1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Một đóa hoa đào ba rễ xanh - Sở Thu (8/45) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Tác phẩm: đóa hoa đào ba rễ xanh
      Tác giả: Sở Thu
      Edit: Hôm Qua
      Số chương: 45

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 1: BẮT ĐẦU


      Lâm Lạc bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, đêm qua cùng mấy đứa bạn ăn mừng sinh nhật Tiểu Tuyết, bốn đến 12 giờ khuya mới chịu về, trở về còn ầm ĩ hồi, gần 2 giờ sáng dừng hẳn. Cho nên tiếng chuông vang lên lúc 7 giờ sáng khiến Lâm Lạc mắng thầm trong lòng, mà ba người kế bên cũng thế.

      "Nghe......" Lâm Lạc nửa tỉnh nửa mê bắt máy.

      "Cậu là heo à, mấy giờ rồi mà còn ngủ, nhanh vào game mau." Hóa ra là bạn tốt Trình Lộ rít lên, cái giọng the thé đó khiến tỉnh hẳn.

      "Sao?" Lâm Lạc chưa nắm bắt được tình hình, từ lúc nào mà Trình Lộ rảnh đến mức gọi kêu dậy?

      "Nhanh vào game coi." Trình Lộ tỏ ra cáu gắt nhắc lại.

      Lâm Lạc bị người ta quát đến hai lần vẫn nổi giận, bất đắc dĩ trả lời: "Mới sáng sớm mà cậu kêu tớ vào game ư, cậu nghiện game rồi đó." Tuy Lâm Lạc chơi game lâu nhưng chưa nghiện nó, lúc nào rãnh mới dùng game giết thời gian thôi, nếu cứ đúng giờ là vào game vậy chúng ta chơi game nữa, mà là game chơi chúng ta.

      "Cậu làm tớ tức chết mất, nếu chậm nữa cậu bị người ta giựt chồng đừng có trách, mau......" Trình Lộ dường như vội lắm vậy.

      "SAO?" Lâm Lạc hơi sửng sốt, lập tức cảm thán : " phải chứ, tớ ngừng chơi có hai tuần thôi mà ly hôn rồi sao." Tuy là game, nhưng tốc độ này khiến Lâm Lạc ngỡ ngàng.

      "Cũng phải... Tóm lại cậu mau vào ......" Trình Lộ tiếp tục thúc giục.

      Lâm Lạc giận dữ : "Tốt xấu gì cũng để tớ đánh răng rửa mặt ."

      "Cho cậu hai phút..."

      Tuy có Trình Lộ hối thúc, nhưng mười phút sau mới vào game, trước khi thi luyến tiếc ngừng chơi hai tuần, hôm kia vừa thi xong, nếu vướng cái sinh nhật của Tiểu Tuyết hôm qua vào rồi.

      Trò mà Lâm Lạc chơi giờ thịnh hành có tên là Giang Hồ, dùng chiêu “chơi free” để câu khách, thực tế khi chơi rồi mua mấy thứ linh tinh trong game còn đắt hơn. Nghề Lâm Lạc chọn là thầy thuốc, chỉ chuyên buff máu, hơn nữa thao tác chơi của cũng thuộc dạng bình thường nào đánh lại ai cho nên an an phận phận phụ bản.

      [Bang phái] Lộ Thủy Thu Phong*: "Lạc Lạc lên rồi kìa, mau Lưu Niên Túy, cậu chọn ai?" (Sương Sớm Gió Thu)

      Lâm Lạc thoáng sợ run chút, Lộ Thủy Thu Phong chính là Trình Lộ, tuy nghe ấy qua điện thoại, nhưng ngờ mùi thuốc súng lại nặng như thế.

      [Bang phái] Bang chủ-Lưu Niên Túy: "Lạc Lạc, em chơi lại rồi ư." Cuối câu còn gõ thêm cái icon nhung nhớ.

      [Bang phái] Lạc Lạc Vi Phong: "Vâng, vừa mới thi xong, lâu gặp mọi người."

      [Bang phái] Nguyên lão-Vũ Phong Luyến: "Phu nhân bang chủ chơi lại kìa, bang chủ hết phòng gối chiếc rồi nhé."

      [Bang phái] Nguyên lão-Biển Sâu: "Hoan nghênh trở về."

      [Bang phái] Lộ Thủy Thu Phong: "Thôi dừng ở đây , Lưu Niên chọn ai vượt phụ bản Sâm Lâm, Lạc Lạc 68 cấp có thể được rồi đó."

      Lộ Thủy Thu Phong vừa vậy, Lâm Lạc nhanh nhanh mở ra bảng thông tin, quả là cấp 68, hai tuần đó có Trình Lộ chơi giúp, lên cấp nhanh .

      [Mật ngữ] Lộ Thủy Thu Phong với bạn: "Lúc nãy tớ kêu ta mang acc cậu nhưng bị từ chối, ta muốn Dạ Tuyết đó."

      Lâm Lạc hiểu tại sao Trình Lộ hối vào game, mở trang danh sách hội viên ra, quả nhiên tìm được người tên Dạ Tuyết, thầy thuốc cấp 70.

      Muốn vào phụ bản Sâm Lâm cần 68 cấp trở lên, tuần chỉ được ba lượt, phụ bản này rơi ra trang bị cấp 70. Phụ bản tổng cộng có bốn con boss, boss nào cũng rơi ra trang bị, tỷ lệ rơi rất cao. Nhưng hệ thống mất dạy lắm, thuộc tính trang bị hên xui, khác nghề chưa đủ xui đâu, thuộc tính tốt hay xấu còn do cách ăn ở của mỗi người, có người xui đến nỗi cày mấy tháng vẫn rơi ra món nào.

      [Bang phái] Bang chủ-Lưu Niên Túy: "Lạc Lạc muốn Sâm Lâm à?"

      Hỏi như vậy, ý trong đó quá ràng. hồi sau Lâm Lạc mới : "Em ."

      Kênh bang tĩnh lặng.

      [Bang phái] Dạ Tuyết: "Lạc Lạc mới có 68, em 70 rồi, để cho em kiếm trang bị ."

      Cấp cao nhất trong Giang Hồ giờ là 70, 68 mà muốn lên 70 ăn ít khổ nhé, train liên tục hai tháng vẫn chưa đủ, ý của ta quá , lấy lý do dù có lượm được trang bị cũng thể dùng, vậy chi bằng nhường chỗ lại cho ta.

      Nếu là lúc bình thường, Lâm Lạc để ý, có hay có cũng chẳng sao, còn chuyện muốn lên 70 là rất xa xôi. Theo như những gì Trình Lộ , cộng thêm thái độ của Lưu Niên Túy, phỏng chừng người mà Trình Lộ muốn ám chỉ là Dạ Tuyết.

      [Bang phái] Lạc Lạc Vi Phong: "Em muốn , Lưu Niên?"

      Kênh bang lại im lặng.

      Lâm Lạc cảm thán, nhớ lại năm xưa, chỉ cần muốn đâu, Lưu Niên Túy cùng đến đó. Vượt phó bản kiếm trang bị, nghề của nàng cần rất nhiều tiền, lập tức cho . Tuy tình cảm này là ở trong game nhưng Lâm Lạc khá là trân trọng, nhìn mọi việc thay đổi đến mức này khiến tâm phát lãnh.

      [Bang phái] Nguyên lão-Nhất Lưu: "Nếu thế cho hai người luôn, tôi tấn công, cộng thêm Lưu Niên, mời thêm ông chiến sĩ mạnh mạnh ấy, vậy trong đội có hai thầy thuốc cũng chẳng sao."

      Phương pháp xử lý rất chuẩn, đúng là phong cách của Nhất Lưu. Tuy mang theo hai thầy thuốc là thành vấn đề, nhưng vấn đề là lúc trang bị rơi ra ai là người lấy? Ai phụ bản này mà muốn lượm được trang bị, tuy rơi ra trang bị tốt, nhưng tuần chỉ được ba lần là quá ít.

      [Bang phái] Bang chủ-Lưu Niên Túy: " hết hết, tôi kiếm chiến sĩ, vào đội nhanh lên, mở YY ra."

      YY là chương trình chat online, chỉ khi nào phụ bản Lâm Lạc mới dùng nó. Phụ bản trong Giang Hồ rất mất dạy, lúc đố ai đánh chữ kịp, qua YY chỉ cần cần đánh chữ, đây là cách toàn vẹn nhất.

      Lâm Lạc vừa vào YY xong, thông báo từ hệ thống nhắc rằng: Lưu Niên mời bạn vào đội. Lâm Lạc do dự lát mới đồng ý, chốc sau Dạ Tuyết với Nhất Lưu cùng vào theo.
      Vào kênh riêng của đội, Nhất Lưu : "Lão đại mời Bất Lưu Bạch ."

      Bất Lưu Bạch đứng vị trí thứ hai bảng xếp hạng nghề, tất nhiên có quen xã giao với cái người nhất bảng nghề kiếm khách là Lưu Niên, trong bang cũng có chiến sĩ mạnh, nhưng chuyến này cần phải chọn chiến sĩ mạnh nhất.

      Chức năng của nghề chiến sĩ khi đánh với boss là biến thành khiên thịt, bình thường phụ bản này cần năm người, bốn người đánh người buff. Quan trọng là nó giới hạn thời gian, trong thời gian đó phải giết được boss, nếu quá hạn boss phát ra chiêu mạnh nhất dẫn đến diệt đoàn. tại trong đội có tới hai thầy thuốc, như vậy thiếu người tấn công, Lưu Niên Túy là kiếm khách, Nhất Lưu là pháp sư, miễn cưỡng đủ đối phó với boss, nhưng nếu có chiến sĩ mạnh nhất ở đây, phụ bản này coi như thắng chắc.

      Lưu Niên Túy : "Cậu ta online, để tôi tìm người khác."

      Bình thường Lưu Niên Túy cứ chọn đại chiến sĩ nào đó, nhưng chiến sĩ đủ mạnh hơi khó kiếm. Đợi hồi lâu cũng chưa thấy ai vào đội, Lưu Niên buồn bực bảo: "Mấy người tôi quen ai online."

      "Bằng em ra cho, như vậy dễ tuyển hơn." giọng ngọt ngào vang lên.
      Lâm Lạc nhìn vào YY, là Dạ Tuyết .

      Lưu Niên Túy : "Đừng, tuyển đại chiến sĩ cũng được, mọi người rao , nếu nhờ người trong bang cùng."

      Lâm Lạc vẫn im lặng, thấy mọi người bắt đầu tuyển kênh phụ cận mới tuyển theo: "Có chiến sĩ nào muốn phụ bản Sâm Lâm ?"

      Lát sau có thông báo: Mặc Nhiễm Y gia nhập đội ngũ.

      Lâm Lạc sợ run, người đứng thứ nhất bảng xếp hạng chiến sĩ, nổi danh là chiến sĩ RMB, cũng là người có đầy tin đồn xấu...... chưa bao giờ xem bảng xếp hạng mà cũng biết người này, xem ra Lưu Niên Túy ngày càng lợi hại, người như vậy cũng mời đến được.

      [Đội ngũ] Mặc Nhiễm Y: "Chào, kênh của đội là gì vậy đội trưởng?"

      CHƯƠNG 2: TRANH CÃI


      Lưu Niên Túy gõ dãy số gửi vào khung chat, lát sau giọng con trai dễ nghe vang lên: “Tôi đến rồi đây.”

      Lưu Niên Túy cười : “Sao hôm nay rảnh thế?”

      Mặc Nhiễm Y vui vẻ : “Thấy Lạc Lạc tuyển người, Lạc Lạc đâu, sao chưa nghe giọng ấy.”

      thân với ta từ khi nào thế, nhưng Lưu Niên Túy hay lấy gì làm lạ, bởi vì lúc ta cưới người vợ thứ ba chuyện của mới vừa bắt đầu, hai người đó quen nhau khi Lưu Niên Túy đến dự hôn lễ ta, còn trịnh trọng giới thiệu với ta nữa. Cái miệng Mặc Nhiễm Y nổi tiếng là ngọt như đường, câu thứ nhất xong câu thứ hai vội lời .

      Lâm Lạc thích chuyện YY, nhưng bây giờ bị người ta chỉ đích danh mà đó còn là đại thần, cũng phải nể mặt đại thần chứ: “Chào .”

      “Giọng dễ nghe , hổ danh là Lạc lạc.”

      “Chào đại thần!” Dạ Tuyết chen vào cuộc chuyện.

      “Ừ.” Mặc Nhiễm Y chỉ lạnh nhạt đáp lại, ràng để ý đến ta.

      Dạ Tuyết cười : “Đại thần biết em chứ?”

      Lâm Lạc hơi sửng sốt, nhanh chóng hỏi Trình Lộ: “Dạ Tuyết nổi tiếng lắm à?” Những lời này lớn lối, ngay cả Mặc Nhiễm Y được mọi người nịnh bợ còn chưa thấy phát ngôn kiểu đó.

      Trình Lộ đáp lại rất nhanh: “ ta tung ảnh lên diễn đàn, còn tự xưng là đệ nhất mỹ nhân……”

      “Ồ!” Lâm Lạc sửng sốt, ngờ.

      Trình Lộ còn : “Nếu là mỹ nhân đâu ai gì, nhưng cái mặt đó cũng dám khoe là mỹ nhân ngay cả Phù Dung Tỷ Tỷ* (béo xấu thích làm màu truyền hình) cũng phục ta luôn.”

      Lâm Lạc khẽ mỉm cười, xem ra Trình Lộ ghét Dạ Tuyết, bên tai vang lên giọng cười thản nhiên của Mặc Nhiễm Y: “Biết chứ.”

      Dạ Tuyết đột nhiên im lặng, ai xem đến đây cũng biết ta chẳng có chút hứng thú gì với cái đệ nhất mỹ nhân này cả.

      Nhất Lưu ló mặt ra hoà giải: “Lưu Niên, mau vào .”

      “Ừ.”

      Hệ thống nhắc nhở hồi phụ bản mới mở ra. Lâm Lạc thể : “Lần đầu phụ bản, nếu có sai xót mong mọi người bỏ qua.” Thao tác của chỉ bình thường thôi, mà phụ bản này nổi danh là biến thái, vạn nhất liên lụy đội đoàn diệt, vậy rất khó chịu.

      Mặc Nhiễm Y vui vẻ đáp lại: “Cũng dễ mà, chỉ cần thêm máu cho thôi, mấy chuyện khác em khỏi lo.”

      “Vâng.” Lâm Lạc trả lời.

      Người chỉ huy là Mặc Nhiễm Y, làm thế nào tránh xa quái, lúc nào cần làm gì, ta giải thích rất chi tiết, tám phút sau boss đầu ngã xuống, ai cũng chưa chết, nó rơi ra cái nhẫn của nghề cung thủ.

      Mặc Nhiễm Y an ủi: “Đừng lo, kế tiếp rơi ra món Lạc Lạc dùng được thôi.”

      Lâm Lạc cảm thấy kỳ quái, hai mươi phút sau giết chết boss thứ hai, chẳng biết lời của ta rất linh nghiệm hay , quả boss thứ hai rơi ra cái nhẫn thầy thuốc có thuộc tính cực phẩm.

      Cho đến lúc này Lưu Niên vẫn im lặng, Nhất Lưu cũng tiện ra, ai ai đều biết cái nhẫn tốt đến vậy chỉ có thể ngộ chứ thể cầu. Nhưng mà Lâm Lạc mới 68, có thể cái nhẫn chất lượng như thế nếu bỏ qua biết có gặp lại .

      Mặc Nhiễm Y cười cười: “Hên nhỉ, Lạc Lạc có nhẫn dùng rồi.”

      Lâm Lạc nghe ta cảm thấy hơi kỳ, từ lúc nào bọn họ thân đến mức đó?

      Dạ Tuyết ấm ức lên tiếng: “Em 70 rồi mà , Lạc Lạc mới có 68, Lưu Niên?”

      Cuối câu ta gọi Lưu Niên, ý gì quá , Lâm Lạc hơi vui nhưng chẳng hé miệng câu nào, muốn biết Lưu Niên đứng về phía ai.

      Hồi lâu Lưu Niên mới , mềm lòng rồi: “Cũng đúng, cho Dạ Tuyết……”

      “Em muốn cái nhẫn đó.” Cho tới nay, Lâm Lạc ít quan tâm xem mình đạt được cái gì trong game, có hay cũng chả sao. tại muốn biết Lưu Niên giải quyết chuyện này thế nào.

      Lưu Niên Túy vẫn im lặng, Mặc Nhiễm Y đột nhiên vui vẻ : “ ra Lưu Niên kéo vợ vào đây săn trang bị à, sao đâu Lạc Lạc, sau này kéo em, nếu được nữa tặng em luôn.”

      ta vừa mấy lời này kênh càng yên tĩnh, kẻ ngu cũng nhìn ra được ta và rất mờ ám. Nhất Lưu cảm thán, chỉ biết Lưu Niên Túy sắp thay lòng đổi dạ, nhưng ai ngờ Lạc Lạc cũng vậy, mà đối phương lại là kẻ chơi RMB, so sánh hai người với nhau Mặc Nhiễm Y nhỉnh hơn Lưu Niên Túy là cái chắc.

      Lâm Lạc hoàn toàn kinh ngạc, nhanh hỏi Trình Lộ: “Cậu dùng acc tớ để qua lại với Mặc Nhiễm Y???” chỉ nghĩ ra khả năng này thôi, có lẽ ta nhận nhầm người chăng.

      “Cái gì?” Trình Lộ có chút hiểu, hồi lại : “Nếu muốn cưa ta tớ dùng acc tớ, chứ lấy acc cậu làm gì.”

      Lâm Lạc càng ngạc nhiên hơn, nếu phải Trình Lộ chuyện càng khó hiểu, cái pass acc này chỉ cho Trình Lộ biết thôi. Nhất Lưu phá vỡ im lặng: “Chúng ta còn hai boss nữa phải giải quyết cho xong, hôm nay quá may mắn, tôi đoán còn rơi ra món ngon nữa đó.”

      Nghe xong mọi người lại tiếp, nhưng khí nơi đây hoàn toàn thay đổi. Đội ngũ quá mạnh, tranh thủ lúc đánh quái hỏi Trình Lộ: “Mặc Nhiễm Y vừa kết hôn phải ?”

      Trình Lộ đáp lại cũng rất nhanh, : “Đó là chuyện của nửa tháng trước, giờ nghe hình như ly hôn rồi phải.”

      Lâm Lạc cảm thán, thời gian mạng qua nhanh , nửa tháng ly hôn, nếu so sánh chút Lưu Niên Túy còn si tình chán, bỏ hai tuần mà chỉ mới mờ ám với kẻ khác.

      “Sao cậu lại hỏi chuyện này, chẳng lẽ ta muốn dụ dỗ cậu?” Trình Lộ đa nghi hỏi.

      Lâm Lạc nghe tiếng Mặc Nhiễm Y gọi: “Lạc Lạc, Lạc Lạc.” mở YY ra.

      “Sao Lạc Lạc mặc sáo trang 60?” Mặc Nhiễm Y soi trang bị xong, kinh ngạc hỏi.

      Lâm Lạc biết sao cho đúng, sáo trang 60 rất xa xỉ, theo giá thị trường tại, bộ cũng phải tốn 800RMB, làm sao mà có tiền mua nó để khoác lên người. người có hai món do Lưu Niên tặng, nhưng ra Lưu Niên Túy cho bộ luôn cơ, bởi vì quá đắt nên dám nhận.

      tại Mặc Nhiễm Y tỏ ra thân thiết như thế, chẳng lẽ muốn……

      Lâm Lạc còn chưa nghĩ xong, chợt nghe Mặc Nhiễm Y : “Còn thiếu sáu món, sao, chậm nhất là sáng mai có đủ.”

      Mặc Nhiễm Y vừa YY xong thấy kênh thế giới mấy dòng sau:

      [Thế giới] Mặc Nhiễm Y: mua bộ 60 của thầy thuốc, trừ đai lưng và hộ thủ, giá thành vấn đề.

      [Thế giới] Mặc Nhiễm Y: mua bộ 60 của thầy thuốc, trừ đai lưng và hộ thủ, giá thành vấn đề.

      ……

      Lâm Lạc phen đổ mồ hôi hột, nhanh chóng : “Tự em mua là được, đừng lo.” Chuyện lợi dụng chồng trong game chưa từng làm, lại càng dám dính vào Mặc Nhiễm Y.

      Mặc Nhiễm Y chuyện ở kênh YY, nhưng vẫn tiếp tục rao mua trang bị ở kênh thế giới.

      QQ, Trình Lộ khủng bố Lâm Lạc: “Sao cậu quen được ‘thánh sát ’ thế?”

      Lâm Lạc gửi cái icon quá kỳ diệu, làm sao mà biết được, có lẽ lúc ra cửa đụng phải Mặc Nhiễm Y chừng.

      Trình Lộ lại : “Hay là ta thấy hình cậu?” Trong cái game này, ai ai cũng biết ta háo sắc lắm, mấy người vợ trước đều là mỹ nhân nổi tiếng cả. tại mỹ nhân nổi nhất là Dạ Tuyết, Mặc Nhiễm Y hoàn toàn để ý tới Dạ Tuyết, chứng tỏ Lâm Lạc hấp dẫn hơn nhiều.

      thể nào.” Lâm Lạc khẳng định, : “Cho tới bây giờ tớ chưa bao giờ chat qua webcam, lại càng gửi hình cho ai cả.” Game và đời thực, phân ra rất ràng, muốn giữ những chuyện riêng tư cá nhân.

      Trình Lộ cũng nghĩ thế, nhưng vẫn : “Nhiều đồ tốt lắm đó, cậu từ chối rồi hả?”

      Lâm Lạc lại đổ mồ hôi hột, : “Tớ cần.” thế gian này, có ai ăn mà cần trả tiền, lấy của người ta món gì phải trả cái giá tương xứng.

      Trình Lộ cũng khuyên : “Đừng có ngốc như vậy, Mặc Nhiễm Y chính là kẻ ngốc có nhiều tiền, mới chơi được ba tháng ta thay năm người vợ. Hơn nữa mỗi người vợ đều được ta đầu tư vạn mua trang bị, lúc ly hôn cũng tặng tiền an ủi cho vợ cũ, kẻ ngốc đến thế hiếm gặp lắm, có cơ hội phải giữ lấy, đừng bỏ lỡ.”

      Lâm Lạc đổ mồ hôi hột nhiều hơn nữa, bởi vì Mặc Nhiễm Y rất nổi tiếng, tin đồn của ta đầy rẫy, mà nổi tiếng nhất chính là hào phóng. Game này thiếu kẻ có tiền, nhưng giống như Mặc Nhiễm Y quá là hiếm, có tiền mà ngu ngốc, đây là cái biệt danh chính thức của ta.

      Tuy rằng khí có chút kỳ lạ, nhưng đội ngũ vẫn diệt được boss cuối.

      [Mật ngữ] Lưu Niên Túy với bạn: “ có quan hệ với Mặc Nhiễm Y ?”

      Lâm Lạc có thể tưởng tượng ra Lưu Niên Túy rất giận dữ, cảm thán, ngày xưa đeo theo mình rất vui vẻ kia mà, bây giờ chỉ trích . dùng kênh mật chỉ trích , sợ Mặc Nhiễm Y à, có lẽ vậy, khi nãy còn dám phản đối ta nữa mà.

      Trong lòng nghĩ thế, nhưng vẫn trả lời: “ biết, đây là lần thứ hai em gặp ta, lần đầu là cùng dự hôn lễ đó.”

      [Mật ngữ] Lưu Niên Túy với bạn: “ đừng giải thích nữa, cố ý cho vào đội là để làm tôi mất mặt chứ gì?”

      Lâm Lạc á khẩu, : “Vậy với Dạ Tuyết…… còn quan tâm em ?”

      [Mật ngữ] Lưu Niên Túy với bạn: “Đừng lấy Dạ Tuyết làm cái cớ, tôi biết, sớm quen Mặc Nhiễm Y, muốn ly hôn chứ gì, được thôi, ly hôn ly hôn.”

      Lâm Lạc hết nỗi, trước kia sao phát chỉ số thông minh của có vấn đề nhỉ, muốn ly hôn với mình mà chẳng dám quang minh chính đại, còn lấy cái lý do cùn ấy. Sau lúc lâu, : “Tùy vậy.”

      CHƯƠNG 3: NHỤC MẠ


      Sáng sớm ngày hôm sau, Lâm Lạc lại bị Trình Lộ gọi dậy, bất đắc dĩ : “Sáng nay được nghỉ, cậu để tớ nướng chút, chơi game nhiều tốt đâu.”

      “Mau vào game nhanh, có người chửi cậu ở kênh môn phái kìa.” Trình Lộ tức giận thông báo.

      “HẢ?” Lâm Lạc hơi sợ run, mỗi phái cũng có kênh riêng, kênh thầy thuốc là náo nhiệt nhất, chuyện cãi nhau đó như cơm bữa, nhưng Lâm Lạc ngờ mình cũng có ngày bị người ta lôi ra chửi.

      “Nhanh lên.” Trình Lộ lại thúc giục.

      Lâm Lạc vừa leo xuống giường vừa hỏi: “Mắng tớ ra sao?”

      “Chửi cậu dụ dỗ Mặc Nhiễm Y, đá Lưu Niên Túy.” Trình Lộ căm phẫn xong, lại tiếp: “Cậu biết đâu, đêm qua Lưu Niên Túy với Dạ Tuyết làm mấy cái trò buồn nôn ở kênh bang, lão nương muốn mắng người.”

      “Ồ?”

      “Tớ đoán Lưu Niên Túy dùng acc phụ chửi cậu, cậu với cực khổ lắm mới xây được bang, dù sao cũng phải có cái cớ để bỏ cậu cưới Dạ Tuyết.”

      “Có thể phải là Lưu Niên Túy đâu.” Lâm Lạc cảm thấy đó phải là tính cách của .

      là người sĩ diện, dựa vào mọi điều kiện, Mặc Nhiễm Y so với chỉ cao hơn bậc, ngay cả mấy người vợ cũ của ta còn mạnh hơn nữa. Có lẽ ra câu này hơi độc miệng, nhưng thẳng ra Lưu Niên Túy chẳng có bản nào. Dựa vào tính cách đó, nếu mình phản bội , tận lực bưng bít.

      “Vậy là ả Dạ Tuyết rồi.” Trình Lộ kết luận.

      Lâm Lạc nghĩ chỉ có khả năng này thôi, bất quá cũng có khả năng bang đối địch biết được nên tận lực nhục mạ.

      “Hay quá, có người chửi Dạ Tuyết kìa.” Trình Lộ reo lên.

      “Hả?” Lâm Lạc lại sợ run, phải chứ, thế giới này diễn ra nhanh quá.

      “Mau vào game , kênh môn phái náo nhiệt.” Trình Lộ vui vẻ .

      Trong buổi sáng mà có quá nhiều chuyện xảy ra, rửa mặt mà nhanh mở máy lên, quả nhiên vừa vào bị chuỗi tin tức đập vào mắt:

      [Môn phái] Đại Tiện Nhân Dạ Tuyết: ả đàn bà lừa tiền kẻ khác, thấy đàn ông là thèm đến phát điên, Lưu Niên Túy là con chó mù, đôi cẩu nam nữ, đôi trời sinh hư hỏng.

      [Môn phái] Đại Tiện Nhân Dạ Tuyết: ả đàn bà lừa tiền kẻ khác, thấy đàn ông là thèm đến phát điên, Lưu Niên Túy là con chó mù, đôi cẩu nam nữ, đôi trời sinh hư hỏng.

      ……

      chuỗi tin tức nhảy ra liên tục, ngẫu nhiên chèn vào dòng: [Môn phái] Tiện Nhân Lạc Lạc Vi Phong: dụ dỗ Mặc Nhiễm Y, bỏ chồng theo trai, loại con hư hỏng.

      Mắng cũng độc miệng lắm, hơn nữa tần suất xuất khá thưa thớt, so với những câu mắng Dạ Tuyết như phòng với đại trạch. Lâm Lạc vẫn thực bình tĩnh, kênh bang phái có người chuyện.

      [Bang phái] Dạ Tuyết: em đắc tội với ai thế, sao lại mắng em. Cuối câu là cái icon khóc lóc.

      [Bang phái] Lưu Niên Túy: đừng để ý nữa.

      Lâm Lạc cười cười, dù cố tỏ ra bình tĩnh nhưng muốn hộc máu lắm đây. Hai người con đều liên quan đến bị đem ra chửi bới, sắp mất hết mặt mũi rồi, tại chỉ có thể cố gắng chống đỡ.

      Tuy đây là acc của , nhưng ai cũng biết hết phân nửa thời gian là do Trình Lộ vào, chỉ cần giả vờ có ở đây là ổn thôi, nhưng mà rất muốn biết ai đứng sau màn kịch này.

      Theo dõi lát nữa chuyện chỉ có vậy, Lâm Lạc tính đứng lên vào nhà vệ sinh bạn Tam Tiếu gửi tin nhắn sang. Tam Tiếu là đàn cùng ngành với , chơi game này là do ấy và Trình Lộ dụ dỗ.

      “Kênh thầy thuốc của em náo nhiệt nhỉ.” Tam Tiếu trêu đùa.

      Lâm Lạc thoáng sợ run, ấy là người nhiệt tình và là người hay bao che khuyết điểm, tuy những dòng mắng chửi Dạ Tuyết nhiều hơn, nhưng cũng có những dòng mắng mà, ấy nên mát mới đúng.

      Tam Tiếu úp mở : “Ha ha, có muốn biết chuyện gì xảy ra em ?”

      ***

      Tam Tiếu là game thủ lâu năm, chơi lâu tất nhiên quen được nhiều bạn. Trong số đó có người chuyên SPAM để kiếm tiền, chính là giống như kênh vậy, lập acc , đặt cái tên ghê tởm, sau đó mắng chửi sao cho chuyên nghiệp, canh đúng thời gian hạn chế phát ngôn, SPAM tính phí theo giờ, là thủ đoạn sỉ nhục kẻ địch tiện lợi nhất.

      Đêm qua bạn nhận được đơn hàng, đó là ngày mai chửi bới Lạc Lạc Thanh Phong ở kênh môn phái. Sáng hôm sau, Tam Tiếu thấy được nên gọi cho người bạn đó.

      Tam Tiếu thẳng: “Lạc Lạc là đàn em của tớ, tớ muốn ai ăn hiếp nó. Tớ cũng hiểu chuyện làm ăn của cậu, vậy cậu giúp tớ kiếm thêm người nữa chửi con ả kia tuần liền, tiền thành vấn đề.”

      Nghe Tam Tiếu xong, Lâm Lạc nện đấm xuống bàn rồi cười rất tươi, khi nghe ấy , cảm giác thỏa mãn tràn ngập nên chẳng ngần ngại dùng tay đấm lên bàn phát.

      “Mà em với Mặc Nhiễm Y là sao thế?” Tam Tiếu hỏi, chung bang, chuyện của Lưu Niên Túy tất nhiên biết. Những chuyện tình cảm trai cũng lười hỏi em . Mà khi nào em ấy quen với cái tên sát Mặc Nhiễm Y đó, hề ngờ tới.

      biết nữa, cũng biết mà, trước khi thi em đâu có vào game.” Lâm Lạc xong, vẫn còn khó hiểu, Mặc Nhiễm Y bị động kinh ư.

      có thấy hình em ?” Tam Tiếu đoán mò.

      “Hẳn là đâu.” Lâm Lạc xong, trong game này chỉ có hai người biết mặt đó là Tam Tiếu và Trình Lộ, bọn họ để lộ ra đâu.

      Lâm Lạc chuyện với đàn cũng là lúc có tin động trời vừa xuất :

      [Thế giới] Mặc Nhiễm Y: “Tôi thích Lạc Lạc Vi Phong, ai gây với em ấy cũng như gây với tôi. Con chó cái nhà ai gây chuyện mau mau ngậm cái mõm lại, bằng đừng trách tôi trở mặt với bạn bè.”

      Tin này ở kênh thế giới, tin rằng Dạ Tuyết cũng nhìn thấy. Lâm Lạc ngạc nhiên chuyện Mặc Nhiễm Y biết ai đứng đằng sau chuyện này, mạng lưới quan hệ là loại rắc rối phức tạp, người với người quan hệ mờ ảo, tựa như Tam Tiếu biết ai làm, Mặc Nhiễm Y quăng tiền ra điều tra, tra ra tin tức nhanh hơn.

      [Bang phái] Dạ Tuyết: “Hộ hoa sứ giả của Lạc Lạc lợi hại.”

      [Bang phái] Lạc Lạc Vi Phong: “Có ai đó dại dột mướn người mắng tôi, thánh hay sao mà giận cơ chứ.”

      [Bang phái] Lộ Thủy Thu Phong: “Chỉ sợ đó là kẻ ngu dốt hết thuốc chữa, biết ai đó lớn lên có mắt hay nữa.”

      CHƯƠNG 4: LY HÔN


      [Bang phái] Dạ Tuyết: “Chuyện này có liên quan gì đến tôi, mấy người vậy là có ý gì?”

      Lâm Lạc ngồi trước máy tính khỏi khẽ cười, cái Dạ Tuyết này ngu đến cảnh giới khác rồi. Mướn người chửi thôi, chửi mà còn kéo Mặc Nhiễm Y vào, trước ta có ý gì với nhưng mà chửi như vậy cũng liên quan đến ta, nếu Mặc Nhiễm Y rên lên tiếng nào mới là mất mặt. tại Mặc Nhiễm Y thế, nếu muốn cạn tàu ráo máng tốt nhất là ngậm cái miệng lại.

      [Bang phái] Lộ Thủy Thu Phong: “ sao nào, còn chưa hiểu ư, tốt, gọi Mặc Nhiễm Y đến đây, hỏi coi ai là con chó cái. Lão nương thấy đôi cẩu nam nữ các người là ghê tởm rồi, hiểu chưa. Lạc Lạc, ly hôn , chúng ta rời khỏi đây.”

      [Bang phái] Lạc Lạc Vi Phong: “Lưu Niên, tôi vẫn cảm thấy làm vợ chồng được cũng đừng biến thành kẻ thù. muốn ly hôn chỉ cần câu là được, cần gì biến mọi chuyện cho phức tạp lên, cả hai đều có bạn chung, nghĩ sau này gặp nhau nữa sao?”

      Nãy giờ vốn im thin thít bỗng lên tiếng:

      [Bang phái] Bang chủ-Lưu Niên Túy: “Tôi biết chuyện kênh.”

      Lâm Lạc cười trừ, đương nhiên biết làm, ngu đến vậy. Bất quá như bây giờ, biết là do Dạ Tuyết gây ra.

      Lưu Niên Túy qua lại với Dạ Tuyết, nếu tức là sai, vừa mới chơi quen , cùng nhau xây Vân Hiên, xoát phụ bản, cũng từng cực khổ tuyển người vào bang. tại bang phái phát triển như vậy, Lưu Niên Túy lại đá , thông đồng với kẻ khác, Lâm Lạc giống như bà vợ xây dựng nghiệp cùng chồng xong bị chồng phản bội vậy, sau đó ông chồng khốn nạn ấy tìm đóa hoa tươi trẻ hơn .

      Lâm Lạc nghĩ ra câu nào để kết thúc Nhất Lưu hỏi qua kênh mật:

      [Mật ngữ] Nhất Lưu với bạn: “Em định ly hôn sao?”

      [Mật ngữ] bạn với Nhất Lưu: “ hỏi Lưu Niên Túy mới đúng, hỏi ta xem chừng nào đuổi Dạ Tuyết ra khỏi bang. ta ngang nhiên mướn người chửi em, ta biết mà chỉ dám câu. phải em muốn ly hôn mà là Dạ Tuyết ép em ly hôn đó chứ.”

      Nhất Lưu nữa, Lâm Lạc thầm cười lạnh. Nhất Lưu là bạn thân ta, hình như quen nhau trước khi chơi game này, sau đó chuyển đến Giang Hồ, cũng là lão công thần của Vân Hiên. Nhất Lưu cũng hiểu , Lâm Lạc là những người chơi thân với em ấy cũng theo. Tỷ như Trình Lộ và Tam Tiếu.

      Trình Lộ khác Lâm Lạc, Trình Lộ là con ong chúa cung cấp tiền tài cho bang, là thích khách giàu thứ ba bảng môn phái, đứng thứ mười toàn sever, uy danh hơn hẳn Lưu Niên Túy. Tam Tiếu quen biết rộng, bạn bè nhiều đếm xuể, vấn đề ngoại giao đều do ta xử lý. Nếu ta vừa gây ảnh hưởng gì, nhưng về lâu về dài đáng sợ.

      Xem xong náo nhiệt, đứng dậy rửa mặt [Mật ngữ] Nhất Lưu với bạn: “Em lên YY giải quyết giúp với……”

      [Mật ngữ] bạn với Nhất Lưu: “??”

      [Mật ngữ] Nhất Lưu với bạn: “Lộ Thủy cãi nhau với Dạ Tuyết.”

      Lâm Lạc phản ứng kịp, chẳng trách nãy giờ Trình Lộ im lặng, hóa ra quậy ở YY. Vừa vào nghe tiếng Trình Lộ mắng: “Tôi chửi là đồ đê tiện đó, ràng biết người ta có vợ rồi còn chen vào phá hoại, đê tiện là gì.”

      Dạ Tuyết gì chỉ truyền ra tiếng thút thít.

      Trình Lộ mắng tiếp: “Khóc cho ai xem, muốn Lưu Niên Túy ra mặt bênh hả, lão nương ở chỗ này chờ , muốn đánh muốn giết tôi chiều hết.”

      Cuối cùng Lưu Niên Túy lên tiếng: “Lộ Thủy, cũng đâu thua ai.”

      “Người thua ai mới là .” Trình Lộ càng lên cơn tức, mắng: “Nó mướn người chửi Lạc Lạc như ban ngày, còn ở đây biện hộ cho nó. tự vấn lương tâm mình xem, ly hôn chẳng có gì to tát, đổi vợ cũng chẳng ai gì, nhưng chuyện đơn giản nữa rồi……”

      Lâm Lạc thở dài, rốt cuộc ra mặt khuyên can: “Lộ Lộ, bỏ qua , chửi nhau hoài cũng chẳng có ích gì đâu. Lưu Niên, ly hôn , về sau đường ai nấy , chúng ta cắt đứt từ đây.”

      xong, Lâm Lạc mở trang bang phái ra nhấp vào nút rời bang.

      ***

      Nghi thức ly hôn trong Giang Hồ có hơi rắc rối, phải muốn ly là ly, hai người đồng ý rồi nhưng bảy ngày sau mới chính thức ly hôn. Đó là chuyện cả hai đều muốn, nhưng đơn phương lại càng rắc rối hơn, phải nộp vạn phí bồi thường, tháng sau đó được kết hôn nữa.

      Chuyện thành ta thế này, dựa theo suy nghĩ của , Lưu Niên Túy ắt hẳn đồng ý ngay ấy chứ, bảy ngày sau hoàn toàn cắt đứt. Nhưng đứng đợi cả buổi vẫn thấy đâu, Lâm Lạc mở danh sách bạn bè ra, tìm Lưu Niên Túy: “Tôi ở chỗ ly hôn đợi .”

      Vừa gửi xong có tin nhắn: Mặc Nhiễm Y xin kết bạn với bạn. Lập tức xuất cái bảng có hai nút chấp nhận và từ chối, Lâm Lạc suy nghĩ hồi nhấp đồng ý. Tuy biết Mặc Nhiễm Y có ý gì, nhưng chả ghét bỏ gì nhau, cự tuyệt có vẻ tốt lắm.

      Vừa chấp nhận Mặc Nhiễm Y : “Có việc gì gọi cho .”

      Lâm Lạc hiểu , : “Cám ơn.”

      Dựa vào tính cách của Dạ Tuyết, cướp chồng người ta xong còn mướn người chửi rủa chuyện cho người săn cũng là bình thường.

      Nếu bị săn rất phiền toái, cho dù cộng thêm Tam Tiếu và Trình Lộ sức người có hạn, bị hội đồng chẳng vui vẻ gì cho cam.

      “Còn khách sáo với nữa.”

      muốn trả lời, dựa vào trình độ dẻo miệng của ta phỏng chừng chỉ cần tiếp, thể nào Mặc Nhiễm Y cũng bóp méo . ràng chẳng thân nhau, hà cớ gì cứ đeo theo mãi.

      Nhưng mặc kệ, dây dưa với loại đàn ông như thế chẳng sáng suốt. Ba tháng thay năm người vợ, Lâm Lạc cũng muốn mình nằm trong danh sách đó, về sau bị người ta lôi ra kiểu, người đó là “Người vợ thứ x của Mặc Nhiễm Y”, cách gọi này quá khó nghe.

      Lâm Lạc chờ hai mươi phút rồi mà vẫn thấy Lưu Niên Túy đâu cả. Lâm Lạc hối thúc: “ mau đến đây.” Đơn phương ly hôn rất oai phong, nhưng tiền bồi thường quá lớn, hơn nữa loại phí đó để cho tên đàn ông hưởng, Lâm Lạc cảm thấy mình lỗ nặng mất thôi.

      Lâm Lạc sắp dùng hết kiên nhẫn Lưu Niên Túy mới ló mặt ra, Lâm Lạc nhanh chóng xin ly hôn. Chỉ cần ta đồng ý đôi bên mất 50 kim phí ly hôn.

      Chỉ cần nhấn đồng ý thôi sao lâu quá vậy. Lâm Lạc nhăn mày lại, lại muốn dây dưa nữa ư. Lâm Lạc gởi thư thúc giục: “Nhanh lên , em còn có việc.”

      Ngay lúc đó hệ thống thông báo: “Lưu Niên Túy cự tuyệt ly hôn.”

      Lâm Lạc sửng sốt, gởi thư hỏi: “?”

      “Chúng ta nhất định phải ly hôn ư?”

      Lâm Lạc chỉ biết câm lặng, chẳng lẽ muốn trái phải ôm , bộ coi là kẻ ngốc hay sao.

      Lâm Lạc nể mặt nữa: “ muốn tôi đưa phí bồi thường hả, đừng lãng phí thời gian nữa, nếu muốn, tôi cho ngay.”

      “Trước kia em đâu chuyện kiểu đó.”

      Lâm Lạc bực mình trả lời: “Tôi muốn nhiều lời nữa, bây giờ tôi chỉ muốn ly hôn thôi.”

      “Sao em tìm cách cứu vãn!”

      cảm thấy mình bị đánh bại, ta tự kỷ đến mức nào chứ. Nguyên nhân quá ràng rồi mà, bởi vì hoàn toàn đáng cứu vãn, cũng có thể loại đàn ông này rất trăng hoa, níu kéo làm cái gì chứ. Bởi vì người thứ ba là mữ nhân nên bị vứt bỏ, loại đàn ông đó làm sao còn tin cho được, thế gian này nào thiếu gì mỹ nhân, ai dám chắc vẫn ở cạnh bị bỏ bao nhiêu lần nữa đây.

      Lâm Lạc cũng lười tiếp, tay lại xin ly hôn, Lưu Niên tiếp tục cự tuyệt. Dù sao chỉ cần Lưu Niên Túy rời là có thể xin tiếp. Ngay cả xin nhiều lần nữa vẫn cự tuyệt. Lâm Lạc phỏng chừng hôm nay ly hôn được rồi, quên , hôm nay được ngày mai, dù sao muốn Dạ Tuyết ép chấp nhận, có lẽ nên ngồi chờ đến.

      Lúc vừa định logout thấy Dạ Tuyết truyền tống đến, lúc này hy vọng thành công. Lâm Lạc đứng nhìn, Dạ Tuyết tiến lên ôm Lưu Niên, hai người bất động, phỏng chừng tán gẫu. lát sau, hai người tách ra, lại gần chỗ NPC xin ly hôn, nhưng có vẻ do dự.

      Lâm Lạc hết cách, có cần phải kéo dài như vậy , tự mình động thủ, lát sau hệ thống thông báo: Lưu Niên Túy đồng ý ly hôn, bảy ngày sau đến đây hoàn tất thủ tục.

      Lâm Lạc nhìn mà thất vọng ghê gớm, biết ly hôn còn có cái thủ tục này, cứ nghĩ bảy ngày sau hệ thống tự xóa bỏ, ai ngờ còn phải đến đây thêm chuyến nữa. Chỉ hy vọng Lưu Niên Túy dứt khoát chút.

      CHƯƠNG 5: ÁM SÁT (1)


      Suốt hai ngày này Lâm Lạc vào game, thứ nhất rất ghét nó, thứ hai rất bận. Cha là Lâm Đông Thành đến A thị công tác, hai cha con nửa năm rồi gặp nhau nên ông tranh thủ thời gian được ở bên càng lâu càng tốt, khiến trừ việc học ra còn thời gian nào rảnh hết.

      Năm tám tuổi cha mẹ ly hôn, lúc ấy sống với mẹ, sau đó bà ấy cũng tái hôn rồi ra nước ngoài sống, đến ở với bà ngoại. Đến khi bà ngoại qua đời mười tám tuổi, cha sớm tái hôn, có hai em trai bảy và tám tuổi, tuy ông muốn sống cùng nhưng Lâm Lạc cảm thấy rất xa cách.

      Những năm gần đây tuy rằng hai cha con có nhiều dịp gặp nhau, nhưng nếu ở chung mà khác người dưng là bao. Còn có mẹ kế và em trai ở đó, liền lấy cớ ôn thi đại học mà từ chối, sau khi đậu đại học, ông mua tầng nhà ở gần A đại làm quà cho con . Phòng có, càng lười trở về, phần lớn thời gian nghỉ đông và nghỉ hè đều ở nhà cậu, ông bỏ cuộc, dù sao hễ có công tác hai cha con lại gặp nhau thôi.

      "Đừng đón con, con biết chỗ đó, để con xe qua." từ chối khi ông muốn đến trường rước, phải muốn, mà là sợ ai đó bôi nhọ mình. Nhớ có lần trước ông đến đón ngay ngày hôm sau có tin đồn bị người ta bao hay hồ ly tinh làm kẻ thứ ba rồi.

      Khi nhìn thấy mình diễn đàn của trường chẳng biết gì nữa, tuy rất muốn xóa nó , nhưng sau đó ngẫm lại bình tĩnh. Thân là hoa khôi giảng đường, chuyện xấu của nhiều vô số, ít cái cũng chẳng nhằm nhò gì, ngẫm lại mà xem, ăn bữa với ba mình mà còn bị soi kiểu đó, lười giải thích.

      Khi đến, ông ngồi ở nơi đó, tuy bốn lăm tuổi rồi nhưng nhìn còn khá trẻ, cơ thể quá phát tướng, trước đừng đến tài sản, chỉ bàn về ngoại hình cũng là ông chú gợi cảm. Lâm Lạc cười cười lại, gọi tiếng: "Ba ba."

      "Ngoan......" Lâm Đông Thành xong, nhìn kỹ con xa cách nhiều tháng, thở dài : "Con càng ngày càng giống bà ấy."

      Lâm Lạc chỉ cười , mẹ mười hai năm, những năm gần trước mẹ con toàn liên lạc qua thư, sau này mạng phát triển, từng chát qua WC. Lần duy nhất bà về là lúc dự đám tang bà ngoại, lúc đó bà khuyên nên theo bà, Lâm Lạc kiên quyết từ chối. Dạo gần đây khi nhìn qua WC, trông bà đẹp hơn xưa.

      Lâm Đông Thành lấy ra cái hộp gấm, : "Đợt trước Châu Âu, sẵn tiện ba mua tặng con."

      Lâm Lạc cười cười mở ra xem, là cài ngực hình bông hoa, nhìn họa tiết đó cũng biết giá rẻ đâu, hơi thờ ơ : "Cám ơn ba ba."

      Bồi bàn cầm menu lại, phần lớn do chọn, khi chờ đồ ăn đem lên ông mới từ từ hỏi thăm tình hình con mình. Cũng ngoài những cái này như học hành thế nào, có vất vả quá , ở chung với bạn có hòa thuận . Lâm Lạc từ tốn trả lời từng câu , chờ bồi bàn đem cơm lên xong, cả mới hai dừng lại dùng bữa.

      Đây là hình thức giao tiếp của cha con họ, khí chẳng quá xa lạ nhưng cũng thân thiết. Từ sau lúc tám tuổi đến nay, ông ít khi tham gia vào cuộc sống của , đến bây giờ hai người có thể ngồi cười dùng cơm, ông cảm thấy như vậy tệ lắm rồi, chỉ là hơi thất vọng.

      Năm đó vợ trước tái hôn xuất ngoại, ông tranh thủ giành quyền nuôi con, thêm chuyện bà ngoại Lâm Lạc khiến ông từ bỏ. Khi đó ông cũng vừa tái hôn bao lâu, người vợ mới cũng có con với ông, chuyện làm ăn lại đến hồi quan trọng, ngay cả người vợ mang thai còn chưa chăm sóc tốt huống gì quan tâm đến con . Gia đình mới còn chưa ổn định, mà thành viên mới sắp chào đời, nếu có thêm mười tuổi nữa luống cuống tay chân , có thể cả người lớn và đứa đều cảm thấy bất công.

      Khi bà ngoại Lâm Lạc qua đời nghiệp cùng gia đình đều ổn định cả, đây là cơ hội tốt, nhưng con lớn. Lúc gặp lại, tuy nó gọi ông là ba ba nhưng hiểu sao lại xa lạ biết bao.

      Dùng bữa xong, hai cha con đứng dậy rời khỏi đụng phải đôi trai tài sắc, người con trai thấy Lâm Đông Thành, dừng bước lại chào hỏi: "Chú Lâm, là trùng hợp."

      Lâm Đông Thành cũng sửng sốt, lập tức cười : "Vốn dĩ ngày mai mới gặp cha con, ngờ gặp con ở đây. Lại đây, để chú giới thiệu chút, đây là con trai chú Sở, trước đây hai con cũng gặp nhau rồi, Sở Lưu Phong. Đây là con chú, Lâm Lạc."

      Kiểu giới thiệu của Lâm Đông Thanh gợi nhớ ấn tượng gì về Sở Lưu Phong với Lâm Lạc, nhìn ta, có lẽ hơn mình hai tuổi, diện mạo tuấn tú, gương mặt lạnh lùng, khí thế mười phần, vừa nhìn biết phải người trong ao.

      "Xin chào, Lâm tiểu thư." Sở Lưu Phong chào hỏi trước.

      "Chào ." Lâm Lạc cũng đáp lễ.

      Vốn chỉ là nốt nhạc đệm nho , xong ai đường nấy, Lâm Đông Thành đột nhiên với Sở Lưu Phong: "Chú cũng định rời , Lưu Phong học ở A đại à?"

      "Con học năm ba." Sở Lưu Phong .

      " là quá trùng hợp, Lạc Lạc là đàn em của con đấy."

      Sở Lưu Phong cũng hơi bất ngờ, khỏi nhìn về phía , Lâm Lạc bị ta nhìn có chút khó hiểu, nhưng vẫn : "Chào , em học ở khoa ngoại ngữ năm hai."

      "À......" Sở Lưu Phong hơi giật mình, đến đây Lưu Phong mới nhớ tới. Lâm Lạc khoa ngoại ngữ, là hoa khôi, từng thấy qua vài lần nhưng khoảng cách rất xa, trách được có chút quen mắt.

      Lâm Đông Thành càng vui vẻ hơn, : "Chú nghĩ Lạc Lạc có ai chăm sóc, hai đứa học chung tốt quá, sau này con có cần giúp gì tìm Sở Phong đó."

      Lâm Lạc nghe mà xấu hổ thôi, nhưng Sở Lưu Phong chẳng tỏ vẻ gì, ông kêu hai người trao đổi số điện thoại, còn đặc biệt dặn : "Lạc Lạc học xa nhà, chú vốn lo lắng lắm, nhờ con giúp chú cũng yên tâm hơn."

      "Dạ vâng." Sở Lưu Phong đáp lại, bởi vì hai nhà khá thân nhau, đối với chuyện của Lâm gia, ông ấy cảm thấy có lỗi với Lạc Lạc cũng là chuyện thường, giúp ông là chuyện đáng làm.

      nghe cha mà chỉ biết câm lặng, có phải mới bước vào đời đâu, chả thân thiết gì cho cam mà cũng nhờ người ta có chút...... Bất quá vẫn cố cười, với ta: "Vậy về sau phiền rồi."

      Sở Lưu Phong chỉ gật gật đầu, tỏ ra quá nhiệt tình.
      Phương LăngTôm Thỏ thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 5: ÁM SÁT (2)


      Kéo dài đến cuối tuần mới vào game, lên xong rồi chả biết làm gì, cuối tuần là thành chiến, trước kia còn ở trong bang bận rộn suốt, tại thành người tự do có vẻ thanh nhàn. Vừa tính làm nhiệm vụ hằng ngày có tin nhắn, là Mặc Nhiễm Y: "Vào rồi à, gần đây bận học lắm sao, hôm nay định cướp thành."

      Trước kia trong bang ai cũng biết còn học, Mặc Nhiễm Y vậy cũng có gì lạ. Còn chuyện cướp thành, sever chỉ có cái, hơn nữa khu này mới mở ba tháng, mâu thuẫn nhiều, các bang phái lớn có thể thay phiên nhau làm chủ trong tuần.

      Từ đầu đến giờ Mặc Nhiễm Y vẫn đứng nhất bảng trang bị, bang của ta là Lưu Kim Tuế Nguyệt, tuy phải mạnh nhất, nhưng lực ảnh hưởng , nếu lấy được thành là điều bình thường.

      "Ồ, vậy cố lên." Lâm Lạc đáp lại.

      Mặc Nhiễm Y tiếp: "Chờ thành chiến xong em mới thoát game có được ?"

      Lâm Lạc gửi dấu chấm hỏi qua.

      " muốn chuyện với em."

      Lâm Lạc có dự cảm xấu, Trình Lộ cũng hay kể mấy chuyện linh tinh cho nghe, Mặc Nhiễm Y thích cướp thành xong cầu hôn bằng câu, "xxx, em, dùng tòa thành này làm lễ vật, gả cho nhé." Lúc đầu rất lãng mạn, nhìn nhiều chỉ cảm thấy rất khôi hài.

      Lâm Lạc ngay: "Em có hẹn với bạn dạo phố, sợ là được." Trước kia vây xem Mặc Nhiễm Y làm trò cười, muốn mình cũng biến thành trò cười đâu. Ba tháng thay năm người vợ, nên tránh xa là hơn.

      "Vậy à, vậy luôn, em xem kênh thế giới ."

      Lâm Lạc quyết định thẳng: "Nếu muốn cầu hôn dừng lại ."

      "Vì sao? Em lấy trả thù Lưu Niên Túy với Dạ Tuyết hay lấy lại mặt mũi cũng được mà." Mặc Nhiễm Y .

      hiểu nổi ta, tự dưng làm những chuyện ngu ngốc. , lấy ta chỉ làm bị bôi xấu thêm thôi chứ lấy lại mặt mũi chỗ nào chứ.

      Lâm Lạc suy nghĩ hồi rồi : " đáng, là quá khứ rồi, chuyện mặt mũi này nọ em lo lắm đâu." Chẳng phải người ta thường câu ‘giận quá mất khôn’ hay sao.

      Mặc Nhiễm Y dường như bị đả kích, lát sau mới : "Dù gì Dạ Tuyết cũng hại em thê thảm, ra khỏi bang cũng được, cẩn thận ta kiếm em gây , hay là em vào Lưu Kim Tuế Nguyệt , bảo vệ em."

      Lâm Lạc ngừng lát rồi : "Em vội, hôm nay có thành chiến, chuẩn bị ." cứ nghĩ ta ngu ngốc thôi chứ, ai dè mức độ bám người cũng kém. Mấy người vợ trước sợ là bị ta bám dai quá nên mới đồng ý.

      Hình như người trong bang cũng hối thúc ta, : "Có người gọi tập hợp, chỉ huy, đừng logout sớm nhé, xem cướp thành đấy."

      Lâm Lạc gì thêm nữa.

      7 giờ bắt đầu, người trong thành chen nhau đến điên, người ngoài thành thoải mái ung dung. Vừa làm nhiệm vụ hằng ngày, Lâm Lạc tra xem mấy người bạn tốt ở đâu, Tam Tiếu và Trình Lộ đều online, xem xét tư liệu, Trình Lộ thích PK nên vào thành giết chóc, phỏng chừng vào đại cái bang nào đó để được vào thành, chỉ dựa vào thân trang bị xịn thôi, cho dù con bé ấy đứng chỗ cũng có người mời vào.

      Kỳ quái là Tam Tiếu chưa vào thành, hỏi: "Sao vào bang nào đó để đánh nhau?"

      Tam Tiếu trả lời rất nhanh: "Có bang nào được rủ , giờ chán. Đúng rồi, nghe sắp hợp khu."

      "Hợp khu?" Lâm Lạc sợ run, khu này mới mở có ba tháng mà hợp rồi, dù sao cũng khó hiểu lắm, chắc là chiến lược của công ty, rãnh rỗi mở khu mới, chán rồi hợp khu.

      "Phía công ty chưa thông báo, nhưng cũng sắp rồi." Tam Tiếu .

      "Hợp với khu cũ nhỉ." Lâm Lạc , chả hứng thú với chuyện hợp khu, sau khi hợp nhiều người hơn thôi.

      "Chẳng vui vẻ gì, nếu chúng ta đấu lại khu cũ, vậy mệt lắm." Tam Tiếu . Khu này mới mở có ba tháng, nếu hợp với khu mới mở tháng kia tốt quá. Nếu hợp với cái khu năm, vậy mệt muốn chết.

      " sao cả." Lâm Lạc , trang bị của nàng chưa gom xong, cấp bậc tuy rằng thấp, nhưng phần lớn là do Tam Tiếu và Trình Lộ chơi thay , giết quái thăng cấp. Hợp khu hay chẳng quan tâm, phỏng chừng Trình Lộ sắp phát điên rồi đây, con bé ấy nạp rất nhiều tiền, kết quả chưa PK tay mà sắp có đám biến thái xuất , đương nhiên là buồn bực.

      "Thế hợp khu cũng tốt, tại khu này vắng quá, có gì kích thích cả." Tam Tiếu cảm thán.

      Lâm Lạc cười cười, Tam Tiếu là đạo sĩ, xưa nay được mệnh danh là nghề vô địch khi PK chọi , hơn nữa nhờ vào mấy thao tác dâm đãng nên hiếm có ai đánh thắng ấy. Mấy ngày hôm trước Tam Tiếu còn trang B, trời ạ, ai đánh chết . Lâm Lạc đổ mồ hôi hột, tự tìm người đánh chết chính mình, đâu có máu ngược.

      Đột nhiên nhân vật trong game truyền ra tiếng khóc thét, mở trang game lên, nhân vật bị công kích kêu thảm thiết như vậy. Lâm Lạc cảnh giác, thích khách, thầy thuốc, còn có pháp sư. Thích khách thân chém , máu tụt phần ba, Lâm Lạc nhanh tay bổ đầy thanh máu. Pháp sư bên địch sắp tung ra chiêu mạnh, lo máu cho mình còn xuể lấy ra đâu thời gian đánh chữ.

      Trước kia còn ở trong bang, giết người hay bị người ta giết là chuyện thường, Lâm Lạc rất bình tĩnh, sửa trang bị cũng rất rẻ. Bây giờ bị ba người kia PK, người thứ nhất nghĩ đến là Dạ Tuyết. Lâm Lạc sao căm tức cho được, nhưng càng căm tức cũng đánh lại người ta.

      Thích khách muốn giết thầy thuốc chỉ cần mấy đao, có lẽ trang bị của đối phương quá cùn, cộng thêm cái pháp sư mà vẫn chưa giết được . Lâm Lạc có đủ thời gian bổ huyết chứ có thời gian công kích, nếu ai đến giúp, chết chỉ là vấn đề thời gian.

      Thích khách nọ nhìn ra cạn dược, chuyển sang từ tốn tấn công, dường như tuyên bố muốn mài chết . Tay thêm huyết hơi run rẩy.

      Khi thanh máu còn phần ba, Lâm Lạc vừa dứt đợt thêm huyết, cùng trong lúc đó mũi tên dài bắn vào tên pháp sư, tiếp theo lại là hai mũi tên nữa tên pháp sư đó bỏ mình. Biến cố đột nhiên xảy ra, hai người kia sợ run, tên pháp sư sống lại ngay mà muốn nhìn xem là ai giết mình.

      Lâm Lạc lập tức chuyển góc nhìn, góc cùng bên trái có cung thủ toàn thân phát ra hồng quang nhắm mũi tên tiếp theo vào thầy thuốc phe địch. Lâm Lạc nhìn tên người đó, Vân Chi Thất Dạ.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 6: VÂN CHI THẤT DẠ (1)


      là kẻ nổi danh, người sever khác có lẽ biết, nhưng ở sever này rất nổi danh.

      Cách nổi danh của rất khác người, giống như Mặc Nhiễm Y vậy, ngồi ở vị trí thứ nhất bảng xếp hạng trang bị, rảnh rỗi lên kênh thế giới rêu rao, tóm lại là dùng tiền để nổi danh. À, còn người nữa đó là Dạ Tuyết, gửi ảnh mình lên diễn đàn rồi tự phong là đệ nhất mỹ nhân, chẳng mất đồng nào cũng được nổi danh kìa.

      Trang bị của chỉ hơi mạnh mà thôi, miễn cưỡng có thể lọt vào top 20, chẳng có thông tin cá nhân nào. Dựa vào giết người mà nổi danh, trắng ra là kẻ sát nhân cuồng, có bang phái, phân địch ta, nhìn thấy ai cũng giết, ai bị để ý xin chúc mừng, bạn là kẻ xui xẻo.

      Nghề cung thủ có ưu thế khi giết người ngoài dã ngoại, tuy rằng trang bị bằng Mặc Nhiễm Y nhưng rất thực dụng, hơn nữa thao tác rất tuyệt vời, chọi ba thành vấn đề, nếu đánh lại chạy, nghề cung thủ cũng có ưu thế đó.

      Dựa vào ưu thế sẵn có, dã ngoại là lãnh địa của Vân Chi Thất Dạ, mặc kệ bang phái gì, mặc kệ chức nghiệp gì, ngoại trừ cấp quá thấp đều bị xử lý thương xót. Kẻ thù đầy rẫy, bao nhiêu người kéo nhau săn , nếu có mười dòng chửi bới kênh thế giới ít nhất năm dòng là nhắc đến , tỉ suất tuyệt đối cao.

      nay, tên pháp sư bị xử lý, thích khách còn chưa ra tay tên thầy thuốc ngã xuống rồi. Biến cố như vậy khiến cho cả lẫn ba tên kia bàng hoàng mãi thôi, ngay lúc Lâm Lạc còn ngẩn người tên thích khách cũng thoát khỏi số phận.

      Giúp ư? Nhưng chưa tự kỷ xong nhắm vào , sắp giết được , nháy mắt thanh huyết tụt khoảng lớn, giây sau màn hình chỉ còn hai màu đen trắng. Lâm Lạc câm lặng, nếu đứng đó tự kỷ mà là phù về thành hay quá rồi.

      Ba người kia về thành sống lại, Lâm Lạc cảm thán phen cũng muốn , cũng là lúc thấy dòng tâm trạng đầu : "Chỉ giết chứ có trách nhiệm chôn." phục rồi đấy, tên sát nhân cuồng này quả nhiên có phong cách riêng.

      "Vân Chi Thất Dạ ở bên này......" Có người hô lên.

      Lâm Lạc đổ mồ hôi hột, quả nhiên kẻ thù khắp thiên hạ, mọi lúc mọi nơi đều có nguy cơ bị truy sát.

      đám người chạy lại đây, sống lại mà muốn ở đó xem xử lý thế nào. Nếu đối thủ bằng cấp và quá gà chọi ba là ổn ngay, bây giờ có bảy tám người, có chọi lại được ?

      Ngay lúc hưng phấn muốn xem trổ tài dùng hết sức lực chạy lại chỗ truyền tống, bạch quang lóe lên cũng là lúc biến mất.

      Lâm Lạc 囧, hóa ra chọi ba là giới hạn của , nếu đánh với bảy tám người khác nào tự ngược chứ!

      Hết chuyện hay để xem, sống lại trong thành, chạy vào khu an toàn, cố giữ bình tĩnh, lập tức kể chuyện này cho Tam Tiếu nghe: "Em vừa bị ba người săn giết."

      "Rồi sao nữa?" Tam Tiếu trả lời rất nhanh.

      "Gặp phải Vân Chi Thất Dạ."

      "Hả?" đương nhiên Tam Tiếu biết người này.

      " giết ba tên săn em xong giết em luôn." vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh.

      "......" Tam Tiếu gửi qua đống dấu chấm câu.

      " thử xem, ai muốn giết em?" Lâm Lạc hỏi, tuy rằng người đầu tiên nghi là Dạ Tuyết, nhưng càng nghĩ càng phải, rời khỏi bang, ly hôn cũng vậy, lúc này Dạ Tuyết nên hưởng thụ thành quả, chờ bảy ngày trôi qua Lưu Niên Túy chính thức cưới ta, nếu gây chuyện thêm khác nào não tàn.

      lúc lâu sau Tam Tiếu mới , nội dung khiến kinh ngạc: "Lưu Niên Túy chuyển chức bang chủ lại cho Biển Sâu."

      "Cái gì?" Lâm Lạc sửng sốt.

      "Hình như công tác tháng, rãnh vào game."

      " phải chứ." Lâm Lạc khó mà chấp nhận , lần trước cho dù có công tác chăng nữa ta cũng bớt chút thời gian vào game mà, quá khó hiểu.

      " sai đâu, tin này rất chính xác." Tam Tiếu .

      CHƯƠNG 6: VÂN CHI THẤT DẠ (2)


      Trong nháy mắt sắp gửi tin nhắn hỏi ta, nhưng chợt nghĩ lại nếu làm vậy là quá mất mặt. Chẳng lẽ đây là lý do Dạ Tuyết hận ư? Lâm Lạc hết hiểu nổi mối quan hệ giữa hai kẻ đó, bất quá hết liên quan đến , cấp bậc và trang bị ba kẻ đến giết cũng cao, dù sao có Tam Tiếu và Trình Lộ ở bên, muốn chịu thiệt cũng dễ dàng.

      Nhiệm vụ hằng ngày làm xong, rảnh đến mức bày quầy ngồi bán, rồi game ra ngoài lướt web. Gần chín giờ, mở game lên kiểm tra xem bán được những gì rồi nhận được mấy tin Lưu Niên Túy gửi đến:

      " muốn chơi game này nữa."

      "Em muốn câu gì với sao?"

      "Em có ở đó ?"

      Đọc xong chả biết mình nên gì, trước kia ở cùng ta, Lưu Niên Túy chỉ hơi khó ưa thôi, còn bây giờ là rất khó ưa, hoàn toàn do ta tự kỷ. Dù sao bày quầy cứ vờ như chưa xem vậy, để ta nghĩ rằng có ở đây.

      Lâm Lạc muốn thu khung game lại Tam Tiếu gửi tin nhắn sang: "Em mau gom góp trang bị 60 , có khả năng sever chúng ta hợp với sever cũ đó."

      Lâm Lạc hơi sợ run, Tam Tiếu lại nhắn tiếp: "Tuy chưa xác định chính xác, nhưng khẳng định luôn, thừa dịp ai biết mau trữ hàng , hợp khu xong có lợi lắm đấy."

      Vừa đọc xong lại nhận được: "Đừng ai biết."

      Lâm Lạc hiểu chứ, giá thành giữa hai sever khác nhau, liên quan rất lớn đến cấp bậc, rất nhiều người chơi chưa có ý định gom trang bị, chưa có nhiều trang bị đáng để đánh lỗ, ngay cả giá ngọc cũng rẻ. Mà sever cũ khác, đa số người chơi có cấp bậc khá cao, trang bị có đủ, nhu cầu sử dụng ngọc rất lớn, nếu trữ hàng sau khi hợp giàu to.

      Tuy rằng biết Tam Tiếu lấy tin này ở đâu ra, nhưng nếu là , phải thừa dịp công ty chưa công bố mà tranh thủ.

      Lâm Lạc biết, cơ hội làm ăn này rất khó gặp, bất quá chưa bao giờ thử buôn bán cả, ngay cả tiền mặt cũng chẳng nhiều, càng thể ngồi đây bày quầy suốt để có vốn. Dù sao cũng cho nhân vật đứng dậy, bắt đầu mua vài thứ, ra Tam Tiếu cho vài acc bắt đầu thu mua lâu rồi, mua đồ đục lỗ này, mua ngọc này, giá so với thị trường cao hơn chút.

      Tuy rằng hơi rắc rối, nhưng nếu dùng acc chính, hơn nữa còn mua nhiều như vậy, nhất định khiến người ta sinh nghi. Tam Tiếu có nhiều bạn bè, nếu có ai hỏi có thể bịa được, nhưng sau khi tin tức hợp sever được công bố rộng rãi, thế nào cũng có người keo kiệt, dùng acc bớt ít phiền toái.

      Hơn tuần lễ sau, cho dù trong game hay ngoài đời Tam Tiếu cũng liên lạc với , ngay cả mấy phụ bản thông thường cũng gọi, phỏng chừng ráo riết trữ hàng. Kỳ gom góp cũng ít, cái gì cũng làm, chỉ ở chỗ này bày quầy, ngày hơn mười mấy giờ, hơn nữa mua bằng giá thị trường, nếu có nhiều tiền hơn gom nhiều hơn rồi.

      Đến cuối tuần tin tức hợp sever được công bố, cuối tuần sau nữa mới bắt đầu cập nhật, ba sever gom lại làm , trừ bỏ sever của là mới còn hai cái kia đều là cũ, gần năm. Sau khi công ty thông báo, mọi người hỏi thăm cả nhà acc thu mua số lượng lớn trong thời gian gần đây.

      Lâm Lạc sớm biết, tại thấy thông báo xong mới kiểm kê xem mình mua được bao nhiêu, rồi tính ra sau này bán được bao nhiêu.

      kiểm kê bỗng nhận được tin nhắn: "Này em , chiều nay rảnh ?"

      "Chi vậy?"

      "Mấy bữa nữa là sinh nhật Lương Vi, chưa biết tặng gì cho ấy, em tư vấn cho với." Lương Vi là bạn ấy quen được ba tháng nay, tại trong giai đoạn đương cuồng nhiệt.

      "Được, mời em bữa tối nhé." Lâm Lạc xong, dù sao buổi chiều cũng được nghỉ, tính mua sắm, ai dè Tam Tiếu vậy có thêm người xách đồ miễn phí rồi.

      "Vậy hai giờ chiều, gặp nhau ở cửa đông."



    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 7: NHÀ HÀNG


      Hẹn gặp lúc hai giờ, nhưng giờ rưỡi bắt đầu xuất phát, từ ký túc xá nữ ra cổng đông khá xa, bộ tốn chút thời gian. Vừa chuẩn bị ra khỏi cửa Tiểu Tuyết vừa trở về, nhìn Lâm Lạc có hơi nghi hoặc hỏi: "Tam Tiếu sư huynh còn hẹn hò với Vi Lương bên ngành mỹ thuật tạo hình ?"

      Lâm Lạc cảm thấy kỳ quái, vội vàng hỏi: "Còn tốt lắm, sao hỏi vậy."

      Tiểu Tuyết phát ra tiếng chậc chậc thở dài : "Phỏng chừng sắp bị đá đấy."

      " phải chứ." Lâm Lạc cảm thán, tuy vậy vẫn tin những lời Tiểu Tuyết . Tuy như vậy là nên, nhưng Tam Tiếu bị đá phải hai lần, đương nhiên ba bốn lần cũng có thể gọi là bi kịch, nhưng đến bây giờ nghe đồn bị người ta đá hơn hai mươi lần rồi, ấy mới năm ba thôi đó, chuyện này biến từ bi kịch thành hài kịch mất rồi. Thậm chí còn có người đặt cược rằng lúc nào ấy bị đá nữa. người có phẩm chất tốt, cộng thêm khả năng kháng đả kích cũng là người mạnh mẽ nhỉ.

      Tiểu Tuyết gật gật đầu : " nghe đồn ta chung với sư huynh năm tư, mà hôm nay tớ còn thấy hai người đó nắm tay nữa, chắc là quen nhau rồi." Cầm tay nhau dạo trong trường, hẳn là sai đâu…

      Lâm Lạc câm lặng, tuy Tam Tiếu bị đá vô số lần, có thể ấy quen với việc bị đá, nhưng cái Lương Vi này cũng là tệ, căn bản ấy bị đá mà là bị ta bắt cá hai tay.

      Sắp đến giờ hẹn, vẫn muốn , dạo phố là được rồi, muốn chuyện với Tam Tiếu. Từ lúc quen ấy đến nay, phải Trình Lộ bao ăn là người đứng ra bao. Dựa theo cách của Tam Tiếu, chờ tụi thất tình rồi ấy bao lại, kết quả bị Trình Lộ đuổi đánh.

      Lâm Lạc đến đúng giờ, nhưng gặp Tam Tiếu, ấy là người rất coi trọng giờ giấc, dù sao cho tới nay đều là Tam Tiếu chờ , cho nên lần này đến lượt đợi cũng chả sao. Hay là Lương Vi ngả bài rồi, Lâm Lạc càng nghĩ càng cảm thấy đúng, lại đợi hồi nữa, móc điện thoại ra gọi cho đối phương, vạn nhất ấy chịu quá nhiều kích mà ngủ giấc, chẳng lẽ mình phải đợi đến sáng luôn sao?

      "Sư muội, lại thất tình......" Tam Tiếu bi thương .

      "Ừ, biết." Lâm Lạc xong, ngừng chút cũng thực bi thương : "Em rất thông cảm với , ......"

      "Mời ăn cơm......"

      Lâm Lạc câm lặng, hối hận sao mình gọi cho người ta chứ, nghe cái giọng là biết ấy quen với việc bị đá rồi. Bất quá cũng trốn thoát đâu, : "Được rồi, ở đâu, em đợi ở cửa đông đây này."

      "Đúng rồi, quên mất." Tam Tiếu hoảng nhiên xong, lại : " là ngại quá, sư muội......"

      " trả tiền?"

      "Sư muội ơi, thất tình, đau khổ quá, khó chịu, muốn nhảy lầu, sư muội nhặt xác giúp với......" Tam Tiếu bắt đầu gào thét bi thống.

      "......"

      Ký túc xá của ấy cách đây cũng xa, lúc đến nơi cũng mất hồi. Đợi đến khi Tam Tiếu tới là 2h20’, vừa cười vừa : "Sư muội, đợi lâu rồi hả, là lỗi của sư huynh......"

      Lâm Lạc nhìn Tam Tiếu, lớn lên cũng khá đẹp trai, vóc dáng cao ráo, tính cách thể , nhưng cũng được so với ánh mặt trời chói chang. Rất hài hước, cách ứng xử tốt, loại đàn ông như vậy đáng ra phải được người ta theo đuổi, mà đằng này lại bị người ta đá thương tiếc, thể hiểu nổi.

      "Sư muội gọi rất đúng lúc, giữa trưa bị đá, vẫn chưa ăn gì." Tam Tiếu thở dài xong, lại : "Lương Vi cũng rất tốt, ấy chờ ăn no rồi."

      lại câm lặng, xem ra do nghĩ quá nhiều, mới năm ba mà thất tình hai mươi mấy lần, năng lực thừa nhận phải của phàm nhân đâu. so với phàm nhân là coi thường ấy.

      đưa ấy đến ‘Thứ Sáu’ kế cổng trường ăn bữa, đây là nhà hàng ngon nhất khu này rồi. Gọi có mấy món mà hơn trăm, nếu Tam Tiếu hóa đau khổ thành sức ăn mà , ít nhất cũng tốn hơn hai trăm.

      Tam Tiếu vẫn còn nể mặt lắm, tuy rằng chọn mấy món đắt nhất, nhưng mấy món khác cũng đủ mắc lắm rồi.

      Lâm Lạc kìm lòng nhắc nhở: "Này này, đừng dựa vào thất tình mà bóc lột em."

      "Ôi sư muội ơi, đau khổ lắm đấy." Tam Tiếu cảm thán, cùng lúc khép lại menu với bồi bàn: "Tạm dùng trước mấy món này ."

      Bồi bàn mới vừa chợt nghe giọng nữ bén nhọn ở bên cạnh vang lên: "Mặc Thanh, cái gì......"

      ***

      Giọng ta rất bén nhọn, và Tam Tiếu nhìn qua, là đôi nam nữ ngồi ở góc trái đại sảnh, người nữ đưa lưng về phía , tuy nhìn được diện mạo của nhưng người con trai nhìn thấy. Diện mạo tuấn nhã, ăn mặc lịch , rất có hương vị công tử thế gia.

      Người con trai vẫn tỏ ra bình tĩnh, : "Chúng ta hợp nhau, chia tay là điều sớm muộn thôi mà em......"

      đó chỉ lo gào thét: " , con nào làm thay lòng?"

      "Lại là Mặc Thanh." Tam Tiếu giọng thầm.

      Lâm Lạc quay đầu, cũng giọng hỏi: " quen hả?"

      "Biết chút, em biết à, kẻ phong lưu nhất A đại. học năm cuối, thay bạn như thay áo." Tam Tiếu thở dài : " hiểu, người như vậy sao đám con cứ bu vào, còn giống như đây mà chẳng ai xem trọng......"

      Tam Tiếu vừa vậy cũng khiến có chút ấn tượng, theo phương diện nào đó mà , tồn tại đối lập với Tam Tiếu. người chuyên bị đá, người chuyên đá, đây là hai đối tượng được đám con hay đem ra bàn luận, cũng là đối tượng được cảnh báo phải tránh xa. Danh tiếng quá lớn, nếu nào muốn tìm người tránh xa hai người này.

      nam nữ chưa ngừng cuộc tranh chấp, Tam Tiếu bắt đầu ai oán : "Cái tên Mặc Thanh này, trừ bỏ dáng vẻ đẹp trai và nhà giàu ra, có chỗ nào tốt đâu. Dù mang tiếng là phong lưu, vậy mà đám con vẫn săn đón như tre già măng mọc."

      "Phỏng chừng đám con cũng chỉ quen cho vui mà thôi." Lâm Lạc xong, tuy rằng đọc nhiều ngôn tình, nhưng cũng ước mình giống như bé lọ lem vậy, đầu năm nay cũng thèm có người bạn trai mà chưa gặp ai xứng đáng cả, đều là loại bị người xa lánh. lần hai lần có thể tìm được tình đích thực, ba bốn lần có thể vận may hơi bị kém, nhưng hai mươi mấy lần, trắng ra là đa tình.

      "Đúng rồi, có đeo theo em ?" Tam Tiếu đột nhiên hỏi.

      Lâm Lạc suy nghĩ chút rồi lắc đầu, : " có." Nghe cái người tên Mặc Thanh này theo trường phái hào phóng, lén đưa thư tình này nọ cũng từng làm rồi, lần nào cũng làm cho người ta chú ý. Nếu người thích mọi người chú ý như theo đuổi, nhất định có ấn tượng.

      Tam Tiếu suy nghĩ hồi, lại cảm thấy có chút kỳ quái, : "Mặc Thanh có tiếng là chuyên theo đuổi đẹp, mấy hoa khôi hệ khác cũng từng bị theo đuổi, sao lại bỏ qua em được nhỉ."

      "Này này......" Lâm Lạc nhịn được chen ngang, lời này nghe qua rất ảo tưởng.

      Hai người , chợt nghe "bốp" tiếng rất vang, hai người theo bản năng quay đầu lại thấy nọ vừa khóc vừa chạy ra khỏi nhà hàng. mặt Mặc Thanh có mấy vết hồng hồng khả nghi, đột nhiên nhìn về phía hai người, Lâm Lạc và Tam Tiếu quay đầu trở lại, xem náo nhiệt đừng để người trong cuộc biết, bị chính chủ nhìn thẳng vào mặt rất xấu hổ.

      Vốn dĩ đến đây là xong, ai ngờ Mặc Thanh tới. Tam Tiếu và Lâm Lạc cúi đầu thấp hơn, bọn họ phải cố ý nhìn lúc xấu hổ như thế, chỉ mong vô tình ngang mà thôi.

      " ngờ gặp mọi người ở đây." Mặc Thanh cười đến xuân hoa đua nở.

      Lâm Lạc và Tam Tiếu đều sửng sốt.

      Mặc Thanh nhìn Lâm Lạc cười : "Lâm sư muội, lâu gặp."

      Lâm Lạc càng sửng sốt hơn, thân là mỹ nữ được vô số người chào hỏi, nhưng cái người vừa bị tát, năm dấu tay còn in mặt đúng là lần đầu mới thấy. Trách được là người chuyên đá con nhà người ta, Tam Tiếu có cửa mà so da mặt với tên này được.

      Tam Tiếu hết kinh ngạc xong nhìn về phía cười : "Này bạn, đúng là nhân tài đó, mặt còn dấu tay như vậy mà đến đây tán , dũng cảm quá đấy."

      Mặc Thanh hơi sợ run chút, sau đó cười gượng gạo, nhìn về phía Lâm Lạc : "Ngại quá, để cho em chê cười, lần này tính, lần sau gặp lại."

      xong, Mặc Thanh liền xoay người rời .

      Lâm Lạc càng sửng sốt, thẳng đến lúc ra khỏi nhà hàng mới hoàn hồn lại, nhìn Tam Tiếu cười : "Ý của ta là gì vậy?"Tam Tiếu suy nghĩ hồi, : " đoán, mục tiêu kế tiếp là em đó."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :