1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hoàng Phi lính đặc chủng dị năng - Dương Giai Ny (551 chương + 1 kết cục)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Tên gốc: Hoàng Phi lính đặc chủng dị năng

      [​IMG]


      Tác giả: Dương Giai Ny

      Độ dài: 551c + 1Đại kết cục

      Converter: ngocquynh520

      Editor: TiểuKhang

      Thể loại: xuyên


      Nguồn: Sưu Tầm

      Giới thiệu


      Nàng là lính đặc công được huấn luyện đặc biệt nhất ở Quốc Gia của thế kỷ 21, trời sanh dị năng, có thể hô mưa gọi gió.

      chuyến xuyên qua đối với nàng mà cũng phải hoàn toàn là cuộc sống mới, mà là liên tiếp đóng mưu khổng lồ, tạo nên vận mệnh ngoài ý muốn.

      Hoàng cung, giang hồ, cổ mộ, sa mạc hoang vắng! Tần Như Thương xuyên qua sống kiếp hung hiểm gập ghềnh, từng bước Kinh Tâm......
      Mở đầu:

      đến lính đặc biệt, đó là quân đội Quốc Gia thế giới chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân cùng thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ đặc biệt của lính đặc công.

      Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh.

      Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy hiếp..vân..vân.. nhiệm vụ nào, làm được!

      Bất luận có thi hành trong hoàn cảnh ác liệt hay , cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng phải vượt qua, lính đặc công thường thường cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định chiến tranh.

      Nhưng, có rất ít người biết, ở nước Z, Bộ Quốc Phòng là nơi thống lĩnh sắp xếp cấp bậc của lính đặc biệt trong quân đội, còn có thêm tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật.

      Họ muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như .

      Nhưng đồng thời, cho dù là ai cũng đều thể coi tồn tại của mình!

      Những người trong truyền thuyết đó cộng chung lại cũng chỉ có bốn người, là những người trời sinh dị năng!

      Có người có thể hô mưa gọi gió, có người có thể làm cho đất đá bay mù trời, cũng có người có thể xoay chuyển băng hỏa, còn có người có thể làm bầu trời bao la trong suốt,trong nháy mắt chuyển thành sấm sét vang dội.

      Căn cứ vào thông tin của bốn người, bọn họ toàn bộ đều là nữ, tuyệt mỹ như tiên nữ trong tranh vẽ, đồng thời cũng lãnh khốc tàn độc, giống như ác quỷ đến từ địa ngục.

      Những người này, đặc biệt thi hành những nhiệm vụ hung hiểm hoặc là quỷ dị mà loại người bình thường rất khó hoàn thành!

      Các nàng đến từ gia tộc cổ xưa nhất, là đơn vị mà Bộ Quốc Phòng của Quốc Gia bồi dưỡng, những binh lính bí mật có năng lực đặc biệt.

      Có được các nàng, cho dù là nước Mỹ cao cao tại thượng ở đây cũng thể sinh ra khiếp sợ.

      Bởi vì, vũ khí tiên tiến hơn nữa, tối đa cũng chỉ tàn phá được hòn đảo hoặc là hai thành phố.

      Mà dị năng của lính đặc công, chỉ cần bắt tay vào làm, có thể khiến cho người người đều hâm mộ, trong khoảnh khắc làm cho Quốc Gia phát đạt bị phá hủy bởi động đất, thêm vào sóng thần, cơn lũ bất ngờ cắn nuốt với biển lửa!

      Dĩ nhiên, cái thế giới này tồn tại những người đặc biệt, thể nào xem thường, mặc khác, thực tế tại được chứng minh.

      Cũng như bốn người lính đặc biệt này, Tần Như Thương trong lần làm nhiệm vụ gần đây nhất, nàng từ Quốc Gia Y đến Bắc Kinh trộm viên ngọc châu.

      Bất quá nhiệm vụ lần này có thể bình thường, thậm chí nàng có chút hoài nghi, tại sao chuyện đơn giản như vậy lại muốn nàng đích thân ra tay.

      Nhưng khi tay của nàng vừa chạm đến viên ngọc châu, đồng thời lúc đó cũng xảy ra tượng lạ, đột nhiên xuất ánh sáng, chẳng những làm hai mắt của nàng đau nhói, lại còn làm cho ý thức của nàng trong nháy mắt biến mất, cả người rơi vào trong giấc ngủ say mãi mãi......
      Last edited by a moderator: 16/3/15
      tart_trungNữ Lâm thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 01: Đông Thục Đại Hạn Hán

      Cát vàng thổi qua, lá khô rụng xuống, nhánh cây bị phá hủy trước đó rơi lộn xộn đầy đất đều bị mục nát, phơi trong gió vừa chạm vào là có thể hóa thành tro.

      Thành Tế Châu ba năm mưa, đối đầu với mặt trời chói chang giống như mãnh thú cắn nuốt cả vùng đất, từng rãnh nước bị tàn phá bừa bãi.

      Gió lớn gào thét, ruộng đất cháy vàng, bốn phía nổi lên rạn nức, đường lên đỉnh núi hiểm trở hoang vu mênh mông, mùa hè nóng bức kinh khủng, hai mắt như lửa thiêu, xuyên thẳng vào nội tâm đốt cháy lòng người!

      tại là giữa mùa hè nước Đông Thục, Nhân Tông năm hai mươi mốt!

      Tế Châu là nơi hẻo lánh bị người đời quên lãng, cho dù có ba ngàn con dân,có trăm mẫu đất đai. Nhưng nó là địa phương biên giới, về phía Bắc chính là ngoại thành hoang vu.

      Hơn nữa, liên tục nhiều năm gió điều mưa thuận, cho nên, ngay cả thiên triều Đông Thục đối với việc lần này cũng nguyện ý buông tha.

      Mặc dù chủ quản ở Tế Châu của Đông Thục quốc viết ràng tình cảnh (tình hình + hoàn cảnh) nơi này dâng lên Thánh Thượng, nhưng Hoàng Đế lại như cũ đối với nơi này chẳng hề quan tâm, mặc kệ dân chúng sống còn.

      Thái Thú Tế Châu là lão đầu tử ước chừng khoảng năm mươi tuổi, là người cố chấp lại bảo thủ.

      Mấy năm qua, dân chúng từng người , bỏ chạy trối chết rời xa quê hương của mình, mắt nhìn thấy hơn ba ngàn người nay chỉ còn lại tới tám trăm, thế nhưng lại vẫn kiên trì ngày ba lần, cầu xin ông trời cho mưa xuống Tế Châu, khiến cho cả vùng đất này xuất cảnh xuân.

      Cho đến ngày, cũng biết tên vương bát đản, thần toán số mệnh ở nơi nào đến, chỉ vết nức đất cho Thái Thú biết, nếu muốn cầu mưa, phải hiến người cho thần linh! Hiến nam nữ tất cả đều mười hai người, mười hai tuổi. về ngoài thành ba dặm trong rừng hoang thiết lập hương án (bàn để lư hương nhang ấy), rồi sau đó đào hố chôn xuống.

      Thái Thú đối với chuyện này tuy có chút động lòng, nhưng lại hạ được quyết tâm tìm hai mươi bốn người sống đến chôn dưới lòng đất.

      Nhưng, bọn thị vệ cũng mặc kệ những thứ kia, quyết tâm ở lại giữ Tế Châu, là khi tuyệt vọng cách gì cũng có thể thử, tức nước vỡ bờ cũng được (nguyên văn là chó cùng rứt giậu). Dù sao tại có người đưa đường dẫn lối, mặc kệ linh hay , cũng phải thử chút.

      Ngựa chết nếu chữa được thành ngựa sống, chữa tốt cũng còn hơn chữa!

      Chôn sống nam nữ tất cả đều mười hai người để giải nạn hạn hán

      Dân chúng còn lại bên trong thành Tế Châu, rất khó tìm được nhiều nam nữ mười hai tuổi như vậy, ngay sau đó liền có hàng trăm tướng sĩ chạy ra bên ngoài tìm, cuối cùng chỉ trong mười ngày gom đủ người.

      Đêm khuya hôm nay, hơn bốn mươi tên đại hán cường tráng áp giải hai mươi bốn tiểu đồng nam nữ, tìm người chỉ thị địa phương xong xuôi liền rời .

      Bọn trẻ có khóc, có náo loạn ầm ĩ, còn có muốn chạy trốn, các tướng sĩ cũng quan tâm đến những đứa trẻ huyên náo, hung hăng trực tiếp đánh cho hôn mê bất tỉnh, chỉ cần bảo đảm chết người, coi như là có cãi lại mệnh lệnh.

      Đội ngũ cuồn cuộn mà , lão đầu thần toán cùng Thái Thú đại nhân cũng ngồi ghế dựa theo phía sau, dọc theo con sông khô cạn, từng bước từng bước sâu vào trong rừng cây.

      Những đám người ngày thường bị đói khát dằn vặt chỉ còn lại nửa cái mạng, lúc này tất cả từng người tinh thần đều phấn chấn. Bọn họ tin chắc, chỉ cần chôn những hài tử này, ông trời đổ mưa xuống Tế Châu.

      Bọn họ nghĩ tham gia làm những chuyện này, là để cứu vớt muôn dân thoát khỏi cảnh khổ, nhưng mà nghĩ đến làm như vậy lại có vẻ táng tận lương tâm.

      Dù sao, dùng hai mươi bốn mạng người đổi trăm ngàn người sống sót, chuyện tốt.

      Trong rừng cây khô, đàn tế cùng hương án sớm chuẩn bị xong, mọi người thậm chí còn bắt được hai con gà trong thành Tế Châu, giết chết để dâng lên cho thần linh.

      có rượu nước, liền dùng chén máu gà bổ sung vào, có trái cây, liền dùng đất vàng khô cứng, chẻ thành hình dạng bánh bao đặt ở phía .

      Phía sau đàn tế, hai mươi bốn cái hố mộ lớn đều nhau cũng làm xong, người hầu Thái Thú dìu tới bên án, cùng với tên vương bát đản thần toán dâng ba lần hương rồi cắm vào lư hương, lần nữa quỳ xuống đất dập đầu ba cái, sau đó vung tay lên, các tướng sĩ chờ đợi từ lâu, vội vàng đem những hài tử kia đưa về phía bên trong hố mộ.

      Vì phòng ngừa bọn trẻ chạy ra bên ngoài, còn hết sức cẩn thận tự mình dùng gậy, đánh từ phía sau ót cái, làm cho bọn chúng hôn mê bất tỉnh.

      Thần toán nhất định phải nằm ngửa mặt, tự mình lên phía trước giúp đỡ xếp đặt lại tư thế, lúc này mới ra hiệu có thể bắt đầu lấp đất.
      tart_trungNữ Lâm thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 02: Cái Khe Bánh Răng Thời

      Tất cả những hố mộ rất nhanh liền bị đất lấp đầy, các tướng sĩ tản ra ở phía , đồng thời mạnh mẽ vỗ tay mấy cái, sau đó cả bọn dùng chân giẫm liền mạch mấy cái, xác định đất lấp chặt, lúc này mới xoay người lại phục mệnh.

      Hai mươi bốn sinh mạng cứ như vậy, trong cơn ngủ say hít thở thông mà chết, ngay lúc đó có lão phụ liều chết theo tới đây, vừa gào khóc, vừa van xin Thái Thú bỏ qua cho cháu đáng thương của mình.

      Nhưng làm sao có thể bỏ qua cho người cúng tế. Lão thái thái kia trơ mắt nhìn cháu của mình bị vùi sâu xuống hố mộ, cuối cùng công việc lấp đất cũng kết thúc, "Phụt…" ngụm máu tươi từ trong miệng phun ra, người cũng theo đó ngất .

      Có người tiến lên kiểm tra, phát lão thái thái kia còn hơi thở. Lão thần toán luôn miệng kêu xúi quẩy, khiến cho mọi người vội vàng đem thi thể kéo , để tránh làm dơ bẩn đàn tế.

      Thái Thú vừa thấy cảnh này, vốn đứng dậy, lại "Bùm…" tiếng liền ngồi trở về.

      Sau đó hướng về phía đầu hương án, trong miệng càng ngừng lẩm bẩm…

      "Cầu xin Ông Trời! Làm cho nước mưa trở lại Tế Châu của ta ! Ông trời khai ân! Cho chúng ta con đường sống !" ( ác thế trời nào cho )

      Có hạ nhân đến nâng đứng lên, mọi chuyện hết thảy hoàn thành, dưới an bài của lão toán số, mười tên tướng sĩ được giữ ở lại gác đêm.

      Nghe là muốn canh giữ đúng ba ngày, nhang thể tắt, nhất định phải đốt suốt.

      ..... ……….

      Nghe đồn rằng giữa thời cái bánh răng khổng lồ, vả lại luôn hình, nó tồn tại ở sau khe hở, song song với thế giới, con người ai cũng chạm tới được.

      Nhưng thỉnh thoảng vẫn có thể nghe thấy nó chuyển động, có lúc còn phát ra tiếng vang, "Kẽo kẹt… kẽo kẹt", rung chuyển vào trong lòng của mọi người, làm cho từng trận quặn đau.

      Dĩ nhiên, nó thỉnh thoảng cũng đem thứ tự mọi người khác nhau, cuốn vào thế giới hai bên, giống như giữa thời đột nhiên xuất cái khe, đem linh hồn tồn tại hút vào trong đó.

      Lúc này, Tần Như Thương rốt cuộc cũng khôi phục lại được ý thức, phát ra mình bị loại cảm giác giam cầm chặt chẽ.

      Chương 03: Dẫn Mưa Tự Cứu

      Tứ chi thể chuyển động, đầu thể nâng lên, thậm chí ngay cả ngón tay cũng có biện pháp di chuyển nửa tấc.

      Ngay lúc này, tự nhiên lại có cảm giác đặc biệt thúc đẩy, nàng thân là nhân viên của lính đặc công, trong nháy mắt cảnh giác đề phòng quay trở lại.

      Trong đại não vẫn còn hỗn độn giật mình cái, tiếng " tốt" tùy tâm ra.

      Dồn nén mãnh liệt xâm nhập vào từng bộ phận thân thể, mơ hồ còn có mùi tanh của đất nổi lên. Nàng ngửi thử, lại phát , muốn hít thở chuyện rất khó khăn.

      Nàng biết ở tại lúc nàng hôn mê xảy ra chuyện gì, nhưng cảm giác được từ lòng bàn tay, Tần Như Thương lập tức ý thức được hình như chính mình bị chôn dưới đất.

      Loại cảm giác này giống như chín năm về trước nàng lẻn vào chiến trường Trung Đông, vì cứu nhân vật quan trọng ra ngoài, ngại đem tất cả mọi người ngâm trong bùn nhão để che khuất cho thành giống nhau.

      Bất quá, bùn đất lưa thưa kia cũng chẳng có gì, mà bây giờ có thứ gì đó đè ở người nàng, có thể đưa con nít mà thôi.

      Tần Như Thương có thời gian suy xét tại sao mình bị chôn sống, càng có thời gian phân tích đứa trẻ người vì sao mà khô cứng như thế.

      khí xung quanh dần yếu , nàng cần phải hít thở mới có thể bảo toàn mạng sống, nhất định phải mau sớm ra ngoài, chỉ sợ nán lại ở đây thêm giây phút nào nữa tính mạng gặp nguy hiểm.

      Nàng nghĩ như vậy, trong cùng lúc, thân thể cũng tương ứng với hành động.

      Đầu tiên, là thử nhấc người lên, có kết quả.

      Thử lại, dùng sức lấy cánh tay hướng về phía trước đẩy lên, cũng là có kết quả.

      Xem ra lớp đất rất sâu! Nàng thầm mắng, đồng thời cũng nhàng thở ra hơi cuối cùng.

      Dưỡng khí trong cơ thể hoàn toàn còn nữa, tình cảnh Tần Như Thương cũng gặp khó khăn, dùng sức nâng khóe môi, nổi lên tia cười lạnh.

      Nụ cười vừa mở ra, mặt đất, Tế Châu hạn hán lâu nay đột nhiên lại có tiếng sấm quay cuồn.

      Tiếng nổ kia cùng với tia chớp quỷ quái xuất ở bầu trời đêm, những tướng sĩ ở lại canh giữ, chỉ cảm thấy phía chân trời đột nhiên sáng lên, rồi sau đó "Ầm…" tiếng vang lớn, hình như chính là xảy ra trong cùng lúc, ba năm mưa, nay bỗng nhiên giữa bầu trời bao la giống như được người nào đó mở rộng ra vết nứt, trong nháy mắt, mưa như trút nước đổ xuống cả vùng đất của thành Tế Châu.
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 04: Mưa To Xông Mộ Phần

      Các tướng sĩ gần như cũng choáng voáng, mắt nhìn thấy bầu trời đầy sao còn chưa kịp lui, ngay vào lúc này giông gió vội vã phủ xuống, trường hợp này hẳn là rất giống Thượng Cổ miêu tả trong thần thoại… Ông trời ơi!

      "Thần toán tiên sinh đúng là thần tiên! là thần tiên nha!"

      Vào lúc này cũng biết là ai gào to câu, tiếng kêu này, tựa như thức tỉnh mọi người có mặt.

      Mọi người rối rít quỳ xuống đất, hướng về phía hương án bị cuồng phong bão táp lật tung, càng ngừng dập đầu.

      Loại chuyện như vậy bọn họ tin, chấp nhận được, hai mươi bốn hài tử mới vừa chôn xuống hơn hai canh giờ, thậm chí trụ hương dài cao ngất kia cũng còn chưa kịp cháy hết, mưa cứ như vậy mà trút xuống.

      Đây đúng là nhờ lão Thần Tiên tướng số trợ giúp, nên làm cho ông trời hiển linh, còn phải sao?

      Mọi người vội vàng dập đầu, làm như để ý, muốn cùng trời mưa to gió lớn làm bạn cọ rửa cho nhau, cái hố mộ phía sau hương án bắt đầu chuyển động.

      Chỗ này vốn là sườn dốc, sau khi lấp kín đất thế nào cũng bằng. Những cái hố mộ bị nước mưa từng chút tưới xuống, đất vàng khô nứt sau khi được uống nước no, chốc lát sau trở thành bùn nhão.

      Mưa rơi càng lúc càng lớn, sau cùng hình như cũng có dừng lại, những thứ bùn đất vàng nhão kia bắt theo sườn dốc chảy xuống.

      Dần dần, cái hố lấp đầy đất càng ngày càng ít, vốn là nấm mồ nhô ra nay bị nước bên trong vùi lấp chảy xuống phía dưới.

      Mười tên tướng sĩ vẫn còn dập đầu ở bên trong, có người bắt đầu nổi lên nghi ngờ.

      phải đối với cái hố mộ, mà là đối với những thứ từ bầu trời giáng xuống kia có chút giống như là mưa...... Này…!

      ngừng lau nước mưa mặt, sau đó chạy đến người dẫn đầu phía trước, dùng hết toàn lực lớn tiếng hô to phá vỡ màn mưa….

      "Thủ lĩnh! Mưa này có cái gì đó đúng a!" giơ tay cao chỉ vào giữa trung, "Cứ theo đà này, nạn hạn hán mới vừa được giải trừ, nay liền bị lũ lụt à!"

      Lời của nhắc nhở mọi người, bất quá vẫn có người đối với chuyện này thèm quan tâm, phản bác:

      "Ba năm trời có mưa, mưa lớn hơn nữa cũng thỏa mãn được ruộng đất Tế Châu, ngươi đừng ăn vớ vẩn làm cho mọi người phân tâm!"

      Quỷ! Có quỷ a! Xác chết sống lại rồi!

      Bên này tranh luận, lại chợt nghe có người "Ngao.…" lên tiếng kêu to.

      Thủ lĩnh chuẩn bị trách cứ mấy câu, lại thấy bắp chân người nọ khẽ run rẩy, "Bồm bộp…" cái, liền ngồi ở trong bùn đất nhão, gương mặt trắng bệch cũng biết là sợ hay bị nước mưa chà xát, giống như hình dạng của quỷ.

      Mọi người nhìn , thế nhưng lại vươn cánh tay, chỉ thẳng vào cái hố mộ đằng trước, thanh kinh sợ thét lên…

      "Quỷ! Có quỷ a!"

      Mọi người kinh hãi, theo phương hướng ngón tay của , mượn tia chớp nhìn sang, thấy được hai mươi bốn cái hố mộ kia bị mưa to xối lên xụp xuống, cũng biết là bọn họ hoa mắt hay là thế nào, chỉ cảm thấy có chỗ đúng, hình như là có cái gì đó ngừng nhúch nhích ở bên trong.

      Bùn trước mặt vốn là nát nhừ, bỗng nhiên người chết đội đầu nhô lên, lâu lắm, lại thấy bàn tay bé dính đầy bùn đất xông thẳng ra ngoài. Năm ngón tay hướng về phía trước, như rể cây đứng thẳng chỉ về phía chân trời.

      "Quỷ à!" Mọi người cùng nhau lui về phía sau, cơn mưa xối xả làm mơ hồ tầm mắt, nhưng màn cảnh tượng này cũng đủ làm cho thêm phần quỷ dị.

      Bàn tay đưa ra từ bên trong hố mộ cũng đứng thẳng được bao lâu, rất nhanh liền buông xuống.

      Bất quá phải lùi về trong bùn, mà là vẫn dùng sức chống lên mặt bùn.

      lâu lắm, chỉ thấy tượng đất sống sờ sờ mang theo vô tận hơi thở tử vong từ trong đất bùn bò ra ngoài.

      Đó là người trong mười hai trước chôn vào, lúc này mái tóc dài của nàng cùng nước bùn dán chặt ở má, bùn mặt bị nước mưa dội xuống phía dưới, chỗ trắng chỗ đen, giống như La Sát.

      Nhưng ánh mắt của nàng rất sáng, cái loại ánh sáng đó có chút khác hẳn với người thường, phải trắng cũng phải là đen, mà là mơ hồ ửng chút hồng quang.

      "Nga…! Xác chết vùng dậy!" Thủ lĩnh kia đột nhiên ném câu như vậy, sau đó cầm thanh đao chống mặt đất đứng lên, hướng về phía đồng bọn bên cạnh kêu. “Con mẹ nó, các ngươi đứng lên cho lão tử! Nha đầu kia chỉ là giả làm xác chết thôi, chúng ta nhiều người sống như vậy cũng thể để cho nàng cắn chết!"

      Chương 05: Quỷ Bò Lên Từ Lòng Đất

      ra lệnh tiếng, chín người khác cũng ý thức được bây giờ phải là thời điểm hoảng sợ. Mưa lớn như vậy, chạy là chạy nhanh, như vậy, biện pháp tốt nhất chính là liều mạng cùng nàng!

      Vì vậy, mọi người rối rít tăng thêm can đảm, lấy ra binh khí mang theo bên mình, mắt nhìn chằm chằm cái thứ quỷ quái đó từng chút bò ra trong bùn đất, nhưng ai dám dẫn đầu xông lên phía trước.

      Tần Như Thương lần nữa thành công từ trong cái hố mộ bò lên mặt đất, dùng sức hít sâu cái, lồng ngực là bị đè nén lâu nay cuối cùng cũng chậm rãi lấy lại được hơi thở.

      Rồi sau đó nhắm mắt ngẩng đầu lên, đem cánh tay duỗi thẳng.

      Dùng dáng vẻ thoạt nhìn rất thoải mái đón lấy nước mưa, chỉ trong nháy mắt, toàn thân dưới được rửa sạch sẻ.

      Mưa rơi dần, rốt cuộc, nàng mở mắt ra. Hồng quang trong mắt biến mất theo, cùng lúc đó, bầu trời mưa to lập tức ngừng lại.

      Đối với phản ứng của nhóm người này, nàng lần nữa ngẩng đầu nhìn lên, trong bầu trời đêm chỉ còn lại đầy sao cùng trăng sáng, trừ ruộng đất còn khô nứt nữa, cùng với xiêm y ở ngoài ướt đẫm, hầu như có gì có thể chứng minh, trận mưa to trước kia xác thực từng đến.

      Dĩ nhiên, còn có con quỷ từ dưới lòng đất bò ra.

      Thời điểm mọi người nghĩ như vậy, ánh mắt của Tần Như Thương ném tới đây.

      Nàng vừa vừa nhìn, trong lòng cũng vẽ ra dấu chấm hỏi to.

      Nàng còn chưa kịp suy nghĩ nhiều, mười tên đại hán cường tráng ở cách đó xa, chính là, hẹn mà cùng giơ đao lao tới.

      Những vẻ mặt những người kia ràng mang theo sợ hãi cùng dao động, nhưng cũng là loại liều mạng, thấy chết sờn. (coi thường cái chết)

      Nàng nắm chặt hai quả đấm, khớp xương bị kéo căng ra, phát ra tiếng kêu "Răng…rắc".

      Là kẻ địch!

      Tần Như Thương nhìn những người này đến, sau đó suy nghĩ…!

      Nếu là kẻ địch, vậy cũng cần khách khí!

      Nàng có tâm tư suy nghĩ tại sao những người này ăn mặc kỳ quái như thế, càng có tâm tư để lo lắng mình nên dùng chiêu thức gì, đối phó với những bọn người xông đến trước mặt.
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 06: Cương Đao Cắm Vào Hầu, Bàn Tay Cắm Vào Não (hầu = cổ họng, não = cái đầu)

      Tất cả phản ứng tứ chi của lính đặc công đều xông vào đại não trước, trước đây trong lúc cấp phát biểu, nhắc nhở qua rất nhiều lần.

      Bởi vì suy nghĩ quá nhiều, mất thời cơ tốt nhất bảo vệ mình, bất kể người ở đâu, ngoại trừ nhiệm vụ, bảo toàn sinh mạng là quan trọng nhất.

      Nàng gần như là theo bản năng vươn tay lên phía trước thăm dò, giơ lên nghênh đón, chặn ngang thanh đao đưa tới, hai ngón tay mở ra để cho lưỡi dao sắc bén kia đâm xuyên qua theo khe hở kẽ tay của nàng.

      Ngón tay quét tới giữa thân đao, đột nhiên dùng sức kẹp lấy, kẻ vung đao lại càng hoảng sợ, Tần Như Thương cũng bị hù dọa phen.

      Chẳng qua, kinh hãi là người quỷ dị này lại dám tay kẹp đao, còn Tần Như Thương hoảng sợ vì hiểu tại sao tay của mình trở nên như vậy!

      Bất quá, nàng muốn suy nghĩ nhiều, chỉ sửng sốt chớp mắt cái, sau đó liền di chuyển đan điền (vùng dưới rốn), phát lực mạnh mẽ, trong nháy mắt, bên trong phát ra khí lực so với bình thường hẳn là nhiều hơn gấp bội.

      Sau đó mu bàn tay khẽ lật, chuôi đao "Phanh.." tiếng liền đứt đoạn. Cổ tay Tần Như Thương hất về phía trước giơ lên, vững vàng đem nửa đoạn đao kia tiếp được, chút suy nghĩ, thuận thế hướng đến cổ họng của người nọ cắm vào.

      Tướng sĩ đáng thương kia liền hô tiếng, cũng thể phát ra thanh, chỉ há hốc mồm, người liền thẳng tắp té ngã đất.

      Ngã cái, ngay sau đó người cũng đến gần.

      Tần Như Thương bây giờ mới phát thân thể nàng rất kỳ quái, chẳng những tay , mà ngay cả dáng người hình như cũng thấp xuống.

      Lúc bắt đầu, nàng vẫn tưởng rằng là do đối phương quá cao lớn, chỉ là đánh nhau vòng lại phát ra phải vấn đề của họ.

      Chẳng qua, thấp cũng có chỗ tốt, ít nhất linh hoạt. Những người tồn tại ở nơi này, xung quanh đều là nam nhân cao to, thân thể thấp bé bù đắp cho sức lực còn thiếu sót chưa đủ của nàng.

      Rất lâu, nhiều người đợi được xông đến trước mặt, nàng khẽ khom người, nhanh chóng vòng qua sau lưng đối phương. Sau đó khép lại năm ngón tay, đem lòng bàn tay giống như chuôi đao (cán dao), đánh thẳng vào sau ót kẻ địch.

      Chương 07: Thủ Đoạn Giết Người Tàn Nhẫn

      Mặc dù đôi tay này trước kia chưa kịp luyện thành thép, nhưng ở dưới lực đạo vận chuyển, ngờ ngón tay dính nửa huyết nhục. (máu + thịt )

      Sau đó, Tần Như Thương đem bốn ngón nhất câu kéo trở lại, chỉ thấy chỗ sau ót người nọ bị mang ra mảnh nguyên vẹn, cũng nhìn ra là gân hay là cốt. (mình nghĩ nhất câu là khi bốn ngón tay của chúng ta quặp lại để bấu vào vật gì đó, tại vì tay chị ấy để cổ tên kia ứ)

      Thủ đoạn giết người vô cùng tàn nhẫn như thế, quan trọng nhất là khiến cho thân phận xác chết vùng dậy của nàng là .

      Những người ở nơi này đứng nhìn, xem ra cũng chỉ có cương thi mới có thể máu lạnh, tàn bạo như thế, thậm chí bọn họ suy nghĩ đến, kế tiếp, nữ thi (xác chết nữ) trước mắt này có thể lập tức lại uống máu, ăn thịt người chết hay .

      Giao chiến ngừng, trong nháy mắt Tần Như Thương tiêu diệt hết hai người, chuẩn bị lên tóm hết những người còn lại.

      Nhưng nàng vừa quay đầu lại, lại thấy những người đó từ lâu đánh rơi binh khí, liều mạng hướng nơi xa chạy trốn.

      Nàng hung hăng trợn mắt, nhưng cũng có đuổi theo.

      Thời điểm này bọn họ chạy cũng tốt, như vậy nàng mới có thể nhanh chóng bình tâm lại suy nghĩ, chuyện lạ gì phát sinh ở người của nàng.

      Nhưng hơi thở mới vừa nới lỏng được chút, chợt nghe sau lưng "Hưu.." tiếng ngựa hí.

      Liền lúc đó, phía sau ót có lực mạnh nhanh như gió đột kích, theo tiếng gió phán đoán, chắc cũng là thanh cương đao.

      Tần Như Thương khoát tay, thanh đao tưởng đến gần sau gáy, ngay lập tức nàng vững vàng tiếp được, chuẩn bị xoay người quay trở lại, cổ chợt căng thẳng, người tiếp theo liền ngửa mặt té xuống.

      Lúc này nàng mới phản ứng lại, ra cùng tới theo thanh đao kia còn có sợi dây.

      Sợi dây kia là dùng phương pháp đặc biệt chế tạo, chẳng những khiến cho nàng cách nào thoát khỏi, hơn nữa càng vùng ra càng siết chặt.

      Tần Như Thương vì phán đoán sai lầm mình mà ão não, nhưng cũng vào lúc này nàng mới hiểu được, hình như phải do nàng chủ quan sai lầm.

      Tác dụng ảnh hưởng hành động của nàng, thậm chí năng lực phản ứng, hình như là bởi vì bây giờ nàng có cổ thân thể này.

      Có thể ràng, nàng cảm giác được thân thể này cùng trước đây giống nhau, nhúc nhác , lại có thể gầy giống như cái xác khô.
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :