Trái - phải, - dưới, trước - sau
Tác giả: Tầm Sa
Thể loại:
đại, ngược tâm, có chút ngược thân, ngôn - đam lẫn lộn, bi kịch
Độ tuổi: M / 16+
Cảnh báo:
Đây là câu chuyện có
khoảng 80%, vì được viết dựa theo
nên nó có kết thúc mở, cũng như nội dung
hề dễ chịu chút nào. Mình nghĩ câu chuyện này
kén người đọc, nhất là vì tính thực tế của nó, hai là vì ngôn - đam lẫn lộn (hòng mục tiêu giữ tính chân
nhất cho câu chuyện này). Tuy vậy, mình vẫn muốn đăng để chia sẻ, mong là những người
sẵn sàng đọc
chấp nhận nó.
Giới thiệu
là
người đứng giữa những lằn ranh, quyết định ôm vận mệnh
đơn
đến suốt cuộc đời.
.
.
.
Chương 1: Người đầu tiên
Hơn mười tám tuổi, lén lút hôn lấy nàng sau hàng dài kệ sách. Nụ hôn đầu tiên vụng về và vội vã.
Đó phải là nụ hôn đầu tiên của , càng phải là nụ hôn đầu tiên của nàng. Chỉ là hai người lần đầu tiên hôn nhau.
và nàng là bạn qua thư. Quen biết nhau qua diễn đàn mạng, ôm ấp nhau nhiều năm qua câu từ. ngày trước mùa hè, phát ra rằng cả hai đều ở cùng thành phố. Hai người hẹn gặp nhau tại quán ăn mà nàng chọn. Chỉ là quán gần nơi hai đứa ở, bộ chút ngay điểm giữa hai người, trước cửa quán có chú ong hoạt hình xinh xắn.
để cho nàng gọi món, nàng liền gọi cho cả hai mì Ý. thích ăn món này vì ăn được cà chua, nhưng thích nàng.
Mùa hè năm đó, và nàng sống cùng nhau.
Suốt nhiều năm, nàng gửi cho biết bao nhiêu bưu kiện. trân trọng giữ lấy chúng, nhưng chỉ gửi lá thư duy nhất. Sau đó, lập trang blog để ai biết, thầm ghi lên những tâm của mình.
nàng, ngưỡng mộ nàng. Nàng là người thông hiểu nhiều chuyện, thích văn chương, lại được nhiều người diễn đàn quý mến. ngoại lệ, nhưng từ lâu cả hai có những xúc cảm riêng. biết, phần nào đó nàng vẫn chỉ xem là -trong-những. Nhưng nàng là người đầu tiên gọi điện cho từ xa, trong khi bắt máy mà lắp bắp biết gì.
Khi hai người gặp mặt, mới biết hóa ra nàng theo dõi trang blog của từ lâu rồi.
Từ khi biết được chuyện đó, nơi chốn riêng tư của còn là riêng tư nữa. tính toán chuyện mình phải viết, muốn nàng đọc được những điều nghĩ qua con chữ.
Hai người hòa hợp với nhau đến kỳ lạ. Càng ở cùng nhau, những thứ cả hai với nhau càng ít. có cảm giác rằng cần ra điều gì nàng cũng hiểu. Nàng bảo với rằng như thể chúng ta cần gì, chúng ta đều hiểu nhau.
Mười chín tuổi, chán nản với trường đại học, hầu như học nữa.
là kẻ may mắn đến chết tiệt, cần cố gắng gì quá nhiều vẫn có thể đạt được thành tựu nhất định. May mắn đậu đại học, nhưng lại dễ dàng chán nản vì được học như ý muốn. quyết định nghỉ hẳn, suy tính về những gì mình chuẩn bị làm.
lên lớp, cũng chẳng có việc gì làm. nấu ăn, cũng hẳn là dọn dẹp gì, chỉ ngồi ngày qua ngày. Khi nàng thích, chở nàng chơi đây đó, hoặc là cùng nàng bộ vòng quanh.
Nàng thích ngồi sau xe của , đôi khi tinh nghịch đút tay vào trong bụng chọc chọc. Mùa hè Sài Gòn trời hay mưa bất chợt, cả hai cứ vậy tắm mưa, đến khi về nhà cùng run cầm cậm ướt sũng đầy sàn. Hai đứa vứt hết quần áo, tắm, lau khô người rồi cuộn lấy nhau trong chăn mà ủ ấm.
Tháng bảy năm đó, hai người kỷ niệm sáu năm quen biết nhau.
buổi trưa, nàng thấy đờ đẫn nhìn ra cửa sổ. Nàng thích căn phòng có ánh nắng nên chọn nơi này. Ở nhà mình, bao giờ hé cửa dù chỉ chút, ngay cả tấm màn cũng luôn luôn rũ xuống.
Nàng hiểu nghĩ gì, thấy như bất lực với thế giới. Nàng xách túi lên, ra khỏi phòng.
Đêm đó, nàng trở về.
Sáng hôm sau, nàng mua cho chiếc hamburger. thích hamburger vì cảm thấy nó nhạt nhẽo, nhưng cũng thực thích nàng.
Sinh nhật nàng đầu tháng chín, nhớ là mình làm gì.
Sinh nhật giữa tháng chín, về phòng trọ của mình ăn nhậu cùng mấy đứa bạn bị bỏ bê lâu ngày, nàng mang bánh kem bộ qua đưa trước cửa.
Mười chín tuổi, vô tâm khoác lên mình gương mặt nghĩ ngợi.
Hai mươi mốt tuổi, nàng bị điều đó đánh lừa sâu sắc.
.
Diễn đàn hai người gắn bó bấy lâu còn nữa, cũng còn nhiều hứng thú viết truyện.
viết truyện. Truyện ngắn tình cảm, truyện ngắn cuộc đời. Mỗi ngày có thể cho ra ít nhất truyện ngắn, hầu như cái nào giống cái nào. Quản lý mục 'Truyện' xưng lên hàng "ông hoàng one-shot". cười cười, thế mà thi one-shot chỉ được giải nhì thôi đấy!
Nàng thầm đọc truyện ngắn viết, có lần còn được mới làm ban giám khảo cuộc thi giới thiệu truyện. Người ta mang truyện của giới thiệu, nàng cố ý chấm điểm cao cao. Kết quả, người viết giới thiệu nằm trong top 3, truyện của được treo lên đầu mục tháng. trách nàng sao bài dở hơi vậy cũng cho điểm cao, nàng trả lời vì truyện là về lừa lọc nên người giới thiệu bị tác giả lừa cũng nên cho họ điểm cao vậy.
thực thích nàng.
Sống cùng mấy tháng, nàng học du lịch nên thường đây đó, ngày nào cũng chăm chỉ lên lớp, như kẻ vô dụng hàng ngày chỉ ở nhà. Ngay cả viết lách, cũng viết nữa.
Nàng kể với nhiều chuyện, những người lạ mới gặp, những người quen biết lớp, những thứ nàng thấy thích thú hoặc . Nàng kể về người làm quen nàng ở quán cà phê, người đó chạy chiếc New Beetle màu trắng, dịu dàng sao đó, sâu sắc sao đó. nghe, mỉm cười.
Nàng càng lo lắng cho , lại càng cảm thấy đúng. Nàng suy nghĩ quá nhiều cho , mà bản thân chẳng suy nghĩ gì. biết mình phải làm gì, rất ràng, nhưng nàng thấy làm gì, nên thể ngừng nghi ngờ.
nghĩ rằng dù trông như mơ hồ nhưng mình vững chân mặt đất, thấy nàng lo lắng lại nghĩ rằng nàng mới là người mơ hồ.
muốn mãi ở lại nữa, quyết định về quê vài ngày. Chưa tới hai ngày, nàng đứng trước nhà . Địa chỉ cho nàng từ lâu qua thư.
Nàng , nàng nhớ . chỉ biết cảm động mà thôi.
Nàng ở lại nhà đêm, hai kẻ hai phòng bố mẹ hỏi gì nhiều, xem nàng như con trong nhà. Nàng giọng Hà Nội, khéo léo và biết quan tâm. Tối, mò qua phòng nàng, muốn rời tay.
chở nàng vớ vẩn xung quanh, nàng bảo nàng thích nơi này, tuy gọi là thành phố nhưng lại giống như thị trấn , giống Quy Nhơn trông như thành phố lớn hơn. cũng thích nơi này, nhưng có dự định ở đây khi còn trẻ.
Nàng về đến thành phố trước, về sau. Khi về mặc chiếc áo sơ mi của người khác. người bạn nhậu cùng tối qua, có quan hệ gì khác.
áo sơ mi có mùi nước hoa. Nàng và chia tay ngay sau đó.
Nàng đơn giản ngửi thấy mùi thơm, rồi bảo về . gì nhiều, đồng ý ra về.
blog của , viết về người nàng quen.
.
tháng sau, cùng bạn của nàng hẹn gặp nhau.
bạn bảo, dạo này nàng khác lắm, khác rất khác.
Nàng giả vờ là nhân vật trong truyện ngắn của , rằng cả ngày, bắt chước nhân vật mua chiếc ô màu đỏ, bộ khắp công viên, thỉnh thoảng lại ngoái đầu ra phía sau mỉm cười.
Nàng vẫn học vẫn lăn mình ra thế giới, nhưng nàng đôi khi ngây ngây dại dại.
bạn hỏi, lừa dối nàng phải .
trả lời, đừng để cho nàng biết, , lừa dối nàng. , bên nàng càng lâu, nàng càng bước chân mặt đất. Chỉ cần qua thời gian nữa, nàng tự động hiểu ra thôi.
cũng tin mấy vào những lời mình .
bạn lại hỏi, nàng có kể cho nghe người làm quen nàng ở quán cà phê, New Beetle màu trắng . bảo có. bạn tiếp tục , ra người đó có thực, là nàng hoàn toàn tưởng tượng ra mà thôi.
ở đó, nhưng nàng vẫn phải vỗ về chính bản thân mình bằng người trong tưởng tượng.
Nàng gửi cho chiếc vé tàu đến Quy Nhơn. nhận, nhưng .
Vài tuần sau, nhân lúc nàng có nhà qua xem thử.
Ngoại trừ chỗ ngủ bộn bề nệm gối, những nơi khác đều phủ lớp bụi dày. bàn, gói thuốc lá mở toang, toàn bộ thuốc lá đều trong chiếc gạt tàn của , tất cả bị ngắt làm đôi.
thu gọn sách vở, phủi xếp chăn gối, quét dọn toàn bộ. vớ phải quyển sách hay ho, thế là đọc mê say từ đầu đến cuối, sau đó lại tiếp tục dọn dẹp.
Đặt rác trước cửa, cuối cùng, cầm chiếc ô đỏ mang .
Nhà nàng có hai chiếc ô đỏ.
.
Nhiều tháng sau, làm việc ở quán bar, định bụng tích cóp chuẩn bị học khóa học chuyên ngành. thỉnh thoảng có lên mạng xem nàng như thế nào, nhưng hầu như cũng có gì ràng cả.
Nàng hẹn gặp, đồng ý. cũng muốn biết xem nàng ra sao. thực thích nàng.
Nàng phàn nàn về cuộc sống tại của . Nơi làm phải sạch gì. nhận ra, nàng vẫn chịu hiểu, cũng ra.
Cả hai đều tưởng rằng cần ra cũng hiểu nhau rồi.
với nàng bằng thứ tiếng rành rọt, nàng tức giận bảo rằng tiếng của ngớ ngẩn. nghĩ đến việc mình gần đây tiếng Việt mỗi ngày chỉ mấy câu, cả cuộc đời học tiếng mười ba, mười bốn năm rồi... tại sao lại dùng tiếng để với nàng nhỉ?
À... Khi dùng tiếng , thẳng thắn hơn, bị vòng vo như khi dùng tiếng Việt nữa. Rất tiếc nhận ra, đối với nàng tiếng gì cũng như vậy cả.
Nàng suy nghĩ quá nhiều, lại là kẻ cạn nghĩ. Nàng tin cạn nghĩ, tin rằng nàng hiểu nữa.
.
Vài năm sau, và nàng có gặp lại nhau thêm lần.
Cả hai hẹn hò, những chuyện vớ vẩn như có như . Nàng làm cho tạp chí lớn, bỏ cả buổi ra mắt phim để hưởng trọn ngày cùng . Tối đó nàng có hẹn công việc từ sớm, khuya đó phải nộp báo cáo cho công ty. Chiều, nàng bảo muốn xa, bảo chở nàng . nhăn mày bảo nàng tự mình , lại cay độc , đừng để cầu ích kỷ của mình ảnh hưởng đến công việc của cả hai.
làm được điều mình tính toán từ lúc trước. Nàng cũng phải vững chân mặt đất.
Nàng hiểu những gì , để chở đến cuộc hẹn kia.
thời gian dài trôi qua, nàng có tình mới, có niềm vui thích mới, có những trải nghiệm mới. Nàng mang hình xăm mới lưng, nhuộm màu tóc mới. Nàng vẫn trân trọng người thân như cũ, vẫn mê thích đọc sách và nghe nhạc như cũ, nhưng từ đó có nhiều thứ khác hơn.
lướt trang cá nhân của nàng, thấy dấu vết nào giống như là của mình nữa, chỉ có thể khe khẽ mỉm cười.
.
(hết chương 1)
Ngoại truyện về người cầm ô đỏ bộ vòng quanh, thỉnh thoảng quay về phía sau mỉm cười
Tựa đề: There's someone going after him
(Có người luôn theo sau cậu ấy)
Thể loại: lãng mạn, tình cảm, huyền bí
Độ tuổi: K / 13+
Năm sáng tác: 2009
Tóm tắt:
There's someone who always follows every of his footsteps.
1.
Dương hay đờ đẫn suốt cả ngày. Ánh mắt cậu thể điều đó. Cậu sống mình ở căn hộ khá rộng mà lại rẻ [ hiểu tại sao ], tự nấu lấy đồ ăn cho mình.
Cậu bắt đầu sống ở căn hộ đó vào mùa mưa, và những ngày mưa nhàm chán càng làm cậu ấy đờ đẫn.
Ban đầu là vậy thôi.
2.
Những ngày trời mưa sau đó, Dương thường dọn thức ăn ra bàn thay vì bưng tô ăn mình. Cậu dọn hai phần, trong đó phần thêm có li nước to. Sau bữa cơm, cả hai phần ăn đều hết.
Ban đầu đó là li nước đá lạnh. Nhưng sau đó Dương thay bằng nước lọc. Tốt cho răng và cổ họng.
Những ngày mưa lặng lẽ như thế.
3.
Mấy đứa con thường muốn người ta biết mình là người thú vị. Dương hẹn hò là như thế, nhưng ấy chả thú vị tí nào.
Hoặc có, nhưng Dương để tâm lắm.
Mưa. bảo lãng mạn. Ừ đúng là lãng mạn khi được hẹn hò, ở cạnh người mình thích trong tiết lành lạnh của mưa.
Rất lãng mạn luôn ấy chứ…
Dương xin lỗi, rồi đứng dậy, trả tiền và thẳng về nhà. quên cây dù của mình.
cây dù màu đỏ.
4.
Dương vừa về đến nhà, chưa kịp mở cửa cánh cửa tự mở ra chào đón cậu.
Cái người ở đây cùng cậu dạo này lộ liễu.
Dương sống mình ở đây, nhưng cậu đủ tinh tế để nhận ra mình mình chút nào.
Red. Cậu đặt tên người đó là vậy.
Khi Dương bước vào phòng khách, Red bật cho cậu nghe bản tình cả Tây Ban Nha lời.
lãng mạn khi ngày trời mưa được ở bên cạnh người mình thích.
Dương ngồi xuống sofa, thấy cạnh mình rất ấm.
5.
Red chỉ có thể xuất vào ngày mưa.
Mùa mưa rồi cũng dứt. Red có muốn cũng xuất được. Mà Dương có muốn cảm nhận Red cũng thể. Dương cũng có công việc của cậu.
Dương có thói quen bộ, và giờ cậu vẫn giữ thói quen đó. Thức dậy sớm hơn hẳn để bộ tới chỗ làm, và bộ về nhà sau khi làm xong việc. Những lúc muốn suy nghĩ, cậu cũng ra ngoài bộ.
Cậu cũng có thói quen dừng lại chút sau khi quãng đường khá dài. Và ngoảnh mặt nhìn ra phía sau rồi mỉm cười.
Trời mưa.
6.
Thường dù là chủ nhật Dương cũng làm part time. Hôm nay cần vậy.
Cậu ở nhà, quanh quẩn nốt.
có mưa, có tiếng hát.
Cậu nằm dài sofa, hát vang bài tiếng Pháp dù chỉ biết Bonjour.
Vì, Pháp hay Tây Ban Nha cũng đều lãng mạn cả.
7.
Dương có lẽ là mặt trời, hay bầu trời xanh gì đấy.
Cả tháng chỉ nhìn thấy mặt trời và trời xanh trong vắt.
Cũng giống như suốt ngày chỉ nhìn thấy mình.
Dù có đẹp (đến như Dương).
cũng chán thôi…
8.
Mùa khô ơi là mùa khô…
Ở đâu cũng thấy khô…
Dương chẳng bao giờ chờ mưa.
Cậu cứ vào việc là quên hết.
Nên cứ dứt việc là lại nhớ.
Dạo này Dương toàn ăn cơm mình. Chẳng bao giờ ăn hết phần cơm người. Phần vì trời nóng nữa.
Thay đổi khí hậu nên mùa khô mà trời vẫn nóng.
A…
9.
Trời nóng.
dẫn tới thiếu nước.
Và vì Dương thiếu nước.
Nên trời phải cho nước.
Và mưa!
Mưa trái mùa…
10.
Dương nhớ.
Và Dương ngoảnh lại sau lưng.
Và Dương ôm khí vào lòng.
D / End.