1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Khoa Huyễn, Võng Du] Kho Dữ Liệu - Lan Thi

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. duongbaolien

      duongbaolien Well-Known Member

      Bài viết:
      4,670
      Được thích:
      1,610
      KHO DỮ LIỆU

      Tác giả:Lan Thi
      Thể loại:Khoa Huyễn, Võng Du, Dị Giới, Huyền Huyễn, Dị Năng, Hài Hước
      Nguồn:Tàng Thư Viện
      Trạng thái: ra


      Giới thiệu
      Cảnh báo: Truyện có nhiều cảnh bạo lực, kinh dị (mà đọc chớ có thấy đâu).

      Bạn quá quen với truyện có nhân vật chính bá đạo, toàn năng rồi đúng ? Vậy nếu truyện có hai nhân vật chính sao?

      Câu truyện kể về đôi bạn thân (thân đến nỗi "Thân thằng nào thằng ấy lo") biết chút võ, do tai nạn ngoài ý muốn (hoặc được sắp đặt) mà tiến vào "Kho dữ liệu: hệ thống quản lý "Cây thế giới" được xây dựng nền "Thế giới gốc - Thế giới chúng ta sống" trở thành "Luân hồi giả" cách đầy bất đắc dĩ

      lý do nào đó mà "Kho dữ liệu" liên tục đẩy Luân hồi giả vào những bản đồ nguy hiểm, ép buộc họ phải liên tục mạnh lên.

      Tại đó, hai thằng có được sức mạnh, có được đoàn đội của mình. Cố gắng mạnh lên vì bản thân mình, vì đồng đội và vì lời thề nào đó.

      - Vì mày, tao sẵn sàng chết, cho đến khi hai tiếng đồng đội vẫn còn có thể được cất lên.

      Trong truyện, nhân vật chính toàn năng, imba như những truyện khác, có trường hợp cân team, cũng có cảnh solo với all.

      Truyện đề cao tình đồng đội, tình bạn bè và tình em, có chút tình trong sáng (ngoài tối). Tình tiết truyện diễn biến nhanh, hồi hộp và đầy bất ngờ. Những cảnh chiến đấu điên cuồng, những giây phút tuyệt vọng cùng với thực tàn khốc. Nhưng đan xen trong đó là những phút giây thoải mái, những tràng cười ra nước mắt, những tình huống dở khóc dở cười với cặp đôi nhân vật chính.

      ... ....

      Và biết đâu đấy, thế giới thực chúng ta sống chính là "Thế giới gốc". Biết đâu đấy, trong các bạn từng có người trở về từ "Kho dữ liệu" chỉ là do nguyên nhân nào đó (quá imba chẳng hạn) mà nhớ thôi... Biết đâu đấy, tất cả đều có thể..



      http://***************.com/images/spacer.gif

      Quyển 1 - Chương 1: Tử vong và tiến vào - Quà cho tân thủ

      6h:01' sángTrong nhà trọ sinh viên giá rẻ nào đó, chiếc đồng hồ báo thức hình tròn cũ kĩ nỗ lực chứng minh tồn tại của mình

      - Tít..tít..tít..tít...

      Những tiếng tít tít đều đều vang lên inh ỏi làm cho hàng xóm cũng phải cảm thấy khó chịu.

      - Sột soạt...

      Có lẽ chủ nhân của chiếc đồng hồ cũng cảm thấy khó chịu vì bị phá vỡ mộng đẹp. Từ tầng của chiếc giường hai tầng, cánh tay thò ra cầm theo cây gậy đánh bóng chày đầu được gia cố bằng vô số mũi đinh nhô ra lởm chởm (có lẽ để sẵn dưới gối) tiếp xúc thân mật với cái đồng hồ. Chiếc đồng hồ rung lên bần bật, những chiếc ốc vít phi 8 to quá cỡ kiên cường rơi ra.

      Dường như bất mãn vì tận tâm của mình nhận được đền đáp xứng đáng, chiếc đồng hồ càng kêu to hơn.

      - Vù...CỘP!...Bịch!...

      Trong ánh ban mai của buổi sớm, chiếc đồng hồ kiên cường bay ra khỏi cửa sổ với quỹ đạo của vật bị ném xiên, tiếp xúc lực với gốc cây cạnh đó rồi bất lực rơi xuống đất. Sau cú va chạm cứng cách mạnh mẽ đó, thế giới lại trở nên yên tĩnh, nguy cơ ô nhiễm tiếng ồn tạm thời được giải quyết.

      8h:24' sáng"Nhớ em, lời hứa ngày xưa..." (nhạc chuông). Từ đống vỏ chăn và quần áo lung tung giường bên dưới của chiếc giường tầng, khuôn mặt ngái ngủ thò ra với tay lấy chiếc Nokia huyền thoại 110i. Nhìn lướt qua màn hình rồi áp vào tai, miệng lẩm bẩm "Giờ này lớp trưởng còn gọi làm cái quái gì? ngủ ngon … Mà biết mấy giờ rồi nhỉ? ". Ngón tay ấn nút chấp nhận cuộc gọi.

      - Bọn mày làm bài kiểm tra à? - Giọng lớp trưởng từ trong điện thoại vọng ra.

      - Cái gì? Kiểm tra á? - Cố gắng dụi mạnh đôi mắt cho tỉnh ngủ, hỏi lại với giọng cực kì kinh ngạc và hoảng loạn.

      - Ừ. Kiểm tra nguyên lý máy. Năm phút nữa bắt đầu.

      - Fuck! Bảo với thầy là bọn tao xuống phòng y tế khám bệnh. Bọn tao tới ngay.

      - nhanh lên...

      Cúp vội điện thoại, bật người ra khỏi giường, tay vuốt sơ mái tóc rối của mình, tay với lên giường vừa lay vừa gọi.

      - Dậy, dậy...zậy Thi ơi..

      Giường phát ra tiếng cựa mình, tránh ra khỏi bàn tay quấy rầy, rồi như tìm được tư thế thích hợp, tiếng ngáy đều đều lại phát ra.

      Tức giận. "Cái gì, có lòng tốt gọi mày dậy mày lại còn để ý à? Làm muộn giờ kiểm tra giết mày". Thầm chửi trong đầu, bàn tay vẫn hề dừng lại: túm lấy nắm cả vỏ chăn lẫn áo, kéo mạnh. thân hình bị cuốn theo đống chăn áo rơi ra khỏi giường, chuyển động theo phương thẳng đứng và hướng xuống dưới. Khi còn cách mặt đất chưa tới mét, bàn tay thò ra túm chặt lấy cổ áo Thi kéo nó lại, và nó thấy thằng bạn cùng phòng hét vào mặt nó.

      - Dậy! bố cho mày theo cái đồng hồ giờ!!!

      - Minh đấy à? Mới sáng sớm mà nóng thế, mầy nghe qua câu "tức khí bí chân lông" à? - Thi cười với thằng bạn.

      - Bí cái mông mày ấy. làm bài kiểm tra.

      - Cái gì, kiểm tra á? Đợi tau với.

      - Kệ mày, muộn cố mà chịu ... A! Con Xích Thồ (xe đạp thồ) đâu ra vậy ?

      - Bãi rác, mới đêm qua tau sửa xong.

      - A! Cho tao lên với.

      - Mầy chạy bộ cho nó khỏe người...

      ... .....

      8h:27'Đường khá vắng vì chưa đến giờ chuyển tiết. Con Xích Thồ có cơ hội mở hết tốc lực chạy băng băng đường, tốc độ có thể từ 19 lên đến 20 km/h - được điều khiển bởi Minh cầm lái và Thi vận hành (ngồi đằng sau với hai chân lên đạp - động cơ hai xilanh).

      - Sắp kiểm tra chưa mầy? - Thi hỏi.

      -Còn ba phút nữa, ba phút em mình đạp quá trường - Minh cúi xuống nhìn đồng hồ rồi đáp. Trong lúc đó nó lạnh lùng nghiêng xe đánh góc cua 90 độ đúng theo tiêu chuẩn thi đấu moto chuyên nghiệp.

      - Kétttttttttt ... RẦM!... loảng xoảng... loảng xoảng.....

      .....

      Nguyễn Hữu Thi

      Nam 19 tuổi

      Sinh viên khoa máy. Sở trường: hệ thống động lực, vật liệu và kết cấu cơ khí.

      Học trò của Thất đại hạn (bảy người mạnh nhất của võ thuật Việt Nam). có thiên phú, tập võ muộn (16 tuổi mới bắt đầu). Bằng vào nghị lực đạt được phong hào "Ma cước". Thiện dùng chân.

      Đánh giá: Thiên tài của cố gắng

      Tình trạng: Mất tích...

      Đỗ Văn Minh

      Nam 20 tuổi

      Sinh viên khoa máy. Sở trường: Điện tử và hệ thống điều khiển.

      Học trò của Thất đại hạn (Bảy người mạnh nhất của võ thuật Việt Nam). có thiên phú, tập võ muộn (17 tuổi mới bắt đầu). Bằng vào nghị lực đạt được phong hào "Ảnh quyền ". Thiện dùng tay.

      Đánh giá: Thiên tài của cố gắng

      Tình trạng: Mất tích...

      ... ...... ...... ...... ........

      - Thế giới kết nối...

      ...Bắt đầu truyền tống.

      - ...

      Đó là thanh cuối cùng hai thằng nghe được, sau đó trời đất bỗng tối sầm lại.

      gian dần dần sáng lên, đập vào mắt Minh là màu xanh thăm thẳm chút tạp chất của bầu trời.

      "Mình chết? đúng, mình vẫn cảm thấy gió rất lạnh và vết muỗi đốt tối qua còn rất ngứa (mặc dù thằng Thi bôi nước mắm vào rồi). Mình còn thấy ngứa, thấy ngứa nghĩa là mình còn sống (đại sư phụ bảo thế) ".

      Sau khi xác định mình vẫn sống, Minh bắt đầu xem xét hoàn cảnh xung quanh: nó nằm mặt sàn bê tông lạnh buốt, cách vài mét là téc nước lớn (loại 5000 lít), tất cả được bao lại bằng hàng rào bảo vệ. Lấy kinh nhiệm cua thất bại 11 năm liên tiếp nó có thể khẳng định rằng chỗ nó nằm chắc chắn là cái...mái nhà. Tất cả bị bao trong lớp màn mỏng phát ra ánh sáng xanh nhàn nhạt và có vô số kí tự nhị phân ( 0 1 0 1 - hệ nhị phân, ngôn ngữ lập trình) chớp tắt thay đổi liên tục.

      mái nhà còn có 3 người khác và thằng bạn thân nằm dưới đất. Mặc kệ những người khác, Minh vươn tay ra định đánh thức Thi dậy. Minh hơi lo cho nó.

      Cánh tay mang thiện ý vừa được phần ba quãng đường bỗng nhiên sững lại. Minh nhìn trân trối vào thằng bạn, và liên tục hoài nghi về khả năng thị giác của mình. " WTF, cái gì thế kia? Sao lại có bé nào cuộn tròn trong ngực thằng bẩn bựa như thằng Thi thế kia? Trong khi mình, thằng đẹp trai (tự nhận) đến tơi bời hoa lá lại.....abcxyz....". Cánh tay mang thiện ý lại bắt đầu chuyển hướng...

      Thi tỉnh dậy được lúc rồi nhưng hai mắt nó cứ nặng trĩu lại tài nào mở được ra - “Có lẽ do đêm hôm qua thức quá khuya để sửa con Xích Thồ đến gần sáng mới ngủ”. Gió lạnh liên tục tạt vào mặt khiến nó tỉnh táo lại. Nó cảm thấy cơ thể mình như bị thứ gì đó đè lên. Thứ đó mềm mềm, ấm ấm lại còn thoang thoảng có mùi thơm nữa chứ - chung là cảm giác rất thoải mái. Nó xoay người, ôm chặt thứ trong lòng vừa định làm thêm giấc nữa ...

      - Ặc… ặc… ặc ặc... - Chuỗi thanh quái dị từ trong miệng Thi phát ra. Nó cố gắng mở mắt. Đập vào mắt nó là thằng bạn nối khố của mình cố gắng xiết cổ nó.

      -Thả tau ra...thằng khốn.. mầy làm cái con lợn gì đấy?...- Thi gian nan mở miệng.

      -Bố éo thả đấy. Thích đánh nhau...

      .....

      Sau hồi giãy giụa Thi cũng thoát khỏi cánh tay như gọng kìm của Minh. Nó vừa nhìn ngó xung quanh vừa hỏi thằng bạn:

      - Chỗ quái nào đây?

      - Tao cóc biết - Minh đáp lại và quên thắc mắc - Sao mày bỏ bé xuống?

      - À! Cái này, bỏ được. Nó ôm chặt quá.

      - Để tao cạy nó ra cho.

      - Thôi, khỏi...

      ...

      Trong lúc hai thằng chuyện, đám người kia cũng lần lượt tỉnh dậy. Bây giờ sân thượng có 6 người: Minh, Thi, bé nằm trong ngực Thi với đôi mắt vẫn nhắm nghiền, tên thanh niên tầm 20 tuổi, đầu nhuộm đỏ và vẻ mặt bặm trợn, tuổi tầm hai sáu hai bảy khuôn mặt xinh đẹp trang điểm nhàng mặc bộ váy cộng sở, cuối cùng là ông chú trung niên bụng phệ trông như nhân viên văn phòng.

      Minh và Thi ngồi cạnh téc nước cố đoán xem đây có phải là do mấy ông thầy dạy võ của mình đùa dai hay (ngày xưa hai thằng thường bị đánh ngất rồi bị thả ở nơi xa lạ nào đó và phải tự tìm đường về). bé vẫn nằm trong ngực Thi.

      Tên thanh niên lại lại và miệng liên tục đe giết cả hai em nhà nào đó – “Bố về gọi người rồi chém chết mày thằng Phơ ạ. Cả thằng Phất em mày nữa. bố chém hết...” . trẻ ngồi bó gối dựa sát vào lan can bảo vệ vẻ mặt trầm ngâm . Còn ông chú trung niên mang theo vẻ hốt hoảng sợ hãi loay hoay với cánh cửa (hình như là cửa cầu thang) mà có cách nào mở ra.

      BOONG.....- tiếng chuông bất chợt vang lên vang vọng khắp gian. Ngay sau đó là giọng trung tính ( thể phân biệt là nam hay nữ) vang lên trong đầu mỗi người:

      - Chào mừng đến với "Kho dữ liệu", những kẻ may mắn hay xui xẻo. Tại đây các ngươi được trải nghiệm tử vong, hiểu được ý nghĩa của cuộc sống. Cũng tại nơi đây các ngươi có thể đạt được những thứ chỉ có trong mơ: tiền tài, quyền lực, mĩ nữ hay sức mạnh tuyệt đối, công nghệ tối cao... Các ngươi từng phạm sai lầm, các ngươi từng hối hận hay để những người quan trọng nhất với mình mất . Tại đây, ta cho các ngươi cơ hội sửa chữa, cho các ngươi có cơ hội gặp lại và có đủ khả năng bảo vệ người thân của mình. Tại nơi đây các ngươi có thể có được tất cả, cũng có thể mất tất cả. Chỉ cần có đủ điểm thưởng các ngươi có thể đổi được mọi thứ mà các ngươi nghĩ ra từ "Kho dữ liệu". Vậy nên hãy sống sót, hoàn thành nhiệm vụ ta giao cho để đạt được điểm thưởng.

      - Chào mừng đến với "Kho dữ liệu". Ta là "chương trình quản lý"...

      - Ở đây đau đớn là và tử vong cũng là .

      Sáu người mỗi người vẻ mặt: có ngạc nhiên, có sợ hãi, có tin. Có giật mình lúng túng như thằng Thi và cũng có hả hê khi người gặp nạn như thằng Minh. phải vì giọng vừa rồi mà là vì... bé trong ngực thằng Thi tỉnh rồi.

      Thi lúng túng muốn thả bé ra. Vòng tay vừa nới lỏng cơ thể bé run lên nhè , hai cánh tay bé cố gắng ôm chặt và ngước đôi mắt to tròn lên nhìn Thi, với giọng cầu xin "Đừng buông em ra...". Thi choáng váng đơ hình đến mấy giây. Đây quả là đòn sát thủ với otaku như nó. Mặc kệ thằng bạn ghen tị đến gần chết ở bên, Thi ôm chặt bé vào lòng, bàn tay nham nhở còn lại đưa lên vuốt mái tóc mềm mại trong lòng. Nó cũng quên quay sang liếc nhìn thằng Minh với ánh mắt trêu tức.

      - A... trời bất công! - Minh kêu lên đầy bi phẫn.

      - Đây là vấn đề nhân cách, mầy có cố cũng được đâu - Thi vừa đáp vừa nở nụ cười khả ố môi.

      Đúng lúc đó, giọng nữ ngọt ngào như nhân viên tổng đài vang lên:

      - Các tân thủ chú ý, xin hãy lặp lại trong đầu từ "card". tấm thẻ ánh sáng hơi mờ lên trước mắt các bạn, tấm thẻ chỉ mình các bạn nhìn thấy. tấm thẻ có thông tin cơ bản về bạn và thông tin về bản đồ cũng như nhiệm vụ mà "quản lý" cung cấp. Qua mỗi bản đồ bạn được thưởng cố định 500 điểm bao gồm điểm thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ. Bạn bắt buộc phải hoàn thành nhiệm vụ chính, nếu hoàn thành bị phạt. Còn dưới 0 điểm bị mạt sát.

      - Card - tấm thẻ hơi mờ phát ra ánh sáng nhàn nhạt lên trước mặt Thi. Nó quay sang bên cạnh thấy thằng Minh cũng nhìn chăm chú vào khoảng trước mắt. Thầm nghĩ trong đầu "Chắc chỗ đó là thẻ của nó". Quay lại quan sát kĩ thẻ của mình, nó thấy tấm thẻ lớn cỡ gần bàn tay người lớn được chia ra làm hai phần lớn . Phần chỉ chiếm phần tư tấm thẻ nằm sát phía bên phải. Thi thấy thông tin của mình đó.

      Nguyễn Hữu Thi

      Số hiệu: 03

      Đội viên tiểu đội luân hồi số 013. Kho dữ liệu.

      Phần còn lại là thông tin về bản đồ và nhiệm vụ.

      Bản đồ:... ...... .....

      Số hiệu: 185462

      Thể loại: Nguy cơ sinh hóa

      Đánh giá cấp độ: GG (Cấp 3 sao)

      Nhiệm vụ chính: sống sót 3 giờ đồng hồ. Hoàn thành nhiệm vụ: điểm thưởng 0, miễn dịch lực tăng thêm 30 điểm, kháng thể R - miễn dịch 80% với đa số virút sinh hóa.

      Nhiệm vụ nhánh: tiêu diệt Zombie (có thể bỏ qua). Tiêu diệt Zombie bình thường được 1 điểm; Bommer (Bom ma) 10 điểm; Smoker (Kẻ nghiện thuốc) 50 điểm; Hunter (Thợ săn) 100 điểm; Tank (Xe tăng) 200 điểm và 1 huy chương cấp 4 sao; Witch (Phù thủy) 500 điểm và 2 huy chương cấp 4 sao.

      Giết đồng đội được 1000 điểm thưởng.

      Thưởng cố định khi thông qua bản đồ: 500 điểm.

      À! Điểm thưởng - Cái này dễ hiểu. Thế còn huy chương để làm cái quái gì kia? Đeo lên ngực à?

      Còn chưa kịp thắc mắc, thanh ngọt ngào của "hệ thống" lại vang lên:

      - Có đồng ý tiếp nhận quà cho tân thủ?

      Lại còn có quà nữa à, được thôi.

      Sáu người, năm cái đĩa được chụp kín như ở nhà hàng đồ ăn tây ra. Trước mặt tên thanh niên đầu gấu có đĩa, có lẽ vẫn cho rằng đây là trò đùa. nhận quà và nhìn mọi người rồi cười trào phúng. Thôi kệ, quan tâm đến nữa. Chúng ta bắt đầu mở quà.

      Đối với Thi, chỉ cần là thứ mất tiền mua là nó lấy hết. Hết sức tự tin với may mắn của mình, Thi vươn tay ra mở cái đĩa lơ lửng cạnh người. "Quà của phải là vàng cũng là kim cương" - Tự sướng trong lòng, Thi nhìn xuống

      HOLY SHIT!!! Đúng là vàng !! cục shit to bự nằm giữa đĩa, cuộn tròn theo đúng tiêu chuẩn. Cái éo gì vậy, troll nhau à? Những người khác trố mắt ra nhìn còn thằng Minh dứt khoát nằm bò ra đất ôm bụng cười.

      Do quá mất mặt trước nhiều người, đặc biệt là với nằm trong ngực, Thi tức giận nhặt cái que gần đấy ( chất liệu) thọc mạnh vào đĩa shit. cố bất ngờ xảy ra, đĩa shit rơi ra ngoài hoặc bắn tung tóe như trong tưởng tượng, đống shit cuộn tròn theo cái que và leo lên dính chặt vào tay Thi.

      - AAAAA!! - Thi vừa la hét vừa vung vẩy cánh tay mạnh, hi vọng có thể tống cái đống dính tay . Nhưng, dường như mọi nỗ lực đều trở lên vô vọng. Đống shit chẳng bắn chút nào nhưng thấy nó ít dần . Dường như nó tan vào cánh tay Thi vậy.

      Những người khác vẻ mặt cực kì khó coi nhìn lướt qua cái đĩa bên cạnh mình. Còn thằng Minh nó càng cười dữ và liên tục :

      - Đấy là vấn đề nhân cách. Nhân cách của mày éo đỡ được.

      Những người khác cũng mở quà của mình. Bé trong ngực Thi mở cái đĩa ra, bên trong đoàn ánh sáng trắng nhu hòa dập dờn quanh cơ thể lúc rồi biến mất. trẻ nhận được quả cầu màu đen tua tủa gai. Những chiếc gai co lại, quả cầu thu lại bằng giọt nước rồi biến mất ở mi tâm ta. Ông chú trung niên cũng mở được chùm lửa và biến mất trong lòng bàn tay.

      Cuối cùng, chỉ còn Minh là chưa mở quà. Nó liếc sang thằng Thi còn suy sụp với ánh mắt cố làm ra vẻ thương hại và :

      - Nhìn tao đây này, người quan trọng bao giờ cũng xuất sau cùng. Tao mở ra cả con Gao thú cho mày xem - Vừa vừa mở quà. Chiếc đĩa được mở ra, làn khói nghi ngút bốc lên. Sau khi khói tan hết, trong đĩa ra vật đen xì, cỡ đầu ngón tay út. Hai thằng trố mắt nhìn. cơn gió thổi qua, thứ đen đen đó tan thành bụi rồi theo gió bay , bay mang theo cả giấc mơ Gao thú.

      ... ......

      - Kết giới được dỡ bỏ. Nhiệm vụ bắt đầu

      ************************************************

      Lan_ThiChiến hào ngày ấy...... bây giờ lan nở rộ.

      ************

    2. duongbaolien

      duongbaolien Well-Known Member

      Bài viết:
      4,670
      Được thích:
      1,610
      Quyển 1 - chương 2: Zombie - Nguy cơ sinh hóa và điên cuồng bỏ chạy

      - Kết giới được dỡ bỏ. Nhiệm vụ bắt đầu.-

      Giọng nữ ngọt ngào lại vang lên. Màn sáng bao quanh sân thượng mờ dần rồi mất hẳn. Màn sáng biến mất, đám người nhận ra mình nóc nhà cao tầng, bên dưới là thành phố hoang tàn u ám, thỉnh thoảng còn có vài cột khói bốc lên.

      - CẠCH! - Giữa gian tĩnh mịch, tiếng ổ khóa bật ra chói tai đến lạ thường. Cánh cửa cầu thang nãy còn đóng kín cách nào mở ra được nay tự động tách ra khe hở, khẽ đung đưa trước gió phát ra những tiếng kẽo kẹt.

      Tên thanh niên đứng dậy bước tới. Miệng ngừng chửi bới:

      - ĐM (định mệnh). Muốn lừa bố sao! Chương trình "Đùa chết thôi" à? Bố phải là trẻ con. Để bố biết thằng nào bày ra trò này bố gọi người chém chết cả nhà nó. - mở cửa, tiến vào và mất hút tại đoạn gấp cầu thang. Ông chú trung niên do dự lúc rồi cũng xách cặp bước xuống. Thi và Minh cũng chuẩn bị xuống ...

      - AAAAA....

      - AAAAAAA.....

      Hai tiếng thét vang lên gần như cùng lúc. Tiếng bước chân dồn dập vọng lên từ cầu thang. bóng dáng to béo xuất , nỗ lực chạy lên phía sân thượng, những khối thịt mỡ rung rinh theo từng bước. biết nguyên nhân gì mới có thể tạo lên động lực đẩy hàng trăm cân thịt với tốc độ nhanh như thế.

      Thành công lao lên sân thượng, ông chú trung niên vội vàng đóng sầm cửa lại, cài khóa rồi như thoát lực ngồi bệt xuống sàn, mặt tái mét. Ông ta ngồi tựa lưng vào cửa, thở hồng hộc, mồ hôi tuôn ra như tắm, miệng liên tục lẩm bẩm:

      - Cương thi... cương thi… chết rồi... người chết rồi… bị bọn chúng giết chết rồi...

      Tất cả còn chưa hiểu chuyện gì :

      - RẦM - Cánh cửa bị thứ gì đó đập vào.

      - Aaaaa... - Ông chú hét lên kinh hoàng rồi cố gắng lết ra xa khỏi cánh cửa, dán sát cơ thể vào lan can, cả người run lên bần bật. Dường như, đối với ông chú, thứ đằng sau cánh cửa hết sức kinh khủng.

      - RẦM...RẦM...RẦM...- Cánh cửa rung lên từng hồi, bản lề và ổ khóa bắt đầu bong ra. Cánh cửa có thể bung ra bất cứ lúc nào.

      vẫn rúc trong ngực Thi bỗng ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt nó rồi :

      - Đừng bỏ em lại. - Sau đó em thả lỏng đôi tay vẫn luôn ôm chặt nó ra.

      Thi gật đầu cách kiên định, nhành thả em xuống, kéo em ra đằng sau mình rồi cúi xuống buộc lại dây giầy. Bên cạnh, Minh cũng đeo vào đôi găng tay ngón chuyên dụng lúc đánh nhau.

      - RẦM...RẦM...- cánh cửa có vẻ sắp bung ra khỏi bản lề. Thi liếc sang nhìn thằng Minh, đúng lúc Minh cũng quay sang nhìn nó và khẽ gật đầu.

      Tiến lại gần cánh cửa, Thi chùng gối, lấy tư thế rồi đột ngột bước mạnh chân trái lên phía trước. Chân trái vừa chạm đất chân phải đột ngột bung ra tạo thành cú đá tống tầm trung tiêu chuẩn mạnh mẽ quật vào cánh cửa (kiểu như Ran Mori hay đá ấy).

      - BÙNG...

      Do chịu nhiều cú va chạm dữ dội từ trước, cánh cửa gần bong ra. Bây giờ, lại chịu thêm cú đá của thằng Thi nữa, hai bản lề và ổ khóa triệt để rời ra. Dư lực vẫn còn lên cánh cửa bay mạnh về phía cầu thang, va chạm với thứ đằng sau. Cánh cửa bay mạnh đến đoạn chiếu nghỉ của cầu thang, quét sạch những thứ đường sau đó đập vào bờ tường mới dừng lại.

      Nhìn đống lồm cồm dưới đất, bây giờ hai thằng mới biết thứ gì đập cửa và làm cho ông chú sợ hãi như vậy. Zombie. Đúng, chính là zombie. Những thân hình đầy đủ, cụt tay, cụt chân, có con còn lòi cả mắt ra ngoài. Bị cánh cửa xô ngã thành đoàn nhưng vẫn nỗ lực bò dậy, nhe răng và giơ những bàn tay trọn vẹn về phía hai thằng. Những con bị ngã phía sau tràn lên, giẫm đạp cả vào đồng loại.

      - Fuck. Zom mày ạ. Mà sao bọn này cứ lao ầm ầm chứ éo vật vờ như trong film nhỉ? - Minh với vẻ mặt bình tĩnh nhưng mặt cũng tái và giọng run run. Bên cạnh, Thi mím chặt môi (thằng này sợ quá lên lời) khuôn mặt cũng tái . Đằng sau, hai người con dường như quá sợ hãi mà ngã khụy xuống đất, đôi chân mềm nhũn, mặt tái nhợt, kinh hoàng lên trong mắt.

      Hít sâu hơi, nắm chặt bàn tay còn hơi run rẩy, cố nén kinh tớm dâng lên trong họng, Thi tiến lên bước, chắn lại lối lên tầng thượng của đám zombie.

      - Nếu đằng nào cũng chết, với tư cánh của võ sĩ, tau muốn chết trong chiến đấu - Vừa nó vừa chùn chân, xuống tư thế.

      - Ha Ha - Cố gắng cười hai câu - trùng hợp, tao nghĩ mình cũng là võ sĩ - Minh tiến lên, sóng vai với Thi vừa vặn che gần hết cánh cửa cầu thang.

      Bên dưới, bọn zombie ào ào xông lên. Khi con đầu tiên vào đúng tầm chân, Thi vặn người tung cú đá chân cao thốc thẳng vào cằm nó. Đầu con zombie ngửa về đằng sau, phần cằm và cổ họng tét ra như bị xé. Máu và thịt vụn bắn tung tóe, bắn cả vào người hai thằng kèm theo đó là mùi thối của xác chết phân hủy.

      Con zom ngã ngửa về đằng sau rồi lập tức chìm nghỉm trong cơn lũ zombie bên dưới. Mùi thối xộc vào mặt, hai thằng cảm thấy như có thứ gì đó quặn lên trong bụng.

      Cố nén cảm giác khó chịu trong bụng, Minh tung cú đấm vào mặt con zombie tiếp theo. Nó cảm thấy khuôn mặt con zombie nhão ra, dính bết vào găng tay của nó. Cảm giác như là đấm vào cục thịt thối phân hủy vậy.

      Hai và ông chú trung niên phía sau sớm ói ra cả mật xanh mật vàng.

      Áp chế cơn buồn nôn dâng lên cổ họng, Minh đổi quyền thành trảm chặt vào cổ con zombie bên cạnh. Đầu con zom lệch , oặt ra, xương cổ của nó bị mạnh mẽ chặt gãy. Đẩy mạnh con zombie vào những con bên dưới làm cho vài con cùng ngã, Minh lại tiếp tục hướng về con zombie tiếp theo, lách được vào khe hở do thằng Thi lưu lại.

      Phía trước chút, Thi liên tục tung những cú đá trời giáng vào đám zombie. Đá thẳng, đá ngang, quét chân, đá xoáy, cước pháp tung hoành, mỗi cước là con zombie bị đá xuống. Cách chiến đấu của Thi phải di chuyển liên tục nên tạo ra nhiều lỗ hổng, nhưng nó lo, có thằng Minh vá lại cho nó rồi. Nó dùng chân nên lực đủ mạnh nhưng kỹ xảo và phòng thủ như dùng tay thằng Minh hơn nó nhiều.

      Hai thằng định tiêu diệt tất cả những con zombie nào xông lên mà cố gắng đẩy chúng xuống dưới, có thể va chạm làm ngã thêm vài con nữa, làm giảm tốc độ của cơn lũ zombie trước khi tìm ra được biện pháp khác. Chật vật phòng thủ.

      - Á á á.... - tiếng hét từ đằng sau vang lên. Thi giật mình vì nhận ra đây là tiếng của bé vừa rồi còn nằm trong ngực.

      Hốt hoảng quay đầu lại, chỗ bé đứng vừa rồi giờ trống . Vội vàng đưa mắt ra nhìn xung quanh, Thi thấy bé bị thứ gì đó như sợi dây thừng quấn vào cổ chân và kéo lê mặt đất. Mặc kệ đám zombie, Thi lao tới hướng bé với tốc độ nhanh nhất có thể, miệng hét to:

      - MINH...

      Nghe thấy bạn gọi, Minh biết, chỉ khi nào cần theo giúp đỡ thằng Thi mới gọi như thế. Đẩy mạnh con zombie trước mặt, Minh cũng lao theo thằng bạn.

      Điên cuồng tăng tốc, Thi cũng lao đến kịp trước khi bé bị lôi ra khỏi sân thượng. Dậm chân tung người về phía cái dây thừng, đến lúc gần chạm đất, nó bỗng nghiêng người bung mạnh chân phải ra (chân trái co lại) giậm mạnh vào sợi dây. Sợi dây rung lên dưới chân nó và hơi chững lại. Đúng lúc đó, thằng Minh lao tới. Nó dùng hai tay túm chặt sợi dây (nó cảm thấy sợi dây mềm, thô ráp và hơi ướt, có vẻ như là cái lưỡi), chân đạp vào lan can lấy điểm tựa rồi vận hết sức mình kéo mạnh. nóc nhà năm tầng cách đó tầm 50 mét, hình người bị kéo ra rồi rơi thẳng xuống đất.

      - Thành công tiêu diệt Smoker thưởng 50 điểm tích lũy - Giọng ngọt ngào của hệ thống vang lên trong đầu. Minh quan tâm, vội vàng lao về phía cửa cầu thang, nơi thằng Thi vất vả chống đỡ.

      Ngay khi thằng Minh túm được cái thứ trông giống sợi dây thừng thằng Thi bật người trở lại cửa cầu thang cố gắng ngăn đám zombie xông lên ngày càng nhiều. Đến khi thằng Minh trở lại, áp lực giảm nhiều nhưng do đánh mất vị trí phòng thủ lên dần đỡ được, bị ép phải lui dần lại. Phòng tuyến dần tan vỡ.

      Vặn cổ con zombie và đáp ra ngoài, Minh gào lên với thằng bạn:

      - Bọn này dai quá, ngoại trừ bẻ xương cổ ra bẻ xương ở những chỗ khác và thủ pháp điểm huyệt đều vô dụng.

      Rút chân từ trong ngực con zombie ra, Thi nghiêng người tung cú đá vòng làm lệch cổ con zombie đằng sau thằng bạn. Nó đứt quãng với Minh:

      - Mầy giữ sức...bảo vệ bé .. lát còn mang cả tau ...

      - Mày định....

      -Tau dùng cấm thuật - Nó đáp cho Minh ánh mắt kiên định và tin tưởng.

      Nãy giờ hai thằng chiến đấu được hơn chục phút rồi. Đánh nhau với loại kẻ thù điên cuồng và còn là con người này cực kì mất sức. Đòn đánh nào cũng phải là chí mạng, nếu dù cụt tay, mất chân hay thậm chí bị đánh nát cả lồng ngực bọn chúng vẫn lao vào. người hai thằng đầy vết cào vết cắn, quần áo bắt đầu rách tan ra, thấm đẫm máu đen và thịt vụn. Thậm chí bên vai áo trái của Minh rách toạc lộ ra vết cắn còn máu thịt lẫn lộn bên trong.

      Minh nghĩ trong đầu, nếu thằng Thi dùng cấm thuật đương nhiên đám zom này bị quét sạch. Nhưng sau đó nó thoát lực và thể cử động thời gian. Hết đám zombie này ai dám còn đám khác, vậy mà nó dám dùng cấm thuật mở đường máu. Dám giao tính mạng cho bạn bè em. Có đồng đội như thế, còn cần gì hơn. Suy nghĩ thoáng qua trong đầu, miệng hơi cong lên tạo thành nụ cười mỉm. Minh nhìn thằng bạn đáp:

      - Ô kay. Mạng mày, vợ mày, để tao lo.

      Thi cũng cười. Nó hít sâu hơi, nhịn thở, dồn khí căng đầy phổi xuống bụng, hai tay nắm chặt, cả người gồng lên, chuẩn bị bộc phát hết cơ năng trong thời gian ngắn. Đúng lúc đó thanh bé vọng lên ở bên sân thượng:

      - Đừng ~~~~ - giọng có vẻ cầu xin - Bên này có cầu thang thoát hiểm.

      Hai mắt Minh sáng lên "Cầu thang thoát hiểm, có hi vọng bỏ chạy, phải dùng cấm thuật" ý nghĩ lóe lên trong đầu. Minh duỗi tay thành trảm, chặt gãy cổ con zombie trước mắt rồi vội vàng quay người lại tung cú đấm với lực đạo vừa phải vào phần tiếp giáp giữa bụng và ngực thằng Thi. Thi há mồm, phun ra ngụm khí, cấm thuật bị giải trừ.

      Hai thằng lại tiếp tục chiến đấu, nhưng lần này là vừa đánh vừa lui về hướng bé .

      Ông chú trung niên và trẻ nãy giờ co lại chỗ run rẩy, bây giờ có lẽ bắt đầu quen dần nên cũng cố gắng đứng dậy chạy theo.

      Khi còn cách lan can khoảng 5 mét. Thằng Thi thoát li chiến đấu, chạy nhanh đến chỗ bé đứng. Nhìn xuống dưới, nó thấy cái cầu thang thoát hiểm bị hỏng nghiêm trọng. Bộ phận tiếp giáp với tầng thượng biến mất. Chỗ có thể đặt chân tiếp theo thấp hơn sân thượng khoảng 3- 4 mét.

      suy nghĩ nhiều, Thi ôm lấy bé rồi nhảy thẳng xuống. Hai chân chạm đất (sàn cầu thang thoát hiểm) Thi hơi chùng gối để hoãn xung, chiếc cầu thang rung lên bần bật như có thể rời ra bất cứ lúc nào. Bỏ bé trong lòng ra, nó ngửa mặt lên hét to:

      - Nhảy xuống .

      trẻ và ông chú nhìn thấy chiếc cầu thang tồi tàn lung lay, tòa nhà này lại cao 5 - 6 tầng chứ chẳng thấp. Chưa tính đến trường hợp nhảy hụt hay nhảy trúng nhưng cầu thang chịu được mà sập xuống hai người này bình thường bao giờ nhảy xuống từ độ cao hơn 1 mét. Bây giờ bắt họ nhảy xuống từ độ cao chót vót này, ai cũng có do dự và sợ hãi trong lòng.

      Dưới uy hiếp tính mạng đến từ đằng sau, trẻ nhắm mắt, mím môi, nắm chặt hai bàn tay rồi buông mình rơi xuống. Thi vội vàng dang tay, tiếp lấy , cầu thang lại trận rung rinh.

      tầng thượng chỉ còn ông chú và Minh. Ông chú lê cơ thể ra sát mép lan can, mặt tái mét, run lên cầm cập và dám buông tay.

      Cố gắng cầm cự lúc, Minh đoán rằng mọi người xuống hết. Nó thu chân phải về phía sau, tay phải co lại ép sát vào cạnh sườn, xuống tấn xúc lực. Hít sâu hơi, Minh bước mạnh chân phải lên phía trước. Cùng lúc đó, nó dồn trọng tâm lên đằng trước, xoay vai đẩy mạnh tay phải ra, bàn tay xòe ra chuyển quyền thành chưởng theo hình xoắn ốc ấn mạnh vào con zombie trước mặt... Chu Tước - Pháo trôn ốc.

      Con zombie bị đẩy bay về phía sau, cơ thể còn xoáy theo chiều chưởng xoáy của Minh. Sau khi đụng vào đàn zombie phía sau, nó vẫn dừng lại mà còn dư lực bay thêm 3 mét nữa, xoáy sâu vào đàn zombie, xô ngã tất cả những thứ nó gặp đường .

      Tung ra tuyệt chiêu "Pháo trôn ốc" đắc ý của mình. Minh vội vàng xoay người lại, chạy thẳng đến chỗ cầu thang thoát hiểm rồi chút do dự tung người xuống. Nó rất tự tin với tuyệt chiêu của mình, nếu người bình thường trúng phải nội tạng cũng bị xoắn lại, chết cũng trọng thương.

      Minh tưởng nó là người xuống cuối cùng nhưng khi tung người qua lan can, nó mới phát ra ông chú trung niên vẫn còn sân thượng. Vừa đứng vững, Minh vội vàng quay lên hét lớn:

      - Thả tay ra, nhảy xuống.

      - muốn chết mau nhảy xuống - Thi cũng kêu lớn.

      Thấy Minh nhảy xuống, ông chú trung niên mặt cắt còn hột máu. Ông ta run rẩy hét lên - Tôi sợ độ cao…. - Rồi quay đầu lại nhìn, lũ zombie lúc nãy bị đánh ngã lúc nhúc bò đến, khoảng cách ngày càng gần. Cuối cùng, uy hiếp tử vong cũng chiến thắng nỗi sợ độ cao, ông chú nhắm chặt hai mắt, buông tay cho cơ thể rơi xuống.

      Khi còn cách khoảng 2 mét, cơ thể nặng gần trăm cân của ông chú đột nhiên chững lại, treo lủng lẳng giữa trung. Trong lúc tất cả mọi người còn giật mình kinh ngạc cơ thể ông chú đột ngột bị kéo lên. Lúc này, hai thằng mới nhìn thấy thứ giống như sợi dây thừng quấn chặt vào cổ chân ông chú.

      Thằng Thi vội vàng giậm chân, tung người, nhảy cao hết mức có thể, với tay lên cố gắng bắt được bàn tay thõng xuống của ông chú. Nó bắt được, nhưng phải là bàn tay mà chỉ là những ngón tay trơn trượt vì đẫm mồ hôi. Những ngón tay tuột ra khỏi lòng bàn tay nó. Thi rơi bịch xuống đoạn cầu thang, ngẩng đầu lên nhìn ông chú bị kéo , bất lực lên trong mắt nó.

      - AAAA...Buông raaa!! ! Cứu tôi với! Tôi muốn chết. Tôi còn có mẹ già. Tôi còn phải nuôi con...AAAAA......- Những tiếng kêu chứa đầy tuyệt vọng và cam lòng vọng lại, bé dần rồi im hẳn.

      Cả bọn nghe tiếng kêu cứu vọng lại mà cứ lặng người , biết tí nữa mình có chết như vậy , hay còn thảm khốc hơn.

      Ông chú sau khi bị kéo lên tầng thượng, đàn zombie lao vào cắn xé. Ông chú điên cuồng kêu gào la hét, sợ hãi, tuyệt vọng, cam tâm điên cuồng dâng lên trong mắt.

      ngọn lửa bỗng nhiên bùng lên trong lòng bàn tay phải, rồi lan ra cả cánh tay, đốt cháy con Smoker và cả vài con zombie thường bên cạnh. Nhưng ngọn lửa cũng thể cứu được ông chú. Nó yếu dần rồi bị bao phủ bởi đàn zombie khát máu. Ánh lửa còn, tiếng la hét cũng mất.

      ... .........

      cầu thang, thỉnh thoảng có vài con zombie đứng vật vờ, nhìn thấy có người xuống, chúng gào thét rồi liều mạng xông lên.

      Minh dẫn đầu, phía sau nó là trẻ, bé , cuối cùng là Thi đoạn hậu. Bốn người chạy xuống cầu thang, tốc độ lớn lắm vì vừa chạy Minh vừa phải thanh lý vài con zombie thỉnh thoảng cản đường.

      - Zombie, cái lưỡi kéo chân người, Bom ma, Tank, Witch... nghe quen quen, gặp ở đâu rồi nhỉ? - Vừa chạy xuống cầu thang, Thi vừa lẩm bẩm trong miệng. loạt những cái tên trôi qua đầu nó - zombie, vi rút quỷ, Resident evil, Left 4 Dead... Left 4 Dead. Đúng rồi, chính là nó, đây chính là Left 4 Dead.

      - Hoàn thành nhiệm vụ "Đặt tên cho bản đồ" thưởng 100 điểm tích lũy và 1 huy chương cấp 3 sao

      Giọng ngọt ngào của hệ thống vang lên trong đầu. Đạt được điểm thưởng cách dễ dàng nhưng Thi hề vui mà nét mặt còn hơi nhăn lại. Left 4 Dead là trò chơi mà ở đó, zombie hề vật vờ như những bộ phim hay trò chơi khác. Ở đó, những con zombie thường cũng có khả năng chạy rất nhanh, lại còn có nhiều loại biến dị nữa. Với tình trạng của hai thằng nay khi gặp phải Tank hay Witch, xác định 80% là bỏ mạng hết. Trò này zombie còn khả năng hết sức khó chịu nữa đó là đánh hơi. Người chơi được ở chỗ quá lâu, nếu zombie kéo tới càng lúc càng nhiều.

      - Chết tiệt - Thi bước nhanh vài bước, thu hẹp khoảng cách với thằng bạn, to những thứ nó vừa biết.

      Khi Thi nhắc đến khả năng đánh hơi của lũ zombie, khuôn mặt thằng Minh tối xầm lại. Kế hoạch tìm chỗ nào đó bé, kín đáo và chắc chắn ( căn biệt thự chẳng hạn) khóa kín lại rồi trốn đến khi hết thời gian vừa hình thành trong đầu nó đổ vỡ tan tành.

      - WTF, chạy được đâu bây giờ? - Minh , trong khi nó bẻ cổ con zombie. Hơi ngừng lại để đẩy con zom ra khỏi cầu thang, nó tiếp: - Mà chạy lung tung nhỡ lại đâm đầu vào cả đàn sao?

      - Kệ, random thôi, hên xui, ít ra còn hơn đứng im chờ chết - Thi đáp lại.

      Trong lúc chuyện, cả bọn chạy hết cầu thang. Đặt chân xuống đất, Thi đưa mắt nhìn xung quanh. Nó thấy, đây là con hẻm , do nằm giữa hai tòa nhà lớn lên có vẻ đặc biệt tối tăm.

      Dưới nền đường, máu đen vung vãi, mùi thối của xác chết phân hủy thoang thoảng trong khí. Bên vệ đường, vài cái thùng rác nằm lăn lóc, vài chiếc túi nilong, vài mẩu giấy vụn bị cuốn lên, tung bay trong gió càng làm tăng vẻ tiêu điều. Con hẻm có hai đầu. đầu bị bịt lại bởi đống xác ô tô và bê tông vụn xếp chồng lên nhau. Đầu còn lại, có vài con zombie gào thét lao tới.

      - Chạy đâu giờ? - Thi quay sang hỏi ý kiến thằng Minh.

      - Tao biết. Thôi kệ, cứ thoát khỏi con hẻm này . - Minh đáp lại rồi lao về phía đám zombie. Thi lao theo sát phía sau nó.

      có kinh nghiệm, hai thằng nhanh chóng xử lí đám zombie có quân số ít hơn nhiều lần đám ở sân thượng. Bên ngoài con hẻm là con phố rộng rãi với những cửa hàng xếp lên tiếp sát cạnh nhau, dưới lòng đường là vô số chiếc ô tô bừa bãi. Có lẽ trước kia đây là con phố mua sắm.

      - Cái gì thế này? Phố mua sắm..? - Minh tức giận - Trước kia nhiều người, bây giờ nhiều zombie. Đảo mắt vòng, nó hét lên: - Bên trái! - rồi dẫn đầu về phía đó. trẻ theo ngay đằng sau.

      Thi vừa bước chân, định theo thằng bạn cảm thấy gấu áo bị bàn tay kéo lại, giật . Quay đầu lại, Thi thấy bé túm lấy gấu áo sau lưng mình, mở to đôi mắt, hai hàng lông mày hơi nhíu lại, đầu liên tục lắc trông hết sức đáng thương.

      - Đừng ~~~ - Em với giọng van xin - làm ơn, đừng hướng đó.

      Hơi chần chừ chút, Thi vội vàng quay đầu về phía thằng bạn, hét lớn:

      - Minh, đừng lối đấy, lối này .- rồi nó cầm tay bé , dắt em theo hướng ngược lại. Minh dừng lại, nhìn thằng bạn vài giây rồi mỉm cười đuổi theo:

      - Vcl (vui cười lên). Lần này, tao theo mày. - rồi nó vội vàng bắt kịp thằng bạn. trẻ thấy thế cũng vội vàng đuổi theo.

      Do có zombie nên cả nhóm chạy mà từ từ bộ để tiết kiệm thể lực.

      được hơn 50 mét bỗng nhiên:" - RẦM..." thanh do hai thứ gì đó to lớn va chạm tạo lên.

      Hoảng hốt quay đầu lại nhìn về hướng ban nãy thằng Minh định , cả nhóm thấy thân hình cao lớn với những khối cơ bắp nổi lên cuồn cuộn đứng phía cuối con đường, cách cả bọn hơn 300 mét. Con quái vật cơ bắp đứng chiếc xe hơi bẹp dúm, trừng mắt nhìn về phía nhóm người. Sau đó, nó gầm lên tiếng rồi lao đến bằng cả tứ chi.

      Giật mình, Minh hét lớn:

      - CHẠY. - rồi dẫn đầu phi ngay vào con hẻm bên cạnh.

      - ĐM (định mệnh). Là Tank. - Thi cũng kêu lên câu rồi cúi người xuống, xốc bé lên lưng, vội vàng chạy theo thằng bạn. còn lại cũng hấp tấp theo sau.

      Điên cuồng tăng tốc. Khi chạy đến giữa con hẻm, bé lưng Thi bỗng nắm chặt vai áo nó, giật giật rồi kề miệng, vào tai:

      - Bên trái... cánh cửa - Như phản ứng có điều kiện, Thi xoay người đá tung cánh cửa, lộ ra hành lang u ám chỉ vừa đủ cho hai người . Gọi to tiếng:

      - Minh - Rồi nó lao thẳng vào hành lang cần suy nghĩ.

      Nghe thấy thằng bạn gọi, Minh cũng quay lại, theo sát phía sau.

      ... ...... ...... ....

      - Chạy, chạy, chạy - Đó là thanh lúc nào cũng vang lên trong lòng trẻ. Mệt mỏi, sợ hãi. Dù cố gắng hết sức nhưng vẫn thể nào bắt kịp hai người đằng trước. ", đợi tôi với, tôi muốn chết", gào lên trong lòng. Lại lần nữa cố gắng tăng tốc, đôi giày cao gót sớm bị đá . Đôi bàn chân non mềm rướm máu do ma sát với lòng đường. Nhưng khoảng cách giữa và người đằng trước càng lúc càng xa.

      Khi thấy bọn họ rẽ vào hành lang rồi biến mất. Hoảng loạn, cảm thấy mình mất phương hướng, sợ hãi, tuyệt vọng dâng lên trong lòng. trách mình yếu đuối, ghen tị với được thằng Thi cõng lưng. Cố gắng chạy thêm vài bước, cảm thấy mệt mỏi, đau đớn. "Có lẽ, đối với mình, dừng lại dễ dàng hơn."

      Bước chân dần chậm lại. Tiếng " RẦM...RẦM..." tạo ra khi va chạm vào đồ vật đường chạy của Tank ngày càng gần.

      Khi sắp triệt để buông tha, bỗng giật mình khi nhìn thấy bóng người lao ra khỏi ngã rẽ cuối hành lang, chạy thẳng về phía mình. Chưa kịp phản ứng lại, bóng người đó đến sát bên cạnh. bàn tay rắn chắc chụp lấy tay rồi kéo . Sau đó, nghe thấy giọng của thằng Minh vang lên bên tai mình:

      - Cố gắng lên... - Khi nhìn người nắm tay mình là thằng Minh, như tìm được đường sống trong chỗ chết. Ánh mắt mang theo cảm kích. Siết chặt lấy bàn tay rắn chắc của Minh, dù bàn tay đó dính đầy máu đen hôi hám vẫn cảm thấy nó ấm áp lạ thường. Dưới lôi kéo của thằng Minh, lại tiếp tục cất bước.

      ......Điên cuồng bỏ chạy...

      ******************************************








      Jenny Kún thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :