1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Italy, Nhật Ký Tình Đầu - Thảo Đăng Đại Nhân (Chương 9)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tầm Nhiên

      Tầm Nhiên Active Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      136
      [​IMG]
      Italy, Nhật Ký Tình Đầu


      Tác giả:
      Thảo Đăng Đại Nhân

      Thể loại: Tình đô thị, trong truyện có độc, ngọt

      Số chương: 46 chương

      Tình trạng xuất bản: có bản xuất bản tiếng Trung

      Tên Editor & Beta: Tầm Nhiên

      Mail liên lạc: [email protected]

      Văn án:

      Chuyện tình thường ngày của tôi và Linh Quân, tình đầu hạnh phúc.
      • Nội dung dễ thương, đừng tưởng .
      • Tình đầu của cả hai bên, tình bảy năm sâu đậm.

      Mục lục:

      01 --- 02
      03 --- 04 --- 05
      06
      --- 07 --- 08 --- 09
      10
      --- 11 --- 12 --- 13 --- 14
      15
      --- 16 --- 17 --- 18
      19
      --- 20 --- 21
      22
      --- 23

      24
      --- 25
      26
      --- 27 --- 28
      29
      --- 30 --- 31 --- 32
      33
      --- 34 --- 35 --- 36 --- 37
      38
      --- 39 --- 40 --- 41
      42
      --- 43 --- 44
      45
      --- 46

      [​IMG]




      Last edited: 21/6/19
      xukem, chjchj1001linhdiep17 thích bài này.

    2. Tầm Nhiên

      Tầm Nhiên Active Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      136
      [​IMG]

      Mục lục

      Chương 1: Ngày thứ nhất
      Chuyện thường ngày ở Ý của tôi và mối tình đầu | Thảo Đăng Đại Nhân

      06/01/2017

      Tình đầu của tôi tên là Linh Quân, nhau tha thiết đến nay được sáu năm. Tôi từ trẻ vị thành niên bước sang tuổi thành niên, từ cái tuổi ngây ngô chưa biết là gì bước sang cái tuổi trưởng thành, biết được lòng người ấm lạnh như bây giờ.

      Linh Quân có tên đầy đủ là Khiếu Linh Quân. Vì trong tên của có chữ L, con người đơn giản như tờ giấy trắng, nên có biệt danh là Zero.

      Tôi còn nhớ , lần đầu gặp Linh Quân là lúc ngồi trong lớp dạy tiếng Ý.

      Khi ấy vừa xuất ngoại, chưa quen với cuộc sống nơi đây, cũng biết tiếng Ý, nên tôi cố tình tới lớp bổ túc để học tiếng Ý giao tiếp.

      Lớp bổ túc này được bà sơ và cha xứ thích văn hóa Trung Hoa mở, thầy dạy là người Ý, nên phải mời người Trung Quốc giỏi tiếng Ý để làm trợ giảng. Linh Quân là trong số đó.

      Ngày đầu học, thấy thầy dạy học là người Ý, tôi bối rối ngay tại chỗ. Trong lúc nghĩ cách làm thế nào để hiểu câu từ nước ngoài, Linh Quân xuất trước mắt tôi... Tôi nhớ mang máng, hình như bữa ấy mặc chiếc áo dài tay màu trắng, kết hợp với quần jean, chống tay lên khung cửa thở hồng hộc: "Ngại quá, tôi đến muộn."

      Ngược chiều sáng nhìn sang, tôi thấy được mặt mũi của Linh Quân trông thế nào, chỉ biết là giọng của rất dễ nghe, đến giờ vẫn còn ấn tượng.


      -1-


      Sức khỏe của tôi tốt, nhức đầu, ho khan, nặng sốt nằm liệt giường.

      Bởi thế, Linh Quân rất khó tính trong phương diện ăn uống của tôi... Ví dụ như, được ăn quá nhiều đường, số người trẻ ngày nay mắc bệnh tiểu đường rất đông, phải tập thói quen từ bé. Hoặc tỉ như, tuyệt đối được ăn quá nhiều đồ ăn vặt và thức uống có ga, dạ dày của tôi tốt, rất dễ bị viêm dạ dày, nếu tiếp tục tái phát, có thể bị ung thư dạ dày cũng biết chừng. Các loại dưa muối cũng phải cấm, những loại như tương ớt, mì xào tuyệt đối được ăn.

      Đó là lí do lúc tôi già... À , lúc còn là thanh niên, tôi khá thảm, lúc nào cũng phải ăn kiêng.

      Có lần, tôi ăn cơm tối ở nhà Linh Quân, vì quá mê súp chua cay, tôi dè dặt kéo kéo áo Linh Quân, thủ thỉ: "Em muốn ăn chút đồ chua."

      "Em thấy em có thể ăn được ?" Hôm qua tôi vừa tới hiệu thuốc ở đấy mua thuốc đau dạ dày, Linh Quân thấy tôi vẫn còn mặt mũi , tức giận cười.

      " chút thôi, un po ( chút thôi mà)." Tôi cúi đầu năn nỉ.

      Mẹ Linh Quân kiềm được, bà đau lòng rầy : "Ăn chút đồ chua làm sao? Tội gì mà để con bé ăn chua!"

      Linh Quân nghiêng mắt nhìn tôi, chắc là cho rằng tôi rất giảo hoạt, rất biết nhìn thời thế, cố tình giả vờ đáng thương, đòi ăn chua trước mặt mẹ . Nhưng cách này cũng chẳng ích gì, Linh Quân trở nên nghiêm khắc, mẹ mở miệng cũng được gì.

      "Thế ăn chút thôi, rồi tháng sau đừng hòng động vào nhé."

      "..." Tôi khổ tả nổi, chỉ có thể gật đầu.

      Nhưng thực tế, nội tâm của tôi lại : Phật cao thước, ma cao trượng. nghĩ em dễ dàng chấp nhận nghe lời hả?


      -2-


      Mức độ cuồng đối với đồ ăn vặt của tôi phải điều mà người bình thường có thể tưởng tượng được. Bởi vậy, để đạt được mục đích, tôi thường từ thủ đoạn nào.

      Hôm trước, tôi giở tính trẻ con ra với Linh Quân, tắt điện thoại di động, chặn số QQ của , bắt đầu lục đồ ăn vặt trong tủ lạnh... Vì để xoa dịu cảm xúc của mình mà từ mọi cách, tôi ăn thùng kem, và cả bịch kẹo đường.

      Dù sao, ăn vặt trong lúc đương cần phải báo lại cho Linh Quân, còn khi “chia tay” cần nữa. Thi thoảng lén ăn vài viên kẹo trong khi chuyện điện thoại, cũng có thể bị Linh Quân phát được manh mối từ giọng khác lạ của tôi.

      Qua khoảng ba tiếng, tôi lóe lên ý tưởng, nhớ đến hộp sữa chua loại mới chưa mở đặt trong tủ lạnh nhà Linh Quân... Phải làm thế nào đây nhỉ? Tôi phải kiểu người hay phí phạm đồ ăn vặt.

      Thế nên, khi nghĩ xong, tôi mở máy lên.

      Linh Quân lo lắng gọi lại cho tôi, hỏi: "Em tắt máy lâu thế, có phải ngồi trong góc khóc trộm hay ?"

      Tôi ậm ờ trả lời: " phải đâu..."

      ra, tôi biết chuyện nhất định ổn, chẳng qua chỉ muốn đạt được ít chuyện bí mật của mình thôi.

      Tuy thế, đêm đó tôi vẫn bị phát , suốt tháng sau được mơ đến chuyện mua đồ ăn vặt nữa.

      -3-

      Gần đây, con sâu thèm ăn lại trỗi dậy, tôi lén ăn vặt sau lưng Linh Quân.

      Linh Quân thầm nhìn chằm chằm tôi lâu, trong lúc tôi cực kì vui vẻ, u ám mở miệng: "Ăn vui ?"

      Tôi lắp bắp trả lời: "Đâu có ăn."

      "Còn giả bộ."

      Nếu bị phát , tôi cũng chỉ có thể dùng chiêu đánh đến cùng, tôi lấy cái bánh quy ra, hối lộ : " có muốn ăn cái ?"

      Nếu lên thuyền của em, chính là người của em, chuyện ban nãy xóa bỏ .

      " muốn."

      Hối lộ thất bại, tôi xong đời.

      Sao có thể từ bỏ như vậy chứ? Đây phải cách làm người trước giờ của tôi. Vì thế, tôi tiếp tục lấy dũng khí, dâng toàn bộ đồ ăn vặt lên: "Cho hết nè?"

      " muốn."

      Bị giở trò làm nhục hai lần, tôi tức giận dữ dội. Nhưng tôi dám tưởng tượng, mặc cho hậu quả như thế nào, tôi chỉ có thể tiếp tục kiên trì, ra chiêu ngoài dự đoán: "Vậy muốn thế nào?"

      Hôm nay Linh Quân rất dễ chuyện, nhìn tôi lâu, rồi cúi đầu mở miệng: "Nếu em muốn dối, vậy dùng thân thể thay thế nhé?"

      ngờ Linh Quân là người như thế, sao trước đây tôi nhìn ra? Do tôi nhìn lầm, ôm mộng đối với ...

      Nếu biết sớm dễ chuyện như vậy, dùng thân thể thay thế vài lần có tính là gì đâu!


      -4-


      ra, thi thoảng Linh Quân vẫn rất thấu tình đạt lý.

      Khi siêu thị, biết gọi điện hỏi tôi muốn ăn loại đồ ăn vặt nào.

      Tôi lập tức vào trọng tâm: "Thú em cũng chẳng muốn ăn gì nhiều, bim bim Meo Meo cũng được, tốt nhất là cứ mua đại vài phần khoai tây chiên , có bánh chà bông ? Em muốn ăn hai hộp, còn cả kẹo vừng và kẹo đậu phộng nữa, mua đại ba nươi năm mươi viên là được rồi."

      trầm mở miệng hỏi lại: "Cái gì?"

      " là mua đại ba đến năm viên ."

      hỏi là em có uống sữa đậu nành hay , những thứ khác đừng mơ tới."

      "À, vậy em uống." Thế là, tôi dựa vào lòng nhiệt huyết cuối cùng, thẳng thừng cúp ngay điện thoại.

      Trước giờ chưa thấy ai mặt dày đến nỗi siêu thị ăn vặt mà chỉ mua sữa đậu nành!

      Đợi đến lúc Linh Quân về nhà, tôi cúi đầu nhượng bộ: "Mua sữa đậu nành là đúng. ra miệng em bị loét, ăn mấy thứ kia cũng được, phải ? Em ngoan mà đúng ? Thế cuối tuần cho em ăn su shi nha?"

      "Phải xem biểu của em." Linh Quân hài lòng cười.

      Linh Quân để lộ ít mặt xấu, nhưng vẫn phải khen ngợi người con trai chăm sóc tôi giống bố như thế này... Dẫu sao cũng chẳng có ai lại đến phòng thí nghiệm sản xuất sữa tươi để đo nguyên liệu, tìm hiểu kỹ xem ở đâu sản xuất sữa tươi được hơn rồi mới mua về, để tôi uống vào bữa sáng.
      Last edited: 19/6/19
      1900, Tôm Thỏ, Happyanh5 others thích bài này.

    3. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Người ban trai de thuong va ngọt ngao ko tưởng :)
      Tầm Nhiên thích bài này.

    4. Tầm Nhiên

      Tầm Nhiên Active Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      136
      @Chris ừ... tui thích này cực :">> cute lắm á
      Chris thích bài này.

    5. Tầm Nhiên

      Tầm Nhiên Active Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      136
      Mục lục

      Chương 2: Ngày thứ hai


      -5-


      Đối với đồ trang điểm, Linh Quân mù tịt. Mấy hôm gần đây, bảo định mua cho tôi cây bút kẻ mắt.

      Lòng tôi reo hò: Được, tất nhiên là được.

      Sau phút vui mừng, tôi bắt đầu suy nghĩ. Tôi rất hiểu Linh Quân, e rằng phía sau chuyện này đơn giản như vậy.

      Tôi hỏi thẳng vấn đề: " biết bút kẻ mắt là gì ?"

      Chắc Linh Quân cũng hiểu được tính nghiêm trọng của việc này, lưỡng lự hồi lâu mới trả lời: "Là kẻ lông mày à?"

      "..."

      Tôi vuốt mặt, hít hơi sâu rồi nặn ra nụ cười.

      Đừng đặt cầu quá cao đối với người đàn ông này.


      -6-


      Bề ngoài Linh Quân chứa tao nhã của người hay đọc sách.

      Nhưng thực tế, có tính chiếm hữu rất mạnh, năng lực ăn giấm là số .

      Mấy hôm trước, tôi chỉ sang nhà bạn của người quen ngủ đêm. Cậu con trai trong nhà xấp xỉ tuổi tôi có nuôi con mèo Ragdoll. Tôi cực kì mèo, nên tiện tay chụp vài bức ảnh.

      Trước khi ngủ, tôi liên lạc với Linh Quân, hỏi tôi bằng giọng u oán: "Dã, em về chưa?"

      Tôi nghe được thứ gì đó đúng trong giọng , tim đập thình thịch, run run trả lời: "Vẫn chưa về..."

      Linh Quân hừ lạnh bảo tôi: "Vậy đừng về nữa."

      Tôi: "..."

      Chắc vừa tưởng tượng ra cảnh "tôi và tiểu ca ca của bé mèo Ragdoll em em với nhau, vui vẻ cùng nhau chơi với mèo”.

      Đàn ông, như kim đáy biển, phức tạp.


      -7-


      Thi thoảng, tôi cũng nổi hứng ghẹo Linh Quân.

      Nhân lúc đánh hạng LOL, tôi mập mờ thổi vào tai nghe, thu hút chú ý của .

      "Hửm, sao đấy?" Linh Quân dịu dàng hỏi.

      Tôi nở nụ cười xảo trá, ra sức hạ giọng trả lời: "Em muốn câu làm ảnh hưởng với việc leo rank của ."

      "Em ." ngăn chuyện tôi quấy rầy chơi game.

      "Em muốn ư ư a a với ."

      Tiếng gõ phím liên hoàn đầu bên kia của Linh Quân lập tức im bặt, lúc lâu sau mới phản ứng lại, cười khẽ rồi bảo: "Em , em có phải là gián điệp do địch phái tới quấy rối . Mấy lời này là có tầm ảnh hưởng."


      -8-


      Linh Quân trong sáng hơn tôi, tôi hề muốn chấp nhận này.

      Tôi nhớ, có lần hai đứa nhắn tin với nhau, bảo tôi: " muốn cho em ăn đồ của ..."

      Chờ lúc lâu vẫn chưa hết câu, tôi giật mình, suýt nữa nổi đóa ngay tại chỗ. Tôi lập tức gửi cho biểu tượng hoảng sợ, kèm theo dãy dấu chấm than.

      ngờ Linh Quân giấu nghề nhiều năm như thế, nội tâm chứa đầy sắc tình thô bạo.

      lát sau, Linh Quân mới chịu rù rì gõ tin nhắn: "Ban nãy sai lỗi chính tả, là "ăn đồ nấu". Em , em vừa nghĩ tới chuyện gì?"

      Tâm hồn tôi đen tối, còn mặt mũi đáp: "... nghĩ gì cả"


      -9-


      Trong lúc tôi và Linh Quân nhau, người hỗ trợ cho Linh Quân cực kì nhiều. Vì con người của tốt, chỉ số EQ lại cao, nên có rất nhiều người quý Linh Quân, gồm cả toàn bộ thầy và hiệu trưởng lớp bổ túc. Là người Ý, nên tư tưởng của họ cực kì thoáng, vì hỗ trợ cho Linh Quân theo đuổi tôi, nên họ thường dùng vài tiểu xảo.

      Có vài thầy người Ý quen với bố mẹ tôi, biết nhà tôi khó nên đến nhà thuyết phục, dắt tôi chơi, nhưng tế lại chuyền tay nhau ném tôi vào lòng Linh Quân. thế họ còn nháy mắt : "Nếu lần sau còn cần người làm mấy chuyện này, nhớ đến tìm tôi."

      Linh Quân mỉm cười gật đầu.

      Lòng tôi run sợ: Rốt cuộc thằng nhóc này dùng chiêu gì, mà nhờ được những người này?

      Vì có vài chuyện gia đình, quan hệ của tôi với người nhà tốt, có thể là rất tệ. Bởi thế, có rất nhiều chuyện ngoài đời Linh Quân phải dạy tôi, gồm cả bài vở lớp.

      , vừa là thầy, vừa là bạn, vừa là cha.

      Thậm chí, lúc học cấp ba, khi còn chung trường với Linh Quân, giáo viên tiếng còn cố tình tìm Linh Quân đến phụ đạo cho tôi.

      Linh Quân chỉ tiếc rèn sắt thành thép, bắt tôi học thêm, giúp tôi thi đạt tiêu chuẩn.

      Thầy dạy tiếng trông thấy thành tích cũng cảm thấy hài lòng: "Nhất định là nhờ Linh Quân phụ đạo cho em, phải ?"

      Nội tâm của tôi gào thét: Chỉ cần thầy đừng làm bậy, mách lẻo là được, em đây gánh nổi.


      -10-


      Thi thoảng, khi tôi và Linh Quân gọi điện với nhau, có người ở cạnh ấy.

      Cháu của ngạc nhiên hỏi: "Chú ơi, ai chuyện với chú thế?"

      Tôi nín thở chờ đợi, cảm thấy hơi lúng túng.

      Linh Quân cười cười, giải thích cho con bé: "Là thím của cháu đó."


      -11-


      Mẹ của Linh Quân đối xử với tôi và Linh Quân giống nhau.

      Có lẽ vì nhà có con trai, mà bà lại thích có con , nên có thể bà rất cưng chiều tôi. Bình thường, nếu tôi ra ngoài mình, bà rầy Linh Quân cả nửa ngày, lo lắng cho an toàn của tôi.

      Hôm nọ, tôi thất mẹ Linh Quân thêm WeChat của tôi, tôi vô cùng ngạc nhiên hỏi : "Mẹ của thêm WeChat em làm gì thế?"

      Linh Quân ngây người hồi mới trả lời: "Chắc mẹ lo chỉ có mình em ở thành phố A, hai hôm nay mẹ cứ hỏi thăm chuyện của em suốt, mẹ rất lo cho em. Nhưng mà, WeChat của em, sao mẹ biết được?”

      đến nửa câu sau, giọng của trở nên nguy hiểm...

      Tôi chăm chú suy nghĩ... Có lẽ trong chúng tôi, xuất kẻ phản bội.


      -12-


      Ngày thường, miệng mồm của Linh được lanh lợi, nhưng thi thoảng vẫn có thể câu chọc cho người ta hạnh phúc.

      Ấn tượng hơn cả là chuyện trịnh trọng với tôi: " muốn em gả cho nở mày nở mặt."


      -13-


      Thỉnh thoảng tôi chơi trò mộng mơ với Linh Quân.

      Có lần, biết tôi xem thứ gì, nhưng đại khái là các loại như khế ước của quỷ.

      Tôi giơ ngón út lên, đưa thẳng đến trước mặt Linh Quân, trịnh trọng : "Ký khế ước với em ."

      Linh Quân chẳng ư hử gì, nhướng mi: " ký, quyền sở hữu em thuộc về ."

      Tôi sờ sờ cằm suy tư hồi lâu, cứ cảm thấy đây là cuộc mua bán lỗ vốn, bởi thế tôi bổ sung thêm điều khoản: "Nhưng em có điều kiện, phải đối xử với em là tốt."

      "Được thôi." Linh Quân quả quyết đồng ý, chuyện này làm cho tôi hơi khó tin.

      Tôi chần chừ ngoéo tay với , rồi lại nghe thấy lời : "À, hình như em chưa biết điều cuối cùng của khế ước, điều kiện kèm có , tất cả quyền lợi thuộc về đàng trai.

      Tôi giật bắn người: "Hở?"

      Thế cho nên, chỉ cần thấy được mặt tốt của tôi, là đủ rồi.

      Tôi biết sớm là thằng nhóc này có mánh khóe!


      -14-


      Linh Quân chưa từng có trái tim mơ mộng. Tôi hỏi , nếu người thích uống say, leo lên giường nằm, làm thế nào?

      Tôi cực kì mong được câu gì đó khiến lòng người rung động, nhưng nào ngờ được, cân nhắc hồi rồi nhìn tôi chằm chằm, với giọng nguy hiểm: " đánh ta."

      đánh ta...

      đánh ta...

      Tôi òa khóc giống như gây chuyện với người ta.


      -15-


      Linh Quân cũng biết chơi trò lãng mạn.

      Mùa đông ở Ý rất lạnh, chưa tới tháng mười hai mà trời rét lạnh.

      hôm, tôi sang nhà Linh Quân, thèm cởi quần bên ngoài, chui tọt vào chăn của .

      Linh Quân vừa làm bộ chê tôi, vừa che kín người tôi, ôm chặt vào lòng.

      Chắc là do bầu khí quá mập mờ, đột nhiên lấy chăn trùm đầu tôi lại, hơi ấm quanh quẩn xung quang, nhưng khoảng trước mắt toàn là mảnh tối đen.

      Linh Quân đặt tay lên gò má tôi, nhàng mở miệng: "Được rồi, bây giờ muốn ăn sạch em."

      Cảm giác cứ quái lạ thế nào, cả người tôi nóng lên, cuộn tròn như tôm, lạnh run: " là con sâu à?"

      "Sâu? Vậy em có sợ ?"

      Tôi yên lặng lúc, rồi quyết định ra tay đập thuyền, xốc chăn lên la to: "Vậy đông lạnh chết con sâu là được rồi!"

      Linh Quân rằng: "..."

      tóm tôi trở về, chắc trong lòng: Được được được, thua, mau đắp chăn lại , hiểu phong tình!
      Last edited: 29/1/19
      1900, 1012, Tôm Thỏ5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :