Tác giả: Tát
Người dịch: Jini83
Nguồn: www.jini83.wordpress.com
Thể loại: hài hước, biến thái
Số Chương: 82 chính truyện và 1 ngoại truyện
Giới thiệu
Hô hô, truyện hài, phải là mình đọc truyện này mà cười từ đầu mùa tới cuối mùa.
Nữ chính phải loại hiền lành nhu nhược, phải loại nữ cường nhân người người ngưỡng mộ, phải loại người quá ngây thơ. Chỉ có thể là Chúc Thảo Nhĩ đấu lại nam chính của chúng ta thôi. Mọi ý nghĩ, mọi hành động, mọi quyết định dù là le lói của Chúc Thảo Nhĩ đều bị Trang Hôn Hiểu gạt phăng thương tiếc. Chúc Thảo Nhĩ đáng thương chỉ còn biết phải nghe theo và làm theo.
Bắt đầu từ sai lầm của Chúc Thảo Nhĩ khi hiểu lầm Trang Hôn Hiểu là con của hàng xóm nhờ trông hộ ba bữa cơm trong lúc hàng xóm vắng. Thế là hai tay hai chân mời Trang Hôn Hiểu vào nhà và từ đó đuổi mãi . Còn Trang Hôn Hiểu lúc đầu còn ngơ ngác “bị” mời vào nhà, sau đó là làm lơ mọi hiểu lầm vì phát nấu ăn rất ngon, sau này khỏi lo ba bữa.
có cái màn tán tỉnh, đương, có chuyện ngỏ ý tỏ tình với Trang Hôn Hiểu. mặc định là bạn và cứ thế hai người trở thành người . có hung dữ, lạnh lùng, có khí chất cao ngạo của nam tử hiên ngang khí phách bá đạo của ngôn tình. chỉ có vẻ mặt tự nhiên, hành động tự nhiên như nó là lẽ đương nhiên khiến Chúc Thảo Nhĩ á khẩu được câu nào mà thôi. Thiệt là đáng thương.
Truyện hài tất nhiên chỉ có chữ hài, đọc giải trí vui vui, xen lẫn vào đó là những tình tiết khá dễ thương thú vị. Cách hành văn theo lối vui vẻ, dỉ dỏm nên đọc thấy chán, tính cách nhân vật mỗi người mỗi vẻ đủ để mang đến tiếng cười. Chẹp, truyện này làm mình nhớ tới Tiên Chanh.
Đoạn thích nhất:
- “Lúc đó tôi định rồi, tưởng ngại phiền phức, muốn nấu cơm cho tôi, vì thế muộn như vậy còn chưa về”
-“Ngại phiền phức?” Tôi hơi chột dạ vội vàng phủ nhận “Sao có thể chứ? Sao tôi lại ngại phiền phức? Ha ha, phiền phiền”.
-“Nếu ngại phiền hà vậy tôi yên tâm rồi” Cậu ta chầm chậm buông đũa, nhìn tôi, mỉm cười “Tối mai tôi muốn ăn sườn chua ngọt, tôm hùm bọc chiên giòn, đậu phụ hạnh nhân, thịt viên chân châu, trứng ốp nước sốt, xin nhờ vả ”. Tôi giữ nguyên nụ cười cho tới khi khóe miệng cứng lại. Chúc Thảo Nhĩ, mày lại trúng kế rồi!
======
- “ hai, rốt cuộc đánh bao nhiêu chùm chìa khóa?” Tôi bước tới trước mặt chất vấn.
- “Chỉ 10 chùm thôi”
- Khóe miệng tôi bắt đầu run rẩy “Mau đưa tất cả chùm chia khóa ra đây”
- “Vì sao?” thong thả ung dung hỏi
- Tôi khóc cười nổi “Lẽ nào có thể chịu đựng được người ngoài tùy tiện vào nhà , khám phá riêng tư của ? Thế em cũng mong vậy!”
- nhún nhún vai “ phải muốn, đặt chía khóa của nhà vào túi em rồi, hoan nghênh vào bất cứ lúc nào. Ngoài ra, cảm thấy đối với em, là người ngoài”.
=======
- “Sau này nếu em hồng hạnh vượt tường, làm thế nào?”
- Hôn Hiểu quay đầu, chỉ tiếp tục ấn điều khiển, chút thể cũng có mặt. Chính vào khi tôi tưởng trả lời, mở miệng “ bắt em về nhà, ép lên giường, ngừng làm làm làm, cho tới khi em thừa nhận khá tốt mới thôi… Chúc Thảo Nhĩ, nếu tin, thử xem”
Nguồn Bài: http://tuthienbao.com/forum/showthread.php?t=125803#.U-h8WPl_uP8#ixzz3A4Nk9pBP
Last edited by a moderator: 21/8/14