1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Vợ yêu, tổng giám đốc phóng ngựa tới đây - Lăng Thanh Điểu

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Tên truyện : Vợ - Tổng giám đốc phóng ngựa tới đây.

      Tên tiếng Trung : 娇妻总裁,放马过来

      Tác giả : Lăng Thanh Điểu

      Thể loại : Ngược, HE, Hào môn – mẹ chồng, con dâu – mẹ kế, con chồng – vợ, chồng tranh đấu.

      Nhân vật chính : Nhiếp Phong và Bạch Tuyết

      Số chương : 120

      Tình trạng bản gốc : hoàn

      Tình trạng edit : edit

      Nguồn truyện : ngocquynh520 – *******************

      Nguồn convert : ngocquynh520 – *******************

      Editor : Sóc Là Ta – *******************


      Giới thiệu sơ lược:

      Bốn năm trước, trao cái quý giá nhất của mình cho người thầm mến nhưng kết quả lại bị lăng mạ là người đàn bà sống buông thả.

      "Phong! Em chịu nổi. . . . . . Phong!" giường, Bạch Tuyết trợn to hai mắt, cầu xin Nhiếp Phong."Bảo bối! Hãy gọi tên , gọi tên " Nhiếp Phong trực tiếp thẳng vào trong .

      Mà hai từ “Bảo bối" từ miệng thốt ra cũng phải gọi .

      "Người đàn bà biết xấu hổ này" Bạn của tát cái.

      "Đùa chút cho vui thôi mà, cần gì phải nghiêm túc như vậy chứ?" thờ ơ .

      Đây chính là nội dung cuộc đối thoại mà vô tình nghe được. Trong khi đó vẫn hề nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng, tàn nhẫn của .

      **

      Bốn năm sau, trở về chốn thành thị phồn hoa này, nghe lời cha mẹ tới dự bữa tiệc xem mắt.

      ". . . . . . đến xem mắt?" Bạch Tuyết ngờ rằng người đến xem mắt ngồi đối diện mình lại là .

      " sai, tôi muốn tìm mẹ kế cho con trai tôi." Giọng Nhiếp Phong nhàn nhạt .

      , nhưng lại muốn cưới làm vợ.

      " là người phụ nữ mới được ba tôi để ý?" Đứa trẻ bảy tuổi khinh thường quan sát .

      chỉ bỏ bốn năm thôi mà. Con trai ăn phân hóa học mà lớn lên sao?

      Bị buộc gả cho người đàn ông từng có vợ, còn phải tiếp nhận đứa con riêng phản nghịch, tuổi nhưng rất thông minh, lại còn phải đối mặt với bà già chanh chua. . . . . .

      "Các người cho rằng tôi sợ à, hãy đợi đó” cố hết sức quát to.

      "Ôi, mẹ ghẻ, nhìn mẹ như vậy rất giống với vai người phụ nữ xấu xa, chắc thể đảm đương nổi vai nữ chính như ba tôi cầu được đâu." Đứa con riêng lạnh lùng như dội nước lã vào .

      chỉ muốn biết, rốt cuộc hay , nếu như hãy buông tha ; còn . . . . . . hãy cho biết.

      cuộc tranh đấu giữa vợ và chồng, mẹ chồng và nàng dâu, mẹ kế và con riêng.

    2. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      [​IMG]



      [​IMG]


      [​IMG]



      [​IMG]



      Chương 5 : Cậu hãy ngậm miệng lại cho tớ.

      Cho đến khi nhìn thấy đội ngũ nữ tiếp viên hàng ra từ phía cổng, mới bừng tỉnh hiểu ra.

      ra người đại thiếu gia đứng phải là thanh mai trúc mã gì hết mà là trong những nữ tiếp viên hàng kia.

      Vừa nhìn thấy đội ngũ nữ tiếp viên hàng
      [​IMG]



      [​IMG]



      [​IMG]



      [​IMG]





      [​IMG]




      [​IMG]
      Last edited: 29/8/16

    3. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 11: Oan gia

      Ở thời đại này, mọi thứ đều có nghĩa lý gì, chỉ có đồng tiền mới có thể chi phối mọi thứ.

      Sau khi chuyện nghiêm túc với mẹ Bạch lần, cuối cùng Bạch Tuyết cũng thuyết phục được mẹ mình chờ nửa năm, chờ tìm việc làm ổn định ở thành phố Z. Sau đó, tính đến chuyện tìm kiếm bạn trai và đến hôn nhân.

      Dĩ nhiên, Tư Hoài Dương cũng giúp rất nhiều nên Bạch Tuyết tạm thời tha thứ cho tội lỗi cho cậu ta, tội dám lấy thanh mai trúc mã làm thú vui, cố tình trêu chọc mình.

      Ở thành phố Z, những chàng đẹp trai với diện mạo phong lưu tụ tập thành nhiều nhóm trong quán rượu, còn Bạch Tuyết lại cảm thấy chẳng có chút hứng thú nào với những chàng như vậy.

      Với y phục Tây âu cùng áo sơ mi thể che được phía dưới càng khiến có ý nghĩ khinh thường.

      Những chàng kia lại cố gắng tỏ ra hòa nhã, muốn khoe khoang, khen ngợi chính mình nhưng chỉ làm những càng vừa mắt.

      Sau khi uống chai bia xong, ngó quanh quất vẫn chưa thấy Tư Hoài Dương xuất . Vốn hai người hẹn nhau tám giờ rưỡi đến quán rượu, nhưng mà giờ cũng gần mười giờ rồi, cậu vẫn chưa đến, lại thèm gọi điện thoại cho .

      Có lẽ bộ dáng lơ là, chán nản của hấp dẫn những tên đàn ông ham tìm kiếm của lạ nên có hai người đàn ông đến tán tỉnh . Khi nghe dùng những lời lẽ thâm độc họ khó chịu bỏ .

      chờ Tư Hoài Dương vì muốn nhờ cậu ta giới thiệu cho vài việc làm tốt ở thành phố Z, để tránh cho mình khỏi phải tìm kiếm mệt nhọc. Nếu vì mục đích đó, sớm xách giỏ, về nhà rồi.

      “Nhìn kìa, Joe đến rồi." Ở quầy rượu khác, các bắt đầu ồn ào.

      Theo quán tính, Bạch Tuyết đưa mắt hướng về phía cửa quán rượu, cũng muốn nhìn xem người đàn ông lại có thể làm nhiều say đắm như thế là ai?

      Nhưng khi liếc mắt nhìn về hướng đó, Bạch Tuyết liền bỏ chân từ cao nhảy xuống, cầm ví da muốn trốn .

      Ông trời ơi! Thành phố Z như vậy sao? Quả đất tròn như thế sao?

      Bóng dáng phong lưu cùng gương mặt nhàn nhã của Nhiếp Phong đứng trò chuyện cùng người đàn ông nọ ngoài cửa, nụ cười mặt xuất đủ để làm say đắm lòng người.

      Ai cha, đúng là mê trai đẹp. Chỉ nhìn nụ cười khóe môi của người đàn ông này thôi mà cũng đủ làm say đắm đến nỗi thể tất cả khuôn mặt mình rồi.

      Bạch Tuyết núp vào trong góc tối, muốn đợi Nhiếp Phong rời khỏi đây để chạy trốn ra khỏi quầy rượu.

      Trốn trong góc tối, có thể được nhìn lén .

      chỉ cần giơ tay, nhấc chân cũng đủ khiến người khác say đắm ngắm nhìn, tựa như chàng bạch mã hoàng tử trong đồng thoại xuất hấp dẫn ánh mắt của bao nhiêu .

      Ai cũng , mối tình đầu là mối tình đẹp nhất đời con . Cũng từng có lúc, Bạch Tuyết hận tại sao mối tình đầu của mình phải là kẻ kiêu ngạo chút, tự tin chút giống như Tư Hoài Dương mà lại là người đàn ông có nhiều ưu điểm cùng vẻ thu hút giống như là Nhiếp Phong đây.

      Mặc dù bề ngoài của người đàn ông này hết sức ưu tú nhưng Bạch Tuyết cũng biết đánh giá Nhiếp Phong như vậy là có chút phiến diện (ý là chỉ có phía, là công bằng). . . . . . muốn vì vẻ mặt ưu tú của mà lại mê mẩn ta.

      Lắc mạnh đầu, Bạch Tuyết ép mình nên tỉnh táo chút.

      Nhiếp Phong kết hôn rồi. nghe người bạn thời đại học ta còn có đứa con trai. muốn nghĩ nữa.

      Đột nhiên, tầm mắt Nhiếp Phong hướng về phía , lại chăm chú nhìn khiến rét lạnh.

      thể nào? ấy nhận ra mình rồi sao? thể nào. Theo bản năng Bạch Tuyết nhìn quanh quất hai bên, ràng đứng trong góc tối. . . . . .

      "Bạch Tuyết! Bạch Tuyết! Xin lỗi cậu." Tư Hoài Dương đẩy cửa quán rượu la lên. Cậu ta cũng nhìn thấy Nhiếp Phong đứng ngay cửa nên mở cửa, đụng phải Nhiếp Phong. Tư Hoài Dương bèn xin lỗi, sau đó chạy đến bên cạnh Bạch Tuyết trốn trong góc kia, , "Tớ bị kẹt xe đường."

      Bạch Tuyết trợn tròn mắt, chỗ đứng rất dễ nhìn thấy sao? Sao Tư Hoài Dương vừa bước vào lại có thể dễ dàng nhìn thấy được?

      "Bạch Tuyết, cậu giống như ma nữ, đứng trong góc tối làm gì đấy?" Tư Hoài Dương bước tới trước mặt Bạch Tuyết ngăn lại tầm mắt của Nhiếp Phong , "Sắc mặt của cậu tốt lắm."

      Sắc mặt của Bạch Tuyết quả tốt, bởi vì giờ cảm thấy và Tư Hoài Dương là oan gia.

      Hết chương 11.

    4. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 12 : từng nhìn thân thể của nhau rồi còn gì.

      "Quen sao?" Hà Tử Hồng nhìn về hướng quầy bar, bĩu môi .

      " quen." Nhiếp Phong bưng ly rượu lên, khẽ nhấp ngụm.

      Hà Tử Hồng cười cười, "Mặc dù cậu cố tình che giấu nhưng cũng thể giấu tớ được. Cậu có thể biết người đàn ông kia nhưng cậu nhất định quen biết người phụ nữ này."

      Làm bạn bè hơn mười năm, muốn lừa gạt Hỏa Nhãn Kim Tinh (ý là mắt thần ấy) này, Nhiếp Phong còn phải cố gắng tu luyện thêm mấy năm nữa.

      nhếch môi tỏ vẻ quan tâm, "Có quen biết với đó chưa biết nhưng cũng vài lần gặp ấy vào bốn năm trước.”

      " từng gặp vài lần cũng giống như là có quen biết với người ta rồi còn gì. Nếu chính xác hơn, tớ thấy chắc cậu trực tiếp kéo người ta lên giường rồi." Hà Tử Hồng trêu đùa .

      Kéo lên giường? Mắt Nhiếp Phong lóe sáng, bưng ly rượu hớp ngụm để che giấu .

      Chuyện tình đêm giữa với ấy xảy ra như giấc mơ ngay trong chính ngôi biệt thự của . Đó phải là lần đầu tiên biết ấy thầm , từng nhiều lần thấy nhìn trộm , nhưng ngờ đêm ấy lại dám chủ động nuốt trọn như thế…..

      "Dù gì cũng có duyên với nhau, mà cậu cũng gặp ấy rồi, hay là cậu nên bước đến đó chào hỏi người ta tiếng ." Hà Tử Hồng chính là người thích làm thiên hạ đại loạn, càng loạn ta càng thích.

      Trong nhất thời, Nhiếp Phong thể phản bác ta được, bị hà Tử Hồng kéo từ ghế cao xuống, lôi kéo bước đến quầy rượu.

      Bạch Tuyết liên tục mắng Tư Hoài Dương là tên lường gạt, trách cậu ta rằng đến muộn mà thèm gọi điện thoại cho , vậy còn viện cớ với lý do là bị kẹt xe. Cậu ta đến trễ mà còn làm bị bại lộ.

      Lúc nãy, khi nhìn thấy Nhiếp Phong đứng cùng bạn của ngay cửa, Bạch Tuyết cảm thấy khó chịu, ngứa ngáy giống như người lâu được tắm gội sạch .

      "Nếu cậu có hẹn ăn cơm với bạn cứ gọi điện thoại với tớ tiếng. Vậy tớ cần phải ngu ngốc cứ ngồi chờ cậu ở đây mà thẳng về nhà rồi." Bạch Tuyết tức giận .

      ra Tư Hoài Dương đến trễ là vì chuyến bay của bạn cậu ta bị hủy bỏ bất ngờ, nên cậu cùng ấy ăn cơm, rồi đưa ấy về nhà. Sau đó, cậu mới ghé tới nơi hẹn cùng Bạch Tuyết.

      Bởi vì Bạch Tuyết lái xe mà lại uống bia, nên Tư Hoài Dương đành phải uống nước trái cây, giữ cho mình tỉnh táo để lát nữa đưa Bạch Tuyết về nhà.

      Sau khi bị Bạch Tuyết dùng quyền đấm cú hích khiến cảm thấy mình bị nội thương, Tư Hoài Dương mạnh mẽ hớp ngụm nước trái cây với vẻ mặt đau khổ : "Tớ gọi cho cậu vì sợ bị Nhị Nhị hiểu lầm."

      "Hiểu lầm. . . . . . Hiểu lầm cái đầu cậu đó” Bạch Tuyết giơ tay lên, mạnh bạo đập quyền vào người Tư Hoài Dương khiến cậu ta gào thét, uốn éo lưng mình, "Tớ với cậu mà hiểu lầm cái gì? Cậu có cái gì tớ đều thấy hết cả rồi. Bây giờ, dù cậu đứng trước mặt tớ cởi hết ra tớ cũng chẳng thèm ngó đến. "

      "Này, Bạch Tuyết, cậu tỏ ra mình là phụ nữ chút , cậu chuyện thế mà nghe được à?" Nhìn thấy người pha chế đứng nhịn cười trong quầy rượu, Tư Hoài Dương chợt cảm thấy mình bị mất hết thể diện, "Hồi còn mẹ tớ cũng thường tắm cho tớ, mà tớ cũng nhìn thấy cậu lõa thể rồi, người cậu khô quắc giống như . . . . . . Ô ô."

      Bạch Tuyết nhét miếng chanh vào miệng cậu ta khiến cậu ta le lưỡi, khuôn mặt nhăn nhó đến tội nghiệp.

      Hà Tử Hồng nhàng huýt sáo, nghiêng đầu liếc mắt nhìn Nhiếp Phong.

      Lúc bọn họ bước tới, vừa hay nghe được câu “Lõa thể” (ý là mặc quần áo ấy) mà Tư Hoài Dương với Bạch Tuyết.

      Nghe thấy tiếng huýt sáo, Bạch Tuyết và Tư Hoài Dương cùng quay lại nhìn, thấy bóng dáng hai người đàn ông đẹp trai, phong độ, quyến rũ đứng ở phía sau.

      Đôi mắt Bạch Tuyết nhìn vào ánh mắt sâu thẳm của Nhiếp Phong, nhất thời cứng đờ giống con ếch sợ hãi khi nhìn thấy con mãng xà (con rắn đó).

      "Tiểu thư này, tôi có nghe bạn tôi cũng có quen biết với từ trước …. bốn năm trước, có phải ?” Hà Tử Hồng chắc chắn nên quay sang Nhiếp Phong hỏi thấy khuôn mặt của bạn mình và khuôn mặt của kia đều nhăn nhó , "Dù sao cũng coi như là có duyên, dịp hiếm thấy như vậy, hay là chúng ta cùng ngồi xuống uống ly?”

      Tư Hoài Dương nhìn kỹ Nhiếp Phong và Hà Tử Hồng, vừa nãy cậu như cá nằm thớt mà giờ lại nghiêm túc, trông đẹp trai , chững chạc.

      " ngại quá, đúng như lời các , các thấy tôi và này hẹn với nhau sao?" Tư Hoài Dương nhảy xuống ghế đứng chắn trước mặt Bạch Tuyết.

      Hà Tử Hồng nhún vai tỏ vẻ có gì, "Đừng hiểu lầm, tôi và bạn tôi biết cậu cùng với đây, vậy hai người là tình nhân à?"

      phải mới là “Lõa thể” sao?

      Tư Hoài Dương muốn phủ nhận nhưng Die nd da nl e q uu ydo n, đột nhiên Bạch Tuyết ôm lấy cánh tay cậu. Cậu cảm thấy hình như Bạch Tuyết run rẩy.

      ấy hoảng sợ. Vậy rốt cuộc ấy sợ điều gì?

      Hết chương 12.




      [​IMG]





      [​IMG]






      Chương 15

      Tư Hoài Dương ngờ bạn
      [​IMG]




      [​IMG]





      [​IMG]
      Last edited: 25/9/16

    5. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :