1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Kiền sài liệt hỏa - Lãnh Hương Trần [80% H] end

Thảo luận trong 'Truyện Đam Mỹ'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      [​IMG] Kiền sài liệt hỏa

      [​IMG]
      Tác giả: Lãnh Hương Trần

      Thể loại: đại, nhất thụ nhất công, thà thú tính công mĩ nữ vương thụ, HE.

      Tình trạng: 8 chương + 2 phiên ngoại hoàn
      Văn án.

      là nhà dột gặp mưa nhiều!

      Tần Dương là người tính tình nóng nảy, bộ dạng còn xinh đẹp hơn nữ nhân, bị thủ trưởng quấy rối phải nghỉ việc , còn vô duyên vô cớ bị cái xe máy cà tàng của đầu “gấu” đâm phải!

      Như thế rất tốt, chân bị gãy xương lại còn phải bó tầng thạch cao dày, trong ba tháng đừng là tìm việc, ngay cả sinh hoạt hàng ngày cũng có vấn đề!

      Cho nên, Tần Dương quyết định phải nhanh chóng tìm ra “Người gây ra họa tai nạn xe cộ này” để bắt đền.

      Nhưng ai mà biết, “gấu” nam nhìn như thành này, kỳ con sói đội lốt cừu!

      Mới vừa gặp nhau liền thừa dịp cậu ngủ lột sạch quần áo của cậu, tiếp theo liền mạnh mẽ “xxoo”!

      Đáng thương cho “gà giò” hề có kinh nghiệm, bị nam nhân làm như vậy, như vậy, lại như vậy, như vậy xong, chỉ giống bị hại khóc lóc ầm trời, ngược lại giống như dâm phụ nhũn ra trong lòng nam nhân!

      Đem cái “nam nam cường x án” hẳn là cực kỳ bi thảm, ngang nhiên biến thành “cùng x đông cung tú” tràn đầy tình cảm mãnh liệt!

      Ô, tôn nghiêm nam tính của cậu à…

      [​IMG]
      MỤC LỤC
      1 [​IMG] 2(1)(2) [​IMG]3
      4 [​IMG] 5 [​IMG] 6

      7 [​IMG]8 [​IMG]
      PN: 1 2
      Last edited: 16/11/14
      Rubyzjnhonglak thích bài này.

    2. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 1.

      Sau lần thứ n đến nhận việc bị quấy rối tình dục, Tần Dương thể nhịn nỗi đau bị thất nghiệp mà táng cho giám đốc mạnh.

      Nhét vào ngực tiền lương gầy còm, lộ ra khuôn mặt quá mức xinh đẹp lại mê võng, Tần Dương mù mịt vô định đường.

      Tâm tình của cậu tụt xuống đáy cốc, nên hề nhíu mày trước hành động xoi mói của người đường như trước đây, chỉ mờ mịt bước .

      Làm sao bây giờ? Lại thất nghiệp.

      Lí Tuấn – hàng xóm khi trước kiêm lớp trưởng đại học của cậu, người làm việc trong chính phủ bốn, năm năm vẫn chỉ là nhân viên công vụ nho , khác gì chân sai vặt.

      tại hai người cùng thuê gian nhà trọ mới cũ, phần tiền thuê nhà cậu còn chưa đưa, chưa kể tiền nước, tiền điện, tiền sinh hoạt tại đô thị lớn này lại cao kinh người. Mấy ngàn tệ ‘tư khiển phí’ trong ngực này, căn bản chống đỡ được nhu cầu chi tiêu. Theo dự đoán của cậu, nếu công việc cuối tuần này của cậu có tin, cuối tuần sau cậu nhất định phải ăn khí!

      Giống như phần đông thanh niên trong nước gặp phải vấn đề thất nghiệp, Tần Dương vừa mê võng lại uể oải muốn chết, từ lúc ra khỏi công ty liền mình lang thang mục đích con đường rộng lớn phồn hoa.

      Thân ảnh đơn của cậu, thân hình đơn, khuôn mặt tuấn tú lại lo âu, cùng với vẻ mặt vừa vô tội lại vừa lo sợ nghi hoặc giống như chú chỏ bị người vứt bỏ, tất cả đều có thể khiến cho người đường liếc mắt.

      Nhưng cả ngày hôm nay Tần Dương rơi vào cảnh gay go, còn muốn chấp nhất những ánh mắt tò mò, nghi hoặc, khó hiểu.

      “Shit!” Đôi mày lá liễu tú lệ mà tự nhiên làm cho các nữ nhân ghen tị cau lại, Tần Dương chửi đổng tiếng, đá bay hòn đá dưới chân. Hòn đá đáng thương lăn , lăn vài vòng mới ngừng lại được, lại rất may khi bị Tần Dương coi như đồ để há giận đá bay vào vũng nước ven đường.

      “Hô…”

      Thở ra hơi, tâm tình của Tần Dương đột nhiên tốt hơn rất nhiều.

      Nhìn bốn phía yên lặng, mới phát giác mình lệch khỏi nhà trọ rất xa, đại khái là tới ngoại ô thành phố. Khó trách, cậu cảm thấy chân đau đến muốn rút gân!

      Tìm chỗ đất có vẻ sạch, Tần Dương đặt mông ngồi xuống, taxi liên tục chạy qua, thổi bụi đầy trời. May mắn –––– cậu ngồi khá xa, bằng bị đám bụi đất này làm sặc chết!

      Bụng chịu đói cả ngày, giờ phút này lại đột nhiên kêu lên ùng ục.

      Vừa rồi tâm tình hạ xuống đến còn cảm giác gì, tại tâm tình phục hồi như cũ, giác quan thân thể tựa hồ như trở lại toàn bộ.

      Cậu có cách gì tiếp tục ở lại con đường đầy khói bụi này, đành phải đứng dậy, vỗ vỗ mông, lê đôi chân sắp rút gân về phía ‘nhà’. bao lâu, chân đau nhức đến thể được, đành phải đứng chỗ, trong lòng mặc niệm: taxi… taxi… Đáng tiếc lúc muốn lại cố tình có!

      Thực… Con mẹ nó!

      Có thể là quá muộn, đợi nửa ngày vẫn cái xe nào qua. Đói bụng, lại bởi vì bộ thời gian dài làm cả người mỏi mệt nên tâm tình Tần Dương lại tồi tệ lần nữa.

      Làm cái gì!? Đường xa như vậy chẳng lẽ muốn cậu bước từng bước về nhà sao!?

      mắng, đường cái cách cậu xa trùng hợp có chiếc xe đến. Cậu vội ngoắc, lê đôi chân sắp đứt lìa vừa chạy vừa hổn hển hô lên: “Này! Dừng xe! Dừng xe! Ta muốn lên xe!”

      “Cẩn thận!”

      Tiếng phanh gấp vang lên bên tai, Tần Dương còn có chuyện gì xảy ra, liền lăn lông lốc mặt đất.

      “A –––– đau!” Tần Dương phủ phục mặt đất kêu tiếng thảm thiết, trong khoảng thời gian ngắn bị đâm cho choáng váng đầu hoa mắt, cậu chỉ cảm thấy bàn tay, khuỷu tay, đầu gối… dưới toàn thân truyền đến trận đau đớn, chỉ có thể quỳ rạp mặt đất kêu rên.

      “Này? Cậu sao chứ!?” gã đàn ông thân hình cao lớn cường tráng rất giống con gấu khẩn trương chạy đến, tiếng thà hỏi han.

      con mẹ nó sao lại thế này? Vội vàng đầu thai hay sao!?”

      Tâm tình Tần Dương vốn đủ ác liệt, chỉ tức giận, ai biết còn gặp phải loại chuyện này, nhìn nhìn gã đàn ông cường tráng như con gấu trước mắt, mở miệng ra liền chửi ầm lên.

      “Ách, thực… Thực xin lỗi! ! Vừa rồi tôi xe máy, nghĩ thầm trễ thế này đường hẳn là có người, cho nên tốc độ nhanh chút, nghĩ tới cậu vừa lúc vọt ra, làm tôi giật mình, thực xin lỗi! phải cố ý.” Tốc độ chuyện của nam nhân rất nhanh, lộ ra hàm răng trắng noãn chỉnh tề.

      “Đúng rồi, cậu có chuyện gì ? Tôi có đụng vào người cậu ? Muốn tôi đưa cậu đến bệnh viện kiểm tra ?”

      Nam nhân nhìn cậu còn muốn đứng lên, vội vươn cánh tay cường tráng đến dọa người ra, giống như diều hâu bắt gà con, lập tức kéo cậu đứng lên, đánh giá từ xuống dưới. Lúc nhìn đến khuôn mặt cậu, ràng sửng sốt chút.

      đẹp!

      “Đau… Đau muốn chết!” Tay chân Tần Dương bị trầy da đau muốn chết, căn bản còn hơi lưu ý hành động cùng vẻ mặt của nam nhân.

      “Làm sao? Làm sao đau!?” Nam nhân lập tức khẩn trương, cúi đầu tỉ mỉ kiểm tra thân thể cậu, bàn tay to xoa khắp người cậu.

      làm gì đấy!?” Tần Dương túm lấy bàn tay chạy người, lại lưu tâm bàn tay bị trầy da, lập tức kêu thảm tiếng. Nhưng còn quên căm tức hung tợn nhìn nam nhân khác gì con gấu trước mắt: “Tránh ra, đừng động vào tôi!”

      “Tôi chỉ muốn nhìn xem cậu bị thương làm sao mà thôi.” Trong tiếng của nam nhân có chút ủy khuất, nhưng vẫn quên nhắc nhở: “Vẫn là bệnh viện kiểm tra , tôi đưa cậu .”

      “Đương nhiên phải kiểm tra rồi! cho là đụng vào tôi rồi lại còn muốn chạy sao!?” Nhưng ra, chuyện va quệt này thể đổ hết lên người nam nhân trước mắt, tránh nhiệm của mình lớn nhất, ra chuyện nghiêm trọng xem như may mắn. Ai, có cách nào, chính mình còn sắp phải uống gió tây bắc, làm gì còn tiền thừa mà mua thuốc men? Nam nhân trước mắt này, vẻ mặt dữ tợn, lưng hùm vai gấu, nhưng lại rất thành , đương nhiên có thể nhờ cậy liền nhờ cậy. là ốc lậu thiên phùng liên dạ vũ (câu này tựa như cậu nghèo còn mắc cái eo của ta), xui xẻo muốn chết!

      “Cậu yên tâm, tôi chạy.” Nam nhân cộc lốc nở nụ cười, lộ ra hàm răng trắng noãn. “Đúng rồi, tôi tên là Thạch Lỗi. Cậu tên gì?”

      Thạch Lỗi? Tảng đá? Nhưng lại là đống tảng đá? Thiết! Khó trách có đầu óc như vậy! ra triệt để là tảng đá! Tần Dương đảo cặp mắt trắng dã.

      “Tần Dương.”

      “Cái gì?” Nam nhân dường như còn chưa nghe .

      “Tôi tôi tên là Tần Dương.” Tần Dương kiên nhẫn lập lại lần.

      “À.” Nam nhân lại lộ ra nụ cười ngu ngốc.

      “Ngu –––– ngốc!” Tần Dương giọng thầm.

      “A ––––” Lại là tiếng kêu thảm thiết thống khổ phát ra từ miệng Tần Dương, đau đớn kịch liệt làm cho Tần Dương đặt mông ngã ngồi mặt đất, ôm đầu gối của mình rên rỉ.

      “Làm sao vậy? Làm sao vậy?” muốn dựng chiếc xe máy phân khối lớn bị đổ bên, Thạch Lỗi liền hoảng sợ, hai ba bước vội quay lại.

      “Chân của tôi… Chân của tôi… Ô… Đau quá!” Từ mắt cá chân truyền đến đau nhức làm cho khuôn mặt xinh đẹp của Tần Dương nhăn nhúm lại.

      “Chân?” Thạch Lỗi cẩn thận nâng chân bị thương của cậu lên, kéo ống quần, thấy chỗ hơi sưng, “Là nơi này sao?” ấn vào, lập tức làm cho Tần Dương thống khổ khóc thét lên.

      “Đừng động vào! đau lắm!” Đôi mắt Tần Dương dịu dàng, đáng thương nhìn gã.

      Thạch Lỗi đột nhiên cảm thấy cậu rất đáng ! khỏi hơi hơi run sợ, mặt cũng tự giác nóng lên. May mắn làn da của gã đen, làm cho người thanh niên xinh đẹp, xấu tính lại rất trẻ con trước mắt nhìn thấy, bằng chắc chắn có bão nổi.

      ngẩn ra cái gì!?” Tần Dương nhìn nhìn tảng đá thối trước mắt, căm tức quát.

      Đáng giận! Cậu đau muốn chết, gã còn ngây ngốc ở đây!

      “Ách, hình như là bị trật khớp rồi.”

      “Vô nghĩa! Chuyện này còn để sao? Đồ ngốc cũng có thể nhìn ra được!” Tần Dương căm giận rút chân mình trong tay gã về, trừng mắt liếc nam nhân cái, tiếp tục phát giận: “ còn sững sờ ở đây làm cái gì!? Còn mang cái xe rách của lại đây cho tôi ngồi! muốn ngây ngốc ở đây cho muỗi ăn là chuyện của , tôi cũng có hứng thú!”

      Sao lại đến nỗi này? Xem ra đừng là tìm việc! Tự sinh hoạt cũng có vấn đề!

      “A, a. Cậu chờ tôi chút, đừng nhúc nhích.” Nam nhân bị mắng đến sửng sốt, nhưng vẫn tốt tính trả lời.

      “Tôi động được mới là lạ.” Tần Dương nguẩy đầu …, rầu rĩ thầm.

      Chân trái bị bó lớp thạch cao dày, lại lần nữa Tần Dương cảm thấy mình xui xẻo.

      Vốn tưởng chỉ đơn giản là trầy da cùng trật khớp mà thôi, nghĩ tới lại là gãy xương!

      Cái này đừng tuần, tháng cũng tốt được! Tiền nước, tiền điện, tiền thuê nhà, tiền điện thoại, đều chưa trả. Đáng giận! có việc, có tiền gửi ngân hàng, thực bắt cậu ăn khí sao!?

      Nghĩ đến đây, khuôn mặt xinh đẹp của Tần Dương liền đen như mặt Bao Công. Cậu nghiến răng nghiến lợi trừng “hùng nam” khôi ngô cường tráng trước mặt này, nam nhân liền trưng ra vẻ mặt ngây ngô cười nhìn cậu, căn bản hề phát ra cơn giận ngập trời của cậu.

      “Làm sao vậy? Có phải còn rất đau ?” Cuối cùng nam nhân cũng chú ý đến cái nhìn chằm chằm của cậu, lại nghĩ là do miệng vết thương làm cậu đau đớn chịu nổi, khỏi nhăn đôi mày vừa đen vừa rậm như vẽ than chì lên.

      . làm. tôi. thành. như. thế này,” Tần Dương trừng mắt nhìn gã, thanh giống như bắn ra từ khe hở tảng đá, chữ chữ : “. phải. chịu. trách. nhiệm!”

      Quyết định! Từ hôm nay trở –––– ! Từ bây giờ, bắt đầu từ giờ phút này, quần áo, ăn uống, nơi ở, lại của cậu đều phải do ‘đầu sỏ gây nên’ trước mặt này xử lý!

      “Chịu trách nhiệm? Chịu cái gì trách nhiệm?” Nam nhân cho nên gãi gãi đầu.

      “Hừ, hãy nghe cho kỹ. Hôm nay tôi vừa mới mất việc, vốn nghĩ muốn mấy ngày này tìm việc, chính là, xem ––––” Tần Dương dùng cánh tay băng gạc chỉ chỉ chân bó thạch cao dày của mình, “Tôi bị biến thành cái dạng này sao có thể ra ngoài tìm việc? có việc, có tiền gửi ngân hàng, bảo tôi ăn cái gì? Ở đâu? Uống cái gì? Chẳng lẽ muốn mấy tháng này tôi ăn khí? Ngủ đường cái!?” như mình rất thảm, kỳ cũng kém nhiều lắm.

      “A, là như thế này à.” Nam nhân dường như bừng tỉnh đại ngộ gật gật đầu, tiếp theo lại hỏi câu thực ngu ngốc: “Vậy cậu định làm sao bây giờ!?”

      “Làm sao bây giờ!? Ngu ngốc! còn muốn làm sao bây giờ? phải nghĩ muốn chịu trách nhiệm đấy chứ? cho biết, nghĩ cũng đừng mơ!” Tần Dương tức giận cảnh cáo.

      phải, phải.” Nam nhân vội vàng xua tay, cảm thấy tính tình của thanh niên xinh đẹp trước mắt này tốt: “Tôi nhất định chịu trách nhiệm. Chỉ cần cậu , cậu muốn tôi làm như thế nào, tôi đều y theo cậu.”

      như vậy còn được.” Tần Dương than thở, “Như vậy, từ giờ trở , ăn, mặc, ở, lại của tôi đều do phụ trách là được! Cho đến khi thương người tôi tốt lên, tìm được việc mới thôi. có đồng ý ?” Tần Dương như người gây , giống như việc nam nhân này phải chiếu cố cậu là chuyện thiên kinh địa nghĩa (chuyện đương nhiên).

      “À, là như thế này à, tôi còn nghĩ cậu muốn tôi bồi thường cậu rất nhiều tiền chứ!” Nam nhân cười ha hả mở miệng, “Được rồi, cậu yên tâm! Tôi chiếu cố cậu.”

      “Tiền!?” Tần Dương đánh giá nam nhân trước mặt này, quần bò chính là đồ second-hand mua ở cửa hàng vỉa hè, rách tung tóe, áo sơ mi màu lam có chút bạc màu, còn có da thịt màu đồng do bị phơi nắng, cùng với cặp chân siêu lớn, giày thể thao cũ nát. Thẳng thắn mà –––– đàn ông như vậy, nhìn ra tên ngốc này có thể đền bao nhiêu tiền.

      “Tôi việc gì phải lấy tiền của ? có rất nhiều tiền sao?” Tần Dương tuyệt đối có ý tứ khinh thường nam nhân này, chỉ là thuận miệng thẳng thôi, dù sao, người nghèo tuyệt đối miệt thị bần cùng.

      “Cũng gần như vậy.” Nam nhân ngây ngốc cười cười.

      “Thiết!” Tần Dương đảo cặp mắt trắng dã.

      Nam nhân ‘cũng gần như vậy’, là kém bao nhiêu? phải như tiểu hài tử, nghĩ có mấy đồng tiền liền nghĩ là có rất nhiều tiền chứ!?

      Nghĩ đến đây, Tần Dương nhịn được phì cười, mà nụ cười này của cậu, lại làm cho nam nhân nhìn đến ngẩn người.

      “Cậu là đẹp!” Nam nhân tự giác mà ra suy nghĩ trong lòng. Vốn là thành tâm ca ngợi cậu, nghĩ tới lại đạp trúng mìn. Thanh niên xinh đẹp trước mắt lập tức thay đổi sắc mặt, rất giống con gà trống bị người rút mào, bộ lông dựng thẳng lên.

      “Tôi cảnh cáo đừng có những lời này lần thứ hai! Nếu … Hừ hừ!” Từ đến lớn Tần Dương ghét nhất bị người khác đến dung mạo của mình.

      Dù sao, nam nhân, bộ dạng lại xinh đẹp hơn phụ nữ, tuyệt đối phải là chuyện tốt! Huống hồ, cậu thân là nam nhân lại bị người đồng tính khác quấy nhiễu tình dục, trong lòng tích đủ, nam nhân này lại vẫn dám động thủ đầu thái tuế(gần như kiểu vuốt râu hùm á), phải muốn chết sao?

      “Ách?” Nam nhân nhìn thấy khuôn mặt của cậu hết trắng lại hồng rồi lại đen đủ mọi màu sắc, nghĩ thầm sợ là cậu ngượng ngùng ! Nhịn được cười ‘hắc hắc hắc’ vài tiếng.

      Tần Dương muốn chất vấn gã ngây ngô cười mình cái gì, bỗng nhiên cái bụng rỗng tuếch lại phát ra tiếng kháng nghị lớn. Ở trong bệnh viện sắp mười hai giờ, im lặng đến dọa người, cái này gọi là tiếng có vẻ càng thêm vang dội.

      “Hình như bụng của cậu kêu.” Nam nhân thẳng tính tuyệt hề quanh co lòng vòng.

      Mặt Tần Dương lập tức đỏ bừng lên, như là sắp phụt ra máu. Tên nam nhân chết tiệt này! chuyện chẳng lẽ thể uyển chuyển chút sao? Cái gì kêu ‘Hình như bụng của cậu kêu?’, thế khác gì bảo hình như cậu là con ếch!

      “Nếu. như. . cả. ngày. . ăn. . hạt. cơm, bụng của cũng kêu lớn tiếng như tôi thôi!” Tiếng thoát ra từ kẽ răng, nghe như thế nào cũng đều có thể làm cho người ta sợ hãi. Đáng tiếc đối với nam nhân thiếu I-ốt này, liền hoàn toàn có chuyện như vậy.

      “A, là như thế này à.” Nam nhân như là hiểu biết gật gật đầu, tiếp theo liền vươn đôi tay thoạt nhìn còn thô to hơn cả đùi Tần Dương, lập tức bế cậu từ chỗ ngồi lên, thoải mái như ôm em bé còn bú sữa.

      “Này! làm gì? Thả tôi xuống!” Tiếng thét chói tai của Tần Dương cao đến quãng tám. Bỗng nhiên cảm thấy mình kêu giống như người phụ nữ bị phi lễ (sàm sỡ), vội ngậm miệng.

      “Về nhà a. trễ thế này, tại các cửa hàng đều đóng cửa, cả ngày hôm nay cậu ăn cơm, về nhà tôi nấu cho cậu ăn!” Nam nhân rất đương nhiên, chút cũng hề để ý đến giãy dụa của Tần Dương, vẫn vững vàng ôm cậu ra cửa.

      “Vậy… Thả tôi xuống, tôi có thể tự !” Tần Dương ghé vào lỗ tai gã quát. Chết tiệt! Cậu là nam nhân, sao có thể bị người khác ôm đến ôm như người phụ nữ!?

      tốt.” Ngoài ý muốn chính là nam nhân lại kiên trì đến ngờ, vẫn gắt gao ôm cậu, “Bác sĩ mấy tháng này cậu tốt nhất vận động, nếu bị tàn tật tốt lắm.”

      Tần Dương lập tức ngừng giãy dụa.

      Chính xác, nếu vì thứ đáng đồng, cái gọi là tự tôn nam tính, mà làm cho mình bị tàn tật cả đời, như vậy rất đáng, nghĩ đến đây, Tần Dương liền lẳng lặng để cho nam nhân ôm cậu.

      Lồng ngực của nam nhân vô cùng rộng lớn ấm áp, cách lớp sơ mi hơi mỏng, Tần Dương có thể tinh tường cảm giác được cơ thể cơ bắp của nam nhân dưới lớp quần áo, cứng cứng, vô cùng rắn chắc, hoàn toàn khác với cơ thể qua rèn luyện của mình.

      Mùi thân nam nhân cũng rất nồng đậm, nhưng cũng khó ngửi. Đó là loại hỗn hợp của mùi mồ hôi, bụi đất, mùi thuốc lá cùng hơi thở nam tính tinh khiết như ánh mặt trời, còn có mùi xăng nhàn nhạt, nhưng gay mũi, ngược lại tương đương có vị đàn ông.

      Nằm trong lòng ngực dày rộng rắn chắc của nam nhân mà nghe tiếng tim đập mạnh mẽ hữu lực của gã, hơi thở hô hấp người cậu cũng khó ngửi, Tần Dương nhịn được tinh tế đánh giá gã, ngoài ý muốn, Tần Dương phát nam nhân trước mặt này, bộ dáng kỳ cũng khó coi, chỉ là làn da đen chút, dáng người cao lớn dọa người chút.

      Để tóc húi cua, mày rậm mắt to, cái mũi cao thẳng, đôi môi có độ dày vừa phải, ngũ quan góc cạnh ràng, thấy thế nào cũng đều có mười phần kiên quyết. Tuy rằng cũng thể gọi là tuấn, nhưng tương đương có khí khái nam tử.

      Thiết! Còn phải là ‘hùng nam’ tứ chi đại phát, ý nghĩ đơn giản! Tần Dương căm giận nghĩ.

      Cậu thừa nhận, cậu chửi bới gã kỳ là do xuất phát từ ghen tỵ.
      mylien1961, Rubyzjnhonglak thích bài này.

    3. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      há há, hóng chương mới nghen nàng @luongnhu96
      Rubyzjn thích bài này.

    4. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      :yoyo40::063:
      honglak thích bài này.

    5. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 2.

      Phần 1

      Cuối cùng, sau bao nhiêu vất vả lúc mười hai giờ đêm, cũng tìm được nhà hàng tồi để cho người thanh niên xinh đẹp bụng kêu ùng ục trước mắt này ăn no. Thạch Lỗi dùng tốc độ chậm nhất để lái chiếc mô tô phân khối về nơi ở của mình.

      Đành chịu thôi, ai bảo người thanh niên xinh đẹp kêu ‘Tần Dương’ ngồi sau xe lại ngủ mất chứ! Nếu phải gã phát sớm, đúng lúc giữ chặt tay rồi khống chế tốc độ xe, chỉ sợ cậu ta ngã lộn cổ khỏi xe máy của gã!

      Tắt động cơ, ổn định thân thể lắc lắc đằng sau, gian nan dựng xe. Nhìn khuôn mặt xinh đẹp an tường lúc ngủ của người thanh niên kia, Thạch Lỗi chần chờ biết có nên gọi cậu tỉnh .

      “Này, Tần Dương, tỉnh tỉnh! Tần Dương!” Cố gắng kêu hết sức, thanh niên vẫn ngủ rất say.

      Hết cách, Thạch Lỗi đành phải cẩn thận ôm cậu từ xe máy xuống. Ôm cậu về nhà trọ tầng năm mà mình thuê, nhàng đặt cậu lên giường của mình, sau đó lại xuống lần nữa đưa xe vào ga ra, khóa kỹ, rồi lên lầu.

      Lúc trở về thanh niên vẫn ngủ say như cũ, chút dấu hiệu tỉnh lại.

      Thạch Lỗi đành lòng đánh thức cậu ngủ ngon lần nữa, lại sợ cậu mặc quần áo ngủ thoải mái, đành phải cẩn thận cởi áo sơ mi cùng quần dài của cậu.

      Nhìn thấy thân thể xinh đẹp trắng nõn giống như khuôn mặt của thanh niên, đầu vú do tiếp xúc với khí lạnh mà đứng thẳng, cái eo thon gọn, hai chân thon dài trắng nõn, đầu ngón chân khéo léo đáng trong suốt, còn có quần lót màu đen, càng tôn lên mảnh da tam giác trắng noãn tỳ vết, thân thể còn trắng nõn xinh đẹp hơn bất cứ thân thể phụ nữ nào mà gã gặp qua đột nhiên làm trước mắt Thạch Lỗi biến thành màu đỏ, gã muốn, gã muốn, gã rất muốn, muốn cái gì chứ…

      Mà lực hành động của Thạch Lỗi tựa hồ nhanh hơn tư tưởng của gã. Chỉ thấy bàn tay dày rộng của gã tự động tập kích đôi chân thon dài trắng nõn như ngọc của Tần Dương ––– da thịt bóng loáng như mặt nước, xúc cảm non mềm như chạm vào cánh hoa, liền lập tức khơi dậy thú tính giấu sâu trong nội tâm, ngủ đông lâu của Thạch Lỗi.

      Đũng quần bò bỗng dưng lồi lên, dương vật giữa hai chân giơ thẳng lên trời.

      Thạch Lỗi đột nhiên cảm thấy mình rất khát vọng, khát vọng sắp nổ mạnh. Thạch Lỗi chưa từng có dục vọng mãnh liệt như thế với người khác nên căn bản biết làm thế nào để khống chế dục vọng của mình, chỉ có thể theo bản năng làm việc.

      Giống như mê muội nâng lên chân của thanh niên xinh đẹp, há mồm ngậm lấy gót chân đáng khéo léo làm cho gã thèm ba thước dãi, mút, liếm, trong lúc mơ ngủ thanh niên phát ra tiếng rên rỉ tinh tế như mèo con, ngón chân cũng tự giác co lại.

      Thạch Lỗi cẩn thận nhấm nháp từng ngón chân của cậu, môi lưỡi liếm vòng quanh mắt cá chân của cậu rồi xuống. Từ cẳng chân lại đến chiếc đùi trắng nõn, chiếc lưỡi nóng bỏng lưu lại chuỗi dấu hôn.

      “Ưm…” Thanh niên rên rỉ lớn tiếng hơn nữa, lại vẫn có dấu hiệu tỉnh lại, cậu mệt mỏi vô cùng nên chỉ hơi nhíu mày, căn bản biết trinh tiết của mình đứng trước hoàn cảnh vô cùng nguy hiểm.

      Rên rỉ của thanh niên lại càng thêm kích thích dục vọng của Thạch Lỗi. Gã ngẩng đầu lên, hai mắt đỏ đậm nhìn khuôn mặt say ngủ của người thanh niên, lại cúi đầu hôn lên lồng ngực trần của cậu. Chiếc rốn đáng mà thâm lần nữa rơi vào chiếc lưỡi nóng bỏng của Thạch Lỗi, làm cho thanh niên ngủ sợ run, giãy dụa muốn tỉnh lại.

      Chiếc lưỡi ấm áp đảo xung quanh, các bộ phận ngực cái may mắn thoát khỏi, cuối cùng, lưỡi của Thạch Lỗi dừng ở đầu vú đỏ tươi sớm cứng như đá, ngậm, mút, liếm cắn, day day… Bàn tay nóng ấm cũng vuốt ve cặp đùi của Tần Dương rồi lặng lẽ với vào trong quần lót màu đen của cậu, ôm lấy dục vọng ngẩng đầu của cậu, chậm rãi xoa nắn.

      “A –––” Rốt cuộc ngăn được khoái cảm từ thân thể truyền đến, Tần Dương tỉnh lại từ trong giấc ngủ. Đôi mắt to tròn mơ màng mà vô định, vừa lúc đối diện với đôi mắt kinh hoảng bất an mà lại tràn đầy dục vọng.

      Lần này, Tần Dương tỉnh. Nguyên nhân, đó là vì Tần Dương rành mạch cảm giác thấy bàn tay to đặt lên bộ vị nguy hiểm của cậu, hơn nữa thân thể cậu còn gần như trần trụi.

      “A –––” Tần Dương lập tức bật dậy, lại do thương tích đùi nên lần thứ hai ngã xuống giường. Hất tay nam nhân ra, kéo chăn quấn quanh người mình, hổn hển rống giận với nam nhân: “Vương bát đản! muốn làm gì!?”

      “Tôi –––” Thạch Lỗi lắp bắp nhìn cậu. Thanh niên lúc thịnh nộ có loại quyến rũ kinh người, làm cho gã tự giác nuốt nuốt nước miếng, chỉ có thể cơ khát nhìn chằm chằm vào cậu.

      là đồ biến thái! Vương bát đản! Trư!” Cả người Tần Dương bao trong chăn bông, tức giận đến thể được. Đáng thương cậu biết, cậu càng mắng ngoan độc, dục hỏa của nam nhân càng tăng vọt.

      “Quần áo của tôi đâu? Đem quần áo của tôi trả lại cho tôi! Tôi muốn về nhà! Tôi muốn về nhà!”

      Nhìn thấy nam nhân vẫn nhúc nhích, chỉ dùng loại ánh mắt trắng trợn như dã thú nhìn chăm chú vào cậu, Tần Dương đột nhiên thấy sợ hãi. Càng quấn chặt chăn vào người, giãy dụa muốn đứng lên. Cậu còn tâm tư để ý cái khác, tại cậu thầm nghĩ rời khỏi ánh mắt thoạt nhìn như dã thú cơ khát của nam nhân này càng xa càng tốt!

      , cậu thể !” Nghe thấy Tần Dương muốn , Thạch Lỗi nóng vội hét lớn, ôm ngang người cậu. Dùng lực đạo to lớn thiếu chút nữa bẻ ngang người cậu! Hơi thở nóng bỏng của nam nhân phun vào bên tai Tần Dương, trong lòng cậu bỗng sợ hãi.

      “Đừng động vào tôi! Buông ra! là đồ biến thái! Vương bát đản! Tôi muốn về! Tôi muốn về! Tôi muốn ở trong này!” Sợ hãi dâng lên trong lòng Tần Dương, Tần Dương ra sức giãy dụa. Tiếng thét của cậu chói tai thê lương giống như sắp bị cường bạo!

      Thạch Lỗi gắt gao ôm cậu, ép đến mức làm cậu sắp tắt thở phát ra tiếng rên rỉ. Tần Dương cảm giác được chiếc lưỡi nóng bỏng của nam nhân di động chiếc cổ lộ ra bên ngoài của cậu, tiếp theo lại hôn mặt của cậu. Tần Dương nguẩy đầu cho gã hôn, lại làm cho nụ hôn vô cùng nóng bỏng giống như dấu vết trùm lên cổ, lên mặt của Tần Dương.

      “Tôi… Tôi là người đàn ông! Nhìn cho , tôi ––– là người đàn ông! phải phụ nữ! là đồ hỗn đản bị mù!” Tần Dương bị cánh tay tráng kiện như thiết của nam nhân ôm chặt, đừng là giãy ra, ngay cả thở đều thở được, chỉ có thể vừa sợ vừa gầm .

      Trời ạ! Sao cậu lại gặp phải chuyện thế này!?

      “Tôi biết, tôi biết, cậu là người đàn ông. Nhưng tôi muốn cậu! Tôi mặc kệ cậu là nam hay là nữ, tôi thích cậu! Tôi muốn cậu!” Lưỡi Thạch Lỗi ngậm mút da thịt lõa lồ của cậu, đột nhiên liên tiếp ra những cậu làm Tần Dương dở khóc dở cười.

      “Nhưng tôi thích ! Tôi cũng muốn ! xx !” Rốt cuộc Tần Dương biết cùng nam nhân này là tú tài gặp binh, thể lý được. Cậu chỉ có thể vừa tránh né lưỡi hôn của gã, vừa thở hồng hộc phát tiết phẫn nộ của cậu.

      sao, cậu thích tôi, tôi thích cậu là đủ rồi!” Đột nhiên Thạch Lỗi đè cậu lên giường, kéo cái chăn bao quanh người cậu. Cái chăn đáng thương bị lực đạo lớn của nam nhân xé rách, phát ra tiếng ‘xoẹt –––’. Loại thanh này tựa hồ làm cho nam nhân nghĩ tới cái gì, nam nhân chỉ dùng thân thể cường tráng cùng hai chân đè chặt lên Tần Dương, hai tay nắm chăn lên xé nó thành mảnh dài.

      Tần Dương ra sức giãy dụa dưới thân nam nhân, đáng tiếc thân hình vô cùng cao tráng hơn cậu gấp hai lần ngừng đè chặt cậu, khiến cho cậu thể nhúc nhích. Nghĩ đến mình sắp bị nam nhân cường tráng như ‘gấu’ này cường bạo, tim Tần Dương liền sợ hãi phát run!

      ! thể như vậy! Đây là cường bạo biết ? Đây là phạm pháp! thể làm vậy với tôi được!” Tiếng của Tần Dương nghe qua ràng có rung.

      “Tôi sợ. Huống hồ, tôi cho cậu có cơ hội báo án. Tôi nhốt kỹ cậu trong này, trừ bỏ ở bên cạnh tôi, cậu thể có cơ hội bỏ !” Thạch Lỗi cười cầm mảnh vải dài trói chặt hai tay cùng hai chân bị thương của cậu vào đầu giường.

      đồ điên này! Biến thái! Lưu manh! Vô lại! Ăn x trư… A… chết !” Tứ chi Tần Dương bị trói ra bốn phía giường, dùng hết những lời thô tục mà mình biết tận tình mắng. Chính là, lúc bàn tay của nam nhân đặt lên lồng ngực trần trụi của cậu liền lập tức sợ tới mức im bặt.

      Trời ạ, cái này tuyệt đối là cơn ác mộng! Tần Dương tuyệt vọng nghĩ.

      Tinh tường cảm giác được bàn tay của nam nhân xoa khắp thân thể trần trụi của mình, Tần Dương ngoài ý muốn phát , cho dù trong lòng mình sợ hãi phát run, nhưng bất luận là vuốt ve của nam nhân cũng tốt, hôn môi cũng thế, đều làm cho cậu cảm thấy ghê tởm. Điều duy nhất làm cho mình cảm thấy phẫn nộ, có lẽ chủ yếu là do mình là thân nam nhân lại bất lực ứng phó với loại trạng huống trước mắt ! người đàn ông ngay cả thân thể của chính mình cũng bảo vệ được, đây quả trò cười lớn.

      Đáng tiếc, Tần Dương lại tuyệt đối cảm thấy buồn cười. thực tế, trong lòng cậu bi phẫn muốn khóc. Cậu cắn môi dưới, cố nén từng đợt rên rỉ muốn trào qua cổ họng ––– mẹ nó! ‘Hùng nam’ này muốn làm liền làm! Còn kêu cái gì muốn làm!

      Tần Dương tuyệt đối thừa nhận thân thể của mình phản bội cậu.

      Oán hận nhìn chằm chằm nam nhân nằm trước ngực mình ngậm mút liếm cắn đầu vú của mình, Tần Dương vừa sợ hãi vừa tức phẫn (tức giận và phẫn nộ). Lực đạo cắn đầu nhũ cậu của nam nhân làm cho cậu nhíu mày, lại có cảm giác sợ run truyền đến làm cho mình lâm vào khủng bố.

      “Ưm…” Than bật ra như là cười nhạo chính mình, làm cho mặt Tần Dương hết trắng lại xanh.

      Thực… Con mẹ nó!

      Thạch Lỗi đột nhiên ngẩng lên từ ngực cậu. Hai tròng mắt phun lửa cháy nhìn chăm chú vào đôi mắt sáng óng cùng đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên của Tần Dương. Gã liếm liếm môi, cúi người hung hăng hôn lên cái miệng nhắn hễ mở miệng là phun ra những lời mắng độc ác, đầu lưỡi nóng bỏng lấy tốc độ sét đánh kịp bưng tai xâm lấn khoang miệng mềm mại ngọt ngào của Tần Dương.

      “Hỗn… Ưm… Ưm… A…” Lời mắng của Tần Dương còn có thời gian nhổ ra, khe hở trong miệng liền làm cho đầu lưỡi nam nhân thừa dịp chui vào. Kĩ thuật hôn của nam nhân vội vàng mà hề kết cấu, càng hề có kỹ xảo đáng , chỉ như dã thú hết cắn lại gặm môi của cậu, vừa mút vừa liếm, nhưng lại cuồng dã càn rỡ ngoài ý muốn, giống như ngọn lửa cháy dường như đốt trụi lý trí của Tần Dương, làm cho đầu cậu hỗn loạn như vũng lầy.

      biết nam nhân hôn cậu bao lâu, Tần Dương chỉ cảm thấy lúc lưỡi nam nhân rời , cái miệng của cậu bị con dã thú này mút đến tê liệt. Cậu chỉ có thể ‘hô hô’ thở dốc ngừng, cả người xụi lơ như bùn, đôi môi sưng đỏ cũng diễm lệ giống như muốn xuất huyết, ngay cả đôi mắt to sáng ngời cũng tràn đầy nước mắt kích tình.

      Thạch Lỗi nhìn đến cảnh tượng liêu nhân hương diễm vô cùng này của Tần Dương, làm sao còn có thể nhịn được!? Lập tức lột hết quần áo người đến giường. Thở hổn hển, đưa tay xé nát chiếc quần lót màu đen bên hông của Tần Dương! Dương vật trắng nõn dựng thẳng đứng của Tần Dương liền lập tức bắn ra.

      “Xoẹt –––” Tiếng vải rách vang lên ràng trong phòng ngủ nam tính tinh khiết lại lớn.

      Tần Dương tinh thần tan rã vừa giận vừa sợ muốn chửi ầm lên, nhưng mà nhảy vào mi mắt cậu là thân thể trần truồng cường tráng như núi cùng dương vật thô to vô cùng dựng thẳng lên trời của nam nhân.

      “Trời –––” Tần Dương vội vàng hít hơi lạnh, sợ tới mức ngay cả dương vật xinh đẹp giữa hai chân cũng xìu xuống. Người này là quái vật sao? chỉ có cơ thể to như núi, ngay cả nơi đó cũng thô dài to lớn đến khó tin! Quả thực giống như dã thú mới có! Tần Dương khiếp sợ nhìn chăm chú hình trụ thô dài nổi đầy gân xanh trước mắt, đột nhiên cảm thấy khủng bố trước nay chưa từng có!

      , muốn –––” Cảm giác được bàn tay của nam nhân đặt lên bộ vị yếu ớt nhất của cậu, Tần Dương rốt cuộc khống chế được cảm giác sợ hãi từ nội tâm, kinh hoàng lắc đầu liên tục, nước mắt cũng chảy giàn giụa từ khóe mắt.

      Cái gì “Nam nhân hữu lệ bất khinh đạn”, gặp quỷ ! tại Tần Dương thầm nghĩ muốn lớn tiếng khóc rống lên.

      “Tần Dương ––– Dương ––– đừng khóc, đừng khóc, tôi ôn nhu.” Thạch Lỗi thấy vẻ mặt cậu hoảng sợ, khóc đến lê hoa đái vũ, khỏi ngốc nghếch cúi xuống vừa hôn nước mắt của cậu vừa an ủi, bàn tay còn tiến vào giữa bắp đùi mở ra của Tần Dương, cầm lấy dục vọng của thanh niên dưới thân, vừa nhàng xoa nắn dương vật xinh đẹp hơi mềm của cậu, vừa vuốt ve hai quả cầu đáng của cậu.

      “Ôn nhu cái rắm! Ưm… A… xx của … Ưm… Lớn như vậy! Tôi bị … Ưm a… Giết chết!” Dục vọng nguy hiểm bị nắm giữ trong tay nam nhân, xoa nắn cùng vuốt ve thô ráp của nam nhân lại khiến cho khố hạ càng ngày càng nóng. Tần Dương tự giác rên rỉ, ngay cả lời mắng cũng trở nên vô lực.

      Cậu xx! Nam nhân quả là loại động vật dựa vào nửa người dưới để sống! Thầm nghĩ phải phát tiết! Phát tiết! bị người xxoo, còn có thể gặp quỷ động dục! Tần Dương chỉ có thể im lặng ngước mắt hỏi ông trời.

      , tôi rất kiềm chế, cẩn thận, làm cậu thực thoải mái!” Lời nhận mệnh của Tần Dương, khiến cho nam nhân càng thêm hưng phấn, liên tiếp hôn lên thân thể cậu.

      “Thoải mái… Cái… đầu… ! A –––” Dương vật đứng thẳng đột nhiên bị khoang miệng nóng bỏng bao quanh, thân thể Tần Dương đột nhiên nhảy lên, phát ra tiếng rên rỉ như sắp chết.

      Đáng thương Tần Dương tuy rằng bề ngoài phong lưu tuấn tú, lại bởi vì tính cách ác liệt, cộng thêm tâm cao khí ngạo, đến nay còn quen bạn . Cho nên đến hôm nay hai mươi bốn tuổi, cậu vẫn còn là con gà giò thanh trong sạch bạch.

      Tuy rằng cũng thường thường dùng tay tự an ủi, nhưng nào bao giờ được người khẩu giao ––– mà lại là bị tráng nam khẩu giao!? Cái này thể là đáng sợ, quả thực là khủng bố! Siêu cấp khủng bố!

      … Này –––” Hai chữ ‘kẻ điên’ này còn chưa kịp bắn ra từ răng nanh của Tần Dương, phía dưới của cậu bị nam nhân ra sức cắn liếm mút mà tiết ra, tốc độ quả thực có thể sánh ngang với tia chớp!

      Khoái cảm kịch liệt như sấm chớp đánh úp lại, Tần Dương chỉ cảm thấy trước mắt biến thành màu đen, thiếu chút nữa còn hơi mà hôn mê!

      nhanh!” Thạch Lỗi ‘ực’ tiếng nuốt vào cam tuyền mà Tần Dương phun trong miệng gã, liếm liếm môi. Con ngươi nhiễm đầy hơi nước của Tần Dương vừa xấu hổ vừa tức giận nhìn nam nhân chút do dự nuốt vào chất lỏng của cậu, còn bày ra bộ dáng chưa ăn đủ, nơi vừa mới phát tiết, tựa hồ lại có dấu hiệu ngẩng đầu.

      Đây tuyệt đối, tuyệt đối, tuyệt đối là cơn ác mộng!
      honglaklyly thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :