1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kim ngọc lương duyên, tuyệt thế Hàn vương phi - Cô Sơn Dã Hạc (90.2/176c)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Kim ngọc lương duyên, tuyệt thế Hàn vương phi


      Tác giả: Sơn Dã

      Thể loại: Xuyên , ngôn tình

      Editor:sunny

      Nguồn : LQĐ

      Giới thiệu:


      Nàng là thiên kim tướng phủ trời sinh tính đạm mạc phúc hắc như hồ.

      là vương gia của quốc gia lãnh khốc vô tình sâu lường được.

      Nàng có dung mạo khuynh thành.

      có phong thái như tiên nhân.

      đạo thánh chỉ tứ hôn, gió nổi mây phun, đảo loạn mặt hồ nước mùa xuân!

      Nàng cự tuyệt , tránh , chỉnh , coi như mãnh thú, chỉ muốn ngao du non xanh nước biếc, nhìn ngắm muôn vàn loài hoa.

      nghi ngờ nàng, điều tra nàng, gây khó dễ cho nàng, coi nàng như rắn rết, chỉ nhớ mục đích của nàng, bắt nàng nguyên hình!

      Trong lòng đều có tâm tư, đồng sàng dị mộng (1)!

      Phàm là việc gì luôn luôn có những chuyện xảy ra ngoài ý muốn. . . . . .

      vốn là người thừa kế chính thống của thế gia quyền lực ở đại, là hoa đán đương gia của tổ chức thần bí mang tên "Dạ Linh", khi xuyên qua trở thành thiên kim tướng phủ.

      Thứ tỷ hư hỏng, kế mẫu độc ác, phụ thân quyền cao chức trọng xem nàng như quân cờ, còn có vị vương gia lúc nào mặt cũng mang vẻ lãnh khốc xem nàng như trộm mà phòng bị.

      Mỗ nữ nâng trán thầm than, lão hổ phát uy, ràng là xem nàng như mèo bệnh!

      Trừng trị thứ tỷ, chỉnh kế mẫu, đấu với Thái hậu, thành thạo dễ như trở bàn tay!

      Bất quá, hình như vị vương gia lãnh khốc này rất khó đối phó, nàng có kế Trương Lương, từng có tường bậc thang, nàng ma cao thước, đạo cao trượng!

      Kỳ phùng địch thủ, gặp lương tài (2)!

      . . . . . .

      Tỷ đây chơi đùa với mấy người!

      Rốt cuộc mỗ nữ nhận tình thế, 36 kế, chạy là thượng sách, chuẩn bị tiếu ngạo giang hồ, mặc cho đời người!

      Nhưng khi từng hồi ức tuôn ra nhập vào trong đầu, khi từng việc chân tướng lộ ra bên ngoài . . . . .

      Hỡi thế gian tình là vật gì? Nàng có thể đó chính là trong lúc lơ đãng thoáng nhìn gặp qua, có thể đó chính là ngoái đầu nhìn lại đập vào trong mắt là nụ cười xinh đẹp.

      (1): Sống gần nhau, nhưng cùng chí hướng

      (2): người tài ba gặp người tài ba



      Ngoc Dieu thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 01: Xuất giá ( nhất ) giỡn


      Coverter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y


      Dương xuân tháng ba, cỏ dài chim bay.


      Bóng đêm yên tĩnh bao phủ rộng lớn ở vùng đất Đông Sở này, nhưng ở kinh thành Bắc Ương tại Đông Sở, đường cái lúc này tiếng người ồn ào, phi thường náo nhiệt.


      Chỉ thấy đường cái hai bên kinh thành này dân chúng đứng đầy, trong tay mỗi người đều nhấc theo chiếc đèn lồng lửa đỏ, liếc nhìn lại giống như có như nhìn thấy đuôi rồng lửa phủ phục ở đường cái.


      Người người đều ở trông mong ngóng chờ, tựa hồ đợi cái gì, lúc này biết là ai kêu to, "Mau nhìn! Kiệu hoa Hàn vương gia đến đây!"


      "Ở nơi nào? Ở nơi nào?"


      Khúc nhạc vui mừng càng ngày càng gần, mọi người đều nhìn về phía phương hướng thanh, đường cái lập tức trở nên lặng ngắt như tờ.


      Rất nhanh, đỉnh đầu mười sáu người nâng kiệu hoa náo nhiệt xuất trong tầm mắt của mọi người, mọi người trong lòng trận thổn thức, trong nội tâm nghĩ tới Hàn vương gia hẳn là rất hài lòng với việc hôn này sớm như vậy mang theo đỉnh đầu mười sáu người nâng kiệu hoa tới đón đâu.


      Mọi người còn ở trong lòng mơ tưởng viễn vong, nhưng đến khi bọn họ thấy phía trước kiệu hoa người cưỡi nhất thất tuấn mã màu trắng, mặt người người lập tức lộ ra sắc mặt kinh ngạc.


      Lam tướng phủ thiên linh các

      Kiều Ninh ngồi dưới đất, nhìn bóng đêm mông lung cách đó xa là hành lang gấp khúc hạ đình đài hiên đài cửu khúc, cảm thụ được trận trận gió mát trận trận hương hoa, lâu chưa có lấy lại tinh thần.


      "Tiểu thư, tiểu thư?" Nha đầu Thu Diệp quỳ gối xuống ở bên cạnh Kiều Ninh, khẽ gọi hai tiếng, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm tiểu thư nhà mình vẻ mặt tia gợn sóng.


      Thu Diệp nghĩ ra, tiểu thư nhà mình chỉ vấp ngã, ngồi mặt đất, mặt của nàng làm sao xuất vẻ mặt làm cho nàng xa lạ như thế?


      Kiều Ninh nhàng chớp mắt cái, nếu ông trời lại cho nàng đời, mặc kệ ở nơi nào, nàng đều muốn hảo hảo sống sót!


      Kiều Ninh từ từ quay đầu nhìn về phía nha đầu bên cạnh, đôi môi hé mở, "Ngươi vừa mới cái gì? Lặp lại lần nữa."


      Giọng khẽ mang theo tia khàn khàn, lại cực kỳ dễ nghe, Trong lòng Kiều Ninh ngoài bình tĩnh lại là thở dài, ông trời thế nhưng lại cho nàng giọng dễ nghe như vậy.


      Nghe giọng của tiểu thư nhà mình, Thu Diệp tựa hồ cảm nhận được tia khác thường, nhưng nàng kịp nghĩ nhiều, chặn lại : "Bẩm tiểu thư, kiệu hoa Hàn vương gia mau tới rồi, tiểu thư ngài còn chưa từ đường dâng hương liệt tổ liệt tông, còn chưa dập đầu lão gia, nô tỳ sợ ngài nếu là làm trễ nãi giờ lành, Hàn vương gia cùng lão gia trách tội ngài, liền thúc giục ngài."


      Thu Diệp mặc dù lại nguyên lời trước nàng, nhưng nàng đem lời cùng ý tứ vì sao thúc giục Kiều Ninh đều cùng Kiều Ninh lần, làm cho hai mắt Kiều Ninh khỏi nhìn thêm nàng .


      Kiều Ninh có lên tiếng, mà là tinh tế thưởng thức lời cùng ý tứ của Thu Diệp, ý của nàng (Thu Diệp) là muốn nàng gả cho cái gì Hàn vương gia?


      giỡn! Làm nàng gả cho nam nhân cổ đại? Làm cho nàng cùng nam nhân xa lạ cùng chăn cùng gối? Tuyệt đối thể!


      "Nhị tiểu thư, mau dậy , nếu làm trễ nãi giờ lành, ta đảm đương nổi nha."


      Kiều Ninh giương mắt thuận theo thanh nhìn lên, chỉ thấy bộ dáng người phụ nữ hỉ môi (ta k hiểu từ hỉ môi này, thông cảm cho trình độ có hạn của ta http://***************.com/images/smilies/icon_tears.gif ) , vẻ mặt lo lắng nhìn mình.


      Kiều Ninh vẫn lên tiếng, từ từ đứng lên, Thu Diệp thấy thế, vội vàng đỡ cánh tay Kiều Ninh.


      Kiều Ninh thấy thân thể này hề vô lực giống với lúc nàng mới vừa ngồi dậy như vậy, trong nội tâm vui mừng, để ý đến Thu Diệp cùng hỉ môi, nhìn xung quanh bốn phía cái, liền nhấc chân theo phương hướng vài gian sương phòng cách đó xa đến.


      "Tiểu thư, ngài là muốn đâu bên trong?" Thu Diệp vội vàng đuổi theo.


      "Nhị tiểu thư, ngài đây là muốn đâu nha? là muốn chết ta !" Hỉ môi gấp đến độ giậm thẳng chân.


      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------->

      Lời tác giả: Dã hạc tân văn*, thân ái nhóm bảo bối, trước hết thích thu hắc.

      [*Dã hạc tân văn: Bài mới rãnh rỗi]


      ~ Hết chương 1~



      Chương 02: Xuất giá ( nhị ) đại phiền toái


      Coverter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y


      "Tiểu thư, ngài đây là muốn trở về phòng sao?" Thu Diệp đỡ cánh tay Kiều Ninh, nhìn theo phương hướng Kiều Ninh bước chân, trong nội tâm đoán được vài phần, "Tiểu thư, ngài muốn vương phủ gì đó ngày hôm qua cũng sửa sang lại toàn bộ thỏa đáng, ngài đây là..."


      Thu Diệp lòng tràn đầy nghi hoặc, nàng nghĩ ra, tiểu thư nhà mình sau khi vấp ngã, như thế nào liền cho nàng loại cảm giác xa lạ? Hơn nữa tiểu thư chẳng những vội từ đường, ngược lại trở về phòng, nàng muốn làm cái gì? Thu Diệp trong đầu chợt lóe qua đống nghi vấn, nhưng tiểu thư , nàng cũng chỉ có thể theo chân tiểu thư nhà mình.


      "Này là phòng của ta?" Kiều Ninh dừng bước trước cửa phòng ở gian sương lộ ra ánh sáng, quay đầu nhìn về phía bên Thu Diệp.


      "A?" Trong đôi mắt to tròn trịa của Thu Diệp khó nén sắc kinh ngạc, chuyện gì xảy ra? Tiểu thư biết gian phòng này là của nàng? Tiểu thư té cái đem đầu rớt bể? Xong rồi!


      Kiều Ninh nhàng nhìn lướt qua Thu Diệp, đợi nàng trả lời, liền đưa tay đẩy cửa phòng ra, nhấc chân bước vào.


      Nến đỏ thượng hạng lóng lánh ánh sáng, bàn tròn được làm từ gỗ tử đàn tốt, giường êm da bạch hồ tơ vàng, bình phong khắc ngọc tri tri kỷ, vòng qua bình phong, khoảng chừng 6 thước là chạm trổ lớn, màn trướng màu hồng phấn, bàn trang điểm tinh xảo, tủ quần áo khảm giấy mạ vàng, gia cụ từng cái lên vào đáy mắt Kiều Ninh.


      Kiều Ninh nhìn quanh vòng, cần Thu Diệp cho nàng biết, nàng cũng nhìn ra được gian phòng kia là gian phòng của thân thể này, từ cách xem bài trí gian phòng kia đến, gia đình này tất nhiên là phú cũng quý.


      Kiều Ninh đến ghế ngồi tròn trước bàn trang điểm ngồi xuống, Thu Diệp cuối cùng cũng hồi phục tinh thần, bước nhanh tới bên cạnh Kiều Ninh.


      "Tiểu thư, ngài làm sao vậy?" Thu Diệp yếu ớt hỏi câu, nàng rất muốn hỏi tiểu thư nhà mình phải là rớt bể đầu chứ, nhưng loại phương pháp hỏi này tựa hồ quá trực tiếp, huống chi nàng cũng thể hoàn toàn khẳng định, còn cần tổng kết chút mới hảo.


      Kiều Ninh để ý đến Thu Diệp, lại xác thực mà , Kiều Ninh căn bản cũng nghe Thu Diệp hỏi cái gì, lúc này, Kiều Ninh nhìn xem chính mình trong kính đồng, đôi mi thanh tú càng nhíu chặt.


      Màu vàng kim của mũ phượng làn mi rũ như xa cách, con mắt như ngôi sao, mũi ngọc đôi môi tinh xảo, hương bồi ngọc triện*, mỹ nhân tuyệt sắc!



      [*Hương bồi ngọc triện: câu dùng để chỉ người con có dung nhan đẹp, khuynh quốc khuynh thành]



      Ở thời điểm kiếp trước, Kiều Ninh cũng được cho là mỹ nữ, nhưng lúc này nhìn xem dung mạo của mình, Kiều Ninh mới biết được "quốc sắc thiên hương" đến cùng là loại mỹ mạo như thế nào, tự hồ chỉ có bốn chữ "rung động lòng người" mới đủ để lấy hình dung người trong kính.


      Lòng thích cái đẹp mọi người đều có, Kiều Ninh tự nhiên cũng ngoại lệ, nhưng nhìn xem khuôn mặt này trong kính, Kiều Ninh cảm thấy phải là mừng rỡ như điên, mà là mơ hồ nhận thấy nó có thể mang đến cho mình phiền toái lớn! Kiều Ninh biết , ở cổ đại, về căn bản nữ nhân có địa vị gì, nữ nhân quá xinh đẹp trở thành thứ để các nam nhân tranh giành nhau, lấy đối tượng, trừ phi nữ nhân này vô cùng cường đại, hoặc là có nam nhân vô cùng cường đại bảo vệ nàng.


      Nhìn xem khuôn mặt như vậy, Kiều Ninh nhanh chóng hủy bỏ kế hoạch đào hôn chính mình vừa mới nghĩ ra, nàng cũng muốn vì đào hôn ngược lại còn bị đám lang* theo dõi, được quá bù nổi mất.


      [*Đám lang: lang nghĩa là sói, câu dụ của tỷ là chỉ người mê sắc đẹp có ý định xấu muốn chiếm giữ làm của riêng]


      Kiều Ninh thầm suy tư, tình hình trước mắt, nàng trước tiên muốn biết ràng tin tức cơ bản về thân thể này sau đó dự định từ từ mới được, nghĩ tới đây, Kiều Ninh nhìn về phía Thu Diệp bên cạnh, hỏi: "Ta có phải vừa mới ngã xuống trong sân hay ?"


      "Là." Thu Diệp đuổi theo vội vàng gật đầu, trong nội tâm lại kêu to, xong rồi, tiểu thư là đem đầu rớt bể! Nhưng đúng nha, thời điểm tiểu thư sẩy chân, hình như có đụng đến đầu nha, Thu Diệp lại bắt đầu nghi ngờ.


      "Ta vấp ngã, đem tình trước kia đều quên, ngươi đem những gì ngươi biết đều với ta lại lần." Kiều Ninh đương nhiên nhìn ra Thu Diệp nghi hoặc, nhưng loại chuyện tình xuyên này thể tưởng tượng nổi tựa hồ cũng lấy cớ mất trí nhớ đến.


      ~Hết chương 2~



      Chương 03: Xuất giá ( tam ) ngươi ở đây mè nheo cái gì?



      Coverter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y




      Cứ việc lòng Thu Diệp còn nghi hoặc, nhưng nàng vẫn đem tin tức cơ bản nàng biết liên quan tới tiểu thư nhà mình đều cùng Kiều Ninh lần, bởi vậy Kiều Ninh liền hiểu được vị trí hoàn cảnh cơ bản nhất của mình.



      Nguyên lai, nàng ở chỗ này là triều đại Đông Sở cảnh kiền đế hai năm, thân thể của nàng họ Lam tên Linh, là nhị nữ nhi của đương triều hữu thừa tướng Lam Trí Thân, năm nay mười sáu, bên người nàng cái nha đầu này gọi là Thu Diệp, theo nàng hơn nửa năm.



      Lam Trí Thân có con trai trưởng, hai cái đích nữ, cái thứ nữ, mẫu thân của Lam Linh là vợ chính của Lam Trí Thân, nhưng ba năm trước đây qua đời, vợ chính sau khi qua đời, Lam Trí Thân liền đem Ôn Nương ban đầu là di nương giúp đỡ, bây giờ Ôn Nương liền trở thành thừa tướng phu nhân.



      Ôn Nương có con trai nữ nhi, con trai họ Lam tên Ngọc, nhậm chức ở Hàn lâm viện, tuổi so với Lam Linh ba tuổi, nữ nhi họ Lam tên Hân Nhi, là tân hoàng hậu trong cung, so với Lam Linh hơn mấy tháng, thời điểm ở trong phủ là tam tiểu thư.



      Đại tiểu thư Lam tướng phủ là thứ xuất, họ Lam tên Kim Châu, mẫu thân kia sớm qua đời, tuổi so với Lam Linh hai tháng.



      Lam Linh còn có cái , cũng chính là muội muội Lam Trí Thân, họ Lam tên Xảo Phượng, là đương kim thái hậu, nhưng tân hoàng đế Yến Minh Hiên phải sinh Lam Xảo Phượng sinh, chỉ là mang danh nghĩa giáo dưỡng của Lam Xảo Phượng, Yến Minh Hiên sau khi lên ngôi, liền phong Lam Xảo Phượng làm thái hậu.



      Lam Linh phải gả cho Hàn vương gia là đệ đệ Yến Minh Hiên cùng cha khác mẹ, họ Yến, tên Kinh Hàn, năm nay hai mươi tuổi, lúc mười lăm tuổi bởi vì chiến công trác tuyệt* liền được ngoại lệ phong làm Hàn vương.



      [*Chiến công trác tuyệt: lập công lớn]



      Biết tin tức cơ bản của thân thể này, Kiều Ninh suy tư lát, nhìn về phía Thu Diệp tiếp tục hỏi: "Thu Diệp, ta cùng Hàn vương gia việc hôn này là do ai làm chủ?" Kiều Ninh từ Lam tướng phủ cùng hoàng gia mối quan hệ phức tạp rắc rối này, mơ hồ cảm thấy vụ hôn của thân thể bản tôn cùng Hàn vương này chỉ sợ phải xem đơn giản ngoài mặt như vậy.



      "Là hoàng thượng hạ chỉ ban hôn." Thu Diệp thành trả lời.



      Hoàng thượng đem tỷ tỷ hoàng hậu mình ban thưởng cho đệ đệ của mình, thân càng thêm thân? Kiều Ninh bày tỏ hoài nghi sâu sắc.



      Ở nhà đế vương, cũng có cái gì đáng là thân tình, Lam Trí Thân thân là thừa tướng, đứng đầu đủ loại quan lại, quyền cao chức trọng, lại là hoàng thân quốc thích, thiếu niên Yến Kinh Hàn phong vương, quyền khuynh triều đình, hai phủ liền đám hỏi này, Yến Minh Hiên sợ uy hiếp được vương quyền? những ngăn cản, còn tự mình tứ hôn, trong hồ lô bán thuốc gì?



      "Tiểu thư, ngài suy nghĩ gì? Có chuyện gì thích hợp sao?" Thu Diệp càng ngày càng hiểu được tiểu thư trước mắt, nàng hiểu tiểu thư chỉ là mất trí nhớ, như thế nào liền trở nên hoàn toàn khác nhau cùng trước kia rồi?



      Trước kia tiểu thư lúc nào cũng cúi đầu rủ lông mi, rất ít chuyện, hơn nữa tiếng nhất, mà thời tiểu thư, mặc dù dung mạo vẫn như cũ, thanh vẫn như cũ, nhưng trong mắt của nàng lóe lên ánh sáng lung linh, thong dong cơ trí, thanh lại dễ nghe được giống như thanh của tự nhiên, đây là điều Thu Diệp chưa từng gặp qua.



      " có gì." Kiều Ninh cười nhạt tiếng, thuận miệng : "Ta chỉ là muốn đem những đều này nhớ kỹ, miễn cho về sau phạm sai lầm."



      "Oh." Thu Diệp đáp tiếng, quay đầu nhìn cửa sổ phía ngoài, thấy lúc này trời dần dần sáng lên, lập tức liền nóng nảy, "Tiểu thư, chúng ta nhanh từ đường , tiếp tục trì hoãn nữa, chỉ sợ trễ giờ lành."



      Kiều Ninh vừa nghe, vừa định tìm lấy cớ kéo dài thời gian, lúc này bên ngoài phòng truyền đến tiếng bước chân gấp gáp, theo tiếng bước chân đến gần, đạo thanh quát lớn vang lên theo, "Linh nhi, ngươi ở trong phòng mè nheo cái gì?!"


      ~ Hết chương 3~





      Chương 04: Xuất giá ( tứ ) giật lần ngàn lần phóng túng

      [Xuất giá (tứ) nhất thạch giật mình ngàn tầng phóng túng]




      Coveter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y




      Kiều Ninh mơ hồ nghe thanh mang theo tức giận quát lớn, nàng đương nhiên nghe được này thanh này quát lớn đối với thân thể nàng, nhưng hôm nay là ngày đại hôn của nàng, ở ngày đại hôn còn bị quát lớn như thế? Xem đến thân thể bản tôn này hề nhìn giống dạng cuộc sống ngoài mặt trải qua sống an nhàn sung sướng.




      "Tiểu thư, lão gia đến đây!" Thu Diệp nghe được tiếng của Lam thừa tướng Lam Trí Thân, gấp hơn , Chương lão gia đối tiểu thư có sắc mặt tốt, thời tiểu thư lại trì hoãn canh giờ, lại từng mất trí nhớ, lão gia nếu là biết, còn biết khiển trách tiểu thư như thế nào đâu? Thu Diệp lo lắng thôi.




      "Ta biết rồi." Kiều Ninh cười nhạt tiếng, binh tới tướng đỡ, nước tới đất chặn, nàng nếu chiếm thân thể người ta, nàng sau này là nhị tiểu thư Lam tướng phủ Lam Linh, nàng muốn nhìn chút người phụ thân này ở ngày đại hôn như thế nào lại khiển trách nữ nhi của .




      Thấy tiểu thư nhà mình như thế, Thu Diệp sinh sinh đem lo lắng nuốt trở về, nàng lúc này mới nhớ tới tiểu thư thời cùng trước kia giống nhau, nhưng nghĩ tới đây, trong mắt Thu Diệp lại lóe qua thoáng cái thần sắc lo lắng, lập tức quay đầu nhìn về phía phương hướng cửa phòng, có lên tiếng nữa.




      Rất nhanh, cửa phòng bị sức đẩy chút ra, đám người vào gian phòng, trực tiếp vòng qua bình phong, vào trước Lam Linh.




      Lúc này, Lam Linh như cũ vẫn ngồi ở ghế ngồi tròn, nhưng xoay người, nhìn về nhóm người phía vào trước mặt nàng này, Thu Diệp vội vàng phúc phúc thân.




      Cầm đầu là nam tử trung niên chừng bốn mươi tuổi, cẩm y hoa phục, vẻ mặt vẻ vui, Lam Linh cần đoán cũng biết, nhất định chính là phụ thân của nàng Lam Trí Thân.




      Lam Trí Thân bên tay trái là người phụ nữ chừng ba mươi tuổi, thướt tha thùy mị, đoan trang hiền lương, bên phải là thừa tướng phu nhân đảm nhiệm Ôn Nương.



      Bên tay phải Lam Trí Thân là nữ tử trẻ tuổi đứng nhất danh, hồng phấn la quần, châu vòng ngọc bội, hé ra mặt coi như xinh đẹp tựa hồ còn mang theo cái nhìn thoáng qua có chút hả hê vui vẻ, đôi mắt nhìn chằm chằm về phía Lam Linh trong mắt lại mang theo cảm giác hâm mộ cùng ghen ghét mãnh liệt, Lam Linh biết nàng là thứ xuất tỷ tỷ Lam Kim Châu.




      Ba người sau lưng theo là vài tên bà tử nha đầu, tên hỉ môi kia cũng ở trong đó, lúc nàng chạm phải ánh mắt của Lam Linh quét về phía nàng, ánh mắt khỏi trốn tránh lóe lên cái, hiển nhiên Lam Trí Thân đích thân đến sân Lam Linh cùng hỉ môi này thoát được quan hệ.




      Lam Linh có đứng lên, cũng gì, ánh mắt quét lần trong đám người tiến vào này, sau đó liền dừng ở người Lam Trí Thân.




      Lam Trí Thân cũng lập tức mở miệng, nhìn về phía Lam Linh ánh mắt mang theo tia tìm tòi nghiên cứu, nữ nhi này trời sinh tính nhát gan, nhìn thấy cho tới bây giờ đều là biết vâng lời, nàng chưa từng dám cùng bản thân đối mặt như thế? Lam Trí Thân trong nội tâm đột nhiên lộp bộp tý, thầm kêu tốt!





      Lam Trí Thân mới vừa muốn mở miệng, nghĩ Lam Kim Châu bên cạnh vượt lên trước bước, "Muội muội bị phong thành Hàn vương phi, lá gan cũng lớn, thấy phụ thân mẫu thân thế nhưng cũng hành lễ ? phải muội muội cảm thấy phụ thân mẫu thân phải hướng ngươi hành lễ?"





      Trong lòng Lam Kim Châu mang theo ý mỉa mai ràng, mơ hồ còn mang theo cỗ hương vị ê ẩm, Lam Linh cười nhạt tiếng, xem tới đây Lam Kim Châu chỉ sợ là người ái mộ của Yến Kinh Hàn nha, có gả cho Yến Kinh Hàn, lại chạy đến đây trút giận nàng này, nàng đúng là tìm đúng nơi rồi!




      "Nghe Thu Diệp miêu tả, ngươi phải là tỷ tỷ của ta ?" Lam Linh chậm rãi đứng lên, vẫn như cũ cười , "Tỷ tỷ gì khác về vấn đề lễ nghi, bất quá, ta vừa mới vấp ngã ở trong viện, đem chuyện trước kia đều quên, về phần lễ nghi sao, tự nhiên cũng đều quên."




      Lam Linh nhàng lập tức phen nhấc lên ngàn tầng phóng túng!

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 05: Xuất giá ( ngũ ) vả miệng cho ta

      Coverter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y

      Lam Linh làm phen khiến cho khí trong phòng lập tức trở nên an tĩnh quỷ dị, Ôn Nương quay đầu nhìn về phía bên cạnh Lam Trí Thân, trong mắt nhanh chóng xẹt qua đạo sắc quang, mà trong nội tâm Lam Trí Thân kia dự cảm xấu càng mãnh liệt, đôi mắt mang theo tia xem xét cùng mơ hồ tức giận thẳng tắp rơi vào mặt Lam Linh, ở lúc mấu chốt này, nhất quyết cho phép ra sai lầm gì!




      "Ngươi cái gì?" Lam Trí Thân cuối cùng mở miệng, nhưng thanh trước là bầu trời bao la bình thường sau lại như giông bão sắp tới, trầm đến dọa người, vài tên nha đầu phía sau khỏi rụt rụt đầu.




      Lam Linh đương nhiên cảm nhận được tình hình trước mắt tựa hồ là gió thổi báo giông tố sắp đến, nhưng khóe miệng Lam Linh chỉ cười giảm bớt phần, nhìn về phía ánh mắt Lam Trí Thân lại có chút tránh né mảy may, thanh vẫn như cũ thanh thúy dễ nghe, như châu rơi khay ngọc, chim hoàng oanh giương họng, "Ta ta đem chuyện trước kia đều quên, có thể là mất trí nhớ."




      Mất trí nhớ! Hai chữ này giống như ma đồng dạng thẳng tắp chui vào tai Lam Trí Thân, tâm huyết bọn họ mất nhiều như vậy, tại thời điểm mấu chốt đây, mắt thấy kế hoạch của bọn họ bước về trước bước dài, nàng thế nhưng nàng mất trí nhớ, vậy cái chút ít tâm huyết của bọn họ kia chẳng phải là toàn bộ uổng phí ? ! quyết cho phép!




      Lam Trí Thân tâm đè ép tức giận trong lòng, cũng lập tức mở miệng, mà nhìn cặp mắt Lam Linh lóe ra ánh sáng lung linh cắt nước thu, trong nội tâm đột nhiên chợt lóe lên ý niệm, nữ nhi này là nhìn nàng lớn lên , nàng mặc dù đòi làm gì vui vẻ, nhưng nàng là dạng gì tính tình nào, vẫn biết, nàng trời sinh tính tình nhát gan nhu nhược, dám chuyện lớn tiếng, mà trước mắt nàng nơi nào có bộ dáng nửa điểm nhát gan nhu nhược? người có tính tình như thế chẳng lẽ vì bị mất trí nhớ mà thay đổi sao?




      Lam Trí Thân suy tư, trong nội tâm khỏi lên suy đoán to gan, nữ nhi của có thể hay bị Yến Kinh Hàn đánh tráo? Nếu là như thế, như vậy Yến Kinh Hàn cưới con của mình, lại có thể bị cắn ngược lại cái, làm cho Hoàng Thượng trị chính mình tội khi quân, ngồi thu ngư ông thủ lợi, Lam Trí Thân càng nghĩ càng tính có khả năng này.




      Thấy cha của mình lời gì, Lam Kim Châu ở bên lại kháng cự những ý nghĩ hưng phấn kỳ quái trong nội tâm, vội vã mở miệng : "Muội muội chớ phải là té cái thành ngốc tử? Này làm như thế nào cho phải? Hàn vương điện hạ phong thái xuất chúng, chỉ sợ muốn cưới kẻ ngu làm vương phi của ." Lam Kim Châu xong quên nhìn nhìn Lam Trí Thân, chỉ thiếu chút nữa tự tin ra lời thay mình vào đó.




      Nghe lời Lam Kim Châu, khóe miệng Lam Linh vui vẻ tựa hồ sâu hơn phần, cái tỷ tỷ này chỉ sợ muốn gả cho Yến Kinh Hàn muốn điên rồi ? Từ nàng vấp ngã đến miệng của nàng nàng liền biến thành ngốc tử, nàng là đủ ngốc !




      Thấy tiểu thư nhà mình bị Lam Kim Châu thành ngốc tử, Thu Diệp bên vui, "Đại tiểu thư, ngài như thế nào có thể tiểu thư như vậy? Tiểu thư chỉ là bị mất trí nhớ, chút cũng ngốc, nô tỳ tin tưởng lão gia phu nhân nhất định cũng có thể nhìn ra được."




      Lam Kim Châu vốn là cùng những ý nghĩ kỳ quái trong lòng làm mộng đẹp, nghĩ trước mặt mọi người lại bị nha đầu phản bác, lập tức sinh lòng tức giận, "Nha đầu bỉ ổi! Bổn tiểu thư chuyện cũng đến phiên ngươi tới chen miệng vào? ! Người đâu! Đến vả miệng cho ta!"




      bà tử sau lưng Lam Kim Châu nghe vậy nhanh chóng vào trước mặt Thu Diệp, vừa mới đưa tay ra, lại nghe đến thanh của Lam Linh dễ nghe kèm cảm giác nhàng mát mẻ vang lên, "Vị mụ mụ này, ngươi cần phải biết, ở trong phòng của ta, ở ngày ta đại hôn, đánh nha đầu của ta, tay của ngươi còn có thể hay dài thân của ngươi? !"

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 06: Xuất giá ( lục ) cả ngươi cũng thương lượng



      Coverter:tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y




      Bị Lam Linh vừa như vậy, Lỗ mụ mụ muốn đánh Thu Diệp lập tức dừng tay lại, trong nội tâm sinh ra chút sợ hãi.




      Lỗ mụ mụ này là vú nuôi Lam Kim Châu, lại là lão mụ tử tâm phúc của Lam Kim Châu, từ trước đến nay Lam Kim Châu làm cho nàng làm cái gì, nàng cũng có nửa điểm do dự, nhưng lúc này Lỗ mụ mụ lại lộ vẻ do dự, nhị tiểu thư tựa hồ cùng trước kia giống nhau, nàng thấy ánh mắt về phía mình mang theo tàn khốc chưa bao giờ có, Lỗ mụ mụ mơ hồ cảm thấy nàng nếu đánh, tay của nàng có khả năng liền phải là của nàng.




      Tay Lỗ mụ mụ ngừng ở giữa trung, nhìn về phía Lam Kim Châu, trong ánh mắt mang theo hỏi thăm, Lam Kim Châu trong nội tâm mắng câu dùng được, hướng về Lỗ mụ mụ nháy mắt, Lỗ mụ mụ nhanh chóng thối lui sau lưng Lam Kim Châu.




      "Phụ thân, lời muội muội vừa mới quá dọa người , nàng trước kia khi nào qua những lời doạ người như vậy?" Lam Kim Châu đương nhiên cũng phát Lam Linh khác thường, trong đầu linh quang chợt lóe, làm nên văn chương, "Phụ thân, lấy nữ nhi xem, còn thỉnh lưu thái y đến xem cho muội muội chút , muội muội nếu rớt bể đầu, cứ theo lời như vậy gả cho Hàn vương điện hạ, sau này Hàn vương điện hạ nếu biết rồi, chỉ sợ trách tội phụ thân ngài."




      Lời của Lam Kim Châu mặt Lam Linh đầu xảy ra vấn đề, về phương diện khác lại là đánh khẩu hiệu vì Lam Trí Thân suy nghĩ, kì thực gì khác chỉ là muốn Lam Linh gả cho Yến Kinh Hàn mà thôi, loại người này giấu đầu hở đuôi , thực tế người ở chỗ này lòng dạ đều biết .




      Lam Kim Châu ái mộ Yến Kinh Hàn trong phủ, thậm chí ở toàn bộ kinh thành sớm phải là bí mật gì, hai năm trước, Lam Kim Châu đối với Yến Kinh Hàn thương nhung nhớ, bị ống tay áo Yến Kinh Hàn vung vào hồ, kém chút đời nhà ma, chuyện này lúc đó oanh động toàn bộ kinh thành, mặc dù quá khứ hai năm, nhưng Lam Kim Châu vẫn như xưa cuồng dại hối hận, lòng liền muốn gả cho Yến Kinh Hàn, nhưng nàng nghĩ tới, Hoàng thượng thế nhưng hạ chỉ làm cho Lam Linh gả cho Yến Kinh Hàn, điều này có thể làm cho nàng oán hận?




      Lam Kim Châu đợi đến khi cha mình mở miệng, lại nghe được thanh của Lam Linh mang theo nụ cười, "Tỷ tỷ, người nhà cần gì che giấu? Ngươi muốn gả cho Hàn vương điện hạ, ngươi cứ việc thẳng là tốt lắm, muội muội tự nhiên thành toàn cho tỷ tỷ , nhưng tỷ tỷ lại phải đầu của ta có vấn đề, thiệt người lợi mình, muội muội ta nếu tức giận, chỉ sợ cũng muốn thành toàn tỷ tỷ."




      Lam Linh phen làm cho Lam Kim Châu mặt lúc đỏ lúc trắng, tâm càng giống như ngồi xe cáp treo, vừa mới vọt tới tận trời, nhưng trong chớp mắt lại rơi xuống đáy cốc.




      Lam Kim Châu đương nhiên biết nàng thích Yến Kinh Hàn chuyện là ai cũng biết, nhưng trong lòng tất cả mọi người đều biết , chưa từng có người nào dám ở trước mặt mọi người ra trước mặt nàng, mà Lam Linh hề cố kỵ như thế phen làm cho Lam Kim Châu cảm thấy nàng đây nhục nhã mình! Lam Kim Châu lập tức thẹn quá hoá giận!




      "Lam Linh, ta khi nào ta muốn gả cho Hàn vương điện hạ rồi? Ngươi cần ngậm máu phun người!" Lam Kim Châu nổi giận đùng đùng chết thừa nhận.




      " nghĩ nha, đó là muội muội ta hiểu lầm." Đối với khuôn mặt tức giận Lam Kim Châu, Lam Linh vẫn cười như cũ, "Vốn định bởi vì ta mất trí nhớ, chỉ sợ nên gả được Hàn vương điện hạ, muốn cầu xin Hoàng thượng ân chuẩn, cho ngươi gả cho Hàn vương điện hạ, thành toàn lòng ái mộ của tỷ tỷ đối Hàn vương điện hạ, nghĩ là ta hiểu lầm, bất quá lại may mắn tỷ tỷ bây giờ mới ra, miễn cho muội muội ta làm thành sai lầm lớn, tay thúc đẩy làm đôi vợ chồng bất hoà."





      Nghe Lam Linh những lời này, Lam Kim Châu thiếu chút nữa hộc máu, nàng mới vừa gì đó? Nàng muốn gả cho Yến Kinh Hàn nha, bây giờ nàng hối hận vẫn còn kịp sao?



      ~ Hết chương 6~

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 07: Xuất giá ( thất ) ngu ai bằng


      Coverter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y



      Ôn Nương nhìn lướt qua sắc mặt hối hận ràng mặt của Lam Kim Châu, trong nội tâm hừ lạnh tiếng, ngu xuẩn! Đầu óc nàng như vậy, bị người bán còn giúp người ta kiếm tiền.




      Ôn Nương đối Lam Kim Châu tràn đầy khinh thường, nhưng trước mắt Lam Linh lại thể làm cho nàng lần nữa đúng lên xem kỹ càng, nha đầu kia cùng lúc trước trở nên hoàn toàn khác nhau , trước kia, Ôn Nương biết là Lam Linh chỉ có gương mặt hại nước hại dân thôi, nhưng bây giờ, nhìn lại xem Lam Linh thân mũ phượng vai quàng khăn, trong đầu Ôn Nương chợt lóe lên bốn chữ " hào hoa phong nhã tuyệt thế , nghĩ đến bốn chữ này, trong nội tâm Ôn Nương đột nhiên chấn động!




      "Hào hoa phong nhã tuyệt thế" nguyên lai chỉ dùng người hoàng hậu Lam Hân Nhi, mà thời nàng lại từ người Lam Linh nhìn ra bốn chữ này, trong nội tâm Ôn Nương lập tức lặng lẽ sinh ra loại cảm giác nguy hiểm.




      Trong chuyện này đến cùng xảy ra vấn đề gì? Chẳng lẽ... Ôn Nương trong nháy mắt nhìn về phía Lam Trí Thân bên cạnh, nhìn thần sắc Lam Trí Thân, Ôn Nương biết , nàng nghĩ đến , Lam Trí Thân cũng nghĩ tới.




      "Phụ thân..." Lam Kim Châu nhìn về phía Lam Trí Thân yếu ớt gọi tiếng, lửa giận trong lòng bị Lam Linh tưới tắt nửa, đầu óc tựa hồ cũng thanh tỉnh chút, nàng biết phụ thân của nàng mới chủ cột gia đình, hôn của Lam Linh cùng Yến Kinh Hàn đến cùng như thế nào, đều là phụ thân của nàng đến định đoạt, cầu đó cũng là cha nàng cầu Hoàng thượng.




      Nhìn thấy thần sắc Lam Kim Châu lại vội vàng lại có chút khiếp đảm, trong nội tâm Lam Linh cười nhạt, nàng mới vừa rồi chỉ là cố ý nàng chút mà thôi, nàng kia lại tưởng , bất quá như vậy cũng tốt, nếu nàng kia có thể thay thế mình gả cho Yến Kinh Hàn xác thực cũng tự mình giải quyết vấn đề phiền toái khó giải quyết.




      "Câm miệng!" Lam Trí Thân hung hăng trừng về phía Lam Kim Châu, như thế nào lại sinh cái nữ nhi ngu xuẩn như vậy? Ngu ai bằng!




      Lam Kim Châu mím mím môi, dám lên tiếng nữa, mặt đầy oán hận nhìn về phía Lam Linh, nếu phải nàng, nàng cũng bị cha khiển trách!




      Lam Linh lành lạnh quét Lam Kim Châu cái, chính mình ngu xuẩn còn giận lây người khác, là ngu bất trị được *!




      [*Ngu bất trị được: ngu trị được]





      "Linh nhi, đem ống tay áo tay trái của ngượi cuộn lên chút, làm cho vi phụ xem cổ tay trái của ngươi." Lam Trí Thân hồi phục lại tâm tình, theo ý , tại quan trọng nhất muốn biết ràng người trước mắt nàng đến cùng phải hay là nữ nhi của !




      "Phụ thân, nữ nhi hiểu ý của ngài." Thanh Lam Linh hơi trầm xuống, trong nội tâm nổi lên tiếng cười lạnh, người phụ thân này là muốn kiểm tra chính mình nha, như nàng đoán được theo lời , cổ tay trái của nàng có cái bớt hay các loại dấu hiệu gì đó.




      "Phụ thân bảo ngươi xắn, ngươi liền xắn lên, lấy ở đâu nhảm nhiều như vậy? !" Lam Kim Châu chẳng những có ngã lần khôn hơn chút, ngược lại đem tức giận cùng khiển trách của Lam Trí Thân vung đến đầu Lam Linh.




      "Lam Kim Châu, xem để cho ngươi chút dạy dỗ, ngươi biết cái gì là đau!" Trong lời Lam Linh mang theo hơi lạnh rùng mình, Lam Kim Châu khỏi run lên, Lam Linh tiếp: "Ta là đích, ngươi là thứ, hơn nữa ta còn là Hàn vương phi mà Hoàng thượng ban chuẩn, ngươi lại hết lần tới hai lần, hết hai rồi tới ba vũ nhục quát lớn ta, con mắt lại có lớn , phụ thân, nếu bàn về gia pháp, nên xử trí như thế nào?" Lam Linh xong liền đem ánh mắt hướng về phía Lam Trí Thân.




      "Phụ thân..." Lam Kim Châu tựa hồ đến lúc này mới biết sợ hãi, nhìn về phía Lam Trí Thân trong mắt mang theo thần sắc khẩn cầu ràng.




      Lam Trí Thân cũng có nhìn Lam Kim Châu, mà là nhìn Lam Linh, trong nội tâm càng khẳng định, người trước mắt phải là nữ nhi của , nàng là người của Yến Kinh Hàn!



      ~ Hết chương 7~




      Chương 08: Xuất giá ( bát ) xem chút ngươi có phải là nữ nhi của ta hay


      Coverter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y





      Lam Trí Thân đè ép tức giận trong lòng, nhìn về phía Lam Kim Châu, trầm giọng : "Ngươi tự mình từ đường phạt quỳ, có vi phụ cho phép, được phép đứng lên!"




      "Phụ thân..." Lam Kim Châu lập tức quát to lên, khuôn mặt lại là mang theo sắc thái tràn đầy ủy khuất, nàng mặc dù là thứ xuất, nhưng cha nàng chưa từng có trách phạt nàng như vậy, nay cha nàng thế nhưng lại nghe lời của tiện nha đầu này trước mặt mọi người làm cho nàng từ đường phạt quỳ, việc này làm cho Lam Kim Châu vừa thẹn vừa cáu, ánh mắt nhìn về phía Lam Linh càng trở nên độc địa.




      "Tỷ tỷ dùng ánh mắt ác độc như thế nhìn ta, chớ phải là còn muốn tội thêm bậc?" Lam Linh khẽ nhíu mày, nhàng quét Lam Kim Châu cái, hết thảy vui buồn đều biểu mặt, Lam Kim Châu này chỉ có thể coi là là nhân vật lên được mặt bàn, mà cùng nàng so sánh, Ôn Nương vẫn có mở miệng nhìn như đoan trang hiền lương chỉ sợ cũng có đơn giản như vậy.




      Nghề nghiệp kiếp trước làm cho Lam Linh sớm nhìn mặt mà chuyện luyện được lửa thuần thanh, mặc dù chỉ là nhàng vài lần, nhưng Lam Linh đối với mấy người trước mắt có phán đoán cơ bản, Lam Trí Thân đôi mắt thâm trầm mang đầy kế tính toán, Ôn Nương bên ngoài nhàn nhạt cười bên trong lại ngầm ngụy trang, Lam Kim Châu ương ngạnh thẳng thắn hiển thị ngu xuẩn, còn có Lam Xảo Phượng Lam Ngọc cùng Lam Hân Nhi có nhìn thấy, vị thái hậu lại hoàng hậu trong cung, chỉ sợ cũng phải là nhân vật đơn giản gì, người nhà như thế này làm cho Lam Linh cảm thấy vận khí của nàng phải “Tốt” bình thường.




      "Ngươi nên bậy, ánh mắt của ta như thế nào lại ác độc?" Khí thế Lam Kim Châu ràng yếu , nàng đương nhiên thừa nhận, nàng cũng muốn đắc tội thêm bậc.




      "Đủ rồi! Còn nhanh từ đường?" Lam Trí Thân nghĩ trì hoãn thời gian việc này, còn có chuyện trọng yếu hơn chờ giải quyết.




      "Phụ thân..."




      "Tiểu thư, ngài cần lại chọc lão gia tức giận, chúng ta thôi." Lỗ mụ mụ biết Lam Kim Châu nếu , kia cũng phải là phạt quỳ đơn giản như vậy a, vội vàng kéo Lam Kim Châu hướng bên ngoài phòng đến.




      Lam Kim Châu dậm chân, oán hận trừng mắt nhìn Lam Linh cái, biết cha nàng quyết tâm, nàng cầu xin cũng vô dụng, liền theo Lỗ mụ mụ đỡ Lam Linh ra gian phòng.




      Thấy Lam Kim Châu , Lam Trí Thân nhìn Lam Linh trực tiếp ra lệnh: "Linh nhi, đem cổ tay trái ngươi đưa ra, cho vi phụ nhìn chút!"




      "Phụ thân, ngài vì sao phải xem cổ tay trái của ta?" Lam Linh biết còn cố hỏi, nàng còn muốn xem người phụ thân này như thế nào để trả lời nàng.




      "Xem chút ngươi có phải là nữ nhi của ta hay !" Trong nháy mắt ánh mắt Lam Trí Thân trở nên bén nhọn, mặc dù trong nội tâm khẳng định nàng phải là nữ nhi của , nhưng vẫn muốn chính mình xác nhận lần.




      Lam Trí Thân xong vỗ tay cái, trong nháy mắt mười mấy tên hắc y nhân mặt đeo khăn đen chợt tiến vào gian phòng Lam Linh, toàn bộ hơn mười con mắt có nhiệt độ nhìn chằm chằm vào người Lam Linh.




      "Phụ thân, ta nếu là con của ngươi, ngươi làm như thế nào, nếu ta phải là con của ngươi, ngươi lại làm như thế nào?" Bị mười mấy tên hắc y nhân vây quanh, khí thế của Lam Linh tuyệt thua gì Lam Trí Thân, thanh dễ nghe làm cho tất cả mọi người ở đây cảm nhận được cái loại cảm giác áp bách trước nay chưa từng có!




      Thấy thế, Lam Trí Thân càng thêm khẳng định, người trước mắt căn bản thể là nữ nhi của , nàng nhất định là người của Yến Kinh Hàn!




      "Ngươi nếu là nữ nhi của ta, vi phụ tự nhiên đưa ngươi lên kiệu hoa, còn nếu ngươi phải nữ nhi của ta, kia chỉ có thể trách chủ tử ngươi sai rồi!" Ý tứ Lam Trí Thân vô cùng ràng, Lam Linh nếu như phải là nữ nhi của , giết nàng tại chỗ!




      Những lời này của Lam Trí Thân làm cho Lam Linh trong nháy mắt cảm thấy việc hôn nàng cùng Yến Kinh Hàn này chỉ sợ thể có huyền cơ!



      ~ Hết chương 8~

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :