Hi nhi, về bên ta nhé! * Tên tác phẩm: Hy nhi, về bên ta nhé * Tác giả: Sao băng *Thể loại: xuyên , huyền bí, hài, sủng SỐ CHƯƠNG : 60 http://truclamsontrang.wordpress.com/hi-nhi-ve-ben-ta-nhe/ Casting Nàng – Lê Trần Lạc Hy, xuyên qua làm hoàng hậu của Linh Quốc – Tiêu Lạc Hy – Vương Thiên Lãnh, hoàng đế Linh Quốc lãnh khốc, vô tình – Từ Trường Khanh, nàng gặp khi trốn khỏi cung chơi, dù chỉ thoáng gặp nhưng cũng đủ khiến si tâm Cùng số nhân vật khác
HY NHI VỀ BÊN TA NHÉTÁC GIẢ: SAO BĂNGChương 1: Tình bạn - Lạc Hy, nhanh dùm cái - Biết rồi, biết rồi, xong ngay đây. Ngày nào cũng 1 điệp khúc lặp lặp lại của 2 đứa sinh viên năm nhất phòng 205 khiến cả ký túc xá nữ rất chi là bực mình nhất là những nàng trèo tường đêm khuya.(tg: trèo tường đâu vậy? KTXN *Những )Ltiếng khinh khỉnh* đâu cần phải cho ngươi biết tg: Tú Bình và Lạc Hy như chẳng thèm quan tâm đến. Chúng cùng nhau rượt đuổi nhau ầm ĩ nhưng ai dám ho he gì. Thứ nhất, Liêu Tú Bình bề ngoài nhu mì, hiền thục nhưng thực ra rất là hiểm lại thù dai. nàng mà ghét ai kẻ đó coi như xong đời Còn nó, Lê Trần Lạc Hy, trước mặt người lạ hơi trầm ổn, có vẻ rất lạnh lùng, gặp ai lần đầu tiên thường tin tưởng người đó trước rồi thâm điều tra sau. Nếu ai đó may mắn lừa gạt nó kẻ đó coi như nhìn thấy tầng 18 của địa ngục. Thực ra con người nó lại trái ngược. Có lẽ vì nó là người kế thừa đời 201 của dòng họ pháp sư nên phải tạo cho mình lớp vỏ lạnh lùng giống như chôn sâu bí mật ấy, chỉ khi bên bạn Tú Bình, nó mới tháo lớp mặt nạ xuống, trở thành Lạc Hy sôi nổi, tinh nghịch Vì ký túc xá nằm ngoài trường học nên 2 đứa phải bộ hơn 500m - Lạc Hy, kì này cậu nhận được học bổng mà khao tớ cái gì à? - Ờ ờ, thế tối nay ăn chè, xong chợ sinh viên chơi nha. - Ok, hiếm khi được con bạn kẹt xỉ rủ chơi, sướng ghê. Há há há (tg: LH tỷ keo hả? LH: keo đâu mà keo, là ta tiết kiệm ngân sách cho gia đình Tg: bó tay) Đúng lúc ấy…. - Tú Bình, coi chừng… Bịch….. Két…… rầm… 1s,2s,3s…… - Lạc Hyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyy TB khóc như muốn rớt ra máu. Vừa rồi nàng vui quá chạy tung tăng qua đường mà để ý trước sau. Chỉ thấy tiếng hét của LH rồi cảm giác như bị ai đó đẩy . Mở mắt ra chỉ thấy máu, toàn là máu nhưng phải máu của nàng. Lạc Hy, Lạc Hy nằm vũng máu, bất động. Nàng Đứng nổi nữa chỉ bò tới chỗ LH - Lạc Hy, Lạc Hy, tỉnh, tỉnh, Đừng dọa tớ, đừng làm tớ sợ. Ai đó làm ơn gọi xe cấp cứu , làm ơn gọi xe . Lạc Hy ơi… cậu… đừng có…đừng có chết, đừng có bỏ tớ mình, ba mẹ bỏ tớ rồi cậu cũng bỏ tớ luôn sao. Đừng mà LH…. Huhuhu Lạc Hy, Lạc Hy à…… TB khóc ra được tiếng nữa, ai ai cũng phải rơi nước mắt, vài người tiến đến muốn đỡ TB dậy nhưng được đành cầm ô che cho nàng. Trưa tháng 6 mà, nếu cứ như thế nàng chắc theo bạn mình luôn, ai mà nỡ chứ. Nhưng mà bên canh TB, ai nhìn thấy được, có ra sức lau nhưng giọt nước mắt khuôn mặt bạn mình nhưng nó chạm vào TB, nó rất muốn khóc nhưng nó khóc được. Nó là hồn ma, hồn ma rơi được nước mắt. Chương 2: Gặp Diêm Vương - Lạc Hy… haiz - Ông là ai? Ông nhìn thấy tôi - Phải, ta là Câu Hồn Quỷ, ta đến là để đưa bạn ngươi nhưng ngươi lại đem dương thọ của mình để trao đổi với ta. Haiz… đáng tiếc… - đáng tiếc, đáng tiếc, lão lão à, ông bắt tôi , đừng bắt bạn tôi, xin ông đó. - Rồi, rồi, muốn bắt cũng đâu có bắt được. nhưng mà ngươi mang trong mình dòng máu pháp sư, ta thể tự tiện quyết định được. , theo ta đến gặp Diêm Vương - Ân Diêm Vương điện - QUỶ CÂU HỒNNNNNNNNNNNNNNNNNN tiếng thét như lợn bị chọc tiết vang lên rung chuyển cả mười mấy tầng địa ngục phải của ai khác ngoài của Diêm Vương đại ca.. ý nhầm… Diêm Vương lão gia. Quỷ Câu Hồn sớm sợ mất mật chỉ thiếu bị hồn phi phách tán nữa thôi. - Hừ… hừ… , xem tại sao ngươi lại bắt cháu của Lạc lão tiên nhân về đây hả, ngươi lại gây họa cho ta nữa rồi, ngươi có biết là thằng cha ý là chúa thù dai , HẢ????????????? - Diêm lão gia, phải tại Câu Hồn Quỷ, là ta, ta tình nguyện đem dương thọ của mình đổi cho TB - Cái gì mà đổi, là làm sai, người đừng hòng bào chữa cho - Diêm Vương gia gia….. Có ai đó lắc lắc cánh tay lão, ngoảnh mặt nhìn lại thấy LH đứng cạnh lão từ bao giờ, đôi mắt long lanh ngây thơ vô tôi ( có mà vô số tội ý), cái miệng chu chu ra nhìn đáng vô cùng. 1s..2s… - Haiz, thôi được, thôi được rồi. ai bảo ngươi là chúa lão già kia chứ. - Gia gia của ta thành tiên rồi sao, ta muốn thăm gia gia, ta muốn - được – tại sao – ta muốn thành Diêm đầu trọc - …. (Bộ mặt sắp khóc) - Thế này , vì ngươi đem dương thọ đổi rồi ta thể cho ngươi sống lại được. ta đem ngươi xuyên qua. Thế nào? - Xuyên qua? Nghĩa là đến thế giớ khác như trong truyện vẫn hay viết đúng ? - Đúng thế - …( suy nghĩ, suy nghĩ) được, nhưng ta có điều kiện - Điều kiện gì đây? ( lắc đầu ngao ngán) - Thứ nhất, cho ta về báo với TB rằng ta chết mà xuyên qua để nàng đau lòng nữa. thứ 2, ta phải xuyên vào người xinh đẹp, có quyền thế địa vị. Thứ 3, phải cho ta võ công và phép thuật cao cấp như gia gia của ta - Thứ nhất và thứ 2 làm được, thứ 3 được - Tại sao? - Lão gia gia của ngươi có tới 200 năm công lực, hỏi làm sao mà ta cho người giống như lão đây. Bất quá ta chỉ có thể cho ngươi 1 nữa thôi.. - … nửa cũng đc - ừa, bây giờ ta cho ngươi gặp bạn ngươi, đây là tiên đan và bí kíp võ công cùng sách tiên thuật giúp ngươi hoàn thành nguyện vọng thứ 3, còn nguyện vọng thứ 2, ngươi phải nắm bắt thời cơ. Khi co luồng sáng chiếu vào người ngươi ngươi phai ngay nếu ngươi xuyên phải người như thế nào ta chịu trách nhiệm - Được, đa tạ Diêm Vương gia gia - ừ …….
HY NHI VỀ BÊN TA NHÉ Chương 3: Xuyên qua- Tú Bình, Tú Bình… - Lạc Hy, là cậu sao, tớ nằm mơ đấy chứ? - Đúng là cậu nằm mơ ( mơ sao gặp được Hy tỷ) - LH, tớ xin lỗi tại tớ mà cậu, tại tớ…… (khóc nức nở) - TB, sao hết, đừng tự trách mình. Báo cho cậu tin vui, Diêm vương gia gia cho tớ xuyên , được vào nhà quyên quý sống hạnh phúc, cậu phải vui cho tớ nhé. Dương thọ của tớ trao hết cho cậu, cậu phải sống hết cho tớ mà phải sống hạnh phúc nghe chưa? - NHưng mà tớ… tớ… - nhưng nhị gì hết, nếu mà cậu sống tốt dù ở nơi nào tớ cũng oán cậu, mà cậu biết để tớ oán hậu quả thế nào đấy ( hai mắt gian xảo) - …. (bất giác rùng mình) được tớ hứa, cậu cũng phải sống hạnh phúc nha - ừ biết rồi ( luồng sáng chiếu vào) tớ đây, nhớ sống hạnh phúc nhaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa - Lạc hy, lạc hy……. ( giật mình tỉnh dậy) Mộng, đúng là mộng. Vừa rồi nàng ngất khi nghe bác sỹ cứu được LH và nàng gặp LH trong mộng. Nàng đuổi theo LH đến khi nàng ấy mất hút tỉnh dậy. Giữa 2 hàng nước mắt bất giác nở nụ cười : “ LH, cậu phải sống tốt, nếu dù cậu có ở đâu tớ cũng đến tìm cậu” - Ưm…. LH vừa mở mắt, ánh sáng vội ập đến khiến nàng thấy chói vô cùng. - Nương nương, nương nương người tỉnh rồi. tiểu oa nhi đến cạnh nàng lay lay, hai đôi mắt oa nhi sưng đỏ chứng minh rằng nó khóc rất nhiều. - Nước… cho …ta… nước… - Để nô tỳ lấy, để nô tỳ lấy bé luống cuống chạy vấp cả vào ghế, nước trà nóng sánh cả ra ngoài khiến tay bé 1 vệt ửng đỏ ,vừa vừa thổi cho trà nguội - Nương nương, nước đây. rồi nâng LH dậy, bón nước cho nàng. - …. (tiếng uống nước) đây… là… đâu? Ngươi… là… ai? Đầu ta… sao đau…quá? - Nương nương… ô ô người quên nô tỳ rồi sao??? Nô tỳ là Hoa Nhi, là nha hoàn thiếp thân của người a, người thế nào lại quên cả nô tỳ rồi…. Tiểu oa nhi khóc rống lên làm nàng cảm thấy đau đầu liền gắt: - Đủ rồi, im . - ….( nín bặt) - Hoa Nhi, đầu ta thực rất đau, thể nhớ được gì cả. Ngươi hãy cho ta biết tất cả về ta ? - Vâng nương nương. Đây là Linh Quốc. Người tên Tiêu Lạc Hy, con của đại tướng quân Tiêu Thượng Bình, năm 15 tuổi người được hoàng thượng chọn làm hoàng hậu nhưng thực chất là hoàng thượng muốn thú người để khống chế binh quyền của đại tướng quân. Nương nương là người đơn thuần, lương thiện tranh đấu với ai nhưng lại bị người ta hại cho thành ngờ nghệch….. ( nhìn LH) 1s… 1’ … Á….. Nương nương, người… người hết ngốc rồi…..( trừng mắt kinh hãi) - Đủ, mắt ngươi sắp rớt ra ngoài rồi kìa. , sao lại gọi là ngờ nghệch mà phải ngốc nghếch, mà cha ta có thương ta ? Mẫu thân ta là ai? - Nương nương, vì người cả ngày cứ thẩn thẩn thơ thơ, gì với ai, ai cũng hiểu, cơm biết ăn, quần áo biết mặc, thỉnh thoảng còn cười ngốc nữa. Mẫu thân của người mất từ khi người 3 tuổi, đại tướng quân hết mực thương nương nương. Khi nương nương bị người ta hại, tướng quân đem trao hết binh quyền lại cho hoàng thượng chỉ mong đổi lại là đem người ra khỏi cung nhưng hoang thượng lại rằng nương nương hại Lưu phi sảy thai nên biếm người vô lãnh cung chịu tội a. - Lưu phi? Sảy thai? Ta thực làm? - phải nương nương, là Lưu phi kia vu oan cho người. Lưu phi chỉ là nữ tử dân gian, hoàng thượng thích nên đưa nàng về cung bất chấp lời thái hậu cùng quân thần phản đối mà phong nàng làm Lưu Phi và sủng hạnh nàng vô cùng. Nàng ta rất kiêu căng ngạo mạn coi ai ra gì hết. Trước hôm người bị biếm lãnh cung nàng ta đẩy người ngã xuống cầu khiến người hôn mê bây giờ mới tỉnh. Hoàng thượng cũng là quá vô tình - Ừm ta hiểu rồi, HN ta mệt quá. Ta muốn ngủ thêm lát. - Vâng nương nương nghỉ ngơi, nô tỳ tìm đồ ăn cho người. - Tìm? Sao lại phải tìm? - Nương nương ( cười khổ) từ khi chúng ta vào đây ai mang thức ăn cho chúng ta hết, cả thuốc cho người cũng có, nô tỳ thấy ở đây có ít hoa cỏ dại nên lấy ăn tạm bợ. Vì người hôn mê nên ăn uống gì nửa tháng nay rồi. Nương nương, nô tỳ tìm cho người, người ngủ . LH nằm xuống, nước mắt ướt 2 má nàng. HN mới có 13, 14 tuổi đầu mà phải theo nàng chịu khổ. Còn phụ thân của “nàng” biết giờ này thế nào. Nàng phải thay “nàng” phục dưỡng người cha đó. Tên hoàng đế kia vô lương tâm, nàng thề có ngày nàng khiến chịu đủ nhục nhã, đủ đau khổ. ( SAo băng: "Nàng" ở đây chính là Tiêu Lạc Hy trước khi LH xuyên qua nha moi người) Chương 4: Tờ giấy ước nguyện???? Chợt nhớ ra điều gì, nàng đưa tay tìm kiếm. thấy đầu giường có 1 cái hộp, trong đó có tiên đan và sách võ công cùng tiên pháp nhưng Diêm lão gia . Nàng nuốt viên tiên đan rồi nhanh chóng điều tức lại khí lực. Quả là tiên đan. Nàng thấy trong người bỗng khoan khoái, sức mạnh tràn đầy. Nàng bắt đầu lấy sách võ công cùng tiên pháp ra học. hiểu là do tiên đan hay do nàng có tuệ căn mà chỉ có chưa đầy nửa tháng nàng tinh thông tất cả. Trong thời gian ấy, nàng và HN phải ăn rau củ dại, có hôm nàng lẻn vào ngự thiện phòng theo chỉ dẫn của HN mà trộm thức ăn nên 2 người mới có thể sống sót. Lại , từ lúc xuyên qua đến giờ nàng vẫn biết khuôn mặt tại của nàng thế nào - Hoa Nhi, có gương ? Đem đến cho ta - Dạ, tỷ tỷ ( Vì nàng ghét HN gọi nàng là nương nương nên bắt HN gọi nàng là tỷ tỷ) - ….. thể tin được người ở trong gương kia là nàng sao. đôi mắt hạnh to tròn ngây thơ, thủy mâu như nước,mày liễu thanh tú,sống mũi cao thẳng,gương mặt xinh đẹp, làn da trắng ngần có chút tái,đôi môi đào xinh… tuy có hơi gầy và hốc hác nhưng nếu bồi dưỡng lại là bậc khuynh quốc. Chỉ tiếc giữa trán có vết sẹo to bằng ngón tay, kéo dài từ giữa trán đến giữa 2 chân mày. - Tỷ tỷ vết sẹo này của người là do bị người ta đẩy ngã mà thành. Chỉ trong đêm người thông minh xinh đẹp như tỷ lại biến thành ngây ngốc xấu xí. đáng khinh thường kẻ ra tay hại người a ( đúng đúng, rất khinh) - Chỉ là vết sẹo thôi, có gì mà xấu xí - Tỷ tỷ, có lẽ tại người mất trí nhớ nên biết, ở Linh Quốc chúng ta con rất trân trọng khuôn mặt a. mặt có sẹo dù là thôi cũng bị gọi là xú nữ rồi - ừm ta biết rồi, muộn rồi ngủ thôi. Sáng hôm sau….. - HN, khép cái miệng lại, em làm gì mà há to thế? - Tỷ…tỷ… sao trán tỷ lại có bong huyết liên rồi? - À… hôm qua ta nằm mơ thấy có 1 vị thần ta là người phúc lớn mệnh lớn nên tặng ta dấu chu sa hình huyết liên, ông ấy còn cho ta tờ giấy thần kỳ rằng nếu viết nguyện vọng của mình lên đấy rồi đem chôn sâu dưới đất hôm sau điều nguyện vọng thành . - Có chuyện thần kỳ vậy sao?( vừa chải tóc cho LH vừa hỏi) - Có chứ. Em thấy đoá huyết liên trán ta sao? - Thấy, có thấy, tỷ tỷ người bình thường đẹp giờ lại thêm đoá hoa này nữa lại cang thêm diễm lệ ( đôi mắt háo sắc) - Dẹp cái ánh mắt ấy , ghê quá. Nè giấy đây, em viết nguyện vọng của mình vào trước rồi ta viết sau - Vâng ………….. “ HN mong ở đây có căn bếp sạch , có nhiều gạo, có vườn các loại rau, có gà đẻ trứng, có ao cá….” - Hoa nhi, em xin những thứ này làm gì?( dấu hỏi to đùng) - Tỷ tỷ, có những thứ này, HN nấu cho người những món ăn ngon nha, tỷ phải ăn rau dại với trộm đồ ăn nữa. - …. ( ai đó dưng dưng nước mắt) HN em tốt với ta. - có tỷ tỷ, người mới tốt với Hn. Nếu phải tỷ cứu giúp HN thành kỹ nữ mất rồi. Tỷ tỷ, muội viết xong rồi. Tỷ viết . - ừm …… ( viết viết)…. Xong rồi Hn. Chúng ta chôn thôi LH cuộn tờ giấy đặt trong cái hộp cũ rồi chôn xuống đất - tỷ tỷ, có là thành ? - Tất nhiên là rồi. tin tỷ tỷ phải ? (cái mặt hếch hếch) - Tin… muội tin. Mà tỷ tỷ, người viết gì vậy? - cho muội biết. qua đêm nay muội biết thôi. Đêm đó, sau khi dụ HN ngủ, có ai đó lẻn ra sân vung tay vung chân loạn xạ (tg: bộ bà này điên ha?. LH: điên cái đầu ngươi, ta làm phép. Tg: ra thế, hề hề) luồng sáng màu lam tím lấp lánh bay qua bay lại trong bóng đêm. Sau khắc, tác giả của luồn sáng đó nhìn thành quả mình tạo ra lượt, gật đầu đắc ý rồi quay vào trong phòng mình vung tay 1 hôi nữa rồi lao thẳng lên giường….. ngủ.
HY NHI VỀ BÊN TA NHÉ Chương 5: Dao Trì cung Sáng hôm sau - Á aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa - Sao… sao có việc gì, cháy nhà hả? đâu, đâu cháy ở đâu ( ai đó mặc nguyên bộ đô ngủ, tóc tai bù xù,tay cầm chiếc gối ôm phi từ trong phòng phi ra) - Tỷ tỷ, người… người… nhìn… HN chỉ chỉ tay, lắp bắp kinh hãi. Nàng thể tin nổi những gì nhìn thấy trước mắt. Chỉ đêm thôi, cái sân hoang tàn của lãnh cung này biến thành liên trì nở với những chiếc cầu gỗ nối nhau đến 1 tiểu đình . Hai bên bờ là liễu xanh cùng cây hoa đào xen kẽ nhau. Đằng sau tiểu đình là đào viên nở rộ mà bây giờ ràng là mùa hè, ở đó có bàn đá cùng ghế để thưởng trà. Bên cạnh đó là cái… nàng biết đó là cái gì nhìn hơi giống xích đu. Đằng phía bên phải nàng có 1 hoa viên, có lối lát đá hoa cương. Nàng chạy ra hậu viện thấy ở đó có 1 vườn rau trông đủ các loại, có ao cá, có chuồng gà cả trống mái lẫn gà còn, có 1 căn bếp rộng rãi thoáng mát sạch … có đủ thứ nàng mong muốn. Lại nhìn lại lãnh cung nàng ở mấy tháng nay từ hoang tàn nay trở thành khang trang diễm lệ, cái biển Lưu Minh cung được thay bằng Dao Trì cung. Vào bên trong các phòng thấy giường nệm ấm áp, sạch , phòng nàng còn có thêm cái tủ quần áo toàn quần áo mới có cả nam trang nữa. toàn loại thượng đẳng. Nàng lại chạy sang phòng Lạc Hy vừa rồi kịp lăn vào làm giấc nữa. Đẹp, quá đẹp, quá hoàn mỹ… - Tỷ tỷ, những cái này là…. - Hả… ( nước miếng vòng quanh) à, là ta hoá phép, à , là ước nguyện của chúng ta thành thực đó mà - Tỷ tỷ, thần kỳ quá tuyệt - Hì, ta mà em tin. Thôi giúp ta vệ sinh cá nhân rồi chúng ta dạo xem thế nào, ha. - Vâng, vâng (nhảy câng câng) Hn định giúp LH vấn tóc nhưng LH thích, nàng bảo HN làm tóc nàng hơi bồng bồng lên rồi buộc lại bằng dải lụa màu hồng, thả 2 lọn tóc sang 2 bên ( giống kiểu của Tiểu Long Nữ trong thần điêu đại hiệp ý). Nàng trang điểm vì sống đơn giản quen rồi. Chọn đôi bông tai màu hồng, nàng kêu HN lấy cho bộ đồ màu hồng phấn. HN mở tủ thấy có những bộ váy màu hồng nhạt, màu trắng và màu lam kiểu dáng rất kỳ lạ. Bất quá, nàng thấy chúng rất đẹp. - Tỷ tỷ, đây là kiểu áo gì nha. HN chưa thấy bao giờ. - Cái đó là Tà áo rộng Lưu Tiên, cái màu trắng kia là Long Nữ Chi Phục, bộ màu lam chính là Thất Tiên Hạ Phàm. - đẹp quá (2 mắt hình ngôi sao long lanh).a, có cả nam trang? - Hihi, vài bữa nữa chúng ta trốn ra ngoài chơi nga - Trốn kiểu gì? - Bay ra - Bay?... - Lúc ấy biết (giật trang phục từ tay HN vẫn ngơ ngơ) ….( mặc, mặc)…. HN, cứu ta - Trời đất, tỷ tỷ, tỷ mặc kiểu gì đây - Ta biết mặc nha, cứu ta, ta sắp chết ngạt rồi - Haizzzzzzz ………. - Tỷ, là tiên nữ hạ phàm nha - Oẹ, HN. Dẹp ngay khuôn mặt háo sắc của em . ọc ọc ọc…..HN, ta đói. - Á, quên mất. em làm cho người chút điểm tâm - ….. Ăn xong, 2 người tung tăng dạo, LH cũng mê tít tác phẩm của chính mình. Chỉ có thể gọn trong 2 từ “hoàn mỹ”. Thấy như thiếu thiếu gì đó, suy nghĩ 1 hồi LH chợt nảy ra ý kiến rất độc và lạ. Nàng làm chiếc cầu nối từ cầu lớn ra giữa ao sen, giữa những tán lá sen rộng, nàng biến ra 1 chiếc bè gỗ nổi mặt nước. Đứng lên đó dậm dậm thử, nàng đắc ý cười : “ đủ chắc chắn. HN, từ nay đây là chỗ ngủ trưa mới của ta. Lúc ta ngủ nhớ đừng làm phiền, nghe chưa?” - Tỷ tỷ à, người ngủ ở đây nhỡ lăn xuống nước sao? HN lạ gì cái kiểu ngủ rất chi là đẹp của tỷ tỷ nàng nữa. Có mấy lần tỷ tỷ kêu sợ ma bắt nàng ngủ cùng, kết quả là sáng ra tỷ tỷ nằm dưới nàng nằm - sao ta giăng kết giới xung quanh rồi - Kết… giới…? - Thôi thôi chuyện này nữa, hề hề - Tỷ tỷ, người cười vô duyên. Chả có tý gì là tiểu thư khuê các cả. - Hi hi. À, hôm nay là ngày nào rồi nhỉ? - Hôm nay là 15. Tỷ tỷ, nếu như chúng ta ở ngoài cung giờ chắc được chơi hội hoa đăng rồi. - Hội hoa đăng? Vui ? - Vui lắm, HN thấy ngày này là vui nhất trong năm đó nha. - … HN tối nay chúng ta chơi hội hoa đăng - chơi? Tỷ tỷ đừng có đùa. Chúng ta bị giam trong này đâu được chứ? - Tối nay biết. thôi muội làm việc , ta phải thử chiếc giường mới này mới được. lúc nào tới bữa đứng bờ mà gọi ta đừng có mà bước xuống đó nha HN gật đầu rồi ra hậu viện. LH liền thi triển phép thuật tạo Lôi kết (kết giới sét) xung quanh bè gỗ. nàng làm vậy sở dĩ là nơi này rất nhiều oan hồn suốt ngày kêu khóc bên tai nàng lam nàng ngủ ngon giấc. Nàng thầm nghĩ mấy hôm nữa đẹp ngày giúp bọn họ chuyển linh hồn vào hoa sen, lấy linh khí của trời đất để trừ bỏ oán niệm. Nghĩ xong nàng liền nằm xuống ngủ mạch mãi đến khi HN gọi mới dậy. Chương 6: Gặp gỡ LH cảm thấy những tài nghệ của thân chủ của thân xác này, nàng đều được kế thừa hết, từ cầm kỳ thi hoạ đến may vá thêu thùa đến nấu nướng. Nhưng với bản tính lười, nàng chỉ chạm qua mỗi thứ 1 tý rồi lại vứt đấy. quay qua quay lại chả mấy mà tối, nàng bảo HN về phòng thay nam trang, còn bản thân nàng cũng bận 1 thân bạch y. Kế đó nàng búi tóc nửa đầu cài vào cái ngọc trạc rồi biến biến biến, nàng trở thành 1 nam nhân tuấn khôi ngô với mái tóc trắng, huyết liên trán cũng biến đổi thành ấn ký khác cho hợp với thân phận nàng tại. đây nà - Tỷ tỷ, muội…….. ngươi… ngươi… là ai? Tỷ… tỷ tỷ của ta đâu? - … ha ha ha nàng thử đoán xem ta là ai? - Ta… ta biết ngươi là ai nhưng ngươi đêm hôm vào phòng nữ nhân chắc chắn phải có ý tốt gì? … tỷ tỷ của ta đâu? - Ha ha ha HN, muội kiên cường nha. hổ là muội muội của ta - ????? - HN, là tỷ tỷ đây. - là tỷ tỷ? - , xem đây nè dù phải là huyết liên nhưng đời này làm gì có ai có cái này giống như ta chứ - Oa tỷ tỷ soái quá ước gì…. (bản mặt háo sắc)… - …thôi, lại đây nhắm mắt lại ta hoá trang cho có trời sáng bây giờ - A, ân Nàng lại vung tay, còn HN khuôn mặt thanh tú nữa mà là trang tuấn kiệt, tuy thế vẫn dấu nổi nét ngây thơ vốn có của nàng Xong rồi nàng ôm HN nhún chân cái bay vút lên. HN sợ mất mật nhắm tịt mắt,2 tay ôm chặt cổ, 2 chân quắp chặt lấy hai bên hông làm cho LH thở được. “ Hoa nhi, xuống . Ra khỏi cung rồi” HN ghé ghé mắt ra nhòm thấy đáp xuống bên ngoài rồi mới buông LH, nhìn nàng bằng con mắt sùng bái. LH lắc đầu cười rồi kéo HN bước ra khỏi con đường hoà lẫn vào đám đông. đường phố náo nhiệt nay càng thêm náo nhiệt bởi họ thi nhau bàn tán về 2 người nam nhân. người có mái tóc trắng, tuấn phi phàm nhưng lại có vẻ lãnh khốc, lạnh lùng. khôi ngô tuấn tú lại có nét ngây thơ, nhí nhảnh. Các nương nhìn 2 người họ đều đỏ mặt e thẹn, có người nhát gan dám tới gần, có người bạo hơn đến ngỏ ý làm quen bị nam nhân tóc trắng đáp lại bằng cái nhìn lạnh thể nào lạnh hơn. Nhưng chủ đề bàn tàn của họ lúc này phải là vẻ đẹp hay lạnh lùng của họ mà chính là 2 nam nhân như vậy cư nhiên lại ngồi thành cầu ăn…… kẹo hồ lô. Cách đó xa, chiếc thuyền xa hoa, lộng lẫy… - Hoàng… Cảnh công tử, ngươi xem 2 nam nhân đó thú vị a. - Đúng vậy, Trường Khanh. Ngươi xem chúng ta có nên làm quen với họ chút nhi? - Có lẽ là nên - Tiểu Khâu, ngươi lên mời họ xuống đây. rằng ta có việc thỉnh giáo - Vâng Lát sau…. - Nhị vị công tử, mời. - Cảm ơn (là HN, còn quên khuyến mãi nụ cười khiến tiểu Khâu ngẩn ngơ) - Xin hỏi nhị vị muốn gặp ta ( ngữ khí lạnh như băng của công tử tóc trắng khiến người thuyền ai nấy đều thấy rét run) - Phải, tại hạ cảm thấy rất hảo cảm với công tử nên muốn mời 2 vị công tử đây hạ thuyền tán gẫu (cười cười). xin hỏi cao danh quý tánh của nhị vị - Huyết Nguyệt (Lạc Hy) - Hoa… Vô Khuyết ( Hoa Nhi) - Tại hạ Cảnh Lãnh Thiên, Từ Trường Khanh. Rất hân hạnh được quen biết 2 vị. mời ngồi. - Đa tạ ( HVK rất hồn nhiên ngồi tót xuống, còn tiện tay cầm luôn miếng bánh quế hoa) (tg: mụ này vô duyên ghê) - …(LH ngồi xuống) nhị vị công tử, ta rất vui được quen biết 2 vị nhưng tính của ta từ trước tới nay rất ghét bị người ta lừa dối cũng như dùng gương mặt giả để đối diện với mình, vậy nên phiền 2 vị cởi bỏ mặt nạ. - …. Ha ha ha (CLT) ngờ Nguyệt công tử đây cư nhiên là bậc cao thủ. Chúng ta dung dịch dung cao cấp để nguỵ trang mà vẫn qua nổi mắt huynh ( tháo mặt nạ) LH giật mình, 2 người trước mặt nàng là người sao? Cái tên Cảnh Lãnh Thiên đó mạo tỉ Phan An, tuấn nhã phi phàm, đẹp tự thiên tiên lại còn toát ra khí chất vương giả, tuy có giấu diếm nhưng che hết được vẻ lạnh lùng. Còn cái tên TTK đó mị biết tả thế nào, chỉ biết nếu so với nàng có lẽ còn đẹp hơn. HN nhìn thấy 2 người, gương mặt hám trai lại lộ ra, quên cả nuốt bánh để nó rơi từ trong miệng rơi ra - Vô Khuyết, Vô Khuyếtttttttttttttttttttttttttttttt - A, tỷ… à ca ca gọi đệ - Đệ sắp làm thuyền chìm rồi - Chìm? Sao đệ lại làm thuyền chìm? - Nước miếng - Á ( quay lau miệng, quay lại mặt đỏ như gấc) - Ha ha ha, như vậy Nguyệt huynh hài lòng rồi chứ - Rất hài lòng, có điều bây giờ phiền hai vị cất mặt dùm - Hả??? ( ngơ ngác nhìn nhau hiểu) - Ách tắc đường thuỷ ( hất hất mặt ra phía ngoài) - …. ( quay ra nhìn lúc)…Ách (đeo vội mặt nạ lên) ra lúc 2 người đó tháo mặt nạ xuống, bên ngoài thuyền các nương đâng thả đèn gần đó thấy được liền si mê bèn cho thuyền lại gần tụ lại 1 đám khiến thuyền khác lưu thông được. - Nguyệt huynh, nơi này quá ồn ào, chi bằng chúng ta tìm nơi nào đó yên tĩnh chút - Được
HY NHI VỀ BÊN TA NHÉ Chương 7: Túy Hồng Lâu Vì quay được thuyền, đám người bọn họ đành phải dùng khing công đáp lên bờ. Khi họ khuất bóng rồi vẫn còn tiếng ồn ào huyên náo. nương A: -Ngươi thấy vị công tử hoàng y vừa nãy . Chao ôi, chàng mới tuấn tú lại có khí chất. Ta chàng mất rồi. nương B: -ta lại nhìn thấy vị hồng y nam tử đẹp hơn, chỉ có chàng mới xứng để thương. nương C: -Ta thấy bạch y công tử đó đẹp hơn hết thảy, vẽ đẹp quyến rũ cùng lạnh lùng. Chàng ơi, chàng đóng băng tim ta mất rồi. nương D: -vị lam y công tử đó tuấn nho nhã, biết chàng có ý trung nhân chưa nhỉ? Kết quả bỏ phiếu, kiểm định và đóng thùng đưa ra kết quả đánh giá kết quả chất lượng của các chàng trai: - Huyết Nguyện: 40% - Cảnh Lãnh Thiên: 39,5% - Từ Trường Khanh: 11,2% - Hoa Vô Khuyết: 9,3% Lại quay về các vị công tử đẹp trai nhà chúng ta, họ đứng trước nơi tên Túy hồng Lâu. Thanh lâu, là thanh lâu a, 2 người này mặt dày cư nhiên dám đưa này đến đây. -Nguyệt huynh mời HN lay lay cánh tay LH: -Ca ca, thể vào những nơi này a. -Thế nào? Hai vị dám vào. -Đương nhiên chúng ta vào, bất quá ta thích có nương. Đệ đệ của ta còn , thể dạy hư nó được. -Hảo, mời Vừa mới bước vào, người mặt trét đầy phấn tưởng chừng có thể bóc ra từng mảng ổng ẹo chạy ra vồ lấy nàng quơ quơ cái khăn sặc mùi phấn hoa làm nàng muốn ói tại trận: -ai dô, các vị công tử mời vào mời vào, là khách quý à nha -Tú Bà, cho ta 1 gian nhã lâu cách biệt với nơi này chút, cho chút rượu thịt và vài nương đến hầu hạ -Có ngay, có ngay. Xuân nhi, đưa các vị đây lên lầu hai căn phóng phía cuối. -vâng, các vị mời. Bốn người theo nha hoàn tên Xuân nhi lên gian nhã lâu, nơi này có cửa sổ nhìn ra phố lại khá cách biệt với gian phóng túng dưới đại sảnh. Ngồi trò chuyện lát có 4 nương manh thức ăn và rượu tiến vào. Vừa đạt thức ăn xuống các nàng xa ngay vào lòng bốn vị công tử hào hoa. Các nàng ưỡn ẹo xoa xoa ngực nam nhân. May mà Lh dùng phép biến phần ngực của nàng và HN lại như nam nhân nếu lộ hết rồi. HN khổ sở: -Ca ca Nhìn khuôn mặt đỏ ửng của nàng, Lh lên tiếng: -chúng ta cần người hầu hạ, qua bên hai vị kia . -ai nha công tử, người chê thiếp đủ đẹp hay sao. Lh trừng mắt. Nàng kia thấy vậy chuồn gấp. CLT cùng TTK thấy vậy cũng khoát tay bảo họ ra ngoài. Các nương nhà ta tỏ vẽ muốn nhưng gặp phải vẻ mặt khó chịu của CLT đành lủi thủi ra. Phòng bây giờ còn lại 4 nam nhân. -Nguyệt huynh quả là đấng quân tử nha - dám -ây da, Nguyệt huynh, huynh có nghĩ nãy giờ huynh hơi tiết kiệm lời ? -vậy sao, xin lỗi. có lẽ tại chưa thân quen. Chẳng hay các vị gia thế như thế nào? -Tại hạ là thương nhân ở Phong Quốc tới Linh Quốc nhập hàng hóa và thăm vị bằng hữu TTK đây. Huynh ấy là con trai lễ bộ thượng thư Linh Quốc. -TTK lấy làm vinh hạnh -ồ, ở thời đại trọng binh khinh thương này, 2 vị quen nhau cũng khó khăn nha. -hahaha, chẳng hay Nguyệt công tử cùng Vô Khuyết công tử từ đâu đến. -chúng ta là người trong giamg hồ, tứ hải là nhà, cố nơi ở cố định. -vậy sao, xin hỏi công tử thuộc môn phái nào. -vô môn phái. -….. -….. Cứ vậy họ chuyện qua lại, tất nhiên chỉ có Lh , HN từ đấu tới cuối chỉ có ăn và ăn, thỉnh thoảng đáp lại 1 câu, đến khi có tiếng gõ cửa. -các vị công tử, nô tài mang rượu đến. -ta đâu có gọi thêm rượu -dạ, đây là bách niên tửu rất quý giá, túy lâu chúng tôi hôm nay đặc biệt chiêu đãi các vị khách đến đây. Rượu là rượu tặng bán. -Được, mang vào -vâng -lui Khi tiểu nhị lui rồi. TTK nhấc bình rượu lên ngửi, thơm a, hổ là bách niên tửu. rồi rót cho mỗi người chén. định uống LH đưa tay ngăn lại… -sao vậy? -huyền mê dược, mùi vị, cao thủ cũng đoán ra - vậy sao, làm sao huynh biết. -ta từng thử qua nên có thể nhận biết được mùi ……….. ……….. 1 khắc trôi qua….. Bịch……bịch…. Bịch……bịch…. Bốn nam nhân bàn lần lượt gục xuống, lúc ấy cửa bật mở, thanh kiếm hướng CLT đâm tới, chưa kịp chạm vào bị lực đạo đánh văng ra, TTK ngẩng đầu dậy,quay đầu lại cười rất chi là gian manh -ai nha, xem ra hôm nay ngươi giết người xem ngày rồi. -vô lý, làm sao ngươi chống lại huyền mê dược của ta. Ta có xem ngày nha -vô lý hay có lý xuống hỏi diêm vương (CLT lạnh lùng ). TK, giết. -vâng Tên tiểu nhị dùng tay huýt sáo lập tức có cả chục hắc y nhân xong vào phòng. - sát…