1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Một đời ngọt ngào - Bạc Hãn Khinh Y Thấu (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Tên truyện: Đời Ngọt Ngào

      [​IMG]

      Tên gốc truyện: Nhất thế mật đường

      Tác giả: Bạc Hãn Khinh Y Thấu

      Editor: Ngọc

      Convert: Poisonic

      Số chương: 32

      Thể loại: đại, thanh mai trúc mã, sủng, sạch, HE.

      Giới thiệu nội dung:


      Cố Thiến Thiến: chúng ta ra quen nhau!

      An Thế Trúc câu môi cười yếu ớt: quả quen, chính là tuần trước chúng ta còn ngủ cái giường.

      ***

      Cố Thiến Thiến: lại gây trở ngại tôi đương! Tôi đùa giỡn với !

      An Thế Trúc nhíu mày, lại cười : chờ mong em đùa giỡn .

      ***

      Đây là câu chuyện xưa tốt đẹp: chàng trúc mã phúc hắc chờ đợi nàng thanh mai nhiều năm, ngụm nuốt luôn.
      Last edited by a moderator: 22/1/15

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1.1:

      Editor: Ngọc

      Cố Thiến Thiến vừa xuống máy bay, rất nhanh, đằng sau buộc tóc đuôi ngựa vung vẩy, nếu đuôi ngựa đủ dài, nhất định tưởng chính mình có hai vẻ mặt . ( đoạn này mình ko hiểu lắm, mong mọi người thông cảm )

      người đàn ông, mặc bộ quần áo thanh nhàn, dáng vẻ nhã nhặn, "Em , em muốn đâu? đối với thành phố B rất quen thuộc, có thể đưa em ."

      thiếu niên trẻ khác, nhuộm đầu tóc vàng, lỗ tai đeo cái khuyên kim cương, "Chú già, ông cũng tầm 40 tuổi , còn học người tán , ... , người đẹp, cho số điện thoại , cho em số điện thoại ?."

      "Cậu bạn trẻ, năm nay vừa 28 tuổi, cậu mới già, học người tán ..."

      Cố Thiến Thiến mím môi, nhanh hơn, đến chỗ lấy hành lý, nhàng thở ra, ở đó có chàng trai trẻ quen thuộc đến thể quen thuộc hơn, mặc áo ngắn tay trắng chữ T, dưới mặc quần hưu nhàn thoải mái, đứng nhìn ở nơi đó, ngang qua mang vẻ mặt xấu hổ mắt dính người , bác lớn tuổi ngang qua cũng đều khen ngợi hai tiếng "Chàng trai này đáng ".

      An Thế Trúc liếc mắt cái theo mọi người trông thấy Cố Thiến Thiến, người nào đó vốn lười biếng đứng nơi đó, lập tức tinh thần tỉnh táo, mắt đen sáng ngời, chính là lần thứ hai trông thấy Cố Thiến Thiến bị người đàn ông và thằng nhóc ở bên cạnh, mắt híp lại: ngừng, đến chỗ nào đều có thể gặp phải mấy người đàn ông.

      An Thế Trúc bước nhanh qua, thân thủ đem Cố Thiến Thiến bị hai người đàn ông vây quanh, túm đến trước mặt mình, liếc ánh mắt quét ngang hai người kia, An Thế Trúc lôi kéo Cố Thiến Thiến lấy hành lý.

      Cố Thiến Thiến cổ tay đau giật giật ra được, liền thuận theo An Thế Trúc kéo .

      An Thế Trúc vừa vừa quở trách : "Xuống máy bay cũng có thể trêu hoa ghẹo nguyệt."

      Lúc này đó hai người đàn ông muốn tiếc nuối rời , chàng trai trẻ tựa hồ còn muốn lên, Cố Thiến Thiến theo An Thế Trúc rút cánh tay khỏi tay lành lạnh hỏi: "Với có nửa điểm liên quan?"

      An Thế Trúc đúng lý hợp tình : "Thế nào liên quan? Mẹ em dặn dò tôi nhìn kỹ em, tại bọn buôn người rất nguy hiểm, xem hai người đàn ông kia trông có gì tốt."

      Cố Thiến Thiến trừng mắt nhìn , hừ tiếng.

      lần sảy chân ân hận cả đời, trước đây mới thiếu chút nữa bị dụ dỗ , An Thế Trúc có việc gì đều lấy việc này ra .

      Cho nên từ bé cùng nhau lớn lên là đáng sợ mọi chuyện của , đều như lòng bàn tay, có việc gì liền lấy ra để khinh bỉ .

      chỉ hành lý va li màu xanh nhạt, An Thế Trúc chạy tới, đem hành lý của lấy đến, sau đó đến bên người , hỏi: "Chỉ có từng này thôi?"

      "Lười lấy, qua hai ngày thiếu cái gì lại mua." Hai người rất nhanh đến bãi đỗ xe, xe An Thế Trúc là chiếc BMW trắng, đem hành lý Cố Thiến Thiến đặt ở trong cốp xe, liền ngoắc tay ý bảo Cố Thiến Thiến lên xe.

      9 năm trước bởi vì bà cố thân thể khỏe, Cố Thiến Thiến nhà ở thành phố B ở phương bắc chuyển đến nhà bà cố , ở thành phố C ở phương Nam , 9 năm lại quay về nơi này, Cố Thiến Thiến cũng có chút kích động, ngồi ở xe hết nhìn đông nhìn tây, bên cảm thán thành phố B quả nhiên ham bài bạc.

      Lúc này là 3 giờ chiều, tháng tám mặt trời như nung nóng mọi nơi, An Thế Trúc đưa chai nước cho , uống ngụm, An Thế Trúc thực tự nhiên tiếp nhận, cũng uống ngụm.

      Hai người đến tĩnh nước viên, tĩnh nước viên ở tại phía đông công viên tường vi, trong này có 88 căn nhà biệt thự lẻ loi, nhà An Thế Trúc ở nơi đây.

      Vừa mới đến cửa, chợt nghe thấy tiếng mẹ An:"Có phải tiểu xuyến đến hay Thiến Thiến?"

      Sau đó là vài tiếng chó sủa.

      An Thế Trúc lập tức nở nụ cười, Cố Thiến Thiến tự nhiên biết cười cái gì, cho nên nhìn An Thế Trúc tươi cười cảm thấy đặc biệt đáng ghét.

      Đó là con chó An Thế Trúc nuôi, tên cũng kêu Thiến Thiến.

      Thời điểm Cố Thiến Thiến 6 tuổi, khi đó An Thế Trúc 9 tuổi, bác An Thế Trúc cho con chó , con chó vừa sinh lâu, cả người mềm mềm, có đôi mắt đầy nước, thích chó , chó cũng thích , mỗi lần trông thấy của đều chạy tới vòng quanh rồi liếm liếm, vì thế An Thế Trúc liền gọi con chó là "Thiến thiến" .

      Lúc ấy Cố Thiến Thiến vì việc này còn khóc vài lần, sụt sịt mũi, nghĩ: chó đáng như vậy, vì sao chủ nhân chó lại chán ghét như vậy.

      Từ lúc có chó "Thiến thiến", liền thường xuyên xuất hình ảnh: An Thế Trúc có việc gì liền mang theo chó theo mình, tại trước mặt Cố Thiến Thiến, vừa vừa đắc ý kêu: "Thiến thiến —— "

      An Thế Trúc là chưa bao giờ kêu là "Thiến thiến" , luôn luôn gọi "Con nhóc thối, con nhóc chết tiệt kia, nhóc con, X con nhóc" hoặc là "Này" ý gọi, đương nhiên tại trước mặt trưởng bối, luôn khách sáo gọi nàng "Cố tiểu xuyến".

      Cố Thiến Thiến từ lúc biết tên An Thế Trúc tên đồng "Ta là heo", trong lòng liền lập tức cân bằng, nàng kêu tên của bình thường đều phát là " heo chết", gọi tên đầy đủ của cảm giác vui giống như cả ngày ồn ào "Ta là heo" .
      YoororoTrâu thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1.2:

      Editor: Ngọc

      Mẹ An nhìn thấy đến, lập tức liền "Ôi" tiếng, "Tiểu Thiến của ta sao lớn nhanh vậy, lại đây cho mẹ An ôm cái."

      Nhà họ An cùng nhà họ Cố ở tại tú thủy viên hơn mười năm trước, hai nhà biệt thự sát sau nên làm mười năm hàng xóm, sau đó bởi vì mẹ Cố bị bệnh, Cố gia chuyển nhà đến thành phố C phong cảnh tú lệ, khí hậu ôn hòa, tuy rằng cách 9 năm gặp mặt, nhưng hai nhà ngẫu nhiên có việc lui tới, ngày lễ ngày tết cũng thường xuyên ân cần thăm hỏi, cho nên tình nghĩa cũng giảm, nhất là từ sáu năm trước, An Thế Trúc hàng năm nghỉ hè đều chạy đến thành phố C du lịch, ba năm trước đây lại đem khách sạn nhà họ An chuyển đến thành phố C

      Mẹ An đưa xem căn phòng được chuẩn bị sẵn cho , vui mừng giới thiệu Cố ThiếnThiến căn phòng được bài trí ra sao quần áo ở nơi này, khăn mặt bàn chải đánh răng ở nơi này, Cố Thiến Thiến đứng nhìn màu phấn hồng công chúa trong phòng, nhìn những bộ váy mới trong tủ mẹ An đưa xem, yên lặng đem lời trong lòng nuốt trở vào: mẹ An, con biết dì thương con, nhưng con phải là bé mười mấy tuổi nữa rồi ...

      Mẹ An giới thiệuxong để cho Cố Thiến Thiến tắm rửa, thu thập chút, thét to An Thế Trúc đem hành lý Cố Thiến Thiến chuyển lên, mẹ An chính mình lại đeo tạp dề vào phòng bếp bận việc.

      An Thế Trúc đứng tại cửa, nhìn chằm chằm căn phòng màu phấn hồng : "Em lớn hơn rồi, còn thích những thứ này?"

      " ràng là mẹ thích!" Huống hồ vừa 18 tuổi, cũng phải già ! An Thế Trúc như thế là có ý gì?

      đem va ly sắp xếp lại, sau đó nhà vệ sinh trong phòng tắm rửa, tắm rửa xong thay quần áo khác, tóc lau vẫn ướt sũng, rồi xuống lầu.

      Mẹ An lập tức đem gọi trở về sấy tóc, bên quở trách: "Tóc ướt phải sấy, bằng về sau già bị đau nửa đầu! Biết máy sấy để chỗ nào ? Gậy Trúc, giúp Thiến Thiến tìm xem."

      nằm trong phòng khách "Thiến thiến" lưng tròng sủa hai tiếng.

      Hơn mười năm sau, con chó ngày xưa già rồi, ghé vào sàn nhìn Cố Thiến Thiến trong chốc lát, dường như nhớ tới là ai, nó đứng dậy chạy đến bên người , vòng quanh , rồi duỗi đầu lưỡi liếm .

      Cố Thiến Thiến vội vàng ngồi xổm tại trước mặt nó, ôm nó cọ cọ, cùng "Thiến thiến" , "Thiến thiến" năm nay 12 tuổi, đối với tuổi của chó già, nó bị Cố Thiến Thiến ôm lấy, cũng chậm chậm nằm úp sấp đất, vươn đầu lưỡi liếm tay nàng, Cố Thiến Thiến nhất thời cảm thấy đau lòng, chó ở với An Thế Trúc 12 năm, với 3 năm, lớn lên, nó già .

      An Thế Trúc lên lầu cầm máy sấy xuống dưới, lại gần, ngồi xuống xoa xoa lông xù đầu "Thiến thiến" : "Bác sĩ Thiến Thiến ít nhất còn có thể sống năm, em đau lòng có phải có sớm ?"

      mở máy sấy ra hỏi: "Chính em sấy hay là tôi sấy cho em?"

      Cố Thiến Thiến hừ tiếng, đem máy sấy đoạt lại, tự mình sấy tóc.

      Trước đây bởi vì hai gia đình quan hệ cực kỳ tốt, tốt đến mức hai bà mẹ rất thân thiết, mẹ An cực kỳ thích Cố Thiến Thiến, hận thể nhận Cố Thiến Thiến làm con nuôi, mẹ Cố cũng cực kỳ thích An Thế Trúc, hận thể nhận làm con nuôi, ba Cố vẫn bề bộn nhiều việc, mẹ Cố thân thể tốt lắm, ba ngày hai bữa đều ở bệnh viện, Cố Thiến Thiến liền thường xuyên ở tại nhà An Thế Trúc, vì thế bị mẹ An lệnh cho phải chăm sóc tốt em , cho nên trước đây, An Thế Trúc còn thường xuyên sấy tóc cho .

      Ba An công tác Hong Kong , cũng ở thành phố B, buổi tối chính là ba người cùng nhau ăn cơm, bảo mẫu nhà họ An dì Chu giúp đỡ mẹ An đem đồ ăn bưng lên, sau đó cùng 2 người ăn cơm.

      Ăn cơm chiều xong, mẹ An liền hỏi Cố Thiến Thiến chuyện học đại học.

      "Về sau ở đây luôn, vừa vặn cùng Gậy Trúc học cùng trường đại học, để cho Gậy Trúc đưa con đến trường."

      Cố Thiến Thiến chỉ lần hoài nghi, mẹ An có phải hay bởi vì tên An Thế Trúc hiếm thấy, cho nên mới gọi là "Heo chết" "Heo " "Trư trư", mà là đổi thành Gậy Trúc.

      Người khác kêu tên An Thế Trúc cảm thấy bi thương, đương nhiên An Thế Trúc giới thiệu tên mình với người ngoài lại càng bi thương, cho nên từ rất sớm bắt đầu in danh thiếp, lúc cần phải giới thiệu tên đều trực tiếp phát tờ, từng nghe bạn học người này lịch , Cố Thiến Thiến vẫn cười mà , kỳ là bị bức khổ.

      Sau đó An Thế Trúc lại tự giới thiệu, đều chính mình tên "An Trúc".
      YoororoTrâu thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2: Chuyện Trước Đây.

      Editor: Ngọc

      An Thế Trúc tuy rằng lòng muốn đổi tên, nhưng vẫn nề hà đây là tên ông nội trước khi qua đời đặt cho, nghe có ý nghĩa kim mộc thủy hỏa thổ, huyền cơ ảo diệu, cho nên cuối cùng cũng đổi.

      Cố Thiến Thiến do dự có nên ở lại nhà họ An hay , nhà tại thành phố B còn có hai bất động sản, chỗ là cách bệnh viện rất gần, chỗ là tú thủy viên biệt thự, dù sao tại phải trước đây, vậy nên cũng phải tránh hiềm nghi , nhưng lại nghĩ trong 6 năm này, An Thế Trúc cũng đến nhà ở thành phố C ở.

      khi 9 tuổi năm ấy, Ba Cố quyết định đem cả nhà chuyển về quê mẹ Cố là thành phố C, nơi đó phong cảnh tú lệ, khí hậu hợp lòng người, thực thích hợp dưỡng bệnh, biết được tin tức này Cố Thiến Thiến, lúc ấy là vui mừng khôn xiết, rốt cục rời khỏi tên xấu xa An Thế Trúc, chính là có điểm luyến tiếc mẹ An làm cánh gà, tôm giáo, hoàng kim cao, đương nhiên còn có "Thiến thiến" .

      Chính là mới hãnh diện qua ba năm ngày thư thái, tốt nghiệp cấp hai xong, 15 tuổi , An Thế Trúc đến thành phố C du lịch , Trời ơi ! Du lịch du lịch , chúng ta hai nhà cũng thân quen đến vậy, còn đến nhà ở, cố tình mẹ còn đặc biệt thích An Thế Trúc, bộ dạng kỳ thực rất tuấn tú, nhìn lại có điểm đáng , cho nên An Thế Trúc bề ngoài đặc biệt được các các dì thích.

      An Thế Trúc chắc là bởi vì tuổi dần dần lớn, lúc này gặp mặt cũng trêu ghẹo nữa, chính là bắt học bổ túc thêm nửa kỳ nghỉ hè, đây kỳ vẫn là chọc ghẹo ? Cả kỳ nghỉ hè bị An Thế Trúc bắt mỗi ngày ở nhà học bổ túc, phải thành tích của vẫn tốt sao? Ai muốn học trước chương trình học sang năm, ai muốn xem tác phẩm nổi tiếng thế giới!

      vất vả chống đỡ được An Thế Trúc rồi, năm thứ hai nghỉ hè lại tới nữa, học thêm, có còn hay cho người ta nghỉ ngơi! ! !

      Thời điểm năm thứ 3 đến thành phố C nghỉ hè, Cố Thiến Thiến bắt đầu cân nhắc, có nên ra ngoài chơi , hồn bất tán, ép buộc học bù còn chưa tính, vì An Thế Trúc đến nhà , địa vị như hòn ngọc quý của ở nhà của mẹ Cố, lập tức bị An Thế Trúc cướp .

      Cho nên khi mẹ An để ở nhà họ An, Cố Thiến Thiến cho rằng: cơ hội báo thù tới.

      Mẹ Cố có bao nhiêu thích An Thế Trúc, mẹ An liền thích Cố Thiến Thiến nhiều hơn, hai đứa bé từng lần hoài nghi, hai người kỳ tìm lầm mẹ.

      Cách lúc trường đại học khai giảng còn có vài ngày, mẹ An bảo An Thế Trúc mang theo Cố Thiến Thiến chơi, để quen thuộc với hoàn cảnh thành phố B, 9 năm trong thành phố B biến hóa cơ hồ là nghiêng trời lệch đất, ngày thứ hai Cố Thiến Thiến liền muốn trở về biệt thự cũ ở tú thủy viên, sửa sang lại mọi thứ.

      An Thế Trúc liền lái xe đưa Tú Thủy viên.

      Thành phố B là nơi Cố Thiến Thiến sinh ra, Tú Thủy viên là nơi ở 9 năm, rất nhiều kỉ niệm trước đây nhớ ra, trong trí nhớ Cố Thiến Thiến lúc 3,4 tuổi, liền thường xuyên bị An Thế Trúc bắt nạt, như là cướp đồ ăn vặt của , giấu búp bê vải của , đem bùn quăng váy của , lấy sâu róm dọa , thường xuyên theo sau lưng chụp bả vai ...

      là nhiều đếm xuể, có thể tội lỗi chồng chất! ! Nhớ lại đến có thể viết quyển 《 trẻ bị khi dễ bách khoa toàn thư 》.

      Đương nhiên An Thế Trúc tuy rằng mỗi ngày khi dễ Cố Thiến Thiến, nhưng mỗi lần làm Cố Thiến Thiến khóc, trăm phương nghìn kế nghĩ biện pháp dỗ nín, sau đó Cố Thiến Thiến phát chỉ cần vừa khóc, An Thế Trúc lập tức chuyển sang hình thức lấy lòng mình, cho nên...

      Khi An Thế Trúc chuẩn bị bắt nạt Cố Thiến Thiến, liền rơi nước mắt.

      Khi đó An Thế Trúc cảm thấy chính mình oan uổng, còn chưa kịp bắt nạt , liền phải bắt đầu dỗ, còn bị mẹ An quở trách.

      Trước kia mẹ An quở trách , cho phép bắt nạt Cố Thiến Thiến, An Thế Trúc đều chết nhận, ngang bướng : "Con bắt nạt con bé, chính con bé tự khóc!"

      Đợi đến ngày này, An Thế Trúc cảm thấy là ủy khuất bi thương, ràng còn có chạm vào mái tóc của , Cố Thiến Thiến liền khóc, ủy khuất : "Con bắt nạt con bé, chính con bé tự khóc !" Nhưng cảm thấy rầu rĩ, mẹ An căn bản là tin, cầm chày cán bột đường đuổi giết, sau đó An Thế Trúc bỏ chạy đến đằng sau mẹ Cố trốn tránh, Cố Thiến Thiến mặt đầy nước mắt, trong lòng lại cười trộm.

      Thời điểm An Thế Trúc sinh ra, là người gặp người thích, xe gặp xe chở, nhưng sau khi Cố Thiến Thiến sinh ra, danh hiệu này liền chuyển giao cho , Cố Thiến Thiến trước đây bộ dáng đặc biệt đáng , đáng đến trong Tú Thủy viên bất luận nam nữ già trẻ đều muốn ôm , có thể trong Tú Thủy viên , mẹ An đối với Cố Thiến Thiến càng thích, còn bạo phát mãnh liệt tình thương của mẹ, An Thế Trúc sáu bảy tuổi cam lòng, điều này làm muốn báo thù, cho nên bởi vì "Ghen tị" Cố Thiến Thiến, liền bắt đầu cũng có việc gì đều bắt nạt .

      Khi Cố Thiến Thiến học tiểu học, bởi vì bộ dáng rất đáng , lại bị bạn học tiểu học bắt nạt, nhưng Cố Thiến Thiến từ lúc bị An Thế Trúc bắt nạt, tôi luyện cho mình cách sinh tồn, cậu bé kia vừa đụng đến mái tóc của , vừa cướp sách bài tập, sách giáo khoa, dây thun, bút máy của ... , lập tức liền khóc.

      lên lớp 4 tiểu học An Thế Trúc vừa thấy, lập tức liền giận tím mặt, đánh cậu nhóc bứt tóc , lấy sách giáo khoa, sách bài tập bút máy của trận, sau đó...

      Bạn An Thế Trúc bởi vì đánh nhau nên bị mời phụ huynh.

      Sau đó mẹ An đối với con trai : "Làm tốt lắm! Cuối cùng cũng có bộ dáng của trai, biết bảo vệ em rồi!"

      An Thế Trúc nâng cao bộ ngực, sau đó nhìn sang Cố Thiến Thiến vài lần, thấy Cố Thiến Thiến chính là nhàm chán ngẩn người, nhất thời lão đại mất hứng, thừa dịp mẹ An chú ý, giật bím tóc của , sau đó Cố Thiến Thiến khóc.

      Mẹ An chỉ trích An Thế Trúc: "Vừa khen con, con lại bắt đầu bắt nạt Cố Thiến Thiến!"

      Sau kiện An Thế Trúc đánh nhau, trong trường học có người nào dám bắt nạt Cố Thiến Thiến, ai cũng biết được An Thế Trúc che chở, mà An Thế Trúc vẫn là người đánh nhau cực kỳ lợi hại, nhưng Cố Thiến Thiến cũng cảm kích An Thế Trúc nhiều lắm, bởi vì An Thế Trúc ngăn cản người khác bắt nạt , nhưng chính vẫn như trước vẫn thường xuyên bắt nạt , đương nhiên theo số tuổi tăng lên, thủ đoạn bắt nạt của cũng đa dạng hóa hơn, cũng may Cố Thiến Thiến có cách sinh tồn lúc trước phát huy tác dụng cường đại , cho nên An Thế Trúc cũng chiếm được bao nhiêu tiện nghi.

      Nhiều lần thất bại An Thế Trúc cũng thông minh lên, bắt đầu dùng cách bắt nạt khác, ví dụ như bắt học bổ túc thêm, ví dụ như mang vẻ mặt "Vì tốt cho " gắp cho rất nhiều đồ ăn ghét.

      Đứa bé hai nhà tuổi kém nhau lớn, cha mẹ công tác đều bề bộn nhiều việc, lại học cùng trường tiểu học, trong mắt mọi người, bọn họ lại vẫn có thể vui đùa "rất là thân thiết", cả ngày cùng học cùng tan học.

      An Thế Trúc có thể phát minh ra N loại phương pháp bắt nạt Cố Thiến Thiến, Cố Thiến Thiến làm tốt bài tập, An Thế Trúc liền tích cực kiểm tra , sau đó nghiêm khắc cho biết làm sai chỗ nào, làm sai bị tóm gáy, túm mũi, nhéo lỗ tai...


      ngày nào đó, thời điểm Cố Thiến Thiến muốn giao bài tập, đều tìm thế nào cũng thấy sách bài tập, vì thế gọi điện thoại cho dì Vương bảo mẫu nhà mình, dì Vương ở nhà cũng tìm thấy, lại nhà họ An tìm cũng được, thời điểm muốn khóc, An Thế Trúc đặc biệt kinh ngạc chạy đến cửa phòng học của , "Haiz, sách bài tập của nhóc như thế nào lại trong túi !"

      Từ nay về sau, mỗi lần tìm thấy sách bài tập, sách giáo khoa, bút máy... , đều tìm An Thế Trúc, chuẩn đúng vậy! !

      Cho nên chuyển nhà đến thành phố C, Cố Thiến Thiến rất vui mừng , rốt cục thoát được ma trảo của đại ma vương An Thế Trúc .

      tốt nghiệp tiểu học xong được nghỉ hè, An Thế Trúc vừa vặn tốt nghiệp cấp hai, đột nhiên ở nhà trông thấy An Thế Trúc, đầu tiên mắt cũng chưa nhận ra đối phương, lúc này An Thế Trúc thiếu niên tuấn mỹ, đem mẹ Cố mặt đỏ như máu, hận thể nhận làm con nuôi, hoặc là lấy con cùng mẹ An đổi An Thế Trúc.

      Vừa mới bắt đầu mẹ Cố nhờ An Thế Trúc bổ túc đốc thúc Cố Thiến Thiến học tập, An Thế Trúc trong lúc vô ý phát thư tình giấu ở trong sách, kiên quyết đem việc này báo cho mẹ Cố, sau đó, lần nữa nghỉ hè, Cố Thiến Thiến cơ hồ được ra ngoài chơi.

      12 tuổi Cố Thiến Thiến, bộ dáng trong sáng lại vừa đáng , cho nên học tiểu học năm thứ bốn thứ năm liền bắt đầu nhận được các loại thư tình , nhưng là từng bị bạn học tiểu học bắt nạt, lại bị An Thế Trúc khi bắt nạt N năm, đối với con trai chút hứng thú.

      Từ lúc bị An Thế Trúc phát thư tình, mẹ Cố đối với Cố Thiến Thiến quản giáo cũng nghiêm khắc vài phần, Cố Thiến Thiến lúc ấy là hận chết An Thế Trúc.

      Cho dù tại, đối với An Thế Trúc cũng là các loại hận, Tú Thủy viên lưu lại rất nhiều thứ , nhưng cũng quan trọng, chính là đến xem lại chỗ ở, dù sao rời nhiều năm như vậy, vẫn là rất tưởng niệm.

      Ở biệt thự trong Tú Thủy viên, ở thời gian trước có phái người quét tước qua, chính là dự bị Cố Thiến Thiến có khả năng ở nơi này, sạch , cũng u vì có người ở, An Thế Trúc ở thư phòng của , câu được câu đọc sách giá sách, đều là sách giáo khoa tiểu học, đồng thoại của Cố Thiến Thiến, An Thế Trúc đọc được vui tươi hớn hở, vừa đọc đến quyển ngữ văn của , cuối cùng trang giấy viết "Cố Thiến Thiến là con nhóc ngốc", ràng là bút tích viết trước đây.

      đọc trong chốc lát, lại tìm được cuốn sổ đúng là làm cho tìm được thú vị: NHẬT KÝ TIỂU HỌC CỦA CỐ THIẾN THIẾN.

      Ngày 2 tháng 9, mẹ bắt đầu viết nhật kí.

      Ngày 3 tháng 9, hôm nay bị An người xấu bắt nạt ! Nhớ kỹ!

      Ngày 4 tháng 9, hôm nay lại bị bắt nạt.

      Ngày 10 tháng 9, An người xấu đem người xấu khác đánh cho bỏ chạy, sau đó lại cười nhạo mình.

      Ngày 12 tháng 9, An người xấu trộm sách bài tập của mình, chán ghét!

      Chương 3: Quan Hệ Hàng Xóm.

      Editor: Ngọc

      An Thế Trúc đọc, phát tất cả đều là viết mắng , nhất thời quơ quơ trong tay cuốn nhật kí, mất hứng hỏi Cố Thiến Thiến: "Em như thế nào viết tôi làm nhiều chuyện tốt?" An Thế Trúc cảm thấy thất vọng, ràng cũng làm rất nhiều chuyện tốt!

      Cố Thiến Thiến đối với xem thường, đem cuốn nhật kí của mình đoạt trở về.

      chọn lựa lấy vài thứ mang , An Thế Trúc hỏi muốn trường tiểu học trước kia nhìn xem hay .

      Cố Thiến Thiến chút do dự cự tuyệt, tiểu học năm nhất đến năm ba, đều là lịch sử đen tối, tuy rằng An Thế Trúc cũng thường xuyên giúp , mỗi ngày nắm tay qua đường cái, bắt nạt xong cho đồ ăn vặt để lấy lòng, nếu mệt, bên ghét bỏ bên cõng , sau đó cười nhạo: "Nhóc gần nhất có phải hay đem gà trảo, tôm giáo, hoàng kim cao ở nhà ăn nhiều hơn?" còn có thể nhìn bộ dáng , vẻ mặt ghét bỏ: "Béo !".

      Hai người ở nhà hàng gần Tú Thủy viên ăn cơm trưa, An Thế Trúc liền với : "Buổi chiều mang em xem công ty phần mềm của tôi."

      Sau khi An Thế Trúc học đại học, bên tiếp nhận khách sạn của gia tộc, bên cùng người thành lập công ty phần mềm.

      Bởi vì đối với thành phố C liên tiếp đến thăm, liền đem khách sạn An thị chuyển đến phương Nam, nhất là phụ cận thành phố C , phát triển càng nhanh chóng, học cấp hai có ba năm năm gặp An Thế Trúc lần, đợi lên trung học, cơ hồ cách mấy tháng chỉ là thấy lần, mỗi lần thấy đều làm cho bi thương.

      Mà của công ty phần mềm của , là cùng vị học trưởng rất lợi hại cùng nhau làm, cho vào rất nhiều tâm huyết.

      Vị học trưởng kia tên Trần Khải Sơn, so với An Thế Trúc lớn hơn hai tuổi, sớm tốt nghiệp, trong ngành viết phần mềm, có trác tuyệt thiên phú, hai người mở công ty phần mềm, An Thế Trúc góp tiền, Trần Khải Sơn làm kỹ thuật.

      Trần Khải Sơn đeo mắt kính màu hổ phách, người nhìn qua hơi ngốc, dáng người hơi gầy yếu, thời điểm An Thế Trúc mang theo Cố Thiến Thiến đến, Trần Khải Sơn vội vàng biên soạn số hiệu, cùng ta chào, để ý đến ta.

      Công ty phần mềm tổng cộng có hơn mười nhân viên, An Thế Trúc giới thiệu với Trần Khải Sơn, cùng với bạn Trần Khải Sơn, Trương Tiểu Mạn, còn có nhân viên kỹ thuật Diệp Chí Thành, cùng với Bạch Lộ.

      Trương Tiểu Mạn phụ trách tuyên truyền đối ngoại, Bạch Lộ phụ trách tiêu thụ, bởi vì cùng An Thế Trúc quan hệ tốt hơn, Cố Thiến Thiến đều nhận thức lần.

      Diệp Chí Thành trêu ghẹo : "Đây là dâu nuôi từ bé của cậu?"Cố Thiến Thiến lập tức sặc máu, cái quái gì nuôi từ bé! ràng có cha mẹ nuôi dưỡng ! dâu con khỉ! cùng cực kỳ xa cách!

      nghiêm túc phản bác: "Chúng ta có quan hệ hàng xóm từ trước mà thôi!"

      An Thế Trúc phản đối, cũng giải thích, chính là cười cười, thông báo nhân viên của mình, buổi tối tổng giám đốc mời ăn cơm, hát KTV.

      An Thế Trúc mang theo Cố Thiến Thiến đến văn phòng của mình, quăng cho Cố Thiến Thiến cái laptop, liền bận việc của mình.

      Nhân viên công ty phần mềm nhìn Cố Thiến Thiến với ánh mắt tò mò, nhìn đến nỗi được tự nhiên, An Thế Trúc rốt cuộc làm gì, bình tĩnh hỏi An Thế Trúc: "Bạn thế là có ý gì?"

      An Thế Trúc ngẩng đầu,"À, bọn họ định giới thiệu bạn cho tôi, tôi có hứng thú, là trong nhà có dâu nuôi từ bé."

      Cố Thiến Thiến: "... Ai là dâu nuôi từ bé của !"

      "Lại chưa em, em kích động cái gì?" An Thế Trúc cười tủm tỉm đáp.

      Cố Thiến Thiến: "..." cảm thấy như con khổng tước xòe đuôi kiêu ngạo vậy, xám xịt nằm úp sấp sofa, xem phim vậy.

      Đến 5 giờ là thời điểm tan tầm, An Thế Trúc cùng hơn mười nhân viên công ty phần mềm, khách sạn năm sao An thị ăn cơm chiều, mẹ Cố là người thành phố C phương Nam, cho nên vẫn thích ăn cay, Cố Thiến Thiến di truyền bà điểm này, cũng rất thích ăn cay , thực đơn đưa tới tay , chính muốn ăn An Thế Trúc gọi món trước, "An heo chết" tự nhiên biết thích ăn cái gì, thích ăn cái gì, vì bắt nạt , thời điểm gọi món An Thế Trúc mọn toàn gọi món thích ăn.

      Hết thảy thay đổi khác sáu năm trước, theo sáu năm trước bắt đầu, An Thế Trúc ở đây gây phiền toái cho .

      Bởi vì cùng mọi người quen, cũng biết gì, An Thế Trúc chủ động chuyển đồ ăn thích ăn đến trước mặt , chủ động gắp cho rau, lấy cơm, lấy canh, Cố Thiến Thiến cảm thấy có cái gì ổn, dù sao An Thế Trúc vẫn đều đối với như vậy, chính là trước đây đều chọn món thích , tại chọn món thích.

      Trương Tiểu Mạn ngoài ý muốn : " nghĩ tới Gậy Trúc cũng có mặt ôn nhu săn sóc như vậy."

      Diệp Chí Thành cũng ồn ào : " dâu nuôi từ bé chính là giống với những người khác, Gậy Trúc, cậu . cóđúng ?"

      Cố Thiến Thiến yên lặng phun trào: các người đều bị bề ngoài ta thuần lương lừa gạt ! !

      Đến thời điểm này, càng giải thích càng giống che giấu, hơn nữa cũng tất yếu lặp lặp lại giải thích nhiều lần, còn muốn ăn cơm, cũng gắp rau cho An Thế Trúc, cái. này gọi là trả lễ , chính là gắp An Thế Trúc đồ cay , nhưng ta dám ăn nhiều đồ ăn cay.

      An Thế Trúc nhìn cái, đem đồ ăn gắp lại vào trong bát " ăn cay ."

      Cố Thiến Thiến cười ngọt ngào: "Tôi biết."

      An Thế Trúc: "..." Nhóc con kia còn vẫn mang thù sao? Trước đây gắp cà rốt cho phải vì tốt cho !

      Ăn cơm chiều, đám người KTV, Cố Thiến Thiến toilet, vừa rửa tay xong, ra lại gặp phải nhân viên phụ trách tiêu thụ công ty phần mềm Bạch Lộ, Cố Thiến Thiến gật đầu nở nụ cười với ta, tính trở về phòng hát, tiếng Bạch Lộ phía sau vang lên: "Xin hỏi, cùng An Thế Trúc là quan hệ gì?"

      Mỗi lần nghe thấy tên An Thế Trúc từ trong miệng người khác ra, Cố Thiến Thiến cũng phúc hậu muốn cười, đoán Bạch Lộ ước chừng là thích An Thế Trúc, hoàn hảo là tài giỏi có thể gọi tên đầy đủ của An Thế Trúc. ( Tên Trúc đồng Trư nên chị Thiến buồn cười, ai ko nhớ đọc lại chương 1 )

      ***

      Còn trả lời như thế nào, có điểm do dự, An Thế Trúc cản hoa đào của nhiều như vậy, hoa đào nát làm gì, nhưng trong đó còn có đóa đào hoa đẹp.

      Cố Thiến Thiến sinh nhật vào đầu tháng 8, vừa vặn nghỉ hè, An Thế Trúc đều có thể đến, mỗi lần mời bạn học dự tiệc sinh nhật, An Thế Trúc đều lấy "mẹ Cố" phó thác chiếu cố Cố Thiến Thiến làm lý do, chặn ngang cước, sau đó đem cả năm trêu chọc "Đào hoa", cái dư thừa hái sạch , sau đó mọi người đều biết Cố Thiến Thiến có bạn trai rất tuấn tú, bạn trai thành phố B, Cố Thiến Thiến hận đến ngứa cả răng.

      nổi giận đùng đùng hỏi An Thế Trúc, An Thế Trúc đúng lý hợp tình :" đây là giúp bác phòng ngừa nhóc sớm! Thế nào? Nhóc muốn sớm? cho bác ..." An Thế Trúc làm bộ phải .

      Cố Thiến Thiến chạy nhanh giữ chặt cánh tay của , kỳ . cũng rất phiền những đào hoa này, mới trước đây bị con trai bắt nạt, đối với bọn họ có bóng ma tâm lý, chính là có đóa đào hoa, kỳ có điểm hứng thú...

      ***

      có nên hay cũng chắn chút đào hoa của ta, nhưng thay ta cản hoa đào chừng lại hợp ý ta.

      trả lời: "Chính là quan hệ trai nhà hàng xóm."

      Bạch Lộ thấp giọng "A" tiếng, còn định hỏi lại, di động Cố Thiến Thiến vang lên , vừa thấy là mẹ Cố gọi điện thoại, đối với Bạch Lộ chỉ chỉ điện thoại, liền bên.

      Mẹ Cố hỏi ở thành phố B như thế nào, cùng người nhà họ An ở chung như thế nào, Cố Thiến Thiến nhất nhất trả lời, vừa gọi bảy tám phút,An Thế Trúc đến đây.

      toilet xong, ở bên chờ , đợi Cố Thiến Thiến chuyện điện thoại xong, mới hỏi: "Bác gọi?"

      Cố Thiến Thiến gật đầu, An Thế Trúc hay giỡn :" toilet nửa ngày, còn tưởng rằng em lại bị bắt cóc."

      đáng ghét! An Thế Trúc người này cũng có việc gì liền chuyện xấu của ra, cho nên có người đối với mình như lòng bàn tay, là chuyện thống khổ.

      Cố Thiến Thiến mới trước đây bộ dạng rất đáng , trừ bỏ dễ được người thích, dễ bị người bắt nạt, còn dễ dàng bị người dụ dỗ, ngày nào đó An Thế Trúc lại đem khi dễ khóc, khụ, thực tế là chuyện xấu của An Thế Trúc còn chưa kịp làm, tóm lại Cố Thiến Thiến khóc, An Thế Trúc đành phải ngoan ngoãn mua kem dỗ , ở bên cạnh chờ, sau đó dì chạy tới cho , bà ấy là bạn mẹ , tới đón vân vân.

      Cố Thiến Thiến suy tư, An Thế Trúc trở lại , như vậy chuyện xảy ra vài thứ, An Thế Trúc lập tức liền tăng mạnh phòng bị, đâu đều nắm tay Cố Thiến Thiến, sợ bị lừa bán

      .

      Buổi tối, hai người cùng nhau về nhà, mẹ An theo thường lệ hỏi Cố Thiến Thiến hôm nay chơi có vui , An Thế Trúc có bắt nạt hay ?

      Theo sau mấy ngày, An Thế Trúc mang theo Cố Thiến Thiến dạo phố, mua chút đồ gì đó, khai giảng hôm đó, An Thế Trúc lại cùng Cố Thiến Thiến báo danh, làm xong công việc thủ tục nhập học, An Thế Trúc lại khiêng của hành lý của ký túc xá.

      Sau đó An Thế Trúc an vị trong ký túc xá, xem Cố Thiến Thiến bận tới bận lui thu thập sửa sang lại, tới rất sớm, đợi thu thập xong rồi, mới có các bạn cùng phòng đến, ký túc xá là tiêu chuẩn bốn người phòng, đến lúc giữa trưa, trong ký túc xá chen chúc đầy người, ho, người khác đều là cha mẹ đưa con đến, Cố Thiến Thiến cùng An Thế Trúc chung với nhau tạo thành tổ hợp rất quỷ dị .

      Cố Thiến Thiến oán niệm nghĩ cha mẹ là rất trách nhiệm , trực tiếp đem quăng cho An Thế Trúc, cho dù xong việc, quan tâm . Bất quá An Thế Trúc coi như có trách nhiệm, tại đối với cũng rất tốt, chẳng lẽ là nhận ra chính mình trước đây sai lầm, nên bồi thường? ( Editor: tại thích chị đấy )

      Báo danh xong buổi tối ngày đó, trong hệ tân sinh viên có phòng học lớn mở ra hội nghị ngắn gọn, hết hội nghị Cố Thiến Thiến theo ba bạn cùng phòng về ký túc xá, giọng nam đột nhiên gọi lại: "Cố Thiến Thiến?" ( nam phụ lên sàn :v )
      YoororoTrâu thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 4.1: Xem Phim Ma.

      Editor: Ngọc

      Ký túc xá bốn người hai trước hai sau cùng chỗ, Cố Thiến Thiến cùng Ngôn Tĩnh thương lượng ngày kia quân huấn, muốn mua cái gì kiểu dạng phòng chống nắng như kem chống nắng, thình lình nghe được có người gọi tên mình, quay đầu nhìn xung quanh, thấy nam sinh từ xa xa chạy tới, rất nhanh đến trước mặt Cố Thiến Thiến, ta dừng lại sau thở mạnh, thanh đứt quãng : "Cố Thiến Thiến!"

      Cố Thiến Thiến có sinh nhật vào đầu tháng tám, từ sau khi tốt nghiệp tiểu học, mỗi năm nghỉ hè An Thế Trúc đúng hạn xuất ở nhà , tự nhiên cũng tham gia tiệc sinh nhật của , sau đó hai mắt lòe lòe, giống như đặc vụ, nhìn chằm chằm tới phần lớn các bạn nam cùng lớp tham gia tiệc sinh nhật , đem những người theo đuổi , xử lý sạch .

      Sau đó mọi người đều biết Cố Thiến Thiến có bạn trai rất tuấn tú, bạn trai sống tại thành phố B, hàng năm đến khi nghỉ hè, trở về thăm .

      Cố Thiến Thiến trước đây tuy rằng thường xuyên bị An Thế Trúc bắt nạt, nhưng An Thế Trúc là đứa bé đầu gấu mỗi lần khi dễ xong, tất nhiên lại đem dỗ dành, cũng lưu lại bóng ma tâm lý nhiều lắm, nhưng có lưu lại bóng ma, đó cũng là bị bắt nạt, cho nên cho tới bây giờ cũng ảo tưởng qua về loại tình lãng mạn bạch mã vương tử cùng công chúa bạch tuyết, từng mơ giấc mộng: kỵ sĩ dũng cảm đánh bại đại Ma vương tà ác, cứu vớt công chúa, chính là mặt kỵ sĩ giống mặt mẹ An như đúc.

      đem giấc mơ này kể cho mẹ An nghe, mẹ An cười đến đau cả bụng.

      Tại phần đông hoa đào bị An Thế Trúc xử lý, có đóa hoa đào kỳ làm thấy rất thú vị, đó là người ngồi cùng bàn năm thứ nhất cao trung với , học kỳ 1 năm nhất cao trung lớp người chuyển đến, bởi vì là uỷ viên học tập, chủ nhiệm lớp cho ngồi chung bàn cùng học sinh chuyển trường, tên là Lâm Thanh, chính là đó đóa là đóa hoa đào làm thấy rất thú vị, đáng tiếc hoa đào này còn chưa có ra hoa, tại kỳ nghỉ hè chịu khổ độc thủ của An Thế Trúc, vì việc này, cả kỳ nghỉ hè Cố Thiến Thiến cũng thèm để ý đến An Thế Trúc, đến kỳ khai giảng năm hai cao trung đến trường, Lâm Thanh chuyển trường.

      Lâm Thanh là cậu nhóc hướng nội, với cậu ta câu, cậu ta cũng đỏ mặt nửa ngày, vì đặc điểm như vậy, Lâm Thanh đạt được hảo cảm của , Cố Thiến Thiến cảm thấy cậu nhóc hay ngượng ngùng như vậy, nhìn qua tốt, quăng tiểu bá vương đại ma đầu An Thế Trúc ra nửa địa cầu.

      Lâm Thanh mặt hồng, hô hấp vội vàng dồn dập, cái trán còn đổ mồ hôi, "Cố Thiến Thiến, là cậu ! Mình còn tưởng rằng mình nhìn lầm rồi!"

      Ngôn Tĩnh hỏi: "Hai người quen biết nhau?"

      Cố Thiến Thiến lập tức giới thiệu: "Bạn học trung học trước kia, Lâm Thanh."

      Cố Thiến Thiến lúc trước đối với cậu ta có hảo cảm, nhưng có phát triển thêm tình cảm khác, hai năm sau gặp lại Lâm Thanh cũng rất cao hứng, ba người nữ sinh hướng ký túc xá vừa vừa tán gẫu, Lâm Thanh cùng đều học ở học viện thương nghiệp, Cố Thiến Thiến học ban 1, Lâm Thanh học ban 3, đến dưới lầu ký túc xá, Lâm Thanh dốc hết dũng khí : "Giữa trưa ngày mai, tôi mời cậu ăn cơm."

      Ngôn Tĩnh chen vào hỏi: "Cậu cũng chỉ mời có Cố Thiến Thiến?"

      Lâm Thanh vội vàng bổ sung: "Tất cả đều mời."

      Cố Thiến Thiến có điểm khó xử, mẹ An biết ngày kia quân huấn, ngày mai muốn mang theo mua sắm, qua chốc lát An Thế Trúc tới đón trở về.

      "Ngày mai mình ở trường học."

      Lâm Thanh thất vọng: "Vậy sau quân huấn, lại mời các cậu ăn cơm ?"Ba người trao đổi số điện thoại, Cố Thiến Thiến cùng Ngôn Tĩnh liền lên lầu , Ngôn Tĩnh hỏi: "Buổi sáng soái ca đưa cậu tới là trai cậu à ?"

      Mẹ Cố mỗi ngày nhắc tới nhận An Thế Trúc làm con trai bà, trạ nhà hàng xóm cũng có thể tính là trai ? Vài năm gần đây cũng rất có bộ dáng của trai.

      "Đúng vậy."

      " trai cậu có bạn chưa?"

      Cố Thiến Thiến còn nghĩ nghĩ, " gặp qua, hẳn là ."

      Đến ký túc xá ngây người lát, An Thế Trúc liền gọi điện thoại cho , bảo cho xuống lầu, Ngôn Tĩnh cùng hai bạn cùng phòng khác cùng vẫy tay chia tay: "Sau khi trở về nhớ mang đồ ăn ngon !"

      Hai ngày này trong trường học người đến người báo danh , An Thế Trúc trực tiếp đem xe chạy đến dưới lầu ký túc xá, Cố Thiến Thiến mở cửa xe ngồi lên, An Thế Trúc hỏi: " ăn cơm nhé?"

      Cố Thiến Thiến gật đầu, An Thế Trúc bên lái xe bên giới thiệu gần trường học có khách sạn nào hợp khẩu vị của , trở lại Tĩnh Thủy viên, mẹ An cũng có ở nhà, An Thế Trúc giải thích mẹ An cùng vài phu nhân đánh bài.

      Chương 4.2: Xem Phim Ma

      Editor: Ngọc

      Thời điểm mẹ An đánh bài, đánh suốt đêm là chuyện bình thường, Cố Thiến Thiến "A" tiếng hỏi: "Bác bảo với tôi mai dạo phố, ngày mai bà còn có tinh thần cùng tôi dạo phố sao?"

      An Thế Trúc nở nụ cười : "Ngày mai tôi cùng em ."

      Cố Thiến Thiến ừ tiếng, An Thế Trúc tại học năm 4, cũng cần phải đến trường học, cả ngày liền đến khách sạn An thị cùng công ty phần mềm chạy chạy lại, sau khi đến mẹ An sai An Thế Trúc cùng chơi, Cố Thiến Thiến trong lòng thầm: bản thân mình lớn như thế này, còn muốn có người cùng chơi. An Thế Trúc đổi lại rất nghe lời , cả ngày đều dành nhiều thời gian ở cùng , hôm nay nếu phải công ty phần mềm có chuyện, phỏng chừng ở trường học cùng cả ngày.

      Cố Thiến Thiến ngồi ở thảm cùng "Thiến thiến" chơi đùa, "Thiến thiến" tại đặc biệt lười, nằm úp sấp động đậy, Cố Thiến Thiến xem TV, như có như vuốt lỗ tai nó, An Thế Trúc hỏi: "Muốn xem phim hay ?"

      "Xem phim gì?"

      An Thế Trúc cười lộ hàm răng trắng noãn: "Phim《 trinh tử 》3D."

      Đầu óc Cố Thiến Thiến lập tức ra nữ nhân mặc y phục trắng toát, tóc xõa ra từ trong TV trèo ra ngoài, đáy lòng có cỗ hàn khí xông ra.

      sớm nghe 《 trinh tử 》 ra 3D, nề hà vẫn có can đảm xem, mới trước đây An Thế Trúc chọc ghẹo có thể là đa chủng loại, ví dụ như xem phim ma, làm sợ hãi muốn chết, nhưng An Thế Trúc chỉ cần nhắc tới xem phim ma, tâm liền ngứa ngáy, cuối cùng ôm lòng phức tạp, bên sợ hãi bên xem, An Thế Trúc đặc biệt đắc ý cười nhạo là người nhát gan.

      An Thế Trúc mỗi lần mở phim ma, đều ở lúc cha mẹ hai nhà có ở nhà, sau khi xem xong, Cố Thiến Thiến nào dám trở về biệt thị nhà họ Cố, cả toilet cũng dám , sau đó An Thế Trúc cả ngày đều đắc ý dào dạt, ngẩng đầu ưỡn ngực như chính mình là hùng, kiên nhẫn than thở: "Em nhát gan, trước toilet, đều phải tôi đứng ở cửa đợi."

      Nhà họ An vẫn luôn có phòng là của Cố Thiến Thiến , cho nên buổi tối Cố Thiến Thiến liền đương nhiên ở lại, nhưng vẫn là rất sợ hãi , lần đầu tiên, ôm chăn tìm An Thế Trúc.

      Cố Thiến Thiến còn bé suy nghĩ: An Thế Trúc hư như vậy, có An Thế Trúc ở đây, hồn ma khẳng định cũng dám đến.

      An Thế Trúc xoa xoa mắt mở cửa, trông thấy khuôn mặt nhắn của Cố Thiến Thiến trắng bệch, ôm chăn đứng ở cửa, than thở : "Em phải là sợ tới mức dám ngủ mình ? Đúng là kẻ nhát gan!"

      Miệng tuy là như vậy , vẫn là tránh sang bên, cho Cố Thiến Thiến vào, Cố Thiến Thiến nằm ở giường An Thế Trúc, cảm thấy quả nhiên sợ hãi , nguyên lai An Thế Trúc còn có chút tác dụng.

      Đến sau đó, mỗi lần xem xong phim ma, Cố Thiến Thiến liền lưu loát ôm chăn mình sang phòng An Thế Trúc ngủ.

      Từ lúc rời thành phố B, có người cùng Cố Thiến Thiến xem phim ma, sau đó cùng vài bạn nữ học chung lớp cùng xem, mọi người sợ tới mức hét ầm lên, làm cho sau mấy ngày đều dám toilet, luôn cảm thấy trong toilet có cái tay trắng bệch, đặc biệt khiếp đảm, lúc nước từ vòi chảy đều cảm thấy nước chảy ra màu đỏ như máu.

      Đến tận bây giờ nhiều năm cũng chưa xem phim ma, đến lúc An Thế Trúc xuất .

      Biệt thự nhà họ An có phòng chuyên chiếu phim, đèn ở ngoài cửa chiếu vào trong phòng tối om thấy bàn tay, Cố Thiến Thiến mới vừa vào, An Thế Trúc liền đem đèn tắt, dọa nhảy dựng lên, muốn quay đầu về cửa để liền đụng phải bức tường người nóng hầm hập, An Thế Trúc dùng điều khiển từ xa mở đèn , đưa cho kính mắt 3D, hai người ngồi ở sofa dài , Cố Thiến Thiến cầm lấy cái gối ôm ôm vào trong ngực, An Thế Trúc lại tắt đèn, màn hình lớn bắt đầu xuất bóng người.

      Vừa nghe được thanh, Cố Thiến Thiến liền tự động bắt đầu di chuyển đến chỗ An Thế Trúc ngồi, An Thế Trúc tự nhiên lấy tay khoác lên vai , khóe miệng câu lên, nắm cả bả vai dựa vào trong lòng mình, Cố Thiến Thiến thuận theo đem mặt dựa đến ngực của , nghe tiếng tim đập của , làm cho trấn tĩnh hơn, tại sớm bị khúc nhạc dạo phim khiến cho thần kinh khẩn trương, đâu còn tâm trí phát ra điều bất thường này, huống chi tại cũng giống như lúc trước.

      Hai tay gắt gao ôm lấy thắt lưng An Thế Trúc, thắt lưng của rắn chắc, vừa thấy biết là hàng năm đều vận động, cách quần áo mỏng manh vẫn có thể cảm nhận được ràng cơ bắp khoẻ mạnh.

      Bất quá Cố Thiến Thiến cũng có cảm giác gì, ước chừng là hai người rất sát nhau, thân mật tiếp xúc, cũng cảm thấy tia thẹn thùng được tự nhiên nào, An Thế Trúc ở trong mắt chính là An Thế Trúc, có nam nữ khác biệt.

      Diễn biến phim đến đoạn dám xem, đem mặt chôn vào ngực An Thế Trúc, hai tay ôm chặt thắt lưng , rầu rĩ : " ra chưa? ra rồi bảo tôi!"

      Cách hơn mười giây, An Thế Trúc cũng kêu , Cố Thiến Thiến quay đầu tiếp tục xem, thầm oán : "Sao gọi tôi!"

      An Thế Trúc giả ngu: "Diễn viên nam sao? Còn chưa có ra!"

      Cố Thiến Thiến cũng lười với , lại tiến vào hình thức thần kinh căng thẳng.

      An Thế Trúc bị Cố Thiến Thiến ôm trong lòng ngứa ngáy, cả người đều cảm thấy nóng, nhất là lúc vùi đầu vào lòng , AnThế Trúc cảm thấy chỗ nào đó chịu theo khống chế của mình ... , đem điều hòa hạ mấy độ, như vậy haha hẳn là phát ra được.

      Phim chiếu xong màn hình trở nên đen ngòm, Cố Thiến Thiến chọc chọc ngực An Thế Trúc, ý bảo bật đèn, có màn hình sáng, toàn bộ gian phòng tối thấy được năm ngón tay, cả và An Thế Trúc đều nhìn thấy mặt nhau.

      "Đợi chút, tôi tìm xem điều khiển từ xa." thực tế An Thế Trúc trong tay nắm điều khiển đèn từ xa, nhưng bây giờ bất tiện, cho nên muốn chờ chút.

      An Thế Trúc giả dạng tìm điều khiển phút đồng hồ, cũng tìm được nút mở điều khiển từ xa, Cố Thiến Thiến vẫn duy trì tựa vào người , ôm thắt lưng , liền nhớ phải giúp đỡ cùng nhau tìm điều khiển, vừa cử động bị An Thế Trúc ấn vào trong lòng, "Đừng lộn xộn."

      Nhấn cái, Cố Thiến Thiến liền ngã ngồi trở về, tay chống lên đùi An Thế Trúc, An Thế Trúc đột nhiên cả người cứng đờ, hút ngụm khí lạnh, cái này cũng quá là kích thích .

      Chương 5: Di Chứng Sau Khi Xem Phim Ma

      Cố Thiến Thiến còn có phản ứng lại, tay vô thức sờ soạng chỗ kia, chỉ biết là đụng phải cái cứng rắn gì đó, còn tưởng rằng là cơ bụng của , vì thế lại sờ soạng chút, giọng An Thế Trúc lập tức trở nên trầm thấp vài phần, đầy áp lực: "Đừng sờ loạn"

      An Thế Trúc trong lòng rất rối rắm , muốn sờ, nhưng lại sợ sờ nữa chính mình khống chế được, làm sợ, ngừng với chính mình, từ từ đến, đừng dọa .

      Cố Thiến Thiến lại biết chính mình đụng phải cái gì, liền nhớ ra trước kia có bạn ngồi cùng bàn cho xem tiểu thuyết đam mỹ, "A" chút liền lùi tay về, cảm thấy tay kia giống như phải của mình , hận thể chặt cái tay kia, xấu hổ muốn chết, đây có tính là sàm sỡ An Thế Trúc ?

      May mắn trong phòng rất tối, bằng ước gì tìm được cái hố để trốn vào, giật giật người, nhớ tới người mình ngồi như thế nào, đến lúc này còn tựa vào trong lòng An Thế Trúc, cảm thấy rất là xấu hổ.

      An Thế Trúc ôm bả vai , tay mạnh mẽ đem đặt trong ngực , Cố Thiến Thiến khẽ đẩy ra, buông tay, trong đầu đột nhiên lại nghĩ đến lúc đồng nghiệp công ty phần mềm của An Thế Trúc, hỏi câu kia:"Đây là dâu nuôi từ bé của cậu à?"

      An Thế Trúc lúc ấy cái gì cũng chưa , phản bác câu, sau đó An Thế Trúc liền sang chuyện khác, mời nhân viên công ty ăn cơm.

      Nhớ tới những lời này dường như lại càng thêm xấu hổ, tay chân cũng biết để chỗ nào, vẫn ngồi im trong lòng An Thế Trúc nhúc nhích, khi còn nghĩ đông nghĩ tây, đèn phòng chiếu phim sáng lên, ánh sáng rất , Cố Thiến Thiến vội vàng giãy khỏi tay An Thế Trúc, lúc này cũng buông lỏng ra, Cố Thiến Thiến đứng lên, rất nhanh: "Tôi ngủ đây."

      Sau lưng truyền đến tiếng cười của An Thế Trúc, Cố Thiến Thiến nhanh hơn , cảm thấy cái tay sờ qua tiểu huynh đệ của An Thế Trúc giống như trúng kịch độc.

      Cố Thiến Thiến chạy trối chết, xem xong phim kinh dị vốn sợ, lúc này lại hoàn toàn có cảm giác sợ hãi, chỉ cảm thấy trong lòng như thiêu như đốt , ảo tưởng có cái hố, đem chính mình nhảy vào trong hố trốn luôn.

      Cố Thiến Thiến tắm rửa xong bắt đầu soi gương lau tóc, khăn tắm trắng khoác lên đầu , bất giác trong mắt càng ngừng chớp lên, nhoáng cái, trong gương tựa hồ xuất chút cái gì đó, Cố Thiến Thiến tự mình đem mình dọa sợ, di chứng sau khi xem phim kinh dị bắt đầu phát tác.

      chạy nhanh đem tất cả đèn bật lên, lại đem mở cửa rộng ra, lúc này cũng dám lau tóc , vì cảm thấy bị khăn tắm ngăn trở tầm mắt mình, mà ngoài tầm mắt có ít thứ tốt, trước kia đều tùy tiện tìm An Thế Trúc đến an ủi, hôm nay...

      Khụ, giống như tình nguyện gặp hồn ma, cũng nguyện gặp An Thế Trúc, vì vừa mới sờ phải tiểu đệ đệ của ta. nằm ở giường, mở to mắt nhìn trần nhà, lúc sau tiếng cửa mở ra, Cố Thiến Thiến nghiêng đầu nhìn sang, AnThế Trúc đứng ở cửa, hỏi: "Tại sao đóng cửa?"

      Cố Thiến Thiến ở trong lòng trả lời: sợ tới mức dám đóng cửa.

      An Thế Trúc tới, cau mày : "Tóc còn ẩm ướt , em nằm giường, mau đứng lên, sấy tóc cho khô."

      Cố Thiến Thiến "A" tiếng, mắt cũng rất dám nhìn An Thế Trúc, An Thế Trúc tựa như rất rảnh rỗi, đem máy sấy ra, đối với ngoắc, "Lại đây, tôi sấy tóc cho em."

      Nàng ngoan ngoãn qua ngồi, An Thế Trúc bật máy sấy, gió thổi ra, tay amh chạm vào mái tóc ẩm ướt của .

      Cố Thiến Thiến nhìn chằm chằm gương, An Thế Trúc chăm chú cúi đầu, giúp sấy tóc, tay chạm vào mái tóc dài của , Cố Thiến Thiến đột nhiên cảm thấy được tự nhiên.

      từ bé chỉ có tật xấu là thích sấy tóc, sau bị mẹ An trông thấy, nên kêu An Thế Trúc sấy tóc cho , An Thế Trúc trước kia thường xuyên sấy tóc cho , cho tới bây giờ cũng cảm thấy được tự nhiên, còn rất đắc ý , cho rằng đây là báo thù được .

      Trong gương mặt thiếu nữ có chút đỏ lên, Cố Thiến Thiến lập tức cúi đầu, sợ bị An Thế Trúc phát , còn sợ bị phát ra cái gì, cũng biết, chính là trong đầu có ý niệm trốn .

      Sấy tóc được nửa, An Thế Trúc cầm tóc cẩn thận, rồi ấn đỉnh đầu : "Cúi đầu làm gì?."

      Cố Thiến Thiến lấy tay quạt quạt: "Haiz, có hơi nóng."

      Tầm mắt An Thế Trúc dạo qua vòng trong phòng, nhìn tủ đầu giường, cầm lấy điều khiển điều hòa từ xa chỉnh nhiệt thấp xuống, Cố Thiến Thiến thấy tránh ra, An Thế Trúc cầm máy sấy sấy tóc cho tiếp, cảm thấy mặt mình nóng đến mức luộc chín được cả trứng gà.

      Tay xuyên qua mái tóc , lúc chạm vào da đầu , ngón tay đó tạo nên cảm giác đặc biệt mãnh liệt, mãnh liệt đến mức muốn trốn tránh.

      An Thế Trúc cười đến có ý tốt: "Em ngủ mình được ?"

      Cố Thiến Thiến hừ tiếng, thua kém : "Đương nhiên được!"

      An Thế Trúc cười: "Vậy em bật nhiều đèn như vậy làm gì?"

      Cố Thiến Thiến quanh co, "Tôi thích lãng phí điện!"

      Cố Thiến Thiến lấy cớ mình buồn ngủ, đem An Thế Trúc đuổi ra ngoài, An Thế Trúc tới cửa, quay đầu đối với : "Nếu em sợ hãi, có thể ôm chăn tới tìm tôi."

      Cố Thiến Thiến muốn đem máy sấy đập vào gương mặt tuấn của An Thế Trúc.

      sấy tóc, lại mở cửa rộng ra, vừa nãy lúc An Thế Trúc đem cửa đóng lại.

      Cửa mở ra, bên cạnh là An Thế Trúc, như vậy cũng có thể đỡ sợ chút hồn ma, cửa sổ đóng kín lại, bò lại giường, vẫn là dám nhắm mắt lại, mở to mắt nằm nửa giờ vẫn ngủ được.

      Phòng cách vách Cố Thiến Thiến chính là An Thế Trúc, An Thế Trúc nằm ở giường cũng ngủ , đợi lát thấy Cố Thiến Thiến đến, vì thế đứng lên, lại đem cửa mở rất lớn, tiếp tục chờ, An Thế Trúc cũng muốn làm cái gì, tuy rằng rất muốn làm chuyện gì đó, bất quá trước mắt chưa đến lúc, hưng phấn đợi nửa giờ, thấy Cố Thiến Thiến cũng lại đây, liền nhảy xuống giường, núi tìm ta, ta liền tìm núi.

      An Thế Trúc ôm chăn, vừa định gõ cửa, cửa bị đẩy ra.

      Cố Thiến Thiến lập tức sang giường ngồi xuống: " tới làm gì."

      An Thế Trúc đổ lỗi cho đèn, "Em mở đèn rất ảnh hưởng đến giấc ngủ của tôi."

      Cố Thiến Thiến : "Tôi mở đèn phòng tôi , như thế nào ảnh hưởng đến ."

      An Thế Trúc đối với cười, lộ răng: "Đầu năm nay kinh tế đình trệ, nhà giàu cũng có lương tâm, đương nhiên là con người sống tốt, tôi vừa thấy em bật nhiều đèn như vậy lãng phí điện, liền ngủ được."

      Cố Thiến Thiến: "..."

      Đùng ——

      Gian phòng trở nên tối om. Cố Thiến Thiến nhanh nhẹn bật dèn ở đầu giường, trừng mắt nhìn An Thế Trúc. An Thế Trúc đem chăn quăng lên giường, chậm rãi trèo lên giường.

      Tuy bọn họ trước đây thường xuyên ngủ chung giường, đó là trước đây, được rồi, mười lăm tuổi nghỉ hè trong ngày nào đó, trong nhà Cố Thiến Thiến có người, An Thế Trúc mang theo xem phim kinh dị xong, hai người lại ở cái giường ngủ đêm, mười lăm tuổi, cũng tính là lớn.

      Nhưng tại mười tám tuổi , lại cùng An Thế Trúc ngủ giường...

      An Thế Trúc chút khách khí, nằm xuống liền ngủ, dùng chân đá đá chân của , "Mau trở về giường của !"

      "Mau ngủ !"

      An Thế Trúc nằm thành , nằm thẳng , hai tay để ở bên người. Cái giường này rộng 2m, rất lớn, An Thế Trúc nằm ở bên trái, Cố Thiến Thiến nằm ở bên phải, ở giữa còn cách nhau gần thước.

      Cố Thiến Thiến đành phải nằm xuống, nhắm mắt lại, vẫn là ngủ được, lúc trước là vì sợ hãi, tại cũng biết vì sao ngủ được, An Thế Trúc nằm ở cách đó xa, vẫn nhúc nhích, im lặng, chống đỡ được hơn mười phút sau, mới chậm rãi ngủ.

      Buổi sáng rời giường, An Thế Trúc sớm thấy bóng dáng, nhìn xem thời gian, chín giờ hơn, rửa mặt xong xuống lầu ăn điểm tâm, vừa vặn tình cờ gặp mẹ An trở về.

      "Thiến thiến, hôm nay kêu Gậy Trúc cùng con mua đồ."

      "Ặc —— "

      Cố Thiến Thiến trả lời, ăn xong điểm tâm, gửi tin nhắn cho An Thế Trúc:【 khi nào mua đồ?】

      An Thế Trúc rất nhanh nhắn tin lại cho :【 buổi chiều mua đồ. 】

      Buổi sáng, Cố Thiến Thiến ở trong phòng ngủ lên mạng cả sáng, buổi chiều An Thế Trúc mang cửa hàng nào đó dạo vòng, đem đồ mua xong vừa vặn đến lúc ăn cơm chiều, An Thế Trúc liền mang theo ăn cơm.

      Chỗ ăn cơm, đúng là chỗ lần trước nhân viên công ty phần mềm liên hoan ở đó, khách sạn An thị năm sao, vừa mới đến cửa chợt nghe có người gọi: "An Trúc!"

      Cố Thiến Thiến phía trước, đột nhiên thấy An Thế Trúc quay đầu, đợi cho người đàn ông đến chỗ bọn họ, Cố Thiến Thiến mới hiểu được hóa ra "An Trúc" là gọi An Thế Trúc.

      theo phía sau người đàn ông là mặc váy màu lam, đeo kính râm, nhìn dung mạo người đàn ông này, cùng An Thế Trúc trông khá tương xứng, khuôn mặt An Thế Trúc là khuôn mặt được trưởng bối thích, người đàn ông này gương mặt càng được những nữ sinh thích
      YoororoTrâu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :