1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lang vương tổng giảm đốc: Vợ yêu được cưng mà hoảng - Hi Vũ Yên (Chương 226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Lang Vương tổng giám đốc : Vợ được cưng mà hoảng

      [​IMG]

      ( Lang Vương tổng giám đốc : Kiều thê thụ sủng nhược kinh )

      Tác giả: Hi Vũ Yên

      Thể loại: đại, Huyền huyễn, Dị giới....Nữ 9 thiện lương, Nam 9 phúc hắc, Sủng, H+ ,..HE

      Edit: angel.remix

      Bìa: Nữ Lâm



      Giới thiệu

      Hai năm trước, Bạch Tuyết liền xem con sói con thành cẩu lưu lạc rồi mang về nhà. Chẳng ngờ, đây phải là con sói bình thường, mà là Lang Vương tu luyện ngàn năm biến thành. Lang Vương biến thân, dọa Bạch Tuyết choáng váng.

      là Lang Vương tu luyện ngàn năm, bị bắt có mang sói con. Ba tháng sau, sinh ra ba bé sói con.........

      Đoạn trích 1:

      Bạch Tuyết vuốt bụng hỏi: "Các con là người hay là quái đây?" Ai ngờ?

      "Mẹ, người ta là Vương tử, sao lại là quái!"

      "Mẹ, người ta phải Vương, mà là công chúa ."

      "Đừng cãi nhau nữa, là đại ca, em là nhị ca, còn em ấy là công chúa ."

      Bạch Tuyết choáng váng!

      Đoạn trích 2:

      ra trong bụng chứa đám sói con cũng phải chuyện xấu, mẹ kế nhục nhã , "Mẹ, ăn miếng trả miếng."

      Em cùng cha khác mẹ bắt nạt , "Mẹ, đánh ta, biết chúng con dạy ngài...."

      Bạch Tuyết dịu dàng chậm rãi biến thành sói mẹ, người ăn hiếp mình, trả lại gấp đôi!

      Đàn ông nào thích Bạch Tuyết , Lang Vương ăn người đó!

      Phụ nữ nào thích Lang Vương, Bạch Tuyết đánh người đó!

      Sau khi Bạch Tuyết dịu dàng thấy Lang Vương chết như thế nào?

      Vì sao máu sói con có thể phá giải phong ấn Ma vương ?

      Vì sao mẹ của Lang Vương lại trăm phương nghìn kế muốn giết chết nhóm sói con để dùng máu tế tượng đá thần bí? Tượng đá đó rốt cuộc là ai? Máu của các con có thể khiến tượng đá sống lại sao?

      Vì bảo vệ sói con, xem Bạch Tuyết thiện lương làm sao lột xác thành sói mẹ lợi hại....​

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 27/5/15

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1 Con mồi của Lang Vương 1

      "Cha, có thể được ?" Bạch Tuyết cầu xin .

      "Phải , cha nuôi con nhiều năm như vậy, tại cũng là lúc con phải báo đáp cha, nhanh chút lên xe!" Bạch Hàn thúc giục .

      Bạch Tuyết bất đắc dĩ lên xe.

      Nửa giờ sau, xe dừng lại ở trước cửa tòa biệt thự xa hoa.

      "Xuống xe , chính là nơi này, nhớ kỹ lời cha ,cả nhà chúng ta, còn có công ty phải nhờ con đó?" Bạch Hàn xong đem Bạch Tuyết kéo xuống xe, sau đó lái xe rời .

      Bạch Tuyết mắt rưng rưng nước nhìn phương hướng cha rời , đây là cha của , ông thực nhẫn tâm. . . . . . !

      Bất lực nhìn tòa biệt thự này, biết người đàn ông ở bên trong là người như thế nào?

      Tay bé nhéo góc áo, nước mắt tiếng động rơi xuống. Cha từng qua: nếu hoàn thành nhiệm vụ được về nhà của ông!

      Bất đắc dĩ!

      Đành phải vào biệt thự, kỳ quái là, cần ấn chuông cửa, mà tất cả cửa đều được mở ra, nhìn chung quanh xem xét , để xem có hay người nào ở đây.

      " đến muộn!" Thanh lạnh lùng từ phía sau truyền đến.

      "Xin xin lỗi, đường kẹt xe!" Bạch Tuyết cẩn thận hồi đáp, bởi vì mới vừa rồi có người, mới dám nhìn xem chút , nay lại có người đàn ông xuất , dám ngẩng đầu liếc mắt cái,mà chỉ hoảng sợ cúi đầu .

      tuy rằng nhìn thấy mặt của Bạch Tuyết , nhưng là thấy hàng lông mi dài kia nhìn thấy như vậy mê người. khóe miệng hơi hơi nhếch lên, cùng trong tưởng tượng đề giống nhau.

      Trong hai năm , vẫn tìm được người nào giống —— Bạch Tuyết, người cũng như tên.

      Nhưng mà,nhìn lớn lên vẫn là bé!

      "Thời giờ của tôi rất quý giá, theo tôi lên lầu!" tiến lên từng bước bắt lấy cách tay Bạch Tuyết , hướng lầu .

      Bạch Tuyết sợ hãi bắt đầu run run, dám phản kháng, bị Lãnh Dạ lôi kéo hướng lầu đến. Nhìn chăm chú vào bóng lưng , hoàn hảo là người trẻ tuổi, bằng càng thể chấp nhận!

      Người đàn ông này chính là Lãnh Dạ tổng giám đốc mà cha , ta có thể làm mưa gọi gió thương trường

      Sợ, rất sợ!

      Sợ hãi đến, nghĩ lập tức xoay người chạy trốn, nhưng là,làm sao có thể với cha đây!

      cắn cắn môi, than tiếng, yên lặng theo lên lầu!

      Phòng ngủ.

      "嘭——" cửa phòng bị Lãnh Dạ dùng sức đóng, Bạch Tuyết nghe tiếng đóng cửa, sợ tới mức cả người run lên.

      "Có hay có người từng qua với xinh đẹp như tinh?"

      Bạch Tuyết run rẩy càng thêm lợi hại, chẳng lẽ lúc này muốn bắt đầu?

      cả người suy nghĩ làm sao có thể kéo dài thời gian, hoặc là có thể cầu giúp đỡ cha vượt qua nguy cơ. Nhưng là hết thẩy còn chưa kịp nghĩ ngợi, Người phát ra hàn quang làm cho sợ hãi.

      cả người run rẩy càng thêm lợi hại, gắt gao nhắm đôi mắt lại, dám nhìn hết tất cả chuyện sảy ra kế tiếp.

      Lãnh Dạ nhìn nữ nhân trước mắt run rẩy cả người, sợ hãi? Quả nhiên là người đáng .

      Cảm giác được dừng lại động tác , Bạch Tuyết bắt đầu có chút lo lắng, nếu chuyện này làm tốt, công ty của cha đóng cửa, về đến nhà nhất định bị đánh!

      Từ đến lớn, mỗi ngày bị đánh là thường có chuyện. Nhưng là, mẹ kế , lần này làm tốt, đem đuổi ra khỏi nhà!

      Ngay tại lúc Bạch Tuyết mải suy nghĩ có để ý.

      bị đẩy sát vào cửa phòng , thân thể bởi vì va chạm mạnh đến ván cửa còn rất đau!

      giống như là dã thú hung hãn, run rẩy đứng đó.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 2: Con mồi của Lang Vương 2

      rất muốn chạy trốn, sợ hãi!

      Đây là việc từ trước tới nay chưa từng có, nghĩ nghĩ lại, ta muốn phụ nữ như thế nào cũng có, sao phải ép người như !

      Cảm giác được chuyện kế tiếp sắp xảy ra, có kêu cũng chẳng được gì, muốn cầu xin thả mình. Nhưng mà, người nhà tha thứ cho !

      "Như thế nào? biết tại sao hôm nay mình lại ở đây?" Lãnh Dạ bỗng nhiên dừng lại, lạnh giọng hỏi.

      "Tôi, tôi!" Bạch Tuyết giống con thỏ bị hoảng sợ, cử động cũng dám, giống như vừa động bị ăn vào bụng!

      "Muốn đổi ý?"

      Bạch Tuyết lắc đầu, lo lắng chọc giận người đàn ông ở trước mắt này, đến lúc đó thể quay về!

      Tuy rằng bộ dạng Lãnh Dạ rất tuấn tú. Nhưng, người có loại khí thế áp đảo, làm cho Bạch Tuyết cảm giác mình chính là bữa ăn ngon, thể đào thoát, chỉ còn đường chết!

      Sợ hãi!

      "Nếu đổi ý, vậy bắt đầu ." Lãnh Dạ đẩy Bạch Tuyết lên giường.

      Thấy cảm giác mát lạnh đột ngột ập đến, mặt Bạch Tuyết ửng đỏ, kì lạ là người đàn ông này đứng đối diện , vậy là ai cởi quần áo của ?

      " rốt cuộc là?" Bạch Tuyết kịp tự vấn thắc mắc, vội đè lên người


      Đau!

      Nước mắt!

      Cắn loạn!



      Đáng sợ là, Bạch Tuyết biết giờ phút này người tàn phá chính mình lại là người có ý đồ trêu chọc , công ty của cha có nguy cơ phá sản cũng phải là ngẫu nhiên, chính xác vì!

      Hai năm trước.

      Bạch Tuyết bị em hãm hại trộm tiền trong nhà, liền bị mẹ kế đánh cho trận đòn tàn ác, sau lại bị đuổi ra khỏi nhà, hơn nữa đến mười giờ cho phép về nhà.

      Bạch Tuyết mới mười sáu tuổi vừa lạnh vừa đói, ngồi băng ghế dài ở hoa viên run rẩy co vào chỗ.

      Bởi vì vừa mới qua trận tuyết rơi, mọi người đều ở trong nhà sưởi ấm, công viên cũng có người lại.

      ngờ chuyện lạ xảy ra, Lang Vương tu luyện ngàn năm từ giới vào thế giới con người. Lang Vương là sói Bắc Cực, ở tộc sói đó là loài lợi hại nhất. Trong phút chốc vào thế giới loài người, nhìn thấy tuyết rơi dày, nhất thời nổi hứng, liền biến mình thành con sói con, chơi đùa ở tuyết.

      Đáng thương, Bạch Tuyết trong lúc vô tình nhìn thấy sói con, liền nhàng ôm lấy nó, dấu vào trong ngực vào nhà. Trước khi vào cửa, cởi bỏ quần áo, giấu sói con ở trong lòng, hơn nữa vụng trộm mang vào trong phòng của mình.

      Lang Vương bị Bạch Tuyết giấu ở trong lòng thầm châm biếm bé con loài người này , chỉ riêng khuôn mặt này là dễ nhìn chút!

      ban ngày đến trường, buổi tối liền ôm sói con ngủ, hơn nữa còn mỗi ngày đến giờ đều tắm rửa, vụng trộm giấu sói con ở trong áo ngủ, ôm vào phòng tắm, trước giúp sói con tắm, sau mới tắm rửa cho chính mình.

      Tắm rửa xong, còn cùng sói con nằm ở trong chăn chơi đùa, tay bé vuốt ve cái bụng sói con, hôn cái miệng nhắn của sói con. Vua sói bị Bạch Tuyết vuốt ve cả người bốc hỏa, nhưng phải nhịn, bởi vì hiểu được bé này còn là đứa , nhất là, bé này rất có khả năng là người tìm.

      Thời gian trôi qua ngày ngày.

      hôm giữa đêm, Bạch Tuyết bị đánh thức, nhịn xuống tiếng thét chói tai. ra là sói con tiến vào trong áo ngủ, ‘ trêu đùa ngực của ! ’ Bạch Tuyết là thỏ trắng , bị ăn đậu hủ! Bạch Tuyết nhịn, sờ sờ đầu của nó, nhất định là nó nhớ mẹ, nó còn như vậy mà có ai ở bên!

      Giữa đêm hôm sau, Bạch Tuyết lại bị đánh thức, lại nhịn xuống tiếng thét chói tai. ra là sói con lại tiến vào áo ngủ, hút đến hút người , thỏ trắng cũng thể may mắn thoát khỏi, bị hút đến mặt đỏ bừng! Bạch Tuyết nhịn! Ai kêu nó là động vật, cái gì cũng hiểu, là chính mình suy nghĩ nhiều!

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 3: Con mồi của Lang Vương (3)

      Đến đêm ngày thứ ba, Bạch Tuyết lại giật mình tỉnh lại, nhịn xuống ý muốn bóp chết sói con. ra là sói con lại tiến vào trong áo ngủ, ăn xong phía còn tính dừng lại, mà lại còn tập kích phía dưới của !

      Phẫn nộ!

      "Mày là đồ đáng ghét, tao chẳng thich mày nữa, mau lăn xuống......"

      Bịch ——

      Con sói con bị Bạch Tuyết đá phát từ giường xuống.

      Sói con bị đá xuống giường, lập tức xuất làn khói ......

      "Con người lớn mật, dám đá bổn vương......" ánh mắt Bạch Tuyết khẽ đảo liền lăn ra hôn mê!

      "Đến lúc đủ mười tám tuổi, bổn vương lại tới hưởng thụ thân thể của ." Lại xuất làn khói , vua sói liền biến mất thấy.

      Sau khi Bạch Tuyết tỉnh lại, trong lòng liền hỗn loạn, phân vân đó là mơ hay là ? Cuối cùng xác định đó chỉ là giấc mơ, bởi vì trong cuộc sống, ma quỷ quái.

      Mười tám tuổi.

      Ác mộng bắt đầu.

      Hôm nay Bạch Tuyết được mười tám tuổi, hơn nữa sinh nhật vừa mới qua lâu, nghĩ tới lại bị cha đưa tới cho người ta làm đồ chơi! lại càng thể nghĩ đến người đàn ông tàn phá mình lúc này lại chính là con sói con hai năm trước kia !

      Hạ thân truyền đến từng trận đau đớn, lại dám cầu xin tha thứ, dám khóc thành tiếng, lại càng dám cần!

      Nhẫn nhịn!

      Tất cả đều qua!

      rốt cục dừng lại động tác giống như dã thú !

      Lãnh Dạ nhìn chăm chú vào người , rất đẹp, rất giống như trong tưởng tượng của . Bởi vì lo lắng thể lực của chống đỡ nổi, đành phải buông tha cho , dù sao cũng là con người!

      Bạch Tuyết nằm ngủ, là ngủ, nhưng bằng là ngất xỉu , bởi nhớ đây là lần thứ mấy mình đau đến ngất xỉu nữa! Người đàn ông này quá hung bạo, thiếu chút là lấy mạng của !

      Từ hôm nay về sau, cò là xử nữ nữa, mà trở thành người phụ nữ rồi!

      Sau khi Lãnh Dạ tắm rửa xong, nhìn thấy vẫn ngủ say, liến vừa lòng rời .

      Sau khi Bạch Tuyết tỉnh lại là ba giờ chiều, khẽ lảo đảo chạy vào trong phòng tắm, chịu đựng run rẩy giữa hai chân tẩy rửa sạch phía dưới thân thể, kỳ , hiểu được dù có tẩy bao nhiêu cũng sạch được !

      Thương tâm bước xuống lầu, trong lòng suy nghĩ, biết như vậy có được tính là hoàn thành nhiệm vụ cha giao cho ?

      " tỉnh rồi sao?" đứng ở dưới lầu chào hỏi .

      Bạch Tuyết sửng sốt, nghĩ tới ở nơi này của Lãnh Dạ lại bỗng nhiên xuất , xem ra tuổi khác nhau là bao nhiêu. Chẳng lẽ là con của ta

      xấu hổ!

      "Uh......" Bạch Tuyết cúi đầu, nhìn bậc thang, từng bước hướng ra phía ngoài. Ánh nắng chiếu xuống, trong lòng lại cảm thấy trống rỗng, còn thể diện, và cảm thấy tốt chút nào!

      " đâu vậy?" ấy lại hỏi.

      "Về nhà!" Bạch Tuyết giọng trả lời.

      Giờ phút này, muốn tìm cái động để chui xuống, cảm thấy mình thực mất mặt !

      "Chẳng lẽ muốn ở lại đây sao?" hỏi.

      "Đúng vậy......" khuôn mặt nhắn của Bạch Tuyết xấu hổ đến đỏ bừng, chịu đựng cả người đau nhức chạy ra ngoài cửa.

      nhìn Bạch Tuyết hấp tấp chạy gấp gáp? Liền lấy điện thoại di động ra.

      ", người phụ nữ mới của có phải bị ép buộc đến sợ hãi rồi ? Làm sao lại khiến ấy bỏ chạy vậy!" Hoá ra này là em của Lãnh Dạ gọi là Lãnh Nguyệt. Vua sói gọi là Lãnh Dạ, em gọi là Lãnh Nguyệt, đều có ý nghĩa thích bóng tối.

      Lãnh Dạ vốn lo lắng cho Bạch Tuyết sau khi tỉnh lại thấy đói, vì thế liền gọi em cùng tuổi với Bạch Tuyết kém là bao nhiêu tới tiếp đón , nghĩ tới vẫn dọa !

      " biết, em trở về ." Lãnh Dạ lạnh lùng .

      ", đây là người mà hao tổn tâm cơ muốn ấy làm chị dâu sao? nhát gan giống con thỏ, chẳng có cái gì tốt cả!" suy tính lại "Vẫn là người trong tộc chúng ta làm chị dâu thích hợp với hơn!." đợi Lánh Dạ gì, liền bĩu môi, cúp điện thoại.

      Bạch Tuyết khóc nức nở chạy ra khỏi biệt thự, giờ này vốn hẳn là ở trường học, nay lại phải ở nơi này bị người người đàn ông giằng co cho tới trưa, tại nên về nhà, sau đó ngày mai tiếp tục đến trường!

      Về đến nhà, cha còn ở công ty chưa có về, mẹ kế lại ra mở cửa, nhìn thấy liền giật mình.

      "Con chết tiệt kia, làm gì mà trở lại như vậy?" mẹ kế nhìn thấy Bạch Tuyết liền tiến lên chất vấn, tay còn dùng sức nhéo lỗ tai Bạch Tuyết, tay kia còn dùng sức đánh người Bạch Tuyết
      Nữ Lâm, honglakLinh Nguyễn thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 4: Mẹ kế đánh người

      Mẹ kế Bạch Tuyết tên là Vương Mai, nhưng Bạch Tuyết thường gọi bà là dì Mai.

      vốn biết mẹ ruột của mình là ai? Lại càng biết mẹ vì sao lại bỏ rơi mình?

      "dì Mai, dì Mai , mọi việc con làm xong hết rồi . . . . . .hu hu. . . . . ." Bạch Tuyết khóc .

      Nghe thấy Bạch Tuyết làm xong mọi việc , bà liền dừng lại việc đánh chửi.

      "Cái gì? Nhanh như vậy mà làm xong rồi sao? Người đàn ông đó là rât sốt ruột nha, ban ngày ban mặt mà đem lên giường rồi!"

      "Là buổi sáng. . . . . ." Bạch Tuyết vui .

      "Thế nào rồi? Cái vị lãnh tổng kia đồng ý giúp công ty của cha rồi sao?"Dì Mai lo lắng hỏi.

      "con, sau khi tỉnh lại con có nhìn thấy ta đâu cả. . . . . ." Bạch Tuyết sợ hãi trả lời, bởi vì sắc mặt dì Mai càng ngày càng đáng sợ.

      "Con chết tiệt kia, người ta còn chưa có đáp ứng giúp công ty nhà chúng ta, vậy mà trở về rồi? Cút ngay , mau quay lại đó, hầu hạ vị lãnh tổng kia ngay, bằng cần trở về đây nữa, đồ vô dụng làm được chuyện gì cả!"

      "Bụp ——" dì Mai liền đóng mạnh cửa lại.

      Bạch Tuyết đứng đấy rơi nước mắt, đây là nhà của sao? Trước kia tuy rằng luôn bị đánh chửi, nhưng mà còn có thể quay trở về! tại . . . . . .

      Bạch Tuyết còn cách nào khác đành phải quay lại biệt thự của Lãnh Dạ , nhưng mà, lại vào, bởi vì dám, người ta đến con cũng có , mà làm như vậy cảm thấy mình vô sỉ!

      dám vào trong đó, cũng dám trở về nhà, vì thế đành phải ngồi ở trước cửa biệt thự, tựa đầu vào hai chân , chỉ mong mọi việc qua nhanh !

      Sau khi Lãnh Dạ trở về nhà, nhìn thấy giường lộn xộn, làm cho lại nhớ tới tình cảm mãnh liệt ban ngày, thân thể hiểu làm sao lại bắt đầu khô nóng, nhưng là lại còn ở đây nữa!

      Đến khi trời tối, Lãnh Dạ cũng có chịu bật đèn lên, bởi vì đối với đêm tối cũng nhìn rất ràng.

      Lãnh Dạ đứng ở trước cửa sổ nhìn tuyết rơi từng chút ở bên ngoài, trong mắt lên lạnh lẽo.Với săn bắt là bản tính vốn có , có thể vì con mồi mình thích mà chờ đợi gần hai năm, huống chi là tại.

      Hai tay vòng ở trước ngực, đôi mắt híp lại, chậm rãi nhìn chằm chằm con mồi phía trước. Con mồi ở ngoài cửa sổ, chỉ cần vừa ra tay, tất cả đều dễ như trở bàn tay.

      Bạch Tuyết vừa đói lại vừa mệt, quay đầu nhìn lại vào trong biệt thự, nhưng lại thấy gì ngoài bóng tối, chẳng lẽ là tất cả đều ngủ rồi, nhưng mà vì sao có ai ra đóng cửa nhỉ?

      đứng dậy, chuẩn bị vào trong nhà, dù sao bây giờ cũng có chỗ nào để , cũng có việc gì phải sợ cả ! Chính mình cho mình thêm can đảm,sau đó vào trong biệt thự .

      Dựa vào trí nhớ của ban ngày , liền lần mò lên tầng hai, sau đó lại tìm được phòng ngủ ban ngày, đứng ở trước cửa lâu, cũng có dám vào!

      có con , vậy có khi nào cũng có vợ rồi hay , biết vợ tại có ở bên trong hay nữa?

      Bạch Tuyết khó xử, nghĩ lại việc nghe dì Mai đánh chửi, và những việc cha dặn dò , đành phải cắn răng, đem giầy cởi ra, tay cầm giầy, tay nhàng đẩy cửa vào.

      Lãnh Dạ ngồi ở ghế, nhìn chăm chú con mồi tiến vào tầm mắt của mình. Bạch Tuyết rón ra rón rén buông giầy xuống tới gần giường nhìn xem lại có ai ở đó?

      "Vì sao lại quay trở về?" Thanh lạnh lùng đột nhiên truyền tới, dọa Bạch Tuyết dật mình nhảy cẫng lên**.

      "Là ai vậy?" Hỏi xong liền thấy mình hỏi câu rất ngu ngốc , đây là nhà của người ta , còn có thể là ai vào đây nữa chứ!

      ". . . . . ."

      "Là là tôi, Bạch Tuyết, tôi vẫn chưa có rời , tôi chỉ là dạo ở bên ngoài chút thôi !" có nghe thấy tiếng trả lời, cũng có nhìn thấy biểu tình của , bởi vậy Bạch Tuyết mới cuống quít giải thích, chỉ hi vọng tức giận !

      "Cho 20 phút, hãy tắm rửa sạch cho tôi, hi vọng hiểu được hôm nay tới đây là để làm gì !"

      Vâng"Tôi tắm ngay!" Bạch Tuyết vào phòng tắm liền rơi nước mắt, đương nhiên là hiểu được tại sao lại phải tới đây! Vì cha bảo đến ngủ với người đàn ông này, sau đó là đổi lấy giúp đỡ về tài chính!
      Diệp Tử, Nữ Lâm, honglak2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :