1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mang theo không gian xông mạt thế - Mộng Lý Tầm Lang (2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      MANG THEO GIAN XÔNG MẠT THẾ

      Nhân vật chính : Hạ Băng, Đường Giác

      Số chương : 82 chương

      Thể loại : Mạt thế, gian,dị năng

      Tác giả : Mộng Lý Tầm Lang

      Nguồn convert : Tàng Thư Viện

      Editor : Tuyết Nhi



      Giới thiệu :

      Trùng sinh trở lại trước khi mạt thế bộc phát ba ngày, việc đầu tiên Hạ Băng làm chính là đem vòng tay tổ truyền lấy máu nhận chủ.
      Từ đó có gian, thiên hạ ta có.
      Last edited by a moderator: 15/7/16
      Ngọc Tuyếtlinhdiep17 thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chuơng 1.1: Trùng sinh

      Sáu giờ sáng, đồng hồ báo thức đúng giờ vang lên.

      người bình thường trong tiểu khu, tầng 8 phòng 603, nằm giường là người thiếu nữ quyến rũ đến mê người. Đột nhiên mở rộng hai con mắt, đó là con mắt đen trắng ràng, rất đẹp nhưng là bên trong con mắt xinh đẹp ấy, lại chút thần thái, ngược lại tràn đầy chết lặng, giống như đối với thế giới này chút điểm lưu luyến.

      "Từng giọt... từng giọt..."

      người nào để ý tới đồng hồ báo thức đáng tận hết chức trách của mình, chỉ cần chủ nhân ấn nút stop, tựa hồ nó vĩnh viến bao giờ dừng.

      Này tiếng chuông đáng ghét, cuối cùng cũng hấp dẫn được chú ý của người thiếu nữ, nàng chết lặng chuyển động cổ của mình, nhưng cũng làm nàng thấy vị trí hoàn cảnh lúc này của chính mình, trong lòng khiếp sợ, thể diễn tả bằng từ ngữ.

      Căn phòng được bố trí thập phần ấm áp, đây phải là mười năm trước, trước khi mặt thế bộc phát, nhà của nàng hay sao ?

      Mẹ của nàng cùng baba đều lớn lên từ nhi viện, bọn họ liên tục phấn đấu đến khi nàng mười bảy tuổi mới có thể mua cho mình căn nhà , tự nhiên là bố trí theo thích của chính mình, mặc dù nàng 17 tuổi nhưng mẹ của nàng lại chuẩn bị cho nàng căn phòng kiểu công chúa.

      Đáng tiếc chính là, khi chuyển về nhà mới 1 tháng, ba mẹ nàng bởi vì ngoài ý muốn nên qua đời, chỉ để lại cho nàng căn nhà cùng quyển sổ tiết kiệm có bao nhiêu tiền.

      Nàng vốn cũng là thích phòng công chúa, cảm thấy như vậy thập phần ngây thơ. Sau khi ba mẹ qua đời, vì tưởng niệm nên nàng tận lực giữ nguyên bố trí, hết thảy đều duy trì nguyên dạng, hy vọng có ngày, ba mẹ trở lại bên cạnh nàng.

      Ngày ngày trôi , năm lại năm qa, nàng có đợi ba mẹ nàng trở về, lại ngờ chờ đến mạt thế.

      "Ha ha ha..."

      Nghĩ đến sau khi mạt thế, gặp phải lừa gạt phản bội, trận nhe răng cười truyền ra từ cổ họng người thiếu nữ, mặt lại quyến rũ mê người, lại tuơng xứng lạnh như băng trong đáy mắt. Ông Trời cuối cùng cũng có mắt, Hạ Băng-nàng, trở lại.

      Kiếp trước khi mạt thế phủ xuống, Hạ Băng trước tiên kích phát lực lượng dị năng, đối phó với sơ kỳ thây ma, hết sức có ưu thế, khi đó, nàng còn biết, người nhân tính bị hủy diệt, có thể làm được tình hình gì.

      Đều do nàng, bị cái gọi là tình mê mắt.

      Biết ba mẹ của Sở Hằng thích mình, nghe vài câu ngon ngọt đường mật, đôi mắt liền trông mong, cho rằng mình đủ lòng, bọn họ tự có thể thay đổi thái độ với mình.

      Mạt thế tiến đến, Sở Hằng nhà đều có kích thích dị năng,là nàng bao nhiêu lần sinh tử để hộ tống nhà ba người họ đến căn cứ. Khi đó, cha mẹ Sở Hằng hết sức khách khí, nàng còn ngây ngốc cho rằng họ tâm tiếp nhận mình.

      Kết quả là, đến căn cứ, bọn họ khôi phục nguyên dạng, Sở Hằng kích thích dị năng, lại ràng ghét bỏ nàng.

      Sở Hằng đâu ?

      Cái kia là người nàng sâu đậm, cái kia là nàng cho là người đàn ông tốt nhất thế giới, kỳ lại chính là cái người khốn nạn.

      ngoài mặt thoạt nhìn là người vô cùng chủ kiến nhưng lại vừa đến trước mặt cha mẹ liền vĩnh viễn ngẩng đầu được lên. Biết mình ở chỗ cha mẹ bị ủy khuất, lại kiu mình hãy chịu đựng.

      Nàng đem vòng tay tổ truyền đưa cho , kết quả chiếc vòng kia là cái phi thường lớn gian trữ vật, dựa vào chiếc vòng gian kia, ở căn cứ thuận buồm xuôi gió. Mặc dù là đồ của mình, nhưng nàng lại chưa từng hối hận vì đưa cho . Nhưng khi phát bí mật của chiếc vòng tay, lại sợ nàng đổi ý, liên tục giấu giếm. Khi biết nàng biết chân tướng, ngay cả câu xin lỗi cũng , thậm chí ngầm đồng ý với cha mẹ bán đứng nàng, đưa nàng vào phòng thí nghiệm. Các gã khoa học biến thái làm đủ mọi loại thí nghiệm người nàng, nàng sống bằng chết.

      Năm năm, nàng ở trong phòng thí nghiệm. Những thứ khoa học biến thái kia, dùng thây ma, người bình thường, người có dị năng làm vật thí nghiệm. Bọn họ muốn tìm được nguyên nhân biến dị, muốn nhường người bình thường cũng có thể trở thành người dị năng. Bọn họ đề ra các loại đề nghị điên cuồng,sau đó mất nhân tính, làm đủ mọi loại thí nghiệm.

      Thân thể của nàng chưa tính là đặc biệt tốt, nhưng là có lực ý chí vô cùng kiên định. Nàng cam lòng chết như vậy. Nàng nghĩ muốn báo thù. Dựa vào cái ý niệm này, nàng trở thành người sống lâu nhất trong phòng thí nghiệm, cũng là thí nghiệm kì lạ nhất.

      Mặc dù cuối cùng, nàng thể tự tay báo thù Sở gia, nhưng nàng đưa bí mật của vòng tay ra. Nghĩ đến Sở Hằng là người có thực lực bình thường lại có dị bảo, có kết cục tốt đẹp. Hơn nữa nàng còn cùng toàn bộ phòng thí nghiệm vì nàng chôn cùng. Nghĩ đến phòng thí nghiệm bị hủy trong nháy mắt đó, những khoa học biến thái kia thần sắc kinh khủng, Hạ Băng trong nháy mắt nhịn được hợt lóe ra tia trào phúng. Những thứ kia đem sinh mệnh để vào mắt, nguyên lai cũng là tiểu quỷ nhát gan sợ chết.



      Chuơng 1.2: Trùng Sinh

      Nếu trời xanh có mắt, làm cho nàng trùng sinh trở lại trước khi mạt thế. Những sai lầm của kiếp trước, đời này, nàng đều muốn sửa lại, tuyệt đối làm cho mình thành vật hi sinh của người khác.

      Từ giường đứng dậy, chuyện thứ nhất Hạ Băng làm, chính là mở tủ đầu giường, từ bên trong lấy ra cái hộp gỗi, sau đó từ hộp gỗ nàng cẩn thận lấy ra vòng tay cổ truyền.

      Vòng tay chất liệu bằng bạc, lại về sau chứng phải là bạc, mà là loại chất liệu biết tên, mặt có cái long đồ án, trông rất sống động. Chiếc vòng này được đeo lên mắt cá chân của mẹ nàng tại thời điểm bà ngoại sinh ra nàng ( mẹ Hạ Băng ). Đợi nàng lớn hơn chút, bà ngoại bảo rằng đây là đồ gia truyền, nhất định được để lạc mất. mẹ Hạ Băng tuổi còn bé liên tục bảo vệ lấy vòng tay,chính là hy vọng ngày sau có thể tìm thấy thân nhân của mình (bên ngoại ấy)

      Đáng tiếc chính là cho đến khi chết, cũng tìm thấy được.

      Sau khi mẹ qua đời, nàng liền cẩn thận đặt vòng tay vào hộp gỗ, sợ mang theo làm hư. Khi mạt thế tiến đến, nàng có quên mang theo chiếc vòng tay, về sau lại bị Sở Hằng muốn lấy , lại nghĩ nhường cho nhặt được cái tiện nghi lớn.

      Lần này, nàng để cho lại chiếm lấy dễ dàng như vậy.

      Nghĩ như vậy,Hạ Băng lập tức cắn chỉ tay của mình, đem máu lên vòng tay.

      Sở Hằng từng , là trong lúc vô tình để máu rơi xuống trúng vòng tay, bị vòng tay hấp thu mới mở ra gian bên trong. Hạ Băng xem máu nhiễm lên vòng tay, định tháo ra, dị biến lại nổi lên. Vòng tay đột nhiên tản ra cỗ ánh sáng mãnh liệt, Hạ Băng chỉ cảm thấy hoa mắt, đầu trận choáng váng.

      vất vả mới còn choáng váng, Hạ Băng mở mắt vừa nhìn, nhưng lại ngẩn cả người ra, đây là nơi nào?

      Phóng mắt nhìn, căn nhà cổ rộng chừng 10m vuông cùng cái hồ nước 10m vuông là bắt mắt nhất, sau đó chính là ước chừng ngàn mét vuông đất bằng phẳng.

      Nhà cổ có lấy cái cửa sổ, trao cái bảng hiệu : Cất giữ khố.

      Trong hồ nước, dài nhất là gốc cây , thoạt nhìn hết súc mới mẻ, mọc tuơng đối tốt.

      Theo bản năng, Hạ Băng cuối đầu nhìn tay mình. Miệng vết thương vẫn còn đó, chứng minh nàng phải là nằm mơ. Vòng tay lại thấ tung tích, ngược lại cổ tay có thêm cái hình xăm.

      Nhìn kỹ, đó chính là đồ án vòng tay.

      Chẵng lẽ nàng tiến vào gian trong vòng tay.

      Nghĩ như vậy, Hạ Băng cảm thấy ngổn ngang cái gì đó xâm nhập vào đầu mình. Mặc dù chỉ kéo dài phút, nhưng là Hạ Băng cảm thấy qua cả thế giới. ( Chắc là cảm thấy lâu )

      Đại lượng tin tức, chỉ dùng phút liền ở trong đầu nàng cắm rễ, lại làm cho nàng tốn cả tiếng đồng hồ để sắp xếp lại.

      ra, chiếc vòng tay này, đúng là vị tổ tông của nàng luyện chế ra. Vòng tay tên là hỗn độn vòng tay. Trong gian tự hình thành cái thế giới. Đáng tiếc là địa cầu bị loài người khai phá quá mức, làm cho linh khí trong gian thiếu thốn. Tổi tiên của nàng ngay cả tu hành cũng khó khăn, chớ đừng chi là cung cấp linh khí nuôi dưỡng hổn độn vòng tay. Bởi vậy nay hình dáng trong gian vẫn giữ nguyên ban đầu, có thay đổi.

      Mà trong hồ nước kia gốc cây biết tên thực vật, cũng là có lai lịch lớn. Là tổ tiên của nàng trả giá lớn mới cầm được trở về, nghe đối với người tu chân có nhiều chỗ tốt.

      Đáng tiếc là tổ tiên của nàng có thể hưởng thụ hết, liền qua đời. Trước khi chết chỉ có thể lưu lại chút ít tin tức cho hậu bối.

      Lúc trước mặc dù Sở Hằng đem gian lấy máu nhưng chủ, nhưng cũng có chân chính được gian công nhận. Bởi vì tổ tiên của nàng ở hỗn độn gian lưu lại hạn chế, đó là chỉ có cùng huyết mạch với mới có thể chân chính đạt được công nhận của vòng tay. Mà Sở Hằng có thể mở ra gian trong vòng tay, là vì thời gian khoảng cách quá lâu, hạn chế của tổ tiên nàng yếu bớt, nhường cho nhặt được cái tiện nghi lớm.

      Hạ Băng còn nhớ, Sở Hằng từng cho nàng biết, gian trong vòng tay chỉ có ngàn lập phuơng. So với những người có dị năng gian cao nhất cũng chỉ có trăm lập phuơng, là vô cùng lợi hại.

      Bất quá, Hạ Băng dùng ý thức thăm dò trữ vật khố, phát bên trong cư nhiên lại rộng vạn lập phuơng. Lập tức cảm thấy, Sở Hằng nhất định là láo mình.

      Mạt thế, ai cũng dễ dàng đem vật của chính mình giao cho người khác, vòng tay kia là mình đưa cho Sở Hằng, Sở Hằng sợ mình đỏ mắt lại đòi vòng tay đem về, nên chuyện lừa gạt nàng cũng là tự nhiên.

      Mạt thế mười năm, nàng vẫn chưa có nghe qua có ai có hơn vạn lập phuơng trữ tồn gian đâu. Lúc trước Sở Hằng bộc lộ ra có ngàn lập phương gian là nhiều người hâm mộ ghen ghét. tại chính mình có hơn vạn lập phuơng chứa đựng gian, về sau cũng cần lo lắng về vấn đề vật tư.

      (Vật tư là những đồ dùng hằng ngày như gia vị nước tuơng, đường...như là giường,gối,chén,dĩa...Những thứ có trong nhà bếp phòng tắm phóng ngủ của bạn)

      Nghĩ tới như vậy,tự nhận là người thập phần kiên định, Hạ Băng cũng nhịn được bình tĩnh. Có gian trữ tồn lớn như vậy, nàng liền sợ vật tư đủ. Huống chi là vạn trữ tồn gian, cùng căn nhà cổ có cửa sổ 10m vuông và ngàn mét vuông đất bằng phẳng, nàng có thể làm được rất nhiều chuyện nha.

      Bên trong gian có thể tồn tại sinh mạng, hơn nữa cùng thời gian ở phía bên ngoài lại nhanh hơn 10 lần. Nàng có thể trong gian nuôi động vật, trồng trọt hoa màu...Coi như là vài chục năm sau, địa cầu cạn sạch vật tư, nàng cũng có thể tự cung tự cấp, cần lo lắng vấn đề vật tư.

      gian chỉ nhận thức mình nàng là chủ, chỉ cần cái ý niệm, là có thể ra vào gian.

      Hạ Băng trong lòng mặc niệm tiếng ra ngoài, liền trở về căn phòng cũ của mình.
      Hết chuơng 1.




      Chương 2 : Chuẩn bị

      Vốn cho rằng, vòng tay chính là cái kho hàng di động, khi biết được giá trị của nó, Hạ Băng quyết định lợi dụng tốt.

      Liếc mắt nhìn lịch, Hạ Băng mới phát , cách khi mạt thế bộc phát,chỉ còn lại ba ngày.

      Lưu cho nàng chuẩn bị cũng nhiều lắm, nàng bắt đầu từ bây giờ chuẩn bị.

      Bởi vì ba mẹ đều là nhi, cho nên sau khi bọn họ qua đời,cũng có thân thích đến đón nàng . Năm đó cha mẹ qua đời, lưu cho nàng vẻn vẹn chỉ mấy vạn tệ gởi ngân hàng cộng thêm căn nhà này. Mấy năm nay đọc sách, tiền sớm bị nàng xài hết, thậm chí học phí bây giờ là chính tay nàng làm thuê mới có.

      Hạ Băng lục tung khắp nhà phen, chỉ phát được có hơn bốn trăm tệ tiền mặt, cộng thêm năm nghìn trong cuốn sổ tiết kiệm.

      là quá đáng thương.

      Hơi chút cảm thán tý, Hạ Băng quyết định đem phòng ở bán đổ bán tháo. Nếu là mạt thế đến, nàng chắc chắn bao giờ bán căn nhà này, nhưng đây lại là tình huống đặc biệt, nàng tại cần nhất chính là tiền.

      Mấy năm nay giá nhà tăng lợi hại, lúc ba mẹ nàng mua căn nhà này tốn nhiều nhất cũng chỉ năm muơi mấy vạn. Nhưng bây giờ giá nhà lại lên đến trăm năm mươi vạn, cộng thêm được trùng tu tinh xảo, liền tính lấy trăm bảy mươi vạn cũng có người mua.

      Bất quá bởi vì vội vã, Hạ Băng chỉ muốn trăm hai mươi vạn đến đại lý treo biển hành nghề.

      "Tiểu thư, căn phòng của nếu bây giờ lấy giá là trăm năm mươi vạn treo biển hành nghề cũng có nhiều người giành lấy. trăm hai muơi vạn có phải hay quá ít. Nếu suy tính chút ?" Người đại lý lo lắng về sau Hạ Băng hối hận, chủ động khuyên nàng đem giá lên cao chút. Mấy năm nay thị trường nhà second hand cũng là bừng sáng.

      "Tôi phải rời thành phố này, về sau cũng trở về. Tôi hy vọng trong vòng hai ngày có thể bán được căn nhà này, cho dù là bán đổ bán tháo cũng có vấn đề gì" Hạ Băng lạnh nhạt nhìn người quản lý.

      "Có thể chứ ? Nếu được tôi có thể tìm nhà quản lý khác"

      " xác định bán căn phòng này với giá trăm hai mươi vạn sao ?"

      "Đúng"

      " cần đợi đến hai ngày, tôi lập tức liền bán cho " Người quản lý xác định Hạ Băng đùa mình, hai lời vỗ bàn cái.

      "Phòng này tôi mua."

      Căn nhà này cho dù chính mình dùng, cũng có thể qua tay người khác lợi nhuận ba muơi bốn muơi vạn dễ dàng. Cơ hội ngay trước mắt, tất nhiên bỏ qua.

      "?" Nghe được người quản lý như vậy, Hạ Băng híp mắt nhìn thoáng qua người quản lý.

      "Đúng..." Bị Hạ Băng đánh giá như vậy, người đại lý hiểu, cảm thấy sau lưng rét run, đợi nghĩ, Hạ Băng lại lên tiếng.

      "Tôi sang tên ngay bây giờ, cho tôi thời gian tuần để dọn dẹp nhà được ?"

      " thành vấn đề."

      (Khúc này xưng hô vậy có kì nhỉ? )

      Cả hai đạt được hiệp nghị, Hạ Băng lập tức đến bất động sản sang tên. tiếng đồng hồ sau, bên trong tài khoản ngân hàng của Hạ Băng có thêm trăm hai muơi vạn.

      Hạ Băng là lần đầu tiên nhìn thấy số tiền lớn như vậy, đáng tiếc, sau khi mạt thế đến, thứ đáng giá nhất chính là tiền.

      Sau khi lấy được tiền, Hạ Băng cũng vội mua mầm mống, mà là hưởng thụ phen trước. Trước kia do trong ví cũng có bao nhiêu tiền, rất nhiều chỗ cũng dám . tại có tiền nhiều như vậy, hưởng thụ phen có lỗi với bản thân.

      Thời gian ngày cứ qua như vậy. Sáng sớm hôm sau, Hạ Băng phải đến cửa hàng mầm mống lớn nhất thành phố, đem hàng tồn của cửa hàng toàn bộ mua hết. Sau đó lại đến chỗ giao dịch thị trường chăn nuôi lớn nhất, những con thú bay bầu trời, chạy dưới đất, bơi trong nước, chỉ cần chỗ đó có bao nhiều, tất cả đều mua tất. Bởi vì đồ quá nhiều, chỉ có thể kiu người giao hàng tận nơi.

      Hoàn hảo nàng có gian, đồ đưa tới, bộ phận của mầm mống nàng đem vào trữ vật khố, bộ phận đem gieo trồng. Vật còn sống nàng bị nàng ném vào trong gian, chỉ với cái ý niệm, động vật trong gian tất cả đều tự động phân loại, vô cùng tiện nghi.

      Ngày 18 tháng 9 năm 2018 theo lịch Trung, vốn chỉ là ngày bình thường, lại bởi vì mạt thế bộc phát, trở thành ngày cả đời khó quên của rất nhiều người.

      Mạt thế xuất vào lúc bảy giờ bốn mươi, đúng vào lúc cao điểm học sinh và những người làm bắt đầu ra khỏi nhà.

      Sáu giờ sáng, Hạ Băng rời giường, thu nhập xong hết thảy, sau đó liền lẳng lặng ngồi ở đầu giường chờ mạt thế bộc phát.

      Bảy giờ bốn mươi, vốn là bầu trời sáng rỡ, đột nhiên lại tối thui, trận gió lớn thổi tới, ngay sau đó là mưa xối xả như trút nước. Mưa tới hề báo trước, ngay cả người dự báo thời tiết cũng rằng hôm nay có nắng ,bầu trời trong xanh. Bởi vậy có rất nhiều mang theo ô, bỗng chốc bị xối ướt nhẹp cả người.

      Có rất nhiều người oán hận thời tiết, ít người lại đột nhiên té xỉu. phút đồng hồ sau, những người té xỉu kia lại lục tục đứng dậy, ở trong mắt họ mất loại thần thái thuộc về nhân loại, hề báo trước tấn công hướng về người bên cạnh.

      Thây ma, bởi vì vậy xuất .

      Cùng lúc đó, ở nhà Hạ Băng, nàng nóng rực cả người lên, thần trí mơ hồ, đây là biểu khi dị năng được kích thích. Lúc này Hạ Băng có nửa điểm khí lực, nếu có thây ma muốn tấn công nàng, hiển nhiên là nàng mất mạng ngay tại chỗ.

      Kiếp trước, nàng phi thường may mắn khi thời điểm dị năng được kích thích, có thây ma nào công kích. Nếu , nơi nào kích thích dị năng, nơi đó là nơi nàng bị biến thành thây ma.

      Dị năng càng cường đại, thời gian cần thiết cũng càng dài.

      Lúc Hạ Băng thức tỉnh, phát mình hôn mê ngày đêm.

      Kiếp trước, nàng chỉ hôn mê có vài phút thôi.

      Chẳng lẽ trùng sinh trở lại, nàng cũng biến dị?

      Trải qua phen thí nghiệm, Hạ Băng phát , chính mình chẳng những kích thích bình thường dị năng, còn khích phát trong truyền thuyết-thần bí nhất tinh thần hệ dị năng.

      Sau khi mạt thế tiến đến, những thứ khoa học biến thái kia tận sức nghiên cứu dị năng, muốn tìm ra nguồn gốc của dị năng. Mười năm trôi qua, bọn hạ cũng có chút thành quả, nhưng chỉ có nguồn gốc của tinh thần hệ dị năng, nửa điểm nghiên cứu cũng có kết quả.

      Năm thước

      Mười mét

      Trăm mét

      Hạ Băng phát , tinh thần lực của mình, thế nhưng có thể lên đến ngàn mét. Ấn với những phân loại cũng những gã khoa học biến thái kia, tinh thần dị năng xuyên thấu năm thước là cấp , mười thước cấp hai, năm muơi thước là cấp ba, cấp bốn trăm mét, ngàn mét là cấp năm. Nàng thế nhưng có thể xuyên thấu ngàn mét, tinh thần dị năng của nàng đến cấp năm ?

      Đây quả là niềm vui ngoài ý muốn nha.

      Tinh thần hệ dị năng chẳng những có năng lực công kích hết sức quỷ dị, còn có thể thăm dò làm phòng ngự.
      Chính mình có tinh thần hệ dị năng, về sau, ngàn mét tinh huống nàng đều có thẻ nắm trong lòng tay. Nếu là có nguy hiểm, lập tức có thể tránh . Ở mạt thế, chẳng phải là nàng có thể tùy ý ngao du?

      Nghĩ tới như vậy, Hạ Băng nghĩ tới hành trình mạt thế, tràn đầy lòng tin.

      chỉ như thế, nàng còn phát , gian của mình cũng phát sinh biến hóa.

      Theo dị năng đẳng cấp tăng trưởng, gian của nàng cũng theo đó mà lớn lên.

      Nguyên gốc chỉ có ngàn mét vuông đất bằng phẳng, thế nhưng lại mở rộng lên đến vạn mét vuông, hồ nước cũng lớn ra gấp mười lần. Càng làm cho nàng vui vẻ chính là, gian của trữ vật khố, trực tiếp mở rộng đến mười vạn lập phương.

      Cho dù Hạ Băng tự nhận mình yên tĩnh như nước, giờ phút này cũng nhịn được kích động.

      "Đông...đông..đông" ( tiếng đập cửa lớn )

      Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng đập cửa, đem Hạ Băng trong kích động kéo về tại. Dùng tinh thần lực thăm dò, ra chàng trai ở nhà đối diện biến thành thây ma, huơng vị thịt tươi hấp dẫn đến đập cửa nhà Hạ Băng.

      Mặc dù có mở cửa, nhưng thông qua tinh thần lực, Hạ Băng lại chứng kiến cửa đối diện mở ra, nữ chủ nhân bị té ngã mặt đất, thi thể toàn thân bị gặm còn lành lặn, hiển nhiên là kiệt tác của nam chủ nhân.

      Hai phu thê này, lúc bình thường đặc biệt ân ái. Ước chừng nữ chủ nhân kia cũng nghĩ tới chính mình bị đối đãi như vậy.

      Tình cảnh như thế, so với trong phim ảnh còn thảm thiết hơn nhiều. Càng nhìn càng thêm chán ghét, bất quá Hạ Băng có nhiều năm kinh nghiệm, sớm chết lặng cảm xúc.

      Bây giờ thây ma đều là thây ma cấp , hành động thong thả, động tác cứng ngắc, cũng có bao nhiêu uy hiếp. Chỉ cần đập nát phần đầu của chúng là có thể giết chết họ.

      Đáng tiếc là mạt thế đột nhiên bộc phát, hơn phân nửa nhân loại bị sở hãi bao phủ, căn bản cũng biết phản khảng.

      Lợi dụng tinh thần lực của mình, Hạ Băng liền phát , bên trong tiểu khu này, có số hộ gia đình có bị biến đổi thành thây ma. Nhưng là bọn họ cũng biết phản kháng, chỉ là phát run đứng lên.

      Hơn phân nửa hộ gia đình bị biến thành thây ma, mặc dù Hạ Băng có năng lực để cứu số hộ gia đình kia, nhưng kinh nghiệm trong kiếp trước cho nàng biết, ngươi cứu người khác, nhất định người khác cảm kích ngươi, cuối cùng còn có khả năng bị người phản bội đâm cho mình nhát.

      Trực tiếp dùng tinh thần lực hướng đến đầu của thây ma phía bên ngoàii làm vỡ nát. Hạ Băng trước hết đem tất cả mọi thứ trong nhà có thể mang đều thu vào trong gian tất,sau đó đeo mũ, khẩu trang, kính râm ra cửa.

      Bên ngoài còn thấy được người sống, chỉ có thây ma tới lui tìm kiếm con mồi. Hạ Băng vừa xuất , ít thây ma ngửi được mùi vị thịt tươi liền nghĩ muốn qua. Đáng tiếc, bị tinh thần lực của Hạ Băng chế ngự, tất cả đều dám động đậy.

      Thực lực tuyệt đối áp chế, khiến quái vật có trí tuệ, nhưng cũng cảm giác được sợ hãi.

      Hạ Băng ra khỏi cư xá, bên phía qua hai con đường, đến khu quảng trường mua sắm.

      Tinh thần lực bao trùm toàn bộ quảng trường, Hạ Băng phát trong quảng trường có vài người sống.

      Trong sân rộng đầy đủ thức ăn, đồ mặc, ở, lại gì đó đều có.

      vào quảng trường mua sắm, đầu tiên Hạ Băng phá hư hệ thống quản chế của quảng trường, sau đó từ tầng thứ nhất bắt đầu địa ngục càn quét, trực tiếp đem vào gian, dù sao nàng cũng có cái gian lớn.

      Đến bên trong siêu thị, ngoại trừ lưu lại số bộ phận thức ăn,những đồ còn lại, đều bị Hạ Băng càn quét đem vào bên trong gian.

      Về phần mấy người sống kia,thây ma bị Hạ Băng khống chế che chở cho nàng, cũng hát hành tung của nàng.

      Chờ bọn họ có dũng khí ra, chứng kiến cả quảng trường rộng tuếch, sợ ngây người, đây là sau.

      Lợi dụng phuơng pháp giống như vậy, Hạ Băng có thêm ít vật tư, bởi vì chính nàng gian có thể nuôi sống thực vật động vật, cho nên đối với cái ăn nàng lấy bất cứ gì. Dùng ít luơng tâm cuối cùng, lưu lại cho người khác chút.

      Đánh cướp hai bệnh viện to lớn cùng hai mươi mấy tiệm thuốc, Hạ Băng mới dừng lại hàng động vơ vét của cải điên cuồng, ngược lại đem mục tiêu chuyển tới trạm xăng dầu.

      Hết chuơng 2.
      Ngọc Tuyết thích bài này.

    3. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Chương 3: Người quen (1)

      Bởi vì có năng lực khống chế, Hạ Băng hề sợ hãi hay áp lực mà thong thả
      rút sạch hai cái trạm xăng dầu, sau khi mạt thế tới, phương tiện giao thông duy
      nhất còn dùng được cũng chỉ có xe hơi, đầy phố toàn xe hơi cũng đáng giá, đáng giá chính là xăng.

      đường đến nơi này trời nắng bắt đầu nắng lên , vừa vừa quan sát, nhìn thấy xe nào thuận mắt trực tiếp ném vào gian của mình.

      Thời điểm tới trạm xăng dầu thứ 3 nắng qua người , nhìn trạm xăng dầu trước mặt phát bên trong thế nhưng có người còn sống.

      Cũng nhiều lắm, chỉ khoảng 6 người, 4 nữ, 2 nam. Trong đó người thiếu niên khỏe mạnh nhất nhận ra.

      Nếu đổi lại là người khác, Hạ Băng nhất định do dự mà rời , nhưng người thiếu niên kia, lại làm cho nàng phải dừng bước .

      vì cái gì cả, chỉ là vì kiếp trước vào lúc đầu khi mạt thế đến, người nọ từng cứu , hơn nữa về sau, người nọ danh tiếng tương đối lớn, là người mang danh đệ nhất cao thủ, có năng lực mà lại là con người khó nắm bắt.

      Bên ngoài trạm xăng dầu có vai cái thi thể của tang thi, hiển nhiên là vừa mới bị người ta xử lí, cho nên bây giờ tương đối an toàn.

      biết có nên chào hỏi, cùng người nó kết bạn hay ?

      Nghĩ đến người mình có bí mật tạm thời nên bại lộ, Hạ Băng có chút do dự.

      Nhưng đợi đưa ra lựa chọn, có người quyết định thay .

      Nguyên lai là có người núp trong cửa hàng tiện lợi ở trạm xăng dầu, nhìn từ cửa thủy tinh trong suốt mà phát nàng, sau đó chủ động tới mở cửa.

      " Hạ Băng"

      Người tới mở cửa, người kia đúng là người Hạ Băng quen.

      Vừa gặp mà đối phương trực tiếp gọi tên của mình, Hạ Băng gỡ kính dâm xuống, có chút nghi hoặc nhìn , "Ông chủ, làm sao có thể nhận ra tôi?"

      " Từ vóc dáng của , tôi liền nhận ra, tôi cũng chỉ đơn giản là kêu tiếng, nghĩ tới là ngươi."

      Nhìn thấy Hạ Băng, Đường Giác trong mặt chợt lóe qua tia vui vẻ.

      " Bên ngoài nguy hiểm, mau vào bên trong ."

      Đường Giác trước mạt thế là ông chủ của cửa hàng dụng cụ thể dục nằm kế bên đại học của Hạ Băng, thân hình cao lớn, ngũ quan đoan chính , tuấn tú, đối đãi với mọi người rất ôn hòa, ở đại học ngược lại rất được mến mộ.

      Hạ Băng trước đây từng ở chỗ làm thêm thời gian, ngoại trừ làm việc , hai người cũng tiếp xúc hay lén lút , càng quá quen thuộc, nghe Đường Giác chỉ dựa vào vóc dáng liền nhận ra mình, Hạ Băng trong lòng cảm thấy có chút quái dị.

      Bất quá đối với Đường Giác ấn tượng còn rất tốt, quan trọng nhất là ở kiếp trước và lúc đầu mạc thế đến từng cứu mạng, từng nghĩ tới nếu có cơ hội nhất định báo ân , chỉ là về sau, danh tiếng của ngày càng lớn dần..

      Thực lực đủ làm mọi người phải ngước lên để nhìn, mà nàng lại ở lại ở trong khe hẹp gian nan sinh tồn, để tránh nghĩ mình có mưu đồ, nên có chủ động tìm .

      Về sau, bị đưa phòng thí nghiệm, cho đến khi được trùng sinh.

      Ở mạt thế, thức tỉnh năng lực dị năng hệ tốc độ, chỉ có thể cho là dị năng bình thường, nữa chính là các hệ dị năng như kim, mộc, thủy, hỏa, thổ nằm trong nhóm ngũ hệ dị năng truyền thống, tốt hơn nữa là hệ sét và dị năng hệ thủy biến dị, tốt nhất chính là hệ quang, hệ ám cùng hệ tinh thần.

      Phần lớn, người có dị năng, đều chỉ thức tỉnh những hệ dị năng đầu tiên, có hai hệ di năng rất giỏi, nếu có tam hệ , đơn giản mà chính là nghịch thiên.

      Ít nhất, trước khi trùng sinh, Hạ Băng có nghe qua tam hệ dị năng, chỉ có người có chính là Đường Giác.

      Hệ thủy biến dị, hệ quang và hệ ám.

      Tam hệ dị năng vô cùng hiếm có thế nhưng lại tập trung cùng người.

      Nơi ở của Đường Giác, thời điểm mạt thế đến nhất định chịu ảnh hưởng của lượng lớn tia sáng kỳ dị, mười năm sau ở mạt thế, có tam hệ dị năng đều bại lộ ra ngoài, vì loài người trở thành đệ nhất cao thủ, cũng là chuyện phải làm.

      Mặc dù lúc ấy ở trong phòng thí nghiệm bị người ta nghiên cứu, nhưng những tên khoa học gia biến thái, lúc vui vẻ cũng số chuyện bên ngoài, nên cũng nghe được chút.

      Chỉ là biết tại ở nơi này, kích phát được mấy loại dị năng.

      Tinh thần lực của Hạ Băng dấu vết hướng người Đường Giác quét qua, người Hạ Băng phát được dị năng hệ thủy và dị năng quang hệ, xem ra kích phát hai hệ dị năng rồi.

      Kì thực, từng nghe , có tam hệ dị năng nhưng phải kích phát cùng lúc.

      Thời điểm tinh thần lực của Hạ Băng quét qua người của Đường Giác tuy rằng vô cùng khó phát nhưng Đường Giác trong nháy mắt lại cảm thấy loại nguy hiểm, thân thể liền cứng ngắc trong vài giây.

      Biểu cảm này qua được mắt Hạ Băng, coi như mạt thế đến , lòng cảnh giác của con người ngừng trở nên nhạy cảm, nhưng là mạt thế mới bắt đầu có vài ngày thôi, nếu bình thường đối với con người ôn hòa mà nên có phản ứng như thế.

      Trừ phi...

      Hạ Băng đột nhiên cảm thấy, chính mình lại phát được cái gì trong chuyện này?

      Vốn dĩ dự định mình, nhưng thôi tạm thời lưu lại vậy, dù sao vật tư góp nhặt được ít vật tư, về sau còn có thể từ từ thu thập.

      Quyết định xong, Hạ Băng liền gật đầu trả lời

      " Tốt "

      Mặc dù trong đầu suy nghĩ rất nhiều, nhưng ra từ lúc Đường Giác hỏi đến khi đáp lời, bất quá cách nhau chỉ có ba, năm giây, căn bản ai biết suy nghĩ.

      Thấy đáp ứng, Đường Giác trong lòng cũng thở phào nhõm, nhìn lại thấy Hạ Băng người nhàng , khoan khoái sạch , trong mắt lóe qua đạo lưu quang, nhưng cũng gì, chỉ đợi Hạ Băng bước vào cửa hàng tiện lợi, liền đem cửa ra vào đóng lại.

      Hạ Băng vừa vào cửa hàng tiện lợi, liền chủ động lấy mũ và khẩu trang người, dấu vết bỏ vào túi đeo lưng của mình.

      Thấy vào, năm người khác trong cửa hàng lập tức đến vây quanh.

      Bởi vì mạt thế vừa đến, nhân tính của con người còn chưa hoàn toàn mất , cũng quá mức đề phòng nhau, nhìn thấy người lại còn sống sót, mọi người cảm thấy nhiều nhất cũng chỉ muốn được thân thiết.

      " Hạ Băng, ra là à" Nhìn thấy diện mạo của Hạ Băng, nữ sinh gần cùng tuổi lập tức vô cùng nhiệt tình chạy đến.

      " là..." Bỗng chốc, Hạ Băng còn kịp phản ứng.

      " Em là Lâm Tiêu Tiêu, chị biết em , bất quá em lại biết chị, ai bảo chị là hoa khôi đẹp nhất trường học chúng ta làm chi" Lâm Tiêu Tiêu cười tủm tỉm nhìn Hạ Băng, trước kia ở trường đứng xa nhìn cảm thấy Hạ Băng là băng sơn mỹ nhân đẹp, nghĩ tới lại gặp ở nơi này.

      " Lâm Tiêu Tiêu là học muội lớp thể dục thấp hơn lớp, biết cũng hết sức bình thường." Thấy mặt Hạ Băng có chút hoang mang, Đường Giác chủ động giải thích, bởi vì Lâm Tiêu Tiêu là khách quen trong tiệm cho nên biết .

      " .. Ừm." Hạ Băng nghe vậy hướng Lâm Tiêu Tiêu gật đầu cái coi như đáp lời.

      " Tôi thường xuyên ghé vào tiệm của ông chủ, thời gian làm thêm ở đó, tôi cũng thường ghé, bất quá thấy bận rộn nên có đến bắt chuyện." Lâm Tiêu Tiêu nhìn Hạ Băng cười hì hì .

      " ... Ừ."

      " quả y chang trong lời đồn thích chuyện với ai"

      Nhìn thấy Hạ Băng trưng ra bộ mặt " người sống chớ lại gần ", Lâm Tiêu Tiêu cũng có tức giận, phải biết là ở trường Hạ Băng nổi danh là Băng Lãnh mỹ nhân nha.

      " Để tôi giới thiệu với mọi người.."

      Đường Giác cũng thèm để ý đến thái độ của Hạ Băng ngược lại rất tự nhiên giới thiệu với bốn người khác.

      Trong đó có người là nhân viên trạm xăng dầu tên là Lý Mai, mặt khác ba người còn lại là gia đình, người nam tên là Lưu Cương, người nữ là Trần Quyên, con của bọn họ tên là Lưu Tiểu Nguyệt, năm nay bảy tuổi.

      bé lớn lên ngược lại rất thanh tú, nhưng vẻ mặt lại có vẻ được tốt, hiển nhiên là bị kinh hãi.

      Hạ Băng mặn nhạt cùng mấy người kia chào hỏi, sau đó liền nhìn về phía ông Đường Giác , " Ông chủ, có tính toán gì hay ? "

      Nghe được Hạ Băng hỏi mình, Đường Giác ngẩng đầu nhìn bầu trời cái, thời gian ngày lại sắp hết, " Trời sắp tối rồi, chúng tôi dự định ở chỗ này nghỉ ngơi đêm, sau đó ngày mai tìm chiếc xe, thành phố B "

      "Thành phố B?" Nghe Đường Giác như thế Hạ Băng dấu vết nhăn mày tý.

      " Chúng ta nghe đài phát thanh , tại toàn cầu đều trong tình trạng giống nhau, những thứ sinh vật kỳ quái giống như tang thi, biết từ đâu xuất , tạm thời chẳng ai giải thích được cả, bất quá, bên kia thành phố B thành lập căn cứ, bây giờ tình huống bên ngoài hỗn loạn cùng những người khác tập trung chỗ an toàn hơn. "

      Mặc dù như vậy, nhưng trong mắt Đường giác bất chợt lóe qua tia lơ đễnh, chỉ là nó được che dấu rất tốt, để cho bất kì ai nhìn thấy, nhưng che mắt được Hạ Băng. Bởi vì có tinh thần lực nên cần phải quan sát chỉ cần cảm thụ là được.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :