1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Mỹ Nhân Ngư Ngốc Nghếch Của Tôi - Mễ Nhạc (10c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Mỹ Nhân Ngư Ngốc Nghếch Của Tôi

      Tên gốc : Bổn ngư tiểu thư của tôi
      Tác giả : Mễ Nhạc
      Thể loại : Ngôn tình đại

      Tình trạng : Hoàn

      Rating: 18+
      NGUON: KILOPAD.COM
      Văn án

      "Ta là con cá.... Bơi qua bơi lại...."

      Bởi vì cái tư thế "bơi lội" của quả rất ư là cổ điển và đặc biệt

      Cho nên mới phá lệ cùng với mỹ nhân ngư say rượu này chuyện phiếm

      Sau đó hoàn toàn ngoài ý muốn mà nghe được tự than thở thất tình mà kêu gào " dâu phải ta"

      Chính là tưởng sau khi nghe xong câu chuyện tình bi thảm lúc trước của có thể tống cổ mỹ nhân ngư này trở về lại Long cung

      nghĩ tới lại thốt lên những lời mời gọi vô cùng táo bạo

      Làm cho cơ thể bị kích thích cực độ dù biết họ hề có cảm tình

      Vẫn như mấy lần khác, vui vẻ hớn hở "câu" đến khách sạn để từ từ " thương"

      Bất ngờ thay khi đêm qua, thẳng thừng tuyên bố cần phải chịu bất cứ trách nhiệm nào

      Thấy còn như " muốn tiếp tục", liền chửi thẳng là đồ khốn nạn.

      La lối chập rồi lập tức chạy trốn, thoáng chốc còn thấy bóng dáng

      lầm bầm trong miệng, sao, dù có mưu kế thâm sâu bao nhiêu, cũng có thang tường vững chắc vượt qua hết thảy

      tin rằng đợi thời gian nữa

      Mỹ nhân ngư ngốc nghếch này còn ngoan ngoãn bơi vào lòng ....
      linhdiep17 thích bài này.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      1.1

      "Bis bis tiếp ! Tiếp !"

      Bên trong quán bar, bởi vì bây giờ là tối thứ 6, cho nên trong quán đầy ngập khách tới lui, đôi ca sĩ nam nữ khán đài cùng song ca bài tình ca thịnh hành nhất tại - "Hôm nay em phải gả cho ". Tiếng hát thánh thót cùng tiết tấu nhàng khiến người nghe vô cùng hứng thú, ngừng la to "tiếp " ủng hộ.

      "Bọn họ hát hay." Chu Bội Ny sảng khoái uống hớp bia lớn.

      "Mình cũng nghĩ thế, nghe êm tai." Lam Đình Nhân gật gật đầu tán đồng.

      Chu Bội Ny khẽ nhướng mày, "Nhưng mà bài hát này khiến cậu lại nghĩ tới Lục Học Hanh chứ?"

      "Mình.... Mình đâu có nghĩ tới đâu." Đột nhiên bạn thân nhắc tới chuyện của Lục Học Hanh, khiến có phần hơi căng thẳng, năng cũng lắp bắp.

      "Còn dám ? Cậu phải lắp sao?"

      Bị nắm thóp, Lam Đình Nhân chỉ đành lắc đầu lè lưỡi im lặng.

      Bội Ny chỉ là bạn thân của , mà còn là bà chủ của nữa, Bội Ny là tổng giám đốc công ty nữ trang đá quý B&D, tính cách của cũng giống như mái tóc ngắn thẳng thớm của mình, thuộc loại con đẹp nhưng có gai.

      Công ty nữ trang đá quý B&D là do Chu Bội Ny cùng với người bạn trai ngoại quốc Dennis của mình hợp tác sáng lập, tên công ty là kết hợp giữa hai chữ cái đầu trong tên tiếng của bọn họ, tuy rằng thành lập chưa tới 5 năm, nhưng trở thành trong những công ty nổi tiếng trong giới thiết kế nữ trang ở Đài Loan.

      "Cậu tốt nhất là nên quên tên đó , tháng trước người ta kết hôn rồi, là cưới thiên kim nhà giàu đó." Chu Bội Ny vươn tay kéo chai bia, rồi rót ra ly đặt trước mặt , "Nào, uống tiếp ."

      "Lại uống sao?" Đêm nay bị BộiNy chuốc ít rượu rồi nha, "Nếu còn tiếp tục uống nữa mình say mất."

      "Say được là tốt nhất, dù sao hai ngày tới cũng cần phải làm, hơn nữa mình chính là muốn cậu phải uống say, như vậy cậu mới có thể quên được mối tình đau khổ kia, từ thứ Hai tuần sau bắt đầu trở thành Lam Đình Nhân hoàn toàn mới."

      Quên mối tình đau khổ? Lam Đình Nhân cầm lấy bia, uống ừng ực liên tục.

      Trái tim của cảm thấy đau đớn sao? Hẳn là nghiêm trọng đến mức như vậy, nhiều lắm là giống như lúc uống bia, trong lòng cảm thấy hơi chua xót.

      Nửa năm trước thuận lợi quen biết được Lục Học Hanh, lập tức bị ngoại hình tuấn của ta hấp dẫn, hai người từng có vài lần hẹn hò, về sau thông qua giới thiệu của , Lục Học Hanh gặp gỡ được bạn học thời trung học của là Trịnh Xảo Lệ, tiếp theo đó ta ra sức theo đuổi ấy, và họ đến kết hôn vào tháng trước.

      cũng có tham gia hôn lễ của bọn họ, gia đình của Xảo Lệ là xí nghiệp lớn, hôn lễ được tổ chức ở khách sạn 5 sao đắt tiền, cả hội trường dùng đến hơn 2000 hoa hồng để trang trí, khiến người tham dự cảm giác giống như mình lạc vào thế giới loài hoa xinh đẹp lộng lẫy, đúng là lễ cưới vừa sang trọng vừa xa hoa.

      Nghiêm chỉnh mà lại, tuy rằng và Lục Học Hanh từng hẹn hò vài lần, nhưng mối quan hệ đó có lẽ chỉ như là bạn trai bạn xã giao thông thường, tuy rằng đối với chuyện ta theo đuổi Xảo Lệ, hết sức kinh hoàng, nhưng sau khi nhìn thấy hôn lễ hạnh phúc đến ganh tị của hai người, quyết định từ bỏ mà thành tâm chúc phúc cho họ.

      Từ sâu trong lòng vẫn dấy lên nỗi chua xót cay đắng thầm lặng, dù sao cũng từng lòng thích Lục Học Hanh, nhưng hi vọng rồi mình mau chóng quên tình cảm này.

      "Đình Nhân, cậu có biết xoa dịu nỗi đau mà tên đàn ông gây ra cho mình biện pháp tốt nhất chính là gì ?"

      Lam Đình Nhân khẽ ợ hơi, sau đó lắc lắc đầu, xem ra cũng có chút hơi say rồi.

      "Chính là phải vì bản thân mình mà tìm tên đàn ông khác." Chu Bội Ny đột nhiên đưa tay giật lấy dây buộc tóc đầu Đình Nhân, mái tóc đen nhánh dài đến thắt lưng thoáng cái buông xõa mềm mại như thác nước bờ lưng mảnh mai, mái tóc dài dịu dàng kia thu hút ít ánh mắt đam mê của bao người, khiến Lam Đình Nhân có chút ngại ngùng.

      "BộiNy!" muốn buột lại tóc của mình nhưng BộiNy lại lè nhè ngăn cản, bởi ấy giờ có lẽ quá say rồi.

      "Đình Nhân, cậu có biết ? Thiết kế của cậu tuy rằng tồi, nhưng nếu có thể cho thêm chút nhiệt tình vào đó, nhất định càng xuất sắc, càng nổi bật hơn." Các tác phẩm do Đình Nhân thiết kế trước giờ rất được hoan nghênh, nhưng cho rằng Đình Nhân vẫn chưa phát huy được hết tài năng của mình.

      Tuy biết rằng BộiNy say, nhưng chính những lời lòng khi say đó khiến Đình Nhân sửng sốt bàng hoàng. biết tác phẩm của mình còn chưa đủ hoàn mỹ, luôn cảm thấy được như thiếu cái gì đó, cái đó chính là nhiệt tình sao?

      Chu Bội Ny hào hứng vỗ vỗ lên lưng , "Đình Nhân, đừng kiềm chế bản thân mình nữa, cậu phải can đảm tìm 1 tên đàn ông để lên giường , cho dù chỉ là tình đêm cũng tốt, cần ép buộc phải bỏ ra tình cảm chân , như vậy mới có thể quên hết thảy mọi buồn đau!"

      "... tìm đàn ông để lên giường?"

      Đối với đề nghị tình đêm này khiến trợn to mắt ngạc nhiên. Làm sao có thể tùy tiện tìm đàn ông sau đó dẫn dụ họ lên giường? cảm thấy hai gò má mình nóng rực lên, biết tại vì rượu hay vì ngượng ngùng.

      "Mình nghĩ cậu biết cách bắt chuyện với đàn ông đâu, đúng ?" Chu Bội Ny ngà ngà say lè nhè, "Rất đơn giản thôi, chỉ cần hỏi đối phương câu có muốn lên giường với em ? là xong chuyện, nhưng mà phải ghi nhớ cho kĩ, được cho đối phương biết tên tuổi cũng như cách thức liên lạc với cậu, bởi vì chỉ là tình đêm, là trò chơi mà thôi, cho dù đối phương có thích cậu cũng đừng cho là , bởi tình cảm mãnh liệt nhất thời kia mau chóng qua rồi họ cũng quên mất."

      "BộiNy, em bậy cái gì đó?"

      Bạn trai Chu Bội Ny lúc này mới trở lại ngồi cạnh bạn mình, vừa rồi mới chạy ra ngoài nghe điện thoại, kết quả là khi trở lại vô tình nghe được bạn mình xúi giục Đình Nhân lên giường với đàn ông, còn dạy ấy cách dẫn dụ đàn ông, biết chắc người của mình say khướt.

      Vừa nhìn thấy trở lại, BộiNy lập tức ôm chầm lấy thân mật, giọng ngà ngà say làm nũng, "Đan Tư Ni tiên sinh quý, sao lại lâu thế hả, em nhớ muốn chết."

      Trước đây chỉ khắc, vẻ mặt của còn hung hăng chỉ bảo Đình Nhân tìm đàn ông lên giường, giờ phút này lại hoàn toàn biến đổi trăm phần trăm thành tiểu nữ nhân hiền hòa, vẻ mặt hạnh phúc dựa vào lòng bạn trai.

      " là hết cách với em mà." Đan Tư Ni cười cười âu yếm hôn bạn .

      Nhìn thấy hai người trước mặt tuy rằng quen nhau nhiều năm mà vẫn còn ngọt ngào ân ái đến vậy, Lam Đình Nhân vô cùng hâm mộ.

      Đan Tư Ni là con lai mang hai dòng máu Trung và Mỹ, mặc dù cực kì đẹp trai, nhưng khuôn mặt rất cương nghị, mà Bội Ny càng cần phải , chỉ cần nhìn mái tóc tém ngắn của biết là người rất cá tính, nghiệp hai người tại rất thành công nên tính toán quyết định cuối năm nay kết hôn.

      Tất cả mọi người đều hạnh phúc như vậy, tự nhiên nỗi chua xót muốn cố quên kia chợt dâng trào mãnh liệt.

      Uống xong ly bia trong tay, Lam Đình Nhân cầm bóp da và cái áo khoác của mình vắt ghế đứng dậy, chuẩn bị rời .

      "BộiNy, Đan Tư Ni, trễ quá rồi, có lẽ mình phải về thôi." chút say, hơn nữa trong quán bar tràn ngập mùi khói thuốc nồng nặc, khiến đầu cảm thấy có phần choáng váng.

      Nghe bạn mình phải rời khỏi, khuôn mặt say rượu của BộiNythoáng kinh ngạc, "Làm ơn tiểu thư, tại chỉ mới hơn 10 giờ, sớm như vậy mà cậu muốn về sao? Hơn nữa phải cuối tuần này Chân Nhân cắm trại dã ngoại với bạn bè rồi sao? Cậu về nhà cũng chỉ có mình, đừng , chúng ta tiếp tục uống nào." Chân Nhân là em của Đình Nhân, là sinh viên học viện quản lý Xan Lữ.

      Mẹ của hai người mất từ rất sớm, cả người cha ba năm trước cũng qua đời, trước mắt hai chị em dựa vào nhau mà sống, cho nên Đình Nhân đặc biệt vô cùng thương em mình.

      "Nếu còn uống tiếp nữa mình say chết mất."

      "Say tốt, hôm nay say, ngày mai tỉnh lại, mọi việc buồn phiền đều quên hết." Chu Bội Ny càng giữ chặt để . "Chúng ta kêu thêm tá bia nữa nha."

      "Ngoan nào, em để cho Đình Nhân về trước, ở lại tiếp tục uống với em." Đan Tư Ni kéo tay bạn lại, sau đó ôm chặt lấy , bởi vì biết Đình Nhân cần phải về trước. "Đình Nhân,BộiNy cứ giao cho tôi, ra ngoài nhớ nhờ phục vụ gọi taxi giúp." Vì để bảo vệ cho khách nữ vào ban đêm hay say rượu, quán bar này hợp tác với công ty taxi chuyên nghiệp, phụ trách an toàn đưa khách nữ về nhà.

      "Tôi biết."

      "Đình Nhân, chờ chút." Đan Tư Ni cảm thấy hơi lo lắng, liền gọi níu lại, tuy rằng trông có vẻ vẫn còn tỉnh táo.

      "Chuyện gì?"

      chìa ngón trỏ cùng ngón giữa, "Có mấy ngón?"

      "Có thiệt nhiều ngón tay nha." Chu Bội Ny ở bên cạnh lập tức đáp trước.

      Lam Đình Nhân cười cười, "Là hai a."

      "Được rồi, có say, chỉ có ấy say, đường cẩn thận nhé."

      "Uhm."

      tay cầm bóp da, tay cầm áo khoác, Lam Đình Nhân xoay người rời khỏi quán bar.

      ra khỏi quán, đầu Đình Nhân đột ngột trải qua trận choáng váng. Kì quái, ràng vừa lúc nãy ở bên trong còn rất tốt, tại sao vừa ra ngoài liền cảm thấy đầu óc như xoay tròn quay cuồng như vậy?

      Nhưng mà đêm nay uống ít nha, từ trước tới bây giờ đây là lần đầu tiên uống nhiều đến như vậy.

      Đột nhiên trận gió lạnh nhè thổi tới, khiến gương mặt hây hây đỏ đỏ nóng rực của vì say rượu như dịu mát hơn, làm thấy dễ chịu thoải mái hẳn.

      Vì thế quyết định dạo lát để đầu óc tỉnh táo lại, đến đầu phố mới gọi taxi trở về.

      Khi đến cua quẹo nơi đầu phố, chỗ này so với con đường ban nãy có nhiều người đông đúc lại, con phố này trầm lặng yên tĩnh hơn hẳn. Như vậy cũng tốt, có nhiều người, có thể hưởng thụ càng nhiều gió lạnh thổi đến.

      Lam Đình Nhân nhắm mắt tận hưởng cảm giác dịu mát của từng ngọn gió đêm lần lượt thổi tới, giống như lúc đương trời nắng gắt nóng nực được ngâm mình trong hồ nước mát lạnh, toàn thân cảm thấy vô cùng khoan khoái, chẳng trách được những chú cá bơi lội trong nước lúc nào cũng mang bộ dáng nhanh nhẹn tung tăng vui sướng, bởi vì cảm giác đó là quá tuyệt vời.

      Bỗng nhiên hai tay vung lên giang ngang, cảm thấy chính mình như biến thành con cá tự do bơi lội vẫy vùng trong nước.

      "Tôi là con cá, bơi qua bơi lại, bơi qua bơi lại." khua múa hai tay, thân thể cũng theo nhịp đong đưa, "Tôi là con cá, bơi qua bơi lại, dạo chơi..." Đột nhiên nghe được tiếng đàn ông cười, buồn bực mở mắt ra nhìn thấy người đàn ông cao lớn đứng cách mình chừng hai ba thước. Tự khi nào nơi đó xuất người vậy?

      muốn nhìn hơn diện mạo của người đàn ông kia, nhưng đôi mắt trong tình trạng ngà ngà say thể nắm bắt được đúng tiêu cự, hơn nữa người kia đứng ngược hướng ánh sáng, bởi vậy hoàn toàn thấy được đối phương, chỉ mơ hồ cảm nhận dường như ta nhếch miệng cười. ta cười nhạo sao?

      Người đàn ông kia nín cười lên tiếng, "Đừng để ý đến tôi, cứ tiếp tục ."

      ta quả nhiên là cười nha! Miệng bẹt ra, ", tôi bơi nữa."

      " bơi nữa? Ha ha ha" Người đàn ông kia lại càng cười rộ thành tiếng.

      Lam Đình Nhân cảm thấy bối rối, " là khó hiểu nha, tôi bơi cũng cười, bơi cũng cười."

      "Đó là vì trông rất đáng ." ta vẫn cười như trước.

      ", tôi tuyệt đối chút đáng . Nếu Lục Học Hanh kết hôn với Xảo Lệ." Có lẽ bởi vì say nên thẳng thắn hơn nhiều.

      Người đàn ông kia biết trước mặt mình say xỉn, tiếp theo lại nghe mấy lời lẩm bẩm của , lập tức hiểu ra nguyên nhân tại sao lại chuốc say mình như thế. Bạn trai kết hôn, nhưng dâu lại phải là ấy!

      "Đồ của làm rớt này." tiến đến phía trước, cúi người nhặt vật gì đó mặt đất lên.

      Đồ làm rớt? nghi hoặc xoay người lại, nhìn về phía , chỉ thấy nhặt lại bóp da cùng áo khoác vô tình đánh rơi đất.

      "A? Áo khoác và bóp da của tôi lúc nào lại rớt dưới đất nhỉ?" Xem ra say quá rồi, hoàn toàn phát ra việc này.

      "Vừa rồi trong lúc bơi lội có lẽ để mấy thứ này sang bên."

      " vậy ?" đắn đo nghĩ lại, hình như là vậy a.

      Người kia tới gần bởi vậy lúc này nhìn rất diện mạo của ta. ta có gương mặt cực kì tuấn tú, khác hẳn với Lục Học Hanh nho nhã, ôn nhu, ta khiến người khác cảm thấy bản thân ta rất điềm tĩnh, nhưng lại có chút năng tùy tiện, là mâu thuẫn, có lẽ bởi vì nụ cười mỉa mai khóe miệng kia, nhưng cũng phải ta quả người đàn ông dễ nhìn nha.

      " trông đẹp trai nha~" ngây ngô cười cười ra suy nghĩ trong lòng.

      "Thiệt sao? Cám ơn lời khen của ." Người kia cười cười, đem bóp da và áo khoác trả lại cho chủ, "Cầm lấy , nhớ cẩn thận đừng làm rơi nữa."

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      1.2

      "Uhm." ngoan ngoãn nhận lại đồ đạc của mình.\

      " ở đâu thế? Để tôi giúp gọi xe." ấy say như vậy, nếu để mặc kệ mình đường như vậy rất nguy hiểm, hi vọng say đến nỗi mình ở đâu cũng nhớ .

      "Con người tốt nha, bộ dạng lại vừa soái, vừa ôn nhu, chuyện cũng mềm mỏng dễ nghe." Lam Đình Nhân lắc lắc cái đầu sắp sửa lâm vào tình trạng u mê lần nữa, sau đó chợt nhớ tới cuộc thảo luận cùng Bội Ny trong quán lúc nãy, nếu cần tuyển đối tượng cho đêm tình, người đàn ông ở trước mặt là lựa chọn tốt a~...

      Thuận theo những chuyện nghĩ trong đầu, theo bản năng, bắt đầu mở miệng câu dẫn như BộiNy chỉ giáo, " có muốn lên giường với tôi hay ?"

      "Cái gì?" giật mình hỏi lại.

      "Tôi hỏi có muốn lên giường với tôi hay ?" BộiNy bảo như vậy mà, lẽ ta nghe hiểu sao?

      " say quá rồi."

      "Tôi có uống rượu." chỉ cảm thấy đầu mình có chút choáng váng thôi, để chứng minh là mình say, đưa tay ra làm kí hiệu chữ V, " xem, đây là hai ngón tay nha, tôi có say, tôi rất là tỉnh táo."

      Người đàn ông kia khẽ mỉm cười, bị động tác thẳng thắn đáng của làm cho tức cười.

      Nhìn thấy cười mỉm, cũng ngây ngốc hỏi, " vì sao lại cười?"

      "Bởi vì là đáng ."

      "Vậy đồng ý lên giường với tôi sao?"

      "Được, chúng ta mau ."

      Lam Đình Nhân nửa tỉnh nửa say theo người kia đến phòng.

      "Phòng của lớn nha."

      "Đây phải là phòng của tôi, đây là phòng ở khách sạn."

      "Phòng dành cho khách?" xoay đầu nhìn lượt quanh phòng, lại thấy đầu mình càng choáng váng hơn, chịu nổi lượng rượu uống, cơ thể xiêu vẹo như muốn nghiêng đổ về phía sau.

      "Cẩn thận."

      vội vàng tiến lên đỡ lấy , nhưng mất đà, cả hai lập tức ngã sóng xoài giường, hai thân thể tự nhiên đụng chạm lẫn nhau, Lam Đình Nhân sững sờ nhìn .

      " có việc gì chứ?"

      ngọt ngào cười, "Uhm, sao cả. Cám ơn cứu tôi."

      " cần khách sáo." Dịch Thương Duệ ôn nhu vén mấy sợi tóc mai trước trán của ra sau tai, lộ ra gương mặt trắng hồng nhắn xinh xắn.

      Tuy rằng phải là mỹ nữ làm người khác lập tức bị quyến rũ, nhưng khuôn mặt nhắn tinh tế, lại còn xinh đẹp thanh tú, đặc biệt giờ phút này bộ dáng trông ngây ngốc đáng .

      Tối nay muốn tìm chỗ ngồi uống rượu, ngờ bắt gặp được người uống say, "mỹ nhân ngư" tóc dài nằm mặt đất "bơi lội". Trước giờ rất ít khi chủ động bắt chuyện với con , đặc biệt là những uống say, lần này ngoài ý muốn, những vậy còn đáp ứng cầu của , dẫn về khách sạn mình ở.

      Tại sao?

      Hình như cũng có nguyên nhân đặc biệt gì, có lẽ do hứng thú nhất thời mà thôi! Dù sao cũng chưa từng được gặp "mỹ nhân ngư" đất liền, cũng có nghĩa là từng gặp mỹ nhân ngư ở ngoài biển.

      đáng , làm cho thân thể vô cùng kích thích, nhàng cúi xuống hôn bờ môi của .

      Lam Đình Nhân theo bản năng khẽ liếm liếm nơi vừa hôn qua, cảm giác kì lạ, nhưng hề chán ghét nó.

      " có thể hôn tôi lại lần nữa ?"

      "Đương nhiên thành vấn đề." Dịch Thương Duệ nhanh chóng lật người, thay đổi vị trí, đem áp chế dưới thân mình, sau đó đáp ứng cầu của , lần nữa hôn lên đôi môi đào mềm mại kia.

      Đôi môi kia mềm mại cuốn hút, làm càng muốn nhiều hơn nữa, đầu lưỡi ẩm ướt của tham lam tiến vào cái miệng nhắn của , luồn lách vào bên trong, trêu đùa cùng cái lưỡi non nớt kia, nụ hôn ngày càng sâu và kéo dài.

      Lam Đình Nhân tuy là người bị động nhận nụ hôn của , nhưng chút chán ghét nó, nó khiến bị kích thích tê dại, đạt đến khoái cảm, thậm chí còn có vài phần hưng phấn, vì thế tự nhiên theo bản năng đáp lại .

      "Ưm..." say sưa mê muội phát ra những thanh đam mê, hơi thở ngày càng dồn dập.

      Cho đến khi cả hai đều thể thở nổi được nữa, Dịch Thương Duệ mới luyến tiếc mà buông ra, để cả hai có thể lấy lại hơi sức.

      nằm ngửa ra giường thở hổn hển, nụ hôn của tựa hồ khiến cho đầu óc của càng thêm phần mụ mị, còn đủ sáng suốt nữa.

      Nhìn thấy khuôn mặt nhắn của ửng hồng ngại ngùng, ánh mắt mơ màng, hơi thở dồn dập, bộ dạng vô cùng đáng khiến Dịch Thương Duệ nhịn nổi nhàng hôn vào hai gò má trắng hồng nõn nà, đồng thời cũng cảm nhận được cơ thể mình bắt đầu rục rịch.

      "Thế nào, có hài lòng với nụ hôn của tôi ?"

      "....Ừm." Lam Đình Nhân đỏ mặt gật gật đầu, quả hề có chút chán ghét nụ hôn kia. "Nhưng mà phải đợi chút nữa tôi mới có thể tiếp tục hôn , bởi vì đứt hơi mệt chết được."

      nhếch môi cười khẽ, rất đáng , đáng đến nỗi lập tức muốn mình phải trở thành con mãnh thú, " sao, em cứ hít thở, tôi có thể hôn tiếp những nơi khác." xong, lần tay tháo từng mảnh y phục người .

      hơi choáng váng, "Hôn nơi khác?"

      "Đúng, hôn ở chỗ khác." nhanh chóng cởi bỏ chiếc áo bên ngoài mặc, cả áo lót cũng được buông tha, hai ngọn bồng đào trắng tròn đẫy đà lõa lồ ra trước mặt .

      là khiến người phải mê muội! ngờ nhìn bên ngoài mảnh khảnh như thế, sau khi lột bỏ hết những quần áo rườm rà bên ngoài, bên trong còn lại là thân hình đầy đặn gợi cảm, hai nụ hoa hồng hồng đỉnh gò bồng trắng nõn càng thêm phần quyến rũ. Sau vài giây rung động trước vẻ đẹp mỵ tình kia, cúi đầu từ từ mút lấy nụ hoa e ấp kia.

      hề nghĩ tới nơi khác mà chính là bộ ngực sữa của mình!

      rất muốn mở miệng ngăn cản , bởi vì hôn ở nơi này càng khiến thể thở nổi, nhưng mà từng cái mút, từng cái liếm vui đùa của làm trong cơ thể xuất thứ khoái cảm lạ kì, hơi thở của càng trở nên hỗn độn, thể mở miệng nổi được nữa, những thứ có thể bật ra là những tiếng rên rỉ.

      "A....Ưm...."

      Hương vị ngọt ngào từ càng kích thích hormone nam tính trong , lòng ham muốn trong ngày càng mãnh liệt khiến ngừng ngậm chặt mút đôi nhũ hoa kia càng sâu, càng lâu như thể muốn từ bỏ, nghe được những thanh mụ mị phát ra từ khiến mỉm cười hài lòng.

      Chỉ mới như thế này mà ấy rên rỉ thỏa mãn đến như vậy, nếu như là thế kia ..... lần tay xuống phía dưới từ từ vén chiếc váy của lên, bàn tay bắt đầu chu du khám phá nơi sâu kín ở đáy quần trong, từng ngón tay dài tà mị vui đùa nơi vùng nữ tính mềm mại thầm kín....

      "... được!" thân mật quá mức này khiến Đình Nhân kinh hoảng, giọng trở nên yếu ớt, thân thể khẩn trương run rẩy thôi.

      "Sao lại run như vậy hử? Thực kích thích lắm sao?" cảm thấy chán ghét phản ứng này của , dù sao loại con chuyên tìm đàn ông để vui đùa tình đêm, dù phải trải qua trăm trận đánh lớn , ắt hẳn ít nhất cũng chẳng phải là xử nữ gì. Nhưng mà lại có phần thích thú khi run rẩy nằm dưới thân mình, bởi vì cảm giác như bản thân mình càng tăng thêm phần kích thích.

      Mắt chăm chú quan sát phản ứng của , gương mặt tuấn tú kia khẽ nhếch môi cười quỷ dị, đầu ngón tay lần lần đâm sâu hơn vào cơ thể ....

      "Đau...." Lam Đình Nhân nhăn mặt lại, đau đớn thốt lên.

      Trong nháy mắt Dịch Thương Duệ vội dừng ngay hành động kia, hai hàng lông mày chau lại nghi hoặc. Vốn nghĩ có lẽ là quá mức khẩn trương hoặc hưng phấn, nhưng hình như phải như vậy.

      "Đây phải là lần đầu tiên của em chứ?" hỏi trực tiếp.

      Mặt ửng đỏ, lập tức ngoảnh đầu nơi khác, hai tròng mắt đen trắng chớp chớp lượn lờ, nhưng cũng thể tránh được cái nhìn nghi hoặc từ đôi mắt đen bóng kia.

      Biểu xấu hổ cực độ của thay cho câu trả lời, nghĩ tới đây lại là lần đầu tiên của , nhưng mà đối diện với vẻ mặt đáng kiều mỵ của , nếu có thể, muốn có được lần đầu tiên của mình nhàng và tuyệt vời.

      đứng dậy cởi bỏ quần áo của chính mình, vật đàn ông kia từ sớm oai dũng sẵn sàng chờ đến lúc ra quân, trở lại giường, sau đó kéo bàn tay bé của đặt ngực mình, "Em cũng có thể vuốt ve tôi."

      ", được...." thẹn thùng bối rối! Tuy trong đầu ra sức phản đối, nhưng bàn tay bé kia cứ theo bản năng ngược lại với lý trí, tò mò sờ soạng thân thể nam tính kia.

      biết nghe lời nha! lập tức hôn cái như tỏ ý khen thưởng, bắt đầu giả vờ đổi đề tài thu hút chú ý của , vật đàn ông kia từ từ len lén tiến vào nơi ẩm ướt nữ tính kia.

      "Tôi tên là Dịch Thương Duệ, thế còn em?"

      "Tôi...." Cảm nhận được từng bước mãnh liệt tiến vào sâu trong người, Lam Đình Nhân hoảng loạn thể tập trung nghe được gì, "Tôi... tôi biết."

      "Em tên là gì?" lại tiếp tục đẩy mạnh.

      khẽ nhăn mặt, yếu ớt trả lời, "Tôi...tôi tên là Lam Đình Nhân."

      "Lam Đình Nhân?" Trong ánh mắt Dịch Thương Duệ thoáng lên tia sáng kì quái. lẽ là...

      Nghe được ta lặp lại tên mình, mới sực nhớ ra việc, " xin lỗi, phiền hãy quên tên của tôi , BộiNy thể để đối tượng tình đêm biết tên và số điện thoại của mình."

      " sao?" cười ôn nhu, "Thế em phải nhớ kĩ tên của tôi, Dịch Thương Duệ."

      "Dịch Thương Duệ." lặp lại theo lời .

      "Đúng, là người đàn ông đầu tiên của em."

      Dịch Thương Duệ phát đối với từng lời của càng khiến thêm hưng phấn, lưng ngồi thẳng dậy, hoàn toàn hòa nhập chiếm giữ nơi sâu kín tận cùng cơ thể , gương mặt tuấn kia lần nữa phủ lên đôi môi đỏ mọng gợi cảm của , nụ hôn vô cùng ôn nhu dịu dàng như muốn lấy hết những cảm giác thoải mái còn lại trong .

      biết ngày mai sau khi tỉnh rượu, đối với chuyện đêm nay còn nhớ lại được bao nhiêu, nhưng chắc chắn bản thân mình nhớ mãi cuộc tình ngắn ngủi đêm nay. Từng đường nét cơ thể lần lượt đều bị in dấu qua, sau khi nhận thức được hoàn toàn thích ứng với cơ thể của mình, ra sức kịch liệt hết lần này đến lần khác suốt đêm...

      Lam Đình Nhân khép hờ mắt, nằm xụi lơ giường.

      Đầu vẫn quay cuồng với hơi nóng từ cơ thể người kia, thậm chí tại nhiệt độ ấy càng tăng, khiến trở nên mụ mị mơ hồ biết cuộc hoan ái mãnh liệt vừa rồi liệu là hay chỉ là ảo tưởng.

      Thần trí của cứ mơ màng, hơn nữa toàn thân mỏi mệt, chỉ muốn lập tức ngủ ngay, nhưng lại muốn tắm qua lần bởi vì các lớp quần áo mặc vào cứ dính chặt vào cơ thể vì mồ hôi vẫn ngừng tuôn, nhưng quả còn đủ sức để gượng dậy được nữa.

      đắn đo suy nghĩ, đột nhiên có cảm giác mình bị bế xốc lên từ dưới giường, mở toang mắt há hốc miệng, "...?"

      "Đừng lo lắng, tôi chỉ muốn ôm em vào phòng tắm để chà rửa thân thể sạch , lên giường ngủ được thoải mái hơn."

      Tắm? Thoải mái giường ngủ? nghe vậy rất cảm động, trong lòng cảm ơn vì ta đối với tốt như vậy, bởi vì hai việc này là điều tại muốn làm nhất.

      Dịch Thương Duệ nhàng bế đặt vào chiếc bồn tắm có thể chứa được hơn người trong phòng tắm, ngạc nhiên nhìn ngắm rồi nhịn được phải thốt lên, " lớn a~."

      Nước trong bồn ấm vừa phải, tựa đầu vào phía đầu dốc của bồn tắm, mắt nhắm hờ lại, hưởng thụ cảm giác thoải mái từ dòng nước ấm mang lại, cảm thấy thân thể mệt mỏi của mình khá hơn rất nhiều.

      "Nước có đủ ấm ?"

      "Vừa rồi a." Sau khi trả lời, mới nhận thức được còn người khác trong phòng tắm, vì thế bàng hoàng mở mắt, vừa lúc thấy cởi bỏ chiếc áo ngủ bên ngoài, khiến cảm thấy giật mình hỏi nhanh, "... định làm gì thế?"

      "Làm gì? Đương nhiên là tắm rồi." mỉm cười nham hiểm, "Em phải muốn mình độc chiếm cái bồn tắm lớn như vậy chứ?"

      " phải, nhưng mà tôi nghĩ tốt hơn nên đợi tôi ra ngoài ...A!" chỉ mới được nửa chiếc áo người lột bỏ hết, kinh hoàng thất sắc kêu lên tiếng, lập tức lấy tay che mặt lại, bởi vì .... tại mặc gì bên trong!

      "Cùng nhau tắm lãng phí thời gian nha." lập tức bước vào bồn, từ từ ngồi xuống bên cạnh .

      " phải chuyện lãng phí thời gian hay , mà là...." len lén nhìn qua khe hở mấy ngón tay thấy yên vị trong bồn tắm với mình, nỗi kinh hoàng trong lòng lại gia tăng thêm.

      Tuy rằng những chuyện nên làm bọn họ đều làm, nhưng đối với ta vẫn là người lạ, hai người thân mật tắm rửa cùng nhau như vậy, ngại ngùng mới là lạ nha.

      Nhìn thấy dùng bàn tay bé che lại khuôn mặt thanh tú của mình, Dịch Thương Duệ nhịn được cười khẽ. Thiệt là quá đơn thuần a, khiến muốn bắt nạt thêm tí nữa nha. nắm lấy bàn tay kéo xuống, "Sao em lại thẹn thùng vậy hả, phải bất kì chỗ nào cơ thể tôi vừa nãy em cũng đều sờ qua sao?"

      Lam Đình Nhân nghe vậy càng thêm xấu hổ, miệng nên lời.

      Tóm lại, lúc nãy là lúc nãy, bây giờ là bây giờ, hề giống nhau a, thể cùng tắm với người đàn ông xa lạ được.

      Vì thế giãy giụa, giật tay lại khỏi tay , giống như chú chim sợ cành cong, kích động đứng lên dự tính rời khỏi, "Tôi tắm xong rồi, tôi ra ngoài trước..." biết là do chưa tỉnh rượu hẳn, hay là do ngồi trong bồn tắm quá lâu, vừa đứng lên thấy đầu óc choáng váng, bước lảo đảo, rồi ngã xuống lần nữa.

      Dịch Thương Duệ thích thú đỡ lấy thân hình mảnh mai kia, ôm chặt lấy vòng eo nhắn của , bế ngồi lên đùi của mình, tuy rằng đầu vẫn còn hoa lên nhưng Lam Đình Nhân vẫn khá là ngại ngùng, chỉ đành áp mặt vào ngực nghỉ tạm.

      "Bắt được mỹ nhân ngư rồi nhé." ôm trong lòng, miệng cười cười.

      "Mỹ nhân ngư?" Ngẩng mặt lên, nhìn thẳng vào mắt , ba chữ mỹ nhân ngư của khiến khá kinh ngạc, vì đó là tên tác phẩm tâm huyết của .

      "Sao em nhìn tôi kinh ngạc thế? lẽ em mỹ nhân ngư sao?" nhàng hôn lên gương mặt còn đờ đẫn kia.

      "Tại sao lại gọi tôi là mỹ nhân ngư?" muốn biết.

      "Vì sao?" Tuy rằng hiểu vì sao lại tò mò muốn biết, nhưng cũng dịu dàng giải thích, " phải vừa rồi em mới bơi lội ở ngã tư đường sao?" nhàng túm lại mái tóc đen bóng của trôi bềnh bồng mặt nước, "Hơn nữa mái tóc dài xinh đẹp này càng khiến người ta có cảm giác giống như gặp được mỹ nhân ngư , tiên cá phương Đông huyền bí."

      "Mỹ nhân ngư phương Đông?"

      "Đúng vậy, mỹ nhân ngư đáng của tôi." ra những đáng lúc đỏ mặt, mà bộ dạng ngây ngốc cũng quyến rũ kém, khiến người nào đó chỉ muốn kéo vào lòng, ăn sạch ngay trong bồn nước ấm áp này...

      Tất cả dục vọng vừa phóng thích hết ban nãy lại nổi lên lần nữa, vật đàn ông của như bị kích thích cực độ, giữ chặt vòng eo thon gọn của , bàn tay to lớn khỏe mạnh khẽ nâng lên, môi bá đạo chiếm lấy môi , mấy ngón tay tinh nghịch lần tới giữa hai chân , từ từ xâm phạm vào nơi ẩm ướt kín đáo mềm mại kia....

      "A..." Mới lần đầu nếm thử mùi vị tình ái, Lam Đình Nhân hoàn toàn chống đỡ nổi khiêu khích cuồng loạn của , chỉ có thể yên phận đắm chìm trong nụ hôn nóng bỏng, tận hưởng khoái cảm.

      Dịch Thương Duệ khéo léo điều chỉnh lại tư thế của hai người, vật đàn ông bừng bừng sức sống tìm lối rẽ vào con đường hẹp, khàn giọng thào ôn nhu vào tai , "Nào, em từ từ ngồi vào nhé."

      ", được, tôi thể..." thẹn thùng, kích động dùng tay chụp nhanh giữ lại bàn tay của .

      "Em có thể mà, ngoan." Bàn tay to giữ lấy eo , giúp chậm rãi ngồi xuống, hòa nhập vào cơ thể mình.

      "A!" Hai người kết hợp hòa nhịp, càng thêm kích thích ngọn lửa dục vọng tăng cao, đạt đến khoái cảm tột đỉnh, ngày càng mụ mị quên hẳn cả xấu hổ ban đầu, chỉ có thể đắm mình say sưa rên rỉ trong sung sướng.

      Nhìn thấy gương mặt tuyệt mĩ đỏ lên vì lửa tình dục, thấy thái độ của có vẻ vô cùng thỏa mãn, lòng Dịch Thương Duệ càng thêm rung động, ngừng hôn , sau đó lại tiếp tục thâm nhập sâu hơn, cuồng nhiệt hơn vào cơ thể ...

      Hai người giao hợp tạo lên mặt nước thanh kì quái, nghe như chứa đựng thập phần đen tối, khiến ham muốn sâu sắc càng dâng mãnh liệt như thủy triều thể kiềm hãm được....

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      2.1

      Hơn mười giờ sáng hôm sau, Dịch Thương Duệ quấn cái khăn tắm quanh lưng mình, vừa mới ra khỏi phòng tắm, điện thoại trong phòng vừa lúc vang lên, sợ đánh thức người ngủ say giường, đứng tiếng chuông thứ ba vang lên liền lập tức nghe máy.

      Trong lúc nghe điện thoại, ánh mắt tự giác nhìn về phía nữ nhân nằm ngủ ở giường đối mặt với mình, chỉ thấy người cứ di chuyển thoải mái, sau đó trở người.

      Lam Đình Nhân nghiêng người, cái mền vốn dĩ đắp người lập tức bị tung ra xuống tới đùi, lộ ra tấm lưng tuyết trắng mảnh khảnh, cùng với cặp mông tinh tế mượt mà, mái tóc dài đến thắt lưng mềm mại chảy dài giường, dưới ánh mặt trời chiếu, tạo thành hình ảnh khiến người chói mắt, gợi cảm vô cùng, làm cho người ta có cảm giác như nhìn thấy mỹ nhân ngư nằm phơi nắng.

      "A lô." Dịch Thương Duệ trả lời trong microphone, tầm mắt vẫn trụ giữ lại người mỹ nhân ngư.

      "Dịch tiên sinh, tôi là Quang Khải, muốn nhắc ngài rằng sáng nay ngài có cuộc hẹn lúc mười giờ."

      Trương Quang Khải là trợ lý đặc biệt của , hai mươi bảy tuổi theo bên người làm việc cũng sắp được ba năm.

      Hành trình này sớm được lập kế hoạch, sáng hôm qua, sau khi đến Đài Loan, Quang Khải báo cáo qua lần với , đương nhiên có quên, chỉ là... tại, ánh mắt thể dời những đường cong gợi cảm mê người từ thân thể mềm mại quyến rũ nằm giường kia.

      Chỉ nhìn đơn giản như thế đủ khiến cho dục vọng trong cơ thể bắt đầu dâng trào.

      do dự thêm nữa, Dịch Thương Duệ thẳng: "Quang Khải, hủy bỏ tất cả hành trình hôm nay."

      "Sao ạ?" Trương Quang Khải ở đầu kia điện thoại vô cùng kinh ngạc.

      "Đúng, hủy bỏ hết lộ trình, còn nữa hôm nay tôi tiếp bất cứ cuộc điện thoại nào." Ý tứ Dịch Thương Duệ rất dễ hiểu, hôm nay hy vọng bị ai khác quấy nhiễu.

      Vị cấp kia ra mấy lời này rất ư là ung dung thoải mái, nhưng Trương Quang Khải lại càng cảm thấy hoang mang. "Dịch tiên sinh, xảy ra chuyện gì sao?"

      Hỏi như vậy là có nguyên nhân, phải ngày đầu tiên làm trợ lý cho Dịch tiên sinh, hiểu rất tính cách của sếp mình, trong lúc làm việc cầu đặt ra với bản thân rất khắc nghiệt, làm việc điềm tĩnh quyết đoán, Dịch tiên sinh rất ít khi hủy bỏ lịch trình làm việc lập ra từ trước của mình.

      Dịch tiên sinh so với lớn hơn bốn tuổi, hai năm trước tiếp quản xí nghiệp gia tộc "Tập đoàn Hoa Dịch", trở thành Tổng tài của Tập đoàn. Tập đoàn Hoa Dịch là tập đoàn của người Hoa nổi danh nhất thế giới, cũng là nước trong hai mươi xí nghiệp lớn nhất nước Mỹ.

      Tuy rằng Dịch tiên sinh bề ngoài thoạt nhìn có điểm bất cần đời, hơn nữa tuổi còn trẻ trở thành Tổng tài, nhưng thực tế nhân vật rất lợi hại. Nghe từ lúc bảy tuổi, hễ là hội nghị họp hành của công ty, cha đều lệnh cho cấp dưới an bày cái ghế cho ngồi bên quan sát, bởi vậy kinh nghiệm công tác của có thể có hơn hai mươi năm.

      Lần này Đài Loan công tác, dự tính ở lại hai mươi ngày, trừ bỏ chủ trì lễ khai trương của công ty con ra, còn có rất nhiều công việc phải xử lý, mặt khác cũng muốn nhân lúc ở Đài Loan tìm đối tượng hợp tác mới, hành trình có thể đặc biệt dày đặc và chặt chẽ.

      Nhưng mà lộ trình chặt chẽ như vậy lại muốn hủy , đoán rằng có phải có việc gì phát sinh hay ?

      " có việc gì, cần khẩn trương như vậy. Chẳng qua là vì đêm qua bắt được mỹ nhân ngư bơi lội mặt đất." Dịch Thương Duệ cười cười ra nguyên nhân bản thân hủy bỏ lịch trình.

      "Bắt được mỹ nhân ngư?" Trương Quang Khải đại khái hiểu được ý tứ của . Chính điểm ấy lại làm cho ta cảm thấy thực kinh ngạc. Dịch tiên sinh bởi vì người đàn bà mà hủy bỏ công tác? Đây là chuyên chưa từng từng có.

      Cho tới nay, Dịch tiên sinh chỉ có "bạn ", cũng có bạn cố định, từng đề cập qua tạp chí, thời gian của chỉ dùng để làm việc, lãng phí ở người của đàn bà. Về chuyện kết hôn, muốn chờ đến sau ba mươi lăm tuổi mới quyết định.

      Dịch tiên sinh lấy công việc làm cuộc sống như vậy, lại bởi vì phụ nữ mà hủy bỏ lịch trình công tác?

      "Mỹ nhân ngư của tôi còn ngủ, tôi muốn để ấy ở lại mình trong phòng."

      Lam Đình Nhân nằm giường hình như nghe được tiếng trò chuyện ồn ào của , chỉ thấy theo bản năng lấy tay ôm lỗ tai của mình, động tác này làm cho Dịch Thương Duệ nhếch môi cười khẽ.

      Mỹ nhân ngư của ta? Trương Quang Khải nghe thấy giọng của sếp dường như vô cùng hưng phấn lại càng kinh ngạc, cảm giác hình như sếp mình có vẻ rất thích mỹ nhân ngư ta đề cập. Chỉ sợ ngay cả chính ấy cũng biết ấy coi đối phương như vật sở hữu của mình.

      "Tôi muốn đánh thức ấy, quyết định như vậy ."

      "Vâng, tôi biết ạ."

      Trong lòng vẫn chất chứa hàng loạt nghi vấn, nhưng Trương Quang Khải cũng thêm cái gì, bởi vì tin tưởng sếp tự biết mình làm chuyện gì.

      Gác điện thoại xuống, Dịch Thương Duệ nhàng ngồi lên giường.

      Cứ như việc giờ phút này ngồi ngắm nhìn tấm lưng trắng trẻo trần trụi của cũng đủ khiến vui thích, nhưng vẫn khẽ kéo lại cái chăn trượt xuống đùi lên, nếu nó cứ còn tiếp tục tuột xuống như vậy, sợ khống chế được dục vọng của chính mình.

      Kéo đôi tay bé của Lam Đình Nhân đặt ở lỗ tai xuống, nhàng chỉnh lại tư thế của , giúp nằm thẳng lại ngủ thoải mái hơn, dù sao tối hôm qua quả khiến mệt chết.

      nằm nửa người ở giường, khẽ tựa vào bên người , khuỷu tay chống lên giường để giữ đỡ nửa người đó, bàn tay to vén lên vài sợi tóc mềm mại rũ xuống gương mặt thanh tú, ung dung thưởng thức vẻ đáng của mỹ nhân say ngủ.

      Tối hôm qua đêm nhiệt tình, làm cho cảm thấy thực thỏa mãn.

      Đột nhiên, vô tình thấy mấy vết đỏ đỏ như muỗi chích bộ ngực sữa tuyết trắng hơi lộ ra khỏi chiếc chăn đắp hờ, thoáng kinh hãi. Nếu nơi này như vậy, như vậy nơi đó có phải hay ... kéo hẳn chăn xuống, nhìn thấy nụ hoa hồng hồng bộ ngực sữa sưng đỏ, trong tâm thoáng đau lòng, tối hôm qua quả nhiên có phần hơi thô bạo chút.

      Đầu ngón tay thương tiếc khẽ chạm lên nụ hoa hồng tối qua bị cắn mút mà sưng đỏ, liệu cảm thấy thoải mái ? Động tác chạm khẽ của ngoài ý muốn lại đưa đến tiếng rên rỉ .

      "Ưm....."

      Lúc nãy nhìn trở mình giường, lại dùng tay bịt lỗ tai lại, biết bị điện thoại đánh thức, còn chưa thực ngủ say, bởi vậy đối với đụng chạm của mới có phản ứng, nhưng mà của tiếng rên của nghe tệ nha!

      Đôi môi nhếch lên nụ cười đầy tà mị, bàn tay to nhàng trượt xuống vuốt ve bộ ngực sữa của , lúc mạnh lúc âu yếm dịu dàng, hơn nữa đầu ngón tay đùa giỡn ác ý, rất nhanh sau đó tiếng rên rỉ kiều của phát ra càng lớn hơn nữa.

      "A... Ưm..." Quả rất muốn ngủ, thế nhưng Lam Đình Nhân thể bỏ qua thứ khoái cảm lạ lẫm mà tê dại kia, có mở mắt, chỉ lặng lẽ đắm chìm trong âu yếm ôn nhu ấy.

      "Phát ra tiếng kêu mất hồn như vậy, em muốn dụ dỗ tôi sao?"

      Dịch Thương Duệ đối với phản ứng nhiệt tình của cảm thấy cực kỳ vừa lòng, gương mặt tuấn mỹ khẽ cúi xuống, há mồm ngậm lấy nụ hoa cương cứng lên của .

      Những đợt mút ngậm ấm thân mật mang đến kích thích khoái cảm mãnh liệt, khiến cả người Lam Đình Nhân run rẩy, đồng thời cũng mí mắt nặng trĩu khẽ hé mở.

      Gương mặt tuấn kia nhàng ngẩng lên, Dịch Thương Duệ cười cười hỏi: "Em tỉnh rồi sao? Mỹ nhân ngư của tôi."

      "Hở? Mỹ nhân ngư?"

      Lam Đình Nhân mang theo ánh mắt còn ngái ngủ hoang mang nhìn , chuẩn bị lại nhắm mắt tiếp tục ngủ, như là nhớ được lại chuyện quan trọng gì, vội vàng mở to mắt ra, hoàn toàn còn chút buồn ngủ, thay vào đó là hoảng sợ.

      "A!"

      sợ hãi kêu tiếng, nắm chặt chăn giường mình.

      " ... là ai? Sao lại ở giường của tôi?"

      "Ở giường của em?"

      Đối mặt với kinh hoảng của , Dịch Thương Duệ chỉ cười .

      " xin lỗi, nơi này là khách sạn tôi trọ, cho nên đây phải là giường của tôi mới đúng nha!"

      "Giường của ?"

      Lam Đình Nhân đưa mắt nhìn nhanh bốn phía. Nơi này phải phòng của ? Như vậy tối hôm qua phát sinh quan hệ cùng người đàn ông đứng trước mặt này, đó phải chỉ là nằm mơ sao?

      Cuối cùng chuyện tại là mộng hay chuyện tối qua mới là mộng?

      "Em quên chuyện tối hôm qua chứ?"

      Dịch Thương Duệ đưa tay muốn sờ mặt , lại bị né tránh. Nhưng do Lam Đình Nhân khẩn trương quá mức, cả người mất trớn ngã nhào xuống đất, làm cho muốn giữ lại nhưng cũng chậm bước, kịp đỡ.

      "A!" Khuỷu tay đụng vào sàn, cảm giác đau làm cho hiểu được giờ phút này phải cảnh trong mơ. Như vậy cùng người đàn ông kia phát sinh tình đêm?

      Dịch Thương Duệ lo lắng nhìn , "Em sao chứ?" bước xuống giường chuẩn bị kéo dậy.

      ", cần lại đây!"

      Lam Đình Nhân vội vàng ngăn lại tới gần.

      Tuy rằng có nghĩ tới nếu tỉnh lại, có khả năng quên chuyện tối hôm qua, nhưng mà nhìn thấy trước mắt như là quên hết thảy, hơn nữa vẻ mặt hoảng sợ khi nhìn , hiểu tại sao trong lòng Dịch Thương Duệ cảm thấy vô cùng khó chịu.

      thích khoảng cách xa lạ lúc này giữa hai người, dù sao cái cảm giác lúc bọn họ cùng vui vẻ giường thực hoàn mỹ.

      "Tối hôm qua tuy rằng em có hơi say , nhưng hẳn là đến mức quên hết tất cả mọi chuyện chứ?"

      cảm thấy hơi hờn giận, bởi vì dễ dàng quên như thế.

      "Tối hôm qua là em mở miệng hỏi tôi có muốn lên giường với em , em hẳn là còn có chút ấn tượng chứ?"

      Lam Đình Nhân nhìn , kí ức chậm rãi quay ngược thời gian trở lại tối hôm qua, đối với chuyện chính mình mở miệng mời lên giường, tựa hồ còn có chút ấn tượng.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      2.2

      "Sau tôi mang em về khách sạn tôi trọ, cũng là em xô tôi ngã lên giường trước, sau khi tôi hôn em, em còn muốn cầu tôi hôn em lần nữa, sau chúng ta liền thoát y làm tình, chuyện này em hẳn là còn nhớ chứ? Cuối cùng còn có mànUyên ương hí thủy* trong phòng tắm, chúng ta cùng nhau trải nghiệm nhiều loại tư thế nha......" (* cái màn 2 người tắm chung đấy ạ)

      "Ngừng! cần tiếp nữa!"

      bỗng dưng mặt đỏ lên. rằng mình nhớ mọi chuyện nha, ta có cần miêu tả ràng vậy chứ?

      Kỳ những chuyện mới , phải có ấn tượng, nhưng cứ nghĩ đó chỉ là ảo cảnh.

      Nhưng mà cho dù nó có xảy ra rồi, cũng cần phí sức nghĩ ngợi nhiều chi nữa, cứ trực tiếp quên là tốt nhất.

      "Em nhớ lại rồi sao?"

      " phải, cho dù tôi có ấn tượng nữa cũng chẳng sao, quan hệ giữa chúng ta chỉ là tình đêm, đơn giản chỉ là trò chơi giữa hai người lớn, về sau gặp lại nữa, cho nên cũng cần thiết phải nhớ mấy chuyện này." BộiNy như vậy.

      "Chỉ là tình đêm, chỉ là trò chơi sao?" Hai con ngươi đen bóng chợt tối hẳn, mặt Dịch Thương Duệ ràng vẻ hờn giận.

      Tuy rằng tối hôm qua cũng giữa bọn họ chỉ xảy ra tình đêm thôi, nhưng giờ phút này tiếng quên phát ra từ khuôn mặt nhắn đơn thuần lãnh đạm, biết tại sao, cảm thấy có chút khó chịu dằn vặt.

      "Đúng, chính là tình đêm, chúng ta hãy quên chuyện phát sinh tối hôm qua , cứ xem như nó chưa hề xảy ra."

      chỉ quên, hy vọng cũng có thể quên.

      Lam Đình Nhân chậm rãi đứng dậy từ dưới đất, vớ lấy quần áo chuẩn bị mặc vào để rời .

      nhanh giữ lấy chiếc chăn mỏng quấn quanh thân, đưa mắt rảo quanh phòng tìm lại bộ quần áo bị vứt tứ tung hôm qua, ngờ chăn quá dài, lại quá mức căng thẳng, vô tình sơ ý giẫm phải góc chăn, cả người ngã nhào vào lòng Dịch Thương Duệ ngồi bực tức giường....

      Dịch Thương Duệ có né tránh, ngược lại thuận theo thế để cho "đè ngã" mình ở giường.

      "Tối hôm qua em cũng là giống như vậy đẩy tôi gục ở giường, còn nhớ ? Sau đó chúng ta cùng nhau bắt đầu trò chơi lăn qua lăn lại giường." đưa tay ôm chặt lấy cái eo thon của , có vẻ như muốn lập lại trò chơi kia lần nữa.

      Sợ cơ thể mình lộ ra ngoài, Lam Đình Nhân nắm chặt chăn, chỉ có thể tùy ý ôm chính mình xoay vòng lại vòng, hai người cuối cùng dừng lại ở giữa giường, vị trí của cũng hoán đổi, biến thành ở bên dưới thân .

      "Em còn nhớ ? Có ấn tượng chút nào ?"

      Mặt Lam Đình Nhân càng thêm ửng đỏ. " bậy, chúng ta có chơi trò lăn qua lăn lại gì đó, khi đó là vì tôi......"

      " ra mọi chuyện em đều nhớ !" Dịch Thương Duệ cười tà quái, sau đó cúi xuống khẽ hôn môi .

      "Sau khi tôi hôn em, em với tôi điều gì hả?"

      "Tôi..." ngượng ngùng đỏ mặt, cắn cắn môi dưới.

      " nhanh lên!"

      Kéo đôi tay giữ chặt chăn của , đem chúng áp chế ở hai bên sườn , khác với ôn nhu tối hôm qua, giờ phút này giọng điệu Dịch Thương Duệ có chút cứng rắn. Ai bảo vừa mới rồi lãnh đạm muốn quên hết thảy mọi việc, chọc rất mất hứng, làm cho muốn bắt nạt nha.

      "Tôi nhớ ." Dù thế nào cũng muốn ra câu kia, câu đó là dọa người sợ mà.

      " sao? Như vậy tôi phải nên làm chút gì, giúp đỡ em nhớ lại chuyện tối hôm qua?" hạ tay quanh eo, làm động tác như muốn tháo chiếc khăn tắm quấn ngang hông ra.

      Nhìn thấy muốn cởi khăn tắm, Lam Đình Nhân hoảng hốt, liền trả lời: "Tôi nhớ , tôi có thể lại hôn tôi lần ?"

      Dịch Thương Duệ nở nụ cười. là đơn thuần nha. "Đương nhiên thành vấn đề!" Đáp ứng nguyện vọng của , nhàng cúi đầu hôn lần nữa.

      phải chỉ cần trả lời vấn đề là được rồi sao? Lam Đình Nhân muốn mở miệng chuyện, bất đắc dĩ lại bị cố chấp hôn càng sâu hơn, đầu lưỡi điêu luyện tấn công mút liếm miệng , trong lúc giãy giụa, trong đầu ràng còn nhớ cảm giác của nụ hôn nồng nhiệt, hôn khiến tim đập nhanh hơn, hô hấp dồn dập.

      "..." vẫn là như vậy vô lực chống đỡ, như trước bị nụ hôn sâu nóng rực như lửa khiến cho đầu óc choáng váng, ý thức bắt đầu tập trung nổi...

      "Reng! Reng! Reng!"

      Điện thoại trong phòng vô tình lại vang lên, tiếng reo chói tai, làm cho hai người giường say sưa hôn môi vội vã giật mình kinh sợ.

      "Reng! Reng! Reng!" Điện thoại vẫn vô tình reng, tựa hồ có ý dừng lại.

      Mặt Dịch Thương Duệ lãnh băng chỉ có thể trước hết buông người giường ra, qua tiếp điện thoại.

      Khi trở về khách sạn, sớm qua với nhân viên tiếp tân rằng tiếp bất kỳ cuộc điện thoại nào của khách, bởi vậy biết điện thoại này nhất định là do trợ lý của gọi tới.

      Vừa cầm lấy điện thoại, giận quát to: "Quang Khải, tốt nhất là cậu mau báo lại chuyện trọng yếu!" Bởi vì vừa mới đặc biệt với ta hôm nay muốn bị quấy nhiễu.

      Vì vậy biết hẳn là có chuyện trọng yếu Quang Khải mới dám gọi tới, nhưng dục vọng dâng trào mãnh liệt lại bị người khác đánh gãy ngang, làm cho thể tâm bình khí hòa* chuyện. (* ôn tồn nhã nhặn)

      Nét mặt bình tĩnh lại, nghe xong trợ lý báo cáo, thản nhiên đáp lại câu, "Tôi biết." Sau đó đưa mắt nhìn Lam Đình Nhân nằm ở giường, "Cậu cần mang qua đây, tôi qua phòng cậu xem là được."

      Gác điện thoại xuống, khoác vào áo ngủ của khách sạn, sau đó lại gần Lam Đình Nhân, nhìn khuôn mặt nhắn đỏ bừng của nằm ở giường, miệng ngừng thở hổn hển, khỏi bật cười. rất đáng !

      cúi xuống hôn lên môi , "Công ty bên Mỹ có văn kiện quan trọng cần xử lý, bây giờ tôi qua phòng trợ lý kế bên xử lý chút, em cứ nằm ở đây từ từ lấy lại sức, chờ tôi trở lại chúng ta tiếp tục!"

      Sau khi nghe thấy tiếng đóng cửa, hô hấp hơi hồi phục vững vàng, Lam Đình Nhân mới từ giường ngồi dậy.

      quá mất mặt! Chỉ là cái hôn mà thôi, toàn thân liền vô lực, thần phục ở dưới thân , thể tưởng tượng sau khi trở về... Nhớ tới chuyện "Uyên ương hí thủy" đề cập qua, trong nháy mắt nhiệt độ mặt lại tăng vọt!

      được! thể lại tiếp tục chờ đợi, tối hôm qua uống rượu, nhưng giờ phút này là thực rất tỉnh táo, thể lại tiếp tục trầm luân, tuy rằng nụ hôn của hoàn toàn khiến chán ghét...

      Nha, lại nghĩ lung tung gì rồi!

      Ảo não gõ gõ đầu, cho phép chính mình lại suy nghĩ mông lung, chạy nhanh xuống giường, tìm quần áo của mình rồi mặc vào bằng cách nhanh nhất, sau đó cầm lấy ví da cùng áo khoác đặt ở bên ghế, chạy trối chết rời khỏi phòng .

      ==

      "Chân Nhân, sao em trở về rồi?"

      Lúc Lam Đình Nhân về nhà, phát em vốn dĩ phải cùng bạn học cắm trại dã ngoại ở nhà, làm cho có chút kinh ngạc.

      "Học tỷ gọi điện thoại cho em, ấy giờ có việc, cho nên em phải đến khách sạn giúp ấy trực ban, tối nay tám giờ em mới về nha." Hai ngày này là ngày nghỉ của .

      Lam Chân Nhân là sinh viên học viện quản lý Xan Lữ, còn hai tháng nữa tốt nghiệp, trước mắt làm nhân việc phục vụ thực tập trong khách sạn.

      Chị em các diện mạo giống nhau lắm, tuy rằng đều di truyền khuôn mặt trái xoan nhắn thanh lệ, nhưng đôi mắt Lam Đình Nhân có vẻ tròn to, trong khi đứa em Chân Nhân lại có đôi mắt phượng hẹp dài giống mỹ nữ cổ đại, hơn nữa vì tiện cho công việc, cắt tóc ngắn, điều này làm cho chị em các bề ngoài thoạt nhìn càng khác nhau.

      "Ân, chị biết rồi."

      lúc Lam Chân Nhân chuẩn bị ra khỏi nhà, khẽ đưa mắt nhìn chị còn đứng ở cửa, có chút nghi ngờ hỏi: "Chị, chị tối hôm qua có về nhà sao? Em còn nhớ buổi sáng hôm qua làm chị cũng mặc bộ quần áo này."

      Tim Lam Đình Nhân đập mạnh. "Á, chuyện này......"

      " lẽ đêm qua chị ở lại công ty làm việc tăng ca?" Chị là nhà thiết kế trang sức, có đôi khi linh cảm nổi lên, hoặc là khách hàng muốn sửa chữa vật phẩm trang sức, thức đêm ở công ty làm việc.

      "...... Ừm." Lam Đình Nhân chột dạ gật đầu.

      "Nhìn bộ dạng của chị rất mệt mỏi giống như ngủ đủ giấc vậy, chị nhanh chút ngủ , em đây."

      "Em cẩn thận."

      Tiễn em làm xong, đóng cửa lại, Lam Đình Nhân nhõm thở ra. Vừa rồi bị Chân Nhân vô tình hỏi như vậy, thiếu chút nữa bị hù chết.

      Đối với quan tâm của em , cảm thấy thực áy náy, bởi vì bản thân mệt mỏi phải bởi vì ở lại công ty tăng ca, mà là... cùng người đàn ông xa lạ dây dưa tình đêm!

      Nếu Chân Nhân biết tối hôm qua làm chuyện gì, nhất định rất kinh ngạc, biết có khinh thường người chị này hay ? Dù có say đến thế nào cũng khôngnên cùng người đàn ông xa lạ phát sinh quan hệ chứ?

      lẽ hối hận vì việc xảy ra tối qua sao?

      Bản thân cũng ràng nữa, tâm trang bối rối phức tạp, thể tự mình lý giải được cảm giác tại.

      Quên , bảo phải cố gắng quên , sao vẫn còn nhớ mãi tới nó chứ?

      quyết định ngủ giấc ngon, sau khi tỉnh lại, mọi chuyện hết thảy đều qua .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :