1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Không thịt không vui - Tát Không Không (THƯỢNG BỘ)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      [​IMG]
      THỊT VUI

      Tác giả: Tát

      Convert + Editor: Đầm♡Cơ​
      Chính văn



      điều vui ( )



      Năm nào đó tháng nào đó ngày nào đó, 14 giờ 23 phút 56 giây chiều nào đó, trong căn phòng khách sạn rộng tổng cộng 11 mét vuông, đầu giường có 2 cái tủ, bên trái hai cái tủ đầu giường có 3 đóa tường vi, số lượng mỗi đóa hoa lần lượt là 32, 35, 38. Bên phải tủ đầu giường có 4 cái áo mưa, trong đó 3 cái chỉ còn vỏ, vỏ có tổng cộng 17 chữ cái tiếng cùng 9 chữ cái tiếng Trung. sàn nhà trải tấm thảm dệt trong 17 giờ 12 phút 8 giây, thảm lại có 8 thứ quần áo vất lung tung, theo thứ tự đầu tiên là nội y ren cỡ 36D màu đỏ thẫm của nữ, quần lót ren màu đen trong suốt 2.5 tệ, áo ngực màu tím nhạt 8 tệ, quần đùi vàng nhạt 10 tệ, quần sịp xẻ đôi của đàn ông, áo trong nhuộm 24 loại màu sắc Hawaii, cái quần đùi có 5 chấm đen đỏ thẫm. Bên cạnh đống quần áo là cái giường lớn có thể mua bằng 78 tệ theo giá thị trường cũ, dài 2 mét, rộng 1.8 mét, nệm lò xo có 6 cái mất co dãn. giường có 1 đôi nam nữ. Bốn cánh tay, 4 cái chân, 2 đầu lưỡi, còn có 1 bộ phận thuần khiết khác của bọn họ giao quấn lấy nhau. Bộ phận thuần khiết kia có bọc 3 lớp áo mưa, nhưng mà trong quá trình điên cuồng, nòng nọc con của người đàn ông vẫn đào thoát khỏi nhà giam vững chắc nhất, trong đó có con nhanh nhất, thành công chui vào quả ~ trứng của người đàn bà, hạ cánh, bắt đầu trưởng thành.


      7 tháng sau, tôi sinh ra.


      năm sau nữa, cha già của tôi chết.


      Ông ấy là thành viên của bang phái xã hội đen – bang Thanh Nghĩa Tiểu Trường, công việc bình thường chính là thu phí bảo hộ trong địa bàn quản lý, kéo bè kéo lũ đánh nhau, bắt cóc con nít linh tinh.


      Vào ngày sinh nhật tròn tuổi của tôi, buổi tối hôm đó ông ấy tăng ca -- giúp đại ca thanh trừng bang phái khác.


      Truyền thuyết kể rằng, đêm đó gió mát trăng thanh, tại góc phố u hạng nhất có cái bóng tỏa ánh sáng lờ mờ ra xung quanh, hai bên người ngựa xông về phía đối phương, cầm đao chém giết.


      Ngay lúc mấu chốt, công nhận đoạn đường thi công phía trước cẩn thận làm đứt dây điện, làm góc phố nhất thời lâm vào bóng đêm.


      Mọi động tác đều ngừng lại, bốn phía lặng ngắt như tờ.


      Lúc này, ông chú của bang đối phương lôi đèn pin ra, màu vàng chiếu sáng bộ mặt thánh nhân của ông ta. Ông ta dùng giọng trìu mến với những con sơn dương cần cứu vớt phía đối diện: "Đừng sợ, chỗ tôi đây có ánh sáng!"


      giây đó, ông chú này cảm thấy đầu mình chính là cái vòng phát sáng, có thể giả mạo thành Jesus rồi.


      Đáng tiếc, cho dù có là chú Jesus cũng bị đóng đinh giá chữ thập, bị tội đồ giết chết.


      Lúc ông chú giả mạo Jesus xong, giây tiếp theo, vô số đao kiếm phi thẳng tới chỗ ông ta, thành công tiễn ổng đến chỗ Mạnh Bà Ngự Tỷ [1] chuyện đương.


      , bản thân muốn trở thành mục tiêu, chém ông ta còn chém ai?


      Chém ông ta xong, hai bên cũng lao vào chém giết đến đỏ cả mắt, mặc kệ là địch hay đồng bọn, cứ đụng được là chém.


      Nửa giờ sau, bang Thanh Nghĩa kéo đến hỗ trợ, mở đèn xe lên nhìn cái, cha già của tôi ngã xuống trong vũng máu.


      Mà máu, đều từ mông chảy ra -- có người dùng dao chọc trúng bộ phận kia của ông ấy.


      Nghe , câu di ngôn cuối cùng của ông ấy là: "Ai con mẹ nó động đến hoa cúc của ông đây! ! !"


      Sau khi cha già , mẹ già lại rất vui vẻ, bởi vì bang phái nể mặt tôi, cho bà ấy khoản tiền ít.


      Mẹ già lúc ấy mới 18, bộ dạng xinh đẹp, người theo đuổi rất đông. Điều ngờ là, lại lọt vào mắt xanh của Lão Tam bang phái đó.


      ngờ nữa là, Lão Tam kia là người ăn trong bát, nhìn trong nồi, ra phía sau còn có bạn rất dũng mãnh.


      Có ngày ở trong toilet quán bar, mẹ tôi bị bạn dũng mãnh kia dẫn đám chị em chân tay vây quanh, cũng lôi dao ra muốn cắt khuôn mặt xinh đẹp của bà.


      Mẹ già xem như có vài đứa con, vài lá gan, liền đem dao đâm thẳng vào ngực bạn dũng mãnh, làm thủng túi nước muối của người ta. Vì thế, bộ ngực bạn dũng mãnh giống như bóng bay bị xì hơi, dần dần xẹp xuống.


      Mẹ già vừa nhìn liền biết chọc phải họa, khủng khiếp, chạy nhanh mở cửa sổ toilet, cũng quan tâm quần lót có bị lòi hay , trực tiếp nhảy ra ngoài.


      Ai cũng dự đoán được, sau lưng cửa sổ đó chính là cống thoát nước.


      Mẹ già là hồng nhan bạc phận, bởi vì trước khi bà nhảy ra ngoài 1 phút, nắp cống thoát nước kia bị chú dân công bê bán sắt vụn.


      Vì thế, mẹ già trực tiếp rơi xuống, bao lâu sau liền hương tiêu ngọc vẫn.


      Ngày đó, là sinh nhật tròn 2 tuổi của tôi.



      ---------


      [1] Mạnh Bà Ngự Tỷ: người múc canh Mạnh Bà bên cầu Nại Hà dưới phủ, ai uống canh Mạnh Bà quên hết chuyện kiếp trước.
      Last edited: 29/10/14
      Hale205, huyenlaw68, lyly3 others thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      điều vui (hai)




      Tuy rằng có cha mẹ, nhưng tôi cũng lập tức trở thành nhi.

      Bà ngoại quả phụ nhận nuôi tôi, đương nhiên, mục đích nhận nuôi rất có thể là vì khoản tiền nuôi dưỡng mà bang phái cấp kia.

      Nhận được tiền rồi, bà liền cả ngày cả ngày chạy tham gia hoạt động mà bà có hứng thú nhất trong cuộc đời này -- mạt chược, còn tôi bà đem nhốt trong nhà, chỉ có thể dựa vào bánh và sữa sống qua ngày.

      Bà ngoại đối với mạt chược nhiệt tình thương xưa nay chưa từng có, nhưng vận may của bà cũng thuộc loại kém xưa nay chưa từng có -- cả đời, bà chỉ thắng có hai lần.

      Lần đầu tiên, là người khác đánh ra con tam điều, lúc ấy bà ngoại mang thai chín tháng kích động hô to tiếng: "Mày bắn pháo rồi! ! !"

      Còn chưa kịp ngã bài xuống, mẹ già liền "Oe" tiếng theo vọt ra giữa hai chân bà ngoại.

      Theo góc độ nào đó mà , lúc ấy bà ngoại bắn ra quả pháo thịt.

      Lần thứ hai, là người khác đánh con cửu đồng, bà ngoại khi đó tiêu hết hơn phân nửa tiền nuôi dưỡng tôi thua trận liên tục nôn nóng xoa tóc, xoa xoa kẽ chân hưng phấn hai mắt sáng lên, lớn tiếng gào tiếng: "Mày bắn pháo ! ! !"
      (Đoạn chơi mạt chược này mình hiểu lắm nên nếu có gì sai các bạn góp ý cho mình với nhé =D)
      Còn chưa kịp ngã bài xuống, bà ngoại liền "Đùng" tiếng té mặt đất.

      Nhồi máu cơ tim, bất hạnh tử vong.

      Ngày đó, là sinh nhật ba tuổi của tôi.

      Sau đó, tôi được ông nội góa vợ ở nông thôn nuôi dưỡng.

      Trải qua phung phí của mẹ già và bà ngoại, tiền nuôi dưỡng của tôi diện rộng bị ngâm nước, cho nên ông nội vì tiết kiệm chi tiêu, mỗi ngày chỉ cho tôi ăn cái bánh bao.

      Nguyên văn ông ta là: "Con lớn phải giảm béo, béo lên nhìn rất khó coi."

      Cho nên mỗi ngày tôi chỉ có thể ngồi xổm bên cái bàn, nhìn ông ta nhắm chút rượu, ăn đầu heo sáng bóng, vừa sờ sờ cánh tay gầy trơ xương của mình, vừa ngừng nuốt nước miếng.

      Ông nội ngẫu nhiên cũng cho tôi viên kẹo mơ quá hạn sử dụng, để tôi ra ngoài đến viện chơi.

      Đương nhiên, đây là chuyện khi vợ trưởng thôn – bà Vương trong thôn đến mới có.

      Mỗi lần, bọn họ đóng cửa lại, tiếp theo, bên trong liền truyền ra chít chít chiêm chiếp, bao hàm thanh nhục dục sảng khoái.

      Ngày hè nóng bức, tôi vừa liếm viên kẹo mơ mốc meo, vừa nghĩ, bọn họ nhất định trốn ăn đầu heo.

      Thẳng cho đến ngày, thôn trưởng cầm dao dài cước đá văng cửa lớn nhà chúng tôi, vì thế, tôi cố lấy cái cổ yếu hướng vào bên trong nhìn xung quanh.

      giường lớn cũ nát, hai người cộng lại tuổi vượt quá trăm lóe ra tinh quang.

      Ngay giây đó, tôi sâu sắc hiểu được tôi ngây thơ như thế nào, ông nội và bà Vương phải là ăn đầu heo.

      Bởi vì, ăn đầu heo cần phải cởi quần áo.

      Cho nên, bọn họ nhất định là -- ăn lẩu.

      Tôi cố gắng hấp cái mũi muốn hít lấy hương lẩu cho đỡ đói ông nội xích ~ lỏa bỏ chạy, phía sau cầm theo dao dài, thôn trưởng trừng mắt đuổi theo.

      Hai ông già có khuôn mặt giống như bánh bao bị người ta moi hết nhân gầy tong teo đầy nếp nhăn truy đuổi nhau đồng ruộng.

      Hạ thân ông nội mềm nhũn phiêu phiêu theo gió phải trái lay động -- đó là phần trí nhớ cuối cùng của tôi về ông ta -- vài phút sau, kẻ già bị truy đuổi sẩy chân rơi xuống hố phân bên bờ ruộng, bất hạnh chết đuối.

      Theo phương diện nào đó mà , tuy rằng ông nội chết dưới hoa, nhưng cũng có thể được chết dưới thứ trồng hoa.

      Ngày đó, là sinh nhật bốn tuổi của tôi.

      Đến đây, tôi chính thức trở thành nhi.

      Ông nội gian díu với vợ thôn trưởng, điều này làm thôn trưởng mất hết mặt mũi. Ông ta trút hết lửa giận lên người tôi, mệnh lệnh cho những người khác trong thôn được giúp đỡ tôi.

      Tôi khi đó mới bốn tuổi, là quá gian nan.

      ngày kia, bụng đói kêu gào, tôi vừa đào trộm được khoai lang nhà người ta, muốn há mồm ăn, con chó to canh ruộng rống lên xông về phía tôi.

      Vì thế, tôi - miệng vừa cắn khoai lang, hai chân chuyển động thành bánh xe xăng, rất nhanh bỏ chạy ra khỏi ruộng.

      Nhưng thực bất hạnh, chân của tôi vẫn bị con chó to đó cắn miếng.

      Vì thế, đau đớn, ngã xuống đất.

      Con chó lớn nhả chân tôi ra, lao tới, muốn xông đến cắn cánh tay của tôi.

      Nhìn thân thể có đứng lên ghế cùng lắm cũng cao gần bằng con chó lớn kia, nhìn cái miệng đầy răng nanh nhọn hoắc của nó, nhìn nước bọt ngừng chảy ra khỏi khóe miệng nó, tôi nghĩ hôm nay tôi chết chắc rồi.

      Cho nên tôi quyết định... Trước khi chết, nhất định phải ăn miếng thịt.

      Vì thế, tôi ôm lấy cổ nó, hung hăng cắn xuống khối thịt lớn gần nhất trước mặt.

      Răng nanh của tôi rất nhọn, dễ dàng cắm sâu vào da thịt con chó to, máu tươi trào ra kích thích vị giác của tôi, bụng giống như có hồng thủy kêu rên lên.

      Tôi nghĩ tôi đói bụng rồi, có cái tay vô hình từ cổ họng vươn ra bên ngoài, tham lam bắt lấy tất cả để có thể lấp no bụng.

      Trong cơn đói khát, tôi dùng lực cắn xé miếng thịt xuống.

      Con chó to rống lên tiếng, giãy ra, bi thống kêu rên chạy vào rừng.

      Khối thịt tươi kia còn ngậm trong miệng, tuy rằng có máu, nhưng tóm lại nó vẫn là miếng thịt.

      Ngay lúc tôi tự hỏi có nên đem nó nuốt vào bụng hay , tiếng soi sáng phương hướng cho tôi: "Nhổ ra."

      Tôi quay đầu, thấy người đàn bà rất đẹp.

      ta dùng khăn tơ trùm đầu, đeo cái kính râm lớn, môi tô son diễm lệ, da thịt trắng nõn như sữa, trước sau có lồi có lõm, xinh đẹp cực kỳ.

      "Biết tôi là ai ?" ta hỏi.

      Nhìn cái khăn trùm đầu của ta, tôi nặng nề gật gật đầu.

      Trong mắt ta xoẹt qua tia kinh ngạc, hỏi tiếp: "Tôi là ai?"

      Ta phun miếng thịt trong miệng ra, lên ý nghĩ đầu tiên khi nhìn thấy ta: "Trộm mìn."

      Đúng vậy, mấy ngày hôm trước chương trình 《Công tác vũ trang chống địch 》 ti vi có trộm mìn đều đeo khăn trùm đầu.

      "Rì rào lào xào" trận gió làm cỏ xanh ướt át lay động hỗn loạn thoang thoảng mang theo mùi phân hôi thối thổi tung cái váy đen ngắn bó sát người ta.

      Phía sau ta, hai gã đàn ông cao to vạm vỡ nhếch miệng.
      Hale205, huyenlaw68, Trúc Doanh2 others thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 3: Điểm thứ nhất của người vui ( ba )


      Về sau này, tôi mới biết, vị này là Đại Mỹ Nữ, tên là Ninh Bích.

      Cũng chính là, dì Bích của tôi.

      Dì mang đôi giày cao gót Italy da dê màu đỏ, nhàng mà thương tiếc đạp vô số cây Tiểu Thảo non nớt, tới trước mặt của tôi, ngồi xổm xuống.

      Cái tư thế này, để cho cái mông hoàn mỹ của dì ở dưới cái váy ôm bó sát ngạo nghễ ưỡn lên mà ra, tôi nhìn thấy, tại thời điểm này, hai người đàn ông vạm vỡ sau lưng dì Bích như lấp bi thép trong bốn lỗ mũi lớn "Phốc phốc phốc phốc" phun ra bốn dòng máu tuông như suối.

      Dì Bích tựa như có lẽ đem chuyện kinh ngạc của bọn đàn ông tập mãi thành thói quen, chút cũng để ý hai người đàn ông sau lưng, chỉ nhìn tôi, miệng xinh đẹp thoa son bóng khẽ nhếch: "Phun ra."

      Từ ở bên trong kính mát lớn màu đen của dì, tôi nhìn thấy mái tóc rối bù của mình bởi vì cực độ thiếu hụt dinh dưỡng mà dáng dấp giống như mấy cây cỏ vàng khô cố dùng sức lung lay.

      Suốt cả năm chưa từng ăn thịt, dễ dàng cắn được khối, làm sao có thể ói liền ói đây?

      "Phun ra, theo ta." Thanh dì Bích rất , cũng rất tức giận: "Như vậy, con có rất nhiều rất nhiều thịt để ăn."

      Rất nhiều rất nhiều năm sau, khi nhìn thấy tên phim 《 cái bánh bao dẫn tới huyết án 》 trong phim ảnh Dong Gun Âu Ba dùng tiếng Trung sứt sẹo ra " theo ông, có thịt ăn" thấy cái này cảnh tượng kinh điển tôi cuối cùng kích động xoắn xoắn ngón tay, lỗ mũi mở rộng ra, cặp mắt trợn to lên, các vách ngăn ở trong tim lẳng lặng la hét : "Tôi bị lừa! "

      Cùng dạng giống Dong Gun Âu ba, tôi lựa chọn làm theo.

      Vì, rất nhiều rất nhiều thịt.

      Tôi nghe lời dì Bích, phun ra máu tanh trong miệng, chiếm hữu băng ghế trong xe của dì.

      Trong quá trình xe chạy, dì Bích cho tôi biết, dì là phụ nữ của đai ca bang Thanh Nghĩa, cũng chính là bà chủ của cha già bán trứng vịt muối của tôi, đồng thời, hay là chị em tốt của người mẹ ợ ra rắm của tôi.

      Lần này dì, là chuẩn bị thu dưỡng tôi, phải trở thành còn , chỉ là làm thuộc hạ.

      Dì Bích lấy cho tôi cái tên – Bất Hoan.

      Chỉ nhìn cách đơn thuần quá may mắn, nhưng "Bất" này hợp với cái họ nhà cha già, là vui mừng được sao.

      Cuộc đời ngắn ngủi, sao lại vui mừng.

      Trong nháy mắt, tính triết lý mười phần.

      Xe chạy tốc độ rất nhanh, lập tức chạy đến trước biệt thự của đại ca bang Thanh Nghĩa.

      Bang Thanh Nghĩa là bang hội lớn số số hai, tự nhiên, nhà đại ca cũng là vô cùng khí thế, biệt thự kia hào hoa tao nhã lịch , hồ bơi, sân tennis, Gym(phòng tập thể thao) cần cái gì có đều có.

      Dì Bích dẫn tôi đến phòng bếp, phân phó đầu bếp làm sườn dấm đường cùng sườn kho tàu cho tôi, dặn tôi chờ , dì chút trở lại.

      Đầu bếp đem hai đĩa thịt đặt ở trước mặt tôi, nhìn quần áo lam lũ cùng thân hình gầy trơ cả xương của tôi đây, nhún nhún lỗ mũi xem thường, rời phòng bếp nhanh.

      Vì vậy, tôi từ bỏ dao nĩa, trực tiếp sử dụng tay cầm thịt trong đĩa lên, từng cục từng cục bỏ vào trong miệng, cả nhai cũng nhai mà đều nuốt, trực tiếp nuốt xuống bụng.

      Vị thịt tươi mới, nước sốt nồng nặc, dai dai rất ngon miệng, tôi ăn đến lệ nóng chảy ròng -- nửa là kích động, nửa là khó chịu vì bị nghẹn phải.

      giãy giụa giữa Thiên đường cùng địa ngục thanh Kiếm Liễu(1) dài lại đột nhiên đặt ở cái cổ của tôi.

      giọng kiêu ngạo : "Tên ăn xin này từ đâu đến."

      bên tôi cố gắng nuốt thịt trong miệng, bên vừa nhìn nơi giọng phát ra .
      Đó là đứa bé trai, 7, 8 tuổi, da trắng nõn, mày rậm lông mi dài, đôi mắt to mà đen trong nhấp nhô biểu lộ rành rành cương quyết kiên nhẫn, tóc quăn tự nhiên bao quanh khuôn mặt xinh của đẹp , nhìn qua tựa như là đứa con lai.


      (1) Kiếm Liễu
      [​IMG]
      huyenlaw68, lyly, Trúc Doanh2 others thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 4: Điểm thứ nhất của người vui (4)

      mặc bộ quần áo dùng đấu kiếm màu trắng(1), ôm mũ bảo vệ bên hông, ngạo nghễ mà đứng, như Quý tộc trời sinh dò xét lãnh địa của .

      hơi ngẩn khuôn mặt xinh đẹp lên, quan sát tôi bằng cái mũi đẹp, vì phải phối hợp động tác của , đầu của tôi phải nâng cao lên.

      Nhưng tôi có.

      Cho nên dùng này Kiếm Liễu sắc bén lóe tia sáng đâm vào da thịt ở cần cổ của tôi.

      Lúc bắt đầu, tôi cảm nhận được, chỉ là trận lạnh lẽo, tiếp theo là nóng, cuối cùng là đau nhói.

      Máu đỏ thẫm, dọc theo Kiếm Liễu dài , xuống mặt đất.

      Tôi hiểu , tôi bị thương, nhưng tôi quan tâm -- khi bàn thơm nức bóng loáng tràn đầy nước sốt thịt ngon miệng đặt ở trước mặt cho dù là trời sập xuống, tôi cũng vậy để ý.

      giờ sau, tôi mới biết, cái bé trai xinh đẹp mà phách lối trước mặt này, tên là Lý Lý Cát, là con trai của đại ca bang Thanh Nghĩa.

      danh nghĩa, là trong những ông chủ của tôi.

      Lúc ấy, trong mắt tôi đây là như vậy: cái đầu loạn như chuồng gà, phía còn vắc đầy thứ rôm rạ mộc mạc; mặc quần áo ngắn mỏng manh sớm phân biệt ra màu sắc của bộ quần áo rách nát, toàn thân cao thấp phủ toàn bùn đất; nhiều tháng tắm giặt nên mặt tất cả đều là bùn đất bụi bẩn, hắc hắc giống như là lăn vòng ở trong đống than đá; bởi vì bị nghẹn mà chảy nước mắt chảy ở mặt ra hai hàng dài trắng như tuyết, càng lộ thêm vẻ bẩn thỉu ở những nơi còn lại; hai bàn tay đen bẩn thỉu, nắm chặt nhuộm đầy bùn đất, toàn thân căng thẳng.

      Giống như là thứ bẩn thỉu bị vứt bỏ thỉnh thoảng nhặt được cây xương nát dùng sức như chó gặm.

      Lý Lý Cát là người thích sạch , nhìn thấy tôi lần đầu tiên, liền sinh ra chán ghét vô tận, cho nên hận thể đem tôi lập tức đuổi ra khỏi biệt thự nhà mình được -- tôi vẫn cho là như vậy.

      Vậy mà, trong nhiều năm sau, vào ban đêm ngày nào đó chúng tôi nằm ở giường, thế nhưng lại cho tôi biết, lúc ấy, chú ý nhất , chính là đôi mắt kia của tôi.

      Đôi mắt thâm thúy dài quyến rũ, khóe mắt dường như muốn quét qua hết tất cả mọi thứ, nhìn người khác dường như có tình cảm gì, nhưng lại có thể làm cho lòng người khác lo sợ.

      Đối với việc này, tôi có ấn tượng gì, duy nhất nhớ chính là, hình như tôi đối với Lý Lý Cát coi thường làm cho cảm thấy tức giận.

      tự tay, tay bắt lấy miếng sườn chỉ còn lại miếng của tôi, cầm ở tay, từ cao nhìn tôi, đôi môi đầy đặn tàn nhẫn nhếch lên: "Muốn ăn ? Nếu muốn ăn, quỳ xuống, cầu xin tao, tao liền thưởng cho mày."

      Tôi có quỳ xuống , mà là nhằm vào tay lại, cắn cái ở tay của .

      Trong phòng bếp nhất thời vang lên tràn tiếng kêu thảm thiết thê lương.

      Đối với những mưu đồ cướp những thứ thuộc về của tôi, tôi vui mừng cũng bao giờ mềm lòng.

      Làm như trong miệng tôi nếm được vị của máu tươi Lý Lý Cát dưới cơn tức giận, chân nâng lên cước, đem tôi đá ra xa ba thước.

      cước đó, vừa đúng đá vào dạ dày, tôi chỉ cảm giác được cổ dòng nước xiết dâng trào từ trong dạ dày xông lên cổ họng, căn bản còn kịp ngăn cản nữa, liền"Ọc" tiếng đem gì đó mới ăn vừa rồi phun ra toàn bộ.

      Thịt của tôi thịt! 

      Lòng tôi đau thương hét lên tiếng, còn xông lên tới đem chút thịt lúc nảy căn bản nhai liền nuốt vào trong bụng lại bị cước đá làm phun ra, thịt thịt, nên muốn cố gắng đem mấy thứ thịt còn chưa kịp nhai đó nuốt vào trong bụng lần nữa, chỉ thấy trước mặt bỗng tối sầm, tôi vô cùng có tiền đồ hôn mê bất tỉnh.

      Trong mơ, có vô số thịt bay tới bay lui ở trước mặt tôi, tôi cố gắng với tay bắt lấy, đáng tiếc thu hoạch được gì.

      Đợi sắp mệt mỏi thở hồng hộc, chân gà chiên bóng loáng xốp giòn bay đến bên miệng của tôi, đụng tới môi của tôi.

      Ta hề khách khí nữa, há miệng nặng nề khẽ cắn, chân gà chiên này nổi giận, ở tút tút tút tích tích tích lộc cộc lộc cộc lộc cộc nhạc biến thân tập trung nhanh chóng biến thành cặp cánh gà chiện, đều xem trọng hai bên má như nhau tay năm tay mười, tát tôi bốn bạt tai.

      Mở mắt, tôi nhìn thấy gương mặt tức giận của Lý Lý Cát.

      "Tên ăn xin thối, giúp mày lau miệng lại còn cắn tao! "

      Nhìn kỹ, Lý Lý Cát đeo băng dán tay lại rướm máu, đoán chừng là bị tôi đây trong giấc mơ cắn vào vết thương cũ lần nữa.

      Nghĩ tới đây, tôi vô cùng hả hê mà cười.

      Chỉ là nụ cười quá chói mắt, lần nữa đốt lên lửa giận của Lý Lý Cát, giơ tay lên, lại hướng tới gương mặt bẩn của tôi.

      Nhưng ở đường, tay bị người chặn lại.

      "Lý Cát, đối với bé cũng đừng thô bạo như vậy." người con trai khác ước chừng mười mười hai tuổi, bước ra từ sau lưng Lý Lý Cát.

      , chính là ông chủ danh nghĩa khác của tôi, Lý Bồi Cổ, con trai trưởng của đai ca bang Thanh Nghĩa.

      tới bên giường tôi nằm, ngồi xuống, đưa ngón trỏ ra phẩy nước sốt dính mặt tơi.

      giây đó, tôi giống như nhìn thấy tất cả ánh mặt trời toàn bộ đều tập trung người của .

      Bộ dáng của cùng Lý Lý Cát có chút tương tự, đều có được ngũ quan ràng, nhưng gương mặt Lý Bồi Cổ lại dịu dàng hơn rất nhiều, ánh mặt trời vàng ấm chiếu vào người , để cho gương mặt ra như mặt nước dịu dàng.

      Giống như là hoàng tử trong cổ tích, phải cái loại giết Cự Long kia..., mà là cái loại đứng ở trong cung điện quỳ xuống gối đưa ra đóa Tường Vi là có thể khiến tất cả các toàn thế giới bất tỉnh....

      Tôi cũng giống như thế, bất tỉnh khi trong con ngươi nhuồm toàn ánh sáng vàng.

      ", mau đem nhóc ăn xin này ném ra ngoài, thuận tiện đem cái giường này của em cũng ném , bị nó nằm lên, em cũng cần nữa." Lý Lý Cát thay bộ quần áo đầu kiếm, đôi tay ôm ở trước ngực, tóc thả tự nhiên rủ hai bên vai, gương mặt xinh đẹp ngạo mạn vô cùng.

      "Lý Cát, quên dì Bích gì với hai chúng ta sao?" Lý Bồi Cổ nhìn tôi, giọng : "Từ nay, em là người của hai chúng tôi rồi."

      Nghe vậy, lòng tôi rất mừng, cách khác, về sau tôi chỉ có thịt ăn, còn có thể theo người trai xinh đẹp này cùng nhau lăn lộn.

      Nghĩ tới đây, tôi nuốt ngụm nước bọt, biết là bởi vì thịt, hay là bởi vì Lý Bồi Cổ.
      "Nó? Để lại lau chân cũng còn ngại bẩn." Lý Lý Cát vẫn như cũ dùng lỗ mũi quan sát tôi, nghi ngờ giá trị thực dụng của tôi.

      "Tắm cái, sạch thôi." Lý Bồi Cổ tự nhiên cười tiếng.

      giây kế tiếp, tôi liền bị dẫn vào trong phòng tắm.

      Bên trong có bồn tắm rất lớn, có thể chứa được năm người lớn, lúc ấy nội tâm còn thuần khiết, bề ngoài bẩn thỉu tôi cũng thể có được năm phút nghĩ đước đến cái từ ngữ này.
      Pha xong nước nóng, nhất thời trong phòng tắm bốc lền toàn hơi nước, tràn đầy mùi thơm hoa Lavender(2).

      Lý Bồi Cổ kéo tôi đến trước mặt , nhàng giúp tôi cởi lớp quần áo rách ra, mà tôi nghiêng đầu sang chỗ khác, mặc cho định đoạt.

      Tình hình như vậy, chứ phải giống như các phim cổ trang trong tấm màn che màu hồng tươi sáng lần đầu tiên tiến hành những động tác chỉ được học trong giáo dục giới tính của nam và nữ.

      Lớp quần áo thứ nhất, cứ như vậy cởi ra rồi, bên trong, còn dư lại cái áo ghi lê thối lũng hai lỗ.

      Rất mất mặt, hai lổ này vừa lúc liền lộ ra hai Tiểu Đào của tôi.

      Mặc dù chỉ là đào non bốn tuổi, nhưng là ở dưới bụng hai người con trai trước mặt vẩn ương lên hai trái dưa chuột, mỗi người nhô lên trái, cho nên khí đúng là lúng túng.
      Tay Lý Bồi Cổ sửng sốt, miệng Lý Lý Cát thành hình "o".

      Ta chỉ có thể giọng giải thích: " có việc gì ta liền thích kéo nơi này."(Bonei: tỷ àh tỷ còn thích kéo chỗ nào khác ngoài hai tiểu đào này )

      Lời này vừa ra.

      Ngón tay Lý Bồi Cổ cứng ngắc.

      Lý Lý Cát ngã xuống đất bất tỉnh.



      (1) Trang phục đấu kiếm
      [​IMG]
      (2) Hoa lavender
      [​IMG]

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 5: Điểm thứ nhất của người vui (5)


      Lúc ấy bề ngoài bẩn thỉu, nội tâm thuần khiết tôi cũng có ý thức được, ý tứ của những lời này tương đương với tôi thừa nhận mình thích tự sờ.

      Nhưng Lý Bồi Cổ mạnh mẽ, ba giây đồng hồ sau, liền mỉm cười, trong nháy mắt ánh mặt trời nhuộm đầy gương mặt của : " đáng ."

      đánh giá như vậy.

      Tôi mặt hồng tim đập, trái tim giống như cá nằm thớt chờ làm thịt, hỗn loạn mà quẩy đập.

      lúc Lý Bồi Cổ đưa tay, chuẩn bị cởi xuống cái áo ướt át của tôi người làm vào, cung kính cho biết, ba của hai người bọn họ - cũng chính là đại ca của bang Thanh Nghĩa, người đàn ông của dì Bích gọi điện thoại về.

      Lý Bồi Cổ phòng sách nghe, lúc gần bắt Lý Lý Cát tiếp tục đem tôi tắm rửa sạch .

      Tôi đưa mắt nhìn Lý Bồi Cổ, ánh mắt lưu luyến, giống như con ruồi nhìn thấy mật đường, con cóc nhìn thấy thiên nga, con rùa nhìn thấy hạt đậu.

      thể phủ nhận, Lý Bồi Cổ cho tôi cảm giác rất giống thịt, nước miếng của tôi bắt đầu nhanh chóng tiết ra, chỉ có thể láy tay áo mà lau.

      Mà tôi cầm, là tay áo Lý Lý Cát -- bởi vì tay vừa lúc duỗi đến cổ áo chuẩn bị cởi nút áo của tôi ra.

      ít nước sáng trong kẹp theo thịt băm dính trong nước miếng, cứ như vậy cố định ở nơi ống tay áo sạch của Lý Lý Cát.

      Lý Lý Cát nổi giận, dùng sức mà chùi vào phần dưới đầu của tôi: "Tao ghét nhất là nước miếng! "

      Tôi bị làm cho choáng váng.

      Tôi cảm thấy được mình là người từ đều là có thù tất báo, từ con chó to muốn cắn thịt của tôi lại bị tôi cắn miếng thịt trong việc này cũng có thể thấy được.

      Tôi đây là đến việc này có ý tứ gì, Lý Lý Cát ở trong lòng tôi cũng như con chó to kia.
      Cho nên, tôi liền trả lại việc ác kia, hóp má lại, chu mỏ, phồng lên, sau đó dùng sức phun.

      "Phi", theo thanh , đường kính là ba cm bãi nước miếng chính xác đáp xuống trước ngực Lý Lý Cát.

      chán ghét cởi xuống cái áo bị nước miếng của tôi thấm vào, ném ở bên, sau đó nhìn tôi, mắt bốc lửa.

      Tôi cũng vậy nhìn , mở mắt, nhắm mắt, nữa mở mắt, nữa nhắm mắt.

      , mặc dù giờ phút này Lý Lý Cát để trần nửa thân, nhưng có gì đáng xem.
      Ý của tôi là, so với sau khi trưởng thành, kém xa.

      Hồi lâu, mới cắn răng nghiến lợi ra lệnh: "Cởi quần áo!"

      xong, liền tiến lên kéo nút áo tôi.

      Mới vừa cùng Lý Bồi Cổ diễn xong phim cổ trang đùa giỡn giường tôi đây nhất thời lại hóa thân làm liệt nữ bị ác bá đùa giỡn lại thà chết chứ chịu khuất phục, che cổ áo chặt, thế nào cũng nguyện ý bị Lý Lý Cát cởi.

      "Muốn ăn đòn phải hay ?" Lý Lý Cát rất thể hiểu được, dù sao hai nơi quan trọng của tôi đều lộ rồi, còn sống chết chịu như vậy hoàn toàn có cần thiết.

      "Tôi muốn cởi." Lúc ấy câu trả lời của tôi là như vậy.

      Đôi mắt to và đen của Lý Lý Cát nhất thời trầm xuống: "Ý của mày là, muốn cho đợi của tao cởi?"

      Tôi rất thành .

      Tôi gật đầu.

      Động tác đó của tôi tựa như đốm lửa mạnh mẽ, đốt Lý Lý Cát này thành củi khô, hoặc là cây Diệp khô(1), hoặc là nắm than. . . . . . Tóm lại, tự do hăng hái mà mạnh mẽ nỗi lửa bừng bừng rồi.

      Lý Lý Cát trực tiếp xông lên, nắm lấy hai cánh tay gầy yếu bình thường như cọng giá của tôi, ném tôi vào trong bồn tắm.

      Tôi nằm ở trong bồn tắm, còn chưa kịp đứng lên, Lý Lý Cát liền nhảy vào, đem đầu của tôi mạnh mẽ nhấn vào trong nước, cái tay khác với lấy khăn lông, dùng sức lau chùi mặt của tôi.

      Nước ấm tràn vào mũi miệng, hơn nữa bị khăn lông bao lại, tôi cảm thấy được mình gần như hít thở thông, cái loại tư vị đó, khó chịu giống như hơn nữa tháng được ăn thít đến mức phải liều mạng.

      may là, Lý Lý Cát cũng muốn cái mạng của tôi, ở khi tôi sắp hôn mê, bắt được tóc tôi, đem đầu của tôi kéo lên.

      Tôi tắm trôi bùn đất gương mặt lần nữa trở nên sạch , đối mặt với .

      Xuyên qua hơi nước cùng những giọt nước, tôi nhìn thấy Lý Lý Cát sững sờ.

      Qua hồi lâu, mới phục hồi tinh thần lại, hắng giọng, : "Cởi quần áo thôi."

      Tôi vẫn như cũ làm nữ chính trong cảnh diễn ác bá đùa giỡn dân nữ, liều mạng che ngực.

      Cái lò nổ Lý Lý Cát lần nữa nổi giận, thô lỗ mà mạnh mẽ níu lấy cổ áo tôi, hướng hai bên xé ra, "Rẹt" tiếng, tôi cứ như vậy xích lõa ~ trần trụi.

      Tôi rồi, tôi là có thù tất báo, cho nên tôi đưa tay, kéo lấy quần của , khẽ dùng sức kéo xuống.

      Tôi cũng biết, Lý Lý Cát người này cư nhiên hồi cũng thích mặc quần lót, cho nên sau khi quần bên ngoài bị ta mạnh mẽ cởi xuống, dưa chuột của có gì ngăn cảng thành công ra giữa khí.(Bonei: toàn thể các chị em nhắm mắt lại)

      Mặt của Lý Lý Cát đỏ lên, da tay của rất trắng, hai mãng đỏ thẳm làm cho càng nhìn về phía càng thêm xinh đẹp.

      "Tên nhóc ăn xin thối! " tay che kín bộ vị quan trọng của mình, tay giơ lên cao, nặng nề đánh tôi bạt tai.

      Mặt tôi bị đánh lệch qua bên, nửa bên mặt nóng rát , lỗ tai " ong ong" vang dội.

      Che mặt, tôi ngẩng đầu lên, nhìn về phía Lý Lý Cát.

      " phục sao?" Lý Lý Cát tiếp tục dùng lỗ mũi xinh đẹp nhìn xuống mắt tôi.

      xong, chuẩn bị cầm khăn tắm ghế tới che lại.

      Khi cái củ bạch Lý Lý Cát giữa hai chân trắng lung lay giữa trung, mà cái tư thế bước chân ra ngoài chân phần còn lại vẫn còn ở trong bồn tắm, giống như là dưa chuột ở trung tâm phân nhánh phiêu đãng mà non nớt.( Bonei: diễn tả xong phần này ta bị hại não)

      Là thời cơ tốt, tôi nhắm ngay thời cơ, đưa tay, hung hăng níu lấy phần non nớt của .

      chỉ có là nhéo, tôi còn dùng móng tay bén nhọn mà báu vào trong thịt, chỉ có là báu, tôi nắm chặt thành quả đấm rồi liều mạng lôi kéo xuống đất.(Bonei: bởi vậy mới có 2 loại người nên đắc tội, 1 là tiểu nhân và 2 là phụ nữ)

      Thủ đoạn độc ác của tôi, tàn phá dưa chuột của Lý Lý Cát.

      Trong phòng tắm, truyền ra tiếng hét thảm thiết, làm người ta nghe thấy cũng muốn rơi lệ.

      (1) Cây Diệp khô
      [​IMG]
      lyly, Trúc Doanh, bornthisway0110912 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :