[ Hiện đại ] Bảo bối của ác ma

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Totoshiya

      Totoshiya New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      6
      Tác phẩm : Bảo bối của ác ma
      Tác giả : Rùa biết bay
      Nguồn : Wattpad
      Thể loại : đại, hắc bang, nam nữ chính cường
      Tình trạng : sáng tác

      *** VĂN ÁN ***
      Thà rằng định mệnnh đừng để ta gặp nhau....
      Thà rằng định mệnh đừng để em đến thế....
      liệu ta có như hôm nay....
      Chris thích bài này.

    2. Totoshiya

      Totoshiya New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      6
      CHƯƠNG 1
      Hôm nay Phi Linh về thăm mẹ ở tỉnh Vân Nam.
      tàu lửa từ Thượng Hải cũng mất hơn 1 ngày 12h.
      nhìn cảnh vật ở Vân Nam, trông yên bình biết mấy.
      Hít 1 hơi sâu, kéo chiếc túi vào 1 căn hẻm .
      nghe mẹ phải cẩn thận khi vào hẻm, vì nơi này rất vắng, lại là nơi thường tụ tập bọn côn đồ.

      Mẹ ra rước , nhưng giữa chừng lại có việc bận, nên đành tự mình vào.
      cảm thấy thương cho mẹ, đủ tiền nên vẫn chưa chuyển chỗ ở, vậy nên vẫn cắn nhẫn sống ở đây.

      Dáng người nhắn của bước trong đêm tối. Hai mắt linh động ngó nghiêng, tròng mắt lộ ra vẻ lo sợ dễ thấy.
      qua hết con hẻm này là đối diện với đường lớn. Điều đặc biệt là con đường này bị tách riêng, có người dân qua lại. Vì nó được xem là tuyến đường của bọn tội phạm.
      Phi Linh bước gần tới, càng bước gần, sóng lưng nàng càng lạnh dần. Cảm giác được nguy hiểm rất gần, rất gần đây.
      Nghe được phía sau có tiếng bước chân, bước càng nhanh, bước chân phía sau còn gần hơn nữa, đuổi kịp tiết tấu của .
      hoảng sợ bỏ chạy, chạy nhanh.
      Bước chân phía sau xa dần, nàng hoảng sợ dừng lại, thở dốc.

      'Nơi này...là chỗ nào?'

      Trong tiềm thức, nhìn xung quanh, thấy cảnh vật xa lạ lòng càng hoảng sợ.

      "Chết tiệt, lúc nãy lo chạy mà nhìn đường! Giờ sao đây?"

      vội vàng lấy điện thoại ra để gọi cho mẹ.
      Bấm tới bấm lui mà điện thoại vẫn nhúc nhích, hoảng sợ hơn nữa.
      Điện thoại hến pin, biết đường, thử hỏi phải làm sao??
      lo sợ bước . Bỗng dưng từ đâu phát ra tiếng thanh chói tai. Nhìn lại, biết mình thẫn thờ kiểu gì mà lại thấy người ta đánh nhau cơ chứ.

      gõ gõ đầu mình, thầm than xong rồi. Định bụng nhân lúc ai để ý thầm rời . Ai ngờ được sau lưng là 1 bờ ngực rộng lớn,chắn đườđi. của .
      chỉ đứng qua ngực 1 xíu.
      Ngước lên, đối diện với là đôi mắt sắc như chim ưng, mày rậm, mũi cao, nhìn chằm chằm vào .

      ' nghiệt, nghiệt mà'

      thầm nuốt nước bọt nhìn nhan sắc "mỹ miều" trước mắt.
      Tuy nhiên, tính mạng quan trọng hơn. làm sao biết được người đàn ồng tuấn tú này có phải là xã hội đen hay ???

      "À...ờ, ra...tôi...nhầm đường...haha...., ờ...tôi ốm yếu, bán được đâu, nên tôi nha"

      xong, định vọt , nhưng giây tiếp theo, cả người bị 1 lực kéo ngược trở lại.
      ngạc nhiên nhìn người đàn ông chiếm hữu bờ môi mình. Hành động ta nhanh tới mức kịp phản ứng.

      Cái nụ hôn đầu của , cái nụ hôn dành tặng người ...bị cướp cách trắng trợn á.
      Dịch Thiếu Hàn lấy tay nắm chặt cằm , bắt phải mở hàm răng trắng của mình. Ngay sau đó, đưa đầu lười mang theo mùi bạc hà luồn vào khoang miệng của .
      Phi Linh cảm thấy khó thở vô cùng, ta nhét thứ gì đó vào miệng , bắt nuốt xuống, phản kháng, nhưng vô tác dụng.
      Vài giây sau, cả người quay cuồng, ngất .

      Dịch Thiếu Hàn buông bờ môi bị hôn đến sưng đỏ, bóng loáng của ra. ôm ngang bước về phía chiếc Rolls-roy đậu cách đó xa.
      Phía trước xe, có 1 đám người mặc vest đen chỉnh tề, cung kính cuối đầu chào .
      Cửa xe mở từ lâu, cuối đầu, ngồi vào xe.
      Chiếc xe đen bóng loáng chạy trong màn đêm tĩnh mịch. Động cơ xe êm ru chạy vù vù xé gió.

      Dịch Thiếu Hàn nhìn ngủ say trong lòng : mi thanh mũi tú, mày liễu, má hồng phúng phính, làn da non trắng, mềm mịn như sữa. Cái mũi nhắn cao cao nằm bờ môi đào nhiễm phấn. Điều đặc biệt là hề có chút son, chút phấn nào. Lúc hôn , có thể thấy được, bờ môi hoàn toàn có mùi son, vậy mà nó vẫn hồng mọng tự nhiên.
      giơ tay vén 1 ít tóc xõa , xúc cảm mượt mà truyền từ lòng bàn tay... tốt.
      Dịch Thiếu Hàn nhớ lại lúc nãy: ngồi xe xem thuộc hạ giao tranh với bang phái của Diệp gia xuất , mang theo vẻ ngoài ngờ nghệch, lẩm bẩm gì đó. Lúc gặp mà còn lại bảo rằng đừng bán nữa chứ, là....

      -"Được rồi, bé ! Nếu như ngày nào đó để tôi gặp lại em...tôi buông tay"
      tialia88, PunPunChris thích bài này.

    3. tialia88

      tialia88 Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      185
      Hay lém nag ak<3<3<3

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :