1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ma hồ, thỉnh tránh xa! - Guán Guán Đại Tiên (2.3)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Tên truyện: Ma hồ, thỉnh tránh xa!

      Tác giả: Guán Guán Đại Tiên

      Thể loại: Huyền uyễn, dị giới, H, xuyên qua, đoản...

      Giới thiệu:​


      đại Liên Hỏa Diễm, trời ban trí tuệ của thần thông thái, thiên nhiên trao tặng sắc đẹp diễm kiều điên đảo nhân sinh, xinh đẹp, thông minh, mang danh ảnh hậu thiên hạ, đứng màn bạc hô to kêu , bên cạnh có tổng giám đốc hộ thuẫn, phía trước có giáo sư làm bia chắn, phía sau có đại gia ấy tiền làm hàng phòng thủ, cuộc sống hạnh phúc ngập tràn.

      Xuyên qua, ở cổ đại Liên Hỏa Diễm cái gì cũng biết, cái gì cũng , cái gì cũng chịu thua, cái gì cũng biết, bên cạnh là lang sài ác báo, phía trước là ma quái vật, đằng sau có kẻ rình mò mang đủ loại ý đồ, cuộc khốn khổ cùng cực.
      Quan Tiểu Yến thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1, Gặp họa


      Liên gia có hai con , gọi Liên Diễm Diễm, là Liên Hỏa Diễm, cả hai xinh đẹp vô đối, tựa như thiên tiên, Liên Diễm Diễm tinh thông ngành cổ dược Trung Hoa giờ ở Đài Bắc học nghề lập nghiệp. Liên Hỏa Diễm sở hữu bộ não cùng sắc đẹp, mệnh danh là minh tinh màn bạc nổi tiếng trong giới giải trí, chức vị ảnh hậu nắm chắc trong tay!


      Hàn tổng, thích tôi?", Liên Hỏa Diễm lộ vẻ kinh ngạc nhìn Hàn Thành Chu.


      Hàn Thành Chu mạnh mẽ gật đầu, tay nắm chặt cổ tay của Liên Hỏa Diễm, muốn buông rời nàng xinh đẹp này phút nào.


      Liên Hỏa Diễm mỉm cười xinh đẹp, đôi môi cong cong ma mị cất lời: "Cha của là người tình của tôi, sắp tới tôi có thể là phu nhân Hàn thị, cũng trở thành con trai tôi đấy!"


      Hàn Thành Chu vô cùng sững sốt, buông cổ tay Liên Hỏa Diễm ra, miệng lẩm bẩm, 'Làm sao có thể?!' rất nhiều lần, Liên Hỏa Diễm chậm rãi : " có thể hỏi cha mình.", sau đó tiêu sái bước tới chính sảnh của con thuyền hạng sang, Liên Hỏa Diễm bước vào, thân váy đỏ dài, đôi môi rực rỡ màu máu, mái tóc đen nhàng phấp phới bay, vài sợi mỏng vướng vào mắt của Liên Hỏa Diễm, ngực to, eo , mông phải cỡ vừa, đúng chuẩn cái đồng hồ cái xinh đẹp, thân hình quá chuẩn, khiến mấy xung quanh bận ghen tị hồi.


      Ngồi xuống bàn tiệc, cố ý ngồi gần giáo sư Rion, cố ý phơi bày bộ ngực căng tròn trước mặt , đôi lúc khẽ nâng guốc đá vào chân , đỏ mặt, a, giống người con mới lớn khi bị đàn ông trêu ghẹo nha, nhận thức bạn của mình Hoa Ngọc Dung ngồi đối diện ghen, lửa nóng bốc hơi lên đỉnh đầu khi nhìn thấy màn trào phúng của Liên Hỏa Diễm cùng mình, hết sức đau đầu!


      Lòng của Liên Hỏa Diễm lúc này dâng lên tia trào phúng, cùng xúc cảm khó tả: 'Ô la la, hai người họ có chia tay nhỉ?', đầu thầm suy nghĩ, miệng quên cười ma mị cái, sau đó gắp thức ăn vào chén chàng bên cạnh: 'Mong chờ !'


      lúc tận cùng vui vẻ, chàng lái tàu hối hả chạy vào, hấp tấp lo sợ rằng: "S.... Sóng tới, con sóng vô cùng to tới, mọi người mau ra ngoài lấy thuyền cứu hộ, phao cứu sinh để nhảy xuống, bơi vào bờ !"


      Ôi trời, chuyện quái gì chứ!?Liên Hỏa Diễm mắng thầm, rồi chạy nhanh ra ngoài hi vọng được sống, đưa mắt nhìn con sóng to kia, mẹ bà nó, đó gọi là vòi rồng đấy, thằng ngu ạ. Ngay khi ấy, Liên Hỏa Diễm muốn hét to như thế, nhưng thời gian đợi người, chỉ cũng có thể ngậm ngùi im lặng hối hả tìm con đường sống.


      Cha bà nó, mẹ kiếp, hết thuyền cứu hộ, phao cứu sinh rồi, Liên Hỏa Diễm làm sao có thể sống, đành liều phen, đánh cược lần, nhảy thẳng xuống biển đen sóng dữ dội, lần cược này cược bằng mạng sống, quá đắt, quá đắt rồi, cam tâm!


      Liên Hỏa Diễm bơi trong nước gần mười bảy phút, khí tức cũng dần yếu , ôi trời, vòi rồng kia bao giờ mới ngưng? Sắp hết hơi rồi, sắp mất toàn bộ khí rồi, Liên Hỏa Diễm lại có thể sắp chết? Cả thân thể chìm vào trong lòng đại dương vô tận, cả người như bị vây lấy bởi khoảng của nước, như bị bao trùm lấy toàn bộ thân thể, cảm giác bản thân như con cá bị nhét vào bọc nước có nước, lúc này khí oxi của Hỏa Diễm gần như hoàn toàn cạn kiệt, cảm giác khốn khổ khó chịu vây quanh dứt!




      Chương 2.1, Xuyên qua



      Liên Hỏa Diễm nhắm nghiền hai mắt, khó thở, khó thở, thở được!



      Cổ họng Liên Hỏa Diễm lúc này như nghẹn lại thốt ra được câu nào, miệng đầy bọt nước, cả thân người chậm rãi chìm vào sâu trong biển.



      ... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ....



      Ban đêm, mây che khuất ánh trăng, sao trời mờ ảo giữa bầu đêm đen, khí tĩnh mịch vô cùng.



      Liên Hỏa Diễm lúc này lạnh vô cùng, lạnh thấu tim gan, da gà cũng nổi lên, đôi mắt mở ra vì lạnh, cả người run run.



      Nhìn kĩ xung quanh toàn màu đen, Liên Hỏa Diễm nghĩ rằng mình trôi dạt tới bìa rừng nào đó, tay chống xuống đất, gắng gượng ngồi dậy, Liễn Hỏa Diễm cố gắng đứng lên, bám tựa vào cái cây to bên cạnh, đôi môi lạnh băng run run thở phì phò, Hỏa Diễm xoa xoa hai bàn tay, đôi chân run lên vì quá lạnh, cả thân người như còn đủ sức lực để tiếp tục đứng nữa, Hỏa Diễm trượt xuống thân cây, ngồi co rúm lại tựa vào gốc cây,đôi mắt lần nữa nhắm lại, Hỏa Diễm ngất xỉu.



      Ánh sáng mặt trời hé lộ, Liên Hỏa Diễm như được ánh sáng của chúa chiếu vào người mà bừng tỉnh, chậm rãi mở mắt, khuôn mặt hồng hào giờ trở nên có phần xanh xao, đôi môi mang màu hồng nhạt trở nên tái xanh, mái tóc mượt mà khi trước rối tung rối mù, quần áo chỉnh chu xinh đẹp giờ trở thành đồng bùi nhùi thua rẻ rách là bao, trông Hỏa Diễm xinh đẹp ngày trước còn, bây giờ nhìn nàng rất giống tang thi đội mồ sống dậy.



      Liễn Hỏa Diễm mệt mỏi vô cùng, cả thân thể mềm nhũn ra, thể đứng dậy nổi, bụng cứ réo vì đói, bàn tay lạnh băng chà sát vào nhau, đôi môi thở vào hòng lấy lại hơi ấm, đôi bàn chân co rút vào hết cỡ, lúc này nhìn Liên Hỏa Diễm rất giống với bé bán diêm trong câu chuyện cùng tên.




      Chương 2.2


      Liên Hỏa Diễm mở mắt lần nữa, nhìn thấy cảnh vật xung quanh lại lần nữa khác quái dị trong lòng, có phép màu?


      "Đại ca, tẩu tẩu tỉnh rồi." Cổ Thạc Chân nhìn người trước mắt dần mở mắt liền gọi to cho đại ca mình.


      "Ừm." Cổ Thạc Viêm chỉ tiếng ừm như vậy rồi tiến tới chỗ Liên Hỏa Diễm, lãnh lùng nhìn Liên Hỏa Diễm : "Hồi phục rất tốt."


      Liên Hỏa Diễm ngơ ngác ngồi dậy, mình sao? Hồi phục tốt là thế nào?


      "Uống ." Cổ Thạc Viêm đưa cho Liên Hỏa Diễn bình khuyết cửu linh đan.


      Liên Hỏa Diễm nhận lấy nhưng chỉ cầm rồi nhìn Cổ Thạc Viêm với mắt kì lạ, hiểu tên này bị bệnh thần kinh hay cosplay thế?


      Nhận thấy ánh mắt của Liên Hỏa Diễm Cổ Thạc Viêm đành lên tiếng giải thích: "Nó là linh đan, nó giúp ngươi phục hồi thế lực."


      "Phải đó, tẩu tẩu, tẩu uống , chóng khỏe, chóng sinh cho đại ca đệ mấy trăm tiểu oa nhi." Cổ Thạc Chân vui vẻ , chân nhanh chóng rót tách trà đưa tới cho Liên Hỏa Diễm.


      Tẩu tẩu? Gọi ai chứ? Liên Hỏa Diễm nàng còn chưa có kết hôn đó, thân thể trinh bạch vẫn còn đấy nhé!


      Nhận thấy nơi này quái lạ, Liên Hỏa Diễm dò xét xung quanh, rồi nhìn tới đồ vật y phục của hai người khi nãy. Người vận bạch y, nhìn tinh nghịch đáng . Người lớn vận lam y, nhìn ma mị như tinh, rất mê hoặc lòng người. Lạ là cả hai vận cổ trang, đầu có hai cái tai, phía sau mông chút chính là cái đuôi, nhìn kĩ móng tay còn có vuốt, khi mở miệng lộ răng nanh, nhìn thế nào cũng là cosplay hoặc biểu diễn hóa trang, chỉ là hình như nàng đoán sai rồi?!


      Khi phải chẳng phải nàng còn ở rừng cây hay sao, thế lực cũng yếu ớt, thân người cũng xanh xao, vô cùng mệt mỏi, còn bây giờ có thể nhận thức mọi việc, có thể lực đồi dào, nguồn sống cũng tràn đầy, mệt nhọc tan biến, thân người trở lại hồng hào trắng trẻo. lẽ là do loại thuốc này? Hai người họ là bác sĩ sao?


      No no no, bác sĩ nào lại bày ra mấy cái trỏ nhảm nhí này. suy nghĩ bỗng bị Cổ Thạc Viêm cắt ngang bằng giọng lạnh băng: "Uống mau !"


      Sợ hãi, sát khi đen ngập tràn, hắc tuyến nổi lên khiến cho Liên Hỏa Diễm sợ tới mức dám nghe theo, trong bình chỉ còn đúng viên linh đan nàng nhanh chóng nuốt trọn, sau đó nhanh chóng uống vào ngụm nước tay.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 2.3


      "Tẩu tẩu, cơ thể tẩu còn mệt hay , tẩu bây giờ có đói ?" Cổ Thạc Chân cười cười.


      Liên Hỏa Diễm lắc lắc đầu, sau đó lại hỏi: "Bé cho chị hỏi, ở đây là đâu?" Theo phỏng đoán có thể là chỗ chụp hình cosplay hay đoàn phim nhựa gì đó, nhưng vẫn là nên hỏi kĩ càng. Bởi, cách xưng hô của bọn họ lạ.


      "Tẩu tẩu, tẩu bị sao vậy." Vừa Cổ Thạc Chân vừa sờ sờ trán Liên Hỏa Diễm, lo lắng : "Tẩu tẩu, nên nghĩ ngơi nhiều hơn, đệ sợ tẩu bị sốt tới sảng rồi."


      nhảm, Liên Hỏa Diễm trời sinh kháng thể rất tốt, làm gì có chuyện bị sốt tới mê như vậy, thằng nhóc rốt cuộc muốn cái gì chứ, nàng lấy tay của Cổ Thạc Chân xuống khỏi trán: " có, chỉ là, chị muốn hỏi nơi này là ở đâu? Tại sao chị ở đây? Bé có thể cho chị biết hay a?"


      Bình thường Liên Hỏa Diễm chỉ tiếp xúc đàn ông, nữ nhân, cùng cha mẹ và chị , ít khi tiếp xúc với trẻ con, nhưng có nghĩa là nàng biết cách dịu dàng với trẻ , bằng đường tới ngôi vị ảnh hậu của nàng gian nan hơn hết thảy mọi người khác mất.


      "Tẩu Tẩu, tẩu quên rồi sao?" Cổ Thạc Chân òa khóc mà nhào vào lòng của Liên Hỏa Diễm, tiếng tẩu tẩu, hai tiếng cũng tẩu tẩu, nghe bị thương vô cùng: "Tẩu tẩu a, đều tại tên Lạc Tử Miêu đó, nếu phải tại tẩu tẩu cũng có ngã xuống núi, cũng có biến thành bộ dạng này, oa, tẩu tẩu, tẩu tẩu, oa."


      Liên Hỏa Diễm bị cậu nhóc bất ngờ ôm chặt, lại còn khóc rống như vậy, nhất thời sock, sau đó biết làm nào nên đẩy Cổ Thạc Chân ra chút, hai tay xua xua lia lịa, cố gắng dỗ cậu bé này, dễ thương dễ thương nhưng mà nàng chịu nổi. Nếu bây giờ nổi cáu, nhất định báo chí đưa tin, đám cho săn ấy mà đưa cái tin nàng bắt nạt trẻ con đời nàng thảm rồi, đừng ngôi vị ảnh hậu, ngay cả show diện sau này cũng đừng mong có được: "Bé con, em ngoan mà, ngoan mà, ngoan mà, nín a,.... " Nhưng là, nàng biết dỗ trẻ con nha.


      Liên Hỏa Diễm càng dỗ dành Cổ Thạc Chân càng khóc to hơn, khiến Liên Hỏa Diễm bết nên làm sao, bây giờ người phải khóc là nàng mới đúng, a, trời ơi, số kiểu gì mà xuối quẩy thế này: "Tiểu bảo bối, xin bé đấy, đừng khóc nữa mà, nín , nín bé con, lát nữa chị cho bé ăn những món bé thích, xin bé đừng khóc nữa... "


      Phải giới hạn của nàng sắp mất rồi, thằng bé này con khóc, nàng cũng biết là bản thân làm ra cái hành động gì nữa mất!

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :