1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hoa nở vì ai, Hoa tàn vì ai - Tiểu Khuất Cái [Đoản Văn] (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Hoa nở vì ai, hoa tàn vì ai

      Tác giả : Tiểu Khất Cái [Cái Bình Hoa]

    2. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương đầu : Gặp chàng ở chốn phồn hoa

      "Như hoa, như mộng
      Là cuộc tương phùng ngắn ngủi của đôi ta
      Mưa bụi triền miên
      Giọt lệ yên chí rơi vào khóe miệng
      Trầm ngâm nghe tiếng gió đau lòng
      Hồi ức khắc vào mảnh trăng khuyết
      Nỗi sầu tư lặng lẽ, khó được trùng phùng
      Chìm say vào giấc mộng cuồng si..."

      Cơn mưa làm say giấc mộng, rượu làm lòng ta ấm áp. Bao nhiêu mơ tưởng, bao nhiêu hư vô.
      Ta ngại đợi chàng, chỉ là... dù ta có đứng đây mãi mãi chàng vẫn chẳng ngoảnh lại.
      Ta cảm thấy bản thân hội ngu ngốc, ta mong được ngược về quá khứ, thay đổi vận mệnh của mình, cuộc sống an nhàn phú quý, chẳng mơ ước được bên chàng.
      Ta chờ chàng 3 năm rồi, biết chàng có ý trung nhân, vẫn cố tình cầu ban hôn ước. biết được chàng xem trọng, vẫn màng sinh mệnh nhảy xuống hồ.
      Trăm phương nghìn kế chỉ để được chàng thân cận, cuối cùng lại nhận về hai chữ "Tiện nhân".

      Là ai lạc giữa chốn phù hoa, thổi tung bao năm tháng?
      Là ai đứng bên đá Tam Sinh, đợi chờ hồi nhân duyên vẫn còn dang dở?
      Là ai thong thả uống chén Vong Xuyên, buông xuống thứ ái tình đầy đọa lạc?
      Là ai gọi tên ta, lưu luyến ta giữa kiếp người quá long đong?
      Tình sâu chưa kết, duyên phận đứt lìa.

      loại tình cảm gọi là cố chấp.
      Ta cố chấp giữ chàng ở bên cạnh, cố chấp bao nhiêu, ánh mắt chàng lại thêm ghét bỏ.
      Ta về phủ của chàng, còn chưa được xốc khăn voan bị đẩy vào Lãnh U viện.
      Thân phận vương phi thế nhưng lại bị nô tì khinh bỉ, bị tiểu thiếp chê bai, bị chàng hội chán ghét.
      Ta vẫn cứ thế nhẫn nhịn, ta biết chàng có hạnh phúc, ta vẫn tình nguyện trầm luân vào đó, như con thiêu thân lao đầu vào lửa, hề hối tiếc.

      Tình là mê luyến, nếu gặp được chân tình là thiên đường
      Tình là bi ai, nếu gặp đúng người đau đến xương tủy.

      Ta đau thấu tận tâm can khi thấy chàng thú nàng ta về phủ.
      Trong tiểu viện của chàng chỉ có 2 tiểu thiếp, là hồng nhan, hai là họa thủy. Tính tình cũng tạm coi là an phận thủ thường, người động ta, ta động người.
      Ta biết chàng thích họ, nên ta cũng lấy làm so đo tính toán, họ ghen tị với ta, ta hội cảm thấy vui sướng.
      Nhưng bây giờ, nhìn thấy cảnh tượng này, ta chật vật biết bao nhiêu. Chàng thế nhưng lại đích thân ra cửa đón tân nương.
      Ngày ta được trở thành vương phi của chàng, trong lòng biết bao nhiêu vui sướng lại nghe biết được người bái đường cùng mình phải chàng, chỉ là người thay thế.
      Ban đêm động phòng, gắng gượng ngồi giường chờ chàng đến quá canh ba, vẫn chẳng ai vén khăn cho ta cả.
      Ấy vậy mà bây giờ, chàng lại ôn nhu dắt nàng ta vào cửa, cùng nàng ta bái đường.

      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---
      To be countine....
      Lần đầu ta viết đoản văn nên câu kéo còn chưa trôi chảy, mong các nàng bỏ qua và tiếp tục ủng hộ ta. À ta xin thông báo đây là truyện ngược nha, HE hay SE đây :'<

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :