1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Lão bà, theo ta về nhà đi - Tửu Tiểu Thất

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Lão bà, theo ta về nhà !


      [​IMG]


      Tác giả : Tửu Tiểu Thất

      Thể loại : Hài, giả gay, phúc hắc nam chủ, ngôn tình đại, HE

      Nguồn: linhmaroon.wordpress.com

      Tình trạng bản gốc : 67 chương + hoàn

      Edit by LinhMaroon

      Giới thiệu *cái này là ta chém*

      Nàng, Quan Tiểu Yến, hai mươi bảy tuổi, thất nghiệp ,độc thân và vẫn còn là …e hèm..xử nữ… nam nhân đối với nàng….có cũng được…mà có cũng chẳng sao…

      Trước thúc ép của lão mẹ, nàng đành lấy việc xem mặt giết thời gian. hiểu ma xui quỷ khiến (hay tác giả làm )thế nào, nàng gặp .

      Vốn tưởng gặp được kẻ cùng chung cảnh ngộ.

      Nào ngờ, :

      ” Ta là gay.”

      "..."

    2. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      1.Kết hôn, chỉ đơn giản như vậy!


      Ta quấy quấy cốc cà phê tay,nhích người ghế tìm cho mình tư thế thoải mái nhất trong cái thứ nhạc u nhã mà khiến người ta buồn ngủ này, sau đó đem nam nhân đối diện đánh giá lần nữa, ném ra ánh mắt đầy ai oán. Vì bảo tồn cho ta thân áo liền quần thục nữ hình tượng, ta vô cùng lý trí đem cái ngáp nuốt trở lại.

      Ta chưa bao giờ cho rằng cà phê là thứ để mà uống, nhưng là ta thực thích cái khoái cảm lãng phí cà phê như thế này. Mấy thứ đồ khó uống, chính là dùng để đạp hư cùng lãng phí…Cứ như cốc cà phê trước mặt này, đủ cho ta uống vài cốc sữa chua



      Nam nhân đối diện vẫn nhìn ta, biểu tình khó lường, cố gắng là nhìn ra bộ dáng kiên nhẫn của ta, rốt cục mở miệng : “ Như vậy, chút về quan điểm của ngươi về chuyện phòng the .”

      Nam nhân này quả nhiên có làm cho ta thất vọng, đem cả vấn đề nhàm chán như vậy để ra, Ta tay chống cằm, đem hiểu biết duy nhất của ta về cái ngành này ra: “Phòng thị* rất phiêu lưu, đầu tư nên cẩn trọng.” Lúc ấy ta cũng biết, cái “chuyện phòng the” mà , phải là cái “phòng thị” mà ta hiểu.
      *Đại khái là chị ẩy hiểu lầm là ý hỏi về vấn đề nhà đất vì hai từ này đồng .

      Cố gắng bày ra vẻ mặt buồn ngủ, trong nháy mắt ta nhìn thấy mặt nam nhân này “Vụt” tái chút, ngay sau đó khôi phục bình thường. dùng dầu ngón tay gõ lên thành cốc , trầm mặc chút, đột nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm ta, mở miệng câu đem ta đánh thức trong nháy mắt.

      :” Tốt lắm, tiếp đến chúng ta về chuyện hôn của hai ta.”

      Ta: “….”
      Thiện tai, ta tại phải gì đây ? “ Ngươi có lầm hay ”? “Như vậy có nhanh quá hay ”? Hay là “Ngươi cút nha”? Mặc kệ câu trả lời là thế nào, giống như đối với nam nhân vừa mới nhận thức đến nửa giờ này, lực sát thương vẫn chưa đủ lớn.

      biết nên dùng cái dạng gì biểu tình để đối mặt với , ta đành đưa lên cái mặt chút thay đổi, than thở : “ Đầu óc có vấn đề cũng đừng nên chạy xem mặt chứ…”

      lúc này chính là uống cà phê, nghe được những lời này của ta, phi thường bất hạnh sặc cái, thế là ho khan cách kịch liệt. lấy ra khăn tay lau khóe miệng, u oán nhìn ta liếc mắt cái, muốn cũng xong , bởi vì vẫn còn ho.

      Ta thân vui sướng khi người gặp họa, muốn câu .” Giả được thân sĩ đừng có giả”, bất quá nhìn đến hơi hơi nhướn mi cùng với ánh mắt trở nên sắc bén kia, ta nháy mắt đem lời muốn nuốt xuống…. Có thể lý giải như vậy, bản chất ta vốn rất thiện lương, thích lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn .

      ho xong, đột nhiên nghiêm trang :”Ta biết ngươi cũng muốn kết hôn.”

      Những lời này làm cho ta kinh ngạc, thứ nhất, biết ta “ muốn kết hôn”, làm sao mà biết được? Tạm thời vẫn là đoán …. Thứ hai biết ta “cũng” muốn kết hôn, như vậy trừ ta ra còn có người nào muốn kết hôn đây “ Người này hẳn là , bằng cũng cùng ta như vậy làm gì.



      Ân, người này khẳng định là cũng giống ta, bị người nhà bức hôn !

      Tốt lắm, chúng ta đều bị bức hôn.

      Nghĩ đến đây tâm lý của ta thoải mái. Giống như là nhìn bản thân mình lúc chịu khổ quả thực rất khó chịu ủy khuất, nhưng là lúc nhìn đến người khác chịu khổ giống như mình, bụng dạ lại thấy thoải mái hơn (!). Hơn nữa người kia so với bản thân ta điều kiện còn cao hơn biết bao nhiêu lần, tỷ như vị trước mặt này. Ta tuy là là thành phần đô thị ngụy tri thức nghề nghiệp , nhưng là khả năng nhìn người cũng có chút.. Giống như người này, quần áo, cách năng, cử chỉ, chỉ chút cũng có thể nhìn ra xuất thân gia giáo , cũng có địa vị trong xã hội. Cho dù ngụy trang, phiến tử* này cũng là có tiền đồ , giống như ta cả ngày chỉ quan tâm cơm áo gạo tiền.

      *kẻ lừa đảo

      Tâm lý của ta cởi mở hẳn lên, vì thế hướng dũng cảm cười cười : “ Cùng là người lưu lạc thiên nhai cả.”

      cũng nhận ý tốt của ta, chỉ thản nhiên : “ Dù sao hai chúng ta cũng muốn kết hôn, sau khi kết hôn có thể tự sống cuộc sống của mình, phiền nhiều lẫn nhau, hề vướng bận,” Dừng chút, lại thêm,”Bao gồm cả vấn đề nam nữ.”
      Người như vậy là hiếm thấy, xem ra là có ý trung nhân, mà gia đình lại cực lực phản đối cùng người kia ở chung chỗ. Trong lòng ta dùng tốc độ nhanh nhất vẽ ra cái chuyện tình thê thê thảm thảm cẩu huyết xưa như Trái đất, tự cảm động phen, sau đó hề kiêng nể gì dõi theo , cười cười : “Ngươi sợ ta thấy sắc quên nghĩa, quyến rũ ngươi ?” đến những lời này, đáy lòng ta mơ hồ có chút đau .

      dùng loại ánh mắt hoài nghi đánh giá ta, cái thể loại dò xét này, là trắng trợn mà, hoài nghi phần cứng phương tiện của nữ nhân. Ta nổi giận a, ngẩng đầu ưỡn ngực trừng lại , bà đây là mỹ nữ nha!!!
      rốt cục đem ánh mắt dời , ngay tại lúc ta nghĩ chịu thỏa hiệp thừa nhận “thực lực” của mình, thản nhiên khẽ mở bạc thần, lại lần nữa đánh văng ta.
      :

      - Ta là gay.

      :”Ta là gay.”



      Lần này đến phiên ta ho khan.



      hảo tâm đưa khăn tay cho ta, ta vươn móng vuốt chụp lấy, đằng tự lấy khăn tay che miệng lại, đằng trợn mắt nhìn .

      Bản thân là gay còn tìm nữ nhân xem mặt =___=‴ ?



      Cảm xúc của tựa hồ được tốt cho lắm, mắt lạnh nhìn ta, lời nào,

      Ta nghĩ đại khái là hiều lầm, vì thế tốt bụng giải thích, :”Ta cũng có ý kì thị gay, chính là, ách, có hơi kinh hoàng, dù sao các ngươi cũng là số ít giống, khụ khụ, số ít người, cho nên mới thấy có điểm kinh ngạc cũng là có thể lý giải..” là cái gay đầu tiên mà ta gặp đời, ít nhất là người thứ nhất ta biết là gay gay,…từ này như thế nào lại khó đọc như vậy….



      gọi phục vụ tính tiền, sau đó vẫn thản nhiên như cũ, trọng giọng mang theo vài phần băng lãnh : “ Nếu Quan tiểu thư nguyện ý kết hôn, như vậy chúng ta cần ở đây lãng phí thời gian, tái kiến.”



      “Đứng lại.” Ta ở phía sau gọi với lại.



      Thân hình dừng lại, cũng quay đầu lại.



      Ta thanh thanh cổ họng, mưu đồ làm cho bản thân khí tràng cường đại lên chút : “ Chúng ta khi nào đăng ký?”



      chậm rãi xoay người, động tác kia, chậc chậc, người máy hơn. Đến lúc nhìn thấy khuôn mặt phức tạp hay thay đổi kia, lòng ta đặc biệt vui vẻ, vì thế nhe răng hướng nặn ra nụ cười.



      …..





      Ta họ Quan, gọi là Quan Tiểu Yến. Tuy rằng ta sinh ra trong gia đình công nông giai cấp bình thường, nhưng qua vài năm bị chủ trương tôn thờ đồng tiền cùng thói quan liêu độc hại nhúng chàm, ta đặc biệt thích người khác gọi ta là Quan tiểu thư, dù thế nào nữa, cũng khí thế !





      Ta năm nay hai mươi bảy tuổi, thuộc loại hoa tàn mà trái cây còn chưa có kết. Ta còn là cái lão xử nữ, khụ khụ, tuy rằng ta rất muốn vứt cái mũ này , nhưng mà vẫn có thời cơ thuận lợi. Thời điểm lúc ta mười tám tuổi, ta lấy xử nữ làm vinh, lấy còn xử nữ làm thẹn, mà tại….Tuy rằng ta có lấy xử nữ làm thẹn , nhựng thực lòng mà đây cũng chẳng phải chuyện vinh quang gì .





      Vốn cuộc sống của ta yên ổn trôi qua, nam nhân với ta, là cái có cũng được mà có cũng sao. Nhưng là theo tuổi tác của ta ngày tăng, lão mẹ nhiệt tình nhiệt huyết của ta rốt cuộc cũng ngồi yên, mỗi ngày hai mắt đẫm lệ lưng tròng ở trước mặt ta náo loạn, tự mình biên diễn khuê nữ ngươi ngày kết hôn, mẹ của người cũng ngày ăn ngon ngủ yên. Tuy rằng ta thực hoài nghi nước mắt của bà từ đâu mà chảy ra, nhưng là nghĩ đến việc cả ngày bị lão thái thái đuổi theo kể khổ cũng phải là biện pháp tốt, ta lòng quyết tâm, quyết định đem chính mình gả ra ngoài cho xong.







      Dù sao lập gia đình với ta mà , cũng là chuyện có cũng được mà có cũng chẳng sao.



      Cho dù lấy chồng , cũng nên giả bộ hẹn hò làm quen gì đó, giảm bớt bệnh trạng của lão thái thái kia chút, ít nhất là bớt được tiền mua thuốc mắt [ :)) ta ngất với tư duy của chị này]



      Trước đó ở mạng ta có nhìn thấy cái thiệp thân cận của nam nhân, cái thiệp thân cận này độc đáo, nội dung chủ yếu là đống câu trắc nghiệm, nhận lời mời, sao , nhóm người thân cận làm cái đề trắc nghiệm, sau đó được chọn lựa sắp xếp gửi đến địa chỉ mail quy định, sau đó chờ đối phương liên hệ. Ta tuy rằng cảm thấy tìm nam nhân kiểu này vô phương, bất quá đối với đề mục này cảm thấy có chút hứng thú, vì thế cũng chạy vào giúp vui chút, sau đó gửi , rồi đem chuyện này quên sạch.



      Sau đó ta lại thường cũng mấy nam nhân xa lạ xem mặt thân cận, thuận tiện thí nghiệm chút trình độ “chống sét” của đối phương, cuộc sống cũng là tràn ngập lạc thú.



      Cho đến ngày hôm qua, ta nhận được điện thoại, báo ta biết có thể phỏng vấn, à , gặp mặt.



      Lúc này ta ngay cả tên của đối phương đều quên, thể lôi bái thiệp kia ra nhìn lại chút.



      Tính danh: Giang Ly

      Tuổi: 30

      Công tác: Kỹ sư..

      Cách thức liên hệ là địa chỉ cái hòm thư, cũng chính là cái hòm thư hồi báo kia.



      Trừ tên ra, ta cũng biết thêm được thông tin gì, xác thực mà , ta cũng chẳng có gì muốn biết, dù sao mạng tràn lan tin tức giả dối, hết thảy cứ đợi gặp mặt rồi biết.



      Ta thừa nhận ta rất nhàm chán, xem mặt vừa lúc có thể giết thời gian. Bởi vậy chỉ cần có thể giữ gìn khác biệt trong khoảng giữa hai thế hệ , ta đây mặc kệ ngươi làm gì.



      Đương nhiên, ta cũng phải mỗi lần hẹn đều chấp nhận, cái chinh là tiểu tử gọi điện thoại cho ta kia, thanh rất êm tai, vì thế nên ta tới.



      Thế nên hôm nay còn có trận dở khóc dở cười như thế này.



      Sau đó còn có cái kết cục lại càng làm cho người ta dở khóc dở cười hơn.



      ….





      Lúc này cái tên kia chính là khó hiểu nhìn ta, cẩn thận hỏi : “ Ngươi xác định?”



      Ta nhún nhún vai, hỏi ngược lại: “ Đây chẳng phải là kết quả mà ngươi muốn sao?”



      “Nhưng là, ta cái gì cũng thể cho ngươi.” Nhìn ra được, cũng coi như là người biết đạo lý, tuy rằng nhìn ánh mắt ta cũng đọc ra được thích ta cho lắm.



      Ta sao cả, : “Ta cũng muốn có của ngươi cái gì. Dù sao kết hôn với ai đều sao cả, ngươi đúng, chúng ta sau khi kết hôn có thể phiền nhiễu lân xnhau, hơn nữa ta còn miễn phải sinh con phiền toái.” Lòng ta vẫn luôn tồn tại cái ý niệm trong đầu, đứa chính là chủ nợ của cha mẹ, có con rồi, đời này cũng đừng nghĩ tới an tâm.



      do dự chút, : “ Đứa chúng ta có thể tìm người mang bầu thay.”



      Ta gật đầu tỏ vẻ đồng ý: “ Vậy ngươi tìm người khác, ta chỉ phụ trách làm mẹ kế.” Mẹ kế chính là lúc tâm tình tốt có thể ngược đãi đứa , ta tà ác nghĩ.



      nhất thời cũng biết gì cho phải, nhưng ta cũng nhìn ra mặt thần sắc bất mãn. Vì thế ta lại lỗi thời hỏi câu:” Lấy điều kiện của ngươi, muốn kết hôn với cái con rối lão bà cũng khó , huống hồ nay cũng có nhiều người gọi là hủ nữ, rất là nguyện ý gả cho gay.” Ta phải hủ nữ, cái này cũng là ta nghe thôi.



      càng thêm bất mãn ném cho ta cái liếc mắt, nhíu mày đáp: “ Ta chỉ là bớt ít phiền toái.”



      Như thế nào mà bớt ít phiền toái? Kia đương nhiên là tìm người quen biết cưới về, như vậy mới khiến chuyện này làm bằng hữu thân ái của đau lòng ? Ta tự cho mình thông minh nghĩ như vậy. Hơn nữa hủ nữ đối với gay nhiệt tình tựa hồ như rất cuồng nhiệt, bọn họ… hẳn là muốn bị nữ nhân quấy rầy ?



      Nhưng là ta lại có ít vấn đề hiểu : “Vậy ngươi có thể tìm nữ đồng tính luyến ái a, như vậy là cách bảo vệ môi trường an toàn nhất. “



      Hăn thâm ý sâu sắc nhìn ta liếc mắt cái , đáp: “ Ngươi làm cái trắc nghiệm kia, kết quả chính là ngươi rất có khuynh hướng đồng tính luyến ái.”



      Ta: “….”





      Cái trắc nghiệm tâm lý chó má !





      Bất quá trước đây, bắt đầu từ khi hai mươi ba tuổi, ta cho tới bây giờ cũng cho rằng nam nhân là đáng tin cậy, cùng với như vậy, chẳng bằng tìm nam nhân có mục đích giống với mình, như vậy cũng có thể đoạn tuyệt hy vọng của bản thân đối với nam nhân. Ta cảm thấy ý tưởng của thực là thông minh đến cực điểm nha.



      Lúc này, Giang Ly dùng tay phải đưa hai ngón tay vuốt cằm trầm tư trong chốc lát, : “Chúng ta hôm nay liền kết hôn .” Ngữ khí kia, tựa như “Hai ta hôm nay ăn bữa cơm ” giống nhau thoải mái.



      Vì thế ta cũng chỉ rất thoải mái mà đáp :” Hảo.” Ngữ khí so với ăn cơm còn thoải mái hơn.

    3. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 2: Giang Ly, là cái tên biến thái !



      Hôm nay là thứ tư. Phía trước qua, ta gần đây từ chức ở nhà, lúc rảnh rỗi nhàm chán xem mặt giết thời gian. Bởi vậy ta hôm nay cần làm. Chỉ là biết Giang Ly vì sao cùng làm, chẳng lẽ cũng thất nghiệp ?!



      Phong tao BMW đường hất bụi, đỗ ở phía dưới tiểu khu nhà chúng ta. Ta Giang Ly ở trong xe chờ, mình huỳnh huỵch chạy lên lấy sổ hộ khẩu. Hôm nay mẹ ta bệnh viện thăm người dì của ta, bởi vậy ta cũng thừa cơ mà nắm lấy. Cũng phải ta sợ mẹ ta phản đối hôn , lão thái thái kia, chỉ ước gì ta có người cưới, phỏng chừng Trư Bát Giới đến cầu hôn bà cũng rất kích động mà đem ta đóng gói tống xuất . Mấu chốt vấn đề là, người cao tuổi các ngươi đều biết rồi đấy, biết cũng từng xem qua TV qua tiểu thuyết . Người già có cái “đặc sắc” đó chính là dong dài, nhất là lão niên nữ nhân. Mẹ ta nếu biết ta có ý trung nhân [khụ khụ, Giang Ly coi như làm “ý trung nhân” của ta ], nhất định đoàn kết đứng lên cùng các di di, thẩm thẩm, đủ loại thân thích họ hàng đối với vị nam nhân xui xẻo kia xoay đủ ba trăm sáu mươi độ toàn phương vị, có góc chết mà đánh giá, đến lúc đó còn chưa biết kết cục ra sao, trước tiên đem người ta bức điên rồi, thế tốt .





      Vì thế lúc này, ta nghênh ngang vào phòng ngủ chung của hai mẹ con [ta dám ngủ mình, -___-“], mở ngăn tủ, rốt cuộc đem ra đống giấy tờ đủ loại. Cùng bị lôi ra còn có bằng tốt nghiệp của ta qua mấy năm, cùng với các loại thiên kì bách quái giấy chứng nhận, thậm chí cả giấy khen thi đọc của ta hồi tiểu học cũng ở trong đó. Mẹ ta cứ như vậy, là bị giấy chứng nhận mê hoặc, ở trong mắt bà, phỏng chừng hộ khẩu vốn cũng coi như cái giấy chứng nhận ,oạch. Chính là đống linh tình này, duy nhất có năm đó giấy chứng nhận ly hôn của bà với cha ta, nghĩ đên đây ta khỏi thấy đau xót, thổn thức trong chốc lát. Mãi cho đến khi tiếng chuông di động vang lên, nhắn dùm Giang Ly tiểu bằng hữu vô cùng kiên nhẫn ở dưới lầu, ta mới lung tung thu thập chút, mang theo hộ khẩu lao xuống lầu.





      Giang Ly vỗ vỗ tay lái, trong giọng có chút châm chọc: “Hộ khẩu nhà các người giấu kỹ quá đấy.”



      “Quá khen quá khen,” Ta đem sổ hộ khẩu nhét vào trong túi, lau mồ hôi, , “Tốt rồi, tới phiên ngươi…Nhà ngươi ở đâu ?”



      Giang Ly hề chớp mắt khởi động xe : “ cần, ta mang theo.”



      Ta: “…..”



      Thiện tai, tiểu tử này phải luôn mang theo hộ khẩu xem mặt đấy chứ ?



      đúng là kẻ kì lạ nha….



      ……



      Hôm nay người đăng kí nhiều lắm, vì thế quá trình chúng ta kết hôn chứng thực tiến hành thuận lợi. Thời điểm nộp tiền, Giang Ly rút tiền trong ví, ta nhanh chóng lên trước hé ra mười nguyên tiền mệnh giá cao, hắc hắc cười : “Lần này, lần này ta mời khách .” Giữa trưa cơm là ngươi mời, a thể trắng trợn chiếm tiện nghi của người phải ?



      Nhân viên công tác nhìn Giang Ly, phỏng chừng là chiếu cố đến nam nhân tôn nghiêm, có nhận mười nguyên tiền mệnh giá cao của ta. Ai ngờ, Giang Ly lại vung tay áo khoát tay chặn lại, : “ Quên , dù sao về sau đều là người nhà.”



      Nhân viên công tác thấp giọng “Xuy” tiếng tỏ vẻ khinh bỉ của bản thân đối với những kẻ ăn cơm mềm*. Ta đứng phía trước, may mắn nghe được, biết đằng sau Giang Ly có nghe thấy hay . Giang Ly a, thực xin lỗi, ngươi để cho lão nương phô trương như vậy lần …..

      *bám váy vợ



      Rất nhiều năm sau, trước mặt tiểu hài tử xấu xa họ Giang đối với người nào đó rất mù quáng sùng bái, ta oán hận giáo dục : Ba ngươi có cái gì đặc biệt hơn người, lúc kết hôn còn để ta mời khách……





      Sau khi từ chỗ hôn chứng ra , ta hít sâu hơi, lầm bầm :” Thoát khỏi kết hôn, lại thoát khỏi độc thân, này vòng trònn thỏa mãn kết cục a a a a a a a……..”



      Giang Ly hèn mọn liếc ta cái, chút lưu tình : “ Ngươi cái kỳ quái nữ nhân.”



      Ta thoải mái cười: “ Quá khen quá khen, ít nhất ta vác sổ hộ khẩu xem mặt.”



      Giang Ly cũng phản bác lại ta, xoay người lái xe, vừa xừa : “ Hôn lễ của chúng ta là thể tránh khỏi, ngươi nên chuẩn bị sẵn sàng.”



      Nhìn ra được đối với hôn lễ chẳng mặn mà gì, nhưng là khẳng định dám cãi lại mệnh lệnh của những người khác. Có thể khiến con của mình biến thành thể làm gì được như vậy, thế giới này trừ bỏ sinh vật có tên “Mụ mụ” ra, ta nghĩ ra có cái thứ hai.



      Ngất, ta bắt đầu nghĩ đến mẹ ta. tại có phải hay nên cho bà biết ta kết hôn ? Quên , có thể né lúc nào hay lúc đấy. Trái phải tránh được trận mưa rền gió dữ. Giang Ly tiểu bằng hữu, lão tử là chịu áp lực cực lớn để cùng ngươi kết hôn a ?



      Giang Ly hỏi ta có cần đưa về nhà hay , ta khoát tay cần, ta về nhà luôn.



      Vì thế thực dứt khoát tiến vào trong xe, nhanh như chớp phóng .



      Kháo, tên này chính là qua sông đánh gãy cầu !



      Cứ như vậy, hai người đều tự đem sổ hộ khẩu, sạch trôi chảy về tìm mẹ ta về nhà ta…. Đương nhiên, ta trở về nhà, cũng tìm mẹ , chỉ là so sánh mà thôi, hắc hắc..

      Ta lấy di động , gửi tin nhắn cho Hạp tử.

      Hạp tử đại danh gọi là Hà Tư, ở cách vách nhà ta. Ta biết nàng từ hồi còn mặc yếm [ Hạp tử vẫn đinh ninh rằng từ lúc ở trong bụng mẹ nàng biết ta, haizzzz ] Hai đứa từ tiểu học cho đến trung học, đều học chung lớp, đến lúc vào đại học, trường của cả hai cũng ngay sát nhau. Ta nếu là nam, sớm cùng nàng thành đôi “thanh mai trúc mã”.

      Hạp tử giờ trong giờ làm việc, thể tiếp điện thoại, vì thế ta nhắn cho nàng : Tình à, ta kết hôn.

      Chưa đến phút đồng hồ, Hạp tử gọi lại :” Tiểu quan* [nàng luôn gọi ta như vậy, ngất~], ngươi muốn kết hôn ? Như thế nào trước đây thấy nhắc tới…..”

      Ta ngắt lời nàng: “ lại cho đúng ! phải muốn kết hôn, là kết hôn, chú ý từ ngữ !”

      *Tiểu quan = cách xưng hô với các nam sủng, các nàng tự hiểu nha http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin.gif

      Đầu bên kia như bị sét đánh, lâu thấy đáp lại. Ta thực vừa lòng với phản ứng này, nghĩ thầm nếu thường xuyên đem việc kết hôn dọa Hạp tử, cuộc sống cũng tràn ngập lạc thú =^__^=

      Lúc này Hạp Tử bên kia rốt cục cũng sống lại, đánh ực tiếng hét lên : “Ngươi cái gì, ngươi kết hôn ?”

      Ta thiếu chút nữa đánh rớt cái di động, toát mồ hôi, sức bộc phát của Hạp tử này, rất rung động, chất giọng này, nếu mà làm nghề cổ vũ, hơi bị có tiền đồ nha.

      Sau đó, Hạp tử cho ta biết, lúc ấy nàng họp, vì thế chui xuống gầm bàn để gọi điện thoại, cũng thành công đem ánh mắt mọi người cùng quản lý hướng về phía nàng luôn… ( :)) )

      Lẩu cay loại mỹ thực hiếm có, vừa ngon lại tiện lợi, nếu phải mời khách, ngươi có ăn no vỡ bụng ta cũng phá sản, thế mới tuyệt làm sao. Lúc Hạp tử lấy tốc độ xe lửa chạy đến quán lẩu, ta cắn sâu nấm, lúc nhìn thấy nàng, bên giơ cánh tay với lấy cải trắng tiếp đón nàng ngồi xuống, bên hướng nàng đưa ra cái “ có lỗi, ta tại thể chuyện” mỉm cười.

      Hạp tử trực tiếp xách cổ ta, đem ta từ chỗ ngồi kéo lên, bên kéo, bên quát:”Quan Tiểu Yến, ngươi ràng cho ta, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì !”

      Chất giọng tuyệt vời vô cùng triển vọng, thu hút vô số ánh mắt của người qua đường.

      Ta bình tĩnh bỏ lại cải trắng cùng với nấm kim, lấy khăn tay lau mồm sau đó kéo nàng ngồi xuống, Ta kéo tay Hạp tử, dùng giọng vô cùng thấm thía : “ Thanh niên a, tinh thần đương đầu của ngươi còn chưa đủ mạnh a.”

      Hạp tử lúc này căn bản có tâm trạng theo ta đùa giỡn :“ Đừng có mà linh tinh! Ta hiểu được, ngươi tại sao chưa tiếng nào kết hôn? Ta từ trong bụng mẹ quen biết người, ngay cả ngươi có bạn trai lúc nào cũng biết !”

      Ta cười : “ Ai kết hôn nhất định phải có bạn trai ?”

      Hạp Tử nghe chỉ thấy mạc danh kỳ diệu : “ Ngươi lại từ đầu chí cuối xem nào, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì !”

      Ta thanh thanh cổ họng, chuyển thành loại giọng điệu cổ xưa : “ tháng trước, vào đêm nguyệt hắc phong cao…..”

      Còn chưa có tiếp tục, đầu liền bị Hạp tử cốc cho cái : “ Ngươi thành vào điểm chính cho ta!”

      Kỳ ta cũng đâu gì sai, đây vốn chính là do cái thiệp tìm bạn trăm năm từ tháng trước mà dẫn đến hôn nhân. Vì thế ta phi thường thành đem tình từ đầu chí cuối kể cho Hạp tử, đương nhiên, đến đoạn Giang Ly là gay ta lược bỏ. Tuy rằng ta cùng Hạp tử giao tình vô cùng thân thiết, nhưng là chuyện này dù sao cũng liên quan đến riêng tư của người khác, ta cũng phải người biết chừng mực.Ta chỉ cho nàng, ta với Giang Ly thuộc loại nhất kiến chung tình rời nửa bước [ tự mình nôn trước tiên].

      Hạp tử nghe xong lời ta , mở to hai mắt - thể – tin nhìn ta, sỡ hãi than tiếng:“Các ngươi lần đầu tiên gặp mặt liền kết hôn ?”

      Ta gật đầu, ở trong xã hội đề cao hiệu suất mà , tốc độ chính là vũ khí.

      Hạp tử lắc đầu, bất an : “ Ngươi qua xem chuyện hôn nhân rồi!”

      Ta ủy khuất nhìn nàng: “Chúng ta nhất kiến chung tình thôi….” Kháo, tự mình làm mình nổi da gà, Kỳ ta định là, hôn nhân đối với ta, chính là trò đùa,,,

      Hạp tử ràng tin lời ta : “ Nhất kiến chung tình cũng thể thiếu lý trí như vậy . Mọi người đều , kết hôn là chuyện của hai gia đình chứ phải riêng hai người, ngươi bây giờ ngay cả lai lịch của cũng biết, cùng đăng kí, ngươi, ngươi là bị tình làm cho mê muội rồi….”

      Ta cúi đầu mặc niệm : Ta là bị mẹ ta khóc làm cho mê muội a.

      Hạp tử kéo ta :” Giấy kết hôn đâu cho ta xem. “

      Ta ngoan ngoãn dâng lên.

      Hạp tử nhìn ảnh chụp trong giấy kết hôn, đánh giá phen, gật đầu : “ Bề ngoài tệ. cao bao nhiêu ?”

      Ta lắc đầu: “ biết, đại khái hơn ta cái đầu.”

      Hạp tử lại gật gật đầu, tiếp tục thẩm vấn : “ Làm nghề gì ?”

      Ta: “ biết, nghe là làm kỹ sư.” Sau này mới biết, kỹ sư cái đầu á…..

      Hạp tử : “ Kỹ sư cũng có loại này loại kia, tên kia hay là tính đục nước béo cò ? xe gì ?”

      Ta: “ BMWs, cụ thể loại gì .” Là nhìn mới đúng. xe gì có liên quan gì tới ta. Ba chữ “Cấm sờ ta”* kia …cũng là cẩn thận lọt vào mắt ta thôi.

      *BMW = Bie ma wo~=Biệt Mạc Ngã = Cấm sờ ta

      Hạp tử: “ Hay là thuê đến ?”

      Ta : “……” Hạp Tử, tư duy của ngươi là sâu sắc !!!

      Hạp tử đem giấy kết hôn trả cho ta, thâm ý sâu sa ; “ Tiểu Quan, ngươi đừng trách ta nhiều chuyện. ta là sợ ngươi bị kẻ khác lừa, thời buổi bây giờ, lừa đảo dạng gì cũng có.”

      Ta: “ Ngươi sửa lại cách xưng hô, ta trách ngươi.”

      câu ra khiến Hạp tử trợn mắt.

      Ta chỉ đành mạo hiểm đem bát miến bốc hơi đưa lên mắt hun chút, sau đó dụi mắt : “Hạp tử, ngươi yên tâm, ta biết ngươi muốn tốt cho ta.”

      Hạp tử mắt hơi đỏ lên, vỗ vỗ bả vai ta…..Nàng rất thích cái trò này..

      Ta vừa định mở miệng, ngờ rằng nước mắt thực chảy ra: “ Nhiều năm như vậy, ta…..” Ta thèm vào, diễn mãi thành quen, ta cũng chịu thua kém.

      Hạp tử nắm lấy tay ta, nghẹn ngào : “ cần gì nữa, nếu dám xử tệ với ngươi, đại tỷ đây tước đầu .”

      Ta cũng biết làm sao, nước mắt tự nhiên rơi lã chã, muốn nín cũng được. Hôm nay bát miến này thế nào lại lợi hại như vậy, giống như dùng toàn ớt để làm vậy ?

      Vốn hôm nay là ngày tốt lão nương đăng ký kết hôn, hai đứa ngốc thế nào lại cùng nhau ngồi ôm đầu khóc lóc ?! Thiện tai !

    4. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 3: Mẹ ta cũng là nghiệt.



      Bữa lẩu lần được ta cùng Hạp tử ăn thành “ Hội nghị tưởng nhớ lại tình bạn hữu nghị của Hà Tư và Quan Tiểu Yến” , hai đứa lúc khóc lúc cười, còn bới móc thói xấu của nhau, bên còn uống bia, mãi cho đến khi chủ quán đến giục mới lưu luyến rời tính tiền chạy lấy người.



      Lúc ấy ta liền cảm khái, hai chúng ta mới quen biết hơn hai mươi năm, lúc vạch trầnnhau còn có thể vạch trần đến tận đêm hôm khuya khoắt, như vậy chờ đến lúc chúng ta nhận thức năm mươi sáu mươi năm, chẳng phải mất ba ngày ba đêm ? Ngẫm lại còn thấy kinh.



      Ta đem ý tưởng vừa rồi với Hạp tử, ai ngờ nàng đại chưởng vung lên, mồm miệng ngớt : “ Ngươi kết hôn, còn thời gian đâu mà cùng ta luyên thuyên ? Nếu vạch trần cũng phải từ Bảo Mã* ca ca của ngươi đến tố giác a….”

      *Bảo Mã = BMW



      gọi là Bảo Mã, tên là Giang Ly.” Ta rất thương cảm mà sửa lại, tuy rằng tên này so với Bảo Mã cũng hay hơn là mấy, cũng hay nhìn thấy trong mấy bộ huyễn huyễn tiểu thuyết ta thường xem.



      Lúc này Hạp tử lại nổi hứng thi nhân, đón gió đêm hô lớn : “ Hỗ giang ly dữ tịch chi hề. Nhẫn thu lan dĩ vi bội * , tên rất hay, tên rất hay!”

      *Hai câu thơ trong bài Ly Tao – Khuất Nguyên



      Quả nhiên rượu vào lời ra, ta sớm nhìn ra, bên trong Hạp tử kỳ thực là vị tao mặc thi nhân, bằng cũng đứng trước gió mà đọc diễn cảm Ly Tao.



      Vì thế ta chọc chọc bộ ngực của nàng, khinh thường : “ Thế tại sao gọi là Thu lan ? Tên rất cao nhã !”



      “Thu Lan là tên của nữ.”



      Ta vừa định khích lệ Hạp tử coi như ngươi còn tỉnh táo, lại đột nhiên phát ra người vừa ….là đàn ông ?



      Ta vội vàng quay đầu, chỉ thấy vị nam tính nhân loại đứng phía sau chúng ta. dưới ánh đèn đường , cúi đầu nhìn chúng ta. Ánh sáng từ sau lưng hắt lại, cho nên mặt lắm, nhưng ta còn có thể nhìn ra, chính là….Giang Ly?!



      Thèm vào, lão nương uống rượu nha….



      Ta nheo nheo mắt, nhìn kỹ lại , đúng vậy, chính là Giang Ly.



      Vì thế ta ngại ngúng giơ tay chào nhìn , : “ là khéo…”



      tới, ánh mắt cố ý vô tình đảo qua ngón tay vừa chọc chọc Hạp Tử , mặn nhạt :” ra ngươi quả nhiên có khẩu vị này, trách được nhanh như vậy đáp ứng cùng ta kết hôn.” Gay với Les, đúng là tuyệt phối.



      Ta lần nữa nhìn kỹ Hạp tử D-cup*, lắc đầu : “ Ta có khẩu vị nặng như vậy, ha ha….”

      *size áo ngực, D- cup thuộc dạng siêu khủng O___o



      Giang Ly nhìn Hạp tử say bất tỉnh nhân trong lòng ta, : “ Ta đưa các ngươi về.” Ngữ khí đầy tính khẳng định, cái loại cho người khác cãi lời này. Ta thán, nam nhân này….có điểm cường thế…ách….



      Cũng đúng lúc, bớt được tiền xe, dù sao cũng là lão công của ta, nên trưng dụng trưng dụng. Ta vừa định khách sáo chút cho có lệ, thấy Giang Ly quay lại người phía sau : “ Ngươi tự mình trở về trước .”



      Lúc này ta mới chú ý tới, phía sau ra còn có người. Ta rướn cổ qua nhìn xem, lập tức mở to hai mắt nên lời…



      Dựa vào cái gì dựa vào cái gì, ông trời rất công bằng!!!!!!!!!!



      Vì sao vị tiểu huynh đệ này, bộ dạng so với ta còn xinh đẹp hơn a a a a a ……



      Kìa, đôi mi xinh đẹp, kia, đôi thủy mâu vừa to vừa linh động, còn có đôi môi kia làm cho người ta vừa thấy muốn cắn ngụm, hơn nữa da thịt có chút tỳ vết nào….Nếu biết Giang Ly là gay, ta nhất định nghĩ người này hẳn là nữ giả nam trang….



      Giang Ly đại khái là hiểu lầm ta, lúc này lạnh lùng, mang theo khẩu khí có điểm khinh thường với ta: “ Ngươi thực ra là sống chín sợ, nam nữ đều ăn ?”



      Ta mới thấy chính mình luống cuống, vì thế xấu hổ ho tiếng, cười : “ Ha ha ha,làm sao làm sao, ta làm sao dám có ý gì với người của ngươi,…..Cái kia, nếu ngươi có hẹn, chúng ta đây nên quấy rầy….”



      Lời còn chưa dứt, bị Giang Ly đánh gãy: “ thôi, đàn bà lúc nào cũng dông dài.”



      Ta kéo Hạp Tử theo sau Giang Ly, thoáng quay đầu nhìn tiểu mĩ nam kia cái, mặc dù có cách khoảng xa nhìn biểu tình của lúc này, nhưng cảm giác cuối cùng của ta là đôi ánh mắt nóng rực cùng với, thù địch ?



      Thế giới này có vẻ hỗn loạn, ta nghĩ kẻ ngàn chén say ta đây, hôm này, có chút say rồi.


      Hạp tử lúc này say đến thần trí , người vật lẫn lộn, nhưng còn quên dọa ta phen, Nàng ngồi ghế sau, dựa vào vai ta, rầm rì : “ Gọi Bào Mã ca ca nhà ngươi đến đón chúng ta nha, các ngươi phải kết hôn sao….”

      Giang Ly giọng điệu ổn chút nào: “Bảo Mã ca ca ? Ngươi giới thiệu ta cho nàng như vậy ?

      Ta gãi gãi đầu ngây ngô cười ha ha : “ Là nàng vô tự thông*.”

      *tự học mà thành.



      Hạp tử vẫn tiếp tục thủ thỉ : “ Các ngươi phải nhất kiến chung tình sao?”



      Giang Ly trào phúng : “Nhất kiến chung tình ?”



      Ta tiếp tục giả ngu : “Nàng tự học thành tài.” Như thế nào, chẳng lẽ ta lại cho nàng ấy, ngươi là đồng tính luyến ái ?



      Hạp tử cả người mềm nhũn ngã sấp xuống sàn, ta kéo nàng đứng lên, tựa vào vai ta, nàng lại rất ràng [chú ý từ này, ta thực buồn bực], nàng : “ nếu dám đối với ngươi tốt, ta liền thiến !”



      Giang Ly tựa hồ tức quá, “vui vẻ” : “Thiến ta ?”



      Ta nhắm mắt dưỡng thần, che chắn tất cả sóng .



      Cuối cùng, trong lúc Hạp tử tiếp tục hồ ngôn loạn ngũ, Giang Ly nhất châm kiến huyết * tổng kết ra câu : “Vật họp theo loài.”



      *đại khái là phát chết tươi :))



      Đợi nửa ngày, có nghe thấy đến câu “Người phân theo đàn”. Ta bình tĩnh, ta nổi giận !



      Bởi vì lúc ta giận bình tĩnh, cho nên ta cái gì cũng , tựa vào xe tiếp tục giả câm điếc.



      Ta cuối cùng tổng kết chút ấn tượng về ta trong mắt của Giang Ly.



      Đầu tiên, đứng đắn ? Gặp mặt lần đầu tiên liền kết hôn. Thứ hai, nam nữ đều ăn ? Đùa giỡn với bạn thân của chính mình, còn đối với bạn thân của như hổ rình mồi, này cũng nghiệm chứng điểm thứ nhất. Thứ ba, thực tế ? Dùng “Bảo Mã ca ca” để giới thiệu về , đây cũng có thể nghiệm chứng điểm tiếp theo. Thứ tư , hư vinh ? Tự xưng với Giang Ly “nhất kiến chung tình”. Thứ năm, bưu hãn* ? quỷ dị ? cái này ta cũng chẳng thể lên được, dù sao chữ “Hoạn” này, ý nghĩa quá sâu xa mù mịt….

      *là “bựa” đó



      Bên trong xe khí nhất thời có chút xấu hổ, Hạp Tử tiếp tục hồ ngôn loạn ngữ, ta cùng Giang Ly cũng chuyện.



      Thoắt cái đến nhà của ta, Giang Ly đột nhiên hỏi : “Ngươi với nàng ở cùng chỗ ?” Vừa rồi Giang Ly hỏi nhà nàng ở chỗ nào, ta giống địa chỉ nhà ta, lúc ấy ánh mắt còn có chút quái dị.



      Ta lắc đầu giải thích: “ , chúng ta là hàng xóm.” xong, ta lại do dự chút, bổ sung thêm, “Ta phải lesbian”.



      …..

      —– ta phải lesbian phân cách tuyến ——



      Ta biết bình thường gay cũng thích tiếp xúc với nữ nhân nhiều, cho nên phi thường tốt bụng tỏ ra am hiểu cự tuyệt hảo ý giúp ta của Giang Ly, mình kéo Hạp Tử lên lầu. Cũng may nhà hai chúng ta đều ở lầu hai, khó khăn cho lắm.



      Lấy chìa khóa từ trong túi của Hạp Tử, ta nhanh chóng mở cửa, bật đèn, vào phòng ngủ, sau đó đem nàng bỏ lên giường. Cha mẹ của Hạp tử ở cùng với nàng, cách khác, lão bà hai mươi bảy tuổi này, thích sống yên tĩnh mình….. có cha mẹ bên mình cũng tốt, có thể muốn làm gì làm, uống rượu đến quá nửa đêm mới về nhà, mà ta đây… sao, dù sao đại tỷ đây cũng là người kết hôn, về sau lão thái thái kia coi như bó tay với ta, cũng thể thay con rể quản giáo ta ? Ta nghĩ đến đây, càng cảm thấy quyết định kết hôn của mình đúng là sáng suốt, dù sao sau khi cùng Giang Ly kết hôn ta thích về lúc nào về, đêm về nhà cũng xen vào.



      Ta rón rón rén rén về nhà, vốn tưởng rằng lão mẹ ngủ, ngờ ta vừa bước nhanh đến phòng khách được hai bước, tức bên trong đèn đuốc bỗng sáng trưng.



      Lão mẹ đứng ở cửa phòng ngủ, dùng vẻ mặt u oán nhìn ta, nhìn cho đến khi ngọn lửa áy náy trong lòng ta nhảy loạn lên, đến khi hận thể lập tức ôm lấy đùi mẹ ta khóc rống lên.



      Mẹ ta đợi ta mở miệng, tiên phát chế nhân*, dùng thê oán thanh : “Yến yến, ngươi sao có thể nhẫn tâm để mẹ trông nhà mình a ?”

      *đánh đòn phủ đầu



      Ta : “……”



      Khụ khụ, ngươi nhìn lầm, nhìn lầm !

      Đây chính là lão mẹ phong hoa tuyệt đại của ta, ta hơn hai mươi năm nay vẫn là cùng bà đấu trí so dũng khí đọ da mặt, dễ dàng gì…..



      Vì thế lúc này ta nuốt nuốt nước miếng, yếu ớt đáp trả lại câu : “ phải con trở về sao.”



      Lão mẹ nhất thời dùng năm mươi tuổi thân thể hai mươi tuổi thân thủ của bà nháy mặt lướt đến trước mặt ta, đem ta cao thấp phải trái ngửi chút, cau mày : “ Lại uống rượu ?”





      Ta rất thản nhiên phủ nhận: “ phải, là Hạp Tử, uống say như chết, con phải đưa nàng về.” Hạp tử, tỷ tỷ cam đoan, đây là lần cuối cùng bán đứng ngươi.



      Lão mẹ nhếch mắt cái tỏ vẻ xem thường tuyệt đối, tin chuyện ma quỷ của ta : “ Ta còn tưởng ngươi hẹn hò kia, nguyên lại là cùng Hạp Tử lêu lổng.”



      Ta chính nghĩa lẫm liệt sửa lại: “Mẹ, cùng Hạp Tử gọi là lêu lổng, cùng nam nhân ra ngoài kia mới gọi là lêu lổng.”



      Mẹ ta ngáp cái: “Ta đây càng hy vọng ngươi có thể cùng nam nhân ra ngoài lêu lổng vài lần.”



      Ta nhìn vẻ mặt mệt mỏi của lão mẹ, nghĩ xem tại nếu cho bà, có hay lực sát thương hơn chút ?



      Vì thế, ta lôi kéo mẹ ta ngồi xuống sô pha, uyển chuyển lấy từ trong túi ra vật đỏ thẫm kia, hai tay trình đến trước mặt mẹ ta : “Mẹ, cho mẹ xem cái này.”



      Mẹ ta đón lấy giấy chứng nhận kết hôn, bên lật bên oán giận: “Ngươi đứa này, như thế nào tùy tiện đem giấy kết hôn nhà người khác cầm ….Nếu chính mình ngươi cũng có cái …..” đến đây bỗng dưng im bặt.

    5. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      4. Là người con hiếu thảo.



      Mẹ ta đón lấy giấy chứng nhận kết hôn, bên lật giở bên oán giận: “Ngươi đứa này, như thế nào tùy tiện đem giấy kết hôn nhà người khác cầm ….Nếu chính mình ngươi cũng có cái …..” đến đây bỗng dưng im bặt.

      Ta cúi gắm mặt, dám nhìn bà…

      giây, hai giây…..

      Lão mẹ vẫn chậm chạp thấy có chút phản ứng gì, vì thế ta khẽ ngẩng đầu lên nhìn xem bà có phải bị kẻ nào điểm huyệt rồi hay , tại sao ngay cả tiếng kêu cũng có.

      Quả nhiên thần kinh của người già thể so với người trẻ tuổi a, rốt cuộc vẫn có điểm yếu ớt trì hoãn. Lúc ta ngẩng đầu lên, chỉ thấy bà cầm tờ giấy đỏ thẫm kia mà phát run, toàn thân dưới mỗi tế bào tựa hồ như đều run rẩy.

      Bà tốt xấu gì cũng là mẹ ruột của ta, nghĩ vậy nên ta thập phần hiếu thuận kéo kéo tay bà, vô lo vô nghĩ hỏi: “ Mẹ, mẹ phải quá mức vui vẻ nên thành như vậy ?”

      Lão mẹ rốt cục cũng phản ứng lại, cầm theo tờ bìa đỏ thẫm kia trực tiếp chụp lên đầu ta, hung tợn quát : “Ta phải mẹ ngươi!”

      Ta cầm lấy giấy chứng nhận kết hôn, chỉ chỉ vào ảnh chụp đó, dùng hết khả năng nịnh nọt : “Mẹ, mẹ xem, đây là con mẹ nha, đây là con rể mẹ nè, mẹ phải vẫn muốn đem con gả ra ngoài sao?”

      Lão mẹ chụp lấy tay ta, nước mắt bỗng lã chã rơi xuống. Ta ở bên nhìn mãi, nhìn thế là đủ rồi a, nước mắt của bà, như thế nào có thể rơi là rơi ngay được….

      Lúc này lão mẹ lấy tay áo của ta mà lau nước mắt, nức nở : “ Nhưng là ngươi cũng thể ngay cả báo trước cũng báo tiếng, vội đăng kí ? Còn ta là mẹ ngươi…..”

      Ta vỗ sau lưng bà, an ủi : “Con là nghĩ muốn cho mẹ niềm vui bất ngờ mà, ân ?”

      Mẹ ta về năng lực tiếp nhận cùng năng lực thích ứng, trong số những người ở độ tuổi như bà, phải là xem như xuất sắc, lúc này, bà thu nước mắt, lần nữa đoạt lấy giấy kết hôn, đem Giang Ly ảnh chụp đánh giá chút.

      Sau đó, lão mẹ đặt câu hỏi : “ cao bao nhiêu? Làm nghề gì ? xe gì ? Có nhà riêng chứ ?”

      Ta nhìn chằm chằm mẹ ta, phi thường nghiêm túc : “Mẹ, kỳ Hạp Tử mới là con đẻ của mẹ ?” (:)) )

      Ngay cả vấn đề hỏi cũng giống nhau.

      Mẹ ta cốc đầu ta cái, sốt ruột : “Nõi bậy bạ cái gì đó, mau trả lời !”

      Ta chỉ đem những gì cùng Hạp Tử qua buổi sáng lần nữa tua lại cho mẹ ta nghe.

      Bà lại quan sát khuôn mặt tuấn tú của Giang Ly, miệng lẩm bẩm: “ Hay là lừa đảo nhỉ ?”

      Thiện tai, Hạp Tử nhất định là con đẻ của bà!!! >___< ( :)) )

      Ta chịu đựng nỗi xúc động, níu lấy tay áo mẹ ta nũng nịu : “Mẹ, mẹ yên tâm , cho dù là lừa, cũng là con lừa nha.” Xem tư sắc cũng biết, là vã mồ hôi.

      Mẹ ta cũng gật gù, tỏ vẻ đồng ý với quan điểm của ta : “Cũng đúng. Nhưng là điều kiện của cậu ấy tốt như vậy, sao lại để ý đến con nhỉ ?”

      Ta: “…….”

      Ta: “Mẹ, con với mẹ xét nghiệm ADN ?”

      Mẹ ta hiển nhiên vẫn còn thất thần, có nghe thấy đề nghị phi thường có tính xây dựng này của ta. Nàng vuốt ve giấy chứng nhận kết hôn của ta, thốt lên mấy tiếng như mèo kêu : “ Con à, sao mẹ vẫn cảm thấy thể đón nhận ?”

      Ta khoác lấy tay bà, hỏi: “Lại làm sao vậy ? Con tìm cho mẹ con rể tốt như vậy, mẹ còn vừa lòng ?”

      phải,” Lão thái thái thanh hoảng hốt, “Mẹ là thấy, chuyện này phát triển, sao lại đột ngột như vậy ?”

      “Mẹ à, mẹ xem, tình cảm kỳ có thể bồi dưỡng, kim cương vương ngũ lão * phải đầy đường, khó khăn lắm con mới tìm được người, còn nhanh chân tiên hạ thủ vi cường ? Chẳng lẽ còn chờ lũ ma quỷ quái đem đoạt mất, đến lúc đó chúng ta ngay cả canh cũng chưa được hớp !” Ta khua môi múa mép như .

      Mẹ ta thâm sâu : “ Vì mẹ căn bản nghĩ tới, con nhanh như vậy có thể giác ngộ.”

      Ta: “Cái đó, khụ khụ, ha ha ha ha….”

      Mẹ ta trực tiếp phớt lờ việc ta á khẩu trả lời được, tiếp theo lại lẩm bẩm : “Nhưng là, sao con rể bảo bối của mẹ sao lại bị ngươi thành canh sườn a ?”

      Con rể, bảo bối, của mẹ ?

      …….

      Bởi vì bị tờ giấy kết hôn nho kích thích, mẹ ta đêm nay mất ngủ. Hậu quả vủa việc bà mất ngủ, chính là con của bà cũng bị niềm vui sướng bừng bừng của bà thiêu cháy, muốn ngủ cũng sao ngủ được. Lão thái thái này liên tục hỏi về Giang Ly, mỗi vấn đề ít nhất lặp lại mười lần. , ta bị quay đến chóng mặt, huống chi ta cũng mới chỉ gặp có hai lần, chuyện của như thế nào làm sao ta biết được nhiều như vậy?! Ta ức chế muốn ôm chăn về phòng của mình ngủ, nhưng là,….Nhưng là ta dám, lúc trước qua, ta dám ngủ mình. Thiện tai, bắt nạt người ta mà !



      Cuối cùng, ta cũng luyện được vô địch thần công giấc ngủ đại pháp, cho dù mẹ ta có lắc phải lắc trái như thế nào ta cũng vẫn mơ mơ màng màng ngủ. Ta nghĩ, nếu lúc này có động đất, ta khẳng định là đứa đầu tiên bị chôn. Sau mẹ ta lại , có mẹ ngươi ở đây, làm sao có khả năng làm cho con ta bị chôn được. Ta vừa nghe vậy, lập tức cảm động thôi, bao nhiêu oán giận đối với bà đều tan thành mây khói. Xem này, mẹ ta chính là như vậy, luôn khiến cho ta được, hận xong.



      Bởi vì mỗ lão thái thái làm ầm ĩ, ta ngủ thẳng đến mười giờ sáng mới tỉnh. Sáng sớm tỉnh lại chỉ thấy mẹ ta để lại mẩu giấy, bà hôm nay ra ngoài tập thể dục, về trễ chút. Cũng biết tập cái loại thể dục gì mà mất cả buổi sáng mới trở về, còn gì để .



      Ta vào phòng bếp kiếm chút đồ ăn, lão thái thái kia coi như vẫn còn có lương tâm, để lại bữa sáng cho ta, ta ăn thấy ngon, chỉ được hai miếng, rồi chạy ra phòng khách lấy di động ra xem.



      Bởi vì ta ngủ chung phòng với mẹ, sợ lão thái thái thân mình chịu nổi, buổi tối ta bình thường đều đem di động để ở phòng khách, dù sao buổi tối cũng có ai có chuyện quan trọng gì, có chuyện gì cũng tìm ta.



      Di động lên vài cuộc gọi nhỡ, ta mở ra xem, đều là của Giang Ly, từ sáu giờ sáng đến chin giờ, cũng biết có việc gì gấp gáp, Ta lại mở tin nhắn ra, giờ mới ràng.





      Giang Ly : tiện nghe điện thoại sao?



      Giang Ly : Cha mẹ ta sáng nay 10 giờ bay đến B thị, ngươi có đến được ?



      Tiểu tử này hiếu thuận, vội vàng mang con dâu về gặp cha mẹ rồi. Cũng biết nếu mẹ biết con dâu này kỳ là chỉ là con dâu hữu danh vô thực, có hay cho cái tát mặt, hoặc là cho ta cái tát mặt.



      Ta nhìn đồng hồ, là mười rưỡi, tại chắc kịp sân bay, trừ phi ta là siêu nhân hoặc là Doraemon, đáng tiếc cả hai ta đều phải . Ta bấm số của Giang Ly, nghĩ gọi cho , lại thấy ổn cho lắm. Gọi điện thoại biết như thế nào, trực tiếp cho ta ngủ quên ? Nếu thực nghe lời quay ra bẩm báo chi tiết với mẹ , con dâu này chẳng phải chưa có gặp mặt bị mẹ chồng chán ghét rồi hay sao, ổn chút nào. Ta cần biết Giang Ly có chán ghét ta hay , nhưng là ta biết nếu mẹ chán ghét ta, ta đây cũng khó mà sống qua ngày.



      Vì thế ta do dự, xấu hổ gửi cho cái tin nhắn : Ngươi với cha mẹ ngươi, ta đến được, ngươi sống chết cho ta .



      lát sau, Giang Ly nhắn lại cho ta: Ngươi thực cao giá.



      Ta định nhắn lại cho câu kiểu “Quá khen quá khen” hay “Bình thường bình thường”, nhưng cân nhắc đến ta là người kỳ rất rụt rè, vì thế để ý tới .



      Ta vứt di động sô pha, lấy từ ngăn tủ ra cái chìa khóa, tìm Hạp Tử . Hạp Tử người này đặc biệt có ý thức gian nan khổ cực, nàng luôn sợ chính mình đột nhiên phát tác cái bệnh cấp tính gì đó, mà nàng lại sống mình, vạn nhất nàng chết ở trong nhà mà có người biết làm sao bây giờ. Cho nên nàng ta mới đem cho ta cái chìa khóa, để ta lúc có chuyện hay có chuyện cũng sang xem nàng, xem xem nàng còn sống hay chết !



      Ngày hôm qua Hạp Tử uống nhiều [đương nhiên ta cũng uống nhiều, nhưng là ta đây ngàn chén say, hắc ha ha ha], ta cảm thấy nàng hôm này nhất định là làm được, cho nên cầm chìa khóa sang nhà nàng. Lúc ta vào, Hạp Tử nằm giường rầm rì: “Tiểu Quan chết tiệt, cũng đến nhìn ta!”



      Ta chạy đến, lật chăn của nàng lên, cười tủm tỉm : “Ma quỷ, ta phải đến rồi sao?”

      Hạp Tử mở mắt liếc ta cái, hữu khí vô lực : “Ta cả người khó chịu, ngươi hầu hạ ta.”



      Ta đưa nàng cốc nước ấm, lại chạy về nhà bưng bữa sáng được mẹ ta cùng ta “lâm hạnh” qua sang, đun nóng xong bưng lên trước mặt nàng. Hạp Tử cho ta cái biểu đạt tiêu chuẩn, sau đó mới hít hà ăn bữa sáng.



      Ta tay chống cằm, vô lo vô nghĩ hỏi: “Hạp Tử, ngươi cứ nghỉ như vậy, sao chứ ?”



      Hạp tử trừng mắt liếc ta cái, nghiêm nghị : “ dám!”



      Sếp của Hạp Tử chính là bạn trai của nàng , trừ phi nàng đắc tội với sếp của sếp, bằng tỷ lệ bị làm sao là . Bất quá mọi người cũng đừng nghĩ sai, Hạp Tử kỳ cũng phải loại người lợi dụng này nọ, nàng là trước kết giao với chàng kia, sau đó mới lên làm lão đại. Đương nhiên Hạp Tử ở công ty cũng tác oai tác quái thụ sủng mà kiêu, nàng vẫn theo khuôn phép cũ, chỉ là nếu ngẫu nhiên phạm lỗi nho có thể được tha thứ.



      Ta lại tiếp tục truy hỏi: “Vậy hai người các ngươi bao giờ kết hôn?”



      Ta vốn biết kết quả, vẫn là giúp Hạp tử sáng tạo cơ hội khinh bỉ ta, quả nhiên lúc này Hạp Tử ngắm ta liếc mắt cái, khinh thường : “Muốn giống ngươi? Ấm đầu quan tâm”



      Ta ngây ngô cười hắc hắc. Ta nhớ hồi còn học trung học, chính trị lão sư cùng ngữ văn lão sư đều thích nhắc tới câu“Nắm lấy kỳ ngộ nghênh đón khiêu chiến” , tại ta nhìn thấy cơ hội bắt lấy, hơn nữa ta ngay cả khiêu chiến cũng cần nghênh đón, đây đúng là kết cục hoàn mỹ a. Đương nhiên sau này ta mới phát ra ta kỳ sai lầm rồi, “ cần nghênh đón khiêu chiến” cái quái gì, cái người tên Giang Ly này, bản thân chính là cái khiêu chiến !



      Cùng với Hạp Tử huyên thuyên vô nghĩa câu được câu chăng, đem nàng dỗ qua dỗ lại, ngay cả cơm trưa cũng ăn lại nằm xuống tiếp tục ngủ. Ngày hôm qua nàng uống rất nhiều , hôm nay cũng nên ngủ nhiều chút, ta cũng làm phiền nàng ngủ. lén lút ra về.



      tại gần mười hai giờ, ta nghĩ mẹ ta hẳn là trở về rồi. Ta tự nhận bản thân có tiền đồ, sắp ba mươi tuổi đến nơi, còn phải dựa vào mẹ nuôi ăn, Chủ yếu phải ta lười, mà là cơm ta làm mẹ ta để vào mắt, đương nhiên càng thể vừa miệng lão nhân gia người. Kỳ ta vẫn cảm thấy, ta nấu cơm cũng khó ăn đến như vậy, ít nhất là ta thấy cũng tệ lắm, ai bảo mẹ ta kén ăn như vậy a!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :