1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Khế ước Trăm ngày: chinh phục tổng giám đốc tiền tỷ - Dạ thần dực (20) [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Khế ước Trăm ngày: chinh phục tổng giám đốc tiền tỷ
      Dạ thần dực


      Giới thiệu

      Vật , tôi mê hương vị ngươi non nớt , xem ra chúng ta phải ký bản khế ước.. "
      Sau đêm kịch liệt , bắt buộc nàng ký khế ước đêm, muốn nàng ở mỗi đêm khuya đến biệt thự bồi, hừng đông rời , ban ngày cho dù gặp cũng như người lạ, nàng chỉ xuất chỉ xuất ban đêm, giống như vĩnh viễn thể thể nhìn thấy ánh mặt trời chan hòa.
      ban ngày là quân tử, buổi tối là ác ma, tùy ý tra tấn nàng.
      từng như vậy mê luyến nàng, đáng tiếc hiệp ước chưa hết hạn, lại cần nàng, cầm trăm ngàn, phái người hầu đuổi nàng , nàng rưng rưng rời , cũng mang mầm móng của .
      Nửa năm sau, cử hành thịnh thế hôn lễ, nàng lại ở xe công cộng sinh non, ......​

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1: non nớt

      Thành thị Phồn hoa theo màn đêm buông xuống, tao nhã phat sáng ra ánh sáng ngọc.

      Nhan Dĩ Hi đứng ở trong bóng đêm cửa quán bar do dự tiến,tỷ mỉ chiếu vào người nàng đồng phục màu trắng, non nớt thân thể thân thể linh lung đường cong như như .

      Trong quán bar nhạc chấn động màng tai của nàng, cũng làm lòng của nàng kinh ngạc, trong đầu lại quanh quẩn trong lời thầy thuốc: "Nhan dĩ hi, tình trạng rất nghiêm trọng, nếu lấy ra giữ nổi mạng, trong vòng 3 ngày, nhất định phải gom góp mười vạn, nếu cũng chỉ có thể dẫn về nhà chờ chết. "

      thể để cho chết

      Tuy rằng Nhan Dĩ Thành phải ruột của nàng, bọn họ cùng nhau ở nhi viện lớn lên, từ đến lớn , giống như ruột chiếu cố nàng, bảo vệ nàng, đém mọi thứ tốt nhất cho nàng, bây giờ còn bởi vì nàng mà xảy ra tai nạn xe cộ, lúc ấy nếu phải ấy đẩy ra nàng người nằm bệnh hẳn là nàng.

      Cho nên, vô luận trả giá cái gì, nàng nhất định phải cứu .

      Nhan Dĩ Hi cố tới trong tay gắt gao cằm danh thiếp đó là hai ngày trước nàng trong bệnh viện gặp được nữ nhân xinh đẹp cho nàng, người đàn bà kia lúc ấy thần bí câu: " Em , nếu thiếu tiền đến đây tìm chị, chị cam đoan em có thể kiếm được rất nhanh đống tiền lớn."

      Danh thiếp tên là Hoa Mẫn, quản lí quán bar dạ sắc .

      Dĩ Hi mạng tra qua dạ sắc quán bar vốn là câu lạc bộ đêm phồn hoa nhất, mỗi ngày đều cóa giao dịch nam nữ, nàng biết Hoa Mẫn kiếm đống tiền lơn là cóa ý gì nhưng vi thể quay đầu lại, nàng tại chỉ có mười bảy tuổi còn tại học cấp ba, có năng lực kinh tế , chỉ có thể dùng phương pháp này đổi lấy cơ hội sinh sống cho .

      "Dĩ Hi, bên này "Hoa Mẫn đẩy cửa ra, vẻ mặt tươi cười cùng Nhan Dĩ Hi chào hỏi.

      "Chị Mẫn" Dĩ Hi qua sợ hãi nhìn Hoan Mẫn

      " Chậc...... chậc......., còn mặc đồng phục,mang ba lô, em tính đến trường sao?" Hoa Mẫn che miệng cười,"Nhưng mà cũng tốt, có mấy người đàn ông bị mê hoặc bởi đồng phục"

      "Em, em vừa ta học tới bệnh viện, sau đó từ bệnh viện chay tới đây, chưa kip thay đồ"

      Dĩ Hi cúi đầu, nàng cảm giác chung quanh cóa nhiều ánh mắt đàn ông đều chuyển lên người nàng,ánh mắt như con sói đói khát nhìn con mồi, mang theo dã tính,làm nàng cả người được tự nhiên, nàng lôi kéo Hoa Mẫn ống tay áo giọng "Chị Mẫn chúng ta vào thôi"

      "Hì hì, em sợ nhu vậy? Lát nữa làm sao bây giờ ?"Hoa Mẫn sủng ái đẩy Dị Hi trán,lôi kéo nàng vào quán bar.

      Trong quán bả người người táp nập,vô số nam nữ trẻ tuổi chen chúc tại chen chúc tại sàn nhảy, sàn nhảy có mấy người mặc màu đen bikini múa cột.

      Hoa Mẫn mang theo Dĩ Hi tới phòng sắp xếp, Dĩ Hi ôm chặc túi sách, cẩn tận theo Hoa Mẫn.

      Hoa Mẫn nắm bả vai Dĩ Hi,thành khẩn : " Lấy Hi,em tuổi với em chị cũng lớn lắm, chị vừa thấy em nhớ lại nó, cho nen chị xem em nhu muội muội, chị biết việc này ảnh hưởng cả đời em, cho nên chỉ cho tiêng em người khách tốt, nhàng tuấn, thân thể khỏe mạnh, tâm lý bình thường, có ham muốn rối rắm, người chỉ cần giúp đêm có thể được 10 vạn cứu em.Hừng đông, mọi người xem như quen biết, gạp lại xem như cũng biết, hiểu chưa?"

      "Dạ hiểu".Dĩ Hi liên tục gật đầu, nước mắt cũng lên ở hốc mắt.

      Chương 2: dụ hỏa
      Hoa Mẫn vỗ vỗ Dĩ Hi bả vai, an ủi :" bé ngốc, vì cứu em hi sinh đêm cũng đáng giá,qua hừng đông liền quên hêt, em lại là chính mình"

      " Ừ,em hiểu, cám ơn chị Mẫn ".Dĩ Hi hít hơi, đem nước mắt bức trở về.

      " thôi, còn muốn kiểm tra".Hoa Mẫn lôi kéo Dĩ Hi hướng hành lang dài bên phải đến.

      Mới vừa vài bước ghế lô VIP cửa dột nhiên bị phá,Dĩ Hi đụng vào cái tràn ngập mùi rượu.

      Nàng theo bản năng ngẩng đầu, nhìn đến khuôn mặt mị hoặc tuấn lãng,lông mi dày đặt, mũi cao thẳng, môi lạnh đơn, hoàn mỹ hình dáng, đôi mắt quýnh hắc sáng như xuyên thấu, chí tôn cai quý lại thần bí giống vực sâu khó lường, sâu khong thấy đáy.

      người bẩm sinh cao quý khí chất, còn có loại khí phách thể ngăn cản, làm người ta dám mạo phạm.

      gọi Lãnh Diệc Hàn,thịnh thiên tổng giám đốc 1 tập đoàn 25 tuổi, là trùm quốc tế trẻ tuổi nhất phú thương(thương nhân giàu có), thế lực thương trường thể lay động.

      Dĩ Hi lui về phía sau nửa bước, môi đỏ mọng hé mở mắt khẽ run nhát gan bối rối nhìn.

      Lãnh Diệc Hàn hơi hơi híp mắt, nhìn từ xuống dưới, tuyệt mỹ dung nhan mang theo tinh thuần hơi thở,con ngươi màu lam lại cất dấu trời sinh mị hoặc, đồng phục như bị mưa xối, dính sát vài tiểu thân thể non nớt, làm nàng tinh sảo đường cong linh lung như như , tóc dài buộc thành đuôi ngựa ướt sũng khoác vai.

      Nàng rất mê người, vẫn là rượu tác dụng biết, nhưng là chợt thân thể bắt đầu khô nóng, huyết mạch sôi trài yết hầu lên xuống.

      " Ngươi mù, đường có mắt dám đụng lãnh thiếu? "Phía sau tùy tùng quát lên.

      Thực xin lỗi thực xin lỗi, lãnh thiếu, nàng còn thỉnh ngài thứ lỗi. "Hoa Mẫn bối rối chuyển mắt tới Dĩ Hi "Dĩ Hi mây cùng lãnh thiếu xin lỗi".

      "Thực xin lỗi, tôi phải cố ý".Dĩ Hi khẩn trương cắn môi dưới,ở mặt ngoài phi thường dáng vẻ cung khính, trong long rất phục, tàng là chính là đụng,thế nhưng muốn mình xin lỗi, đại lý.

      " ấy giống công chúa nơi này". Lãnh Diệc Hàn hỏi Hoa Mẫn, ánh mắt lại vẫn nhìn chằm chằm Dĩ Hi.

      Dạ Sắc quán bar các tiểu thư ra sân khấu đều cóa tên tao nhã là công chúa

      "Ha ha lãnh thiếu ánh mắt tốt."Hoa Mẫn cười bíu"Dĩ Hi vẫn là lần đầu tới nơi này, ta lén giật dây"

      "Bao nhiêu ?" Lãnh Diệc Hàn nâng mi trong mắt hơn phần xem thường

      Lãnh Diệc Hàn môi thành hình cung , đột nhiên tay nâng Dĩ Hi cằm , híp mắt nhìn chằm chằm ánh mắt của sẳng giọng hỏi : " Vẫn là xử nữ " ?

      Dĩ Hi chỉ cảm thấy loại nhục nhã theo trong lòng nảy lên, cắn môi dưới trả lời .

      " A! "Lãnh Diệc Hàn lạnh lùng cười buông Dĩ Hi cằm giây lát lại đưa tay thân bên trong áo nàng.

      " làm gì?"Dĩ Hi kinh hô, muốn bắt lấy tay , lại đem nàng ôm vào lòng, cánh tay gắt gao giam cầm nàng, tay kia làm càn tham áo khoác, bao lấy nàng no đủ xinh đẹp dùng sức vuốt ve.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chuong 3: ta muốn

      " cần, buông..... " Di Hi phản ứng gĩay dụa, nhung Lãnh Diệc Hàn cánh tay giống như sắc giam cầm nàng, làm nàng chút thể nhúc nhích.

      "Lãnh thiếu gia, ngài dừng nhu vậy,Di Hi còn là đứa , mong ngài thả nàng . "Hoa Mẫn kinh hoàng khuyên nhủ.

      " Lãnh thiếu gia có thể để ý ấy,là phúc của cỗ. "Tùy tùng ngan cản Hoa Mẫn.

      Diệc Hàn hoi hoi cúi đầu theo áo Di Hi nhìn trộm bên trong cảnh xuân, bên môi hoi hoi gợi lên đường cong, hào phóng buông ra Di Hi, hứng thú thưởng thức nàng bối rối bất lực, tà ác : "Mềm mại trơn mềm,, nở nang co dãn,màu hồng phấn, quả nhiên thực thực thanh khiết! “

      Dĩ Hi run run bắt tay vào nhau ,nước mắt ngừng chảy xuống, mơ hồ hai mắt đẫm lệ oán hận trừng mắt , hàm răng cắn môi, câu cũng dám .

      " Lãnh thiếu gia, ngài chơi cũng choi đủ,, chúng tôi có thể rồi? "Hoa Mẫn đem Dĩ Hi hộ ở sau người .

      Lãnh Diệc Hàn chọn mi, lãnh ngạo tuyên bố: " bé này,tôi muốn!Tôi ra giá gấp đôi.

      Vừa dứt lời phía sau tùy tùng lấy ra tờ chi phiếu viết chuỗi con số đưa cho Hoa Mẫn,Hoa Mẫn cau mày, yên bất an : "Lãnh thiếu gia, phải tôi nghĩ mạo phạm ngài chính là mua nàng đêm người có lại lịch lớn, tôi tội chống nổi.

      " Người nào so với Lãnh thiếu chúng ta còn lớn hơn "? Tùy tùng hờn giận quát lên.

      " Này....... "Hoa Mẫn cẩn thận nhìn chút chung quanh thấp giọng "Là Viêm thiếu gia "

      " A "Lãnh Diệc Hàn cười lạnh tiếng khinh thường "Tôi tưởng là ai ra là Tả Viêm."

      tới đây ánh mắt của đột nhiên trở nên sẳng giọng khí thế bức người chất vấn "Như thế nào cho rằng tôi thể trêu vào Tả Viêm?"

      " phải phải,, tôi có ý tứ này có.. "Hoa Mẫn ngừng lắc đầu bối rối , " Nhưng là Lãnh thiếu gia,Viêm thiếu gia tiền đặt cọc tôi thu nếu lật lọng tôi nhất định phải chết ngài đại nhân đại lượng buông tha tôi ? Nếu tôi tìm cho ngài khác nhất định hấp dẫn hơn tinh khiết hơn.... ...."

      "Tôi mún ấy" Lãnh Diệc Hàn mày ngưng tụ lại híp lại tròng mắt lóe ra nguy hiểm.

      Hoa Mẫn rùng mình cái cũng dám nhiều lời câu.

      Lãnh Diệc Hàn khách quen nơi này, chưa bao giờ đối với hội viên phát giận lại càng ỷ vào thế lực cùng đại vị của mình làm ít chuyện hợp tình nhưng là hôm nay bá đạo.

      Nhận thức người của chỉ cần mày mày ngưng tụ lại liền chứng minh tức giận ai dám trêu chọc .

      Hoa Mẫn cúi thấp đầu tránh ra .

      "Chị Mẫn, cần....... "Dĩ Hi cằm vạt áo Hoa Mẫn điềm đạm đáng nhìn nàng Lãnh Diệc Hàn vừa rồi hành động làm nàng cảm thấy sỉ nhục nàng, nàng nghĩ cùng .

      Hoa Mẫn nhìn ra Dĩ Hi muốn, lại dám nhận Lãnh Diệc Hàn mặt chỉ phải uyển chuyển khuyên nhủ:: "Dĩ Hi ,,Lãnh thiếu gia điều kiện tốt lắm, em cùng ngài ấy càng đáng giá, hơn nữa, ngài ấy cho em tiền gấp đôi .. "

      " Nhưng mà ,em, em ..... "

      " ai dám đối với ta Lãnh Diệc Hàn muốn "Lãnh Diệc Hàn đánh gãy Dĩ Hi trong lời đột nhiên đem đem nàng túm vào lòng sẳng giọng mệnh lệnh "Theo tôi ""

      Lập tức kéo nàng ra ngoài,Dĩ Hi căn bản thể giãy, chỉ giống cái đuôi theo .

      " Này hai mươi vạn là cho trả thù lao "Tùy tùng đem chi phiếu nhét vào Hoa Mẫn trong tay, bước nhanh đuổi kịp Lãnh Diệc Hàn.

      Hoa Mẫn đứng ở tại chỗ thở dài nhìn Dĩ Hi bóng lưng mày ngưng kết , biết làm như thế nào hướng Tả Viêm .

      Lãnh Diệc Hàn đến hành lang dài chỗ rẽ, đột nhiên dừng lại cước bộ , quay đầu mệnh lệnh "Cùng Tả Viêm can thiệp chút , đừng cho người khác khó xử. "

      "Dạ !"

      ex : buổi chiều mình post tiếp file bị lỗi phải sủa lại, h mình bận rồi

      Chương 4: Thú tính
      Lãnh Diệc Hàn đến hành lang dài chỗ rẽ,, đột nhiên dừng lại cước bộ, quay đầu mệnh lệnh:: "Cùng Tả Viêm can thiệp chút,, đừng cho đừng cho người khác khó xử.. "

      "Dạ"

      Nghe thế,Dĩ Hi đối Lãnh Diệc Hàn ấn tượng thoáng có chút đổi mới, có lẽ người nam nhân này có chút bá đạo, nhưng cũng xấu ít nhất ỷ vào thế lực của mình ức hiếp người khác, còn có thể vì người khác suy nghĩ.

      ......

      đường Ferrari xanh ngọc Mercedes-Benz rất nhanh tới Lãnh Diệc Hàn biệt thự tư nhân..

      Này căn biệt thự ở Nam Úc giữa bờ biển và sườn núi,phía bắc Lâm Hải, phía nam Bàng sơn, khí tươi mát ,, phong cảnh như bức tranh tùy lúc có thể xem cảnh biển , sớm chiều còn cóa thể lái xe len đỉnh núi xem mặt trời mọc và lặn.

      Ferrari Xanh ngọc vừa mới dừng lại,Dĩ Hi chợt nghe thấy thanh của sóng biển, tự chủ được quay đầu nhìn lại, ánh trăng sáng vì mặt biển độ cao tạo thành tầng sương ánh sáng nhiều màu, cùng ngôi sao nối nhau tạo thành đương sáng dài, tất cả tạo thành bức họa cuộn.(*)

      Nàng xem ngây người mải đén cánh tay đem nàng ôm vào lòng, nàng mới kịp phản ứng,chuyển mắt chạm được Lãnh Diệc Hàn nóng rực ánh mắt, nhịp tim của nàng đột nhiên gia tốc bối rối rũ mắt xuống dám nhìn .

      Lãnh Diệc Hàn híp mắt sâu thẳm nhìn nàng trong suốt đôi mắt ngón tay cái ở nàng mềm mại cánh môi nhàng vuốt phẳng, thanh ám hỏi: " Bao tuổi rồi ?"

      " Mười bảy. "Dĩ Hi nhược nhược trả lời

      Nơi này ban đêm đặc biệt u tĩnh đến ngay cả tiếng tim đập của mình đều nghe thấy , nàng có thể thấy Lãnh Diệc Hàn trong mắt dục vọng như lửa hừng hực thiêu đốt tùy thời đem nàng thổi quét

      " Ân. "Lãnh Diệc Hàn vừa lòng gật đầu, môi mỏng rơi ở trán trơn bóng nàng, đường xuống phía dưới, đến vành tai, khàn khàn thanh nỉ non "Sau đêm nay, em là người lớn ... ... "

      đợi nàng kịp phản ứng dùng sức hôn môi của nàng khát vọng mãnh liệt giống như sóng lớn đổ xuống, làm càn hấp thụ nàng để nàng kháng cự..

      Hôn dần dần xâm nhập máu của sôi trào lên đánh sâu vào mạch máu toàn thân, dục vọng như lửa cháy càng cháy càng mạnh đột nhiên đem nàng ôm lấy nhanh hướng biệt thự.

      ... ...

      vào phòng cước đá văng cửa phòng tắm, đem nàng quăng vào nước trong bồn tắm hình tròn, nàng uống miếng nước chật vật chịu nổi đứng lên, còn có ngồi yên, liền như hổ điên cuồng xé rách người nàng quần áo, dã thú thô lỗ động tác đem nàng sợ hãi nàng kinh hoảng giãy dụa khóc hô cầu xin: " cần, van xin ngài ... ...

      Đáng tiếc, dục vọng bộc phát biết lý trí, hai ba lần xé vỡ đồng phục của nàng, cởi xuống chính mình quần áo, dã man giữ lấy nàng.

      " Đau quá, cần, cần.... ... "Xé rách đau đớn làm nàng nhịn được lớn tiếng khóc khóc kêu hoảng sợ lắc đầu thân thể ngừng run run

      Cảm giác được của nàng thuần khiết sinh lòng thương tiếc, khẽ cắn vành tai của nàng thanh khàn khàn than : "Nhĩ hảo căng , ......Tôi rất thích...."(mình nghĩ nhĩ hảo ở đây giống câu cảm thán bề thix thú hay cảm giác thix thú í, giống kiểu đồng nhưng khác nghĩa ấy,ex : đường ăn và đường )

      Đặc hơn dục vọng, , ồ ồ hơi thở, đau đớn khóc kêu,ám muội hơi thở, trong bồn tắm trong bồn tắm theo Lãnh Diệc Hàn cuồng dã tiến công ngừng phát......

      đêm này,Lãnh Diệc Hàn giống điên cuồng dã thú, biến hóa đủ loại tư thế, làm càn giữ lấy Dĩ Hi , đến nỗi nàng non nớt có chút bị thương chảy rất nhiều máu, đau đớn kịch liệt cơ hồ sắp ngất .

      * [​IMG] thêm sao vào nha các nàng

      Chương 5: bá đạo
      Nhưng còn có buông tha nàng, thẳng đến sắp hừng đông mới ghé vào người nàng say sưa vào giấc ngủ.

      Nàng cử động cũng dám, chỉ cảm thấy thân thể như xé toạt đau đớn, nước mắt muốn chảy khô, nàng trống rỗng trợn tròn mắt, nhìn trần nhà đèn thủy tinh treo, chỉ cảm thấy trong lòng vắng vẻ.

      Nửa đêm, rơi ngoài cửa sổ sấm sét đột nhiên vang lên thanh nàng cả kinh trận rùng mình,Lãnh Diệc Hàn theo bản năng ôm chặt nàng, bên tai nàng trầm giọng : "Đừng sợ,có tôi "

      Ngắn ngủn nhưng lại có chút cảm động, người nam nhân này giống như có tính cách rất phức tạp, ở bóng đêm thời điểm, bá đạo cướp sau lại sau lại thiện ý làm cho tùy tùng giải quyết tốt hậu quả, nhưng trở lại biệt thự giống dã thú điên cuồng tra tấn nàng tại lại ôn nhu săn sóc trấn an trấn an nàng, bảo hộ nàng.

      rốt cuộc là hạng người gì?

      Trong bóng đêm, Dĩ Hi nghiêng đầu nhìn Lãnh Diệc Hàn giống như muốn nhìn thấu nam nhân này.

      Đột nhiên,Lãnh Diệc Hàn mở to mắt nhìn nàng, u ám con ngươi trong bóng đêm lòe lòe sáng lên, nàng trong lòng cả kinh bối rối bỏ qua mắt, lại cầm mặt của nàng hôn......

      ......

      đêm điên cuồng,Dĩ Hi thân thể linh hồn giống như thoát ly cả người lâng lâng, có...chút nào sức nặng, nhớ là ngủ lúc nào, Dĩ Hi chỉ cảm thấy mệt chết , nàng lẳng lặng ghé vào giường mê man đến nam nhân bên người rời giường cũng phát giác.

      đem áo dài tắm khóa lại người, đến cửa sổ sát đất vén rèm cửa sổ rót ly rượu cho mình, ngồi ở sô pha, bên rượu, bên lẳng lặng nhìn giường.

      Nàng giường, tóc dài tán lạc tại sau lưng che lại phía sau lưng gợi cảm đường cong,dưới thân đắp chăn lụa tơ tằm, như vậy lẳng lặng ngủ say ngủ say giống cái tiểu hài tử.

      lát, Lãnh Diệc Hàn đem rượu uống hơi cạn sạch, sau đó theo bàn cầm lấy công cụ xăm hình ,, đến bên giường thô lỗ đè lại Dĩ Hi thân thể bắt đầu ở vai nàng xăm.

      "A A.....Ngài muốn làm gì ? " Dĩ Hi bén nhọn bừng tỉnh còn chưa tới kịp giãy dụa Lãnh Diệc Hàn đột nhiên nâng lên cái chân mạnh mẽ mạnh mẽ hữu lực đặt ở người nàng, nàng rốt cuộc thể nhúc nhích .

      " cần lộn xộn. " sẳng giọng quát khẽ, thanh mang theo khí phách, " Tôi muốn người em để lại ấn kí chỉ thuộc về tôi, về sau về sau tựu cũng có nam nhân dám chạm vào em, em thuộc về tôi, vĩnh viễn, vĩnh viền....... ""

      Dĩ Hi chấn động thào tự : "Vĩnh viễn ""

      Lãnh Diệc Hàn bên môi tà ác cười yếu ớt , toàn bộ thân thể đặt ở người nàng thành thạo nàng xăm

      . "..... A " Dĩ Hi bị đau kêu " cần kêu như vậy, tôi nhịn được tiếp tục muốn em "Lãnh Diệc Hàn liếm Dĩ Hi vành tai, thân thể truyền đến cảm giác tê dại bủn rủn, nàng cắn chặt môi dưới cố nén đau đớn dám lên tiếng nữa .

      " Đừng sợ rất nhanh tốt. "" Lãnh Diệc Hàn tiếp tục xăm,Dĩ Hi đau đến mồ hôi như mưa.....

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 6: Khế ước

      Rốt cục xong, Dĩ Hi biết Lãnh Diệc Hàn người mình xăm gì, nhưng mà hinh xăm cũng lơn lắm vì làm lâu hơn nữa chỗ đau cũng rất .

      " "Tốt lắm! "Lãnh Diệc Hàn cúi xuống nhàng hôn phía sau lưng hình xăm động tác ôn nhu cẩn thận tựa như che chở thánh vật.

      " Đau...... "Dĩ Hi vặn vẹo thân thể

      Lãnh Diệc Hàn nằm ở bên sườn người nàng, tay chống cái trán : " Vật ,tôi mê em non nớt hương vị, thich thân thể của em dưới thân tôi trằn trọc hầu hạ, xem ra chúng ta kí phần khế ước, đêm nay bắt đầu, em mỗi sáng 0giờ đến biệt thự hầu hạ tôi, hừng đông rời , trong trăm ngày,tôi cho em trăm ngàn! "

      mê say híp lại đôi mắt, nóng rực ánh mắt như thiêu đốt nàng,ngón tay vai nhàng trượt, giọng điệu giống như là giống như là giao dịch mà là cái mệnh lệnh thể kháng cự.

      " Thực xin lỗi ,tôi chỉ muốn mười vạn cứu ca ca tôi cho nên đêm là đủ rồi. "Dĩ Hi sợ hãi nhìn , hướng vươn tay bé "Mời ngài đem mười vạn đêm nay cho tôi được ? Cám ơn ngài !! "

      " Vật ,,tôi xem em hiểu sai nghĩa rồi...... "Lãnh Diệc Hàn đôi mắt hề mê say mà là mạnh xuất lạnh lẽo, xoay người đem nàng đặt ở dưới thân, thịnh khí làm "run sợ ""Tôi đối với em mệnh lệnh, phải trưng cầu ý kiến của em, em cóa quyền lực cự tuyệt."

      " Nhưng mà....... "Nàng còn chưa tới kịp khiếu nại mềm mại môi bị ngăn chặn, cuồng dã lửa tình đem nàng thổi quét thể kháng cự kháng cự......

      Lại lần kịch liệt nhiệt tình thương nàng muốn vô lực giãy dụa, chỉ có thể yên lặng thừa nhận bá đạo dục vọng của vĩnh viễn hết lần lại lần tra tấn cũng đủ .

      từng có rất nhiều nữ nhân cũng là lần đầu tiên đối cái thích buông tay, muốn ngừng mà được, biết biết.

      Có lẽ là hương vị của nàng quá mức tốt đẹp, như cây thuốc phiện làm cho thể khống chế, đến nỗi làm cho sinh ra cái ý niệm trong đầu, muốn đem nàng vĩnh viễn giữ ở bên người trở thành tư nhân vật phẩm.

      ... ........

      Lấy hi là quá mệt mỏi , lãnh Diệc Hàn theo người nàng xuống dưới sau, nàng trở mình cái thân liền ngủ, ngay cả rời giường tắm rửa thay quần áo, rời phòng cũng biết.

      Lại khi...tỉnh lại, phòng thực hôn ám, lấy hi cho là mình có ngủ bao lâu, nghĩ đến trời còn chưa sáng, thẳng đến xuyên thấu qua mơ hồ tầm mắt, nhìn đến đối diện tường đồng hồ báo thức chỉ hướng buổi tối tám giờ, thế này mới hiểu được nàng ngủ ngày, tại là ngày hôm sau buổi tối.

      Mỏi mệt mí mắt lại lại hạ xuống, mắt thấy khép lại, đột nhiên lại mở, phản xạ có điều kiện giống như ngồi xuống, theo thượng nhặt lên cái khăn tắm bọc thân thể, sau đó ở phòng luống cuống tay chân tìm quần áo.

      " tìm cái gì?" Gợi cảm mà có từ tính thanh của đột ngột truyền đến, lấy hi hoảng sợ, quay đầu thấy lãnh Diệc Hàn cầm phần văn kiện tới, mặc màu lam châm chức sam, quần bò, màu trắng dép lê, lăng toái tà Lưu Hải che khuất bán con mắt, khóe môi ôm lấy đường cong mờ, nguyên

      Chương 7: tiểu mèo hoang

      Dĩ Hi run sợ chút, chau mày yên : Lãnh thiếu gia, tôi là muốn cho ca ca thu tiền thuốc men mới làm loại này, chỉ cần lần là đủ rồi , tôi thể ký hợp đồng với ngài, cầu xin ngài buông tha tôi.

      " Xem ra, lời mới rồi của tôi em còn có nghe hiểu , tôi là mệnh lệnh, phải cầu ý kiến của em!! "

      Lãnh Diệc Hàn mày nhăn lại, trong tròng mắt lóe ra tia lạnh khiếp người, từng bước tới gần nàng, nàng có thể cảm giác được người nguy hiểm trí mạng, giống dã thú đằng đằng sát khí tới gần chính mình con mồi.

      Dĩ Hi thấp thỏm lo âu lui về phía sau, tim ngừng đập , nàng thực sợ hãi, nhưng vẫn là giơ lên mặt kiên nghị nhìn , cố lấy dũng khí :: "Nếu ngài muốn bức tôi, tôi vô lực phản kháng, nhưng là, tôi tin tưởng ngài làm như vậy, bởi vì nam nhân chân chính dùng thế lực bắt buộc phụ nữ.

      Chiêu khích tướng này của nàng rất hiệu, Lãnh Diệc Hàn dừng lại cước bộ, sâu thẳm nhìn chằm chằm nàng, bên môi giơ lên chút thú vị cười tà: "Thực nhìn em non nớt yếu ớt như vậy cũng có mặt kiên nghị, đầu nhung não , hiểu được dùng phép khích tướng "

      "Ngài như vậy, chứng minh phép khích tướng của tôi có tác dụng? ".Dĩ Hi thầm thở dài nhõm hơi nàng ngu, cũng yếu đuối chính là hoàn cảnh vô cùng khó khăn , thể cúi đầu.

      " Hắc !"*** Lãnh Diệc Hàn lạnh lùng cười, nhặt lên hợp đồng, tiên đoán trước " Tôi đoán trong vòng 3 ngày em trở về cầu tôi ký khế ước này, đến lúc đó tôi thêm điều kiện! " (*** điệu cười nha các nàng giống giống " hơ " í, ta thế k bít đúng k nữa)

      " Chuyện ba ngày sau đến lúc đó rồi sau,tôi thể cam đoan phát sinh chuyện gì, bất quá tại.... ... "Dĩ Hi cắn cắn môi dưới hướng Lãnh Diệc Hàn vươn tay, "Mời ngài đem tối hôm qua mười vạn cho toi, cám ơn! "

      " A "Lãnh Diệc Hàn cười ra tiếng giống như đây là chuyện rất thú vị .

      "Ngài cười cái gì? Chẳng lẽ ngài nghĩ quỵt "? " Dĩ Hi trở nên lạnh lùng .

      " Xem ra,em căn bản giống bề ngoài nhu nhược như vậy, trong nháy mắt liền biến thành tiểu mèo hoang nanh vuốt sắc bén. "

      Lãnh Diệc Hàn có hứng thú nhìn chằm chằm nàng bắt đầu xem kỹ lần nữa, nhìn nàng trong suốt ánh mắt, tuyệt mỹ dung nhan, cổ họng của lại khô khốc , thân thủ khiêu khích nàng cúi đầu muốn hôn nàng .

      " Con thỏ bị bức nóng nảy cũng cắn người "" Dĩ Hi quay mặt tránh nụ hôn của , căm giận trừng mắt , " phải đêm, là ngày hôm , ngài thể gặp tôi."

      ", A! Yên tâm, tôi thích cứng rắn, cũng quỵt , tôi uống chai rượu cũng chỉ mười vạn "Lãnh Diệc Hàn xoay người đến bàn lấy ra chi phiếu đưa cho Dĩ Hi , " Của em đêm sơ sơ chỉ mười vạn, muốn bao nhiêu chính mình điền, nhiều hơn nữa tôi đều chi được."

      " Cám ơn ngài để mắt tôi như vậy. " Dĩ Hi cầm lấy bút, ở mười vạn đơn vị thêm ,Lãnh Diệc Hàn khó hiểu hỏi " Em phải cần tiền sao? Cơ hội tốt như vậy cũng nắm? Đây là tôi cam tâm tình nguyện cho em ,em đều cần "

      " có giá tôi lấy nhiều chúng ta trong lúc đó là giao dịch, phải bố thí.
      Dĩ Hi liếc mắt, nhanh cằm chi phiếu chuẩn bị rời , nhớ tới chính mình còn có mặc quần áo, vì thế quay đầu yếu ớt nhìn hỏi "Ngài có thể cho tôi mượn quần áo ? Tôi ngày mai nhất định trả lại cho ngài .

      Chương 8: ôn nhu

      " Thùng ! thùng ! thùng ! " Dĩ Hi vừa hỏi xong, bên ngoài liền truyền đến tiếng đập cửa.

      "Vào đây "Lãnh Diệc Hàn mệnh lệnh.

      nữ giúp việc tuổi còn trẻ cầm cái hộp lớn tinh xảo tới cung kính : " Ông chủ , quần áo chuẩn bị tốt. "

      " Đặt ở giường. "Lãnh Diệc Hàn ngồi ở sô pha.

      "Vâng" Nữ giúp việc đem hộp đặt ở giường, xoay người rời , đem cửa phòng đóng lại.

      " Nhìn xem hợp hay hợp. "Lãnh Diệc Hàn cằm khẽ nhếch, chỉ vào cái hòm kia.

      " Là cho tôi quần áo ? " Dĩ Hi cẩn thận mở hộp ra, bên trong đầm màu xanh, còn có áo khoác nhung mỏng màu trắng như thiên nga (=.=''), bây giờ là mùa thu như vậy mặc vừa vặn thích hợp, bởi vì quần áo gấp, Dĩ Hi nhìn ra kiểu dáng rệt , nhưng quần áo phi thường mềm mại thoải mái, vừa thấy liền biết giá trị xa xỉ, nàng yên bất an hỏi, "Cái bộ quần áo này rất đắt sao ? "

      " Có đắt cũng chỉ là quần áo "Lãnh Diệc Hàn rót cho mình ly rượu , tao nhã nhấm nháp .

      " Tôi đây thay đổi ,tôi ngày mai cầm đến tiệm giặt quần áo giặt sạch sau đó trả lại cho ngài .. " Dĩ Hi cầm quần áo chuẩn bị toilet đổi .

      " cần trả . "Lãnh Diệc Hàn nhìn đồng hồ tay chút thản nhiên , " Tôi lập tức ra ngoài, nhanh chút thay quần áo, tôi thuận đường tiễn em . "

      " sao, cảm ơn " Chỗ này kêu taxi tốt, nàng lại quen thuộc đường hơn nữa nàng còn muốn quay về bệnh viện, Lãnh Diệc Hàn chủ động muốn đưa nàng là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.

      ... ......

      Trong toilet hộp mở ra, Dĩ Hi mới phát còn có bộ nội y mới , Dĩ Hi bên môi khỏi cười yếu ớt, nghĩ tới Lãnh Diệc Hàn như vậy cẩn thận, nghĩ tới cái này.

      Rất nhanh, Dĩ Hi mặc chỉnh tề ra toilet, Lãnh Diệc Hàn làm việc với máy tính , nghe thấy tiếngtinhsg , tùy ý liếc mắt cái, chuẩn bị đứng dậy, ánh mắt lại quay trở lại kinh ngạc nhìn nàng.

      Bộ quần áo này như là vì nàng làm tinh xảo thanh lịch váy dài xanh ngọc đem nàng cao quý tao nhã khí chất tiềm tàng ở trong tất cả đều lộ hết ra ngoài , áo khoác nhung trắng như lông thiên nga làm tăng thêm vài phần thánh khiết, tóc dài xoăn tự nhiên rối tung ở sau lưng , hai má tuyệt sắc nửa điểm son phấn, tự nhiên tinh khiết, nhiễm bụi trần. (=.=''' sock ghê)

      Lãnh Diệc Hàn nhìn xem ngây người .

      " Làm sao vậy ? Tôi mặt rửa sao? " Dĩ Hi khẩn trương lau mặt, vì vội, nàng hốt hoảng rửa lai, ngay cả gương cũng chưa xem, biết là phải mình sạch , mà là thất lễ trước .

      " Em mặc bộ quần áo này rất đẹp . "Lãnh Diệc Hàn bên môi róc thản nhiên mỉm cười mị hoặc, giọng điệu ôn nhu, ánh mắt sâu thẳm tựa hồ nghĩ đến cái gì, giây lát trong mắt của biến mất bên môi tươi cười cũng trở nên tà ác xấu xa , " mặc càng đẹp mắt. "( hahaha trong mắt ta lên 2 chữ " biến thái ")

      " Ách..... " Dĩ Hi sửng sốt chút mặt nổi lên mảnh hồng , trầm mặc vài giây giọng hỏi "Chúng ta có thể chưa? "

      " thôi. "Lãnh Diệc Hàn buông máy tính đứng lên thói quen sửa sang lại tây trang ra ngoài.

      ... ......

      Đêm nay Lãnh Diệc Hàn có mang tùy tùng, cũng có lái xe, mà là mình lái xe.

      Dọc theo đường , hai người đều im lặng, Dĩ Hi ôm túi sách, nhìn bên ngoài phong cảnh, Lãnh Diệc Hàn chuyên chú lái xe.

      Thẳng đến tiến nội thành điện thoại vang lên liếc mắt cái bảng điện tử điện thoại thanh dị thường ôn nhu:: " Salsa, lập tức đến .. "

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 9: cảnh quan
      Dĩ Hi trong lòng cả kinh, Salsa này là ai bạn của sao? nếu có bạn , vì sao còn muốn mua của mình đêm đầu tiên, còn muốn cùng mình ký kết khế ước trăm ngày ?
      Cúp điện thoại, Lãnh Diệc Hàn cái gì cũng giải thích, tiếp tục lái xe,Dĩ Hi cũng có hỏi đến.
      Đại khái nửa giờ rốt cục đến bệnh viện trung tâm .
      Lãnh Diệc Hàn đem xe đứng ở ven đường đưa cho Dĩ Hi danh thiếp tinh xảo, : " Suy nghĩ liền gọi điện thoại cho tôi , tôi chỉ cho em thời gian ba ngày, ba ngày sau cho dù em quỳ xin tôi,tôi cũng muốn em. "
      "Ngài yên tâm , tôi nhất định cầu ngài . " Dĩ Hi cau mày, cũng có muốn nhận danh thiếp.
      " Em lấy danh thiếp,nhất định hối hận. Tôi đếm ba tiếng cần coi như xong. " Lãnh Diệc Hàn giơ ngón tay lên " , hai , ba ... ... "
      Ba chữ vừa dứt, Dĩ Hi ngay lập tức lấy danh thiếp, nàng biết mình vì sao phải làm như vậy, như là bản năng, nhìn danh thiếp nắm trong lòng bàn tay, nàng cóa chút hối hận , đáng tiếc thể đổi ý.
      " A, ràng muốn lại còn giả bộ. Thực dối trá! "Lãnh Diệc Hàn trào phúng cười lạnh, nghiêng đầu sang chỗ khác, mệnh lệnh lạnh như băng, " Xuống xe "
      Dĩ Hi buồn bực trừng mắt nhìn liếc mắt cái, ôm túi xuống xe, bước nhanh hướng bệnh viện đến.
      Nàng xuất rất nhanh liền hấp dẫn rất nhiều ánh mắt nam nhân, có người nam nhân nào có thể đem ánh mắt rời người nàng , nhưng mà mấy nam nhân này thấy nàng theo chiếc Ferrari xanh ra, cũng dám chọc, chính là cách rất xa nhìn chăm chú vào nhìn chăm chú vào nàng, có mấy người thiếu niên can đảm phóng đãng hướng nàng huýt sáo .
      Dĩ Hi cúi đầu nhanh hơn cước bộ vào bệnh viện.
      màn này bị Lãnh Diệc Hàn xem, nghĩ tối hôm qua thực triền miên, đến bây giờ ý vẫn còn chưa hết, khi tiến vào nàng non nớt tiểu thân thể liền sinh ra cái ý niệm trong đầu muốn vĩnh viễn có được nàng, chuyên chúc vật tư.
      tham muốn cường đại giữ lấy vĩnh viễn thể giảm bớt, để cho nam nhân gặp mặt nàng.
      Mãi đến Di Hi hoàn toàn biến mất ở tầm mắt, Lãnh Diệc Hàn mới thu hồi ánh mắt, cầm lấy di động bấm số điện thoại: "Yến thất, đến bệnh viện trung tâm bảo hộ người, nhớ kỹ, tôi hy vọng nam nhân chạm vào nàng, ảnh chụp ta gởi vào di động cậu. "
      " Vâng, ông chủ! "
      ... ....
      Dĩ Hi cầm chi phiếu đến văn phòng bác sĩ trưởng Kiều Tường, thấy hai nam nhân tuổi trẻ ở cùng Kiều Tường chuyện, nàng liền đứng ở ngoài cửa, tưởng chờ bọn họ xong vào, nhưng Kiều Tường thấy nàng , lập tức : "Dĩ Hi , em đến đúng lúc, hai vị cảnh sát này tới tìm em "
      " Cảnh sát ? Tìm em ? " Dĩ Hi thực kinh ngạc.
      Hai người nam nhân trẻ xoay người, gầy khôi ngô nam nhân đưa ra thẻ công an lễ phép : " Xin chào, chính là Nhan Dĩ Thành em ? Tôi là cảnh sát cao cấp khu Nam Úc Diệp Thiếu Đường, phụ trách vụ đụng xe của Nhan Dĩ Thành, vụ này cần phối hợp của để lấy số thông tin."
      " Có phải hay người gây tai nạn cho tôi tìm được rồi? " Dĩ Hi vội vàng hỏi.

      Chương 10: tin tức

      " Tạm thời có tìm được, nhưng chúng tôi tìm được ít manh mối. " Diệp Thiệu Đường " tại có giờ rãnh ? Tôi nghĩ cùng . "

      " Có thời gian, nhưng xin ngài chờ chút ? Về tôi vấn đề, tôi muốn cùng thầy thuốc chút. " Dĩ Hi khách khí .

      " Tốt chúng tôi ở bên ngoài chờ . "

      Kiều Tưởng đem cửa ban công đóng, nghi hoạc đánh giá Dĩ Hi, muốn lại thôi.

      "Bác sĩ Kiều cái này là bằng hữu cho tôi mượn mặc. " Dĩ Hi biết bọn họ nhìn cái gì, bộ quần áo này vừa thấy là biết giá xa xỉ, xem mình tại kinh tế năng lực, làm sao cóa tiền mua quần áo đắt tiền như vậy.

      Kiều Tường năm nay gần ba mươi nhưng vẫn độc thân, bề ngoài tuy là xuất sắc , nhưng cũng có nam nhâ sức quyến rũ, có thể ở bệnh viện trung tâm làm bác sĩ trưởng , tuy rằng chính là bác sĩ Nhan Dĩ Thành lại đối Dĩ Hi đặc biệt chiếu cố, còn thường xuyên giúp nàng, thực tế thích Dĩ Hi chính là trở ngại, nàng tuổi quá cho nên có ngang nhiên theo đuổi.

      "A , ra là như vậy . " Kiều Tường sắc mặt có chút chuyển biến tốt đẹp.

      "Bác sĩ Kiều lúc trước chúng tôi thiếu bệnh viện hơn hai vạn* tiền thuốc men, ngài tôi nếu mổ hộp sọ loại bỏ máu bầm phải tốn 7 vạn tổng là 10 vạn . " Dĩ Hi đem chi phiếu đưa tới Kiều Tưởng trước mặt , "Đây là chi phiếu mười vạn, phiền toái ngươi mau chóng giúp ta tôi an bài giải phẫu. " (khiếp 2 vạn là hơn 60 chai, thế chị ấy bán đêm đầu giá 10 vạn là hơn 300 chai, ọe còn hơn cả cao cấp trong báo công an hay đăng)

      Kiều Tưởng giật mình kinh ngạc hỏi: "Mới đêm,em làm sao có nhiều tiền như vậy ?"

      "Tôi.... ... "Dĩ Hi biết trả lời làm sao, nàng chưa bao h dối, nhưng cũng muốn đem cho biết.

      "Dĩ Hi ,em, em thành cho biết, rốt cuộc sao có số tiền này ? " Kiều Tưởng nhíu mày truy vấn.

      "Bác sĩ Kiều, cảnh sát Diệp còn chờ tôi, tôi phải ra ngoài, phiền ngày mau chóng làm phẫu thuật cho tôi, cảm ơn." Dĩ Hi cúi đầu xong xoay người bước văn phòng.

      Kiều Tường nhìn nàng rời bóng lưng, biểu tình phức tạp, cầm lấy chi phiếu thấy kí tên Lãnh Diệc Hàn, khỏi sợ hãi, Lãnh Diệc Hàn tên này người biết người hiểu, đường đường thịnh thế tập đoàn tổng giám đốc, phú hào đứng hàng thứ bảng thương nhân trẻ tuổi nhất, làm sao có thể cung cấp Hi nhiều tiền như vậy ?

      Chẳng lẽ.......

      cái ý tưởng đáng sợ trong đầu lên, Kiều Tường sắc mặt xanh mét, mở ra ngăn kéo bàn công tác, bên trong cái gói to màu đen, đó là buổi chiều theo ngân hàng lấy ra mười vạn tiền mặt, vốn tính thay Dĩ Hi ứng ra mười vạn tiền thuốc men nhưng tại nàng cần giúp.

      ... ....

      Dĩ Hi vào, Diệp Thiệu Đường cùng trợ thủ Hoàng Dũng chờ nàng.

      Dĩ Hi gọn gàng dứt khoát hỏi:: " Diệp cảnh sát cần tôi giúp gì ? "

      "Nhan Dĩ Hi , có biết, trước có đắc tội với người nào ? " Diệp Thiệu Đường hỏi

      " tôi lái xe, tính tình hiền lành, thix giúp người, chưa từng đắc tội với ai, Diệp cảnh sát, sao lại hỏi vậy,? Chẳng lẽ tôi xảy ra tai nạn xe cộ phải ngoài ý muốn? " Dĩ Hi ngưng trọng hỏi.

      " Căn cứ pháp chứng, tai nạn xe cộ rất có thể là cố ý . Nhưng gặp chuyện may ở địa điểm hẻo lánh, có đầu mối, trước mắt chúng tôi tìm thấy manh mối cho nên muốn hỏi chút tin tức."

      Chương 11: chất vấn

      " Cố ý ? Tại sao có thể như vậy? " Dĩ Hi kinh hoàng " thiện lương như vậy giản dị như vậy, là ai muốn hại ãnh ? "

      " Có lúc, thiện lương giản dị cũng trong lúc vô ý đắc tội với người " Diệp Thiếu Đường " có biết Nhan Dĩ Thành trước khi gặp chuyện may có phát sinh tranh chấp với ai hay ? "

      " chưa bao giờ với tôi chuyện công tác, ấy chỉ luôn chỉ chuyện tốt, chuyện xấu cho nên tôi căn bản biết . " Dĩ Hi nghĩ tới Nhan Dĩ Thành liền rất thương cảm.

      " Vậy được rồi nếu biết gì lập tức gọi điện thoại cho tôi. " Diệp Thiệu Đường đưa cho nàng danh thiếp.

      " Tốt, cám ơn. " Dĩ Hi lấy danh thiếp thành khẩn " Cảnh sát Diệp hi vọng các ngài có thể tra ra chân tướng vì tôi lấy lại công bằng.. "

      " Chúng tôi hết sức . " Chuẩn bị rời , quay đầu hướng Dĩ Hi " Nhan Dĩ Hi nếu cuộc sống có khó khăn gì cũng có thể liên hệ tôi, tối hết sức giúp , trăm ngàn cần bởi vì cuộc sống miễn cưỡng mình làm ít việc nên làm " (đừng ta thêm con chim trúng đạn )

      Dĩ Hi sửng sốt chút cái miệng nhắn mấp máy muốn chút gì đó cuối cùng lại lời nào, Diệp Thiệu Đường thấy nàng có giải thích, ánh mắt rất thất vọng, xoay người ly khai.

      Dĩ Hi trong lòng tư vị, ngay cả với vì chính mình tư cách giải thích đều có, bởi vì nàng làm chuyện nên làm, đem đêm đầu trân quý của mình bán cho Lãnh Diệc Hàn lấy mười vạn, nhưng làm sao bây giờ, cho dù nên làm cũng làm.

      * * *

      Dĩ Hi trở lại phòng bệnh thời điểm, Kiều Tường ở bên giường giúp Nhan Dĩ Thành làm kiểm tra, Dĩ Hi hạ xuống tâm tình mỉm cười hỏi: " Bác sĩ Kiều , tôi thời gian phẫu thuật chuẩn bị tốt sao sao? "

      Kiều Tường giúp Nhan Dĩ Thành đo huyết áp, đầu cũng nâng : "Chuẩn bị tốt lắm 10 giờ buổi sáng ngày mai "

      "Tôi đêm nay ở trong này coi chừng tôi, cảm ơn ngài. " Dĩ Hi cảm kích .

      " khách khí. " Kiều Tưởng thản nhiên câu.

      Dĩ Hi cảm giác phản ứng của cóa chút thờ ơ , nghĩ đến có thể là vì đối với chính mình sinh ra hoài nghi, vì thế chủ động lấy lòng hỏi " Đúng rồi, bác sĩ Kiều , ngài hôm nay như thế nào trễ như vậy còn tan ca? Ngài bình thường cũng trực đêm? "

      Bác sĩ Kiều Dĩ Hi có chút xấu hổ gì thêm .

      Bác sĩ Kiều giúp Nhan Dĩ Thành đo huyết áp xong, quay đầu liếc Dĩ Hi cái quay đầu hướng hộ sĩ : " Các ra ngoài trước. "

      "Vâng " Các y tá ly khai phòng bệnh, đem cửa phòng đóng lại .

      Bác sĩ Kiều nhìn người bên ngoài , chuyển mắt nhìn chằm chằm Dĩ Hi ngưng trọng hỏi : " Dĩ Hi , em cho biết mười vạn này em như thế nào có được ?"

      Dĩ Hi nhíu mày trầm mặc lúc ngưng trọng hỏi " Bác sĩ Kiều bệnh viện có quy định hỏi người nhà bệnh nhân tài chính sao?"

      " tại phải lấy thân phận thầy thuốc hỏi em mà là bạn hữu hỏi" Bác sĩ Kiều giọng điệu có chú lo âu.

      "Rất xin lỗi , tôi thể trả lời ngài tóm lại tiền này phải trộm cũng phải cướp " Dĩ Hi giọng điệu cứng rắn.

      Kiều Tường thở dài hơi hỏi " Dĩ Hi, em nằm viện tháng trong khoảng thời gian này đối với em thế nào em hẳn ràng......"

      "Tôi biết, tôi rất cảm ơn ngài " Dĩ Hi đánh gãy lời của trấn định "Nhưng thế này cũng đại biểu tôi đói với ngài biểu lộ việc tư ""

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :