1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kích tình, ông xã muốn thăng chức - Diệp Thanh Hoan

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Kích tình, ông xã muốn thăng chức
      Tác giả: Diệp Thanh Hoan
      Độ dài: 82 chương

      Coverter: Ngocquynh520

      Editors: Tử Tranh, Trà sữa trà xanh, Thố Lạt, Hangbaobinh, tu tai

      Thể loại: sủng, sạch, HE

      Lịch post: 1 tuần/5 chương


      [​IMG]



      Đây là chính văn bình dị trong sáng, đề phòng kẻ đê tiện lén lút gây khó khăn!

      ...

      cầm chocolate và tấm thiệp trong tay đưa cho đàn : "Đây là tâm ý của bạn Giai Giai, xin nhận lấy."

      nhíu mày, ánh mắt đảo qua vẻ mặt xinh đẹp đơn thuần của , chỉ cầm lấy tấm thiệp, mở ra trước mặt : "Có phải đọc trước mặt tôi mới có thêm thành ý ?"

      Ánh mắt chớp , giọng đọc các chữ: "Em thích , có thể kết giao với em ?"

      Trong ánh mắt lên tia giảo hoạt và ái muội, "Nếu đây là lời thổ lộ của em với tôi, tôi đương nhiên đồng ý. Nếu là tâm ý của người khác..."

      Cánh tay dài duỗi ra, ôm vào trong lòng, "Như vậy, liền thay tôi chuyển cho ta nụ hôn bày tỏ lời xin lỗi."

      Dứt lời, môi mỏng của chuẩn xác lầm chỗ dán vào đôi môi đỏ mọng của , tinh tế nhấm nháp, đoạt lấy...

      Đoạn đặc sắc thứ nhất:

      Những việc thảm bại nhất của Lâm Tĩnh Hảo là khi thay bạn thân thổ lộ, bị nam sinh khác ngoài bạn trai đoạt nụ hôn đầu.

      Mà quà sinh nhật là giấy chứng nhận kết hôn thuộc về , lại thành thiệp cưới của bạn trai và bạn tốt.

      "Giai Giai, gả cho được ?" Bạn trai cầu hôn, nhưng dâu phải .

      "Em đồng ý!" Dưới nhiều người, bạn tốt đặt bàn tay trắng mềm vào lòng bàn tay của bạn trai.

      Nhìn mười ngón tay của hai người đan xen nhau, đau đớn tiếc nuối muốn nứt ra, hạnh phúc vốn thuộc về mình, nhờ người khác làm hộ.

      Đoạn đặc sắc thứ hai:

      Năm năm sau, vì cự tuyệt người ta ái mộ, lại hôn môi lần nữa.

      Biết bị bạn trai phản bội, tỉ mỉ bày ra kế hoạch theo đuổi vợ.

      "Chúng ta hôn cũng hôn rồi, ôm cũng ôm rồi, ngủ cũng chưa ngủ chung nữa." lộ vẻ mặt bi thương, bộ dáng vô tội điềm đạm đáng , "Lần đầu tiên của đều cho em, em phải chịu trách nhiệm."

      "... Tôi... "

      " làm tình nhân bí mật, bà xã, muốn phù chính (*)!"

      (*)Thời xưa từ thiếp cho lên thê gọi là phù chính. Giống như nâng lên cho thành người "chính" vậy. Ở đây, từ phù chính có thể hiểu là nam chính muốn làm tình nhân bí mật nữa mà muốn làm chồng quang minh chính đại.

      Đoạn đặc sắc thứ ba:

      "Nghe mối tình đầu kia của em, hôm nay tới dây dưa, làm cánh tay em bị thương?" Lông mày của sít chặt, trong mắt là mảnh lo lắng.

      "Vết thương mà thôi." Đáy mắt trong suốt của phản chiếu con ngươi đen sáng rực của .

      Nhìn cánh tay của , gật gật đầu, lại bắt đầu thay cởi cúc áo.

      "Ban ngày ban mặt, làm cái gì vậy?" vội vàng bắt được bàn tay lộn xộn của .

      "Kiểm tra hết ngoại thương, bây giờ nên kiểm tra nội thương." tay đẩy ngã xuống giường, nở nụ cười yếu ớt, tia giảo hoạt quen thuộc lên trong đôi mắt đen sâu.

      "Nội thương? Kiểm tra như thế nào?" trợn mắt nhìn , ham muốn của lại xuất .

      "Chúng ta thực chiến lần, nếu như em có thể xuống giường, chứng minh rằng em có việc gì, nếu như em xuống giường được, phải tĩnh dưỡng cho tốt rồi." Ngọn lửa đốt người lại bắt đầu thiêu đốt , dày đặc đến muốn đốt cháy .

      "... Đồ lưu manh!"

      *

      Chú thích: Văn mới, khí mới, mọi người nhanh nhanh vây xem, góp nhặt, bao dưỡng, liền có thịt ăn...

      Bản văn từ trường học đến lúc nhận chức, từ tuổi trẻ đến hôn nhân, từ thầm mến đến điên cuồng sủng, có nhiệt huyết, có tình cảm mãnh liệt, có triền miên, có nhiều thịt, hành trình của bé quàng khăn đỏ ngoài mềm trong cứng và con sói lớn phúc hắc giảo hoạt.

      Tuổi trẻ chỉ có lần, có cách nào lấy lại, mỗi nữ sinh đều là công chúa, luôn được hoàng tử yên lặng chờ đợi ở phía sau cho hạnh phúc. Hôn nhân, tuổi trẻ nhiệt huyết của người đâu? Muốn trở về rung động thời trẻ qua, tuyệt đối thể bỏ qua.
      AELITA, Kimiko, ly sắc2 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 1: Thay thế bạn tốt tỏ tình với

      Editor: Tranh

      Hải Thành là tòa thành thị nằm ở phía Nam ven biển, nhất là kinh tế phát đạt, là trường cao đẳng nhất cả nước, trong những trường đại học tự nhiên của Hải Thành rất được các quan lớn ưu ái. Hàng loạt những chiếc xe xa xỉ dừng trước cửa trường đại học vào ngày khai giảng hàng năm là có thể thấy được trường học này được đón chào bao nhiêu.

      Tiếng chuông hết tiết vừa vang lên. các học trò như thủy triều tuôn ra từ trong phòng học, sân trường yên ắng bỗng chốc thay thế bởi tiếng người ồn ào, phi thường náo nhiệt.

      Lâm Tĩnh Hảo ra khỏi phòng học liền xé nát mấy lá thư tình trong tay ném vào thùng rác. Mỗi lần có giờ học chung như vậy, nam sinh khác dùng loại phương pháp cũ theo đuổi .

      Dung nhan của thuộc loại mềm mại kiều, mặt mày như vẽ, hơn nữa đôi con ngươi trong suốt như là tấm thủy tinh thông suốt nhất thế gian, nhìn vào hai mắt của làm cho tâm tình người khác bình tĩnh, thỉnh thoảng nụ cười yếu ớt, thuần khiết như mộng, như thơ, đôi môi đài mềm mại mỏng manh, như là quả đào tươi mới ngon miệng, làm cho người ta muốn thưởng thức vẻ đẹp ngọt ngào của , tóc đen bóng dài đến eo như tơ lụa, nổi bật lên da thịt trắng nõn trong sáng, vô cùng mịn màng, giống như là người con trong mộng của các nam sinh, xinh đẹp tinh tế, khiến người khác thương tiếc đành lòng khinh bạc, vẻ đẹp dính khỏi lửa của nhân gian.

      Sau khi vừa hai bước điện thoại vang lên: "Minh Tông, có chuyện gì sao?"

      "Tĩnh Hảo, nhớ em rồi." Cao Minh Tông ở đầu dây bên kia điện thoại trực tiếp đơn giản, lời chân thành làm cho Lâm Tĩnh Hảo ấm áp, hai má đỏ lên, biểu tình hơi ra ngượng ngùng của thiếu nữ, "... Sao vậy?"

      Cao Minh Tông và Lâm Tĩnh Hảo là bạn học trung học, sau khi hai người ăn mừng thi đậu trường cao đẳng, bọn họ đều uống chút bia, hát bài của Hoàng Gia Câu 《 thích em 》, ánh mắt vẫn gắt gao nhìn chằm chằm , tìm chỗ chạy trốn. Sau khi hát xong liền điên cuồng tìm , nắm tay nhàng thông báo, Tĩnh Hảo, thích em, làm bạn nha?

      Con ngươi sáng ngời của nhìn chằm chằm vào mắt hồi lâu, cảm giác được lòng bàn tay khẩn trương đến nỗi đổ mồ hôi, mới nhàng gật đầu cái, được. vô cùng vui sướng ôm vào lòng, Tĩnh Hảo, đối xử tốt với em.

      Bởi vậy bọn họ xác lập mối quan hệ người , cũng cùng trường đại học, nhưng phải cùng học viện, bây giờ bọn họ là thứ hai, cũng quen nhau hai năm rồi. Trừ bỏ lúc nghỉ đông và nghỉ hè về nhà thăm cha mẹ và thời gian học tập, thời gian bọn họ ở cùng nhau cũng nhiều.

      "Chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm, thuận tiện cùng em xem phim." ta cười yếu ớt, nhớ lần trước muốn xem phim, hôm nay vừa lúc rảnh buổi chiều.

      "Được." gật đầu, sau đó vén tóc rơi xuống sườn mặt ra sau tai, lộ ra vành tai xinh xắn, "Vậy lát nữa gặp."

      "Ừ." Lâm Tĩnh Hảo hời hợt cười, như tuyết lê trong sáng tao nhã nở rộ cành.

      Sau khi và bạn trai kết thúc cuộc trò chuyện, lại nâng mắt nhìn đến bạn tốt cùng ký túc xá Thẩm Giai Liên ôm sách vở, tâm tình có ủ rũ đường trường học. Bước chân nhanh nhẹn, đuổi theo ta, vỗ vai ta cái, làm cho ta hoảng sợ, dứt khoát vỗ ngực định thần: "Tĩnh nhi, được dọa người như vậy."

      "Giai Giai, tớ nào có dọa cậu, là tại cậu thất thần." Lâm Tĩnh Hảo có chút ủy khuất giải thích, "Cậu xem mấy ngày nay cậu có tâm , bộ dáng mất hồn mất vía, hẳn phải là bệnh tương tư ?"

      Thẩm Giai Liên nghe vậy, đôi mắt liền ảm đạm xuống, nhưng yên lặng nhìn Lâm Tĩnh Hảo hồi, mới hâm mộ : "Kỳ tớ cũng nên giống như cậu kết giao với người bạn trai để bỏ phí cuộc sống đại học buồn tẻ này. Để cho ta cùng tớ ăn cơm, học tập, dạo phố, xem phim, chơi quần vợt... Như vậy mới cần mỗi ngày đều vùi đầu vào sách vở, mới lãng phí tuổi trẻ."

      Lâm Tĩnh Hảo và sóng vai đường trường học, đề nghị: "Vậy là tốt rồi, được thảo luận chút chuyện tình , lãng phí tuổi thanh xuân."

      "Bản nương muốn tìm bạn trai nhất định là học tập tốt lại đẹp trai, vận động tốt lại cơ trí, là bạch mã hoàng tử trong lòng của rất nhiều , tớ muốn làm cho họ đều hâm mộ lẫn ghen tị với tớ." tới đây, tựa hồ như trước mặt Thẩm Giai Liên xuất nam sinh ưu tú như vậy, mâu quang cũng theo đó lên loại nhu hòa cùng tơ vương, bên môi cũng giơ lên chút ý cười của thiếu nữ đáng .

      Thẩm Giai Liên là vô cùng xinh đẹp ngọt ngào, lông mày cong cong, đôi mắt hạnh nhân, lông mi đài hơi rung động, làn da trắng nõn tỳ vết có chút hồng hồng, đôi môi mềm mại như cánh hoa hồng tươi mới ướt át. Tóc mái ngay ngắn, tóc dài tự nhiên xõa ngang vai, đuôi tóc uốn lượn vào phía trong rất đẹp, tăng thêm vẻ
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 2: cách nào kháng cự vẻ đẹp của

      Editor: Trà sữa trà xanh

      Lâm Tĩnh Hảo nghe như vậy, tâm tình khẩn trương rốt cuộc tỉnh táo lại, chỉ cần lập tức cự tuyệt , như vậy vẫn có hi vọng. cố gắng hơn!

      Đôi mắt màu đen như chì của Cố Hạo Thần u ám thâm thúy, sáng bóng lưu chuyển mê người, môi mỏng đẹp mắt nâng lên nụ cười say lòng người, mang theo ánh sáng vô cùng ấm áp, dung nhập vào trong lòng của .

      cười như thế rất rung động lòng người, làm cho Lâm Tĩnh Hảo cảm giác được khó thở. ràng là ra vấn đề khó khăn cho , muốn cho biết khó mà lui. Nếu như cự tuyệt đọc nội dung thẻ, như vậy lấy lý do có thành ý mà cự tuyệt Thẩm Giai Liên. Nếu như đọc, như vậy cũng có khả năng cự tuyệt, đến lúc đó phải mình bị giễu cợt.

      Lâm Tĩnh Hảo khẽ rũ hàng lông mi dày đặc, giống như là hai cánh bươm buớm mỏng, nhàng rung động. Ánh mắt của rơi vào thẻ trong tay , cắn môi, tiến lùi đều khó. Nhưng vì hạnh phúc của bạn tốt, phải dũng cảm tiến tới!

      Ngón tay của cũng đẹp mắt đáng chết, giống như kiệt tác mà Thượng Đế tỉ mỉ tạo nên, thon dài như ngọc, băng cơ ngọc cốt. đẹp mê người, nhưng lại hận người đàn ông làm khó này.

      "Thế nào? muốn, hay là có dũng khí , muốn rút lui rồi hả?" khẽ cười như cũ, giọng êm dịu gợn sóng, ngón trỏ cùng ngón giữa bên tay phải của kẹp tấm thẻ mỏng.

      Đối với , là mảnh giấy mỏng, đối với , lại như cự thạch nặng ngàn cân.

      "Dĩ nhiên có!" bỗng chốc nâng lên hàng lông mi dày đậm, ánh mắt yên lặng nhìn khóe môi cong cong, trong mắt là ánh sáng kiên định, ngấc đầu ưỡn ngực, " phải bảo đảm tôi đọc xong đáp ứng hẹn hò với Giai Giai."

      "Là điều kiện với tôi sao?" Đầu lông mày của Cố Hạo Thần khẽ nhíu, thu thẻ trong tay về, hai bước liền tới bên cạnh thùng rác, giống như ném thẻ vào.

      Lâm Tĩnh Hảo nhìn tình cảnh đẹp mắt này, trong lòng căng thẳng, giọng đề cao gấp mấy lần: " cần ném, tôi đọc."

      Cố Hạo Thần lập tức dừng tay động tác tay, hơi nghiêng người, vòng, nụ cười bên môi càng sâu hơn: "Được thôi."

      Lâm Tĩnh Hảo có tốt đến mấy cũng hung hăng nguyền rủa hơn 100 lần trong lòng, mới di động bước chân về phía . ràng tức giận, thế nhưng vẫn luôn mỉm cười nhàng.

      Ánh mắt lóe lên, cắn đôi môi đỏ mọng nhận lấy, bắt đầu đọc, giọng nhớ dòng chữ ở phía : "Cố Hạo Thần, em thích , chúng ta quen nhau ."

      " quá rồi, nghe được."

      Cố ép mình là cầu đối phương, sau đó đề cao lượng lần nữa đọc lần: "Cố Hạo Thần, em thích , có thể kết giao với em ?"

      " có tình cảm, nghe giống tỏ tình, giống như là thù oán."

      Lâm Tĩnh Hảo rất áp chế tức giận trong lòng, cắn răng, hít sâu, điều chỉnh cảm xúc, vứt bỏ tạp niệm, vì hạnh phúc của bạn tốt, nhịn, lại đọc lần: " Cố Hạo Thần, em thích , có thể kết giao với em ?"

      Lần này, đọc dịu dàng như nước, thâm tình triền miên, giọng cũng đủ để nghe ràng. Nhưng ràng là thay bạn tốt đọc thổ lộ nhưng giống như là tỏ tình với , khiến tim đập rộn lên, mặt lên mảng hồng thẹn thùng, giống như đóa hoa mùa xuân nở rộ, xinh đẹp động lòng người.

      Cố Hạo Thần cũng nghe được mà thỏa mãn say mê, giống như đây chính là Lâm Tĩnh Hảo tỏ tình với , mà phải là người khác.

      "Cố Hạo Thần, có thể đồng ý với Giai Giai chưa?" tận lực khiến vẻ mặt của mình thoạt nhìn rất ôn hoà, giọng êm ái dễ nghe, chỉ sợ cẩn thận chọc tới con hồ ly giảo hoạt phúc hắc này mất hứng, như vậy chỉ mất công sức nãy giờ của , hơn nữa làm hại Thẩm Giai Liên mất cơ hội hẹn hò với người , vì vậy mà khổ sở đau lòng, cho nên coi như tức giận thế nào, dù ghét người đàn ông trước mặt thế nào, đều phải nhịn xuống. Còn phải giống như hầu hạ đại gia
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 3

      Edit: Thố Lạt

      Lâm Tĩnh Hảo vửa chạy, vừa xoa đôi môi đỏ mọng vừa bị Cố Hạo Thần hôn, vừa cực kỳ buồn bực. ràng bảy tỏ thay bạn thân, lại bị hồ ly hiển giả dối bắt nạt. phải trả lời với Thẩm Giai Liên ra sao đây?

      "Cố Hạo Thần, đừng để tôi thấy lần nữa, nếu tôi nhất định bỏ qua cho ." Lâm Tĩnh Hảo lau đôi môi bị Cố Hạo Thần hôn lau đến sưng đỏ, giống như sắp chảy máu ra vậy.

      Lâm Tĩnh Hảo nghĩ đến chuyện mình bị chàng trai khác cưỡng hôn, trong lòng cũng rất khó chịu, chỉ cảm thấy nhục nhã, còn chật vật chịu nổi, còn phải thành xin lỗi bạn trai Cao Minh Tông, cảm thấy như bản thân phản bội ta, lén lút với chàng trai khác sau lưng ta.

      Dù sao trong đầu cũng rối như tơ vò, tâm tình kém đến cực độ.

      Khi Lâm Tĩnh Hảo đến dưới kí túc xá, lúc này mới bình tĩnh lại, ngẩng đầu nhìn thoáng qua phòng ngủ lầu sáu, Thẩm Giai Liên vẫn đợi tin tốt của , lần này biết phải giải thích sao cho ta quá đau lòng.

      Nhưng kẻ háo sắc động tí là cưỡng hôn như Cố Hạo Thần, vốn đáng để Thẩm Giai Liên thích, qua lại với là tốt nhất. nên khuyên ta từ bó tên cặn bã này.

      nghĩ vậy, gánh nặng trong lòng rất nhiều, sau khi hít sâu lên kí túc xá, đẩy cửa phòng ngủ ra, quả nhiên thấy Thẩm Giai Liên chờ .

      "Giai Giai, mình về rồi." Lâm Tĩnh Hảo cười khúc khích qua, ngồi xuống cạnh ta.

      Thẩm Giai Liên ngước mắt nhìn , đáy mắt gợn sóng, nơi đó hề có chờ đợi bất an và sốt ruột, nhưng lại có vẻ ảm đạm.

      "Giai Giai, cậu sao vậy?" Lâm Tĩnh Hảo cảm thấy Thẩm Giai Liên có gì đó đúng, nhưng đúng ở chỗ nào, thể nagy được, "Bị bệnh sao? Mình đưa cậu gặp bác sĩ."

      "Ừ, mình bị bệnh rồi." Thẩm Giai Liên cười nhạt, giữa hai hàng lông mày lộ la vẻ bi thương nên lời, "Mình bị tâm bệnh, bác sĩ chữa được."

      "Giai Giai..." Lâm Tĩnh Hảo cũng bị nỗi buồn của Thẩm Giai Liên làm ảnh hưởng, lòng gợn sóng, biết làm sao, giống như người đau khổ là vậy.

      " ấy đồng ý đúng ." Thẩm Giai Liên khẳng định, khi lời này ràng nghẹn ngào, khoé mắt cũng ngấn lệ, tự giễu cắn khoé môi trắng bệch, " ấy là rồng phượng trong đám người, sa có thể đồng ý qua lại với bình thường như mình. Người ấy thích hẳn là những dịu dàng xinh đẹp, có khí chất của con như Tĩnh Nhi vậy."

      Dứt lời, ta liền nhìn thẳng vào mắt Lâm Tĩnh Hảo, nhìn thẳng, ra sức, như lưỡi dao phân tích , muốn thấy tình cảnh lúc đó từ trong mắt , trong đầu lên cảnh Cố Hạo Thần hôn Lâm Tĩnh Hảo, càng thêm tức giận với Lâm Tĩnh Hảo.

      Nhưng Lâm Tĩnh
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 4: bất nhân tôi bất nghĩa

      Editor: Hangbaobinh

      “Minh Tông, em cúp máy trước đây.” Lâm Tĩnh Hảo vội vã kết thúc cuộc trò chuyện cùng với bạn trai.

      Lâm Tĩnh Hảo luôn hoạt bát đáng thấy Thẩm Giai Liên chút tinh thần cũng có, trong lòng lại càng cảm thấy tự trách cùng khó chịu. Nhưng tình cảm thể miễn cưỡng được, cũng biết nên làm cái gì cho ta. Chẳng qua là hi vọng ta có thể mau chóng vượt qua chuyện thất tình này, lại lần nữa nở được nụ cười.

      “Giai Giai, mình sao, mỗi ngày mình đều có thể cùng Minh Tông ăn cơm trưa, ít ngày cũng sao, mình ở chung với cậu.” Lâm Tĩnh Hảo ngồi ở mép giường, muốn chuyển dời suy nghĩ của ta: “Mình kế chuyện cười cho cậu nghe nhé.”

      Mà cuộc điện thoại giữa và Cao Minh Tông, cộng thêm với những lời dễ nghe vừa rồi của Lâm Tĩnh Hảo, Thẩm Giai Liên nghe vào thể nghi ngờ là khoe khoang tình cùng hạnh phúc của , cười nhạo khổ sở cùng mất mác của ta. Thẩm Giai Liên càm thêm căm hận đối với Lâm Tĩnh Hảo. Trong lòng ta thề ngày nào đó cũng muốn làm cho Lâm Tĩnh Hảo nếm qua nỗi khổ sở của ta như ngày hôm nay.

      “Tĩnh Hảo, cậu có thể để cho mình yên tĩnh chút được ?” Thẩm Giai Liên nằm giường nghiêng người đưa lưng về phía , giọng có chút lạnh lùng: “Cậu .”

      “Giai Giai.... ..... Vậy cũng được.” Cuối cùng Lâm Tĩnh Hảo vẫn gật đầu, thời điểm gặp phải chuyện buồn phiền cũng thích yên tĩnh ở mình: “Vậy lát nữa mình mua cơm trưa về cho cậu nhé, cậu muốn ăn cái gì?”

      “Tùy tiện thôi.” ta vốn muốn là ăn vào, nhưng ta biết Lâm Tĩnh Hảo ăn cơm là có tốt... Những lời quan tâm đó, ta chịu có được, đột nhiên ta thay đổi:

      “Cậu cần phải gấp gáp quay trở về, mình ngủ giấc sau đó tự mình ăn cơm được mà.”

      Lúc Lâm Tĩnh Hảo rời vẫn có yên lòng dặn dò ta nếu có chuyện gì gọi điện thoại cho , Thẩm Giai Liền liền nhắm mắt giả vờ ngủ.

      Thẩm Giai Liên thầm cắn môi, biết vậy chẳng làm, ta hối hận để cho giúp mình tỏ tình, hận việc mình có não. Nếu chính mình tự những lời đó tình huống có lẽ như vậy. Đúng, phải chính mình tự mới có thành ý, mới có thể có hi vọng.

      Nghĩ tới đây, Thẩm Giai Liên chìm đắm trong bi thương nữa, lập tức từ giường bò dậy, chuẩn bị tự mình gặp Cố Hạo Thần. ta soi gương rồi mỉm cười, tự cổ vũ mình cố gắng lên. ta trang điểm cho mình
      [​IMG]
      Last edited: 17/7/17
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :