1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hoa và Kiếm - Bồ đề vãn sinh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Hoa và Kiếm


      Thể loại: Đồng nhân, thế giới vampire, đại, ngôn tình...

      Tác giả: Bồ đề vãn sinh

      Tốc độ dịch: Chậm


      Mở đầu
      Vào ngày tuyết rơi, Thủy Lam Nhi bắt gặp cậu bé mặc quần áo phong phanh rất cũ, cậu ngồi ở góc thu người để tránh cái lạnh của mùa động giá rét, thiếu sức sống, ảm đạm. Nhìn cậu cảm thấy người này dường như bị thế giới bỏ quên, đành lòng cầm lấy chiếc áo mới sửa của mình khoác lên người cậu. Cảm nhận được hơi ấm, cậu bé ngước mặt nhìn bé bằng ánh mắt ngờ vực.

      Thủy Lam Nhi lần đầu tiên nhìn thấy đôi mắt màu đỏ hồn nhiên mĩn cười với vẻ ngưỡng mộ:

      -Oa! Màu mắt của cậu giống hệt viên rubi.

      Nụ cười tỏa nắng ấy khiến cho Già Lam ngây ngốc, lần đầu tiên có người nhìn phải bằng ánh mắt chế nhạo hay thương hại. Cậu thầm quan sát bé có mái tóc nâu vàng nhạt, ánh mắt gần giống màu xanh lục, ngũ quan tinh xảo tựa như thiên thần, bé nghiêm đầu nhìn cậu định gì đó nghe thấy có tiếng gọi liền nhanh chân chạy , cậu nhìn thấy người phụ nữ ôm gói đồ to cười dịu với . biết gì mà người phụ nữ đưa cho hộp bánh và chai nước nước, bé vui vẻ nhận nó mà hớn hả chạy về phía cậu đặt những đó vào tay cậu mà vui vẻ :

      -Chúc giáng sinh vui vẻ!

      Rồi chạy mất theo người phụ nữ đó.

      Bóng dáng bé biến mất rất nhanh trong dòng người tấp nập đó, Già Lam nhìn chằm vào thứ bé đưa cho cậu, áp nó vào má mà khẽ :

      - ấm áp.

      Đó là phần kí ức ấm áp nhất mà Già Lam luôn ghi nhớ khi mình còn là con người, còn đối với bé Lam Thủy Nhi chỉ còn là mảnh hồi ức mơ hồi chỉ còn nhớ đôi mắt đỏ tựa viên đá quý mà thôi.​

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Học viện Thánh Bùi Nhân.

      ngày mới cũng bao ngày khác, điều có lẽ là chỉ với riêng Thủy Lam Nhi, còn đối với số người nó là ngày trọng đại tỷ như với bạn Thái Kiến Linh của , từ lúc cùng nhau ấy cứ thầm to , đôi lúc còn hét lên chỉ vì ấy lo sợ kết quả thi của mình quá thấp bị mẹ ấy sử theo gia pháo nhà họ Thái, từng có vinh hạnh chứng kiến nên vô cùng thông cảm cho cậu ấy mà nhắm mắt xem như hay.

      Vừa bước vão cổng trường Thái Kiến Linh phi nước đại chạy đến bảng thông báo của trường nhưng lại ủ rũ dám nhìn nó, Thủy Lam Nhi nhìn bạn mình mà mĩn cười sau đó nhìn xem kết quả của ấy, nhìn thấy điểm các môn đều đạt lên tiếng chúc mừng:

      -Kiến Linh đừng lo nữa, cậu an toàn rồi!

      Nghe vậy ấy liến tươi tỉnh hẳn lên nhìn vào bảng thông báo, nhìn thấy bản thân mình qua cửa liền nhảy cẳn lên hò reo khiến những người xung quanh nhìn cậu ta bằng ánh mắt quái dị, Thủy Lam Nhi chỉ có thể cười trừ mà thầm hỏi có thể tỏ vẻ quen biết người này được ?

      Thái Kiến Linh sau hồi phấn chấn liền ho tiếng, cố gắng tỏ ra nghiêm túc nhưng hành động này quả thực là quá muộn, nhanh chân chen vào lần nữa nhìn sau đó chạy đến vỗ vai bạn chí cốt của mình:

      -Vẫn duy trì được phong độ,Lam Nhi.

      Thủy Lam Nhi mĩn cười vui vẻ với Kiến Linh, ngay lúc này nhìn thấy đám người đứng đằng trước chuyện với cột hai chùm tóc ở hai bên, nhận ra đó là Nam Cung Tịch Nhan rất nổi tiếng của trường:

      -Tịch Nhan giỏi đứng hạng thứ 2!

      Mặc dù được bạn bè cùng lớp khen tặng nhưng ánh mắt chất chứa tia hài lòng kia cho dù che giấu rất kĩ nhưng vẫn tài nào thoát khỏi con mắt tinh tường của .
      Nhận ra ánh mắt của bạn hiền nhìn chằm vào Nam Cung Tịch Nhan lớp 9A1, Kiến Linh cảm thấy hiếu kì nhìn sang nhưng chẳng thấy có điểm gì lạ liền chu môi đầy vẻ trêu chọc:

      -Bạn của tôi ơi! Định nhìn người ta đến bao giờ vậy?

      Khẽ giật mình, cười đáp:

      - có gì!

      Dường như để tỏ vẻ tin tưởng lời , Kiến Linh làm bộ dáng nghiêm trang nhìn từ đầu đến chân sau đó tiến lại gần mặt , chân mày hơi nhếch lên chút trông rất giống thám tử hỏi nghi phạm:

      - có phải cậu chết mê vẻ đẹp của người ta ?

      Bị những lời như thế Thủy Lam Nhi xấu hổ che miệng bạn lại, đưa mắt nhìn xem có ai đó để tâm đến những lời của Kiến Linh bắt gặp tầm mắt mọi người nhìn về hướng khác liền thở . Lấy lại tinh thần liền chút nương tay kéo hai má lên:

      -Kiến Linh trong đầu cậu lại chứa cái gì đen tối vậy?

      Chớp mắt tỏ vẻ ngây thơ, Kiến Linh cười đáp:

      -Có gì đen tối đâu? Ngưỡng mộ vẻ đẹp của người khác có gì sai đâu, hay là…

      Cố gắng nhịn cười dùng khuỷu tay đẩy hông Thủy Lam Nhi mà tinh nghịch đáp:

      -…Cậu nghĩ cái gì hả?

      Chân mày khẽ giật, Thủy Lam Nhi bỏ mặt mất. Xem ra lại bị lừa nữa rồi.

      Nhìn theo bóng dáng , Kiến Linh cười vui vẻ thầm quả quyết:Quả nhiên Lam Nhi đáng .

      Thủy Lam Nhi chưa hề biết rằng đây chính là những giây phút cuối cùng của cuộc sống vô tư, vô lo của .
      Last edited: 17/2/15

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Thủy Lam Nhi nhìn trường học bị màn đêm phủ xuống tạo thành mảnh u ám, thầm nuốt nước bọt mà tự với bản thân:

      -Chỉ lấy vở thôi, Thủy Lam Nhi mi đừng có nhát gan như vậy chứ? Đây chẳng phải là trường học mà mi học suốt gần 4 năm sao.

      Sau hồi lẩm bẩm mình, hít hơi rồi cầm đèn pin vào con đườn tắt dẫn tới ngọn đồi sau trường, ở đó có con đường dẫn tới lớp học mà cần phải qua cổng bảo vệ.

      Nếu là như bình thường nhờ bảo vệ lấy đồ giùm rồi, nhưng khổ nổi tự nhiên nhà trường cấm học sinh đến trường vào tối nay dù có bất cứ lý do nào nên đành chỉ có thể dùng cách này.

      Thủy Lam Nhi thấp thỏm lo âu, bản thân hề sợ bóng tối nhưng rất sợ sâu bọ, chính vì thế đường biết bao nhiêu lần ca thán quỷ thần đừng gặp chúng. được đoạn gặp phải thân cây khô chắn ngang đường mòn, dùng đèn pin quan sát hồi đảm bảo có bất kì con vật kinh tỏm nào, mới can đảm trèo qua mà tiếp.

      Khi nhìn thấy gốc cây có khắc chữ vui mừng vì sắp đến nơi rồi nên hấp tấp chạy nhanh nhưng ai ngờ lại đạp trúng vật trơn gì đó mà ngã ngược về sau, đầu bị va đập khá mạnh chỉ thế cả người còn ê ẩm nữa chứ. Vén tóc mính sang bên, Thủy Lam Nhi mở mắt ra nhìn cảnh tưởng bầu trời mà kinh ngạc.

      Hai mặt trăng di chuyển thành đường thẳng, chuyện trước mắt khiến cho thể tin được:

      -Chuyện gì thế này?

      Thủy Lam Nhi quên cả đứng dậy nằm ngửa ra mà nhìn bầu trời, ánh mắt dời khỏi được, tất cả những việc mà làm chính là nhìn nó. hiểu sao lại chợt nhớ đến câu chuyện mà bà hay kể cho mình.

      Từ thuở xa xưa con người và các loài khác cùng chung sống trong thế giới, nhưng vì có chêch lệch về sức mạnh, quan niệm mà con người và các loài khác có mâu thuẫn và theo thời gian nó càng ngày càng lớn dần.

      cuộc chiến bùng nổ, biết máu của biết bao người đổ xuống.

      Có lẽ thần thánh cũng mong muốn mọi chuyện cứ như vậy cho nên thế giới bị phân tách là hai.

      thế giới giành riêng cho con người, chủng tộc yếu ớt nhất.

      thế giới cho các loài khác được con người đề cập đến qua những truyền thuyết cũng như truyện cổ.

      Dù bị tách nhưng giữa chúng vẫn có mối quan hệ mật thiết chính vò thế cứ mỗi 1000 năm vào lúc mặt trăng hai thế giới giao nhau cánh cửa chiều được hình thành để cho những loài khác bị giam cầm ở thế giới con người trở về quê hương của họ.
      Last edited: 30/3/15

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :