1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mẹ Lưu Manh - Con Thiên Tài - Quỷ Miêu Tử

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Mẹ Lưu Manh - Con Thiên Tài
      Nguyên tác: QUÂN NHÂN SỦNG: THIÊN TÀI CỤC CƯNG, MẸ LƯU MANH.


      [​IMG]

      Tác giả: quỷ miêu tử

      Tình trạng: hoàn.

      Nguồn: Tiêu Tương.

      Độ dài: 110 chương.

      Thể loại: đại,quân nhân, hài * còn gì bổ xung sau*

      Edit: Tiểu Nhu.

      Văn án:​

      Bảy năm trước cưỡng bức lưu lại cho chính mình đứa con.

      Bảy năm sau lại là cưỡng bức , lưu lại giữa bọn họ tờ giấy kết hôn

      Khi lưu manh gặp biến thái sinh ra cậu bé thiên tài.

      Khổng Tử viết: Cuộc sống luôn luôn vận động, sinh hoạt nhộn nhịp, càng quậy phá càng khoẻ mạnh.

      Đây là câu chuyện kể về cuộc sống của lưu manh, đấu tranh cùng kẻ biến thái, và câu chuyện cuộc sống hạnh phúc của nhà ba người.

      Kỉ Hàn giới nội trợ mọi người gắn cho biệt danh: nữ cảnh sát lưu manh.

      Nhưng hôm nay lại bị khẩu súng chĩa vào thái dương, mà người cấm súng chính là cái người bảy năm trước bị cưỡng bức,

      ra, thèm chảy nước miếng nam nhân như thế, nhưng đó là bảy năm trước nha, còn tại…….

      có lỗi, lão nương đây có người mới rồi” cái gì mà nữ cảnh sát lưu manh chứ, có ai mặc cảnh phục mà giở trò lưu manh như , tiết mục nữ sinh ngây thơ hợp với chút nào: “ chuyện bảy năm trước cũng đừng quá để ý, coi như đó là tình đêm mà thôi.”

      Hừ ghét nhât là người ta dùng súng chĩa vào đầu .

      “ Lạch cạch”

      nghe thấy tiếng lên đạn .

      “ Kí tên, bằng tôi giết tên nhóc này.” hướng khẩu súng về phía cái tên tiểu quỷ vừa xem diễn vừa ăn mía bên cạnh.

      Kỉ Duệ xem diễn rất vui vẻ, quay sang nhìn chằm chằm họng súng đen ngòm, nhanh khôn chậm đem bã mía nhổ ra:” Chuyện của người lớn, hai người đừng có kéo người vô tội vào cuộc chứ.”

      xong dùng cây mía gạt họng súng sang phương hướng khác, còn hảo tâm đề nghi: “ bằng chú tự sát thử xem, xem thử có hiệu quả hay ” tuy rằng người đàn ông này thoang thoảng mùi nước hoa nhưng mà vẫn làm cho cậu bó ngửi thấy mùi vị biến thái.

      Biến thái với lưu manh kì rất xứng đôi…..

      Tiết tử:

      *Mẹ lưu manh và con trai thiên tài.

      Kỉ Duệ: “ ngực và đầu óc có mối quan hệ gì?”

      Kỉ Hàn:” Ngực bự là đồ ngốc” tự hào về ngực của mình.”

      Kỉ Duệ:” Mẹ đừng tưởng rằng mình ngực là có não, và cũng đừng tưởn rằng ai ngốc cũng có ngực cả. Đối với đàn ông ngực và đầu óc trả liên quan gì với nhau cả, cho nên Kỉ Tiểu Hàn…. Mẹ đáng thương.”

      *Mẹ lưu manh và cha biến thái.

      Kỉ Hàn:” xuất sắc, kĩ thuật khá đấy.”

      Hạ Vũ:” Cảm ơn!” cũng biết khả năng của mình.

      Kỉ Hàn:” Tôi luôn muốn làm vui lòng người khác” xong lấy trong túi ra ít tiền “ Còn lại coi như là tiền boa”

      Hạ Vũ:” Em lại muốn như thế mà sao”

      Kỉ Hàn:” Bằng muốn sao? nghĩ là gì của tôi? Bạn trai? Tình nhân ? chồng? làm ơn hai chúng ta đều là người trưởng thành cả rồi”

      Hạ Vũ:” Với quan hệ của chúng ta, tiền liền miễn , em lấy thân để trả là được rồi.”

      *Ba biến thái và con trai thiên tài.

      Kỉ Duệ:” Nếu mẹ bên ngoài mà có…. Làm sao bây giờ?”

      Hạ Vụ:”Ba làm cho đối phương tiền mua quan tài đều có.”

      Kỉ Duệ:” Yên tâm , lúc đó nể tình chú là cha của cháu, chấu tìm cho chú nơi phong thủy tốt chút.”

      Hạ Vũ:” Đến lúc đó nhớ mua chỗ to chút, ba và mẹ con nằm chung.”
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      Dao Dao thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      CHƯƠNG 1 : CƯỠNG BỨC NGƯƠI , HẸN GẶP LẠI
      [​IMG]
      EDIT: TIỂU NHU​



      Rèm cửa nặng nề dày, chặn mất ánh sáng mặt trời chiếu vào, vì thế trong phong vẫn bị bao phủ bởi thứ ánh sáng ái muội, ái muội chỉ có sáng mà thôi còn có khí trong phong cũng hết sức ái muội nha.

      Căn phòng theo kiểu châu âu được trang hoàng hết sức xa hoa, nhưng lúc này nên để ý đến chiếc giường king size ở trong phòng, xung quanh giường từng kiện từng kiện quần áo vứt bừa bãi. Xuyên qua lớp sa mỏng ta có thể nhìn thấy bằng chứng của mấy giờ kích tình vừa qua.

      Bị người nào đó quấy nhiễu nên dù rất mệt mỏi mắt mở ra nổi nhưng vẫn phải cố mở mắt ra nhìn, điều đầu tiên nhìn thấy là đôi mắt lạnh của người đàn ông. Theo trực giác nàng ngồi bật dậy co róm người lại đem chăn bao hết người lại, đôi mắt to kinh hoàng nhìn người đàn ông ngồi trước mình theo bản năng muốn gì đó nhưng thể phát ra tiếng, mà cũng có thể bởi vì cặp mắt lạnh lẽo kia làm nàng thể thốt ra lời được.

      Bây giờ trong đầu hình ảnh triền miên, nóng bỏng, ôm nhau hôn môi, đau dớn cùng… giờ phút này từng cái từng cái lướt qua tâm trí , làm cho tim đập nhanh ngừng.

      Còn người đàn ông kia mặt chút thay đổi khoanh tay trước ngực nhìn . biết những đôi nam nữ khác sau khi sảy ra tình này có cảm giác gì nhưng giờ đây bị ánh mắt lạnh băng của hằn nhìn mà thở nổi.

      “Kỉ Hàn” người đàn ông lên tiếng thanh lạnh băng xuyên qua da thịt làm cho nàng lạnh run người “ , muốn cái gì ?”.

      Thanh mang theo bất cứ tình cảm nào rất phù hợp với tính cách của .

      lại nhịn được cười khẽ, tại sao cứ ngốc như thế tại thời điểm đó hi vọng mặt trời mọc thời gian mãi mãi dừng ở lúc đó, để cho hai người có thể ôm nhau mãi như thế. Tất cả đều rất đẹp.

      Rất xứng đáng a.

      Việc ngày hôm nay do chính mình tao nên có thể trách ai đây, đúng là gieo gió gặp bão mà.

      Hằn hỏi muốn cái gì ư?

      muốn cái gì đây?

      Chính bản thân cũng ràng.

      từng hi vọng mình có thê ốc đảo trong hoang mạc hoang vu trong lòng ta, cho ta dòng nước mát lành, cho ấm áp, nhưng đến bây giờ mới biết lòng ta là hoang mạc qua lớn, nó lớn đến nỗi cho dù nàng cho tất cả tình cảm của mình, lại thể tạo ra ốc đảo trong lòng được, ngược lại nó càng khô cằn hơn, đem tình của nàng cắn nuốt và bốc hơi hết rồi.

      Tình !

      Đầu năm nay, chỉ có đứa ngốc chỉ có kẻ ngốc mới tin tưởng tình , đây là lời ta nó…. Nhưng ta lại phải là kẻ ngốc.

      Từ đầu đến cuối kẻ ngốc chỉ có mình , chỉ có mình !.

      nên muốn gì đây?

      “ Tôi muốn trở thành người của , nếu như thế càng bị cười nhạo thêm mà thôi.

      “ Tôi chỉ muốn thôi” nếu nàng như thế quay đầu lại nhìn dù chỉ cái, coi tình của gánh nặng.

      “ Tôi muốn tiền” ân! Đó là câu trả lời rất tốt, việc của giải quyết xong từ nay đường ai nấy ai liên quan gì đến nhau nữa. đây có lẽ là câu trả lời mà ta muốn, nhưng cúng làm cho càng thêm khinh thường hơn mà thôi.

      lắc đầu đem tất cả những ý nghĩ trong đầu của mình vứt , tâm trạng dần dần bình tĩnhlại , còn biểu ngượng ngùng của hồi nãy, tay cầm chăn buông ra, giương cằm bày ra tư thế kiêu ngạo bước xuống giường, nhặt lên quần áo của mình từng cái từng cái mặc vào, rất cảm kích chiếc màn nặng nè kia che tất cả ánh sáng, để ta thể nhìn thấy căng thẳng run rẩy của .

      Mặc xong quàn áo, sửa lại tóc tốt, xoay người về phía nhe răng cười, đùng hết khí lực của mình .:” cho là xay thành như thế có thể làm gì tôi chứ?” thanh vững vàng, học theo mà có thêm vài phần trào phúng;” đừng quá đánh giá cao năng lực của chính mình, tôi chỉ là muốn thử xem trong tình huống như thế nam nữ xảy ra chuyện gì mà thôi” chỉ có mình biết, bây giờ có bao nhiêu bất an, “ cũng chỉ có thể mà thôi” trong ngữ khí thêm chút bất cần, để cho ta biết để ý đến việc này.

      Xoay người ra! mở to mắt khóc, cho nước mắt chảy ra. chút cũng cảm thấy khổ sở, mỉm cười bước ra khỏi cửa, đối với ta chút lưu luyến si mê nào.

      Lạch cạch

      Trở tay đóng cửa lại, nước mắt rất nhanh chảy xuống, ý cười môi mất , miệng cười mắt cười, nhưng nước mắt vẫn cứ chảy.

      Đây là cái tình cảm gì? Chua chát đau khổ tràn đầy ở cổ khóc ra nuốt xuống là khó chịu mà.

      “ Tạm biệt”

      Kỉ Hàn tay đặt cửa tiếng động ra lời tạm biệt.

      Tạm biệt

      bao giờ… gặp lại nữa.

      Cuộc đời này vì gặp dùng hết vận may của cả đời.

      xong!

      Kỉ Hàn ngẩng cao đầu, lưng thẳng, quyết cho nước mắt chảy xuống.

      thể cúi đầu, trong cuộc sống lần đầu tiên cúi đầu trước tình nhưng thất bại thảm hại, tại đây đem cuộc sống của mình đánh cuộc, đầu tư tất cả, ảo tưởng rằng nếu cố gắng thắng, cuối cùng phần thắng của là đau khổ, khi khắc lời kia thấy đưa chính mình vào đường cùng rồi.

      bao giờ gặp lại nữa!

      ở bên trong cánh cửa.

      người đàn ông dấu vết đỏ thẫm ở giường, dấu vết đỏ tươi làm chói mắt. ta đứng dậy, đến bên cửa sổ nhúc nhích nhìn thân ảnh ngày càng xa, trong lòng cảm thấy khó chịu, biết đây là tình cảm gì, lấp kín ở yết hầu làm ta có chút phiền muộn, hít hơi dài, thu hồi tầm mắt xoay người di ra khỏi phòng.
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      anh8877 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
                CHƯƠNG 2:  NHÀ CÓ MẸ LÀ LƯU MANH
      Edit: Tiểu Nhu
      Beta: Quảng Hằng





      Sáng sớm, ánh mặt trời sáng lạn làm cho trạng thái mọi người cũng tốt hơn. Tòa nhà vào sáng sớm còn yên tĩnh như trước, các cụ già tập thể dục giưỡng sinh trở về, còn nhân tiện mua chút rau trở về, những bó rau tươi còn vương nước, dưới ánh náng mặt trời phát sáng.

      Chân giò hun khói cắt thành miếng, hai bên đều có độ dày đều đặn là năm ly, đem bỏ chân giò vào ít dầu ở trong, làm cho mùi hương nhàng bay ra, lấy từ trong tủ lạnh ra hai cái trứng chim, đập vào tô rồi quấy đều, kĩ thuật đánh trứng và đảo thức ăn rất thành thạo. đem trứng đánh tốt trần nước sôi, rồi lại bỏ lại trong nồi

      * đó là lí do tại sao mình nấu ăn kém  hu hu *

      Mang đến hai chén sữa, lúc này lò bánh mì phát ra tiếng đinh cai, những chiếc bánh mì vàng óng ra lò, và được cho vào đĩa rau xà lách, chân giò hun khói, trứng trần nước sôi và được cho thêm chút bơ vào.

      “ Kỉ Tiểu Hàn, xuống ăn sáng!” Giọng thanh thúy vang lên, đồng thời cũng mạng theo vẻ non nớt.

      Phanh!

      Chỉ cần nghe thanh cũng có thể tưởng tượng được cái cửa được đối đãi thô bạo đến mức nào. Theo sau đó là thân ảnh xuất ở cầu thanh, người mặc cái áo sơ mi màu trắng thiệt to, chân đôi dép có hình nhân vật hoạt hình, đầu tóc đen thui tùy ý xõa ra, nắng sớm chiếu vào hé ra khuôn mặt trắng nõn mịn màng, ngũ quan tuy xinh đep hấp dẫn, nhưng mà cặp mắt to ngập nước kia có thể câu dẫn bất kì tên đàn ông nào.

      “ Này, Duệ ca buổi sáng tốt lành nha!” Kỉ Hàn hướng về phía bên cạnh bàn, cậu bé còn mang tạp dề cất lời chào.

      Kỉ Duệ liếc mắt nhìn cái người từ cầu thang xuống, thuận tay cởi tạp dề ra: ” Kỉ Tiểu Hàn, mẹ có thể cho con biết hôm nay là thứ mấy hay

      Kỉ Hàn nghiêng đầu tính toán, cười cười :” Hôm nay là thứ ba …. Phải ?”

      “ Kỉ Tiểu Hàn, xin mẹ đừng có mà lừa mình dối người nữa , hôm nay là thứ tư rồi ” Kỉ Duệ chút lưu tình đem việc dối vạch trần:” Lừa gạt cậu bé sáu tuổi thấy xấu hổ sao?”

      Đương nhiên là rồi, Kỉ Tiểu Hàn rất nhiều năm biết từ xấu hổ viết như thế nào rồi.

      “ Đúng, Duệ ca chí phải tiểu nhân ghi nhớ trong lòng.” từ trước tới nay luôn là người ũng cảm thừa nhân sai lầm của mình chứ phải là người kiên trì chết cũng hối cải. Kỉ Hàn cầm sandwich lên cắn miếng to, thằng nhóc này tay nghề càng ngày càng khá.

      “ Tháng này đến hôm nay là hết hạn, tổng cộng mẹ thất hứa 6 lần.” Kỉ Duệ uống ngụm sữa, thanh ràng :  “Trong đó có 4 bữa sáng và hai bữa tối.” Hai người phân chia, những ngày lẻ là nó phụ trách nấu bữa sáng, còn ngày chẵn là mẹ nấu. Kết quả người phụ nữ này cứ vòng vo mãi. Dừng lại nhìn người ăn, mà phải lấy tay che mặt, người này người trưởng thành sao? Có sao?

      “ Đừng càu nhàu, đừng càu nhàu nữa mà.” xong còn đung ngụm lớn hết ly sữa, còn dùng lưỡi liếm vòng quanh môi.

      Cầm lấy miếng sandwich lại dùng miệng cắn tiếp miếng, chầm chậm nhai rồi nuốt:” thuận tiện nhắc nhở mẹ tháng này vừa qua nửa rồi.”

      “ Duệ ca! Kỉ Hàn liếm liếm môi còn dính sữa: “Con càng ngày càng dài dòng rồi, giống như ông cụ non, tốt tốt!”

      “ ………” cái ánh mắt liếc qua:” Do ai gây ra vậy?”

      Kỉ Hàn rụt cổ lại cách ngoan ngoãn. Thằng nhóc này là mới có sáu tuổi sao:   “Chúng ta tốt xấu gì cũng là mẹ con mà đúng , làm sao lại phải tách bạch ràng ra như thế chứ .” cuối cùng cùng thanh còn kéo dài, thêm chút làm nũng.

      Đáng tiếc duy nhất là người nghe lại trúng kế:” Kỉ Tiểu Hàn, con ăn cơm. Xin đừng có mà dùng thanh đó ảnh hưởng đến việc muốn ăn cơm của con!” những trúng kế mà còn phản bác lại lời của .

      “ Kỉ Duệ” thẹn qua thành giận dữ chụp bàn: “Mẹ là mẹ của con ?”

      “ Vâng, con biết, cho nên con vẫn muốn hỏi……..” Hớp ngụm sữa thanh thanh giọng hỏi:” Mẹ là từ nơi nào ôm trộm được con vậy?” ràng chỉ số thông minh của hai người sao lại khác nhau như thế?

      “ Bà đây là mang thai mi mười tháng rồi sinh ra đó. “

      đúng!” Kỉ Duệ lắc lắc cái túi.

      “ Cái gì đúng?” nheo nheo mắt, xoa tay làm động tác đe dọa, nếu thằng nhóc này mà dám nghi ngờ quan hệ giữa hai người, liền cho nó mấy cái tét mông ha ha.

      “ Nhiều lắm cũng là mẹ thôi, chứ bà gì chứ!” có giấu hiệu là người có con.

      “ Bà ở bên ngoài liều chết kiếm tiền, mi ăn của mẹ, mặc của mẹ dùng của mẹ, còn dám so đo nhiều như vậy.”

      “ Mẹ đừng có mà con giống như trai bao vậy.” Kỉ Duệ sờ khuôn mặt nhắn phấn nộn của mình: “ Sao mẹ cùng con ăn cùng con uống cùng con ngủ” đều được nó giúp đỡ đến nơi được .

      “ Tóm lại mẹ là người lớn con là trẻ con. Trẻ con nên nghe lời người lớn!” quyết định như thế, cái thằng nhóc mọn này đừng đùa giỡn với nha.

      “ Đây là cái nhân quyền gì chứ?” Kỉ Duệ kháng nghị:” Người lớn cứ luôn ỷ mình là người lớn, cươp đoạt quyền lợi của trẻ con.”

      sao? Con định làm gì nào?” vỗ vỗ khuôn mặt phấn nôn của nó, tiện thể xoa véo chút:” Kỉ Tiểu Duệ ngoan ngoãn kêu tiếng mẹ .”

      “ Kỉ……Bạo…….Quân……” hai má bị nhéo mặc dù thanh nhưng Kỉ Tiểu Duệ vẫn kiên trì cúi đầu trước thế lực tà ác, cố gắng bảo vệ quyền lợi của bản thân.

      “ Kỉ Tiểu Duệ, mẹ bóp chết con…….”

      Bữa sáng của L+Kỉ gia trước sau đều rất là náo nhiệt. tuy chỉ có hai người thôi nhưng mà cảm thấy lạnh lẽo chút nào cả, người tới người lui, giương đao múa kiếm chiến đấu kịch liệt. thẳng đến ngoài ngã tư truyền đến tiếng còi ô tô, chiến hỏa tạm thời ngừng lại, hai người nhanh chóng đem đồ vật thu thập tốt.

      “Kỉ Tiểu Hàn mẹ có mang điện thoại theo ?”

      “ Mang theo, mang theo! Duệ ca hộp cơm trưa của con đâu?”

      “ Trong cặp!” Kỉ Duệ cúi người mang giày:” Chiều mẹ có về cùng ăn cơm chiều hay ?”

      biết nha, đến lúc đó rồi hãy tính ” công việc của nhiều lắm, chỉnh xong túi da nhìn con:” Duệ Ca con đẹp trai quá di! hổ là con trai của mẹ! Lại đây nào cho mẹ hôn cái, chụt …”

      “Kỉ Tiểu Hàn mẹ cũng rất đẹp!” hôn trả lại cái:  ” Mẹ, con học đây, bái bai…”

      “ bái bai”

      Nhìn theo con trai lên xe, Kỉ Hàn cũng khóa cửa lại, ra trạm xe để làm.

      anh8877Dao Dao thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
                CHƯƠNG 3 : HAI KẺ BIẾN THÁI Ở CỤC CẢNH SÁT
      Edit: Tiểu Nhu & Quảng Hằng





      Kỉ Hàn vừa tới nơi làm việc thấy trước bảng thông báo nhân chật cứng người. thấy thế cũng chen vào xem:” Có việc gì vậy?”

      “ Ai dám……” Tần Dịch vất vả mới chen lên trước được, sau lưng đột nhiên bị ai đó đẩy lảo đảo suýt ngã, quay đầu lại xem là ai có mắt như vậy, nhưng khi nhìn thấy người vừa tới mặt đột nhiên căng thẳng tất cả những lời mắng chửi chuẩn bị trước đều bị nuốt trở lại:  ” Hàn đội trưởng chị tới rồi!”

      “ Ừ, có việc gì ở đây vậy?”

      “ Nghe cấp phái người xuống cục chúng ta” Tần Dịch sờ sờ cằm :” Theo nguồn tin đáng tin cậy đây là người xuất thân từ quân đội.”

      Quân đội sao?

      Kỉ Hàn nhướng mày, thuận tay lấy cốc cà phê Tần Dịch vừa mới mua:” Đến đây làm gì?” Quân đội và cảnh sát luôn là nhà, khẩu hiệu luôn là như thế , nhưng vẫn liên quan nhiều đến nhau, quân đội phụ trách những vấn đề nước ngoài, cảnh sát lại là vấn đề trong nước, nhìn tuy có điểm chung nhưng là cùng cuốc gia nhưng lại xử lí những vụ việc mang tính chất khác nhau.

      “ Chị nghĩ tôi có thể biết nhiều như thế hay sao?” Ba của ta cũng đâu có phải là cục trưởng mới.

      “ Tôi thấy cậu…..” đem cái ly bỏ lại vào trong tay Tần Dịch, chân về phía thang máy:” Giống như bị táo bón.”

      “ Làm sao mà chị biết?” Tần Dịch theo phía sau , vẻ mặt sùng bái nhìn :  " Nghe uống cà phê có thể trị táo bón.” Vậy quyết định từ hôm nay trở mỗi ngày uống ba cốc cà phê:” Hàn đội trưởng chị cảm thấy tò mò chút nào sao?”

      “ Tôi sao phải tò mò để như cậu bị táo bón ra?” muốn bản thân mình bị như thế có được vậy.

      Tần Dịch thiếu chút nữa là đập đầu vô cửa thang máy:” Ai ra. Cái kia, cái kia ‘ Tôi có như vậy sao?’ “ dù sao ít người đàn ông cũng bị như thế mà.

      Trong suy nghĩ của Tần Dịch, loại con ông cháu cha khi tham gia quân đội, nhất định là dạng công tử bột. Đầu tiên đến quân đội phục vụ vài năm, lập vài công lao nho , sau đó lại đến cảnh cục lập thêm vài chiến tích, rồi có thể  đường lên như diều gặp gió bước lên mây...

      Chỉ cần nghĩ tới mấy người chỉ biết ăn chơi phóng túng, mở miệng ra lúc nào cũng nổ vang trời, chỉ toàn lũ tiểu bạch kiểm ăn chơi trác táng.

      “ Cậu chấp nhận sao?” Kỉ Hàn nhìn ra được bất mãn của Tần Dịch đối với vị sếp mới này.

      “Tuyệt đối chấp nhận.” Tần Dịch rất khẳng định lắc đầu mạnh.

      “ Tại sao lại như vậy?” Kỉ Hàn bấm nút để thang máy, sau đó quay sang thỉnh giáo.

      “ Bởi vì chúa trời cũng là đàn ông mà” Tần Dịch nghiêm túc trả lời:” Cục cảnh sát chúng ta có hai con người kinh khủng như thế là đủ rồi, lòng tự tôn đàn ông bị tổn hại như thế là đủ rồi, tôi thể nào chịu như thế nữa.” Giơ nắm tay lên, hoàn toàn tin tưởng vào đức chúa trời, tình bằng hữu của đàn ông vạn tuế.

      Quả từ nha dịch từ thời cổ xưa đến ngành cảnh sát đại ngày nay, nghề này từ trước tới nay đàn ông nhiều mà phụ nữ ít, cho dù có chăng nữa, cũng đều là cộng , Nhưng những thứ này là hiểu biết của Tần Dịch trước khi gặp được Kỉ Hàn. Từ khi quen biết Kỉ Hàn, ánh mắt nhìn người và lý tưởng của Tần Dịch bị vặn vẹo  360°,Kỉ Hàn lúc nào tự thân tự lực  nhắc nhở ta: Con mẹ nó ai phụ nữ bằng đàn ông, loại công việc như cục cảnh sát này, Kỉ Hàn có thể làm tốt hơn bất kì ai

      Loại nhận tri này ở trong cục cảnh sát gần như chiếm được cộng đồng tán thành, trong cục cảnh sát có cách như thế này: Đừng bao giờ kỷ luật với Kỷ cảnh quan, bởi vì ấy dùng cách của lưu manh đùa giỡn với , đừng có giở trò lưu manh với ấy, bởi vì ấy chắc chắn càng lưu manh hơn .

      Tần Dịch đối với đó khắc sâu trong lòng, trước đây từng bất mãn vì đội trưởng là người phụ nữ, nhất quyết kêu gào lấy thực luận để luận hùng. Cuối cùng bị cú quật qua vai của Kỉ đội trưởng tung ra ngã nằm dậy nổi, còn bị dẫm lên háng , sau đó còn bị dùng tiếng của nhiều quốc gia ân cần thăm hỏi lần, làm cho khắc sâu trong lòng như thế nào là ‘ Văn võ song toàn’.

      Cửa thang máy mở ra bên trong chỉ có người. Vừa nhìn thấy người mặc áo dài bước vào trong thang máy kia Tần Dịch chỉ muốn đập đầu vô thang máy, là nhắc tào tháo tào tháo đến mà.

      Hằn vừa mới nhắc đến hai người tổn hại đến lòng tự tôn của đàn ông, người là Kỉ Hàn, người còn lại chính là người phụ nữ mặc áo trắng dài trong thang máy này. Họ Đoàn tên là Khanh Nhiên là nữ pháp y. Mặc chiếc ao blu trắng dài thanh tú nhưng chỉ có mình mới biết, dưới vẻ ngoài lạnh nhạt thanh tú đó là tâm hồn biến thái bực nào, mạnh mẽ đến bực nào.

      “ Đoạn Khanh Nhiên đồng chí” Kỉ Hàn nhìn vài lần rồi bước vào thang máy:” Hôn nhân của may mắn chứ, hay là đem cái đó của chồng giải phẫu luôn rồi?” Cũng đúng thôi, dầu gì cũng kết hôn tháng, đến lúc nên chán, nên đem làm sản phẩm để thí nghiệm rồi.

      Đoạn Khanh Nhiên liếc cái: “Tôi nhận quan tâm của Kỉ đội trưởng, tình cảm của tôi với chồng rất tốt.” thấy muồn lên đổi quần áo, rồi về nhà nấu cơm cho chồng sao?.

      Lời này nghe thế nào sao cũng giống như giọng đáp trả với người đến chia buồn trong tang lễ thế. Trốn trong góc Tần Dịch cố gắng đem tồn tại của chính mình giảm đến thấp nhất, nhưng vẫn cảm thấy run, kì trong lòng đồng ý với suy đoán của Kỉ đội trưởng.

      “Tôi luôn cảm thấy, có vẻ hợp với xác chết hơn.” Kỉ Hàn lắc đầu làm như có điều tiếc nuối: “ thử xem, tốt như vậy, sao lại phải gả cho đàn ông chứ?”

      “ Kỉ đội trưởng quả nhiên có sở thích khác người. tối nay tôi cho người đem tử thi qua chỗ , hy vọng như vậy có thể bù lại khuyết điểm trong lòng !" Đoạn Khanh Nhiên đột nhiên nở nụ cười:

      ” Nhìn là biết thích loại hình nào rồi, nể tình là đồng nghiệp, tôi cố hết sức, vượt qua khó khăn, để tìm cái xác hợp với ý

       “ Ừm...” Kỉ Hàn sờ cằm còn thực suy nghĩ nghiêm túc: “Tôi cảm thấy tôi thiên về loại hình như hơn! Lạnh lùng thản nhiên, mặn ngọt, rất hợp với ý tôi. Hay chúng ta hợp tác làm thịt ông xã của , sau đó chúng ta có thể nắm tay nhau làm đôi chim liền cánh phụ trách hủy thi tôi phụ trách để lại dấu vết, hai chúng ta hợp tác tôi cam đoan ai có thể điều tra ra được”

      “ Đề nghị này tồi ,trước hết chúng ta lập kế hoạch cái chứ.?”

      Đoạn Khanh Nhiên gật đầu tỏ vẻ đồng ý, ánh mắt dừng lại ở góc thang máy, tỏ vẻ ngạc nhiên:” làm sao mà trong thang máy còn có người.”

      Tần Dịch cố gắng khống chế run rẩy ở khóe miệng, xoay người lại :” Tôi tồn tại, tôi tồn tại.”

      “ Dịch tử à.” Kỉ Hàn nhấc chân lên đá cái vào mông ta.

      Tần Dịch cố gắng đem mông dịch chuyển chỗ khác, “ Đinh “ đúng lúc thang máy ngừng, Tần Dịch như nghe thấy lời Phật Tổ, quay đầu lại muốn cầu cứu, những đồng đứng bên ngoài nhìn vào tình hình bên trong….

      “ A….đột nhiên tôi nhớ ra tôi để quên môt món đồ.”

      “ Tôi muốn wc bây giờ”

      “ Hàn đội trưởng, bác sĩ Đoạn, hai người vội nên trước .”

      Cửa thang máy lần thứ hai đóng lại, đúng là thói đời bất công lòng người bạc lạnh mà. Tần Dịch tại thời điểm này đột nhiên nghĩ ra:’ tuy ông trời là nam nhưng mà, mẹ của ông trời lại là phụ nữ!’

      “ Hàn đội trưởng, bác sĩ Đoan!” Tần Dich quyết định cắt ngang khí mờ ám này:” Yên tâm nếu về sau hai vị có giết người tôi giúp hai người canh chừng, nếu hai người phóng hỏa, tôi thay hai người đổ thêm dầu vào.”

      “ Ngoan” Kỉ Hàn dùng tay vỗ vỗ vai .

      “ Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, Dịch tử cậu rất tốt!” Đoan Khanh Nhiên sửa sang lại quần áo:” theo chúng tôi, chúng tôi ăn thịt có canh cho câu uống.”

      …. tôi ,tôi ăn chay!” Tần Dịch nuốt nuốt nước miếng,nghĩ tới lần trước ở trong phòng pháp y, hai người vừa phân tích về thi thể được mổ toang lồng ngực máu chảy đầm đìa bên kia, vừa ăn thịt bò bít tết thảo luận về trường hợp của vừa án. Địa ngục trần gian, máu thịt tứ tung, xương cốt chẳng còn. Hình ảnh kia làm cho mấy tháng dám ăn thịt bò.

      Đinh!

      Cửa thang máy mở ra Tần Dịch chạy chối chết ra ngoài, trong lòng thầm thê về sau cùng hai người phụ nữ biến thái này chung thang máy nữa.

      Kỉ Hàn quay đầu vô phòng làm việc, chỉ mới vừa bức ra thang máy Đoạn Khánh Nhiên gọi lại:” Nghe Dương Khắc An trốn tù rồi!”

      Dương Khắc An giết bảy mạng người là tội phạm nghiêm trọng, ban năm trước Kỉ Hàn bắt vào từ thời gian thi hành án bị hoãn lại, vì có giấy chứng nhận của bệnh viện có bệnh tâm thần.

      “Ừm, biết rồi.” Kỉ Hàn nhíu mày sờ mũi :  “ lại thức suốt đêm sao?”

      Đoàn Khanh Nhiên xoa xoa chiếc cổ cứng ngắc, nhìn tư liệu cả đêm  , tại ánh mắt vừa mỏi vừa cay: "Tôi về nhà chuyến."

      đường lái xe cẩn thân chút, về đến nhà nhắn tin cho tôi.”

      “ Ừ. Bye bye”

      “Bye….”

      duongquyen thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 4: CÁI NGƯỜI NGU NGỐC.
      Edit: Tiểu Nhu




      Kỉ Hàn rât khó tưởng tượng, đem hình ảnh Đoạn Khanh Nhiên cầm dao giải phẫu người, với lại cầm dao thái rau nấu canh xen lẫn vào nhau. Thực khủng bố mà, cả người run lên vẫn cảm thấy hình ảnh Đoạn Khanh Nhiên cầm sao giải phẫu tốt hơn.

      “ Ôi tình , tình ..” Kỉ Lạnh lắc đầu, bày ra dáng vẻ nghệ sĩ  cảm thán:” Hỏi thế gian tình là gì….?”

      Lời vừa  khỏi miệng, mọi người xung quanh giống như bị sét đánh, hẹn mà cùng nhau ra bên ngoài nhìn lên bầu trời, hôm nay nắng chắc có sét đâu nhỉ, đội trưởng có phải là bị sét đánh trúng vậy, đánh đến nỗi có vấn đề luôn, hôm nay lại cảm thán về truyện tình

      Trầm ngâm lát, Kỉ Hàn đưa ra kết luận:” Phật bảo rằng….. Là đồ rác rưởi!” Mà đồ rác rưởi đó bị ném tám năm trước rồi:  “Mọi người bị làm sao vậy?” Làm gì mà nhìn chằm chằm như thế.?

      có gì!”

      Mọi người đồng thanh đáp cũng thu hồi hết tầm mắt lại  trong lòng thầm nghĩ: Đây mới là biểu bình thường.

      “ Thưa xếp…..Có việc” Lí Trạch từ bên ngoài vào, xách thêm người đàn ông trung niên nhìn rất là suy sụp, mặc cái áo màu rám nắng kiểu cũ, râu ria xồm xàm, tóc hoa râm, mặt vàng khè, bị mang vào trong còn ngừng dãy dụa, cẩn thận lắng nghe thấy nghừng :” Xin lỗi…. xin lỗi.”

      “ Có việc gì vậy?” Kỉ Hàn hỏi.

      “ Người nào biết phát điên cái gì đem ô tô đâm lung tung vào xe người khác ở ngoài đường.” Lí Trạch đưa người thẩm vấn mà miệng còn lầu bầu:  “Mà con mắt của ông ta cũng tốt qua chọn cái xe đắt nhất mà đâm vào”  Nghĩ đến hình ảnh móp méo của xe thể thao kia mà cảm thấy đau lòng….. nhưng cái xe thể thao nhìn sao cũng thấy quen mắt a….

      “ Cứu mạng…..cứu mạng .”  Người đàn ông đó đột nhiên đứng lên, đôi mắt hoảng sợ nhìn Kỉ Hàn:” đến trả thù……”

      là ai?” Kỉ Hàn ngửi được người ông ta mùi vị kì quái, cái mùi này……

      “ Quỷ……..là quỷ!” người đàn ông vô cùng khủng hoảng:” …. là… đúng rồi đúng là ” người đàn ông đó nhìn chằm chằm Kỉ Hàn: “ Tôi ở báo thấy ……thấy .” Người này rất mất bình tĩnh, Kỉ Hàn sai người rót cho ông ta chén nước, ông ta run rẩy uống hết, kích động dịu chút.

      “ Từ từ .” Kỉ Hàn ý bảo ông ta đừng căng thẳng.

      “Tôi.. tôi tên là Chu Huy, là….là nhân viên ở lò hủy xác” Chu Huy căng thẳng hay tay khẩn trương đặt đầu gối:

       “Tôi …..tôi gặp quỷ….tôi”

      Chu Huy sờ sờ cổ nuốt nước miếng:” Là như vầy… vào buổi tối của tháng trước, đến phiên ca trực của tôi và người bạn thân, hôm đó trời mưa gió rất to, có mấy người đột nhiên vào trong lò, ném cho tôi cái bao tải, tôi đem thứ bên trong đốt , xong cho tôi khoản tiền,….. Có đồ vật gì mà cần đưa tới nhà xác hỏa táng chứ?”

      Chu Huy nắm lấy vạt áo:  “Chắc chắn là người chết, lúc đó tôi bị quỷ ám nên đồng ý. đem người đó lôi ra khỏi bao tải, tôi xác nhân người đó chết, tim ngừng đập, còn thở nữa…….Chúng tôi làm giống như bình thường hỏa tàng thi thể, đem người đó bỏ vào lò, sau đó khóa chốt lại……sau đó…. “ đến đây Chu Huy lại trở nên khẩn chương:” Sau đó chúng tôi nghe thấy tiếng hét thảm truyền ra từ  lò…..” Nghĩ đến cái tiếng kêu thê lương kia, Chu Huy cả người run rẩy:  “ lâu sau đó người làm chung với tối hôm đó mất tích…..Gần đây tôi luôn cảm thấy như có người theo dõi mình…..Hôm nay tan tầm về nha tôi lại thấy , lái xe đâm vào tôi…”

      Kỉ Hàn cùng Lí Trạch nhìn nhau, hoài nghi có phải Chu Huy này có phải tinh thần có vấn đề hay . Dù sao làm công việc kia lâu dài bị áp lực khẳng định đầu óc cũng bị ảnh hưởng.

      Như đoán được suy nghĩ của bọn họ, Chu Huy vội vàng lắc đầu:” Là đó……tôi còn giữ vật người của người kia…” Chu Huy từ trong túi lấy ra cái vòng  nhựa:” Đây là tôi từ tay người đó  lấy được.”

      Kỉ Hàn cùng Lí Trạch cùng ngẩn ra bọn họ đối với cái vòng nhựa này có gì xa lạ, cái này được đeo tay phạm nhân, ghi thông tin vắn tất, số và tên. Kỉ Lạnh thấy tên vòng plastic mắt hoa cả  lên:” Dương Khắc An”

      Lí Trạch gãi gãi đầu noi:” nghĩ tới manh mối về tên họ Dương này lại xuất ở đây.” Dương Khắc An sau khi vượt ngục bọn họ vẫn   điều tra nhưng chưa tìm được manh mối gì. Nhưng giết người nhiều như thế bên ngoài khẳng định có rất nhiều kẻ thù muốn chết.

      “ Tôi phải cố ý đâmvào  người ta, tôi muốn ngồi tù……” Chu Huy ngơ ngác ngồi ghế:” Tôi, thực tôi có cố ý mà….”

      Lí Trach nhìn người đàn ông đáng thương, nhưng lí do đó thể đồng tình được:

      “Hừm, Nếu đối phương truy cứu trách nhiệm…….ghi lại lời khai vào sổ đưa cho ông ta kí:

       “Ông có thể tạm thời xin bảo lãnh, sau này có việc gì thẩm tra lại sau.”

      Chu Huy nộp tiền bảo lãnh,ghi lại hình thức liên lạc, rời khỏi cục cảnh sát trong bất an.

      Lí Trạch quay đầu lại thấy Kỉ Hàn nhìn đồ mà Chu Huy đưa tới mà ngẩn người chế nhạo :” Sếp à, chị xem Dương Khắc An  này mất bao nhiêu công sức mới trốn được, kết quả lại lao vào lòng tử thần, đúng là thú vị mà.”

      Kỉ Hàn lấy ra cái túi bỏ vật trứng bỏ cái vòng nhựa vào:” có tin tức của Dương Khắc An, mặc kệ là chết hay còn sống, tôi cũng muốn đến trường xem thế nào, còn cậu kiểm tra người tên Chu Huy này xem.” vẫn cảm thấy người này rất kì quái. Nhưng kì quái ở chỗ nào lại ra được. Có điều rất tin tưởng vào trực giác của mình.

      “ Vâng, thưa sếp” Tiếp nhận nhiệm vụ, Lí Trạch vừa định bước dừng lại:” A…..tôi nhớ ra rồi, thảo nào nhìn quen mắt như vậy…”

      “ Cái gì nhìn quen mắt?” Lời đầu đuôi như vậy ai mà biết cậu ta định cái gì chứ? Kỉ Hàn nhìn đồng hồ cũng chín giờ rồi, Khánh Nhiên cũng phải về đến nhà rồi sao còn chưa có tin tức gì cả.

      “ Về cái xe ấy.” Lí Trạch vỗ vỗ đầu :” Tôi hồ đồ cái xe kia từng được bác sĩ Đoàn lái đến Cục cảnh sát mà.” chiếc xe thể thao Lamborghini màu vàng chói lóa như thế, nhân viên công vụ bình thường làm cả đời cũng thể mua được, cho nên lúc đó khi Đoan Khanh Nhiên lái nó làm ít người chấn động.

      Kỉ Hàn vừa định lấy điện thoại ra, động tác dừng lại:” Cậu là….người bị Chu Huy đụng là Khánh Nhiên sao?”

      “ Chiếc xe đó bác sĩ Đoàn từng lái“

      Về điểm này Lí Trạch có thể khẳng định nhưng trong xe có Đoan Khanh Nhiên hay ta lại thể khẳng định:” Lúc tôi đến chủ nhân của chiếc xe được mang tới bệnh viện rồi.”

      Kỉ Hàn cúp điện thoại có người bắt máy kia , quyết định vẫn là nên tự mình đến bệnh viện xem sao. Khi tới bệnh viện hỏi vài y tá được biết Khanh Nhiên ở ‘ phòng khử trùng’. cần tốn sức cũng tìm được người, Kỉ Hàn nhíu mày nhìn người đàn ông đó khong còn mang khí thế bừng mà mang bộ mặt khổ qua ngồi ghế, đầu tóc rối bù, quần áo nhăn nhúm xộc xệc, thậm chí áo còn cài sai nút……chân mang giày.:” Người này sư là Phong Thiếu Bạch sao?” quay sang hỏi cái người bị thương gì nặng ngồi ở bên.

      Đoan Khánh Nhiên rất muốn che mặt biết:” Tôi có thể thừa nhận ?”

      thể” cái người ngồi tay kéo ôm vợ vào trong lòng, bị tin tức tai nạn xe kia dọa cho sợ đến bây giờ còn chưa tỉnh.

      “ Cho nên…..” Kỉ Hàn tạo bộ dạng lòng nhìn Đoạn Khanh Nhiên :” nhịn được dùng bạo lực gia đình với ta?”   lưu tình chút nào chọc vào vết thương của ta kia: “Lời cậu vừa là có ý gì?” Vụ tai nạn này là cố ý sao?

      duongquyenVui vẻ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :