1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Hiện đại - Sắc] Tổng giám đốc, em muốn lấy anh - Dư Manh Manh (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kim Hiền

      Kim Hiền Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      88
      Converter: ngocquynh520

      Edit: Ngáo Ộp + MABUBEOTRON + nhokcoicodon

      Beta: sansantp3008 + Như Sam

      Nguồn: dienanlequydon.com

      Số chương: 10 chương


      Giới thiệu

      Nam nữ nhau, phải tủi thân cẩn thận cất giấu tình cảm, chỉ sợ khiến cho ghét.

      Ngày lại qua ngày, bá đạo cường thế lời , chỉ muốn dụ dỗ về nhà.

      Ở trong mắt Lăng Tư Miểu - nhân viên bé , tổng giám đốc Thẩm Thác Vũ là người có gia thế hùng hậu.

      Người đàn ông đặc biệt ưu tú đẹp trai nhiều tiền, nghĩ rằng phụ nữ muốn lấy lòng phải xếp hàng dài chứ.

      Nhưng mà hiểu tại sao tổng giám đốc lần rồi lại lần bị phụ nữ bỏ rơi?

      Mà trời sinh ra rất thương người, vậy nên thừa dịp say rượu,rượu vào loạn tính mạnh mẽ cưỡng ép tổng giám đốc lên giường.

      Còn làm đến hai lần! Nhưng mà, cả đêm tham ăn trôi qua, tổng giám đốc dịu dàng ôn nhu liền trở thành núi băng lạnh lùng ngàn năm.

      Lạnh lùng lại vô tình muốn tránh xa nhất có thể, tốt nhất là đừng xuất dưới mắt của .

      Vì sao lại muốn trêu đùa ? Hại ngây thơ hồn nhiên cứ nghĩ rằng thầm mến có khi lại trở thành .

      muốn hiểu rằng bên người tổng giám đốc thiếu phụ nữ quyến rũ xinh đẹp, nhưng mà chẳng qua chỉ là bạn giường mà thôi.

      Tổng giám đốc Thẩm Thác Vũ lại vô tình phát được, cái nhân viên ngốc nghếch của công ty .

      Tấm lòng thiện lương vô cùng, hở ra tí là gánh vác công việc thay người khác. cho rằng đó là do bản thân quá tốt mà thôi.

      Trêu chọc rất vui. Đêm hôm đó khiến khó quên, cho nên bá đạo tóm lấy gặm cắn thêm mấy lần.

      Dù sao cũng là do người ta tình nguyện, nợ . Nhưng ngay từ đầu cũng có thể khẳng định rất mê người.

      chỉ cảm thấy chán ghét mà còn nghiện nhiều hơn, khi nhẫn tâm chia tay, mới phát giác ngốc của xem mắt với người ta mất rồi!

      , phong lưu tình trường, chẳng những vỗ tay khen hay,mà còn ngang ngược ôm người về nhà.

      Bởi vì là người phụ nữ của , cả đời này buông tay……
      duyenktn1 thích bài này.

    2. Kim Hiền

      Kim Hiền Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      88
      Chương 1.1

      Bàn tay xinh xắn nước da trắng nõn, sờ sờ, giống như chạm vào lửa nóng, vật cứng rắn co dãn trong tay mang theo cảm xúc như loại nhung tơ, lại sờ thêm lần nữa, nắm chặt rồi buông; bất thình lình ổn định lại tâm trạng, buông tay,nhưng lần nữa nắm chặt như muốn xác nhận vật gì đó, tiếp theo…..

      có tiếng thét chói tai, có những hành động lớn làm gà bay chó sủa vạch trần những hành động đó, cũng khóc rống lên chống lại, chỉ thấy bàn tay rụt về cách nhanh chóng, sau khi ý thức được chuyện gì xảy ra việc đầu tiên làm là che giấu cơ thể trắng nõn của mình dưới lớp chăn kia,rồi mới lần mò về phía dưới giường tìm lại số quần áo sớm bị vứt mặt đất. Hòng lấy quần áo từ trong đống dưới đất lên phân ra đâu là quần áo đàn ông, đâu là của mình, có vẻ là chuyện hề dễ dàng khi người mảnh vải.

      Lôi lôi kéo kéo lát cũng tìm thấy, nhìn lại thấy từ giường có bàn tay màu mật, tay co lại thành nắm đấm như tức giận vì bị cắt ngang, cố ý muốn kéo lấy người phụ nữ che thân mình về và đồng thời ném hết quần áo trở lại chỗ cũ, vất vả lắm mới tìm được quần áo từ đống lộn xộn kia thế mà lại bị ném hết, tất cả lần nữa bay xuống dưới giường.

      thân hình thon dài to lớn màu mật theo quán tính mà bao trùm lên cả người , mới vừa rồi bị kích thích trở nên tức giận càng làm thân thể dũng mãnh căng cứng như sắc thép, bị đè phía dưới khiến cho thân thể mềm mại của nhúc nhích được đỏ lên vì đau.

      “Ối..ối...đau……” Liên tiếp giọng kêu đau, khuôn mặt nhắn nhăn lại giống như cái bánh bao, hoang mang phải bởi vì bị đè lên mà đau hay vì trong cơ thể co rút đau đớn mà chính xác là khỏe.

      Mẹ nó, tối hôm qua vừa mới mất tất cả, cũng vô ý tự phá thân, vật kia cấm dục bao lâu nay nhiều lần trướng lên.

      Đau? Người đàn ông ở phía khẽ híp đôi mắt đào hoa lại, vừa thức dậy vẫn chưa tỉnh táo hẳn, mỗi ngày vào sáng sớm tức dậy vật nào đó tinh thần đều rất phấn chấn, thẳng ra là ta rất giận dữ.

      Vốn là muốn nghĩ đến, khắc xuân tiêu đáng ngàn vàng là cực hạn, mà người phụ nữ này lại có đầu óc, vừa rồi dùng tay sờ mó lung tung khiến tỉnh dậy. từng gặp qua người có đầu óc, nhưng chưa thấy ai có đầu óc như vậy cả, sợ đau mà còn dám trêu dọc dục vọng của đàn ông, đây chẳng lẽ là lạt mềm buộc chặt sao?

      “Lăng Tư Miểu, đây là tự mình tìm…..” Đôi môi khẽ thầm bên tay, bàn tay trợ giúp dục vọng dâng trào phía dưới, tìm được chính xác cửa vào, vật nóng cọ cọ vài cái, cửa ngoài trơn bóng nhưng lại kiên cường vô cùng,sống chết chịu đầu hàng, thân thể khép chặt vặn vẹo tìm cách trốn tránh, dễ dàng để tiến vào.

      Vật to lớn kia vào được, vậy trước tiên cứ dùng tay để khuếch trương, những đốt ngón tay nhanh chóng tiến vào vùng cấm địa ướt át, bắt đầu tách hai cánh hoa non mềm ra, sau đó chạm vào lớp thịt non gắt gao quấn quanh tay mà chậm rãi tiến vào.

      “Hô……” Cảm giác khó chịu khi bị xâm nhập, cắn cắn môi, cả khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ, trái tránh phải tránh khiến Lăng Tư Miểu phải hít cả ngụm khí lạnh, cũng đau lắm, nhưng mà cảm giác vật cứng rắn nằm sâu bên trong cơ thể, thể làm nhớ lại, lửa nóng quấn quanh trí nhớ, cùng với cảm giác đau đớn tối hôm qua thi nhau ùa về.

      ý thức được rằng mình so bì được với , đành bị chèn ép đến sít sao, ngoại trừ việc có thể vặn vẹo thân mình, toàn thân còn chút tự do nào.

      Người đàn ông chỉ cần dùng thân thể của chính mình, cùng với bàn tay to có thể dễ dàng bắt phục tùng, chân tay cùng quấn lấy nhau, nhưng vẫn còn dư bàn tay bắt đầu di chuyển lung tung giở trò xấu xa người . Thân thể bị mạnh mẽ xâm nhập, những thớ thịt non mềm ở bên trong cũng đâu chịu yếu thế, gắt gao quấn lấy ngón tay của người đàn ông, làm cho ngón tay vô cùng trơn bóng, tiết ra từng chút , dịch thể trong suốt lại dinh dính .

      ngón tay lại thêm ngón nữa, cố gắng cong lại mà khuấy đảo, vì muốn để có thể thoải mái tiếp nhận vật cường đại dưới hạ thân trương lên đến phát đau.

      Đáng tiếc rằng lại cảm kích thành ý của , tiếng kêu yếu ớt bi thương: “Đau quá…..Trời ơi, cần vào, ra ngoài, ngứa quá….”

      “Ngứa là được rồi, đồ ngốc, cần la đau, biết thức thời.” Giọng điệu người đàn ông rất lười biếng, ngón tay nhanh chóng rút ra, thay thế vào đó là vật nóng bỏng gắng gượng đau đớn, động thân cái, lấp đầy, cướp đoạt thành trì chen chúc chật chội.

      “Ưh a…..đau quá….. cần…..” Tiếng kêu cầu xin tha thứ càng lớn hơn, lại mềm mại dịu dàng khiến cho người đàn ông cảm thấy càng kích thích, động tác dưới thân ngừng, cái mông bởi vì quá dùng sức mà co rút lại, đường cong khỏe đẹp tràn ngập hơi thở dũng mãnh, phần lưng màu mật, bởi vì sáng sớm kịch liệt vận động mà dính tầng mồ hôi mỏng.

      Động người, hung hăng va chạm, cùng với tiếng nước chảy, còn có thanh kẽo kẹt của chiếc giường, rất là ám muội cùng phóng túng.

      “Hừ, như thế nào, có đủ lợi hại hay ?” Động tác kịch liệt, người đàn ông thở dốc, ở bên tai Lăng Tư Miểu dịu dàng , “ phải công phu giường của tôi tốt, mới có bạn , bây giờ được tự mình trải nghiệm, sau này cần đoán lung tung nữa.”

      cố ý trừng phạt , dùng sức mà liếm mà cắn ở bên vai mượt mà, khi nhìn thấy làn da trắng noãn xuất dấu răng hồng hồng rất hài lòng.

      Lăng Tư Miểu cảm giác thấy bản thân mình giống như chiếc thuyền lênh đênh biển lớn, đầu óc mơ hồ thể suy nghĩ gì, cơ thể bị những lần sác nhập vào rút ra đầy mạnh mẽ, va chạm, ê ẩm tê dại, cả người nhũn ra vì bị ma sát nhiều lần, bị áp chế khiến cơ thể thiếu oxi, hai thân thể lại tham luyến nhau, ôm ấp lấy nhau.

      tay rảnh rỗi, bắt đầu xoa nắn bộ ngực mềm mại của , lấy những chất dịch nhầy ướt át từ trong cơ thể , xoa xoa bầu ngực của .

      ràng là bị nắm rất đau, nhũ hoa trắng noãn cũng hồng lên, bị ngón tay của nhào nặn đủ hình dạng, nhưng chúng nó cũng chịu thua, trái lại với cảm giác đau đớn, còn mang theo cả cảm giác trướng đau, cố gắng nở rộ trong lòng bàn tay của .

      Vào lúc này đây giữa giống như có thù oán, vật dưới thân như lưỡi dao phá vỡ nơi non mềm của , bàn tay cũng hề khoan dung mà chà xát nhào nặn bộ ngực mềm mại thành những hình dạng khác nhau, còn có răng môi của , khi dịu dàng quấn quít lưỡi , kéo thành những sợi chỉ bạc, khi lại gặm cắn cổ , cùng với vành tai mềm mại, khiến chỉ có thể thở dốc xin tha.

      Vừa cảm thấy thích thú nhưng cũng giống như bị hành hạ, ê ẩm ngứa ngáy, toàn thân giống như sắp tan ra, chỉ có thể bò lên người , kêu đau nhưng chính cũng biết ý nghĩa của từng từ từng chữ mà mình thốt ra, cuối cùng đưa ra kết luận, là người này mang thù hận đối với việc làm tối qua.

      Hai lần lăn lộn cùng với Lăng Tư Miểu, xác nhận rằng chức năng của bản thân những rất hoàn mỹ, hơn nữa còn là người đàn ông mạnh mẽ, mới mỹ mãn rời khỏi cơ thể , cùng vết ẩm ướt dài in sâu ga giường.

      Nhìn thấy dấu vết ướt át này, nụ cười của người đàn ông càng thêm sâu, còn Lăng Tư Miểu đỏ mặt, úp mặt vào chiếc gối dám nhìn lên, ngay cả thân thể đau nhức nhưng cũng chỉ dám khẽ rên.

      phun dịch vào bên trong còn bắt đầu trào ngược ra, dấu vết ẩm ướt nơi đó, chứng tỏ nơi đây vừa diễn ra cuộc tình ái vô cùng kịch liệt, khiến rất thỏa mãn, vì thế rộng rãi ôm lấy toàn thân đỏ bừng, mềm mại còn hơi sức của Lăng Tư Miểu, hai người cùng nhau vào phòng tắm.

      Vừa bước ra khỏi phòng tắm, drap giường là màu hồng nhợt nhạt, nhắc nhở hai người tối qua dây dưa thân mật.

      ……Là lần đầu tiên?” Giọng của người đàn ông lạnh nhạt, khuôn mặt lại có chút khó xử thể diễn tả bằng lời, vừa đúng lúc Lăng Tư Miểu nhìn thấy được.

      A! phải là ấy nghĩ rằng mình muốn ấy chịu trách nhiệm ? Khoan , đầu óc Lăng Tư Miểu hoảng loạn.

      Đúng, đây là lần đầu của , nhưng tối hôm qua…..Chẳng lẽ lại đổ thừa cho sao?

      Mặt đỏ bừng bừng, nuốt nước bọt vài cái, giọng : “ sao, tổng giám đốc Thẩm cần nghĩ nhiều.” Suy nghĩ chút rồi lại bổ sung thêm: “Bản thân tôi cũng có trách nhiệm.” Tối hôm qua sau khi say rượu…..Khiêu khích, dây dưa, chủ động…..

      Thẩm Thác Vũ nghiêm túc vài giây ngắn ngủi, chậm rãi xoay người, đôi mắt đào hoa cười lên có chút đẹp mất hồn: “Tôi đói bụng rồi, biết làm điểm tâm ?”

      Lăng Tư Miểu vốn kích động suy nghĩ lung tung, hơn nửa ngày sau mới gật đầu loạn xạ, “Biết.”

      Đứng trong phòng bếp gọn gàng sạch , bữa sáng gồm trứng gà chiên và thịt xông khói, Lăng Tư Miểu cảm thấy bản thân vẫn chìm trong cảm giác hỗn độn, có chút hiểu là vì say rượu, hay là vì vẫn chưa thể chấp nhận được việc bản thân vừa lên giường với người đàn ông, đặc biệt người đàn ông này lại là ông chủ của công ty .
      nhoxbina thích bài này.

    3. Kim Hiền

      Kim Hiền Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      88
      Chương 1.2
      Chung quy là cũng mất rồi, khổ sở cũng thể đổi lại được, có chút chua xót, hít hít cái mũi, để cho bản thân mình nghĩ nhiều nữa.

      Quay đầu nhìn thấy Thẩm Thác Vũ giống như cầm tờ giấy, ngồi ở bàn viết viết cái gì đó, ở bên cạnh buồn rầu, bận rộn đến mức ngay cả thời gian dùng bữa chung với nhau cũng có.

      Lúc này Lăng Tư Miểu nghĩ rằng cá tính thích nghi với mọi hoàn cảnh lại phát huy tác dụng.

      vẫn thoải mái bưng bữa sáng đến, đặt phần thịt xông khói và hai cái trứng chỗ Thẩm Thác Vũ, “Tổng giám đốc Thẩm, ăn sáng thôi.”

      Lăng Tư Miểu đứng trước mặt , vẫn có chút được tự nhiên, động tác thành thạo, lặng lẽ nhưng khuôn mặt vẫn ửng hồng bán đứng .

      Nhìn Thẩm Thác Vũ rất tự nhiên, quần áo chỉnh tề, nhàng khoan khoái, dường như hề có chút xốc xếch nào, giống như bị chuyện hai người phát sinh quan hệ ảnh hưởng đến, khuôn mặt đẹp trai, nụ cười nhàng, càng thêm khoan thai tự đắc.

      Bữa sáng đặt ở trước mặt vừa vặn thu hút được , “Đến đây, ký nó.” Giọng dịu dàng, đẩy giấy bút đến trước mặt Lăng Tư Miểu.

      “Đây là cái gì?” cầm lên rồi tò mò hỏi, còn Thẩm Thác Vũ ở bên kia chỉ làm động tác khích lệ đọc tờ giấy.

      Thẩm Thác Vũ tao nhã dùng cơm, Lăng Tử Miểu ở bên này cầm tờ giấy xem xét, vẻ mặt ửng hồng của dần mất , hô hấp trở nên dồn dập, sắc mặt tái nhợt , lời nào, cầm lấy bút, loay hoay viết tên của mình lên, nghĩ nghĩ chút, lại dùng ngón tay chấm vào chút nước tương trong phần điểm tâm chưa hề đụng tới, ịn xuống dấu tay nhàn nhạt.

      “Rất xin lỗi tổng giám đốc Thẩm, tối hôm qua quấy rầy, tôi trước ngài cứ thong thả dùng bữa.” Hai tay chuyển tờ giấy ký cùng với dấu vân tay.

      đưa tay ra đón lấy, Thẩm Thác Vũ chỉ chỉ bữa sáng trước mặt , “ ở lại ăn điểm tâm rồi hãy ?”

      cúi thấp đầu lắc lắc, giọng cứng nhắc mà lễ phép: “ cần, càng thêm phiền toái thôi.”

      nở nụ cười, chỉ chỉ vào bên trong phòng, “Bên trong còn có nhiều thứ phiền toái cần được dọn dẹp, nhìn cái drap giường đâu vào đâu.” Cố ý bẻ cong lời của , lại ám chỉ những dấu vết mà tối qua hai người tạo ra, cũng hiểu vì sao, nhìn thấy bộ dạng sau đó của , đột nhiên có chút hứng thú ác ôn.

      Lăng Tư Miểu cúi thấp đầu, sau đó quay người lại, vào phòng.

      Cái này có chút ngoài dự đoán của Thẩm Thác Vũ, khỏi buông đũa xuống, ánh mắt nhìn theo hành động của .

      Chỉ thấy ra sức lôi drap giường, tháo túi chữ nhật, ra sức ôm lấy túi và drap giường, sau đó liền che mặt sau đống bông vải hỗn độn, chỉ lộ ra chân tay, ấp a ấp úng , “Xin lỗi, tôi giặt sạch rồi gửi lại trả , gây thêm phiền toái cho .”

      vẫn mặc quần áo tối hôm qua, ôm drap giường trong tay, lưng thẳng tắp ra dưới ánh mắt của Thẩm Thác Vũ, bước ra khỏi nhà .

      Thẩm Thác Vũ giữ lại, sau khi rời , cầm lấy tờ giấy khế ước mặt bàn, để ý đến tôn nghiêm của , lập ra hiệp ước cầu phân ranh giới giữa hai người, còn ký vào cách dễ chịu, hơn nữa, còn cái dấu tay.

      Thẩm Thác Vũ vô ý dùng ngón tay sờ qua dấu tay nhợt nhạt này, có chút hứng thú.

      Lăng Tư Miểu, đến cùng là ngốc thế nào đây?

      ***

      Lăng Tư Miểu từ khi có nhận thức, luôn bênh vực kẻ yếu, tính tình thẳng thắn ghét kẻ ác.

      Việc này khiến mẹ rất buồn lòng, bởi vì Lăng Tư Miểu chỉ toàn lo chuyện thiên hạ, nhưng luôn chỉ đối xử tốt với người bị đối xử bất công,còn việc liên quan đến thìkhông bao giờ để ý thiệt hơn.

      Mẹ cảm thấy con nhà mình tấm lòng rất tốt, tính tình lại quá xúc động, tóm lại là đứa trẻ lớn xác, có chút ngây thơ, lương thiện. Ném trở lại thời cổ đại, cho học võ nghệ, chắc chắn hiệp nữ hành hiệp trượng nghĩa, ném tới thời đại với xã hội phức tạp, rất dễ dàng bị người khác lừa gạt.

      Nghĩ đến đây, lúc đọc sách để vào đầu, nhưng khi tốt nghiệp đại học, Lăng Tư Miểu lại tìm được công việc bên ngoài thành phố.

      Vì thế mẹ Lăng thể làm gì khác là càm ràm hồi lâu, tuy rằng tuổi trẻ sợ thiệt, nhưng muốn làm việc tốt cũng nên quan sát mọi người trong công ty làm việc như thế nào, đừng làm quá sức.

      Lăng Tư Miểu cảm thấy bản thân mình mới ra ngoài xã hội, có nhiều chuyện còn chưa hiểu , trong công ty đều là tiền bối, theo, nghe, học hỏi có sai, vì thế cũng học được rất nhiều việc, bao gồm việc nghe những lời tán gẫu về ông chủ của công ty.

      Công ty này là do các doanh nghiệp của Mỹ đầu tư, người có thể lên làm CEO, nhất định là người có tài năng, mà CEO tại của công ty chính là Thẩm Thác Vũ, đâu chỉ có chút tài năng.

      Lăng Tư Miểu nghe được chút chuyện, từ người đều có thể nhìn thấy cao ngạo, gia thế tốt cộng với năng lực cá nhân vô cùng cao siêu , ngay cả khuôn mặt và dáng người cũng rất ưu việt, người mẫu vẫn còn thua xa.

      Mà khó hiểu nhất là, người đàn ông bước qua tuổi ba mươi, muốn khuôn mặt có khuôn mặt, muốn thân hình có thân hình, muốn nội hàm có nội hàm, giới truyền thông cùng các công ty hợp tác đều khen người đàn ông này.

      Nhưng dường như người đàn ông này vẫn có khuyết điểm, khỏi khiến mọi người thở dài, ở phương diện nào đó vận khí được tốt.

      Người đàn ông như vậy, lý thuyết phải là xung quanh hoa đào nở rộ, hồng nhan tri kỷ khắp thiên hạ, có điều kiện như vậy, hạ lưu cũng phong lưu, phải là người có số đào hoa, đáng tiếc được như vậy.

      Tình sử ba năm của đều được mọi người quan tâm, từng có bốn người bạn , cũng hề thiếu, nghe ra có vẻ rất nhiều, nhưng có vẻ người đàn ông này rất cẩn thận, mỗi cuộc tình đều rất nghiêm túc, đều rất thành tâm sủng ái, nhưng kết quả lại phát triển lâu dài được.

      Mỗi lần, nhà đều giống như cây đàn tì bà, những bông hoa đào rực rỡ bung ra nơi khác, để lại cho nỗi đau thương vì đoạn tình ảm đạm, giống như quân tử lại lui thêm bước nữa.

      Người đàn ông ưu tú như vậy, số đỏ như vậy, tại sao lại thể khiến người ta nghe tiếng thở dài.

      Lăng Tư Miểu đến công ty chưa đến hai tháng, đại BOSS của công ty – Thẩm Thác Vũ, chỉ mới thấy ảnh chứ chưa gặp người , nhưng tin đồn bát quái về lại nghe rất nhiều. vào bộ phận thị trường của công ty, theo sát là bộ phận PR, những điều này cũng là tin đồn, chỉ cần tin tức truyền ra từ phòng PR, độ chân phải đến 99%.

      Dựa vào tấm hình chụp cùng với những chuyện bát quái, từ Lăng Tư Miểu trái tim mềm yếu, đau lòng hung hăng đứng lên vì đại BOSS của công ty, người ưu tú như vậy, tại sao đường tình lại bấp bênh lại như vậy.

      Lăng Tư Miểu rất thích đọc tiểu thuyết, ngẫu nhiên cũng mê phim thần tượng hoặc diễn viên, những thứ này là trong chuyện xưa, bình thường vai nam phụ cũng rất ưu tú thua gì vai nam chính, bởi vì cần phối hợp để diễn, nam phụ rất trân trọng nữ chính, vô cùng quan tâm, cuối cùng cũng có cái kết cục hề tốt đẹp.

      Mỗi lần thấy câu chuyện như vậy, lòng căng lên khổ sở, lại càng thích các tình tiết gây tổn thương tình cảm của nam phụ, có khi hận thể vào trong câu chuyện, đối xử độc ác với nữ chính hoặc là cho dao chết luôn, tức giận gào lên: ”Nhìn chút , nam phụ rất tốt mà!”

      Cho nên Thẩm Thác Vũ trong mắt , cũng chính là nam phụ thích trong tiểu thuyết, khiến mềm lòng.

      Trái tim nhất thời mềm nhũn, mỗi khi có người chuyện đường tình duyên trắc trở của Thẩm Thác Vũ, Lăng Tư Miểu giống như chém đinh chặt sắt vào miệng: “Tôi tin tưởng Tổng giám đốc Thẩm là người vô cùng ưu tú, nhất định tìm được người lòng thương ấy.”
      nhoxbina thích bài này.

    4. Kim Hiền

      Kim Hiền Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      88
      Chương 1.3

      Mà ngày đó rốt cuộc Lăng Tư Miểu cũng tự mình nhìn thấy Thẩm Thác Vũ, đó là vào lúc nhổ răng khôn. xin nghỉ nửa ngày nhổ răng, đói bụng gần chết nhưng khổ nỗi trong miệng lại có thuốc tê. Miệng khổ sở ngậm bông y tế đầy mùi thuốc, ăn cái gì cũng được.

      Bụng đói, đường huyết lại thấp, trong khi bản thân lại vừa trải qua hoảng hốt, mệt mỏi cúi đầu vào trong thang máy. cũng nhìn trong thang máy có những ai, cứ tiếp tục cúi đầu ấn tầng 27, cả người rất lịch nghiêng người đè vào nút bấm bên cạnh, thân thể mệt mỏi, che toàn bộ nút bấm tiếp tục ủ rũ cúi đầu.

      “Xin lỗi, có thể phiền tránh ra chút hoặc nhờ bấm giúp tôi tầng 35 được ?” thanh từ tính, dễ nghe của phái nam vang lên đỉnh đầu khiến cho Lăng Tư Miểu cúi đầu khẽ rung động.

      Lăng Tư Miểu khá cao thế nhưng thanh mười phần vang lên phía đầu , nó còn mang theo chút hơi thở nhàng, khoan khoái, dễ chịu. Mùi của đàn ông, còn là mùi vô cùng sạch .

      Thừa lúc Lăng Tư Miểu còn mơ hồ ngẩng đầu nhìn tình cảnh tại người đàn ông có vẻ ở rất gần phía sau lưng nhanh dùng ngón tay dài vòng qua ấn số tầng, rồi lại rất bình tĩnh kéo dài khoảng cách giữa hai người.

      “Vâng ….. xin lỗi …..” Vội vàng mở miệng lời xin lỗi, nhanh chóng rời khỏi chỗ mình đứng. Vừa ngẩng đầu, sửng sốt, từng gặp người đàn ông này. tại, đầu óc của Lăng Tư Miểu có phần ngơ ngác, được tốt lắm, nhìn chăm chú người trước mặt ước chứng khoảng năm, sáu giây, trong tâm trí đó là người đàn ông với khuôn mặt khôi ngô, lịch , đôi mắt dài, đào hoa.

      cứ như vậy mở to mắt chăm chú nhìn đối phương, cũng để ý tới miệng của mình vẫn còn ngậm bông y tế có tẩm thuốc tê, miệng cứ thế quên khép lại, sợi chỉ bạc tinh tế theo khóe miệng chảy xuống mà vẫn còn ngây ngốc nhìn.

      có gì.” Ánh mắt người đàn ông lướt qua, mày hơi nhíu lại sau đó rất nhanh giãn ra, như để tránh bối rối thản nhiên nở nụ cười, hề ngại ngùng trước cái nhìn của . vốn là muốn cho chút thời gian để có thể định thần trở lại nhưng đáng tiếc trước mặt vẫn duy trì trạng thái ngây ngốc như lúc đầu cho đến khi tháng máy vang lên tiếng “đinh” báo đến tầng 27.

      Lăng Tư Miểu cảm thấy người đàn ông này rất đẹp mắt, vừa cao lớn, vừa đẹp trai, nhìn lại rất quen mắt, dời tầm mắt nhìn, trong thang máy chỉ còn lại hai người bọn họ, càng quang minh chính đại chăm chú nhìn , đôi mày nhíu chặt lại thành bánh quai chèo giống như tự hỏi, [Nhìn quen nha, nhưng ta là ai nhỉ?] Nhìn thấy cửa thang máy chuẩn bị khép lại lần nữa, tay người đàn ông đè nút mở cửa thang máy, giọng có chút từ tính vang lên: “Vị tiểu thư này, tầng của đến rồi.”

      Đến khi ra khỏi thang máy, tay cầm gói khăn giấy chưa mở, Lăng Tư Miểu đột nhiên nghĩ đến,người đàn ông mới vừa rồi giúp giữ thang máy, còn tốt bụng đưa khăn giấy cho , rồi chỉ chỉ lên khóe miệng nhắc nhở , đó chính là đại boss Thẩm Thác Vũ trong truyền thuyết nha.

      Chậc chậc chậc, quả nhiên là người đàn ông dịu dàng, biết chăm sóc nha, bất tri bất giác cảm thấy người đẹp trai hơn nhiều so với tấm ảnh trong danh sách của Công ty. Sau đó với vẻ mặt si mê rút giấy lau nước miếng khóe miệng. quyết định đưa Thẩm Boss làm thần tượng, lúc nào cũng chăm chỉ cầu nguyện mong cho sớm tìm được nơi chốn tốt.

      Cuối năm công việc bận rộn nhưng cũng ảnh hưởng tới việc mọi người bàn luận về những tin đồn nóng hổi, nghe gần đây Thẩm Thác Vũ kết giao qua lại cùng với con xinh đẹp của gia tộc thế giao mới du học về, nghe Thẩm Boss đối với bé kia rất ân cần, trong ngoài quan tâm nhưng bé đó vẫn cứ lúc nóng lúc lạnh.

      Sau giờ nghỉ trưa, cơm nước xong ngồi trong phòng giải khát ăn trái cây cho tiêu thức ăn, cả đám nam nữ trong phòng trò chuyện khí thế ngất trời chỉ thiếu chút nữa là bắt đầu phiên giao dịch miệng cá cược ăn tiền, cá cuộc lần này Thẩm boss có kết cục tốt đẹp hay , liệu có ôm được người đẹp về nhà .

      Đồng nghiệp nữ : “Tốt, nhưng đáng tiếc nha, Thẩm boss dáng dấp đẹp trai như vậy nhưng biết trong mắt những người đẹp kia như thế nào.”
      Đồng nghiệp nam : “ hiểu cái gì. Đàn ông dựa vào năng lực chứ dựa vào vẻ đẹp trai.” Sau đó giọng, thần thần bí bí bổ sung thêm câu: “ đúng, ông chủ Thẩm …… ta giỏi…..”

      “Nghe đàn ông tuy có thân hình cao lớn nhưng nơi đó lại ngược lại, có thể rất nha.” nam đồng nghiệp khác ác ý bổ sung, cả đám người cười đến thất điên bát đảo.

      Hôm nay, Lăng Tư Miểu phải hiệu đính tin tức mới nên ăn trưa hơi muộn, lúc mọi người ăn xong rồi ngồi chuyện phiếm vẫn còn vùi đầu ăn cơm. Trước khi nghe bọn họ cũng nghe được tin đồn này, đầu óc tự nhiên nhớ lại quãng thời gian gần đây, và Thẩm Thác Vũ gặp nhau nhiều lần, cả hai cùng tham gia số hội nghị, cũng từng đứng ở xa nghe khán đài hăng hái phát biểu.

      lần ở gần công ty, thấy và người đẹp mới về nước kia, lúc đó nhất cử nhất động đều dịu dàng, thương che chở đối với có dáng vẻ xinh đẹp kia.

      vắt óc suy nghĩ người tốt như vậy rốt cuộc còn thiếu cái gì nữa, chợt nghe thông tin biết từ đâu của đồng nghiệp nam ra câu kia khiến cơm ở trong cổ thiếu chút nữa phun ra. cần nghĩ ngợi, xiết chặt tay : “Cho dù tinh lực kém sao! Người chỉ biết hưởng thụ mà biết quý trọng nhân tài mới là kẻ ngốc!”. Bởi vì kích động nên thanh rất lớn, nhấn mạnh từng câu từng chữ.

      Những đồng nghiệp kia vốn chỉ ghé vào cái bàn giọng bàn luận, lớn tiếng cười, lúc này thấy Lăng Tư Miểu nhất thời rống lến, khiến tất cả trợn tròn mắt.

      Chương 1.4

      chỉ những người trà nước trong phòng giải khát nghe được mà mọi người nghỉ trưa ở các phòng bên cạnh cũng đều nghe thấy, mà chuyện đó trong lúc vô tình lòng tốt lại hóa thành chuyện xấu, tin đồn thất thiệt cứ thế lan nhanh như lửa, mà nữ chính hề hay biết vẫn trong cơn tức giận nhìn chằm chằm đám người kia.

      “Ôi chao, như thế nào là tốt đây, vốn dĩ trước đây bộ phận quan hệ thị trường thay ông chủ tuyên truyền tạo ra xu thế, sao bây giờ lại truyền ra gièm pha của ông chủ từ chỗ của các người hả?” Phụ trách bộ phận kinh doanh _ Quý Thiên Hình giễu cợt phụ trách bộ phận quan hệ thị trường_ Trịnh Linh.

      Trịnh Linh vô cùng bình tĩnh : “Chuyện này là việc ngoài ý muốn, lời của người kia …… tôi tin rằng ấy phải cố ý.”

      “Tìm lý do đuổi việc , để tránh lần sau còn có những tin đồn thất thiệt như vậy nữa.” Quý Thiên Hình lên ý kiến của mình, mặc dù đó là lời đề nghị đối với Trịnh Linh nhưng ánh mắt lại nhìn về phía Thẩm Thác Vũ. Sau lưng Trịnh Linh, làm khẩu hình miệng đối thoại với Thẩm Thác Vũ ý là: “Tớ đây là giúp cậu giảm bớt phiền phức đó.”

      Thẩm Thác Vũ cười cười từ chối cho ý kiến, “Trịnh Linh, ý kiến của cậu thế nào?”

      “Giữ lại.” Nếu hỏi Trịnh Linh, đương nhiên do dự mà trả lời như vậy.

      “Mặc kệ lời đồn có phải là do ấy gây ra hay , có xấu cấp ở sau lưng hay , đó đều là từ miệng của kẻ rảnh rỗi, sao phải che chở người như vậy chứ. Hơn nữa, nghe ấy cũng bởi vì chút chuyện của người nào đó mà đắc tội với bộ phận nhân , cậu bận tâm sao?”

      Quý Thiên Hình vẫn kiên trì với ý kiến của mình, và Thẩm Thác Vũ, Trịnh Linh là ba người bạn học, sau này Thẩm Thác Vũ tiếp quản công ty, trả lương hậu hĩnh mời và Trịnh Linh về công ty giúp sức, người phụ trách bộ phận kinh doanh, người phụ trách bộ phận quan hệ thị trường, ba người có quan hệ rất tốt, bình thường chuyện cũng có gì phải kiêng nể.

      Trịnh Linh tán thành, “ nhóc kia tính tình thẳng thắn, bộc trực, mình quan sát mấy lần, ấy làm việc cẩn thận có trách nhiệm, có lúc lại nhận lỗi thay người khác nhưng chưa lần phàn nàn. Chuyện ở bộ phận nhân kia vốn là sai ở bên bộ phận đó, ấy cũng là bất bình hộ người khác mà thôi, hoàn thành trách nhiệm lại có tâm như vậy, việc cũng có chỗ nào để chê trách, người như vậy khó tìm.”

      Nghe Trịnh Linh xong, Quý Thiên Hình còn muốn thêm điều gì đó nhưng thấy Thẩm Thác Vũ nháy mắt với mình.

      Thẩm Thác Vũ cười : “Vốn là người của Trịnh Linh, làm theo lời cậu ấy thôi.” Sau đó để ý còn muốn điều gì đó Quý Thiên Hình bỏ thêm câu: “Chẳng qua là kẻ ngốc mà thôi, đừng có tích cực quá.”

      Chẳng phải là kẻ ngốc sao, thích lo lắng chuyện bất bình của thiên hạ hơn, để cho người ta sai bảo, làm hộ người ta, ra sức nhưng thu được kết quả tốt, chính là chỉ người như vậy. Nhưng dù sao cũng là nhân viên của mình, tất nhiên là phải bảo vệ, xảy ra chuyện thể quan tâm mà còn phải đỡ giúp , coi như bán chút mặt mũi với bạn già nhưng cũng truy cứu chuyện này nữa.

      Bất ngờ lại nghĩ tới mấy tháng trước trong thang máy vô tình gặp nhau, công khai nhìn mình tới mức chảy nước miếng, dáng dấp cũng được coi là thanh tú ưa nhìn, mắt to cái miệng nhắn, bộ dạng của , nhưng đáng tiếc cũng dạng ngốc có đầu óc.

      Bởi vì danh tiếng của Lăng Tư Miểu cũng đủ lớn, ngày đó hành động của khiến có ấn tượng vô cùng sâu sắc, Thẩm Thác Vũ cũng nghe chút về chuyện hay của , lại lắc đầu lần nữa, trong lòng nghĩ hơi cay nghiệt chút, đúng là đồ ngốc.
      nhoxbina thích bài này.

    5. Kim Hiền

      Kim Hiền Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      88
      Chương 2.1

      “Này, đừng có mà làm loạn!”
      Nhìn người phụ nữ dựa vào mình nhiệt tình hò hét, thân thể mềm nhũn còn tản ra mùi rượu, Thẩm Thác Vũ nhíu mày.

      Hôm nay, Công ty tổ chức họp thường niên, ăn tiệc buffe, còn có rút thăm trúng thưởng và nhân viên biểu diễn, dưới cùng vui vẻ. Thân là người đứng đầu Công ty, bị chuốc khá nhiều rượu, trạng thái bây giờ vẫn được coi là tỉnh táo. Mà Lăng Tư Miểu hiểu làm trò gì, bộ dạng uống say đến bất tỉnh nhân , còn tới xe của đứng đợi. Mà lại là nhân viên của công ty mình, thể nào để say khướt như vậy mà đứng ở ngoài đường.

      Trước tiên mang lên xe ngồi, sau phân phó Tiểu Ngô trở lại hội trường hỏi thăm chút có ai quen biết hay để hỏi địa chỉ đưa về nhà. Chờ lâu vẫn chưa thấy Tiểu Ngô quay về, lại giống như mơ giấc mơ đẹp, cứ thế dựa vào người , còn ôm chặt.

      “Lăng Tư Miểu, đừng làm rộn.” Chân mày chau lại chặt, bộ dạng Tổng giám đốc bình thường luôn mỉm cười biến mất. Do trước đó uống nhiều rượu, mà người ở trong lòng lại chịu ngồi yên, hương thơm ngào ngạt của phái nữ tràn ngập vào khoang mũi, thêm nữa thân thể vừa nóng lại mềm mại, phải Thánh Nhân nên trong lòng dâng lên cảm giác muốn phát tiết dục vọng. Kéo tay nắm chặt, tay mềm, xương như dây leo bám người , khiến cho dục vọng phái nam của càng tăng cao, nhưng nghĩ đến hành vi bình thường ở công ty của người phụ nữ này, còn có từng hại mất mặt mũi vì tin đồn, có chút khống chế được cảm giác chán ghét.
      hít sâu, mạnh mẽ khống chế được cảm giác bị kích thích ngày càng nóng, đẩy ra xa cách cánh tay, “Cách xa tôi chút.” Là nhận lầm người, hay là tồn tại tâm tư gì đối với đây?

      “Ách...” Người kia đưa bàn tay lên ôm lấy khuôn mặt của , mạnh mẽ mở to mắt, ánh mắt có chút say mê, bối rối nhưng nhìn rất nghiêm túc, nghiêng đầu tựa như suy nghĩ gì đó, rồi cười lên, bàn tay bé phóng khoáng vỗ lên ngực , “Ha ha, có nhận làm người, chính là tìm nha…..”
      A, là cố ý đưa tới cửa hay sao?
      Vài tiếng “bốp, bốp” trầm đục vang lên, tay Lăng Tư Miểu lớn nhưng sức lại hề , gương mặt cười đến nhiệt tình, tiếp tục vỗ ngực Thẩm Thác Vũ, “Tổng giám đốc Thẩm mạnh khỏe. Tôi chờ lâu…. nên buồn, các ấy cần đó là tổn thất lớn của họ!”

      cau mày, đây là đồng cảm với sao? Cố gắng nén lại tâm tình vui, Thẩm Thác Vũ hỏi: “ nên tùy tiện hươu vượn, như thế này còn tự về nhà được sao, nhà ở đâu?”

      Lăng Tư Miểu thế nhưng chỉ quan tâm đến suy nghĩ của mình, , “ tại cần gấp gáp, ngày nào đó, tìm được tâm dạ ấy quan tâm đến năng lực tình dục của có cao hay ?” xong câu này, gật đầu đắc ý cười toe toét, mở cửa xe ra ngoài, giống như là giải quyết xong tâm lớn. Đợi đến khi mở của xe, sau lưng là gương mặt đen xì của Thẩm Thác Vũ còn chưa tỉnh lại sau những gì .

      Chương 2.2

      này lại phá hủy tôn nghiêm của người đàn ông như lần nữa, hơn nữa còn cả gan chạy đến trước mặt , sau đó lại bày tỏ thái độ đồng cảm, là người đàn ông, sao có thể chịu đựng nổi như vậy!

      ... Lăng Tư Miểu... ... to... gan!” duỗi bàn tay khẽ kéo say lảo đảo kia lại, khiến ngã vào trong ngực của mình.

      “Uhm….” gật đầu

      Đây là khiêu khích trắng trợn, Thẩm Thác Vũ dưới cơn tức giận, cắn răng câu ở bên tai: “Tôi lập tức cho xem, tôi được hay được!” cũng đợi tài xế quay lại, trực tiếp vác lên người, vẫy taxi đường địa chỉ nhà.

      Dọc đường bị ôm chặt trong ngực, Lăng Tư Miểu cảm thấy có chút thoải mái, cố gắng giãy dụa, càng uốn éo Thẩm Thác Vũ lại càng cảm thấy từ dưới bụng dấy lên ngọn lửa ngày lớn. Vốn còn chút do dự, thỏ ăn cỏ gần hang, từ trước tới giờ sợ nhất là xảy ra quan hệ với nhân viên trong công ty, nhưng bởi người trước mặt dáng dấp tệ, thân thể lại thơm mềm, ngốc nghếch lại chọc tới tự ái đàn ông của vì thế chút do dự cũng biến mất sạch .

      Tựa sát vào thân thể rắn chắc ấm áp, bởi vì kích động mà cứng rắn xiết chặt khiến mơ hồ cảm thấy đau. Lăng Tư Miểu mơ hồ cảm thấy có hai loại cảm giác trái ngược giày vò, được ôm trong ngực ấm áp thoải mái nhưng hít thở thông khiến cơ thể nóng nực, mệt mỏi, đổi lại càng muốn tới gần, nhưng lại thích bị trói buộc.

      “Cứng quá ….” Vì vậy , giằng co, động tác tưởng như rất kịch liệt, lại thêm tác dụng của rượu lại càng mạnh, nhưng thực tế lại là loại giãy dụa .

      Cứng rắn? Là rất cứng rắn …… “ nên cử động, ngoan.” thể giọng dụ dỗ, bằng nhịn được.

      “Tránh ra, nóng quá, cần …..” lẩm bẩm, giọng cũng mềm nhũn.

      Bởi vì taxi, Thẩm Thác Vũ muốn làm ra tiếng động quá lớn, dùng chân kẹp chặt thân thể làm loạn của , kéo mặt xuống, đè thấp giọng bên tai trấn an: “Đứa ngốc, đừng động, hửm…..”

      Cuối cùng là tiếng hít vào, bởi vì phía dưới của vốn căng trướng khó chịu, lại bị đùi vô ý đè lên, dưới cọ xát, chẳng qua cố gắng chống đỡ vài cái, phía dưới dâng lên khoái cảm mãnh liệt, tê dại, thiếu chút nữa khiến nộp vũ khí ngay tại chỗ. tại còn chưa xử lý xong phía dưới khẩn trương như mũi tên ở dây cung, tính dùng ngón tay nhéo má trừng phạt, lại cảm thấy luông ẩm ướt mềm mại, giống như dòng điện có chút tê dại, ngứa ngáy.

      Đáng chết, này nhắm mắt thế mà lại mút ngón tay để môi . Dường như trong đầu có người châm quả bom, “Oanh” tiếng nổ bay ra đánh bật toàn bộ tự chủ của . Nếu như phải đúng lúc về tới nhà, giọng của tài xế taxi khiến thức tỉnh chút lý trí còn lại nhịn được mà quay sang làm chút chuyện đứng đắn.

      Đưa nghìn tiền mặt, khàn giọng câu: “ cần thối lại.” Rồi chật vật nửa ôm nửa khiêng người bên cạnh, giống như sau lưng có lửa cháy , nhanh mang chạy vào nhà. đưa chân đá lên cửa, thẳng hướng phòng ngủ có giường lớn vào. Người vai cứ như con cừu làm loạn người , miệng ngừng kháng nghị.

      “Còn muốn, còn muốn….” nhịn được khi nhìn thấy uốn éo, làm loạn mở quần áo của mình, Thẩm Thác Vũ nhanh tay lật người Lăng Tư Miểu khiến nằm xuống giường. Vừa lúc đó nâng người dậy bò lên phía trước, khéo léo để lộ ra cái mông mượt mà trắng nõn, mềm mịn, nó giống như trái mật đào đung đưa trước mắt , ở giữa như như hương thơm ấm áp của cỏ cây, kích thích như vậy làm mắt đỏ lên, khiến dục vòng nguyên thủy trong dâng cao, lập tức cắn xuống chỗ thịt non nớt kia ngụm.

      “Ai da, đau …..” Đổi lại là thanh đáng thương của vang lên, vì thế đổi từ dùng răng sang dùng môi, lưỡi liếm mút. Nhân tiện vỗ về trêu đùa dấu răng mà mình vừa mới tạo ra. “Uhm, nhột….” Vì thế tiếng kêu rên của lại chuyển thành kháng nghị.

      cười đến nỗi lồng ngực rung rung, làm cho người cũng run rẩy theo, “ nhóc là khó hầu hạ, cắn được mà liếm cũng xong.” uống say vẫn cho là mình ở trong mơ, cũng có nghĩa là cáu kỉnh, vẫn cứ cố gắng bò lên phía trước để chạy thoát khỏi truy đuổi của đại ác ma trong mộng, bất ngờ Lăng Tư Miểu quay đầu lại, muốn dùng chân đạp , “ nhảm, thử để cho tôi cắn thử xem.”

      Suýt nữa bị đá trúng, cũng rất dứt khoát quỳ gối giường, tay kéo lấy , ôm vào trong lòng, cả hai khỏa thân đối diện nhau, cố ý áp đầu vào ngực, rồi hướng dẫn dùng môi lướt qua hạt trước ngực của mình.
      “ Đây, cho em liếm.” cố ý nhắc tới chữ cắn, chỉ muốn nhấn mạnh chữ liếm.
      nhoxbina thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :