1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mạt thế chi nữ phụ cứu vớt hệ thống- Hiện Thực Đích Dương (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Mạt thế chi nữ phụ cứu vớt hệ thống

      Tác giả: Thực Đích Dương

      Tình trạng: edit

      Thể loại: Trùng sinh, nữ phụ văn, mạt thế, thần tiên ma quái

      Giới thiệu:

      Mặc Mẫu Đơn trở thành nữ phụ ghê gớm nhất trong lịch sử

      Nam chủ nguyên nhân cũng vì nàng mà chết, nữ chủ cùng nàng người chết ta sống

      Cuối cùng bản thân bị nhốt mười năm trong phòng thí nghiệm

      Mặc Mẫu Đơn tự đề cử câu: Tình cảm dài

      Ai ngờ vận mệnh tốt, bàn tay vàng xuất khi nàng chuẩn bị biến mất...

      Trùng sinh trở về

      Mặc Mẫu Đơn quyết định cả đời này chỉ vì chính mình

      theo quy củ tại nơi mạt thế tàn khốc

      Tự tại đánh quái thăng cấp, ngược lại nội dung vở kịch, cứu nữ phụ

      Cuối cùng thu hoạch được ăn cả ngã về tình

      Chương 1:

      "Chào Giáo sư" Nam nhân tiến vào với khuôn mặt kiên định, thân hình thẳng tắp, bước chân kiên định, làm thu hút được vô số ánh mắt sùng bái.

      “Thí nghiệm thế nào.” Nam nhân phát ra thanh lạnh nhạt, ánh mắt bị kính mắt che khuất lên tia sáng kỳ dị.

      “Giáo sư, tối hôm qua Số đến Số Mười biết nguyên nhân gì mà lần lượt tử vong, chỉ có Số còn duy trì sống.” Nam nhân thấp bé suy yếu , ai cũng thể tưởng được chính là đêm mà thôi, này sắp thành công thí nghiệm thế nhưng vật thí nghiệm lần lượt tử vong, nghĩ vậy nam nhân thấp bé theo bản năng rụt lui thân mình.

      “A, chết a.” Nam nhân bình tĩnh , khóe miệng lên tia nghiền ngẫm.

      “Như vậy, phải xem Số mới được, đúng hổ là nữ thần của mọi người đâu, quả nhiên giống với người thường.” Nam nhân xong dẫn đầu bước nhanh vào phòng thí nghiệm Số .

      Trong phòng thực sở thích của nam nhân, trước mắt hé ra toàn bộ căn phòng màu trắng, kim loại lóe ra ánh sáng quang mang, chỉ có chiếc giường, nằm bên nữ nhân trần truồng nhúc nhích, bên cạnh thỉnh thoảng vang lên tiếng kêu máy móc biểu nữ nhân còn sống.

      sai , tại đây ngươi là người sống thoải mái nhất thế giới, ngươi hưởng thụ cao cấp đãi ngộ, sạch , tinh xảo, thậm chí hoàn mỹ.” Nam nhân đạm mạc cười , trong mắt là mảnh hắc ám, say mê bao phủ toàn bộ gương mặt nam nhân.

      có tiếng trả lời, nữ nhân vẫn im lặng nằm, vì thân thể trần trụi mà bi phẫn, cũng có ánh mắt phản kháng.

      “Thế giới này còn cách xa mới có thể khôi phục xa hoa trụy lạc, ồn ào phồn vinh .” Nam nhân chìm đắm trong viễn cảnh tương lai tốt đẹp. “Nhưng, đáng tiếc, ta và ngươi đều có hy vọng , chúng ta là những người nhất định xuống địa ngục, cho dù tất cả mọi người đến cứu giúp, chúng ta cũng chìm đắm trong bóng đêm vĩnh viễn bao giờ thoát ra”. Nam nhân xong cơ hồ ức chế được bi thương, bàn tay nắm chặt cổ của nữ nhân, chậm rãi siết chặt.

      “Giáo sư” Thấp bé nam nhân vụng trộm xoa mồ hôi ngừng chảy ra trán, cúi đầu kêu.

      “Ta , ta như thế nào để ngươi như vậy chết đâu?” Nam nhân chậm rãi thu hồi cánh tay, bàn tay mềm vuốt ve mái tóc vì được cung cấp đầy đủ chất dinh dưỡng mà mái tóc đen tuyền, sáng bóng. “Chúng ta cùng nhau , cùng nhau trãi qua nỗi đau khổ này, nhận hết tra tấn”. Nam nhân như trước cúi đầu nức nở, giống như thế giới này nữ nhân là trân bảo, quyến luyến mà bi thương.

      “Ô” Bỗng tiếng kêu bén nhọn phát ra, cánh cửa bị đẩy ra, tiếp theo là hàng người mặt đồ đen tiến vào, vây quanh nam nhân cùng nữ nhân.

      “Thu tay lại .” Mặt trang phục nữ nhân thanh khàn khàn vang lên.

      “Thu tay lại? Mặc Hoa Hồng ngươi biết là ngươi rất buồn cười sao?” Nam nhân châm chọc , “Ta làm cho nàng nhận hết tra tấn, này chẳng phải là ngươi hy vọng sao?” xong nam nhân có việc gì nhìn về phía nữ nhân trang phục màu đen, cũng chính là Mặc Hoa Hồng, khóe miệng tà tứ gợi lên.

      “Cũng là ngươi đổi ý, ngươi quyết định tha thứ cho ta ?” Tuy rằng là hỏi, nhưng nam nhân lại khẳng định trong lời .

      ” Mặc Hoa Hồng khống chế được thanh , “Ta tha thứ cho ta.”

      Nam nhân vừa lòng cười yếu ớt , nhìn giường nữ nhân ánh mắt tàn nhẫn mà thống hận, “Tốt, nơi này mới là nơi thích hợp cho ta ở, cả đời như vậy trôi .”

      “Nhưng, thể như vậy , ta hôm nay đến mang người .” Mặc Hoa Hồng thanh kiên định mà bướng bỉnh vang lên, nhìn ánh mắt lộ kinh ngạc của nam nhân mà cầu xin, “Dương Lâm, dừng ở đây .”

      có khả năng” Dương Lâm kịch liệt phản bác, nghiêm khắc nhìn về phía Mặc Hoa Hồng,“ Chúng ta người nhất vì ta mà chết, ngươi làm cho ta dừng ở đây? Ngươi chuyện cười sao?” Dương Lâm xong tàn nhẫn bắt lấy nữ nhân giường, thân mình nữ nhân trao đảo giữa trung, máy móc phát ra bén nhọn tiếng kêu, “Nhìn xem này nữ nhân, vĩnh viễn mang bộ dáng hoàn mỹ cao ngạo, bởi vì ngươi hôm nay tới cứu ta mà cảm kích, , thậm chí ta hoàn toàn có tình cảm, như vậy cái vô tình nữ nhân ngươi muốn cứu sao, ta xứng sao?”

      “Đủ” Mặc Hoa Hồng lớn tiếng , “ ấy muốn mất hết thảy, cứ như vậy dừng ở đây, được .”

      “Ta cần” Kiên định mà tàn nhẫn thanh vang lên, “Cho dù tất cả mọi người tha thứ ta, ta cũng , vĩnh viễn .” Dương Lâm ngoan độc , “Mặc Hoa Hồng, ngươi được quên Hi Dương, lại càng muốn quên Trần Thần, bọn họ chết nguyên nhân là do ai .” Dương Lâm xong ánh mắt ác liệt nhìn Mặc Hoa Hồng, đối với ai có ý đồ cứu nữ nhân này chính là địch nhân của .

      “Ta biết, ta cũng quên, nhưng ngươi muốn làm cho nàng nhận hết tra tấn , dừng ở đây , làm cho ấy chết trong im lặng, như vậy chúng ta mới có thể được chuộc lỗi.” Mặc Hoa Hồng xong chuẩn bị đem nữ nhân .

      “Phách” Dương Lâm tàn nhẫn bắt cánh tay Mặc Hoa Hồng, ánh mắt dã thú nhìn chằm chằm Mặt Hoa Hồng, “Ngươi là hướng ta tuyên chiến, ta nhận.” Dương Lâm xong nhấn cái nút ở cổ tay, cái vòng thủy tinh lớn rất nhanh bao quanh Dương Lâm cùng nữ nhân.

      Các dụng cụ trong phòng thí nghiệm rất nhanh bay lên, công kích mãnh liệt về phía đoàn người.

      Mặc Hoa Hồng cùng đám người rất nhanh đánh trả, đem vòng thủy tinh vây thành vòng, đều sử dụng dị năng để công kích, trong lúc nhất thời chung quanh vòng thủy tinh lên các hào quang lóng lánh ngừng di chuyển.

      Dương Lâm khôi phục vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt đạm mạt, sau đó bước nhanh đến bên giường, nhanh chóng rút ra ống thở của nữ nhân, trào phúng , “Nghe đủ , nghe đủ liền cho ta tỉnh lại.” xong toàn thân nữ nhân rung lắc kịch liệt.

      Đau, toàn thân bén nhọn đau đớn, tay chân vô lực, nghiêm trọng nhất là đầu thần kinh luôn vừa kéo vừa kéo, cơ hồ tràn ngập đau đớn, ngay cả như vậy, Mặc Mẫu Đơn vẫn khó khăn mở mắt, đạm mạc nhìn về phía Dương Lâm.

      “Thế nào, lâu có mở mắt nhìn xem thế giới này .” Dương Lâm xong bắt nữ nhân thủ, đem nàng gắt gao dán tại lồng thủy tinh, “Người nhìn , em bị ngươi làm mất tất cả, cho dù chính mình sống thống khổ, cũng muốn cứu ngươi này lang tâm cẩu phế chị , đúng là chị em tình thâm a.”

      Mặc Mẫu Đơn bình tĩnh nhìn phương xa, Mặc Hoa Hồng vẫn ra sức tấn công, ánh mắt trầm tĩnh dần dần lên tia gợn sóng, Mặc Hoa Hồng thân màu đen giống như từ địa ngục trở về, nhưng ánh mắt nàng(MHH) nhìn chính mình tràn đầy phức tạp cùng thống khổ.

      Đúng vậy, thống khổ, bởi vì chính mình mà có , cứu được người thân mà thống khổ, Mặc Mẫu Đơn tâm đột nhiên chậm rãi nhảy lên, bị tra tấn mười năm, nhận hết thống khổ cùng tuyệt vọng mười năm, nghĩ đến muốn chết lặng, tâm đột nhiên xuất vô số đoạn trí nhớ ngọt ngào , khoái hoạt cùng với nhiều thống khổ .

      “Phanh” tiếng nổ, lồng thủy tinh bị vỡ, mảnh thủy tinh đập vào mặt lạnh băng, Mặc Mẫu Đơn xuyên thấu qua thủy tinh nhìn về phía chính mình em , sâu , giống như muốn vĩnh viễn khắc sâu vào lòng, sau đó nhắm hai mắt lại, chậm rãi nghênh đón cái chết, giải thoát cho tất cả.

      Sức mạnh to lớn ập đến, cảm giác máu tươi cùng lửa nóng phun đến người, Mặc Mẫu Đơn trợn mắt cái, chớp mắt thấy Dương Lâm lộ ra khuôn mặt tươi cười đầy máu tươi, thân thể chậm rãi ngã xuống, mang theo khuôn mặt thỏa mãn.

      “Vì cái gì? Vì cái gì muốn như vậy?” Mặc Hoa Hồng rất nhanh bổ nhào về phía trước, thể tin được Dương Lâm cứ như vậy chết , ngoài ý muốn mà bi thương.

      “Ta muốn gặp Cửu Nguyệt , như vậy Cửu Nguyệt trách ta .” Dương Lâm thản nhiên , chậm rãi khép lại ánh mắt.

      Mặc Mẫu Đơn lẳng lặng nhắm hai mắt lại, dừng ở đây , tất cả mọi người bởi vì chính mình mà chết, ngay cả Dương Lâm thống hận chính mình lại bởi vì bạn tốt nhờ vả mà dám làm cho chính mình chết, cuối cùng vẫn lựa chọn cái chết, nếu như gặp chính mình.

      “Hoa Hồng” Thanh thô ráp giống như móng tay xẹt qua trang giấy, Mặc Mẫu Đơn gian nan gọi, đôi mắt đen như mực nhìn về phía này, từ trước đến nay vì chính mình ngừng bỏ cuộc, em lại nhiều năm như vậy xông vào phòng thí nghiệm cứu mình, làn da của nàng trải qua sương gió có vẻ thô ráp, của nàng quần áo tràn ngập hơi thở chiến đấu, nhưng vẻ mặt của nàng kiên nghị, trong ánh mắt tràn ngập khí sôi động cùng sinh sôi.

      “Chị” Chậm rãi kêu ra lâu xưng hô, chị em hai người trong lòng lại tràn ngập phức tạp, từng ngươi chết ta sống, ở thời điểm này, các nàng thế nhưng vẫn còn như vậy bình thản màn.

      “Là ta sai lầm rồi.” Em tha thứ, cuối cùng làm cho Mặc Mẫu Đơn nhượng bộ, bị nhốt nhiều năm như vậy, Mặc Mẫu Đơn từ lâu chính mình, hiểu kiêu ngạo cùng tự tôn rốt cuộc có đáng giá hay .

      cần chuyện này, ta mang ngươi ra ngoài, mạt thế sắp kết thúc, như vậy chúng ta có thể khôi phục cuộc sống khoái hoạt lúc trước.” Mặc Hoa Hồng rất nhanh sang chuyện khác, cho dù quyết định hành động cứu tỷ tỷ, nhưng cuối cùng nàng cũng thực được tâm nguyện, người nàng nhất còn được gặp lại , muốn vĩnh viễn về được a.

      có thời gian.” Mặc Mẫu Đơn giọng , nàng vẫn là người ích kỷ, đời này nàng sống còn ý nghĩa, nàng tự biết tội ác mình gây ra nặng nề nên lần này ích kỉ lần vẫn chọn cái chết, quên hết thảy, giải thoát chính mình.

      “Ngươi đem tinh hạch phóng ra!” Mặc Hoa Hồng lớn tiếng , nhìn Mặc Mẫu Đơn trong mắt nháy mắt tràn ngập tàn nhẫn, “Ngươi vì cái gì vẫn như vậy, vẫn cho là đúng, đem chúng ta đều ngăn cách bên ngoài thế giới của ngươi, ngươi như vậy còn chưa đủ sao?”

      lần cuối cùng, Hoa Hồng, khiến cho ta ích kỷ lần , ta muốn sống nữa, chỉ có chếtđi mới có thể giải thoát.” Mặc Mẫu Đơn thở hào hển .

      “Giải thoát” Mặc Hoa Hồng rốt cục vẫn nhịn được , cho dù vô số lần với chính mình quên , tỷ tỷ muốn bị trừng phạt, nhưng Mặc Mẫu Đơn rốt cục vẫn đáng để tha thứ, “Ngươi muốn giải thoát, như vậy ta làm sao bây giờ, mất hết thảy, cuối cùng người thân ngươi cũng muốn rời ta mà , ta sống người độc, ngươi chết cũng làm cho ta hạnh phúc sao?” Rít gào dấu được bi thương.

      “Thực xin lỗi” Mặc Mẫu Đơn chung quy chỉ câu thực xin lỗi, sau đó liền bình thản đóng chặt ánh mắt, tạm biệt thế giới.

      được, được, Mặc Mẫu Đơn ngươi làm sai nhiều việc như vậy, như thế nào có thể như vậy rời , tuyệt đối thể.” Mặc Hoa Hồng nóng nảy, còn có ngươi, này thế gian còn ai có thể bồi ta , còn sống mà độc tuyệt vọng còn ý nghĩa gì nữa.

      Điên cuồng kêu to Mặc Hoa Hồng lôi kéo thân thể Mặc Mẫu Đơn, tuyên thệ:“Ta quyết tha thứ, tuyệt đối tha thứ cho ngươi.”

      Kiên định lời thề vang vọng ở bên tai, Mặc Mẫu Đơn ở giữa trung nhìn động tác cùng lời của muội muội, nhịn được rơi lệ đầy mặt, sai lầm rồi, rốt cục Mặc Mẫu Đơn ngươi vẫn sai rồi, rốt cuộc thể cứu vãn, tội nghiệt nhiều như vậy thể siêu sinh.

      “Chị, chị ngươi mau tới đây bắt ta nha, mau tới đây nha.” Mặc Mẫu Đơn đột nhiên nhớ tới chính mình sâu trong trí nhớ , trong trí nhớ chính mình cùng em ngọt ngào chơi đùa, vô ưu vô lự, ba mẹ ngồi ở dưới tàng cây nhìn chính mình hai người nô đùa, ôn nhu khuyên nhủ cần quá nhanh, người nhà hạnh phúc a, bọn họ từng như vậy hạnh phúc.

      Nếu, nếu lúc trước ta ích kỷ, bởi vì sợ hãi mà bỏ rơi em tốt rồi, mọi việc hết thảy đều phát sinh trong lời , có lẽ sau này mọi người vẫn như vậy hạnh phúc. Hoặc là chính mình bao giờ hy vọng xa vời mẹ ôn nhu tốt rồi, chỉ cần hề bướng bỉnh khát cầu tình thương của mẹ, như vậy chính mình có lẽ hãm sâu vào tội lỗi. Hoặc là chính mình lựa chọn buông tay, thành toàn, làm cho em cùng Trần Thần cùng chỗ, như vậy có phải hay hôm nay, hôm nay nàng tỉnh ngộ có còn kịp ?

      Chính là, chưa từng có nếu, bởi vậy chúng ta chỉ có thể hãm sâu vào trong đó, cách nào giải thoát.

      Dừng ở đây thôi, nghĩ hỏi, vĩnh viễn biến mất ! Cuối cùng Mặc Mẫu Đơn như vậy với chính mình.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 2

      Khi tỉnh lại trong đầu mảnh mê man, lọt vào tầm mắt là những trang giấy dán tường màu hồng phấn xinh đẹp, toàn bộ căn phòng ra mảnh hồng phấn làm lòng người yên bình. Ban đêm những làn gió nhàng lướt qua làm bức màn trắng bay phất phới, ngoài bệ cửa sổ có cây Tiên Nhân Cầu xinh đẹp đứng thẳng. Nơi thành thị đông đúc này còn ồn ào, xoa hoa trụy lạc, thay vào đó là được những ánh trăng nhu hoa gọt rửa, làm cho gian thêm tươi mát.

      Mặc Mẫu Đơn kinh ngạc nhìn trước mắt những cảnh tưởng xinh đẹp quen thuộc dường nào.

      Căn phòng rất lớn, xem ra được trải qua thiết kế tỉ mỉ, bàn trang điểm màu trắng, tủ quần áo màu trắng, sô pha màu trắng, cùng với những ngôi sao chiếu sáng qua ban công tạo nên gian hài hòa. Đương nhiên dễ dàng nhận ra rằng chiếm phần lớn gian phòng là cái giường rất lớn, bốn năm người có thể nằm bên . Tất cả gian trong phòng ra trước mắt bởi ánh sáng nhu hòa phát ra từ chiếc đèn vách tường.

      Mặc Mẫu Đơn có chút kinh ngạc nhìn, như vậy quen thuộc phòng, tuyệt đối ai khác bố trí căn phòng này ngoại trừ mẹ , những chi tiết nho được em gắn vách tường.

      Ngón tay mảnh khảnh tự chủ ấn sâu vào lòng bàn tay. Đau, cảm giác đau lan tỏa khắp thần kinh cảm giác. Mặc Mẫu Đơn rốt cuộc khống chế được ngồi dậy, chậm rãi cảm thụ người độ ấm.

      Run run, giống như kinh hỉ cũng giống như bi thương, Mặc Mẫu Đơn rốt cuộc che dấu được những giọt nước mắt nơi khóe mắt. Những giọt nước mắt trong suốt cứ như vậy lăn dài làn da tái nhợt của , bàn tay túm lấy tấm chăn. Mặc Mẫu Đơn sâu vùi vào trong chăn nức nở, trong phòng vang lên thanh nho , mang theo vô hạn bi thương cùng vui sướng, làm cho lòng người đau xót.

      Ban đêm yên tĩnh, chiếc giường rộng lớn thân thể trong chăn ngừng run rẩy. Trong khí thường xuyên truyền ra tiếng nấc cùng tấm chăn được thấm đẫm nước mắt.

      Rất lâu sau đó, tấm chăn chậm rãi mở ra. Mặc Mẫu Đơn bình tĩnh nhìn trước mắt hết thảy, trải qua phát tiết, nữ nhân cao ngạo rốt cuộc trầm tĩnh lại.
      Mặc Mẫu Đơn mặt áo ngủ màu trắng chậm rãi đứng dậy, giống như u linh đến trươc gương.

      Trong gương nữ tử bộ dáng bất quá khoảng hai lăm tuổi. Tóc ngắn màu đen vây quanh khuôn mặt , càng làm cho lộ ra khuôn mặt tái nhợt u buồn. Thân hình mảnh khảnh, hai chân thẳng tắp, đặc biệt nhất là khuôn mặt của , cẩn thận quan sát ngũ quan có điểm nổi bật, nhưng tổng hợp lại cùng chỗ tạo cho người xem có cảm giác tao nhã cao quý.

      Nữ tử hơi hơi gợi lên khóe miệng, nháy mắt tràn ngập ánh sáng tự tin, hào quang thuộc về nữ thần Mặc Mẫu Đơn, khoan thai xinh đẹp, cao nhã quý khí.
      Nhìn hồi lâu Mặc Mẫu Đơn mới về lại giường, rốt cuộc mới xác nhận mình trọng sinh.

      Làm sai rất nhiều tình, cũng bỏ lỡ rất nhiều người, trọng sinh , may mắn trọng sinh tới thời điểm tại.

      Đầu giường đồng hồ điện tử biểu thời gian là ngày 1 tháng 9 năm 2013, quen thuộc trí nhớ khắc sâu vào ngày này, cũng là ngày Mặc Mẫu Đơn vứt bỏ em của mình.

      Mặc Mẫu Đơn nhớ lại ngay lúc đó, chính mình sợ hãi mà tuyệt vọng.

      Bởi vì ghen tị mẹ thiên vị cùng em nhiều lần uy hiếp bản thân được cùng nàng chơi đùa. thôi khiến mẹ đưa vào lại nhi viện. Khiến cho năm ấy Mặc Mẫu Đơn mười hai tuổi đem em sáu tuổi vứt bỏ ở nhà ga, thế cho nên em mới lạc đường, nhiều năm trôi giạt khấp nơi, phiêu bạc nơi nương tựa.

      Mặc Mẫu Đơn từng lần nhớ lại cảnh tượng lúc đó, em khóc tìm chị. Tại thời điểm em tìm được , bản thân lại vĩnh viễn cũng hối hận việc làm ngày đó, đến lần vẫn làm như vậy, sai trong lời . Vì thế vất vả, em khôi phục trí nhớ lại mang theo ánh mắt thống hận cùng địch ý.

      Vì cái gì lúc đó lại như vậy, ràng lúc ngồi xe về nhà bản thân liền hối hận, liền điên cuồng suy nghĩ về em .

      Vì cái gì lại như vậy, bản thân tàn nhẫn, xong tự cho là đúng, đến tột cùng là vì cái gì đâu?

      Mặc Mẫu Đơn rốt cục thừa nhận , thời gian có em bên cạnh là thời gian bất hạnh nhất.

      Trong nhà tìm thấy muội muội, nghênh đón chính mình là người mẹ điên cuồng. Bởi vì sợ hãi, bản thân mực chắc chắn biết em nơi nào, nhưng mẹ vẫn căm ghét đánh chửi, lúc đó chỉ nghĩ ba mau mau trở về để giải cứu mình, chỉ cần đợi mẹ thanh tỉnh lại, phát trong nhà chỉ có nữ nhi, nhất định hội khôi phục như trước đây hạnh phúc, nhà ba người vui vẻ.

      Quả tự cho là đúng , đứa là sinh mệnh duy nhất, thời điểm bốn lăm tuổi mới sinh đươc đứa con, mẹ lại như thế nào tìm kiếm được đâu, vì thế mỗi ngày đều thống khổ đợi mẹ quay lại nhìn mình tí thôi, cùng với đạt được tình thương của mẹ. Liền như vậy hèn mọn mà mẫn cảm lớn lên, cầu có ngày mẹ tuyệt vọng tìm em nữa, quay đầu xem chính mình.

      nhiều ý tưởng đơn giản a, Mặc Mẫu Đơn rất sợ hãi em về nhà, sau lại muốn em trở về, thế cho nên khi tìm được em muốn nhận thức, thậm chí những lời tàn nhẫn như vậy.

      Cuối cùng Mặc Mẫu Đơn vẫn thua thảm hại. Các nàng gặp lại ôm nhau mà khóc hình ảnh cảm động, cái loại này thể ngôn ngữ nào hình dung ăn ý cùng cảm tình.

      Mặc Mẫu Đơn sâu đau đớn cùng với sợ hãi.

      Rốt cuộc giấy bao được lửa, được phơi bày. Mẹ còn ôn nhu nữa thay vào đó là ánh mắt thống hận cùng chán ghét, ngay cả ba luôn luôn nhân từ cũng dấu được ánh mắt thất vọng. Bản thân giống như thèn hề, hèn mọn trốn tránh hết thảy, tránh ở trong phòng lạnh run, dám đối mặt với ba mẹ, cùng với bạn bè và em sắp quay trở về.

      Tất cả được đưa ra ngoài ánh sánh, bị mọi người phỉ nhổ, cùng chán ghét bản thân. Tự ti cùng đơn thay vào đó là con người cao ngạo, cố chấp đứng thẳng chịu cúi đầu. Chính là muốn duy trì cuối cùng tôn nghiêm cùng mặt nạ

      Thời điểm mạt thế đến là thời điểm mình cao hứng nhất, cao hứng rốt cục bị che dấu bởi khủng khiếp, vì thế muốn bản thân trở nên mạnh mẽ để bảo vệ ba mẹ.

      Nhưng rốt cục vẫn giống với những gì mình mong tưởng, vô luận muốn đột phá gì đó đều tiêu hao rất nhiều thể lực thể tu bổ, thể phục hồi như cũ, vì thế mà oán hận, oán hận người nhà.

      Ý tưởng điên cuồng, cùng cố chấp ý niệm trong đầu, cuối cùng khiến cho bản thân hại chết Thần Hi, hại chết Trần Thần, hại chết Cửu Nguyệt, cuối cùng bản thân cao ngạo mà sống , người bạn của riêng mình.

      Cho nên mới ngăn cản em cùng Dương Lâm đến bên nhau, quấn quít bọn họ tính kế. người độc đứng ở nơi cao rốt cuộc nản lòng, quyết định buông tha cho tất cả.

      Mười năm bị giam cầm, cho dù thân thể nhận hết tra tấn cũng có gì oán hận, đơn giản là bản thân khư khư cố chấp nhận hết tra tấn, trừng phạt tất cả những việc bản thân gây nên.

      Bản thân trải qua nhiều cay đắng, tự với bản thân : Tình thọ. Rốt cuộc bản thân mới trãi qua ngàn việc cay đắng như bây giờ.

      Nếu có thể lựa chọn lần nữa, Mặc Mẫu Đơn hy vọng chính mình có thể trở về lúc năm tuổi năm ấy. Mặc dù ở nhi viện, nhưng bản thân vẫn có được hai người bạn tri kỉ.

      Ở cái ngày rất lâu về trước, cái ngày mà mẹ mất , chính mình đơn trông coi trước ngôi mộ, nhàng chuyện.

      Hoặc là cũng có thể trọng sinh đến thời điểm bỏ rơi em , chính mình nhất định ghen tị, hề lo sợ, bao giờ hy vọng xa vời gia đình ấm áp, sợ bị đuổi về nhi viện, chỉ cần có này hiểu lầm, có toàn bộ hận tốt rồi.

      Nhưng vận mệnh chính là như vậy, vĩnh viễn như ý nguyện.
      Trùng sinh Mặc Mẫu Đơn tâm cảm tạ số mệnh cho bản thân sống lại lần nữa, cho tất cả có cơ hội vãn hồi.

      Đây là thuộc về Mặc Mẫu Đơn hai lăm tuổi số phận, hoàn toàn chỉ mới bắt đầu, bản thân hề cố chấp, hề chấp nhất những thứ thuộc về mình.

      Quyết định phóng túng bản thân sống cuộc sống hoàn toàn mới.

      Rốt cuộc trong thời gian dài kiềm chế ở trong lòng, Mặc Mẫu Đơn quyết định tất cả.

      Nhịn được nặng nề chìm vào giấc ngủ, tu dưỡng tốt tinh thần, lần nữa đối mặt với tương lai mới.

      Mặc Mẫu Đơn ngủ yên lòng, trong mộng thường thường xuất trí nhớ kiếp trước. Ở nhi viện cùng người khác giành thức ăn, đoạt thầy giáo quan tâm, muốn đạt được tất cả mọi người ánh mắt, cùng với khi đó vẫn bồi bên mình Cửu Nguyệt cùng Ngũ Nguyệt, ngày nào đó bản thân trở nên nổi bật được mọi người chú ý. Hình ảnh bạn bè trong mơ chậm rãi di chuyển, Mặc Mẫu Đơn mơ thấy ba cùng mẹ.

      Đó là bọn họ tuổi trẻ, bộ dáng hơn ba mươi tổi, ba nhân hậu hiền lành mang theo nụ cười như ánh mặt trời, động viên mẹ có chút khổ sở, hai người cùng dắt nhau vào nhi viện, bọn họ bị ánh nắng mặt trời chiếu rọi, làm cho cảnh vật ấm áp hẳn lên.

      Trong nháy mắt Mặc Mẫu Đơn quyết định, nhất định phải làm bọn họ đứa , cho dù bọn họ có là ba mẹ của Ngũ Nguyệt, nàng cũng để ý, đơn giản là bọn họ rất giống chính mình trong trí nhớ ba mẹ, ấm áp làm cho người ta lệ nóng doanh tròng.

      Vì thế hết thảy đều thuận lý thành chương , khi đó Ngũ Nguyệt cùng khóc muốn rời xa nơi này, muốn vĩnh viễn cùng chỗ, dù sao vẫn còn chưa có xác định. bên thông minh giả trang đáng thương, giả trang đáng , cuối cùng nhận được ba mẹ thích, được ngồi ô tô về nhà.

      Trong xe Mặc Mẫu Đơn quay đầu, liền thấy Ngũ Nguyệt vẫn đuổi theo xe, thân mình nho vừa khóc vừa chạy , vẫn chạy, trong miệng hô to, Mặc Mẫu Đơn vẫn biết kêu cái gì, nhưng ngay tại này cảnh trong mơ, Mặc Mẫu Đơn nghe Ngũ Nguyệt tiếng la là: Lục Nguyệt, Lục Nguyệt, cần , cần ......

      “Phách” Cảm giác lạnh thấu tâm nước lạnh, hung hăng giội ở người, cũng làm cho Mặc Mẫu Đơn đông lạnh ở trong mơ tỉnh lại.

      Đưa tay lau giọt nước dính ở khóe mắt, Mặc Mẫu Đơn mới chậm rãi ngẩng đầu, thấy đó là phụ nữ trung niên cao quý.

      Cùng Mặc Mẫu Đơn giống nhau đen tuyền tóc ngắn, lông mày sắc bén, hai mắt hẹp dài, khóe miệng thường xuyên nhếch lên, cùng với đôi môi mỏng manh. Bởi vì tức giận nữ nhân nhìn Mặc Mẫu Đơn bằng ánh mắt thống hận cùng chán ghét..
      “Chát” Hung hăng tát cái, nữ nhân có chút lưu tình, nháy mắt hai má trắng nõn Mặc Mẫu Đơn sưng đỏ mảnh.

      Tàn nhẫn đem Mặc Mẫu Đơn đẩy ngã, đem Mặc Mẫu Đơn đẩy ngã sau, sau đó tiếp tục cầm trong tay thùng nước, cứ thùng lại thùng hắt lên người, cảm giác lạnh lẽo làm cho Mặc Mẫu Đơn cuộn chặt thân mình.

      Biết , Mặc Mẫu Đơn mới chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn về phía trước mắt nữ nhân cao ngạo.
      Akiko thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :