1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lang phi - Thư Ca (c6)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Tên truyện: LANG PHI

      Tác giả: Thư ca

      Thể loại: Xuyên

      Tình trạng: edit

      Edit: Hồng nhan

      Nguồn:http://www.wattpad.com

      Nàng là đặc công ưu tứu nhất S quốc , gặp chuyện bình tĩnh, ra tay tàn nhẫn. Trong lần thi hành nhiệm vụ, bị bằng hữu bán đứng mà bỏ mình.

      Mở mắt ra, nàng trở thành Lục tiểu thư Thượng Quan phủ nhát gan yếu đuối, bị người ức hiếp.

      Loạn thế chìm nổi, phong vân tế hội, xem nữ đặc công đại, như thế nào xoay chuyển vận mệnh hèn mọn, thẳng đến hào quang bắn ra bốn phía, tuyệt khuynh thiên hạ.

      Đoạn ngắn nhất:

      Trong lồng sói, tiểu nương chắc chắn trở thành món ăn trong miệng lũ sói, đột nhiên mở mắt ra, sát khí bắn ra bốn phía, vạn trượng hàn quang khiến người ta đột nhiên kinh hãi. Hung ác nhìn bầy sói, nàng tia khiếp đảm, bóng dáng nho đứng thẳng, ánh mắt hàn tàn nhẫn đảo qua bầy sói, ngoan thanh : “Kẻ tổn hại ta, tất phải trả giá đắt! Giết!”

      Đoạn ngắn nhị:

      “Bằng thân phận thấp hèn của ngươi, chỉ có thể làm cung nữ ấm giường , vọng tưởng làm phi? Ngươi mơ !” Tuyệt mỹ nữ tử khinh thường nhìn nữ tử lạnh lùng đại điện, hết sức trào phúng .

      Nữ tử lạnh lùng cười khẽ, mắt đẹp quét nhìn vẻ mặt chút thay đổi của thiết huyết nam tử ngồi cạnh tuyệt mỹ nữ tử hồi lâu vẫn chưa lên tiếng kia.
      Nàng đợi phản ứng của .

      Sâu trong mắt nam tử kia lên tia đau ý, “Vì sao nàng suy nghĩ cho bổn vương? Chẳng lẽ danh phận trắc phi vẫn thể thỏa mãn nàng?”

      Nữ tử ngạo nghễ cười, “Đừng là trắc phi, dù có là chính phi, ta cũng ham, ta cùng nữ nhân khác cộng thị nhất phu!”

      Đoạn ngắn tam:

      Trời xanh mây trắng, tinh vạn lí.

      Nam tử phong thần tuấn lãng nhìn chằm chằm hai vật thể màu trắng bạc giống như lang lại phải lang trước cửa, loại ‘động vật’ đáng giống như hồ ly lại phải hồ ly, khóe miệng buộc chặt ngừng co giật, “Tránh ra.” Chết tiệt, hai con súc sinh này dám cản trở !

      Hai Ngân Lang (hồ ly) coi thường lửa giận của nam tử , nhe răng nhếch miệng ngăn cản nam tử tiến vào. “Hừ! Bây giờ hối hận, muốn tìm Hàn Hàn? Vọng tưởng! Cút!”

      Trong phòng, vẻ mặt nữ tử lạnh lùng…

      Phượng Hạo Thiên – Tứ hoàng tử – hung ác nham hiểm lãnh khốc, “Thấm thoắt qua mười năm năm tháng, có nàng sinh tử theo cùng. trở thành thói quen.”

      Phượng Hạo Dạ – Lục hoàng tử – tà mị xinh đẹp , “Dù cho tan xương nát thịt, mất cả thiên hạ, mọi người xa lánh, ta cũng muốn trói nàng tại bên người.”

      Lý Phong – trung can nghĩa đảm thường thắng tướng quân, “Bại trận đáng sợ, đáng sợ chính là vĩnh viễn mất nàng.”

      Triệu Dã – phong hoa tuyệt đại đệ nhất công tử, “Chỉ cần nàng quay đầu, thấy ta vẫn luôn đứng tại đây dõi theo nàng.”








      Chris thích bài này.

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Quyển 1: Cường thế trọng sinh
      CHƯƠNG 1: Sát phá sói

      Mây tầng chồng chất, ánh trăng lành lạnh. Khí tức lạnh lẽo chiếu khắp mặt đất(1).

      Tam đại gia tộc Phượng Quốc tề tụ về Thượng Quang Phủ, gia tộc đứng đầu.

      Đại sảnh ở tiền viện, ca múa mừng cảnh thái bình, các quý tộc hưởng thụ thịnh yến Thao Thiết, ôm ấp vũ cơ, dâm loạn trước mặt mọi người, cảnh tượng dục vị chịu nổi(2).

      Thượng Quan gia tộc thích nhất là dưỡng dã lang, càng hung ác, càng thích. Ngay cả các tiểu thư trong gia tộc cũng thích lấy dã lang ra chơi đùa. Trường hợp máu tươi đầm đìa, với các nàng mà chỉ như cơm bữa. Trong mắt các nàng mà những người thân phận thấp hèn, chỉ có thể so với con kiến.

      Năm thiếu nữ mĩ mạo như hoa, trang điểm tỉ mỉ ngồi khán đài cao cao. Vẻ mặt mọi người đều hưng phấn.

      Đám dã lang hung hãn, mắt lóe lục quang, đợi chờ các chủ nhân vì chúng nó mà chuẩn bị mỹ thuật.

      “Đại tỷ, đám bảo bối của chúng ta vài ngày chưa có “mỹ thực” rồi đó” Thiếu nữ kiều diễm khả ái trong năm thiếu nữ - Thượng Quan Uyển Đình, đối với người thiếu nữ như tiên nữ chủ vị .

      “Tam muội là đau lòng cho chúng sao? Yên tâm, đại tỷ chuẩn bị thịnh yến, tin tưởng chúng nó thích” Nhị tiểu thư nhìn qua khéo léo ôn nhu – Thượng Quan Mộng Dao che miệng khẽ cười .

      chờ mong a, biết tiểu tiện nhân kia bị phân thành mấy phần đây?” Thượng Quan gia tộc, bên trong các tiểu thư, tiếu lí tàng đao nhất là Ngũ tiểu thư Thượng Quan Nhã Lâm. Nàng trời sinh nhan sắc tốt, làn da nõn nà, các nam tử quý tộc vì nàng mà khuynh đảo phải là số ít. Lúc này, nàng mỉm cười nhìn Thượng Quan Mộng Dao.

      Thiếu nữ ngồi ở chủ thượng nghe vậy, miễn cưỡng nhìn thoáng qua Thượng Quan Nhã Lâm: “Tứ muội đừng sốt ruột, hôm nay chính là tử kỳ của tiểu tiện nhân kia!”

      Thiếu nữ này đúng là Đại tiểu thư Thượng Quan gia Thượng Quan Quân Dao, lần này dẫn vài vị muội muội đến xem trò hay! Trò hay này là thành quả chờ đợi nửa năm của nàng.

      Lúc bốn vị thiếu nữ còn lại chờ đợi chuyện kế tiếp, thiếu nữ ánh mắt thâm lãnh ngồi ở trong tối, nhìn ác lang há to miệng, lộ ra nanh sói sắc nhọn trong cái lồng phía dưới, ánh mắt càng thâm lãnh.

      “Tứ tỷ dường như chờ mong a, chẳng lẽ muốn đến tiền viện nhận thức công tử Mộ Dung gia và Triệu gia chút? Hoặc là gặp Tứ Hoàng Tử? Cho nên đối với trò chơi đùa kế tiếp của bọn tỷ muội thèm để ý, phải ?” Thượng Quan Nhã Lâm mặt mày loan loan(3), nhìn bộ dáng như hề có tâm cơ, hỏi sang thiếu nữ Thượng Quan Minh Tiệp.

      Thượng Quan Minh Tiệp lạnh nhạt cười khẽ: “Nếu như muốn giết Hàn Lăng còn làm chuyện tốn sức như vậy? Chỉ cần kiếm mà thôi.”

      “Kia có ý tứ, Hàn Lăng tồn tại là sỉ nhục của toàn bộ gia tộc! Là nghiệt chủng do cơ thiếp đê tiện sinh hạ, nàng tồn tại, đối với bọn tỷ muội càng là sỉ nhục, nếu đơn giản như lời chém nàng đao như vậy đưa lên Tây Thiên, làm thế nào hết giận!” Thượng Quan Quân Dao cười lạnh .

      “Đại tỷ rất đúng, nhất định phải xem bộ dáng tiện nha đầu Hàn Lăng kia bị ác lang xé xác! Nhất định phấn khích vô cùng.” Thượng Quan Mộng Dao khuôn mặt nhắn vì chờ mong mà phiếm hồng, rất khó làm cho người khác tin tưởng lời huyết tinh mà tàn nhẫn như thế là từ miệng của nàng mà ra.

      Thượng Quan Minh Tiệp câu khóe môi, cười lạnh nhìn các nàng.
      “Cha ở tiền viện nhất định đến*, mà cơ thiếp ti tiện kia chết, Hàn Lăng có chỗ dựa vững chắc, cha lại quan tâm*, vừa vặn có thể nhân cơ hội này trừ bỏ nàng!” Thượng Quan Mộng Dao ánh mắt hung ác, đối với ‘nàng’ trong lời như có huyết hải thâm thù.

      “Người đâu, đem Lục muội muội đáng của chúng ta dẫn đến!” Thượng Quan Quân Dao mỉm cười thản nhiên, đối với bọn hạ nhân run như cầy sấy dưới đài phân phó .

      Bốn thiếu nữ mắt lộ ra tinh quang, lòng tràn đầy mong chờ màn trình diễn kế tiếp.

      Thượng Quan Minh Tiệp tay cầm ly trà, đem ly trà nòng đặt lên môi, cái miệng nhấp ngụm. Đối với tiết mục kế tiếp, nàng có bao nhiêu mong chờ.

      bao lâu, hai gã nam tử túm nữ hài khoảng 7 – 8 tuổi, thân lam lũ, vóc người bé đến dưới đài.

      Nữ hài khóc lóc, cầu xin tha thứ: “Buông ta ra, cần, các ngươi muốn mang ta đâu?”

      Đến nơi, hai gã nam tử lập tức chút thương tiếc, có chút thô lỗ tận lực ném tiểu nương xuống.

      Nhất thời trận gào khóc thất thanh vang lên: “A…”

      đài cao, các thiếu nữ lập tức khinh thường cười to.

      “Nghiệt chung do tiện thiếp sinh hạ chính là nhát gan ngu xuẩn như thế!” Thượng Quan Quân Dao hừ lạnh tiếng, ánh mắt thâm lãnh thị huyết nhìn tiểu nương.

      Chạm đến ánh mắt hiểm của nàng, nữ hài tử yếu đuối thân mình ngừng run rẩy. Quần áo lam lũ rách nát, nhìn qua các vết rách có thể mơ hồ thấy được rất nhiều vết roi người nữ hài, nhìn ghê người. “Đại tỷ… ta…”

      “Đại tỷ, đừng nên phí lời với nàng” Thượng Quan Nhã Lâm có chút kiên nhẫn .

      “Những bảo bối đều đói bụng a! Đại tỷ, mau đem tiện nha đầu Hàn Lăng này ném vào cái lồng ” Thượng Quan Uyển Đình khẩn cấp muốn nhìn màn trình diễn kế tiếp, mấy tỷ muội các nàng chờ ngày này lâu.

      Nữ hài trước mắt thân lam lũ, chỉ khoảng tám tuổi, do bị ngược đãi cùng bị bỏ đói lâu ngày nên da thịt vàng vọt. Nàng là Lục Tiểu thư Thượng Quan gia tộc. Đáng tiếc mẫu thân thân phận quá mức ti tiện, chỉ là cơ thiếp, cho nên, gọi là tiểu thư nhưng thân phận so với nô lệ thấp hèn cũng bằng. Hơn nữa nàng tồn tại chính là vũ nhục Thượng Quan gia tộc. Tam đại gia tộc Phượng Quốc, tộc trưởng mỗi gia tộc đều nhường cho đứa do cơ thiếp sinh hạ, bởi vì huyết thống cơ thiếp rất đê tiện! Bởi vậy, Hàn Lăng tồn tại, làm Thượng Quan gia tộc hổ thẹn. Các tỷ muội Thượng Quan Quân Dao càng đối với nàng hận thấu xương! Nếu Hàn Lăng có thể thông minh tài trí như các nàng, còn có thể xem xét, nhưng nàng lại cố tình quá mức vô dụng!

      Vài tỷ muội hung tợn trợn mắt nhìn Hàn Lăng, trong mắt Thượng Quan Quân Dao ngập tràn chán ghét, hừ lạnh tiếng, đối với mấy hạ nhân trông coi lòng sói phân phó : “Mở cửa lồng ra! Ném nó vào !”

      “A, đại tỷ, tốt quá.” Thượng Quan Uyển Đình vỗ tay, xinh đẹp đáng với Thượng Quan Quân Dao.

      Thượng Quan Minh Tiệp nhíu mày, trò chơi này, các nàng thích đùa, nhưng nàng lại có cảm giác gì. Phóng tầm mắt nhìn, tiểu thân thể run run sợ hãi xụi lơ mắt đất, yếu đuối như vậy, khó trách kết cục lại như thế, chán ghét thu hồi tầm mắt, tiếp tục uống trà.

      Tiểu nương trong lúc các thiếu nữ reo hò, bị mấy đại hán nâng lên.

      “A… cần… Các tỷ tỷ, buông tha muội !” Hàn Lăng ngừng giãy dụa, đáng tiếc, sức lực bạc nhược bé bỏng của nàng căn bản tránh thoát bốn đại hán.

      Trong tiếng hô to hoan hô nàng trơ mắt bị ném vào bên trong lồng sói đói…

      Lúc này, Phượng Hạo Thiên cùng Thượng Quan Viêm Bân cách đó xa tới.

      Phượng Hạo Thiên hoa phục màu tử kim, tuyệt đại tao nhã, hai mắt híp lại, thỉnh thoảng lộ ra ánh sáng tinh nhuệ nhàn nhạt nhìn về chuyện náo nhiệt phía trước. Thiếu niên này bất quá chỉ 13 – 14 tuổi, nhưng lại có thâm trầm lạnh nhạt hợp với độ tuổi. Đồng thời cũng là đối tượng ám đấu của vài vị hoàng tử.

      Thượng Quan Gia Nhị thiếu gia Thượng Quan Viêm Bân, 14 tuổi. Tướng mạo bình thường, nhưng toàn thân lại cực kì đẹp đẽ quý giá. Luôn giao hảo tốt với Phượng Hạo Thiên.

      Bởi vì yến hội tiền viện quá mức nhàm chán nên hai người ra tản bộ, nghĩ tới lại đến viện dưỡng sói trong phủ.

      Lúc này, phía trước hình như là có trò hay, bọn tỷ muội đùa vui vẻ. Thượng Quân Viêm Bận câu khóe môi, cười : “Tứ điện hạ, phía trước vừa vặn có náo nhiệt, chúng ta qua tiêu khiển chút .

      Phượng Hạo Thiên chớp động con ngươi đen, sắc mặt lạnh nhạt : “Ân”

      đài cao khi các tỷ muội nhìn thấy hai thiếu niên xa xa dến, hai gò má ai cũng hồng nhuận, trong mắt lóe tinh quang. Thượng Quan gia các tiểu thư vừa rồi bộ dáng sát khí đằng đằng, nhìn thấy nam tử phía sau nhất thời mỉm cười thản nhiên.

      “Đại tỷ, là Tứ điện hạ!” Thượng Quan Nhã Lâm kinh hô. nghĩ tới Tứ điện hạ thế nhưng lại xuất ở đây, sớm biết như thế, nàng nên tỉ mỉ trang điểm phen.

      Thượng Quan Minh Tiệp luôn uống trà khi nghe được ba chữ “Tứ điện hạ”, đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt thiếu nữ có chút ngượng ngùng, nhìn chằm chằm thiếu niên lại gần. Trong lòng thầm hạ quyết định, nàng nhất định phải gả cho , cho dù làm chính phi cũng được.

      “Tứ điện hạ.” Các thiếu nữ cùng hô. Mọi người đều cúi đầu, thẹn thùng thôi.

      Phượng Hạo Thiên lạnh lùng liếc mắt nhìn các nàng cái sau đó nhìn cái lồng to lớn phía trước, nữ hài gầy yếu ở trong đám sói đói kinh hoảng chạy, tiếng khóc điếc tai.

      “Người bên trong kia là ai?” Phượng Hạo Thiên thấp giọng hỏi, thanh thanh lãnh vô cùng, hề có chút tình cảm. Chính là liếc mắt cái liền thu hồi tầm mắt, tiết mục này, khắp Phượng Quốc, chỉ cần là quý tộc, có chỗ diễn. Nhìn xem nhiều lần, lúc đầu có chút rung động, nhưng dần dần cũng quen.

      Thượng Quan Chính Hào cực kì thích nhìn cảnh tượng người bị sói phân thây, cho nên xây dựng viện chuyên nuôi dưỡng sói đói.

      “Hồi Tứ điện hạ, là nô lệ nghe lời.” Thượng Quan Quân Dao giành trước .

      Nghe vậy, Phượng Hạo Thiên hứng thú gật đầu. Trong con ngươi đen thâm thúy thoáng qua chút chán ghét.

      “A… cần…” Tiếng kêu thê lương thảm thiết dứt bên tai. Mấy tên đại hán đứng bên cạnh cái lồng đều cúi đầu, hoàn toàn tia dị động, bản thân bọn họ còn khó bảo toàn, làm sao bận tâm mạng của tiểu nương.

      Những con sói đói mấy ngày chưa ăn, vất vả mới có đồ ăn đưa tới cửa, đương nhiên mắt lóe lục quang công kích nữ hài. Có lẽ là do ý chí muốn sống mãnh liệt, nữ hài vậy mà có thể ở trong cái lồng hoảng sợ chạy loạn, mà có bị trúng công kích.

      Đáng tiếc, đấy chỉ là may mắn nhất thời.

      Ác lang hung ác cùng phi đến, tiểu nương yếu đuối mở to hai mắt: “ cần! Cứu mạng!”

      Ác lang răng nanh sắc nhọn dài ra muốn cắn xé thân thể gầy yếu của tiểu nương, “A!” Kêu thảm tiếng, nữ hài hoảng sợ quá độ, té xỉu.

      “Nga! tốt quá! Mau, mau!” Các tiểu thư Thượng Quan gia nhìn thấy tiểu nương té xỉu, hô to. Người người mở to mắt, chờ xem chuyện tình tiếp theo.

      Phượng Hạo Thiên nghe tiếng kêu, mắt lạnh đảo qua thân thể gầy yếu của nữ hài, có ngoài ý muốn, tiếp theo nhât định là cảnh tượng phân thây. biết nguyên nhân vì sao, muốn tiếp tục xem, xoay người định xuống đài.

      Tiếng hô to hưng phấn bỗng biến thành thanh hút khí. “Đây là có chuyện gì?”

      Phượng Hạo Thiên nghi hoặc xoay người, nữ hài vốn té xỉu thế nhưng lại chậm rãi đứng lên, tuy rằng khoảng cách rất xa, nhưng vẫn có thể nhìn thấy bên trong đôi mắt sáng ngời là hơi thở lãnh liệt bức người. Sao còn khiếp đảm cùng yếu đuối vừa rồi?

      Trong con ngươi đen của nữ hài xẹt qua tia nghi hoặc, nhìn đám người xa lạ, lại nhìn đám sói đói giương nanh muốn công kích nàng. Nàng cho phép bất luận kẻ nào tổn thương bản thân! Người nmuốn giết nàng nhất định phải chết!

      Nhóm ác lang hung ác nhất thời động tác chậm lại. Hiển nhiên chuyển biến bất ngờ của tiểu nương, dường như làm chúng nó cũng cảm thấy kinh ngạc.

      Thân thể nữ hài đứng thằng, ánh mắt hàn tàn nhẫn đảo qua bầy sói, hàn quan vạn trượng làm cho người ta đột nhiên kinh hãi. Tàn nhẫn : “Tổn thương ta, tất phải trả giá đại giới! Giết!”
      --- ------ ------ -------

      những đoạn in nghiêng là những câu, từ khó hiểu ta dịch k được nên ta mượn của nhàsaranguyen1012.wordpress.com
      Nguyên văn:
      (1): Hoa Hạ đại địa
      (2): uể oải chịu nổi
      (3): mặt mày cong cong
      (*)Cha ở phía trước viện căn bản trừu ra thân, mà kia ti tiện cơ thiếp muốn chết, Hàn Lăng có dựa vào sơn, cha lại trừu ra thân
      Chris thích bài này.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      CHƯƠNG 2: THƯỢNG QUAN HÀN LĂNG

      Thời gian gần như ngừng lại, mọi người nháy mắt nhìn chằm chằm nữ hài bé nhu nhược bên trong cái lồng. Tuy rằng sắc mặt nữ hài tái nhợt, cứ như trận gió thổi qua có thể khiến nữ hài kiên cường này hoàn toàn bị thổi bay. Nữ hài như cũ đứng thẳng lưng, nhìn đến ánh mắt thâm lãnh lạnh liệt của nữ hài người người đều phát run.

      Thời gian chút trôi qua, ác lang bắt đầu khởi động tấn công mãnh liệt. “Ngao…” Năm con sói thông qua tiếng gào làm tín hiệu công kích, trong mắt đều là lục quang mạo hiểm hung ác, đem nữ hài cho rằng là mỹ thực!

      Nữ hài cười lạnh tiếng, căn bản đem đám sói đói nảy sinh ác độc này để vào mắt. Lúc đám sói đến gần đột nhiên chuyển biến khí thế, khí thế bức người, đoạt nhân tâm phách.

      “Làm sao có thể?” Thượng Quan Quân Dao thể tin lắc lắc đầu, Hàn Lăng luôn luôn yếu đuối, nhận hết khi dễ vẫn phản kháng. giờ, nàng thế nào có thể đứng trong đám sói đói ác độc bình tĩnh như vậy!

      Thượng Quan Minh Tiệp giờ khắc này chú ý đến chuyển biến của Hàn Lăng phía trước, nữ hài tám tuổi, lúc gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, thế nhưng có thể có chuyển biến lớn như vậy! Trong nháy mắt đó, làm cho nàng rung động! Lãnh mâu chớp động, sóng mắt lưu chuyển đến phía Phượng Hạo Thiên nhìn lại.

      Phượng Hạo Thiên câu khóe miệng, đối với nữ hài trong cái lồng có chút hứng thú, đồng thời thầm đem ám khí cầm trong tay, thầm nghĩ, có lẽ, nữ hài nhìn như khiếp đảm yếu đuối đó, đáng giá cứu!

      Ngay tại lúc mấy con sói đói mở rộng miệng chuẩn bị cắn xé Hàn Lăng.

      Hàn Lăng con ngươi đen lạnh lẽo, sắc bén mà lãnh liệt, sát khí bùng nổ, ánh mắt hàn khủng bố kia, giống như tu la đến từ địa ngục, cỗ hơi thở Satan tử vong đương nhiên đoạt nhân tâm phách.

      Trời u ám, trầm đè nén tiếng thở nặng nề của mọi người.

      Tầm mắt mọi người lúc đầu khinh thường bây giờ sợ hãi.

      Thân mình nho nhưng áp lực làm tất cả mọi người bị đè nén đến sắp thở nổi, cái loại hơi thở đặc quánh này làm cho mọi người cảm thấy Tu La lấy mạng cũng đáng sợ như vậy, nàng càng khiến người khác e ngại hơn!

      Lay động thân mình, nhanh như thiểm điện.

      Nanh sói màu bạc, lúc muốn công kích nữ hài, mọi người đều trợn tròn mắt.

      Nàng thế nhưng chỉ lắc mình cái liền tránh được!

      Hàn Lăng thị huyết cười lạnh, lấy cây trâm cài đầu xuống, tươi cười mang theo hơi thở tử vong làm người ta sợ hãi.

      Ánh mắt đảo đến chỗ nào, người người đều mao cốt tủng thiên.

      Nàng chút do dự dùng trâm cài cứng rắn đâm vào đầu ác lang!

      “Ngao…” Ác lang giãy dụa, đáng tiếc, quá chậm, thân thể rung động hai cái sau đó còn sinh khí té mặt đất.

      Hàn Lăng thân hình nhanh chóng hoạt động, cực kì bình tĩnh, khóe miệng treo lên nụ cười thị huyết tiếp tục đến bốn con sói còn lại, trâm cài trong tay còn từng giọt máu. “Các ngươi đều muốn chết?”

      Mấy con ác lang, trong mắt lục quang càng sâu, chúng nó biết , máu kia chính là máu của đồng bạn!

      Sói, lãnh huyết. Còn nàng, lãnh huyết hơn!

      Ác lang khiếp sợ lùi lại, nàng lại đánh phản công.

      “Nàng muốn làm cái gì?” Thượng Quan Uyển Đình trừng lớn con ngươi xinh đẹp, mặt tái nhợt tràn đầy thể tin, nữ hài toàn thân sát khí là tiện loại Hàn Lăng để các nàng tùy ý khi dễ sao?

      Thượng Quan Nhã Lâm gắt gao nắm khăn gấm trong tay, “ có khả năng, tuyệt đối có khả năng!”

      Phượng Hạo Thiên sắc mặt hơi trầm xuống, tiểu nữ hài gầy yếu kia muốn làm cái gì? Bốn con ác lang đình chỉ công kích, nàng thế nhưng lại tới gần chúng nó!

      Hàn Lăng có nghe tiếng hút khí bốn phía, trong lòng duy nhất chỉ có ý nghĩ, chúng nó thế nhưng vọng tưởng muốn tổn thương nàng! Nhất định phải trả giá đại giới! Quần áo rách nát gió lay động, máu của ác lang dính tóc đen hỗn độn, dính ở mặt, ánh mắt màu đen của nữ hài phát ra sát khí nồng đậm, hơi thở tử vong hít thở thông.

      Thân hình chớp động, thả người nhảy lên, ngồi người con ác lang trong đó.

      Đêm khuya gió lạnh, mây đen từng trận.

      Ban đêm quỷ dị, sát khí làm cho người ta sợ hãi, mùi máu tươi gay mũi, mọi người kinh hãi!

      Nàng thế nhưng có thể cưỡi người con ác lang, mà ác lang lại động cũng dám động!

      đứa tám tuổi, thế nhưng có thể khống chế ác lang!

      Khiếp sợ!

      Tính cho đến nay, các tiểu thư Thượng Quan gia mỗi ngày đều chơi trò ác lang ăn thịt người, đều chưa gặp qua trường hợp nào rung động bực này!

      Phượng Hạo Thiên con ngươi sâu thẳm càng thêm u ám. Ám tiễn trong tay dĩ nhiên thu hồi vào bên trong cổ tay áo, nàng cần bất luận kẻ nào hỗ trợ.

      Hàn Lăng cưỡi người sói, giương mắt đánh giá hoàn cảnh bốn phía, hai hàng lông mày thân tứ nhíu lại, mắt đen lãnh liệt đột nhiên căng thẳng, sát khí lên. Lúc nàng muốn mở miệng hỏi, đột nhiên cảm thấy trời đất quay cuồng, cả người mệt mỏi, từ người ác lang ngã xuống.

      Đúng lúc này, mũi tên bắn lén xuyên qua gió lạnh đâm thủng bả vai của nữ hài sắp té mặt đất.

      “Tiện loại nên chết!” Thượng Quan Quân Dao nắm cung tiễn tay, mũi tên vừa rồi là do nàng bắn ra. Hôm nay Hàn Lăng thay đổi, làm nàng nhận thấy nguy hiểm, nếu để Hàn Lăng sống sót, nàng nhất định có thể gặp nguy hiểm.

      Hàn Lăng sát khí nhất thời biến mất, mùi máu tươi tràn ngập chóp mũi mẫn cảm của ác lang, “Ngao…”

      Bốn con sói mở rộng miệng, chuẩn bị cắn thân thể nữ hài, bốn năm ám khí lấy tốc độ cực nhanh đâm xuyên cổ bốn con sói.

      Đám người Thượng Quan Quân Dao hoảng sợ, nhìn về phía người phóng ra ám khí, “Tứ Hoàng tử…Người…”

      Phượng Hạo Thiên cười lạnh tiếng, nhìn bốn con ác lang đều té mặt đất, xoay người với mấy người Thượng Quan Quân Dao lạnh giọng : “Bản điện hạ nghĩ muốn nàng chết.”

      Thượng Quan Quân Dao toàn thân chấn động! Tứ Hoàng tử thế nhưng bảo vệ Hàn Lăng! giờ lời vừa ra, trong Thượng Quan Phủ, làm gì còn người nào có thể lấy mạng Hàn Lăng!

      Ba ngườiThượng Quan Uyển Đình, Mộng Dao, Nhã Lâm mở to miệng, thể tin!

      Thượng Quan Minh Tiệp dời tầm mắt từ người Phượng Hạo Thiên dừng ở người Hàn Lăng bị thương bên kia, có chút đăm chiêu!

      Trong cái lồng, nữ hài cùng nằm trong vũng máu với năm con sói, lúc sắp nhắm mắt, đem khuôn mặt người bắn tên Thượng Quan Quân Dao, cùng người cứu nàng Phượng Hạo Thiên gắt gao ghi nhớ trong đầu…

      Bóng cây lắc lư, ánh trăng sáng tỏ xuyên thấu cái lồng chiếu rọi người nữ hài gầy, nổi lên huyết sắc quang mang. Giờ phút này ánh trăng còn lạnh lẽo, bầu khí chung quanh cũng còn lãnh liệt.

      Vài tiểu thư Thượng Quan gia nhìn được cảnh muốn nhìn, thất vọng nhanh chóng tản .

      Phượng Quốc Tứ Hoàng tử Phượng Hạo Thiên trước khi nhìn lướt qua nữ hài gầy yếu, tâm tư phức tạp.

      Lúc các chủ nhân đều rời bọn hạ nhân lãnh huyết Thượng Quan gia mới mở cửa lồng, đem thi thể năm con sói chết ném ra, tiếp theo là đem nữ hài thân mình suy yếu như lá rụng trực tiếp kéo ra ngoài.

      thiếu nữ đồng dạng mặc quần áo rách nát xa xa chạy tới, nhìn thấy nữ hài mặt trắng như tờ giấy, khóc rống đem nàng ôm lên khỏi mặt đất lạnh…

      Đêm, càng đen.

      Trở lại tiền thính Thượng Quan phủ, Phượng Hạo Thiên mặc hoa phục màu tử kim, cùng đám hoàng tử Phượng Quốc, các công tử gia tộc khác chuyện phiếm, trêu chọc vũ cơ.

      đêm này, nhìn như bình thường có gì khác, nhưng lại phảng phất như hơn cái gì đó.

      biết , hết thảy tình phát sinh tối nay, làm Thượng Quan phủ bình tĩnh lâu sau đó, , phải là, làm sóng ngầm ở Thượng Quan phủ thêm mãnh liệt.
      Chris thích bài này.

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      CHƯƠNG 3: THƯỢNG QUAN GIA TỘC

      Bầu trời xanh biếc, mây xanh nhiễm tạp chất.

      Trong căn nhà cỏ rách nát, lắc lư sắp đổ, thiếu nữ nhắn mềm mại thút thít khóc nỉ non: “Tiểu thư, vì sao người lại đáng thương như thế, đêm qua nếu phải mạng tiểu thư lớn, bị ác lang phân thây ăn rồi. Tuy rằng tiểu thư là do Minh nương sở sinh, nhưng dù sau cũng là tiểu thư Thượng Quan gia tộc a, Đại Tiểu thư các nàng cho dù muốn thừa nhận tiểu thư người là muội muội, nhưng cũng thể nhẫn tâm như vậy a…”

      Thiếu nữ đứt quãng xong, vô cùng sầu não: “Tiểu thư…người tuyệt đối thể có việc gì.”

      Nữ hài suy yếu nằm ở giường, hai hàng lông mày nhíu chặt, cảm giác người có hàng vạn thanh đao cắt vào trong da thịt nàng, đau, tận xương tủy.

      Giờ phút này, đầu lại có tiếng người khóc nỉ non, nữ hài nhắm chặt hai mắt, sắc mặt đông lạnh, chợt mở mắt ra.

      Khoảnh khắc mở mắt ra, thanh lạnh như hàn băng của nữ hài vang lên: “Ngừng.”

      Thiếu nữ yếu đuối kinh ngạc nhìn về phía nữ hài, nước mắt vẫn chưa khô mặt như cũ, sau lát sững sờ, lập tức vui mừng : “Tiểu thư, người tỉnh? tốt quá!”

      Hàn Lăng thu hồi ánh mắt sắc bén người thiếu nữ, sau đó đánh giá bốn phía, căn phòng xa lạ, cũ nát có bài trí gì, ràng với nàng, đây hết thảy phải là mộng!

      Trong đầu thoáng lên vô số đoạn ngắn, thuộc trí nhớ của nữ hài làm cho Hàn Lăng nháy mắt tiếp thu.

      Nàng – Mạc Hàn Lăng (1) , đặc công cao cấp nhất cùa S quốc, nhân lúc chấp hành nhiệm vụ, vì tín nhiệm bạn tốt, làm cho nhiệm vụ thất bại, kết quả bị đặc công nước nàng, phát bắn chết. nghĩ tới khi mở mắt lần nữa lại trở thành nữ hài tám tuổi!

      Nữ hài cùng nàng tên giống nhau, đều là Hàn Lăng. Là Lục Tiểu thư Thượng Quan gia tộc. đối tượng bị mọi người ở Thượng Quan gia tộc cười nhạo, chỉ vì, Hàn Lăng là do cơ thiếp đê tiện sở sinh. Hơn nữa trời sinh ngu dốt, có tư sắc hay tài năng xuất chúng như mấy vị tỷ tỷ, cho nên chỉ có kết cục bị người khi dễ đánh mắng, từ sau khi mẫu thân Minh Nhược qua đời, trong phủ liền ngay cả hạ nhân cũng khi dễ lên đầu của nàng. tình tối hôm qua liền cần vì sao gặp được.

      Đây là thời loạn thế, thiên hạ chín phần, các quốc gia mấy năm liền gió lửa, chiến ngừng.

      Chỗ của nàng là Phượng Quốc, là nước lớn số số hai trong chín nước, vì là nước lớn nên chiến rất . Trong hoàng triều có Tam đại gia tộc, Thượng Quan gia tộc, Mộ Dung gia tộc, Triệu thị gia tộc. Mỗi gia tộc thế lực khổng lồ, trong gần trăm năm nay, ba gia tộc cường đại quan hệ rắc rối khó gỡ, kiềm chế lẫn nhau, nhưng lại lợi dụng lẫn nhau, trở thành tồn tại quan trọng nhất trong Phượng Quốc. Cũng trở thành uy hiếp cho hoàng thất Phượng Quốc, nhưng thế lực tam đại gia tộc thế lực khổng lồ, làm cho hoàng thất vô pháp trừ bỏ tam đại gia tộc, cũng chỉ có thế duy trì quan hệ cách vi diệu*.

      vậy nhưng chung quy ngày hoàng thất trừ bỏ tam đại gia tộc, dù sao uy hiếp lớn như vậy, bất kì vị quân vương nào cũng bỏ qua.

      Thượng Quan Hàn Lăng, nhân vật đáng thương đến cực điểm! Hai mắt híp lại lãnh liệt mà sắc bén, khóe miệng gợi lên nụ cười thị huyết, từ giờ trở , nàng muốn xoay chuyển vận mệnh của nàng, Thượng Quan phủ…

      “Tiểu thư, ngươi nghĩ gì vậy?” Thiếu nữ yếu đuối run giọng hỏi, cái chớp mắt vừa rồi kia, ánh mắt tiểu thư lãnh liệt như vậy, làm cho nàng run lên, đây là tiểu thư nàng chưa từng gặp qua, khí thế bức người, căn bản dám cùng nàng đối diện.

      “Ta suy nghĩ về Thượng Quan Quân Dao.” Hàn Lăng thấp giọng trả lời, trong trí nhớ lưu lại, thiếu nữ trước mắt rất đơn thuần, tên là Chỉ Hâm. Năm năm trước, Minh Nhược cứu nàng từ trong đám dân chạy nạn, sau đó liền luôn luôn theo bên người Minh Nhược, sau khi Minh Nhược chết, nàng liền lưu lại chiếu cố bên người nàng.

      Lúc Thượng Quan Hàn Lăng bị người khi dễ, nàng cũng như cũ có rời , luôn luôn hầu hạ bên người Thượng Quan Hàn Lăng. Đương nhiên bị rất nhiều trách phạt, có ngày dễ chịu. Bất quá, đối với Hàn Lăng như cũ rời bỏ. Nghĩ đến đây, biểu cảm của nàng hơi hơi chút nhu hòa.

      “Hư… Tiểu thư, người thể hô thẳng tên Đại tiểu thư, bằng để người có tâm nghe được mật báo, Đại tiểu thư nhất định lại tìm tiểu thư gây phiền toái.” Chỉ Hâm vừa nghe Hàn Lăng gọi thẳng tên Thượng Quan Quân Dao, sắc mặt lập tức tái nhợt, xem xét mọi nơi, chỉ sợ như chính lời của mình.

      Hàn Lăng nhìn bộ dáng dè dặt cẩn trọng của nàng, trong lòng xẹt qua tia ấm áp, giọng điệu nhu hòa : “Ngươi cần lo lắng như thế. Từ nay về sau, ta tuyệt đối để cho bất luận kẻ nào tổn thương ta, còn có ngươi.” Con ngươi đen sát khí chợt lóe ra, mặc kệ là bất luận kẻ nào, đều đừng mong thương tổn nàng.

      “Tiểu thư người…” Chỉ Hâm thể tin nhìn Hàn Lăng, trong mắt tràn ngập kinh ngạc. Tiểu thư thế nào sau khi tỉnh lại, liền hoàn toàn biến thành người khác? Cái loại khí làm người ta hít thở thông cùng sợ hãi này, làm sao có thể phát ra từ nữ hài tử tám tuổi?

      Chẳng lẽ như lời hạ nhân ? Tiểu thư sau khi bị dọa choáng váng thanh tỉnh lại liền đổi tính? Nếu đổi tính, có lẽ là chuyện tốt.


      Hàn Lăng híp lại lãnh mâu, gợi lên chút ý cười thâm trầm hợp với tuổi, môi đỏ mọng khẽ mở, chỉ phun ra bốn chữ: “Đây là hứa hẹn.”

      Giờ khắc này, Chỉ Hâm triệt để chấn kinh rồi! Nữ hài trong mắt vô cùng kiên định, giống với hai chữ hứa hẹn, so với tánh mạng còn quý giá hơn, biết vì sao, giờ khắc này, trong lòng Chỉ Hâm có thanh luôn luôn , nàng , “Tiểu thư…”

      Hàn Lăng bỗng cảm thấy mệt mỏi, sau khi tỉnh lại, bị bắt tiệp nhận trí nhớ thuộc của bản thân, khối thân thể này chỉ có tám tuổi, quá gầy yếu, sau khi trải qua hành vi phản kích mãnh liệt đêm qua của nàng, càng thêm chịu nổi kích. chưa đầy hai câu, cũng còn khí lực. Chậm rãi nhắm mắt lại, hữu khí vô lực : “Ta cần đồ ăn.”

      “Tiểu thư đói bụng sao? Xem trí nhớ nô tì này, tiểu thư đợi chút, nô tì chuẩn bị đồ ăn sáng ngay. Tiểu thư nghỉ ngơi lát trước, nô tì rất nhanh làm xong.” Chỉ Hâm lập tức đứng lên, khuôn mặt hối hận thôi .

      Hàn Lăng đạm mạc gật đầu, “Ân.”

      Lúc Chỉ Hâm xoay người sắp rời , Hàn Lăng chợt mở mắt ra, đối với bóng lưng Chỉ Hâm, thanh lãnh : “Từ nay về sau, ở trước mặt ta, cần tự xưng hai chữ nô tì.” Ở trong quan niệm của nàng, mặc kệ bất luận kẻ nào đều ngang hàng, mà Chỉ Hâm lại là người đối xử tốt nhất đối xử với nàng lúc nàng mở mắt ra, cho nên, hai chữ này càng cần thiết.

      Chỉ Hâm nghe thấy lời , thân hình run lên, vội vàng hốt hoảng lắc đầu, “Tiểu thư thủy chung là tiểu thư, nô tì thủy chung là nô tì. Thân phận thể thay đổi.” Đến nay nguyên quán của nàng như cũ là nô tịch, nàng sao dám ngang hàng với tiểu thư. Nếu để đám người Đại tiểu thư biết được, nhất định liên lụy tiểu thư.

      Nghe vậy, Hàn Lăng cần phải nhiều lời nữa. Nơi này là thế giới thế nào, hoàn cảnh sinh trưởng của mỗi người khác nhau tiếp thu tin tức khác nhau, căn bản phải nàng có thể thay đổi, tình người khác đồng ý thay đổi, nàng làm sao lại lãng phí tinh thần thay đổi? Chậm rãi nhắm mắt lại, tránh cho lãng phí thể lực. tại nàng cần phải dưỡng tinh thần, rồi sau đó đối mặt với thế giới lạ lẫm.

      biết gió lớn bắt đầu gào thét khi nào, bốn phía nhà cỏ bắt đầu có gió lạnh thấu xương tiến vào, Hàn Lăng cuộn tròn thân mình nho tựa vào cạnh tường.

      Bên miệng nổi lên nụ cười châm biếm, người Thượng Quan gia tộc đủ lãnh huyết, đem nữ hài tử tám tuổi ném vào trong căn phòng rách nát này, tự sinh tự diệt, ‘ân đức’ này nàng nhớ kỹ!

      “Mới tám tuổi mà học được bản lĩnh quyến rũ nam tử của nương nàng, đêm qua thế nhưng trước mặt bao người quyến rũ Tứ Hoàng tử! Ta muốn nhìn xem nàng tại sống hay chết!” Ngoài cửa truyền đến thanh cực kì bừa bãi.

      Hàn Lăng mở hàn mâu, lãnh ý bắn ra bốn phía, Thượng Quan Quân Dao!

      --- ---*******--- ---

      (1) mình dịch được tên nên mượn của nhà saranguyen1012.wordpress.com
      Chris thích bài này.

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      CHƯƠNG 4: TỰ RƯỚC LẤY NHỤC.

      Edit + beta: Liễu Trúc Song

      “Mới tám tuổi cũng hiểu được bản lĩnh quyến rũ nam nhân của nương nàng, đêm qua thế nhưng trước mắt bao người quyến rũ Tứ Hoàng tử! Ta muốn nhìn xem nàng tại sống hay chết!” Ngoài cửa truyền đến đạo thanh cực kì bừa bãi.

      Hàn Lăng mở hàn mâu, lãnh ý bắn ra bốn phía, là Thượng Quan Quân Dao!

      “Phanh” Thượng Quan Quân Dao cước đá văng cửa phòng, vì nàng từ tập võ, khí lực rất lớn, lại có chút nội lực bên trong, cước này làm cho cánh cửa vốn lắc lắc muốn ngã, kêu tiếng rồi ngã gục. (Song: amen…1’ mặc niệm cho cái cửa…thôi)

      Hàn Lăng vẫn nằm ở góc tường như cũ, mảy may muốn động. Thượng Quan Quân Dao khí thế bừng bừng đứng trước mặt nàng, gương mặt khinh thường mắng: “Dung mạo như ngươi còn dám mộng tưởng! Tứ Hoàng tử bảo vệ mạng của ngươi sao? nha đầu chưa dứt sữa, muốn tài tài, muốn mạo vô mạo, lại dám tư tưởng Tứ Hoàng tử! Nằm mơ! Ngươi là cùng đức hạnh với người nương chết kia của ngươi, đều là dụ dỗ người khác! Bản lĩnh khác có, chỉ có thân quyến rũ nam tử, tiện nữ nhân hết sức lấy lòng nam tử ở giường!”

      xong?” Hàn Lăng giương mắt lạnh lùng nhìn Thượng Quan Quân Dao, khóe miệng tựa tiếu phi tiếu cười.

      Thượng Quan Quân Dao sửng sốt, nàng đây là có ý gì? Nghe nàng(TQQD) mắng nàng(Hàn Lăng), nàng(Hàn Lăng) thế nhưng chút cũng khôn sợ hãi! Còn dám đối diện với nàng! Hay là nha đầu này đổi tính!

      Đổi tính như thế nào! Bằng thân phận đê tiện của nàng, ở trong Thượng Quan phủ, người đều có thể đánh mắng nàng! Nếu phải đêm qua Tứ Hoàng tử đột nhiên xuất , hơn nữa ngăn cản, tiện loại này sớm chết rồi!

      Nghĩ đến đây, thần sắc của nàng càng bừa bãi thôi. “Ngươi dám bất kính như vậy với ta?”

      Hàn Lăng khóe miệng kéo lên nụ cười châm chọc, chậm rãi đứng lên, tuy rằng chỉ cao đến bả vai Thượng Quan Quân Dao, nhưng khí thế của nàng như cũ giảm, ngẩng đầu lạnh lùng nhìn về phía Thượng Quan Quân Dao, lạnh giọng trả lời: “Có người cảnh cáo ngươi hay chưa, con mèo yếu đuối ngày biến thành con hổ hung hãn, so với ác lang đêm hôm qua còn đáng sợ hơn?”

      “Ách?” Thượng Quan Quân Dao nghi hoặc, nàng lời rắm chó gì vậy! (Song: đây là nguyên văn lời tg ta k thêm bớt)

      Ngu xuẩn! Hàn Lăng nhất thời nở nụ cười cực kì sáng lạn, tiếp: “ ngày, mèo biến thành con hổ hung hãn, làm cho người từng tổn thương nó bởi vì những việc làm mà trả giá đại giới!” Dứt lời, nàng tươi cười càng sáng lạn, nhưng lại làm mỗi người trong phòng đều cảm nhận được lãnh ý thấu xương!

      Cuồng phong xuyên qua khe hở của vách tường, mạnh mẽ đánh lên người mấy người Thượng Quan Quân Dao. Thượng Quan Quân Dao ở trạng thái ngây ngốc luôn luôn nghĩ đến lời của Hàn Lăng, mà tỳ nữ theo phía sau nàng, cảm giác được cỗ khí lạnh lẽo từ lòng bàn chân chạy lên, rất nhanh lan tràn khắp toàn thân!

      Gió lạnh từng trận, Hàn Lăng duy trì tươi cười sáng lạn như cũ. “Còn chưa nghe hiểu sao?” Nhìn bộ dáng Thượng Quan Quân Dao mê mang như cũ, Hàn Lăng khinh thường nâng khóe môi, hỏi.

      lâu sau đó, Thượng Quan Quân Dao mới suy nghĩ cẩn thận ý tứ trong lời của Hàn Lăng! Nàng thế nhưng muốn trả thù! Chỉ bằng nàng? Hừ lạnh tiếng, “ Ta tại cho ngươi biết, bằng ngươi, nằm mơ!”

      Hàn Lăng chỉ cười . Nàng khinh thường với nàng ta! Nếu phải tại biết hết thảy trong Thượng Quan phủ, còn có thân thể chưa khôi phục, nàng tại đao kết liễu Thượng Quan Quân Dao!

      Tối hôm qua, Thượng Quan Quân Dao bắn tên, mũi tên muốn lấy mạng nàng! Thù này, nàng ghi nhớ trong lòng! Đợi nàng nắm giữ hết thảy, liền lấy tính mạng của nàng ta!

      Thượng Quan Quân Dao nhìn Hàn Lăng vẫn chưa đem lời của nàng đặt vào trong mắt, nhưng lại bộ dáng châm chọc, khỏi hai mi nhíu lại, nổi giận mắng: “Ngươi còn dám lấy ánh mắt bất kính như vậy nhìn ta! Có tin tại ta giết ngươi!” Hàn Lăng càng chút để ý như thế, bộ dáng đem nàng để vào trong mắt, biết vì sao, làm cho nàng run sợ!

      Đây là cảm giác chưa từng có qua! Những năm gần đây nàng(TQQD) láy khi dễ nàng(Hàn Lăng) làm thú vui, chưa bao giờ cố kị, mà bắt đầu từ đêm hôm qua, nàng phát , Hàn Lăng thay đổi! Trở nên sợ nàng, hơn nữa còn dám uy hiếp nàng!

      Làm sao có thể! Nàng – Thượng Quan Quân Dao, là Đại tiểu thư Thượng Quan gia tộc, thân mĩ mạo và tài hoa, tuy phải đệ nhất mỹ nhân, nhưng khắp Phượng Quốc, người nào biết bốn chữ Thượng Quan Quân Dao! Từ đến lớn, nàng được sủng ái vô tận, mà Hàn Lăng tồn tại lại tương phản với nàng! Bởi vì mẫu thân chán ghét cùng oán hận mẫu thân Hàn Lăng, nàng nhìn quen từ , tự giác cũng bắt đầu hận Hàn Lăng.

      Chỉ cần tìm được cơ hội nhất định ra tay với Hàn Lăng rất nặng. Ngày hôm qua vốn định giáo huấn nàng chút, lại nghĩ rằng, Hàn Lăng thế nhưng đột nhiên có dũng khí, dám phản kháng! Hơn nữa ở trước mặt mọi người hấp dẫn chú ý của Tứ Hoàng tử!

      Tứ Hoàng tử là nam tử nàng ái mộ, nếu có bất ngờ gì xảy ra là phu quân tương lai của nàng!

      Bất luận kẻ nào muốn cùng nàng tranh phu quân trả giá đại giới!

      Hàn Lăng, tiện loại do tiện nữ nhân sinh hạ, dám uy hiếp nàng? Vậy muốn trả giá đại giới! “Lá gan của ngươi càng lúc càng lớn! Quỳ xuống!” Thượng Quan Quân Dao tức giận quát tiếng, ý đồ làm cho khí thế bản thân sắc bén hơn.

      Đáng tiếc, ở trong mắt Hàn Lăng, hành động này của nàng phải là khí thế, mà là vô thanh vô thức thí! “Dựa vào cái gì?” Thanh rất , nếu cẩn thận nghe, căn bản nghe được có người chuyện.

      Tỳ nữ phía sau Thượng Quan Quân Dao ánh mắt bất khả tư nghị nhìn về phía Hàn Lăng! Tiếng rống giận dữ vừa rồi của Đại tiểu thư, các nàng phía sau khi nghe được, cả người run rẩy thôi! Chỉ sợ Đại tiểu thư giận dữ đánh lên người các nàng!

      Mà người bị nhắm vào Lục tiểu thư thế nhưng thần sắc chút sợ hãi cũng có! Ngược lại còn dám cãi lại! Hơn nữa còn dùng thái độ vân đạm phong khinh như thế!

      Thượng Quan Quân Dao thấy Hàn Lăng thế nhưng đem lời của nàng đặt vào trong mắt, hơn nữa còn chất vấn nàng! Nhất thời sắc mặt vặn vẹo thôi, “Dựa vào cái gì? Chỉ bằng ta là Đại tiểu thư Thượng Quan gia tộc, mà ngươi là tiện loại duy nhất trong Thượng Quan gia tộc! Chỉ bằng điểm này, ta tùy thời có thể muốn mạng của ngươi!”

      “Nga? Phải ? Chỉ bằng ngươi mà muốn mạng của ta? Có lẽ trước kia có thể, nhưng tại, ngươi ngại thử xem, đến tột cùng là ngươi lấy mạng của ta! Hay là ngươi tự mình đánh mất tính mạng!” Hàn Lăng cười lạnh .

      “Ngươi, đáng chết!” Thượng Quan Quân Dao gầm lên tiếng, giơ cao tay, đánh mạnh xuống.

      Con ngươi đen của Hàn Lăng ánh sáng vừa , ngay tại lúc tay Thượng Quan Quân Dao muốn đánh xuống mặt của nàng, nàng cấp tốc vươn tay chặn lại, tốc độ cực nhanh, làm cho người ta kinh ngạc. “Bằng ngươi mà muốn đánh ta?”

      “Ba” thanh vang lên, Hàn Lăng giơ tay đánh Thượng Quan Quân Dao cái.

      “Ngươi dám đánh ta!” Thượng Quan Quân Dao ôm gò má bị đánh, thể tin .

      Hàn Lăng khinh thường cười lạnh, “Đây là ngươi muốn ở trước mặt ta kiêu ngạo, cần
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :