1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Cưng chiều đến cùng - An Nhiên Nhất Thế

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. beheo94

      beheo94 Well-Known Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      Tác giả: An Nhiên Nhất Thế

      Editor: Ka Ka Ngốc (Chương 1 đến 7)

      Inulovekagome , MarisMiu , Tuyen83 (Còn lại)

      Thể loại: đại, showbiz, 1vs1, ngọt ngào, sủng, HE

      Số chương: 101 chương + 4 ngoại truyện

      Tình trạng bản Raw: Hoàn

      Lịch post: 1 tuần 3c, k cố định ngày

      Tốc độ: Hơn rùa bò

      Bìa truyện: ORZ aka Án Sà BT

      (Editor chỉ đăng truyện tại *******************)


      Giới thiệu:

      【Báo giải trí nào đó đưa tin: 】Nhà của "Nam thần quốc dân" cao lãnh có bộ dáng người lạ chớ đến gần - Lục Phỉ sớm có tiểu nam thần.

      【Các fan: 】/(ㄒoㄒ)/~~ Gạt người, cũng chưa từng nhìn thấy bóng dáng của người phụ nữ nào.

      ******************

      lâu sau đó, đột nhiên xuất chương trình gia đình, Nhan Hạ nhìn thấy đề tài nóng hổi mạng.

      #Ngày đầu tiên biết nam thần có độ ấm như vậy, hu hu hu, nam thần cao lãnh cao lãnh nữa! Muốn biết vợ của nam thần thu phục nam thần như thế nào? Online đợi, gấp! #

      Sau khi xem xong, lúm đồng tiền má Nhan Hạ như như , hỏi:"Em quên, bị em thu phục như thế nào rồi?"

      Nghe vậy, Lục Phỉ nhanh chậm , “Là thu phục em!”

    2. beheo94

      beheo94 Well-Known Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      Chương 1: Nam thần quốc dân của ấy

      Editor: Ka Ka Ngốc

      Trong căn siêu thị lớn, cặp mẹ con có nhan sắc hấp dẫn ánh nhìn của người khác thu hút chú ý của những người khách xung quanh.

      Người phụ nữ có ngũ quan tinh xảo thanh lệ,làn da trắng nõn tinh tế, thân áo liền váy màu trắng khiến thoạt nhìn tựa hồ như có chút dính khói lửa phàm tục,khi dịu dàng cười với đứa con trai bên cạnh hai cái má lúm đồng tiền của thoáng .Mà bánh bao bên cạnh ,ngũ quan tuấn tú,khuôn mặt tròn trịa góp phần tăng thêm vài phần dễ thương.

      Hai mẹ con đứng chung chỗ, như bước ra từ trong tranh vậy.

      Mà lúc này, chỉ thấy cặp mẹ con có chút mâu thuẫn .

      Người phụ nữ nhanh tay lẹ mắt đem từng gói snack khoai tây để lại lên kệ, mà bên cạnh , đứa trẻ khoảng 4,5 tuổi nhìn chằm chằm những gói snack khoai tây bằng ánh mắt đáng thương, bàn tay đè chặt gói khoai tây chiên cuối cùng trong xe mua sắm, "Mẹ ơi,chỉ gói,con chỉ muốn gói cũng được sao?”

      " được,đây phải thứ trẻ con có thể ăn." Người phụ nữ chút nghĩ ngợi, chậm rãi ra đáp án của mình, sau đó tầm mắt tiếp tục tìm kiếm những thứ khác kệ hàng.

      "Tại sao? Trẻ con nhà người ta có thể ăn." Con trai lên án hành bất lương của mẹ mình, đôi mắt to tràn ngập ai oán, khiến người xem xung quanh cũng cảm thấy đáng thương thay.

      "Nhưng con là con nhà mẹ." Nghe vậy,người phụ nữ quay đầu lại, nhéo nhéo gương mặt của con mình, mở miệng cười, má lúm đồng tiền như như .

      "Mẹ......” Con trai đè thấp thanh giả bộ đáng , đôi mắt lộ ra vài phần cầu xin.

      ", chúng ta mua chút trái cây." Người phụ nữ nhìn tới ánh mắt của con trai mình, đem cậu bế lên, đặt vào trong xe đẩy, sau đó đẩy xe hướng về khu trái cây, con trai đáng thương nhìn những gói snack khoai tây cách cậu ngày càng xa, ủy khuất trong lòng thể khiếu nại, nếu phải có thói quen tốt, e rằng lúc này cậu trực tiếp khóc rống lên.

      "Thanh long, con muốn ? Còn táo? Còn có dâu tây mà con thích nhất......” Giọng dịu dàng của người phụ nữ lần nữa vang lên.

      Con trai vốn giận dỗi nghe đến dâu tây, hai mắt sáng lên, hừ hừ : "Dù sao mẹ tự quyết định là được! Ý kiến của con quan trọng."

      Người phụ nữ cũng thèm để ý tới đứa con trai kiêu ngạo này của mình, đem mấy hộp dâu tây đựng sẵn để vào xe mua hàng của mình.

      Con trai nhìn thấy dâu tây ở bên trong, tức khắc đem mấy gói snack khoai tây kia ném ra sau đầu, sau đó tay chỉ vào đủ loại trái cây : "Con còn muốn cà chua,nho,... ..."

      Người phụ nữ đem từng món từng món để vào trong xe mua hàng.

      Cuối cùng, sau khi mua đầy đủ xong, người phụ nữ đẩy đứa con trai cảm thấy mỹ mãn đến quầy thu ngân trả tiền.

      Trả tiền xong, hai người cùng đẩy xe rời khỏi siêu thị.

      Nhìn cặp mẹ con này rời khỏi siêu thị, những người khách xung quanh mới chậm rãi thu lại ánh mắt, trong mắt mang theo đáng tiếc.

      Ngay sau đó, mới có người kịp phản ứng lại, sao họ lại quên chụp hình hai người này lại vậy!

      Tấm ảnh này đăng lên mạng, nhất định còn hơn xa mấy người nổi tiếng mạng!

      *

      Đến cửa lớn, người phụ nữ gọi điện thoại cho tài xế tạm thời của mình, lâu sau, xe liền chạy ra từ bãi đỗ xe trong tầng hầm, ngừng ở trước mặt người phụ nữ.

      Dặn dò tài xế đem đồ vật để vào cốp xe, người phụ nữ bế con trai chuẩn bị bước lên xe.

      Lúc này, lại truyền tới trận kinh hô của con trai, "Mẹ, là ba."

      Nghe vậy, người phụ nữ nhìn về phía sau lưng, cuối cùng nhìn thấy màn hình lớn được treo ở giữa trung, lúm đồng tiền thoáng , " phải tối qua ba con với con là hôm nay về sao?"

      "Về nhà là có thể nhìn thấy ba sao?" Con trai nghiêng đầu hỏi.

      "Ừ."

      "Vậy mẹ, chúng ta mau về nhà ạ!" Cậu phải về mét ba, mẹ cho cậu ăn snack khoai tây.

      Người phụ nữ thêm nữa, bế con trai lên xe.

      Tài xế sắp xếp xong hết thảy, lên xe, khởi động chân ga, chiếc xe nghênh ngang mà .

      đường, nhìn cặp mẹ con thân thân mật mật này, đáy mắt lên tia hâm mộ, nhà Lục tiên sinh hạnh phúc !

      *

      Xe chạy vững vàng xa lộ, nhìn thoáng qua con trai trông mong mà nhìn về phong cảnh ngoài cửa kính xe, người phụ nữ từ trong túi xách của mình lấy di động ra, ngón tay mảnh khảnh ở di động bấm vài cái.

      Theo sau, tin tức giải trí mới nhất ra. #"Nam thần quốc dân" Lục Phỉ hôm nay đến Bắc Kinh, hàng trăm người hâm mộ vây xem ở sân bay#

      Ánh mắt khóa chặt 4 chữ "Nam thần quốc dân", người phụ nữ mỉm cười bấm vào tin tức này.

      Nhìn những tấm ảnh Lục Phỉ bị chụp ở sân bay, ánh mắt của người phụ nữ lập tức nheo lại, cuối cùng cũng trở về rồi !

      Lục Phỉ, năm nay 30 tuổi, debut năm 20 tuổi, tới nay mười năm, lại sáng tạo ra vô số kỳ tích mà rất nhiều nam nghệ sĩ Trung Quốc khác sáng tạo được, nhờ vào bộ 《Hoàn hồn》thành công lấy được giải nam diễn viên xuất sắc nhất của liên hoan phim ASK có quyền uy nhất toàn thế giới, thành công đạt được giải ảnh đế, là người Trung Quốc đầu tiên đạt được giải này, đổi mới thành công kỷ lục của Trung Quốc.

      Ngoài thực lực của bản thân ra, Lục Phỉ có thể trở thành đệ nhất nam thần trong giới giải trí còn nhờ vào nguyên nhân khác.

      Ở đây thể nhắc tới 3 điều nguyên tắc của Lục Phỉ ở giới giải trí.

      Điều 1, đóng cảnh hôn. Debut 10 năm, nụ hôn đầu màn ảnh của Lục Phỉ vẫn còn.

      Điều 2, tạo tin đồn cùng diễn viên nữ. Từng có người muốn mượn Lục Phỉ để lên, tin tức vừa mới truyền ra, lập tức bị Lục Phỉ chút lưu tình vả mặt.

      Điều 3, dạo nightclub. Debut 10 năm, phóng viên nào chụp được ảnh Lục Phỉ lui tới nightclub cả.

      Chính là 3 điều này, giúp fan của Lục Phỉ trở nên ngày càng đông đảo hơn, dù sao nam nghệ sĩ có tiền có nhan sắc lại giữ mình trong sạch, quá ít !

      Nhưng mà quan trọng nhất chính là, người đàn ông cực phẩm như vậy vẫn còn là độc thân !

      Đương nhiên, đây chỉ là những thứ người ngoài nhìn thấy.

      thực tế, Lục Phỉ chỉ còn độc thân, mà sớm kết hôn sinh con rồi.

      Cặp mẹ con ngồi trong xe này chính là vợ của Nhan Hạ cùng con trai 5 tuổi của Lục Hạo.

      *

      lát sau, nhìn thấy căn nhà quen thuộc của mình cùng với chiếc ô tô sang trọng dừng trước cửa, Lục Hạo ngồi xe hưng phấn kêu to, Nhan Hạ vừa mở cửa xe, liền nhanh chóng chuồn xuống, chạy như bay về phía nhà mình.

      Cửa mở ra, lúc gương mặt tuấn mỹ sau chiếc kính râm của Lục Phỉ ra, Lục Hạo ngay lập tức phấn khởi chui vào lòng Lục Phỉ.

      Lục Phỉ trực tiếp đem Lục Hạo bế lên, thân mật hôn lên mặt Lục Hạo.

      Ôm cổ Lục Phỉ, Lục Hạo bên tai Lục Phỉ, "Ba, hôm nay siêu thị, mẹ cho con mua snack khoai tây, ba đối với con là tốt nhất, con ba nhất rồi, ba mua cho con có được ."

      Hôn hôn con trai nhà mình, Lục Phỉ nhéo nhéo cái mũi của con trai mình , "Ba con đều là nghe mẹ con, cho nên ba là tốt nhất cũng vô dụng."

      "Ba, ti vi đàn ông thể như vậy, đàn ông là chủ của gia đình, mọi người đều phải nghe ." Lục Hạo nghe xong, lập tức vội vàng mở miệng .

      "Chủ gia đình chúng ta là mẹ con." Nhìn vợ tiến gần về phía mình, Lục Phỉ vỗ vỗ mông của con trai, "Mẹ con qua đây rồi."

      Nghe vậy, Lục Hạo nhanh chóng ngậm lại miệng mình, cậu sợ chính mình bị phạt ngồi xổm góc tường.

      Nhan Hạ nhìn con trai mình ngoan ngoãn im lặng, khóe môi khẽ nhếch, đây là cáo trạng xong?

      "Bà xã, vất vả rồi !" Lục Phỉ nhìn thấy Nhan Hạ, lập tức ôn nhu như nước gọi, hoàn toàn có dáng vẻ cao lãnh như ở trước mặt người khác.

      xong, liền làm tư thế chuẩn bị muốn lưu lại nụ hôn mặt Nhan Hạ.

      Nhưng ngay sau đó, lại hôn trúng bàn tay mập mạp.

      Đối mặt với ánh mắt của ba mình, Lục Hạo mới nghiêm túc , "Tuy con giận mẹ, nhưng con cũng thể để ba ăn đậu hũ của mẹ được."

      "Vậy lúc nãy là ai cáo trạng với ba?" Lục Phỉ nhéo nhéo gương mặt phấn nộn của con trai mình, hết cách .

      Nghe thấy lời này, ánh mắt Lục Hạo nháy cái, lúc này mới . "Con ủy khuất, con cũng chưa được ăn snack khoai tây ."

      Thấy con trai mình nửa câu đều rời snack khoai tây, Nhan Hạ bật cười, đúng là "ủy khuất" nó rồi !

    3. beheo94

      beheo94 Well-Known Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      Chương 2: Có cơ hội công khai

      Editor: Ka Ka Ngốc

      Ban đêm, dỗ con trai ngủ xong, Lục Phỉ trở về phòng ngủ chính.

      Nhìn thấy Nhan Hạ ngồi trước bàn đọc sách vẽ bản thiết kế, môi mỏng khẽ nhếch, thân hình thon dài chậm rãi đến gần, hơi hơi cúi xuống thân mình, trực tiếp vòng tay ôm từ phía sau, trong thanh lạnh lẽo mang theo trầm thấp , “ dễ gì mới được trở về, phải nên ở cùng nhiều hơn sao?”

      Nghe Lục Phỉ , động tác trong tay Nhan Hạ dừng lại, vỗ vỗ bàn tay đặt ở hông mình, “Đừng giỡn nữa, mấy ngày nữa là em phải nộp bản thiết kế rồi.”

      “Bản thiết kế quan trọng bằng chồng em sao?” Mày kiếm của Lục Phỉ khẽ nhướng, trực tiếp đem cằm đặt lên vai Nhan Hạ, hơi thở nóng rực phả bên tai Nhan Hạ, khiến Nhan Hạ cảm thấy có chút tê dại, mấy ngày được gặp rồi, cực kỳ nhớ , hận thể giờ giờ phút phút mang theo bên cạnh.

      “……” phải trả lời như thế nào đây ?

      “Khó quyết định như vậy sao ?” Lục Phỉ đè thấp thanh tiếp tục , thanh trầm thấp gợi cảm vang lên bên tai Nhan Hạ, mang theo dụ hoặc khó cưỡng, ý đồ của như ban ngày.

      Hô hấp nóng rực dán bên vành tai mẫn cảm của Nhan Hạ, Nhan Hạ chỉ cảm thấy thân mình lập tức mềm nhũn ra, nhìn bản thiết kế chưa hoàn thành của mình, biết, hôm nay đừng nghĩ tới việc có thể hoàn thành nó.

      Thu tay lại, hơi xoay người, hôn khóe môi của Lục Phỉ, “Em ở bên là được chứ gì.”

      Tiếng vừa dứt, Lục Phỉ hai lời, trực tiếp đem Nhan Hạ bế lên, rất nhanh, hai người ngã xuống giường.

      thanh khóa cửa vang lên ở phòng lớn, quần áo cái cái rơi xuống đất, chỉ còn lại căn phòng kích tình.

      *

      biết qua bao lâu, Nhan Hạ mệt mỏi nặng nề ngủ mất, Lục Phỉ ngồi dậy, đắp lại chăn cho vợ mình, lấy điện thoại ra đăng nhập vào Weibo.

      Tin mới nhất Weibo là mấy tấm ảnh trở về ở sân bay hôm nay do nhân viên công tác đăng giúp .

      Mà phía dưới, đều là lời của fan.

      “Ngao ngao ngao, Lục nam thần quá ngầu, quá đẹp trai, quá mê người.”

      hổ là đệ nhất nam thần giới giải trí.”

      “Ai, để ta thu phục nghiệt này ! Lục nam thần bây giờ cái gì cũng có, chỉ còn thiếu người vợ nữa thôi ! Tôi nguyện ý.”

      “Lầu , đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa ! Chẳng qua, tôi cũng muốn biết, rốt cuộc ai có thể bắt được Lục nam thần của chúng ta”

      “... ...”

      Ai có thể bắt được?

      Ha ha, sớm bị cái người bên cạnh này bắt gắt gao rồi.

      Buông di động, Lục Phỉ đưa tay chậm rãi lưu luyến mặt , chính là cái người trong lòng lúc này, đánh cắp cả trái tim của rồi !

      Đồng dạng, cũng rất muốn với toàn thế giới: Đây là vợ của , Nhan Hạ.

      Nhưng mà......

      Trong mắt lộ ra tia bất đắc dĩ, chung quy vẫn là nỡ !

      Ngón tay chậm rãi di động đến cánh môi của Nhan Hạ.

      Đúng vào lúc này, Nhan Hạ đột nhiên khẽ động, vốn dĩ cái chăn được đắp cẩn thận nay bị tuột xuống, lộ ra bờ vai trắng nõn.

      Nhìn thấy, Lục Phỉ đều cảm thấy là tra tấn, đắp lại chăn lần nữa, chậm rãi đem Nhan Hạ ôm vào trong lòng, ngừng thôi miên chính mình, tuy rằng ôn hương nhuyễn ngọc ở trong lòng, nhưng người chồng tốt thương vợ.

      *

      Ngày thứ hai, lúc Nhan Hạ tỉnh lại, người mặc xong áo ngủ, sờ sờ chỗ bên cạnh, phát bên giường lạnh.

      Đứng dậy, vào nhà vệ sinh rửa mặt đánh răng, thay quần áo xong sau đó từ trong phòng ra, thấy bàn ăn chuẩn bị tốt bữa sáng, chuyển hướng về phòng của Lục Hạo.

      Lúc này cửa phòng Lục Hạo mở ra, giường có người, nghe thấy tiếng động truyền đến từ phòng tắm, Nhan Hạ tiến lên trước.

      Đứng trước cửa phòng tắm, Nhan Hạ nhìn thấy Lục Phỉ giúp Lục Hạo lau mặt màn này.

      Cẩn thận mà tinh tế !

      Lẳng lặng đứng nhìn như vậy, Nhan Hạ có loại cảm giác ngày tháng trôi qua bình yên tốt, người chồng thương đến cực điểm, gia đình hạnh phúc mỹ mãn, đây là ước mơ của biết bao người phụ nữ?

      Chỉ là đến bây giờ, tiếc nuối duy nhất của chính là thể cùng Lục Phỉ đứng trước mặt mọi người.

      Nghĩ tới Lục Phỉ từng mấy lần muốn công bố quan hệ của hai người, mi mắt Nhan Hạ buông xuống, có phải nên thử chút hay ?

      “Mẹ.” Trong lúc Nhan Hạ trầm tư suy nghĩ, giọng non nớt vang lên bên tai.

      Ngay sau đó, cái bóng bé trực tiếp vọt lên, “Mẹ, ba vừa về mẹ liền lười biếng, ba lau mặt con đau.”

      Chỉ là còn chưa kịp tiến về trước, cậu bị Lục Phỉ từ đằng sau bế lên, cười híp mắt , “Bởi vì mẹ con phải chăm sóc cho ba con.”

      “Ba lớn như vậy rồi còn cần người chăm sóc.” Lục Hạo lẩm bẩm .

      “Mẹ con chăm sóc ba, ba chăm sóc con, còn nữa, con lớn rồi, đừng cứ đòi mẹ ôm như vậy.”

      “Con thích mẹ ôm.” Lục Hạo lẩm bẩm, vì sao ba vừa về đến nhà liền cho mình ôm mẹ, cậu mới nghe đâu! Tuy rằng có lúc mẹ hơi bá đạo, nhưng cậu thích nhất vẫn là mẹ thơm tho mềm mại.

      “Thích cũng được, con muốn ôm tìm vợ tương lai của con .” Lục Phỉ , tiến lên liền hôn trộm lên mặt Nhan Hạ.

      “Con cũng muốn hôn hôn, con cũng muốn.” Thấy thế, thân thể Lục Hạo từ trong lòng Lục Phỉ nghiêng về phía trước, mắt thấy sắp hôn trúng mặt Nhan Hạ, ngay sau đó, vẫn là bị bàn tay to bịt kín miệng, ”Ba cũng thể để con ăn đậu hủ của vợ ba được.”

      “Ngô ngô ~~” miệng bị bịt lại, Lục Hạo kịch liệt giãy giụa.

      Lục Phỉ cười cười, dẫn đầu ra khỏi phòng, đến nhà ăn, đem Lục Hạo đặt lên chiếc ghế chuyên dụng của cậu.

      “Phê bình !” Miệng khôi phục tự do, đôi mắt to tròn xoe của Lục Hạo tràn ngập phẫn nộ.

      Nghe vậy, Lục Phỉ nhéo nhéo cái mũi của Lục Hạo, “Sau này đừng xem mấy cái ti vi lung tung đó nữa.” Hôm qua cái gì mà ba là chủ của gia đình, bây giờ lại cái gì mà phê bình, tuổi còn , học những thứ lung tung , tuy rằng những lời này ra từ miệng non nớt của đứa trẻ 5 tuổi, quả có chút đáng .

      Môi Lục Hạo khẽ động, muốn gì đó, bánh mì sốt mayonnaise mà cậu thích nhất xuất trước mặt cậu.

      Trong tức khắc, còn suy nghĩ gì cả, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm, sau đó nhanh chóng cầm lấy bánh mì chậm rãi gặm.

      Nhìn Lục Hạo đắm chìm trong thế giới của mình, Nhan Hạ thong thả , “Cho nó ăn là được rồi !”

      Lục Phỉ nhìn “con trai tham ăn” nhà mình, khẽ cười tiếng, cũng ngồi xuống bắt đầu ăn sáng, nếu con trai nhà mình là Tôn Ngộ , mẹ nó chính là Phật Như Lai rồi, vô luận như thế nào, cũng thể bay ra khỏi Ngũ Chỉ Sơn của !

      *

      lát sau, chờ Lục Hạo ăn xong bữa sáng, Nhan Hạ dọn cặp cho cậu xong.

      Mà lúc này, Lục Phỉ thay thế vị trí tài xế trong nhà.

      “Hôm nay cần đến công ty?” Lúc mang theo Lục Hạo bước ra, Nhan Hạ có chút ngoài ý muốn nhìn Lục Phỉ.

      “Tin tức gần đây quá hot, công ty cho kỳ nghỉ ngơi, cho nên muốn ở cùng hai mẹ con em nhiều hơn.” Lục Phỉ câu môi cười, lúc ở nhà, chỉ biết nắm chặt thời gian, ở cùng với hai mẹ con.

      Nhan Hạ gật gật đầu, hỏi nữa, ngược lại là Lục Hạo, nghe được lời của Lục Phỉ, đôi mắt to tròn của cậu sáng lên, dọc đường ngừng ríu rít, lải nhải, tâm trạng vô cùng tốt.

      Đến trước cổng trường mầm non, Lục Hạo ngược lại muốn vào lắm, rầu rĩ ôm lấy người Nhan Hạ.

      “Mẹ, hôm nay đừng để con học có được ?” Lục Hạo chớp chớp đôi mắt to tròn thuần khiết nhìn Nhan Hạ, ngũ quan tinh xảo dưới ánh mặt trời lúc này càng làm cho người thương tiếc, lộ ra thần thái dễ thương như vậy quả thực là làm người khác khó có thể chống đỡ được.

      Chỉ tiếc, Nhan Hạ phải người bình thường, nhìn Lục Hạo mắt là nhìn ra nguyên nhân thực dưới khuôn mặt dễ thương này, “Đợi lúc chiều tan học, ba mẹ cùng đến đón con.”

      ạ?” Hai mắt Lục Hạo sáng rực lên, hai ngón tay ngoáy ngoáy vào nhau, ra, cậu cũng có chút nỡ mấy bạn trong trường mầm non.

      “Ân.” Nhan Hạ gật đầu, đưa ngón tay của mình đến trước mặt Lục Hạo.

      Lục Hạo hiểu ý cười, chậm rãi móc ngón tay của mình lên, sau đó từng câu từng chữ nghiêm túc , “Ngoéo tay thắt cổ, trăm năm được thay đổi!”

      Nhìn màn này, trong khắc đó Lục Phỉ chợt cảm thấy áy náy, thời gian ở cùng con trai quá ít, bây giờ, thực được lý tưởng của mình, tiếp theo đây nền dời trọng điểm của mình từ công việc sang gia đình.

      Nhìn hai ngón cái lớn đóng dấu với nhau, đáy mắt đầy sủng nịch.

      Mà theo sau, Nhan Hạ cùng Lục Hạo hứa hẹn xong liền xuống xe, Nhan Hạ trực tiếp đem Lục Hạo giao cho giáo viên lớp cậu.

      “Tạm biệt mẹ, lát nữa nhớ cùng ba đến đón con !” Lục Hạo vẫy tay, nở nụ cười ngọt ngào với Nhan Hạ, sau đó nhìn thoáng qua chiếc xe ở phía xa, cậu nhìn thấy ba mình hạ cửa kính xe xuống, đeo kính râm vẫy tay với cậu, lần này, tươi cười mặt càng thêm ngọt ngào.

      “Ân.” Nhan Hạ ôn nhu gật gật đầu, theo sau nhìn về phía giáo, nhờ vả , “Vậy nhờ trông chừng nó giúp ạ.”

      có việc gì ạ.” Nhìn thấy nụ cười của Nhan Hạ, đáy mắt giáo lên kinh diễm, a, sao lại thế này, mỗi lần nhìn thấy mẹ của tiểu Hạo Hạo cũng đều bị mê hoặc hết.

      Có gen tốt như vậy, trách sao có thể sinh ra đứa trẻ dễ thương như tiểu Hạo Hạo vậy !

      A a a, cũng muốn kết hôn sinh bánh bao dễ thương rồi !

      Theo sau, Lục Hạo nhảy nhót theo giáo vào trường, lúc còn nhìn thấy bóng dáng của Lục Hạo nữa, Nhan Hạ mới trở về xe.

      Lúc lên xe, Nhan Hạ thấy Lục Phỉ nhìn chằm chằm đôi vợ chồng, đáy mắt mang theo tia sáng tên.

      “Làm sao vậy? Hâm mộ?” Nhan Hạ chút để ý hỏi.

      có gì, chỉ là xem xem mà thôi.” Lục Phỉ nhàn nhạt thu hồi tầm mắt, bâng quơ .

      Nhan Hạ nghe vậy, mi mắt khẽ nâng, nhưng lại nghiêm túc : “ ra, con trai cũng rất muốn có thể tham gia hội thi thể thao gia đình với nó !”

      Nghe vậy, Lục Phỉ kinh ngạc nhìn chằm chằm Nhan Hạ.

      Trong ánh nhìn của Lục Phỉ, Nhan Hạ tiếp tục : “Lục Phỉ, có cơ hội, chúng ta hãy công khai !”

    4. beheo94

      beheo94 Well-Known Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      Chương 3: nhà ngọt ngào

      Editor: Ka Ka Ngốc

      Lời của Nhan Hạ khiến Lục Phỉ ngồi ở ghế điều khiển có chút ngạc nhiên, ánh mắt sáng rực nhìn Nhan Hạ, con ngươi màu đen sâu thẳm hơi co lại, “ sao?”

      “Dù thế nào cũng phải học cách khắc phục, vì , cũng là vì con trai.” Nhan Hạ trịnh trọng , thể trốn sau lưng Lục Phỉ mãi mãi được, cũng thể để con trai trốn ở chỗ tối, để người khác biết ba nó là ai ?

      Lúc đó, sau khi con ra đời, Lục Phỉ lấy được giải thưởng đầu tiên trong cuộc đời , mặc kệ người đại diện phản đối, muốn công khai cuộc sống hôn nhân của mình.

      lùi bước !

      phải nguyên nhân khác, chỉ là vì mắc loại bệnh——Chứng sợ xã hội.

      Bởi vì loại bệnh này, ngoài Lục Phỉ ra, hề muốn có quá nhiều giao tiếp với bất kì ai cả.

      Cũng bởi vì điều này, cuối cùng Lục Phỉ từ bỏ ý định công khai này, lúc bị paparazzi theo sát nhất dám về nhà, mỗi lần trở về đều phải vòng, khi cùng nhau ra ngoài du lịch, bọn họ cũng cần phải tách nhau ra hai ba ngày, để bảo đảm có người hoài nghi đến họ.

      , Lục Phỉ cẩn thận đến cực hạn.

      Mà mấy năm nay, dưới tích cực phối hợp điều trị với bác sĩ của , bệnh tình ngày càng tốt hơn, tuy vẫn còn quen với ánh mắt người khác nhìn mình, nhưng có thể dẫn con ra đường bình thường, dùng bữa ở nơi đông người.

      Hết thảy đều phát triển theo hướng tốt, vậy cố gắng thử xem lại có sao?

      Cũng thể cứ để Lục Phỉ nhường mãi được.

      Nhìn lúm đồng tiền má Nhan Hạ bởi vì biểu tình trầm tĩnh mà biến mất ở mặt, môi mỏng của Lục Phỉ khẽ mím lại, đôi mắt thâm thúy thẳng tắp nhìn Nhan Hạ, nửa ngày sau, mới vươn tay xoa xoa đầu Nhan Hạ, “ để cho mẹ con em nhận được lời chúc phúc của toàn thế giới !”

      Tuy lời có chút khoa trương, nhưng lại là suy nghĩ chân nhất của Lục Phỉ.

      đến đỉnh cao nghiệp diễn xuất của mình, địa vị nay ở giới giải trí, ngoại trừ đứng sau số lão tiền bối, trong những nam nghệ sĩ cùng tuổi ai có thể bằng được , càng cần tới, tại công ty vì muốn giữ lại , cũng chia cổ phần cho .

      cổ đông của công ty giải trí lớn nhất trong giới giải trí nay, tiếng của trong giới giải trí cũng rất quyền lực.

      Giữ cho vợ con có cuộc sống an ổn, còn khó khăn nữa.

      “Ân.” Nghe Lục Phỉ , khóe môi Nhan Hạ hơi cong lên, mặt mang theo ý cười, chỉ cần có ở đây, tin tưởng mọi thứ có vấn đề gì cả.

      Thấy lúm đồng tiền má Nhan Hạ lần nữa lên, mắt Lục Phỉ hơi tối lại, vươn ngón tay thon dài trắng nõn, chạm lên lúm đồng tiền, sau đó nhanh chậm , “Cho dù muốn công khai, cũng thể nóng vội, để công ty tiến hành sắp xếp cẩn thận, bây giờ được nghỉ, nhiệm vụ duy nhất của em chính là ngoan ngoãn ở cùng , biết chưa hả ?”

      Lúc chữ cuối, cuối của Lục Phỉ hơi gợi lên, cộng với giọng đặc biệt của đúng là gợi cảm mê người, Nhan Hạ cứ như vậy nhìn khuôn mặt tuấn tú trước mặt mình này, mơ mơ màng màng trả lời chữ “ừm”.

      Nhận được đồng ý của vợ mình, lại nhìn nhìn biểu tình mơ màng của , ánh mắt thanh đạm thường ngày của Lục Phỉ mang theo tia tự đắc.

      phải bảo dưỡng tốt nhan sắc của mình, đây mới là mấu chốt để quyến rũ vợ.

      Nếu fan của Lục Phỉ nhìn thấy bộ mặt của lúc này, chỉ sợ đám đều bị dọa ngốc, bởi vì cái người trước mắt này còn là “Nam thần quốc dân” có bộ dáng người lạ chớ đến gần trong mắt bọn họ nữa rồi !

      *

      Kế tiếp, sau khi Nhan Hạ đồng ý ngoan ngoãn ở cùng Lục Phỉ, cùng đến rạp chiếu phim, thông qua lối vào vip rất thuận lợi vào phòng chiếu phim, mà có ai chú ý tới tồn tại của hai người.

      Ngồi xuống ở vị trí chuyên dụng của các cặp đôi, Lục Phỉ rất thản nhiên mà ôm eo Nhan Hạ.

      “Chúng ta xem bộ phim điện ảnh nào của ?” Nhan Hạ nghiêng đầu hỏi Lục Phỉ ngồi bên cạnh.

      “《Hoàn hồn》.” Giọng trầm tĩnh của Lục Phỉ chậm rãi vang lên bên tai Nhan Hạ, nghe có vẻ phá lệ êm tai.

      Nghe vậy môi Nhan Hạ khẽ gợi lên, ngửi mùi hương đặc biệt của , ánh mắt gắt gao nhìn thẳng màn hình lớn.

      Mỗi bộ phim truyền hình của Lục Phỉ đều để cho xem, mỗi bộ phim điện ảnh Lục Phỉ đều dẫn cùng xem, phải vì cái khác, chỉ là vì, trong đó là thế giới——thế giới thuộc về Lục Phỉ.

      *

      Hai người hưởng thụ hình thức đương của cặp đôi bình thường, cùng nhau xem phim, cùng nhau ăn cơm, cùng nắm tay nhau dạo, bất tri bất giác, đến 4 giờ chiều.

      “Nên đón con trai rồi.” Nhan Hạ nhắc nhở, vừa bất đắc dĩ lại vừa sủng nịch , “Mưu kế của thằng nhóc đó càng ngày càng nhiều rồi.”

      Nghe thấy lời của Nhan Hạ, Lục Phỉ nhớ tới cảnh tượng lúc dỗ con trai ngủ hôm qua.

      Tối hôm qua, giường trong phòng Lục Hạo.

      cái đầu của Lục Hạo hơi lộ ra khỏi chăn, sau đó đè thấp thanh , : “Ba ba, ba cho con ăn lần snack khoai tây con cần cứ tâm tâm niệm niệm nó nữa rồi, đó, hơn nữa cũng cho mẹ biết.”

      được, ba ba làm những việc dấu giếm mẹ con như vậy ! Còn về snack khoai tây, phải xem biểu của con rồi ! Biểu tốt, ba ba thương lượng với mẹ cho con ăn snack khoai tây.” Lục Phỉ bất đắc dĩ an ủi , dạ dày của con trai hơi yếu, chức năng tiêu hóa cũng hơi yếu, những thức ăn chiên xào quá nhiều dầu mỡ tăng thêm gánh nặng cho cậu, bây giờ giúp cậu điều dưỡng tốt dạ dày, làm sao có thể để cậu ăn mấy thức ăn như snack khoai tây được, chỉ có đợi cậu lớn chút, thân thể nuôi dưỡng tốt rồi, vợ mới có thể suy xét đến ?

      “Vậy con phải biểu như thế nào?” Đôi mắt Lục Hạo sáng lấp lánh , có vẻ đặc biệt đáng .

      “Ba ba nghĩ xong rồi với con.”

      “Ngoéo tay.”

      “Ừ, ngoéo tay!”

      Cứ như vậy, trong lúc Nhan Hạ biết, Lục Phỉ và Lục Hạo đạt thành hiệp ước quân tử.

      tại, Lục Phỉ nhớ tới, mới phát hình như chính mình cẩn thận bị Lục Hạo mang xuống hố rồi ? Con trai tuy là đứa tham ăn, nhưng tuyệt đối dám cãi lại mệnh lệnh của vợ mình, trực tiếp cầu xin chính mình còn phải là muốn giúp sao?

      Ngẫm lại đánh giá nay của Nhan Hạ với Lục Hạo, Lục Phỉ cũng thể câu, mưu kế của con trai quả rất nhiều !

      lát sau, Lục Phỉ cùng Nhan Hạ hai người đến trường mầm non.

      Theo tiếng chuông vang lên, lúc đám bánh bao dễ thương đeo lưng chiếc cặp từ trong ra, cổng trường mầm non lập tức trở nên huyên náo.

      Dựa theo từng lớp từng lớp, sau khi đếm chính xác mấy đợt, Nhan Hạ xuống xe.

      Lúc vừa mới vòng qua xe về phía cổng trường, Lục Phỉ trực tiếp xuống xe.

      ......” Nhìn thấy Lục Phỉ đeo kính râm, Nhan Hạ cảm giác được ngoài ý muốn, vội vàng nhìn xung quanh, sợ có người chú ý tới Lục Phỉ, “Sao lại xuống xe vậy?”

      phải là cùng đón con trai sao? Nhìn thấy hai người chúng ta đợi nó, nó rất vui.” Lục Phỉ cười , nếu quyết định muốn công khai, cũng cần quá trốn tránh nữa, hơn nữa, dưới tình huống như bây giờ, căn bản có người chú ý tới hai phụ huynh đón con như bọn họ, trước kia xuất , chỉ là vì để loại bỏ phần vạn khả năng kia thôi !

      Nhìn bộ dáng thản nhiên của Lục Phỉ, lại nghĩ đến ánh mắt chờ mong của con trai, Nhan Hạ phản đối nữa, cùng Lục Phỉ đứng đợi ở cửa.

      Rất nhanh, giáo của lớp Lục Hạo dẫn đội ngũ ra.

      Lục Hạo đứng ở vị trí đầu tiên, ánh mắt lập tức nhìn thấy Nhan Hạ, lúc nhìn thấy ba ba cũng đứng ở đó, mặt Lục Hạo toàn là kinh hỉ, phụt tiếng chạy về hướng Lục Phỉ, “Ba!”

      Lục Phỉ đón lấy Lục Hạo xông qua đây, lập tức bế cậu lên, bàn tay to vững chắc đỡ lấy mông của Lục Hạo.

      “Ba ở cổng trường đón con rồi !” Lục Hạo hưng phấn , hai cánh trực tiếp móc ở cổ của Lục Phỉ.

      “Ừ, tới đón con rồi, về sau chỉ cần có thể, đều đứng ở cổng đón con.” Nghe thấy giọng hưng phấn của con trai, Lục Phỉ trong chốc lát hơi đơ người ra.

      Trong nháy mắt, câu mà Nhan Hạ trước đó, thẳng tắp chạy đến trong đầu , “ ra, con trai cũng rất muốn có thể tham gia hội thi thể thao gia đình với nó !”

      chút chua xót đột nhiên ập vào trong lòng, vì Nhan Hạ, tựa hồ có chút chú ý tới cảm xúc của con trai !

      Lục Phỉ có cảm giác như vậy, Nhan Hạ cũng có.

      Nhìn biểu hưng phấn của Lục Hạo, mới phát , con trai nhà mình lại để ý đến chuyện này như vậy.

      Nghĩ đến ước định lúc nãy của mình với Lục Phỉ, lòng Nhan Hạ bỗng được buông lỏng, quyết định chính xác !

      Mà lúc này, sau khi sắp xếp xong cho những đứa trẻ khác giáo quay đầu lại nhìn nhà ngọt ngào của Nhan Hạ, tự nhiên trong lòng có chút kích động, nhà này đứng cùng nhau quả quá hợp rồi !

      Trước kia chỉ từ xa nhìn thấy qua ba của Lục Hạo, tuyệt đối có được nhìn kỹ như hôm nay, tuy rằng lúc này đối phương còn đeo kính râm, nhưng từ những bộ phận được dư ra tuyệt đối có thể nhìn ra là cực phẩm mỹ nam.

      ra, Lục Hạo chỉ gen của mẹ tốt, mà gen của ba cũng tệ !

      Thấy giáo nhìn chằm chằm Lục Phỉ, Nhan Hạ có chút sợ đối phương nhìn ra gì đó, vội vàng mở miệng , “ Lý, chúng tôi trước đây, lại đây, con trai, chào con.”

      Nghe thấy lời của Nhan Hạ, Lục Hạo lập tức nở nỉm cười rực rỡ nhìn giáo, “ Lý, chào tạm biệt ạ !”

      “A......tạm biệt !” Lý kịp phản ứng lại, lập tức trả lời , sau đó ho tiếng, hơi cúi đầu xuống.

      Lúc ngẩng đầu lên, nhà ba người Nhan Hạ chậm rãi xa.

      Nhìn theo bóng lưng của họ, trong lòng Lý vò đầu bứt tai, a a a…… ở trước mặt phụ huynh trường học mất mặt như vậy phải làm sao đây? thế nhưng lại nhìn đứa trẻ nhìn đến hoa mắt, quá mất mặt! Chỉ là Lục Hạo bây giờ còn như vậy lại có thể nghiệt đến vậy, sau này lớn lên chắc chắn nam thần gây họa cho chúng sinh !

      Nghĩ đến nam thần, Lý đột nhiên nhớ đến nam thần Lục Phỉ của mình, đột nhiên cảm thấy, tiểu Hạo Hạo hình như có chút giống với vị nam thần này ?

    5. beheo94

      beheo94 Well-Known Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      Chương 4:

      Editor: Ka Ka Ngốc

      Nghiêm túc nghĩ lại, Lý đột nhiên phát , ba Lục Hạo mang kính râm lúc nãy cũng có cảm giác của nam thần nhà .

      Trong nháy mắt, trí tưởng tượng khỏi bắt đầu bay xa.

      Tiểu Hạo Hạo họ gì? Lục?

      Lý tức khắc kích động lên, lập tức lấy điện thoại của mình ra bắt đầu lên mạng tra thông tin của“Lục Phỉ”.

      Vừa bấm vào, liền ra loạt giới thiệu.

      Càn quét hết tất cả các tin bát quái, cũng người nào nhắc tới tin tức Lục Phỉ có bạn cả.

      Cất di động vào, Lý nhanh chóng lắc lắc đầu mình, tiểu Hạo Hạo cũng lớn như vậy rồi, còn có mẹ của cậu cũng là đại mỹ nhân, nếu là vợ con của Lục Phỉ, sao có thể đến tại chút tin tức cũng bị lộ ra.

      Ảo giác, ảo giác, nhất định là ảo giác! Nhất định là vì gần đây xem ảnh của nam thần nhiều quá rồi !

      *

      Lúc này, ba người Nhan Hạ còn biết bọn họ thiếu chút nữa là có nguy cơ bại lộ trước kế hoạch, sau khi về đến nhà xuống xe, ba người nắm tay nhau vào trong nhà.

      Lục Hạo tay nắm tay Nhan Hạ, tay nắm tay Lục Phỉ, mượn sức lực của hai người để thường cong người lên dừng ở giữa trung, thân mình do Nhan Hạ cùng Lục Phỉ dẫn cậu tiến về trước, lưu lại trong khí tiếng cười “Ha ha” của Lục Hạo.

      Bóng dáng của ba người nhìn từ xa, chỉ cần có người nhìn thấy, đều phủ nhận bọn họ là gia đình hạnh phúc.

      lâu sau, bọn họ tới cổng nhà.

      Mở cửa, Lục Hạo liền lập tức buông tay hai người ra, hưng phấn mà vọt vào.

      Thân hình nhắn cấp tốc chạy tới nhà bếp, lấy chiếc ghế mở cửa tủ lạnh, lấy nước cam, rồi lại lấy hai cái ly, nhanh chóng bày lên bàn trà, sau đó cẩn thận mà rót đầy hai cái ly, bày biện xong, Lục Hạo làm động tác của quý ông , “Ba, mẹ, mời !”

      Sau khi làm xong, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm Lục Phỉ.

      Nhìn động tác của Lục Phỉ, Nhan Hạ phụt tiếng bật cười, “Học cũng rất giống đó.”

      “Nó học ở đâu vậy?” Nghe thấy tiếng cười của Nhan Hạ, Lục Phỉ liền hỏi, cứ có cảm giác hình như mình bỏ lỡ rất nhiều việc có liên quan đến con trai

      “Trong quãng thời gian nước m, trường nó có tổ chức hoạt động kỷ niệm ngày thành lập trường, lớp của Hạo Hạo biểu diễn《 bé lọ lem》, nó đóng vai hoàng tử ! Đây chắc là biểu diễn cho xem đó ! Bởi vì Lý của lớp nó có qua nó làm động tác này là đẹp nhất !” Nhan Hạ chậm rãi giải thích .

      Nghe Nhan Hạ giải thích, đường nét góc cạnh khuôn mặt Lục Phỉ trở nên nhu hòa, lên trước bế Lục Hạo, giọng trầm thấp : “Diễn rất tốt ! Ba rất tự hào !”

      ạ ?” Lục Hạo kinh hỉ nhìn Lục Phỉ.

      .” Lục Phỉ gật gật đầu.

      “Vậy lần sau, ba có thể đích thân xem con biểu diễn , , lần sau vẫn cho con làm hoàng tử nữa ạ.” Lục Hạo hưng phấn , cái miệng nhóp nhép, mặt đầy kiêu ngạo, cậu vẫn còn nhớ Lý có qua, bạn nam đẹp trai nhất lớp mới có thể đóng vai hoàng tử !

      “Được.” Lục Phỉ gật đầu nghiêm túc .

      Giao lưu với con trai xong Lục Phỉ nhìn thời gian, tiếp theo đặt con trai xuống, sờ đầu : “Ngoan ngoãn ở đây với mẹ con, ba nấu bữa lớn cho con !”

      Lục Hạo ôm lấy đùi Lục Phỉ, ngẩng đầu làm bộ dáng dễ thương : “Ba, con muốn cùng ba nấu bữa lớn.”

      “Vậy được, con cùng ba nấu bữa tối cho mẹ.” xong, Lục Phỉ lập tức bế Lục Hạo lên, quay đầu lại nhìn thoáng qua Nhan Hạ nhìn họ với ánh mắt ôn nhu, trong lòng tràn đầy hạnh phúc, nghiêng người về phía trước, nhàng đặt nụ hôn lên khóe môi Nhan Hạ, “Bà xã, chờ và con.”

      “Ừ.” Nhan Hạ gật đầu, hôn đáp lại Lục Phỉ.

      Thấy ba mẹ lại hôn nhau nữa rồi, Lục Hạo cẩn thận nghiêng người về phía trước, cũng muốn đặt nụ hôn lên má Nhan Hạ, nhưng trong giây sau, thân mình của cậu lại bị đưa ngày càng ngày xa, đầu cũng bị Lục Phỉ xoay về lại.

      Nhìn bộ dáng “Hòa thuận vui vẻ” của hai cha con, Nhan Hạ cầm ly nước cam do chính con trai nhà mình rót lên uống ngụm , nước cam lạnh qua thực quản lạnh đến tận trong lòng, nhưng dù cho như vậy, cũng thể ngăn lại được hạnh phúc và ấm áp tràn đầy lòng .

      Nhìn chút, Nhan Hạ mới trở về phòng mình, tiếp tục hoàn thành bản thiết kế của tối qua, nghĩ, nếu nhanh chóng hoàn thành, e rằng tối nay cũng chẳng có thời gian để sửa chữa nó đâu.

      *

      Trong nhà bếp.

      Động tác cắt rau của Lục Phỉ rất thuần thục, Lục Hạo đứng bên cạnh giúp đỡ đưa nguyên liệu.

      Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng chuông cửa.

      Sau khi Lục Hạo trả lời câu“Con ”, lập tức nhảy từ ghế xuống, chạy ra ngoài mở cửa.

      Cửa mở ra, Lục Hạo lập tức lớn tiếng hô “Dì Hình Ảnh.”

      “Ngoan.” Hình Ảnh nhìn thấy Lục Hạo cậu con trai trước mắt mình cùng nghệ sĩ nhà mình có năm phần giống nhau này, nhịn được nhéo nhéo khuôn mặt của cậu, đáng quá .

      “Đau......” Lục Hạo mở to đôi mắt ngập nước chỉ trích nhìn chằm chằm Hình Ảnh.

      Hình Ảnh ho tiếng, ngượng ngùng sờ sờ khuôn mặt Lục Hạo, “Xin lỗi, là tại con đáng quá !”

      “Vậy con thấy dì đáng , con cũng có thể nhéo dì đúng ạ?” Lục Hạo hỏi ngược lại.

      Bị ánh mắt hồn nhiên của Lục Hạo nhìn chằm chằm, Hình Ảnh ngại ngùng ngồi xổm xuống, gật đầu , “Được, dì cũng cho con nhéo nhéo!”

      Tiếng vừa dứt, Lục Hạo liền chút khách khí mà nhéo Hình Ảnh cái, sau đó lại nhéo nhéo mặt mình, tự hào , “Quả nhiên là mặt con non hơn mặt dì.”

      Sau khi để lại câu này, Lục Hạo lập tức xoay người rời khỏi.

      Nhìn bóng lưng nhắn của Lục Hạo, Hình Ảnh bất đắc dĩ mà lắc đầu, thay giày xong liền vào trong.

      Đứng trước cửa nhà bếp, Hình Ảnh nhìn thấy Lục Phỉ.

      Lục Phỉ mặc trang phục thoải mái, khuôn mặt góc cạnh làm nổi bật lên ngũ quan tuấn tú của , cộng thêm khí chất người , cứ như là vị thần tiên vậy, chỉ cần đứng ở đó cũng đủ làm người khác nhìn đến mơ màng.

      Nhưng lúc này, bên cạnh lại có đứa bé 5 tuổi đứng ghế nhìn với ánh mắt sùng bái, mà trước người , còn đeo chiếc tạp dề có hình nhân vật hoạt hình, trực tiếp đem từ trời kéo xuống dưới đất.

      Ai da!

      Nếu để các fan biết được Lục nam thần của bọn họ ở nhà là người đàn ông nội trợ, họ chắc chắn kinh ngạc đến chết !

      “Chị Hình, có việc?” Lúc này Lục Phỉ cũng chú ý đến tồn tại của Hình Ảnh, sắp xếp xong nguyên liệu của mình rồi hỏi.

      “Truyền thông ở khắp nơi tìm tin tức của em, tìm được em, cứ liên tục gọi điện thoại cho chị, chị đến là muốn hỏi, em khi nào rảnh, ra lộ mặt trước công chúng.” Hình Ảnh , nét mặt mang theo vui sướng, Lục Phỉ nhờ nỗ lực của chính mình từng bước từng bước mà đứng ở vị trí cao nhất của giới giải trí, để cái người đại diện này có mặt mũi, nhờ có Lục Phỉ, cũng từ từ đứng vững trong công ty hơn.

      Mười năm, cùng trải qua bao sóng gió, cũng giúp hai người tạo nên tình chị em, khi chuyện cùng Lục Phỉ cũng thoải mái hơn nhiều.

      “Có truyền thông nào?” Lục Phỉ như suy tư gì đó .

      “Sao vậy? Em có hứng thú?” Thấy Lục Phỉ chủ động nhắc tới, Hình Ảnh kinh ngạc , trước giờ Lục Phỉ đối với chuyện này đều là tránh được tránh.

      Nghe vậy, Lục Phỉ nhìn con trai ngoan ngoãn đứng bên cạnh, nhưng lại vểnh tai lên nghe trộm, ngồi xổm xuống với Lục Hạo: ” Hạo Hạo, vào với mẹ, dì Hình Ảnh đến rồi !”

      “Dạ.” Lục Hạo nhìn Hình Ảnh, cam tâm tình nguyện mà đáp tiếng, sau đó mới chậm chạp di chuyển bước chân.

      được chút, lén quay đầu lại nhìn, thấy Lục Phỉ còn nhìn mình, “Vụt” tiếng, chạy nhanh vào phòng.

      Nhìn hành động của Lục Hạo, ánh mắt Hình Ảnh mang theo ý cười, tiểu Hạo Hạo đúng là đứa tiểu quỷ tinh nghịch !

      "Chị Hình, em dự định công khai từ từ tồn tại của Nhan Hạ và Hạo Hạo !” Quay đầu lại, Hình Ảnh nghe thấy giọng thanh lãnh của Lục Phỉ vang lên bên tai mình.

      Sau khi nghe rồi, đáy mắt Hình Ảnh xẹt qua tia kinh ngạc, sau đó liền hiểu , Lục Phỉ của trước kia và Lục Phỉ của hôm nay sớm thể so sánh với nhau, lựa chọn lúc này công khai cũng khó thể hiểu được.

      Chẳng qua, trong quá trình công khai cũng phải hết sức cẩn thận.

      Vừa nghĩ, Hình Ảnh vừa nghiêm túc hỏi: “Em định trực tiếp công khai chương trình phỏng vấn ư?”

      “Em chỉ là định chương trình phỏng vẩn thả chút tin tức, tồn tại của Nhan Hạ và Hạo Hạo, cần phải từ từ đẩy ra, nếu em sợ số fan cuồng của em đem lại nguy hiểm cho Nhan Hạ và Hạo Hạo.” Lục Phỉ đáp, nguy hiểm mà chỉ là những nguy hiểm gặp được trong cuộc sống hằng ngày, mà hơn đó là bạo lực mạng, muốn tồn tại của họ phải nhận được chúc phúc.

      “Ý của chị cũng là phải từ từ.” Hiểu ý của Lục Phỉ, Hình Ảnh gật gật đầu, sau đó như là nhớ lại việc gì đó, tiếp tục : “ đến việc công khai này, chị lại có tin tức liên quan.”

      “Tin tức gì?”

      “Đài Trái Táo nay ra mùa <<Bố ơi mình đâu thế>>, qua mấy ngày nữa là bắt đầu phát sóng, trong đó có vị nam nghệ sĩ dẫn theo con trai tham gia, mà trước đây, cũng chưa từng công bố qua có con này.”

      “Ý của chị là có thể so sánh từ phản ứng của fan của vị nam nghệ sĩ này.” Lục Phỉ lập tức hiểu ý của Hình Ảnh.

      “Ừ.” Hình Ảnh gật đầu, “Cho nên em tạm thời đừng quá vội vàng, đợi kỳ này của chương trình phát sóng, xem phản ứng của truyền thông và các bạn mạng, rồi em mới tham gia chương trình đó, đến lúc đó cùng người dẫn chương trình hợp kế chút lấy vị nam nghệ sĩ này làm lời dẫn, sau đó thử thăm dò hỏi em về vấn đề hôn, lúc đó em lại tiết lộ chút, như vậy an toàn hơn.”

      Nghe xong lời của Hình Ảnh, Lục Phỉ trầm mặc lát sau mới mở miệng , “Nghe theo chị.”

      Nếu có người ở trước mình, vậy cũng nên tham khảo cách xử lý của đối phương chút.

      so với ai khác cũng càng mong muốn được công khai tồn tại của Nhan Hạ và con trai, nhưng vẫn phải làm hết sức cẩn thận được có chút sơ sót nào.

      “Chị cũng thương lượng chút với các lãnh đạo của công ty, lỡ có tình huống đột xuất gì, bộ phận quan hệ xã hội của công ty cũng có thể kịp phản ứng.” Hình Ảnh tiếp tục , cuối cùng cũng có chút việc để làm rồi.

      “Chị có muốn ở lại ăn buổi tối ?” có ý muốn phản bác lời của Hình Ảnh, Lục Phỉ dời đề tài.

      “Được, chị cũng muốn thử tay nghề của em.” Hình Ảnh nhìn thời gian đồng hồ, cũng từ chối.

      Nhưng mà rất nhanh sau đó, Hình Ảnh hối hận rồi.

      Lúc ăn bữa tối, nhìn Lục Phỉ bàn ăn bên chăm sóc Lục Hạo, lại còn thường xuyên gắp thức ăn cho Nhan Hạ, nội tâm của chịu nhiều đả kích.

      Ăn cơm cùng nhà ba người ngọt ngào hạnh phúc này, cái người độc thân như đây hoàn toàn là tự làm khổ mình rồi !
      Chương 5: Làm việc quan trọng

      Editor: Ka Ka Ngốc

      Cơm tối xong, Hình Ảnh trực tiếp chào tạm biệt.

      cảm thấy, nếu mình còn ở lại, tuyệt đối muốn lập tức kết hôn sinh con.

      Nhưng mà ràng, là người theo chủ nghĩa độc thân mà !

      “Các em cần tiễn đâu.” Hình Ảnh đứng ở cổng, nhìn hai người tự nhiên mà ôm nhau, nỡ nhìn thẳng , chỉ chút thời gian vậy thôi, có cần phải show ân ái ?

      “Chị Hình, thong thả!” Tay của Nhan Hạ trực tiếp hung hăng nhéo cái lên tay Lục Phỉ đặt eo .

      Lục Phỉ như nhìn thấy, bên chào tạm biệt Hình Ảnh, bên đem tay phủ lên tay của Nhan Hạ.

      Nhìn thấy hành động mờ ám của hai người, Hình Ảnh vừa hâm mộ đồng thời cũng thể thừa nhận, nghệ sĩ sau nhiều năm ở giới giải trí mà vẫn có thể ân ái như vậy rất ít.

      Sau khi Hình Ảnh rời khỏi, Lục Phỉ nhìn vợ mình vừa mới thẹn thùng, giọng trêu chọc , “Cũng là vợ chồng già rồi, còn thẹn thùng gì nữa?”

      Nghe vậy, Nhan Hạ nhìn lướt qua Lục Phỉ, lấy tay Lục Phỉ ra khỏi eo mình, về hướng Lục Hạo chiến đấu với cơm tối bàn ăn.

      Lục Phỉ thấy thế, trực tiếp theo sau .

      Ngồi xuống bên cạnh Lục Hạo, Lục Hạo cũng có phát biến hóa của hoàn cảnh xung quanh, đôi mắt nhìn chằm chằm cơm tối trước mắt, cầm lấy cái muỗng , ngụm ngụm, mãn nguyện đút vào miệng mình.

      Thân là người tham ăn, ở trước mặt thức ăn, hết thảy mọi thứ khác cậu đều thấy, người mẹ bình thường mà cậu thích dính lấy nhất cũng hấp dẫn được cậu.

      Nhìn thấy tình hình này, Lục Phỉ ở phía sau khẽ cười ra tiếng, dùng tay xoay mặt Nhan Hạ qua, môi mỏng dời xuống, trực tiếp hôn xuống đôi môi đỏ mọng, “Lúc con trai ăn cơm hoàn toàn như nhìn thấy chúng ta.”

      Bị hơi thở nóng rực của Lục Phỉ làm cho trong lòng có chút hoảng loạn, Nhan Hạ trực tiếp vươn tay đem thân mình của Lục Phỉ đẩy ra chút, tìm về hơi thở của mình , “Như nhìn thấy cũng được, con còn ở đây mà!”

      Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Nhan Hạ, Lục Phỉ cười tủm tỉm thưởng thức, thích nhất là được nhìn bộ dáng thẹn thùng của Nhan Hạ.

      Phát ánh mắt của Lục Phỉ, mặt Nhan Hạ càng nóng hơn.

      Nửa ngày sau, con ngươi vừa xoay, ngay lập tức, vội vàng sang chuyện khác: “Hồi chiều, và chị Hình cái gì, sao lại để Hạo Hạo trở về phòng ?”

      Nhìn ánh mắt chuyển động ngừng của Nhan Hạ, đôi mắt Lục Phỉ tối sầm lại, vẫn là tiếp tục chọc ghẹo Nhan Hạ nữa, khẽ cười : “Vì việc công khai em và Hạo Hạo.”

      “Như thế nào rồi?” Vừa nghe đến chuyện liên quan đến việc công khai, Nhan Hạ hoàn toàn quên mất thẹn thùng, nhìn thẳng Lục Phỉ .

      Lục Phỉ nhìn đôi môi đỏ mọng của Nhan Hạ ở trước mắt mình, vươn tay nhéo nhéo khuôn mặt trắng nõn như sứ trắng của Nhan Hạ, “Trong giới cũng có nam nghệ sĩ hôn, bây giờ ta lợi dụng tham gia chương trình phụ huynh và con cái để công khai con trai của mình, chị Hình kêu có thể xem thử tình huống của ta xong rồi mới tiến hành kế hoạch công khai.”

      “《Bố ơi mình đâu thế》?” Nghe đến chương trình phụ huynh và con cái, Nhan Hạ mở miệng dò hỏi.

      “Sao em biết?”

      “Gần đây đài Trái Táo liên tục làm quảng cáo tuyên truyền, có chiếu số đoạn phim .” Nhan Hạ đáp, lúc xem những trailer đó, còn nghĩ qua nếu là mình Lục Phỉ dẫn Hạo Hạo du lịch như thế nào nữa! Nghĩ nghĩ, Nhan Hạ nhịn được nở nụ cười.

      Kết hôn với Nhan Hạ nhiều năm, nhất cử nhất động của Nhan Hạ Lục Phỉ đều hiểu rất , nhìn lúm đồng tiền dễ thương má Nhan Hạ, trong mắt Lục Phỉ càng thêm nóng rực, “Em nghĩ gì vậy?”

      “Nghĩ nếu và con trai tham gia chương trình có biểu gì đây.” Nhan Hạ trực tiếp ra suy nghĩ của mình, đừng thấy bây giờ Lục Phỉ và Lục Hạo ở cùng với nhau hòa hợp như vậy, nhưng nếu lúc chỉ có hai người này ở cùng với nhau, nghĩ, nhất định rất thú vị.

      “Chủ ý này tồi.” Lục Phỉ gật đầu, nhìn con trai dễ thương nhà mình, bắt đầu suy nghĩ khả năng của việc này.

      *

      Những ngày sau, Lục Phỉ liền bắt đầu chú ý tới cái chương trình phụ huynh và con cái《Bố ơi mình đâu thế》này.

      Ngày hôm nay, đúng lúc《Bố ơi mình đâu thế》bắt đầu phát sóng, Lục Phỉ và Nhan Hạ hai người liền mang theo Lục Hạo, nhà ba người ngồi ở ghế sô pha đợi chương trình này bắt đầu.

      “Mẹ, mẹ ôm con xem sao ?” Lục Hạo ngồi bên tay trái Lục Phỉ, đôi mắt to mông lung nhìn chằm chằm Nhan Hạ ngồi bên tay phải Lục Phỉ, ràng mẹ cũng muốn ôm cậu rồi, kết quả sao......

      “Con là tiểu nam tử hán, nên độc lập chút, đừng dính lấy mẹ con nữa !” Lục Phỉ bình tĩnh tự nhiên , ở nhà, hai người ở chung như thế nào mặc kệ, bây giờ ở nhà, nhìn được bộ dáng thân mật của Nhan Hạ với con trai.

      “Vậy ba là đại nam tử hán rồi, sao có thể dính lấy mẹ ?” Lục Hạo câu chữ ràng hỏi.

      “Ba qua lý do rồi.”

      Lục Hạo nghe vậy, cái miệng hơi mím lại, khẽ hừ tiếng, tự mình giọng lẩm bẩm : “Con cũng muốn cưới vợ để ôm.”

      Đem lời này của Lục Hạo nghe thấy ràng, Nhan Hạ liếc Lục Phỉ cái, vẫy vẫy tay với Lục Hạo, “Qua bên mẹ ngồi nè !’

      Nghe thấy câu này, ánh mắt Lục Hạo lập tức sáng lên, nhàng nhảy từ ghế sô pha xuống, đến bên cạnh Nhan Hạ, bò lên sô pha, như chú mèo con cọ ở bên người Nhan Hạ, “Mẹ, mẹ tốt, chút cũng giống ba.”

      xong, còn cố ý liếc trộm Lục Phỉ cái, thấy Lục Phỉ hề có chút phản ứng nào, tiếp tục bên tai Nhan Hạ: “Chỉ cần lúc ba ở nhà, chịu cho con ôm mẹ, hôn mẹ, vậy ba chính là người ba hoàn mỹ nhất thế giới này rồi !”

      Nhan Hạ ôm lấy thân mình nhắn mềm mại của con trai nhà mình nghe xong lời của cậu, mỉm cười xinh đẹp, chế nhạo nhìn sang Lục Phỉ bên cạnh, “ xem ?”

      Nghe vậy, Lục Phỉ nhìn bộ dáng thân mật gắn bó của Nhan Hạ và con trai, phong khinh vân đạm , “Chỉ cần con trai ở lúc ba ở nhà, ôm mẹ của cậu, hôn mẹ của cậu, vậy con trai chính là người con trai hoàn mỹ nhất thế giới này rồi !”

      Nghe xong lời của Lục Phỉ, Lục Hạo lên án nhìn Lục Phỉ, bĩu môi ra, muốn để ý tới Lục Phỉ nữa.

      *

      lát sau, theo tiếng nhạc vui tươi,《Bố ơi mình đâu thế》bắt đầu phát sóng rồi!

      Vừa mới bắt đầu, trong chương trình xuất bóng dáng quen thuộc.

      Úc Tử Phàm, từng nhiều lần đạt giải nam ca sĩ được thích nhất trong các liên hoan nhạc đứng đầu thế giới, hoàn toàn xứng danh là nhân vật có cấp bậc thần thánh trong giới nhạc.

      Cũng vậy, ta cũng là mục tiêu mà Lục Phỉ và Nhan Hạ chú ý tới, hai người cũng nghĩ tới nhà đài lại đặt nhân vật này ở vị trí đầu tiên.

      Đối với các fan hâm mộ của , tuyệt đối là chữ “Kinh” lớn.

      Hai người vừa nghĩ, nhưng chương trình vẫn tiếp tục, lúc này màng hình ti vi tiến hành giới thiệu Úc Tử Phàm, sau khi giới thiệu xong, liền xuất hình ảnh Úc Tử Phàm lúc ở nhà.

      Ở trước ống kính máy quay, Úc Tử Phàm chào hỏi mọi người, tiếp theo, trước máy quay, ta vào căn phòng dành cho trẻ con.

      Ngay sau đó, bóng dáng nhắn xuất ở trong phòng.

      Máy quay quay tới, bạn mắc cỡ hướng về ống kính xin chào, lộ ra ngũ quan tuấn được kế thừa từ ba mình.

      thể , nhìn đứa trẻ dễ thương đẹp trai như vậy, rất dễ khiến người khác nhìn đến xuất thần!

      Chỉ xuất trước ống kính mấy phút, rất nhanh, liền chuyển qua gia đình tiếp theo.

      Thu dọn hành lý, đoạn phim ngắn về gia đình, mỗi chỗ đều lộ ra điểm dễ thương trong cách giao tiếp ở chung giữa ba và con.

      chỉ là Nhan Hạ và Lục Phỉ xem đến say mê, mà ngay cả đôi mắt của Lục Hạo cũng hết sức chăm chú nhìn lên ti vi.

      Mãi cho đến khi chương trình kết thúc, Lục Hạo mới chậm rãi thu ánh mắt mình lại, nhìn về phía Nhan Hạ, “Mẹ, chỗ họ hình như rất vui đó mẹ.”

      “Sau này có cơ hội, ba mẹ dẫn con .” Nhan Hạ xoa xoa đầu con trai nhà mình, tuy những đứa trẻ trong ti vi đều rất dễ thương, nhưng nhìn con trai nhà mình xong, vẫn là cảm thấy con trai nhà mình dễ thương nhất.

      nhịn được, Nhan Hạ nhàng lưu lại nụ hôn gương mặt non mềm của con trai.

      Lục Hạo bị Nhan Hạ hôn, nhớ lại nụ hôn có qua có lại lúc trước của ba mẹ, cũng duỗi dài cổ chuẩn bị đặt những nụ hôn lên mặt Nhan Hạ.

      Lục Phỉ ở bên thấy thế, vội vàng bắt con trai mình lại.

      Ăn lần đậu hủ là đủ rồi, còn muốn ăn lần thứ hai sao.

      Nhưng mà, mặt Lục Phỉ vẫn là bộ dáng nghiêm túc , “Con trai, 10 giờ rồi, nên ngủ.”

      xong, liền dắt con trai về hướng phòng của cậu.

      “Con còn chưa có hôn mẹ mà ! Còn nữa, ba, con vẫn còn giận !”

      “Mẹ con hôn con rồi ! Còn nữa, con trai, ba cũng tức giận !”

      Nhìn bóng lưng rời khỏi của hai người, lại nghe đoạn đối thoại trẻ con kia, khóe môi Nhan Hạ khẽ nhếch lên.

      Lắc lắc đầu, tiếp theo Nhan Hạ liền lấy di dộng ra coi tin tức nóng nhất hôm nay.

      Vừa chuyển đến mục giải trí, ngoài dự đoán, Nhan Hạ liền nhìn thấy ít tin tức có liên quan đến《Bố ơi mình đâu thế》.

      Chẳng qua tin tức bị gắn chữ “hot” đại khái vẫn là thuộc về #Úc Tử Phàm hôn sinh con#.

      chút nghĩ ngợi, Nhan Hạ trực tiếp bấm vào.

      Mở đầu chính là tiêu đề Úc Tử Phàm hôn sinh con, mà phía dưới, đứng mũi chịu sào là ảnh chụp của Úc Tử Phàm cùng với con trai.

      Phía dưới nữa, chính là nội dung mà biên tập viên viết.

      “Tối nay, chương trình phụ huynh và con cái《Bố ơi mình đâu thế》của đài Trái Táo lần đầu phát sóng, bởi vì tuyên truyền trước đó rất được ủng hộ, chương trình vừa phát sóng, rating cần , đều tăng lên ngừng, ở đây thể nhắc tới nhân vật làm biên tập ta đây ngờ tới —— Úc Tử Phàm.

      Úc Tử Phàm, thiên vương nhạc pop, tin rằng mọi người đều rất quen thuộc, mấy năm trước, mạng có tin tức hôn, nhưng mực tiết lộ ra ngoài, lần này, hôn có đứa con trai và dẫn theo con trai dễ thương Hiên Hiên tới tham gia chương trình cũng coi như là trả lời với công chúng.
      Nhưng mà, ở đây vẫn phải hỏi câu, mọi người đối với việc Úc Tử Phàm hôn, cảm thấy như thế nào ?”

      Nhìn những lời giới thiệu này, Nhan Hạ lập tức nhìn xuống khu vực bình luận bên dưới, đập vào mắt chính là đủ loại bình luận của các cư dân mạng.

      “A, nam thần của tôi, sao lại đột nhiên từ người đàn ông độc thân hoàng kim biến thành ba của đứa trẻ vậy ?”

      “Haizz, đau lòng, giới giải trí lại mất vị nam thần nữa rồi.”

      “Việc tôi để ý chính là, vợ của ấy là ai ? Kiếp trước cứu vớt thế giới ư !”

      “Vì sao phải hôn chứ! Lúc trước còn dối mình là độc thân, bây giờ tự vả mặt rồi đó !”

      chấp nhận!”

      “Tuy là fan hâm mộ của ấy, nhưng bình thường vẫn là đem tác phẩm của với đời tư tách ra.”

      “Giận che dấu, nhưng mà tôi muốn , tiểu Hiên Hiên đáng quá !”

      “... ...”

      Thấy thái độ của đa số cư dân mạng cũng có kịch liệt như trong tưởng tượng lắm, lòng Nhan Hạ được an ủi rất nhiều, mặc dù có người phản bác, nhưng dù sao cũng chỉ chiếm số ít, tình trạng như vậy giúp Nhan Hạ có thêm ít lòng tin với việc công khai sau này.

      Lúc này, Nhan Hạ cảm thấy chỗ trống ghế sô pha bên cạnh đột nhiên lún xuống chút, quay đầu nhìn, ra là Lục Phỉ biết quay lại từ lúc nào.

      “Em nghĩ gì đó? Nghĩ đến say mê như vậy.” Lục Phỉ hỏi.

      “Nhìn phản ứng mạng đối với việc Úc Tử Phàm hôn.” Vừa , Nhan Hạ liền đem di động của mình đưa cho Lục Phỉ.

      Lục Phỉ đưa tay nhận lấy, đọc nhanh qua bình luận phía dưới, tiếp theo đem di động trả vào tay Nhan Hạ: “Em cần lo những việc này, và công ty xử lý.”

      Nghe được kiên định trong lời của Lục Phỉ, Nhan Hạ có phản bác, nhàng “Ừm” tiếng, tiếp theo nhìn về hướng phòng Lục Hạo xong rồi hỏi: “Hạo Hạo ngủ rồi sao?”

      “Vừa dính giường liền ngủ ngay, ngày thường nó cũng đều ngủ vào giờ này, chắc là thành đồng hồ sinh học rồi, chẳng qua trước khi ngủ vẫn ngừng kêu “Muốn hôn mẹ, con giận rồi.” Lục Phỉ , nhớ lại bộ dáng nhõng nhẽo lúc nãy của Lục Hạo, trong mắt nhuộm lên ý cười.

      Nghe xong, Nhan Hạ bất đắc dĩ : “Lục Phỉ, con trai còn , muốn ôm ôm hôn hôn rất bình thường, đừng ghen đến hăng say như vậy.”

      Ai nghĩ tới ở trước mặt người ngoài là bộ dáng thanh lạnh nhạt mạc, thế nhưng lúc ở nhà Lục Phỉ lại là người ghen với cả con trai mình ? Tuy cảm thấy bộ dáng tranh giành tình cảm của hai con cũng rất thú vị.

      được sao?” Lục Phỉ nghe thấy lời của Nhan Hạ, nhướng mày hỏi lại, ánh mắt nguy hiểm nheo lại.

      tự thương lượng với con trai !” Thấy ánh mắt của Lục Phỉ, Nhan Hạ chút do dự đem vấn đề này ném cho con trai, sau đó đứng dậy chuẩn bị về phòng.

      Nhưng giây sau, thân thể đột nhiên bị treo lên giữa trung!

      Ôm chặt lấy cổ của Lục Phỉ, Nhan Hạ được tự nhiên , “ làm gì đó?”

      “Làm việc quan trọng.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :