1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại - Quân nhân] Thiển Hạ Vi Lương - Chích Hữu Ngư Tri (56/76)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Thiển Hạ Vi Lương


      Tác giả : Chích Hữu Ngư Tri
      Conver : ngocquynh520
      Edit : babynhox
      Độ dài : 76 chương
      Lịch post : 2-3 chương/tuần


      Giới thiệu

      Thất tình làm cho Lâm Thiển Hạ biết đạo lý : Họa phúc khôn lường, sao biết phải là phúc.

      Lời tác giả :

      Ở trong truyện của tôi, có loại tình thuận bườm xuôi gió, cũng có loại hạnh phúc dễ như trở bàn tay. Đây là người đàn ông to lớn dây dưa với nhau, cùng tạo ra cuộc sống hạnh phúc tốt đẹp.

      Văn này ngược , nhưng nhìn chung văn phong vẫn ngọt ngào.

      P/S : tại ta thực tập tốt nghiệp nên có lẽ lịch post ổn định, các nàng thông cảm nhé, đây là đứa con tinh thần tiếp theo của ta mong các nàng vẫn ủng hộ ta tiếp tục ^^.Truyện này văn án hơi ngắn nên ta post luôn chương 1, tuần sau chính thức post nhé
      Mục Lục
      1~2~3.1~3.2-4~5~6~7-8~9~10 ~11
      Last edited by a moderator: 14/11/15
      DionChris thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      1. Bắt đầu thuần khiết.

      Edit : babynhox

      Lúc Lâm Thiển Hạ mở mắt đầu óc vẫn chưa tỉnh táo, say rượu làm cho đầu đau đến muốn nứt ra, trong mơ mơ màng màng phát dường như mép giường có bóng dáng người cao lớn.

      thoáng hoảng sợ ngồi dậy, sắp buột miệng thét chói tai lại bởi vì câu của người đàn ông mà nghẹn ở trong cổ họng.

      "Gả cho tôi!" Giọng của người đàn ông mộc mạc mạnh mẽ, mặc dù là hỏi cưới, nhưng giọng trong trẻo lạnh lùng, mang theo chút cảm xúc, làm cho Lâm Thiển Hạ có cảm giác giống như là lãnh đạo ra lệnh.

      Lâm Thiển Hạ trực tiếp gạt bỏ lời điên khùng của người đàn ông, nhắm hai mắt lại chặt, nhớ lại tối hôm qua mình say mèm cả người đều dựa vào trong người dính giọt rượu Vương Mộng Khuê. Vậy tại sao bây giờ lại chung phòng với người đàn ông xa lạ? Hơn nữa còn là cả người mảnh vải? ?

      chính là sợ xảy ra chuyện say rượu mất lý trí mới cố ý kêu Vương Mộng Khuê với , nhưng vì sao mình vẫn là nư thế này? Vương Mộng Khuê ở đâu? ?

      "Tối hôm qua tôi tẩy rửa sạch thân thể của em, cạnh giường có quần áo mới, em mau thay rồi ăn sáng." Dường như người đàn ông cũng cần Lâm Thiển Hạ trả lời liền tiếp tục mở miệng, giọng trầm thấp nóng giận, sau khi dặn dò xong mở cửa ra khỏi phòng.

      Lâm Thiển Hạ nhìn bóng lưng cao lớn oai phong của người đàn ông, cũng giống bình thường giữ được mình mà gào khóc, mà bình tỉnh đến hơi đáng sợ. vừa mặc quần áo vừa quan sát xung quanh, phát đây là phòng trong khách sạn, rất lớn, trang trí cũng rất khác lạ, trực giác với đây là căn phòng khách sạn năm sao.

      đến phòng ăn ở lầu , người đàn ông ngồi thẳng lưng cạnh cửa sổ trong góc vẫy gọi .

      Lâm Thiển Hạ đến ngồi đối mặt với , lúc này mới thấy khuôn mặt của đối phương.

      kinh ngạc phát , người đàn ông này có đường nét khuôn mặt rất đẹp, chẳng qua là bị da thịt màu lúa mạch và tính cách mạnh mẽ cả người tản ra hơi lạnh như băng che giấu mà thôi.

      Dường như người đàn ông ăn rồi, bởi vì bàn chỉ chuẩn bị phần thức ăn sáng, trùng hợp là bình thường Lâm Thiển Hạ cũng rất thích ăn cháo thịt bằm, dĩ nhiên mùi vị ở đây vĩnh viễn cũng thể so sánh với phòng ăn ở trường học.

      "Tôi tên là Tập Vi Lương." Người đàn ông nhàn nhạt mở miệng .

      Lâm Thiển Hạ để ý đến , chỉ như thế mà húp cháo. Khi cháo ấm từ từ lan ra ở trong cổ họng, suy nghĩ của nhịn được mà trở lại chuyện bất ngờ nhìn thấy Thiệu Hoa Trạch ở siêu thị Gia Nhạc Phúc vào chiều hôm qua.

      Thiệu Hoa Trạch là người đàn ông mà Lâm Thiển Hạ thầm mến bảy năm, là tình đầu tiên tù lúc 13 tuổi cho tới bây giờ hai mươi, trong thời gian này mình Thiệu Hoa Trạch liền hoàn toàn chiếm lấy trái tim .

      Khi đó nhìn thấy Thiệu Hoa Trạch nhiều năm gặp vui vẻ đến năng lộn xộn, còn suýt chút nửa khua tay múa chân rồi. Nhưng ngay khi muốn hỏi Thiệu Hoa Trạch còn nhớ hay gợi cảm dáng vẻ thướt tha mềm mại bước đến, hơn nữa còn dịu dàng gọi ta là "ông xã" .

      Lúc này đầu óc Lâm Thiển Hạ trống rỗng, nhưng thực tế thường thường chính là thiếu hụt đồng cảm hành hạ người. lúc cảm thấy tim mình bị xé nứt từng chút từng chút lại có cậu bé khoảng ba tuổi hấp tấp chạy tới, sau đó được Thiệu Hoa Trạch ôm lấy, cái miệng nhắn mềm mại còn hôn lên gương mặt tuấn tú tưởng nhớ nhiều năm cái rồi ngọt ngào gọi tiếng "ba ba" .

      Cả người Lâm Thiển Hạ liền giống như bị đóng băng cứng ngắc đứng ở đó nhúc nhích được, dường như mọi người và mọi vật xung quanh đều liên quan , dường như tiếng động ồn ào xung quanh đẩy ra xa xa...

      biết rốt cuộc là mình tạm biệt nhà ba người hạnh phúc của Thiệu Hoa Trạch như thế nào, cũng biết mình ra siêu thi như thế nào, chỉ biết là ngẩn ngơ trở về ký túc xá sau liền kéo bạn cùng phòng kiêm phòng riêng đến quán bar mua say.

      nhớ lại khi còn bé len lén trốn ở góc phòng nhìn trộm Thiệu Hoa Trạch cảm thấy buồn cười; nghĩ đến sau khi ta dọn nhà mình còn có thể thỉnh thoảng bóng gió với cha mẹ hỏi thăm ta có kết hôn chưa cảm thấy lòng chua xót; nghĩ đến trước kia mình còn rất vui vẻ khoe khoang với chị em phòng riêng là si tình như thế cảm thấy đáng buồn.

      ra có lúc nảy sinh tình là trong nháy mắt. Khi còn bé dù Thiệu Hoa Trạch và Lâm Thiển Hạ là hàng xóm nhưng giữa bọn họ cũng qua lại nhiều, chẳng qua làngày nào đó vì phải trực mà về trễ nên Lâm Thiển Hạ mới đúng lúc nhìn thấy Thiệu Hoa Trạch đánh cầu trở về, người thiếu niên tinh thần phấn chấn mạnh mẽ, mang theo mùi mồ hôi hơi thở thanh xuân liền giống như vị thuốc thúc giục để cho đóa hoa trong lòng mình đột nhiên nở rộ. Cho đến lâu sau này mới hiểu được ra như vậy gọi là động lòng, ra là đó chính là tình .

      Lâm Thiển Hạ thầm chính là suốt bảy năm, sau đó dù gặp Thiệu Hoa Trạch nửa từ đầu đến cuối đều chưa từng động lòng...với người đàn ông nào khác, cho dù là chút thiện cảm.

      ...

      Ăn xong bửa sáng, Lâm Thiển Hạ ngồi yên xe của Tập Vi Lương, lời.

      ra có tình trong sáng, nhưng có thể là vì biết được người mình sâu tận xương tủy là chồng của người khác thậm chí làm ba, đối với là đả kích rất lớn, cho nên bây giờ chỉ cần phải chuyện lớn mạnh người, đều thể làm cho trái tim như tro tàn của gợn sóng.

      "Ngày kia tôi đến tìm em, em chuẩn bị hộ khẩu. Bởi vì tôi là quân nhân, cho nên thời gian xét duyệt tương đối dài."

      Lời của Tập Vi Lương cắt đứt suy nghĩ của Lâm Thiển Hạ, tinh thần bình tỉnh lại hao tốn thời gian dài mới tiêu hóa hết lời của , sau đó chính là hiểu gì cả mà nhìn bên mặt giống như đùa, chỉ cảm thấy thể tưởng tượng nổi, cực kỳ hoang đường.

      Đầu tiên, tin Tập Vi Lương là quân nhân, mặc dù người của tản ra hơi thở riêng biệt của người lính. Nhưng tin chắc là quân nhân thể nào làm loại chuyện tổn hại đến phong tục này. Thay vì là quân nhân, còn bằng là lão đại xã hội đen càng làm cho người ta cảm thấy tin hơn. Tiếp theo chính là muốn kết hôn với mình làm cho Lâm Thiển Hạ khẳng định chắc chắn —— người này là kẻ điên.

      Lâm Thiển Hạ nghĩ thầm, đêm đầu tiên của mình lại hồ đồ hiến tặng cho kẻ đầu óc có bệnh đúng là thua thiệt lớn, mặc dù dáng dấp của người đàn ông này rất tốt, vóc người cũng cực kỳ tốt.

      Từ đầu đến lúc xuống xe Lâm Thiển Hạ cũng nhìn Tập Vi Lương cái, cũng với câu nào. D.Đ.L.Q.Đ Chẳng qua là tâm trạng lúc này của rất phức tạp, còn chưa phát vậy mà Tập Vi Lương lại biết ký túc xá và trường học của .

      Trở lại ký túc xá Lâm Thiển Hạ liền thấy Vương Mộng Khuê yên lòng tới lui ở sân thượng, vừa nhìn thấy liền vui mừng chạy tới ôm chặt lấy , sau đó nước mắt liền rơi xuống ào ào.

      "Tiểu Hạ, rốt cục cậu trở lại... Ô ô ô... làm mình sợ muốn chết, mình còn báo cảnh sát đấy! Tối ngày hôm qua đột nhiên có người đàn ông hung thần ác sát nhảy ra trực tiếp ôm cậu từ trong tay mình , đợi mình phản ứng kịp muốn báo cảnh sát thấy bóng dáng của cậu và ta..." Vương Mộng Khuê có thể là vì áy náy cho nên đôi mắt hạnh khóc ngừng giống như con suối."Tiểu Hạ, cậu sao chứ?"

      Lâm Thiển Hạ muốn chuyện mình say rượu làm chuyện mất lý trí cho ta biết, dù sao chuyện này cũng ảnh hưởng đến phong tục, mặc dù tin tưởng với nhân cách của Vương Mông Khuê ta truyền ra ngoài, nhưng nếu bị ta biết giữ mình được, vậy sau này cũng dám với ta nửa.

      " có sao, có sao." Lâm Thiển Hạ thờ ơ khoát khoát tay, hơn nữa quay mặt tránh né ánh mắt quan tâm của Vương Mộng Khuê: "Người kia hình như là người điên, ta đưa mình đến lối bộ liền bỏ , mình bị gió lạnh thổi lúc đầu óc tỉnh táo lại, liền tới khách sạn gần đó nghỉ ngơi, vừa đúng lúc điện thoại di động hết pin cho nên có gọi điện thoại thông báo với cậu, hơn nữa đầu mình choáng váng lên ngủ quên. xin lỗi, để cậu lo lắng rồi."

      Sau khi Lâm Thiển Hạ biết mình là bị Tập Vi Lương mạnh mẽ ôm cảm thấy người đàn ông này phải là kẻ điên chứ? Muốn cướp người cũng phải cướp xinh xắn đẹp đẽ, đối với bình thường như cũng có thể nảy sinh hứng thú, quả nhiên ánh mắt của kẻ điên cũng là bình thường.

      Mặc dù mìn bị Tập Vi Lương mạnh mẽ đưa , nhưng Lâm Thiển Hạ cách nào xác định là mình có bị cưỡng ép xảy ra quan hệ hay . Nhưng cảm thấy khả năng này rất , là bởi vì uống rượu tinh thần mơ hồ, như vậy say rượu làm chuyện mất lý trí xảy ra người cũng phải thể, hai là bởi vì nếu xét bề ngoài Tập Vi Lương là người đàn ông rất có tư cách, phần lớn phụ nữ nữ đều thể chống cự được sức quyến rũ của .

      ...

      Sau khi Lâm Thiển Hạ đến đồn cảnh sát xóa bỏ vụ án liền quyết định xóa sạch toàn bộ Thiệu Hoa Trạch và Tập Vi Lương ra khỏi trí nhớ, mà Tập Vi Lương cũng trở lại tìm như lời .

      Nhưng mà quên, bởi vì cái gọi là: Quân Tử Nhất Ngôn, Tứ Mã Nan Truy*.

      *Câu thành ngữ chỉ đàn ông phải giữ lời.
      duyenktn1, Snow, Dion5 others thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      2. Gặp lại

      Edit : babynhox

      Thời gian trôi qua tháng.

      Khi Lâm Thiển Hạ chuẩn bị học bất ngờ phát Tập Vi Lương đứng ở cửa lầu ký túc xá, đối với ánh mắt ngạc nhiên tham muốn và lời bàn tán xì xào giống như là để ý tới, sau khi thấy vẻ mặt cũng có thay đổi lớn, chẳng qua là cặp con ngươi đen như mực kia sáng lên, nhìn gắt gao giống như keo dán.

      " xin lỗi. Lần trước là vì có nhiệm vụ đột xuất cho nên có tới." Giọng vẫn trong trẻo lạnh lùng, chẳng qua là trong giọng trầm thấp lộ ra chút mệt mỏi.

      "Hả? À." Trong lúc Lâm Thiển Hạ phản ứng kịp. ra làm bất ngờ nhất, phải là Tập Vi Lương đột nhiên xuất , mà là giờ phút này lại mặc quần áo quân đội, bả vai còn có mấy ngôi sao chiếu lấp lánh? ? ?

      "Quần áo quân đội này..." muốn hỏi, quần áo quân đội này là mua ở đường sao? ?

      "Bởi vì vội tới tìm em, cho nên cũng kịp thay quần áo." Tập Vi Lương tiếp.

      Lúc này Lâm Thiển Hạ mới phát quả là mặt của là hứng gió dầm mưa, bộ dáng còn có chút bụi đất. Xem ra vất vả mệt mỏi chạy tới.

      ...

      Tập Vi Lương láo, quân nhân, hơn nữa còn là lính đặc chủng. Ở trong quân đội, người bình thường cũng chưa từng nghe đến , thực nhiệm vụ cũng phải giữ bí mật tuyệt đối và gặp nguy hiểm mọi nơi. cách khác, chính là loại lính ở trong thời bình thế kỷ hai mươi mốt cũng có thể hi sinh vì nhiệm vụ đặc biệt vào bất cứ lúc nào.

      Khác với nhiều người lớn lên vui vẻ khỏe mạnh, nhi, sinh ra ở bờ biển. Năm 13 tuổi, cha mẹ ra biển đánh cá may gặp bão cùng chết, người chú giám hộ duy nhất cũng vì ngại là gánh nặng, lúc 16 tuổi lấy danh nghĩa 'thân thể khỏe mạnh' buộc thôi học đưa đầu quân.

      Thanh niên trong thời kỳ trưởng thành là cực độ nhạy cảm hơn so với những thời kỳ khác, Tập Vi Lương may, khi thiếu hụt tình cảm trong thời kỳ quan trọng tạo nên tính tình khép kín, vì vậy tạo thành như bây giờ, đối với chuyện đời cũng vô cùng lạnh lùng.

      Tập Vi Lương thiếu hụt tình thân ít kiệm lời, trời sanh tính tình lạnh nhạt, Mặc dù dựa vào thể chất và nghị lực khác thường gần như có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ dù khó khăn đến đâu, làm cho lãnh đạo cấp rất tán thưởng . Nhưng tính tình lạnh nhạt rất ít hoà mình cùng đồng đội, cho dù đối với bạn cùng phòng gặp nhau sớm chiều, cũng bày ra bộ mặt vô cảm.

      Sau khi Tập Vi Lương vượt qua con đường khó khăn, bây giờ được chọn vào bộ đội đặc chủng, cấp bậc cũng là tăng lên liên tiếp, điều này làm cho rất nhiều người đỏ mắt. Nhưng đối với những thứ này bản thân cũng có bao nhiêu cảm giác.

      Tháng trước Tập Vi Lương xin nghỉ trở về thành phố K, đơn giản vì chú của Tập Nam Phong bị bệnh nặng trong đêm.

      Tập Vi Lương ở quân đội chính là 14 năm, hơn nữa trừ lúc làm nhiệm vụ nếu gần như là chưa từng rời khỏi quân đội. Trở lại thành phố K, nghi ngờ chút nào, cảm thấy rất là xa lạ. Sau khi thăm chú Tập Nam Phong giống như tham quan xong, liền bấm số điện thoại của Ngụy Lễ Quần.

      Từ lúc mặc quần Ngụy Lễ Quần và Tập Vi Lương chơi chung với nhau, cũng là người bạn duy nhất còn liên lạc trong mười bốn năm ở quân đội.

      Ngụy Lễ Quần vốn là gia đình giàu có, sau khi tốt nghiệp đại học tự ta ra ngoài xây dựng nghiệp, những năm này cũng được trong nhưng người giàu nhất nhì thành phố K.

      Tập Vi Lương rất tin tưởng Ngụy Lễ Quần, tiền lương ở trong quân đội của cũng đều gởi cho Ngụy Lễ Quần. Sau khi vào bộ đội đặc chủng tiền lương nhiều hơn trước gấp mấy lần, nhưng cho tới bây giờ cũng chú ý đến tiền mình gửi ngân hàng.

      Ngụy Lễ Quần là người ngay thẳng lại tham tiền, hơn nữa lòng đối đãi với Tập Vi Lương như em ruột. Sau khi được Tập Vi Lương cho phép ta cầm tiền của thêm tiền cha mẹ gửi ngân hàng mở ra công ty nhà đất, sau vài năm tiến đánh ở thương trường tại cũng là hô mưa gọi gió. Mà công ty của ta cũng có 30% cổ phần thuộc về Tập Vi Lương.

      ...

      Trừ Ngụy Lễ Quần, dường như là tất cả mọi người đều cảm thấy Tập Vi Lương là khác loài, là sinh vật máu lạnh. Nhưng lòng người đều là thịt, dù trời sanh tính tình có lạnh nhạt, cũng vẫn có số người hoặc vật in dấu ở trong lòng .

      Ở trong trí nhớ của Tập Vi Lương, luôn có bóng dáng thiếu nữ quanh quẩn ở trong đầu. Hôm nay qua mười mấy năm, bé xinh đẹp động lòng người năm đó cuối cùng cũng mơ hồ trở thành bóng hình xinh đẹp, khuôn mặt, ngay cả giọng của Tập Vi Lương cũng quên mất còn mống. chỉ nhớ , lớn hơn ba tuổi, là hàng xóm của . biết mình đối với là lệ thuộc hay là mến, mà cũng muốn hao tổn tinh thần suy nghĩ cái vấn đề râu ria này.

      Chính là vào lúc này Lâm Thiển Hạ rơi vào tầm mắt của Tập Vi Lương. Dáng người gầy teo nho , tóc dài thẳng rũ xuống hai bên bả vai, giống nhau như đúc với bóng dáng mơ hồ trong trí nhớ.

      Mặc dù xác định khuôn mặt của trẻ tuổi mềm mại này phải là người thiếu nữ trong trí nhớ kia, nhưng Tập Vi Lương vẫn nhịn được nhìn chằm chằm vào chớp mắt.

      Sau khi ôm Lâm Thiển Hạ đưa đến phòng trong khách sạn Tập Vi Lương cũng mê mang trong chốc lát. Trong lúc phản ứng kịp biết mình làm cái gì. Nhưng gương mặt đỏ hồng và tròng mắt dao động của liền cướp lấy tất cả hô hấp của ...

      Tập Vi Lương phải là Liễu Hạ Huệ, cũng có nhu cầu sinh lý bình thường. Cuộc sống trong quận đội gần như là cấm dục, hơn nữa bây giờ tuổi tác mạnh mẽ như sói hổ mà vẫn luôn kiêu ngạo lập tức nộp vũ khí đầu hàng.

      Nhưng mặc dù Lâm Thiển Hạ say đến hôn mê biết gì, nhưng đối với đụng chạm của người khác vẫn phản kháng theo bản năng.

      Khi hai tay nóng bừng của Tập Vi Lương cởi từng món quần áo của ra, còn vuốt ve da thịt bóng loáng cảm xúc xa lạ làm cho Lâm Thiển Hạ giãy giụa dữ dội.

      Tập Vi Lương cau mày nhìn chằm chằm hai tay hai chân cũng ngừng quơ quơ của Lâm Thiển Hạ, chỉ là dừng lại chút thôi. Mặc dù đối với với quân nhân mà , chỉ có phục tùng tuyệt đối, nhưng ở trong từ điển của , ra chỉ có muốn hoặc muốn. Có thể hoặc thể, cho tới bây giờ phải là vấn đề mà lo lắng.

      Huống chi da thịt thiếu nữ cảm xúc nhẵn nhụi trơn trợt giống như sữa tươi, điều này làm cho Tập Vi Lương muốn ngừng mà được.

      Sức của Lâm Thiển Hạ cực kỳ bé so với Tập Vi Lương, dường như là tốn bao nhiêu sức liền vào, vào hang động ấm áp ngây ngô...

      Mà ở trong cảm xúc thoải mái Tập Vi Lương nghĩ là mình làm việc... Ách, chuyện hơi có đạo đức, biết nếu như có ngày Lâm Thiển Hạ biết mình gả cho là gã phạm tội cưỡng ép có cảm nghĩ như thế nào...
      duyenktn1, Snow, Dion4 others thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      3. Tranh chấp. (1)

      Edit : babynhox

      "Tập tiên sinh, ngài tìm tôi có chuyện gì?" Rốt cuộc lúc Lâm Thiển Hạ tới cửa lầu cũng nhịn được quay đầu lại trừng mắt liếc Tập Vi Lương. mặc quần áo quân đội hơn nữa còn là người đàn ông có bộ dáng rất tốt, quay đầu nhìn thế này phải là cao bình thường.

      "Bản hộ khẩu gốc." Tập Vi Lương để ý ánh mắt và giọng điệu giễu cợt của Lâm Thiển Hạ, nhàn nhạt .

      Lâm Thiển Hạ ngước mắt nhìn, biết làm thế nào đành : "Tôi phải học rồi."

      Tập Vi Lương nhướng mày, ràng là vui nhưng vẫn gì, chẳng qua là đứng thẳng ở đó đưa mắt nhìn Lâm Thiển Hạ rời .

      ...

      Sau khi hoàn thành bốn tiết học lớp trong tâm trạng thấp thỏm, Lâm Thiển Hạ đói bụng đến ngực dán vào lưng rồi. uể oải từ lớp học ra, lại vô cùng hoảng sợ phát Tập Vi Lương lẳng lặng địa đứng ở bên cạnh chiếc Land Rover quân dụng, giống như gốc cây thông cao ngất thẳng tắp, dáng vẻ hờ hững giống như mọi thứ quanh mình hề liên quan đến .

      "Lên xe." Tập Vi Lương tới trước mặt Lâm Thiển Hạ, thể thừa nhận bước này làm cho nhìn say mê nhất.

      " đâu?"

      "Cục dân chánh."

      "..." Trong lòng Lâm Thiển Hạ gào thét qua mấy vạn câu thô thiển rốt cục mới kiềm chế lại xúc động muốn thô tục nhàn nhạt : "Tôi cảm thấy nên đến 'Thiên Nhị' làm kiểm tra toàn diện ." 'Thiên Nhị" là bệnh viện tâm thần ở thành phố K, bởi vì nằm ở phía sau khách sạn 'Thiên Nhất' cho nên được người dân gọi đùa là "Thiên Nhị" .

      Lâm Thiển Hạ vòng qua người Tập Vi Lương, muốn rời lại sửng sốt cảm giác được đôi tay khỏe mạnh nhàng ôm lấy tới chiếc Land Rover quân dụng.

      " bị bệnh sao... Mau buông tôi xuống! !" Lâm Thiển Hạ kích động quơ múa hai móng vuốt, vẫy vẫy hai chân mắng to. Mặc dù vẫn luôn mơ tưởng có cái ôm kiểu công chúa, nhưng cũng muốn dùng hình thức này hoàn thành ước mơ đâu? ?

      Sức lực lăn qua lăn lại của Lâm Thiển Hạ đối với Tập Vi Lương mà gần như là có ảnh hưởng gì, cũng hoàn toàn nhìn đến ánh mắt ngạc nhiên và lời to quanh mình, động tác đóng cửa xe, lái xe làm liền mạch, mạnh mẽ vang dội.

      Mỗi lần Lâm Thiển Hạ bị ném tới phía sau xe liền vội vàng ngồi dậy muốn nhảy xuống xe, nhưng dù sao Tập Vi Lương từng được huấn luyện đương nhiên mạnh mẽ hơn với người thường, có thể đưa bàn tay ra phía sau kiềm chế Lâm Thiển Hạ chặt, bàn tay nắm tay lái, sau đó thuần thục khởi động xe.

      Cổ tay Lâm Thiển Hạ bị nắm chặt làm đau, hơn nữa bụng rỗng tuếch, cũng còn dư lại bao nhiêu hơi sức để giằng co. ngoan ngoãn ngồi ở trong xe, lắp bắp : " là quân nhân sao? phải la quân nhân đều rất quan tâm đến tác phong và kỷ luật quân đội sao? có biết hành động vừa rôi của dẫn tới náo động ở thành phố K hay ? !"

      Tập Vi Lương nhíu, rốt cuộc khuôn mặt núi băng vạn năm thay đổi cũng có chút đông đậy. là mới vừa rồi có nghĩ nhiều, chỉ là thấy Lâm Thiển Hạ nghe lời cho nên liền dứt khoát mạnh mẽ ôm vào trong xe. tới vị trí này bình thường chỉ có dạy dỗ người khác có ai có cơ hội dạy dỗ , huống chi có tư cách dạy tư tưởng chính trị cũng là lãnh đạo bộ đội đặc chủng ở xa.

      Đối với mình bây giờ còn có thể bình tỉnh trao đổi với tội phạm bắt cóc như vậy, Lâm Thiển Hạ cảm thấy hơi ngoài ý muốn. nghĩ có thể là vì mình trong tiềm thức của mình khẳng định là người tốt làm tổn thương hoặc có lẽ là bởi vì tình cảm bị tổn thương nặng lại bị người khác bắt lần nửa cũng ảnh hưởng qua nhiều.

      " muốn đưa tôi đâu? !" Tập Vi Lương để ý , Lâm Thiển Hạ hỏi tiếp.

      "Cục dân chánh."

      "Nhưng mà tôi có bản hộ khẩu gốc."

      " sao, thẻ chứng minh của em ở chỗ tôi." Chỉ là hơi phiền phức chút. Quân hôn chính là quân nhân phải trình lên rất nhiều tài liệu giao cho cấp thẩm tra, vì vậy tháng trước Tập Vi Lương liền trình lên xin giải quyết kết hôn. Bây giờ mọi chuyện sẵn sàng, chỉ cần hai người đến cục dân chính chụp hình ký tên vậy bọn họ lập tức trở thành vợ chồng hợp pháp rồi.

      "Ai muốn kết hôn với ? ! có bệnh! !" Lâm Thiển Hạ giận đến dựng tóc trợn mắt. Còn có sao biết thẻ chứng mình của ở chỗ của từ khi nào?

      "Vậy đến chào hỏi cha mẹ của em trước." Tập Vi Lương khẽ mở môi mỏng, chậm rãi bổ sung: "Số 32 đường số 3 thôn Tập Tiên trấn Kim Phong thành phố K."

      ", cái tên hèn hạ vô sỉ! ! Quan hệ của hai chúng ta thế này đến chào hỏi cha mẹ tôi thế nào? !" Lâm Thiển Hạ phát điên .

      "Dĩ nhiên là bẩm báo chi tiết."

      Bị cha mẹ truyền thống bảo thủ của biết chơi trò tình đêm? ! ? ! Ngay cả nghĩ Lâm Thiển Hạ cũng dám nghĩ.

      "..." Lâm Thiển Hạ nắm chặt hai quả đấm, sau đó hít hơi sâu."Được, tôi và cục, dân, chính!" cắn răng nghiến lợi . Hai tròng mắt màu hổ phách bắn ra ánh lửa như muốn đốt chết Tập Vi Lương.

      Bây giờ Lâm Thiển Hạ rất tự trách, tự giận cảm giác thầm mến suốt bảy năm của mình hơn nữa sau này còn vì người đàn ông là chồng của người khác làm mình rơi vào tay giặc và làm cho mất quá nhiều nhiệt tình và ước mơ, bây giờ chỉ cần bị người khác nhất là cha mẹ biết mình say rượu làm bậy, phải gả cho cái người điên này cũng chịu!

      Gả cho cái người điên này Lâm Thiển Hạ cảm thấy có thể mình cũng điên rồi...

      Lâm Thiển Hạ hung hăng liếc nhìn Tập Vi Lương, ràng là vô sỉ uy hiếp người khác mà vẫn còn ra vẻ đúng đắn, thể gạt mình: ra người này phải là kẻ điên, chỉ là cá tính hơi cứng ngắc; hơn nữa còn là quân nhân, phải là đối với hôn nhân trung thành đổi; huống chi cõi đời này có thể có mấy người phụ nữ may mắn như gặp người có trách nhiệm với tình đêm như vậy đây?

      Dĩ nhiên điều kiện đầu tiên quân nhân.

      , Tập Vi Lương hoàn toàn phá vỡ hình tượng vĩ đại của quân nhân ở trong lòng Lâm Thiển Hạ, nếu như xác định là quân nhân, có thể từ đó mà có cảm giác tốt đẹp với quân nhân.

      Liếc gò má mạnh mẽ tuấn của Tập Vi Lương cái, cuối cùng ánh mắt Lâm Thiển Hạ rơi vào cặp chân thon dài thẳng tắp kia.

      "Kết hôn với tôi, thua thiệt." tự biết . Dáng vẻ bề ngoài của mình tầm thường cộng thêm vóc người thấp bé, đứng ở bên cạnh Tập Vi Lương phải tự ti ngượng ngùng.

      ra là kết hôn với chỗ vô cùng tốt, đó chính là sau này sinh đứa bé rất có thể thoát khỏi thấp bé. Bởi vì dáng người của mình, Lâm Thiển Hạ cũng bị ít người cười nhạo.

      Tập Vi Lương dùng khóe mắt liếc nhìn gương mặt mũm mĩm hơi có vẻ trẻ con, nhớ má trái của lúm đồng tiền xinh đẹp giống như giọt suối. Nâng khóe miệng lên, ngay cả chính cũng phát giọng trở nên mềm mại giống bình thường ." có thua thiệt, em rất đáng ."

      bỗng dưng nhớ tới con số thẻ chứng mình của Lâm Thiển Hạ, rất vui vẻ : "Em 20 tuổi tôi 30 tuổi, là tôi được lời."
      Hale205, Snow, Dion3 others thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      3. Tranh chấp (2)

      Edit : babynhox
      ...

      Sau khi ăn cơm trưa xong Tập Vi Lương liền dẫn Lâm Thiển Hạ chạy thẳng tới cục dân chính.

      Hai người từ cục dân chính ra ngoài, Lâm Thiển Hạ rối rắm liếc mắt nhìn giấy đăng ký kết hôn mạ vàng cái, lắp bắp : " được cho phép của tôi được chuyện của chúng ta cho ba mẹ tôi biết. Chúng ta cưới lén!"

      Lông mày Tập Vi Lương nhếch lên, tròng mắt đen lóe tia sáng yếu ớt, Lâm Thiển Hạ nhìn thấy sau lưng lạnh run...

      ra thỉnh thoảng bộ mặt cứng ngắc này vẫn còn có biểu cảm. Lâm Thiển Hạ thầm ở trong lòng.

      "Theo tới siêu thị đặt mua đồ." Tập Vi Lương khởi động xe .

      Bởi vì buổi chiều có tiết nên Lâm Thiển Hạ cũng có y kiến gì.

      Hai người trước sau trong siêu thị. Lâm Thiển Hạ ở phía trước nghiêm túc chọn đồ đạc, mà Tập VI Lương đẩy xe theo phía sau, nhìn sơ đúng là giống như đôi vợ chồng nồng thắm.

      Tập Vi Lương nhìn Lâm Thiển Hạ lựa chọn giá cả hàng hóa, trong lòng cảm thấy ấm áp. Chẳng bao lâu trước, mẹ của cũng từng vì củi gạo dầu muối mà lo lắng.

      Sau khi hai người từ siêu thị ra ngoài, Tập Vi Lương liền dẫn Lâm Thiển Hạ đến căn nhà Ngụy Lễ Quần mua cho . Đây là khu dân cư cao cấp, người ở đây giàu cũng là địa vị cao quý. Năm đó vì Ngụy Lễ Quần hi vọng Tập Vi Lương có thể lập gia đình cho nên liền dùng tiền gửi ngân hàng mua nhà này cho , nghĩ tới dùng tới căn nhà này.

      Tập Vi Lương cũng chỉ tới căn nhà này lần thứ hai. Lần đầu tiên là Ngụy Lễ Quần hướng dẫn tới xem chút.

      Căn nhà tu sửa lại đặc biệt mới mẻ, sáng nay Tập Vi Lương nhờ Ngụy Lễ Quần tìm nhân viên giúp việc làm vệ sinh.

      Khi Tập Vi Lương nhìn thấy vẻ mặt đầy mới lạ của Lâm Thiển Hạ giống như quan viên tiến vào xem xét, bộ dáng đáng làm nhịn được sờ sờ tóc mềm mại của , tâm trạng vui vẻ. nghĩ, tiền cũng là thứ tốt. "Đây chính là nhà của chúng ta."

      "Rốt cuộc có bao nhiêu tiền?" Lâm Thiển Hạ khó tin . Tiền lương của quân nhân cũng cao lắm.

      "Đây là sổ tiết kiệm của . Mật mã đổi thành sinh nhật của em rồi." Tập Vi Lương lấy sổ tiết kiệm từ chỗ Ngụy Lễ Quần. ra phần lớn tiền của đều có từ lợi nhuận công ty Ngụy Lễ Quần, dù sao 30% cổ phần cũng là số lượng rất lớn.

      Lâm Thiển Hạ nhìn chằm chằm sổ tiết kiệm do dự chốc lát, cuối cùng vẫn nhận lấy sổ tiết kiệm. Chung sống ngắn ngủi, đối với tính tình Tập Vi Lương cũng hơi hiểu . Người này có ít độc đoán, nếu có người vâng lời của nhất định từ bỏ ý định. Dù sao giữ sổ tiết kiệm dùng tốn tiền mà cũng quản được.

      Tập Vi Lương dùng tốc độ nhanh nhất đặt mua đồ dùng hàng ngày và thức ăn xong, mà Lâm Thiển Hạ nhàn nhã ngồi ở ghế sa lon xem phim gia đình.

      Nhìn thấy Tập Vi Lương từ trong phòng bếp ra, Lâm Thiển Hạ liền đứng lên chuẩn bị rời ."Tôi phải về."

      " đâu? Đây là nhà em." Giọng trong trẻo lạnh lùng của Tập Vi Lương lộ ra cơn tức giận.

      Lâm Thiển Hạ thể tin được nhìn cái, sau đó thẳng tới cửa mở cửa, lại may phát biết lúc nào cửa bị khóa.

      "Mở cửa!"

      "Đây là nhà em." Tập Vi Lương nhìn Lâm Thiển Hạ, bộ dáng hoàn toàn có thương lượng."Em là vợ của , sau này em cũng phải ở đây."

      "..." Lâm Thiển Ha biết được hình như là mình bị giam lỏng, mất tự do làm cho tức giận hung hăng ném tất cả bình hoa trang trí xung quanh mình xuống đất.

      Phòng khách lớn tràn đầy mảnh vỡ, quanh quẩn tiếng 'lốp bốp' Lâm Thiển Hạ biết trong cơn nóng giận mình phá hủy bao nhiêu tác phẩm nghệ thuật đắc giá, mà Tập Vi Lương cũng quan tâm những thứ đồ này. nhìn sâu Lâm Thiển Hạ tức giận cái, môi mỏng mím chặt, vẻ mặt lạnh nhạt.

      Lâm Thiển Hạ nóng nảy, rốt cuộc bộ dáng quan tâm chút nào của Tập Vi Lương làm còn cách nào mà trượt xuống đất khóc.

      Tập Vi Lương biết dụ dỗ khóc như thế nào, chỉ nhớ mang máng Ngụy Lễ Quần thường ôm bà xã giận dỗi vào lòng lời ngon tiếng ngọt chút liền xong chuyện. cũng muốn làm như vậy, nhưng khi vừa đến gần Lâm Thiển Hạ khóc càng dữ dội hơn, trong miệng còn kêu "Cút ngay cút ngay" .

      Cho dù Lâm Thiển Hạ có gây sức ép như thế nào Tập Vi Lương cũng thể để , nhưng nước mắt của lại làm cho cảm thấy phiền loạn, cảm thấy sợ.

      Tập Vi Lương tới bên cạnh ghế sa lon, nằm ở đất làm hít đất tay. Đây là thói quen của , cảm thấy phiền lòng liền làm vận động mạnh để cho mình mệt mỏi.

      Lâm Thiển Hạ thấy Tập Vi Lương hoàn toàn xem thành khí cứ thế mà vận động lại khóc càng dữ hơn, kêu càng thảm hơn.

      Tập Vi Lương có khát vọng gia đình vượt qua người thường, đây có lẽ là vì khi còn bé thiếu hụt tình thân để làm ám ảnh. Ở trong quân đội cũng cố gắng khống chế và quên loại khát vọng mãnh liệt này, nếu mỗi khi thấy người nhà của các đồng đội tới thăm người thân ghen tỵ chết.

      tháng trước quay về quân đội xin điều động. Bởi vì là đối tượng quan trọng quốc gia bồi dưỡng từ lâu cho nên thời gian xin điều động khó khăn nặng nề. Nhưng bất kể cấp uy hiếp dụ dỗ cũng kiên trì muốn điều đến đơn vị bình thường thành phố K này. Công việc của bộ đội đặc chủng quá nguy hiểm, trước kia có người thân cũng quá để ý, thậm chí có lúc còn biết thương xót bản thân, nghĩ thầm bằng mau chóng chết có thể gặp cha mẹ . Nhưng bây giờ giống vậy, cũng có nhà có người thân. Nếu lấy Lâm Thiển Hạ như vậy nhất định sau này cho đứa bé gia đình đầy đủ ấm áp.

      Lâm Thiển Hạ khóc đến mệt liền ngồi chồm hổm mặt đất ôm đầu gối khóc sụt sùi, mà cũng biết Tập Vi Lương vào nhà bếp từ lúc nào, lúc ra chỉ bưng chén nóng hổi trước mặt.

      "Khóc lâu như vậy, đói bụng ?" tới, giọng dịu dàng chưa bao giờ có.

      Lâm Thiển Hạ sửng sốt, cảm thấy bộ dáng hòa nhã của Tập Vi Lương giống như khi còn bé giận dỗi cha dùng kẹo và bánh bích quy dụ dỗ .

      Hai người mắt to trừng mắt hồi lâu, Rốt cục Lâm Thiển Hạ nhịn được hung hăng vung tay, chén ngã xuống đất, sợi mì và nước canh còn văng lên quần áo bộ đội của Tập Vi Lương, ngay cả tay của cũng bị nước canh nóng làm cho đỏ rồi.

      Trong khí tràn ngập mùi thuốc súng.


      4. Mâu thuẫn

      Edit : babynhox

      Tròng mắt đen của Tập Vi Lương nhìn chằm chằm Lâm Thiển Hạ, mặt cố gắng biểu bình tĩnh, trong lòng lại sóng lớn mãnh liệt, lửa giận quay cuồng hừng hực.

      Đây là lần đầu tiên lấy lòng người khác, lại bị người ta đạp bỏ tấm lòng như vậy, Tập Vi Lương cảm thấy như là quyền uy của mình bị người khác khiêu khích.

      Nếu cái người biết suy xét này là lính dưới tay , chắc chắn là ngay cả mắng cũng lười phải mắng nửa câu, trực tiếp dùng quyền cước mạnh mẽ!

      Nhưng phải. là vợ của , là bạn đời của , là người quan trọng nhất của . thể tổn thương , muốn cố gắng hết sức cưng chiều , che chở , bao dung .

      Giống như cha đối với mẹ vậy.

      Dường như Lâm Thiển Hạ cảm thấy có mùi thuốc súng, trong lòng hơi sợ hãi. thấp thỏm lo lắng co rúc người thành cục tròn, lặng lẽ nhích mình xa ra từng chút từng chút, đôi mắt to màu hổ phách đề phòng nhìn chằm chằm mỗi hành động của Tập Vi Lương, chỉ sợ lại đột nhiên xông đến hung hăng ăn thịt mình.

      Chốc lát, giận dữ trong mắt Tập Vi Lương dần dần biến mất, ngồi xổm người xuống nhặt nhặt mảnh vun vỡ đất. Lâm Thiển Hạ muốn dùng cây chổi quét cẩn thận cắt trúng ngón tay, nhưng vẫn dám mở miệng.

      Mảnh vỡ đất được Tập Vi Lương nhặt bỏ vào trong giỏ rác hết, biết là kỹ thuật của quá tốt hay là da tay quá dày, thế nào Lâm Thiển Hạ cũng thấy tay của bị cắt trúng.

      Tập Vi Lương dọn dẹp phòng khách sạch sẻ, cũng rửa tay xong, liền bế cái cục tròn đất kia lên.

      Lâm Thiển Hạ chưa tỉnh hồn ngoan ngoãn để ôm, tuyệt đối dám thô lỗ lần nữa. Bây giờ Tập Vi Lương là con cọp bị rút chòm râu, có thể nổi điên bất cứ lúc nào.

      Tập Vi Lương cẩn thận thả lên giường lớn mềm mại liền vào phòng tắm, Lâm Thiển Hạ bật người ngay đơ.

      Phải rằng tốc độ của quân nhân phải là người bình thường có thể tưởng tượng được, Lâm Thiển Hạ cảm thấy hai mắt của mình còn chưa nháy mắt mấy cái cửa phòng tắm liền mở ra. Đây đối với người tắm ít nhất cũng hơn tiếng như , bây giờ khó có thể tưởng tượng rốt cuộc Tập Vi Lương tắm có sạch sẻ hay .

      Lúc Tập Vi Lương ra chỉ thấy Lâm Thiển Hạ trợn trừng hai mắt quan sát , cũng biết trong đầu suy nghĩ gì.

      Giọng điệu của khỏi mềm mỏng."Em tắm sao?"

      Lâm Thiển Hạ rất muốn tắm, nhưng suy nghĩ đến tình cảnh sau khi tắm xong, vì vậy do dự lát sau liền lắc đầu cái.

      tắm, tuyệt đối thể tắm, toàn thân mình hôi thối ghê tởm ngay cả chạm vào cũng muốn.

      Tập Vi Lương cũng có ý kiến gì, sau khi lên giường liền tất đèn ngủ.

      Bóng tối, làm cho tất cả giác quan người ta trở nên rất nhạy bén. Nhất là hai người phải là thành thạo, từng có chuyện gian tình nam nữ.

      Lâm Thiển Hạ đưa lưng về phía Tập Vi Lương, có thể cảm nhận được hơi thở nhợt nhạt của quanh quẩn ở phía sau, loại khí mập mờ này làm cho thân thể của trở nên càng ngày càng cứng ngắc.

      Tập Vi Lương nhìn chằm chằm tư thế ngàn dặm cách xa của Lâm Thiển Hạ với , trong lòng hơi vui. Nhưng cũng muốn làm khó vợ của mình, liền định lật người nằm thẳng ở giường, nhìn trần nhà suy nghĩ.

      Tài liệu xin điều động cũng sắp phê xuống, chẳng qua là biết sắp xếp cấp bậc gì.

      Đối với cấp bậc Tập Vi Lương cũng để ý quá, chẳng qua nghĩ đến khi lãnh đạo của mình nghe muốn điều đến thành phố K liền hận rèn sắt thành thép, bộ dáng muốn ăn tươi nuốt sống .

      Lãnh đạo với , 'bây giờ cậu khỏe mạnh, đó là tương lai vô tận. Nếu như điều đến thành phố K, coi như cho cậu cấp thượng tá cũng là người tài được dùng tốt rồi. Còn nữa, cậu thấy...phụ lòng ngậm đắng nuốt cay tôi bồi dưỡng cậu thành tài sao? thấy ... phụ lòng kỳ vọng của quốc gia sao? ? thấy... phụ lòng...'

      Lãnh đạo càng càng kích động, bộ dáng đau đớn như mất người .

      Đối với giải thích dõng dạc của lãnh đạo, trong lòng Tập Vi Lương cảm thấy có lỗi, nhưng quyết tâm rời cũng chút nào bị dao động.

      Lãnh đạo thấy học trò quyết định , trợn mắt nhìn lúc lâu rốt cục vô cùng đau đớn ném ra ngoài.

      Cho dù Tập Vi Lương lạnh lùng vô tình thế nào, nhưng bình tĩnh mà xem xét, làm bộ đội đặc chủng trong nhiều năm như vậy chút xíu tình cảm đó là thể nào. từng cho là cả đời này mình liền sống trong bộ đội đặc chủng, hoặc là lúc thi hành nhiệm vụ dũng hy sinh, nếu liền là có thể bình an mà về hưu.

      Nhưng cuộc sống tồn tại rất nhiều thay đổi, cõi đời này chỉ có thể thay đổi chính là làm thay đổi.

      Bây giờ cũng là người có gia đình, cũng có người vợ phải , phải dụ dỗ, phải bảo vệ. Nếu phải là vì có người em Ngụy Lễ Quần này, có thể là sau này vì nuôi gia đình mà phiền não. Dù sao tiền lương của bộ đội bình thường cũng cao lắm, hơn nữa vật giá, giá phòng bây giờ đều ngừng tăng lên, con có lẽ cũng thích mấy thứ xa xỉ, khoản lại khoản chi tiêu đều phải là số .

      Tập Vi Lương quay đầu nhìn cuộn mình thành tròn vo, cảm thấy chính là niềm vui cuộc sống ban cho , trái tim ấm áp như hồ nước lặng...

      ...

      Sáng sớm tỉnh lại, Lâm Thiển Hạ phát cả người mình đều vùi ở trong ngực Tập Vi Lương. Loại cảm giác đó giống như khi còn bé cp6 thường tỉnh ngủ từ trong ngực của cha.

      Khác với nhiều đứa bé, so với mẹ, Lâm Thiển Hạ lại càng thêm lệ thuộc vào cha của mình hơn. Lúc còn trẻ người non dạ thường bò đến giường cha mẹ chen ở giữa bọn họ, sau đó cả người dính vào trong ngực của cha hài lòng tiến vào mộng đẹp. Trong thời gian này cũng biết phá hỏng bao nhiêu lần... Ách, chuyện tốt của cha mẹ rồi.

      Cơ thể Lâm Thiển Hạ sợ lạnh, cho nên với người bình thường mà càng sợ lạnh hơn. Cho dù ở trong mùa hè chói chan, thỉnh thoảng nửa đêm cũng bị đông lạnh tỉnh dậy tắt quạt máy. Kết quả là lúc ngủ say cảm thấy lạnh như băng thân thể ngừng đến gần nơi nóng ấm. Mà đương nhiên, thân thể Tập Vi Lương có thể là ấm áp thoải mái hơn cả chăn.

      Dường như Tập Vi Lương cũng dậy từ lâu, phát con heo lười Lâm Thiển Hạ chịu mở mắt, đôi tròng mắt đen thoáng chốc sáng lên ít, khóe miệng cũng nhếch lên độ cong sâu xa.

      " muốn làm." Mặt đỏ, tim đập .

      "! ! !" Lâm Thiển Hạ đảo qua đầu óc mờ mịt, ba chữ đơn giản Tập Vi Lương kia như sấm sét, xông thẳng từ bên ngoài vào bên trong non nớt của . nhắm mắt lại hít hơi sâu, sau đó chậm rãi mở miệng : " thể." Trong giọng ràng có kiềm nén tức giận và bất mãn. giỡn, để cho được coi là bảo thủ như thân mật với người đàn ông chưa quen biết, căn bản là làm được! !

      Lúc này rất hối hận ngày hôm qua mình xúc động gả cho .

      "Tại sao?" Tập Vi Lương hiểu."Em là vợ của ."

      "Bởi vì chúng ta còn chưa quen thuộc."

      Tập Vi Lương sững sờ trong chốc lát, nghĩ thầm quả là Lâm Thiển Thiển Hạ còn chưa biết về , liền mở miệng : " sinh ngày 25 tháng 5 năm 1980 tại bờ biển, năm 13 tuổi cha mẹ ra biển bắt cá gặp bão lớn đều chết. và họ hàng trong nhà gần như là có lui tới, nhưng có người bạn rất thân. Từ mười sáu tuổi bắt đầu lính, trước đó phục vụ ở bộ đội đặc chủng, lâu sau được điều động đến thành phố K."

      Lúc Lâm Thiển Hạ nghe Tập Vi Lương cha mẹ chết khi 13 tuổi, suy nghĩ liền ngừng lại. nhớ tới Vương Mộng Khuê từng với bây giờ chọn người chồng tốt phải bảo đảm là: Cha mẹ đều mất, có xe có nhà. Đương nhiên ta có đủ 4 ưu điểm, nếu để cho Vương Mộng Khuê biết mình tìm được "người đàn ông tốt" biết con nhóc kia có ghen tỵ chết hay .

      13 tuổi liền trở thành trẻ mồ côi, loại đơn và đau khổ này người được sinh ra là con duy nhất từ được cha mẹ thương như Lâm Thiển Hạ cách nào hiểu được.

      Hai tròng mắt màu hổ phách rơi vào gương mặt tuấn tú khỏi tràn đầy đồng tình, nhưng Lâm Thiển Hạ sợ hãi phát lúc này Tập Vi Lương chớp mắt nhìn , đáy mắt đen sâu lóe lên tia sáng mong đợi.

      "Đến lượt em." Thấy vẻ mặt nghi ngờ của Lâm Thiển Hạ, Tập Vi Lương còn tốt bụng nhắc nhở . ra căn bản chuyện về cũng hiểu , nhưng vẫn muốn nghe chính miệng tự với mình.

      "Tôi sinh ngày 30 tháng 9 năm 1992, ông bà nội đều là nông dân, cha làm ở đơn vị nhà nước, vì hưởng ứng chính sách kế hoạch hoá gia đình nên nhà tôi chỉ có mình tôi. Mười mấy năm làm học sinh, trừ đọc sách, gần như cái gì cũng biết. biết làm việc nhà, cũng biết nấu cơm."

      " xong rồi?" Tập Vi Lương nhìn chằm chằm khuôn mặt nhắn của Lâm Thiển Hạ, khóe môi khẽ nhếch.

      Vẻ mặt Lâm Thiển Hạ khó hiểu, cảm thấy trong nụ cười của Tập Vi Lương có hơi mờ mịt. Nhưng suy nghĩ chút, dường như mình có cái gì có thể bổ sung, cũng thể ngu ngốc lấy chuyện mình thầm mến trai hàng xóm suốt bảy ra. Vì vậy liền gật đầu cái, trịnh trọng : " xong rồi." Có đánh chết cũng lý lịch riêng.

      "Ừ." Tập Vi Lương rất hài lòng gật đầu, sau đó trong lúc Lâm Thiển Hạ còn chưa phản ứng kịp liền lật người lên người , thể chờ đợi mà hôn lên môi của .

      Lâm Thiển Hạ tức giận đưa ra tay bé hung hăng đẩy xuống, con ngươi màu hổ phách gần như muốn phun ra lửa.

      "Sao vậy?" Tập Vi Lương mất hứng hỏi, cái tay to còn cam lòng mà đưa vào quần áo của bỏ ra ngoài được."Em còn có vấn đề gì mau hỏi , tuyệt đối giấu giếm." ra nhịn lâu lâu rồi...

      Lâm Thiển Hạ ngước nhìn khinh thường, nghĩ thầm người đàn ông này hoặc là có quá nhiều khác biệt với hoặc chính là tới từ sao Hỏa. cho là chỉ cần biết hết thông tin lẫn nhau có tình cảm, là quen thuộc sao? ! ? !

      "Căn bản là giữa chúng ta có tình cảm gì, muốn tôi phải làm sao để tiếp nhận ? ?" rất muốn ly hôn! !

      Tập Vi Lương rất vui, cảm thấy hai người muốn phát triển tình cảm, cách trực tiếp nhất hiệu quả nhất chính là làm tình. hiểu trong đầu của nhóc này chứa những thứ gì, cảm thấy mình cần phải tìm Ngụy Lễ Quần học hỏi kinh nghiệm.

      Mặc dù chưa thỏa mãn dục vọng mà Tập Vi Lương cũng rất muốn ỷ mạnh ép buộc giống lần trước, nhưng dù sao lúc đó Lâm Thiển Hạ say đến hôn mê biết gì là thuộc về tình huống đặc biệt, bây giờ cũng muốn làm cho nhóc này hận chết mình.

      Tập Vi Lương thiết nhất chính là tính nhẫn nại và kiềm chế, vì vậy sau lúc lâu hai người giằng co rốt cục thở dài đứng dậy vào phòng tắm.
      laula, Dion, sanone21123 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :