1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Làn Váy Lay Động - Điển Tâm

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      LÀN VÁY LAY ĐỘNG
      Tác Giả : Điển Tâm
      Nguồn: Tàng Thư Viện do bạn mèo con Lunar Convert
      Edit: Quảng Hằng
      Thể loại : đại, hài, nhàng, ấm áp
      Số Chương: Hoàn 10 chương

      Văn Án
      Lăng Lung vắt hết óc cũng nghĩ ra, người thanh niên này vì sao luôn thích trêu chọc nàng?
      Ở trong mắt người khác, Hướng Cương thông minh hơn người, cao lớn tuấn lãng, có thể 「 cực phẩm trong cực phẩm 」,
      Chỉ có nàng biết, người này là tên có ý tốt và vô lại,
      「 ưu ái 」đặc biệt của , làm cho ba năm trung học của nàng vô cùng thê thảm.
      vất vả mới đợi đến khi tốt nghiệp rời , nàng còn tưởng rằng từ nay về sau thoát ly bể khổ,
      Nào biết đâu rằng vài năm sau, Hướng Cương lại xuất lần nữa ,
      Chẳng những nam tính mị lực có tăng giảm, còn trở thành người hợp tác với trai của nàng,
      Nàng hiệ ntai thấ nghiệp căn bản dám đắc tội với chỉ có thể rưng rưng 「 hầu hạ 」,
      Mà cặp mắt đen sâu kia mang theo ý cười luôn nhìn chằm chằm nàng,
      Trong mắt ngẫu nhiên biểu lộ ngọn lửa cực nóng,
      Càng làm cho nàng hô hấp gia tốc, trong lòng tim đập dồn dập.
      Vì tương lai bị đeo bám, nàng xung phong nhận công tác, đem củ khoai lang nóng bỏng tay này giao cho nữ nhân khác,
      ......
      Chính là, tai sao trong lúc hỗn loạn, ngược lại nàng bị hôn?
      **********************
      Quảng Hằng: mình rất sợ các tác phẩm đại do phải sở trường của mình mỗi lần edit rất khó khăn, nhưng có lần mình đọc Hân Hân Hướng Vinh do bạn Doanh Doanh và Clair edit, mình vô cùng thích thể loại nhàng này. Thể loại này hài, nhàng, tình cảm ấm áp nữ chính hơi ngây ngô,nam chính mạnh mẽ.

      Và được giúp sức hai chương đầu của nàng Sunny, nên Quảng Hằng edit truyện này, nhưng dạo này nhà Quảng Hằng có chút bận, nên Quảng Hằng edit được nhanh, các bạn đừng hối Quảng Hằng nhé. ^^


      Edit & Beta: Quinn & Quảng Hằng

      Tiết Tử


      Vào buổi trưa hè nóng nực, ánh mặt trời cao dường như muốn trốn tránh người nào vậy, từng trận gió Nam rét buốt buồn bã xua độ ấm, trong khí tràn ngập hương thơm tự nhiên của hoa cỏ.

      bé đáng , nằm dài bãi cỏ xanh mát, hé mắt nhìn bầu trời màu lam đỉnh đầu và những đám mây muôn hình vạn trạng ngừng biến hóa.

      Mặc kệ chú chó lông xoăn tít, ngừng chạy nhảy vui đùa bên cạnh bé, bởi vì mãi bận nhìn biến hóa của những đám mây cao kia, mãi đến khi có cảm giác đau nhói từ ngón tay bé của truyền đến, làm nhịn được vươn cánh tay mũm mĩm nhắn đùa với chú cún bé đáng .

      Vì con chó rất bé, lại luyến tiếc dám nựng nó mạnh tay nha! Nếu có người nào muốn khi dễ chú cún của , chắc chắn khóc.

      “ Tiểu Bạch hư quá! ngoan chút nào hết......” giọng quở trách chú cún ngoan kia, nhưng trong lời lại tràn đầy thương trìu mến.

      xong, đôi mắt bé đột nhiên sáng lên, bởi vì ngửi được hương thơm của bánh ngọt từ trong phòng bay ra.

      Nhất định là mẹ làm món bánh ô mai nướng làm món điểm tâm rồi. Đợi đến lúc ba tan sở trở về, mọi người có thể cùng nhau ăn được ăn bánh ngọt a!

      Nghĩ đến đây, bé nở nụ cười hạnh phúc.

      Đúng vậy, có căn nhà xinh xắn để ở, có chú cún đáng vui đùa cùng , còn có ba mẹ thương, chăm sóc bé…

      Đây là khát vọng mà luôn mơ ước từ lâu.

      Đôi môi đỏ mọng hơi nhếch lên, nở ra nụ cười làm rung động lòng người, gương mặt trắng noãn của , nở ra môt nụ cười hạnh phúc dào dạt…
      Last edited by a moderator: 3/12/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Sunny

      Chương 1.1

      Sáng sớm 6 giờ rưỡi.

      Ngã tư đường yên tĩnh, ánh mặt trời chiếu rọi mảnh vàng óng ánh. Gió lạnh mang theo hàn ý nồng đậm, gào gào thét thét quét trận từ ngã tư này đến ngã tư khác, lá vàng chung quanh rụng như mưa.Mấy chiếc xe vận tải chở hoa chạy qua làm thức tỉnh trấn , trong khí lạnh như băng, làn hương hoa nhàng truyền tới.

      6 giờ 40, chiếc xe đạp chậm rãi chạy tới.

      xe tựa như con mèo tránh ở bên đường quan sát động tĩnh. Thần sắc khẩn trương thỉnh thoảng nhìn trái nhìn phải, mái tóc suôn dài kia cũng theo động tác của mà quay trái quay phải.

      Bốn bề vắng lặng, tốt lắm!

      Hành động trinh sát kéo dài đến 6 giờ 45.

      Sau khi xác định trong phạm vi có thể nhìn thấy có nhân vật nào khả nghi, Lăng Lung lúc này mới dám ngẩng đầu nhìn trời quang xanh thẳm hít hơi, khẩn trương khuôn mặt nhắn bớt , hai tay chắp lại cảm kích vô hạn.

      “Cám ơn trời đất!” Thấp giọng cảm ơn vài tiếng xong Lăng Lung lại leo lên xe, lúc này mới dám yên tâm chạy tới ngả tư đường, nhắm mấy cái đèn xanh đèn đỏ trước trường học chạy tới.Gió lạnh tháng mười hai nghênh đón vô cùng nhiệt tình, lạnh khủng khiếp, hai bả vai thoáng co rúm lại, tay bé run run kéo kéo lại khăn choàng cổ cho kín.

      Thời gian còn quá sớm, đa số cửa hàng hai bên đường còn đóng chặt cửa sắt trong mộng đẹp nhưng ở ngoài chợ náo nhiệt phi phàm. Người ta bán hàng rong loạt từ trong chợ ra đến ngoài đường, sáng sớm những bà chủ gia đình tay cầm giỏ sách mặc cả hăng say với những người bán.

       Khi qua sạp bán rau quả, Lăng Lung kiềm lòng đậu thả chậm lại tốc độ, con mắt to ở rau quả trái cây liếc tới liếc lui.

      Ngô, rau Hàn Quốc này xem ra rất xanh tươi, bất luận là ăn sống hay là nấu chung với thịt bò cũng đều ngon cực kì. Đúng rồi, dì Âu Dương tối qua có đem cho nửa khối chân giò hun khói, nếu đem rau này hầm canh với cái đó, mùi vị khẳng định là rất ngon.

      A, cà rốt này nhìn cũng rất tươi, lại còn giảm giá nè, nếu mua về mấy cân buổi tối là có thể nấu lẩu rồi.Trong tủ lạnh còn có mấy hộp tôm và cá nữa, chỉ cần làm rã tuyết ra rồi đem đầu nó bye bye là ok, à mà đầu con cá này cũng lớn lắm, uh, lấy thịt nó lại lấy xương bỏ , rồi thêm chút gia vị ướp như------

      “Lăng Lung!”

      tiếng kêu mười phần trung khí vang lên, bầy tôm bầy cá còn có đầu cá nữa bị tiếng kêu đó dọa sợ, nháy mắt bay đâu chẳng thấy tăm hơi.Lăng Lung thở hốc kinh ngạc vội vàng quay đầu tốc độ cực nhanh, thậm chí còn nghe thấy ở gáy truyền đến tiếng ‘cạch’ thanh thúy.Chỉ thấy cách đó mấy mét có thiếu niên xấp xỉ cùng tuổi với , mặt mang theo ý cười tới gần. Lăng Lung hô hấp dừng lại, sắc mặt nhất thời chuyển sang trắng bệch.

      thể nào, lại là !

      Tâm tình tốt đẹp nháy mắt biến thành hư ảo, Lăng Lung quyết định nhanh xoay người bắt đầu điên cuồng đạp ý đồ kéo dài khoảng cách hai người.Tốc độ xe quá nhanh, gió lạnh cứ tấp vào xiêm y, khăn choàng cổ trong gió tung bay, Lăng Lung cắn môi dưới đón gió lạnh, đem xe đạp biến thành Phong Hỏa Luân Bàn của Na Tra cắm đầu cắm cổ liều lĩnh chạy về phía trước, trong lòng chỉ cầu mong thoát ra cái đuôi ở đằng sau.

      Xui là đối phương cũng phải loại gà mờ, chẳng những đường bám chặt Lăng Lung buông mà còn dùng lượng cực to gọi .

      “Lăng Lung!”

      thanh vang dội la lên ở ngã tư đường yên tĩnh nghe cực kì chói tai. Lăng Lung bả vai co lại, cực kì nén xuống xúc động muốn quay đầu mắng người, tức giận hóa thành hành động, hai chân đạp xe dùng sức chạy càng nhanh.Hai người hai chiếc xe đạp người đằng trước người đằng sau ở ngã tư đường triển khai tốc độ truy đuổi.

      “Lăng Lung!” lại kêu, tiếng vang dội đánh thức toàn bộ dân chúng trong trấn.

      Bá!

      Tiệm nước mở cửa.

      Bá!

      Văn phòng phẩm mở cửa.

      “Lăng Lung!”

      Ông trời ơi, muốn đem mọi người trong trấn đánh thức hết có phải hay ?

       Ngả tư đường ở phía trước, đèn xanh chuyển thành đèn vàng, Lăng Lung nhìn nó chớp mắt, hào khí dâng lên ra sức điên cuồng đạp, muốn lợi dụng đèn đỏ thoát khỏi [ác quỷ].Đáng tiếc! Lúc Lăng Lung còn cách vạch kẻ đường khoảng nữa mét nữa đèn vàng chuyển thành đèn đỏ, dập tắt hi vọng cuối cùng của .Trong lúc đợt cho đèn đỏ chuyển sang xanh, Lăng Lung dừng ở bên đường tranh thủ nghỉ mệt, tay phải chống lấy cột điện, cúi đầu liên tiếp thở, lồng ngực vì vận động quá độ mà đau ê ẩm.

      Chiếc xe đạp này là của Lăng Vân, trai Lăng Lung, cái yên xe so với là cao thái quá. Lăng Lung ngồi ở yên, hai chân căn bản là chống tới đất, mỗi khi dừng xe đều phải tìm cái này cái nọ chống đỡ chút.

      Tuy cùng là sản phẩm của Lăng gia nhưng nam nữ có khác, lớn lên càng thấy bất đồng, huynh muội hai người chênh lệch ràng giống như size XXL với size XS. So với Lăng Vân lớn lên dáng người cao ráo, Lăng Lung lại phá lệ tiểu kiều ( con), có chút phụ cái tên của .

      tiếng phanh xe đạp dừng lại phía sau, lông tơ của Lăng Lung cây cây rồi bầy tất cả dựng thẳng lên như đứng chào cờ. Cho dù quay đầu lại Lăng Lung cũng biết chắc chắn cái tên đầu sỏ phát họa tâm tình tốt đẹp của lúc này đuổi tới.

      “Sớm!” Tiếng dễ nghe mang theo ý cười nồng đậm vang lên ở sau lưng .

      “Sớm!” Lăng Lung hít sâu hơi, tâm cam lòng tình nguyện quay đầu, khuôn mặt nhắn bày trừ cái tươi cười so với khóc còn khó coi hơn.

      Cách Lăng Lung đến mét, thiếu niên đứng nhìn mỉm cười.

      “Em muốn cùng chuyện sao?” giọng hỏi, ngón tay thon dài gác cổ xe, chân dài chống dưới đường, bộ dáng nhàn nhã, cùng Lăng Lung thở hổn hển hoàn toàn bất đồng.

      , có đâu.” Lăng Lung bất an dối, còn tâm cùng bảo trì khoảng cách.

      “Vậy vì sao gọi thế nào em cũng để ý?”

      có gọi sao?” Lăng Lung giả ngu “Nha, có lỗi, tôi có nghe thấy!”

      “Phải ? còn nghĩ ý định em là trốn !” ánh mắt Hướng Cương mang theo ý cười, chậm rãi nhìn từ đôi giày vải sạch đến khuôn mặt thuần khiết trong trắng, cẩn thận dò xét lần.

      Lăng Lung cười có lệ vài tiếng, mắt to lại chăm chú nhìn đèn hiệu, trong đầu cầu mong nó mau chóng đổi màu mới có thể mau mau thoát thân.Hướng Cương đạp xe lên phía trước song song với Lăng Lung, thân hình cường tráng chắn phần lớn gió lạnh, tóc ngắn màu đen kia dưới ánh mặt trời xem ra thập phần soái khí.Đèn hiệu ở trước sắp chuyển màu, Lăng Lung hít sâu hơi, cúi thấp thân mình nắm chặt tay lái, chỉ còn thiếu động tác là vọt lên thôi.

      “Đúng rồi, vì sao sáng sớm lại chạy nhanh như vậy?” Hướng Cương hưng trí dạt dào hỏi, đối với từng hành động của đều cảm thấy hứng thú.

      Ha, người này có vấn đề sao, chạy nhanh hay chậm là tự do của mình, đến lượt quản sao?

      Lần này Hướng Cương ngay cả cười cũng kịp, lúc đèn đỏ chuyển thành đèn xanh, Lăng Lung lấy tốc độ lửa thiêu mông quay đầu lại lao .

      Lăng Lung dám quay đầu, đường thẳng tắp đạp xe như điên.

      Thuận thuận lợi lợi chạy qua vài con đường, đèn đỏ chói mặt lại lần nữa xuất ngăn cản con đường tiến lên của . Lăng Lung tâm cam lòng muốn dừng xe, thói quen tìm kiếm vật chống đỡ, tay tự nhiên chống lên hòm thư.

      Tình huống đáng sợ xảy ra!

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Sunny

      Chương 1.2

      Tình huống đáng sợ xảy ra!

      Chẳng biết cái đứa khốn nào có đạo đức, đêm qua đụng ngã hòm thư chẳng những tự thú lại còn đem cái cây gậy trúc đến chống đỡ, miễn cưỡng làm cho hòm thư bảo trì trạng thái đứng thẳng. Nay, Lăng Lung lấy tay chống lên như vậy, hòm thư chịu nổi đối xử thô bạo như thế, bắt đầu thong thả --------- ngã xuống!!!

      “A!” Lăng Lung hét thảm tiếng vội vàng nhảy xuống hai tay giữ chặt hòm thư, dùng hết khí lực bú sữa mới miễn cưỡng làm cho nó ngừng khuynh đảo.

      Gió lạnh hiu hiu thổi qua, hay tay của đều dính ở hòm thư, hoàn toàn thể động đậy.

      Hướng Cương lại lần nữa thân, chậm rãi đem xe đạp ngừng xong, thế này mới đến bên hòm thư, hai tay khoanh ở trước ngực, vẻ mặt làm như xem trò hay, nhìn Lăng Lung cùng hòm thư đánh giằng co.

      ra em chạy nhanh như vậy là muốn phá hư của công!” Hướng Cương bừng tỉnh đại ngộ.

      , , phải !” Lăng Lung liều mình lắc đầu cố gắng phủ nhận, trong lòng vì khẩn trương mà mồ hôi lạnh chảy ròng ròng “ phải tôi làm hư đâu!”

      nhắc nhở chút, chứng cớ phạm tội trước mắt xác thực thế này, em cãi lại rất khó có người  tin!” Hướng Cương khóe môi mỉm cười, bảo trì tư thái xem kịch, ngay cả ngón tay cũng lười động, lại còn bồi thêm câu: “ nhớ làm hư cái hòm thư phải bồi thường ba ngàn, có khi còn nhiều hơn!”

      Lăng Lung nuốt ngụm khí lạnh.

      Ba ngàn! Ông trời ơi, đối với học sinh trung học mà , ba ngàn là con số thiên văn, tiền tiêu vặt hàng tháng của mình chỉ có năm trăm kiếm đâu ra ba ngàn đây?!

      mau tới đây giúp !” Lăng Lung vội vàng cầu cứu.

      “Giúp em có được trả thù lao gì ?” tình này liên quan đến mình, nếu ra tay giúp trước tiên phải xác nhận thù lao cái .

      “Giúp đỡ người khác là nguồn gốc của vui vẻ, làm người tốt đừng có đòi thù lao!”

      Hướng Cương rung đùi đắc ý, suy nghĩ trong chốc lát mới lại mở miệng, “Như vầy , giúp em, cơm hộp tiện lợi của em thuộc về . Như vậy rất công bằng, đúng ?”

      “Đây là xảo trá!” Lăng Lung kích động phản bác, khuôn mặt phấn nộn vì tức giận mà trở nên hồng toàn bộ.

      Hướng Cương nhún nhún vai, làm như rất quân tử bồi thêm câu: “Em quyết định , muốn ăn cơm hay là muốn bồi thường tiền?”

      ------ ” Lăng Lung dùng hết bú sữa khí lực giữ chặt hòm thư, nhưng khí lực dần dần dùng hết, bả vai lại phát đau.

      được, giằng co như vậy tuyệt đối phải biện pháp! Đợi lát nữa có người qua đây nhìn thấy tình hình này, mình chắc chắn là hết đường chối cãi, khi đó lại mang thêm tội danh [phá hoại của công] nữa nguy to. Nhưng quan trọng nhất là mình phải thoát khỏi cái hòm thư chết tiệt này trước .

      Sau khi hạ quyết tâm, Lăng Lung ngẩng đầu trừng mắt nhìn Hướng Cương đứng nhàn nhã.

      “Được rồi, được rồi, cái gì cũng được!” Lăng Lung nghiến răng nghiến lợi mở miệng.

      “Tốt lắm!” Hướng Cương tán dương gật gật đầu, mặt vẫn bình tĩnh như cũ giống như sớm biết Lăng Lung nhất định đầu hàng.

      “Còn đứng sững sờ ở bên kia làm cái gì? Nhanh chút , tay tôi sắp bị chặt đứt rồi!” Lăng Lung ồn ào, cánh tay đau vì dùng sức mà run run ngừng. Cái vòng nguyệt quế trang trí hòm thư chết tiệt này làm bằng cái gì mà nặng thế, làm tay mình muốn gãy rồi.

      Hướng Cương vừa mới tới, bàn tay to duỗi ra đỡ lấy hòm thư chia sức nặng, bộ dáng nhàng thong dong, Lăng Lung dùng hết sức lực mới giữ được hòm thư còn Hướng Cương nhàn nhã như thế đấy.Lăng Lung vừa mới được tự do liền ngồi xổm xuống đất. cắn môi đỏ mọng nhịn xuống rên rỉ, còn mát xa cái cánh tay đáng thương muốn giảm ít đau.

      Hô, hoàn hảo mình có cậy mạnh kiên trì, nếu chống đỡ thêm chút nữa, cánh tay cùng bả vai của mình chắc còn nữa quá!

      “Đừng ngồi bất động như thế, đứng lên!” Hướng Cương nhận được [trọng trách] mở miệng, nhấc chân đá đá cái mông Lăng Lung, “Đem cái cây trúc đó lại đây, chúng ta đem cái hòm thư này cố định lại rồi đến đồn cảnh sát, kêu bọn họ cho người đến xử lý!” Khác với Lăng Lung bối rối, Hướng Cương bình tĩnh sớm nghĩ ra biện pháp giải quyết.

      Lăng Lung yên lặng đứng dậy, lấy tay phủi phủi dấu chân dính ở váy nhưng có ngoan ngoãn nghe theo chỉ thị. Tương phản, lui dần từng bước , dần dần rớt ra khoảng cách của hai người trong lúc đó.

      Hướng Cương nheo mắt lại cảnh cáo.

      Lăng Lung chạy lại dựng xe đạp lên, đầu cúi cúi, lén lút ngồi lên, quyết định đào tẩu bỏ lại [ân nhân] nhà mình, đem củ khoai lang phỏng tay đó ném cho Hướng Cương xử lý.

      “Em dám?” Hướng Cương giọng mềm vô hạn hỏi, trong ngữ khí hàm chứa uy hiếp.

      Hai chữ đơn giản nhưng làm cho trong lòng chíp bông, thân hình tiểu kiều hiểu vì gió lạnh hay vì khiếp sợ mình run run. cảm giác tội lỗi dâng lên trong lòng, mắt nhìn từ trái sang phải rồi lại nhìn từ phải sang trái, nhìn đủ bốn phương tám hướng nhưng tuyệt đối dám nhìn Hướng Cương.

      “Ách….tôi….” Lăng Lung cố lấy dũng khí mở miệng.

      “Trở về.” thanh Hướng Cương càng càng ôn hòa.

      Lăng Lung ngừng thở, khuôn mặt nhắn cúi càng thấp.

      “Cái kia…ách, cái kia….đúng rồi, hôm nay có giờ tự học…..tôi, tôi, thầy Lý kêu phải sớm chuẩn bị bài thi….” Lăng Lung bịa đại cái lý do, thanh càng lúc càng , đến lúc cuối như nghe được, “Cái kia….. trước…..”

      dám coi phản ứng của Hướng Cương, Lăng Lung thào cho hết lời xong liền cúi thấp đầu cưỡi xe đạp nhanh chóng thoát khỏi trường.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Sunny

      Chương 1.3

      Giờ tự học còn chưa có bắt đầu, trong sân trường học sinh mang theo dụng cụ quét dọn qua lại, bây giờ là thời gian làm vệ sinh lớp.Lăng Lung đem xe để vào nhà xe, lưng mang túi sách tới phòng học, dọc đường còn quên quay đầu nhìn lại, đề phòng phía sau bỗng dưng nhảy ra con ác quỷ phẫn nộ đem chặt ra làm tám khúc.

      7 giờ 10, trong lớp còn trống rỗng chỉ có rải rác vài người.

      Lăng Lung theo thói quen từ cửa sau vào, đến bàn của mình ngồi xuống, đem túi sách cất xong rồi mới thận trọng lấy cơm hộp từ trong túi sách ra. Vụng trộm mở nó ra liếc mắt cái, vừa nhìn thấy rau trộn cùng thịt bò thơm nức mũi con ngươi trong trẻo lập tức tỏa ra ánh sáng hạnh phúc!

      Ha ha, làm người xấu rất là đáng giá! Ít ra cái hộp cơm này giờ cũng nằm trong tay mình.

      Tuy hành động qua cầu rút ván khi nãy có chút ti bỉ, nhưng cũng phải lại, ban đầu là tại Hướng Cương có ý đồ vơ vét tài sản trước mình bất đắc dĩ mới xài tới cái hạ sách này. Nếu ban đầu hảo tâm tình nguyện giúp đỡ mình đâu có tìm làm kẻ chết thay?

      ‘Phịch’ tiếng, cái túi sách khác nằm ở bàn, khuôn mặt tròn nhìn qua đây.

      “Nghe bồ buổi sáng lại gặp Hướng học trưởng phải ?” La Tiểu Phương tò mò hỏi, tay vén lại mái tóc làm cho khuôn mặt lại càng tròn hơn.

      Lăng Lung rên rỉ tiếng.

      “Tin tức truyền cũng quá nhanh rồi!”

      “Là người trong đội duy trì trật tự giao thông nhìn thấy rồi cho học tỉ năm hai nghe, học tỉ năm hai lại đem tin tức đó cho người trong đội duy trì vệ sinh nghe và bây giờ đội duy trì vệ sinh đứng trước cổng trường cho mọi người nghe!” La Tiểu Phương thành đem con đường truyền bá lời đồn qua lần, sau đó mặt tràn ngập tò mò hỏi “ , nghe hôm nay bồ cùng Hướng học trưởng học chung, hai người còn vô cùng thân thiết nữa, có đúng ?”

      Oan uổng quá trời! Ai cùng vô cùng thân thiết đâu?!

      Lăng Lung khuôn mặt nhắn suy sụp, nghe xong thở dài, thậm chí lười cãi lại.

      Bước vào trường trung học này mới có hơn ba tháng mà nhờ lời đồn đãi của [ ai đó] ban tặng cho, cuộc sống trung học của sớm u ám làm người ta khóc ra nước mắt.

      Thấy bạn tốt vẻ mặt ai oán, La Tiểu Phương đồng tình vỗ vỗ đầu của Lăng Lung cho chút an ủi.

      “Ai kêu Hướng học trưởng được hoan nghênh quá làm chi, mỗi ngày hai người đều cùng nhau cho nên fanclub của học trưởng cũng [ ai cả đường ], tự nhiên đối với bồ phá lệ chú ý chút thôi.”

      Ai ai cả đường đâu? Bồ chỉ mình xem xem.

      Làm ơn , mỗi ngày mình cơ hồ là bị cái fanclub đáng sợ đó ăn tươi nuốt sống! Mình giống như đụng trúng cái tổ òng vẽ nè, mỗi ngày đều bị chích hết, cả người muốn sưng phù lên đây. cả đường hồi nào đâu?

      phải Lăng Lung khiêm tốn, cho tới nay, đặc sắc của chính là có đặc sắc gì hết.

      đến thành tích, biểu bình thường; đến diện mạo, tuy rằng cũng có thể là thanh tú đáng nhưng đầu lại luôn cúi thấp làm cho người ta căn bản là thấy bộ dáng gì. Hồi cấp hai lúc phát sổ liên lạc về nhà, giáo luôn phê ở trong sổ là [văn tĩnh như thuận], phiên dịch trắng ra là [ có cảm giác tồn tại].

      Dựa vào cái ưu thế này, cuộc sống của Lăng Lung từng xưa đến giờ luôn thoải mái vô cùng, bất luận là xem trộm tiểu thuyết, ăn vụng đồ ăn vặt hoặc là trong lúc ngồi học ngủ gà ngủ gật, mọi việc đều thuận lợi chưa bao giờ bị ai la mắng hoặc phát .

      Nhưng mà mấy tháng trước vào ngày nào đó, sau khi Lăng Vân chiêu đãi đồng học ăn cơm ở nhà xong, cuộc sống êm ả của Lăng Lung từ nay về sau trời sụp đất nứt.Sau khi các món ngon dọn ra, Hướng Cương giống như con sói nhìn trúng con mồi, đối với đồ ăn Lăng Lung làm nổi lên hứng thú rất lớn, cho dù ai mời, cũng tự động gắp đồ ăn bỏ vào chén tham lam thưởng thức trù nghệ tuyệt hảo của .

      Càng nghiêm trọng hơn là sau khi kì nghỉ hè chấm dứt, khi mà Lăng Lung bước chân vào trường trung học mới thảm, mỗi lần ăn trưa, trong khi người ta vui vẻ thưởng thức món ăn ngon Lăng Lung phải cầm hộp tiện lợi lẻn quanh tránh né Hướng Cương đánh lén, càng muốn tránh lại càng truy đuổi hăng say. Thế mới chết!!!

      Vì thế, Lăng Lung bị lập, trở thành phần tử ‘được’ quan sát trọng điểm.

      Từ khi khai giảng đến nay, Lăng Lung bị cái đội fanclub chết tiệt ấy chộp tới hỏi thăm [thân thiết] vô số lần. Những người đó vây quanh hỏi đông hỏi tây, rốt cuộc cũng chung quy về câu cổ điển là [ tại sao Hướng Cương lại quan tâm đặc biệt đến ?]

      Các thiếu nữ này hoàn toàn thể tin được Hướng Cương lại ưu ái Lăng Lung, con chả có gì đặc sắc. hung hăng trừng mắt liếc Hướng Cương trong mắt fanclub biến thành [liếc mắt đưa tình], xưng hô của bọn họ đối với từ [em Lăng Vân] biến thành [con hồ ly tinh dung mạo xấu xí].

      Càng nghĩ càng uể oải, Lăng Lung ghé đầu nằm vào hộp tiện lợi, khổ sở rất muốn về nhà cuốn vào ổ chăn, hoàn toàn trốn tránh . đầu lại truyền đến vài tiếng của tiểu phương, đem Lăng Lung ra khỏi cảm xúc hối tiếc.

      “Đứng lên , bồ đừng có ngủ nữa!” La Tiểu Phương lấy ra hộp tiện lợi, tay lôi cổ áo của Lăng Lung đứng dậy ra phòng học, “, giờ tự học sắp bắt đầu rồi, nếu đem tiện lợi bỏ vào tủ giữ ấm giữa trưa phải ăn tiện lợi lạnh đấy!” Lúc này trời giá rét đông lạnh, Lăng Lung đối món ăn lạnh cũng chả có  khẩu vị gì.

      Tủ giữa ấm cơm nằm ở dãy phòng khác, hai người cầm tiện lợi qua sân thể dục, lúc đó đội bóng rổ tập chạy.Mới đến nửa tiếng hô kinh hỉ nho truyền vào trong tai.

      “A, là Hướng Cương.” nữ sinh khe khẽ đỏ mặt cười trộm.

      “Đâu đâu?”

      “Bên trái kìa, a, ấy nhìn bên này nè!”

      “A!”

      “Nhìn về đây kìa, ấy nhìn về đây kìa! A  a a …..”

      ----phải-----chứ!!!

      Lăng Lung toàn thân rét run, cái đầu cứng ngắc quay lại nhìn, quả nhiên thấy khuôn mặt tuấn tú làm cho các nữ sinh khác mừng rỡ như điên nhưng lại làm hằng đêm gặp ác mộng từng bước tiến lại đây.

      Cổ nhân đúng: Oan gia ngõ hẹp.

      Càng muốn tránh người càng dễ dàng gặp được đối phương. Ví dụ như hôm đó học bài ngay ngày hôm sau lên trả bài, hơn nữa lại trả ngay cái đoạn mà lúc đó mình ngủ gà ngủ gật hoặc xem trộm tiểu thuyết.

      Lăng Lung hít sâu hơi, sau đó nắm chặt tiện lợi trong lòng, bắt đầu chạy như điên.

      Cơ hồ là trong nháy mắt phía sau cũng truyền đến tiếng bước chân ù ù, Hướng Cương nhắm mắt theo đuôi đuổi theo, xem ra là quyết tâm bắt được Lăng Lung để trừng phạt hành động [vong ân bội nghĩa] của lúc sáng.

      Trong mắt vô số học sinh, Lăng Lung ở sân thể dục cùng Hướng Cương thi chạy Marathon, phạm vi đào tẩu từ sân thể dục kéo dài đến đài phun nước, lại từ đài phun nước mở rộng đến hành lang lầu hai.

      Lăng Lung lòng dạ muốn bảo vệ hộp cơm nhưng thể lực nam nữ chênh lệch quá lớn, lâu sau thở nổi nữa, ngực phát đau, hai chân lên men, tốc độ chậm lại ràng, khoảng cách hai người càng ngày càng dần. Rốt cục chạy tới ngã rẽ cầu thang, Hướng Cương vươn tay ra giống như diều hâu trảo gà con, dễ dàng đem Lăng Lung túm lại.

      “Vì sao thấy liền bỏ chạy?” Hướng Cương thản nhiên hỏi.

      Thể lực của dọa người quả hổ là thành viên đội bóng rỗ, chạy hơn nữa vòng sân trường mà mặt đỏ khí suyễn, thấy tới nữa điểm mệt mỏi. Còn về phần Lăng Lung ngày thường thiếu vận động mặt đỏ bừng, mồm to thở hào hển căn bản là rảnh mở miệng chuyện.

      “Làm sai thấy đến nên vội vàng đào tẩu, đúng ?” Hướng Cương khơi mào mày rậm, có ý tốt đem Lăng Lung bức đến góc tường.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Sunny

      Beta: Quảng Hằng

      Lăng Lung tim đập gia tốc, tay bé vỗ về ngực, mắt to liếc cái muốn xem thử có phải ghi hận trong lòng hay . Thành Lăng Lung đơn giản chỉ muốn xem xem có tức giận nhưng tầm mắt tự chủ lướt qua mày kiếm tuấn tú, con ngươi đen trong suốt thâm thúy cùng với khóe môi vĩnh viễn mỉm cười.

      Haizz, cũng khó trách các nữ  sinh khác điên cuồng vì .

      Hướng Cương tuy bằng diễn viên thần tượng TV nhưng tuyệt đối có thể gọi là [tuấn mỹ], khuôn mặt ngăm đen khi cười rộ lên mang theo vài phần tà khí nên lời. Dáng người rất chuẩn, cho dù là mặc đồng phục cứng nhắc nhưng vẫn rất thu hút, hơn nữa người tự nhiên tỏa ra khí chất độc đáo hoàn toàn bất đồng với những người khác.

      Dáng người đẹp nhưng đáng ghét hơn thành tích lại đứng đầu, gia thế giàu có làm cho người ta thèm chảy nước miếng.

      Hướng gia mười năm nay là nhà trồng hoa lan tiếng tăm lừng lẫy, ít nhân vật quyền cao chức trọng cùng những ông chủ những tập đoàn giá trị kinh người ngại ngàn dặm xa xôi đến trấn này chỉ vì cầu chậu hoa lan của Hướng gia có thể trở về khoe ra phong nhã.Thân là thứ tử của Hướng gia nhưng Hướng Cương có nửa phần ngạo khí hào môn, ngược lại thân  thiết hiền lành, ăn lại có duyên, từ quản lý việc mua bán của Hướng gia.

      Những thiếu nữ lãng mạn mang thành người tình trong mộng; những thiếu nữ thực tế mang làm con rùa vàng trong mộng, chỉ cần câu được là cả đời cơm áo lo nhưng đến nay vẫn chưa có ai câu được con [rùa vàng] này cả !!!

      “Sao rồi, mới chạy có đoạn đường mà làm rớt cái miệng rồi à?” Thấy Lăng Lung chậm chạp hé răng Hướng Cương trêu chọc lại hỏi, chân dài từng bước từng bước đến.

      Thấy khuôn mặt tuấn tú đó lại gần Lăng Lung lập tức báo động hồi chuông cảnh giác. giống con thằn lằn bám vào vách tường, tay chân luống cuống biểu tình khẩn trương giống như Hướng Cương mang bệnh truyền nhiễm cần phải cách ly.

      “Làm ơn làm ơn, cầu cách xa tôi ra chút , tốt nhất là cần tới gần tôi trong vòng bán kính mét!” Lăng Lung hai tay khua loạn xạ chân ngừng lui về phía sau.

      “Vì sao?”

      “Tôi, tôi muốn kích thích cái đám fanclub của đâu…..”

      về cái nhóm fanclub đó giờ nó đứng hành lang, tất cả hai mắt đều sáng quắc chặt chẽ quan sát nhất cử nhất động của hai người.Nếu tầm mắt có lực sát thương Lăng Lung khẳng định sớm vạn tiễn xuyên tâm quỳ rạp mặt đất thể động đậy.

      nhát như chuột, hồi cấp hai mỗi lần sinh hoạt tập thể lúc bị điểm danh đứng lên ca bài là sợ tới mức toàn thân run run. Nay nhờ [người nào đó] mà thưởng thức được tư vị [Thu hút mọi ánh nhìn], da đầu Lăng Lung như sắp bong lên, cơ hồ muốn nhảy lầu chạy trốn.

      Hướng Cương đầu tiên là cười sâu xa khó hiểu, tiếp theo ánh mắt đột nhiên nheo lại, khuôn mặt tuấn tú để sát vào thêm mấy tấc, ngón trỏ sờ sờ cằm, con ngươi đen thâm thúy nhìn chằm chằm Lăng Lung, trong mắt ra ánh sáng quỷ dị như vừa tìm được đồ chơi mới.

      , nhìn cái gì?” Thấy ánh mắt quỷ dị kia Lăng Lung sợ tức mức vội vàng cúi đầu, mắt to nhìn trái nhìn phải nhanh chóng kiểm tra trang phục của mình xem xem có nhìn thấy cái gì nên nhìn hay , bỗng dưng Hướng Cương vươn tay đến.

      Ngón tay thoa dài dưới đôi mắt của người [thu hút mọi ánh nhìn], nắm lấy hai má hồng hào của Lăng Lung, chút khách khí----nhéo nó!!!

      “Là ảo giác của hay là gần đây em hơi béo chút?” nhìn khuôn mặt nhắn kia kinh ngạc, Hướng Cương lộ ra chút mỉm cười ác ý, đôi bàn tay to có chút hưởng thụ cảm giác nhéo xoa hai má Lăng Lung hồng hồng mềm mại.

      Xung quanh vườn trường nghe được vô số thanh bén nhọn hút khí vang lên. Hành động này của Hướng Cương có thể là uy lực vô cùng, fanclub của tất  cả đều trừng lớn mắt liếc Lăng Lung, ghen tị cơ hồ muốn phun hỏa.

      “A, sắc lang vô lại, buông ra!” Lăng Lung rống lên tức giận, đầu dùng sức lay động vất vả bỏ ra kiềm chế, “ cố ý!” ôm hai má đau chết khiếp lui cả mười bước vừa phẫn nộ vừa thẹn quẫn, tức giận đến mức muốn mài răng nhào lại cắn .

      Cái tên chết tiệt này, ràng biết hành động khi nãy dễ gây hiểu lầm cho người khác đến bao nhiêu. nhất định---nhất định---nhất định là cố ý.

      Thủ phạm đầu sỏ mang tên Hướng Cương thấy Lăng Lung thịnh nộ vẫn duy trì tư thái thong dong tự tại, thấy được nửa điểm ăn năn hối lỗi.

      “Đúng vậy, cố ý đấy!” sảng khoái thừa nhận, “Ban đầu chỉ muốn đến lấy thù lao, cầm tiện lợi bước . Nhưng nghĩ đến hành động qua cầu rút ván của em lúc sáng lại cảm thấy phải cho em ít giáo huấn mới được.”

      “Đó là bởi vì….” Lăng Lung há miệng muốn biện minh nhưng khóe mắt lại nhìn thấy cặp bàn tay to gây sóng gió nãy giờ vươn trảo đến đây. co rụt lại ngã thẳng xuống đất, hai mắt nhắm chặt chỉ sợ hai má bị nắm nhéo lần nữa.

      ngờ Hướng Cương ti bỉ dương đông kích tây, bàn tay giơ đến nửa đường sửa lại phương hướng, công kích cái má hồng hồng của nữa mà dễ dàng đoạt lấy tiện lợi trong ngực .

      “Theo ước định, tiện lợi thuộc về !” Hướng Cương mở nắp hộp ra nhìn thử vừa lòng gật đầu, “Cám ơn miếng thịt bò của em!” Sau khi đoạt được chiến lợi phẩm, tiêu sái vẫy tay chậm rãi xoay người bỏ , để lại Lăng Lung thất bại thảm hại còn ngồi dưới đất.

      “Uy, cơm trưa của tôi……” run run vươn tay ra với, còn khí lực đuổi theo nữa.

      “Giờ tự học sắp bắt đầu rồi, nhanh trở về lớp học chút .” đến chỗ rẽ Hướng Cương còn quên quay đầu lại mỉm cười nhắc nhở. “Đúng rồi, thầy Lý phải kêu em trước chuẩn bị bài thi sao?”

      “Tiện lợi của tôi…..”

      “Đừng lo lắng, sau khi tan học mang hộp tiện lợi trả lại cho em, ok?”

      Lăng Lung nhìn cái tên gia hỏa đáng ghét kia mang theo miếng thịt bò dấu của biến mất ở ngã rẽ----hai mắt đẫm lệ lưng tròng.

      Mãi đến khi Hướng Cương rồi La Tiểu Phương mới dám thân. chậm rãi lại gần Lăng Lung, vẻ mặt đồng tình nhìn bạn tốt.

      “Chúng ta trở về phòng học thôi!” Tiểu Phương thúc thúc Lăng Lung, chỉ sợ vào trễ bị giáo viên la cho trận.

      Lăng Lung tâm cam lòng tình muốn đứng dậy, lắc lắc bả vai kéo theo bước chân nặng nề về phòng học, biểu tình rất giống như tội phạm bị áp giải ra ngoài pháp trường---hành hình!! Ozt

      “Ách, còn có, còn có chuyện nữa---” Tiểu Phương thấp giọng , thấy bạn tốt đáng thương gặp chuyện xui xẻo có chút đồng cảm.

      Lăng Lung buồn chán thèm mở miệng, kéo thân mình trầm trọng của mình lết qua hết sân thể dục tiếp tục về phòng học, đối với cái gọi là [ chuyện nữa] có hứng thú, bây giờ còn yên lặng tiếc thương cho cái miếng thịt bò [vô duyên đối diện bất tương phùng] với mình kia.

      “Nhóm học tỉ nhìn thấy Hướng học trưởng sờ mặt bồ, các tỉ ấy……rất….kích động…..”  Nhớ lại biểu tình của nhóm học tỷ khi nãy, Tiểu Phương nhịn được rùng mình cái.

      Lăng Lung đột nhiên dừng lại cước bộ, khuôn mặt nhắn trắng bệch, mắt to trừng tròn tròn.

      thể nào, chẳng lẽ bị đoạt cơm trưa còn chưa đủ? Vận rủi của mình hôm nay còn chưa chấm dứt sao?

      Tiểu Phương thở dài hơi, hai tay vươn ra cầm lấy bả vai của Lăng Lung. Thứ nhất là sợ chút khí lực còm cõi của nó đủ duy trì được nữa; thứ hai cũng là vì phòng ngừa nó bị đả kích vĩ đại quá, tại trường té xỉu mệt.

      “Các tỷ ấy muốn bồ sau giờ học lưu lại, có việc muốn [tâm ] với bồ!” Tiểu Phương bất đắc dĩ nhắn dùm chỉ thị của học tỉ.

      Lăng Lung đứng ở trung tâm của sân thể dục, môi dẩu lên rồi lại dẩu xuống, nước mắt vất vả mới thu hồi lúc này lại bò tới tập hợp ở mí mắt, hơn nữa lần này khí thế rào rạt, rất có xu thế vỡ đê.Vài giây sau, Lăng Lung bị đả bại kiềm chế được nữa. Bất chấp người bên ngoài nhìn vô, ôm lấy bạn tốt, oa tiếng bắt đầu khóc nức nở.

      Hu hu hu, ông trời ơi, ai tới cứu con với!!!!

      Hết Chương 1


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :