1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Vườn Gai - A Sắc

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. duongbaolien

      duongbaolien Well-Known Member

      Bài viết:
      4,670
      Được thích:
      1,610
      VƯỜN GAI

      Tên khác: Kinh cức hoa viên/ Bụi gai hoa viên

      Tác giả: A Sắc

      Thể loại: đại, giả incest, sủng, ngược , 3S

      Rating: H

      Edit: Kún Lazy – Ốc – Nhuận Đông

      Beta: Kún Lazy + Thảo Nhok

      Độ dài: 73 chương (siêu ngắn) + 4PN

      Nguồn: http://luoimantinh.com/vuon-gai/

      Giới thiệu

      Lúc học cấp 2, tôi điên cuồng say đắm nam sinh có khí chất u buồn. Còn vì ta mà đọc câu thơ: “Sắc xuân nhuốm hết nhành liễu rũ, phong tư vô hạn khiến người thương.” Vì vậy khi về nhà, tôi kiên quyết cầu đổi tên thành Lục Tô (*). Mẹ tôi còn cách nào khác, đành phải đáp ứng. Bà ấy đồng ý có thể làm thế nào? Bà ấy thiếu đàn ông thể sống nổi, sợ con xem thường mình, vậy nên đối với tất cả cầu của tôi, bà ấy đều mạnh miệng đồng ý.

      Cuối cùng mẹ tôi cũng tìm được người đáng tin cậy để tái hôn, mặc dù ngoài mặt lạnh như băng, nhưng tôi vẫn cảm thấy vui mừng cho bà ấy, nên cùng bà đến căn nhà lớn có vườn hoa xinh đẹp, ngờ rằng lại gặp phải ta, Nhiếp Duy Dương, con trai của người đàn ông đó, tôi tránh được việc phải chạm mặt ta ở trong khu vườn gai này. ta cúi đầu khẽ hát …









      Chương 1: Lần đầu gặp gỡ

      Cuộc sống cấp ba phải dành cho con người trải qua, ngày chủ nhật hiếm hoi, tôi vùi đầu vào trong đống chăn muốn đứng dậy. Cũng phải tôi việc học tập có bao nhiêu mệt mỏi, dựa vào chút thông minh của tôi cũng có thể dễ dàng duy trì thành tích ở mức trung bình, lại chẳng thèm bỏ ra chút tinh thần và sức lực về mặt học tập. Tôi mệt mỏi, là vì ở cấp ba hầu như tất cả đều là lớp tự học, giáo cũng để ý tới những học trò có lòng cầu tiến này nữa, ngày ngày tôi cùng đám bạn xấu thỏa thích trốn học chơi, chơi đến mệt mỏi chán ngán. Đến quán net đánh điện tử, đánh bi-a, chơi các game online, đám người hoặc là cùng nhau dã ngoại tìm chỗ ăn thịt nướng, hoặc là kéo đến nhà tôi làm ổ, cùng xem AV. (Adult Video: phim xxx)

      Mẹ tôi 18 tuổi sinh ra tôi, đến bây giờ 18 cộng 18 vừa vặn là 36 tuổi, vóc dáng của bà mảnh mai quyến rũ, mà ngay cả tính tình cũng mềm yếu giống vậy, chưa từng tự mình kiếm được xu, thiếu đàn ông thể sống nổi, nhưng gần đây cuộc sống của chúng tôi khá dư dả, bởi vì đàn ông theo đuổi mẹ tôi người rồi lại đến người, chen lấn nhau muốn ra vẻ nịnh bợ, chịu thôi, ai bảo mẹ tôi mê người, lại dịu dàng săn sóc, lần đầu tôi mang bạn bè về nhà, đám nhóc tóc vàng kia trông thấy mẹ tôi tròng mắt suýt chút nữa lòi ra ngoài.

      Mỗi ngày mẹ tôi thường vội vàng ra ngoài hẹn hò, tôi biết bà ấy phải là người lẳng lơ, chỉ là bà ấy thiếu hụt cảm giác an toàn, có đàn ông cảm thấy hoang mang, năm tôi 6 tuổi, sau khi ba tôi bị tai nạn xe cộ qua đời, bà ấy nỗ lực tìm người để có thể gửi gắm cả đời, đáng tiếc đến bây giờ vẫn tìm được. Lúc mẹ ra khỏi nhà tôi liền kéo đám bạn đến xem đĩa CD, cả trai lẫn ngồi thành vòng, nhìn màn hình lớn của TV Plasma 39 inch hai thân thể trần truồng lăn lộn làm tình, còn có bộ lông đen ướt nhẹp nổi bật. Thỉnh thoảng có người lấy cớ mắc tiểu vào toilet, sau nửa ngày ra mặt mũi đỏ bừng, vẻ mặt mãn nguyện, đối với chuyện này tôi cũng quan tâm nhiều, chỉ cầu lúc bọn họ vệ sinh nhớ giữ cho nhà vệ sinh sạch là tốt rồi.

      “Tô Tô!” Mẹ dịu dàng vỗ vào khuôn mặt của tôi, “Tô Tô, mau dậy !”

      Lúc học cấp 2, tôi điên cuồng say đắm nam sinh có khí chất u buồn. Còn vì ta mà đọc câu thơ: “Sắc xuân nhuốm hết nhành liễu rũ, phong tư vô hạn khiến người thương.” Vì vậy khi về nhà, tôi kiên quyết cầu đổi tên thành Lục Tô. Mẹ tôi còn cách nào khác, đành phải đáp ứng. Bà ấy đồng ý có thể làm thế nào? Bà ấy thiếu đàn ông thể sống nổi, sợ con xem thường mình, vậy nên đối với tất cả cầu của tôi, bà ấy đều mạnh miệng đồng ý.

      Về phần nam sinh kia, tựa như cái rắm trong sinh mệnh của tôi, sớm tan thành mây khói ở trong ký ức của tôi, bởi vì tôi vất vả mới mời được ta ăn cơm, lúc trông thấy ta há miệng to như chậu máu hề giữ hình tượng mà gặm xương sườn, tôi đột nhiên phát ta u buồn nhã nhặn chút nào, càng nhìn càng cảm thấy buồn nôn, tôi đột nhiên vứt tiền cơm xuống bàn rồi quay đầu bỏ chạy, hết sức khinh bỉ ánh mắt của mình lúc trước.

      Tôi mở to mắt, liếc đồng hồ báo thức ở bên cạnh cái, 4h40′. Hôm nay là ngày mẹ kết hôn, bà ấy dậy sớm để trang điểm làm tóc, vì thế mà tôi cũng được ngủ ngon. Ôi, ngày chủ nhật đáng thương của tôi!

      Tôi đứng dậy tắm, tôi bị huyết áp thấp, chỉ có tắm nước ấm vào buổi sáng mới có thể lấy lại được tỉnh táo.

      Lau khô nước người, tôi nhìn thiếu nữ trong gương, khuôn mặt trái xoan cổ điển, lại có hàng lông mi thẳng tắp cùng ánh mắt ngỗ ngược, cái mũi nho hơi vểnh lên, môi hồng hình thoi hoàn mỹ; dáng người cao thấp, thon thả đều đặn, làn da trắng nõn được di truyền từ mẹ, nhưng vì thường ra đường nên chân tay chuyển sang màu lúa mạch khỏe khoắn, hai bầu vú tròn trịa và cái bụng bằng phẳng trắng nõn hết sức mềm mại lại càng lộ bên dưới lớp quần áo, vòng eo mảnh khảnh đều đặn khỏe mạnh, cặp mông nho ưỡn cao đầy ngạo nghễ, đôi chân dài thon thả, cho dù nhìn thế nào cũng cực kì hấp dẫn.

      Mặc dù sớm chuẩn bị xong lễ phục màu hồng nhạt, đến phòng khách xem xét, thợ trang điểm và nhà tạo mẫu tóc chính vây quanh mẹ, nhìn thấy tôi, cũng kinh ngạc thốt lên: “Nhiếp phu nhân, con của bà rất xinh đẹp!” Lại có trợ lý ba chân bốn cẳng tới trang điểm cho tôi.

      Mẹ vui vẻ đến nỗi mắt cũng híp lại, biết vui mừng vì người ta gọi mình là Nhiếp phu nhân hay vui mừng vì họ khen tôi. Tôi gặp Nhiếp Văn Hàm tiên sinh kia vài lần, vốn là nhà tư bản công nghiệp nổi tiếng, thế nhưng ông lại cực kỳ ôn hòa đôn hậu, mẹ có thể tìm được ông ấy, trong lòng tôi cũng vui mừng thay cho bà.

      Hôn lễ được cử hành ở khách sạn lớn nhất trong thành phố, bao trọn ba tầng, hết sức long trọng, nhưng đối với tôi mà nó cực kỳ nhàm chán, sau khi tôi ngoan ngoãn làm tốt vai trò của tiểu hoa đồng [1] cầm ly nước trái cây tìm góc yên lặng, nhàm chán nhìn khách khứa huyên náo. Nhìn tới nhìn lui, đột nhiên khóe mắt của tôi quét đến ánh mắt nhìn chăm chú vào đôi mắt của tôi, ánh mắt kia giống như mạnh mẽ gắt gao trói buộc tôi, tuy tôi luôn biết là mình rất hấp dẫn ánh nhìn của người khác, nhưng mà cái ánh mắt này lại có phần rất kỳ quái.

      [1] Tiểu hoa đồng: những trước dâu chú rể để tung hoa

      Tôi nghi ngờ nhìn sang, hóa ra là người con trai vô cùng xuất sắc, hơn hai mươi tuổi, mặt mũi nếu quan sát tường tận cũng có gì đặc biệt, ánh mắt quá sâu, lông mày hơi xếch, nhưng tổ hợp lại cùng chỗ loại khí chất ưu nhã mê người, ta mặc bộ lễ phục màu đen, trước ngực gắn hoa lễ của gia đình chú rể. Ai vậy nhỉ? Trong đầu tôi ngẫm nghĩ lượt, nhớ ra rồi, là Nhiếp Duy Dương, con trai vợ trước của Nhiếp Văn Hàm.

      mất lịch . Tôi quay mặt , để ý đến ta nữa, lát sau, lại nghe thấy sau lưng có tiếng bước chân, tôi quay đầu, trông thấy Nhiếp Duy Dương về phía mình, chớp mắt đến trước mặt, tôi suy nghĩ xem có nên tặng cho ta nụ cười lễ phép hay , thế nhưng ta lại kín đáo mỉm cười chút, rồi nhanh chóng cúi người ở bên tai tôi: “ muốn biết tiến vào trong thân thể của em có cảm giác thế nào.”

      Tôi sửng sốt 3 giây, ta xa. Tôi phục hồi tinh thần lửa giận hừng hực bùng lên. Đây là cái gì? Đây là cái gì? ! Đây coi là cái gì? ! Tôi muốn làm thiên sứ để cho tất cả mọi người chung sống hài hòa hạnh phúc, ít nhất cũng muốn ở trong gia đình mới làm cho mẹ khó xử, nhưng mà người đàn ông này, người đàn ông danh nghĩa là trai của tôi, lần đầu tiên gặp mặt, lần đầu tiên chuyện với nhau, chỉ câu —— “ muốn biết tiến vào thân thể của em có cảm giác thế nào.” ! A! Con mẹ nó! Tôi ném ly nước trái cây trong tay xuống đất, ly thủy tinh vỡ vụn gây ra tiếng động lớn trong đại sảnh, tuy quá chói tai nhưng cũng dẫn tới chú ý của mọi người, mẹ cùng Nhiếp Văn Hàm mời rượu, nghe thấy tiếng động vội vàng lo lắng tới: “Tô Tô, con làm sao vậy? thoải mái sao?”

      chú ý của mọi người đều tập trung ở người tôi, tôi nhìn thấy sắc mặt lo lắng khẩn trương của mẹ, tay khẽ run lên, biết bà rất sợ tôi vui rồi làm ầm ỹ, đây là hôn lễ mà bà rất coi trọng đó!

      Tôi nắm chặt tay, tức đến phát run, mắt khép hờ, : “ có việc gì, con hơi chóng mặt nên lỡ tay đánh rơi cái ly.”

      Mẹ thở hơi, quay đầu lại mỉm cười giải thích với Nhiếp Văn Hàm: “Con bé này huyết áp thấp, hay bị choáng váng đầu óc.”

      Nhiếp Văn Hàm vội vàng : “Tô Tô quá mệt mỏi rồi, để Duy Dương đưa con bé nghỉ ngơi chút !” rồi xoay người lại gọi con của ông ấy đến.

      Để cho tên biến thái đó đưa tôi nghỉ ngơi? Tôi vội vàng muốn cự tuyệt, thế nhưng Nhiếp Duy Dương rất nhanh bước tới, nắm lấy cánh tay của tôi, nhìn mẹ tôi nở nụ cười nhàng lịch , : “Dì Nguyễn, con đưa Lục Tô nghỉ ngơi, dì yên tâm .”

      Chương 2: Lần đầu

      Edit: Kún Lazy

      qua hành lang, thoát khỏi ánh mắt của mọi người bên trong đại sảnh, tôi lập tức hung hăng giãy khỏi tay ta, tức giận trừng mắt nhìn ta. ta khoanh tay trước ngực, tay còn lại sờ cằm nhìn tôi, vẻ ôn hòa nhã nhặn vừa rồi hoàn toàn biến mất, lông mày nhếch cao, nhìn tôi nở nụ cười xấu xa.

      có ý gì?” Tôi hùng hổ.

      “Hừ.” ta cười khẽ, ánh mắt sâu và đen láy lóe lên tia sáng tà ác: “Nhiếp Lục Tô, ý của tôi chính là, tôi muốn nếm thử cảm giác tiến vào trong em, sau lưng em có căn phòng, mà hôn lễ phải mấy tiếng nữa mới kết thúc, chi bằng bây giờ chúng ta thử xem?”

      Đúng vậy, hôm nay tôi phải sửa thành họ Nhiếp rồi, còn có kẻ biến thái như vậy là trai nữa chứ. Lời ta lại lần nữa chọc giận tôi, ở nơi này chẳng có ai trông thấy, tôi cũng muốn nhịn nữa, liền nhảy dựng lên, hung hăng tát cái vào mặt ta, lúc bàn tay khó khăn lắm mới chạm được tới da mặt của ta cổ tay lại bị ta bắt được, tôi híp mắt, đổi từ tát sang cào, ngón tay cong lại, đầu móng tay cấu được vào mặt ta, gương mặt tuấn tú lập tức lên ba vệt trắng, trong chốc lát lại có máu rỉ ra.

      ta giơ tay lên sờ, trông thấy tay dính vết máu đỏ, sắc mặt lập tức trở nên dữ tợn, lại nhếch môi cười: “Tôi còn định chờ qua hôm nay, nhưng xem ra là cần nữa rồi.” xong bàn tay cũng nắm chặt lấy cổ tay của tôi, tay mở nắm cửa phía sau tôi, kéo tôi tiến vào trong phòng nghỉ.

      Tôi tránh được ta, trong lòng cảm thấy sợ hãi, ta hề giỡn, cũng chẳng phải dùng lời để nhục mạ tôi, mà là —— ?

      Phòng nghỉ lớn, chỉ có chiếc ghế sofa lớn cùng chiếc bàn trà, trang trí vô cùng xa hoa. ta đá chiếc bàn trà sang bên cạnh, tay ấn tôi xuống ghế sofa, tay kéo váy tôi lên, cách lớp quần lót cotton trắng mỏng, bàn tay to đặt lên cánh hoa của tôi.

      Tôi thở dốc vì kinh ngạc, liều mạng uốn éo giãy giụa, trời ạ, ta điên rồi, ta muốn làm ! Chuyện này là thế nào? Chẳng lẽ con trai của Nhiếp Văn Hàm là tên cuồng tình dục sao?

      “Này!” ta cúi người chặn hai chân của tôi, vừa , vừa dùng ngón tay thon dài miết theo rìa quần lót mềm mại của tôi. “Em càng giãy giụa càng khiến tôi hưng phấn hơn đấy!”

      Tôi căng thẳng hóp chặt bụng, chưa từng bị đàn ông chạm vào như vậy, làn váy bị vén cao đến bên hông, nơi riêng tư của phụ nữ chỉ cách lớp vải mỏng màu trắng, cứ thế lộ ra trước mắt ta, tôi vừa sợ vừa giận, nhưng tay chân đều bị ta giữ chặt, làm được gì, trong lòng tuyệt vọng cảm nhận được chênh lệch sức lực đáng sợ giữa nam và nữ, cho dù tôi có quật cường thế nào thân thể vẫn đủ sức lực để phản kháng.

      Tôi chỉ có thể uy hiếp ta: “ dừng lại mau, nếu tôi hét lên đấy!”

      ta cười càng thêm đắc ý: “Được thôi, cứ gọi hết tất cả mọi người qua đây, để bọn họ nhìn thấy mẹ em gả cho người mà con trai của ông ấy phi lễ với con của bà, ừm, tôi nghĩ, bà ấy xem em như bảo bối, chắc chắn gả nữa, có đúng ? Vậy cũng tốt, hủy bỏ hôn lễ, rất hợp ý tôi!”

      !” Tôi giận đỏ cả mắt, ta nắm được nhược điểm của tôi, mẹ vẫn luôn cố gắng quan tâm đến tôi theo cách của bà, tôi phản nghịch cũng khiến bà đau lòng khổ sở. Tuy tôi xem thường cách sống của bà, biết làm thế nào để hiểu được bà, nhưng tôi biết bà khổ sở thế nào, tôi thể để cho hạnh phúc mà mẹ khó khăn lắm mới có được lại biến mất . Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

      “A!” Tôi kìm nén tiếng kêu sợ hãi, ta túm lấy quần lót của tôi, hung hăng xé rách, tôi có cảm giác làn da sau lưng mình như bị kéo rách, đồng thời lại nghe thấy ‘roẹt’ tiếng, quần lót bị ta kéo xuống. Nơi non mềm bên dưới lớp lông đen mượt của tôi bất lực run rẩy, hoàn toàn lộ ra trong khí, lộ ra trước mắt ta, trong nháy mắt, ánh mắt của ta trở nên sâu thẳm, nhìn chằm chằm vào đôi mắt của tôi, dường như muốn thưởng thức dáng vẻ kinh hoảng của tôi, sau đó đột nhiên đưa ngón tay vào trong hành lang khô khốc của tôi!

      ! Tôi hít vào ngụm khí lạnh, nhất định là tôi mơ thấy ác mộng rồi, vài phút trước tôi còn tham gia hôn lễ của mẹ, vậy mà giờ phút này lại bị gã đàn ông danh nghĩa là trai của mình đùa giỡn thân thể! được! Tôi nhất định phải nghĩ cách, thể để như vậy, chẳng có lý do mà bị người đàn ông này —— cường bạo!

      Chương 3: Thất thân

      Edit: Kún Lazy

      “Đau quá!” Tôi nheo mắt lại, nước mắt chảy ra, nhìn ta cầu xin: “Đừng mà, xin , tôi chưa từng … xin …”

      Động tác của ta hơi ngừng lại chút, rút ra nửa ngón tay ở trong thân thể tôi, chuyển sang nhàng xoa nắn hạt châu mẫn cảm của tôi. A! Trời ạ, kích thích như vậy quá mạnh rồi, cảm giác hoàn toàn khác hẳn so với bình thường tôi vẫn thường hay lén lút tự lấy tay sờ! luồng khoái cảm nóng rực như điện giật nhanh chóng từ bên dưới lan rộng, dọc theo hai chân chạy thẳng tới đầu ngón chân, bắp đùi của tôi nhịn được mà gập lên, mười đầu ngón chân cũng cong lại.

      Dường như điều này khiến ta vừa lòng, ta cười, : “Chỉ cần em ngoan ngoãn, tôi làm em cảm thấy quá đau.”

      Vẫn có ý định buông tha, đúng là tên biến thái! Trong lòng tôi thầm mắng ta, nhưng lại dám biểu lộ ra mặt.

      Tôi ủy khuất nhìn ta, nước mắt lưng tròng, : “Đừng như vậy, đừng như vậy được ? , dù gì cũng coi như là trai của tôi, tại sao lại làm vậy với tôi?”

      ta hừ lạnh, vẻ mặt trở nên rất đáng sợ: “ trai? Con của người đàn bà hại chết mẹ tôi mà có tư cách gọi tôi là trai sao?”

      Tôi kinh ngạc: “Mẹ tôi hại chết mẹ ? , có khả năng? Ngay cả con kiến mẹ tôi còn nỡ giết nữa mà!”

      ta nghiến răng, thân thể nghiêng về phía trước, đè lên người tôi, trừng mắt hung dữ nhìn tôi: “Bà ấy giết bá nhân, bá nhân lại vì bà mà chết[1], nếu phải bố tôi si mê mẹ của em mà khăng khăng đòi ly hôn sao mẹ tôi có thể tự sát? Bà ấy vừa mất hai năm mẹ em liền gả cho ông ấy, bố tôi bảo tôi nên làm khó mẹ em, được thôi, tôi làm khó dễ bà ấy, tôi cũng sợ bà ấy chịu được mà bị tôi hù chết, vậy tôi dùng thân thể của em để đòi lại tất cả, thế nào, em cảm thấy rất oan ức sao? Hy sinh chính mình để đổi lấy hạnh phúc của mẹ, dường như cũng rất có lợi, dù sao em cũng được hưởng thụ mà!”

      [1] Nguyên văn: “Ta giết bá nhân, bá nhân lại vì ta mà chết.”

      Câu này ý chỉ người tuy có oán hận với người khác nhưng có ý làm hại đối phương, song đối phương vẫn cứ vì oán hận của mình mà bị tổn hại.

      Hưởng thụ cái tên khốn kiếp nhà ! Vở kịch cẩu huyết như vậy, sao lại rơi trúng người tôi? Tôi mà ngoan ngoãn để đùa giỡn đúng là tôi bị quỷ ám rồi!

      Tôi thả lỏng thân thể, giãy giụa nữa, giả vờ ra vẻ điềm đạm đáng , nức nở : “Đúng … xin lỗi, tôi biết bị tổn thương như vậy, hức … Nếu quả thực thân thể của tôi có thể khiến lòng dễ chịu hơn chút, vậy tôi … tôi nguyện ý…”

      Nét mặt của ta có chút hoang mang: “Ô, thu lại móng vuốt của em rồi à? bé, em nghĩ mình là thiên sứ xuống cứu vớt nhân loại sao? Được rồi.” ta mỉm cười, tay xoa lên nơi riêng tư mềm mại của tôi, tay thả cổ tay của tôi ra, ôm trọn bầu ngực căng tròn xinh xắn của tôi. “Dù sao bây giờ tôi cũng có cách nào rời khỏi thân thể của em, nếu em ngoan ngoãn tôi có thể dịu dàng chút.”

      Tôi híp mắt, tay phải được tự do, tôi hung hăng đánh lên mặt ta phát, nhân lúc ta bị đau, tôi đẩy mạnh ta ra, tranh thủ kéo váy lễ phục xuống rồi chạy ra cửa, vất vả lắm mới chạy được tới cửa sau lưng bỗng bị lực lớn đánh úp, hung hăng ép tôi ở vách cửa.

      Thảm rồi! Cùng thủ đoạn thể sử dụng hai lần, lần này tiêu đời rồi!

      “Mèo hoang .” ta nắm hai tay tôi bắt chéo sau lưng, đồng thời cũng áp sát vào lưng tôi, thở khí vào bên tai tôi, giọng của ta vốn nhàng, tràn đầy từ tính, nhưng lúc này lọt vào tai lại khiến toàn thân tôi lạnh buốt: “Tôi quá coi thường em rồi, ngờ người phụ nữ yếu đuối như mẹ em mà lại có con mạnh mẽ như vậy, nhưng vậy cũng tốt, đỡ mất công tôi phải lo lắng sợ làm tổn thương đến em.”

      là cái đồ biến thái!” Tôi bị ta ép tới nỗi khí trong phổi cũng tràn ra, chuyện cũng kịp thở: “Là do mẹ có dũng khí sống tiếp, sao có thể giận chó đánh mèo, ra tay với người khác?”

      đúng lắm! Quả là do bà ấy quá yếu ớt.” ta ràng còn hùa theo tôi: “Nhưng tôi vẫn muốn giận chó đánh mèo với em, hai mẹ con em vô duyên vô cớ tìm được hạnh phúc, thế nào cũng cần phải trả giá chút chứ?”

      !” Vừa biến thái vừa vô lại, bằng cầm thú, tôi sốt ruột: “ như vậy là cưỡng gian đấy, có biết ?”

      ta dùng tiếng cười lạnh để đáp lại tôi, sau đó tay vén váy của tôi lên, ôm lấy eo tôi, nâng mông tôi lên, tôi cảm giác được thứ gì đó cứng rắn và nóng rực áp sát vào nơi riêng tư mềm mại của tôi, còn muốn tách ra hai bên để tiến vào trong cơ thể của tôi.

      !” Tôi tuyệt vọng kêu lên tiếng, bắt đầu cuồng loạn: “! Cứu mạng! Cứu … A!”

      Giọng của tôi đột nhiên ngừng lại. Xong rồi. quá muộn. ta tiến vào rồi.

      Phái nam nóng rực của ta chút lưu tình mà tiến thẳng vào trong tiểu huyệt chật hẹp, cảm giác đau đớn tê dại và nhục nhã khiến tôi hét lên tiếng thảm thiết, sau đó tôi vội vã ngậm chặt miệng, muốn thanh đó giúp ta tăng thêm hứng thú.

      Chương 4: Khoái cảm

      Edit: Kún Lazy

      Chỉ có mũi chân miễn cưỡng chạm đất, bầu vú bị ép vách cửa, ngay cả khuôn mặt của tôi, theo từng động tác ra vào của ta cũng cọ sát vách cửa, bên dưới truyền đến cảm giác đau đớn và căng trướng, cặp mông vểnh cao, mỗi lần bị ta xâm nhập cũng có thể cảm nhận được cảm giác mát lạnh khi chạm phải dây nịt, ta chỉ trực tiếp kéo khóa quần rồi cứ như vậy đứng ở nơi này, ép tôi vào vách cửa, đoạt mất lần đầu tiên của tôi. Tôi chưa bao giờ nghĩ lần đầu tiên của mình lại bị đàn ông chiếm đoạt dưới tình huống vội vàng và tình nguyện như vậy, tôi hận ta, so với việc thân thể bị chiếm đoạt điều khiến tôi tức giận hơn cả chính là thất bại và khuất nhục dưới cưỡng bức này. Tôi hận người đàn ông này!

      “Sao vậy?” ta cúi người, ghé vào bên tai tôi, hơi thở nóng rực mang theo mùi thơm nhàn nhạt của nước súc miệng phả vào mặt tôi. “Sao lại gì? Hm? Em tưởng làm vậy khiến tôi mất hứng thú sao?”

      ta cố ý động thân, mạnh mẽ tiến vào nơi sâu nhất bên trong tiểu huyệt của tôi, đau đớn và chua xót khiến tôi suýt chút nữa kêu lên thành tiếng, tôi gắt gao cắn môi, chỉ hy vọng ta mau chóng phát tiết cho xong, có thể kết thúc sớm chút.

      “Haha, vẫn còn ngoan cố.” Bàn tay to ôm lấy eo tôi chợt trượt xuống dưới, nhàng vuốt ve đám lông mượt mà bao trùm gò đất, cảm giác dịu dàng này khiến thân thể tôi nhịn được khẽ run lên. Mà tay kia lại càng thêm suồng sã vươn xuống dưới, chạm đến hạt châu nằm giữa hai cánh hoa của tôi.

      “Ưm…” Tôi cố sức đè nén, nhưng cổ họng vẫn phát ra thanh khe khẽ, chỗ đó của tôi vô cùng mẫn cảm, tôi biết điều này sau những lần tự mình vuốt ve, nhưng vì do người khác chạm vào nên cảm giác đó lại mãnh liệt gấp trăm lần so với tự mình vuốt ve! Bụng của tôi thể khống chế được mà run rẩy liên hồi.

      Dường như ta rất vui vẻ, giọng mang theo ý cười nhàn nhạt: “ ràng còn trinh, thế mà lại chặt và nhạy cảm như vậy, bé kỳ lạ, bao lâu em làm với đàn ông rồi?”

      Tôi cắn chặt răng, dốc hết sức lực chống lại kích động rên rỉ vì khoái cảm từ hạt châu truyền tới, có hơi sức, cũng muốn cho ta biết, tôi chưa từng làm với đàn ông, chỉ là năm cấp hai, lúc tôi phát thứ gọi là ‘màng trinh’ tồn tại, tôi nhất thời tò mò muốn dùng ngón tay sờ thử, kết quả lại cẩn thận mà làm rách. Tôi cũng chẳng hề để ý đến cái này, phá rách nó cũng tốt, sau này tôi có thể dễ dàng tự mang đến cho mình cảm giác vui sướng, còn đàn ông ư? Sau khi cái tay ‘nhà thơ u buồn’ kia làm tôi thất vọng tôi phát , khó để tìm người đàn ông thuận mắt mình.

      chịu tiếng nào sao?” ta hừ tiếng, tốc độc rút ra tiến vào đột nhiên nhanh hơn, ngón tay cũng đồng thời miết lên hạt châu mẫn cảm của tôi, tôi đau đớn kêu lên tiếng, thắt lưng tê rần, dường như có thể cảm giác được bên trong mật đạo đột nhiên tuôn ra dòng mật dịch bôi trơn tiểu huyệt, đau đớn giảm dần nhưng cảm giác nóng rực bỗng chốc lại vọt lên, sâu trong cơ thể truyền đến cảm giác tê ngứa đến lạ kỳ.

      Lúc ta rút ra cũng kéo theo dịch lỏng, thấm ướt toàn bộ cánh hoa của tôi, hạt châu càng trở nên mẫn cảm, mỗi lần ta chạm vào nó đều khiến tôi muốn giật nảy lên, cảm giác nóng rực nơi riêng tư càng trở nên mãnh liệt, chậm rãi lan tràn khắp thân thể tôi, khuôn mặt tôi bắt đầu nóng lên, ngay cả đầu óc cũng có chút choáng váng, cảm giác trống rỗng sâu bên trong cơ thể bắt đầu gào thét, mặc dù thân thể nếm trải niềm vui thú, nhưng đây là lần đầu tiên đạt được khoái cảm khổng lồ như vậy, làm sao tôi có thể chịu nổi? Tôi cố gắng níu lấy tia lý trí cuối cùng bị dục vọng chinh phục, nhưng vẫn nhịn được mà khẽ ‘ưm’ lên tiếng, nhàng vặn vẹo cặp mông, chỉ muốn thoát khỏi cảm giác nóng rực và trống rỗng này.

      “A, đừng nhúc nhích!” Tôi nghe thấy ta rên lên tiếng, sau đó hô hấp của ta trở nên dồn dập, phái nam của ta đột nhiên ngừng lại ở trong tiểu huyệt của tôi. “ là chết người.” ta thở hổn hển. “Thân thể của em khiến cho người ta mê muội, Nhiếp Lục Tô, còn sớm như vậy mà em thể chờ được à? Muốn tôi bắn ra ở trong em sao?”

      Tôi tỉnh lại từ trong cơn dục vọng, hung hăng liếc ta, cuối cùng mới mở miệng: “ dám bắn vào trong người tôi, tôi thiến !”

      ta cười rộ lên, định ngoài cửa lại đột nhiên truyền tới tiếng bước chân, từ xa đến gần, tôi nghe thấy tiếng mẹ mình : “ ràng em trông thấy hai đứa nó về phía này mà.”

      Sau đó là giọng của Nhiếp Văn Hàm: “ sao đâu, A Nguyễn, chỉ là vài người bạn cũ muốn gặp bọn trẻ thôi mà, Lục Tô mệt mỏi cứ để con bé nghỉ ngơi , sau này cũng còn nhiều dịp khác mà.”

      Trong nháy mắt, trái tim tôi như vọt lên tới cổ họng, trời ạ, sao có thể để cho mẹ trông thấy bộ dạng của tôi bây giờ? Mối thù này tôi tự mình báo, nếu bị mẹ nhìn thấy, bà ấy nhất định buông tha cho hạnh phúc của mình để đưa tôi rời . Tôi ngừng thở, dám cử động.

      Phái nam nóng rực trong cơ thể lại đột nhiên chuyển động, hạt châu mẫn cảm cũng bị gẩy nhanh hơn, cơn khoái cảm ập tới toàn thân, nụ hoa áp sát vách cửa cũng trướng đau, tôi hít sâu hơi, phải cắn chặt môi dưới mới kìm được tiếng rên rỉ sắp thốt ra khỏi miệng, tôi quay đầu, hung hăng trừng mắt với ta, thấy nụ cười xấu xa khuôn mặt thản nhiên của ta, tôi gần như sắp cắn môi mình bật máu, Nhiếp Duy Dương, cái tên ác ma này!
      Chris thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :