1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Không làm người đàn ông phụ tình - Lâm Phỉ(10c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      [​IMG]
      làm người đàn ông phụ tình



      Tác giả: Lâm Phỉ










      Edit: Nhật Nguyệt Nhi






      Beta: Phi Phi + Dực










      Nguồn: Trúc Lâm sơn trang



      Nguồn convert: *******************




      Văn án



      Kết quả? Hôn nhân quả nhiên là nấm mồ của tình !!@#$^%^&*()(*&^%$



      Từ tiểu thư con nhà giàu đột nhiên lại biến thành người lang thang.



      Từ bé luôn được chiều chuộng giờ phải tự mình kiếm tiền mưu sinh.



      Vậy mà còn dám lấy , lại còn dám tuyên bố tình có thể giúp ta vượt qua tất cả!!@#$^%^&*()(*&^%$!@#$^%^&*()(*&^%$!@#$^%^&*()(*&^%$



      Phi! ghét nhất những người sống thực tế, còn bằng quyết tâm phụ bạc , chỉnh , bức ly hôn, dù sao chịu chịu nổi cuộc sống nghèo khó. Tất cả đều coi như ác mộng !!@#$^%^&*()(*&^%$!@#$^%^&*()(*&^%$



      tin tưởng chỉ cần có được tự do, rất nhanh là có thể công thành danh toại!



      Nhưng khi bước con đường thành công, còn là người sống thực tế như trước nữa, thậm chí cho dù có ăn khép nép cũng để ý tới , muốn khiến nhục nhã.!@#$^%^&*()(*&^%$!@#$^%^&*()(*&^%$



      Ấy vậy mà ông trời còn cố tình khiến cho “bi ai” trở thành kẻ phụ tình gây ra vết thương lòng rất lớn cho , làm cho lòng của chỉ còn tuyệt vọng, ngay cả con mình sinh ra đều bị lấy ra để đánh đổi cho thành công của mình.*()(*&^%$



      Lời Tựa



      Tình luôn có hai mặt của nó!!@#$^%^&*()(*&^%$!@#$^%^&*()(*&^%$



      Tên của quyển sách này được nghĩ lâu, biên tập đề nghị với tôi “Tình cần thiết phải xinh đẹp”, tôi cảm thấy có thể để tên như vậy, bởi vì tình vốn cần tất cả phải hoàn hảo xinh đẹp, mọi việc đều có thể bị phá hỏng, nhưng cũng chính vì thế mới có thể khiến cho người ta thấy trân quý.*()(*&^%$*()(*&^%$*()(*&^%$



      Thế nhưng hầu hết mọi người bây giờ, gặp chút chuyện như ý cảm thấy phần tình cảm này đủ để làm cho mình hy sinh nhiều như vậy. Cho nên tỷ lệ ly hôn càng ngày càng … cao, người có thể tìm tới chân ái đích thực cũng càng lúc càng ít, đại đa số mọi người đều chưa nhìn tới mặt xinh đẹp của tình vội buông tay. Cho nên ở thời điểm đối mặt với tình , phải nắm chắc mới được.


      làm người đàn ông phụ tình








      Tác giả: Lâm Phỉ










      Edit: Nhật Nguyệt Nhi












      Beta: Phi Phi + Dực














      Nguồn: Trúc Lâm sơn trang
















      Nguồn convert: *******************











      Mục Lục



      Văn án



      Lời Tựa



      Chương 1



      Chương 2



      Chương 3



      Chương 4



      Chương 5



      Chương 6



      Chương 7



      Chương 8



      Chương 9



      Chương 10











      Văn án



      Kết quả? Hôn nhân quả nhiên là nấm mồ của tình !!@#$^%^&*()(*&^%$



      Từ tiểu thư con nhà giàu đột nhiên lại biến thành người lang thang.



      Từ bé luôn được chiều chuộng giờ phải tự mình kiếm tiền mưu sinh.



      Vậy mà còn dám lấy , lại còn dám tuyên bố tình có thể giúp ta vượt qua tất cả!!@#$^%^&*()(*&^%$!@#$^%^&*()(*&^%$!@#$^%^&*()(*&^%$



      Phi! ghét nhất những người sống thực tế, còn bằng quyết tâm phụ bạc , chỉnh , bức ly hôn, dù sao chịu chịu nổi cuộc sống nghèo khó. Tất cả đều coi như ác mộng !!@#$^%^&*()(*&^%$!@#$^%^&*()(*&^%$



      tin tưởng chỉ cần có được tự do, rất nhanh là có thể công thành danh toại!



      Nhưng khi bước con đường thành công, còn là người sống thực tế như trước nữa, thậm chí cho dù có ăn khép nép cũng để ý tới , muốn khiến nhục nhã.!@#$^%^&*()(*&^%$!@#$^%^&*()(*&^%$



      Ấy vậy mà ông trời còn cố tình khiến cho “bi ai” trở thành kẻ phụ tình gây ra vết thương lòng rất lớn cho , làm cho lòng của chỉ còn tuyệt vọng, ngay cả con mình sinh ra đều bị lấy ra để đánh đổi cho thành công của mình.*()(*&^%$



      Lời Tựa



      Tình luôn có hai mặt của nó!!@#$^%^&*()(*&^%$!@#$^%^&*()(*&^%$



      Tên của quyển sách này được nghĩ lâu, biên tập đề nghị với tôi “Tình cần thiết phải xinh đẹp”, tôi cảm thấy có thể để tên như vậy, bởi vì tình vốn cần tất cả phải hoàn hảo xinh đẹp, mọi việc đều có thể bị phá hỏng, nhưng cũng chính vì thế mới có thể khiến cho người ta thấy trân quý.*()(*&^%$*()(*&^%$*()(*&^%$



      Thế nhưng hầu hết mọi người bây giờ, gặp chút chuyện như ý cảm thấy phần tình cảm này đủ để làm cho mình hy sinh nhiều như vậy. Cho nên tỷ lệ ly hôn càng ngày càng … cao, người có thể tìm tới chân ái đích thực cũng càng lúc càng ít, đại đa số mọi người đều chưa nhìn tới mặt xinh đẹp của tình vội buông tay. Cho nên ở thời điểm đối mặt với tình , phải nắm chắc mới được.


    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1.1
      Edit: Nhật Nguyệt Nhi

      Beta: Dực

      [​IMG]


      thực tế, nếu muốn Đổng Hoài Sướng nhớ lại năm đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì, chính cũng được.

      chỉ nhớ lúc đó tức giận, với bất cứ chuyện gì xảy ra thế giới này đều cảm thấy rất khó chịu. Đó hoàn toàn là khoảng thời gian vô cùng khó khăn, mà lúc đó vì còn trẻ nên hề để tâm mà gây thương tổn tới nhiều người, trong đó có cả người con .

      Chuyện này phải kể từ lúc rời nước Mỹ đến Đài Loan.

      Từ lần đầu tiên nhìn thấy La Thanh Nhạc, bị mê hoặc đến thần hồn điên đảo. Khi đó vừa thanh thuần lại vừa xinh đẹp giống như là thiên sứ, giọng dịu dàng khiến cách nào kháng cự. Quan trọng là nhìn ra được, La Thanh Nhạc cũng để ý đến mình, cho nên cuối cùng bất chấp tất cả để cưới

      Đổng Hoài Sướng vốn thầm nghĩ muốn dùng hôn nhân để chứng minh mình người đàn ông nhưng kết quả là lại đem mình giống như kẻ lang thang, tất cả là vì tình cũng thể duy trì được cuộc sống, nghèo khổ của vợ chồng họ có thể dễ dàng nhìn ra được từ người bọn họ.

      Khi đó chính lăn lộn mấy ngày về nhà. Khi uống say đến biết gì rồi trở lại căn nhà xơ xác kia của mình, nhưng vợ hỏi gì cả, thậm chí quan tâm đến việc người có mùi của nước hoa của người phụ nữ khác, chỉ nở nụ cười ngọt ngào hỏi có muốn pha giúp chén trà uống cho tỉnh rượu hay .

      Dịu dàng nhu nhuận hỏi han như vậy lại làm tự ti, mặc cảm mà thẹn quá hóa giận…. bắt đầu thống hận hiền lành, thiện lương của Thanh Nhạc, nếu như nhu thuần như vậy hẳn là chất vấn ngược lại , làm chuyện mà người bình thường vẫn làm. Cho dù có cố tình gây vẫn dịu dàng như vậy với .

      “Nhà của chúng ta có trà sao?” nể nang hỏi vặn lại , chỉ hy vọng thái độ ngang ngược này của mình có thể khiến nụ cười xinh đẹp mặt biến mất.

      “Có a, mấy ngày trước em mua ít” Thanh Nhạc vẫn ngọt ngào trả lời như vậy, bận tâm đến hung hãn của .

      “Tiền ở đâu mà em có?”

      Từ khi hai người kết hôn, căn bản mang tiền về nhà. có tiền, làm sao sống được đến tận bây giờ? Đổng Hoài Sướng cảm thấy tám chính phần là kì tích xảy ra với , nếu chính làm chuyện nên làm.

      “Em dùng cách gì để kiếm tiền vậy hả?” hoài nghi hỏi.

      Nghĩ tới khả năng này, cỗ lửa giận từ lồng ngực bộc phát ra, phần là nhằm vào , còn lại là nhằm vào chính bản thân mình. tại sao lại để mình rơi vào tình trạng này?

      ràng là có tiền tài vô hạn chờ hưởng thụ, nhưng bây giờ lại ở trong căn phòng rỉ nước như thế này. nổi giận với , vì có thể ra ngoài làm việc nên làm để kiếm tiền.

      đợi trả lời, Đổng Hoài Sướng quay qua phía Thanh Nhạc rống to: “Em có biết em làm cái gì ?”

      “Em biết nhưng mà trong hai chúng ta phải có người kiếm tiền, chúng ta mấy tháng chưa trả tiền nhà cho bà chủ, em chỉ nghĩ…”

      “Em làm cái gì? Làm cái gì? Có phải bán thân ?”

      “Hoài Sướng, sao em có thể làm như vậy chứ?” La Thanh Nhạc bởi vì bị hiểu lầm mà trở nên bối rối “Em chỉ đến quán Hồng Trà đầu ngõ làm phục vụ thôi mà “

      “Làm phục vụ? Quán Hồng Trà, là trà sờ mó hả? Em làm trò quỷ gì vậy? có cho phép em sao? Tại sao em hỏi mà tự mình quyết định chuyện như vậy hả?”

      Có lẽ do vẫn còn men rượu cộng thêm những việc như ý khiến lửa giận trong thể kiềm chế được mà bùng phát lên. muốn tìm người để phát tiết, mà lúc này Thanh Nhạc lại là người duy nhất có thể nổi giận.

      “Vì chúng ta có tiền, cho nên…” Thanh Nhạc cũng muốn ra này.

      hiếu được cuộc sống trước kia của Đổng Hoài Sướng như thế nào. vì bị người nhà phản bội mới chạy về Đài Loan, kết hôn với càng chọc giận thêm người nhà của . Từ khi kết hôn, tất cả tiền bạc của đều còn được chu cấp, mà bọn họ cũng là bữa đói bữa no qua ngày.

      tìm được công việc muốn làm, lại chịu thiệt làm những việc mà cho rằng phù hợp với địa vị của . Khoảng thời gian này nếu phải mượn tiền bạn bè căn bản là thể chống đỡ đến bây giờ. Mà những người có thể mượn đều mượn hết cả rồi, nếu bây giờ nghĩ cách kiếm tiền, sau này bọn họ làm cách nào sống qua ngày tiếp chứ?

      “Cho nên? Cho nên em hối hận phải hay ? Em hối hận gả cho công tử nhà giàu như tôi. Em vừa bắt đầu cho là mình có được phiếu cơm dài hạn, làm thế nào cũng nhớ đến tôi vứt phiếu, ép em – được chiều chuộng từ phải tự mình kiếm tiền ăn cháo cầm hơi!”

      “Em có ý này, tại sao phải chuyện khó nghe như vậy? Bất kể tại cuộc sống là thế nào, chúng ta nhất định có thể vượt qua!” đối với cuộc sống như thế vẫn còn có chút hi vọng, muốn Hoài Sướng thành chuyện tệ như vậy!

      “Đây chẳng qua là suy nghĩ phía của em, em có nghĩ qua cảm giác của tôi sao? Em cho là tôi muốn cùng em chịu đựng sao? Chúng ta có ai có thể chịu đựng được, chẳng lẽ em còn nhìn ra?”

      muốn bị cuộc sống này bức cho điên rồi!

      Ngay cả bao thuốc cũng mua nổi, cuộc sống quả uất ức tới cực điểm, mà bây giờ lại vẫn phải đối vỡi quẫn cảnh để cho phụ nữ nuôi. Điều này đối với Đổng Hoài Sướng – người luôn sống an nhàn sung sướng, làm sao có thể tiếp nhận được?

      “Tại sao được? Chỉ là thời gian ngắn… Em nguyện ý cố gắng!” Thanh Nhạc lộ ra biểu tình đau thương.

      sớm cảm giác được Đổng Hoài Sướng có thay đổi, còn vui vẻ giống như lúc đầu. Gần đây thậm chí càng lúc càng nóng nảy, còn bắt đầu cáu kỉnh với .

      “Tôi cần em cố gắng như vậy! Tôi cưới em phải là muốn cho em cuộc sống uất ức như thế này”

      Mùa đông đến, ngay cả cái áo khoác cũng mua nổi chứ đừng Thanh Nhạc được có tất cả. chưa bao giờ để cho phụ nữ của mình chịu nhiều uất ức như vậy, cần Thanh Nhạc tiếp tục gượng cười như vậy.

      “Chỉ cần chúng ta có thể ở cùng nhau, em cảm thấy uất ức!” Thanh Nhạc muốn khiến nghĩ rằng xem thường . Ban đầu quyết định theo người đàn ông này, cũng nghĩ rằng bất kể tương lai có nghèo khó, hay giàu có, đều toàn tâm chỉ người là .

      “Tình của em làm tôi cảm thấy áp lực rất lớn, em có biết ?” Đổng Hoài Sướng quay đầu lại hướng về phía quát.

      Mùi rượu người của khiến lui lại mấy bước, nét dịu dàng khuôn mặt cũng biến mất tăm.

      “Em cho là tình của em là Vạn Linh Đan sao? Cái gì cũng dùng tình để vượt qua, đừng có nằm mơ nữa được ? Nhìn chúng ta bây giờ xem, em cho là vui vẻ được sao? Chẳng lẽ chúng ta dựa hết vào tình để sống tiếp sao?”

      “Vậy muốn em làm sao đây? Em… em biết rốt cuộc muốn em như thế nào? Dường như em làm cái gì cũng đều vui” hết sức nhẫn nại rồi. Đối mặt người của mình như từ thiên đường rơi xuông địa ngục, chẳng lẽ quá phận rồi sao? Ngoài trừ khích lệ , còn có thể làm được những gì?

      Trừ phi nghĩ tới cuộc sống tốt đẹp trước kia…

      muốn trở về sao?”

      nghĩ tới khả năng này, hơn nữa, tất cả biểu của Đổng Hoài Sướng đều cho biết rằng căn bản cách nào thích ứng được cuộc sống nghèo khổ như thế này. Trong khoảng thời gian này, vẫn chưa từng trở về nhà, có người cho biết Hoài Sướng cùng Vân Tú… ở chung chỗ.

      Vân Tú là bạn học cấp hai của , còn là người làm chứng cho cuộc hôn nhân của . Vân Tú mặc dù phải là có tiền, nhưng so với ấy ra xã hội từ sớm, Vân Tú có khả năng kinh tế hơn .

      Hoặc là phải , tại đại đa số mọi người so với bọn họ đều tốt hơn rất nhiều. cùng Vân Tú ở chung chỗ, Vân Tú mua thuốc lá cho hút, mua cơm cho ăn, thậm chí ngay cả bộ đồ mặc người lúc này cũng là Vân Tú mua sao?

      Nhưng Vân Tú là bạn của đó… vẫn làm bộ như quan tâm đến chuyện tình cảm của bọn họ tốt như thế nào, nhưng Đổng Hoài Sướng thể nhìn mặt mũi mà thẳng thán sao?

      … có muốn… trở về Mỹ ?” Nhịn hồi lâu, rốt cuộc cũng mở miệng.

      La Thanh Nhạc phát chồng mình có khả năng này thà buông tay cho trở về Mỹ, muốn Đổng Hoài Sướng giả vờ ở lại bên mình nhưng thực tế lại cùng bạn tốt của mình cặp kè với nhau như thế này.

      “Nếu như vậy, em mới chịu cho trở về? Ban đầu tại sao em suy nghĩ chút có ngày hôm nay? Em cho là lúc nào cũng có thể trở về sao?” là người tâm cao khí ngạo, muốn cúi mặt về nhà, làm sao có thể làm được?

      “Chẳng lẽ cùng Vân Tú ở chung chỗ là rất tốt sao?” Thanh Nhạc khó chịu, hai mắt nhắm nghiền. đối với chuyện này cảm thấy vô cùng bất lực.

      biết Đổng Hoài Sướng bỏ qua tất cả, nhưng chẳng lẽ làm sai rồi sao? Hôn nhân của bọn họ cũng được người nhà của chúc phúc! có người nhà làm chỗ dựa, chẳng lẽ có sao?

      tại người nhà duy nhất của chính là Đổng Hoài Sướng, nhưng khi cho dù thế nào cũng muốn duy trì đoạn cảm tình này lại chỉ ở bên dội nước lạnh, thậm chí cùng bạn tốt của qua lại thân mật. rốt cuộc đặt ở nơi nào?

      ấy ít nhất có thể nghe kể khổ. Em cam lòng, vậy chúng ta có thể ly hôn! Em cho là quan tâm cuộc hôn nhân này à?” Đổng Hoài Sướng quan tâm đến .

      Suy nghĩ này trong lòng chỉ xuất qua lần, chỉ cần ly hôn, hai người bọn họ liền được tự do. Thanh Nhạc có thể trở về nhà, người nhà của chịu đón nhận , ít nhất cần phải cùng với khổ sở, càng cần đến cái gì mà đến phục vụ ờ quán Hồng Trà.

      Mà phản ứng của chẳng qua chỉ là trầm mặc…

      “Em ! Em muốn ly hôn chúng ta liền ly hôn!”

      Chỉ cần chịu nổi, có thể , muốn phải nhìn Thanh Nhạc theo mình chịu khổ. Coi như xác định giữa hai người có tồn tại tình hay , nhưng thể nhìn trước mặt, muốn nhìn gương mặt xinh đẹp của bị chuyện tình bi thảm hủy hoại, đánh mất nụ cười.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1.2
      Edit: Nhật Nguyệt Nhi

      Beta: Dực

      [​IMG]


      “Em ! Em muốn ly hôn, chúng ta liền ly hôn!”

      Đây là lần đầu tiên Đổng Hoài Sướng mở miệng với chuyện ly hôn, La Thanh Nhạc chỉ cảm thấy mình giống như bị ai đó tát cho cái.

      “Em nguyện ý tiếp tục cuộc sống thế này là bởi vì em thể rời bỏ , chẳng lẽ nhìn ra được sao?” run rẩy mở miệng. Đối mặt tình của mình, kiên cường làm cho người khác đành lòng.

      “Em thể rời bỏ ? Em cùng lắm cũng chỉ là muốn quấn người chịu buông, em nghĩ rằng như vậy có thể lấy được chút cảm giác an toàn. thực tế, thứ cảm giác em muốn có bất cứ kẻ nào cũng có thể cho em, em chỉ cần ly hôn với , sau đó đơn giản tìm người gả là được. Đầu năm nay có quá nhiều đàn ông coi trọng màng trinh đâu!”

      Đổng Hoài Sướng càn rỡ những câu khiến người khác đau lòng. Nhìn thấy cũng hít hơi tức giận, biết mình quá nặng, nhưng nếu như có cách nào khiến Thanh Nhạc rời , vậy cuộc sống tới đây của cũng chỉ có thể càng tệ hơn thôi. muốn tiếp tục thấy cuộc sống như thế này nữa!

      “Vân Tú có thể nghe chuyện, nghe kể khổ, em cũng vậy có thể mà! Em mới là vợ của , đáp ứng chăm sóc em tốt mà, em thậm chí cần người chăm sóc, chỉ cần quan tâm đến cảm nhận của em, thứ em muốn cũng nhiều…” Giọng của yếu ớt, ánh mắt tràn đầy vẻ cầu xin.

      Muốn cứ như vậy buông tha cho mối tình đầu đời này, sao có thể làm được?

      “Em nhất định để tâm như vậy sao? Em cho là em xinh đẹp liền đủ hấp dẫn người? Đàn ông muốn phải là những thứ này, phải là em điềm đạm đáng diễn trò là có thể lấy được tình cảm. Ít nhất em chiếm được tình cảm của , em cái gì cũng hiểu! Em căn bản biết gì về tâm của …”

      “Em làm sao lại biết? Nếu như em làm bộ như cái gì cũng biết, mới có thể tốt hơn chút sao? Chẳng lẽ muốn cả ngày em đều oán trách chúng ta nghèo đến nỗi ngay cả tiền điện nước cũng trả nổi, mới có thể vui vẻ chút sao? Em hiểu biết trong khoảng thời gian này chúng ta vẫn thể thích ứng, cho nên rất nhiều việc em đều có thể nhịn, chúng ta nhất định vượt qua mà! phải là với em ba mẹ của cũng là tay trắng dựng nghiệp sao? Chỉ cần chúng ta chịu cố gắng, về sau có thể thua kém họ…”

      “Em quá ngây thơ rồi!” Cuộc sống khó khăn sớm tiêu diệt ý chí của , hận loại cuộc sống thất bại này.

      biết mình có thể từ bỏ lòng tự trọng, hoặc là tìm công việc giao hàng cũng tốt, chỉ cần có thể nuôi sống lẫn nhau là đủ rồi. Thế nhưng loại cuộc sống thế này chịu được!

      Tiền lương ít ỏi kia thậm chí đủ cho mua bộ quần áo, chịu nổi. Ngay cả trở về nhà, thấy cái giường cũ rách, vách tường thấm nước, sàn nhà mục nát, hoài nghi mình có phải nằm mơ hay ?

      Cuộc sống như thế làm sao có thể chịu đựng được?

      Vậy mà thậm chí còn kéo Thanh Nhạc cùng nhau xuống nước, dùng lời mộng ảo khiến cho là mình có thể chịu khổ, kết quả cái gì cũng làm được.

      Đổng Hoài Sướng quả rất hận cuộc sống như thế!

      lại chỉ trích em, cho là em bị lời của hù dọa sao?” Thanh Nhạc chăm chú nhìn chồng của mình.

      chỉ , mà cũng tin tưởng Đổng Hoài Sướng mình. chỉ là bị cuộc sống làm cho có chút nổi giận mà thôi, mặc dù hơi khắt khe nhưng trong lòng của còn .

      muốn dọa em chạy phải ? cảm thấy em có cách nào cùng sống qua cuộc sống khổ sở này, phải ?”

      từng bước về phía , bất kể người có mang theo mùi rượu dọa người hay , bất kể mặt có tức giận hay , bất kể còn là người khi xưa mình muốn gả, chỉ muốn biết suy đoán của mình có chính xác hay .

      “Còn nữa… cho là chỉ cần dọa em chạy, chỉ cần do em rời trước, có thể có lý do bộ quần áo để trở lại nơi đó phải ?”

      nghĩ rằng điều suy đoán cuối cùng của mình là chính xác.

      Những ngày gần đây, mỗi câu Đổng Hoài Sướng với đều giống như hi vọng nghe xong liền thét lên chạy trốn, cơn giận của giống như muốn hù dọa mà tạo nên, bằng vì sao phải cố tình tìm lý do gây trách cứ ? phải là vẫn luôn rất thích tính cách của sao?

      “Em đừng nghĩ rằng mình quá quan trọng! Em phải là cái gì ràng buộc người , em căn bản cũng có năng lực nắm trong tay ý nghĩ của , em chỉ là muốn tìm lý do để cho mình tốt hơn chút, nhìn chồng mình cùng người khác ở chung chỗ, điều này làm cho em rất khó nhịn? Em tại sao chịu buông tha?”

      “Em muốn buông tha !”

      “Như vậy tùy em, quan tâm em nghĩ như thế nào” Đổng Hoài Sướng cầm áo khoác vừa cởi xuống lâu lên, lần nữa tới cửa.

      phải vừa mới trở về sao? lại đâu?” Mắt thấy lại muốn rời , Thanh Nhạc vượt lên ngăn trước mặt , hỏi.

      “Em có tư cách vặn hỏi !”

      “Hoài Sướng… cần dùng thái độ đó với em” dường như muốn cầu xin phải là em làm sai điều gì? để cho em cảm thấy là khổ sở… em muốn đến chỗ Vân Tú, biết tiếp tục như vậy xảy ra chuyện gì mà… Làm sao nhẫn tâm tổn thương em như vậy chứ?”

      chỉ muốn ra khỏi cửa, chính là tổn thương em sao? muốn đâu đó, đều phải chuyện của em. Nếu như em thoải mái, chúng ta ly hôn ! Em giả bộ đáng thương như vậy, chẳng lẽ lại phải ở nhà chăm sóc em sao? Em xong chưa? Nhìn xem cái gia đình này, phòng nát, đây là cái mà em gọi là nhà à? Đổi lại, nhà của Vân Tú so nơi này tốt hơn gấp trăm lần, tình nguyện ngủ nhờ ấy, cũng cần ở chỗ này!” hất tay ra, hung hăng .

      cố ý muốn thương tổn em? Hay là thích ấy?”

      so với Vân Tú kém hơn ở điểm nào ? Nếu như Đổng Hoài Sướng mọi thứ của ấy hơn , Vân Tú vẫn luôn phải là người để ý… hơn nữa ấy còn là bạn tốt của , tại sao biết điều này, vẫn còn muốn cùng Vân Tú có dính dáng ràng chứ?

      Trừ phi là cố ý làm tổn thương, nếu Thanh Nhạc nghĩ như thế nào cũng ra tại sao Đổng Hoài Sướng thích Vân Tú?

      “Bởi vì ấy giống em, bao giờ đem chuyện có hay đặt ở cửa miệng, loại tình này đối với ấy là quá mức rồi, theo ấy ở chung chỗ có áp lực, ấy thậm chí biết dùng để ép , bao giờ dùng lời dối lừa gạt mình!”

      tự tay dùng sức nắm tay Thanh Nhạc, chút thương hương tiếc ngọc.

      “Phải để thêm những lời đau lòng, em mới chịu tin tưởng tình của em chỉ là chuyện đáng cười sao? Em cứ muốn khăng khăng chịu như vậy sao? Trừ lừa gạt bản thân mình cùng mọi người, còn muốn cũng tin tưởng tình chân thành chiến thắng sao? Em tỉnh lại ! Những điều này chỉ có thể lừa gạt chính em, chớ hy vọng xa vời cũng cùng em diễn nốt đoạn kịch này!”

      xong lời muốn , đẩy sang bên cạnh, kéo cửa ra, cũng quay đầu lại ra ngoài, chỉ để lại Thanh Nhạc ngã ngồi mặt đất, lâu có cách nào phục hồi lại tinh thần.

      Lúc đầu Thanh Nhạc cũng ngờ đến Đổng Hoài Sướng cùng Vân Tú có quan hệ. Khi muốn kết nối mối quan hệ này, còn có rất nhiều bạn tốt chúc phúc cho , cho dù tất cả mọi người hâm mộ người bạn trai đẹp trai lại mê người, nhưng lúc mọi người phát , Thanh Nhạc nghiêm túc muốn gả cho người này đều lộ ra vẻ mặt xem thường.

      Đổng Hoài Sướng tính khí tốt, nhìn thấy người mình thích sắc mặt càng tốt. giao tiếp khéo, lại càng biết nịnh nọt người ta, cho là ở giữa hắc bạch có giải đất màu xám tro…

      Loại đàn ông này tuyệt đối mang theo mười phần nguy hiểm, mà khi người đàn ông cứng rắn như vậy gặp được người nhu mĩ như Thanh Nhạc, mọi người cũng nhận ra tên kia thể chăm sóc cho Thanh Nhạc.

      “Gả cho ? Em điên rồi sao? Người nhà thể nào tiếp nhận ! Nếu như xuất thân từ gia đình giàu có, em có nghĩ tới loại người như vậy có thể lo cho em hay ? làm ra tiền, muốn tay trắng lập nghiệp, có thể sao? Em bị ma nhập rồi à?” Tất cả mọi người đều khuyên như vậy.

      “Là !” La Thanh Nhạc cười ngọt ngào .

      Trong mắt thấy được cái khác, tất cả khuyết điểm của Đổng Hoài Sướng đều được coi là ưu điểm. Cho dù có tỳ vết nào, ở trong mắt tất cả đều là hoàn mỹ.

      đối đãi được chút lời ngon tiếng ngọt, nhưng chỉ cần ở bên cạnh lòng của mỗi ngày đều cảm thấy ngọt ngào.

      La Thanh Nhạc cũng hiểu mình rốt cuộc là có phải gặp ma , đàn ông như vậy rốt cuộc có cái gì tốt? Ngoại trừ lớn lên đẹp trai chút ra, có tiền, đối với tương lai chút kế hoạch cũng có. Người đàn ông này rốt cuộc có thể cho hạnh phúc gì?

      hỏi lại mình nhiều lần, sau lại chỉ cho mình đáp án duy nhất… Bất kể có thể cho hạnh phúc gì, chỉ biết có thể cùng Đổng Hoài Sướng ở chung chỗ, cũng cảm giác mình hạnh phúc rồi!

      Chỉ cần nhìn khuôn mặt phách lối kia, còn có nụ cười của , mỗi động tác của Đổng Hoài Sướng đều hấp dẫn ánh mắt . cảm thấy như vậy chính là , ít nhất cảm thấy tình cũng tồn tại, cho dù loại ý nghĩ này là cực kỳ hoang đường lại thiết thực, nhưng đều có biện pháp bỏ .

      Khi Đổng Hoài Sướng cho biết muốn cùng kết hôn, cũng mỉm cười gật đầu, có bất kỳ quá trình cầu hôn nào, đây chỉ là quyết định của , mà lại đồng ý vô điều kiện.

      tại, tất cả đều cho biết… sai lầm rồi!

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1.3
      Edit: Nhật Nguyệt Nhi

      Beta: Dực

      [​IMG]


      tại, tất cả đều cho biết… sai lầm rồi!

      Mà Thanh Nhạc vẫn nghĩ rằng vẫn chưa tới cực hạn của mình, trừ phi nhìn thấy bằng mắt, nếu thà tin tưởng Đổng Hoài Sướng chẳng qua là cần người vợ nghe thổ lộ tâm , mà Vân Tú là người nguyện ý nghe chuyện.

      Vân Tú mở cửa, nhìn thấy Thanh Nhạc, khuôn mặt trắng bệch. Dù chưa có chuyện gì xảy ra ấy cũng bị dọa đến kinh hãi, nhưng bây giờ chỉ muốn trước giải thích cho mình “Mình… Mình phải cố ý…”

      cần mở đầu, Thanh Nhạc thẳng ra lời trong lòng “Vân Tú, cậu biết ấy là chồng của mình, tại sao cậu có thể làm điều đó với mình như vậy?”

      “Thanh Nhạc, là chính ta tới tìm mình. Mình… Mình cũng nghĩ tới biến thành như vậy. ta ta cần người lắng nghe, mình chỉ muốn… dành chút thời gian cho ta, ai biết kế tiếp biến thành như vậy…” mặt Vân Tú lúng túng.

      Cũng có lúc ta từng nghĩ tới đoạt lấy Đổng Hoài Sướng váo tay mình, nhưng dù sao Thanh Nhạc mới là người vợ chân chính của Đổng Hoài Sướng. Đối mặt với bạn tốt tới cửa chào hỏi như vậy, ta rất khó đem quan hệ của mình cùng Đổng Hoài Sướng phủi sạch . Hoặc giả ta cũng muốn nghiêm túc chuyện, dù sao có thể có quan hệ với người đàn ông như vậy, đối với loại hư vinh…

      ta chưa từng nghĩ tới người như Đổng Hoài Sướng chịu chuyện với mình, cho dù ta cảm giác được phải là thích mình, nhưng điều này cũng có thể cải thiện.

      Ít nhất ta còn có cơ hội. ta cho tới bây giờ chưa từng được người ta chú ý, giống Thanh Nhạc xinh đẹp, lại dễ dàng làm người khác để ý.

      Trong mắt mọi người vĩnh viễn đều chỉ nhìn thấy Thanh Nhạc, vất vả có Đổng Hoài Sướng phát ra tồn tại của ta, đương nhiên ta cũng muốn đem hết toàn lực tới hấp dẫn chú ý của . Cố gắng đạt thành tất cả mong muốn của cho dù bây giờ năng lực của ta là gì nhưng ta nguyện ý vì .

      La Thanh Nhạc có thể vì chịu khổ, ta dĩ nhiên cũng có thể! Huống chi tình trạng tại của Thanh Nhạc cùng Đổng Hoài Sướng cũng được tốt, Thanh Nhạc ngay cả điều cơ bản nhất là ăn mặc ngủ nghỉ cũng làm nổi cho , nhưng ta và ấy giống nhau. ta có công ăn việc làm, thậm chí có thu nhập tương đối cao, so với Thanh Nhạc chưa từng có kinh nghiệm công việc ta coi như thắng phần.

      Khi ta nghĩ rằng Đổng Hoài Sướng cho rằng Thanh Nhạc luôn ỷ lại mình làm được chuyện, Vân Tú liền cho là mình có cơ hội khiến người đàn ông này thích mình hơn so với Thanh Nhạc.

      ta cũng cần tự trách, càng cần áy náy, bởi vì Đổng Hoài Sướng vốn phải là người chung tình. luôn liếc mắt đưa tình với những người phụ nữ xung quanh, lời luôn mang theo ý tán tỉnh, coi như phải cùng ta Đổng Hoài Sướng cũng có thể ở cùng với người phụ nữ khác.

      Thanh Nhạc vốn có độc chiếm được , trừ việc có thể làm vợ của danh nghĩa, Thanh Nhạc vĩnh viễn cũng có cách nào khiến người đàn ông này dừng bước. như vậy… tại sao thể bắt lấy cơ hội này đây?

      “Vân Tú, cậu biết mình ấy… cậu biết rất ràng…”

      “Thanh Nhạc, chuyện này mình biết, nhưng mình cũng có cách nào kiềm chế lại bản thân! Mình thừa nhận mình có trách nhiệm trong chuyện này, nhưng cậu quản được ta cũng là . Chẳng lẽ cậu nghĩ mình để ý tới ta, ta ở lại bên cạnh cậu sao? Suy nghĩ của cậu như vậy phải là quá ngây thơ rồi chứ? thế giới này ngoại trừ mình ra, vẫn còn có những phụ nữ khác, ta… chỉ là tại ta ưa thích mình nhiều hơn chút thôi. Mình cũng phải là vừa bắt đầu tiếp nhận ta, mình cũng khuyên ta quan tâm tới cậu, nhưng… chuyện tình cảm cũng thể miễn cưỡng”

      Vân tú cũng quá ngây thơ, hiển nhiên hai người bọn họ từng về chuyện của , mới có thể dùng từ như vậy để hình dung .

      Thanh Nhạc đứng đó nhìn bạn tốt của mình. Vân Tú thay đổi kiểu tóc từ khi nào vậy? Vân Tú bắt đầu mặc váy từ bao giờ ? ta từ trước đến nay chưa từng mặc váy, luôn để tóc ngắn, bây giờ ta thậm chí bắt đầu thử nuôi tóc dài rồi…

      Thanh Nhạc nhìn ra được người Vân Tú xuất những thay đổi, thậm chí còn thấy có điểm giống mình. ta ăn mặc so với dường như khác nhau, mà những thay đổi đó là vì Đổng Hoài Sướng sao?

      Vân Tú phải muốn thay thế chứ?

      “Ý của cậu là… Cậu tình nguyện từ bỏ tình bạn của chúng ta cũng chịu buông tha ấy sao?” Thanh Nhạc đau khổ hỏi.

      “Thanh Nhạc, cậu thể mình như thế, đây phải là quyết định mình mong muốn! Mình cho cậu biết trước, nếu như mình hôm nay tồn tại, chẳng lẽ Đổng Hoài Sướng cậu đời sao? Chẳng lẽ đem trách nhiệm đổ lên đầu mình, cậu mới thấy tốt hơn chút à?”

      Vân Tú chưa bao giờ cho là mình có gan như vậy. Trước đây ta quan niệm rằng người thứ ba phải là kẻ hèn mọn, hôm nay xảy ra với người mình, ta căn bản còn nghĩ như thế nữa. Thanh Nhạc có thể dũng cảm , ta cũng có thể!

      “Huống chi là Đổng Hoài Sướng tự tới tìm mình! Cậu nên tự tìm ta mà chứ phải tới tước mặt mình khởi binh vấn tội… Mình biết cậu hiểu rất ta vốn dĩ nghe cậu chuyện cho nên mới phải lấy tới tình bạn của chúng ta mà đe dọa mình, muốn lấy đạo đức khuyên mình rời khỏi ta. Cậu là ngây thơ tới cực điểm!”

      Thanh Nhạc nghĩ tới bạn tốt của mình những lời như vậy. Vân Tú lúc đầu chính xác là có chút ngượng ngùng, nhưng chuyện tới năm phút con người của ta liền lộ ra.

      Khi lần đầu tiên phát Vân Tú lén lút cùng Đổng Hoài Sướng Vân Tú còn cho biết Hoài Sướng cần phải có người cùng chuyện chút, còn với rất nhiều về đạo lý sống chung giữa vợ chồng, muốn quan tâm nhiều hơn tới Hoài Sướng, muốn bỏ nhiều tâm tư hơn với

      Lúc ấy còn cảm thấy Vân Tú là người tốt, tại sao bây giờ lại biến thành như vậy? Tất cả đều thay đổi, Liên Vân tú cũng thay đổi rồi!

      “Cậu cho rằng toàn thế giới cũng chỉ có mình cậu chịu vì Đổng Hoài Sướng mà nhẫn nhịn sao? Mình cũng có thể! Nhẫn nhịn chuyện như vậy ai biết làm? Điều kiện của ta tốt bao nhiêu chính cậu chẳng lẽ nhìn ra được sao? Cậu thích, người khác cũng thích. Mình thích ta, mình nghĩ mình cũng cần thiết phải dám thừa nhận, nhưng là cậu phải thông cảm cho mình, cậu nên hiểu là ta tới trêu chọc mình”

      “Nhưng cậu hoan nghênh ấy tới trêu chọc phải sao?” Thanh Nhạc cảm giác lòng của mình lạnh “Cậu đem trách nhiệm đổ đầu mình liền cho rằng có thể hào phóng cùng chồng của người khác qua lại sao? Cậu cảm thấy như vậy có lỗi với mình sao? ấy là người có gia đình, chẳng lẽ cậu thể đợi hôn nhân của chúng tớ két thúc rồi hãy bắt đầu được sao?”

      “Thanh Nhạc, cậu và ta sớm kết thúc. Mình thể nào đợi đến khi cậu tự nhận , bởi vì cậu căn bản chịu đối mặt thực tế! Mình theo Hoài Sướng cũng rất ràng, cậu chỉ là thích đem tình nguyện của mình tới mỗi người, mà trừ phi chính cậu muốn, nếu hai người bọn mình vĩnh viễn đợi được cậu cam tâm buông tay”

      Trái tim La Thanh Nhạc lạnh buốt, cái lạnh lẽo này dần lan ra toàn thân, hề nhìn ta thêm chút, chẳng qua là lẩm bẩm : “Nếu như nghĩ như vậy có thể khiến cho cậu tốt hơn chút, vậy cứ như thế thôi…”

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 2.1
      Edit: Nhật Nguyệt Nhi

      Beta: Dực

      [​IMG]


      Trước mắt tối đen, hốt hoảng với tay, giống như người mù ngừng quờ quạng về phía trước. Thăm dò lúc lâu, bị kinh hãi, khí lúc này khẩn trương, thậm chí cũng có thể nghe thấy tiếng tim mình đập, thình thịch thình thịch…

      rất sợ, chỉ hy vọng lúc này có thể rời khỏi đây, tới bất kỳ nơi nào cũng được!

      Rốt cuộc ở trong vùng tối đen, tìm được cánh cửa, khe cửa chỉ lộ ra chút ánh sáng ở dưới.Trực giác lại cho biết được mở ra, nhưng chỉ muốn rời nơi này, đến nơi có ánh sáng kia…

      Cuối cùng vẫn mở cửa, bên kia cánh cửa là nơi tràn ngập ánh sáng, nhưng lại ra hình ảnh sợ nhất… Vân Tú cùng chồng của cùng nằm chiếc giường lớn.

      Đổng Hoài Sướng giải thích gì, thậm chí câu xin lỗi, chỉ nằm đó nhìn , bộ dạng khiêu khích, mà tất cả những gì tai có thể nghe đều là lời xin lỗi của Vân Tú. Lời của ta giống như chứng minh với La Thanh Nhạc đây chính là mong muốn nhất.

      Sau đó nghe thấy tiếng người chạy trốn, người đó lại chính là mình, từng tiếng bước chân lẩn vào trong bóng tối, cho đến khi thể tỉnh lại nữa mới thôi.

      La Thanh Nhạc ngồi ở giường, rèm cửa sổ bên ngoài vẫn chưa có tiasang nào chiếu xuyên qua, trời còn chưa sáng…

      Đứng lên mặc bộ áo khoác, rót cho mình ly sữa bò, con chó của miệng ngậm món đồ chơi nghe tiếng bước chân của chủ nhân, cũng rời ổ tới bên cạnh .

      ngồi xuống sàn, cầm món đồ chơi vừa chơi đùa với chó con, vừa chuyện với nó.

      “Em cũng dậy rồi hả? Sớm như vậy, vậy trời sáng em muốn làm gì? Em lại cần làm, có thể ngủ ở nhà đến no bụng, hạnh phúc…”

      Sang Mỹ học xong, Thanh Nhạc liền nuôi chó. Sau khi nuôi, phát cùng chó con làm bạn so với đàn ông cảm thấy ấm áp hơn nhiều, bất kể về trễ như thế nào, Phật Liệt Khắc luôn ngoan ngoãn đón , cho chào đón khi về đến nhà. Suốt hai mươi tư tiếng đều có thể yên lặng lắng nghe tất cả những trách móc, phiền não của , cho tới bây giờ cũng oán trách làm đồ ăn ngon, thậm chí ngại mua đồ xấu xí, hoặc là thời gian làm bạn với mình quá ít.

      Phật Liệt Khắc thậm chí mang phiền toái đến cho . Phật Liệt Khắc mãi là người bạn biết chừng mực, luôn mang theo ý cười khi nhìn chủ nhân, dịu dàng tựa đầu đặt đùi , vùi bên cạnh La Thanh Nhạc giống như cho biết, vĩnh viễn đơn.

      “Nếu như có em, chị biết phải làm gì bây giờ?” La Thanh Nhạc nhàng vuốt vuốt lưng chó , cách nào nhớ được từ bao giờ mình lại biến thành như vậy, chỉ duy nhất chú chó này mới khiến tin tưởng mà thôi.

      Người nếu bớt ngây thơ lãng mạn chút, thế giới này thoạt nhìn dường như cũng là nhiều màu sắc rực rỡ, dũng cảm tin tưởng người khác cũng đồng nghĩa với đem chính mình đặt vào thế giới tối tăm.

      Người đó ở thánh đường chăm sóc , cả đời, cuối cùng chẳng những nuốt lời, hơn nữa lựa chọn bạn tốt của làm công cụ phản bội. La Thanh Nhạc chỉ có cảm giác mình giống như là bị người đâm dao, mà con dao kia cắm chặt vào cơ thể sâu, xuyên qua trái tim , ngoài mặt vết thương giống như là liền lại, nhưng mỗi cử động, con dao kia lại chạm vào như nhắc nhở về vết thương kia.

      Nó khiến thể lột xác biến mình thành người như bây giờ, nếu như ngay cả dùng lời để bảo vệ mình cũng làm được, làm thế nào để tiếp tục sống đây? có thể vì tình chịu được hết thảy, chuyện chịu nổi đều có thể nhẫn nhịn, nhưng lại ngay cả lừa gạt cũng muốn.

      Có lẽ phải là !

      , cho nên ngay cả câu níu giữ cũng chịu . thà nằm gra giường lòe loẹt của Vân Tú, cái bộ dáng nhất định cùng với người phụ nữ của mình ở chỗ, cũng chịu tỏ ra chút lưu luyến đối với .

      Bên cạnh, chó con gâu gâu gọi , giống như phát cảm xúc của chủ nhân xấu , khẽ liếm tay La Thanh Nhạc.

      “Phật Liệt Khắc, thế giới này chỉ có em là tốt nhất với chị” La Thanh Nhạc mỉm cười với chó con, lại nghe thấy giọng mình là nghẹn ngào .

      cho là mình có thể từ việc này mà sống lại, nhưng giữa đêm khuya, gian an tĩnh, vẫn luôn luôn nghe thấy trái tim mình khóc.

      Ban đầu làm thế nào mà lại người đàn ông kia? tại trong trí nhớ của chút cũng có. Có phải là con người sau khi bị tổn thương, luôn chỉ nhớ đến chuyện tệ nhất ?

      La Thanh Nhạc cũng từng thử nhắc nhở chính mình, lúc theo đuổi mình cũng từng làm chút chuyện lãng mạn, nhưng bây giờ mỗi lần nghĩ đến, dường như còn nhớ .

      có lúc cũng muốn tin vào số mệnh, nhưng tránh được vẫn muốn chống lại an bài của ông trời, hoặc đời này nhất định phải thua trong tay Đổng Hoài Sướng!

      Vừa mới bước ra phòng họp, La Thanh Nhạc vẫn còn cùng chủ quản thảo luận giải quyết vấn đề giao hàng. Hãng bên Malaysia tuần trước xảy ra hỏa hoạn, cho nên gần đây phải tìm nơi khác cung cấp.

      thực tế chuyện này phải quá lớn, vẫn có hãng khác có thể nhận giải quyết, chẳng qua là kéo theo đống nguyên vật liệu, tốc độ liên lạc chậm khiến muốn tìm người làm vật hi sinh, cần phải có người bị đuổi việc, những người khác mới có thể nghiêm túc chút. qua mấy trăm lần rồi, hiệu suất công việc cũng thấy chuyển biến tốt, ngồi hưởng lương cao nhưng làm việc lại có hiệu quả tốt, đây là cái thể thống gì vậy?

      La Thanh nhạc mặt lạnh như tảng băng trong địa ngực, vừa thấy tới, tất cả mọi người cúi đầu, chỉ sợ phải hứng chịu lửa giận của , bị cháy sạch thương tích khắp người. Ở trong công ty, quả khác gì ác ma.

      thư ký đáng thương chạy theo phía sau, tay cầm cuốn sổ hỏi từng câu

      “Phó tổng giám đốc, ông Chu gọi điện thoại từ Hong Kong, hỏi chị chủ nhật này có thể đến Hong Kong ?”

      Robert mỗi tuần đều gọi điện thoại hỏi câu này. Từ hai tháng trước gặp nhau ở cuộc họp, Robert liền quyết định muốn theo đuổi La Thanh Nhạc, mỗi tuần đều gọi điện mời qua cùng uống rượu.

      với ta, tôi !” La Thanh Nhạc đáp lời.

      cũng phải là hoa si, làm sao có thể? Robert là chủ tịch công ty bất động sản lớn nhất châu Á, nhưng như vậy sao? La Thanh Nhạc ngày nào đó tức giận có thể giết chết !

      Có tiền mà biết dùng? Đàn ông có chí khí đều là thứ bỏ !

      “Tổng giám đốc hẹn chị thứ bảy cùng uống trà chiều…”

      La Thanh Nhạc quay đầu trợn mắt nhìn Hoàng Quốc Hùng cái. Tổng giám đốc ở trước mặt giống như kẻ lang thang, đây cũng là chuyện có cách nào khác, ai bảo ta lục căn (1) sạch, kết hôn còn trăng hoa!



      (1) Khi tứ chi được hình thành “lục căn” cũng theo đó mà phát triển. “Lục căn” bao gồm:

      1. Nhãn: Mắt, dùng để nhìn.

      2. Nhĩ: Tai, dùng để nghe.

      3. Tỷ: Mũi, dùng để ngửi.

      4. Thiệt: Lưỡi, dùng để nếm.

      5. Thân: Da, dùng để nhận biết cảm giác

      6. Ý: Tư tưởng, dùng để phân biệt



      Phu nhân tổng giám đốc cũng chính là vị chủ tịch cả ngày chỉ muốn thăm dò tin tức người đến bên cạnh ta. Đạo đức cá nhân có thiếu sót hay quan trọng, ngay cả xử lý công việc cũng có hiệu quả cao trong công ty từ xuống dưới ai mà biết chủ tịch là ai. Hoàng Quốc Hùng chẳng qua cũng chỉ là con cọp giấy, chỉ có La Thanh Nhạc mới có khả năng quản lý.

      Share this:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :