1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta - Thẩm Du

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hoàng thượng, thể ăn ta

      Thẩm Du

      Edit: Quảng Hằng

      [​IMG]


      Văn Án

      "Mình thực giành bạn trai của bạn mà!"

      Đáng tiếc vô dụng , tuy rằng nàng muốn rách cả miệng, nhưng ràng nữ sinh muốn mất lý trí vẫn là phẫn nộ đưa tay đẩy...

      Nàng liền theo mái nhà lầu 7 ngã xuống ...

      "A a a... Cứu mạng a! ! !"

      Tiếng thét chói tai của nàng cùng với người đường hòa lẫn vào nhau, trước mắt cảnh vật bay vút, nàng nhìn thấy bà Trương phơi hạt tiêu ở sân lầu hai ...

      như vậy nàng sắp, sắp rơi xuống đất ?

      Rất oan !

      Nàng hoàn toàn có ấn tượng với bạn trai của nữ sinh đó, thế nhưng liền bởi vì loại tội danh này đem mạng của mình đánh mất?

      Oan a... Trong lòng, Quý Ngữ Hàm đột nhiên phát thế giới im lặng .

      Tiếng reo hàng của những người bán hàng rong, tiếng còi xe nhấn inh ỏi, riếng thét chói tai của mọi người toàn bộ biến mất thấy, bên tai chỉ nghe được đến vù vù tiếng gió.

      Tiếng gió?

      Đúng vậy, nàng vẫn còn rơi xuống.

      phải sớm nhìn đến lầu hai, sao nàng vẫn chưa ngã xuống mặt đường nhựa?

      Quý Ngữ Hàm tại trung rùng mình cái.

      Rơi rơi , mặc kệ nó, nàng chút đều vội mà ngã xuống ...

      "A..."

      Cảm giác phía sau lưng đánh lên cái gì đó, Quý Ngữ Hàm theo bản năng kêu lên sợ hãi.

      Quả nhiên là ước gì được đó, về sau nàng cũng dám miên man suy nghĩ nữa!

      ... Sao lại còn có về sau a, ai.

      Trong lòng chuyển qua ý niệm loạn thất bát tao trong đầu, nàng kinh ngạc phát mình còn có thể suy nghĩ như bình thường.

      Còn chưa có chết sao?

      Nhưng mà tại cảm giác giống vừa rồi.

      Tốc độ rơi xuống ràng chậm lại, hai bên thân thể còn giống như phải khí, mà là...

      Tựa như nàng là từ khối bông cực nóng xuyên qua.

      ? ? ?

      Đó lại là cái gì?

      Nóng đầu đầy mồ hôi, ngay cả hô hấp đều bắt đầu khó khăn, điều đầu tiên mà Quý Ngữ Hàm nghĩ đến chính là xuyên qua.

      Nhưng sao lại nóng như vậy?

      Chẳng lẽ nàng xuyên vào bên trong cái lò nướng sao?

      Trời ạ, nàng cảm thấy mình sắp chín rồi.

      Có ai hay a! Mau đem cửa lò nướng mở ra !

      nghĩ tới, nàng lại bắt đầu cảm nhận được cảm giác mát mẻ...

      Sai, là rất mát mẻ !

      Quần áo của nàng a... Vì sao đều biến mất?

      Chẳng lẽ là ở bên trong "Lò nướng" nướng thành tro bụi?

      Truyện này được đăng ngay sau khi Vương Gia Vương Phi Trèo Tường hoàn thành,

      Khuyến cáo nặng: Truyện đủ thể loại 3S (Sạch, Sắc Sủng), công thêm thể loại hài vo đối, mong các bạn khi đọc truyện này đừng nên đọc chốn đông người, dễ bị tác dụng phụ do nghẹn cười bị nội thương, hay cười quá dễ bị hiểu lầm ^^~

      Đọc kĩ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng nhé!

      Quảng Hằng khuyến cáo, nên chịu trách nhiệm về sau!
      Last edited by a moderator: 2/8/14
      KhaiDoanh_347, levuong, thuuthuyy19 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hoàng thượng, thể ăn ta!
      Thẩm Du

      Giới thiệu nội dung

      Bạn chán ghét nam chính, nữ chính bị ngược sau khi xuyên qua?

      Bạn thích văn vẻ khôi hài nhưng hề có chút khôi hài?

      Bạn thích nữ chính xuyên qua luôn có n nam chính?

      Mình cam đoan truyện này là 1 vs 1

      Mình viết kiểu bình luận cho dù có viết mình cam đoan truyện này tuyệt đối ngọt ngào.

      Nữ chính sau khi xuyên qua người đầu tiên gặp là nam chính.

      Nam chính là Hoàng đế.

      có hậu cung nhé!

      Mình ghét hậu cung!

      Nam chính là người nham hiểm, vô cùng nham hiểm.

      Nhưng siêu cấp cưng chiều nữ chính, nếu cẩn thận ăn nữ chính làm võ công nam chính tăng mạnh, thân thể cường tráng, hại nữ chính luôn phập phồng nam chính ăn nàng

      Tính cách nữ chính đáng nha. Đa số nam phụ sau này gặp đều thích nàng, nhưng nàng lại bị nam chính thu phục.

      Quả thực nữ chính hề có ý định trèo tường

      Nữ chính trong truyện vô cùng may mắn, chẳng những được ăn Linh Đan diệu dược, ngẫu nhiên còn được ngồi lên chức Minh chủ võ lâm.
      ORZ ( hình này là hình người quỳ mộ ra vẻ bái phục sát đất)

      Trong truyện còn xuất tiểu chính thái rất nham hiểm.

      Cuối cùng, mọi người đều hạnh phúc mỹ mãn!

      <div>
      Last edited by a moderator: 2/8/14
      KhaiDoanh_347, levuong, AikoNguyen5 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 1. Bi kịch lần đầu tiên gặp mặt (1)

      Edit: Gom Tang_e
      Beta: Quảng Hằng



      Quý Ngữ Hàm ngay cả thời gian bi phẫn cũng đều có, "phù phù" tiếng, nàng đột nhiên rơi vào trong nước.

      A a a...

      Vẫn chưa kịp suy nghĩ xảy ra chuyện gì, Quý Ngữ Hàm trợn mắt há hốc mồm nhìn mỹ nhân trước mặt.

      đẹp a...

      Đây là người sao? Đây là người sao? Đây là người sao...

      Trong đầu nàng càng ngừng lặp lại những lời này.

      đại, mỹ nữ chụp ảnh qua photoshop so với mỹ nhân trước mắt kém xa vạn phần!

      Quý Ngữ Hàm trong nháy mắt liền suy nghĩ "Nếu mình là nam nhân tốt biết bao nhiêu."

      Nhưng nàng lập tức liền ý thức được, tại phải thời điểm nhìn mỹ nhân chảy nước miếng.

      Bởi vì mỹ nhân này... tắm.

      Thân thể của mỹ nhân gần như đều ở dưới nước, chỉ có phần đường cong xương quai xanh duyên dáng từ giữa tóc đen lộ ra.

      "Tê" ...

      Quý Ngữ Hàm, thể tiếp tục nhìn nữa, nàng thầm nhắc nhở chính mình!

      Dưới tình huống này còn chảy nước miếng với mỹ nhân, nàng nhất định bị Hộ Hoa sứ giả hành hung.

      Nhanh chóng quét mắt chung quanh, nàng phát đây là hồ nước lớn, bốn phía cây cối um tùm, có cột điện, xa xa cũng nhìn thấy nhà cao tầng.

      "Cái kia... Xin hỏi chút, nơi này có tivi, báo chí,… hay ?"

      Tóm lại, dưới lầu nhà nàng nhất định có nơi như vậy, tại nàng nhất định là xuyên qua.

      Dù sao nàng cũng muốn biết mình chạy đến cổ đại hay là vài chục năm trước.

      Bởi vì cùng mỹ nhân chuyện, Quý Ngữ Hàm thực có biện pháp đành phải nhìn mặt người ta.

      Đôi mắt đẹp a...

      Đôi mắt tinh tế, dài, như ao nước mùa xuân, sóng sánh mị hoặc, khiến người xem muốn...

      "Tê" ... Chảy nước miếng.

      Nhịn xuống, nhịn xuống!

      Quý Ngữ Hàm lại nhắc nhở mình.

      Mỹ nhân nhìn nàng trong chốc lát, lắc lắc đầu.

      Xem ra là cổ đại .

      "Khụ, vậy quấy rầy ngươi tắm rửa, ta trước?" Quý Ngữ Hàm có chút thử hỏi.

      Hẳn đơn giản đồng ý để nàng như vậy chứ?

      Đây chính là cổ đại bảo thủ đó...

      Quả nhiên, mỹ nhân hơi hơi nheo mắt, thần sắc nghiêm khắc hẳn.

      "Ta là nữ !"

      Quý Ngữ Hàm vội vàng thanh minh "Cái kia, ta cũng biết làm sao có thể rơi vào trong hồ này."

      Chương 2. Bi kịch lần đầu tiên gặp mặt (2)

      "Ta phải muốn nhìn lén ngươi, kỳ ta cũng thấy gì hết á, !"

      Nàng cố gắng lộ ra nụ cười chân thành, giải thích lung tung nửa ngày, mỹ nhân vẫn dùng vẻ mặt giống như vừa rồi nhìn nàng.

      " tin ngươi cúi đầu nhìn xem, ta nhìn thấy gì mà..."

      Đôi mắt mỹ nhân liền nhìn chăm chú ở mặt nàng, có ý định cúi đầu.

      Ô ô... Chẳng lẽ nàng giải thích ?

      " , nếu tới nhìn lén ngươi, bản thân ta làm sao có thể mặc quần áo..." Quý Ngữ Hàm vẻ mặt đau khổ giải thích.

      Thần sắc rốt cục biến hóa ít, ánh mắt mỹ nhân hề nghiêm khắc , nhưng vẫn còn chút hoài nghi nhìn nàng chằm chằm.

      Ách...

      Quý Ngữ Hàm suy đoán " phải ngươi tin ta là nữ nhân chứ?"

      Rất có thể, tuy rằng khuôn mặt của mình rất nữ tính, nhưng phải cổ đại có nhiều mỹ nam hay sao?

      Có lẽ mỹ nhân nghĩ nàng là háo sắc tử đẹp trai (hehe…tự sướng quá mức tỷ ơi).

      Mỹ nhân đối với câu hỏi này có phản ứng.

      Khụ, chuyện này...

      Quý Ngữ Hàm khẽ cắn môi, từ trong nước lộ ra chút thân mình "Ngươi xem, ta có ngực, ta là nữ."

      Hu hu!

      Nàng kỳ chỉ lộ ra xương quai xanh chút, hơn nữa cánh tay che ở trước ngực, nhìn cũng thấy gì.

      Cho nên, mỹ nhân vẫn có phản ứng gì.

      Nhưng nhìn Quý Ngữ Hàm giống như tráng sĩ cắt cổ tay, "nàng" vẫn cúi đầu nhìn thoáng qua.

      "Cái kia, ta có thể được chưa?" Quý Ngữ Hàm do dự hỏi.

      Vẫn như cũ, phản ứng.

      "..." Mỹ nhân ít.

      Vậy rốt cuộc có được phép hay đây?

      Giống như thăm dò, Quý Ngữ Hàm hướng bên bờ di chuyển.

      ... Mỹ nhân lời liền theo sát nàng.

      "..." Được rồi, xem ra mỹ nhân vẫn tin, muốn thả nàng .

      Cắn răng lại cắn răng, Quý Ngữ Hàm thèm để ý đến.

      Đều là nữ, hơn nữa người ta so với mình bộ dạng còn đẹp hơn, có gì phải sợ!

      Cánh tay xê dịch xuống phía dưới, Quý Ngữ Hàm lộ ra chút..., "Ngươi xem, ta có ngực."

      Ô ô...

      Ánh mắt vốn vẫn nhìn chăm chú mặt Quý Ngữ Hàm, nhìn xem nàng vẻ mặt bi phẫn, giống như cảm thấy chơi rất vui, tầm mắt mỹ nhân di chuyển nhìn xuống phía dưới, dừng ở ngực nàng.
      <ol style="

      Chương 3. Bi kịch lần đầu tiên gặp mặt (3)

      Nhìn hai mắt, tầm mắt lại quay lại mặt nàng, mặt vốn lãnh đạm lộ ra chút ý cười.

      Đúng là mây tan, sương tạnh, ngày xuân tuyết tan, đôi mắt tinh tế hơi hơi nheo lại, mị hoặc vô cùng.

      "..."

      "Tê" ... Quý Ngữ Hàm nhìn đến ngây người.

      Khụ, bình tĩnh, bình tĩnh.

      "Ngươi nhìn thấy chứ? Ta có ngực."

      Ý cười trong mắt mỹ nhân càng sâu sắc, chậm rãi từ trong nước đứng lên, lộ ra nửa người , rốt cục mở miệng.

      "Ta có."

      "..."

      Quý Ngữ Hàm nhìn "mỹ nhân" ngực bằng phẳng, trước mắt lóe ánh sáng chói lọi... Ngã quỵ về phía sau, hôn mê.

      Ngã quỵ liền ngã quỵ , mấu chốt là............

      Nàng ngã vào bên trong hồ nước, mặt nước nổi lên hai đường tơ máu... Người nào đó chịu nổi, chảy máu mũi.

      Đưa tay đem Quý Ngữ Hàm té xỉu từ trong nước ra, mỹ nhân vung tay, đem nàng ở trong khí vẫy vẫy, lắc lắc...

      Cảm thấy hiệu quả làm khô như vậy coi như sai, đến bên bờ, cầm áo choàng bao lấy Quý Ngữ Hàm.

      "Thanh Long."

      Mỹ nhân ràng tâm tình rất tốt, thanh khoái trá ra lệnh.

      "Có thuộc hạ."

      thân ảnh lướt tới trước người , ánh mắt khó nén tò mò nhìn Quý Ngữ Hàm bị chộp trong tay.

      vừa rồi luôn luôn tại bên cạnh canh giữ, cũng tận mắt gặp vị tiểu thư này từ trời giáng xuống, rơi vào trong hồ.

      Quanh hồ có đại thụ nào, nàng đến tột cùng là từ chỗ nào rơi xuống?

      Chủ nhân vì vậy nên mới trực tiếp đem nàng ném bay, ngược lại còn nắm trong tay?

      "Đem nàng hong khô, mang về cung."

      "Vâng."

      Thanh Long tiếp nhận Quý Ngữ Hàm hôn mê, động tác nhanh nhẹn nhảy lên, dùng dây thừng buộc giữa hai cây đại thụ, đem người treo lên "phơi nắng".

      Núi rừng gió lớn, nhìn người bọc áo bào trắng, treo tại dây thừng đón gió lung lay, Đoan Mộc Ly nổi lên thiện tâm hiếm có.

      "Tháo xuống, phơi tảng đá đó ."

      "Dạ."

      Chủ nhân luôn chú trọng hiệu suất thế nhưng lại ra loại mệnh lệnh này, Thanh Long rất kinh ngạc, nhưng vẫn nghe theo.

      Đoan Mộc Ly mặc xong quần áo, vừa lòng nhìn người tảng đá lớn.

      " nén nhang sau trở mặt phơi, để mau khô chút."

      "Thuộc hạ tuân chỉ."

      Đây là người, phải đem đồ ăn phơi nắng a...
      Last edited by a moderator: 2/8/14
      thuyt, levuong, tart_trung11 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 4. Ăn táo cũng gặp tai nạn chết người (1)

      Edit: Gom Tang_e
      Beta: Quảng Hằng

      Nhưng chủ tớ đối thoại với nhau thần sắc vẫn bình thường, hoàn toàn cảm thấy họ dùng từ có gì đúng.

      Gật gật đầu, Đoan Mộc Ly thèm quan tâm chuyện này nữa, nhàn nhã hướng phía ngoài rừng, định hồi cung trước. Để lại Thanh Long, trong tứ đại thị vệ bên người Đoan Mộc Ly vào cung từ .

      Tuy rằng phải chủ tử, nhưng vì quan hệ mật thiết được Hoàng Thượng tín nhiệm, trong cung có địa vị cực cao.

      Cho nên...

      Loại chuyện "phơi nắng làm thức ăn" này vốn là chuyện của tiểu thái giám ngự thiện phòng, đừng làm, ngay cả xem cũng chưa thấy qua.

      Trở mặt khối "thức ăn" khổng lồ, Thanh Long cảm thấy thời gian trôi qua buồn tẻ, cần tìm thứ tiêu khiển để giết thời gian.

      Nhìn chung quanh, cầm kiếm đứng dậy, tính săn, vừa làm thịt nướng vừa "phơi nắng thức ăn".

      Chủ ý này tồi, nhưng chờ cầm lấy gà rừng trong tay, cười vui vẻ quay về...

      Gặp quỷ , "thức ăn" biến mất!
      -----------------------------------

      Kỳ , Quý Ngữ Hàm căn bản biết sau khi hôn mê xảy ra chuyện gì, cũng phải muốn chạy trốn.

      Khi nàng mở mắt liền phát chính mình tứ chi dang rộng, nằm bò thành khối lớn tảng đá, bên người có người khác.

      A a a... "mỹ nhân" kia lại là nam nhân!

      Đây là suy nghĩ duy nhất của nàng sau khi thanh tỉnh.

      Nghĩ tới lúc trước, mình còn cường điệu "ta có ngực" Quý Ngữ Hàm muốn ngất xỉu.

      Rất bi phẫn !

      Bởi loại cảm xúc này, nàng căn bản muốn ở bên hồ ngốc nghếch thêm giây nào nữa, phì phì bỏ chạy.

      Này… Chạy... Nàng liền lạc đường.

      Vốn biết làm gì để ra khỏi rừng cây này, hơn nữa tới lui, ngay cả phương hướng đều tìm ra, Quý Ngữ Hàm khóc ra nước mắt, hoài nghi mình đảo quanh chỗ.

      Càng làm nàng bi phẫn là...

      Rừng rậm lớn như vậy thế nhưng có cây ăn quả!

      Nàng từ sáng bị nữ sinh kia kéo đến nơi này, bây giờ mặt trời ngã về tây. Hơn nữa tại cũng biết trong rừng mấy giờ rồi, rất đói!

      Nhưng ra hề thiếu động vật chạy tới chạy lui, nàng lại biết săn thú, tại chỉ có thể nhìn chằm chằm cành lá sum xuê đỉnh đầu, hy vọng những cổ thụ biết tên này có thể xuất gốc cây biến dị.

      Hu hu, cho nàng quả dại ăn cũng được mà!


      Chương 5. Ăn táo cũng gặp tai nạn chết người (2)

      biết có phải cầu nguyện của nàng linh nghiệm hay , cây trước mắt xuất quả hồng hồng, quả táo mờ mờ ảo ảo gì đó.

      Hai mắt lập tức tỏa sáng, ổn định, ổn định nào!

      Liên tục chớp chớp vài lần, Quý Ngữ Hàm xác định phải mình bị ảo giác, miễn bị mừng hụt.

      Ha ha ha, quả táo còn ở đó!

      Đó là !

      Mừng rỡ, bắt đầu vươn cánh tay xắn tay áo, Quý Ngữ Hàm nhặt hòn đá mặt đất hướng cây ném tới.

      Thời điểm quả táo rơi xuống, Quý Ngữ Hàm mắt tỏa ánh lục quang, nhào lên phía trước.

      Có thức ăn !

      Ha ha ha, cảm giác này giống như bữa tiệc Mãn Hán mở ra trước mặt!

      Lau quả táo, nàng "răng rắc" ngụm cắn xuống, hương vị ngọt ngào nháy mắt tràn đầy khoang miệng.

      Ừm... có hóa chất nên ăn ngon !

      biết có phải vì đói kịch liệt hay , Quý Ngữ Hàm cảm thấy quả táo này so với quả táo đại ăn ngon gấp vạn lần!

      Thời điểm cắn quả táo cảm thấy mỹ mãn, nàng đột nhiên nghe thấy tiếng hét chấn động trời cao.

      "A.............."

      Quý Ngữ Hàm hoảng sợ, quả táo trong tay thiếu chút nữa rớt xuống, vội vàng đón lấy, nhìn hướng phát ra thanh.

      Ba người mặc trang phục nam nhân nhìn nàng như gặp quỷ, ánh mắt phẫn nộ, hận thể trực tiếp đem nàng "phách phách phách" băm thành thịt làm nhân bánh.

      Ách...

      Nàng vừa xuyên qua, ở cổ đại chưa hề giết người phóng hỏa, cướp người phá hàng đó nha!

      Sau khi kêu sợ hãi, ba nam nhân kia giống như hoàn hồn, chuẩn bị hướng lại đây.

      Cảm thấy ổn, Quý Ngữ Hàm bỏ chạy.

      Nhưng ăn no mới có khí lực chạy trối chết, nhất là táo trong rừng rậm lại rất quý giá... Nên Quý Ngữ Hàm bỏ được, vừa ăn vừa chạy.

      Nàng cảm tạ thói quen tự lập từ của mình!

      Bởi vì thói quen ngủ nướng, lại sợ muộn, toàn bộ ba năm trung học, bữa sáng vừa chạy như điên vừa giải quyết, mới luyện thành công phu này!

      Giờ khắc này, Quý Ngữ Hàm vô cùng hoài niệm thời gian học lớp của Thầy Từ những năm trung học.

      Thầy Từ, em hiểu lầm thầy!

      ra, thầy vẫn chịu nhục vì huấn luyện chúng em năng lực thích ứng sau khi xuyên qua mới có hình phạt nghiêm trị biến thái khi đến trễ như vậy.

      Thầy Từ, thầy là người tốt!

      Chương 6. Ăn quả táo cũng gặp tai nạn chết người (3)

      Em thề sau này bao giờ rủa thầy khi mua mỳ ăn liền mà có bột nêm nữa!

      Trong lòng nghĩ như vậy, Quý Ngữ Hàm nghe tiếng kêu to.

      " được ăn nữa!"

      A? ra là giành ăn?

      Xem ra vì trong rừng quá đói, nên phẫn nộ khi nàng có thể tìm được táo.

      "Nghĩ thông suốt" Quý Ngữ Hàm dùng tốc độ nhanh hơn giải quyết quả táo để rảnh tay.

      Khụ khụ khụ...

      Ăn nhanh quá, hạt táo cũng nuốt xuống.

      "Ngay cả hạt cũng nuốt luôn?!"

      Ba nam nhân phẫn nộ kêu to, vọt nhanh lại, bắt lấy Quý Ngữ Hàm lắc lắc ngừng nghỉ.

      "Nhổ ra, mau nhổ ra!"

      "Ê, các ngươi là nam nhân, đói bụng có thể săn thú mà!"

      Bị nắm lấy cổ chân lắc mạnh trong trung, Quý Ngữ Hàm vội vàng kêu to.

      "Nôn... Đừng lắc nữa, nôn..."

      "Mau phun ra, phun ra ngay!"

      có nghe lời của nàng, thấy nàng nôn khan, nhưng ói ra gì, ba nam nhân đều nóng nảy, lắc càng mạnh hơn.

      Tần suất này, có thể sốc hết ruột gan người khác.

      "Nôn..."

      Trước mắt Quý Ngữ Hàm đều là ánh sao, được lời, ngừng nôn khan.

      "Ụa, ụa!"

      Này ba nam nhân còn có nhìn ra sao?

      tại kêu "Ói, , cho, tiền" cũng vô dụng, ói được, nàng sớm ói ra!

      Lắc đến mức tay đều đau, ba nam nhân cũng làm Quý Ngữ Hàm ói "quả táo" kia ra, dần dần mất lòng tin.

      Dựa theo tình huống bình thường, vừa ăn lại bị lắc như vậy, sớm nên ói ra hết.

      Liếc mắt, ba người nọ đồng thời buông tay.

      "Phù phù" Quý Ngữ Hàm sắp bị vắt thành bánh quai chèo ngã mặt đất.

      May mắn trong rừng rậm bùn đất xốp, ngã té cũng đau.

      Quỳ rạp mặt đất, chờ lục phủ ngũ tạng của mình giống như du lịch nhầm sang chỗ khác trở về vị trí cũ, Quý Ngữ Hàm bi phẫn.

      Chẳng lẽ dáng vóc của nàng quá xấu?

      Nàng rốt cuộc xuyên đến chỗ nào vậy?

      Ngay cả người bình thường cũng chưa thấy qua!

      " tại làm sao bây giờ?" Nam nhân A tức giận nhìn Quý Ngữ Hàm quỳ rạp mặt đất.

      Nam nhân B rút kiếm đề nghị " tại Tiên Hạc quả bị nàng ăn mất, dứt khoát đem nàng hầm chín mang đến cho chủ tử! Hẳn là cũng có công hiệu giống như ăn Tiên Hạc quả vậy!"
      (Kết luận 1 câu, toàn nhân vật biến thái kể cả nữ chính :))
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      thuyt, levuong, Tiểu Bạch Thỏ XXX7 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 7. Ăn quả táo cũng gặp tai nạn chết người (4)

      Edit: Gom Tang_e
      Beta: Quảng Hằng

      <img class="alignnone size-full wp-image-23746" title="16-7" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/09/16-7.jpg" alt="" width="590" height="442" />


      "Mi điên à, chủ nhân làm sao có thể đồng ý ăn thịt người!" Nam nhân C lập tức phản đối.

      Nam nhân A chợt nảy ra sáng kiến, "Chúng ta là săn đầu lợn rừng, lừa chủ nhân ăn!"

      "..." Quý Ngữ Hàm chảy mồ hôi lạnh ròng ròng.

      Cái gì Tiên Hạc quả?

      Cái gì công hiệu?

      Nàng đoán sai, nam nhân này căn bản phải tức nàng ăn "Quả táo" đó?

      Ô ô, kia, ràng là quả táo ăn rất ngon, có gì đặc biệt đâu chứ?

      " được, thể hơi đều ăn hết ‘Cả cái đầu”, chủ nhân sao có thể ăn nhiều thịt như vậy?"

      "..." Đúng đúng đúng, Quý Ngữ Hàm lập tức cảm thấy vị "chủ nhân" biết tròn hay méo là đồng chí tốt.

      thể rượu chè, ăn uống quá độ!

      Về phần chính mình bị dùng "đầu" làm từ để đếm...

      Nhịn , trước mắt mạng quan trọng hơn!

      "Vậy..."

      Nam nhân B do dự chút đề nghị, "Bằng chúng ta tìm nhiều cao thủ lại đây, hợp lực đem chủ nhân hàng phục, buộc ngài ấy ăn hết? Cho dù sau này muốn trừng phạt, tốt xấu gì ngài ấy cũng đem Tiên Hạc quả ăn rồi, có phun ra cũng được."

      Hai nam nhân khác trầm mặc lo lắng chủ ý khả thi này.

      Tuy làm như vậy sau này bị trừng phạt có khả năng thực đáng sợ, nhưng đối với chủ nhân ra là tốt nhất.

      Ba nam nhân đều lòng trung thành, sau khi liếc mắt nhìn nhau vài lần, đồng thời gật đầu "Tốt, cứ làm như vậy !"

      Làm sao tốt chứ?

      chút cũng tốt!

      Quỳ rạp mặt đất đứng dậy nổi Quý Ngữ Hàm vội vàng lên tiếng ngăn cản " được, chủ ý này tệ hết biết!"

      "Câm miệng, ít nhảm !"

      Ba nam nhân đồng thời phẫn nộ quát nàng ngưng lại.

      Quý Ngữ Hàm sao có thể câm miệng, cố sức trở mình, đối diện với bọn họ.

      "Ta biết Tiên Hạc quả là cái gì, nhưng các ngươi muốn đem ta cho chủ nhân các ngươi ăn, để hấp thu dinh dưỡng của nó?"

      Chỉ có sáu ánh mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm nàng, có người mở miệng chuyện.

      Khụ, bình tĩnh ~

      Ánh mắt này định làm gì? !

      Nàng giống như bị dọa, dám tiếp tục mở miệng, chỉ sợ lập tức có sáu cây dao thi nhau chặt đến, đem nàng băm thành thịt vụn !

      " phải mới vừa muốn đem cả..."

      Quý Ngữ Hàm thanh thanh yết hầu, thay đổi lượng từ, "Khụ, toàn bộ đều ăn? Mấy người các ngươi có biết trong quá trình nấu phải tổn thất bao nhiêu dinh dưỡng hay ?"

      Chương 8. Ăn quả táo cũng gặp tai nạn chết người (5)

      "..."

      Ba nam nhân ở nơi hoang dã cũng chỉ nướng thịt, đối với chuyện bếp núc kỳ hiểu gì, nghe nàng có chút mờ mịt.

      Kỳ chỉ có bọn mờ mịt.

      Cổ đại lại có khoa học kỹ thuật đại, dù là đầu bếp của ngự thiện phòng cũng hiểu biết được ý này.

      Nhìn bọn họ tin, cũng biết lấy gì có thể làm căn cứ khoa học, Quý Ngữ Hàm đành đổi cách .

      "Các ngươi sao có thể dám cam đoan, đem ta.... nấu chín, khụ, cho chủ nhân các ngươi ăn liền nhất định có thể hấp thu công hiệu gì đó của quả gì đó?"

      "Tiên Hạc quả!"

      Ba nam nhân cùng nhau hung tợn hét nàng.

      "Khụ, được rồi, Tiên Hạc quả."

      Nghe tên này, tám phần là có thể kéo dài tuổi thọ.

      "Ta có thể bị nấu chín..." Quý Ngữ Hàm rùng mình cái.

      Ai, chuyện này, thực được tự nhiên.

      "Khụ, nếu ta bị ăn rồi, nhưng căn bản phát huy công hiệu của Tiên Hạc quả, các ngươi giải thích như thế nào chủ nhân đây?"

      "..." Ba nam nhân bị hỏi im lặng.

      A... Bị hù rồi, có hi vọng!

      Quý Ngữ Hàm ngừng cố gắng "Cho nên các ngươi ràng cái gì cũng đừng , "chủ nhân" cũng biết các ngươi phát Tiên Hạc quả nhưng mang về, khẳng định trách tội các ngươi."

      Bởi vì lúc trước bị đối xử hề tốt đẹp, trực giác của Quý Ngữ Hàm cho rằng ba người này là loại hạ nhân “chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng”, tự nhiên quá trung thành. Đáng tiếc Quý Ngữ Hàm thất sách ...

      Ba người bọn họ có thái độ ác liệt như vậy, là vì Quý Ngữ Hàm ăn Tiên Hạc quả nên thuộc về chủ nhân bọn họ.

      Trong lòng bọn họ, lợi ích của chủ nhân là quan trọng hơn tất cả.

      Liếc mắt nhìn nhau cái, thị vệ B mở miệng trước.

      "Đây là chuyện lớn, chúng ta làm chủ được, bằng trực tiếp mang nàng trở về gặp chủ nhân!"

      "Cũng tốt, chủ nhân thông minh như vậy, nhất định biết làm sao ăn có hiệu quả!" Thị vệ C ràng đối với chủ nhân cực kỳ tin tưởng phục tùng.

      "Được!"

      Thị vệ C cũng đồng ý "Nếu chủ nhân chịu ăn thịt người, chúng ta tìm người hợp lực lo liệu thuyết phục ngài ấy, bức chủ nhân ăn!"

      A? Như thế đạt tới thỏa thuận?

      Bị bọn họ bắt đứng lên từ mặt đất, Quý Ngữ Hàm vội vàng kháng nghị.

      "Chờ, chờ chút!"

      " nữa chúng ta giết ngươi trước!"

      Chương 9. Dĩ nhiên là Hoàng Thượng!

      "Đúng vậy, dù sao chết sống gì cũng ăn!"

      "..."

      bậy!

      Đương nhiên giết chết là ăn ngon nhất!

      Nhưng những lời này bị Quý Ngữ Hàm nuốt vào trong bụng.

      Hu hu, nàng phải nhanh chóng nghĩ ra đối sách, thể chờ mình bị người khác làm thành thịt người kho tàu bưng lên bàn!

      Ba nam nhân xác định mục đích ràng, dưới chân bay nhanh, rất nhanh liền ra khỏi rừng cây.

      Ngoài bìa rừng, chiếc xe ngựa xa hoa vừa ngừng, nam nhân dáng người cao to mặc hoàng bào đứng đưa lưng về phía bọn họ, trước mặt đặt cái bàn, xem ra là viết chữ hoặc vẽ tranh.

      Vùng hoang dã hoang vu này, người này xuất hành thế nhưng còn mang theo bàn...

      Quý Ngữ Hàm khóe miệng run rẩy.

      Sau khi co lại chỉ là khóe miệng, cả người đều muốn co lại...

      Hoàng bào, người này, người này, người này...

      Đây căn bản là long bào đó?

      Chẳng lẽ nam nhân này là Hoàng Thượng?

      A a a... ra là Hoàng Thượng muốn ăn nàng!

      Vậy càng dễ làm, nàng ngay cả nơi kháng án đều có!

      Gặp chủ nhân viết chữ, ba nam nhân dám lên tiếng quấy rầy, chỉ bắt lấy Quý Ngữ Hàm im lặng đứng ở chỗ.

      nên, nên, nàng thể ngồi chờ chết như vậy!

      Quý Ngữ Hàm khẽ cắn môi, đem hết khí lực cả người tránh được tay của nam nhân, nhanh chóng hướng về phía nam nhân mặc long bào nhào tới.

      "Hoàng Thượng cẩn thận!"

      "Ô..."

      trận kêu la sợ hãi cùng tiếng khóc thảm thiết đồng thời vang lên.

      Cũng để ý có người chuẩn bị kéo nàng đứng lên, Quý Ngữ Hàm ôm lấy nam nhân mặc long bào buông tay.

      "Hoàng Thượng, ngươi còn nhớ Đại Minh ven hồ, Hạ Vũ... Khụ, Quý Ngữ Hàm sao?" (*)

      Khụ, căng thẳng quá thiếu chút nữa sai lời kịch.

      (Bó tay! Chị ấy nhầm hay thiệt, Hạ Vũ là Hạ Vũ Hà, mẹ của Hạ Tử Vy trong Hoàn Châu Cách Cách)

      (*) Dành cho các bạn biết: Mẹ Tử Vy dạy Tử Vy dùng khi gặp Hoàng thượng vì bà ấy là người tình của Hoàng thượng trong phim Hoàn Châu Cách Cách còn chị này..... :))

      câu kêu khóc hỏi han thê lương bi ai, mọi người ở đây nháy mắt cảm thấy thùng dấm chua rót xuống, chua đến nổi bọn họ ngừng run lên.

      Ngay cả chính Quý Ngữ Hàm đều run lẩy bẩy.

      Nhưng nàng thực xác định, Hoàng Thượng bị chính mình ôm lấy vẫn đứng thực bình tĩnh.

      hổ là cửu ngũ chí tôn, như vậy cũng chưa bị dọa ngã, rất gan dạ, rất dũng mãnh!

      Nam nhân bị nàng ôm giống như muốn quay đầu nhìn xem gương mặt của nàng, Quý Ngữ Hàm vội vàng xuất ra vẻ mặt ai oán, ngửa đầu nhìn lại.

      Nước mắt ơi, tận tình chảy !

      Hai mắt đẫm lệ sương mù, nàng thấy nam nhân trước mắt hình dáng ra sao.
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      minhminhanhngoc, thuyt, levuong12 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :