[Hiện đại|Bi] Trái-phải, trên-dưới-trước sau - Tầm Sa (9 chương - hoàn)

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tamsa8

      tamsa8 Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      48
      [​IMG]

      Trái - phải, - dưới, trước - sau

      Tác giả: Tầm Sa
      Thể loại: đại, ngược tâm, có chút ngược thân, ngôn - đam lẫn lộn, bi kịch
      Độ tuổi: M / 16+

      Cảnh báo:
      Đây là câu chuyện có khoảng 80%, vì được viết dựa theo nên nó có kết thúc mở, cũng như nội dung hề dễ chịu chút nào. Mình nghĩ câu chuyện này kén người đọc, nhất là vì tính thực tế của nó, hai là vì ngôn - đam lẫn lộn (hòng mục tiêu giữ tính chân nhất cho câu chuyện này). Tuy vậy, mình vẫn muốn đăng để chia sẻ, mong là những người sẵn sàng đọc chấp nhận nó.

      Giới thiệu

      người đứng giữa những lằn ranh, quyết định ôm vận mệnh đơn đến suốt cuộc đời.

      .
      .
      .


      Chương 1: Người đầu tiên
      Hơn mười tám tuổi, lén lút hôn lấy nàng sau hàng dài kệ sách. Nụ hôn đầu tiên vụng về và vội vã.

      Đó phải là nụ hôn đầu tiên của , càng phải là nụ hôn đầu tiên của nàng. Chỉ là hai người lần đầu tiên hôn nhau.

      và nàng là bạn qua thư. Quen biết nhau qua diễn đàn mạng, ôm ấp nhau nhiều năm qua câu từ. ngày trước mùa hè, phát ra rằng cả hai đều ở cùng thành phố. Hai người hẹn gặp nhau tại quán ăn mà nàng chọn. Chỉ là quán gần nơi hai đứa ở, bộ chút ngay điểm giữa hai người, trước cửa quán có chú ong hoạt hình xinh xắn.

      để cho nàng gọi món, nàng liền gọi cho cả hai mì Ý. thích ăn món này vì ăn được cà chua, nhưng thích nàng.

      Mùa hè năm đó, và nàng sống cùng nhau.

      Suốt nhiều năm, nàng gửi cho biết bao nhiêu bưu kiện. trân trọng giữ lấy chúng, nhưng chỉ gửi lá thư duy nhất. Sau đó, lập trang blog để ai biết, thầm ghi lên những tâm của mình.

      nàng, ngưỡng mộ nàng. Nàng là người thông hiểu nhiều chuyện, thích văn chương, lại được nhiều người diễn đàn quý mến. ngoại lệ, nhưng từ lâu cả hai có những xúc cảm riêng. biết, phần nào đó nàng vẫn chỉ xem -trong-những. Nhưng nàng là người đầu tiên gọi điện cho từ xa, trong khi bắt máy mà lắp bắp biết gì.

      Khi hai người gặp mặt, mới biết hóa ra nàng theo dõi trang blog của từ lâu rồi.

      Từ khi biết được chuyện đó, nơi chốn riêng tư của còn là riêng tư nữa. tính toán chuyện mình phải viết, muốn nàng đọc được những điều nghĩ qua con chữ.

      Hai người hòa hợp với nhau đến kỳ lạ. Càng ở cùng nhau, những thứ cả hai với nhau càng ít. có cảm giác rằng cần ra điều gì nàng cũng hiểu. Nàng bảo với rằng như thể chúng ta cần gì, chúng ta đều hiểu nhau.

      Mười chín tuổi, chán nản với trường đại học, hầu như học nữa.

      kẻ may mắn đến chết tiệt, cần cố gắng gì quá nhiều vẫn có thể đạt được thành tựu nhất định. May mắn đậu đại học, nhưng lại dễ dàng chán nản vì được học như ý muốn. quyết định nghỉ hẳn, suy tính về những gì mình chuẩn bị làm.

      lên lớp, cũng chẳng có việc gì làm. nấu ăn, cũng hẳn là dọn dẹp gì, chỉ ngồi ngày qua ngày. Khi nàng thích, chở nàng chơi đây đó, hoặc là cùng nàng bộ vòng quanh.

      Nàng thích ngồi sau xe của , đôi khi tinh nghịch đút tay vào trong bụng chọc chọc. Mùa hè Sài Gòn trời hay mưa bất chợt, cả hai cứ vậy tắm mưa, đến khi về nhà cùng run cầm cậm ướt sũng đầy sàn. Hai đứa vứt hết quần áo, tắm, lau khô người rồi cuộn lấy nhau trong chăn mà ủ ấm.

      Tháng bảy năm đó, hai người kỷ niệm sáu năm quen biết nhau.



      buổi trưa, nàng thấy đờ đẫn nhìn ra cửa sổ. Nàng thích căn phòng có ánh nắng nên chọn nơi này. Ở nhà mình, bao giờ hé cửa dù chỉ chút, ngay cả tấm màn cũng luôn luôn rũ xuống.

      Nàng hiểu nghĩ gì, thấy như bất lực với thế giới. Nàng xách túi lên, ra khỏi phòng.

      Đêm đó, nàng trở về.

      Sáng hôm sau, nàng mua cho chiếc hamburger. thích hamburger vì cảm thấy nó nhạt nhẽo, nhưng cũng thực thích nàng.

      Sinh nhật nàng đầu tháng chín, nhớ là mình làm gì.

      Sinh nhật giữa tháng chín, về phòng trọ của mình ăn nhậu cùng mấy đứa bạn bị bỏ bê lâu ngày, nàng mang bánh kem bộ qua đưa trước cửa.



      Mười chín tuổi, vô tâm khoác lên mình gương mặt nghĩ ngợi.

      Hai mươi mốt tuổi, nàng bị điều đó đánh lừa sâu sắc.



      .



      Diễn đàn hai người gắn bó bấy lâu còn nữa, cũng còn nhiều hứng thú viết truyện.

      viết truyện. Truyện ngắn tình cảm, truyện ngắn cuộc đời. Mỗi ngày có thể cho ra ít nhất truyện ngắn, hầu như cái nào giống cái nào. Quản lý mục 'Truyện' xưng lên hàng "ông hoàng one-shot". cười cười, thế mà thi one-shot chỉ được giải nhì thôi đấy!

      Nàng thầm đọc truyện ngắn viết, có lần còn được mới làm ban giám khảo cuộc thi giới thiệu truyện. Người ta mang truyện của giới thiệu, nàng cố ý chấm điểm cao cao. Kết quả, người viết giới thiệu nằm trong top 3, truyện của được treo lên đầu mục tháng. trách nàng sao bài dở hơi vậy cũng cho điểm cao, nàng trả lời vì truyện là về lừa lọc nên người giới thiệu bị tác giả lừa cũng nên cho họ điểm cao vậy.

      thực thích nàng.

      Sống cùng mấy tháng, nàng học du lịch nên thường đây đó, ngày nào cũng chăm chỉ lên lớp, như kẻ vô dụng hàng ngày chỉ ở nhà. Ngay cả viết lách, cũng viết nữa.

      Nàng kể với nhiều chuyện, những người lạ mới gặp, những người quen biết lớp, những thứ nàng thấy thích thú hoặc . Nàng kể về người làm quen nàng ở quán cà phê, người đó chạy chiếc New Beetle màu trắng, dịu dàng sao đó, sâu sắc sao đó. nghe, mỉm cười.

      Nàng càng lo lắng cho , lại càng cảm thấy đúng. Nàng suy nghĩ quá nhiều cho , mà bản thân chẳng suy nghĩ gì. biết mình phải làm gì, rất ràng, nhưng nàng thấy làm gì, nên thể ngừng nghi ngờ.

      nghĩ rằng dù trông như mơ hồ nhưng mình vững chân mặt đất, thấy nàng lo lắng lại nghĩ rằng nàng mới là người mơ hồ.

      muốn mãi ở lại nữa, quyết định về quê vài ngày. Chưa tới hai ngày, nàng đứng trước nhà . Địa chỉ cho nàng từ lâu qua thư.

      Nàng , nàng nhớ . chỉ biết cảm động mà thôi.



      Nàng ở lại nhà đêm, hai kẻ hai phòng bố mẹ hỏi gì nhiều, xem nàng như con trong nhà. Nàng giọng Hà Nội, khéo léo và biết quan tâm. Tối, mò qua phòng nàng, muốn rời tay.

      chở nàng vớ vẩn xung quanh, nàng bảo nàng thích nơi này, tuy gọi là thành phố nhưng lại giống như thị trấn , giống Quy Nhơn trông như thành phố lớn hơn. cũng thích nơi này, nhưng có dự định ở đây khi còn trẻ.

      Nàng về đến thành phố trước, về sau. Khi về mặc chiếc áo sơ mi của người khác. người bạn nhậu cùng tối qua, có quan hệ gì khác.

      áo sơ mi có mùi nước hoa. Nàng và chia tay ngay sau đó.

      Nàng đơn giản ngửi thấy mùi thơm, rồi bảo về . gì nhiều, đồng ý ra về.



      blog của , viết về người nàng quen.



      .



      tháng sau, cùng bạn của nàng hẹn gặp nhau.

      bạn bảo, dạo này nàng khác lắm, khác rất khác.

      Nàng giả vờ là nhân vật trong truyện ngắn của , rằng cả ngày, bắt chước nhân vật mua chiếc ô màu đỏ, bộ khắp công viên, thỉnh thoảng lại ngoái đầu ra phía sau mỉm cười.

      Nàng vẫn học vẫn lăn mình ra thế giới, nhưng nàng đôi khi ngây ngây dại dại.

      bạn hỏi, lừa dối nàng phải .

      trả lời, đừng để cho nàng biết, , lừa dối nàng. , bên nàng càng lâu, nàng càng bước chân mặt đất. Chỉ cần qua thời gian nữa, nàng tự động hiểu ra thôi.

      cũng tin mấy vào những lời mình .

      bạn lại hỏi, nàng có kể cho nghe người làm quen nàng ở quán cà phê, New Beetle màu trắng . bảo có. bạn tiếp tục , ra người đó có thực, là nàng hoàn toàn tưởng tượng ra mà thôi.

      ở đó, nhưng nàng vẫn phải vỗ về chính bản thân mình bằng người trong tưởng tượng.

      Nàng gửi cho chiếc vé tàu đến Quy Nhơn. nhận, nhưng .



      Vài tuần sau, nhân lúc nàng có nhà qua xem thử.

      Ngoại trừ chỗ ngủ bộn bề nệm gối, những nơi khác đều phủ lớp bụi dày. bàn, gói thuốc lá mở toang, toàn bộ thuốc lá đều trong chiếc gạt tàn của , tất cả bị ngắt làm đôi.

      thu gọn sách vở, phủi xếp chăn gối, quét dọn toàn bộ. vớ phải quyển sách hay ho, thế là đọc mê say từ đầu đến cuối, sau đó lại tiếp tục dọn dẹp.

      Đặt rác trước cửa, cuối cùng, cầm chiếc ô đỏ mang .



      Nhà nàng có hai chiếc ô đỏ.



      .



      Nhiều tháng sau, làm việc ở quán bar, định bụng tích cóp chuẩn bị học khóa học chuyên ngành. thỉnh thoảng có lên mạng xem nàng như thế nào, nhưng hầu như cũng có gì ràng cả.

      Nàng hẹn gặp, đồng ý. cũng muốn biết xem nàng ra sao. thực thích nàng.

      Nàng phàn nàn về cuộc sống tại của . Nơi làm phải sạch gì. nhận ra, nàng vẫn chịu hiểu, cũng ra.

      Cả hai đều tưởng rằng cần ra cũng hiểu nhau rồi.

      với nàng bằng thứ tiếng rành rọt, nàng tức giận bảo rằng tiếng của ngớ ngẩn. nghĩ đến việc mình gần đây tiếng Việt mỗi ngày chỉ mấy câu, cả cuộc đời học tiếng mười ba, mười bốn năm rồi... tại sao lại dùng tiếng để với nàng nhỉ?

      À... Khi dùng tiếng , thẳng thắn hơn, bị vòng vo như khi dùng tiếng Việt nữa. Rất tiếc nhận ra, đối với nàng tiếng gì cũng như vậy cả.

      Nàng suy nghĩ quá nhiều, lại là kẻ cạn nghĩ. Nàng tin cạn nghĩ, tin rằng nàng hiểu nữa.



      .



      Vài năm sau, và nàng có gặp lại nhau thêm lần.

      Cả hai hẹn hò, những chuyện vớ vẩn như có như . Nàng làm cho tạp chí lớn, bỏ cả buổi ra mắt phim để hưởng trọn ngày cùng . Tối đó nàng có hẹn công việc từ sớm, khuya đó phải nộp báo cáo cho công ty. Chiều, nàng bảo muốn xa, bảo chở nàng . nhăn mày bảo nàng tự mình , lại cay độc , đừng để cầu ích kỷ của mình ảnh hưởng đến công việc của cả hai.

      làm được điều mình tính toán từ lúc trước. Nàng cũng phải vững chân mặt đất.

      Nàng hiểu những gì , để chở đến cuộc hẹn kia.



      thời gian dài trôi qua, nàng có tình mới, có niềm vui thích mới, có những trải nghiệm mới. Nàng mang hình xăm mới lưng, nhuộm màu tóc mới. Nàng vẫn trân trọng người thân như cũ, vẫn mê thích đọc sách và nghe nhạc như cũ, nhưng từ đó có nhiều thứ khác hơn.

      lướt trang cá nhân của nàng, thấy dấu vết nào giống như là của mình nữa, chỉ có thể khe khẽ mỉm cười.



      .



      (hết chương 1)





      Ngoại truyện về người cầm ô đỏ bộ vòng quanh, thỉnh thoảng quay về phía sau mỉm cười



      Tựa đề: There's someone going after him
      (Có người luôn theo sau cậu ấy)
      Thể loại: lãng mạn, tình cảm, huyền bí
      Độ tuổi: K / 13+
      Năm sáng tác: 2009

      Tóm tắt:

      There's someone who always follows every of his footsteps.​



      1.

      Dương hay đờ đẫn suốt cả ngày. Ánh mắt cậu thể điều đó. Cậu sống mình ở căn hộ khá rộng mà lại rẻ [ hiểu tại sao ], tự nấu lấy đồ ăn cho mình.



      Cậu bắt đầu sống ở căn hộ đó vào mùa mưa, và những ngày mưa nhàm chán càng làm cậu ấy đờ đẫn.



      Ban đầu là vậy thôi.



      2.

      Những ngày trời mưa sau đó, Dương thường dọn thức ăn ra bàn thay vì bưng tô ăn mình. Cậu dọn hai phần, trong đó phần thêm có li nước to. Sau bữa cơm, cả hai phần ăn đều hết.



      Ban đầu đó là li nước đá lạnh. Nhưng sau đó Dương thay bằng nước lọc. Tốt cho răng và cổ họng.



      Những ngày mưa lặng lẽ như thế.



      3.

      Mấy đứa con thường muốn người ta biết mình là người thú vị. Dương hẹn hò là như thế, nhưng ấy chả thú vị tí nào.

      Hoặc có, nhưng Dương để tâm lắm.

      Mưa. bảo lãng mạn. Ừ đúng là lãng mạn khi được hẹn hò, ở cạnh người mình thích trong tiết lành lạnh của mưa.



      Rất lãng mạn luôn ấy chứ…



      Dương xin lỗi, rồi đứng dậy, trả tiền và thẳng về nhà. quên cây dù của mình.



      cây dù màu đỏ.



      4.



      Dương vừa về đến nhà, chưa kịp mở cửa cánh cửa tự mở ra chào đón cậu.



      Cái người ở đây cùng cậu dạo này lộ liễu.



      Dương sống mình ở đây, nhưng cậu đủ tinh tế để nhận ra mình mình chút nào.



      Red. Cậu đặt tên người đó là vậy.



      Khi Dương bước vào phòng khách, Red bật cho cậu nghe bản tình cả Tây Ban Nha lời.



      lãng mạn khi ngày trời mưa được ở bên cạnh người mình thích.





      Dương ngồi xuống sofa, thấy cạnh mình rất ấm.



      5.

      Red chỉ có thể xuất vào ngày mưa.

      Mùa mưa rồi cũng dứt. Red có muốn cũng xuất được. Mà Dương có muốn cảm nhận Red cũng thể. Dương cũng có công việc của cậu.

      Dương có thói quen bộ, và giờ cậu vẫn giữ thói quen đó. Thức dậy sớm hơn hẳn để bộ tới chỗ làm, và bộ về nhà sau khi làm xong việc. Những lúc muốn suy nghĩ, cậu cũng ra ngoài bộ.

      Cậu cũng có thói quen dừng lại chút sau khi quãng đường khá dài. Và ngoảnh mặt nhìn ra phía sau rồi mỉm cười.



      Trời mưa.



      6.

      Thường dù là chủ nhật Dương cũng làm part time. Hôm nay cần vậy.



      Cậu ở nhà, quanh quẩn nốt.



      có mưa, có tiếng hát.



      Cậu nằm dài sofa, hát vang bài tiếng Pháp dù chỉ biết Bonjour.



      Vì, Pháp hay Tây Ban Nha cũng đều lãng mạn cả.



      7.

      Dương có lẽ là mặt trời, hay bầu trời xanh gì đấy.



      Cả tháng chỉ nhìn thấy mặt trời và trời xanh trong vắt.



      Cũng giống như suốt ngày chỉ nhìn thấy mình.



      Dù có đẹp (đến như Dương).



      cũng chán thôi…



      8.

      Mùa khô ơi là mùa khô…

      Ở đâu cũng thấy khô…



      Dương chẳng bao giờ chờ mưa.

      Cậu cứ vào việc là quên hết.

      Nên cứ dứt việc là lại nhớ.



      Dạo này Dương toàn ăn cơm mình. Chẳng bao giờ ăn hết phần cơm người. Phần vì trời nóng nữa.



      Thay đổi khí hậu nên mùa khô mà trời vẫn nóng.



      A…



      9.



      Trời nóng.

      dẫn tới thiếu nước.

      Và vì Dương thiếu nước.

      Nên trời phải cho nước.



      Và mưa!



      Mưa trái mùa…





      10.



      Dương nhớ.

      Và Dương ngoảnh lại sau lưng.

      Và Dương ôm khí vào lòng.

      D / End.​

    2. tamsa8

      tamsa8 Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      48
      Chương 2: Người thứ hai và người thứ ba


      làm phục vụ ở quán bar lớn, bắt đầu trải nghiệm cái gọi là "tình đêm".

      Ưa sạch , vội vàng làm chuyện gì với ai. Nhưng nếu ai đến, thấy hợp mắt lại an toàn, ngại tiến tới.

      Kể từ khi chia tay nàng, cũng bắt đầu thích người khác. giống như khi thích nàng, đây dường như chỉ là cơn cảm nắng thoáng qua. Đối tượng là trong nhóm bạn nhậu, xinh đẹp và tài giỏi, tựa như mặt trời vậy.

      có người , chỉ có thể thầm thương trộm nhớ.

      Nơi làm việc có bạn bartender đặc biệt thích . thích ăn, chỉ thích ngủ mà thôi, thường xuyên ngủ trừ bữa. Tối khuya mọi người đều luân phiên lên bếp ăn hết, lười biếng lên tầng cao nhất bị bỏ , tranh thủ ngủ chút, len lén hút điều thuốc tránh máy quay. Quán bar mà cho nhân viên hút thuốc, tệ lậu.

      nàng bartender vừa chia tay người , đau đau khổ khổ tìm người an ủi. chẳng để ý, phải chuyện của mình. vẫn còn cảm nắng bạn nhậu kia mà.

      Cuộc sống lấy đêm làm ngày lại biết chăm sóc cho bản thân khiến trở thành kẻ bệnh tật đầy mình. vốn hen suyễn , lại có thêm chút bệnh về tim, ảnh hưởng ràng mấy nhưng nếu giữ gìn tốt. bữa, hạ đường huyết trong giờ nghỉ giải lao, bạn bartender từ đó luôn bắt ăn cùng mình, thỉnh thoảng lại pha cho ly sữa nóng, thỉnh thoảng lại dư chút sinh tố.

      uống sữa, thơm thơm ngọt ngọt chua chua, nhưng có chụt nhộn nhạo trong bụng.



      hôm nọ tờ mờ sáng sắp hết ca, vài vị khách nước ngoài quý mến liền gọi cho mấy chai bia. uống rượu được, say ngủ ngay, nhưng uống bia mà say làm những chuyện bản thân cũng chẳng hiểu nổi. Quán vốn cho phép nhân viên uống rượu bia, nhưng vì lợi nhuận chủ quán cũng du di cho nhiều lần. Dẫu gì cũng là người hay xởi lởi với khách, thường xuyên tăng doanh thu nhờ vậy.

      biết uống bao nhiêu, uống đến tận khi giao ca sáu giờ sáng mới xin phép ra về. Lúc này còn là nhân viên, chẳng việc gì phải buộc mình uống với khách nữa.

      nàng bartender thấy say tiện xe, đưa về. Hai người về nhà mà ra khách sạn.

      khi say mà bị kích thích, điên cuồng mấy tiếng đồng hồ đến tận trưa. Trưa tỉnh táo lại, cùng ta ăn trưa, rồi lại tiếp tục làm tình. Hai người dùng dù chỉ cái bao, chỉ là giữa trưa ta bảo mua thuốc.

      vẫn thích bạn nhậu, chỉ là chuyện gì đến đến thôi.



      bartender này là người rất sành sõi. ta biết cách làm phấn khích, càng biết cách làm tình khiến thỏa mãn dục vọng. Người ta bảo đàn ông chung suy nghĩ bằng thân dưới, thấy mình xếp vào loại đó cũng sai.

      Hai người xoắn vặn với nhau trong nhục dục, như thể quên đất trời. Tối hôm đó, quán cháy, cả hai đều mệt mỏi rã rời nên có mặt, cùng lúc bị đuổi việc.

      lười biếng lên nhận lương cuối cùng, ta lên đòi lương được, đành tức tối tìm nơi làm việc khác. Vốn có kinh nghiệm, cũng khó để có công việc thậm chí còn tốt hơn. ở nhà làm vài công việc qua mạng, sẵn tiện tìm hiểu khóa học mình chuẩn bị đăng ký. Bây giờ đủ dư dả để tiếp tục rồi.

      bartender ở rịt phòng trọ của . nỡ nặng lời với ta, lựa lời bảo ta về nhà. ta chịu, nhất quyết ở lại. chịu hiểu, giữ lại cũng quá phiền, hai người lại tiếp tục cùng nhau, ngày nào là làm tình, cả hai đều nhiệt tình chủ động.

      ở nhà hết làm việc nấu cơm, ta làm xong cũng chơi bên ngoài, thích về nhà ăn món ăn nấu, cùng dây dưa nhiều hơn. nghĩ, mặc dù trông tưởng dễ dãi nhưng ta ra rất kiên định.

      Kẻ tưởng chừng kiên định là mới ra dễ dãi.

      Ở bên ta như người khác. giống như lúc cùng với nàng được nàng chăm sóc đến hư thân. ngược lại lo cho ta từng bữa ăn cái mặc, những lời ta muốn nghe, làm những điều ta thấy thích. Nhìn thấy ta vui vẻ và phản ứng y như dự định, cảm thấy đó là loại thành tựu.

      Cũng có lần hai người hứng chí khách sạn, vừa vào phòng bị khí làm lên cơn hen suyễn. ấy lần đầu tiên biết được có bệnh, lúng túng theo chỉ dẫn của lấy bình xịt trong túi. Kể từ hôm đó, ấy chăm sóc cho nhiều hơn.



      bữa mẹ lên thăm, kia cũng nhanh nhảu trò chuyện với bà. Hai người chuyện riêng gì đó mẹ bảo, mẹ cảm thấy con bé này được hơn. biết phải giải thích với mẹ mình như thế nào về nàng. thực thích nàng.



      ngày nọ, bạn nhậu nhắn tin rằng vừa chia tay người , là ấy chủ động sau thời gian dài mệt mỏi. vẫn an ủi hồi. ra, ấy cùng người đứa con , tính đến lúc đó nó chưa đầy tuổi.

      bartender phát ra tin nhắn tình cảm của , điện ngay cho kia chửi mắng hồi. bạn nhậu cũng phải người hiền lành cam chịu, mặt trời có thể đốt cháy người. cũng phải là người dễ chịu như thường tỏ ra, cực kỳ thích người khác xem những thứ quá cá nhân của mình.

      Tối hôm sau, bạn nhậu hẹn ra. Hai người nhậu mà ngồi quán cóc uống cà phê.

      , ra người như vậy tốt cho . , cảm thấy cần ở bên người như vậy. , biết thích từ lâu. , là ấy được sao.

      biết bấy lâu nay đều biết rằng mình thích , chỉ là có vượt qua tính toán của chút, ấy như vậy nhưng lại ngỏ ý với trước.



      vui mừng còn kịp, vội vàng chia tay bartender, rằng chuyển nhà.

      nàng bartender sau đó ngừng chửi bởi suốt thời gian. cảm thấy nợ nần gì nhau, bị mắng nhiếc cũng coi như là chuyện. vài tuần sau, ta có người mới. Điển trai hơn, tốt hơn nhiều.



      Lần đầu tiên của hai người là ở khách sạn đường Nguyễn Trãi. ra ban công nhìn về phía khách sạn Pullman, hít thở khí trong lành buổi tối.

      Hóa ra đây đúng là .

      cho bạn nhậu biết chỗ ở của mình. Hai người ở cách nhau mười mấy cây số.

      bắt đầu khóa học chuyên ngành của mình. Thứ hai cả hai người cùng rảnh rỗi, tối chủ nhật chạy xe sang chỗ làm đón ấy. Biết bao điều tuyệt vời nghĩ về , lần lượt từng thứ trở thành .

      Đó người như mặt trời vậy, lúc nào cũng sáng chói.

      Dù vừa học vừa làm nhưng tất cả đều linh động, quản lý thời gian vô cùng tốt nên mỗi khi ấy cần đều có mặt được. Hai người tưởng chừng sống ở hai thế giới khác nhau, lại có nhiều điểm tương đồng đến kỳ cục. nghĩ ấy là người thích nghe nhạc ngoại, cũng nghĩ ấy là người được những lời tưởng chừng chỉ có trong tiểu thuyết. ấy thậm chí vượt lên cả mong đợi của , khiến ngạc nhiên.



      Cuối năm, ấy hỏi có muốn kết hôn . trả lời, , còn trẻ.

      ra, hề có ý định kết hôn, thường những lời ý khuyên ấy tìm người đàn ông khác tốt hơn.



      Năm mới đến, kết quả học tốt khiến nhanh chóng được cơ sở dạy học nhận vào làm. Công việc bắt đầu ổn định hơn, cả bảy ngày trong tuần đều bận rộn. gom góp thời gian mỗi tuần đều chạy xe mười mấy cây số lên chơi với ấy. ấy cũng làm việc suốt từ chín giờ sáng đến chín giờ tối.

      Hai người dạo phố đêm, ăn uống, rồi ngủ cùng nhau ở khách sạn. quá mạnh mẽ hay chủ động như với nàng bartender, chỉ nhàng theo ý ấy thế thôi.



      Vài tuần trôi qua, bỗng hôm ấy bắt xe buýt xuống chỗ . Đây là lần đầu tiên ấy chủ động xuống trung tâm chơi, thấy vui là dối.

      Tối, hai người cùng nhau uống vài chai với vài người bạn của ấy. Bọn họ gì đó về nghề nghiệp của họ, biết gì chỉ im lặng ngồi nghe. ấy chuyện rất hăng say, luôn thích ấy tràn đầy đam mê với công việc của mình như vậy.

      Vài hôm sau, ấy bảo phải chuyển xuống Cần Thơ làm việc thời gian ngắn. ấy được làm quản lý dưới đó, rồi trở về làm quản lý ở Sài Gòn sau.

      chúc mừng ấy, nghĩ gì khác.



      tuần sau, đến Cần Thơ thăm ấy. ấy lại làm đến tối muộn, ở nhờ nhà bạn mình cũng ăn uống no say đến tận lúc ấy tan làm.

      đến đón ấy, ấy lại dẫn đường ra khách sạn gần đó.

      vừa tắm ra ấy bảo rằng lại có chuyện gấp ở chỗ làm. sao, nếu là công việc cứ .

      giờ sáng ấy mới về. chờ hơn ba tiếng.

      ấy giải thích, muốn nghe. ấy đẩy xuống kích thích, từ chối.

      Xong chuyện, chuẩn bị mang giày ra ngoài hít thở khí, muốn hút điếu vậy thôi. ấy giữ lại, càng muốn ra.

      lái xe vòng vòng Cần Thơ, may phước điện thoại có GPS nên lạc. vội đến mức mang theo bảo hiểm. Năm giờ sáng, trở lại gọi nhân viên khách sạn định lấy nón thôi. Nhân viên khách sạn báo lên phòng, ấy cầm nón xuống. muốn rước ấy đâu nữa, nhưng nhìn thấy gương mặt đó lại mềm lòng.

      ấy chỉ đường về phòng trọ.

      Hai người cất xe rồi nằm nghỉ mảnh chiếu mỏng. Tự dưng trởi đổ mưa, chỉ có tấm chăn mỏng dính, liền đắp cho ấy. Nhìn căn phòng đơn sơ chỉ có vài bộ quần áo phẳng phiu được phơi gọn gàng, run cả người vì trời lạnh.

      Nằm vài tiếng như vậy, đến khi trời sáng hẳn, tạnh mưa, chạy xe lên Sài Gòn.



      ấy chỉ nhắn vài tin thường ngày với nhau, đến tận khi ấy về Sài Gòn. Tối đó, ấy bảo chín giờ tới nơi, chờ tới mười giờ rưỡi mới thấy mặt. Hai người thuê phòng khách sạn gần bến xe ở trung tâm, mệt mỏi ngủ vùi.

      Sáng, đưa ấy trở về nơi trước khi Cần Thơ ấy ở. ấy mướn phòng trọ khác, nhưng vẫn gần chỗ làm. Thủ Đức hôm đó trời nhiều mây.



      Vài tháng sau, ấy nhắn cho tin, bảo rằng có lẽ tiếp tục được, ấy nợ nhiều quá, nếu được sau này bù đắp lại cho .

      đọc tin nhắn, cảm thấy kết thúc là chuyện dĩ nhiên. Ngay từ đầu hy vọng nhiều, nhưng nợ nần hay trả lễ, đều cảm thấy cần thiết.

      lâu sau, ấy có người mới. năm sau, hai người họ kết hôn, cùng nhau mở cửa hàng ở khu ấy sống. Người chồng đó là chủ quán ăn gần nơi ấy làm, nhân viên thường lui tới ăn nhậu đủ kiểu. xem thử trang cá nhân của hai người bọn họ, cảm thấy hai người mới đúng là đẹp đôi.



      .

      (hết chương 2)

    3. tamsa8

      tamsa8 Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      48
      Chương 3: Người lúc xưa và người số 1


      Thuở đứa trẻ quá hướng ngoại. vẫn chơi đùa với bạn bè xung quanh như những đứa trẻ khác, nhưng quen biết quá nhiều.

      Lên cấp Hai, biết sử dụng máy tính. Gia đình cũng khá giả nên từ giữa những năm hai ngàn ở nhà có máy tính kết nối mạng. vì thế càng giao tiếp bên ngoài nhiều, nhiệt tình các diễn đàn hơn.

      Cũng cấp Hai, bạn thân thiết ở trường cùng tham gia diễn đàn giới trẻ mạng. bạn đó vốn là quản lý mục , nhưng khá nhiệt tình nên được nhiều người khác trong ban quản trị mến. có niềm đam mê đặc biệt với nhạc, vậy là vừa xin được cái chức quản lý mục này diễn đàn.

      Hai người chia sẻ mật khẩu chung mà đến tận mười năm sau vẫn sử dụng. Chỉ là dãy số có sáu chữ số, bắt đầu lại bằng con số 0. hiểu, mà bạn cũng chỉ trả lời là ấy bấm đại. vậy, ấy có tới vài cái mật khẩu toàn là dãy số vô nghĩa như vậy.

      Tuy thế, kẻ lười biếng như vẫn khó thể nhớ thêm mật khẩu nào khác.



      Ngoài bạn đó ra, trong nhóm bạn còn chơi thân với thằng khác. Thằng này đặc biệt gia cảnh cũng khá giả, vẻ ngoài lại đẹp trai trắng trẻo nên rất được ưa thích. Mười bốn tuổi chơi bar, sắm vai con ngoan nên suốt ngày ôm cái máy tính. Người ta thằng bạn đó tốt, đồng ý, nó cũng có điểm tốt của riêng nó chứ. bạn khuyên được, cuối cùng chơi với nó nữa.

      lúc đó vẫn chưa nhận ra bạn đó thương - như người bạn - đến mức độ nào. Gần mười bốn năm kể từ ngày đầu tiên chơi với nhau, vẫn chơi với thằng bạn kia, nó báo ứng của riêng nó cho những ngày ăn chơi trác tác, bạn năm xưa giờ xinh đẹp chuyên bán kem trộn. thương mến , nhiều đến mức trở thành nữ chính trong vài truyện viết.



      .



      Năm hai lẻ tám, mười lăm tuổi, trò chuyện với người khá thú vị mạng.

      Người này có cùng sở thích nhạc giống , hai người chuyện với nhau như bèo nước công cụ chat chung của diễn đàn. Kết nối qua Yahoo trò chuyện tiếp đợt, hết ngày lại qua ngày.

      Mười sáu tuổi, vào trường cấp Ba và bắt đầu học tiếng Pháp. Người bạn này cũng học tiếng Pháp cùng thời gian với , dù ta lớn hơn tuổi. Hai đứa chuyện với nhau như kiểu hai thằng bạn thân, kẻ Nam người Bắc.

      ấy tốt nghiệp Trung học Phổ thông xong sang Pháp du học. Tính đến nay khoảng năm năm. Trước khi ấy , có nhân dịp Lễ tình nhân gửi tặng con gấu bông màu trắng-đỏ ra Hà Nội. Quà đến ngày mười , nhận được quà đáp lễ vào ngày mười lăm, con chó bông màu tím nhạt.

      Mùa hè cách biệt năm tiếng, mùa đông cách biệt sáu tiếng. Ở Việt Nam có hè với đông, nơi đùa là chỉ có mùa nóng với mùa nóng vật vã. từ khi học thức khuya dậy muộn, lên lớp nằm ngủ chứ học nhiều môn, may mắn là còn thích Toán nên vượt qua được thời học sinh. Lúc thức thường nhắn tin với ấy hoặc là đọc truyện đọc sách chi đó.



      Tạm gọi ấy là J.

      Nhiều năm trò chuyện với J như vậy, phải chuyện gì cũng kể, ấy cũng . Nhưng hai người kể cho nhau nghe ít nhiều phần nào câu chuyện, chia sẻ với nhau những sở thích chung và riêng.

      J học thiết kế nội thất. Sang Pháp tốn nửa năm nghe lời phụ huynh học ngành kinh tế vớ vẩn. học marketing, về sau thể nào cũng làm kinh doanh dịch vụ. Hai người có nhiều điểm chung tưởng. Từ hai kẻ ngớ ngẩn làm trò hề diễn đàn, cuối cùng trở thành bạn tâm giao.

      bữa, biết là hay là J, phát ra rằng hai người giống -dương. biết ai là ai là dương, trong có dương và trong dương có , giống mà lại khác, khác mà lại giống, cả hai cùng đúng. J và đều đồng ý như vậy.

      Nhiều lần lỡ hẹn, đến hai ngàn trăm mười sáu, giờ dư dả tiền cá nhân quyết định đặt Hà Nội, cố tình đúng khoảng thời gian J về Việt Nam có chuyện gia đình. Hai đứa cùng quán tên là The Doors, nghe nhạc sống, uống cocktail J uống nước. Uống xong rồi ăn phở. Hà Nội mùa hè mưa dầm dề từ ngày này qua ngày nọ.

      cảm thấy được lắm, có gì sai lệch.



      làm việc giờ giấc ngày càng ổn định hơn, công việc bán thời gian chồng chéo lên nhau. Nhiều lúc trả lời tin nhắn của J, nhiều lúc cũng mệt mỏi biết trả lời thế nào. Cách biệt 5-6 tiếng lớn lớn, nhưng nếu có thể đều nhắn cho ấy vài câu, J cũng nhiệt tình đáp lại.



      J từng trải qua số chuyện, lại sinh ra và lớn lên trong gia đình quá hợp với tính cách. Mặc dù thể gọi là bi kịch gì, nhưng cũng thể là dễ chịu. từ sớm muốn sống đúng bản chất của mình, để người khác có hy vọng quá nhiều. J từ sớm bị gò ép, khi được thả ra chính là bùng nổ tại chỗ.

      Cả hai người đều đứng giữa những lằn ranh. Cả hai đều phân định là mình phải bước qua trái hay bước sang qua phải, tiến đến trước hay lùi về sau, trồi lên hay lặn xuống dưới.



      cảm thấy hạnh phúc khi quen được ấy, cảm thấy như là tâm giao tuyệt đối, giống hệt bản thân.



      .

      (hết chương 3)

    4. tamsa8

      tamsa8 Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      48
      Chương 4: Người số 2 và người thứ tư (1)

      Quãng thời gian còn làm việc ở quán bar kia, có quen biết người. ta làm ở nhà hàng kiêm quán bar, cùng chủ với nơi làm việc. Hai quán chỉ cách nhau nửa con đường ngắn. hơn tám tuổi, được mọi người miêu tả là vô cùng xinh đẹp.

      Lúc mới gặp nhau người đó hai mươi bảy, nhìn qua khác gì vẫn còn đầu hai mươi. chỉ mang nét đẹp trung tính, ta còn có cả phong cách nổi bật thu hút nhiều ánh nhìn.

      Bắt đầu bằng quán cóc ven đường gần nơi hai người làm việc. Sau khi kết bạn mạng xã hội, cả hai có chuyện với nhau lần hồi, chia sẻ vài bài nhạc, sau đó hầu như chỉ nhắn tin vào những dịp lễ lộc.

      Khi còn làm ở quán bên này dã nghe nức tiếng về ta ở quán bên kia. Tổng cộng có ba quán, người làm việc lâu có khi bảy-tám năm, người mới đến có khi chỉ mỗi vài ngày. Trong số nhân viên cả phục vụ cả quầy bar, có thể là người tài giỏi nhất, cũng là người bất trị nhất. làm được nửa tháng cũng là lúc ta quay trở lại.

      ta thích làm làm, ta thích nữa nghỉ, người khác còn đường quay lại, riêng ta muốn làm tiếp cứ làm tiếp. Thường xuyên phải nhận khu vực khó có khách thích ngồi vào, nhưng ta thiếu khách quen. Có đêm, ta uống cùng khách hết hai mươi mấy triệu, đạt đủ doanh thu của quán. Giỏi là giỏi như vậy.

      mãi nghe kể về người như thế, có chút tò mò cũng có chút chẳng để tâm. Người kể cho làm cùng chỗ với ta, bảo, ta thích nghe nhạc rock lắm, đặc biệt thích cái nhóm gì ấy nhỉ, hình như gọi là Dirvana hay Nirvada gì đấy.

      liền chỉnh lại, Nir-va-na mới đúng chứ. Nirvana, Kurt Cobain.

      Người kia vẫn tin vào tai nghe của mình hơn. Ngày hôm sau hỏi lại ta, đúng là Nirvana.



      biết Nirvana gần mười năm trước khi chỉ mới mười ba tuổi. Ngửi thấy như tinh thần niên thiếu đó.

      ta biết Nirvana gần mười năm trước khi còn học Phổ thông. Ngửi thấy như tinh thần thiếu niên vậy.

      cần nhiều lời tự động xem nhau thân thiết. Mỗi năm gặp khoảng bốn lần, hai người chia sẻ chuyện trời dưới đất. Càng càng hợp tính, ta là người thứ hai cõi đời có thể chuyện thâu đêm đến sáng, là người thứ hai trong cuộc đời có thể trò chuyện với từ tối muộn đến tinh sương.

      lần lúc còn ở bên cạnh nàng bartender, ta và rủ nhau karaoke. ta cũng theo. Hát hò hồi, ra toilet chút. Trong phòng, hôn nhiệt tình. ta trở lại, nhìn thấy cũng chỉ cười trừ coi như có chuyện gì. thấy vậy cũng cười theo.

      buổi, hai thằng vẫn ngồi quán cóc tán dóc. nàng xinh đẹp chạy xe lên lề công viên gần chỗ cả hai ngồi. toan với ta, cực thích con biết tắt đèn xe khi nó có nguy cơ chiếu vào mặt người ngồi phía dưới. ta với , ta thấy ai giống như ban nãy mà biết tắt đèn là dễ thương.

      buổi, hai người vẫn ngồi ở quán cóc ngay công viên quen thuộc, ngắm nhìn dòng người qua lại. định với ta, mê đắm ngắm nhìn quang cảnh người ta bận rộn xuôi ngược, cảm thấy rất có ý nghĩa. ta kể ngay với , mỗi lần ta nhìn thấy ở nước ngoài đầy người vội vã bước , ta lại vui trong lòng, cảm thấy cảnh tượng rất đẹp.



      .



      Năm đó, làm ở công ty khá có chỗ đứng trong giới. Mặc dù mới thành lập, nhưng đội ngũ lãnh đạo toàn những người danh tiếng của ngành. tuy chưa đủ hai năm kinh nghiệm nhưng cũng được học việc ở nhóm giỏi nhất. Khác với nhiều nơi khác, ở đây mỗi nhóm lại có nhân viên của các bộ phận khác nhau, mỗi người ngoài làm việc cho bộ phận mình còn phải hợp tác với nhóm.

      Trưởng nhóm hơn năm tuổi, là lập trình viên dày dặn kinh nghiệm.

      lúc này có tình cảm lằng nhằng, toàn tâm toàn lực đặt thời gian vào công việc. Khi rảnh rang viết blog, gọi nhóm của là "top đầu", gọi môi trường làm việc của cả nhóm là "thế giới của top đầu". dù gì cũng là top đầu trong dàn thực tập, học viên ưu tú nhất trước kia, nếu tự tin vào khả năng của mình bị gọi là giả tạo.

      Bọn họ làm việc hơn mười hai tiếng ngày. Có ngày, đếm khoảng chừng làm việc mười sáu tiếng. Chủ Nhật là ngày nghỉ duy nhất làm thêm giờ luôn, chỉ sợ nghỉ ngơi ngày hoặc là buồn chán đến chết, hoặc là muốn nghỉ hẳn.

      Chiến đấu cương vị thời gian, cả nhóm gần như xem nhau là bạn bè. cũng ngại giấu mình, cái gì kể được kể, nhưng bản tính nhiều.



      bữa, cả đám ngồi đối diện công ty, con hẻm lớn ở quận Mười, hì hục nướng khô. Khu này dân cư thoải mái, miễn làm quá là được. Trưởng nhóm và mua đồ uống ở siêu thị gần đó. Có người uống nước lọc, có kẻ uống bia, bỏ vào giỏ hai lốc nước tăng lực. Gì gì, nước tăng lực thể thiếu trong thế giới của top đầu.

      Cả đám ngồi ngoài ban công công ty ăn nhậu no say. Chủ Nhật, người ta đều làm việc từ xa, chỉ có mỗi hội này là rảnh đời nhậu ngay tại chỗ. Công ty chẳng khác gì nhà, mà nhà cũng khác gì công ty.

      Đám người đều có người , suốt ngày cắm mặt vào công việc cứ vậy than thở với nhau. được vài ba câu lại đến chuyện công việc. uống bia, trong nhóm có hai người cùng làm chung bộ phận với , cần phải cũng có người hộ.

      người than, ở đây có ai chưa đọc quyển "Đừng bao giờ ăn mình" , chắc chắn là rồi, tao hồi xưa đọc thấy đúng lắm, bây giờ toàn là cứt đái hết, làm càng nhiều tiền càng tốn tiền ăn với khách hàng, đối mặt với khách hàng càng nhiều càng biết mình là ai, tao muốn ăn mình, nhưng tao vẫn ở đây ăn với cái hội này, vì tao là dân chuyên nghiệp, con mẹ nó cứt đái.

      người khác tiếp, mày đừng chuyện cứt đái ở đây, tao chạy hạn chót, chạy đến mức Tào Tháo rượt mà vô nhà cầu cũng phải nghĩ nội dung, mỗi ngày làm việc mười tiếng nhưng ngủ cũng phải nghĩ về công việc.

      người khác nữa dừng lại, bữa trước tao cũng bị Tào Tháo rượt, sau đó phát ra tao vừa bị Tào vừa bị táo, ngồi trong cầu tiêu rặn ra vì đầu cứ nghĩ chuyện công việc, con mẹ nó đúng là cứt đái.

      Cả đám người tinh xã hội ngồi chuyện thô tục. người tự dưng , nhưng được cái lương cao đó còn gì.

      Ngay lập tức người khác đáp lời, lương càng cao tao càng xài nhiều để giải tỏa, làm mấy năm có được đồng dư.

      người , bà này mỗi tháng đổ gần chục triệu vào quần áo mỹ phẩm nước hoa, thằng kia suốt ngày bar bủng bay sàn, ông trưởng nhóm hút gói thuốc hơn năm chục ngàn mỗi ngày gói chưa kể những thứ khác, tao tiền lương bao nhiêu cũng đủ cho tụi mình.



      Từ sáu giờ tối đến tận mười giờ tiệc tàn. Ai về nổi về, còn lại người vớ lấy cái túi ngủ di động, người ngồi ghế co ro như quen lắm, kẻ lăn bừa ra sàn quấn chăn kín mít chỉ kịp kê đầu bằng chiếc túi, kẻ may mắn hơn trang bị đầy đủ để ngủ ngon ở công ty bất kỳ lúc nào.



      Trưởng nhóm ngoắc ngoắc. Quả nhiên là trưởng nhóm, dễ gì say. theo cái ngoắc tay của trưởng nhóm, hai người ra ban công hút thuốc.

      cầm tay lon bia chưa uống hết, giờ bay hết khí chỉ còn giống như trà đắng. Trưởng nhóm uống nước tăng lực, gã ràng có ý định ngủ sớm.

      Trưởng nhóm hỏi say chưa. trước giờ chỉ cần uống chút mặt đỏ, nhưng tinh thần rất khó say nên trả lời chưa.

      Trưởng nhóm lầm bầm trong miệng bảo, hôm nay cả đám được dịp nhiều quá, mà chưa nghe thấy gì.

      lạnh nhạt đáp, có thói quen khi uống vào làm tình cũng ngủ, năng linh tinh.

      Trưởng nhóm ngạc nhiên, khóe môi nhếch nhếch quay sang hỏi , hình như tai nghe tốt hơn mọi khi, có thể nào là do uống chút bia.

      hỏi lại, có sao.



      Tai của vốn được tốt mấy, do lúc trước làm ở quán bar thường nghe nhạc lớn, sau này lại đeo tai nghe quá nhiều, thường ai quá nhanh hoặc quá đều phải hỏi lại mấy lần. Trưởng nhóm mới phát ra, đúng là gã rất , nhưng nghe rất ràng.



      Trưởng nhóm cười cười trả lời, có mà. Sau đó gã cầm lon bia tay , tay còn lại giữ gáy , môi hai người chạm vào nhau.



      đẩy ra, chỉ cảm nhận rệt nhất điếu thuốc vẫn còn cháy giữa những ngón tay sau đầu mình, khói bay ngược ngang qua thái dương, có chút cảm giác nóng.



      Tối hôm đó, hai người làm tình. nằm sấp phía dưới, gã mạnh bạo phía . cong người phía trước, gã đẩy tới từ phía sau. từng bảo rằng mỗi lần say do bia đều làm những chuyện hiểu nổi chưa nhỉ?



      .

      (hết chương 4)

    5. tamsa8

      tamsa8 Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      48
      Chương 5: Người số 2 và người thứ tư (2)

      Đến tận tám rưỡi sáng hôm sau mới bơ phờ tỉnh. Gã cùng chỉ mới thức giấc, nhanh chóng vực dậy làm.

      rằng đánh răng, hành động tự nhiên như ở nhà, nhưng bên trong cũng có suy nghĩ vài thứ. Hóa ra thường khi làm với người khác, người ta ở dưới là như vậy.

      Hay là phải, gã có phần mạnh mẽ hơn .



      Trưởng nhóm thấy đánh răng tới đánh răng theo, tiện tay xoa mái tóc bù xù . nhìn gã qua gương, gã nhếch cái miệng đầy bọt kem cười cười.

      Gã cùng chung xe làm. đường kịp bảo để gã lo. Ai đến ai , từ chối hay thắc mắc. Chuyện gì tới tới thôi.

      vẫn giữ căn phòng trọ của mình nhưng rất ít khi về, cũng cần đem vật dụng gì qua cả. Từ sớm đến tối ở công ty, nếu có về chỉ là về nhà gã. Quay lại cuộc sống ngày nào là làm tình, dù hôm sau cơ thể rất mệt nhưng thần trí càng trở nên tỉnh táo, hiệu suất công việc của hai kẻ ngồi bàn giấy tự dưng cũng cao hơn.

      Tuy vậy vẫn chưa quen với việc quan hệ với đàn ông. Lúc sau rất thoải mái, nhưng ban đầu thường rất khó chịu. Gã thường khi là người nhàng bình tĩnh, trong công việc là người nghiêm khắc nhưng hòa nhã, giường lại là kẻ mãnh liệt khó có thể tả được. Lúc nào cũng gấp gáp, cảm giác như mình bị hành hạ. Hoặc là cách khác, cảm giác như mình được hành hạ.



      chưa từng nghĩ mình là kẻ khổ dâm. Nhiều năm về trước có khoảng thời gian bị thương cũng cảm thấy quá đau đớn, bị đánh cảm thấy có vấn đề. tại, những đau đớn thể xác khiến cảm thấy mình ra có xúc giác rất tốt.



      bỗng nhiên nhớ vu vơ về chuyện với nàng. Hôm đó, chở nàng chơi. Trời tờ mờ khoảng năm giờ sáng hai người về. cẩn thận để ngã chiếc xe máy, bộ phận nào đó của chiếc xe cứa vào ngón tay tạo ra vết thương sâu, người ta nhìn thấy nhét vào mấy thứ cầm máu cho . Nàng xanh mặt vội chở về, nhưng đủ hoảng sợ để còn tỉnh táo. Có bệnh viện lớn ở gần chỗ họ ở, nàng chở chạy thẳng vào trong mà về nhà trước.

      Nàng lấy mấy thứ đồ cầm máu khó hiểu ra. Vết thương dài khoảng hai xăng-ti-mét ở bên hông phải ngón giữa bàn tay trái. bị mất máu cùng trời buổi sáng lạnh khiến mặt mũi tái mét theo, nhưng hiểu sao vẫn cảm thấy đau.

      Nàng dắt sang bệnh viện. Chỉ cần ra khỏi đường hẻm dài hơn trăm mét, qua bên kia đường, rồi đoạn mấy chục mét nữa là đến. Khu vực cấp cứu buổi sáng mặt trời còn chưa lên rất vắng. giống những bệnh viện khác từng vào, có lẽ đây là bệnh viện tử tế nhất từng thấy. Người ta xử lý vết thương cho trước, khâu hai mũi, cho đơn thuốc rồi mới bảo nàng đóng tiền.

      Mặt trời lên hai người xong chuyện về. Nàng trả tiền thuốc thang và tiểu phẩu cho , tâm cảm ơn. Nhưng suốt quãng đường cả cả về, nàng cảm thấy tội lỗi như thế nào đó, hoàn toàn bên cạnh trước mặt, bước nhanh đến mức tưởng chừng theo kịp. thử nắm tay nàng, tay nàng rất lạnh nhưng nàng nắm lại mà có vẻ muốn buông ra.



      nhìn vết sẹo trắng cong cong, hơi lồi lên ngón tay. Cảm giác như có thể nhìn thấy đường chỉ khâu hôm đó. Sau khi lành lại tự cắt chỉ , tự rút chúng ra.



      Bây giờ người ngoài sẹo còn có vài dấu đỏ tím. Chúng mau tan , nhưng chưa kịp vết khác xuất .



      .



      buổi tối nọ, người lớn hơn tám tuổi từng làm chung chủ kia gọi cho giữa lúc ngồi công ty. Tám giờ rưỡi tối, nửa nhóm vẫn còn ở đây.

      ta , bây giờ có rảnh , ra công viên chỗ cũ uống cà phê, sớm về sớm.

      bao giờ muốn từ chối ta, nhanh chóng đồng ý rồi vứt công việc lại, dẫu sao khuya nay cũng phải thức đến gần sáng.



      Hôm đó, ta có kể chút về gia đình mình. cảm thấy đúng là mình nên đến. Mặc dù ta kể nhiều, nhưng ta gọi đến.

      ta , dạo gần đây ta chơi bời giải trí gì nhiều nữa, ít gặp gỡ người khác, kiểu như chẳng biết gì. hiểu ngay đáp lại, ngày xưa cũng như thế, người ta thậm chí có thể hỏi câu đơn giản như tên là gì, nhưng vì quá ít nên trong đầu hoàn toàn trống rỗng.

      càng thấy xúc động, như thế nhưng hôm nay lại gọi mình trò chuyện.

      Hai người càng càng hăng say, chỉ cần câu đối qua câu đáp lại, cần giải thích quá nhiều vẫn biết là đối phương hiểu. lờ mờ nhận ra, là người muốn kết giao đến khi trong hai chết . Tạm gọi là D.



      Mười giờ rưỡi, tạm biệt D, về công ty. Phòng làm việc chỉ còn mỗi hai luồng ánh sáng cùng chỗ, từ đèn bàn và máy tính của trưởng nhóm. Gã chăm chú ngồi gõ mấy dòng lệnh, thấy vào cũng chỉ nhìn cái rồi gõ nốt.

      mở máy tính, việc đầu tiên là tải những gì mình làm trong máy lên , sau đó đeo kính gõ chữ tiếp. Căn phòng ngoài tiếng máy lạnh chỉ có tiếng bàn phím. Bàn phím năm hai mười lăm rất khác bàn phím năm hai lẻ năm, phát ra thanh cạch cạch quá lớn.



      gõ thêm được tám ngàn chữ gã đứng dậy, xách túi về phía , đứng phía sau chờ đợi. hiểu ý, lưu tất cả lên mạng lần nữa rồi đứng dậy.

      Gã nắm cánh tay , kéo lấy xe, hấp tấp về nhà. Cửa vừa đóng lại, gã lại thô bạo hôn .

      Hai người làm tình rất nhanh, cũng rất đau. Cổ tay bị đè lên tường, mắt chỉ lờ mờ nhìn thấy lớp sơn sần sùi màu trắng. Gã hỏi với ai, cảm thấy có vẻ quá vui. với người . Gã hài lòng.



      Gã siết cổ , rất mạnh, chân chạm đất, đầu và lưng đều đập vào tường.

      vốn bị hen suyễn , rất nhanh chóng rơi vào trạng thái thiếu khí. Miệng vô thức há to, mắt nhắm nghiền như muốn tranh thủ từng chút oxy. Bản năng của vẫn còn muốn sống, hai bàn tay cầm lấy tay gã cổ mình, lực quá yếu, biết là giữ lấy hay muốn kéo ra.



      lát sau, vẫn còn chút ý thức, nhưng cơ thể xụi lơ còn phản khán được.



      Gã cảm thấy ổn, sợ hãi buông tay ra. suýt chút nữa ngã xuống mặt đất, gã giữ lại cánh tay rồi đỡ lên giường.



      Gã lẩm bẩm xin lỗi, dường như sắp khóc. nghe thấy, nhưng thể cử động.



      Ngày hôm sau gã xin cho nghỉ, gã cũng làm việc ở nhà lên công ty.

      Tối hôm đó mở máy làm việc, coi như có chuyện gì xảy ra vậy.



      Xuyên suốt tháng gã nhàng đến kỳ cục. cảm thấy đúng, gã càng cảm thấy sai hơn. Đến cuối cùng gã chịu đựng được phải làm người dịu dàng nữa, càng chịu được đôi mắt như cá chết của , quyết định lời chia tay.



      Gần năm rưỡi sau, có lần và D lại ngồi quán cóc trò chuyện. Đó là vài ngày sau khi ca sĩ chính của Linkin Park - Chester tự sát.

      đùa đùa , lúc còn Linkin Park là tượng đài, ai nhắc đến Linkin Park mà ra vẻ hâm mộ đều hỏi thế mày có biết ca sĩ chính tên gì , biết à, ơ sao mày chỉ biết Mike Shinoda, mày phải nhớ cái người ca sĩ chính trong nhóm mà tụi mày thích đó tên là Chester, cái tên này ngày ai cũng phải biết đến. ngờ đúng hôm lên mạng xã hội thấy đâu đâu cũng nhắc Chester, ra là ấy chết rồi.

      ôm cổ mình , dạo gần đây hay nghĩ đến chuyện bị siết cổ, vừa thấy tiếc cho Chester, lại vừa cảm thấy vui cho ấy, cuối cùng được giải thoát rồi.



      kể thêm.



      .

      (hết chương 5)





      [​IMG]

      24 tháng Tám, hơn tháng kể từ ngày Chester mất. Vẫn còn nhớ từng lời , giống như vẫn còn khí, đành vội vã vẽ hình ảnh D đọng lại từ ngày 5. Dưới ánh đèn đường vàng vọt, quay nhìn được mặt, thuốc lá làm cho cổ họng cay cay, lần đầu tiên mới cảm thấy rất đẹp.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :