1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Manh hệ đại lục - Ngự Tỉnh Phanh Hương (2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      MANH HỆ ĐẠI LỤC
      Tác giả: Ngự Tỉnh Phanh Hương
      Convert & Raw: TTV + May
      Edit: Tiểu Tất Cửu, Mèo Mạnh Mẽ
      Thể loại: Xuyên , Nhân thú, 1x1, sủng. ​

      Giới thiệu

      Xuyên qua gian đến đại lục viễn cổ, bên cạnh chỉ có thú nhân thuộc họ nhà mèo cực kì ngốc nghếch.

      Giản Ninh thầm coi thú nhân là vật cưng, thú nhân lại thầm coi là bạn đời.

      Tiểu Hắc: Ngao ngao ngao ~ (Nàng chuẩn bị xong chưa).

      Giản Ninh: Meo meo meo~ (ta muốn uống nước).



      Nhân thú, nhân thú đây! 1 x 1 nhé, sủng sạch luôn nhé, còn có sắc hay chưa kiểm chứng kaka !
      Trâulinhdiep17 thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 1: SĂN

      Giản ninh mở mắt ra.

      đầu là vùng trời xanh ngắt.

      Rất khó để hình dung loại trong vắt đó, bầu trời này hề giống với thế giới đại mà Giản Ninh từng sống, gợn mây mờ.

      Bầu trời xanh lam này có gì đó chân thực, trông như tảng đá quý, thậm chí còn phát ra những dải sáng chói mắt khi ánh mặt trời mỗi lúc lên cao.

      thở dài dài, nắm chặt khẩu súng trong lòng.

      Đúng vậy, là súng.

      Giản Ninh là người mê săn bắn, sở thích hề bình thường này được truyền từ người cha có xuất thân quân đội của .

      Nếu phải do thân hình Giản Ninh bé, chừng nhập ngũ trở thành nữ binh vinh quang từ lâu.

      Giản Ninh luôn luôn thích cảm giác khi bắn súng, ba điểm thẳng hàng, bóp cò, tiêu diệt bia ngắm, khiến cho lòng dấy lên loại khoái cảm chinh phục. chỉ lần, hi vọng mình có thể bắn vào mục tiêu sống chứ phải là tấm bia vô tri vô giác, cũng chính vì thế mà từng có mấy người bạn tốt cười nhạo giống con .

      “Còn chưa trút hết bản năng hoang dã đây mà!”

      "Sắp xếp Châu Phi săn thú chuyến ."

      biết có phải do mấy câu vui đùa đó hay .

      Mà giờ đây Giản Ninh xuyên đến đại lục trông như rừng rậm nguyên thủy Châu Phi rồi.

      Giản Ninh thở dài, tiếp tục kiểm kê mọi thứ mình có.

      Trong chiếc ba lô cao chừng nửa người là túi đạn lớn, ba khẩu súng trường - tài sản quý giá nhất của Giản Ninh ở vùng đất xa lạ này.

      Ngoài ra còn có còi cứu hộ, dây leo núi, đèn pin, la bàn mất tác dụng, cứ xoay mòng mòng với ống nhòm, bánh bích quy, dao quân dụng...

      Đây là lần đầu tiên tham gia phong trào vận động mở rộng của quân đội, Giản Ninh chẳng những mua nguyên bộ vật dụng sinh tồn, mà còn mang cả súng máy bán tự động lừa gạt từ baba với nửa túi đạn tự chế, dự định đánh mấy con thỏ hoang đỡ nghiền.

      ngờ hành động bất chợt kia lại trở thành lá chắn tốt nhất cho mình ở đại lục này

      Giản Ninh nhịn được, bắt đầu cười khổ, đứng dậy duỗi cái lưng mỏi nhừ.

      “Đáng tiếc, còn chưa kịp đóng gói lều trại!” giọng than thở.

      Lẩm bẩm mình, là thói quen mà vừa tập được.

      Giản Ninh xuyên đến vùng đất này cũng ba ngày, mà vẫn chưa từng nhìn thấy loại sinh vật nào.

      Đúng vậy, gặp bất cứ sinh vật nào.

      Làm bạn với chỉ có biển cây vô cùng vô tận, điều duy nhất có thể xác định được chính là: Đây tuyệt đối phải trái đất.

      Bởi vì nhìn thấy vô số loài thực vật có hình thù
      [​IMG]
      Trâu thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 2 : Liếm láp

      Editor: Tiểu Tất Cửu


      rơi xuống quá lâu.

      giống như giấc mơ

      Quái vật nhất quyết ôm ngang hông , còn cũng tuân theo bản năng sinh tồn, ôm chặt lấy cổ quái vật, để cho tay quái vật có đủ lực chống đỡ bọn họ.

      Thêm sức nặng của , có lẽ quái vật có chút vất vả.

      Nhưng con mồi chủ động phối hợp, vẫn giúp bớt chút trở ngại, rất nhanh, tốc độ leo bám của tăng cao.

      Giản Ninh nhắm mắt, muốn nhìn rừng rậm bên dưới, độ cao này khiến tim đập nhanh.

      Cũng may là rất nhanh quái vật leo lên được dốc núi.

      Giản Ninh nới tay ra, có chút tuyệt vọng quan sát cảnh vật chung quanh.

      Đây là mảnh đất rất , mặt dốc núi có mấy hòn đá lớn vuông vắn, mặt đất là lớp cỏ khô lộn xộn.

      Chẳng lẽ đây chính là nơi sinh sống của quái vật?

      lại đến bên vách đá nhìn xuống, độ cao của dốc núi đại khái tương ứng với tòa nhà cao mười tầng.

      Được rồi, cho dù quái vật có muốn ăn thịt , vẫn có thể chọn cách nhảy vực tự sát.

      Giản Ninh đành tìm vui trong khổ mà nghĩ.

      Quái vật cũng thèm bận tâm đến Giản Ninh, vẫn còn cẩn thận ngửi ngửi cái gì đó xung quanh mỏm núi. Cái đuôi đen dài sau lưng cảnh giác dựng thẳng lên, dường như đến tận khi chắc chắn rằng có gì khác thường, cái đuôi mới mềm mại hạ xuống, lắc lư trái phải. .

      Sau đó, bước nhanh về phía Giản Ninh, mũi co lại, miệng phát ra tiếng gầm gừ đứt quãng.

      Khuông mặt quái vật hoàn toàn giống người, hoặc đúng hơn, là hoàn toàn tương tự với loài người, trừ đôi mắt.

      Thú nhân, hai từ này bỗng dưng xuất trong lòng Giản Ninh.

      Thú nhân họ nhà mèo.

      lại bổ sung đôi chút cho nhận định ấy.

      Đôi mắt quái vật là đôi mắt mèo tròn như viên ngọc trai, dưới bóng tối lờ mờ của buổi trời chiều, nó càng lộ vẻ dị.

      đến gần Giản Ninh, bắt đầu vòng quanh , cẩn thận ngửi mùi người .

      Giản Ninh từ bỏ ý định phản kháng: Thành , cũng biết mình có thể phản kháng đến mức độ nào. chỉ là người có chút ít thể lực, người thích súng ống, chứ phải là nữ bộ đội đặc chủng.

      Dưới tình huống này, dám làm thú nhân tức giận.

      Thú nhân vừa ngửi , vừa phát ra các loại tiếng gầm trong cổ họng, có lớn tiếng giận dữ, cũng có giọng lẩm bẩm.

      Còn có chút thanh quái dị, trong trẻo như tiếng chim hót, nhưng cũng có vẻ như chẳng giống thứ gì cả.

      Thấy Giản Ninh mãi vẫn đáp lại, chí còn đưa tay tới kéo kéo môi Giản Ninh.

      Rất hiển nhiên, là thú nhân này có ý muốn giao tiếp với .

      Bọn cũng có ngôn ngữ riêng sao?!... phát triển đến giai đoạn giao tiếp rồi sao?

      Trong đầu Giản Ninh bật ra vài suy nghĩ.

      mở miệng giọng giải thích: “Ta nghe hiểu lời ngươi ”.

      Mặt thú nhân lộ ra vẻ mờ mịt.

      Giản Ninh lắc đầu.

      Thú nhân lại bắt đầu lôi kéo ba lô của , Giản Ninh bèn cởi nó ra, đặt xuống đất.

      Thú nhân bị động tác này làm cho sợ đến mức lui mạnh vài bước, lông mao đuôi xù ra như cây chổi, lông tơ lưng cũng dựng đứng lên.

      Lập tức càng có vẻ cường tráng hơn.

      Nhưng rất nhanh, dường như phát thứ Giản Ninh ném xuống thứ gì đó, hình dáng càng trở nên bình thường hơn, liền bắt đầu thả lỏng.

      bắt đầu tới lui xung quanh Giản Ninh, cái đuôi đung đưa trái phải với tốc độ nhanh phạm vi lớn, con ngươi ngừng thay thổi, tròng mắt từ tròn biến thành thẳng, rồi lại từ thằng biến thành tròn.

      Sau đó lại bắt đầu lôi kéo quần áo Giản Ninh.

      Giản Ninh giật mình, nhưng sau đó phát động tác của thú nhân rất dịu dàng.

      Có vẻ như chưa từng thấy qua quần áo, cho nên tò mò biết đây là cái gì.

      Giản Ninh rất phối hợp kéo phẹc – mơ – tuya xuống, cởi áo khoác ra.

      Thú nhân rất nhanh liền cầm lấy áo khoác, tính bắt chước bộ dạng cởi áo khoác của Giản Ninh, trùm cái áo lên người.

      Nhưng dáng người to lớn, dẫu áo khoác của Giản Ninh khá rộng rãi, nhưng đối với thú nhân mà vẫn rất bé.

      Thú nhân làm thế nào cũng xong.

      Giản Ninh có ý tốt, ra hiệu muốn mặc giúp thú nhân.

      Thú nhân nhất thời lùi vài bước, căng thẳng nhìn Giản Ninh, đuôi lại dựng lên.

      Rất nhanh, lại thả lỏng hơn, hình như biết Giản Ninh có ác ý.

      Giản Ninh có thể đến gần thú nhân để mặc áo cho .

      Thú nhân mặc áo của Giản Ninh vào, cho dù rất chật, nhưng có lẽ vẫn cảm thấy mới mẻ, nhìn chung quanh, cổ họng phát ra tiếng hổn hển.

      Đây hẳn là vui vẻ.

      Tiếp theo lại tỏ ý muốn Giản Ninh cởi quần.

      Giản Ninh rất kiên nhẫn nghe lời.

      Rất may là thời tiết nơi này rất ấm áp, cởi cởi quần cũng thấy rét lạnh.

      Nhưng có vẻ như thú nhân có ý muốn mặc quần – chỉ cần nhìn sơ qua cũng đủ thấy chiếc quần kia rất bé so với .

      bắt đầu hào hứng quan sát mông Giản Ninh, thậm chí còn kéo kéo quần lót của Giản Ninh ra kiểm tra. Giản Ninh rất nhanh hiểu ra: Thú nhân tìm cái đuôi.

      Đương nhiên là thú nhân thể tìm được
      [​IMG]
      Trâu thích bài này.

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Edit: Mèo Mạnh Mẽ
      CHƯƠNG 3: LẤY NƯỚC

      Tận đáy lòng Giản Ninh phải giãy dụa.

      ở đại lục dị thế, người đàn ông bên cạnh, về giá trị vũ lực mà , có thể hoàn đánh giết mấy ngàn lần mà cần lấy hơi.

      Cơ hội tốt như vậy có thể là ngàn năm có .

      Thú nhân bên cạnh phát ra tiếng ngáy nho , xoay người, thích ý cọ cọ tấm lưng lông ngắn của mình lên vách đá.

      Nhìn từ phía đối diện, thú nhân thoạt nhìn khác gì thanh niên nhân loại bình thường, trừ cái đuôi còn lười biếng vờn quanh hông, nhắc nhở lần gặp mặt lấy gì làm thoải mái của bọn họ.

      Giản Ninh lại nhìn ba lô của mình.

      Trời mỗi lúc tối.

      cắn răng, hoàn toàn thể xuống tay.

      Ánh hoàng hôn xuyên qua tầng mây dày đặc, hai mặt trời cùng phát ra ánh nắng đỏ hồng.

      Sau mấy ngày sống ở đại lục dị thế, Giản Ninh biết, đây là lúc mặt trời sắp lặn.

      khỏi ngoái đầu nhìn xem quang cảnh ngoài sườn đồi.

      Từ sườn đồi nhìn xuống, cây cối có vẻ cách đấy rất gần.

      Gần đến nỗi Giản Ninh nghĩ có thể tự lực leo xuống.

      Thú nhân lại xoay người, vùi đầu vào cánh tay, phát ra tiếng ngáy vui vẻ.

      Cái bụng trần trụi cứ thế bày ra trước mặt Giản Ninh mà hề có phòng bị.

      Giản Ninh khẽ cắn môi, lắc đầu mạnh.

      Nếu thú nhân muốn gây bất lợi cho , ngay từ đầu ra tay trong rừng cây rồi…

      Từ chuyện cố gắng bắt chước mình mặc quần áo, cho thấy trí lực của thú nhân hề thấp, hẳn thể biết ngủ trước mặt mình có nguy hiểm gì.

      Cho nên, hoặc là hoàn toàn tín nhiệm mình, hoặc là … giả vờ ngủ để thử mình.

      Giản Ninh biết có phải mình phát điên hay , bị thú nhân bắt làm tù binh mang về sào huyệt, mà bản thân mình còn nghiêm túc phân tích nhất cử nhất động của ?

      lại nhìn nhìn ba lô của mình.

      Trong ba lô có đồ ăn cho hai ngày.

      Bánh quy nén ăn sắp hết, thảm hơn hết, là còn chưa kịp bổ sung nước uống, bị thú nhân đánh ngất lôi .

      Nhìn lại sườn đồi.

      Được rồi, tuy rằng thoạt nhìn cách rừng rậm rất gần, nhưng Giản Ninh hoàn hoàn nắm chắc có thể an toàn vượt qua cự ly ấy hay .

      Khoan hãy , tán cây e thể chống đỡ thể trọng của , mà còn có thể ngã xuống trong quá trình leo.

      Mấy cây nọ đều rất cao… sáu bảy thước là tránh khỏi.

      Nếu có ngã chết đương trường, mà là ngã bị thương, tàn phế mà

      có nhân thú thứ hai xuất chứ?

      Vận mệnh của có tốt hơn tại ?

      cắn chặt răng, quyết đoán vứt bỏ ý tưởng lấy đao giết chết thú nhân.

      Tấm lưng vốn căng cứng cũng chậm rãi thả lỏng, cúi đầu nhìn thú nhân say ngủ.

      Lông thú nhân có màu sô – – la, ra, lúc nhắm hai mắt lại, nhìn giống con người.

      Hai cánh môi đỏ hơi hé ra, để lộ răng nanh sắc bén…

      Hai tay khoanh vòng đầu, đốt tay cuối gắn với bộ móng vuốt lập lòe lóe sáng dưới ánh trời chiều.

      Chỉ sợ bình thường thú nhân đều là dựa vào hai tay để săn?

      Giản Ninh bỗng nhiên rùng mình ý thức được, thú nhân trước mắt chính là hung khí hành tẩu nhân gian.

      Răng nanh, móng tay, và cả cái đuôi của , đều là vì săn mà tiến hóa.

      Chẳng lẽ đây chính là Đại lục Thú nhân?

      dám nghĩ tiếp, cũng dám đánh giá thú nhân nữa.

      Càng dám tùy tiện xê dịch.

      Lỡ như thú nhân giả vờ ngủ để thử , hoặc đôi tai thính nhạy chỉ cần tùy tiện cử động là bị đánh thức mà , cứ di động chung quanh có thể khiến thú nhân sinh lòng phòng bị.

      Cố nén cảm giác đói khát dần dần dâng lên, Giản Ninh ôm lấy hai gối.

      chậm rãi chìm vào giấc ngủ.

      #Mèo Mạnh Mẽ#DiễnnđàanL.q.d#

      Sáng hôm sau, Giản Ninh bị đánh thức bởi tảng thịt.

      Tảng thịt kia chút cũng dịu dàng, bị tay chụp lên mặt .

      Giản Ninh choàng tỉnh ngay lập tức.

      Bãi đất trống vẫn như cũ, vẫn trông như sân thể thao , đá lớn đá lộn xộn chất chồng lên nhau.

      Thú nhân tới lui bãi đất trống, vỗ vỗ bụng mình.

      Án theo tiếng hừ hừ mà phát ra từ cổ họng, hẳn là bây giờ tâm tình của tệ.

      Giữa bãi đất là con vật lớn, điều này chứng thực suy đoán của Giản Ninh: Sau khi ra khỏi rừng cây hình bàn tay, vùng đại lục này có sinh vật.

      nhìn nhìn tảng thịt bên chân mình.

      thịt vẫn còn dính máu tươi…

      Sức ăn của thú nhân , động vật này tuy rằng còn nguyên hình nguyên dạng, nhưng chắc phải to bằng con nai lớn.

      Trừ da, nội tạng, và xương cốt, ngờ còn chừa cho Giản Ninh tảng thịt lớn chừng bàn tay.

      Thế nhưng, cho dù có là lòng bàn tay lớn hay , đối với Giản Ninh mà , tảng thịt này cũng là vấn đề khó khăn.

      Thấy Giản Ninh sau khi tỉnh dậy, cứ trừng mắt nhìn tảng thịt mà ngẩn người. Cổ họng thú nhân phát ra tiếng hừ hừ nho giống như tò mò, đến gần Giản Ninh, để trông hành động của .

      Giản Ninh thấp thỏm cười cái với thú nhân.

      Thú nhân sợ tới mức nhảy lùi ra sau mấy bước, nhe nanh với Giản Ninh, phát ra tiếng gầm gừ nho qua kẽ răng.

      Đến lúc đấy Giản Ninh mới chậm rãi phản ứng kịp: Cười, trong thế giới thú nhân, hình như đại biểu cho uy hiếp.

      Là vì bày ra răng nanh sao?

      vội vã im lặng, cổ họng phát ra tiếng hổn hển.

      Có thế này thú nhân mới dần khôi phục bình tĩnh.

      Trong đôi mắt vừa lớn vừa vàng dường như vẫn có chút cảnh giác

      Qua lúc, mới chậm rãi tới gần Giản Ninh, có vẻ lấy lòng nhặt tảng thịt lên kê bên miệng Giản Ninh.

      Mùi máu tanh lập tức xộc vào mũi.

      Giản Ninh nhất thời buồn nôn, cố nén, đẩy tay thú nhân ra.

      Thú nhân trừng lớn hai mắt, mất mát xoay người tránh ra, đầu rủ xuống, cái đuôi cũng buồn bã ỉu xìu buông xuống đất.

      Giản Ninh ý thức được hình như mình làm thú nhân bị tổn thương.

      Thú nhân mảnh đại lục này có kiểu thân mật như vậy ư?

      khỏi tò mò.

      Tùy tiện nhặt được con người khác biệt chủng tộc, liền bắt đầu biểu đạt thiện ý với ?

      lén lút mở cái ba lô lớn bên cạnh ra.

      Tối hôm qua lúc ngủ, Giản Ninh vẫn vô thức nhích lại gần ba lô của mình.

      Trong ba lô có nửa bình nước suối.

      Sau khi đến mảnh đại lục này, Giản Ninh vẫn giữ thói quen rửa mặt, trong rừng cây hình bàn tay có nhiều suối giăng mắc khắp nơi, nguồn nước phải là vấn đề.

      Nhưng sườn đồi này hiển nhiên là có nguồn nước.

      Coi như rửa mặt, Giản Ninh cũng phải uống mấy ngụm nước to, vừa uống vừa chú ý cử động của thú nhân.

      Thấy sau lưng truyền đến động tĩnh, lỗ tai thú nhân dựng thẳng.

      Lỗ tai tròn tròn lông xù linh hoạt chuyển động, cẩn thận lắng nghe động tĩnh phía sau.

      Nhìn qua quả rất giống con mèo lớn đó! Nếu theo quan sát sau lưng mà .

      Nhất là bây giờ thú nhân còn ngồi chồm hổm mặt đất…

      Dù sao Giản Ninh cũng là nữ sinh Trung học phổ thông.

      Cho dù biết đúng nơi đúng lúc, nhưng tận đáy lòng vẫn nổi lên vô số bong bóng hồng nhạt thích.

      “Nếu đưa tới đại, có thể lập tức trở thành tình nhân đại chúng cũng chừng…” thấp giọng thào.

      Nghe được tiếng chuyện, thú nhân quay mạnh đầu.

      Lập tức tò mò ghé mắt vào bình nước trong tay .

      linh hoạt vươn người, ba chân bốn cẳng, vọt ngay đến trước mặt Giản Ninh.

      Thậm chí tay vẫn còn cầm nội tạng với xương cốt máu me đầm đìa.

      Cũng thèm chùi lau, đoạt lấy bình nước trong tay Giản Ninh, tò mò nghiên cứu.

      Trong lòng Giản Ninh vừa động.

      bắt đầu làm điệu bộ uống nước, tay nắm lại, giống như cầm bình, đưa đến miệng, d’d,l’q’d ngửa đầu lên.

      Quả nhiên, thú nhân có lòng hiếu kì rất lớn liền vừa gừ gừ tò mò, vừa kê chai vào miệng, ngẩng đầu lên.

      giây sau, thú nhân lại bị dọa nhảy dựng lên.

      Nước trong chai vốn nhiều lắm, chỉ còn mấy ngụm.

      Lấy kiểu uống phóng khoáng như thú nhân vậy, đương nhiên là trút hết vào trong bụng.

      Thú nhân liền trở lại nghiên cứu cái bình với Giản Ninh.

      Mắt to nhanh chóng chớp mở, con ngươi lúc tròn lúc dẹt, ngừng biến hóa.

      Tò mò… Giản Ninh nghĩ, đây hẳn là biểu cảm tò mò nhỉ.

      bắt đầu ra hiệu cho thú nhân, giơ cái bình ra trước làm điệu bộ múc nước.

      Thú Nhân lại nhìn cái bình.

      Nhưng cũng bắt đầu học theo Giản Ninh, vung vẩy bình nước trước người.

      Nhưng thứ chứa vào bây giờ đương nhiên chỉ là cát bụi…

      Năng lực học tập rất mạnh đấy!

      Giản Ninh bắt đầu thử tiến thêm bước trong việc dạy học.

      bày ra điệu bộ uống nước, hai tay khép lại thành bát, cúi đầu làm bộ uống nước.

      Thú Nhân cũng bắt đầu học theo.

      nhìn Giản Ninh chằm chằm chớp mắt, nếu phải đôi mắt này đáng sợ, Mèo Mạnh Mẽ - d.đ;l;q'd Giản Ninh còn cho rằng học sinh tồi.

      Giản Ninh cứ làm lần uống nước, lại làm lần múc nước, rồi lại lặp lại hành động ngửa đầu uống nước.

      Ước chừng lặp lại hơn mười lần, rốt cuộc thú nhân cũng bừng tỉnh đại ngộ.

      Đầu tiên làm ra vẻ múc nước, sau đó ngửa đầu uống nước, làm làm lại mấy lần, liền nhảy dựng lên, hưng phấn tới lui, còn ngừng hổn hển thở gấp giống như cười vui vẻ lắm.

      Kế đó, thú nhân vượt lên cái, xoay người nhảy xuống sườn đồi.

      Giản Ninh thất kinh, vội vàng vọt tới bên sườn đồi.

      Thú nhân linh hoạt leo xuống vách đá dựng đứng, bóng dáng biến mất nhanh chóng trong biển rừng.

      Xem ra, nếu chỉ có mình , vách núi cao thấp đối với thú nhân chỉ đơn giản như trở bàn tay.

      Giản Ninh nhìn nhìn xác động vật trong vách núi, nghĩ rằng chừng ngậm con mồi lên dốc núi, cũng chẳng khó khăn gì với thú nhân đâu.

      Bình thường đều là cắn thịt mang lên vách đá, thế nên xuất kiện quạ đen tối hôm qua !
      (*)Quạ đen: ý xui xẻo.

      Nghĩ đến việc mình thiếu chút nữa trở thành thi thể còn hơi thở, liền rét run cả người.

      Nhưng mà, chắc là thú nhân có ác ý với mình đâu nhỉ? Bằng , có cả đống cơ hội cũng như thời gian để có thể giết chết mình.

      Giản Ninh lắc lắc đầu, suy nghĩ thêm về vấn đề này nữa.

      Việc cấp bách bây giờ là trong lúc thú nhân có mặt, sửa sang lại ba lô của mình chút.

      Chương 4 : Bình tĩnh

      4.1


      Editor: Tiểu Tất Cửu

      Lần này, Giản Ninh tham gia hoạt động được gọi là hoạt động quân mở rộng. ra chính là những hoạt động sinh tồn nơi dã ngoại mà những người thích tùy ý tổ chức. Vùng lân cận ở quê hương Giản Ninh cũng có những mảng lớn rừng rậm nguyên thủy. Tùy ý tìm khu rừng nào đó ném người vào, là có thể thể nghiệm thực tế cái gọi là sinh tồn nơi dã ngoại.

      Cũng bởi vì vậy, Giản Ninh mua sắm đồ dã ngoại để tìm cách sinh sống, ở trong rừng rậm muốn sinh tồn phải nhờ vào những thiết bị này. thể , vận may của cũng tệ lắm, nếu phải tham gia những hoạt động này chủ yếu ở sa mạc khẳng định đây có rất nhiều thiết bị có cách nào sử dụng.

      cuộn dây leo núi dài 20 thước dài và vài cái bản lề để móc khoá, những vật này hoàn toàn là lấy để đề phòng vạn nhất (chuyện may có thể xảy ra với khả năng rất ), Giản Ninh đều có nghiên cứu qua phương pháp sử dụng.

      Bật lửa thông khí, diêm, kính viễn vọng cũng như thiết bị lấy lửa, còn có bình dịch thể chất đốt lỏng, trong rừng rậm khí hậu ẩm ướt, nhóm lửa có thể là vấn đề khó khăn , cho nên ở phương diện nhiên liệu Giản Ninh chuẩn bị rất đầy đủ.

      Có điều là bây giờ những vật này nên dùng thứ ít chút, Giản Ninh dù chắc chắn cũng đến mức tại liền lấy những dịch thể chất đốt lỏng ra để nướng thịt ăn, lấy mấy thứ này nọ lấy thay đổi rồi dùng quần áo gói kỹ chặt chẽ viên đạn chôn dấu phía dưới đồng đồ xếp chồng, giữ lại kính viễn vọng ở tầng mỏng của ba lô.

      Ngộ nhỡ thú nhân cảm thấy tò mò với những vật trong ba lô, đảo lộn đâu đó tìm kiếm, cũng đến mức có thể tùy ý tìm được những món quý giá nhất này.

      Hai cây dụng cụ cắt gọt (dao , kéo), cây là đao khai sơn (đao khai phá đồi núi) sắc bén, dùng ở trong rừng chặt cây cối, khi gặp được thú dữ tự vệ. Nhưng mà lúc đó Giản Ninh cậy vào bản thân có súng trường 93, cũng có chính thức xem đao khai sơn là quan trọng, tham gia hoạt động dã ngoại mở rộng, cũng phải thực muốn sống ở trong rừng, dụng cụ cắt gọt chỉ là vì để an tâm.

      Giản Ninh cầm trong tay muốn thử tính năng nên vung lên, lưỡi kiếm cong dài cắt ngang khí, phát ra tiếng soàn soạt chói tai.

      trùm kín thanh đao xong, cũng nhét nó vào chỗ viên đạn phía dưới.

      Lòng hiếu kỳ của thú nhân rất mạnh, lỡ như bị lấy được chuôi đao này, tò mò tùy tay vung lên...

      Giản Ninh vẫn còn rất luyến tiếc mạng mình, vẫn sống chưa đủ đâu.

      Còn có vật chính là mã tấu ( thanh đao dài, có lưỡi kiếm cong và sắc bén) Thuỵ Sĩ nhiều chức năng, tuy cũng là loại đao, nhưng chi bằng là công cụ đa dụng (nhiều chức năng). Mã tấu Thuỵ Sĩ mà Giản Ninh cầm trong tay đó gắn liền với những thơ săn nổi danh, chuyên thiết kế vì các cuộc dã ngoại thám hiểm. Tổng cộng có 12 loại công năng (công dụng + chức năng). Sau vài ngày Giản Ninh xuyên mới phát mỗi loại vật dụng đều thực dụng (dùng được vào thực tế) như vậy. Ví dụ như thanh đao lớn có thể giết con mồi , cây cưa gỗ có thể cưa gãy nhánh cây, lưỡi liềm có thể gọt vỏ nhánh cây, tua-vít, cái nhíp, cây tăm, đều có từng công dụng riêng. Mã tấu này vốn là có thể treo ở thắt lưng, nhưng bây giờ Giản Ninh được phép mặc quần, chỉ có thể thu vào đặt gọn trong túi áo. (Lưỡi mã tấu có thể thu vào cán cho gọn lại).

      vài bình aspirin (át-xpi-rin: thuốc, có tác dụng giải nhiệt, giảm đau, trị đau đầu, đau dây thần kinh, thấp khớp.), lúc đó chủ yếu là sợ có chút đau ốm nào đó, tiện tay liền mang theo.

      Còn có đèn pin và hai ba cái gậy thỏi ánh huỳnh quang phát sáng, và hai cục pin, Giản Ninh cũng đều đóng gói lại tốt, cất giữ đến chỗ viên đạn phía dưới, mấy thứ này tuy rằng thực dụng, nhưng mà rất có thể gây nên tò mò của thú nhân, để tránh gây chuyện, vẫn là thu dọn lại cho thỏa đáng trước, về sau có thể chờ cơ hội để sử dụng.

      Nước ngừa muỗi, đây là vì dự phòng bị muỗi đốt, nhưng mà vài ngày qua lại oẻ trong rừng năm ngón tay Giản Ninh cũng phát qua con muỗi nào, quyết định tạm thời cần, hương vị nước ngừa muỗi kích thích, có thể khiến thú nhân cảm thấy thoải mái.

      Áo mưa quân , lúc đó là sợ hãi lúc trời mưa có chỗ trốn mưa mà mua, rất dày nặng, nhưng bây giờ Giản Ninh phát đây là cái đệm rất tốt, ít nhất tốt hơn nhiều so với trực tiếp ngủ ở nham thạch, nếu thú nhân thể tiếp nhận chỗ ngủ cao cấp như thế, còn có thể lấy áo mưa đến làm chăn đệm.

      Sau khi chôn dấu xuống nhiều đồ vật như vậy, những viên đạn căng phồng, sắp chạm đến đỉnh chóp của ba lô. Giản Ninh cũng còn thừa lại cái còi, túi ngủ và cái ấm nước, dây leo núi đặt vào phía những viên đạn, mấy thứ này cho dù là thú nhân cũng có thể rất cẩn thận mà tò mò sử dụng, nhưng tính chất ứng dụng vào thực tế lại cường mạnh, có thể lấy ra sử dụng khi cần.

      Thu xếp sơ lược ba lô xong, Giản Ninh chạy vòng ở dốc núi.

      Bề mặt đoạn dốc núi này có vẻ bằng phẳng rộng lớn, đại khái có thể so sánh với sân thể dục lớn , giữa khoảng đất trống ngoại trừ thịt tươi mới và xương cốt dính máu ở ngoài, còn có chút da lông hư thối nhìn ra hình dạng, đoán chừng là con mồi của thú nhân, kỳ quái là, có gì làm chỗ có thể che gió che mưa.

      Chẳng lẽ mảnh Đại lục này là đổ mưa?

      đến mức này chứ, dòng suối chảy khắp nơi đó là có như thế nào.

      Đáy lòng Giản bình cảm thấy rất kỳ lạ.

      Đến gần phần vách núi đều là những hòn đá lởm chởm quái lạ, Giản Ninh ngẩng đầu nhìn, xác định ngọn núi này tương đối cao, hơn nữa đều là tường đá, ngọn cỏ, khi leo lên gặp khó khăn , nếu như đổ mưa còn có khả năng trôi đất trôi xuống.

      Vì thế nơi đây hẳn là rất ít đổ mưa, yên lặng phỏng đoán dưới đáy lòng, hoặc là hoàn cảnh của địa cầu này sinh ra tình trạng trôi đất đá bị trôi.

      Nhưng mà, Giản Ninh cũng phải là có phát mới.

      phát khi tới gần phía sau tảng đá lớn của vách núi này có sơn động!
      Trâu thích bài này.

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 4:

      4.2


      Editor: Tiểu Tất Cửu

      Giản Ninh lách qua đoạn dốc núi này vòng sau khi tìm ra, phát đây là khối đá tròn, còn có chút lay động, từ tảng đá và vách núi nối tiếp nhìn thấy khe hở vào trong, có thể mơ hồ cảm nhận được tiếng gió và chút ít mùi khó ngửi.

      Xem ra đây là nơi ở chân chính của thú nhân.

      Trong lòng Giản Ninh thất kinh.

      Thú nhân lại có thể đa nghi đến mức cả đêm đều để cho biết sào huyệt chân chính của bản thân ở đâu.

      Xem ra trí khôn của loài sinh vật này càng cao hơn so với chính mình suy đoán.

      Trải qua lo lắng, có đẩy tảng đá ra tìm tòi kết quả.

      Thấy thú nhân giữ bí mật đối với sào huyệt của mình như vậy, liền biết là hi vọng tự vào nhìn trộm.

      Ở mảnh đại lục dị thường này, xem như mình có súng trong tay, có thể rất xa được sao?

      Huống chi đối mặt với sinh vật thú nhân mạnh mẽ như vậy, nòng súng dùng được thế nào?

      Cái khác , quăng Giản Ninh vào đoạn dốc núi, liền bị khốn đốn, dây leo núi? hoàn toàn biết dùng.

      Giản Ninh từ từ toát ra thân mồ hôi lạnh, lỗ mãng của mình mà hối hận.

      Bản thân cư nhiên liền tùy tiện tham gia vận động dã ngoài sinh tồn như vậy? Tách khỏi văn mình thời đại, căn bản là đồ bỏ cũng phải.

      Đúng lúc này, Giản Ninh nghe được tiếng tất tất tác tác.

      nhanh chóng rời khỏi tảng đá, đến vách đá nhìn xuống xung quanh.

      Vừa thấy thiếu chút nữa cười ra tiếng.

      Thú nhân giống phục vụ bưng mâm, tay giơ lên cao, mang theo cái chai, ở chỗ dốc đá khó khăn sử dụng tay khác và đuôi trợ giúp trèo lên phía .

      Nhìn thấy đầu Giản Ninh ra chỗ vách núi đen, từ trong cổ họng phát ra tiếng thở dốc thâm trầm, ra sức tăng tốc độ trèo lên nhanh hơn.

      Xem ra rất cao hứng đó!

      Giản Ninh mím môi, tận lực cười ra, tránh cho lại bị thú nhân hiểu lầm.

      cũng phát ra tiếng thở dốc đáp lại thú nhân, bên thở dốc, bên kìm lòng được cười sặc sụa.

      Thú nhân rất nhanh liền đứng đoạn dốc núi.

      nghi ngờ nghiêng đầu nhìn chằm chằm Giản Ninh, giống như tiếng của Giản Ninh đại biểu ý tứ hàm xúc gì.

      Đuôi thú nhân lại bắt đầu lắc biên độ lúc lúc , trong cổ họng cũng phát ra tiếng hu hu.

      Giản Ninh vội vàng thu lại dự định ngừng cười, đứng dậy phát ra tiếng thở dốc, dè dặt cẩn trọng đến gần thú nhân.

      ra, tuy rằng thoạt nhìn bộ dáng thú nhân rất có lực sát thương, nhưng loại cảm giác e ngại của Giản Ninh với nghiễm nhiên dần dần biến mất.

      biết vì sao, cảm thấy thú nhân này...

      Có chút ngốc vậy!

      Thú nhân liền ra dáng hiến vật quý đưa cái chai cho Giản Ninh.

      Đây là bình nước lúc xuất phát cuộc hoạt động này Giản Ninh tiện tay mua được, ước chừng có thể xem như đồ khuyến mãi nhất. So sánh với bình chứa dung lượng lớn đặc chế trong ba lô, cho dù theo độ cứng chắc cũng như trọng lượng mà đều có vẻ cân bằng. Giản Ninh lấy bình khuyến mãi cho thú nhân, ít nhiều cũng là vì vậy mà dụng cụ có bị phá hoại cũng tương đối khiến cho đau lòng.

      Nhưng mà ngờ thú nhân chẳng những mang bình nước hoàn hảo vẹn toàn về, ngay cả nước bên trong cũng còn đầy hơn phân nửa.

      Nhìn thấy sắc mặt lộ vẻ vẻ tán thưởng, thú nhân dường như rất cao hứng.

      bên thở hổn hển, bên tới lui, làm hành động diễn biến quá trình lấy nước cho Giản Ninh.

      Đầu tiên là xoay người đựng nước, sau đó đứng dậy bắt đầu về.

      Hình như là cảm thấy mình biểu diễn đủ chân , thú nhân phen túm lấy bình nước trong tay Giản Ninh, khoa trương lại lung lay lắc lư, biểu diễn cho Giản Ninh xem nước là như thế nào mà chảy ra.

      Giản Ninh bên vừa nhìn nước thú nhân mới trân trọng vận chuyển từ suối về ào ào tràn ra khỏi miệng bình đổ xuống đá, bên tan nát cõi lòng nhìn thú nhân biểu diễn.

      cần đâu, vẫn còn rất khát đó...

      Chẳng lẽ thú nhân chịu thiên tân vạn khổ (trăm cay nghìn đắng: bao nhiêu cực khổ, khó nhọc) múc nước trở về là vì biểu diễn lại cho xem giống lần đầu tiên thất bại như thế nào?

      Thú nhân lại biểu diễn đến lúc về, nhưng phát nước trong bình còn bao nhiêu nước nữa, vì thế lại trở lại đến trước dòng suối diễn tả giai đoạn lấy nước.

      Vì thế theo động tác xoay người lấy nước của , chút nước còn dư lại cũng theo đó mà chảy ra... Nước trong bình thuận theo thế mà rỗng tuếch.

      Thú nhân lại vẫn hề phát giác, vẫn cao hứng phấn chấn vì Giản Ninh mà biểu diễn như cũ, dùng tay xách cái chai để duy trì nước trong bình như thế nào, cuối cùng trở lại đỉnh núi.

      Đến cuối cùng, rốt cục biểu diễn đến giai đoạn đưa nước trong bình cho Giản Ninh, cái đuôi cao hứng phấn chấn đong đưa trước sau, giống như bên mặt của lá cờ giương lên cao vút, khoe khoang bản thân mình hoàn thành việc lớn ngờ đến mức nào.

      Giản Ninh trầm mặc tiếp nhận bình nước, lo lắng lấy biết có nên bày tỏ cho thú nhân biết nước bị lãng phí hết sạch hay .

      Ting!!... chừng người trong nhà nên biểu diễn cho xem chút nhỉ?

      lặng yên suy nghĩ dưới đáy lòng.

      Nhưng mà, làm thế này cũng tránh khỏi có vài phần... Rất ngốc nhỉ?

      Nhìn thấy đứng như khúc gỗ phản ứng, thú nhân hình như có vài phần thất vọng, phát ra tiếng hu hu meo meo suy sụp, giơ tay lên chạm chạm vào cánh tay Giản Ninh.

      Đây là loại tiếng động mới, có chút giống tiếng kêu la của con mèo ngây thơ thèm sữa ngọt vậy.

      Giản Ninh liền ngẩng đầu nhìn thú nhân.

      Thú nhân lại dùng đôi mắt to màu vàng kim thẳng tắp nhìn lại Giản Ninh.

      Hình như, ra chỉ là hình như, bên trong đó truyền ra cảm xúc hoang mang.

      "Ta múc nước trở về cho ngươi, vì sao ngươi… uống chứ?"

      Giản Ninh liền lộn ngược bình nước lại cho thú nhân xem.

      Thú nhân bỗng chốc sợ tới mức cong lưng lên, bộ lông bùng nổ.

      Nhưng mà giây sau đó, liền hiểu ý tứ của Giản Ninh.

      Trong chai còn nước.

      trừng to mắt, tò mò kêu lên hu hu, bắt đầu ở dốc nút di động chạy tới chạy lui, tìm kiếm nguyên nhân nước biến mất.

      Giản Ninh liền lặng lẽ biểu diễn cho xem động tác giống như qua lại lắc lư cái chai.

      Lần đầu tiên, thú nhân hề quan tâm đến.

      Lần thứ hai, thú nhân dừng lại nghiêm túc xem.

      Lần thứ ba, thú nhân phát ra tiếng hàng giá , hu hu meo meo giống như tiếng mèo kêu thảm thiết khi phải chịu đựng đến công kích thê lương.

      rút lui vài bước, ngơ ngác nhìn Giản Ninh, giống như hoàn toàn có cách nào khác để thừa nhận đả kích này.

      Đến ngay cả lỗ tai hình cầu đầu cũng gục xuống dưới.

      Đuôi cũng cúi đến mặt đất.

      Thú nhân tuy rằng gì, nhưng trong lòng chịu đựng bị đả kích thế này, vẫn có thể truyền đến cho Giản Ninh.

      Giản Ninh tuy rằng cũng rất uể oải - - vẫn rất khát như trước, nhưng nhịn được còn có chút ý muốn cười.

      Này, thú nhân này cũng tránh khỏi... là... Rất ngốc ?!

      Vì thế có thể hoàn toàn có ý thức được hành động vừa rồi làm tất cả nước đều rơi ra ngoài phải ?

      Thông minh đến mức rất nhanh liền hiểu được công dụng của cái chai, lại ngốc đến mức làm rơi hết sạch toàn bộ nước lấy từ suối trở về.

      Đa nghi đến mức cả đêm đều cho Giản Ninh tiến vào hàng ổ của bản thân, lại cho Giản Ninh được mình ở lại dốc núi quãng thời gian.

      Thú nhân này... căn bản là rất ngốc đó!

      ***
      Trâu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :