Juliet thành Bạch Vân - Poison Ivy (Hoàn) (Sưu Tầm)

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Juliet thành Bạch Vân
      [​IMG]

      Nguồn: http://yenvuphiphi.wordpress.com/
      Tác giả: Poison Ivy (tự sáng tác)
      Thể loại: Xuyên , đồng nhân, hài sủng, HE
      Số chương: 69C + 7PN
      Rating:
      18+
      Nhân vật chính: Thủy Linh + Diệp Thành
      Phối hợp diễn: nhân vật trong truyện Kim Dung, Cổ Long

      Văn án
      Nàng là cái công chức quèn, “vô tình” đắc tội với vị lão thần tiên. đạp lôi bay vào trong thế giới hỗn dộn tiểu thuyết.

      Từ trời rớt xuống… lần này là vô tình …cứu vị bạch y công tử. Được mang đến nơi thâm sơn cùng cốc coi như là thế ngoại đào nguyên để vị thần y quái dị cứu nàng. Nàng cảm thấy rất quen, sau vì hiểu lầm mà bỏ . Cất bước tiêu dao giang hồ.!

      Ở kỹ viện chọc tâm vài nàng hoa khôi, bên bờ Tây Hồ khiến hoàng đế vi hành ngẩn ngơ, đêm hội hoa đăng làm thần tiên tỷ tỷ thu hút chú ý của tên vương gia. Ngay tại đấy lại bị ai đó điểm huyệt cứng ngắc khiêng về Bạch Vân thành,vì nóng giận cãi nhau mà ngây ngốc biến thành tân nương! Nhưng đen đủi bị n cái hắc y nhân bắt ngay trong hỉ phòng.

      1 thân giá y đỏ thẫm làm vương gia càng thêm để ý nàng, quăng vào ngục tối khóc, bỏ vào hầm cũng kêu cuối cùng quẳng nàng vào….hậu viện xung làm thị thiếp nàng bộc phát! Quậy cho cả phủ gà bay chó sủa ai chịu nổi, lại bị người ta phục mị dược trói giường. Lúc sắp đen thui may mắn người trong lòng nàng đến kịp, khó khăn thoát khỏi vòng vây. Bên suối nước nóng gạo nấu thành cơm, thuận lý thành chương mà chấp nhận tình cảm trong lòng mình và tình cảm của .

      Hạnh phúc chẳng được bao lâu tai hoạ lại ập đến, buông 1 thân võ công vì nàng chắn hết đoạt mệnh trâm. Vĩnh viễn nhắm mắt, nàng đau đến lặng người mang theo hài tử chưa chào đời của họ theo ! Nhưng trớ chêu thay nàng lại tỉnh lại trong bệnh viện đại, tất cả hoá ra chỉ là hồi mộng mà lão thần tiên muốn giáo huấn nàng… Bài học này nàng nhận, thể thay đổi số phận của ai đó, nàng cứu 1 mạng lại vì nàng mất mạng! Nàng… thể nghịch thiên. Tất cả là hồi mộng nhưng đau đớn trong tim nàng lại là , bóng hình trong tim nàng cũng là ….

      CHÚ Ý: Đừng để văn án lừa tình nhé, hài sủng nghen mọi người, đặc biệt đây là hàng VN chất lượng cao.
      Last edited: 8/9/14
      PHUONGLINH87^^ thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 1: nên đắc tội bới kẻ phải tăng ca!

      thiên đình_ Cục quản lý sách_ Phòng tiểu thuyết!!

      lão thần tiên tóc bạc, mi bạc râu dài tức giận trợn mắt nhìn ngồi nhàn nhã phẩm trà đối diện mình. Nàng mặc chiếc váy liền mầu hồng đào nhạt ôm sát thân hình kiều , cổ chiếc khăn lụa cùng mầu hờ hững làm khuất bớt khuôn ngực cao vút trắng nõn mịn màng dưới cổ áo chữ V, áo vest trắng được cắt may cẩn thận vừa khít khoác ngoài . Phía dưới là chân váy dập ly nhàng mềm mại phủ qua đầu gối, lộ đôi chân thon giầy Christian Louboutin cao gót hồng nhạt. Tiêu chuẩn trang phục văn phòng đại nhã nhặn,đơn giản khác biệt hoàn toàn với phòng cổ trang váy áo rườm rà thướt tha! Nàng ngước mắt lên liếc nhìn lão thần tiên trước mặt điềm đạm .

      - Lão gia gia, thực ra là do lỗi của các người trước nha! ai nhìn thấy tức là của mình các người hiểu đạo lý đấy sao? Là do nhân viên của lão gia gia người ko cẩn thận quăng bừa bãi nên ta tiện tay… Dùng tạm chút ít thôi.

      Lão thần đập bàn làm cho chén trà nẩy lên lách cách.

      - Dùng tạm ít thôi à? có biết vì mà bao nhiêu tiểu thuyết bị đổi tình tiết ? phải tôn trọng tác giả, tôn trọng người đọc, tôn trọng ta là người quản lý chứ! Để sửa lại ta và nhân viên phải tăng ca hơn tháng nay mà kêu ít thôi à? Để cho chỉnh nhiều nhân viên cục quản lý tiểu thuyết này bị ép chết hết chắc?

      liếc mắt 1 cái đặt chén trà xuống tiện tay nhón vài miếng mứt quả giọng vẫn tỉnh bơ.

      - Ý nha, phải lão gia gia cũng biết là độc giả rất nhiều ng bức xúc khi nhân vật thích của họ bị ngược sao? Con chỉ đại diện người đọc mà… Để cho số phận nhân vật tốt hơn thôi.

      Lão thần tiên bất lực ôm đầu! Nếu phải này là người phàm, vô tình tóm được đôi giầy bước vào thế giới trong sách do con lão quăng lung tung, sợ lộ với cấp lão giáng cho nàng này 1 đạo 18 lôi kiếp rồi hừ hừ. Mà tại sao ta được mở thiên nhãn để có thể thấy thần vật cơ chứ! May mà ta nhanh tay đóng lại ko rắc rối nữa.

      - Người tới, đem những tình tiết thay đổi đọc lại 1 lần!

      Lão thần tiên bất lực gọi nhân viên, 1 vị tiên nữ chờ bên ngoài nhanh nhẹn cầm 1 quận giấy tiến vào! Nhún gối hành lễ rồi phất tay, cuộn giấy khẽ mở ra trôi nổi phát ra 1 giọng đều đều

      - [Những tình tiết bị đổi gồm: Âu Dương Khắc trong "Xạ điêu bộ tam khúc chi hùng xạ điêu" chết! Tiêu Phong, A Tử trong "Thiên long bát bộ" chết, Mộ Dung Phục bị điên nhưng bị cả võ lâm bài trừ, A Bích bỏ ! thể tự sát do bị đe doạ nếu chết mang xác cho 100 tên biến thái công, tra công chà đạp, quật mộ nghiền xương! Sống thống khổ ko bằng chết. Nhạc Bất Quần trong "Tiếu ngạo giang hồ" tức chết do xuất tập san "Giang Hồ Tiếu" xuất bản mưu của lão thành sách, lại thêm bản "Quỳ Hoa Bảo Điển" sửa đổi tên "Vô địch thần công càn khôn đại na di" tu luyện vô địch thiên hạ mà cần phải .. Tự cung và ...@&$£€¥%*%##+@$....]

      Lão thần tiên càng nghe mặt càng đen ko kiên nhẫn phất tay 1 cái cuộn giấy lại thu về trong tay lão im lặng.

      - Hừ còn kêu ít! Kim Dung khóc hết nước mắt vì truyện của lão thành truyện hài đến nơi rồi! có thù với lão hả mà chuyên chỉnh truyện do lão viết?

      tỉnh bơ chớp chớp mắt.

      - Đâu có, đấy là tác giả con thích nhất, đọc mỗi của ông ấy thôi!

      ( Bên trong Kim lão gia khóc ròng, Cổ Long tiên sinh với vài vị nữa thở phào nhõm! Để nàng ta hâm mộ mình có phải truyện của mình với lão Kim giống nhau , may quá là may … Tối về phải karaoke ăn mừng)
      Lão thần tiên tròng mắt loé lên ánh sáng giảo hoạt trầm cười.

      - Giả Kim Dung, Huỳnh Dị, Cổ Long… Có đọc ?

      cảnh giác nhìn lão,

      -Lão gia gia…. Định làm gì…

      Lão thần tiên cười cười rất là thân thiện tiến lại nhưg lại thấy lạnh hết sống lưng nghĩ ” thôi toi rồi”!

      - Vậy ta cho vào hỗn độn thế giới tiểu thuyết mà thay đổi số phận nhân vật nhá! Đổi song được về fu fu fu …

      - Từ từ, khoan , lão gia gia có gì từ từ ha…

      - có từ từ gì hết cho ta!!!

      Lão phất tay lỗ hổng trong gian xuất 1 cước đạp văng nàng trợn tròn mắt vào trong, chỉ thấy vọng lại 1 tiếng hét thê thảm kèm theo tiếng chửi bới dần.

      - AAAA…AAA….. Lão già chết bằm ….muốn…. giết ….người …diệt …khẩu …&$@$$¥£%#
      Nhẩy 1 cái, gân xanh trán lão thần tiên phình to! Ngón trỏ ngón giữa hợp lại giáng 1 đạo sấm sét vọt theo nàng.

      - Con mẹ nó! Nha đầu chết tiệt thấy ta hiền mà khinh hả! Cho chừa thói táy máy là 1, vô lễ với người già là 2, làm ta tăng ca là 3 hừ hừ…

      Loé sáng 1 cái lỗ hổng kia biến mất! Lão thần tiên hành động liền mạch lưu loát tuyệt có bất cứ động tác dư thừa nào như làm chuyện này cả trăm lần! Phẩy tay áo hừ lạnh bỏ vào trong văn phòng. Tất cả mọi ng xung quanh tròn mắt bật ngón cái lên khen ngợi! Đúng là gừng càng già càng cay.

      Kinh nghiệm rút ra là nên đắc tội với kẻ phải tăng ca!!

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 2: Vô tình mất nửa cái mạng!!!

      - AAAA…AAA….. Lão già chết bằm ….muốn…. giết ….người …diệt …khẩu …&$@$$¥£%#

      Gió vù vù quất vào mặt bỏng rát, gian tối sầm thể nhìn thấy gì. Ngoại trừ thét chói tai nàng chỉ có thể nhắm chặt mắt cảm nhận định luật vạn vật hấp dẫn của Newton, trong lòng thầm tính toán với tốc độ rơi này mình bị nát thành n mảnh và văng ra xung quanh n mét!

      - Lậy chúa Jesu, lậy thánh Ala, lậy đức mẹ Maria, lậy phật tổ Như Lai hay bất kỳ ai cũng được! làm ơn làm phước phù hộ cho con được toàn thây…… AAAAAA….AAAAA

      Ầm…

      Nàng lảo đảo đứng vững mở choàng mắt ra suy nghĩ đầu tiên là ” Con mẹ nó! Ta là siêu nhân! Cư nhiên rớt từ trời xuống mà vẫn đứng vững oa kaka” suy nghĩ thứ 2 là “Wow”

      Trước mắt nàng là đôi phượng mâu chua xót khép dần lại, lông mi dài rủ chậm xuống! Vì khoảng cách rất gần nàng còn có thể thấy từng sợi lông mi vừa dài vừa dầy, đuôi mắt hơi xếch lên…mùi hoa mai thoang thoảng lạnh lẽo phả vào mặt nàng!

      Lạnh

      Sau lưng nàng chợt lạnh xuyên suốt đến trước ngực! Nàng kinh ngạc tròn mắt nhìn xuống…thấy 1 lưỡi kiếm ở giữa ngực mình lạnh lẽo phát ra ánh sáng hồng hồng mơ hồ do dính máu của nàng. Ngay lập tức nó đc rút ra từ phía sau, dòng máu nóng bỏng tràn ra ngay, nhìn theo những giọt chất lỏng mầu đỏ tiêm nhiễm thấm vào y bào mầu trắng của người trước mặt nàng ngước mắt lên. Đôi phượng mâu từng nhàng hạ xuống giờ mở lớn bàng hoàng nhìn nàng, khuôn mặt tái nhợt lấm tấm những giọt máu lớn như hoa lửa nở rộ nền tuyết băng giá…

      Đau…tê tâm liệt phế đau! Nàng cuối cùng cũng hiểu cái cảm giác đau như bị chẻ làm 2 là thế nào, sau cái lạnh buốt là ngọn lửa bùng lên thiêu đốt từ giữa ngực lan ra toàn thân rút tất cả sinh lực, trước mắt mờ dần…nàng khuỵ xuống rơi vào vòng tay vững trãi thanh lãnh, hương hàn mai và ngọt ngấy của máu tràn ngập khứu giác ,nàng mất ý thức với suy nghĩ ” Đen đủi! ta ko phải siêu nhân, cứu mai tiên này mạng hiểu có được bảo vật gì …”

      Đùng…Ầm Ầm…Rắc….

      đạo sấm sét bổ xuống đúng chỗ nàng vừa đứng làm sụp 1 mảng ngói lưu ly lớn, cả 3 người rơi xuống phía dưới! chậm mà việc xảy ra lại rất nhanh, từ lúc nàng thét chói tai rơi xuống đến lúc đạo sấm sét này đánh xuống cũng chỉ vài giây đồng hồ. Tất cả mọi người ai kịp hiểu điều gì rơi vào 1 đống hỗn độn, nam nhân áo trắng ôm lấy nàng nhàng đáp xuống đại điện vàng son xa hoa phất tay áo che cho nàng khỏi những mảnh vụn của mái điện. Xoay người tránh sang chỗ khác, nhanh tay che lại huyệt đạo trước ngực nàng cầm máu, ôm sát nàng vào ngực rồi ngước lên nhìn 1 nam nhân áo trắng khác cầm kiếm trước mặt mình gật đầu 1 cái liền vung kiếm nhẩy vào cuộc chiến với rất nhiều hắc y nhân xung quanh.

      =========== Ta là phân cách tuyến hôn mê hớ hớ ^^!============

      Chòng chành, chòng chành… Nàng mơ màng mở mắt ra, lờ mờ thấy xung quanh gian hẹp, phủ toàn gấm lụa mềm mại. Nàng cũng nằm trong ổ chăn lông cừu ấm áp, bàn tay vén vải rèm dầy nặng rồi cả thân hình cao lớn mang theo gió tuyết bước lên, nàng thấy trầm xuống biết là nằm xe. Nam nhân này mặc 1 thân y bào mầu nguyệt bạch, thắt lưng tuyết trắng khảm tử ngọc viền thêu bạch vân bằng chỉ bạc. Ngọc bội hình mây ánh lên ánh sáng trong trẻo theo mỗi bước chân của . Nhìn lên phía , tóc dùng 1 dải lụa bạch thắt nửa hờ hững đằng sau, những sợi tóc đen như mực tuỳ ý tản vai, chảy dài xuống đến thắt lưng làm cho người ta có cảm giác phiêu dật. cởi áo choàng lông cừu viền vai lông bạch hồ để sang 1 bên ngồi xuống bên cạnh chăm chú nhìn nàng, nàng nhận ngay ra đôi mắt này, đôi phượng mâu dài hơi xếch lên phía đuôi mắt, lông mi dài và dày ,đen thẫm. Tròng mắt như hắc ngọc lạnh lùng nhưng linh động toả ra vô hạn quang mang cùng uy nghiêm khiến người khác dám nhìn thẳng vào nhưng nàng phải người khác! Nàng từng nhìn thẳng vào đôi mắt này, thấy nó ấn chứa chua xót rồi kinh ngạc, bàng hoàng! Mày kiếm tuấn hơi nhíu, sống mũi cao thẳng kiên ngị chạy dọc xuống phía dưới là đôi môi mỏng hồng nhuận, đường nét cứng rắn như dao tạc thành, khoé miệng hơi nhếch như cười mà phải cười khẽ mở.

      - Tỉnh?

      Giọng trầm thấp hơi khàn đầy nam tính làm nàng giật mình! Ngũ quan sắc sảo, làn da ôn nhuận như ngọc…nàng nghĩ là 1 mỹ nam ôn nhu hiếm có nhưng giọng và đôi mắt nghiêm khắc lại làm cho toát ra vẻ lãnh ngạo, quý khí bức người. đẹp, rất đẹp, vô cùng đẹp, mỹ nam đẹp nhất nàng từng thấy! Quăng vào dàn super star của làng điện ảnh đảm bảo làm bọn họ chìm xuống hết dưới khí chất uy nghiêm vương giả này! Tim nàng nảy cái, theo bản năng nàng đưa tay lên che chỗ trái tim nhưng 1 cơn đau từ giữa ngực dữ dội truyền đến làm nàng động được, mồ hôi lạnh túa ra, tay nàng rơi xuống giữa chừng nhưng được 1 bàn tay to lớn với những ngón ngọc thuôn dài thanh lãnh nắm lấy nhàng đặt vào trong chăn.

      - Đừng động, vết thương của rất nặng! Ta cho dùng “Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan” nhưng cũng chỉ được thế này, chúng ta đường đến Tranh Mệnh cốc của Đoạt tiên sinh… …chịu khó nhẫn nhịn vài ngày.

      ” Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan” là ” Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan” kia có phải ? Cái ” Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan” của Hoàng Lão Tà, Hoàng đảo chủ đảo Đào Hoa á? Nàng đây là lọt vào “ hùng xạ điêu” hay “Thần điêu hiệp lữ” đây? Nàng chớp mắt nhìn , lại chớp, lại chớp… Chớp mắt ing~~~ dĩ nhiên phải con sâu trong bụng nàng để có thể hiểu nàng nghĩ gì nhưng cũng hiểu là nàng ấn tượng với cái ” Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan” kia nên giọng.

      - Là ” Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan” của Đoạt tiên sinh, có khoảng 7 viên tất cả… ăn 3 nên giữ được mệnh!

      Nàng ngốc lăng nhìn nghĩ nghĩ ” Là hàng hiếm nha,hàng limited nha… Ta dĩ nhiên ăn hẳn 3 viên mà vân đạm khinh phong ra như cho ta ăn 3 viên kẹo đường! Ói ra đổi vàng được ? Mà khoan, ko phải của Hoàng Lão Tà a~~~ tiếc quá ta muốn gặp Hoàng ca ca nga~~~”

      Thấy ánh mắt nàng mông lung hơi nhí nhíu mày! Lúc đầu thấy nàng kinh ngạc tưởng rằng nàng bị doạ nhưng sau khi nghe thấy mình ăn 3 viên cũng chẳng có phản ứng gì, còn nàng chỉ là 1 nương nhìn chưa đến song thập ( 20 tuổi ạ em dùng lối của cổ nhân khi “cổ nhân” . Nàng nhân vật chính bê nguyên đại ) lại hoàn toàn có võ công sao có thể tỉnh bơ như vậy. Nàng có vẻ cũng phải biết ” Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan” giá trị ra sao! 1 nương có võ công đột ngột rơi từ trời xuống nóc hoàng cung đại điện mà lại lông tóc vô thương nhưng lại chắn 1 kiếm cho mà suýt mất mạng… Nàng….rốt cục là như thế nào đây. Nhưng nàng cứu 1 mạng là , nếu nàng có ý xấu hảo hảo mà trả cho nàng cái ân này! Còn nếu nàng có ý gì khác … Hừ dù cứu 1 mạng cũng hảo hảo mà tiếp đãi nàng. Ánh mắt xẹt qua 1 tia ngoan tuyệt rất nhanh rồi lại quay trở về vẻ tĩnh lặng. Mỗ nương kia vẫn chìm trong vô hạn yy về Hoàng ca ca của mình =.=!!!

      Ngoài trời đường gió tuyết, trong xe ngựa ấm áp 2 người 2 ngả suy nghĩ cứ vậy mà tiến về Tranh Mệnh cốc nơi thâm sơn ít ng dám lai vãng.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 3: đường gió tuyết (thượng)

      Trước cửa Duyệt Lai khách điếm.

      Hai chiếc xe dừng lại, chiếc xe song mã và chiếc xe tứ mã. Thân xe vô cùng đơn giản tao nhã nhưng nhìn chất liệu gỗ và rèm che là đủ thấy giá trị, chưa kể 2 mã xa với 4 hộ vệ toàn thân cường tráng, bước trầm ổn. 1 nương dung nhan thanh tú, mắt ngọc mày ngài, mũi thon môi mỏng thân thanh y từ cỗ xe song mã bước xuống, cước bộ nhàng, tiêu sái đến bên chiếc xe tứ mã kéo bục để chân ra nghiêng mình cầm ô chờ đợi.
      Mọi người xung quanh giật mình! 1 nương như vậy, ai có mắt đều nhìn ra là mỹ nhân ít gặp, ai có võ công đều nhìn ra là nhị lưu cao thủ dĩ nhiên lại là cái nha hoàn!? Vậy vị chủ nhân kia là thần thánh phương nào đây? Chỉ thấy nha hoàn kia khẽ nghiêng đầu nghe ngóng rồi nhàng mở cửa, vén rèm lên, bung ô ra che cho người bước xuống. Bước ra là bạch y công tử khoảng 25,26 tuổi khoách áo lông cừu viền lông bạch hồ, khi ngẩng đầu lên tất cả mọi người đều nuốt ngụm nước miếng! Mỹ nam như ngọc đứng trong tuyết, thanh lãnh lạnh lùng. Gió khẽ thổi vài bông tuyết xốp mềm lọt qua tán ô vương lên tóc đen làm hơi hơi nhíu mày cúi xuống kéo mũ của áo choàng lông trùm kín lên cho người ôm trong lòng. Động tác hết sức ôn nhu nhưng vẫn làm cho nàng cau mày, tuy nhìn mặt do người nào đó bị quấn trong áo choàng kín bưng nhưng chỉ cần nhìn thấy đôi mày đen nhánh gọn gàng cong cong, đôi mắt to đuôi mắt dài hơi mơ màng chớp chớp làn mi dày cong vút cũng đủ làm tim người ta mềm nhũn. Mỗi bước của vị công tử kia vô cùng cẩn thận nhàng như ôm trân bảo động khẽ là tan run tay là vỡ vậy mà nếu nhìn kỹ thấy trán nàng xuất tầng mồ hôi tinh mịn, mày nhíu chặt, mặt trắng bệch vì đau.
      Phải !đây chính là nàng bị lão thần tiên trong coi tiểu thuyết 1 cước 1 lôi ném xuống nóc hoàng cung đại điện và người ôm nàng kia là kẻ thiếu nàng nửa cái mạng . Nàng rất muốn nhìn vì đây là lần đầu tiên nàng thấy tuyết nhưng người nào đó quấn nàng quá chặt nên đành chịu, vết thương ở ngực vẫn đau vô cùng dù nàng ăn 3 viên “Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan”. Nó chỉ giúp nàng cầm cự thời gian nữa, nàng đến nơi ở của Đoạt thần y để nhờ ông ta đoạt lại nửa cái mạng kia. Nàng ước chừng phải qua 20 phút mỹ nam lạnh lùng này mới mang nàng đặt lên giường trong phòng chữ thiên của Duyệt Lai khách điếm được! ra ngồi ở bàn trà khuất sau bình phong, nha hoàn thanh y nhanh nhẹn vào kiểm tra nơi băng bó vết thương cho nàng, mở áo choàng ra thấy bộ y phục trắng nàng mặc đẫm 1 mảng máu trước ngực. Nàng đau đến nghiến răng nghiến lợi ,muốn ngất nhưng bao nhiêu tuyết liên, nhân sâm nàng uống liên tục đường lại bảo trụ cho nàng thanh tỉnh, bởi nếu nàng ngất quá nhiều lần chìm vào hôn mê vĩnh viễn. Nàng mà có khí lực hỏi thăm 108 đời tổ tông của lão thần tiên đầu tiên rồi đến tên đâm nàng tiếp theo, tiện hỏi thăm luôn 10 dặm xung quanh nhà luôn thể hừ hừ….

      Cắn gần vỡ răng nhưng nàng vẫn ngăn được bật ra tiếng rên rỉ thống khổ, nha hoàn thanh y tay chân lưu loát làm nhanh hết mức có thể lau máu, bôi thuốc, băng bó, đổi y phục mới cho nàng mà vẫn mất thêm 15 phút nữa! Khi ta cầm khăn lụa định thấm mồ hôi trán nàng bàn tay thanh lãnh ngăn lại, nhàng cầm lấy khăn, phất tay cho nha hoàn thanh y ra. Tay hơi lành lạnh khẽ sượt qua cái trán nóng bừng của nàng, làm nàng có chút dễ chịu khẽ khép mi lại bắt đầu mơ màng, ngồi xuống cái ghết trước giường nàng, nhìn nàng khẽ thở dài.

      Thân hình nàng vô cùng kiều , chỉ cần tay cũng có thể ôm gọn nàng trong lòng, càng lúc nàng càng muốn lại lâm vào hôn mê. Nghỉ ở trấn này đêm, suốt cả ngày mai chập tối mới có thể đến được Tranh Mệnh cốc. 10 ngày nay ngồi cạnh nhìn nàng, nàng tỉnh dậy 2 hôm trước nhưng vẫn yếu nên hỏi chuyện, chỉ vài câu với nàng! Nàng cũng chưa từng câu gì với hết, chỉ đôi khi mông lung mơ màng nhìn . Nàng như người khác luôn né tránh, nàng ngay từ lần đầu tiên gặp là nhìn thẳng, nhìn sâu vào mắt ! Khi ấy đôi mắt nàng trong suốt linh động, mạnh mẽ đâm thẳng vào linh hồn . nâng tay lên ấn trụ vùng ngực bên trái nơi trái tim, bây giờ khi nhớ lại vẫn kinh ngạc. Lúc nhìn những giọt máu từ ngực nàng bắn lên áo , cảm nhận những giọt máu ấm áp mặt , ngửi thấy mùi máu ngọt ngấy trong khí xung quanh , nếm được vị tanh ngọt của máu nàng môi … Tim ngừng đập! kiếm ấy là nhằm vào trái tim mà ánh mắt nàng khi ấy cũng là ghim thẳng vào tim . khẽ vươn tay gạt sợi tóc bám vào trán của nàng ra, nàng rất lạ! Tóc nàng cũng dài đến eo như những nữ nhân khác nhưng lại gợn sóng và có mầu nâu, hàng lông mày được cắt tỉa cẩn thận cong cong vầng trán ương bướng. Đôi mắt to,lông mi dày cong vút, mí mắt cũng to và sâu như những người Tây Vực mà thi thoảng tiếp xúc nhưng biết nàng phải người Tây Vực, bởi đuôi mắt nàng dài, sống mũi nàng thon gọn gàng chứ cao gồ! Đôi môi đỏ hồng đầy đặn cả lẫn dưới cũng giống như hầu hết nữ tử gặp, lúc đó trong nháy mắt lưỡi kiếm rút ra dòng máu đỏ tươi đặc sệt uốn lượn theo đường viền giữa đôi môi nàng rồi từ khoé miệng chảy xuống chiếc cằm tròn lại thấy phá lệ chói mắt, mị say lòng người. Lúc đấy lần đầu tiên trong đời nảy lên dục vọng tiến lên hung hăng dùng môi mình lau dòng máu kia , nếm thử vị ngọt của môi nàng! Nên mới ngây ngốc tiến lên đỡ lấy nàng khi nàng ngã xuống, nàng đẹp… Vẻ đẹp đầy gợi cảm và yếu đuối làm cho thể nào che chở cho nàng được. thất thần vươn ngón tay, khẽ lướt theo bờ môi giờ đây trắng bệch do mất máu… Mi nàng khẽ run rảy, vội rụt tay lại cũng như thu lại vẻ thất thần, lúc nàng mở mắt ra chỉ trước mặt mình là nam nhân thanh lãnh nghiêm nghị pha chút ngạo mạn. Nàng yếu ớt nở nụ cười, liếm liếm đôi môi khô ráo thanh thanh giọng muốn chuyện. Tay trong tay áo đặt đùi nắm lại chặt, ức chế ước muốn ôm nàng vào lòng để nếm mật ngọt. gì đứng lên ra ngoài rót 1 chén nước ấm mang vào đút từng thìa thấm ướt môi nàng, nhìn nàng ngây ngốc đỏ bừng mặt cụp mắt xuống có chút vui vẻ, tim lại dồn dập lên.
      Đặt chén nước xuống 1 bên chuyện với nàng, cũng để ý giọng mình mất vẻ đạm mạc thường ngày.

      - Đừng cố sức!

      Nàng nuốt nuốt nước miếng, khó khăn bật ra được 1 từ.

      - Tên..?

      nghĩ nàng đầu tiên là lại hỏi tên , đạm cười.

      - Ta là Diệp…

      hơi ngập ngừng, thân phận nàng vẫn chưa sáng tỏ, vẫn có chút nghi ngờ! Với lại bây giờ vẫn chưa phải lúc nàng biết thân phận của .

      - cứ gọi ta là Diệp ! có thể cho ta biết là ai?

      - …Thuỷ…Thuỷ …Linh!

      - Thuỷ Linh tiểu thư, tối mai có thể đến nơi! nên cố sức. Người tới!
      biết tên nàng, vậy là đủ. tại nàng vẫn rất yếu! có rất nhiều điều muốn hỏi nàng nhưng chờ thêm vài ngày nữa cũng sao. cao giọng gọi người bên ngoài vào. Nha hoàn thanh y nhàng bê cái khay đó là thuốc và bát súp tiến vào khẽ nhún mình hành lễ, người bình thường cần nhưng nàng cứu chủ nhân 1 mạng và nhìn thái độ chủ nhân rất để ý nàng, làm người hầu cũng nên biết nhìn sắc mặt bề mà sống.

      - Nô tì Thanh Y tham kiến chủ nhân, tiểu thư.

      thấy nha hoàn chăm sóc nàng vào cũng đứng dậy về phòng mình. Thuỷ Linh nhìn theo thân ảnh tuấn bất giác khẽ nở nụ cười. Sau khi đút hết cho nàng bát súp bắt đầu đến thuốc, nhìn biểu tình nhắm mắt nhắm le lưỡi của nàng Thanh Y bật cười nhưng vẫn cố gắng bảo trì làm nàng mất mặt. Thấy khoé miệng Thanh Y khẽ run rảy nàng hơi hồng hồng má cố gắng phân trần.

      - Đắng…

      - Tiểu thư chịu khó, do chủ nhân mang tiểu thư gấp gáp chuẩn bị được nhiều!

      Nàng khẽ lắc lắc đầu tỏ ý sao, lại mơ màng muốn chìm vào giấc ngủ. Thanh Y cũng rất biết ý, nhàng kéo lại chăn cho nàng rồi xoay người mang khay bát ra, lúc mở cửa giật mình suýt buông tay vì thấy bóng lưng cao lớn ngoài cửa.

      - Nàng làm sao?

      Biết chủ nhân là hỏi vị tiểu bên trong Thanh Y thu hồi lại thất thố cúi đầu báo lại.

      - Hồi chủ nhân, tiểu thư quen dùng dược, dùng song ngủ ạ!

      gật gật đầu gì bước vào phòng, qua Thanh Y liếc nàng 1 cái. Theo chủ nhân lâu Thanh Y hiểu ý khẽ cúi đầu! Từ đấy mỗi lần Thuỷ Linh uống thuốc song có 1 bát tổ yến chưng đường phèn hay ít mứt quả ngọt .

      ngồi nhìn nàng chìm trong mê man rất lâu, nghĩ đến việc tại kinh thành, lại tự chủ được tiếp tục thắc mắc về xuất hiên của nàng! và Tuyết cùng những người xung quanh đấy đều là cao thủ, lý nào lại phát có người mang nàng tiến đến. Nàng hoàn toàn có 1 chút võ công, vậy chẳng lẽ nàng là từ trời rơi xuống ? Nếu là vậy tại sao nàng lại mảy may thương tích do rớt từ cao nhưng lại nhận hoàn toàn thương tổn do 1 kiếm kia của Tuyết thay ? xuất của nàng tràn đầy mâu thuẫn trái ngược, cả y phục của nàng nữa. Lúc đầu để ý sợ nàng gặp nguy hiểm vẫn luôn 1 tay ôm nàng 1 tay dùng kiếm, đến khi tất cả hắc y nhân và phản quân bị đánh lui, thái y đến mới buông nàng ra cho họ kiểm tra. Nhìn nàng khi ấy tất cả mọi người đều kinh ngạc, dù toàn thân nàng lẫn lộn ướt đẫm máu nhưng cũng có thể nhìn ra bộ váy hồng đào ôm sát phía , cổ áo xẻ sâu khuôn ngực trắng mịn lấm tấm những bông hoa máu lớn . cổ là 1 chiếc khăn mỏng manh vắt hờ hững. Ngoại bào mầu trắng ngắn cũn ôm sát thân cũng cài, hoàn toàn có dây buộc hay đai lưng. Phần dưới là váy liền với thân áo phía xoè rộng che được hết đôi chân trắng nõn thon thon, nàng tất, 1 đôi hài rất kỳ lạ mầu hồng nhạt bằng da bóng nhoáng gót như chiếc đũa nhưng rất cao! kịp nghĩ gì lập tức cởi ngoại bào trùm kín nàng ôm vào nội điện, đổ ra 3 viên “Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan” có toàn bộ cấp cho nàng hết! Thanh Y lúc đấy mới cuống cuồng chạy đến, tiếp nhận nàng trong tay mang băng bó và thay đồ. chỉ kịp thay đổi y phục, nghe thái y bẩm báo mạch nàng hầu như còn, duy trì được là nhờ “Cưu Chuyển Hoàn Hồn Đan” rất sốt ruột, toàn thân lạnh như băng giao lại công việc cho thủ lĩnh cấm vệ quân. Quăng lại tàn cục cho bằng hữu lập tức gọi thuộc hạ chuẩn bị nửa canh giờ sau xuất phát lên đường đến Tranh Mệnh cốc luôn. Nàng chỉ cứu mà còn cứu cả hoàng đế, hoàng triều, xuất đột ngột của nàng và đạo lôi kia đảo ngược tình thế cho bọn họ! muốn nàng xảy ra chuyện vì nàng là ân nhân của , của hoàng đế cháu nữa! Tay lại bất giác đặt lên ngực….đến khi trăng lên cao mới trở về phòng mình nghỉ ngơi.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 4 : đường gió tuyết ( hạ )

      Sáng sớm hôm sau, mặt trời còn chưa kịp ló dạng nàng bị ôm ra xe tiếp tục hành trình, dù muốn mơ màng tiếp tục phẩm trà với lão Chu nhưng đau đớn lại kéo nàng về với thực tại.

      Nàng chính thức thành nữ chủ xuyên qua! Thực con mẹ nó đen đủi, có ai vừa xuyên đến chưa được 30 giây bị đánh rớt nửa cái mạng như nàng ? Biết là nữ chính siêu cường hào quang sáng chói bao giờ dea, phải chính là cái NEVER DEA!! mà mọi người nghĩ đấy, khiêu nhai chết nhẩy sông chìm! Bom nổ chỉ bị rớt mất trí nhớ tình tiết cẩu huyết trong phim ” Giờ vàng” nhưng….đau đớn này là nga~~~ đời này nàng sợ “Nhất đau nhì đắng tam mất tiền”… Giờ bị cả đau lẫn đắng, ăn 3 viên thuốc limited có tính là mất tiền đây? Lúc đầu nghĩ mình cứu được cái Mai tiên chân nhân ~~> đời lên hương, có thuốc tiên đau ngứa tác dụng mỹ dung thỉnh tham chiếu N cái truyện tu tiên… Nhưng cuối cùng lại là cái người thường, có là siêu siêu siêu cao thủ chăng nữa nàng cũng vẫn phải đau, vẫn phải uống thuốc nha, an ủi được mỗi cái là có vẻ là đại phú hào muahahaha, ta vơ vét sạch kỳ trân dị bảo của nhà ngươi muahahaha. Kim cương, bảo thạch, mỹ nam ta tới đây kakaka, đại hiệp, thần y, siêu sát thủ, võ lâm minh chủ chuẩn bị tinh thần gia nhập hậu cung mỹ nam của bổn tiểu thư . Tuy vị Diệp công tử này là cái băng sơn mỹ nam hiếm có nhưng nàng thích dạng này !!( Đừng hối hận con , ngủ cho khoẻ vào mở mắt ra mà nhìn Diệp ca của ta ôn nhu) Nàng muốn sờ hết tất cả kho báu trong thiên hạ, ôm hết mỹ nam trong thiên hạ cái . Nhiệm vụ gì gì đấy lão thần tiên giao cho nàng chứ gì? Quăng lâu rồi, não bộ mỗ nữ nào đó hoàn toàn dung nhập cái từ tên là “Nhiệm vụ”. Cơ may ngàn năm có xuyên qua tận hưởng nàng bị nữ nhân toàn thiên hạ này nó khinh bỉ phỉ nhổ chọi gạch cho chết, tẩm trư lung thả trôi sông!!!

      Mỗ nữ chủ vô hạn yy ý nghĩ đáng khinh bỉ đến hồng cả má, hoàn toàn quên mọi đau đớn khi nghĩ đến tương lại sáng lạng, khoé mắt chợt nhìn đến nam nhân ngồi đối diện nhắm mắt dưỡng thần. Ánh mặt trời sáng sớm ngày đông bên ngoài cửa sổ xe hắt vào phủ lớp mầu vàng sáng lên người , nam nhân này cũng đáng chú ý, hình tượng kim cương siêu cấp vô địch lão công mà tất cả mọi nữ nhân đều ao ước đây, lúc nào cũng thanh lãnh như vậy, thoang thoảng hương hàn mai như vậy làm nàng có lúc nghĩ là Mai tiên chuyển thế. Nhưng thần tiên cũng đâu có lạnh như , cứ nhìn lão thần tiên đạp nàng xuống đây biết! Nữ nhân nào chịu nổi đây? Nàng cũng hi vọng xa vời lấy thân báo đáp nàng nha, nhìn , nhìn ! Nhìn ngạo khí của , nhìn cái mặt lạnh của , nhìn nghiêm khắc của , nhìn nem nép của nhân viên dưới quyền … Sao nhân viên nào hả? là gia nô nhà đấy! Người nào người đấy mặt mũi nghiêm túc nặng trịch như đeo 30 cân sắt, lúc nào cũng bộ mắt nhìn mũi, mũi nhìn miệng, miệng nhìn tâm. Bước khép nép, năng cẩn trọng. Nàng nghi ngờ họ có nhai cái lưỡi của mình 7 lần trước khi với điều gì ! Nha hoàn Thanh Y này có khá hơn chút, lúc cũng thả lỏng hơn, nhìn khuôn mặt còn có biểu tình của người sống! Mấy tên hộ vệ với mã xa kia … Như xác ướp di động! bộ vệ sĩ chuyên nghiệp!

      Nàng đảo mắt nhìn bên trong xe ngựa, nơi nàng hầu như nằm suốt hơn 10 ngày qua, chỉ có thể cảm thán là rất xa hoa! Nghe Thanh Y là vội , vội mà có cỗ xe tương đương limuzin này sao? gian khá thoải mái, nàng nằm đệm gấm cao cả gang tay, xung quang chèn rất nhiều gối lụa mềm mại, nàng còn tưởng đâu họ nằm gối ngọc gối gỗ cứng đờ cơ chứ, ngay cái chăn nàng đắp cũng là chăn lông cừu thượng phẩm. Xung quanh bọc gấm rất dầy để tránh lạnh,dưới sàn cũng lót thảm lông trắng muốt, nàng nằm góc trong cùng cũng khá là thoải mái. cao ít cũng phải 1m8 nên chỉ có thể ngồi hoặc đứng hơi cúi người thôi, ngồi miếng đệm gấm mầu trắng khửu tay tỳ lên chiếc tủ thấp , những ngón tay thon dài gập lại đỡ vầng trán ca, nàng để ý từ trong ngăn tủ ấy có thể lấy ra sách, bộ đồ dùng trà hay vài thứ linh tinh lặt vặt khác. Góc xe còn lại đặt 1 chiếc ấm lô chạm khắc tỉ mỉ! Tất cả đều mầu trắng. Nàng lúc đầu rất ngạc nhiên nhưng sau rồi cũng quen, nàng vẫn nghĩ dùng mầu trắng rất tục nhưng với chỉ có thể rằng rất phù hợp… Rất thiên tiên! nhìn như vị công tử phong lưu nhà thế gia nào đấy nhưng khí chất của lại như người trong hoàng tộc, vương gia sao? thể nào, quá là cẩu huyết =.=!!

      Thôi, dù là ai nàng cố gắng tìm lại cái mạng của mình ! miên man suy nghĩ xe ngựa chợt lắc lư rồi dừng lại, khẽ mở mắt ra ngẩng đầu lên nhìn về phía nàng! Sau khi xác định nàng có vấn đề gì mới khẽ hắng giọng với bên ngoài, ngay lập tức Thanh Y đến bên cửa hồi báo.


      - Chủ nhân, là đạo tặc! Tha hay….

      Thuỷ Linh mở lớn mắt nhìn , tai dựng ngược nghe ngóng bên ngoài! đường là phải có cướp đường, sai… Hắc hắc, tồi! Nghe giọng điệu bọn họ, có vẻ vấn đề gì. Nhưng nàng muốn xem nha, khẽ động, khẽ động…ai ui… Nàng kiên nhẫn rên rỉ chút. nhíu đôi mày tuấn 1 tay đè vai nàng lại.

      - lo! ngay bây giờ.

      Nàng mới phải lo, là muốn xem, muốn xem đạo tặc a! Nàng nhìn chằm chằm mắt long lanh khẽ chớp, mấp máy môi..

      - Xem a…

      cũng chăm chú nhìn nàng, đưa tay vén rèm cửa sổ nhìn ra rồi thở dài. Tiến đến bao cả nàng trong chăn ôm lên, cách lớp chăn dầy nhưng nàng cũng cảm thấy đc đôi tay hữu lực. chắc chắn có võ công! Nàng điềm đạm tựa đầu vào vai , vị trí này rất quen thuộc! Những ngày qua đều tự mình ôm nàng mỗi khi phải di chuyển, ra ngoài Thanh Y giở ô cung kính đứng chờ sẵn bên! cũng rất cẩn thận để bông tuyết rơi vào nàng, chắn gió cho nàng, nhàng di chuyển sợ nàng đau. Nàng sớm hưng trí bừng bừng đến hồng cả má!

      Nhìn gương mặt trắng bệch huyết sắc của nàng nhiễm tầng hồng nhạt do hưng phấn, liếc bọn cướp lố nhố khoảng 2,3 chục tên thấy cũng chướng mắt lắm. Đều chặt hết tay là được rồi!

      tên có vẻ là thủ lĩnh biết sống chết cầm đại đao nhẩy ra, trông râu ria bẩn thỉu còn siêu cấp xấu hơn cả Lý Quỳ, mồm to oang oang.

      - Đường này ta mở, cây này ta trồng! Muốn qua để lại nết nữ nhân và tiền bạc, chống cự nộp thêm cả mạng.
      Nàng thưởng thức gật gật đầu, tồi! có gì đổi mới nhưng lại rất có khí chất….cướp!

      4 hộ vệ và 2 mã xe đứng kèm 2 bên , Thanh Y đứng đằng sau hoàn toàn có bất kỳ phản ứng gì hết, bộ dáng mực đợi lệnh! Chỉ thấy nhàn nhạt .

      - Đánh gãy 2 chân, 2 tay cũng cần giữ! Tên thủ lĩnh bỏ lưỡi .

      Như thể chọn món ăn vậy, hoàn toàn chút xúc cảm hạ lệnh đánh người gì hết. Nàng khẽ ngẩng đầu, ngay lập tức cúi xuống nhìn nàng.

      - thích?

      Nàng gật gật đầu, khẽ nhếch môi, cúi thấp đầu xuống, kề sát nghe nàng . Chỉ thấy luồng khí ấm thổi qua chêu chọc, mùi hương ngọt ngào của nàng phả vào , nàng giọng thầm rồi lại cuống quýt rụt vào trong ngực , lộ ra vành tai hồng hồng đáng . khẽ nhếch khoé môi hơi hơi cười. Ngẩng đầu lên thèm nhìn bọn cướp .

      - Đánh gẫy 2 tay, 1 chân! cho dùng 1 chân còn lại nhẩy từ đây xuống núi, tên thủ lĩnh tha bỏ lưỡi nhưng khâu miệng lại.

      Quay lưng 1 đường bước vào trong xe ngựa, lại ôn nhu đặt nàng vào ổ đệm mềm mại rồi mở ngăn tủ lấy ra quyển sách ngồi chống cằm đọc như thường. Bỏ lại 4 tên hộ vệ 2 tên mã xa và nha hoàn Thanh Y hắc tuyến đầy đầu bên ngoài,bọn họ cùng chung suy nghĩ “Về sau trăm ngàn lần đừng đắc tội với vị tiểu thư kia!!” Sĩ khả sát bất khả nhục, gần 30 tên cướp kia cũng thuộc loại võ công rất khá! Đánh gẫy 2 tay, phế 1 chân bắt chúng 1 lũ lố nhố nhẩy lò cò xuống núi còn bằng trực tiếp chém chết chúng ! Tên thủ lĩnh càng thảm, cắt lưỡi câm. Nhưng khâu miệng khác câm là mấy nhưng cái mặt râu ria kia cái miệng bị khâu lại nữa…. là thảm. Gặp chủ nhân chúng đủ thảm, gặp vị tiểu thư kia mới là sát tinh kìa!

      Sau nửa canh giờ léo nhéo như chọc tiết heo bên ngoài, xe ngựa lại 1 đường tiếp tục tiến đến Tranh Mệnh cốc. 30 năm về sau con đường này tuyệt có 1 tên cướp!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :