1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Khuynh thế hồng nhan: Phu quân của ta thật yêu nghiệt - Tuyết Tiêu Dao (66/276c)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Khuynh Thế Hồng Nhan: Phu Quân Của Ta Nghiệt



      Tác giả: Tuyết Tiêu Dao


      Edit: vananh98 + Lãnh Lãnh Vô Tâm + Quý Thuần Khanh


      Thể loại: Xuyên


      Độ dài: 276 chương


      Giới Thiệu:


      Nàng là thiếu nam nhân, nhưng chỉ là thiếu cái thèm để ý nàng chức nghiệp cùng tinh thông mà nguyện ý cưới nam nhân của nàng mà thôi, có thể như thế nào từ đến nơi này cái xa lạ triều đại sau, lại muốn làm nhất bọn đàn ông cùng nàng dây dưa đâu!


      Mỹ nam tử xinh đẹp dụ dỗ: Ngủ với ta đêm, là phải chịu trách nhiệm với ta cả đời


      Nữ chủ vô lại: chưa nghe qua tiểu quan của thanh lâu cũng cần làng chơi phụ trách...


      Mỹ nam đẹp như tiên: Ngươi là thê tử duy nhất của ta đời này, kiếp này tới già chia cách.


      Nữ chủ điêu ngoa: Khuyết điểm duy nhất của ta là trí nhớ hảo, phu quân đừng cùng phụ...


      Mỹ nam cao ngạo lạnh lùng: Núi sông chắp tay, làm khanh cười!


      Nữ chủ đáng : Ngươi thực khẳng khái...


      Mỹ nam tà mị: Ngươi nếu theo, ta giết ngươi, cho dù là thi thể lạnh như băng ta cũng muốn có được!


      Nữ chủ mị hoặc: Ta đây theo...


      Mỹ nam như ánh mặt trời: Ngươi ở đây cùng ta động phòng, đương nhiên liền là nương tử của ta!


      Nữ chủ xinh đẹp: ta đoán ngươi muốn ta nhảy cầu ngày thành thân đúng ?


      Mỹ nam vô lại siêu dính người: Cả đời này ta đều là cái bóng của ngươi

      Nữ chủ dễ thương: Nhưng ta thích ba người ngủ cùng nhau…

      Giới thiệu vắn tắt


      Trùng sinh ở triều đại xa lạ, ban đầu nàng trải qua đau khổ cùng ngọt ngào, nghĩ đến tìm được mạng định, nàng hoàn toàn giao nhập thể xác và linh hồn để cuối cùng đổi lấy hồi mưa, mà đối tượng bị mưu hại chính là nàng! Người bên cạnh thân cận nhất cũng giống như khỏa lên tầng thần bí trước mặt sa, khiến nàng bỗng nhiên thương tâm.


      Ba năm sau, trong chốn giang hồ lời đồn thổi nổi lên bốn phía, truyền lưu có thần bí lợi khí thân giang hồ, khiến cho môn phái khawos nơi xua như xua vịt, mà ai nghĩ tới người có được lợi khí lại là giai nhân khuynh thành


      Có được thiên nhân chi tư (dáng vẻ đẹp như tiên mình nghĩ thế), trác tuyệt võ công cùng thần bí lợi khí (ta cũng k là cái gì), nàng vừa xuất liền khiến cho cả triều đình và giang hồ đoán và khó xử, mà lại có người tương truyền nàng chính là loạn thế chi , hồng nhan họa thủy, tất nhiên khiến cho thiên hạ đại loạn.


      Mà nàng chỉ là tiêu sái kéo khóe môi, thoáng qua nét cười tà tứ yếu ớt: Ta đây liền toại nguyện các ngươi, làm cái loạn thế tinh.
      Last edited: 4/8/16

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 1 : TA LÀ AI ?



      Ánh nắng hè chói chang tươi sáng, sắc vàng rực rỡ xuyên thấu qua lá cây chiếu vào chiếc xe đua màu bạc sang trọng. Trong xe thể thao, đôi nam nữ trẻ tuổi nhiệt liệt ôm hôn , hoàn toàn lâm vào cảnh giới vong ngã …

      …” Bùi Lưu Tinh ra sức dẩu môi lên .


      Ha ha ! Rốt cục cũng có nam nhân chịu đính ước cùng nàng, nàng rốt cuộc cũng có hi vọng lấy chồng!


      Chuyện kể rằng, từng có bao nhiêu nam nhân vĩ đại thuần phục trước dung mạo tuyệt trần của nàn , cũng từng qua lại với rất nhiều nam nhân, bởi vì ở mỗi lần đầu tiên xem mắt nghe đến thân phận của nàng cùng sở trường đặc biết sau đó liền rất hòa hài có tái xuất đến lần thứ hai.


      Khụ… Như vậy, liền phải đến chút về nghề nghiệp cùng sở trường đặc biệt của nàng , nàng là nữ đặc công, là nữ cảnh vô cùng nổi danh, được người khác đặt cho biệt hiệu là “Nhất Khỏa tâm” Ý tứ chính là viên đạn đánh trúng hồng tâm, sở trường là Taekwondo cùng Tán đả.


      Do vậy, dù là nàng có gương mặt tài mỹ nhưng nam nhân cũng chịu nổi , đàn ông tại đều rất nhát gan a! Cho nên, trong mấy năm qua, số lần nàng xe mắt tính qua tổng cộng thành con số rất may mắn – lần thứ 38.


      Tuy rằng mỗi lần xem mắt nằng đều tận lực biểu người dịu dàng khéo léo, hiền lương, thục đức, vậy mà những nam nhân kia vẫn cùng nàng lăng lộn xộn, vẻ mặt lúc nào cũng nơm nớp lo sợ lại còn thập phần kính sợ khi rời khỏi, sau đó…


      Sau đó , liền có sau đó a .


      Thử hỏi có nam nhân nào nguyện ý tìm nữ nhân dũng mãnh như vậy làm vợ đây? Ngộ nhỡ đến khi hai vợ chồng cái nhau đều lo lắng nàng dùng bạo lực gia đình. Trừ phi có nhiều tiền để thuê người hộ sĩ bên cạnh.


      Nhưng hôm nay nàng rốt cuộc cũng tìm được người chịu được, hơn nữa còn có nhà, có x , lại nhiều tiền còn tuấn siêu cấp nữa! là trời cho người tốt a…


      Hôn ! Nhắm mắt lại dùng sức hôn!


      đúng , như thế nào mà cảm thấy thở có chút khó khăn nha ? Ha ha … Nhất định là soái ca này quá nhiệt tình , ngay cả thời gian để thở cũng tha cho nàng .


      Tốt , như vậy , dù sao chết dưới hoa mẫu đơn thành quỷ cũng phong lưu , nàng dứt khoát coi như trở thành phong lưu nữ quỷ . Tiếu tục “ ”…


      “ Ách… đẹp trai… Từ từ , ta kỳ … còn chưa muốn chết trẻ, cái kia… Ngươi cũng cần nhiệt tình như vậy…” Tốt xấu gì cũng cho nàng lấy hơi rồi mới tiếp tục a.


      “Tỷ tỷ … Tỷ tỷ , ngươi tỉnh …”


      đạo thanh trong trẻo truyền vào mạng nhĩ của nàng , Bùi Lưu Tinh chỉ ngón trỏ tả hữu lay động .”No, ngươi thiếu hai chữ… Mỹ nữ tỷ tỷ… Nôn! Nôn!” Lắp bắp xong , nàng rốt cục kìm nổi nôn mửa liên tục .


      Đến khi nôn xong, Bùi Lưu Tinh cảm giác ngực cuối cùng cũng dễ chịu ít, xem ra soái ca này thực nhiệt tình quá, đúng là khiến người ta chống đỡ nổ .


      Nàng chậm rái mở to mắt, truyền vào trong mắt là khoảng trời xanh thăm thẳm, đến khối mây cũng có, bây giờ môi trường ô nhiễm nghiêm trọng như thế, rất khó có thể thấy bầu trời xanh thẳm như vậy.

      Bầu trời? đúng! Nàng ràng cùng suất ca ngồi trong xe đua ôm hôn thắm thiết nha, như thế nào lại thành nơi thôn quê thế này?


      Chẳng nhẽ nàng cùng suất ca hoan hỉ ở ngoài trời… Ách… như vậy tốt lắm đâu, thiệt xấu hổ quá ! A a …


      Chính lúc ngây ngô cười thanh trong trẻo dễ nghe lại lần nữa truyền vào tai nàng.


      “Tỷ tỷ, ngươi tỉnh rồi .?”


      Phịch cái lập tức ngồi dậy, vừa đúng lúc đối mặt với đôi mắt trong suốt nhìn thấy đáy, ánh sáng trong con ngươi kia mang theo nét vui sướng , tựa như sơn gian thanh tuyền, thấu đáo mà trong trẻo.


      Mắt dùng sức chớp chớp, lại dùng sức chớp chớp , trước mắt là mỹ nữ nhìn khoảng mười bảy mười tám tuổi, khuôn mặt nõn nà, mặt nàn da trơn mềm giống như có thể được nước ôm lấy vậy. Lông mày kẻ đen như vẽ, đôi môi ánh đào, cả khuôn mặt đều phiêu dật mà xinh đẹp đến tuyệt trần, khóe mắt hơi nhếch lên làm cho đôi đồng mâu giống như trăng sáng càng làm nàng ta thêm phần dễ thương cùng xinh đẹp .


      Bùi Lưu Tinh mặt mày nhăn nhíu , vươn tay , dùng ngón trở chọc chọc mặt đối phương, “ Mềm , nóng… A! Chẳng nhẽ phải soi gương? Mỹ nữ, ngươi, ngươi, làm sao lại giống ta như đúc?” Chính là sơ với nàng tuổi trẻ chút .


      Trời, đẹp này như thế nhưng dung mạo giống nàng sai tí nào, cái này cũng quá thần kì !


      mặt kinh ngạc hỏi, mặt đưa tay ra, ở mặt đối phương dùng sức xoa nắn, chỉ sợ người ta là hóa trang.


      Đối phương cũng phản kháng, cứ như vậy ngồi chỗ mặc cho nàng chà đạp nên khuôn mặt đẹp của chính mình. Chỉ là hơi hơi nhích mày lên, cho thấy nàng lòng tràn đầy khó hiểu cùng nghi hoặc. “Bởi vì chúng ta vốn là … Tỷ muội nha …” Mỹ nữ bỗng nhiên nhàn nhạt hồi đáp.


      “Tỷ muội ?” Có lầm hay , nàng là con , ở đâu lại có đến muội muội? Ngay cả biểu muội cũng có nữa nha!


      “Gặp quỷ! Nhất định là cha ngoại tình mới làm ra muội muội, , có lẽ là mẹ ngoại tình mà ra…” Tóm lại, nàng tại vô duyên vô cớ lại có thêm nữ muội muội.


      Miệng thầm nguyền rủa, Bùi Lưu Tinh nhanh nhẹn đứng lên, tay túm lấy mỹ nữ tím đến cạnh bờ suối, hai đầu hướng đến mặt nước soi xuống . “Oh my god! Vì sao ngươi biến thành hình dạng của ta, ta lại xấu như vậy ?” Nàng hoảng sợ trừng mắt nhìn khuôn mặt lòe loẹt của chính mình mặt nước, căm giận chất vấn mỹ nữ bên cạnh.


      Mà mỹ nữ này y nhiên biểu tình , hơi hơi nhíu mi lại, vén ống tay áo lên, vốc lên luồng nước trong cầm khăn thấm chút nước. Lát sau, tiến đến trước mặt nàng động tác mềm lau chùi mặt của nàng .


      lát sau, mỹ nữ lại bình tĩnh chỉ chỉ chỗ mặt nước .


      Bùi Lưu Tinh hiểu ý dẩu môi , phẫn nộ đưa mặt đến mặt nước , rốt cuộc tươi cười rạng rỡ. “ Ha ha... Đúng rồi, đây mới là ta a!” Bất quá, càng xem nàng càng ngây người, bởi vì khuôn mặt này ràng cũng là bộ dạng mười bảy mười tám tuổi, đúng ra, cùng với tiểu muội muội ngoại tình mà thành kia, là tuổi giống nhau.


      Đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt bối rối chăm chú vào trước mặt đứng lên lại so với nàng cao hơn nửa cái đầu, nàng thân mặc áo dài màu xanh nhạt , chính xác mà là la quần, cùng với đai lưng đồng sắc đem eo thân của nàng buộc chặt lại, cái ngọc tiêu đeo ở bên hông, ngọc tiêu mặt còn gắn thêm rèm tua đồ trang sức.


      Nàng đầu như bộc sợi tóc vừa đen bóng vừa mềm thuận ở sau ót buộc lên, gió lướt qua, vài sợi tóc bên tai theo tay áo uyển chuyển nhàng linh hoạt kỳ ảo mà phiêu dật, đẹp như thần tiên .


      Hai đấm bỗng nhiên nắm chặt, nàng thảo lẩm bẩm: “ Lưu Tinh a Lưu Tinh, ngươi là nữ đặc công vĩ đại, nổi tiếng toàn thành phố “Nhất khỏa tâm”! Ngươi rất tỉnh táo, ngươi rất bình tĩnh, ngươi rất …”


      “Tỷ tỷ, ngươi thân mình có thể có khó chịu?” Mỹ nữ tiến lên từng bước, sắc mặt có chút quẫn bách chỉ về phía nàng quần áo ướt sũng hỏi.


      Mờ mịt cúi đầu nhìn mình bởi vì quần áo ướt đẫm mà đường cong cơ thể bày ra đến lung linh .


      Yên tĩnh hồi lâu, Bùi Lưu Tinh mới hít sâu cái, có chút tùy ý hỏi: “Ngươi là ai? Ta là ai?”

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 2 : Thừa tướng chi nữ


      Thấy mỹ nhân khuynh thành kia dùng ánh mắt hồ nghi nhìn mình, Bùi Lưu Tinh bất đắc dĩ nhún vai, ánh mắt liếc liếc về phía hồ nước sâu kia, lại chỉ vào đầu của mình nó : “Nơi này bị làm hư mất rồi, cho nên, ta cái gì cũng đều nhỡ


      Mỹ nhân khuynh thành tiến lên từng bước, lo lắng xoa trán Bùi Lưu Tinh , lại đem nàng toàn thân đánh giá dưới mấy lần , ân cần hỏi han: “Tinh Đồng, ngươi còn chỗ nào cảm thấy thoải mái?”


      Khuôn mặt khổ sở, đem tay mĩ nhân đặt tại lồng ngực của chính mình, khẽ thở dài: “Ai! Nơi này cũng thoải mái a…” Người ta vất vả mới bắt được người đàn ông, hôn vô cùng hưng phấn ma xui quỷ khiến thế nào lại đến nơi này, trong lòng có thể thoải mái sao.


      Ai, rốt cuộc đợi cho lần diễm phúc lại ở ngay thời khắc mấu chốt nấc cái rắm. Bị soái ca hôn đến chết, nàng đúng là vô tiền khoán hậu a!


      Chỉ là, làm nữ đặc công, nàng thể hi sinh vì nhiệm vụ trở thành liệt sĩ muôn người tán dương, mà là thành nữ quỷ phong lưu, làm người khác tiếc hận mà!


      Hai má trắng nõn như ngọc của mỹ nhân hơi hơi nhiễm lên tầng hồng hồng, xấu hổ đem đem tay mình cùng tầm mắt dời khỏi ngực Bùi Lưu Tinh, che miệng ho tiếng: “Ta đây cho ngươi bắt mạch .”


      cần, tâm bệnh…” Bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó liền nắm lấy tay mỹ nhân, hỏi : “Muội muội, ngươi vừa mới gọi là là gì?”


      ngay cả tên cũng nhỡ sao?” Mỹ nhân kia lo lắng, ánh mắt này sinh nhiều suy nghĩ.


      “Ách… Đúng vậy a, nhớ nhỡ , nên nhớ cũng nhớ .” Vòng quanh xong cái này lãng phí nước miếng, nàng than tiếng .


      Nàng tại chỉ nhớ xe thể thao dễ nhìn, đôi môi ấm áp mê người, ngoài ra, nàng cái gì cũng muốn nhớ .


      Hứng thú mất hết khi nàng ngắm nhìn lên quần áo thân người này bình thường đến cực điểm, ai! Hình như giống với nha hoàn trong nhà đại gia nào đó, dù sao cũng giống như là phú thương hoặc là hoàng thân quốc thích.


      Đây đúng là đại bi đại hỉ chỉ là chuyện trong nháy mắt, nàng thấy mình chính là ví dụ tốt nhất.


      Người ta xuyên qua đều là công chúa, quận chúa, phi tử, hoàng hậu gì đó, như thế nào nàng lại thành nha hoàn nhảy xuống sông tự vẫn! Hoàng thân quốc thích xong, cho dù là xuyên đến nhà con quan, nhà phú ba đời cũng được a…


      Nàng phải người cổ đại, thân phận, bạc lại thích… Thương, nàng làm như thế nào mà sống đây!


      Chính lúc nàng còn ai oán , đối mắt trong suốt của mĩ nhân nhìn nàng

      ngưng tụ lại thành tia phức tạp gợn sóng. “Ngươi là Vân Phượng quốc thừa tướng chi nữ Bùi Tinh Đồng…”


      bên ở bờ sông sải lên áo ngoài, bên nghe mỹ nhân muội muội giảng giải cho người biết tình là nàng …


      Dùng phần chân trắng trần đá lên nước sông. “Nguyên lai ta là con nhà quan nhị đại a, đáng tiếc là quan nhị đại mất nước.”


      Thân thể giờ của nàng là chi nữ của Vân Phượng quốc Thừa tướng Bùi Chí Kiệt, tên là Bùi Tinh Đồng, xuân xanh mười tám.


      Bởi vì Vân Phượng Quốc tháng trước bị Ngân NGuyệt quốc tiêu diệt, cho nên, nàng nay là dân mất nước liền lưu lạc thành tù binh ở vương phủ của Ngân Nguyệt quốc làm nô tỳ, mà thân nhân của nàng mặt khác cũng dũng hi sinh.


      Bùi Tinh Đồng, tên cũng tệ lắm, nhưng nàng vẫn cảm thấy được Lưu Tinh dễ nghe hơn, hơn nữa mưa sao cũng rất đẹp…


      “Ôi chao! Đẹp… Ách, muội muội, ngươi ta là nhị tiểu thủ phủ Thừa tướng, nhưng thế nào lại giống như Bùi thừa tướng dường như phải cha ngươi ?” tùy tiện nhặt lên hòn đá , chút để ý ném lên mặt nước, tức khắc , mặt nước liền kích thích từ những sóng nước lớn từ từ thành , vòng , vòng ở mặt nước lan ra .


      Mỹ nữ bên cạnh nhìn chăm chú vào quầng vâng nước mặt song, đôi mắt phượng lên tia trong trẻo nhưng lạnh lùng thâm thúy.


      Mà mâu quang lại chuyển hướng nhìn Bùi Tinh Đồng mắt nàng lại trong trẻo thấy đáy . Nghiêng đầu, hồ nghi giọng : “Ngươi… là ngươi sao?”


      Thân người Bùi Tinh Đồng khựng lại chú, hắc hắc cười : “Đương… Đương nhiên! tin ngươi sờ thử xem… có mặt nạ.” xong liền chút kiêng kỵ đem khuôn mặt tuyệt mỹ khuynh thành tiến đến trước mặt nàng ta.


      “Khụ… Được, ta tin.” Mỹ nhân ho tiếng, hơi kéo dài khoảng cách giữa hai người. “Ta là muội muội sinh đôi của ngươi, ta gọi Bùi Ảnh Đồng , bởi vì từ thể chất yếu đuối nhiều bệnh,lại rất ít xuất môn, cho nên, người đời chỉ biết phủ Thừa Tướng có khuynh quốc khuynh thành Nhị tiểu thư, lại biết đến tồn tại của ta. Ở Ngân Nguyệt quốc, ta cũng chỉ là dịch dung thành nha hoàn bên người của ngươi…” Bùi Ảnh Đồng cúi đầu từ từ .


      Bùi Tinh Đồng dẩu miệng, đem Bùi Ảnh Đồng qua lại đánh giá mấy lần, tặc lưỡi : “Ngươi xác định từ thể chất yếu lại nhiều bệnh là ngươi, phải ta?” Lại vỗ vỗ vai của nàng, cười duyên lên chế nhạo :”Sinh đôi muội muội thế nhưng so với tỷ tỷ này lại cao hơn ra nửa cái đầu, ta còn tưởng rằng đồ ăn ngon đều nhét vào trong miệng người hết…” Nàng bất quá thấu suốt xem qua, cũng phải nàng thấp bé mà là nay dậy vượt quá dự toán muội muội hơi cao.


      Bùi Ảnh Đồng nhìn thấy ánh mắt cong cong của Bùi Tinh ĐỒng, khóe môi cũng bất tri bất giác cong lên đẹp vô cùng. Nàng cho tới giờ chưa thấy qua Tinh Đồng cười trong trẻo lại ngây thơi đến vậy, như thế này có chút dí dỏm lại có nét đáng , chút xa lạ…


      Nhưng, cũng là khiến người khác thích…

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 3 : Quay về Tiêu vương phủ


      Ngày mùa hè sau giờ ngọ, ánh nắng mặt trời gay gắt, cho nên chưa tới canh giờ, áo ngoài của Bùi Tinh đồng liền khô ráo.


      ” Tỷ tỷ, chúng ta cần phải trở về…” Bùi Ảnh Đồng đem áo ngoài phơi khô của Bùi Tinh Đồng khoác lên người nàng, lưu loát giúp nàng cài lại đai lưng.


      Bùi Tinh Đồng cau mũi mỉm cười : “Soái ca có , lại nhặt được muội muội tri kỉ, ta cũng tính là thiệt nhiều lắm. Muội muội, chúng ta quay về cái gì Tiêu vương phủ kia được , bọn họ căn cản bản xem chúng ta là người, trở về chịu nhục nhã còn bằng ăn mày!” Đem người bức nhảy sông tự vẫn, xem ra cái tên Tôn Tử Tam vương gia căn bản chính là xem mạng người như cỏ rác thực là ma quỷ mà.


      “Chúng ta nhất định phải trở về, bởi vì… Đông Phương Vân Tiêu hạ độc chúng ta, mà chỉ có mới có giải dược.” Bùi Ảnh Đồng phượng mâu trong trẻo hơi hơi nheo lại, ánh lên tia phẫn uất.

      “Cái gì! TMD ( con mẹ nó ), cũng quá ác độc chứ! Dân mất nước cũng là người a…” Bùi Tinh Đồng kinh ngạc chống tay lên eo.

      Người ta bắt tù binh đều chọn hoàng thân quốc thích để bắt, kia cái gì mà đồ bỏ Tam vương gia làm thế nào lại bắt con của thừa tướng, đúng là người bị bệnh thần kinh mà! Chẳng nhẽ là ham sắc đẹp của nàng?

      Bùi Ảnh Đồng chỉ bình tĩnh nhìn chằm chằm người trước mặt tính cách thay đổi đột biến, hờ hững

      Thấy Bùi Ảnh Đồng có ý muốn cùng nàng lưu lạc chân trời, Bùi Tinh Đồng giống như con gà trống bại đường, suy sụp hạ hai vai, kéo tay nàng: “Ảnh, nếu có ai biết tồn tại của ngươi, như vậy ngươi cứ tiếp tục giả dạng nhà hoàn bên người của ta được rồi.” Trước mặt người khác kêu muội muội nàng khẳng định được vậy chỉ có thể gọi tên.

      Bùi Ảnh Đồng thấy nàng xưng hô thân mật thân thể thoáng cái rùng mình, chỗ lồng ngực chấn động, mạch đập đột nhiên tăng…

      Tinh Đồng trước kia chưa bao giờ thân mật kéo tay nàng như vậy, cũng chưa bao giờ xưng hô thân mật như vậy với nàng.

      “Tinh…”

      “Tinh Tinh, gọi ta là Tinh Tinh , ba mẹ ta đều là gọi ta như thế… À! Ta là , ta thích người khác gọi ta như vậy, ha ha…”Nàng bởi vì lỡ lời mà ngây ngô cười ngốc che lúng túng .

      “Tinh Tinh…”

      “Ừ!”

      “Tinh Tinh…”

      “Ừ?”

      “Tinh Tinh…”

      “Ôi trời! Hảo muội muội của ta a, bây giờ trời còn chưa tối nha! Chờ đến buổi tối, ngươi có thể ngửa đầu đối với trời mà tùy tiện kêu được ?” Đấm ngực dậm chân nàng ngắt lên …

      ***

      Bùi Tinh Đồng tự sát ở bờ sông bên ngoài cửa kinh thành Ngân Nguyệt, cũng tính là xa. Hai người lôi kéo tay tiến vào cửa thành, trông thấy kinh thành quá phồn hoa tựa như họp chợ Bùi Tinh Đồng hứng trí dạt dào hết nhìn đông lại ngó tay coi ngó, tim phổi thưởng thức phố cảnh cùng phong thổ.

      Sau lúc lâu, hai người mới tới trước cửa phủ Tiêu Vương phủ trong truyền thuyết.

      To lớn khí phái, hai bên cửa chính của vương phủ là hai tòa Thạch sư hiên ngang ngồi chồm hỗm, cánh cửa to lớn màu son chặt chẽ đóng kín, hiểu làm cho người ta loại cảm giác kinh hãi, bất quá điều này chỉ có thể ảnh hướng đối với người khác.

      Nàng là ai a, “Nhất Khỏa tâm” nổi tiếng toàn thành phố! Phần tử tội phạm nghe tên nữ đặc công vĩ đại này mà sợ mất mật, nàng, khiến cho người khác kinh hãi run rẩy.

      Nhìn tường vây cao đến dọa người, nàng có thể dễ dàng đẩy Bùi Ảnh Đồng qua được.

      “Ảnh, ngươi có biết khinh công ?” Có khinh công mà , mang theo nàng bay vào tốt hơn, đỡ phải làm cho người ta mở cửa.

      Hiểu được ý đồ của nàng, Bùi Ảnh Đồng ánh mắt ảm đạm lắc đầu. “Đông Phương Vân Tiêu hạ độc, khiến cho nội lực của ta bị phong bế, thể thi triển khinh công…”

      “MD, lại là cái thằng nhóc đấy…” phen vén lên làn váy dài, Bùi Tinh Đồng tiến lên dùng sức đập vòng đồng, “Mở cửa! Mở cửa!”

      Kỳ , đối với công phu được huấn luyện nhiều năm qua làm đặc công mà muốn trực tiếp lật mình nhảy vào vốn thành vấn đề, mấu chốt là vạn nhất bị người khác phát , nhất định hoài nghi thân phận của nàng, hơn nữa còn có việc bí bách, nội công Bùi Ảnh Đồng mất.

      Hoàn hảo, kêu được vài tiếng, cửa lớn màu đỏ liền được mở ra. Người mở cửa là gã trẻ tuổi sai vặt, vừa thấy được là hai người bọn họ, gã sai vặt coi như thấy chuột trong mắt, quyệt miệng : “Ta tưởng là ai, nguyên lai là Vân Thượng quốc tiểu dâm phụ a! Ngươi còn mặt mũi trở về nha!”



      Nhanh nhẹn kìm lại người bên cạnh xông lên trước Bùi Ảnh Đồng, Bùi Tinh Đồng khóe miệng nhếch lên nét du côn, vẻ mặt vô tội lại có hại : “Ai nha, là chủ nào cẩu đó a! Ta là dâm phụ sao, ngươi yên tâm, ta có phóng đãng nữa cũng vĩnh viễn phóng đãng đến con chó giữ nhà lấm la lấm lét nơi này! Nhanh chóng cút ra cho ta, nhìn bộ dạng “mặt mày” ngươi, ta ngay cả cơm tối hôm qua đều có thể nôn ra cho ngươi.” MD, chưa gì bị người ta gọi là dâm phụ, nàng rốt cuộc phóng đãng với ai a?

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 4 : Bới lên bộ ngưc tìm vải dệt


      Gã sai vặt bị nàng làm cho chấn động còn chưa kịp phản ứng Bùi Tinh Đồng phát đẩy thân thể , kéo tay Bùi Ảnh Đồng nghênh ngang vào bên trong. Người biết sợ, phỏng chừng đời chỉ có mình nàng như vậy.


      Theo các nàng tiến vào, trong Tiêu vương phủ bận rộn, đám gia đinh cùng bọn nha hoàn đương sôi nổi đều dừng lại động tác, sững sờ nhìn Bùi Tinh Đồng đầu ngẩng cao sải bước vào.


      Cảm nhận được đám người chú mục nhìn mình, Bùi Tinh Đồng cư nhiên buồn lưu tâm tay lôi kéo Bùi Ảnh Đồng vào bên trong, giống như thể bị coi như khỉ nữa cũng phải nàng.


      “Ôi chao! Tù nhân biết thẹn này lại vẫn chết!” Rốt cuộc từ trong kinh ngạc cuối cùng cũng có người hồi tỉnh, bắt đầu chỉ trỏ.


      “”Đúng vậy a! Làm ra việc hạ tiện như vậy mà vẫn còn mặt trở về.”


      “Bản tính khó dời mà! Nghe ở lúc ở Vân Phượng quốc đứng đắn, hiểm lại ác độc, là mỹ nhân tâm địa rắn rết.”


      “Lại còn, trông bộ dạng ngông cuồng tự cao tự đại, Hừ! Còn có phải là thiên kim tiểu thư tướng phủ nữa đâu!”


      “Trông bộ dạng lẳng lở, thậm chí còn vọng tưởng bò lên giường của Vương gia, cũng tự biết cân lượng, quả thực là si mơ vọng tưởng!”


      Tuy là bọn hạ nhân thấp giọng nghị luận, nhưng vẫn có thể nghe được những điều khó nghe lại oán độc trong lời .


      Bùi Tinh Đồng bất đắc dĩ than lên, gặp quỷ! Nàng hồi trước rốt cuộc làm ra chuyện gì a, lại bị đám hạ nhân kinh khủng như vậy?


      Cảm nhận được Bùi Ảnh Đồng tay càng lúc nắm càng chặt, Bùi Tinh Đồng an ủi tính xoa bóp tay nàng nghiêng người ngẩng đầu, thoải mái tự nhiên nhún nhún vai, cười : “ Ảnh, để cho các nàng ta cho dù sao đau ngứa cũng chẳng thiếu miếng thịt nào.” Hơn nữa nàng phải chân chính là Bùi Tinh Đồng nên khi nghe người khác xấu tự nhiên cũng cảm thấy gì.


      Người có nhiều như vậy nàng muốn mắng cũng mắng hết, hơn nữa, nay là thân phận tù nhân cũng cho phép nàng vì chính mình duy quyền chính danh a! Huống hồ, nàng bây giờ còn muốn biết cái tên Đông Phương Vân Tiêu rốt cuộc là mặt mũi thế nào, cho nên, trước đó, nàng tốt nhất nên yên lặng theo dõi mọi chuyện.


      Bằng , tại thời đại giết người phạm pháp này, hở chút sơ sẩy chỉ sợ rằng rơi đầu.


      Nàng rớt đầu cũng chẳng sao, chừng còn có thể xuyên qua mà trở về sau đó lại tiếp tục cùng soái ca kiss, tiếp tục làm “Nhất khỏa tâm”. Nhưng giờ còn có muội muội sinh đôi của nàng cần nàng, cho nên, chỉ có thể từng bước tính từng bước.


      Nếu cái tên chết tiết Đông Phương Vân Tiêu kia xem mạng của các nàng như cỏ rác, như vậy, tốt nhất có thể lấy giải dược sau. Dù sao nàng lại phải Bùi Tinh Đồng chân chính, tự nhiên cần nhớ đến báo thù rửa hận làm gì, nhân thân an toàn mới là trọng yếu nhất.


      lúc Bùi Tinh Đồng như vào coi thần tiên, làn gió mang theo cỗ mùi thơm gắt mũi đánh úp vào, thanh sắc bén ngạo nghẽ ràng truyền vào tai nàng: “Ô! Đây phải Bùi tỷ tỷ sao?”


      Ngẩng đầu, nhìn thấy phía trước là nữ tử thân váy lụa sắc nước đẹp đẽ, đại khái cũng mười bảy mười tám tuổi, đẹp đẹp rồi, chính là mặt nàng ta rành rành vẻ xem thường và ngạo mạn khiến Bùi Tinh Đồng rất khó chịu .


      Mà còn ăn mặc như vậy cũng gọi là bạo, cùng thế kỷ XXI muốn để lộ nét nữ tính cũng có gì khác nhau. Nay nữ tử cổ đại y phục đều là dùng vải độn thêm, người nữ tử trước mắt này cũng là độn ngực lên, tấm tắc, đủ tiền vệ!


      Bùi Tinh Đồng làm bộ như hiểu quay đầu nhìn xung quanh, lại chỉ chỉ chóp mũi của mình cười : “Ngươi chuyện với ta đó sao? Ai là tỷ tỷ của ngươi a, bổn nương với ngươi quen, đừng kêu thân thiết như vậy!”


      Nữ tử đương kiêu ngạo lập tức khuôn mặt đen mảng, nghiến răng nghiến lợi : “Đừng có đưa mặt mũi biết xấu hổ ra đây! Thực là, chính mình vẫn tưởng là tiểu thư tướng phủ! Hạ tiện dâm phụ!”


      Đôi con ngươi u hàn hơi hơi nheo lại, khóe môi lạnh lùng khẽ nhếch lên:”Ha ha, hạ tiện dâm phụ? Ta là cố chấp gian trượng phu ngươi, vẫn là bắt cóc tình nhân ngươi rồi? Chẳng nhẽ, ôm người thân cùng nhau nhảy giếng sao?”


      “Ngươi… Tốt quả là tiện nhân ác độc!” Nữ tử bị chọc đến tức khi, đột nhiên giơ bàn tay lên muốn vung đến .


      Chế giễu nhếch khóe môi, chỉ bằng nàng mà muốn động thủ, lượng sức mình mà.


      Bùi Tinh Đồng tay mắt lanh lẹ bắt cổ tay nàng, cười lạnh : “Mỹ nữ, đừng được liền động thủ, biết cách kín đáo nha! Ta khuyên ngươi tốt nhất vẫn là bình tĩnh, cần phá hoại hình tượng“Ôn lương hiền thục” tốt đẹp.”


      Bỗng nhiên, đôi mắt lành lạnh lơ đãng lướt qua đầu vai nàng ta, liếc mắt nhìn thấy trong tay áo nàng thoáng cành cây , Bùi Tinh Đồng bĩu môi khinh thường, khuôn mặt hướng đến sát tai nàng ta, nhẫn nhịn việc muốn cùng nàng ta đánh nhau hắt xì cái gay gay mũi, giọng:


      “Ta đề nghị ngươi tốt nhất nhanh chóng người biết quỷ hay bất giác than ngã xuống đất, làm bộ vô tội như bị ta đẩy ngã, cố gắng để ngươi thương tiếc giai nhân phát thất nghĩ đến ngươi bị ta thương tổn, đối với ngươi che chở đầy đủ đấy!”


      Nàng ta thể tưởng tượng nổi trừng mắt nhìn Bùi Tinh Đồng, liền cố sức kéo bàn tay bị Bùi Tinh Đồng nắm chặt. “Ngươi, người ngang ngạnh! Buông bàn tay bẩn thỉu của ngươi ra.”


      Bùi Tinh Đồng lơ đễnh nhướn chân mày, buông cổ tay nàng ta ra, đột nhiên cười tiếng rồi : “Ngươi là chính mình muốn bắt lấy cơ hội, có gì cũng đừng trách ta nhắc nhở qua ngươi nga .”


      Vừa được tự do, nàng ta mãnh liệt lui ra phía sau từng bước, giọng điệu thốt ra đều là uy hiếp : “Hừ! Bùi Tinh Đồng, ngươi nay chỉ là dân mất nước mà thôi, ở đây là Tiêu vương phủ, ta nếu muốn cho ngươi chết có thể so với bóp chết con kiến còn dễ dàng hơn.”


      “Ai nha, quả thực là lòng dạ ác độc a! Ngay cả con kiến nho cũng bỏ qua muốn bóp chế sao?” Bùi Tinh Đồng rụt cổ làm bộ “ta rất sợ đó”.


      Nàng ta trong mắt khinh thường cười lạnh :


      “Bùi Tinh Đồng, ngươi ở đây cùng ta giả vờ thiện lương sao? Chính ngươi có bao nhiêu ác độc, bao nhiêu tà tâm, chẳng lẽ ngươi biết sao!”


      Đơn giản cười: “Thiện lương? Ta đối với ngươi dùng được từ thiện lương sao? Bất quá ta quả thực chưa bao giờ bóp chết qua con kiến, bởi vì chết ở tay ta đều là… người !” Chữ cuối cùng nàng vô cùng, như thể lời ra tựa giống như luồng khí, khẽ đến có thể thấy nàng có bao nhiêu vô hại, nhưng là, có bao nhiêu vô hại có bấy nhiêu đáng sợ.


      Nàng là “ Nhất khỏa tâm “, danh hiệu đất cũng phải hư danh chơi, được gọi như vậy chính vởi vì cần nhiều, chỉ cần lần liền bắn thủng tim phần tử tội phạm, chính bởi vậy mới có danh xưng như vậy, cho nên, có rất nhiều người chết dưới tay của nàng là

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :