1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kim cương chi tử - Trạm Lộ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      Kim Cương Chi Tử

      Tác giả:Trạm Lộ

      Edit + Beta: Hoạ Thuỷ Tộc

      Số Chương: 10

      Tình Trạng: 1 tuần - 2 chương​


      Giới Thiệu:

      Được rồi! biết béo tròn mạnh mẽ có thể so với voi .

      Nhưng dù gì cũng là đại hoa khôi của giảng đường S.

      Hôm nay lấy hết dũng khí để đăng kí vào phòng tập thể thao.

      Thân là ông chủ, có bao người thích thường nên có vài ba câu khích lệ,

      Nhưng nể mặt lại trực tiếp chỉ vào khuyết điểm của .

      Quay quảng cáo lại muốn diễn vai mập si tình.

      Thế nào? là Đại Minh Tinh giỏi lắm sao?

      Nếu chê mập, liền giảm cân có thân hình quyến rũ như ma quỷ cho xem!

      Quả nhiên kinh ngạc sức mạnh ý chí khiến từ số XL giảm xuống XS.

      từ mập mạp giống như lột xác thành thiên nga đẹp mê người!

      Sau đó nghênh ngang tới studio phô trương uy thế,

      nghĩ tới, công ty quảng cáo lần nữa tìm đến cho vai,

      Chẳng qua vào lúc này muốn làm nhân vật Athena,

      Ừ, việc này tệ lắm, có thể chấp nhận,

      Nhưng bất quá giống như sập bẫy của

      Bị thừa cơ hôn trộm , còn bị bắt cóc…

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      Mở đầu:

      Rốt cuộc tăng ca để làm kịch bản cũng xong, Trạm Lộ vì khao thưởng cho mình liền hẹn mấy đồng nghiệp cùng Pizza Hut dùng bữa.

      Lúc dùng cơm, mỗi nhà biên kịch khỏi kể lể về lịch sử chua cay, thẫm đẫm máu và nước mắt của mình, nào là làm bản thảo vất vả, đạo diễn chuyên quyền, diễn viên giở trò…. Trạm Lộ mực lắng nghe, thỉnh thoảng chen vào câu: “Tôi cảm thấy ông chủ là người rất tốt.”

      Các biên kịch nghe xong trừng mắt nhìn Trạm Lộ: “ cần khoe khoang số tốt.”

      Trạm Lộ nghi hoặc hỏi: “Tôi nghe các nửa ngày cũng nghe ra đến cùng các có bao nhiêu bi thảm, có thể lấy ví dụ xác thực cho tôi hay ?”

      Trong đó có hai vị có thể là biên kịch đắt khách nhất nay cầm tay nhìn nhau, hai mắt nhàng ngấn lệ.

      Biên kịch M : “Ông chủ đối với chúng tôi đều rất là tốt, đúng hay ?”

      Biên kịch Y : “Đúng vậy, đúng vậy, có đạo đức nghề nghiệp.”

      Trạm Lộ lại hỏi: “Cuối cùng bọn họ làm ra chuyện thương thiên hại lý gì? trả thù lao cho các người? Hay là ép buộc các người viết cái gì đó muốn?”

      Biên kịch M : “So với việc này còn xấu hơn.”

      Biên kịch M than thở : “Ông chủ mới để ý bọn tôi viết cái gì, chỉ cần nộp bản thảo cho , lập tức ký chi phiếu.”

      Biên kịch M liều mình gật đầu: “Ngay cả lỗi sai cũng keo kiệt sửa chữa cho chúng tôi.”

      Trạm Lộ há hốc mồm: “Các người cảm thấy đó là có đạo đức?”

      M, Y cùng nhau gật đầu: “Hoàn toàn mặc kệ, có nửa điểm ý thức chuyên nghiệp.”

      Biên kịch Y còn oán trách : “Lần trước trong kịch bản của bộ phận tôi xuất XX chỗ sai lầm, mãi đến trước khi trình diễn tôi mới phát , vội vàng sửa chữa, nếu chính là sai lầm lớn, nhất định tôi bị người xem mắng chết.”

      Biên kịch M : “Ông chủ cùng đạo diễn căn bản cho tôi bất kỳ ý kiến hay chỉ đạo nào , tôi viết gì lấy quay nấy, dù sao mấy vị lão đại cũng nên cho tôi biết cảm nhận mới, quan điểm mới trong bộ phim của tôi có phải rất đáng khen hay ?”

      Nếu như phải Trạm Lộ làm việc vất vả ngày, nghĩ đấm hai này cái – làm cho các tỉnh táo chút.

      đời này còn thiên lý sao? Các này hạnh phúc như vậy còn oán trách cái gì?

      Tại sao Trạm lộ có loại ‘tốt số’ này?

      Mỗi lần Trạm Lộ nộp kịch bản đều thấp thỏm lo lắng kết quả. Dĩ nhiên, Trạm Lộ phải viết xong bản thảo liền khẳng định tốt, chắc chắn có tốt có xấu, chất lượng của tác phẩm luôn có cả cao lẫn thấp, đạo diễn lại có hỏa nhãn kim tinh (mắt tinh có thể nhìn thấu mọi chuyện), muốn giữ được mạng từ trong tay bọn họ chính là vọng tưởng.

      Tháng này Trạm Lộ vừa ý cái áo khoác ngoài nhưng tại cũng đủ tiền mua, ôi, hẹn bọn họ dạo phố là sai lầm, sai lầm a.


      thấy ngủ còn tốt hơn, ngủ rồi nghe thấy bọn họ om xòm “bực tức” như vậy.

      A!!! Cái gì? Mấy này còn muốn mua ví da giày da? Ví trống rỗng rồi a, có thể chỉ ngồi ở đây đâu nữa được ? Nơi đây còn có nước đá miễn phí để uống.

      “Trời ơi! Đừng kéo tôi nữa.”


      Đoạn đệm:
      Rốt cuộc nữ nhân thế nào mới được coi là xinh đẹp?

      Thon thả mảnh khảnh? Đa tài đa nghệ? Dịu dàng thiện lương? , hình như đều phải như thế.

      Như vậy nữ nhân xinh đẹp như đây ở thời điểm gặp nguy hiểm có thể hay cũng vị bạch mã hoàng tử tới cứu đây? Hay là, nên hỏi rằng: Thượng Đế, tôi có thể tìm thấu được tình sao?
      ____Trích lời của Tần Linh.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      Chương thứ nhất

      Edit: thuonglu/dòng 2 Họa Thủy tộc.

      "A!!!" Tiếng thét thảm thiết mà chói tai vang lên dài tầng trung của Tần gia.

      dùng cơm chiều trong phòng, cả nam lẫn nữ vì tiếng thét này mà thiếu chút nữa làm rơi đôi đũa tay.

      "Là tiếng của tiểu Linh?" Tần ba hỏi.

      "Chẳng lẽ có trộm vào nhà?" Tần Tường theo bản năng nhảy dựng lên: "Con lên xem sao."

      "Quên ." Mục Nhất Thần lười biếng liếc mắt nhìn cái:" Nếu là kẻ trộm , em liệu có thể ứng phó được sao?"

      tay Tấn Tường nhàng khoát lên bả vai của , nháy mắt xinh đẹp : " Em là ứng phó được rồi, bất quá lão công uy phong sáng suốt của em chắc là thành vấn đề ."

      "?" Mục Nhất Thần nhíu lông mày : " rãnh."

      "Con cứu dì !" Mục Nhất Phẩm nhảy ra khỏi chiêc ghế dựa liền chạy về phía sau.

      Tần mẹ lắc lắc đầu: "Vẫn còn xưng là chị em vậy, như là đứa trẻ nhiệt tình."

      Thế nhưng, Mục Nhất Phẩm vẫn chưa chạy tới cửa phòng liền thấy Tần Linh cúi đầu ủ rũ từ trong phòng ra.

      Mọi người thấy nàng có việc gì liền thở ra hơi.

      "Tiểu Linh, có việc gì sao lại kêu la như vậy?" Tần Tường vui ngồi xuống.

      "Đại khái là đói bụng nên kêu to ?" Mục Nhất Thần dùng đũa gắp chút đồ ăn thả vào chén cơm của vợ mình.

      "Đây vẫn còn sai biệt lắm." Tần Tường cười hehe .

      Tần Linh mày chau mặt ủ, hai mắt ngấn đầy lệ, đôi môi run rẫy : "Em, em xong rồi."

      "Cái gì xong rồi?" Mọi người trăm miệng lời hỏi.

      Tay Tần Linh giơ lên bộ y phục, thút thít : "Trang phục em mua năm kia, năm nay đều mặc vừa nữa rồi."

      "Đây có gì kỳ quái sao?" Tần Tường liếc mắt : "Năm nay so với năm kia, em mập lên ít hơn mười lăm kg, đương nhiên là mặc vừa rồi."

      "Em mập lên nhiều như vậy, vì sao ai cho em biết sớm chút a?" Tần Linh hỏi như gặp phải muôn phần ủy khất.

      Tất cả mọi người đều cảm thấy mạc danh kỳ diệu*, Tần Tường đành ra mặt: "Miệng là mặt em, em lo mà quản , em mỗi ngày ngoài ăn vẫn là ăn, chị sớm cảnh báo lại thèm nghe, giờ lại lên tiếng trách móc ai?"

      (*) Mạc danh kỳ diệu: biết nên thế nào cả.

      Tần Linh tát liền là hai cái lên, sau đó bỗng nhiên "Oa" lên tiếng khóc rồi xoay người chạy về phòng đóng cửa gào khóc.

      "Làm chị thể chuyện chút được sao?" Mục Nhất Thần lắc lắc đầu khẽ đứng lên: "Vẫn là để thôi!"

      Mục Nhất Thần tới trước của phòng của Tần Linh gõ : "Tần Linh, là rễ, em ra mở cửa , có lời muốn với em."

      " lát sau, chốt cửa chuyển động, gương mặt tròn của của Tần Linh nữa lộ ra, mặt đều là lệ: " rễ, muốn gì a?"





      Mục Nhất Thần nâng khóe môi nhàn nhạt : "Tần Linh, chỉ muốn cho em biết, ngoại hình xinh đẹp cũng chưa hẳn là điều trọng yếu mà vẻ đẹp tâm hồn mới là cái cần phải theo đuổi theo đuổi nhất."

      "Biết là vậy, nhưng khi thấy trang phục mình thích lại cách nào mặc được, khi có người mình thích lại có cách nào khiến người đó mình, những thống khổ này chẳng lẽ đều quan trọng sao? Y phục cùng tình đối với nữ nhân mà giống như con người cần hô hấp vậy đều thể thiếu a!" Tần linh đau lòng thôi.

      "Cái này ra rất dễ xử lý nha." Tần Tường cũng xuất bên ngoài cửa, "Nghĩ muốn xinh đẹp cứ giảm cân a."

      "Giảm cân rất thống khổ." Tần Linh cũng xem qua ít quảng cáo giảm cân, nhưng đều tin chắc tính chân của những thứ kia quảng cáo, nào là hút mỡ, châm cứu nghe thôi cũng cảm thấy kinh khủng rồi.

      Tần Tường đưa cho Tần Linh tấm danh thiếp, "Chủ của tiệm này là bằng hữu của chị, chuyên môn giúp người có được thân hình gầy, em cứ cầm danh thiếp này , chừng có thể phục vụ miễm phói cho em a."

      "Trung tâm thể hình A Nhã?" Tần linh nhìn danh thiếp, lăng lăng thầm, "Cái này cầu mỗi ngày chạy bộ...?"

      "Em có thể chạy bộ, " Tần Tường bỏ , quên thản nhiên mà giễu cợt câu: "Miễn là em sợ bản thân mình biến thành nặng 300 cân. Chỉ là đến lúc đó mà muốn giảm cân quả giống như 『nam nữ gầy thân』 của Lý Trịnh Tú Văn vậy, dựa vào phương pháp ma quỷ mà giảm cân rồi."

      Tần Linh "Phanh" tiếng đóng cửa lại, chạy lại đứng trước gương ——

      Người con đứng trong kính kia là sao? Người từng là hoa khôi giảng đường đại học S - Tần Linh? Người luôn được khen là trong hai đóa hoa kiều diễm nhất của Tần gia - Nhị Tiểu Thư? Siết chặt cánh tay mình mũm mĩm toàn thịt, lại nhìn phần eo như thêm vong phao tứu sinh kia, Tần Linh thở dài hơi, cũng đến tình trạng này rồi, còn đường lui nào khác để lựa chọn sao?

      Trời nóng bức, nếu như xuất với bộ dạng toàn thân kín mít lại còn quấn khăn cổ quả thực rất quái dị , chỉ là vào ngày hôm nay trung tâm thể hình A Nhã lại đón tiếp vị khách quái đảng đên như vậy.

      "" ở trước cửa ra vào cứ bồi hồi qua lại rất lâu rồi, nhìn chung quanh nhưng lại chịu vào. tiếp tân của trung tâm cảm thấy kỳ quái, mấy lần muốn ra ngoài hỏi xem thế nào, nhưng đối phương lại giống như bị hù dọa giật mình bỏ chạy mất. Tình hình cứ lập lập lại mấy lần, người trong phòng cũng lười để ý tới.

      " Bà Tôn, ngài khỏe chứ." vị khách hàng cũ bước vào trung tâm có thân hình trăm kí lô, là lão bà của ông trùm tài chính Tôn lão phu nhân.

      Bà Tôn thân trang phục đẹp đẽ, đôi mắt giống như từ sinh ra ở tận cao, bà lười biếng nhìn thoáng qua mọi người, rồi hỏi: "Tony có ở đây ?"

      có, tôi giúp ngài gọi , trước mời ngài tới phòng khách quý nghỉ ngơi chút."

      vị nhân viên làm việc đem Bà Tôn dẫn vào phòng khách quý. tiếp tân vừa mới chuyển người qua liền giật mình, cái bóng người mới vừa rồi còn bồi hồi qua lại tại cửa ra vào nay đứng ngay sau lưng mình.

      Cả mình được trùm kín bởi áo khoác màu đen dài làm thấy dáng người cao lớn, nếu phải chiếc khăn quàng cổ lộ ra đôi trong veo sáng rỡ, cùng biểu của vị này hẳn là thiếu nữ chắn mọi người trong trung tâm đều nghĩ là bọn cướp tới ghé thăm .

      "Tiểu thư, xin hỏi ngài cần trợ giúp gì sao?" sớm học được cách nhìn mặt khách mà chuyện, liếc mắt liền nhìn ra trong đôi xinh đẹp này cất giấu phần u buồn. Mỗi vị khách hàng lúc đầu khi đến trung tâm thể hình A Nhã đều được tiếp đón chu đáo.

      "Ở nơi này các ngươi có. . . . . . Có phải là trung tâm thể hình hay ?" Thiếu nữ chần chừ hỏi.

      "Dĩ nhiên, trung tâm thể hình A Nhã của chúng tôi nổi tiếng chính là để giúp khách hàng có thân hình hoàn mỹ." tiếp tân cầm lấy sổ tay tuyên truyền trung tâm đưa cho đối phương.

      Từ trong áo khoác màu đen lộ ra cánh tay mảnh khảnh trắng nõn, so với vóc người được xem là khôi ngôi trước mắt hoàn toàn chút tương xứng nào.

      lật vài trang của cuốn sổ tay xem giản lược nội dung, rồi lại nhìn qua cửa sổ sát đất trong phòng cẩn thận từng li từng tí quan sát hoạt động cả nam lẫn nữ bên trong, "Các có thể đảm bảo trong thời gian bao lâu có thể khiến khách hàng gầy thành công?"

      "Điều này còn phải xem tình huống của khách hàng mà định ra thôi. Là như vậy, đối với khách hàng có trọng lượng cơ thể khá cao áp dụng khóa trình giảm cân để thực , bình thường chỉ cần mấy tuần, nhiều nhất ba tháng, tương đối là có thể nhanh chóng thấy hiệu quả. Nhưng nếu như thể trọng chỉ tiêu bình thường, chúng tôi đề cử các khóa trình luyện tập thể hình khác, đề nghị tiếp tục giảm cân, để tránh có hại cho sức khỏe."

      "Oh." hàm hàm hồ hồ đáp lại, nghe ra được trong lòng của nghĩ thế nào.

      tiếp tân tiến bước hỏi thăm: "Xin hỏi tiểu thư là tự mình nghĩ tới tham gia khóa trình, còn là hỏi thăm giùm bạn bè? Chúng ta có thể dựa vào tình huống cụ thể của mỗi vị khách hàng, để chỉ định khoa học cùng phương án tuyệt đối lý tưởng, tôi dùng uy tín của trung tâm A Nhã công ty mà bảo đảm, tuyệt đối khiến mỗi vị khách hàng hài lòng mà ravề."

      "Tôi. . . . . . Tôi nghĩ là mình làm. Nhưng là, tôi rất sợ đói bụng, cũng phải là rất có thể chịu được cực khổ." Vì để tránh cho kế hoạch giảm béo của mình lại lần thất bại, đem khuyết điểm của mình thành thực hết cho đối phương biết.

      tiếp tân cười, " sao, như rôi , chúng tôi dưa vào tình huống cụ thể của mỗi vị khách hàng mà tiến hành huấn luyện phụ đạo hoặc trị liệu."

      "Trị liệu là có ý gì?" có chút bị giật mình. Là giống như bệnh viện phải tiêm chích, uống thuốc đủ loại mới là trị liệu?

      " ra giảm cân cũng chính quá trình trị liệu hạng nhất của y học a. thân người mỗi miếng thịt, mỗi giọt máu, đều cùng mình khỏe mạnh cùng nhịp thở, muốn trừ bỏ những thứ này cũng phải chuyện dễ dàng gì. Ăn uống hợp lý, dùng thuốc hợp lý, vận động hợp lý, cũng đều được xem la phương pháp trị liệu." tiếp tân cứng cõi mà , cho thấy ràng huấn luyện nghiêm chỉnh.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      Chương 1.2

      Editor: Sakura Trang/ dòng 2 Họa Thủy tộc

      Beta: Mê Lê

      kia nghe được đầu óc lập tức choáng váng gật đầu liên tục.

      "Tôi giới thiệu cho tiểu thư vị huấn luyện viên thể hình có nhiều kinh nghiệm, xin tiểu thư chờ chút." đứng ở chưởng quầy xong rồi quay sang đồng nghiệp bên cạnh hỏi: "Hôm nay trong công ty ngoại trừ Tony còn có ai ?"

      "Minh Mỹ xin nghỉ tháng để kết hôn, Tiểu Cương cuộc họp ở tổng công ty, Thiên Đảo xin nghỉ phép đến Ha-oai thư giãn, phải mấy ngày nữa mới có thể trở về."

      "Có phải chỉ có mình Tony ở đây?" có chút khó xử, "Tony hẹn trước rồi phải , cũng sắp xếp lịch trình?"

      "Hình như... đúng là vậy." Người nọ vội vàng lật sổ tay các cuộc hẹn.

      Tuy rằng các giọng chuyện, nhưng mà đứng ngoài cửa có thể nghe được tất cả những lời đó, đôi mắt ban đầu vốn tràn đầy hy vọng nhanh chóng u ám, hướng về phía cửa bước ý định rời khỏi nơi này.

      "Tiểu thư, xin chờ chút." đứng ở trưởng quầy vội vàng gọi lại. A Nhã Mỹ làm chức trưởng quầy là trung tâm trao đổi với khách hàng có quy tắc luôn phải tuân thủ: Tuyệt đối thể để cho khách hàng bước vào cửa mà với tay ra. "Xin để tôi coi chút, xem có thể sắp xếp hay ."

      ", , tôi nghĩ ngày khác tôi trở lại là được rồi." Khách hàng hướng về phía cửa bước nhanh hơn.

      đứng ở trưởng quầy vội vàng ngăn cản, "Xin tiểu thư đừng gấp, ra các huấn luyện viên của chúng tôi thường xuyên có thời gian rảnh rỗi, chẳng qua là có đôi khi họ phải lấy thời gian đó để chăm sóc khách hàng đặc biệt." A Nhã Mỹ làm ở trung tâm trao đổi với khách hàng, thể quên quy tắc thứ hai: Bất kể gặp phải điều gì khó khăn, đều phải dốc hết sức thuyết phục khách phải bỏ tiền ra cho công ty của mình.

      "Tôi nghĩ mình vẫn chưa đạt đến cấp độ khách hàng được chăm sóc đặc biệt." chạy tới cửa.

      lúc ở trong quầy vô cùng lo lắng từ bên ngoài có tiếng động cơ xe dội lại, chiếc Porche màu xám bạc ngừng lại. Từ trong xe người bước xuống, ánh mắt mọi người trong tiệm vội vàng sáng lên.

      "A Nhã của chúng ta như thế nào lại có thể để cho khách hàng phải chạy mất?" Giọng lười nhác mang theo ba phần ý cười truyền vào bên trong cửa tiệm.

      vừa nâng mắt lên nhìn, lập tức thấy gương mặt đẹp tì vết xuất ở trước mắt. Nếu phải nghe được giọng nam tính cùng trong trẻo của nam nhân, nhìn đẹp đến mức nhu mì mềm mại mặt còn mang theo ba phần đứng đắn, tên này nhất định khiến cho người khác hiểu lầm giới tính của .

      "Tam thiếu, hôm nay làm sao lại có thời gian rảnh mà đến đây?" Nhân viên cửa hàng đều chạy ra khỏi cửa vui vẻ chào hỏi .

      Người được gọi là "Tam thiếu" lộ ra nụ cười làm điên đảo chúng sinh, "Vừa vặn quay phim xong được nghỉ ngơi chút, trong lúc rãnh rỗi nên đến cửa tiệm xem thử."

      "Tam thiếu bộ phim lần trước là đặc sắc, chúng tôi đều đến phim trường cổ vũ." Nhân viên cửa hàng là nhóm sắc nữ nhiều chuyện, chỉ e nịnh bợ sai chỗ rồi.

      Ánh mắt Tam Thiếu sắc bén, thấy khách hàng định ra ngoài, liền cất tiếng hỏi: "Xin hỏi tiểu thư muốn khóa học như thế nào? Tôi giúp được gì cho tiểu thư chứ?"

      " cần cần." cũng quay đầu lại.

      Tam thiếu nghiêng người cái, chân dài bước đến che chắn ở trước mặt đó, "Trung tâm của chúng tôi xưa nay làm ăn đều rất chân tình, tuyệt đối lừa già gạt trẻ, bản thân tôi chính là biểu tượng quảng cáo cho trung tâm này, tiểu thư có điều gì tin hay hài lòng về phục vụ của chúng tôi sao?" vô cùng tự nhiên kéo tay của trong nháy mắt đem quay lại đứng trong đại sảnh.

      "Ngón tay của tiểu thư rất đẹp, từ tay của người có thể đoán được dáng vóc của người đó, tôi đoán chắc rằng khung xương của tiểu thư thuộc loại thon dài đầy đặn." ngừng đánh giá từng bộ phận người đó, để ý thấy hai má lộ ra bên ngoài khăn choàng cổ của khách hàng ửng hồng từ lâu.

      đứng ở quầy trưởng trong đại sảnh cũng đến chỗ , khẽ : "Tam thiếu, trong công ty tại có đến mấy vị huấn luyện viên, chỉ có mình Tony, cho nên..."

      "Lịch hẹn của Tony cũng đầy?" Tam thiếu nhíu mày, "Tôi nhớ tháng trước ta là người nhàn rỗi nhất."

      "Vốn là rất rãnh rỗi, nhưng mà cuối tháng trước đột nhiên Tôn Thái Tháo mãnh liệt cầu đổi huấn luyện viên mới, Minh Mỹ liền giao việc đó cho Tony, cho nên bây giờ ta liền bận rồi."

      "Nhiều người cũng đến mức có thời gian rãnh rỗi chứ?" Tam thiếu cầm lấy sổ sách ghi cuộc hẹn, tùy ý nhìn qua chút, "Thứ bảy chủ nhật phải ta có cuộc hẹn nào sao?"

      "Thứ bảy chủ nhật Tony luôn nghỉ ngơi."

      "Buồn cười, ta nhận tiền lương của công ty, đương nhiên phải làm việc vì lợi ích của công ty, cái này gọi là làm công ăn lương, hết lòng vì công việc." cầm lấy hợp đồng đưa đến trước mặt , cười hiền hòa hỏi: "Xin hỏi tiểu thư muốn học chương trình như thế nào?"

      "Giảm... Tập thể hình." nuốt xuống ngụm nước bọt, hơi lùi về phía sau bước.

      quan sát biểu thoáng qua của , "Xem tình hình trước mắt của tiểu thư, trước nên học chương trình tập luyện cho cơ thể cân đối sau đó tập thể hình cho hai bên hoàn hảo hơn. Bình thường tiểu thư có thích vận động hay ?"

      ", thích."

      "Như vậy cứ dựa theo kế hoạch tôi vừa , đó là kế hoạch rất tốt cho thân hình tiểu thư." vừa vừa cầm lấy hợp đồng ở , "Nếu như ngày đầu tiên vận động thể hình quá nhiều, đối với người bình thường vận động mà gây ra tổn thương rất lớn cho cơ thể, vận động nhất định phải tiến hành theo kế hoạch phù hợp mới đạt được hiệu quả cần thiết. Mặt khác, về phương diện ăn uống có phải là tiểu thư thích ăn vặt hay ?"

      "Đúng vậy."

      "Như vậy, hội của chúng tôi cung cấp cho tiểu thư cuốn sách chế độ ăn do chuyên gia dinh dưỡng viết dành riêng cho những người tập thể hình, mỗi ngày tiểu thư nhất định phải ăn theo khẩu phần sách hướng dẫn, đồ ăn vặt là phải bỏ, nhất là những thực phẩm có nhiệt độ cao."

      Mắt thấy điều khoản hợp đồng đều bị ra hết, cuối cùng vội vàng : "Tôi, tôi cũng phải là gầy ngay lập tức được, chỉ là đến đây hỏi ý kiến chút."

      "Ngày hôm nay tiểu thư lựa chọn đến trước cổng trung tâm tập thể hình A Nhã, có phải hay trong nội tâm trải qua biết bao nhiêu lần đấu tranh mãnh liệt?" Tam thiếu vẫn cười nhàng yếu ớt, "Nếu như hôm nay tiểu thư ra khỏi đây, chẳng lẽ còn muốn trải qua bao nhiêu lần đấu tranh lần nữa rồi mới thực quyết định tập thể hình theo như kế hoạch, như vậy chính là làm trễ tuổi thanh xuân tươi đẹp của bản thân, đối với giới nữ thời gian quý giá nhất chính là từ mười sáu đến ba mươi tuổi, còn mười năm sau chỉ là ngắm cảnh mà thôi, nếu như bỏ lỡ đoạn thời gian hoàng kim này, về sau có làm theo kế hoạch cũng còn kịp nữa, cái còn lại chỉ là hối hận mà thôi."

      Vừa dứt lời, xem hợp đồng để lên trước mắt , mặt điền đầy đủ thông tin, bây giờ chỉ cần ký tên là xong.

      "Hi vọng công ty của chúng tôi có thể làm cho tiểu thư hài lòng và vui vẻ." để cho có bất cứ cơ hội để từ chối.

      nhìn chằm chằm vào bản hợp đồng, rồi nhìn lên , "Trung tâm của các người đều làm việc với phong cách vậy sao?"

      "Đây chỉ là phong cách làm việc của cá nhân tôi, như thế nào? Tiểu thư hài lòng ở điểm nào sao?" Hai chân thon dài của khoát lên nhau, ngồi xuống giữa ghế sô pha, tư thế an nhàn lại tao nhã.

      lập tức cau mày chút, vẻ mặt cùng con ngươi lên vài tia khẽ đánh giá người trước mặt, "Tôi cho rằng nên cảm ơn Tam Thiếu làm ăn hề tốn sức cái gì cũng đều hiểu lại là công tử ca, nghĩ đến người làm ăn như cũng có bộ dáng như vậy."

      nhận ra , cũng cảm thấy quá kỳ lạ, chính là Su¬per¬star. Vô luận là ở sân khấu, hay giao tiếp bên ngoài xã hội, "Tạ Tử Hiên" ba chữ giống như nhãn hiệu vàng, treo ở nơi nào cũng làm lấp lánh nơi đó.

      "Cảm tạ tiểu thư khen ngợi." vẫn mỉm cười, mỉm cười chính là tuyệt chiêu quyến rũ lợi hại nhất mà có. Ở những tấm poster đều là ảnh lộ ra nụ cười mê hoặc, làm cho nhiều điên cuồng lao vào thích, trong đó thiếu gì bạn tốt bỗng chốt trở mặt thành thù. Hàng năm mỗi lần tổ chức đại hội sân khấu điện ảnh, toàn bộ Châu Á bốn phương tám hướng đều chạy tới rạp chiếu phim Fans càng giống như sóng thần cuồng cuồng dâng đến. Nếu như ai có thể đến gần và cùng "Âu yếm", ngày hôm sau lập tức trở thành chủ trang web được nhiều người truy cập nhất, à nữ nhân kiêu ngạo!

      người được xưng là có đôi mắt đẹp nhất Châu Á hôm nay lại dùng đôi mắt lấp lánh kia để nhìn chằm chằm vào trước mắt, ánh mắt sáng đến nỗi có thể đem nửa đêm biến thành ban ngày.

      cũng rất lịch nở nụ cười rồi hỏi ngược lại : “Nếu như tôi ký hợp đồng, có phải Tam Thiếu để cho nhân viên mở cửa cho tôi phải ?”

      Ban đầu nhìn bộ dáng của trước mắt này luôn sợ sệt né tránh cứ tưởng rằng trời sinh nhát gan, nghĩ tới nhìn bề ngoài như người dễ bị lừa gạt nhưng lại nhanh mồm nhanh miệng đến như vậy.

      “Công ty chúng tôi dĩ nhiên bắt ép buộc khách hàng phải làm những việc muốn, nhưng mà tất cả nhân viên trong công ty chúng tôi đều là những người toàn tâm toàn ý suy nghĩ vì khách hàng”. biết cố ý hay vô tình mà lại lần nữa vừa vừa thầm đánh giá dáng người của sau lớp áo khoác rộng lớn, “Chúng tôi tin tất cả các đều mong muốn mùa hè được mặc váy ngắn, với bộ dạng vô cùng xinh đẹp và tự tin mà bước đường. Tiểu thư có dáng người cao gầy, hoàn toàn có thể trở thành tiêu điểm của mọi người”.

      cắn mạnh răng, ra điều này đúng là như chém nhát trong lòng . ra bây giờ trở thành “tiêu điểm” trong mắt mọi người rồi, chẳng qua là mọi người khi nhìn thấy đều có suy nghĩ, này nhất định hết ăn lại nằm, nếu làm sao có thể béo như vậy? Nhưng ra … Ài, chính là điển hình của kiểu người hết ăn lại nằm.

      cầm lấy chiếc bút bàn, vô cùng bất đắc dĩ mà kí tên lên hợp đồng, hôm nay tới đây vì điều gì? phải là vì thay đổi hình tượng sao, làm cho mình khôi phục hình dáng xinh đẹp như ngày xưa?

      Cảm thấy nóng nên khiến người có chút bực bội, liền thuận tay kéo khăn choàng ở cổ xuống, lộ ra khuôn mặt tròn trịa mặc dù có chút biến dạng, nhưng ngũ quan vẫn vô cùng xinh đẹp, khiến ánh mắt Tam Thiếu ngừng lại chút. Sao cảm thấy có chút quen mắt? Giống như từng gặp qua ở đâu rồi? bĩnh tĩnh lại, đợi đối phương ký tên xong liền vươn tay ra, “Cảm ơn tin tưởng trung tâm”. nhìn thoáng qua tên đối phương hợp đồng: Tần Linh, “Tần tiểu thư, hy vọng phục vụ của trung tâm chúng tôi khiến cho hài lòng”.

      “Tôi vô cùng mong đợi”. Tại quầy thanh toán, sau khi trả chi phí cho tháng đầu tiên xong, Tần Linh đứng lên, “Xin hỏi tôi có thể gặp mặt huấn luyện viên tập thể hình trước được ?”

      “Đương nhiên có thể”. Nhân viên quầy lễ tân vội vàng trả lời, loại chuyện nhặt này tất nhiên cần phiền đến Tam Thiếu phải làm, “Mời tiểu thư theo tôi đến đằng sau phòng khách quý”.

      Vừa rồi lúc quẹt thẻ, trộm liếc qua số tiền phải trả, Tam Thiếu ra tay đúng là tàn nhẫn, có thể khiến đối phương chọn phần học có chi phí cao nhất, mà vị Tần tiểu thư này cũng chút thắc mắc, có thể thấy được là người xuất thân giàu có, chi tiêu phải là vấn đề lớn, điều này khiến cho nhân viên làm việc như khỏi thở hơi nhõm. Điều thứ ba của Trung tâm tập thể hình A Nhã: Phải làm mọi cách để khách hàng chi tiền càng nhiều càng tốt.

      Tạ Tử Hiên theo phía sau, quan hệ cá nhân của với Tony từ trước đến nay rất tốt, mục đích lần này tới đây là muốn cùng Tony chuyện phiếm. “Tiểu tử Tony kia bận cái gì?”

      “Vừa rồi Tôn phu nhân đến đây, Tony chắc là hướng dẫn Tôn phu nhân vận động thể hình.”

      Quả nhiên như vậy, ở trong phòng tập thể hình rộng lớn, Tôn phu nhân dáng người tròn như heo ngừng thở dốc bước nhanh máy chạy bộ, đứng ở bên cạnh là người đàn ông trẻ tuổi thân hình rắn chắc vai rộng, eo hẹp, chân dài vịn tay chỗ đồng hồ của máy chạy bộ, trò chuyện cùng Tôn phu nhân.

      “Tony, Tam Thiếu đến”. Nhân viên quầy lễ tân cũng rất biết phân biệt nặng , trước tiên phải thông báo ông chủ đến rồi tính sau.

      Tony vừa quay đầu lại, vốn dĩ cũng là mỹ nam, mang mình dòng máu con lai, hốc mắt sâu, dáng người đẹp đẽ, nhưng mà khi mở miệng ra chuyện thanh nũng nịu khiến cho Tần Linh thiếu chút nữa là té ngã.

      “Tam Thiếu à, tại sao cậu lâu như thế mới tới lần? Công ty lời hay lỗ cậu cũng biết, cứ để bọn cấp dưới làm ẩu”. Đôi tay xếp hình hoa lan chỉ cứ nhoáng qua nhoáng lại trước mắt Tần Linh, mà cái thân hình to lớn kia ràng nhào vào lòng Tạ Tử Hiên.

      “Gần đây tôi bận rộn nhiều việc, cậu lại độc ác trách tôi trước, tại sao tới phòng studio xem đoàn của tôi? Làm cho tôi phải mỏi mắt trông chờ cậu”. Tạ Tử Hiên vui vẻ cùng đùa giỡn. Trong lúc chú ý, dường như cảm giác được chung quanh có người dùng ánh mắt cổ quái nhìn bọn họ, liền nhìn thấy vị khách hàng vừa kí hợp đồng kia nhìn chằm chằm , trong mắt đối phương ràng viết câu -- ra ngươi là người đồng tính, buồn nôn.

      Khóe miệng của thoáng run rẩy, đẩy Tony ra, “Vị Tần tiểu thư này là khách hàng mới của cậu”.

      “Hả? Cái gì? Nhưng gần đây tôi có thời gian rảnh mà”. Tony há miệng, đấm Tạ Tử Hiên quyền, “Cậu xấu xa, cố ý tìm rắc rối cho người ta”.

      Toàn thân Tần Linh rét run, nếu lúc này có gió thổi qua, cúi xống nhặt da gà rơi xuống đất.

      “Cậu phải rất rảnh rỗi sao? Thứ bảy chủ nhật đều có việc để làm”. Tần Tử Hiên vạch trần trò lừa bịp của Tony, “Đừng với tôi là cuối tuần cậu có hẹn, Tiểu Cương họp ở tổng công ty rồi, ít nhất phải tháng mới có thể trở về”.

      “Tôi những ông chủ như cậu đúng là đáng ghét nhất, ngừng tăng cường công việc cho người ta còn muốn chia lìa đôi uyên ương của họ”. Tony kiêng nể phàn nàn, hoàn toàn để ý ánh mắt người xung quanh. Nhưng mà cũng lạ, mọi người ở đây ngoại trừ Tần Linh, kể cả Tôn phu nhân có mặt ở đây, ai có biểu gì bất thường cả giống như quen với cách chuyện như vậy của Tony.

      Tôn phu nhân vừa thở vừa trêu ghẹo : “Tony à, cái này là báo ứng, ai bảo cậu chịu sắp xếp cho tôi tập thể hình vào chủ nhật cơ, tại có người thay tôi phạt cậu”.

      Tony oan ức đến trước mặt Tần Linh, vươn tay : “Xin chào, tôi là huấn luyện viên của -Tony, xin được ra mắt làm quen”.

      do dự nhìn bàn tay “lan hoa chỉ”, cuối cùng cũng vươn tay ra.

      “Nên xưng hô với tiểu thư như thế nào?”.

      “Tần Linh”. Tạ Tử Hiên trả lời thay . “Hợp đồng của Tần tiểu thư là do đích thân tôi trao đổi, có lẽ Tần tiểu thư đối với chúng ta còn chút nghi ngờ, cho nên phải xem bản lĩnh của cậu rồi Tony, nghĩ xem làm cách nào để giữ Tần tiểu thư ở lại trung tâm chúng ta lâu dài.”

      có vấn đề, cứ tin tưởng ở tôi”. Tony ném cho Tạ Tử Hiên cái nhìn quyến rũ, rồi với Tần Linh: “Tần tiểu thư có thể đến phòng bên cạnh ? Tôi muốn để cho bác sĩ kiểm tra toàn diện cơ thể ”.

      Thẻ quẹt, tiền vào túi người ta, bây giờ trở thành cá thớt mặc cho người ta chém giết. Cũng biết tại sao mình lại có thể hồ đồ kí hợp đồng như vậy, có cảm giác như thuyền giặc.

      Chuyện đến nước này, Tần Linh chỉ có thể làm theo lời chỉ dẫn của đối phương mà thôi.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      Chương 2.1

      Edit: Copy/ Dòng 2 Họa Thủy Tộc
      Beta: Họa đến vô tình

      "Tần tiểu thư, ra khung xương của vô cùng đẹp, nếu giảm cân thành công, vóc dáng chắc chắn thua gì người mẫu.”

      Lời của bác sĩ khiến cho Tần Linh có thêm nguồn động lực, hai mắt sáng lên, “Có ?”

      "Dĩ nhiên! Bờ vai của đủ chiều rộng, chân rất dài, nhất là khuôn mặt lại nhắn, tuyệt đối chính là vóc người tiêu chuẩn.” Bác sĩ cửng cỏi . Nhân viên của trung tâm A Nhã có lẽ được đặc biệt huấn luyện, miệng lưỡi trơn tru, ngọt ngào như bôi mật.

      “Nhưng nếu tôi ăn ít , đói bụng đến đau đầu chóng mặt, chẳng phải muốn giảm cân trong các phương pháp quan trọng là phải ăn uống điều độ sao?” đến đói bụng là Tần Linh liền sợ hãi, “Để ốm bớt , tôi chỉ lần khiến mình bị ngất xỉu vì đói.”

      "Tần tiểu thư thị trời sinh ăn uống rất nhiều sao?"

      "Trước đây phải vậy, chẳng qua hai năm gần đây...”

      "Là bởi vì có chuyện vui, cho nên phải ăn để giải tỏa áp lực?” lời trúng, nghe hỏi cả buổi mà Tần Linh vẫn chưa lên tiếng. “Như vậy đây chỉ là thói quen bình thường, phải là vấn đề quá khó khăn, ra có thể dùng phương pháp châm cứu trị liệu để giải quyết. Đầu tiên, dùng phương phương pháp châm cứu kích thích dạ dày , để có cảm giác no bụng. Dạ dày có thể co rút lại, nếu ăn nhiều, nó vẫn có thể căng ra, ăn ít, nó thu lại, dạ dày dần dần , tự nhiên ăn ít lại.

      Tần Linh mặc dù gật đầu, nhưng mà cũng có lòng tin với cái miệng của mình.

      “Tôi nghĩ Tần tiểu thư nên lắp tấm gương cực lớn trong phòng ngủ.”

      "Tại sao?" Tần Linh trợn to hai mắt, "Trong phòng của tôi tấm gương rất to.”

      "Có vài người thích soi gương, có phải Tần tiểu thư cũng ưa thích?” Ánh mắt của bác sĩ giống như nhìn thấu lòng vậy.

      "Sao biết hay vây?” (Muội biết bs là nam nữ già trẻ gì hết) Tần linh đúng là thích soi gương, cảm giác khi đứng trước gương cứ như đứng trước Kính Chiếu ấy, thoải mái chút nào, vậy nên cứ nhìn thấy gương là liên đẩy nó sang bên.

      " soi gương, đó là lí do nhiều người biết cơ thể mình có nhiều thay đổi, cân nặng tăng cao, thân hình biến dạng còn chịu thừa nhận.” Bác sĩ mỉm cười : “Vì vậy, nếu chịu lắp cái gương lớn, mỗi ngày sau khi thức dậy ngắm mình tí, dũng cảm đối mặt với nó, như vậy có thêm động lực để giảm cân.”

      "Tôi... Muốn thử chút.” Nghĩ đến việc hằng ngày soi gương, Tần Linh nhịn được cau mày, nhưng nghe những lời của bác sĩ lại chọc trúng tâm tư của , nếu như chịu thừa nhận cái người trong gương chính là mình nào đến nỗi mập tới thế này mới phải giảm cân? Mỗi lần soi gương đều tự nhủ chắc chắn là cái gương có vấn đề nên nhìn mình mới mập như thế, trọng lượng cơ thể tăng cho rằng cái cân bị hư, bình thường mặc đồng phục rộng thùng thình, tiếp tục lừa mình dối người, cân nặng tăng cao như tốc độ của tên lửa, trong vòng hai năm trở lại ngay cả chính cũng nhận ra mình.

      Nếu tháng sau có hôn lễ quan trọng mà phải tham dự, lễ phục lại mặc nổi (quá chật), biết cho tới năm nào tháng nào mới chấp nhận cái , mình “Mập”.

      "Muốn gầy thể do dự được, bởi vì tuổi thanh xuân của phụ nữ chúng ta rất ngắn ngủi.”

      Lời của bác sĩ giống như ngọn lửa, đốt cháy khao khát của Tần Linh, ngày hôm sau liền đặt khối gương lớn ngay tại chính phòng mình.

      Hôm đó vừa vặn tất cả mọi người đều ở nhà, chị Tần Cường cùng rể Mục Thần tò mò đứng ở cửa phòng nhìn ngó.

      "Tần Linh trở nên thích chưng diện từ khi nào rồi hả ?” Tần phu nhân cảm thấy kỳ quái, “Nó phải rất ghét cái gương sao ?”

      "Đúng vậy, mỗi lần ngồi xe của con còn đưa tay điều chỉnh gương cả trong lẫn ngoài xe, hại con thấy được tình hình giao thong bên ngoài, mấy lần suýt bị xe tông.” Tần Tường ai oán . “Nó phải tập thể hình ở trung tâm sao ? Tại sao vừa trở về vội vàng sửa sang phòng ngủ ?

      Chỉ có Mục Phẩm là nhanh nhất, trực tiếp chạy vào hỏi: “Dì ơi, tại sao dì lại mua cái gương lớn này về thế?”

      Dĩ nhiên Tần Linh , ôm lấy cậu bé, “Tiểu Phẩm có thích cái gương này ?”

      "Thích, lần đàu tiên cháu thấy cái gương lớn như vậy.”

      Phòng ngủ của Tần Linh vốn rất lớn, mặt gương lại chiếm hết mặt tường, trong gương lại phản chiếu ra gian phòng nữa, thoạt nhìn giống như phòng ngủ lớn gấp đôi.

      " ngày nào đó, đứng ở trong gương xinh đẹp và chàng đẹp trai.” thầm thề.

      " đẹp cùng trai đẹp?” Mục Phẩm nhìn mình và dì ở trong gương, lại nhìn đến đôi nam nữ đứng trước cửa phòng, “Dì là cha và mẹ tiểu Phẩm sao?”

      "Hừ, đời này mỹ nữ và mỹ nam chẳng lẽ chỉ có hai người bọn họ?” Tần Linh bế cậu nhóc giơ lên trước gương, “ quá mấy năm nữa, Phẩm lớn lên, nhất định đại soái ca!”

      Mục Phẩm hưng phấn : “Cháu hiểu rồi ! xinh đẹp kia chắc chắn là em cháu đúng !”

      Tần Linh tức thiếu chút nữa ngất , “Nhóc a cháu có lương tâm, chưa gì nghĩ tới em .”

      "Vậy người kia là ai hả dì?” Mục Phẩm nhìn quanh bốn phía, là “Trong mắt thấy người”.

      Tần linh cắn chặt hàm răng, tự với mình ngàn vạn lần được so đo với trẻ con. “ ngày nào đó, cháu biết đẹp kia là ai.” quay ra với những người ngoài cửa: “ với vú Trương, tại muộn, con muốn ăn cơm tối!”

      " ra là Tần Linh là muốn giảm cân." Mục Thần lòng . “Tần Linh, bất luận làm việc gì, cơ thể khỏe mạnh mới là quan trọng nhất.”

      "Em biết rồi, cám ơn rể quan tâm, kế hoạch giảm cân của em rất có chừng mực.”

      Hôm nay lúc rời khỏi trung tâm, được chuyên gia dinh dưỡng tư vấn, kết hợp với sách dạy nấu ăn, bữa ăn tối chỉ được ăn ít cháo và rau xanh. Hơn nữa, nguyên ngày trị liệu, mệt mỏi lắm rồi, chỉ muốn lên giường ngủ ngay lập tức. Theo kế hoạch, phải bỏ sức tập luyện ít nhất ba tháng, cho nên cần nghỉ ngơi dưỡng sức.

      "Giảm cân gầy trơ xương ra đó, chẳng phải như nhau sao? Tần Tường cố ý Tần Linh. “Nghe tối nay vú Trương nấu hai món sở trường là canh cá chua ngọt (có nha, tra gg rồi) với gà rán thơm giòn đấy.”

      Tần linh sớm có đề phòng, trực tiếp mang tai nghe vào, nhắm mắt lại thưởng thức nhạc.

      lúc sau, khi chắc chắn những người kia rời , mới ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ tường, 7 giờ đúng, bình thường là lúc ăn cơm tối, nếu lòng phải đói, nhưng dù sao cũng là ngày đầu tiên, chịu đựng kém cỏi...

      Mở túi xách, móc ra hộp thuốc, lấy mấy viên vitamin ABC mà chuyên gia dinh dưỡng chuẩn bị cho , nuốt xuống.

      Tần Linh ngồi vào bàn, lấy quyển nhật kí trong ngăn kéo ra, viết lại mọi chuyện của ngày hôm nay.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :