chốc lát, sau khi hôn lễ kết thúc phải trở về kinh, ngài lẻ loi mình ở đất man hoang này, phải vạn lần thận trọng."

      Dao Cơ lòng đầy khát khao vui mừng vì câu này chợt phai nhạt , đúng vậy, nàng chỉ nhớ vị hôn phu của chính mình là Phi Quang ca ca chuyển thế, mà lại quên mất rằng Phi Quang ca ca căn bản nhớ kỹ chuyện lúc trước.

      Trong mắt vị đại quân kia, nàng là công chúa xa lạ, mặc dù là thê tử của , nhưng hai người chẳng bao giờ chung đụng, càng chưa tới say đắm. Nếu là người phúc hậu, có lẽ đối với Dao Cơ tôn trọng chút ,nếu là cùng vị Hiền vương kia giống nhau, chỉ sợ Dao Cơ vừa mới tân hôn cũng bị lạnh nhạt.

      Nàng liền lo sợ, bất an, đến khi hôn lễ bắt đầu, bị thị nữ đỡ ngồi ở giường lớn trong kim trướng , tân lang vẫn có trở về. Tâm Dao Cơ ngày càng trầm, đôi tay đặt đầu gối siết chặt góc áo, nàng bỗng hiểu câu phụ thân với nàng trước khi hạ phàm kia:" Dao Cơ, đoạn đường này, so với tưởng tượng của ngươi khổ cực hơn nhiều."

      Bỗng nhiên, bên ngoài trướng truyền tới thanh huyên náo, hỗn loạn.

      Tùng Tùng tùng tùng tùng, tùng tùng tùng tùng, đó là trống trận lúc hành quân. Giống như sơn hải gào thét, trầm trọng lại chỉnh tề, tiếng vó ngựa như mưa nặng hạt kéo tới, Dao Cơ nhịn được ngẩng đầu, chỉ cảm thấy đất dưới chân đều chấn động.

      Cho dù nàng là Tân Thành công chúa trong thâm cung, đều chưa từng nghe qua thanh cuồng liệt như vậy. Đó là binh qua cùng chiến hỏa, là bão táp cùng thương minh, nơi ở phía trước trướng, tiếng vó ngựa chợt dừng lại, thanh của thanh kiếm va vào bộ giáp khi đám đông cúi xuống đất. Nhịp tim Dao Cơ càng lúc càng nhanh, xung quanh có người chuyện, ngay cả tiếng đèn tí tích cũng đều biến mất.

      Mành trướng soạt cái bị vén lên, gió bắc mang bông tuyết bay vào, khí lạnh lẽo làm cho Dao Cơ cầm lòng được mà rùng mình cái. Tới, nàng biết , người kia tới.

      Đôi ủng để lại dấu chân mang theo vết máu thảm lông dê trắng tinh, nam nhân cước bộ nhanh chậm. biết tại sao, Dao Cơ hầu như thở nổi. tựa hồ rất chậm, vừa tựa hồ rất nhanh, ngừng ở phía thiếu nữ chùm khăn phượng, Dao Cơ thậm chí có thể nhìn thấy tuyết áo choàng của .

      bàn tay thon dài đưa tới, nắm cằm thiếu nữ. Chuỗi ngọc dài tựa như nước từ khuôn mặt của thiếu nữ rơi xuống, lộ ra sau đó châu ngọc trùng điệp, khuôn mặt như đào lý, phù dung.

      " Dao Cơ." nam nhân nở nụ cười.


      Bang bang, bang bang, tâm Dao Cơ nháy mắt bị đánh trúng. là Phi Quang ca ca sao?? Xa lạ, nguy hiểm, lại làm cho nàng khó có thể chống đỡ hơi thở, giống cảm giác trước kia Phi Quang cho nàng.

      Nhưng nàng kịp suy tư, nam nhân cúi thân xuống, lòng bàn tay vuốt ve môi đào, nhàng hôn lên.
      Last edited: 1/8/18
      Trantranmia, Heoiues, Happyanh36 others thích bài này.

    4. Khải Lam

      Khải Lam Well-Known Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      1,214
      Phần 1: Quan ải tuyết (Hòa thân công chúa x Man tộc đại quân) (2)

      "Dao Cơ, Dao Cơ..."

      Nàng lúc ham chơi quậy phá, tiên nữ chăm sóc nàng chạy phía sau lớn tiếng để cho nàng dừng lại, nàng mặt cười mặt chạy về phía trước. Thiên Cung lớn lớn a, có rất nhiều nơi nàng chưa từng qua.

      Nàng nghe phía sau ngọn núi kia là biển, sau biển chính là tinh khư. 72 điện tọa lạc sơn đảo phía kia, chỉ là núi kia lơ lửng giữa trời, bị bạch ngọc thiên cấp xuyên thành cái giống như cự long, khắp nơi đều là ngọc lâu kim khuyết, kỳ hoa cỏ ngọc.

      biển quanh năm lượn lờ sương mù như lụa mỏng, nếu phá vỡ đám sương mù, liền có thể nhìn thấy mặt biển lơ lửng hàng vạn điểm đèn thuyền chài, mỗi chiếc đèn thuyền chài chính là ngôi sao bầu trờ, mỗi viên Thần Tinh đều cất giấu nơi động thiên phúc địa.

      Nhưng bên trong Tinh khư có cái gì ???

      Dao Cơ qua núi, qua biển , nhưng lại chưa từng tới Tinh khư.

      Nàng cưỡi thú cưỡi quý nhất Hoành Công Ngư :" Tiểu ngư, mang ta tới bờ biển bên kia."

      Các tiên nữ tỷ tỷ đều nơi đó vô cùng nguy hiểm, nhưng Dao Cơ tin. Thiên Cung có nhật thăng trăng lặn, bốn mùa thay thế, dừng tại lúc phong cảnh đẹp đẽ nhất, có nơi nào lại nguy hiểm? Nàng biết các tỷ tỷ vì muốn nàng chạy loạn mà lại dối hay .

      Ta là người lớn rồi, ta muốn Tinh khư, xem phía cuối của chư thiên vạn giới.

      Hoành Công ngư ở biển bơi qua bơi lại, Dao Cơ biết phần cuối của biển là nơi nào, cũng biết con cá bơi bao lâu. Từ từ từ từ, trong biển sau ra hàng tỉ điểm sáng, giống như dạ minh châu trôi nổi khắp nơi. Nàng vươn bàn tay bắt lấy điểm sáng, bên trong mỗi điểm sáng lại mang theo thế giới. Có thời hồng hoang chưa phân, có thiên địa sơ khai, có chim bay cá nhảy vạn linh sinh trưởng, có nơi rơi vào hỗn độn gần như sụp đổ.

      Nàng thân bất do kỷ trôi dạt vào đại dương điểm sáng, cơ thể bé lơ lửng, hướng gốc cây bay tới.

      , đó là gốc cây khổng lồ đến khó tin, càng đến gần, Dao Cơ càng nhìn . Đến khi hai chân của nàng đặt mặt đất, nàng ngẩng đầu lên, nhìn xa tưởng gốc cây bé ngờ lại là đại thụ sớm cao vút trong mây, che khuất bầu trời, nhìn thấy điểm cuối.

      Dưới tàng cây, con thú to lớn nằm, Dao Cơ gặp trong Thiên Cung biết bao nhiêu là thần thú, nhưng trong ấn tượng của nàng chưa từng có thần thú nào bộ dạng như vậy, nàng thậm chí có cách nào miêu tả bộ dạng con thú này, cũng phải là thể dùng ngôn ngữ hình dung, mà là mỗi lần mở miệng, ngay tất cả đường nét của con thú đều mơ hồ.

      " Ngươi là ai?" Dao cơ tò mò nhìn nó, " Ta từ trước tới nay chưa từng gặp ngươi."

      Nàng cho rằng thú mở miệng trả lời, bởi vì nhắm mắt lại hình như là ngủ. Mà mỗi khi thân hình nó nhàng phập phồng, Dao Cơ liền cảm thấy cây đại thụ trước mắt dường như hô hấp, cành cây run rẩy chấn động rơi xuông vô số điểm sáng nhạt.

      " Ngươi là ai ? Tiểu tử mời mà đến kia." Chính là thú mở miệng chuyện, thanh của vang vọng, lại giống như lời trong lòng Dao Cơ, đem tiểu nương giật mình nhảy cái.

      Nhưng Dao Cơ nhất nhanh trấn tĩnh lại, nàng hơi cong mắt, khuôn mặt lên nụ cười: “Ta là Dao Cơ.”

      " Dao Cơ."

      Thú nở nụ cười, biết vì sao, Dao Cơ cũng cùng nó cười, tiếng cười thanh thúy giống như bồ câu, theo cơn gió bay vùn vụt qua cành cây.

      #

      " Dao Cơ." Nam nhân buông môi thiếu nữ ra, chóp mũi cao thẳng nhàng cọ sát mặt nàng," Ta nghe trong ngôn ngữ của người hán, Cơ cũng có nghĩa là công chúa, cho nên ta cũng có thể gọi nàng là Dao Cơ, phải ?"

      Trong lòng Dao Cơ biết là thất vọng hay thở phào nhõm, ra biết. Tân Thành công chúa tên là Trang Dao, như vậy, quả có thể kêu là Dao Cơ. " Người trong cung gọi ta là Tam công chúa, phụ thân gọi ta là A Dao," nàng suy nghĩ chút, nhớ lại ký ức của công chúa lúc ," Mẹ.... khi còn kêu ta là Dao Dao."

      " Ta gọi nàng là Dao Dao được ." Nam nhân duỗi cánh tay đem thiếu nữ bế lên, làm nàng giống như con mèo ở trước ngực.

      " Vậy còn ngươi?" Dao Cơ ngẩng đầu, mắt hạnh đen lúng liếng nhìn đường nét lạnh lùng cằm nam nhân, "Ta còn biết ngươi tên gì đâu."

      " Côn Đô," nam nhân thấp giọng , tiểu oa nhi này tựa như chỉ cần động vào cái liền bể, thanh cũng mềm nhũn, phải chưa từng gặp qua nữ nhân người Hán, nhưng người thiếu nữ này đặc biệt kiều mềm, làm cho ngay cả chuyện cũng tự chủ được mà hạ thấp giọng, " Ta còn có cái tên Hán gọi là Tông Tuyển."

      Cái này Dao Cơ cũng biết đến, Đại quân của Hữu Kim bộ chỉ kiêu dũng thiện chiến, mà còn vô cùng giỏi về học tập văn hóa nhà Hán. đặt ra họ Hán cho 9 bộ tộc của Man tộc, vương thất của Hữu Kim họ Thuần Vu, đại quân Côn Đô liền tên là Thuần Vũ Tông Tuyển.

      " Tên này có ai kêu qua a !" Dao Cơ nhảy nhót vỗ tay, " Ta muốn gọi cái này, độc nhất vô nhị!"

      Tông Tuyển nhịn được sờ khuôn mặt của nàng, thấy nàng giống như con mèo , trong lòng giống như có lông chim vuốt . Hôm nay vốn là đêm tân hôn của và tiểu gia hỏa này, mới vừa rồi nếm qua hương vị ngọt ngào của cái miệng , Tông Tuyển khỏi nắm chặt cái eo nhắn dưới tay:" Nếu chúng ta trao đổi họ tên, có phải hay nên làm chính ?"

      Làm chính ?

      thấy Dao Cơ có chút mờ mịt, mày kiếm nhẽ nhếch:" Tiểu gia hỏa, nàng biết chúng ta đêm nay nên làm cái gì ."

      Mặt Dao Cơ thoáng chốc đỏ lên, nàng tự nhiên biết, dù sao quyển xuân cung đồ kia vẫn còn nằm trong của hồi môn của nàng, bất quá nàng cũng chỉ nhìn thoáng qua. Biết là chuyện, tiếp thu lại là chuyện khác. Tự nhủ với mình rằng nam nhân phía trước là Phi Quang ca ca, Dao Cơ vẫn xấu hổ ngượng ngừng.

      " , biết." Nàng cắn môi, dám nhìn ánh mắt của nam nhân

      Tông Tuyển làm sao biết nàng dối, bàn tay to rút hết vạt áo, đầu ngón tay đẩy vạt áo thiếu nữ ra: " Vậy ta đây dạy ngươi."

      Khi chuyện, váy áo người Dao Cơ rơi ra từng chiếc, chỉ còn lại chiếc yếm đỏ rực bao bọc lấy thân thể, hai vai mượt mà ra ở trước mặt nam nhân, làm cho Tổng Tuyển hô hấp khỏi nhanh hơn vài phần. Hạ nhân trong lều sớm lui xuống, Tông Tuyển cũng khó hiểu nhìn cái yếm trước ngực nàng, đem thân thể lùi lại phía sau, làm cho chính mình nhìn thân thể mềm mại của thê tử.

      Dao Cơ bị ánh mắt nóng bỏng của nhìn mà toàn thân nóng lên, nhiệt độ mặt cơ hồ muốn ngất xỉu, tay biết đặt ở đâu cho phải, muốn đem trước ngực bảo vệ, lại bị Tông Tuyển bắt cổ tay lại kéo vào trong lòng, sau khắc môi mỏng liền cắn lên vai thơm của nàng.

      " Ân ngô...." nàng mềm nhũn ưm tiếng, tựa vào trước ngực Tông Tuyển run lên. Chiếc lưỡi ở da thịt tuyết nộn ngừng liếm láp, từ bả vai liếm đến cổ, rồi lại trượt trở lại mút cái.

      Đều nữ tử người Hán được làm ra từ nước, Tông Tuyển còn tin, giờ hôn tiểu thê tử của chính mình, chỉ cảm thấy nàng thân băng cơ ngọc cốt quả thực muốn hóa thành cái miệng của chính mình. Bàn tay to đưa tới nút thắt sau gáy, vừa mới chuẩn bị đem vật cuối cùng che đậy người thiếu nữ cởi ra, cảm giác được đầu vai ẩm ướt, ngẩng đầu, phát Dao Cơ thế nhưng lại khóc.

      Thiếu nữ nước mắt lưng tròng mà nhìn , vành mắt nhi hồng hồng, Tông Tuyển dễ phát mà nhíu nhíu mày lại, vẫn là đưa ngón tay lau lệ cho nàng: "Khóc cái gì, Dao Dao? "

      “Ta,” Dao Cơ khụt khịt nghẹn ngào, “Ta sợ……”

      " Sợ ta làm đau ngươi?" Nam nhân khẽ nhếch khóe môi," Đừng sợ bảo bối, ta ."

      " ...... phải," kỳ thực Dao Cơ căn bản là người am hiểu thế , nào biết được rằng làm chuyện đó đau. Nàng chỉ là vẫn thể tiếp thu việc cùng Tông Tuyển phát sinh quan hệ thân mật như vậy, tuy là Phi Quang ca ca, nhưng mà, nhưng mà..... Dao Cơ lần đầu tiên phát , nàng tuy thích Phi Quang, nhưng lại thể chấp nhận đem thân thể cho .

      phải, đúng, nam nhân này chỉ có thể xem như là Phi Quang ca ca chuyển thế, có ký ức của Phi Quang ca ca, kỳ cũng xem như phải là Phi Quang ca ca. Như vậy trấn an chính mình, Dao Cơ cảm thấy trong lòng mới có điểm dễ chịu.

      Tông Tuyển còn chờ nàng trả lời, nàng cắn môi tìm cái cớ, thanh lại ủy khuất lại khiếp nhược: " Ta sợ.... Sợ ngươi ăn ta, trong cung mọi người đều .......... nam nhân man tộc biết ăn thịt người."

      " Ha ha ha ha !" Tông Tuyển nhịn được cười ha ha lên, trong lòng về điểm này kiên nhẫn tất cả đều bị xua tan, chỉ cảm thấy tiểu gia hỏa này ngây ngốc đáng ," Ha ha Dao Hoa, nam nhân của Man tộc chúng ta quả thực biết ăn thịt người." Mắt thấy Dao Cơ tựa như thỏ con run lên, ý cười trong mắt ngày càng đậm," Bất quá ăn cái này, cũng phải là ăn cái kia."

      "....." Dao Cơ quả thực hồ đồ, " Là ăn cái nào?"

      Tông Tuyển thấy thế, càng muốn trêu chọc nàng thêm chút, vừa mới chuẩn bị thầm với nàng phen, bên ngoài chướng bỗng nhiên vang lên thanh trầm thấp: " Đại quân thứ tội, thuộc hạ có việc gấp bẩm báo."

      Tông Tuyển nghe thấy giọng tâm phúc của mình Mộc Hợp, cũng có tức giận:" ."

      " Thiếu chủ Đề Gia bộ đả thương thủ vệ, đoạt ngựa chạy về hướng đông."

      mặt Tông Tuyển lúc này mới ra sắc lạnh: "Làm sao chạy thoát?"

      Đề Gia bộ là Man tộc cuối cùng thuần phục bộ tộc Hữu Kim, Dao Cơ đêm tân hôn thiếu chút nữa phòng gối chiếc, chính là bởi vì Tông Tuyển vì thu phục bọn họ, tiếc tự mình xuất chinh. Khó khăn đem đại quân của Đề Gia bộ trảm ở dưới ngựa, lại đem bắt con làm tù binh trở về, nghĩ tới tiểu tử kia lại chạy thoát.

      " Ma La Kha kiêu ngạo khó thuần, nếu thể đem bắt về, ắt như thả hổ về rừng." Tông Tuyển đứng lên, buông ra thê tử mới vừa rồi còn nhu tình mật ý, "Mộc Hợp, chuẩn bị ngựa, ta muốn đích tân bắt ."

      =====================================================

      Giải thích chút, Tông Tuyển tại còn Dao Cơ, chẳng qua bởi vì là thê tử hợp pháp lớn lên lại xinh đẹp, cho nên khẳng định muốn trêu chọc chút
      Last edited: 1/8/18
      Heoiues, Trantranmia, Kimanh125738 others thích bài này.

    5. Khải Lam

      Khải Lam Well-Known Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      1,214
      Phần 1: Quan ải tuyết (Hòa thân công chúa x Man tộc đại quân) (3)

      Đêm tân hôn, Dao Cơ vẫn là phòng gối chiếc.

      Nàng cũng biết trong lòng mình là may mắn hay mất mát. Tông Tuyển rồi, thị nữ hầu hạ nàng thay quần áo, nằm giường, nàng lập tức nghĩ tới Tông Tuyển cùng Phi Quang ca ca chuyển thế trong tưởng tượng của mình hoàn toàn khác nhau, lập tức lại nghĩ sau này cùng với làm phu thê, khuôn mặt nhắn đỏ lên, biết là xấu hổ hay là tức.

      Mơ mơ màng màng vất vả mới ngủ được, chính khi bởi thói quen tự nhiên ngày thường mà tỉnh dậy, lại phát cánh tay vắt qua hông mình. Ngực nam nhân rắn chắc ở ngay trước mắt nàng, màu sắc cổ đồng, cơ bắp cân xứng, hai viên chu quả nho màu đỏ sậm, Dao Cơ hô hấp nhàng, còn có thể cảm thấy được hơi thở của chính mình quét qua nơi đó.

      Hai gò má nàng soạt cái đỏ bừng, bị nam nhân nóng hừng hực ôm ấp vây quanh, cả ngươi như lửa đốt. Nhất thời biết nên làm thế nào, rốt cuộc là giả bộ ngủ, hay là trước tiếp đem Tông Tuyển đẩy ra??

      Kỳ thực Tông Tuyển sớm tỉnh, hàng năm chinh chiến làm cho ngủ rất ít, nhận thấy người bên cạnh hơi hơi cử động, ý thức liền thanh tỉnh. hơi mở mắt lên, chỉ thấy núp ở trước ngực là thiếu nữ nho tựa như thỏ, lông mi giống như cánh bướm rung động, nhịn được đưa ngón tay ra, nhàng chạm vào.

      " Nha!" Dao Cơ tức khắc giống như con thỏ nhảy lên, đôi tay bắt lấy vạt áo." Đại , đại quân, ngươi tỉnh."

      phải muốn kêu ta là Tông Tuyển sao?” Tông Tuyển nửa ngồi dậy, khẽ cười .

      " Tông Tuyển." Dao Cơ biết nghe lời mà kêu lên, vừa mới chuẩn bị điều gì đó, Tông Tuyển duỗi bàn tay đem nàng lần nữa ôm vào ngực, đưa ngón tay kều lấy vành tai đỏ bừng của nàng.

      " Đỏ mặt cái gì, ta là phu quân của nàng, nàng cần câu nệ như vậy."

      Trong lòng Dao Cơ lặng lẽ trả lời, chúng ta mới có quen biết quá ngày đâu.

      Nàng phải là nữ tử khuê phòng, trong lòng căn bản có xuất giá tòng phu, coi phu quân chính mình như ý trời, càng thể hiểu được lệnh của cha mẹ đặt đâu ngồi đấy, cùng với nam nhân mới gặp lần liền kết thành phu thê, chẳng lẽ...... Tất cả mọi người phải được tự nhiên sao?

      Nàng trời sinh tính tình thuần lương ngây thơ, vì vậy liền đem vấn đề này trược tiếp ra.

      Tông Tuyển thấy tiểu nhân nhi trước mắt hơi dẩu môi đào, mắt hạnh chớp chớp nhìn chính mình, hiển nhiên rất nghi hoặc, khỏi bật cười:" Thứ gì kia tam tòng tứ đức, xuất giá tòng phu phải đều là của người Hán sao, nương Man tộc chúng ta hứng thú mỗi ngày ở nhà thêu hoa, coi trọng nam tử nào, trực tiếp tỏ tình cũng là có."

      " Thực ?" Dao Cơ kinh ngạc mà trừng lớn đôi mắt, nàng còn tưởng thế gian đều giống như Đại Nghiêm triều, ra khắp nơi đều có tục lệ riêng.

      "Đó là tự nhiên." Hết thảy nam nhân. nếu là bị thiếu nữ Mãn hàm khát vọng cùng tò mò mà nhìn, đều có chút đắc ý vô cùng, nhất là thiếu nữ xinh đẹp, còn là thê tử tân hôn của mình, mặc dù Tông Tuyển luôn luôn màng nữ sắc, cũng khỏi giọng, tinh tế cho Dao Cơ về phong tục Man tộc.

      Dao Cơ nghe cao hứng, nhất thời đối Tông Tuyển buông xuống cảnh giác, cảm thấy tuy rằng sinh cao lớn, kỳ là người ôn nhu dễ chuyện.

      " Kia," nàng nghĩ tới tối hôm qua Tông Tuyển có nó qua," Ngươi ăn thịt người, lại là có ý tứ gì?”

      Tông Tuyển nguyên bản quên chuyện này, ngờ Dao Cơ chủ động nhắc tới, đáy mắt lên tia ranh mãnh.

      Bàn tay to vai thiếu nữ trượt xuống, với vào vạt áo sờ soạng kiều nộn mềm mại kia:" Chính là ý tứ này."

      Dao Cơ đột nhiên phòng ngừa bị như vậy chạm chút, tức khắc mềm nửa người, khuôn mặt nhắn vừa vội vừa tức: "Ngươi, ngươi chuyện cứ , tại sao động thủ động cước. "

      Thân mình xinh của nàng rúc vào trong ngực Tông Tuyển, coi như cao giọng đại khí, làm sao có thể uy hiếp được, Tông Tuyển nét mặt mỉm cười:" Dao Dao, nàng gả cho ta làm thê, cần gì phải động thủ động cước." nguyên bản Tông Tuyển đối với nữ nhân luôn luôn có kiên nhẫn, nhưng thành công bắt Ma La Kha trở về, trong lòng thoải mái, cũng vui vẻ cùng thê tử chơi đùa," Nàng hai chúng ta còn thân, đúng là như vậy, nhưng chúng ta nếu là phu thê, liền thể viên phòng, nếu , sứ giả cũng thể trở về báo cáo kết quả được. như vậy, chúng ta liền chơi trò chơi, như thế nào."

      Dao Cơ thấy khóe môi mỉm cười, đôi mắt đen nghiền ngẫm, tuy cảm giác mình bị gài bẫy, nhưng nghĩ ra biện pháp nào khác, chỉ đành cắn môi : " Trò chơi gì vậy?"

      " Ta và nàng, hai người mỗi bên cho đối phương khảo nghiệm giống nhau, nếu như ta thông qua, nàng phải nghe ta, đêm nay viên phòng, nếu như nàng thông qua, ta đây nghe nàng, nàng lúc nào viên phòng là lúc đó. Nếu cả hai đều qua, chơi lại."

      Dao Cơ thầm nghĩ, ngươi này chơi gian, tả hữu ai thắng, đều là muốn viên phòng. Nghi đến viên phòng ý tứ cực kì ái muội, đỏ mặt lên, giọng : " Được, ta đáp ứng ngươi."
      Last edited: 1/8/18
      Heoiues, Trantranmia, Themealice41 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :