[Mau xuyên - Hệ thống] Mau xuyên: Phá hủy bàn tay vàng

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      [Mau xuyên - Hệ thống] Mau xuyên: Phá hủy bàn tay vàng
      Tác giả: Cao Hân Hân

      Thể loại: Xuyên nhanh, hệ thống, 1v1, nữ phụ văn.

      Văn án: Đại tiểu thư của Ly gia_Ly , qua đời năm 25 tuổi vì bệnh tim bẩm sinh. Sau khi tỉnh dậy lại thấy mình ngồi trong gian kỳ bí với những màu sắc bị méo mó, bỗng nhiên có giọng non nớt vang lên trong đầu .

      "Chào ký chủ, ta là hệ thống hiệu 410."

      "Hệ thống ?"

      "Để có thể sống lại cùng với thân thể khỏe mạnh, cần tích đủ 2 vạn điểm tích phân."

      "Vậy cần làm gì để có điểm tích phân ?"

      "Chỉ cần xuyên vào các tiểu thuyết, cướp lấy hoặc phá hủy bàn tay vàng của nữ chính. Tùy vào mức độ hoàn thành nhiệm vụ mà đạt được điểm tích phân riêng."

      "Được rồi."

      Cướp đoạt, phá hủy bàn tay vàng của nữ chính chứ gì ? Được rồi vậy hãy để Ly hóa thân vào nữ phụ ác độc ! Ồ, còn có nhiệm vụ phụ tuyến á ? Hoàn thành ước nguyện của nữ phụ là cái quái gì ? Phải đương với nam phản diện ??? WTF ???


      P.s: Lần đầu viết truyện xuyên nhanh nên có lẽ hay, có gì mong mọi người góp ý ạ !

      Mục lục:
      [1] [2] [3] [4] [5] [6] [7] [8] [9] [10] [11] [12] [13] [14] [15]
      Last edited: 20/2/18
      thuytlinhdiep17 thích bài này.

    2. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Xuyên , cứu vớt thời mạt thế ! [1]
      Ly nhíu mày, từ từ mở mắt, phát ở trong gian kỳ dị, xung quanh chính là những màu sắc bị méo mó. nhớ, hình như lúc họp hội đồng quản trị xong, khi ra ngoài bỗng nhiên căn bệnh tim bẩm sinh của lại bắt đầu tái phát, so với những lần trước dường như còn mạnh mẽ hơn. lẽ, chết rồi ? Đây là thế giới sau khi chết sao ?

      Bỗng nhiên, trong đầu vang lên giọng non nớt.

      [Xin chào ký chủ, ta là hệ thống số hiệu 410.]

      "Hệ thống ?"

      [Cập nhập thông tin ký chủ....]

      'Ting' Trước mắt xuất bảng màu xanh lam, đó là thông tin về .

      [Người chơi: Ly

      Tuổi: 25

      Giới tính: Nữ

      Nhan sắc: 80/100 (Có thể thay đổi. Vì bệnh tim lâu năm nên sắc mặt tốt trừ thêm 10% còn 70%)

      Mị lực: 70/100 (Có thể thay đổi)

      IQ: 90/100

      EQ: 80/100

      Giá trị may mắn: 70/100 (Ký chủ may mắn của cũng thấp nha ! Giá trị dao động, tùy thời có thể thay đổi.)

      Điểm tích lũy: 0]

      "Người chơi ?" Ly nhìn lượt cái bảng, ánh mắt dừng lại ở dòng đầu tiên, nhíu mày nghi hoặc.

      [Để ta giới thiệu. Ta là hệ thống số hiệu 410, là hệ thống mới nhất của 《Thời nữ phụ》, chính là ký chủ đầu tiên của ta, ta có thể giúp quay lại thế giới thực với thân thể hoàn toàn khỏe mạnh, nếu như tích đủ 2 vạn điểm tích phân.]

      "《Thời nữ phụ》 ? Đó là nơi nào ?"

      [Là công ty thời ở tương lai.]

      "Được rồi, vậy làm thế nào mới có điểm tích phân ?"

      [Chỉ cần xuyên vào các cuốn tiểu thuyết, cướp lấy hoặc phá hủy bàn tay vàng của nữ chính. Tùy vào mức độ hoàn thành nhiệm vụ mà đạt được điểm tích phân riêng.]

      "Tại sao lại phải phá hủy bàn tay vàng của nữ chính ?"

      [Bởi vì trong các thế giới, nữ chính bị hắc hóa quá nhiều, lạm dụng bàn tay vàng mà xáo trộn gian thế giới đó.]

      "Ta hiểu rồi."

      [Vậy chúng ta tiến vào thế giới đầu tiên thôi ! Vì là tân thủ nên mới đầu, ta đưa vào quyển nhiệm vụ cấp C, tương đương với nhiệm vụ dễ nhất.]

      "Nhiệm vụ khó nhất hẳn là cấp S ?"

      [ sai. Xin mời ký chủ lựa chọn...]

      [Tiến vào thế giới đầu tiên ?]

      [Yes/No]

      "Yes"

      ------Ta là vạch phân cách thời -----

      Ly cảm thấy thân thể nặng trĩu, gắng sức mở mắt ra thấy gương mặt bị bong tróc hơn phân nửa, đôi mắt còn có xu hướng lòi ra ngoài há miệng định cắn .

      giật mình, biết lấy đâu ra sức mạnh, dùng tay đấm vào khuôn mặt ghê tởm kia phát, rồi cố gắng gượng đứng dậy, đá mạnh vào đầu nó khiến cái đầu kia cánh mà bay.

      hoàn hồn nhìn tác phẩm của mình. Cái này, đá bay đơn giản vậy sao ? Nhìn tình hình, xem ra xuyên vào thời mạt thế rồi. Thời mạt thế mà là nhiệm vụ cấp C sao ? Nghe cái tên thấy sai sai rồi !

      lát, thấy đầu mình choáng váng, toàn thân đều đổ mồ hôi lạnh, có lẽ là thân thể này bị sốt ? Chả trách lại thấy nặng nề như vậy.

      [Ký chủ, ký chủ.] Lại là giọng non nớt đó.

      "Hệ thống, đây là nhiệm vụ cấp C à ?" ôm đầu, chuyện với hệ thống qua thần trí.

      [Khụ, cái này.... Là vì, đây là lần đầu ta dịch chuyển thời nên có chút chính xác ! Nhưng đây là nhiệm vụ cấp B, chỉ chênh lệch nhau có cấp....] Tiếng hệ thống dần trong đầu Ly .

      Chênh lệch nhau có cấp ? Rốt cuộc hệ thống còn muốn chênh lệch mấy cấp mới đủ đây ?

      "Đưa cốt truyện cho ta."

      [ tải cốt truyện....]

      Đây đúng thực là quyển mạt thế, nữ chủ tên Phượng Song Song là người xuyên . Lúc ở thời đại của ta, ta vô tình nhặt được sợi dây chuyền kỳ lạ, nó đưa đến mạt thế, bên trong sợi dây chuyền có lưu trữ gian siêu thị, còn có cả linh tuyền đặc biệt.

      Cũng giống với mấy tiểu thuyết mạt thế khác, nước linh tuyền này có khả năng trị thương rất tốt, còn có thể giúp thanh lọc virut zombie cơ thể.

      ta ỷ có nước linh tuyền nên ở mạt thế sợ trời sợ đất, dẫn người tung hoành khắp nơi, lại tiếc hy sinh đồng đội, có những lúc đánh xác sống, mắt thấy sắp thua đến nơi, ta liền lui vào gian náu để mặc những đồng bạn bên ngoài cho xác sống ngấu nghiến.

      Sau này ta gặp được nam chủ Cố Kỳ, hai người vừa gặp , cùng nhau nắm tay lên con đường giải cứu thế giới, dẫm lên là bao nhiêu sinh mạng người. Nhưng đến cuối cùng, vẫn ai oán than còn cho đó là lẽ đương nhiên. Bọn họ cùng nhau trở thành Đế Vương Đế Hậu trong thời kỳ mạt thế.

      Ly xem xong chỉ muốn phỉ nhổ. Đồng ý là để có được thành công giải cứu thế giới, hy sinh chút là đương nhiên, nhưng nữ chính từ đầu đến cuối vẫn cho ai biết việc gian cùng linh tuyền. Mà linh tuyền kia rất đặc biệt bao giờ hết nước, nếu nữ chính có thể thầm cho bọn người kia uống họ cũng bị chết thảm như vậy.

      thở dài, lại xem về thông tin nguyên chủ, cái người mà sống qua nổi chương kia.

      Nguyên chủ tên Mộc Ly , là thiên kim tiểu thư, từ sống trong chăn êm nệm ấm, nào biết khổ sở là gì.

      Bỗng nhiên đùng cái mạt thế đến, nàng tiểu thư chân yếu tay mềm này cùng với bạn thân là Phượng Song Song lúc chưa xuyên chạy trốn.

      lần Phượng Song Song trải qua cơn sốt cao, nguyên chủ lo lắng, cũng màng an nguy tìm thức ăn, chăm sóc cho ta. Đến khi tỉnh lại Phượng Song Song giờ còn là Phượng Song Song của trước kia. ta cũng biết ơn nguyên chủ, đường cũng khá chiếu cố .

      Nhưng nhận thấy nguyên chủ quá yếu ớt, lại mang dị năng gì, ta có chút khó chịu. Bởi vì dầm mưa dãi nắng quá nhiều, cơ thể vốn yếu đuối của nguyên chủ chịu nổi, cũng mang trận ốm. Phượng Song Song thấy vậy, ta chạy ra ngoài tìm kiếm đồ ăn, đến khi quay về, thấy nguyên chủ bị tên xác sống ăn mất.

      Ly nhìn về phía cửa phòng mở toan kia, hề có vết tích bị phá. Cái này ràng là có người mở cửa sẵn mời con xác sống kia, theo trí nhớ của nguyên chủ có làm việc đó, vậy chỉ còn có thể là nữ chính đại nhân mà thôi.

      Ly vẻ mặt trầm. Đây là trả ơn sao ? Nữ chính phải ? Linh tuyền ? Dây chuyền ? Hừ, để bà đập nát nó xem xem ta làm thế nào !

      Ly nhẩm tính thời gian, có lẽ là nữ chính sắp quay lại xem kết quả rồi. cố gắng lê lết thân hình ra ngoài, cảm nhận được bên tay phải truyền đến trận đau nhứt, đưa tay lên nhìn nhìn phát tay có dấu cào, có lẽ là do cú đá lúc nãy, tên xác sống kia lúc ngã xuống vô tình cào qua ? lắc đầu, quan tâm đến, chuyện muốn bây giờ là rời khỏi cái địa phương này trước khi nữ chính đại nhân trở về.

      Ly được đoạn khá xa, xác định ra khỏi phạm vi nữ chính qua mới thở phào nhõm. Với loại người như Phượng Song Song, hại lần nhất định cũng có lần sau. Ở cạnh người như vậy, lúc nào cũng phải căng não đề phòng thấy mắc mệt, tốt nhất là tránh xa cho lành, đợi có đủ lực lượng quay về 'thịt' ta sau.

      Ly nhìn trời chạng vạng tối, mệt mỏi dựa người vào gốc cây gần đó, lại nhìn nhìn xung quanh, thở dài, ngồi xuống nghỉ ngơi lát để lấy lại sức. Sau hồi lâu, mới bám vào thân cây leo lên . là làm khó mà, thân thể này vốn yếu đuối lại còn gặp sốt cao, chỉ leo cây thôi mà có cảm giác sắp mệt chết đến nơi.

      Chật vật leo lên, tìm tìm những cành cây to ngồi lên đó, như thế này lúc ngủ cũng lo có xác sống tấn công. Sau khi sắp xếp ổn thỏa, an tâm ngủ.

      Cho đến nửa đêm, cảm thấy người mình nóng lên đến kỳ lạ, mồ hôi đổ ra như tắm, vừa khó chịu vừa mệt mỏi, khí trong cơ thể như bị rút cạn dần, ôm cổ khó thở, mày liễu nhíu chặt. Bụng lại đau thắt, tay chân bủn rủn, các cơ trong người như nảy lên điên cuồng, cuối cùng cơ thể có khả năng bám cây nổi khiến rơi xuống, cũng may là lúc nãy ngồi cành cao lắm nên lúc ngã xuống có hơi bị trầy xước chút, cũng có nguy hại gì.

      dùng tay ôm lấy thân thể, trái tim cũng đập nhanh liên hồi sau đó cũng đau cả lên, cảm giác quen thuộc này khiến tròng mắt co rút lại. lẽ cơ thể này cũng bị bệnh tim hay sao ? Nhưng mà triệu chứng này rất khác biệt so với , đây hẳn phải là bệnh tim, lại nhìn về phía tay của mình, những đường gân xanh mồn , qua thời gian nó biến mất cùng với cơn đau của .

      nâng người dậy, cảm thấy bản thân còn đau rát gì nữa, vết cào do tên xác sống kia làm ra cùng với những vết xước ngã từ cây xuống đều biến mất, hơn nữa cũng còn phát sốt.

      Ly nhíu mày nghi ngờ, liệu đây có phải là do tên xác sống kia làm ? Có lẽ nào, khi cào tay khiến nhiễm virut zombie rồi ?

      [Ký chủ xin đừng lo lắng.] thanh hệ thống vang lên.

      "Hửm ?"

      [Ký chủ đích thực là bị nhiễm virut zombie nhưng nhiều, lại thêm cơn sốt lúc nãy khi cùng virut zombie gặp mặt khiến virut tiêu tán hơn phân nửa, cho nên ký chủ chỉ có thể trở thành nửa người nửa xác sống.]

      "Nghĩa là ta mất ý thức đúng chứ ?"

      [ sai, chỉ là.... Ký chủ có thể có những dấu hiệu giống xác sống.]

      "Ví dụ ?"

      [Ví dụ như là thèm thịt, hoặc mạch tượng yếu, hơi thở cũng còn chẳng hạn.]

      "Ý ngươi là cơ thể giống người chết ?" Ly chau mày, đặt tay lên mạch tượng xem thử, nhận thấy mạch tượng vẫn đập như bình thường gật đầu. Hẳn là có chuyện gì đâu.
      thuyt, xukem, SiAm4 others thích bài này.

    3. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Xuyên , cứu vớt thời mạt thế ! [2]
      Ly đến thế giới này được ba tuần. Trong thời gian đó, phát được dị năng điều khiển vectơ của mình, chỉ cần là những vật có hướng đều có thể bẻ cong hướng của nó và khiến nó theo quỹ đạo muốn.

      Năng lực này được luyện đến level 2, đến hệ thống cũng thường hay cảm thán về chỉ số may mắn thần thánh của , vì sao ư ? Bởi vì đường gặp rất nhiều xác sống, mà hầu như con nào cũng đều có tinh hạch, nhờ lượng tinh hạch đó mà mới nhanh chóng lên level như vậy.

      Chỉ có điều, nhận ra, nếu level càng cao dấu hiệu xác sống người ra càng rệt. Ví dụ như, hơi thở của tại rất yếu ớt, cùng với mạch tượng , tin rằng, nếu luyện đến level 5 mạch tượng cùng hơi thở của đều biến mất. Cùng với cảm giác thèm ăn thịt sống của ngày càng mãnh liệt hơn.

      May mắn là, đường nhìn thấy siêu thị lớn, bên trong có rất nhiều đồ tốt, và tất nhiên cũng có cả thịt nữa. vui mừng chạy vào, thu thập đồ cho mình, sau khi xong phần thức ăn, lại nhìn đến bộ váy người mình.

      ràng màu nguyên bản của chiếc váy này là màu trắng, nhưng tại, nhìn ra bộ váy này có màu gì rồi. đến gian hàng quần áo, chọn ra bộ thể thao màu đen cùng nội y, gật đầu hài lòng rồi thay.

      Lúc thay xong chuẩn bị buộc tóc nghe thấy tiếng sột soạt bên ngoài, nhíu mày nhanh chóng buộc tóc rồi kéo rèm ra.

      "Ly ?" Ly mới bước chân ra khỏi quầy quần áo, còn chưa kịp nhìn tình thế nghe thấy tiếng người gọi .

      phải xác sống ? Ly thầm thở ra, quay người xem ai là chủ nhân tiếng . thấy đoàn 9, 10 người tiến đến, giọng phát ra từ ở giữa khuôn mặt thanh tú, người mặc bộ áo thun quần jean đen. Ừm, ừm cũng có gu thời trang đó. À , lộn đề, nếu nhầm đây hẳn là nữ chính ?

      "Song Song." giọng gọi tiếng.

      " , đúng là cậu rồi ! Haizz, lúc đó cậu bị sốt, sao lại ra khỏi căn nhà đó chứ ? phải mình mình về ngay sao ? Ba tuần nay mình tìm cậu khắp nơi, may là bây giờ cậu sao !" Phượng Song Song mặt khỏi vui mừng, chạy đến cầm tay Ly , thân mật .

      Uy, uy ! Ý gì vậy ? Nữ chính đại nhân, đây là trách tôi yếu đuối mà còn hay chạy lung tung chứ gì ? Quả nhiên, Ly đảo con ngươi nhìn bọn người kia, đều thấy bọn họ nhíu mày có vẻ vui đối với .

      thầm cười, mặt ra tia cười khổ, với Phượng Song Song: "Mình xin lỗi mình cố ý, chỉ là mình thấy lúc cậu quên đóng cửa, nên mình ra đóng giúp, ngờ lại có tên xác sống ở đó, mình hoảng quá nên đánh chết rồi bỏ chạy. ngờ lại khiến cậu tìm mình lâu như vậy."

      Phượng Song Song cứng người, đám người kia nghe cũng ngộ ra. Phượng Song Song sao có thể đến cả kiến thức cơ bản đó cũng biết chứ, mở cửa như vậy là muốn xác sống vào ăn thịt bạn mình sao ? Đám người đó bên cạnh Phượng Song Song lâu, cũng chưa có tín nhiệm ta hoàn toàn, nên nhanh chóng đổi theo chiều gió là đương nhiên.

      "Là vậy sao ? Mình sơ suất quá ! Lúc đó mình lòng muốn tìm thuốc cho cậu, lại ngờ.... , mình cố ý đâu." Phượng Song Song hốc mắt đỏ lên, nhìn Ly với vẻ chân thành xin lỗi.

      Ly nhìn ta, trong lòng tiếc nuối. Con người này, làm diễn viên cũng phí mà. cũng muốn nhiều với ta, đành gật đầu cho có lệ, : " sao đâu, cậu đừng tự trách nữa."

      "Vậy trong ba tuần này, sống như thế nào ?" tiếng trầm thấp vang lên.

      "Hửm ?" Ly nhìn qua, thấy đó là nam nhân lớn lên rất tuấn, khí thế cường đại. Người như vậy phải nam chính cũng chắc chắn là nam phụ rồi.

      "Sống như thế nào ? hỏi như vậy tôi cũng khó mà trả lời, bởi vì hầu như mỗi ngày của tôi đều rất tốt, cũng có thấy tên xác sống nào, đường sống nhờ vài tiệm tạp hóa, rồi đến đây và gặp các ." Ly gãi đầu, vẻ mặt ngượng nghịu khó xử . Cũng phải che dấu gì, nhưng cứ để bọn họ nghĩ có dị năng tốt hơn. Chẳng may bọn họ biết là xác sống .....

      " cũng đúng. Ca, đúng là đường đến đây chúng ta cũng hề thấy con xác sống nào !" dễ thương từ trong đoàn người bước ra, kéo tay nam nhân .

      Ly nghe vậy trong lòng thầm cảm thán, đương nhiên là gặp rồi ! Mấy con xác sống đều bị dọn sạch rồi còn đâu ! Aizz~ Chiến công của a~

      Nam nhân nhìn muội muội mình, dường như thấy có lý nên gật , quay sang với : "Nếu ngại có thể gia nhập đoàn chúng tôi."

      Ly nghe vậy, con ngươi đảo vòng, chung với bọn người này, nữ chính cũng có cơ hội hại đúng ? Vả lại, có bọn họ cũng cần phải mình diệt xác sống nữa, ừm có lời nga !

      "Được. Tôi tên là Mộc Ly ." Ly theo thói quen, lịch đưa tay ra.

      "Khúc Thừa Trạch." Khúc Thừa Trạch cũng đưa tay nắm lấy tay .

      Ly bên ngoài cười cười, nhưng bên trong nội tâm chết nghẹn. Quả nhiên là đoán sai mà ! Đây chính là Khúc Thừa Trạch nam phụ si tình thường thấy trong các truyện ngôn tình a ! Sau lần được nữ chính cứu giúp đem lòng thương, luôn ở phía sau thầm bảo hộ . Nhìn tình hình tại có vẻ như vẫn chưa đến đoạn đó rồi.

      "Tôi là Khúc Uyển Tâm !" Khúc Uyển Tâm đứng bên cạnh cũng an phận, nhảy ra tươi cười đưa tay với .

      Ồ, tiểu muội khả ái nga ! Ly nghĩ thầm, buông tay Khúc Thừa Trạch quay sang ôm lấy Khúc Uyển Tâm. "Rất vui được gặp ."

      Khúc Uyển Tâm hơi ngây người, rồi lại vui vẻ ôm lấy .

      Tối hôm đó, đoàn người đều nghỉ ngơi tại siêu thị này, trong khi tất cả chìm vào giấc ngủ Ly lại mình mang ghế ra đằng trước ngây ngốc nhìn trời.

      "Ngủ được sao ?" Khúc Thừa Trạch từ đằng sau vỗ vai .

      "Ừm." Ly gật đầu. đúng là ngủ được , từ lúc lên level 2 đến giờ, đều cảm thấy buồn ngủ, nhiều khi rất cố gắng để chợp mắt nhưng đến cuối vẫn có kết quả gì, bù lại tinh thần buổi tối lại càng minh mẫn, mắt nhìn cũng vô cùng . lợi thế của xác sống chăng ?

      " cũng vậy ?"

      "Tôi canh cho mọi người." Khúc Thừa Trạch lấy ra cái ghế ngồi bên cạnh .

      "À." Ly gật gật đầu rồi lại ngẩn người tiếp.

      Khúc Thừa Trạch bên tinh thần cảnh giác, bên lại nhìn về phía . bình thường ! Đây là điều đầu tiên nghĩ khi nhìn thấy . sở hữu thân hình mảnh mai như vậy, khuôn mặt lại xinh đẹp, bàn tay rất mịn màng nếu phải là thiên kim tiểu thư cũng là con cưng trong nhà.

      Nhưng trải qua thời kỳ mạt thế, mà mặt hề có chút gì gọi là thiếu sức sống hay mệt mỏi đại loại vậy, mà ngược lại nhìn vô cùng có tinh thần. Lại đến làn da trắng như tuyết của , ở thời kỳ mạt thế này còn có thể dưỡng da sao ? nhíu mày, đưa tay như muốn chạm vào cánh tay .

      " làm gì ?" Ly ngẩn người phát có vật đến gần, rụt tay lại, nhìn Khúc Thừa Trạch nhíu mày vui.

      "Thấy tay có vết bẩn, muốn giúp lau ." Khúc Thừa Trạch bị người ta phát cũng hoảng hốt, vẫn bình tĩnh lắc đầu giải thích.

      "Vậy sao ?" đưa tay lên nhìn nhìn, hề phát ra vết bẩn nào, nhìn về phía cái, rồi nhún vai tỏ vẻ có gì cả. biết ta thắc mắc tại sao da lại trắng như vậy, còn phải là nhờ virut zombie trong người sao ? Lại thêm về đêm nhiệt độ cơ thể xuống mức thấp nhất, nên cần phải tránh những va chạm khi đêm xuống a ! Haizz~

      "Hay là ngủ , tôi canh cho." Ly quay sang đề nghị. Dù sao cũng ngủ được giúp ta canh đêm, còn hơn là bị quan sát như thế này, kiểu gì cũng bại lộ thôi.

      "..."

      " ngủ , nghe là người mạnh nhất ở đây, nếu mai có chuyện gì mà lại tỉnh táo biết làm thế nào ? Còn tôi mai ngủ bù được mà !"

      "Cái này..."

      "Chậc, vào !" Ly phẩy phẩy tay, ý bảo vào trong.

      "Được rồi, tôi ngủ ngoài này, nếu có chuyện gì, hãy gọi tôi dậy."

      "Ưm... được." Ly gật đầu.

      "Vậy, nhờ ." Khúc Thừa Trạch nhìn nhìn , rồi tựa người vào tường, khoanh tay ngủ.

      Ly nhìn ta ngủ như vậy, khẽ lắc đầu, vào bên trong kiếm chiếc chăn đắp cho .
      thuyt, xukem, SiAm5 others thích bài này.

    4. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Xuyên , cứu vớt thời mạt thế ! [3]
      Lúc đoàn người Ly đến được căn cứ là hai tuần sau. đường , bọn họ gặp khá nhiều xác sống, cũng may là trong đoàn người ai là có dị năng cả nên mọi người đều bị tổn thất gì.

      Bọn họ tiến vào căn cứ, Khúc Thừa Trạch đưa giấy chứng nhận ra, binh lính giữ cửa nhìn nhìn vài cái rồi cúi người làm lễ, người đứng ra đưa tay: "Mời vào kiểm tra thân thể."

      Kiểm tra...kiểm tra thân thể ? Ly nghe vậy liền kinh ngạc.

      " sao đâu, đây là quy định chung của căn cứ, mỗi khi ra ngoài về đều phải tổng kiểm tra lượt để ngừa những người mang virut vào căn cứ." Khúc Thừa Trạch thấy ngạc nhiên liền tốt bụng giải thích cho .

      Ly ngây ngốc gật đầu. Trong não giờ như có dòng chữ 'ngừa những người mang virut vào căn cứ' bay xung quanh. lắc đầu trấn tĩnh bản thân, bước vào theo đoàn người vừa vừa gọi hệ thống.

      "Hệ thống ! Hệ thống !"

      [Chuyện gì vậy ký chủ ?]

      "Ngươi có cái gì có thể giấu virut trong người ta ?"

      [Có.]

      "Vậy tốt quá ! Ngươi mau đưa cho ta dùng !"

      [Nhưng là... cái này cần 300 điểm tích phân để đổi lấy, mà tại lại có điểm nào.]

      Ly : "..." Nếu như vậy sao ngươi sớm ! Làm ta mừng hụt như vậy vui sao.

      [Khụ khụ ! Nhưng là, đây cũng là phần lỗi của hệ thống, cho nên ta cho được phép nợ.]

      Ừm, coi như ngươi có lương tâm.

      [Mua ' tính đan tạm thời' ?]

      [Yes/No]

      "Yes." tính đan ? Là cái gì vậy ?

      [' tính đan tạm thời' là loại dùng để làm thuộc tính của nhân vật, nếu muốn che giấu virut hãy niệm câu "Virut biến " ba lần, rồi nuốt nó vào là được. Xin nhắc trước, đan này chỉ có hiệu lực trong vòng 30 phút.]

      Ly : "...." Cái câu 'Virut biến ' này.... Sao nghe giống như 'đau đau biến ' vậy ? Aizz~ Hệ thống trẻ con có khác, nghĩ được câu nào mới.

      [....Ký chủ, ta có thể biết nghĩ gì đó !]

      Ly sau khi uống thuốc xong, nghe thấy tiếng hệ thống , cau mày.

      "Hệ thống, ngươi đây là chơi ăn gian !"

      [Cái này đúng, ký chủ ! Ta phải biết ký chủ nghĩ gì để mà tùy thời cứu giúp chứ !]

      Ly : "...." Nhưng cái cảm giác bị người ta, à cái hệ thống đọc được ý nghĩ rất khó chịu a !

      Ly sau khi qua cửa kiểm tra đến nơi chia khu nơi ở, bởi vì đường chưa lần thể dị năng của mình trước mặt bọn họ nên...

      " biết làm sao đây, chúng ta thể ở cùng nhau rồi, mình cùng mọi người đều phải qua khu bên này..." Phượng Song Song ra vẻ tiếc nuối cầm tay Ly .

      "Tại sao lại phải chia khu như vậy ?" Ly thắc mắc.

      "Ở đây có hai khu, khu dành cho người dị năng, nơi dành cho người thường." Khúc Thừa Trạch kiểm tra thân thể xong, đến phía .

      "À..." Nghe tình tiết truyện nữ chính gặp nam chính ở đây, nam chính chính là đội trưởng ở căn cứ này, nếu vậy... "Vậy tôi ở khu dị năng."

      "Hả ? Nhưng , cậu có dị năng sao có thể ở khu dị năng chứ ?" Phượng Song Song kinh ngạc, lắc đầu. Những người còn lại trong đoàn cũng bước đến.

      " ấy có dị năng, tôi thấy." Khúc Thừa Trạch lại .

      Hửm ? ta thấy sao ? ta thấy khi nào ? Lúc sử dụng dị năng đều là lúc bọn họ đánh xác sống, ta vừa đánh vừa nhìn sao ? Òa, cũng đáng sợ a ! ta có bao nhiêu hiềm nghi với vậy ?

      "Hửm ? có dị năng sao ? á ! Như vậy chúng ta có thể ở chung rồi !" Khúc Uyển Tâm từ sau nhảy đến, vui mừng ôm cổ Ly .

      "Nhưng mà sử dụng dị năng khi nào ? đường đến đây mình chưa bao giờ thấy cậu dùng nó hết, lúc đánh xác sống phải cậu..." đến đây Phương Song Song ngập ngừng ngừng lại.

      Được rồi nữ chính đại nhân, toẹt ra là Ly dù có dị năng nhưng lại ra giúp mọi người chỉ trốn trong góc chứ gì ! Oan nặng, bà đây có giúp nhá !!

      "Chắc phải đâu, hẳn là vì dị năng của cậu còn yếu nên ra giúp mọi người đúng , sao đâu, mình có thể hiểu mà." Phượng Song Song ra vẻ thông cảm.

      "Cho dù yếu đến mấy nữa cũng ra góp sức với mọi người chứ ! Thêm người càng thêm sức mạnh mà !" người trong đó , những người còn lại cũng nhíu mày gật đầu.

      "Này, vậy là ý gì ! ..." Khúc Uyển Tâm lên tiếng giúp .

      "Những xác sống mà chúng ta đánh, nếu nhờ ấy đổi hướng tấn công của bọn chúng tôi chắc chúng ta có còn lành lặn như thế này đâu." đợi Ly giải thích, Khúc Thừa Trạch giải thích giúp .

      Ly nhìn , trong đầu có dấu chấm hỏi to đùng. ta năm lần bảy lượt đứng ra vì như thế này có ý gì ? phải để ý đó chứ ? Chắc phải đâu nhỉ ? Nam phụ ngoài nữ chính ra còn có thể thích ai ? phẩy tay xua tan ý nghĩ trong đầu.

      "Ừm, đúng vậy. Dị năng của tôi là điều khiển vectơ, bởi vì còn yếu nên tôi chỉ có thể đứng sau hỗ trợ mọi người." Ly gãi gãi đầu, ngượng ngùng .

      Đúng là, chỉ mới đến level 2 nên vẫn đổi hướng mạnh mẽ được, chỉ có thể làm rối loạn phương hướng tấn công của bọn xác sống trong khoảng thời gian nhất định. Chỉ là, mới đêm trước tăng lên thành level 3, còn chưa thử sử dụng đây, để khi nào tìm cơ hội dùng thử mới được.

      "Là vậy sao ! Cậu giỏi !" Khúc Uyển Tâm lại ôm lấy .

      Ly bất đắc dĩ cười, nàng Khúc Uyển Tâm này biết bám người, chỉ cần lơ là chút là bị nàng ôm ghì lấy ngay. Nhưng ấy đúng là người bạn có thể tin tưởng được, lúc đánh xác sống ấy hề cách xa hơn hai bước chân, luôn ở trong khoảng cách gần nhất để tùy thời đến cứu giúp , và bây giờ cũng vậy, ấy tin tưởng .

      Lại nhìn qua bên nữ chính đại nhân, đáy mắt ta xẹt qua tia cam tâm nhưng rất nhanh liền biến mất, ta nhìn Ly thân thiết cười.

      "Mình biết cậu phải loại người đó mà !"

      Hờ hờ, cảm ơn tin tưởng của nữ chính đại nhân nha ! phải nhờ tôi bị nghi ngờ rồi ! Nhưng cái tia cam tâm đó là gì ? Nữ chính ghét đến vậy sao ? là nữ phụ, chưa tính kế ta thôi , ta lấy quyền gì tính kế chứ ? Ít nhất nữ chính đại nhân còn nợ nguyên chủ mạng đó ! Nên thương nhau chút !

      Ly nhìn Phượng Song Song cười cái rồi cũng muốn để ý ta nữa. Phượng Song Song thấy vậy, mím môi tỏ vẻ buồn tủi nhìn sang Khúc Thừa Trạch, nhưng để ý ta, chỉ với mọi người.

      "Những ai có dị năng vào phòng bên này kiểm tra dị năng, sau đó tập hợp tại sảnh chính." xong, quay người .

      Lại kiểm tra... kiểm cái gì kiểm lắm vậy ?!! Kiểm tra xong còn đến sảnh chính ? phải kiểm tra xong là phải về phòng nghỉ ngơi sao ? Đến sảnh chính làm cái khỉ giề ?!! Nghĩ như vậy, quay sang hỏi Khúc Uyển Tâm.

      "À, đến sảnh chính là để phân phòng thôi, chỉ là cậu có thể cần ra đó đâu, nếu như cậu ở cùng với mình. Mình a, ở mình buồn nhắm á ! Bây giờ có cậu rồi, ở chung với mình nha, nha !" Khúc Uyển Tâm trả lời, tiện thể còn ôm cánh tay Ly lắc lắc.

      đầu Ly chảy xuống vài vạch kẻ đen, khóe môi giật giật, mặc dù phải lần đầu thấy vẻ mặt làm nũng này của Khúc Uyển Tâm, nhưng vẫn thể thích ứng được. gật gật đầu, xoa đầu nàng cái rồi vào phòng kiểm tra.

      Phòng kiểm tra dị năng này cũng phải cái gì cao cấp lắm, chỉ kiểm tra được đó là loại dị năng gì, còn lại thể thấy được level. Ly nghe ở căn cứ này level cao nhất là level 2 chính là đội trưởng Cố Kỳ, mà là level 3, ờm đương nhiên khai báo level của mình rồi, nên mục level để trống.

      [Ký chủ, ta thắc mắc, có phải hào quang nữ chính chuyển sang cho rồi ?]

      Ly theo chỉ dẫn lúc trước của Khúc Uyển Tâm để về phòng nghe thấy tiếng hệ thống thình lình phát ra. tỏ vẻ biết, nhún nhún vai.

      [Phải công nhận là cái vận may sh*t chó của cũng bá !]

      Ly giật giật khóe môi, làm ơn đừng dùng cái giọng trẻ con non nớt đó mà ra những từ thô tục như vậy chứ !

      Ly cuối cùng cũng tìm được phòng mình, vào định nghỉ ngơi chút thấy Khúc Uyển Tâm loay hoay thu dọn phòng.

      " ? Kiểm tra xong rồi à ?" Khúc Uyển Tâm ngại ngùng cười cười.

      Ly nhìn căn phòng hơi bừa bộn, đây chính là dọn qua rồi sao ? Dọn rồi mà như thế này lúc chưa dọn nó còn khủng bố thế nào ? Ly bất lực lắc đầu, cũng muốn nghỉ ngơi nữa, xăn tay áo dọn lại căn phòng lần nữa.

      Khúc Uyển Tâm bên cạnh thấy dọn phòng ngại ngùng biết làm gì, lâu lâu lại mang nước mang quạt đến cho . Nhìn Khúc Uyển Tâm như vậy, Ly cũng bất đắc dĩ, nghĩ đến Khúc Thừa Trạch lạnh lùng là vậy sao lại có em năng động thế này cơ chứ ?
      thuyt, xukem, SiAm3 others thích bài này.

    5. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Xuyên , cứu vớt thời mạt thế ! [4]
      " , nghỉ ngơi thôi, chúng ta ăn trưa !" Khúc Uyển Tâm chạy đến đưa cho Ly chiếc khăn, giúp lau mồ hôi.

      Ly nghe đến hai chữ 'ăn trưa' liền cứng người. Lúc còn ở level 2 vẫn có thể nuốt nổi đồ ăn dù nó rất nhạt nhưng khi lên đến level 3 đồ ăn nuốt vào giống như bùn vậy, rất kinh khủng.

      "À, được rồi, để mình tắm trước." Ly khổ sở gật đầu, .

      "Hưm, được." Khúc Uyển Tâm nhìn bộ uể oải của mà nghi vấn. Ly có vẻ kén ăn, mỗi lần đến ăn trưa ấy đều trông rất mệt mỏi nhỉ ?

      "Ly , cậu mau ăn ." Khúc Uyển Tâm nhìn cứ dùng đũa chọc chọc đồ ăn mà hề đụng đến liền lên tiếng nhắc nhở.

      "Ừ." Ly gật gật, chậm rãi đưa đồ ăn vào miệng 'chiến đấu'.

      Hôm nay có hai món chay cùng món thịt, thích ăn thịt nhưng là thịt sống, phải thịt nấu chín a !!

      Cố gắng ăn xong chén, lau miệng đứng dậy thu dọn.

      "Cậu lại ăn ít như vậy, có sức đâu." Khúc Uyển Tâm quan tâm .

      "Ừm sao đâu ! Có lẽ vì mình mệt quá, giờ nhìn cơm cũng nuốt trôi."

      "Aizz~ Mình cậu đừng tập luyện quá sức như vậy, cậu nhìn lại mình , gầy đến vậy rồi." Khúc Uyển Tâm thở dài.

      "Được rồi, cậu mau ăn xong phần của mình , mình về phòng trước nghỉ ngơi đây."

      "Ừm."

      ra, Ly muốn được ăn trong phòng nhưng quy định của căn cứ là phải xuống phòng ăn chung, cuộc sống này muốn làm khó mà !

      " ăn như vậy sao chứ ?" Khúc Thừa Trạch từ đâu tới cạnh .

      " sao, dù sao cũng nuốt vô."

      nghe vậy nhìn hồi, đến khi nghĩ còn việc gì định rời nghe tiếp.

      "Nếu khi nào thấy đói trong tủ lạnh phía nhà bếp có đồ ăn, vào đó mà tìm."

      "Hửm, cảm ơn." Ly nhìn gật đầu rồi về phòng.

      Đẩy cửa phòng mình ra, vứt vẻ lãnh đạm thường ngày của mình , thay vào đó là khuôn mặt xanh mét, gấp gáp chạy vào nhà vệ sinh, nôn thốc nôn tháo.

      "Haizz~ Chút nữa là chịu nổi rồi !"

      Ly dọn dẹp xong, mệt mỏi nằm dài lên giường, tay đặt lên bụng xoa xoa. rất đói a~ Nhưng đồ của con người ăn được, phải làm sao đây ?

      " ! !" Khúc Uyển Tâm xô cửa chạy vào, ồn ào la lớn.

      "Được rồi, cậu cần la to như vậy, tai mình vẫn rất tốt !"

      " phải, , ý mình là đội trưởng Cố Kỳ về rồi !"

      "Hửm ?"

      "Chính là người cậu hay hỏi mình đó ! Đội trưởng Cố Kỳ, ấy về căn cứ rồi !"

      "À." Ly nghe vậy cũng biểu gì nhiều. biết, kịch tình bắt đầu rồi.

      "Cậu muốn ra xem sao ?"

      "Muốn chứ." Người ta là nam chính đó ! Sao có thể muốn xem đây ?

      Ly cùng Khúc Uyển Tâm ra đến đại sảnh trước sảnh bị phủ đầy người. Ly thầm cảm thán, chậc chậc, nam chính đại nhân có khác, nổi tiếng.

      "Oa ! Cái người đầu đó là đội trưởng Cố Kỳ sao ? soái !"

      "Phải đó, cứ tưởng căn cứ này Khúc Thừa Trạch là soái nhất, nhưng nhìn lại đội trưởng Cố Kỳ cũng kém nga !"

      " gì chứ, đội trưởng Cố Kỳ đúng là đẹp nhưng tôi thấy vẫn thua Khúc Thừa Trạch a !"

      Tiếng bàn tán rầm rộ cả lên, Ly nhếch mép, định chen vào xem xem dung nhan của nam chính bị bàn tay kéo lại.

      " ngờ cũng là người thích huyên náo như vậy."

      " phải, chỉ là có chút tò mò thôi." ra là Khúc Thừa Trạch, Ly đánh giá ta nhìn mặt có biểu gì lạ, nhướng mày trêu chọc.

      "Mấy lời đó nghe chứ ? Người ta khen đẹp hơn đội trưởng Cố Kỳ đó, có cảm thấy hãnh diện hay ?"

      "Ồ, vậy thấy tôi với ta ai đẹp hơn ?"

      "Đến mặt mũi ta tôi còn chưa thấy, tôi phải nhận xét thế nào ?" Ly bĩu môi.

      Khúc Uyển Tâm bên cạnh từ đầu đến giờ luôn giữ im lặng mà nhìn hai người, Ly thấy hơi lạ, hỏi.

      "Cậu sao vậy ?"

      Khúc Uyển Tâm nhìn trai mình, ngân tiếng dài rồi quay sang cười với .

      " có gì."

      nhíu mày, nhìn ánh mắt ái muội của Khúc Uyển Tâm dành cho cùng Khúc Thừa Trạch, chỉ biết lắc đầu. Cũng chả biết nàng này đầu óc lại bay đến nơi nào rồi, suốt ngày chỉ toàn suy diễn lung tung.

      "Thừa Trạch." thanh trầm ấm vang lên phía sau .

      Ly xoay người lại nhìn người đàn ông bước đến. ta mang thân quân phục, làn da rám nắng, khuôn mặt tinh tế, ôn nhu so với khuôn mặt băng lãnh của Khúc Thừa Trạch như trời vực. Nếu đoán nhầm đây hẳn là nam chính Cố Kỳ .

      "Cố Kỳ." Quả nhiên cần đợi suy đoán, Khúc Thừa Trạch phía sau bước lên che mất , rồi gật đầu với ta.

      "Cậu chuyện với ai vậy ? Là sao ? Chuyện lạ nha, trừ bỏ Tâm Nhi ra cậu còn có thể chuyện với người khác giới sao ? tò mò này là ai." Cố Kỳ cười cười, nghiêng người muốn nhìn Ly bị Khúc Thừa Trạch che khuất.

      Ly nghe vậy cũng bước ra, cúi đầu chào : "Xin chào, tôi là Mộc Ly ."

      "Chào, tôi là Cố Kỳ. là người quen của Thừa Trạch sao ?"

      "Tôi được ấy đưa vào đây."

      "À, ra là vậy. Nhưng mà nhìn như thế này, tôi cũng ngạc nhiên mấy khi thấy Thừa Trạch chuyện với ." Cố Kỳ nhìn , cười .

      À, là đến dung mạo của nguyên chủ sao ? Dù gì nguyên chủ từ đầu đại mỹ nhân, mà trong nguyên tác bởi vì chết sớm nên có xuất ở nơi đây. cũng để ý ở căn cứ này, nhan sắc nữ nhân ở đây rất bình thường, chỉ được nữ chính là thanh tú, cùng Uyển Tâm là dễ thương ra chính là đẹp nhất.

      Mà, sắc đẹp này ở thời mạt thế cũng chả làm được gì, thời mạt thế là thời đại nghiêng về sức mạnh, có đẹp đến mấy cũng chỉ là bình hoa di động mà thôi, nếu có sức mạnh bị ném làm quân kỹ. Nhiều lúc, cảm tạ trời đất vì cho dị năng này, ít nhất cũng bị ức hiếp.

      Khụ, được rồi quay lại chuyện chính ! Ly nhìn Cố Kỳ, cười gật đầu : "Tôi xem đây là lời khen. Cảm ơn."

      "Cậu có thu thập được gì ?" Khúc Thừa Trạch nhìn cười mà nhíu mày, hỏi Cố Kỳ.

      "Cũng được kha khá." Cố Kỳ đưa hai bao tinh hạch ra.

      Khúc Thừa Trạch gật đầu, : "Tinh hạch bên tôi cũng bỏ vào tủ rồi, nhưng chừng này vẫn còn hơi ít, đợi mọi người nghỉ ngơi xong chúng ta lại thu hoạch tiếp."

      "Được."

      xong, cả hai cùng nhau lên tầng . Ly đứng sau híp mắt nhìn theo. Cũng nghe nguyên tác nhắc đến tình cảm hai người này tốt như vậy, mà theo cách chuyện, sao cứ thấy ra Khúc Thừa Trạch mới là đội trưởng ở đây vậy nhỉ ?

      " ." Khúc Uyển Tâm huých huých tay .

      "Sao vậy ?" Ly khó hiểu nhìn sang.

      "Cậu để ý ai trong bọn họ vậy ?"

      "...." Trong đầu này rốt cuộc chỉ chứa những thứ này thôi sao ?

      "Này, mình hỏi cậu đó ! Cậu để ý ai vậy ?"

      Ly quan tâm nàng, trực tiếp thẳng về phòng, Khúc Uyển Tâm cũng chạy theo lải nhải dứt.

      Chỉ là Ly biết, sau khi hai người khỏi đại sảnh, ánh mắt luôn theo dõi đến , ai khác chính là Phượng Song Song nữ chính của chúng ta. ta cắn chặt môi, hận thù nhìn theo Ly .

      ta hiểu, ràng ta tài giỏi như vậy, ta chính là người xuyên , ta còn có cả gian cùng linh tuyền tại sao ai để ý đến ta ? Khúc Thừa Trạch cũng vậy, Khúc Uyển Tâm cũng vậy, đến Cố Kỳ tại cũng như vậy !

      Theo kịch bản phải những người xuyên đến như ta phải là nhân vật chính cứu rỗi thế giới hay sao ? Đúng, Phượng Song Song mới là nhân vật chính, cam tâm khi Mộc Ly cướp hết hào quang của mình như vậy. phải đòi lại, nhất định !
      thuyt, xukem, Tôm Thỏ6 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :