1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Lời Nguyền Của Yêu Hồ

Thảo luận trong 'Truyện Đam Mỹ'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 1:
      Edit: Thượng Quan Miên Miên





      “ Oa___ oa___oa” tiếng của trẻ mới sinh nỉ non vang vọng khắp phòng ngủ, hầu đón đứa trẻ từ tay bà mụ ,nhanh nhẹn giúp tắm rửa , mặc quần áo.

      “ Chúc mừng vương phi, là bé trai kháu khỉnh”.  Hai lão quan nhân vui dạo dực đem đứa chạy vào trong cung ôm tới cho mẹ của xem, chỉ thấy được vương phi xinh đẹp tóc vàng___ Thúy Tư , nhàng lau khô mồ hôi trán, từ giường khởi động thân mình. Nàng vuốt ve mặt đứa con , khuôn mặt nhắn nhăn nheo, lòng ngập tràn vui mừng.

      Ngoài cửa cung nhân thông báo: “ Đại Vương tới____”

      kim hồ vương tử cao lớn khôi ngô cất bước tiến vào trong phòng, đôi mắt  màu lam chăm chú nhìn , Thúy Tư xấu hổ cúi đầu yếu ớt : “ Đại Vương___”

      Kim Lân cười lạnh, cung nhân kịp đem vị tiểu vương tử ôm cho xem , đột nhiên vọt tới bên giường, kéo lấy Thúy Tư giáng cho nàng cái tát. Thúy Tư bị đánh đến choáng váng , đầu đụng vào thành giường.

      “ Đại Vương............?” Thúy Tư ôm bên mặt sưng đỏ , run giọng mở miệng.

      “ Tiện nhân” Kim Lân nghiến răng , nghiến lợi lên án . “ Người gả cho ta đến mười tháng, mà hạ sinh đứa này!  mau nó là con ai?”

      Thúy Tư cùng lão cung nhân chấn động, mọi người đều biết: hồ mang thai thời gian là năm, Thúy Tư sinh con ràng thời gian giống.

      “ Đại vương......... Ta là .....” Thúy Tư lời thể ,  trước khi nàng bị Kim Lân thu vào hậu cung  là vũ nữ nổi danh nhất trong thành, quỳ gối dưới gấu váy nàng vô số, nàng căn bản biết đứa là con ai. Hơn nữa , nàng vẫn cho rằng mình mang thai là con của Kim Lân.

      Kim Lân xem xét bề ngoài đứa trẻ, càng thêm lạnh lùng cười : “ Ngươi sai, nhưng đứa tóc là màu xanh nhạt , ta chưa từng thấy qua bộ tộc hồ nào có được  tóc màu xanh lục”.

      Cung nhân cúi đầu xem , quả nhiên đứa này tóc xanh biếc sáng bóng, đây thể nào có khả năng xuất người hồ .

      “Chẳng lẽ...... chẳng lẽ là loại vật khác......” Lão cung nhân đối với đứa trẻ thêm phần sợ hãi, Thúy Tư thể chối cãi thêm nữa, nàng biết mình thể thoát tội được, bày ra tư thế cầu xin tha thứ:

      “Đại Vương. . . ta biết sai rồi . . . mong Đại Vương tha thứ cho ta!”

      Thúy Tư với Kim Luân mà , tình sâu vô cùng, tự nhiên mà vì vậy  hại  nàng, Kim Lân cuối cùng cũng đưa ra quyết định:
      “Thúy Tư, ta niệm tình trước kia, tha cho ngươi mang.”

      “Camt tạ Đại Vương khai ân.” Thúy Tư mừng rỡ, nhung lời của Kim Lân vẫn chưa hết:

      “Về phần nghiệt chủng này, đem đến Thâm Lâm Lý tự sinh tự diệt thôi.”

      “Đại Vương.” Thúy Tư cùng lão quan nhân đều bị dọa đến choáng váng. Đứa này vừa mới sinh ra Đại Vương liền nhẫn tâm vứt bỏ nó?

      Thúy Tư quỳ xuống cầu khẩn:

      “Đại Vương, vô tội, là do ta tốt! Van ngài cứu mạng! CẦu ĐẠi Vương khai ân.” Dù sao đứa cũng là do nàng vất vả năm mới sinh ra, nàng xuất thân thấp hèn, vốn tưởng rằng nhờ đứa mà lấy được vị trí vương hậu, nay mặc dù thất bại nhưng nàng cũng nhẫn tâm nhìn máu mủ của mình bị giết.

      “Ngươi còn dám .” Kim Lân cước đem nàng đá văng, quay đầu hạ lệnh: “Đem đứa này vứt vào rừng.”

      Lão quan nhân dám làm theo, khó xử thở dài, nhìn Thúy Tư rơi lệ đầy mặt, cưới cùng vẫn ôm đứa .

         “ -------------- van cầu ngươi --------------- được giết --------!” Thúy Tư hét lên, muốn tiến đến bị thị vệ ngoài của ngăn lại.

      Đứa nhở tựa hồ cảm giác hoàn cảnh biến đổi, tiếng khóc yết hầu vang lên thôi.

      “Oa oa --------------- oa oa -----------------------“

      Lão quan nhân lắc đầu, thấp giọng trấn an đứa , ảm đạm rời phòng ngủ, sâu vào trong rừng.

      gã canh giữ cửa phòng  sai vặt lén lút rời , chạy đến cái đình cách đấy xa. nam tử diễm lệ sớm chờ ở đó, gã sai vặt thầm vào sát lỗ tai , đem tất cả những gì nhìn thấy đều ra hết.

      Nam tử nghe xong, vừa lòng gật đầu, trong mắt lên vài tia thắng lợi cùng đắc ý, lập tức đẩy mái tóc vàng rối tung trước ngực, dẫn gã sai vặt dời .

      Tên là Bích Dương, cái tên này cho tới khi mười tuổi.

      có khái niệm thời gian, chỉ biết cảnh sắc bên ngoài từng bước tối lại, chính mình vĩnh viễn chỉ có thể ngồi ở lầu hai nhìn cảnh sắc hai bên đường biến hóa.

      Từ khi còn , ở tại lầu trúc này có thân nhân, có bằng hữu , bên cạnh chỉ có Ách Phụ.

      mồm miệng lanh lợi, cũng có quá nhiều chuyện để , bởi vì người giúp việc này thể , bình thường căn bản có ai chuyện với .

      Mẫu thân cứ cách hai tháng đến thăm lần, đây là phương thức duy nhất để giao lưu với bên ngoài.

      “ Bích Dương, ngươi đẹp...”

      Mỗi lần mẹ đến thăm đều câu này.

      biết cái gì kêu “ Đẹp quá” trong phạm vi của chỉ có thể nhìn đến khuôn mặt Ách Phụ  nhiều nếp nhăn già nua và khuôn mặt kiều diễm của mẫu thân.

      Mẫu thân thích cầm mặt ,nhìn nhìn lại, sờ soạng lại sờ. Đầu tiên là tán thưởng , tiếp theo nàng lại khóc , kể lại lỗi lầm của bà với rồi những thứ linh tinh , sau đó biến thành lo lắng cùng bất an , cuối cùng hoảng sợ rời .( ôi cái cuộc đời này lâm ly bi đát quớ kiểu này lại ngược lên ngược xuống rồi )

      chỉ cỏ thể nhìn lên dáng người cưỡi con ngựa trắng ở ngoài cửa,   dọc theo con đường quanh co khúc khuỷu rời . Phía sau, Bích Dương lòng như lửa đốt bị dội gáo nước lạnh, rất thống khổ, rất khó chịu, ngay cả hô hấp cũng khó khăn.

      biết chính mình xảy ra chuyện gì, trong thế giới giản đơn của , ngay cả phiền não cũng hiểu . luôn cảm thấy thực mệt mỏi, làm gì cũng như rút hết sức lực. tự hỏi, muốn sống động, trừ bỏ ngồi ghế trúc đón gió , có việc gì khiến hứng thú. So với ở bên ngoài là người trưởng thành nhưng tâm hồn lại ngây thơ như đứa trẻ biết gì thế giới bên ngoài .[ me too , e cũng muốn thế lắm a chìm trong biển hủ vô biên và thế giới anime đẹp hơn cả tưởng tượng huhu. Sau đợt thanh niên tình nguyện ( xong iem đen lắm các bác ạ)về con ốc như e quyết định trở về với dáng vẻ trạch muôn năm của mình hic có bác nào như iem cho ý kiến mới. e trở lại và lợi hại gấp 20 lần :)) ]

      Ngày qua ngày, năm nối liền năm, ngoài sân phong cảnh thay đổi vô số lần, Bích Dương như trước vẫn ngồi lầu nhìn về xa xa phía chân trời.

      Ban đêm , gió lạnh cuồn cuộn nổi lên, bầu trời bị tầng tầng mây đen bao phủ . Tiếng mua tí tách rơi, trong màn mưa rừng cây bị bao phủ bở màu ánh kim quỷ dị.

      Ở dưới lầu Ách Phụ sớm ngủ, chỉ còn Bích Dương chán muốn chết ngồi giường, ánh nên bập bùng.

      Thùng thùng thùng đông.... tí tách..... thùng thùng thùng thùng đông.... tí tách..... thanh của tiếng mưa rơi ngoài cửa phòng rơi từng tiếng nặng nề.

      Bên ngoài những giọt mưa dần dần biến thành những giọt sáng chói mắt, ngay cả ánh sáng của nên cũng lung linh đủ cả bảy màu.

      Bích Dương buông rèm , ngạc nhiên nhìn xuyên thấu qua ánh rực rỡ bên ngoài cửa sổ. Nhắm chặt mắt cửa sổ đột nhiên mở ra, cuồng phong mưa gió hỗn loạn hất vào nhà. Tóc và quần áo của Bích Dương đều ướt nhẹp, lấy tay che ánh sáng đến từ mưa bên ngoài.

      thân ảnh thon dài từ trong hào quang như như , theo bóng người dẫn ràng, Bích Dương giật mình há hốc mồm.[ phải cảnh nầy sốc quớ ước gì tự nhiên suốt người như thế trước mặt iem (* ánh mắt khinh bỉ* người nằm mơ à) hehe dạo này em chắc lâu thấy zai ẹp lên chắc là mắc bệnh hám r` :))]

      Phốc tiếng, cánh cửa sổ lại thần kỳ khép lại. Chỉ còn lưu lại vũng nước , cùng với chàng trai toàn thân sáng lên  .[ hèm hèm ẹp zai nhà mềnh xuất r` nha xin cả nhà cho tràng pháo tay nào :))]

      Bích Dương lui ở giường, nhìn chàng trai tiến lại phía , vàng hào quang người dần biến mất, làm cho Bích Dương nhìn vẻ bề ngoài của người này. Chàng trai này mái tóc đen dài, khuôn mặt tuấn mỹ nho nhã , thân hình cứng cỏi phiêu dật........[ hự hự ẹp thế này ai mờ chả chết ẹp zai ơi cho em theo với ( Bích Dương :mi ý à có cửa trật tự nào) * chảy nước dãi* aizzzo zai ẹp a ]

      Chàng trai cúi người, vuốt những sợi tóc màu xanh, hai mắt mị tập trung nhìn dáng vẻ sợ hãi của Bích Dương.

      “ Quả nhiên là mỹ nhân........... tình lần này hợp ý ta.....” Chàng trai mị hoặc cười, tràng mà Bích Dương hiểu gì. Tay của vỗ về chơi đùa cái cổ trắng nõn của Bích Dương , dẫn tới run run thôi.

      [ ai a ẹp zai thế nhưng cũng mê luyến rồi a ( Bích Dương: ngươi câm miệng cho ta. Còn phải do ngươi hại, ta đường đường đấng nam nhi thế nhưng..... thế nhưng ......) * che mặt cười gian* liên quan đến ta a . tại bà tác giả a ( Tác giả: ta cùng ngươi bắt tay. * ngửa mặt lên trời cười* ai bảo ngươi sinh ra đẹp như vậy a . đến ta là con còn ghen tỵ a.)Vạn năm đổi a vẫn là hồng nhan họa thủy a khuynh quốc khuynh thành a. ngược chết , ngược chết aaaaaaaa ta ghen tỵ với ]

      là ai a? tới nơi này làm gì? Trong đầu ngập tràn nghi hoặc cùng sợ hãi nhưng là thể biểu đạt.

      “ tiểu mỹ nhân , yên tâm , ta cho ngươi thực thoải mái” Chàng trai xong, ôn nhu đem Bích Dương đẩy ngã .[ hợ tha thứ đầu óc ta đen tối mới chương đầu thấy máu huyết phun trào . híc bà con chuẩn bị xe cứu thương a]

      Bích Dương cảm thấy tay vuốt ve toàn thân mình, thân thể lập tức căng cứng. Nam tử xốc vạt áo lên , cúi người hàm trụ tinh khí ở hai chân hút đứng lên .[ tha thứ ta cảnh này 18+ a iem nào nhờ lầm đường lạc lối nên quay đầu là bờ a mới chương đầu thế này hứa hẹn là h nặng nhiều xôi thịt ae quay đầu lại là bờ tự cứu vớt mình a * ngửa mặt cười gian* ta 20t rồi a nhưng mà vẫn ức chế được máu chảy ròng ròng a  giết ta muốn sống nữa a . ta tàng trữ tương đối nhiều hàng cấm bà con thông cảm nha ảnh chỉ mang tính chất minh họa]

      “ Uống ...” chìm đắm , dục vọng bỗng nhiên bị khoang miệng ấm áp bao bọc. Bích Dương thở dốc kinh ngọc, khẩn trương nuốt viên đan [ tha thứ ta nó quá hot cứu thương a cho ta thêm lít máu hic ta thể nào diễn tả nó 1 cách hình tượng hơn được nữa a đầu óc ai trong sáng bị ta đầu độc nên oán trách ta a . do ngươi tham luyến lên trầm mê a. cơ mà ta thấy đoạn này thụ hơi bị thiên lương quá bị người lạ áp xuống mà phản kháng gì a hic ( như ta là ta chủ động vồ lấy luôn a :)) haha )[  quần chúng: * ném đá *ngươi quả thực đủ bỉ ổi  ]

      Theo nam nhân dùng miệng linh hoạt liếm làm, Bích Dương cảm thấy có vài cỗ nhiệt từ hạ phúc nhảy lên xuống, tụ tập ở phần thân . Vật kia nhanh chóng biến cứng rắn, nam nhân vừa lòng xoa nắn tiểu cầu thịt lay động ngừng, vươn đầu lưỡi dọc theo gốc đường lên , tiếp theo hàm chứa ngày trước dùng sức kéo xuống, dẫn đến Bích Dương suyễn thôi. ràng đem chính căn dương cụ hàm trụ miệng thuần thục đứng lên[ hôm nay mất nhiều máu quá a tha thứ ta để hôm khác viết tiếp ta thêm máu đây]


    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 1.2
      Edit: Thượng Quan Miên Miên




      Vì mọi người thích phần càm ràm nên từ đoạn này trở mình xin cắt a . Chương này càng đặc sắc so với chương trước đề nghị mọi người uống nước hoặc bất kỳ hành động nào gây sặc 18+

      “ A...” Bích Dương chịu nổi kích thích, rất nhanh cong thân thể ở trong miệng phóng xuất. Nam tử ngửi thấy mùi ngon liền nuốt xuống miệng đầy sơ tinh, hơn nữa tham lam hút cả còn lưu lại trong mã mắt.

      “ Ngươi đúng là tao lãng....”  mỉm cười lấy ngón tay lau bên miệng nhũ bạch dịch, lại bỏ vào trong miệng.[ tha thứ ta ham hố thực đọc truyện thấy đủ độ kích thích a edit kiểu này xong ta thấy máu của ta tham luyến sôi trào a hic ]

      Bích Dương nằm thở, vẻ mặt đỏ bừng. Nam nhân thoát hết quần áo, trần trụi cưỡi ngực , để tinh khí nhuyễn của mình đến ở bên môi Bích Dương.

      “ hảo hảo liếm , tựa như ta vừa rồi ta làm với ngươi....”[ ta trong sáng a (*khinh bỉ* ngươi trong sáng a sáng như mực ấy) có số chỗ ta dịch hẳn sang tiếng việt a tại vì khó và phù hợp ngữ cảnh mong mọi người tha thứ ]

      Bích Dương giống như bị khống chế , vô ý thức hé miệng, tùy ý để vật thể kia xâm nhập trong miệng. Nam nhân lắc lắc mông, bừa bãi tiến vào miệng .

      “ Ân.... Â.... “[ đủ kích thích chưa mọi người :))] Bích Dương bị tiến vào khoang miêng thanh thanh phát ra tiếng rên rỉ, cự vật kia nhồi vào miệng cũng dính đầy nước bọt, vật thể trước mặt chảy ra dâm thủy cùng với nước miếng của xen lẫn nhau, chưa kịp nuốt vào chất lỏng dọc theo miệng chảy ra . hình ảnh dâm mỹ cực kỳ.



      Có đủ kích thích mọi người hehe t cực kỳ trong sáng nha chỉ cho tý thịt cá vào thoai :))

      Nam nhân bên ở trong miệng hoạt đông, bên liếm ngón tay chính mình ẩm ướt. Bích Dương duyện làm thoải mái cười to ra, rút dương cụ sắp bùng nổ ra, dùng ngón tay ướt sũng ở u huyệt Bích Dương trừu sáp đứng lên. Bích Dương thiên tính thích chuyện phòng thê vách tường hồ động, cần vài cái liền tiếp nhận ngoại vật xâm nhập, càng tham lam hút vào tiểu huyệt rất nhanh buộc chặt, hấp trụ ngoại vật.

      “ Tốt lắm .... thân thể của ngươi thành thực.” Nam nhân mỉm cười, tiếp tục đưa 1 ngón tay vào, thêm ngoại vật xâm lấn dương cụ của người kia càng thô lớn hơn_____ mãnh liệt ra vào.

      “A.......” Bích Dương đau đớn hét ầm lên , vật nam tính nguyên bản chôn sâu trong cơ thể cũng bị kích thích nhợt nhạt lay động, hôn môi dỗ dành:

      “ Tiều mỹ nhân , thả lỏng điểm..... thân thể của ngươi vốn sinh ra để cho nam nhân vào, ta cam đoan ngươi rất nhanh thích loại cảm giác này....”[ hầu như trong hoàn cảnh này công nào cũng thế]

      Bích Dương nức nở ôm chặt , móng tay ấn sâu vào sau lưng nam nhân mấy vết cào. Nam tử lắc lư mông tiến lên, dần dần gia tăng lực. Bích Dương tùy theo lực ra vào phát ra từng đợt tiếng rên rỉ ngắn ngủi, chỉ cảm thấy nửa người dưới nóng như muốn tan ra, bộ vị ân ái ngừng truyền đến cảm giác tê dại. Thịt huyệt của bắt đầu tự giác buộc chặt, hút mạnh hung khí lớn kia.

      “ tốt lắm , tốt lắm ... hô...” nam nhân vừa tán thưởng vừa xoay bừa bãi . “ lại kẹp chặt chút... đến , theo ta cùng nhau động......”

      Bích Dương than , thắt lưng rất phối hợp tùy theo tiến vào, làm chi sáp đến chính mình chỗ sâu nhất. Nam nhân giúp đỡ  ngồi người mình, hai người mặt đối mặt tiếp tục giao hoan. (Chắc là như cái hềnh dưới này này)



      “ Động ..... mang theo ta .....hảo hảo mà động.... dùng thân thể nhớ kỹ ta dạy cho ngươi cái đó......” nam nhân phát ra tiếng thoải mái thở dốc, giữ chặt lưng làm cho thêm tận tình sâu vào.

      Nơi riêng tư đau đớn sớm được thay bằng từng cơn khoái cảm , Bích Dương sa vào trong vui thích, nhắm mắt lại tận hưởng dư vị sung sướng khi bị xỏ xuyên. ( bé nào mà đọc khóa cửa phòng kỹ bị baba mama nhìn thấy màn kích thích như ......)

      “ A......A.......A”

      mở rộng đùi, ngồi lên hạ thân nam tử nhấp nhô tiến vào, tính khí của chính mình cũng theo lay động dứt. Nam nhân tóm lấy tận gốc của bộ dáng thuần thục xoa nắn , rốt cục cũng run rẩy phóng ra. Nam tử cũng gầm rú mau chóng phóng xuất ở trong u huyệt, chất lỏng nóng bỏng kia phun tung tóe trong cơ thẻ Bích Dương, cảm thất có khối năng lượng cực lớn từ hạ thân làn tràn ra, nguyên bản thân thể mệt mỏi lại giống như bị thiêu đốt lên.

      “A____” Bích Dương kêu to, toàn thân như mở rộng ra, phóng ra bạch quang. Cỗ năng lượng cuồn cuồn ngừng theo nam nhân tính khí truyền vào trong cơ thể , Bích Dương co chặt lại tiểu huyệt thâm lam hấp thị chúng.

      Nam nhân ở dưới thống khổ cau mày, miệng mắng: “ Đáng chết! ta cư nhiên có vậy chịu nổi. ...A....... nhưng mà thực thích.....”

      Nam nhân tinh khí xuyên thấu qua dục vọng khi tiến vào cơ thể Bích Dương, cùng vách tường hồ giao hoan  người tất nhiên bị hút tính khí , chỉ là dự đoán được, tiểu hồ này cư nhiên hút hoàn toàn của , cảm thấy chính mình mau bị tra tấn......

      Bích Dương ,trong cơ thể  tụ tập năng lượng đến điểm cao nhất, ánh sáng ở người cũng đạt đến đỉnh điểm, chịu nổi, sắp ngất , trong phòng  lại bị chiếu ra ánh sáng như ban ngày, hào quang xuyên qua cả nóc tầng lầu , bắn ra bốn phía chân trời...........

      Rừng rậm bên ngoài cung điện, đám hạ quan còn chưa ngủ ràng thấy xa xa truyền đến ánh sáng.

      Hào quang từ cửa sổ tiến vào, Kim Lân đột nhiên từ giường đứng lên, ra bên ngoài.

      (Thề hứa và đảm bảo mỗi ngày ta ra 1 đoạn hehe hôm nay hết hot r` ae đợi mai giờ ta cày lên lever tý hehe )

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 1.3






      “ Đại vương?” nằm ở bên cạnh Thúy Tư nắm chặt vạt áo mở rộng, nghi hoặc theo. Kim Lân tiếng nào nhìn ánh sáng trong rừng rậm, có chút đăm chiêu. Thúy tư nhìn đến phương hướng của hào quang __ đó là nơi ở của Bích Dương. Toàn thân nàng phát lạnh, trong lòng nổi lên những dự cảm .

      Bích Dương tỉnh lại là buổi sáng ngày hôm sau, bên ngoài hết mưa, thần bí nam nhân kia giống như đêm mưa bão hôm qua, biến mất vô tung.

      Bích Dương ngơ ngác ngồi giường, phía sau truyền đến cảm giác xé rách đau đớn chứng minh hết thảy mọi hôm qua phải là giấc mộng. nhéo nhéo đầu mình , kinh ngạc phát cảm giác chính mình cả người là kính.

      Trước kia luôn cảm thấy mệt mỏi, tinh thân uể oải phấn chán, trải qua hồi kịch liệt tối hôm qua,thế nhưng cảm thấy tràn đầy năng lượng? thử vận hành tinh khí trong cơ thể, rất nhanh cảm thấy cỗ nhiệt khí thần kỳ chảy trong huyết quản, sau huyệt đau xót tự nhiên biến mất.

      Vì sao lại như vậy? Bích Dương thân là hồ động vách tường lại hiểu tập quán của chính mình. Nhưng phi thưởng thỏa mãn biến hóa của chính mình.

      tinh lực đầy mình nhảy xuống giường, chạy vội xuống dưới lầu. ách phụ trông thấy xuống, cười cười,đưa cho chén cháo, nàng tựa hồ đêm qua phát tiếng động kì lạ trong phòng Bích Dương,nhưng vẫn có tham gia.

      Bích Dương muốn ngồi xuống, ngoài phòng truyền đến tiếng ngựa hí,cùng hỗn loạn tiếng vó ngựa, nghe qua như có năm ,sáu con ngựa. ách phụ cùng Bích Dương đều kinh ngạc nhìn nhau, Thúy Tư mỗi lần đều mình tới , người tới phải nàng ?

      Ách phụ bảo Bích Dương lên lầu để chính mình ra ngoài ứng phó .Bích Dương tránh ở cửa thang nghe lén, chỉ nghe thấy tiếng sắc bén của nam nhân hỏi :

      “ Ngươi là loại người nào? Sao lại ở nơi này?”

      Ách phụ kêu vài tiếng, kia thanh lại hỏi : “ Nơi này là lãnh địa hoàng gia, ngươi biết người bình thường được tiến vào sao? , ngươi ở trong này bao lâu?”

      Ách phụ chỉ loạn hồi, người khác quay lại với :”Đại vương, xem ra nàng là người câm điếc a..........”

      giọng nữ quen thuộc vang lên: “ Đại vương, nơi này có gì đặc biệt bằng chúng ta trở về ...............”

      Đây là thanh của mẫu thân! Bích Dương vui sướng xuống thang lầu. Lúc này thanh uy nghiêm của nam nhân truyền đến:

      “ Ngươi khẩn trương như vậy làm gì? Nơi này phải có cái gì thể cho ai biết bí mật?”

      có ............”

      vào nhìn cái”

      “ Đại vương_____ này.....”

      đống người cứ như vậy xông vào, Bích Dương kịp lảng tránh, liền đứng yên ở tiểu sảnh đường, chính diện mặt đối mặt với người mới đến.

      Người lạ xâm nhập nhìn đến Bích Dương sau, toàn thể hít ngụm khí lạnh.

      Tóc dài màu xanh lục có ánh kim, đôi mắt xanh da trời xinh đẹp giống như đem hồn người câu , da thịt tuyết trắng cùng đôi môi đỏ phối hợp tạo ra tối hoa mỹ mỹ cảm. Kia ngũ quan xinh đẹp đoạt hồn người ,dáng người tinh tế xinh đẹp..........Thiêu niên vẻ đẹp thoát trần là tối siêu việt cảnh giới của hồ.

      “ Ngươi...........” Kim Lân nhìn chằm chằm trước mắt tuyệt sắc thiếu niên, cơ hồ quên hô hấp.

      Ở địa bàn của cư nhiên cũng có tuyệt đại mỹ nhân ? Đè nén súc động dâng tràn trước ngực, tự giác tiến về phía . Bích Dương lui lại mấy bước, kích động nhìn chính mình thân quen nhất ách phụ và mẫu thân, tựa hồ cầu cứu các nàng.

      Ách phụ bị thi vệ của Kim Lân ngăn lại, thể tới gần, mà Thúy Tư tự biết tai vạ đến nơi cũng dám vào lúc này cùng nhận biết.

      Bích Dương thể lui được nữa, Kim Lân đem ép sát đến trước bàn cơm, thân thể cường tráng cản trở đường của . giống như muốn xác nhận xem đối phương có phải là chân , vươn tay xoa hai má bóng loáng của .

      Bích Dương sợ hại cúi đầu né tránh, Kim Lân lập tức thương tiếc dỗ dành : “ đừng sợ........ ta làm đau ngươi.....”

      Bích Dương hơi thả lỏng chút, nao núng nhìn . trong mắt lên tia kinh hoàng làm cho Kim Lân đau lòng, mặt đối mặt với tuyệt mỹ xinh đẹp trong thiên hạ, thực nguyện ý móc trái tim mình ra để đổi lấy tín nhiệm của .

      “ Ngươi đường sợ, ta tuyệt đối thương tổn ngươi...” lấy loại ngữ khí ôn nhu trước nay hiếm có, ngay cả sủng ái nhất tân phi cũng thể nghe dạng nhuyễn thanh như vậy.

      Phía sau Thúy Tư thấy thái độ của biết đại ổn, chẳng lẽ dự cảm của nàng lại trở thành thực? mỗi lần nàng xem đến khuôn mặt kiều diễm của Bích Dương ,nàng liền dự cảm thấy đến nam nhân cũng bị me hoặc đầu óc nguyện vì vượt lửa qua sông. Xem ra ngay cả Kim Lân cũng ngoại lệ!

      Nang đem Bích Dương giấu ở đây, nguyên bản vì muốn bảo hộ , nhưng dần dần nàng biết nếu Kim Lân thấy cũng tuyệt đối giết .

      “ Đại Vương....” Nàng thử mở miệng, e rằng trong mắt Kim Lân chỉ có mỹ mạo vô song của Bích Dương mọi chuyện xung quang hầu như tồn tại.

      vô cùng thân thiết ôn bả vai Bích Dương, càng thêm giọng hỏi: “ Ngươi làm sao có thể ở nơi này? Ngươi tên là gì?”

      Bích Dương lắc đầu, ngừng nhìn mẫu thân, Kim Lân thế mới theo ánh mắt nhìn về phía Thúy Tư.

      “ ngươi nhận thức ?” hỏi,

      Thúy Tư trả lời: “ Đúng vậy....”

      Kim Lân nhìn lại dung mạo Bích Dương , tim đập liên hồi, nhớ đến 200 năm trước chính mình sai vứt bỏ đứa trẻ con kia.

      “ Kia..... ngươi cùng là quan hệ gì?”

      “ Đại Vương,,,,, Ngài hẳn là đoán đước, nếu ngài còn nhận ra trong lời ....”

      “ Chẳng lẽ chính là....” Kim Lân kinh ngạc quay đầu nhìn chằm chằm Bích Dương “ vì sao lại ở chỗ này?”

      Thúy tư thập phần lo lắng :” Đại Vương, vị này Ách phụ từ đời trước cùng chồng ở đây trông coi rừng cây, sau chồng nàng qua đời, trong cung cũng quên tồn tại của nàng, cho nên nàng vẫn ở đây...”

      “ Như vậy thế nào?” Kim Lân nhẫn nại cắt ngang lời của Thúy Tư:

      “ Tính mạng của Bích Dương là do nàng cứu trở về..... có hôm ta ôm tia hy vọng vụng trộm tiến vào tìm kiếm , thế mới biết nguyên lai hài tử vẫn sống..........”

      “ Ngươi vẫn còn lừa gạt ta?”

      “ Thực xin lỗi đại vương....” Thúy Tư biết có gì cũng vô dụng, chỉ có thể thành nhận sai. Kim Lân lúc này cảm xúc rất phức tạp, theo lý thuyết đem nghiệt chủng này , nhưng là ....... cư nhiên lại si mê nhìn Bích Dương , như vậy mỹ nhân, ai nhẫn tâm thương tổn ? trầm mặc lâu, trong lòng cũng khó quyết đinh. Thúy Tư lại chờ, nhịn được hỏi:

      “ Đại Vương......... Người tính xử trí thế nào?”

      Kim Lân sắc mặt trầm xuống , quyết định kiên trì ý tưởng sau khi nhìn thấy Bích Dương

      “ Ta muốn dẫn trở về.”

      Kim Lân đem Bích Dương về hậu cung của chính mình, quan nhân hầu hạ trang điểm của Bích Dương. Cho mặc cẩm bào tuyết trắng gọn gàng , ngăn nắp, đem tóc màu lục kì dị búi lại, ở ngoài đêm trâm ngọc bích gài lại cố định, tiểu cung nữ khéo tay còn lại thoa son giúp , ở giữa trán vẽ lên đóa hoa mai vô cùng tinh xảo khéo léo.

      Nhóm quan nhân hoàn thành xong mới đưa đến trước mặt Kim Lân. Kim Lân ánh mắt có biện pháp nào rời mắt khỏi . ngắm nhìn dung nhan kiều diễm của Bích Dương, toàn thân nóng dực, hạ thể chướng đến phát đau, thực hận thể đem đặt dưới thân hung hăng mà giữ lấy.

      “ Bích Dương.......... đến..........” Kim Lân áp lực đè nén dục vọng, nắm lấy tay bé của tiểu mỹ nhân kéo vào trong sảnh.

      Ở tiểu đại sảnh trừ bỏ Thúy Tư ở bên ngoài, còn có nam nhân tuấn tú tóc vàng óng. Đây là hai sủng phi của , tóc vàng nam tử tên là Thước Lan, là vương hậu bộ tộc kim hồ. 200 năm trước cình Thúy Tư vì tranh đoạt vị trí vương hậu mà đấu đá, Thúy Tư vốn trì nữ ưu thế, muốn dùng việc mang thai đứa con mà giành thắng lợi. Thế nhưng nàng lại sinh ra Bích Dương___________ cía giống bộ tộc kim hồ , tuy rằng nàng thực may mắn , bị biếm lãnh cung, nhưng là từ nay về sau đánh mất tư cách làm vương hậu, vĩnh viễn chỉ có thể làm bại tướng dưới tay Thước Lan.

      Bon họ là kim hồ tộc công nhận xinh đẹp nhất mỹ nhân, cái đại biểu nam tính, cái đại biểu cho nữ tính, mọi người đối với diễm phúc của Kim Lân chỉ có càng hâm mộ ghen ghét. Chỉ là hôm nay Bích Dương đứng trước mọi người, lập tức đem họ thất sắc, hai người bọn họ thế nhưng hợp lại vẫn chưa bằng nửa của Bích Dương.

      Kim Lân càng cảm thấy hậu cung của sở hữu đẹp thêm đều sánh bằng Bích Dương, mỹ nhân thiên tiên hạ phàm dính chút dong chi tục phấn. đúng, cho dù thiên tiên cũng sánh bằng Bích Dương, Kim Lân ôm say mê nghĩ.

      Bộ dạng mê luyến của đối với Bích Dương ,Thúy Tư và Thước Lan làm sao có thể thấy? Thước Lan ngoài mái cười hì hì mời Kim Lân giới thiếu, trong lòng lại hận thể đem xé bỏ khuôn mặt Bích Dương. là diễm quan kim hồ tộc, nam tử nào có thể nổi bật hơn , nay thấy Bích Dương đương nhiên căm hận ghen tị.

      Thúy Tư cũng có nhiều cảm xúc đan nhua, nàng vừa thể thừa nhận mình đố kỵ con vừa đáng ghê tởm tâm tính , cũng cách nào bay ra nhiệt tình, chỉ có thể an tĩnh ngồi nhưng mâu thuẫn thôi trong lòng.

      Kim Lân kéo cả người Bích Dương ngổi ở vị trí chủ thượng, giới thiệu với :

      “ Bích Dương , vị này là hoàng hậu của ta Thước Lan, về phần vị khác , ta nghĩ cũng cần nhiều lời.....”

      Thước Lan nhướng mày, liếc nhìn Thúy Tư , theo cơ sở ngầm biết được thân phận của Bích Dương. Mối quan hệ mẫu tử Thúy Tư tạo cho cảm giác uy hiếp xem ra Bích Dương gia nhập lần này mẹ con họ liên hợp lại tuyên chiến với . cho rằng Thúy Tư muốn lợi dụng mỹ mạo của con mình để tranh sủng ái của Kim Lân, biết rằng đối với Thúy Tư nàng trăm ngàn muốn Bích Dương nhập cung. [soundcloud url="http://api.soundcloud.com/tracks/100414975" iframe="true" /]


    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 1.4


      Bích Dương nhìn bọn họ , vì sao mẫu thân luôn cúi đầu nhìn . còn hiểu được chính mình bị mang đến nơi đây làm gì, lại càng hiểu được người ôm là chồng của mẹ , đáng buồn là năng lực tự hỏi tại sao cũng có, chỉ có thể mặc cho bọn họ bài bố.

      Bốn người mỗi người tâm tư riêng uống rượi, chuyện trò ngừng. Trong lúc đó, Thước Lan dụng tâm kín đáo nhắc tới:

      “ Đại Vương, Bích Dương xinh đẹp như vậy,để cho là cái phi tần bình thường thực ủy khuất.”

      “ Nga? Ngươi có đề xuất gì?”

      “ ta xem , ít nhất phải cấp cho trở thành quý phi, Thúy Tư muội muội xem có đúng ?” Thước Lan giả dối cười.

      Thúy Tư ngập ngừng trả lời: “ nô tỳ biết,vẫn là cứ nên theo Đại Vương và nương nương an bài......”

      “ Ai nha, ngươi vậy là đúng rồi, Bích Dương thế nhưng là con của người a, ngươi đương nhiên là chỗ dựa cho rồi” Thước Lan cố ý nhắc đến chủ đề mẫn cảm.

      Kim Lân hiển nhiên cũng thích đối mặt với vấn đề này, có ý ho khan tiếng. Thước Lan giữ đúng thân phận Vương hậu, xem cố ý lảng tránh, tiếp tục truy vấn.

      “ Đúng rồi , Đại Vương có được tuyệt sắc mỹ nhân như vậy, nhất định phải chiếu cáo thiên hạ mới được, ta xem toàn u giới cũng có mấy người được bằng Bích Dương nhất định hâm mộ thôi.”

      Thước Lan biết Kim Lân tuyệt đối dám công nhiên thừa nhận đứa trẻ của mình đem vào hậu cung__ hơn nữa năm đó chính đem vứt bỏ trong rừng rậm, lên ý đó chỉ là để làm khó Kim Lân.

      Kim Lân tức giận mặt chuyển từ xanh sang trắng,gầm : “ Ta muốn làm như thế nào cần ngươi lắm miệng!”

      Thước Lan cũng có chừng mực,vuốt râu cọp đúng mực nhanh hạ thấp người xin lỗi:

      “ Thiếp thân sai lầm rồi, cầu đại vương bớt giận.”

      Kim Lân cũng muốn cùng dây dưa, tại thầm nghĩ cùng chỗ với tân sủng, thân ái trận. vẫy vẫy tay : “ Tốt lắm, thời gian cũng còn sớm, các ngươi đều xuống .”

      Thước Lan nghe xong lập tức rời , Thúy Tư ngơ ngác đứng ở ngoài cửa.

      “ Ngươi làm sao vậy?” Kim Lân kiên nhẫn hỏi.

      “ Đại vương....” Thúy Tư sợ hãi mở miệng : “ có thể hay cho ta chuyện với Bích Dương vài câu?”

      Kim Lân xem sắc mặt nàng , lại xem vẻ mặt ngây thơ của Bích Dương nghĩ rằng chuyện của bọn họ mãi dứt. tuyệt hy vọng Bích Dương cự tuyệt mình, vì thế đoạn tuyệt : : , có cái gì ngày mai , chúng ta chuẩn bị nghỉ ngơi.”

      Thúy Tư nghe mà lòng chua xót, nàng chẳng lẽ lại hiểu trong miệng “ nghỉ ngơi” là ý gì sao?

      người là con trai nàng, người là chồng nàng, nàng nằm mơ cũng nghĩ đến bọn họ có ngày hôm nay! Nàng run giọng cầu :

      “ Đại Vương, ta van cầu ngài..... cho ta với Bích Dương mấy câu........ ta cam đoan xong ngay lập tức li khai”

      Bích Dương ngây thơ chỉ thấy mẫu thân sắp khóc, kêu tiếng rồi chạy đến bên người mẫu thân. Kim Lân lập tức nắm lấy thắt lưng đưa ôm trở về.

      “ A!’ Bích Dương ở trong lòng kháng nghị, Kim Lân vội vàng ghé vào tai giải thích:

      “ Bích Dương, phải ta bắt nạt nương, ngươi ngoan ngoãn......”

      Bích Dương càng thêm kháng cự đẩy ra, Kim Lâm cách nào khác đành trút giận lên người Thúy Tư quát:

      “ Ngươi muốn cái gì nhanh

      Thúy Tư vẻ mặt đau thương lui về sau từng bước,thừa dịp nước mắt rơi run giọng :

      “ Bích Dương, nương thể bảo hộ ngươi cả đời, người phải hảo hảo hầu hạ vương nha.......”

      Nàng xong , xoay bước . Bích Dương dại ra nhìn cửa đầu óc trống rỗng.

      Chương 2




      Thiên giới mây che mờ mịt, gió thổi, nhóm tiên nữ cưỡi mây xuyên qua, các thần tướng cầm trong tay binh khí đứng gác nghiêm mật, hết thảy đều ngay ngắn .

      Bất đồng hoàn toàn với bên ngoài, trong tòa Điêu Lương Ngọc Thế lầu truyền ra từng đợt thở dài.

      gã nam tử tuấn tú nửa người dựa vào ghế , phe phẩy quạt lông, bên gã sai vặt cắt quả nho tiến vào miệng .

      “ Mệt chết ta.... thể tưởng tượng được con tiểu hồ ly kia thế nào tao lãng,khiến cho ta đến cả thắt lưng đều nhuyễn ...điều dưỡng 3,4 ngày cũng bổ trở lại, về sau có chuyện gì đừng có tìm ta” Nam nhân vừa ăn nho vừa lầu bầu.

      Ngoài cửa có hạ nhân vào thông báo:

      “ Hạ Tử tinh quân, Minh Thiên phái người đến tặng lễ...”

      Hạ Tử từ ghế đứng dậy, đáp lời: “ Ta đến đây”

      lão giả đứng ở ngoài cửa chờ , là tổng quản trong cung,cũng là tâm phúc bên người Minh Thiên.

      “ Hạ đại nhân, vất vả ngài, Thái hậu phái ta đưa tới cho ngài kỳ lân sơn bảo châu, để cho ngài điều trị thân mình” Lão nhân cung kính , phía sau dâng lên lễ vật.

      Hạ Tử xem qua, mỉm cười nhận lấy.

      “ Làm phiền địa nhân, thay ta cảm tạ thái hậu nương nương”

      “ Hạ đại nhân quá lời,tại hạ cáo lui”

      thong thả” Hạ Tử vẫn duy trì tươi cười, nhìn bị họ cưỡi mây bay hoàn toàn mất dạng mới thu lại nụ cười, tự giễu lắc đầu.

      “ Ai..... là thời thế bất đồng” phe phẩy đầu vào phòng,hạ nhân cầm thần châu theo khó hiểu hỏi:

      “ Đại nhân, thái hậu phái người đưa đồ tới bảo ngài bổ sung thần lực,ngài vì sao lại mất hứng?”

      “ Ngươi biết cái gì......’” Hạ Tử cười lấy quạt lông xoa đầu “ Loại thần châu này có gì tốt? Ta trước kia hầu hạ thái hậu, cơ hồ mỗi ngày đều có thể ăn viên”

      Hạ Tử giường kĩ cao siêu, nguyên là Minh Thiên nam sủng, khi được sủng ái mỗi ngày được ăn viên bảo châu bổ dưỡng,cùng chẳng có gì là kì quái. Hạ nhân tỉnh ngộ,gật đầu :” cũng phải....”

      Hạ Tử bất đắc dĩ oán hận : “ Đáng tiếc khi thất sủng liền xong, nay có cái tuổi trẻ cường tráng tuấn mỹ đế vướng, Thái Hậu liền “ Áp Bức “ thế nào lại có thời gian nhớ tới ta đây...........”

      “ Hư..... Đại nhân ngài chút........” Hạ nhân khẩn trương ngắt lời.

      “ Ngươi sợ cái gì? Dù mọi người cũng biết” Hạ Tử bật cười, càng càng ràng: “ Thái hậu thích cùng cháu ngoại mình làm loạn, đây cũng phải chuyện ngày ngày hai, tại tốt rồi, trước kia lão những con trai mình cũng buông tha, nếu mẹ ta cũng tưởng muốn lên giường với ta, ta nhất định ghê tởm mà tự sát”

      “ Đại nhân , ngài nên nhiều như vậy” Hạ nhân vẻ mặt sợ hãi.

      “ Hắc, chuyện gì nàng cũng dám làm, còn sợ người ta sao?” Hạ Tử cầm thần châu ném vào miệng, giống nước hoa quả ăn để ý chút nào, “ Nàng lần này phái ta động u giới muốn ta khai bao phong thần kia đầu thai, ta đem kĩ thuật phòng the cao siêu làm cho trở nên càng dâm đãng càng cơ khát..... kì nào có vách tường đông hồ nào dâm đãng? Quả làm điều thừa.....”

      “ Vị kia phong thần....... nghe thực trinh liệt.....” Hạ nhân cảm thán .

      “ Đúng vậy, nguyên bản là cái tam trinh cửu liệt cao thượng nam tử, đáng tiếc a, đầu thai thành vách tường hồ động, nhất định cả đời bị dục vọng khống chế, vĩnh viễn thoát khỏi.” Hạ tử nhìn áng mây ngoài cửa sổ, thở dài: “ Nếu tiên đế biết Phong thần nhất biến thành như vậy, nội tâm nhất định rất đau khổ .........”

      Tiếng dâm tục hút thành cùng tiếng rên rỉ hòa lẫn nhau liên tục, phòng ngủ xa hoa tràn ngập mùi tình dục.

      Thiếu niên nằm ở giữa hai chân nam nhân, đôi môi đỏ bừng gắt gao hút chặt tính khí lớn dâng trào , vật thể sung huyết dính đầy nước bọt , sắc mặt đỏ bừng nổi lên ánh bạc dâm uế.

      “ A..... thoải mái........ ngươi là lần đầu tiên sao...... quá tuyệt với........” Kim Lân ngừng thở gấp, ôm Bích Dương kéo đầu lại áp xuống, làm cho dương cụ của mình tiến vào càng sâu. Bích Dương hai tay đỡ tận gốc, miệng cố gắng duyện liếm, thỉnh thoảng ngẩng đầu, lấy đôi mắt màu lam ngập nước xinh đẹptràn dục vọng chăm chú nhìn đối phương . Kim Lân nhìn dục vọng của chính mình ở trong đôi môi đỏ hồng lúc ra lúc vào, kích động toàn thân phát run. ngửa đầu rống to, thong thả đẩy mạnh thắt lưng.

      Bích Dương nhắm mắt lại, đem thứ trong miệng theo ,chỉ cảm thấy những dòng lửa nóng tanh hôi bắn vào trong miệng, cứ thế nuốt vào, hấp còn mảnh,

      Nuốt vào nam nhân dịch sau, ngả người ra, làn da mặt tựa hồ cũng nổi lên ánh sáng.

      “ Hô.....” Bích Dương thở hào hển đem vật thể trong miệng lấy ra, Kim Lân áp đảo , hai người toàn thân trần trụi ôm, chỗ mẫn cảm nhất kề sát nhau.

      Kim Lân dùng thẳng đứng nhũ tiêm của mình ma sát với đối phương trắng nõn phấn nộn trong ngực, phát tiết qua tính khí đặt ở đùi .

      nắm lên đùi Bích Dương, làm cho nội sườn mềm mại kẹp lấy chính mình tính khí, tiếp theo đẩy mạnh thắt lưng.

      Bích Dương nhìn nguyên bản nhuyễn xuống nam căn ở hai chân mình ra vào, dần biến cứng rắn nóng lên, ngay trước mã mắt cũng chảy ra dịch thể trong suốt, hưng phấn mà cười rộ , vươn tay cầm đỉnh của nó.

      “ Ngươi thích thứ này sao?” Kim Lân hỏi, cái mông lắc lư lại có ngừng.

      Bích Dương gật gật đầu, vặn vẹo đùi sáp nó càng nhanh. Vật thể kia trở nên càng thô to hơn nữa, Bích dương ràng cầm tiểu tính khí của chính mình ,làm cho lớn ma sát.

      “ A......... ha........” say mê rên rỉ đứng lên, Kim Lân buông hai chân , đưa thân mình vào.

      “ Tiểu bảo bối..... rất nhanh ngươi được thoải mái....” Kim Lân đem đỉnh dương cụ đặt ở cửa khẩu nở to của tuyết trắng mông, chút cọ sát. Cứ thế thẳng tiến vào tiểu huyệt, tiểu huyệt lập tức hé ra rồi hợp lại, giống như mời ngoại vật tiến vào Kim Lân tà tà cười, làm cho ngay trước đỉnh ở lối vào chảy ra dịch thấm ướt mảng phấn hồng của u huyệt.

      “ Ân......” Bích Dương khống chế được dụ hoặc,khó chịu vặn vẹo mông. Kim Lân bị chọc cho dụt hỏa đốt người nhưng là như trước buông tay, đem quy đầu chạm , chính là chịu để toàn bộ tiến vào, thở phì phò hỏi:

      “ Bảo bối.... Muốn sao.....? muốn ta ?”

      Bích Dương bị dục vọng tra tấn hai mắt đẫm lệ, thở gấp quay đầu lại, miệng hàm hồ trả lời: “ muốn......”

      Kim Lân đắc ý mỉm cười, đẩy mạnh thắt lưng tiến vào chút. Bích dương rốt cục chịu nổi, thở hào hển tự tay mở rộng chính mình mông, chủ động nhích đến. Ba tiếng_____

      “ Nha ........” Khoái cảm ân ái làm cho hai người đồng thời nguyễn .

      Bích Dương nhất cảm giác bị tiến vào này, mỗi khi trong cơ thể bị nhiệt độ cao cứng rắn xỏ xuyên vài, cảm giác được nguồn năng lượng cuồn cuộn dứt rót vào trong cơ thể. dùng lực buộc chặt tiểu huyệt, giục đối phương phóng đãng xoay mông bừa bãi.

      Kim Lân nắm lấy thắt lưng co rúm ,vừa bảo vừa mắng :” Ngươi này chết tiệt tao hóa! Nga ...... nhanh.... mau để ta...... Nga....”

      Bích Dương nắm lấy ở giữa chân mình tính lay động, tiếp tục phối hợp với đối phương xoay mông, tính khí lớn mỗi lần ra vào đều đến đỉnh chót lại rút ra bị giáp quá chặt chẽ. Kim Lân bị hấp dục tiên dục tử, đời này chưa bao giờ đạt được bạn giường phù hợp như thế.

      kêu to phóng ra, Bích Dương tất nhiên là tham lam co rút nội vách tường hấp thu đối phương dương tinh.

      Kim Lân bị hấp toàn thân mệt mỏi, thô thở gấp ngã người Bích Dương dục vọng vẫn ở trong cơ thể. Bích Dương liếm môi, vừa lòng cảm thụ được cơ thể có thêm năng lượng tích lũy.

      Hơi nghỉ ngơi sau, lại lần nữa mang theo ngoại vật lắc lư cái mông. Kim Lân thể tưởng được nhanh như vậy lại có thể khôi phục. Ổn định lại cái mông an phận ghé vào lỗ tai thấp giọng :

      “ Bảo Bối muốn đem ta hút khô phải ?”

      Bích Dương quay đầu, e lệ kiều diễm làm cho Kim Lân xem huyết mạch lại sôi trào, huyết khí truyền thẳng đến hạ thể. Bích Dương cao hưng phát tính khí bắt đầu biến cứng rắn . khanh khách cười, vui vẻ xoay người ôm Kim Lân, hạ nửa người muốn chủ động lên.Kim Lân khẽ gọi, dục hỏa tăng cao,sắc mặt ửng hồng, hung hăng hôn , mắng:” Tiểu dâm đãng ! Hôm nay ta thao chết ngươi là thể!”

      đem đùi Bích Dương gập lên tới cánh tay, ra sức thẳng lưng xỏ xuyên qua đối phương.

      “ A.........A......Ha.....” Bích Dương miệng phát ra thực tiêu hồn rên rỉ, mặt lại là thần sắc say mê.

      Các đại thân tụ tập bên ngoài phòng nghị biểu tình nghi hoặc. Hôm nay là ngày các nguyên lão mỗi tháng lần nghị thế nhưng tộc trưởng Kim Lân lại lộ diện. Chờ hồi lâu lại nghe thấy được lệnh hôm nay hoãn nghị triều

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :