1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khuynh Nhiên Tự Hỉ - Giả Oán Chúc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lãnh Mạc Phi Ngôn

      Lãnh Mạc Phi Ngôn Active Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      131
      Khuynh Nhiên Tự Hỷ
      [​IMG]
      Tác giả: Giá Oản Chúc
      Thể loại: đại, sủng , he
      Số chương: chưa xác định
      Nguồn convert: Rich92- TTV
      Edit: meiluo
      Beta: Ishtar



      Văn án:


      đơn giản chút

      Đây là câu chuyện về người đàn ông đứng tiện có đầu óc được tốt lắm.

      Phức tạp chút

      Đây là câu chuyện tình hoàn toàn có xuyên , trọng sinh, trạch đấu, cạnh tranh trong kinh doanh đầy cẩu huyết

      Phức tạp hơn nữa

      Đây là câu chuyện cổ vũ người đàn ông kiêu căng vờ ngồi xe lăn phấn đấu biến xinh đẹp thành bà xã của mình.


      Mục lục
      [​IMG]
      C 1C 2C 3C 4C 5C 6C 7

      C 8C 9C 10C 11C 12C 13C 14

      C 15C 16C 17C 18C 19C 20C 21


      C 22C 23C 24C 25C 26C 27C 28

      C 29C 30C 31C 32C 33C 34C 35


      C 36 (H) ♥ C 37C 38C 39C 40C 41C 42

      C 43C 44C 45C 46 (H) ♥ C 47 (H) ♥ C 48C 49

      C 50C 51 (H) ♥ C 52C 53C 54

      Phiên ngoại
      C 55C 56C 57C 58C 59C 60C61

      C62
      EBOOK
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 23/11/15
      tien248, DOAN THAO, Cobethienthan090438 others thích bài này.

    2. Lãnh Mạc Phi Ngôn

      Lãnh Mạc Phi Ngôn Active Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      131
      Chương 1

      Editor: Lãnh Mạc Phi Ngôn

      Beta: LạcLạc


      Ba năm đầu hai chị em Phó Tự Hỉ và Phó Tự Nhạc sống nhờ ở Hạ gia Hạ Khuynh trở về.


      Cha mẹ hai người mất sớm, trước lúc ra gửi gắm hai cho dì Quan.


      Dì Quan giúp việc ở Hạ gia nhiều năm, vẫn còn độc thân, lại có con cái, là người hiền lành.


      Hạ gia vô tình biết được bà còn hai đứa trẻ trọ ở ngoài, cảm thấy cũng dễ dàng gì, nên đề cập muốn nhận hai chị em về Hạ gia.


      Phó Tự Nhạc vô cùng cảm kích tấm lòng của Hạ gia, dù sao phòng người giúp việc cũng tốt hơn phòng bình dân bên ngoài, nhưng ăn nhờ ở đậu nhà người ta, chịu nổi.


      Vì thế giúp dì Quan làm này làm nọ, hiển nhiên cũng trở thành người giúp việc.


      nghĩ, chờ đến lúc làm, liền mang chị rời .


      Ý tưởng này tuy sớm nảy sinh, nhưng khiến nó nhanh chóng phát triển, lại là Hạ Khuynh.


      Cậu ấm nhà họ Hạ này có hứng thú cực kì biến thái với Phó Tự Hỉ.


      Trước mặt mọi người xử bình thường lễ độ với , nhưng khi ở riêng với , bèn lộ ra đủ loại thói hư tật xấu.


      Phó Tự Hỉ đặc biệt yếu đuối, đối với việc giương nanh múa vuốt, chỉ biết trốn tránh.


      Ban đầu, Phó Tự Nhạc cũng phát giác, về sau mới phát có gì đó đúng, gần như ngay lập tức muốn mang Phó Tự Hỉ rời .


      Nhưng khi đó chỉ là học sinh trung học, cuộc sống đầy áp lực. chỉ có thể cố hết sức giúp chị tránh tiếp xúc với Hạ Khuynh.


      Sau khi Hạ Khuynh bị tai nạn xe, nghe chân bị thương có vẻ nghiêm trọng, cụ thể thế nào Phó Tự Nhạc cũng quan tâm, chỉ nghe dì Quan là ra nước ngoài điều trị.


      Phó Tự Nhạc nghĩ, nếu có thể mang Phó Tự Hỉ rời khỏi đây trước khi Hạ Khuynh phát , vậy tốt quá rồi còn gì.


      Sau khi nghe ngóng tin tức Hạ Khuynh trở về, dặn dò Phó Tự Hỉ được chạy loạn.


      Phó Tự Hỉ cũng hỏi nguyên nhân, ngoan ngoãn ở trong phòng.


      Ngày Hạ Khuynh trở về là thứ tư, vừa vặn Phó Tự Nhạc có tiết.


      Vì muốn chăm sóc Phó Tự Hỉ, năm đó bỏ hết hoài bão ở lại thành phố này. tại học ở đại học A mặc dù cách Hạ gia khá xa, nhưng ít nhất cuối tuần có thể trở về.


      Lần này vào ngày thứ ba sau khi tan học, lập tức chạy về, sau khi chuẩn bị bữa tối bèn dò xét quân tình.


      Tình hình thăm dò được chính là: cái tên Hạ Khuynh đó ngồi xe lăn vào cửa.


      rất rất sửng sốt, tàn phế rồi?


      Dì Quan còn , chuyến này trở về tính tình điềm đạm rất nhiều.


      Phó Tự Nhạc quan sát Hạ Khuynh được nửa tháng, thực cảm thấy tính tình người này đúng là bớt phóng túng.


      Nhìn lại Phó Tự Hỉ cũng ra ngoài sau khi trở về, hơi buồn bực nhưng dám lên tiếng.


      Phó Tự Nhạc thầm thở dài, cuối cùng cũng trở về thuở ban đầu.


      Nhưng đồng thời cũng răn đe Phó Tự Hỉ, thiếu gia phải dưỡng bệnh, đừng chạy đến nhà chính.


      Hạ gia rất bao dung hai chị em , Phó Tự Hỉ bình thường đều có thể ở sân vườn trong nhà chính chơi đùa, đây cũng là nguyên nhân Phó Tự Nhạc phân vân.


      có cách nào tạo điều kiện tự do cho Phó Tự Hỉ.


      Sau lại phát Hạ Khuynh xấu xa, cũng cho Phó Tự Hỉ chạy đến nhà chính.


      Đến lúc ra nước ngoài.


      Phó Tự Hỉ hơi tiếc thể đến nhà chính, nhưng cũng nghe lời.


      Hôm nay vui vẻ hớn hở ở trong phòng coi phim hoạt hình, trời bỗng mưa to.


      Sau khi phản ứng kịp chạy "bịch bịch bịch" đóng cửa sổ, vừa lúc có tia chớp xẹt qua.


      giật mình.


      sợ nhất loại thời tiết có sấm sét.


      Vì vậy, nhanh chóng chạy vào phòng, tay chân luống cuống bò lên giường, ôm gấu đem chăn che kín đầu, vờ như nghe thấy tiếng sấm.


      Sau khi tiếng sấm qua , xung quanh bỗng nhiên tối sầm.


      Mất điện.


      Bên ngoài chỉ có sấm sét, bên trong lại tối đen như mực, Phó Tự Hỉ run lẩy bẩy, cả người đều cuộn tròn trong chăn.


      muốn gọi Phó Tự Nhạc, nhưng di động bị vứt tủ tivi mất rồi.


      dám rời ổ chăn chạy qua đó.


      thực sợ hãi.


      --


      Hạ Khuynh liếc đồng hồ, sau đó khép quyển sách lại.


      Hôm nay Phó Tự Nhạc trở về trường.


      Hai tháng này, thăm dò thời gian chính xác ta trở về.


      Hai tuần đầu tiên, vào thứ sáu, thứ ba ta trở lại, chủ nhật, thứ tư ta về trường. Sau đó, chỉ còn ngày thứ sáu ta về.


      có thể đoán được ta đề phòng , có lẽ thấy bên này có hành động, nên còn chạy chạy về nữa.


      Phó Tự Nhạc này chị đến nghiện.


      ta xem con ngốc kia như bảo bối, bảo vệ rất kỹ.


      tại Phó Tự Hỉ ở mình năm ngày, hơn nữa gặp phải mưa dông, chịu đủ rồi.


      Hạ Khuynh thể thừa nhận, sợ sấm là do gây ra.


      Lúc trước rất thích ăn hiếp , thấy bộ dạng ngu ngốc của là muốn chỉnh .


      Lần đó lừa đến nhà kho sau nhà, khóa trái nhốt ở bên trong.


      khóc lóc cầu xin, thèm để ý, thảnh thơi về nhà chính chơi game.


      Thực ra vốn muốn dọa tí, nhưng sau khi nhận được điện thoại của Khổng Minh Dao, bèn quên mất Phó Tự Hỉ.


      và Khổng Minh Dao chơi cả đêm, cũng chẳng nhớ con ngốc đó chút nào.


      Nghe lúc tìm được, Phó Tự Hỉ hôn mê bất tỉnh.


      Nhà kho đó đáng nhẽ định sửa sang lại, nên nhóm người giúp việc ai để ý. Mưa to cả đêm, cửa sổ trong phòng hề đóng, mưa trút hết vào trong.


      Dì Quan xong mắt ngân ngấn nước, Phó Tự Hỉ nằm dưới vũng nước mưa, bệnh nặng trận, ngốc ấy làm sao ngốc đến mức nhốt mình ở nơi đó.


      Từ đầu đến cuối Phó Tự Hỉ đều khai Hạ Khuynh ra.


      Hạ Khuynh cũng thăm .


      Nhưng biết bệnh rất lâu.


      nghĩ lần này chỉ khiến bệnh lúc, hết bệnh là sao, nhưng sau lại nghe dì Quan tại Phó Tự Hỉ nhìn thấy sấm sét là sợ khủng khiếp.


      Hạ Khuynh giương mắt nhìn ngoài cửa sổ, có thể tưởng tượng được, lần này Phó Tự Hỉ lại trưng bộ dạng vô dụng thế nào rồi.


      nghĩ nghĩ, đẩy xe lăn đến cạnh cửa.


      Từ nhà chính đến phía sau ra xa lắm, nhóm người giúp việc dưới lầu còn vội vội vàng vàng, để che mắt bọn họ chỉ có thể qua cửa hông.


      Khi còn bé chơi đùa khắp nơi, con đường nào cũng đều quen thuộc.


      vịn xe lăn đứng lên, ổn định cơ thể mới thong thả bước về phía trước.


      ra chân phải thể được, chẳng qua hơi khập khiểng thôi, nhanh đứng lâu là mệt, nên muốn ngồi xe lăn.


      Người biết mặc kệ , người biết đều tưởng bị liệt nửa người.


      Lầu hai chỉ có duy nhất thang máy, ra khỏi thang máy, qua căn phòng chính là cửa hông.


      Mấy ngày nay Hạ Khuynh đều ở phòng sách, xem sách xong là ngủ, người giúp việc cũng làm phiền.


      Mưa thực rất lớn, đến khi đến phía sau nhà, nửa người đều ẩm ướt.


      Phòng của hai chị em cách khoảng với phòng người giúp việc khác, tầm nhìn tương đối tốt hơn chút.


      Hạ Khuynh thu ô, vặn chốt cửa, sau đó gõ cửa.


      Phó Tự Hỉ nghe được tiếng cốc cốc cốc, lúc biết ở chỗ nào truyền ra, sợ đến phát khóc, liều chết lấy chăn che kín đầu.


      Rất lâu bên trong có động tĩnh, Hạ Khuynh mở miệng: “Phó Tự Hỉ, mở cửa.”


      Phó Tự Hỉ nghe có người gọi , nhưng tiếng mưa bên ngoài quá lớn, nghe ràng lắm.


      "Phó Tự Hỉ, lăn ra đây mở cửa!" Giọng lại to thêm chút.


      Lần này nghe rồi, cảm thấy hơi quen quen, nhưng nghĩ ra là ai.


      Người nhà họ Hạ đối xử với tệ, cũng phòng bị.


      Xung quanh tối đen như mực, choàng chăn xuống giường chậm chạp lần mò qua đó.


      Hạ Khuynh đợi lúc, bực mình.


      "Phó Tự Hỉ!"


      "Đây." nhanh chóng đáp lại, rốt cục chạm đến cạnh cửa mở ra.


      Sau khi Hạ Khuynh bị tai nạn, chưa gặp lần nào.


      Trong phòng bật đèn, nhìn cũng lắm, chỉ thấy tóc này dài hơn rất nhiều.


      Gió lớn ngoài cửa, vờ muốn vào phòng.


      Phó Tự Hỉ cũng thấy bộ dạng , nghĩ là người giúp việc nào đó, liền tránh đường cho bước vào.


      Vừa nãy tưởng phòng khách bật đèn, vào rồi mới phát , trong phòng tối đen như mực, "Vì sao bật đèn?"


      "Cái đó, bọn nó phát sáng."


      Hạ Khuynh nghe xong bèn hiểu, ném ô sang bên, đóng cửa, sau đó kéo vào lòng, nâng cằm lên tỉ mỉ quan sát.


      trước mặt ngoại trừ mái tóc dài hơn, dường như có gì thay đổi, vẫn bộ dạng ngu ngốc như cũ.


      cũng chẳng biết tại sao lại thế nữa, nhìn thấy là muốn ăn hiếp , chẳng hạn như bây giờ.


      Trước thấy , nghĩ rằng sợ sấm sét là do nợ , cho nên đến xem chút, nhưng khi thấy bộ dáng đáng thương của , tà ác trong lòng lại rục rịch ngóc đầu dậy.


      Phó Tự Hỉ trợn mắt, lúc nhìn người trước mắt là ai, biết bản thân gặp rắc rối rồi.


      "Phó Tự Hỉ, còn nhớ tôi ? Hửm?"


      Hơi thở nồng đượm phả lên mặt .


      lên tiếng, theo bản năng lôi kéo chăn người, nghĩ rằng làm vậy chống lại chút gì đó.


      biết Hạ Khuynh tới đây, căn bản ngờ nhìn thấy ở nơi này.


      Hạ Khuynh bị nước mưa dính hết nửa người, ẩm ướt, cả người kề sát , cảm nhận được từng đợt rét buốt.


      Bên ngoài là thời tiết sợ, trước mặt là người sợ.


      bắt đầu run rẩy.


      Thấy trả lời, Hạ Khuynh nới lỏng tay.


      Phó Tự Hỉ lui về phía sau vài bước, lưng chạm vào tường.


      bước nhanh vây trong phương trời của , lẳng lặng nhìn hốt hoảng.


      Sau đó đưa tay luồn vào trong chăn, chạy dọc theo sóng lưng .


      Cách lớp áo ngủ nắm ngực , nhận ra bên dưới áo ngủ trống rỗng.


      Ngoài trời mưa to gió lớn, Hạ Khuynh từng bước lấn tới, bàn tay sớm lạnh như băng, chạm vào cơ thể ấm áp của , chờ nổi kéo cổ áo rộng thùng thình xuống, nắm trọn vẹn bầu ngực sữa trong tay, lập tức muốn chửi tục.


      Năm trước Chu Phi Lương đến Hạ gia vô tình nhìn thấy Phó Tự Hỉ, quay đầu chia sẻ với Hạ Khuynh. "Chết tiệt, ngực nàng lớn ."


      Hạ Khuynh xem thường : "Cậu mà cũng có hứng thú với con ngốc sao?"


      "OMG, cậu gặp phụ nữ điều đầu tiên nghĩ đến là muốn nghiên cứu chỉ số thông minh của ta à? Cậu chơi hay viết luận văn!"


      Lúc đó thèm phản ứng với Chu Phi Lương cầm thú, về sau trêu đùa Phó Tự Hỉ, tất cả đều cách lớp quần áo đùa giỡn.


      tại xúc cảm nắm trong tay tương đối tốt.


      Phó Tự Hỉ bị bàn tay lạnh như băng của Hạ Khuynh làm đông lạnh đến run run.


      càng giữ chặt , có ý tốt tiếp cận tai , " là đại diện hoàn hảo cho câu ngực to nhưng có đầu óc."


      Giọng thể ghìm nổi hưng phấn, rốt cục cũng phản ứng, bắt đầu yếu ớt đẩy cơ thể mình bị đè lên, khóc ô ô.


      "Hạ Khuynh..."


      Tối nay bị dọa sợ, sấm sét cũng chưa đáng sợ bằng người trước mắt.


      Tốt lắm, còn nhớ .


      Hạ Khuynh vùi đầu vào cổ , ngón tay nhàng vuốt ve nơi đầy đặn.


      Lúc Phó Tự Hỉ sợ hãi khủng khiếp, gọi thẳng tên , mềm mại yếu ớt.


      cực kỳ chán ghét mỗi khi lễ phép gọi "Thiếu gia".


      Đồ ngốc, ai là thiếu gia của , tuyệt đối muốn dính líu tới .


      cảm thấy Phó Tự Hỉ gọi thẳng tên đặc biệt êm tai, nhưng vẫn còn thiếu chút gì đó.


      Vào ngày nọ, Lương San gọi Phó Tự Hỉ đến nhà chính ăn quà vặt.


      buồn chán ở bên cạnh xem tạp chí, văng vẳng bên tai tiếng mẹ trò chuyện với Phó Tự Hỉ.


      biết mẹ rất thích Phó Tự Hỉ, cũng ầm ĩ lắm, nhìn ăn cũng thấy vui vẻ, trong lòng chế giễu bộ dáng ngu ngốc của .


      Khi ấy, Phó Tự Hỉ tiếp điện thoại.


      Điện thoại vừa vang lên, mặt mày liền hớn hở, cầm điện thoại gọi: "Tự Nhạc!"


      Giọng kia, cực kỳ cực kỳ thân thiết và đắc ý.


      Hạ Khuynh lập tức nổi tâm tư, nếu dùng thái độ thân thiết này gọi có hương vị gì?

      Last edited by a moderator: 22/10/15

    3. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      meiluo, linhdiep17, dungnhi2 others thích bài này.

    4. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      @Hằng Lê tỉ ,truyện bạn chanh có nhà edit rồi nhá chị , chỉ có hái hồng là chưa có edit thôi , công nhận tác giả này viết chắc tay ghê , nam phụ truyện này thua triệt để cho nam 9 , bây h có chương mới vào like cái ,đợi gần hết năm rồi đọc 1 lần lại cho nha
      tyt_chan, meiluo, tengu2 others thích bài này.

    5. ngangong

      ngangong Active Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      166
      lại sụp hố rồi TT^TT
      thanks nàng nha^^
      linhdiep17Lãnh Mạc Phi Ngôn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :