1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Mạt thế chi khô cằn ốc đảo - Chu Tự Hoành

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      MẠT THẾ CHI KHÔ CẰN ỐC ĐẢO-CHU TỰ HOÀNH
      Editor: socola_đắng
      Nguồn : tàngthưviện
      Thể loại: đại, dị năng

      Giới thiệu:

      Có được gian tùy thân đối với Mai Lạc Hương mà ,tận thế cũng có gì gian nan lắm. Có hứng thú ra đùa giỡn dị năng giả, bị dị năng giả đùa lại trốn vào gian. Chỉ là, cái thế giới tuyệt vọng nàng cũng có thể thay đổi là được,phải chăng nàng có thể thừa nhận được mặt trái cảm xúc, phải chăng có thể tránh né được những người đâm sau lưng,có lẽ địch nhân lớn nhất phải người trí tuệ dị nhân cấp thấp, mà là người thích tranh đấu đồng loại.Nàng nhất định độc, mà tìm được người cùng nàng chia xẻ bí mật chăng?

      Nội dung: gian tùy thân năng lực đặc biệt, gian ảo tưởng tận thế.
      Nữ chính: Mai Lạc Hương,
      Vai phụ:....
      Năng lực đặc biệt, gian tùy thân ,tận thế


    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 1: GIAN TÙY THÂN


      Mai Lạc Hương đem mầm móng mua được bỏ vào trong bao, cười với người đối diện:”Cảm ơn Cố lão bản,đó có phải giống lúa nước mới ra?”

      “ Đương nhiên, sản lượng cao, mùi vị tốt, cho nên giá tiền cao a.” Cố lão bản là nam nhân trung niên bán mầm nông sản,tuy rằng đối với áo trắng tới mua nhiều loại cây con như vậy rất kỳ quái, bất quá nàng trả tiền sảng khoái, mua giống tuy rắng nhiều, nhưng lại đa dạng chủng loại,là khách quen.

      Mai Lạc hương tạm biệt với Cố lão bản, liền tư mình lái xe về nhà.
      Nàng là người có việc làm, chi tiêu bình thường cũng từ nuôi trồng phong lan, năm nay bán ra được 3 chậu tương đối cực phẩm, tiền cũng đủ dùng.Năm năm trước mẹ nàng bệnh qua đời, lúc nàng mười tuổi cha xảy ra lai nạn xe cộ qua đời.

      Vốn di sản nên là nàng kế thừa, đáng tiếc lúc cha qua đời,đám thân thích kia thấy mẹ con nàng đơn độc, cấp căn phòng cùng 3 vạn nhân dân tệ,mà cổ phần trong công ty cũng bị cắt xén, tuy mười tuổi nhưng nàng vẫn nhớ được chút diện mạo nhưng người tham lam đó, làm trái tim người băng giá. May chính mẹ nàng cũng là người có khả năng kiếm tiền, lại thêm mẹ nàng tính tình luôn lạnh nhạt, quan tâm nhiều. Chính là được đến lúc Lạc Hương tốt nghiệp đại học làm, nàng liền sinh bệnh, bệnh nan y, vô phương trị liệu.Mà lúc mẹ nàng rời khỏi, cũng để lại được nhiều tiền, nuôi sống hai người dễ dàng.

      Tạm nghỉ học năm, lúc trở lại trường nàng độc, thân nhân bên cha quyết tuyệt quan hệ, mà trước giờ bên mẹ cũng có người thân nào xuất qua, Lạc Hương là mờ mịt mịt mờ,biết quan hệ cũng tốt.

      Sau đó nàng bệnh lần rất lâu, liền phát bản thân xuất cái kông gian.

      gian tuy rằng khoa trương đến mức vô biên vô hạn, nhưng vật nên có cũng có, nhìn thấy được dòng suối ,hồ biển ,mờ mịt nhìn núi , bình nguyên ,ruộng tốt gần bên còn có căn nhà bằng gỗ, nhà bên ngoài bò đầy cây xanh. Nhà bên phải là suối nước nóng, bên trái còn có cái đầm .Mà phía trước nhà còn có cây đại thụ trọc trời,bên cạnh còn có cái linh tuyền sương khói lượn lờ bay lên.
      <socola: ùkm gian giống trái đất, chỉ là kích cỡ thu phải ... ...>

      Trong gian có ban đêm, thực vật phát triển rất nhanh, cơ hồ nhanh hơn bên ngoài gấp trăm lần.

      Mai Lạc Hương hưng phấn cùng sợ hãi hồi, sau liền bình tĩnh, nàng phải là người có dã tâm, tuy rằng thoát ly đám người đó, lại thích bị người đối đãi đặc thù, cho nên cũng dùng gian kiếm nhiều tiền.Chính nàng học tập thời gian về phương diện cây trồng, lên mạng tìm hiểu chút tư liệu, bắt đầu sử dụng gian.

      Ruộng tốt trồng lương thực, núi trồng cây ăn quả và dược liệu, thảo nguyên nuôi súc vật, trong hồ nước thả tôm cua cá.

      Nhưng thứ đó thu thập cũng ngày hai thiên , hoa cũng thiếu, bất quá có chút khó khăn,Lạc Hương cũng tính như vai chính tiểu thuyết ,đem rau dưa mang bán. Như thế sơ hở nhiều nha.
      Cho nên Mai Lạc Hương an phận dựa vào tiền mẹ lưu lại gửi trong ngân hàng học đai học. Có thời điểm vì có bao nhiêu tiền,thu thập chút vật thường trong gian,có thứ là dùng hạt giống trồng ra, có thứ từ cây con trồng, tôm cá cũng nuôi , vì thế cần chợ tiện nghi!!

      Sau khi tốt nghiệp cũng tìm đươc việc làm, nên bán phong lan đổi tiền.Bắt đầu cũng dám bán cái gì cực phẩm, chỉ đem huệ lan bình thường dưỡng tốt mang bán cho tiệm hoa. Sau khi quen biết ít người, chính nàng cũng theo đội tìm hoa phong lan cực phẩm, đương nhiên cũng thuận tay góp nhặc chút thực vật hữu dụng, Lạc Hương cũng phát ít chủng loại phong lan tốt.

      Liền như vậy bán qua mấy loại cực phẩm phong lan, tiền sau đó liền kiếm nhiều.

      Tới hôm nay , gian rát phồn hoa, thậm chí thiếu chim chóc, hơn nữa vào năm trước hình như nàng thu thập quá nhiều thứ, gian thăng cấp lần, gian càng tăng gấp bội, nàng rốt cuộc cũng cần giống trước đây tự mình động thủ, có thể thông qua tinh thần khống chế mọi thứ.

      Mai Lạc Hương biết , nàng có sức mạnh tinh thần, đây được gọi tinh thần lực, rất mạnh. Tỷ như ngày thường cảm giác tương đối mạnh, lực ý chí cũng tương đối cao, nàng vì thí nghiệm nên còn đặc biệt tập chạy cự li dài. Xem chính mình có thể chạy thời gian bao lâu, tại lúc mệt mỏi có thể lấy ý chí sống qua . Mấy năm kiên trì qua , chỉ thể chất tăng lên, mà tinh thần lực cũng có chút tăng trưởng.

      Ngày thường ở tại gian, nhà trong gian vật dụng cũng thiếu, chỉ là có điện, chơi được vi tính , cũng lên được mạng, trừ đủ mọi thứ mười phần nhàm chán.Bất quá sau khi mua máy phát điện năng lượng mặt trời, liền còn vấn đề tồn tại, hơn nữa gian này hệ thống phát điện hiệu suất rất cao.

      Bởi vì lên mạng được, nhưng máy tính nàng có ít trò, để chính mình giết thời gian.

      Cho nên , Mai Lạc Hương kỳ trạch nữ tương đối, kết giao bạn bè cũng bình thường,cùng bạn học cũng liên hệ nhiều , mấy thứ tình cũng bệnh mà mất, nàng cũng yên tâm ùng bạn trai chia xẻ hưởng lợi ích bí mật, nàng có tính riêng tư khiết phích. Cho nên kết hôn đối với nàng mệt mỏi.

      Mấy buổi tối gần đây gặp nhiều ác mộng, tuy rằng nhớ được nội dung,lại để trong lòng nàng kinh hoảng, tỉnh lại tinh thần cũng ổn, cảm giác nghĩ ra cũng bình thường.Có thể trừ trộm cắp cướp bóc, còn chuyện gì có thể tới gần nàng??

      có đầu mối, nàg cũng buông tha, ngược lại làm bửa sáng, trong gian có bò sữa , nên nàng cũng uống sữa mua bên ngoài. Chiên ít trứng, nuớng vài lát bánh mỳ, cũng đầy đủ.

      Sau đó mấy bước tản bộ, Lạc Hương bắt đầu xem wedsite, có tin tức gì đặc biệt, lại xem mấy quyển tiểu thuyết mới ra , ánh mắt đột nhiên khóa chặt “TẬN THẾ” hai chữ làm trong lòng nàng nảy lên.Minh minh , tựa hồ có thanh vói nàng, tận thế giáng lâm.

      khôi hài như vậy , tận thế caí gì chứ , còn sớm a..Nhân loại còn chưa hết trái đất nha.

      Sau ý nghĩ lên, nàng cũng để ý nhiều, tiếp tục xem tiểu thuyết mới, thuận tiện nhớ tồn chút tiểu thuyết , phim và phim hoạt hình kinh điển, cái loại máy trò chơi. Thậm chí nếu có là tận thế, nàng liền trong gian cả đời ra, hơn nữa gian có thể “ xem” bên ngoài, tương đối an toàn.Khuyết điểm duy nhất là vào nơi nào ra nơi đó, di động được.Lên bằng phương tiện giao thông cũng di chuyển được , bằng nàng sớm khắp thế giới.

      CHƯƠNG 1.2

      [Kỳ nàng cũng hiểu , chính mình bỏ tập thể sống mình, từ khi có gian,nàng với thế giới này càng thêm lạnh nhạt. Nếu trốn trong gian suốt ngày ra, tâm tình cũng có này có vấn đề .

      Thích sống trong gian kỳ cũng là loại trốn tránh tổn thương tinh thần.Liền giống như trạch nam , trạch nữ bây giờ.Bất quá cảng trở người khác liền thành như vậy. Cho nên Lạc Hương trước giờkhông cho rằng chính mình sống sai sinh hoạt. Về phàn tâm tình, thời gian sau.

      Đảo chút cũng có gì thú vị, xem wedsite cũng có gì. Than thở, Mai Lạc Hương quyết định đem tiền trong tài khoảng tiêu ,vạn nhất tận thế liền đáng giá, nếu như có tận thế, những vật tư đó nàng cũng cần sử dụng, chỉ cần thả trong gian lãng phí a.

      Hầm trong nhà yên lặng gian, vốn nàng dùng thả cái loại vật, sau khi thăng cấp tự động công năng chỉnh lý, Mai Lạc Hương liền tùy tiện, cái gì cũng quăng vào gian.

      tại vừa lúc có thể nhét đông nhét tây vào trong.

      đường dạo, dòng người như cũ tới tới lui lui, nhưng phần lớn cũng rất phong phú, có lẽ cũng có chút phiền não , nhưng trước giờ sinh hoạt như vậy.Mạt thế, quả nhiên là chính nàng suy nghĩ nhiều quá.

      Bất quá tới tới, đồ vẫn muốn mua. Xe 4 bánh là an toàn nhất, lại linh hoạt, nàng cũng có nhiều tiền để mua như vậy. Liền mua mấy chiếc môtôr, xe lúc trước rất quý, nhưng bây giờ đào thải xuống giá cả liền rất tiện nghi. Vũ khí mua được,nàng có cửa đâu, nhưng lưỡi lê linh tinh vẫn có thể mua được, thế là mỗi cửa tiệm đều mua, tích lũy lát liền tương đối nhiều. Sau đó lại lấy lý do phòng thuốc, liền mua khá nhiều thuốc giảm đau, giảm nhiệt cầm máu bình thường đều dùng được, mấy nơi nhà thuốc và bệnh viện lớn nên có số lượng khá nhiều. Kỳ linh tuyền gian vẫn dùng được, nhưng tóm lại lo trước khỏi họa.

      Thế giới sau này muốn có cái tình huống gì, Lạc Hương vẫn cảm thấy chính mình nên chuẩn bị nhiều chút. Trong siêu thị vật thể mua số lượng quá lớn, liền bỏ mặc lại dùng muối ăn cơm a, nước tương a, đợi các loại gia vị trữ lượng nhất định, bằng lúc nấu ăn thiếu rất bực tức. vài loại nàng làm được, nên vơ vét còn gì, cũng cần giảng, đều đến tại nơi bán sĩ giải quyết, tiện nghi lớn a.

      Về nhà Mai Lạc Hương bắt đầu cuồng quét tư liệu mạng, đem phần cứng trong máy đầy hết, dù sau tương lai cũng dùng đến, tỷ như thực đơn a, kịch kỹ xảo đánh nhau a,chiêu thức võ công a, tuy rằng hữu dụng cũng có thể dùng giết thời gian. Đương nhiên tiểu thuyết và du hí cái gì cũng có.

      2012 – 7 – 7 : đêm có ánh trăng, vốn phải náo nhiệt, ban đêm liền rất yên tĩnh.

      Cảm giác tốt Lạc Hương liền trốn vào gian.

      Tuy rằng gian phong cảnh ban ngày, nhưng tâm nàng lại yên hình như yên tĩnh hằng ngày, hoang mang cùng sợ hãi ập vào lòng.

      Liền xem như đó là chuẩn bị, nàng cũng có tin tưởng trực giác của mình,hoạc là tinh tưởng.Nhưng bây giờ tình xảy ra, tuy biết là chuyện gì.

      Xã hội loài người sắp xé diện mạo, mất dĩ vãng tươi sống, miệng vết thương thối rữa khuyếch tán, hợp lại cùng tổ gien.

      Chúng ta, đứa con nhân loại có thể cùng mẹ vạn vật chống đỡ đến lúc đó?/!!.

      2012 – 7- 7 , trời giáng vẫn thạch, trực tiếp đoạt vô số sinh mạng, mọi người cảm thấy tai nạn qua, nhưng thời điểm hủy diệt mới bắt đầu.Vẫn thạch phát xạ bao trùm toàn cầu, dị biến trong giấc mộng từ từ tiếng hành.

      CHƯƠNG 2. MẠT THẾ GIÁNG LÂM

      Lạc Hương trốn tránh đến nửa đêm, 4 giờ sáng mới ra khỏi gian, tuy cảm giác áp bức vẫn còn , nhưng còn mãnh liệt như vậy, nàng biết nên có hành động, tốt nhất là ra ngoài vơ vét thêm vật tư.

      Trong siêu thị buổi tối có người,hiển nhiên là tất cả về nhà, tiện nghi cho hành động của Lạc Hương. Nàng đem tất cả những gì ăn được thu vào, máy tính có điện cũng buông tha, quần áo cũng đóng gói, có đều siêu thị này ít quần áo , chất liệu cũng tốt, còn phải lần đến tiệm bán quần áo. Lạc Hương đến kho hàng, đem tất cả hàng hoá thu vào,nhưng lúc ra cửa nàng lại do dự, nên từ gian lấy ra thức ăn mình thích lắm để lên kệ hàng, có lẽ có người khác cần, làm quá cũng tốt..

      Tìm tốt tiệm quần áo, vào trong cũng dễ dàng, rất nhanh liền lấy được hai loại quần áo nam và nữ, lớn cũng bỏ mặc, trong nhà cũng có máy may, tự nàng có thể sửa. Xăng tương đối khó tìm, có trạm xăng dầu nhưng có đồ chứa đựng, may nàng tìm thấy chiếc xe vận chuyển xăng dầu, liền đem nó thu vào gian. Nghĩ có thể dùng được thời gian, dùng xong rồi có thể đến dùng motor, nàng vui mừng vì lúc trước là chọn loại xe hệ thống sử dụng năng lượng mặt trời.

      đường có nhiều xe, nếu có cũng dừng lại, người trong xe biết nơi nào. Nhưng hoàn toàn có người sống, hình như cũng có ít người hoảng sợ , cẩn thận chạy đường lớn, Mai Lạc hương lắc đầu, đến bây giờ nàng cũng gặp gì nguy hiểm, nhưng cũng nên mau mau ra khỏi nơi này.

      Bây giờ có lẽ nên cứu chút người, nhưng nàng cũng phải là người lợi hại, tại chỉ có thể miễn cưỡng tự bảo vệ mình. Lùi lại bước , nàng có khả năng cứu người , nhưng về sau? Muốn cứu bọn họ phải lo ăn uống lại và an toàn, tất nhiên phải dùng đến gian. Lạc Hương có cảm giác an toàn, nàng rất lý trí, nếu bây giờ cứu người , có lẽ về sau nàng gặp nhiều rắc rối, chính mình tìm ngược.Dù sau tri nhân tri diện bất tri tâm < biết người biết mặt biết lòng>

      Cho nên tại nàng cần làm thánh mẫu, Lạc Hương tình nguyện ra tình cảm gì , tương lai cần đau lòng. Cứ việc.... Nàng than thở, về sau chung quy cũng muốn có người làm bạn, 1 người sống hai năm có thể, nhưng thể mình sống cả đời.Nhưng bây giờ thời điểm con người tồn tại sống còn, phải dựa vào người khác, cũng cần nàng chịu trách nhiệm.

      Động tác của Lạc Hương khá nhanh chóng, nhanh nhanh liền rời khỏi thành phố, A thị tuy phải thành thị to lớn , nhưng cũng là thành thị cấp 3, người ít, cho nên trong thành phố rất nguy hiểm. Tuy rằng ngoại thành cũng có nhà , nhưng ít người,liền an toàn hơn nhiều.

      Thời điểm 8giờ sáng, Mai Lạc hương xuống xe. Ven đường có trạm xăng dầu, nàng gọi mấy tiếng , cũng có người ra, tự mình cố gắng. Có cái gì chắc chắn, người biến dị xuất .

      Đây là lần đầu tiên Lạc Hương thấy được người biến dị, da bọn nổ tung, đôi mắt đỏ như máu,tóc dựng thẳng như sắt thép, móng tay như móng vuốt dã thú. Răng trong miệng cũng dài ra và cùng bén nhọn, làm thấy được môi bên ngoài. Nàng rất khí khái vào góc chết, trốn vào gian.Lạc Hương muốn mạo hiểm, vốn còn muốn sống tốt mình, bây giờ có lẽ có khả năng.Người biến dị tốc độ rất nhanh, công kích cũng hề yếu, cũng biết có phải vì nhiễm bệnh độc ,mà hình như bọn ăn cơm cắn xé theo bản năng, mất trí tuệ con người.

      Lạc Hương biến mất làm người biến dị nghi ngờ, nhưng chúng nó cũng lưu ý, trở lại vào căn nhà, im lặng chờ đợi, giống như mãnh thú chờ đọi con mồi.

      Tim Lạc hương đập rộn lên, nhưng phải rất sợ.Thậm chí cũng có ít nhiều cảm ơn, lý trí là chuyện nhưng cảm giác lại là chuyện khác.

      Cho nên nàng rất bình tĩnh , vào nhà nấu cơm, vốn trong nhà chỉ có hai bộ nấu ăn , để xào , nấu canh, lúc nàng siêu thị thuận tay lấy mấy bộ nồi cụ, nhưng quyết định bây giờ chưa cần dùng tới.Nàng bây giờ tốn nhiều thời gian nấu cơm, tốt nhất là làm điểm tâm, sau đó nếu có ra ngoài cũng có thể trực tiếp cầm ăn luôn.

      Ăn xong bữa sáng, Lạc Hương quyết định ngủ lát, đại khái nàng thức dậy vào lúc mười giờ. Mở máy tính xem chút kịch kỹ xảo đánh nhau, học tập lát, lại dùng lưỡi lê luyện tập hồi, xây dựng tốt tâm tình, Lạc Hương lại bước ra khỏi gian.

      Người biến dị vẫn như cũ trốn trong phòng, tại trạm xăng dầu cũng ít máu tươi, có xăng, hiển nhiên lúc nàng ngủ ít người đến đây. Lạc hương vẫn hiểu tình huống người biến dị , nên cũng bỏ qua.

      Bất quá nàng cũng lưu ý, bây giờ có thể tránh người biến dị cũng đúng . khởi động xe, Lạc hương tiếp tục lên đường.Tình huống bây giờ, người sống thể ngồi thời gian lâu chỗ, ngừng di chuyển mới có thể tránh người biến dị tìm tới.

      Vào lúc này, đường cao tốc có chiếc xe tù, bộ dạng bị tàn phá, nhưng xe chở phạm nhân nên tương đối chắc chắn, bộ phận xe cũng có hư hỏng.lúc này trong xe thò ra đầu người :” Uy, em , muốn lên xe ? Ôtô chạy tương đối nhanh.’’ xong khinh bỉ nhìn Lạc Hương chạy xe motor.

      “ Cám ơn, nhưng có phải ngươi nên hỏi bạn cùng xe ?” Lạc hương biết đoàn người có người lòng , cũng có người ích kỷ, càng ích kỷ càng ác độc. Mà bây giờ thời kì khắc nghiệt khó khăn, lòng người càng trở nên ích kỷ,bây giờ còn chưa rất khó khăn, có thể có chút tâm cứu người. Về sau liền khó , nàng cũng muốn lấy tư thái mạnh mẽ cứu người, nhưng tại bây giờ cứu người liền giống nhau, ngụy trang là tốt nhất.Tuy rằng hơi phiền toái, nhưng cũng là phương thức hợp tác đồng bạn tốt nhất.

      “Úc”. Hiển nhiên tên kia cũng trưng cầu ý kiến người khác, sau đó ghế lái có người : “ lên xe, nhưng ngươi phải nộp xăng xe motor lên.”

      Lạc Hương thông minh theo xe ngừng lại, có 2 nam nhân trẻ tuổi đem motor dời lên sau xe.

      Toa người ngồi khá lớn, có 4 người ngồi đó, ba nam nữ, tuổi cũng quá 30. rất xinh đẹp, ít nhất so với Lạc Hương đẹp hơn, bất quá bây giờ xấu có lẽ tốt hơn.

      “ Trong rương sau xe ta có đồ ăn, các ngươi đói có thể ăn .” Lạc hương ở trong xe thả ít thịt bò khô, kỳ có chút muốn , nhưng trong gian có gia vị, thịt bò cũng thiếu, nhưng có làm được hay chuyện nữa.

      có vẻ bất ngờ: “ Cám ơn, vừa vặn ta rất đói.” xong liền rút chìa khóa xe máy mở khóa lấy đồ. Ba thanh niên cũng muốn ăn chút gì , nhưng ngại ngùng cùng chia.

      Đem đồ ăn chia đều, mọi người cũng chỉ ăn lửng dạ. Trong khoang xe có nam sinh lùn : “ Ta tên Tào Thượng” chỉ chỉ mấy người bên cạnh: “ gia hỏa mập mạp kia là Lâm Dũng, còn khốc ca kia là Viên Gia Kỳ. Phía trước lái xe là đội trưởng mọi người đề cử Lam Ba, tóc vàng là Lưu Hải, về phần tiểu mỹ nữ gọi Trầm nhan, chúng ta đều là bạn cùng trường, còn ngươi tên gì?.”

      “Mai Lạc Hương, các ngươi có thể kêu ta Hương Hương.” Đội ngũ này tóc vàng Lưu Hải rất nhiệt tâm, Tào Thượng rất giỏi giao tiếp, khí hoạt bát, mà đội trưởng tựa hồ rất trách nhiệm tâm tư kín đáo, nhìn có lẽ non nớt hơn so với tuổi. Ví dụ như lúc nảy có mù quáng cứu người, chắc chắn Lạc Hương chỉ có xe cùng lưỡi lê bên người.

      “ Vậy các ngươi có biết chuyện gì xảy ra ?” Ta chỉ lo chạy trốn , nên cái gì cũng biết ’’ Lạc Hương có chút thẹn thùng.

      ai biết gì” đến chuyện này, tâm tình cũng trầm xuống “ bất qua chúng ta biết số chuyện, hình như bắt đầu từ vẫn thạch rơi xuống các nơi, làm chết rất nhiều người, sau đó có người biến dị. Tuy rằng biến dị, chúng có thể thông qua máu làm biến dị ADN , sau đó bộc phát giống như loại bệnh độc đem người bình thường cũng bị lây nhiễm” Lưu Hải cũng bổ sung: “ ta là thạc sĩ sinh vật học, cũng có thể xem là biết ít.”

      Lạc Hương rất kinh ngạc, người giống lưu manh, cư nhiên lại là thạc sĩ trẻ tuổi “ trừ vấn đề này ra, còn chuyện gì ” Nàng có chút nhẫn tâm nhắc tới “ Chúng ta chạy ra, xử lý như thế nào?”

      Câu này cũng làm mọi người xe im lặng.

      Tào thượng cười khổ “ ngươi cũng là cao thủ phá hư khí a..Nhà ta ở chỗ này , ở thành phố khác cũng có thân thích, nhưng đều là họ hàng xa.Ta chính là trốn ra trong tiệc sinh nhật baba, trừ ta ra , những người khác đều biến dị. Người biến dị rất nhiều, ít nhất thành phố này rất nhiều. Ngày hôm qua tiệc có hơn 70 người , chỉ có 3 người là chưa biến dị. Mà trừ ta ra , 2 người khác cũng bị người biến dị ăn.

      May mắn có hẹn thời gian gặp mặt bạn học, bằng cũng biết như thế nào. Lúc về trường học gặp gỡ Lam Ba, chúng ta đầu tiên chạy trốn tới bên ngoài liền gặp em ngươi. Ha, tại thành nhi, cái gì cũng có , nặng , nhưng giọng điệu tràn đầy bi thương “ tại, có lúc cảm thấy chết tốt hơn, sống , cả đối tượng oán hận cũng có.”

      “ Ta đến nơi này học, còn tại nhà, nếu chạy về cũng được, nếu người trong nhà có biến dị, Bắc Kinh cũng có chuyện gì .” Trầm Nhan để ý, nữ sinh này tựa hồ cũng bạc tình, Lạc Hương nhíu mày, người như vậy chung sống tốt.

      Người khác có gia đình tại A thị, cơ bản đều là người tại H thị, đến đây học. Cho nên mục tiêu bây giờ là H thị, ở đó là thành phố lớn,vị trí địa lý , binh lực và tài nguyên đều sung túc .

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 3 Đường đêm kinh hồn.

      Đường cũng quá gian khổ, xăng xe đầy đủ, tuy rằng thức ăn chuẩn bị đủ, nhưng thức ăn Lạc Hương mang đến bảo trì đói, mọi người lo lắng bây giờ là xe đường cao tốc. Nhiều xe giống họ chạy nhanh bỏ trốn, có số nhúc nhít nằm ở giữa đường, cũng có người biến dị thường xuất , xe chạy trốn đâm vào nhau. giống với thời điểm hòa bình, nhưng loại xe thường đều đụng bay người biến dị, xe bị hư người biến dị dù toàn thân là máu nhưng vẫn như cũ đứng lên, còn người trong xe đều bị thương.

      Cho nên Lam Ba lái xe rất cẩn thận, thể lái xe rất kỹ thuật, đường nhiều chướng ngại vật , nhưng xe vẫn an ổn , có xíu gì là mạo hiểm.

      Vốn muốn đổi lái xe, nhưng Lưu Hải chỉ có thể nhún nhún vai: “ Đội trưởng, đổi được, chỉ có thể ngươi mình vất vả rồi,tới a ăn uống chút nha” Sau đó Lưu Hải nịnh hót hầu hạ Lam Ba, bộ dáng phi thường khôi hài.

      khí nhàng ít, thần kinh mọi người cũng bớt khẩn trương.

      Lạc Hương giơ tay xem đồng hồ, 3 giờ chiều, chính là cách H thị nửa lộ trình.

      Đây là đêm biến dị đầu tiên, sắp đến...

      Xe dừng lại tại cửa trạm thu phí, Lam Ba nhíu mày : “ Ta lo tối nay có chuyện phát sinh.” Thấy có xe ngăn ngan đường.

      Tuy rằng bây giờ thấy người biến dị, nhưng mọi người cũng hiểu , bọn là trong góc khuất thấy mà thôi, lâu sau ngửi thấy mùi người mà xuất , đem ngươi mgụm giải quyết hoặc phân thây rồi ăn luôn.Ngườ biến dị cũng cần ăn cơm, chẳng qua bọn từ con người thành săn con người làm thức ăn mà thôi.

      Lạc Hương sắc mặt tốt, nàng hiểu thể lãng phí thời gian, nàng là nửa đường lên xe, tình cảm với đoàn sâu đậm , cần phải có chút trả giá , mới có thể chân chính dung nhập. Cho nên , nàng tại cần xuống xe mở đường.

      “ Uy, Hương Hương , ngươi làm gì vậy ?” Trầm Nhan sợ hãi kêu.

      “ Hương Hương, phải là ngươi xuống mở đường ?” Tiểu bàn tử Lâm Dũng phải người xuất sắc , nhưng 10 phần thông minh. Nhưng thời điểm càng thông minh lại càng nhát gan. Bọn đem chuyện phúc tạp và nghiêm trọng hóa, có sơ hở động thủ.

      “ Ta so với các ngươi lớn hơn chút, kinh nghiệm cũng nhiều hơn. Cho nên là ta , các ngươi đều là học sinh.” Lạc Hương cười .

      “ Ta lớn bằng ngươi, nên là ta .” Lưu Hải trực tiếp đẩy cửa xe phía trước ra.

      “ Vậy chúng ta cùng nhau , cũng có thể chiếu ứng tốt lẫn nhau.” Trong lòng Lạc Hương phê bình câu: lòng dạ đúng, kiến thức đúng, đáng kết giao, bất quá lúc sau trong lòng trào phúng, Trầm Nhan lãnh tình, chính mình ũng đúng như vậy.

      Hai người chậm rãi về phía trạm thu phí, trừ ánh mạt trời , tiếng gió lướt qua, chỉ có chiếc xe im lặng, bầu khí làm người khẩn trương. “ Cẩn thận chút .”b Lưu Hải nhắc nhở.

      “ Được,” Lạc Hương cần lười lê để trước ngục, Lưu Hải phía trước.

      Lưu Hải xem xem, cũng nhiều . Tay cầm vũ khí, lực chiến đấu tương đối mạnh.Thế giới biến thành như thế này, nữ nhân cũng được đem chính mình yếu đuối như trước.

      Bọn họ nhanh chóng chui vào chiếc xe kẹt trước tram thu phí, trong xe còn chìa khóa, chỉ là trước đó đụng phải vật gì, làm hình dạng thay đổi mà thôi.

      Khác với tưởng tượng ban đầu, cũng có vật gì đột ngột xông tới đập phá cửa kính, bọn họ đem xe chắn ngan đường an tĩnh chạy , chạy đoạn đường thông.

      Rất nhanh , bọn Lam Ba chạy đến,Lạc Hương kêu ngừng lại : “ Chúng ta cần giống lúc trước, xem ra chỗ này có gì nguy hiểm, tốt nhất nên thu thập chút vật tư mang lên xe, vội vàng chạy ra khỏi thành phố, chúng ta cái gì cũng có,xem như có chạy đến thành phố lớn như thế nào? Thời điểm này có khả năng tiền sụt giá, có chút vật tư đáng giá hơn.”

      Trầm Nhan cười lạnh : “ Ta thấy mạng mình đáng giá hơn.”

      Lam Ba cũng nhìn nàng 1 cái, cũng trả lời,hỏi chút , bảo mọi người : “ Xuống xe thu thập chút vật tư, động tác mau chút, trời sắp tối rồi.”

      Hiển nhiên bây giờ có người biến dị chạy ra , là thời cơ tốt nhất, chỗ này đại khái có hơn 30 chiếc xe, tìm được ít thứ, chỉnh lại thùng đựng nước khoáng , thùng đựng bánh quy , thịt bò khô cùnng mỳ ăn liền, tất cả đều mang chút , còn có xăng cùng dụng cụ sửa xe.Xe bọn họ là xe chở tù nhân nên khá bền chắc, cần lái chiếc xe lãng phí xăng khác.Lạc Hương tìm cái rương khác đưng thuốc chữa bệnh, nàng còn thừa dịp mọi người để ý thu thập thêm chút dụng cụ, dù sao họ cũng chỗ mang hết. Rương thuốc bỏ vào xe bọn họ, bây giờ xe thiếu thuốc.

      Gần đó có xe vận tải lớn, là chở mỳ ăn liền, Lạc Hương dời 2 thùng lên xe, cũng lặng lẽ thu phần lớn vào gian, chỉ chừa vài thú để chống đỡ cái giá.

      Hơn 10 phút, mọi người về lại xe, phía chất đầy vật phẩm, ăn dùng đều thiếu,Trầm Nhan xuống xe, nàng chỉ phụ trách đem đồ chỉnh lý tốt, tiết kiệm gian.

      tại có thể chưa.” Trầm Nhan đem nước phát cho mọi người, trong miệng lại có chút oán hận,hiển nhiên là muốn lãng phí thời gian làm việc này.Nàng nghĩ tình huống trong nhà rất tốt, chỉ cần tìm được bọn họ, có người lo cho nàng, đương nhiên sợ trời sập, có bình đẳng là đặc quyền nơi đây, cuộc sống là có bình đẳng. < socola: Trầm Nhan này hơi ích kỹ nhỉ??>

      Mặt trời rất nhanh xuống núi, ban đêm chính thúc bắt đầu.

      Xe chạy rất chậm, đèn xe xó thể chiếu đến cũng nhiều, đèn đường đoạn này cũng bị dập tắt, chung quanh có ánh sáng,tựa như thế giới chỉ có chiếc xe của bọn họ.Cho nên chúng ta chạy cđi cũng được nhiều.

      Đột nhiên đường lớn truyền đến thanh, có tiếng thét chói tai, có tiếng ôtô cọ xát.

      Dựa theo ánh đèn mơ hồ có thể thấy được, là nhóm lớn bị người biến dị vây công, có khoảng hơn 20 người, bộ dáng đối phó tốt, có chút tổn thương.

      “ Mới có ngày, liền lớn dần như vậy, con người liền thích ứng sức mạnh như vậy..” Lưu Hải hổ là thạc sĩ di truyền sinh vật học, chuyện cũng có mùi nghiêm cứu bên trong.Rất nhanh liền : “ như cũ!! Chúng ta thể dừng lại.”

      Tên gia hỏa Lưu Hải chỉ có đem mình như Lạc Hương kêu lên xe,nên cũng phải là người thánh mẫu gì. nay người biến dị vẫn chưa rất mạnh,ngược lại nếu thêm người lại càng bất an, bọn họ chỉ có 7 người so với đoàn 20 người yếu hơn rất nhiều.Càng huống chi có thể bị người biến dị bao vây lấy.

      Cho nên Lam Ba hờ hững chạy xe xông qua người biến dị, thuận thế mở lỗ hổng, đương nhiên vì ngăn cho xe hư người chết, tốc độ chạy tương đối chậm,cũng đầy đủ qua được đoạn đường nguy hiểm. Chúng ta chỉ qua có mấy mươi giây, vậy mà có 3 người diến dị bò tới trước kính xe, toa ngồi cũng có thể nghe được tiếng móng tay bọn chúng cào lên , đủ làm da đầu run lên.

      Hơn 20 người nhìn thấy xe bọn họ cũng rất kích động, lại có người cẩn thận bị kéo , rất nhanh, đến 20 giây liền bị người biến dị xé xác ăn hết.

      Tào Thượng cũng hoạt bát như bình thường, ói ra.
      Ngoài xe có người hô hoán, trong xe mọi người trầm mặc. Lạc Hương rất thong thả : “Cái này bắt đầu, phải thích ứng, về sau gặp phải càng nhiều.”

      Kỳ mọi người bình thường cũng hăng hái làm việc nghĩa gì, cơ bản đều bảo trì tư thái cao cao, nếu việc tốt tổn thương mình cũng làm, nếu nguy hại đến mình cái gì cũng khong cần quản. Nhiệt tâm phải có, nhưng tuyệt đối phải đa số.

      Lạc Hương hiểu nội tâm Lưu Hải như vậy sống được ở thế giới này,thận trọng,kiến thức cao, sức quan sát mạnh, có thương hại ,làm tốt hại đến mình,lực tiếp thu cũng rất mạnh. Đương nhiên Lam Ba cũng sai, chỉ là thiếu thành thục mà thôi.

      Nghĩ đến chính mình, Lạc Hương thở dài, nàng bính mình có khả năng sinh tồn ở thế giới này hay , nếu như nàng gian thần bí kia.

      Có lẽ có nhiều tiểu thuyết chủ nhân gian đem nó phát huy tối đa lợi ích, vô luận là vì phúc lợi chính mình vẫn đem cung cấp trợ giúp người tận thế,nàng trước giờ cũng nghĩ muốn như vậy. Tương lai có khả năng vài người biết gian bí mật. Nhưng tuyệt đối vượt qua 2, mà tương lai còn rất xa xôi, cũng có gì nhất định, thế giới có thể nàng có cái ngoài ý muốn, nếu nàng tự tiện sử dụng gian, như vậy khi nàng chết mọi người xữ lý như thế nào? Còn bằng bây giờ có kinh nghiệm đối mặt khó khăn, dựa vào chính mình xây lần nữa xây dưng lại trật tự.

      “ Mọi người giữ vững tinh thần, khoảng 4 giờ nữa có thể đến H thị.vui mừng , chúng ta cách H thị rất gần.” thẹn là khốc ca Viên Gia Kỳ, từ lúc gặp nhau đến giờ Lạc Hương lần đầu nghe thấy chuyện, xem ra tuy rằng khó tính, nhưng tươnh đối trầm ổn nghĩ đến cũng là người vượt qua thử thách.

      Lạc Hương suy xét nữa ngày, cản thấy biến dị lần này có quy luật. “ Thắng làm vua thua làm giặc.” Sáu chữ này bất chợt chạy vào đầu nàng < cv chỉ để là 4 chữ, ta đổi thành 6 chữ>. Nghĩ lúc lại thấy có khả năng, phát xạ thế nào cũng có khả năng phân chia tốt thức ăn được?

      Ý nghĩ đó cứ xoay trong đầu Lạc Hương,cuối cùng cũng suy nghĩ ra được gì, lúc chỉ có thể lắc đầu quên . Lộ trình chỉ còn 4 giờ ngắn ngủi, nều có gì bất ngờ xảy ra, đại khái khi tiến vào H thị tốt hơn.

      Xem người biến dị bám riết tha đuổi theo xe, trong lòng Lạc Hương có chút xác định, ai biết tình huống ở đó là như thế nào.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      CHƯƠNG 4 : Rốt cục trở về

      Quãng đường còn lại có gì gợn sóng, người biến dị tốc độ theo kịp ôtô ,cho nên tuy giao thông tốt, bọn họ như cũ vẫn rất thuận lợi tới H thị, đường cũng ít xe, hình như đều từ thành thị xung quanh may mắn chạy được đến nơi này.

      Để Lạc Hương khá kinh ngạc là, lúc bọn họ lên đường gặp được nhiều người,nhưng đến gần H thị lại phát , kỳ số người may mắn này ít, số lượng bọn còn muốn nhiều hơn thành thị lớn. Khá kì quái. Bất quá bây giờ ai chú ý chuyện này, cũng chỉ có Lạc Hương là người rảnh rỗi hiếu kỳ.

      H thị hổ là thành phố lớn, tuy rằng bảo vệ hết toàn bộ , nhưng phần trung tâm thành phố xây dựng trụ sở cho người sống sót,người cầm quyền tất nhiên là chính phủ. Tấm lưới sặt cao cao đem người biến dị nhốt bên ngoài, mà cư nhiên chúng cùng nhau nhào lên, chỉ sợ tấm lưới sắt đủ bền chắc.

      Có ít binh lính giỏi đánh nhau kịch liệt dọn dẹp người biến dị, dùng súng có lẽ vì tiết kiệm đạn dược, tương lai biết còn phát sinh chuyện gì, bây giờ giữ lại chút thực lực tốt hơn hại.

      Nơi này cũng thu lưu người sống sót, nhưng đãi ngộ tốt lắm. Đương nhiên tình huống bây giờ, cũng có đãi ngộ gì xa vời.

      Thời điểm tại, tất cả tài nguyên đều phải nộp phần lớn, chỉ lưu lại được phần tư đồ ăn, đa số người sống sót rất khó chịu, cho rằng đây là cướp tài sản của bọn họ. Mọi người đểu hiểu đồ ăn và vũ khí với mạt thế rất quan trọng, bây giờ lại muốn nộp lên vô điều kiện.

      Quan quân phụ trách khu thu kưu người sống sót : “ Các ngươi chỉ cần đến, liền có thể tự giữ tài sản.” câu liền đem tất cả bất mãn đè xuống.

      Bọn Lạc Hương lại có gì bất mãn, mấy công tử cậu ấm đó lại suy nghĩ hơn người bình thường khác, Lam Ba là người thông minh, Lưu Hải ở tuổi như vậy là thạc sĩ cũng đủ biết là thiên tài thông minh hơn người, mấy người khác cũng biết có bửa cơm nào là miễn phí. Chỉ có Trầm Nhan lấy ánh mắt khinh thường trào phúng nhìn Lạc Hương, hiển nhiên tỏ vẻ lúc chạy nạn lãng phí tinh thần và mạo hiểm thu thập vật tư, bây giời laị giúp người ta may áo cưới, làm chuyện vô giá trị.

      Lạc Hương ngướt mặt, vẫn chưa lên tiếng.

      Bọn họ rất thuận lợi vào trong, mà trong tay chỉ còn 3 túi đồ ăn, 1 túi nước khoáng, còn có mấy chai thuốc cảm mạo.

      Trầm Nhan vào H thị liền tách khỏi bọn họ, ngay cả thức ăn cũng lấy, trực tiếp nhanh chóng rời khỏi. biết là vội về nhà hay sợ ở đây bị đồng bạn kéo đến.hiển nhiên là nàng muốn tìm quan hệ trở lại B thị < socola: cv ghi là sh cùng bj thị nên mình đổi vậy cho dễ hiểu>. Dù sao B thị cũng là trung tâm quốc gia, nơi đó an toàn cao, quan chức phần lớn cũng ở đó.

      Trong đội cũng ngăn cản,đành mặc kệ. Đại khái mọi người cũng biết Trầm Nhan là người tốt để sống chung lâu dài Nàng tại còn nguy hiểm, nên bạn cùng trường là bọn họ cũng cần quan tâm. nay quan trọng là bọn họ thăm dò tình cảnh của mình, hảo hảo mà sống sót.

      Viên Gia Kỳ và Lâm Dũng trong đội đều là người thượng hải, bọn gọi điện thử cho người trong nhà, người trong nhà rời đến khu an toàn, tổn thất lớn, tại ở tại khu nhà trọ an toàn.

      Nhà hai người bọn họ vốn là thế giao, phát xạ lần này nhà bọn họ hoàn toàn biến dị, Nhà Lâm Dũng chỉ có ba mẹ, ông nội cùng tỷ tỷ, biến dị cũng chỉ có nội, tuồi cũng cao nên xem như là cái chết vui vẻ, bị kịch bằng gia đình khác, Viên Gia Kỳ cùng Lâm Dũng cũng thoả mãn.

      theo địa chỉ, chỉ có thể bộ, vì tiết kiệm xăng trừ quân đội hành động của chính phủ, xe cứu thương hoạt động, cái khác đều phải bộ, đặc biệt là bây giờ có bao nhiêu công dụng.Bọn Lạc Hương và Lam Ba nội vật tư lên, lại có xe, nên chỉ có thể bộ.

      Bây giờ khu an toàn giống trại tập trung tị nạn, tất cả thức ăn đều ấn theo đầu người mà phân phát, đương nhiên lúc đầu cũng có vài nhà giữ lại, cũng có vài nhà nộp lên.

      “ Gia Kỳ, chúng ta đến chỗ ngươi có vấn đề gì ?” Lạc Hương có chút lo lắng.

      tại chỉ cần có người sống sót, thể phân đến nơi ở, nhà chúng ta lớn như vậy các ngươi ở, khẳng định cũng có người phân đến,còn bằng chú ta như cũ, ít nhất là biết nhau.”Viên Gia Kỳ an ủi giải thích.

      Kỳ khu bảo vệ củ thành phố tương đối lớn, khu an toàn được xây ở bên trong, mấy người gần 2 giờ mới tìm được đến nơi.

      “ Gia Kỳ! ! !...” Mới vừa gõ cửa, a di khoảng năm mươi tuổi gắt gao ôm Viên Gia Kỳ khóc rống. Mẹ, cần như vậy, ta đa trở về rồi.” Viên Gia Kỳ an ủi mẹ khóc rống , trong mắt cũng có chút ướt át.

      Lâm Dũng cũng chịu thua kém, Cùng thân nhân gặp nhau nước mắt chảy như mưa, cảnh tượng này là cho lòng Lạc Hương có chút bi thương> Nếu mẹ còn ở đây, có lẽ cũng vì mình mà bi thương như vậy.

      Đáng tiếc nàng còn sống.

      Lạc Hương biết có nên vui mừng khi mẫu mẹ qua đời để chịu khổ khi tận thế , nhưng vẫn bi thương vì mẹ bệnh mà mất , để lại nàng đơn giữa trời đất, lẽ loi mình.

      “ Nhìn xem ngươi, con trai vừa về chỉ biết khóc, bọn ở ngoài khẳng định gặp ít nguy hiểm, bây giờ phỏng chừng vừa mệt vừa đói, nhanh nấu cơm .”. Cha Viên Gia kỳ nhìn nghiêm túc nhưng là người rất lải nhải.Nghe cha Viên như vậy, mẹ Viên cùng mẹ Lâm lao nước mắt vào phòng bếp. “ Con trai, đây là bạn con à?.”

      Cha Lâm hỏi . “ Mấy người này là bạn lúc chạy nạn, trừ tiểu thư Mai Lạc Hương, còn lại là bạn cùng trường,” Lâm Dũng giới thiệu: “ Đội trưởng là Lam Ba, đây là Lưu Hải cùng Tào Thượng.”

      Mấy người Lam Ba nhất trí cuối chào hai vị trưởng bối : “Bác trai, quấy rầy.”

      quấy rầy , quấy rầy.Cảm ơn các ngươi tr6n đường chiếu cố Gia Kỳ và a Dũng, đến đây liền coi nơi này là nhà mình .” Cha Viên xong liền dẫn mấy người đến phòng ăn ngồi, đợi dọn cơm.

      Bởi vì ngồi như vậy tốt, cho nên chào hỏi xong, Lạc Hương liền chạy vào bếp giúp đỡ.

      “ Con là họ Mai, họ đó ở đây rất ít thấy.” Hai vị a di gặp Lạc Hương tới liền kêu .

      “ Ân, họ của con ở vùng đất lớn, kỳ người họ Mai ở đó cũng rất nhiều.” Lạc Đánh 1 quả trứng gà, đem cắt tốt cà chua, làm trứng chiên cà chua, hai a di chọn caỉ trắng , nàng đem cắt thành sợi, đem 2 miếng chân giò hun khói cắt miếng ra xào, cơm cũng nấu chính. Nhìn cũng biết , có lẽ có tồn được chút ít thức ăn, tuy có chút chật vật, nhưng trong nhà chỉ có vài vị lão nhân, cũng ăn hết bao nhiêu.

      Nhà trọ này cũng khá lớn, là sản nghiệp trai Viên Gia Kỳ, có 10 căn phòng, còn chua tính phòng khách và phòng bếp, nên 15 người vẫn ở đủ. Chỉ đáng tiếc là nơi này có quán ăn, nên bình thường chỉ trữ gạo , mỳ sợi và rau cài trắng. Tủ lạnh có trứng gà , cà chu cùng thịt bò, chút bia, đồ cũng nhiều, đại khái mọi người cùng ăn có khả năng chỉ duy trì được 1 tuần.

      Chính phủ cũng có phát chút vật tư xuống , chỉ là nuớc cùng mỳ ăn liền, có thêm gì. Xuởng nuớc cũng phái bảo vệ tới, tạm thời có chuyện, hệ thống điên cũng chưa bị phá hư,có lẽ còn phát điện.

      Mọi người ăn cơm xong, ngủ giấc. Lúc 2 giờ xế chiều Lạc Hương liền đem mọi người đánh thức, nàng có ý nghĩ.



      Chương 5 Dự trữ đồ ăn.

      “ Hương Hương, có chuyện gì ?” Lam Ba có chút nghi ngờ hỏi, kỳ bọn họ cũng hiểu , Hương Hương là có kiến thức, đường nếu phải nàng bảo thu thập vật tư, có lẽ bọn tới đây cũng còn gì thừa lại, bây giờ có mấy gói thức ăn to trở về, xem như cũng có thu hoạch.

      “ Chúng ta tại thừa dịp tốt nhất mọi người chưa trắng đen, tv đều chỉ phát chút tin tức tác dụng an ủi dân chúng . Nơi này chỉ trữ ít đồ là đủ. Có lẽ nên ra ngoài tìm chút thức ăn trở về. Thịt và rau dưa đều ít, chúng ta có thể ăn gạo và mỳ, nhưng mấy lão nhân được. Bác trai bác cùng ông bà phải cần dinh dưỡng, bây giờ dị biến lâu, tuy có nguy hiểm, nhưng vật tư cũng quá khó tìm. “ Lạc Hương phân tích , từ cửa sổ phòng ngủ, nàng thấy có ít người ra ngoài hoạt đông, giữ trật tự cũng là cảnh sát, kh6ng phài cảnh sát võ trang lúc sáng, cũng ngăn mọi người ra ngoài xem, nàng liền động tâm tư.

      Lưu Hải vò vò tóc mình tỏ vẻ: “ Chính xác, chúng ta thể cứ ngồi trong nhà chờ người đến cứu.” Bọn họ đồng ý, người còn lại cũng ý kiến. Viên Gia Kỳ : “ Nhà ta nơi này có mấy chiếc xe đạp leo núi, trai ta là người xu tầm xe, chất lượng vấn đề, có thể cất chứa vật phẩm, chúng ta dùng phỏng chừng có vấn đề. Lúc chúng ta ngủ trai ta ra ngoài, có thể là cùng ý tưởng với Hương Hương.”

      Mọi người tra xét chút tư liệu mạng, tuy có nhiều trang wed sử dụng được, nhưng cũng có số trang wed may mắn còn hoạt động. Tra bản đồ, cũng tra ra được rất nhiều địa chỉ công ty, như thế cũng giúp hiểu tình hình.Mọi người phân tích chút tình huống,cảm thấy khu an toàn hành động hẳn có vấn đề, nên đơn độc hành động, tung lưới toàn diện, chừng, có thể thu hoạch được nhiều thêm chút.

      Đại ca Viên gia là làm người ta thích,phòng khách lầu 2 được sửa thành phòng cất đồ, có gần 20 chiếc xe , đều là cất giữ loại xe cao cấp, Lạc Hương trợn trắng mắt, người có tiền a!! Trưởng bối trong nhà có chút yên tâm, nhưng biết bọn họ tự đường, bọn già, cũng giúp được gì.

      Mục tiêu của Lạc Hương là công ty mậu dịch quốc tế, bọn chủ yếu kinh doanh hoa quả. Tuy rằng khẳng định có số lượng lớn, nhưng cũng có chút thu hoạch.

      Các kho cỡ lớn đều bị quốc gia trưng dụng, chỉ bỏ lại vài cái kho , bây giờ mọi người tạm thời chưa tình huống, cho nên thu thập vạt tư cũng quá khó khăn,bằng rất mệt.

      Chính xác đường có người bắt đầu hoạt động, nhưng có rất ít xe đạp, ở thành phố mọi người tự mình lái xe, hoặc ngồi xe công cộng, rất ít người dùng xe đạp.

      Mọi người cũng tự tìm hiểu tin tức, phải tất cả đều đần độn, trong bọn cũng có người bắt đầu tìm thực phẩm.

      Lạc Hương quản những người đó,nàng hướng tới mục tiêu mà , lúc đến trước cửa công ty, thấy người. Lạc Hương trong gian tìm ra cái chùy sắt, đem đập nát cửa thủy tinh.

      Công ty mậu dịch tương đối lớn, khu phát triển ít hàng mẫu,Lạc Hương tìm túi da mang ít trái cây, 3 túi là rất nhiều trái cây, nhất định có thể thay thế rau dưa. Trái cây thừa lại cũng bị Lạc Hương thu vào gian, đó đều là hàng nhập khẩu, trong gian của nàng phông phải có tất cả chủng loại, cở bản chỉ trồng lớn từ hạt giống, đối với thu hoạch lần này nàng tương đối hài lòng, tâm tình cũng tốt lên ít. Ra ngoài lần tất nhiên Lạc Hương về như vậy, tại cách trời tối gần 2 giờ, nàng đem công ty tìm hiểu tốt phen, tìm được ít quà vặt bình thường nhân viên hay giấu trong ngăn kéo, ít ít hợp lại cũng rất nhiều.

      Bất quá 4 túi to, mang về khá phiền toái.

      Đây cao ốc đa số là công ty kinh doanh, đa số đều là phòng làm việc, Lạc Hương tìm được ít thứ.

      hết 4 phía, Lạc Hương chuẩn bị trở về. Đem 4 cái túi to cột vào xe leo núi, hổ là xe cao cấp, phụ trọng xe sai, chở trăm cân đồ vật cũng bình thường. < socola: chỉ để vùng núi xe, làm cứ tưởng xe việt dã, ra là xe đạp leo núi a~~~>

      Lạc Hương đạp xe cảm thán, chính mình có dự kiến trước, hàng năm rèn luyện, nếu muốn mang vật nặng như vậy về rất dễ dàng.

      Đến khu phụ cận khu dân cư, nhiều người hơn, rất nhiều người nhìn chằm chằm vào 4 túi hàng sau xe, nếu phải nảng để trước đầu xe cây côn sắt, chừng có người muốn thử tư vị cướp bóc.

      An toàn trở về nhà trọ Viên gia, mấy người kia ra ngoài , còn chưa trở về, là Viên đại ca về đến nhà.

      sai nha,” Viên đại ca cười tít mắt, “ Ngươi kêu Mai Lạc Hương đúng , ta liền kêu Hương Hương, so với tiểu tử thúi nhà ta, tại còn chưa về đến.”

      Mẹ viên vỗ cái , “ , ở đó mà ăn hiếp tiểu nương người ta.” “Ta mang về đều là trái cây, còn có tìm được ít quà vặt. Bên ngoài bây giờ tìm đồ vẫn tốt, nhưng có thể ngày mai mọi người bắt đầu phản ứng, liền được.” Lạc Hương đem túi to dời xuống xe, bị Viên đại ca tiếp nhận.

      Xem tay liền xách 80 cân đồ, Lạc Hương cảm thấy , người kêu Viên Gia Bùi này cũng đơn giải.

      Trời sắp tối cũng là lúc mọi người trở về, đem thu hoạch của mọi người kiểm tra lần, phát có thể để mọi người chống đỡ được khoảng thời gian.

      Viên Gia Bùi ra ngoài tìm chút rau dưa, chủng loại khá nhiều, mang về được 2 thùng, vật mang về có thể ăn đủ 1 tháng, nhưng rau dưa để được 1 tháng là vấn đề. tìm được đồ ở chợ rau, đồ nơi đó cũng nhiều, đa số là hàng bán hết, toàn bộ đều mang về, hơn nữa người tìm rau dưa ít, Viên Gia Bùi khổ cực hết sức a~.

      Lam Ba cùng Lưu Hải tìm thức ăn chín mang về, là từ quán ăn bên đường cướp về, ít thứ.

      Lâm Dũng , Viên Gia Kỳ với Tào Thượng vốn chung 1 chỗ, sau biết lại gặp nhau, 3 người cùng tìm 1 chiếc xe 3 bánh, từ nhà ăn công ty kéo về phần lớn đồ ăn, gạo và mỳ, thịt gà vịt cùng thịt heo, còn có ít trứng, bởi vì rau dưa chiếm phần lớn gian cho nên bỏ qua. Đồ bọn họ mang về cũng đủ nhiều cho nhà ăn tháng.

      “ Kỳ lúc trở về chúng ta gặp cướp, may mắn chúng ta có 3 người, Lâm Dũng cũng mạnh hết sức, 1 mình giải quyết 4 người.” Tào Tương nhìn rất hưng phấn, cơ hồ đem lần này thành llũ hành mạo hiểm.

      “ Tốt, bây giờ cũng chuẩn bị tốt thức ăn, tạm thời chúng ta có nguy hiểm lớn, hơn nữa người biến dị cũ phải rất lợi hại, qua thời gian ngắn quốc gia phản ứng kịp, mọi người liền sao.” Viên Gia Bùi lời tốt an ủi trưởng bối trong nhà, thậm chí bọn Viên Gia Kỳ , Tào Thượng , Lâm Dũng biểu tìng cũng buông lỏng.Chính là Lam Ba cùng Lưu Hải tr6àm mặc , chỉ cười khổ cái. Mệt mỏi 1 ngày, vốn nghỉ ngơi bao lâu, mấy người chỉ vội vàng ăn chút gì rồi chải đầu rửa mặt ngủ.

      Bởi vì Lạc Hương là con , có được 1 phòng riêng, có giường, chỉ trãi chăn nệm nằm dưới đất.

      Khóa cửa lại, Lạc Hương vào gian, vật trong gian lớn đám, mấy ngày này nàng rảnh, Lạc Hương mới bỏ mặc chúng lớn như vậy.

      Nhìn trái nhìn phải, vẫn là rau dưa nơi này tốt,Lạc Hương vui vẻ đem rau dưa vào kho. vài động vật cũng sinh sản, chúng nó cần Lạc Hương quản lý nhiều, cũng bị bệnh, chúng ăn vật tự tìm được, nàng chỉ cần ngồi chờ ăn thịt là được.

      Trái cây núi cũng sai,Lạc Hương vào ban ngày gieo nhiều xuống chút, hái ít nấm liền trở về nhà .

      Chưng nồi canh gà nấm hương, Lạc Hương tự khao chính mình chút, lại lật xem thục đơn chế biến, liền trở ra ngoài phòng.

      Nằm ở sàn suy nghĩ, nhiều món ăn dễ hư hỏng,phải đem chúng nó chế biến.

      Tỷ như cải trắng, thịt gì.

      Kỳ hương vị nó sai. Ăn no rồi ngủ là chuyện rất hạnh phúc, rất nhanh, Lạc Hương có lo lắng gì , bao lâu liền ngủ mất.

      ___________________ Phân cách tuyến ban đêm________________________

      Thời gian vẫn thạch rơi xuống 48 giờ, người biến dị đều yên lặng tắm gội trong ánh trăng, tựa hồ như có uy hiếp gì. Có lẽ thời điểm mặt trời mọc lần thứ hai, mọi người mới hiểu chuyện gì phát sinh.



      Chương 6 Thứ dị biến

      Ngày thứ 2 tỉnh dậy, thời gian vẫn còn sớm, mặt trời cũng chưa lên cao, có thể là hôm qua ngủ quá sớm nên như vậy.

      Lạc Hương gấp tốt chăn mền, quyết định dậy sớm vệ sinh cá nhân, lại phát vài vấn đề. Chỉ lo thu thập thức ăn, dự trữ hàng chuẩn bị, ví dụ như vật nữ sinh dùng mỗi tháng, bột giặc quần áo, dầu gội, lại quên thứ thường dùng nhất là kem đánh răng.

      Trong gian phải có kem đánh răng, chứa đựng đủ, nàng chỉ chứa có khoảng hơn 200 tuýp , chỉ đủ dùng 7,8 năm.

      Lạc Hương thầm nhớ trong lòng, về sau nếu gặp được phải chuẩn bị nhiều chút. Trừ vài tiếng xe qua lại, bây giờ cũng có nhiều thanh , người khác trong nhà trọ còn ngủ. Lạc Hương tay vệ sinh xong, mở máy tính xem vài tin tức.

      mạng có nhiều suy đoán, còn có vài tin cầu cứu.Có vài người hiểu , chỉ có vài người lân cận sống sót biết, chạy tới đây xác suất sống còn cao hơn.

      Cũng có vài thông tin phân tích tượng lần này, tuy phải tất cả đều là , nhưng thể bọn họ phân tích rất phù hợp.

      Ban đầu Lạc Hương nghĩ vị trí vẫn thạch rơi xuống người biến dị rất nhiều, ở xa phát xa ảnh hưởng khá thấp, trong thành thị cũng có ít nhiều. Mà vẫn thạch rơi xuống khá xa H thị, phụ cận cũng có vẫn thạch rơi xuống, nên người sóng sót mới nhiều như vậy, còn có thể là người ngày thường thể chất mạnh, hoặc tâm lý khá cao, nên ảnh hưởng ích hơn người khác , đây chính là lý do quân đội vẫn bảo trì lực lượng như cũ.

      Tin tức lòe loẹt đa dạng bay bốn phía, vô hạn bay wed, Lạc Hươn vừa nhìn vừa cảm thán, sợ đến lúc vào khó khăn nhất, nhưng nhân sĩ bát quái cũng hừng hực thiêu đốt tin tức, vĩnh viễn tắt.

      Tình huống bây giờ mọi người cũng biết , chỉ là phán đoán, Lạc Hương nhìn thấy, trong lòng cũng hơi nghiệm chứng, lại phátb khá có quy luật, cũng nhịn mà tin tưởng mấy phần.

      Đợi gần 7 giờ , mọi người cũng tỉnh rồi. Lạc Hương chuẩn bị cháo rau dưa, đem thức ăn chín hôn qua mang về hâm nóng, xem như bữa sáng. Còn trứng gà và thịt đông lạnh, đó là thức ăn lượng lớn thức bảo đảm, tự nhiên thể ăn bây giờ.

      Đợi bữa sáng xong, đường cũng nhiều xe hơn, cũng có thanh quân nhân tới lui, tự hồ có chuyện lớn phát sinh.

      Đường ờ ngã tư cũng giới nghiêm, tất cả cư dân mực ra ngoài sợ nếu như bị bắt được , bị sắp xếp vào đội giết người biếb dị, chiến đấu chính diện với người biến dị.

      Nghe tin tức như vậy, Viên gia gia sắc mặt trắng bệt, thào : “ Tình huống xấu nhất sắp phát sinh, đạo trời qua nhiên công bằng a.”

      “ ông, có phải ngài biết chuyện gì sắp phát sinh sao?” Lạ Hương cảm thấy kỳ quái, Cảm thấy Viên gia gia cùng người khác giống nhau lắm, tựa hồ ông biết ràng số truyện sắp xảy ra.

      Viên gia gia than thở: “ Lúc trẻ ta thể chất yếu, lại được vị đạo sĩ coi trọng, cho kế thừa y bác của , hiểu được vài số mệnh của trời. Kỳ lúc đó ta cũng tin tưởng lắm. Mấy ngày trước rảnh rỗi nên tính được kiếp nạn lớn nhất trời đất, cảm thấy buồn cười, nhưng cũng bao giờ muốn chuyện nay phát sinh. Buổi sáng ngày hôm qua, ta tính lại lần, phát trời đất hỗn loạn, cái gì cũng tính ra, đây có vẻ…” ông dừng chút, “ Quy tắt sắp về như cũ, đem tất cả vật trong trời đất thay đổi. Nghe , trời đất sinh ra tới nay, chỉ có 1 lần phát sinh chuyện như vậy, lần hồng hoang xảy ra, đem các chủng tộc rời khỏi sân khấu lịch sữ , con người m71i bắt đầu phát triển hưng vượng.”

      Xem nàng bộ dáng hơi mơ hồ, Viên gia gia đành lần nữa giải thích ràng: “ Có vẻ có chủng tộc mới sinh ra, có thể cùng con người sống tựa vào nhau, hoặc là.....”. Viên gia gia cũng hết hoàn toàn, nhưng mọi người đều hiểu ý tứ.

      “ Ông nội, ý là con người có thể bị giết? Mà người biến dị có thể lật đỗ vị trí con người?” Viên Gia Kỳ có chút dám tin tưởng, cảm thấy lời này rất hoang đường.

      Lam Ba nhíu mày lắc đầu : “ nên, người biến dị có mạnh như vậy.”

      “ Có lẽ...” Lạc Hương có chút sợ : “ bọn chúng có cơ hội tiến hóa?”

      “ Nga, Hương Hương , ngươi đừng dọa ta a.” Tào Thượng kêu to, bộ dáng có chút trách cứ: “ Bọn rất lợi hại, nếu tiến hóa, nếu tiến hóa vậy ta liền thành người dị năng .”

      Tào Thượng vô tâm , nhưng lại nhắc nhỡ Lạ Hương, dựa theo truyện phong cách mạt thế,con người giữa lúc này tiến hoá, mà người biến dị cũng có dị năng, sau đó chính là bắt đầu nguy hiểm ngu ngốc đấu với trời . Như vậy bây giờ, chính là lúc người biến dị tiến hoá?

      “ Ta cảm thấy , có lẽ chủng tộc mới nhất định là người biến dị.” Lưu Hải chơi dao gọt trái cây tay, lóc vàng bị cắt ít, lúc trước có chút khí chất thư sinh, bây giờ lại giảm rất nhiều, trở nên có chút mạnh mẽ kiên cuờng hơn. “ Rất có khả năng con người sinh ra loại chủng tộc mới, ví dụ như có dị năng linh tinh, bây giờ còn chưa xác định được. Người biến dị tiến hoá có trí tuệ mới gọi là 1 chủng tộc, nhưng bản chất bọn chúng tiến hoá phù hợp thế giới, chúng có sức mạnh cắn nuốt tế bào, đối với thế giới gien có là uy hiếp khổng lồ, tiến hóa tuyệt đối đem 1 cái gien lợi thế áp tất cả, chỉ có đa dạng mới là hợp lý nhất, nếu có cái gọi là đạo trời, nó tuyệt đối chọn người biến dị có hành vi con người.

      Viên gia gia ngạc nhiên gật đầu, nhìn Lưu Hải phi thường thưởng thức.

      “ Haha, ông , Lưu ca chính là thạc sĩ di truyền sinh vật học, kiến thức sai.” Tào Thượng khoe, như cùng như thế.

      “ Vậy bây giờ bên ngoài loạn như vậy, chính là người biến dị , biến dị lần thứ 2, chính là tiến hoá ?” Lạc Hương trong lòng bắt đầu lo lắng, vốn còn tưởng rằng chỉ lợi hại như thế, căn bản tạo thành uy hiếp với nàng. Bây giờ chúng nó lại bắt đầu tiến hoá, vậy nàng là người bình thường sống như thế nào? Chẳng lẽ chỉ mình trốn tránh suốt ngày, giống như con chuột bình thường?

      cần lo lắng, tình huống bây giờ ra sao chúng ta cũng biết , đoán mò làm gì. Các ngươi cần bị lão gia hỏa đó lừa dối, lúc còn trẻ cũng có lúc lừa người.” Viên nãi nãi tuy rằng đầu đầy tóc bạc, nhưng miệng mồm lưu loát, tính cách đanh đá, gặp khí mờ mịt, đem tất cả lỗi lầm để lên Viên gia gia, nàng níu lấy lỗ tau Viên gia gia , vào phòng giáo dục lại.

      dám cười lớn tiếng,bất quá Viên mẹ cũng cuối đầu cười trộm, còn lại tiểu bối cũng khách khí, hình tượng thần bí của Viên gia gia hoàn toàn sụp đổ. Lạ Hương nhàng thở ra, cảm thấy tất cả là Viên gia gia lừa người . Lúc nàng nghe đến thời điểm tiến hóa, trực giác rất mãnh liệt, chính là nàng trốn tránh lòng mình thôi.

      Chúng ta, có thể tiến hóa giống tiểu thuyết huyễn tưởng thực tế sao??

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 7 Xác định mục tiêu

      Vì để chính mình rãnh rỗi, Lạc Hương bắt đầu suy xét làm vài chuyện, ví dụ như thu thập đồ ăn , chuẩn bị lương khô.

      So với đồ ăn đóng gói chân , giữ đồ ăn khác lại có vấn đề. Rất nhiều thứ phải đông lạnh trong thùng, mà thùng ướp lạnh lại bảo quản được lâu, vậy nếu chuẩn bị tốt, 1 tháng sau liền hư mất.

      Cải trắng có thể làm cải trắng cay có thể để được khá lâu,< socola : hay để là kim chi nhỉ ....>, có thể làm món khai vị, tại nhiều rau như vậy ăn hết, có thể đem 1 phần 3 chế biến,Tào Thựng bọn cũng vơ vét được 1 đội gia vị, dùng được số lượng lớn.

      Cải thìa tương đối lớn có thể làm dưa muối, có thể ăn tươi mới.

      Trứng gà tạm thời hỏng, liền để sau, thịt đông lạnh để đóng băng trong thùng có vấn đề, nhưng vài loại cá được. Lạc hương đem giết hết, lưu lại mấy con để trưa làm canh cá, còn lại cát thành phiến, ướp gia vị, bỏ vào là nướng làm cá nuớng phiến.Chỉ cần dán kín hơi tốt, cá có thể để được khá lâu.

      Xử lý tốt mọi thứ, Lạc Hương lại chuẩn bị lương khô. Lạc Hương phải là người nước đến chân mới nhảy, về sao phát sinh chuyện gì cũng biết , bây giờ mình có thể chuẩn bị sớm chút.

      Làm ba lô từ vải bạt liều trại, kim chỉ tìm được trong phòng bảo mẫu, vốn có 5 cái ba lô thêm 5 cái là đủ rồi, dựa theo bài viết mạng, mỗi túi để 4 bình nước , ít thịt bò khô, vài khối sôcôla, nhưng nhiêu đó đồ là đủ.

      Lạc Hương muốn làm lại mỳ phở phương bắc, loại mỳ phở này có thể để được nủa năm, để thời gian dài động đến, hương vị cũng như cũ, hơn nữa nó khá gọn, mang theo rất tiện, khá giống với bánh Sơn Đông bây giờ.Lúc làm nó được sơ ý, phải trán mõng thẻ tre, lại nướng sơ qua lửa , rồi mang ra sấy khô.< socola: đoạn rày rất rối nên mk chỉ đảm bảo đúng 60%, 70 %>

      Làm hơn 400 gói, mỗi balô cũng để hơn 40 mấy gói, đại khái có thể ăn được 7, 8 ngày. Cá nuớng phiến phần lớn cũng bỏ vô balô, vì tiện lợi còn để trong balô 1 cái nồi , là nồi sắc ăn lẩu trong bếp, trong bếp có mười mấy kiểu dáng, nên khách khí mà nhét mỗi balô 1 cái.Vì tiết kiệm gian,nàng để muối và 1 chai thịt vụn trong nồi.

      Còn lại là rau dưa, Lạc Hương lén lút lấy ít rau ít nước, ban đầu đều thu thập trong siêu thị. tại lấy ra làm người ta hoài nghi, dù sao hôm qua nàng gom ít quà vặt, có thiếu chút rau cũng thành vấn đề.

      Sau cùng nhét vào balô ít trái cây dễ hư, vì balô lớn, bây giờ để nhiều vật như vậy, nên nhồi vào rát vừa vặn.

      Hai nam sinh xuống lầu xem Lạc Hương làm gì, lại nhìn thấy muời balô, nên lộ cảm khái: “ Hương Hương, đây phải là balô chạy nạn, mà là balô du lịch a, cư nhiên cái gì cũng có.”Mặc dù giọng có chút trêu chọc, nhưng thực tế đối với Lạc Hương trong lòng rất cảm kích. Dù sau cái gì cũng có chuẩn bị nên gặp chuyện bị trở tay kịp.

      Lam Ba cười với Lạc Hương: “ Lúc ngươi chuẩn bị vật tư chạy nạn, chúng ta có thương lượng vài phương án, quyết định sao khi nhìn người biến dị. Khá phiền toái là ngã tư đường bây giờ vẫn giới nghiêm, ra được vẫn là 1 vấn đề.”

      Lạc hương suy nghĩ tử tế, tỏ vẻ chút phản đối: “ Chúng ta bây giờ căn bản có tư cách phản đối cùng chính phủ, cho nên quân đội tại giới nghiêm, chúng taliền chờ tốt trong nhà.”

      Tào Thượng có chút nóng lòng : “ Chẳng lẽ chúng ta cứ như vậy ngồi yên chờ chết, mơ mơ màng màng cái gì cũng biết ?”

      Lạc Hương nhíu mày: “ Ai chúng ta chờ chết? Kỳ thời gian bây giờ rất quý giá, tự nhiên mỗi ngày thề ăn no liền ngủ . Trước kia giáo dục điều lấy văn hành làm chủ, về sau muốn bình thường sinh sống , ngoại trừ dựa vào chính phủ cũng chỉ có thể dùng vũ lực, bằng liền còn chỗ sống . Kết quả chỉ có thể cường giả vi tôn. Chính phủ tại có bảo vệ cùng cung cấp thức ăn, bây giờ chính là thời gian chúng ta tăng cường sức mạnh. Sao có thể là ngồi chờ chết ? Huống chi nếu chúng ta biết tình huống, có thực lực, hết thảy muốn gì cũng là suông.”

      Lời của Lạc Hương đem mọi người đánh thức, chính xác bây giờ phải quá khứ, có được năng lực tự bảo vệ mình mới là quan trọng. Lạc Hương bảo tất cả mọi người vào thư phòng, ở đó có máy tính. Lúc sáng Lạc Hương có lên mạng có xem nhiều , mà liền tải số hướng dẫn cùng ít tư liệu, có thứ kịp tải tìm từ trong máy tính cũ trong gian.

      “ Buổi sáng ta lên mạng thu thập ít tư liệu, có ít là phương pháp rèn luyện khí lực, có lẽ trong thời gian ngắn có nhiều tác dụng lớn, nhưng tất cả cũng có gì hoàn hảo, còn có vài hướng dẫn kiếm pháp, đao pháp linh tinh, mọi người có thể ít nhiều học, chúng ta bây giờ cũng chưa có huấn luyện gì.”

      Mọi người sửng sốt nữa ngày, Lưu hải rốt cuộc câu: Hương Hương , có lẽ so với chúng ta, ngươi càng thêm tỉnh táo.”

      Chính xác, vấn đề đó người khác cũng ngờ tới, tận thế đột nhiên xuất để tất cả người mờ mịt , có lẽ mọi người cũng hiểu mọi chuyện, nỗ lực chạy trối chết, nỗ lực tìm khiếm người sống sót, sau đó gáo gao ôm nhau ở cùng 1 chỗ,dựa vào sức mạnh tập thể mà sống sót. Kỳ mọi chuyện phát sinh đến bây giời chỉ mới có 2 ngày, mọi người cũng đem tâm lý chuyển biến tới tại, vẫn lấy tư duy như cũ mà suy nghĩ, tin tưởng tận thế đem tất cả quy tắc thay đổi, con người đem quy tắc cá lớn nuốt cá bé của động vật biểu đạt ràng.

      Đây là nơi con người đầu tiên tiến hoá , phái sinh lý , mà là tâm lý. Mọi người ta trầm mặc mấy phút, Viên Gia Kỳ rất lạnh nhạt : “ Ta hiểu được ít quyền pháp cùng đao pháp, là lúc baba lúc còn trẻ học trong quân đội, ta cũng co thể so với chút mạng.”

      “ Oa nga, trách được mình ngươi có thể đánh 4 người, nguyên lại là có võ bên người a~.” Tào thượng hiển nhiên là nghĩ đến lúc gặp bọn cướp, nghĩ đến hình dáng dũng của Viên Gia kỳ, lòng học tập võ nghệ đột nhiên tăng vọt lên.

      “ Chúng ta bây giờ có vũ khí” Lâm Dũng dừng chút, “ Nếu như là dao phay .”

      Mọi người đối với dừng 1 tiếng, hiển nhiên là cười lạnh cổ động.

      Lạc Hương biết chính mình có ít vũ khí, nhưng đưa ra phải là tốt.

      Tào Thượng cảm thán: “ Chao ôi, sao Viên đại ca phải là người thích vũ khí nha~~?”

      Viên Gia Bùi cười khổ: “ Thế nào ta nằm cũng trúng đạn a, ta cũng đâu biết chuyện nhưng bây giờ.”

      Lưu Hải ngồi ghế đau khổ suy tư, 5-6 phút sau cũng hưng phấn la lên: “ Ta nghĩ ra , lúc tìm vật tư trở về, có ngan qua cửa hàng bán đồ quân dụng, với quán ăn ở mặt tiền, bản hiệu rất , có thể đến được .”

      “ Đường phố bây giờ tuần tra chặc chẽ, chúng ta bây giờ được, chỉ có thể đợi buổi tối.” Lam Ba nghĩ tới lui, cuối cùng phân công: “ Hương Hương là con , hành động buổi tối cần tham gia, ngươi có thể nghĩ vài biện pháp làm bao súng hoặc bao vũ khí gì đó tiện lợi. Tiểu Dũng, ngươi phụ trách trù hoạch đường , Lưu Hải ngươi đem địa chỉ với tiểu Dũng, tốt nhất quan sát chút quy luật tuần tra, tiện buổi tối hành động. Viên đại ca quen thuộc chỗ này , liền cùng ta và Viên Gia kỳ buổi tối hành động.”

      Tào Thượng chờ mỏi mòn lại hát mình có nhiệm vụ: “ Uy uy, thế ta làm cái gì?”

      Khóe miệng Lam Ba mỉm cười: “ Chúng ta nơi này chỉ có ngươi biết chạy xe ba bánh, đương nhiên là cùng chúng ta hành động.”

      Viên Gia Bùi nhíu mày: “ Mang xe ba bánh dễ dàng bại lộ.” Lam Ba than thở: “ Chúng ta là im lặng nơi đó lấy ít đồ, nhưng dựa vào 3 người tuyệt đối khó mang trở về. Đến lúc đó nếu bị phát cũng có biện pháp, nếu kế hoạch hoàn hảo, xuất vấn đề lớn.”

      Lạc Hương thấy mọi người hăng hái mười phần, khỏi cảm thấy, tương lai có lẽ cũng phải 1 mảnh đen tối.



      Chương 8 Tăng cường vũ lực.

      Mọi người chuẩn bị tốt trước sau, bọn nam sinh nghỉ ngơi sớm, Lạc Hương lại lặng lẽ cần bút bắt đầu thiết kế quần áo.

      Đại khái hơn 10 giờ, ngoài của sổ xe tuần tra dần dàn chậm lại, Lạc Hương biết thời gian còn sớm. Nghĩ đến người biến di tuy có thể tiến hóa, nhưng lại rất nhiều , chí ít quân đội sau khi rối loạn, rất nhanh khống chế được tình huống.

      Lam Ba , Viên Gia Bùi, Tào Thượng và Viên Gia Kỳ cùng nhau hành động, Lưu hải lại nhất định muốn theo, hắnbiết vị trí quán , Lâm Dũng lại yên tâm , < lâm Dũng> đường là do trù hoạch, rất quen thuộc đường . Náo tới cuối cùng, bọn họ cùng nhau .

      “ Đây phải chơi xuân, nhiều người chỉ gây thêm chú ý.” Lam Ba tận tình khuyên bảo.

      Lưu hải 1 câu đem tất cả phản đối đá trở về: “ Dù sao các ngươi cũng mang 1 chíếc xe ba bánh, còn sợ chúng ta theo ?”

      Lạc Hương thở dài: “ Ta xem mọi người cùng , tốc độ xe ba bánh quá chậm, tiếng vang cũng lớn, còn bằng nhiều người cùng lấy đồ.”

      Lam Ba sau cùng đồng ý.

      Lạc Hương cũng theo, bọn cho rằng đây là chuyện của đàn ông, phụ nữ cần theo giúp vui < socola: ~(-_- ~) >

      Lạc Hương cùng Lâm ba và Viên ba ngồi trong phòng khách chờ, nàng bên may quần áo, bên nghe 2 vị trưởng bối trêu chọc, cái gì vợ hiền mẹ tốt, tiểu thư vạn năng linh tinh...., biết 2 người tâm tình lo lắng nên nàng cũng so đo. Khoảng gần 3 giờ< sáng> ngoài cửa mới có tiếng động .

      Lạc Hương chạy mở cửa, phát mấy người về có chút chật vật, thậm chí quần áo cũng bị xé rách.

      Sau khi mọi người đưa vật trong tay ra, phát ít thứ, đồ quân dụng, vũ khí, chủy thủ, kính viễn vọng, thậm chí còn có đồ phụ trọng.

      “ Làm sao đều về chật vật như vật?”

      Viên ba mở miệng hỏi. Viên Gia Bùi cười khổ: “ chúng ta về đường gặp 2 cảnh sát tuần tra, nên đánh nhau, có lẽ do buổi tối khá tối, lại có ánh đèn, phỏng chừng có gặp cũng nhận ra. 2 cảnh sát có lẽ thừa lúc tuần tra ban đêm mà nới lỏng phòng bị, thừa dịp ra ngoài mang chút đông tây về nhà. Cho nên tuy có chút khó khăn, nhưng cũng có chuyện gì lớn.

      Viên ba khẽ gật đầu, : “ Nghỉ ngơi sớm .” Liền xoay người lên lầu, bất quá lúc sau lại nhàng 1 câu: “ Nếu huấn luyện có vấn đề gì có thể tới tìm ta.”

      Lâm ba thấy vậy mặt nở nụ cười : “ Đại gia hỏa , nhiều năm như vậy, tính tình vẫn bướng bỉnh, nhưung mà các ngươi có vấn đề gì cứ hỏi . Lúc trước trong quân đội là 1 cao thủ võ thuật, chẳng qua sau này bị thương...” Lâm ba than thở : “ cầu a Bùi nghiêm khắc như vậy, cũng là muốn a Bùi kế thừa nghiệp, ai, nhưng a Bùi thiên phú học võ tốt lắm, sau này Gia Kỳ học ít, tuy dụng tâm học , nhưng thiên phú cũng được

      . Mấy người nghe chuyện năm xưa, cảm thấy rất hứng thú, lại nghe Viên ba võ rất lợi hại, tâm tư muốn học võ lại càng tăng lên.

      Lạc Hương chuẩn bị chút thức ăn khuya cho mọi người,ăn xong liền nghỉ ngơi, nàng cũng về phòng của mình. Lạc Hương vào trong gian, nơi đó có ban đêm, nàng muốn lãng phí thời gian, tới đó có thể trực tiếp làm quần áo được.

      Bởi vì thể dùng máy may, chỉ có thể làm thủ công, bất quá thời gian trong gian chạy chậm hơn bên ngoài rất nhiều, nên thời gian vẫn rất dư giả.

      Dùng thời gian suốt đêm , chỉ là ra 6 bộ đồ, như vậy đủ.Qua tốc độ có hơi chậm, vì dùng vải bạt làm nguyên liệu, loại vải này co dãn kém, đem số đo làm lớn chút, vì để làm ảnh hưởng động tác, lúc làm lại lỏng lẻo điều, làm quần áo biến dạng, rốt cuộc Lạc Hương cũng rút ra kỹ xảo. Bởi vì may khá khó khăn nên tốc độ làm rất chậm.

      Sáng sớm liền có người bắt đầu dậy, Lạc Hương trong gian ngủ 2 tiếng, lại về giường cũ. Phỏng chừng mọi người bắt đầu luyện tập.

      Rửa mặt chảy đầu xong xuôi, Lạc Hương đến phòng khách,chỉ thấy Viên mẹ hoà ái cùng mọi người chuyện gì đó.

      “ Mọi người buổi sáng tốt lành, dì Viên các người chuyện gì thế?” Lạc Hương tự mình múc chén cháo, ngồi vào bàn ăn, bữa sáng hôm nay rất tốt, còn có trứng nữa. Dưa cà hôm qua lạc Hương chế biến đặc bàn, mùi vị ăn cũng tệ.

      “ Hương Hương, ngươi lợi hại, ít đồ trong phòng bếp là ngươi làm ? Ngày hôm qua dì còn lo chút đồ này hư mất, nhưng đến sáng nay lại thấy con giải quyết hết.” Mẹ Viên rất thích Lạc Hương, đứa bé này nấu ăn rất giỏi, làm việc chu đáo, lại rất thông minh.

      “ Con ngày hôm qua có chuyện gì, nên đem nhưng thứ đó xử lý, dù sao đều là đồ mọi người cực khổ mang về, để hư tốt.” Lạc Hương dừng lại đũa : “ Con còn chuẩn bị ít bánh lương khô, đụng tới 1 tháng cũng hư, nếu lỡ xảy ra chuyện khẩn cấp gì, cũng có thứ mà đối phó nhu cầu cần thiết.”

      Lam Ba cười cười : “ chúng ta biết , Hương Hương ăn nhanh , đợi lát nữa bắt đầu huấn luyện, dù sao thời gian cũng còn nhiều.”

      Lạc Hương gật đầu, động tác tay cũng nhanh hơn. Đêm qua lúc về rất trễ, nên cũng xem tử tế đồ thu thập được, tai ràng hợp lúc phân phối đồ.

      Vũ khí tương đối trong yếu, cho nên mang về là tối đa, vì trong lượng có hạn nên chỉ mang được 4 bao đồ ra ngoài. Mà kính viễn vọng, túi đựng dụng cụ cũng ít, ít nhất vẫn đủ mỗi người bộ.

      “ Chúng ta lấy chủy thủ va lưỡi lê cho trưởng bối phòng thân .” Lạc Hương nghĩ đến chuyện này đầu tiên, mấy vị trưởng bối đối với nàng rất tốt, có khi thái độ còn đối tốt hơn với mấy tên tiểu tử thúi này< socola: nguyên văn tác giả nha>. Hơn nữa , nhà có người già, là 1 bảo vật, thời điểm gặp chuyện suy xét hơn người trẻ tuổi.

      Mấy người khác cũng ngẩn người, Viên Gia Bùi đầu tiên cười ngượng ngùng ôn hoà : “ hắc, ta cũng quên mất.” Sau đó đa số có ý kiến chọn võ, nên đây là thứ mọi người huấn luyện tối đa.

      Lạc Hương thử qua ít vũ khí, sau cùng chọn 1 cái lưỡi lê . Lại chọn bên là kiếm tây dương, bên là phong bạc đao, chúng nó cũng quá dài, chỉ dài hơn cánh tay chút, trọng lượng rất , nhưng nhìn là vật liệu rắn chắc.

      Lưu Hải xem Lạc Hương chọn đồ, rùng mình cái: “ Hương Hương, ngươi quá hiểm, 2 thứ này đều là đồ chuyên dùng đánh nhau nguy hiểm a, cơ bản mà chỉ cần nhát, tuyệt đối lưu lại người sống.”

      Lạc hương liếc cái xem thường, đem ánh mắt qủy dị trừng trở về: “ Ta có lợi hại như vậy, ta chọn nó chỉ vì nó khá , ta sức lực lớn, dùng nó tương đối ít mất sức, nên có thể kéo dài thời gian chiến đấu.”

      Mọi người xem xét vật tuyển của nhau, cảm giác khá hung hãn.

      Lam Ba và Lâm Dũng chọn đao lưng dày của Đức, trọng lượng đao khá nặng, bất quá lúc mang lên cũng rất thoải mái.

      Lưu Hải cùng Lạc Hương chọn cùng dạng với lưỡi lê, bất quá chọn loại đao khá lớn, lưỡi đao cũng dày, nhưng có mở rãnh máu. Lạc Hương hắc tuyến, lưỡi lê của so sánh 3 cái, trình độ hiểm cũng khác nàng a.

      Tào Thượng chọn đao khá phúc hậu, chỉ chọn loại khảm đao bình thường, trọng lượng so với đao của Đức còn muốn nặng hơn. Nhưng nghe tiếng gió cũng rất tốt.

      Sau cùng là em họ Viên, Viên Gia Bùi lựa chọn 1 phen trong mớ vũ khí, phong đao rất dài, lại rất sắt bén, sống đao còn mang xuớt mang rô, là hung khí. Viên Gia Kỳ lựa chọn khá kỳ quái, đôi song đao , chỉ dài hơn chủy thủ chút. thấy mọi người nhìn khá kỳ quái nên giải thích: “ Ta bình thường quen sử dụng chủy thủ, cái này tương đối thuận tay, yên tâm, ta biết dùng chủy thủ khá nguy hiểm, nhưng tuyển phen phụ trợ với võ.”

      Chọn tốt vũ khí, mọi người bắt đầu luyện tập.

      Vì học cấp tốc nên Viên Gia Bùi thời điểm dạy mọi người , đều là đem vài chiêu thức đơn giản lại ít, sau đó là rèn luyện động tác, dạy chiêu khác. Ba Viên tới xem mấy thứ , sau đó lại tỏ vẻ đồng ý, nghĩ đến thời gian nhiều nhưng 1 mình cũng có thể dạy được bộ dáng này.

      Chính xác, lúc mọi người quen thuộc vũ khí là gần 1 tuần, vẫn thạch rớt xuống cũng trãi qua 9 ngày.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :