1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hy Vọng - Long Tiểu Vũ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hy Vọng
      Tác Giả: Long Tiểu Vũ
      Converter: Loyal Pang
      Edit: Hạ Băng
      Số chương: 57 và 4 phiên ngoại

      <img class="tcattdimgresizer aligncenter" alt="" src="http://dl4.glitter-graphics.net/pub/729/729974sbo1wa4sru.gif" border="0" />
      Giới thiệu nội dung

      ban công, Đinh Đồng ngã vào trong ngực Cù Nhiên, tay giống như con rắn từ từ vòng qua eo lạnh như băng của . Da tay của tốt, đầu ngón tay mang theo nguồn nhiệt chạy thẳng vào trong tim . Đó là loại ấm áp kỳ diệu, cắn cắn môi dưới rốt cục cũng quyết định vào thôi”

      chăm chú nhìn chằm chằm, răng trắng như tuyết vùi lấp trong đôi môi đỏ mọng. Bộ dạng như thể ràng rất mê người, nhưng…...Khóe miệng nâng lên cách tự giễu, bàn tay to đem từ trong ngực đẩy ra, “ Đinh Đồng, có phải em muốn hỏi cái gì hay ?”

      “ Dáng dấp em giống ai?”

      Trong lòng “ lộp bộp” vang lên, ánh mắt xuyên thấu qua , rơi vào khoảng gian vô định, Nghe chậm rãi : “……Em chính là em, giống ai cả….”

      “ Vậy dáng dấp giống ai hả?” Lông mày của nhíu chặt, gần như nghiến răng nghiến lợi hỏi lại, gằn từng chữ từng chữ.

      biết mà, là nghĩ quá đơn giản, làm sao lại so đo chuyện như vậy…

      PS: nam nữ chủ cũng phải là thiện nam tín nữ!

      Văn án

      <img class="aligncenter" alt="" src="http://dl4.glitter-graphics.net/pub/729/729974sbo1wa4sru.gif" border="0" />

      Sau khi Cù Nhiên biết tên ấy là ----Đinh Đồng nghĩ người phụ nữ này đơn giản giống như tên của tốt biết bao….

      Lần đầu tiên gặp mặt, ấy chạy thẳng vào gian phòng đặc biệt đẩy trong người ra, nắm lấy cổ áo , nhìn chằm chằm mà rơi lệ.

      Lần thứ hai, cho rằng bị hạ độc, lửa tình nóng, thế như nhìn mặt khóc lớn gọi tên người đàn ông khác.

      Chờ khi hoàn toàn bị trầm luân, nhưng thấy đâu…….

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #cc99ff;']Chương 1: Lần đầu gặp mặt
      #cc99ff;'] EDIT: HẠ BĂNG
      #cc99ff;']Beta: Quảng Hằng

      <img class="aligncenter" alt="" src="http://dl.glitter-graphics.net/pub/916/916601d78lcqlgsl.gif" border="0" />


      Thành phố về đêm mông lung làm mê hoặc con người ta, các PUB xa hoa truỵ lạc, đám người sống trong ngày đêm đảo lộn, sàn nhảy đủ loại dáng người vặn vẹo theo điệu nhạc.
      Lúc Lô Phương tới, tìm hồi lâu mới nhìn thấy Đinh Đồng nửa nằm nửa ngồi quầy bar, mái tóc uốn xoăn của cơ hồ che mất nửa mặt, lộ ra bên ngoài cánh tay trắng noãn tinh tế, các ngón tay sạch xoay xoay ly rượu trong tay.
      tới thấp giọng hỏi người đứng sau Đinh Đồng,“Uống bao nhiêu rồi?”
      “Vừa đến có uống chai rượu đỏ, sau đó lại uống vài ly do lão bạch làm.” Tiểu Trần nhún nhún vai, cho dù ấy uống thêm cũng ai dám khuyên
      “Bạch làm?” Giỏi, này tửu lượng càng lúc càng lớn .
      Lô Phương ngồi xuống bên cạnh Đinh Đồng, vỗ vai .
      Đinh Đồng híp mắt liếc sang nhìn Lô Phương cái,“Làm gì?” Dáng dấp của cũng phải mỹ nhân nhưng dưới ngọn đèn cùng khí nơi này lại mang vẻ đẹp lười nhác.
      Lô Phương nghe ra được ấy kiên nhẫn, hàng năm ngày này ai dám chọc đến Đinh Đồng. Nếu phải bởi vì tiểu tổ tông ở nhà, đánh chết cũng dám đến quấy rầy ấy.
      Lô Phương đứng sát tai Đinh Đồng chút:“ Chị Đồng à, đêm nay cục cưng giống như bị bệnh , Bành tổng biết phải làm sao nên mang cục cưng đến chỗ Tề Thiên , nhưng Tề Thiên cũng dỗ được cục cưng......”
      Đinh Đồng vừa nghe cục cưng sinh bệnh, đem chai rượu và ly rượu đẩy ra, nhảy xuống ghế dựa liền chạy ra ngoài, phía sau hai người vội vã đuổi theo.
      Vừa vào tới cửa, vài người bên ngoài liền tiến vào, Đinh Đồng vất vả mới giữ được thăng bằng, đầu bắt đầu choáng váng. Cũng biết là người nào đụng trúng bả vai , làm mất thăng bằng , mắt thấy té xuống đất, người bên cạnh vội vàng đưa tay giúp .
      nhìn đường hả?” quay đầu liền mắng.
      Người bên cạnh nghe mắng, liếc nhìn hồi lâu. Đinh Đồng dùng sức lắc lắc đầu, nghĩ đến có phải chính mình say đến nỗi nhớ người trong mộng , nhưng mà người kia ràng đứng tại nơi đó.
      Cùng giống nhau như nhiều năm trước, đường cong gò má vẫn cường tráng tuấn như xưa, lúc nhìn người khác luôn mang theo ý cười. sửng sốt lúc lâu, chớt tránh khỏi tay Lô Phương đỡ, nghiêng người lảo đảo chạy .
      “Chị Đồng? Chị làm sao vậy?” Lô Phương nên hỏi.
      Đinh Đồng bắt lấy cánh tay ,“Người đâu? Người đâu? Có thấy đâu ?”
      “Chị Đồng chị hỏi người nào?”
      “Đao Diên! Đao Diên!”
      Đao Diên? Lô Phương bị dọa ! Hai năm trước lúc tới công ty làm trợ lý cho Đinh Đồng, cái tên “Đao Diên” này đương nhiên quen thuộc, nhưng biết là ai. Nhưng Tề Thiên có qua với , đó là vết sẹo của Đinh Đồng, thể ở trước mặt ấy tùy ý vạch trần .
      Nhưng mà, Đao Diên...... phải chết rồi sao?
      “Chị Đồng, có phải, có phải nhận sai người hay hay ?” giọng hỏi.
      “Câm miệng! Phòng camera, phòng camera ở đâu? Mang tôi đến phòng camera!”
      ......
      Cù Nhiên vừa trở về nước liền nhận được điện thoại của em trong bang ngày xưa mời, trong lòng phiền muộn, cũng quản sắc mặt của lão gia trong nhà, cầm chìa khóa xe ra ngoài tụ họp bạn bè.
      vào gian phòng VIP, Hà Cường ngồi vào bên cạnh ,”Sao thế? Thiếu gia chúng ta quen khí của cố hương sao?”
      tự rót rượu cho mình, ngửa đầu buồn bã ,“Rất phiền, ở nước ngoài mất mấy vụ làm ăn, bên này lại ngừng thúc giục kết hôn! Ông lấy đâu ra thời gian rỗi đối phó phụ nữ......”
      “Phải đó!” Hà Cường cười nhấn mạnh,“ có thời gian đối phó với phụ nữ, chẳng lẽ có thời gian đối phó với đàn ông?”
      Cù Nhiên lúc này cũng nổi lên hứng thú chơi đùa,“Tốt, nếu phó Tổng tự mình phục vụ tôi, tôi cũng miễn cưỡng hạ thấp mắt nhìn chút vậy!”
      Hà Cường nghe xong quay sang đánh Cù Nhiên cái, hai người này cũng đều 30 tuổi rồi , sao mỗi lần tụ tập lại chỗ giống như ngày còn liều mạng đối chọi.
      Náo loạn trong chốc lát mọi người vẫn như cũ tiếp tục uống rượu, Cù Nhiên bực bội trong lòng, uống nhanh mấy ly,bây giờ nhìn đồ vật cũng có chút mơ hồ. Lúc này biết là ai kêu mấy tiến vào, trong đó nguời lắc lắc thân thể liền dính sát vào người . thấy cũng từ chối, mặc váy ngắn liền trực tiếp ngồi đùi , tay còn đường hướng phía dưới của mà sờ.
      Gần đây, Cù Nhiên bận rộn việc công ty lẫn chuyện trong nhà,trong thời gian này là thanh tâm quả dục làm sao chịu đựng được người ta trêu chọc như vậy, cỗ nhiệt khí liền theo bụng dưới chạy khắp toàn thân, hai tay cũng thuận thế hướng dưới váy ấy tìm kiếm.

      Mấy người bạn tốt đều tức thời, nhìn bộ dạng vặn sức chờ bộc phát của , mọi người đều tự động rời khỏi phòng, để gian phòng này cho . Những người khác vừa , người đẹp thuộc loại cup E giang hai chân người lại càng ra sức, cái mông còn người em của cọ sát, đồng thời tay trượt xuống kéo khóa quần ......
      “Phanh......”
      Đột nhiên, cửa gian phòng bị người đá ra, tiếng vang lớn làm cho hai người lâm vào kích tình đều giật mình dừng lại. Còn chờ Cù Nhiên lấy lại tinh thần, người trong ngực bị đẩy ra.
      Bởi vì Đinh Đồng đẩy kia quá mạnh nên tóc tai có chút loạn , bị đẩy qua bên tức giận lầm bầm điều gì đó, Đinh Đồng ngồi sa lon nhìn Cù Nhiên im lặng lời nào, liền về hướng kia tát cái,“Lô Phương, đem ta ném ra ngoài cho tôi!” Cù Nhiên cũng động đậy, như khóe miệng lại kéo lên , bộ dạng như xem kịch vui.
      Lô Phương đem kia ra khỏi gian phòng, lại đưa cho ta xấp tiền mặt màu đỏ, hai năm theo Đinh Đồng, học tốt nhất chính là bản lĩnh hù họa người, vì thế trừng mắt nhìn chằm chằm nửa bên gò má bị sưng đỏ của ta :“Cầm tiền quản tốt miệng của cho tôi!” Sau đó liền tới cửa gian phòng cùng hai vệ sĩ khác canh giữ bên ngoài .
      Đinh Đồng hơi hơi cau mày tới trước mặt , đầu gối của dính sát đùi .
      , là ai?”
      Cù Nhiên kéo tay , làm cho ngã ngồi đùi mình, lòng bàn tay như mang theo lửa ái muội ma sát lưng , dáng người với những đường cong quyến rũ của càng tăng hứng thú cho ,“Chi bằng em trước cho biết em là ai?”
      cũng , chỉ là khuôn mặt trắng nõn có chút mất tự nhiên, hàng lông mi của vừa dài vừa cong , tựa hồ chỉ cần nháy mắt cái, lông mi liền run rẩy chút,thấy vậy đáy lòng liền ngứa.
      Tay ở lưng dùng sức như muốn đem tiến sát vào lòng mình, đồng thời nâng hai cánh tay để ngực , sờ sờ cổ áo , tạo khoảng cách giữa hai người. Cù Nhiên đương nhiên nhìn ra được Đinh Đồng giống như những trong quán bar này, nhưng nếu chủ động thương nhung nhớ , vậy cũng bất kể thân phận là gì?, nhìn ra, bất quá cũng chính vì bản thân mua vui mà thôi.
      “Như thế nào? tại cự tuyệt? Sợ là được đâu!” cười xấu xa hỏi.
      Đinh Đồng cũng giận, vẫn tục tiếp hỏi lại:“ là ai?” ta giống! Rất giống, rất giống! Giống khuôn mặt tuấn tú , giống đôi mắt xếch, giống sống mũi cao ngất, thậm chí, thậm chí làm cho cảm thấy ở trong lòng mình, cảm giác đều giống nhau ...... Nhưng mà lý trí với , Đao Diên chết ở trước mặt , tận mắt thấy ngã xuống! Làm sao có thể còn sống!
      Nghĩ nghĩ lại, cảm thấy chóp mũi mình cay xè, người trước mắt càng trở nên mơ hồ, nước mắt cứ như vậy mà im lặng chảy xuống. Nhìn như thế, Cù Nhiên cũng ngây cả người, rượu lúc trước uống giờ cũng tỉnh hơn nửa, người phụ nữ này đến tột cùng muốn làm gì ? Trong lòng nghĩ tới nhưng lại hỏi ra lời.
      Tay Đinh Đồng khẽ vuốt đường cong khuôn mặt , động tác của vô cùng nhàng, giống như sợ hãi tất cả điều này đều là ảo ảnh, chỉ cần hơi dùng sức nó biến mất. Lông mi, ánh mắt, cái mũi, Cù Nhiên dứt khoát nhắm hai mắt lại hưởng thụ đụng chạm của , hoặc là làm cho hưởng thụ, cảm thấy say , thế nhưng lại cho phép xa lạ đối với phóng túng như vậy .
      Cuối cùng, ngón tay hai cánh môi lạnh như băng của , giờ nay được thay thế bởi đôi môi mềm mại của . mở to hai mắt nhìn , như khoảng cách hai người vô cùng thân mật cho nên hoàn toàn nhìn nét mặt của
      Nụ hôn này có lửa nóng kịch liệt, chỉ chạm vào rất lâu, Đinh Đồng dám mở to mắt, trong lòng mặc niệm -- Van cầu , trăm ngàn lần đừng rời khỏi đây, để cho tôi ôm chút, chút là tốt rồi...... Diên, có biết em nhớ nhiều lắm hay ?!
      Ngoài cửa vang lên trận rối loạn, Đinh Đồng nhanh chóng đứng dậy. Sức nặng đùi lập tức biến mất, Cù Nhiên có chút hài lòng,“Sao lại tiếp tục ? Hay là đến lượt tôi chủ động?”
      Đinh Đồng đứng đối diện sửa sang lại quần áo,“ phải Đao Diên đúng ?”
      “Đao Diên? Hừ...... Đừng với tôi, ta là mối tình đầu của em!”
      bất đắc dĩ lắc đầu, lầm bầm :“Tôi nghĩ......”
      “Nhận sai người, cáo từ!” Đinh Đồng lạnh lùng những lời này liền mở cửa ra ngoài.
      Cù Nhiên qua lúc mới phục hồi tinh thần lại, chuyện quái gì xảy ra đây? Sống hơn ba mươi năm, hôm nay lại bị phụ nữ đùa giỡn là sao? Dựa vào cái gì! Ngay cả tên cũng biết, lại nhìn người trước mặt bỏ ......

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 2: ở bên
      EDIT: HẠ BĂNG
      Beta: Quảng Hằng


      Bành Tấn Hoa dựa vào ghế ngồi ở nhà ăn, mặt che cái khăn lông ướt, cavat bị giật xuống tùy tiện ném sang bên,“Tề Thiên!! Dỗ cục cưng yên tĩnh lát......”
      “Đại ca......” Chiêu gì Tề Thiên cũng đều dùng qua, nhưng vẫn vô dụng, tại giận mà dám :“Em biết dỗ như thế nào nữa !”
      Bên kia sa lon, có ôm đứa chừng ba bốn tuổi khóc chết sống lại, tóc đều bị cậu bé kéo xuống, đau đến nhe răng trợn mắt lại còn phải giả bộ dạng hiền lành.
      Vài giờ trước, Tề Thiên đột nhiên nhận được điện thoại Bành Tấn Hoa, cùng với tiếng khóc lớn của Tiểu Bành Hạo, Bành Tấn Hoa hét lớn gọi về nhà gấp.
      khắc dám trì hoãn, trong lúc bối rối chạy đến bãi đỗ xe mới phát nóng bỏng vừa quen, cũng bị kéo đến bãi đỗ xe, này nghĩ muốn dẫn về nhà để trải qua đêm tình lãng mạn, khi nãy thấy chiếc xe mui trần nhiều tiền như vậy, làm sao có thể dễ dàng buông tay đây, Tề Thiên cũng đuổi ta, trong lòng gấp gáp trở về nhà cho nên đành mang theo ta về.
      Cục cưng giống như nghe thấy tiếng oán trách của hai người đàn ông này, lại càng khóc lớn hơn ,“Con, con...... con muốn mẹ ......mẹ mẹ......”
      Cả đêm lỗ tai Bành Tấn Hoa bị chấn động, rốt cục cũng phát điên, lấy khăn mặt xuống , nhanh về phía nhà sau.
      Tề Thiên cũng rối loạn, ngồi cùng sa lon với biết tên kia, dỗ đứa , liền bỏ chạy lên lầu .
      Vừa thấy hai người đàn ông kia rời khỏi, ta liền thay đổi sắc mặt
      “ Thằng này làm sao thế? Đừng khóc nữa!!!” Phòng khách rất lớn, ta sợ có người nghe thấy.
      Chưa có người nào đối xử với Bành Hạo như thế , khóc cũng khóc, chính là nắm lấy mái tóc nhuộm của ta kéo xuống.
      “Ai u......muốn giết bà à! đứa có người dạy này, buông tao ra!!”bản chất người đàn bà chanh chua của ta hoàn toàn lộ ra, móng tay sơn đỏ dài hướng mông cậu bé bấm.
      Cục cưng chịu đựng đau, đôi mắt đen lúng liếng mắt có nước mắt đảo quanh, lại như thế nào cũng rơi ra, sức bấm hề giảm, cục cưng há mồn cắn bộ ngực lộ ra của ta.
      “Nha!” ta lập tức đứng lên, tay ôm lấy cục cưng, tay khác hướng tới gò má của cục cưng mà véo.
      Đinh Đồng lấy ra chìa khóa nhà Tề Thiên mở cửa, liền thấy màn như vậy.
      Lô Phương hít hơi khí lạnh, ta là ai vậy? Lại dám đánh Bành Hạo. Xong rồi, lần này Tề Thiên thảm rồi ......
      Đinh Đồng nghiêm mặt trầm xuống,“Cục cưng”, nhàng gọi tiếng, Bành Hạo lập tức quay sang Đinh Đồng, vừa nhìn thấy , cục cưng “Oa” tiếng liền khóc ra,hai cánh tay vươn ra muốn ôm.
      Đinh Đồng thấy hai dấu tay sâu mặt cục cưng, môi mín chặt, hai tay ôm lấy con,“ mặt có đau hay ?”
      Cục cưng khóc thương tâm, gật gật đầu.
      ta đánh con thế nào ?”
      Cục cưng lấy ngón út chỉ chỉ vào mông.
      Đinh Đồng cúi đầu hôn con, ôm con về hướng Lô Phương đứng cạnh cửa,“Cục cưng ngoan, đừng khóc, còn cùng dì Phương chờ mẹ trong xe, mẹ đến ngay nhé, sau đó chúng ta trở về nhà, được ?”
      Cục cưng bị ủy khuất, ôm lấy muốn buông tay, Đinh Đồng thấp giọng dụ dỗ, cục cưng mới ngoan ngoãn theo Lô Phương ra ngoài.
      đứng ở sô pha kia vốn dĩ còn có chút sợ hãi, kết quả Đinh Đồng vừa tiến vào có trách cứ , còn thấp giọng dụ dỗ đứa , khí diễm của liền có chút nổi lên.
      “Đứa nhà các sao lại thế này ? nhìn xem, nó đem tôicắn thành hình dáng gì nè ?”
      Đinh Đồng theo Tề Thiên tập thể hình, cân nhắc sức trong tay, đứng cách ta hai bước mới dừng lại......
      “A......” ta thét chói tai như muốn phá vỡ bầu trời đêm, thanh to như vậy phát ra, Tề Thiên lầu lảo đảo chạy xuống ” Làm sao? Làm sao vậy?”

      Bành Tấn Hoa cũng vội vàng vào, chuyện liên quan đến cục cưng, sắc mặt thể lạnh..
      sa lon, kia cuộn mình , hai tay ôm ngực, giống như rất đau.
      Mặt Đinh Đồng có chút ửng hồng, giày cao gót dẫm lưng ta, thấy Tề Thiên chạy đến, sức chân mạnh hơn nữa chút,“Họ Tề kia! Khẩu vị của , tôi xen vào, như thế nào ...... nhưng nhớ kỹ cho tôi, còn dám đụng đến con trai tôi...... Hừ! Hôm nay tôi có thể đánh ta, ngày mai có thể đánh , tin có thể thử xem!!”
      Tề Thiên bị bộ dáng của làm cho sợ tới mức dám hé răng, theo lời của , đại khái có nghe hiểu được biết sống chết kia đánh Bành Hạo. Đừng Đinh Đồng , đổi lại là chỉ sợ cũng để ta được yên, huống chi còn đụng phải đúng hôm nay như vậy, chỉ có thể ủ rũ cúi đầu nhận tội.
      Sắc mặt của Bành Tấn Hoa cũng có chút xấu hổ, đương nhiên ra nghe được Đinh Đồng cũng cảnh cáo ......
      Đinh Đồng thu chân lại, “ cả, cục cưng tôi mang về .” dứt khoát xoay người liền , cũng quên Bành Tấn Hoa tiếng.
      Tề Thiên nhìn thoáng qua trước mặt, sau đó lấy ra điện thoại vài câu, chỉ lát sau mấy tên thủ hạ tới kéo ta ra ngoài.
      , tôi......” cảm thấy có chút xin lỗi Bành Tấn Hoa, rốt cuộc cũng là mang người về đánh Bành Hạo, tuy rằng ta cũng biết.
      Bành Tấn Hoa thở dài,“Quên , tiểu Đồng là với tôi thôi! liên quan đến cậu đâu.”
      ......
      xe, Bành Hạo đáng thương cầm lấy tay Đinh Đồng buông,“mẹ, mẹ, hôm nay mẹ đâu ?”
      Đinh Đồng ôm con trai chặt trong lòng, hỏi con:“Con trai hư, hôm nay sao lại ngoan nè?”
      “Con nhớ mẹ!”khuôn mặt nho ngóng nhìn , cậu biết phải làm thế nào để mẹ vui, nếu chỉ có thể bị mẹ la,vì thế mới xuất chiêu này.
      mặt con trai, dấu tay càng ràng hơn so với vừa rồi, hai đường màu đỏ giống như kim đâm vào lòng .
      mặt có phải rất đau hay ?”
      “Dạ...... Chỉ có đau chút thôi.” xong còn vươn tay bé xuống chút,“Mẹ, vì sao trong nhà chú Tề Thiền có người kêu to?” Dì kia thét chói tai như vậy, Bành Hạo ngồi ở trong xe vẫn nghe được rành mạch, lúc ấy cậu còn hỏi dì Lô Phương, như dì Lô Phương chỉ lát nữa hãy tự mình hỏi mẹ.
      Giọng của Đinh Đồng vẫn là dịu dàng,“Mẹ ở bên trong xử lý chút việc, trẻ con thể hỏi.”
      “Dạ!” Nó chu chu môi, buổi tối khóc lâu như vậy, tại dựa vào Đinh Đồng lúc liền ngủ.
      Về nhà, Đinh Đồng nhàng đem con để giường lớn, đứa này từ như vậy, nếu ban ngày bởi vì thương tâm hoặc sợ hãi, buổi tối ngủ được, cho nên hôm nay chỉ có thể cho con ngủ cùng .
      chỉnh điều hòa thích hợp, mới nhàng ra, Lô Phương còn ngồi chờ ở phòng khách.
      “Phương, về trước ! có việc gì .”
      “Chị Đồng, hay đêm nay nay em ở đây với chị?” Ngày hôm nay như vậy, Lô Phương có chút lo lắng cho .
      Đinh Đồng cuối cùng nhìn nặn ra nụ cười miễn cưỡng,“ có việc gì, trở về ! Còn có tiểu Trần, cả ngày cũng mệt mỏi, trở về nghỉ ngơi !” quên dặn dò vệ sĩ theo mình ngày.
      Lô Phương ngẫm lại cũng đúng nên kiên trì nữa, kỳ sau khi vào công ty nhà trọ của được an bài ở tầng dưới Đinh Đồng. Đinh Đồng thích phòng ở quá lớn, cũng cần người giúp việc, cho nên là trợ lý ở gần nên cũng giúp Đinh Đồng số việc nhà.
      Đinh Đồng tắm rửa xong ra, giường cục cưng ngoan ngoãn ngủ, sợ con trai thức nên cũng dám sấy tóc, chỉ trùm cái khăn lớn đầu, ngồi bên giường vừa lau tóc vừa nhìn con.
      Chớp mắt cái qua bốn năm, Bành Hạo so với bộ dạng lúc mới sinh có nhiều nếp nhăn kia, đẹp hơn biết bao nhiêu. Đinh Đồng cảm thấy con lớn lên dáng dấp rất giống cả, lông mi dày, sống mũi cao thẳng, ha…haha…, khóe miệng nho lúc này mơ hồ lộ vài tia nước miếng. mở to đôi mắt, trong đầu lóe lên ánh sáng, giống cả, khóe mắt hẹp dài khẽ cong luôn làm cho người ta sợ hãi.
      Ánh mắt? đột nhiên nhớ tới người ở PUB kia, cặp mắt xếch giống nhau, cũng giống đôi mắt xếch của Đao Diên......

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 3: Tiểu tổ tông của tôi 1
      Edit: Hạ Băng
      Beta: Quảng Hằng


      Trời vừa tờ mờ sáng, cục cưng bên người bắt đầu ngoạ nguậy. Đinh Đồng giả bộ chưa thức, mặc cho cục cưng quậy phá .
      lâu sau, cái miệng nhắn liền hôn lên mặt , sau đó cả người đều nằm người .
      “Mẹ ơi! thức dậy ...... thức dậy ! Con đói bụng rồi !” Phá lâu mà vẫn phản ứng, cuối cùng cục cưng cũng phát ra kháng nghị.
      Đinh Đồng lúc này mới đưa tay ra ôm lấy cục cưng, xoay người đứng dậy.
      đói bụng? Hửm? Có phải vội vã nhà trẻ hay ?” Đinh Đồng mặc kiểu áo ngủ sơ mi to, ôm Bành Hạo đến phòng vệ sinh rửa mặt.
      Bành Hạo mặc áo ngủ có hình nhân vật phim hoạt hình, đứng ghế trước bồn rửa mặt, Đinh Đồng giúp cục cưng tra kem đánh răng, sau đó lớn đánh răng rửa mặt.
      Ăn qua bữa sáng, cũng chỉ mới hơn 7h, Đinh Đồng trở về phòng thay quần áo xong, qua phòng Bành Hạo. Cậu nhóc cỡi hết quần áo chỉ còn mặc cái quần có hình phim hoạt hình, nhìn tủ quần áo biết nên mặt bộ nào.
      Đinh Đồng qua, đánh vào đầu cục cưng, từ bên trong lấy cho cục cưng bộ quần áo,“Nhanh , thay quần áo mẹ đưa con học.”
      “Mẹ,mẹ làm xấu kiểu tóc của con!” Cậu vươn tay sửa lại đầu tóc,“ bộ quần áo này đẹp mặt sao?”
      “Đẹp, đẹp mà, bạn Bành Hạo dáng dấp tuấn tú như vậy, mặc cái gì cũng đều đẹp !” Tâm tư của cục cưng Đinh Đồng hiểu rất , gần đây trong lớp có bạn dáng dấp giống như quả đào ngọt, là bạn đáng , mỗi ngày ước gì sớm nhà trẻ để chờ bé,vì thế mà tốn rất nhiều thời gian chọn quần áo đẹp. Đinh Đồng nhìn đồng hồ, rất bất đắc dĩ, lo lắng nhất chính là Bành Hạo di truyền từ cả điểm này, nhưng dù sao tuổi còn , cũng chuyện bé xé ra to.
      Bành Hạo mặc quần áo nhìn vào gương, nhìn nhìn hai vết sẹo mặt mình, lại chạy đến trước mặt Đinh Đồng,“Mẹ, giúp con trang điểm chút , trang điểm nhìn thấy !” Cục cưng là trang điểm.
      Đinh Đồng thấy nó muốn trang điểm, vừa tức giận vừa buồn cười, vỗ mông cục cưng chút : “cCon trai nào có trang điểm! Con mà trang điểm đến trường, quả đào ngọt của con chê cười con đó!”
      Nghe mẹ như vậy, cậu bỏ qua ý tưởng này, vẫn là vuốt ve mặt chút, trong lòng khó chịu.
      Theo thường lệ Lô phương cho xe chờ ở dưới lầu, hai người đưa Bành Hạo đến nhà trẻ rồi, liền trực tiếp đến công ty.
      ......
      Từ sau buổi tối hôm đó, Cù Nhiên vẫn có cách nào quên được người phụ nữ ngồi đùi mình vừa hôn vừa khóc, cái loại cảm giác khác thường này, ngày ngày liền lên trong lòng .
      thừa nhận mình có chủ nghĩa nam nhân rất lớn, phụ nữ đối , trừ bỏ thỏa mãn dục vọng ra, nhiều nhất cũng chính là lấy về nhà sinh con dưỡng cái , mấy năm nay ngập trong x hoa đồi trụy, rượu ngon và đẹp cùng với những cơ hội làm giàu, thấy qua nhiều phụ nữ còn xinh đẹp quyến rũ hơn Đinh Đồng, thõa mãn dục vọng xong có bất cứ điều gì làm nhớ như vậy.
      lui về phía sau, đùi nhàng dùng chút lực, chiếc ghế dựa liền quay vài vòng, ngồi đối diện nhìn ra bên ngoài các tầng nhà cao thấp khác nhau. Trong tay cầm ly rượu vang màu đỏ lắc lắc.
      Cù Nhiên nhàng lắc cái ly, màu đỏ óng ánh rực rỡ đó chưa từng rời khỏi mắt , Chẳng lẽ là ăn được nên nhớ mãi? chiếm được thứ muốn cho nên có tiếc nuối, tự giải thích với lòng mình như vậy.
      Thư ký lúc này đẩy cửa tiến vào,“Cù phó tổng, đây là văn kiện quan trong ngài cần ký!”
      Cù Nhiên quay lại nhìn , tầm mắt liếc nhìn vị trí rãnh ngực của thư ký. Khóe miệng cười miệt thị, đưa văn kiện cần phải ăn mặc như vậy sao?
      Trong khoảng thời gian ở nước ngoài xử lí chuyện công ty thông qua hội nghị điện thoại, cha vì muốn nhanh chóng tiếp quản công ty, dám lấy thân thể khoẻ đem công ty ném cho .
      Kết quả theo rút ra, hơn nữa công ty đều mặt quần áo như vậy . cũng cự tuyệt cái đẹp, nhưng tuyệt đối chấp nhận tình cảm văn phòng. Trong mắt công là công, tư là tư, hai cái thể nhập lại là , nếu chỉ tự tìm cái khổ. Mà sở dĩ có lên tiếng gì đối với các , chẳng qua là nó cũng có vi phạm nội qui công ty, cho nên cứ để cho mọi người nhìn mắt thôi, chuyện này đối với nam nhân viên cũng là phúc lợi.
      đặt ở đây, tôi ký xong tiến vào lấy.”
      Nữ thư ký để hai tay bàn làm ra bộ vô tội nhắc nhở,“Nhưng mà Cù phó tổng ngài vừa trở về tiếp nhận công ty, rất nhiều , em ở đây có thể giải thích cho ngài những chỗ đó”
      “Tôi nghĩ lấy năng lực của tôi, hiểu biết điều này khó.”
      Thấy Cù Nhiên có chút kiên nhẫn, ta đành phải thức thời rời khỏi văn phòng.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 4: Tiểu tổ tông 2
      Edit: Hạ Băng
      Beta: Quảng Hằng


      Lúc Lô Phương đón Bành Hạo về công ty, lượng công việc của Tề Thiên càng ngày càng nhiều làm cho nhấc đầu dậy nổi, đứa kia quen thuộc phòng làm việc của , trực tiếp ngăn kéo bàn làm việc tìm đồ ăn vặt.
      Tìm hồi lâu mới thấy khối gì hình vuông vuông màu sắc sặc sỡ,“Tiểu Thiên Tiểu Thiên, thổi giúp cục cưng , kẹo của Tiểu Thiên giống của cục cưng nha?”
      Tề Thiên vừa cúi đầu thấy, , sao lại biết trong ngăn kéo lại có BCS? vội vàng đem những thứ này cục cưng cầm trong tay giấu , đùa sao, nếu để Đinh Đồng thấy có thể sống sao! Lần trước kia khi được đưa đến bệnh viện, làm phẫu thuật suốt đêm, bác sĩ bộ ngực bởi vì bị đánh quá mạnh nên vỡ, lúc ấy nghĩ tới câu thô lỗ trước khi của Đinh Đồng -- lần sau đánh ......sau này! ấy chuẩn bị đánh thế nào? Nghĩ tới đây Tề Thiên đều nhịn được mà run chân.
      “Tiểu Thiên, đồ ăn vặt của Tiểu Thiên đâu?”
      “Ai dạy con thế, cái gì ‘Tiểu Thiên’, kêu chú!” đứa này, phản à .
      Bành Hạo thè lưỡi,“Tiểu Thiên phải gọi con là tiểu tổ tông sao? Thầy giáo của chúng con , tổ tông lớn hơn chú nhiều! Cho nên làm sao con có thể gọi Tiểu Thiên là chú? Liền miễn cưỡng gọi Tiểu Thiên là được.”Cậu cách nghiêm túc, giống như chân lý vậy.
      Tề Thiên vừa nghe , thiếu chút nữa tức chết .
      Lô Phương ngồi Sa lon nhịn được bật cười thành tiếng,“ cục cưng Được rồi, chúng ta tìm mẹ !”
      Ngay từ đầu Tề Thiên liền đem toàn bộ chú ý người Bành Hạo, vừa vặn thấy Lô Phương ngồi ở phía sau mấy tính, theo góc độ của hoàn toàn nhìn thấy . Bành Hạo nghe lời Lô Phương liền từ đùi nhảy xuống, còn dẫm lên chân .
      Tề Thiên cố nhịn đau, trước khi bọn họ ra khỏi phòng :“Đừng đem chuyện vừa rồi cho Đinh Đồng nha!”
      “Hửm? Chuyện gì? Chuyện cho Bành Hạo ăn “ kẹo”?”
      “Cái gì tôi cho, tôi cũng biết, là hại chết tôi đó!”
      Lô Phương nắm tay Bành Hạo, đứng ở trước cửa,“Tề tổng, may là tài khoản tín dụng của tôi kì này…, hay là….., ngài?”
      Tề Thiên ngay lập tức,“ yên tâm,của tôi đây, của tôi còn! Thừa dịp còn chưa tới cuối tháng, xem cái gì cần mua mua......” Túi tiền của so sánh với tính mạng của , đương nhiên tính mạng quan trọng hơn, may may, dù sao cũng phải lần đầu .
      vừa lòng gật đầu, cuối cùng đem Bành Hạo ra ngoài. Tề Thiên ngửa mặt ngã vào ghế dựa, rốt cuộc ai là boss?? ? đâu! ngay cả đứa ba bốn tuổi cũng trị được, xoay người còn gặp phải trợ lí gian xảo kia., uổng cho trước kia còn được gọi là thiên tài......
      Gần đây công ty có dự án hợp tác lớn, Bành Tấn Hoa rất coi trọng dự án lần này, cho nên nhân viên từ xuống dưới đều tăng ca, cơ hồ mấy ngày nay Lô Phương đều đón Bành Hạo về công ty, chờ các xong việc trở về nhà, nếu cậu nhóc mệt mỏi đều vào phòng nghỉ ngơi ngủ .
      Lúc ăn cơm, cục cưng liền bò lên đùi Đinh Đồng,“Mẹ, ngày mai cuối tuần nha, mẹ dẫn con chơi được ? Chúng ta ăn phần ăn lớn nha! Trong lớp chúng con có bạn có kiếm rồng, con cũng muốn cái, còn muốn cái tốt hơn của cậu ta!”
      Đinh Đồng gắp cho cục cưng miếng cá,“Tự ăn , cẩn thận coi chừng mắc cổ .”
      Lô Phương nhận lấy đĩa cá,“ Chị Đồng, để em giúp cục cưng lấy xương? Lần trước cục cưng ăn liền mắc cổ.”
      “Để cho cục cưng tự ăn, chuyện gì cũng phải từ từ học, ngay cả ăn cũng chiều, sau này có thể làm gì!” Đinh Đồng tuy cực kì bảo vệ con, , nhưng đối với cục cưng dạy dỗ rất nghiêm, cái gì cục cưng có thể làm liền để cho con tự làm.giống như ăn cơm, từ dạy con cầm đũa, cho phép bất luận ai đút cơm cho con, lần trước dạy cho con chọn cá, kết quả đứa này sơ ý làm xương mắc vào cổ họng, Bành Hạo đau tới khóc, Đinh Đồng cũng mền lòng khóc theo, nhưng sau vẫn kiên trì để con tự ăn.
      Bành Hạo thấy cá sợ hãi, bĩu môi đẩy đĩa cá ra,“Con thích ăn cá......”
      “Cục cưng ngoan, ăn cá tăng chiều cao! Còn nữa, nếu con đem miếng cá này ăn hết, ngày mai mẹ liền dẫn con ăn phần ăn lớn.”
      Bành Hạo vừa nghe có thể phần ăn lớn, trong lòng nhớ đến món đồ chơi cậu thích, cuối cùng miễn cưỡng đem món cá ăn dở, tính là ăn hết, nhưng cuối cùng vẫn mắc xương.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :