1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại] Ảnh hậu làm quân tẩu - Đông Nhật Nãi Trà

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Ảnh hậu làm Quân tẩu
      [​IMG]
      Thể loại: Xuyên , giới giải trí, quân hôn, sủng.

      Tác giả: Đông Nhật Nãi Trà

      Số chương: 102 chương chính văn + 3 chương phiên ngoại.

      Editor: Ngọc Hỏa Ca
      Văn án
      Nữ diễn viên vừa đạt danh hiệu Ảnh hậu – Ứng Uyển Dung đột ngột bị tai nạn xe.

      Xuyên về hai mươi năm trước, vào người trẻ tuổi trùng họ trùng tên chết vì tự sát.

      Cũng để cho có cơ hội trở lại đỉnh cao lần nữa…..

      Nguyên chủ vốn thích soái ca lịch nhã nhặn dịu dàng, thích quân nhân hôi hám.

      Nhưng Ứng Uyển Dung lại thích người rắn rỏi, ý chí kiên cường và giàu lòng hy sinh!

      Cao Lãng, sẵn sàng cùng tôi chuyện thương đời rời bỏ chưa?

      Chú ý:

      1. Bộ truyện này viết về hai thế giới song song, vô căn cứ, hư cấu.

      2. Truyện ngọt, tình nghiệp đều gặt hái tốt đẹp.

      3. Chỉ số thông minh của tác giả đáng ngại, tính logic mất hết, nếu có chỗ hợp lý xin vui lòng bỏ qua.

      4. thích mời back, hoan nghênh các cuộc tấn công cá nhân.

      Nhân vật chính: Ứng Uyển Dung, Cao Lãng.

      Vai phụ: Họ hàng thân thuộc, gia đình quân nhân.
      Last edited: 28/7/19
      thuann, Phong Vũ Yên, levuong14 others thích bài này.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Bộ này mình thấy đăng ở nơi khác, bạn cho mình hỏi bạn tự edit hay copy từ đó sang?
      Ngọc Hỏa Ca thích bài này.

    3. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      @Hằng Lê bạn đọc diễn đàn Lê Qúy Đôn phải ?
      M cũng đọc phần edit bên đó, thấy truyện rất hay nhưng chờ mãi cũng thấy đăng trang mới nên m đọc bản convert Wikidich rồi tự edit lại tất cả các chương.
      Last edited: 9/7/19
      Tuanh83, levuong, Alice Huynh6 others thích bài này.

    4. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 1: Xuyên

      Cổ họng khô rát khiến đầu óc của Ứng Uyển Dung trong nháy mắt có cảm giác hít thở thông, phịch tiếng, cả cơ thể rơi xuống đất, ôm cổ ngừng ho khan, nửa ngày sau mới mở đôi mắt còn mang theo hơi nước ra.

      Trước mắt mọi thứ đều là màu đỏ, đệm chăn, giường đất mang đến cảm giác vô cùng xưa cũ, Ứng Uyển Dung có chút mơ hồ, tình huống tại là gì.

      Vào thời khắc đứng ở vị trí tối cao vô thượng sau mười năm phấn đấu kia, đội vào vòng nguyệt quế ảnh hậu, tay cầm biểu tượng bằng vàng, ngay sau đó chính là chiếc xe ngồi mất khống chế đụng phải xe hàng.

      Ngọn lửa che trời lấp đất ùn ùn kéo đến nuốt chửng lấy , trong nháy mắt tới nơi này, chẳng lẽ là. . . . . .

      tủ treo quần áo màu đỏ thẫm có cái gương lớn, mặc dù Ứng Uyển Dung có suy đoán, nhưng nhìn thấy gương mặt xinh đẹp tiều tụy của bên trong gương, suýt nữa quên gương mặt vốn có của như thế nào.

      Liên tục mấy năm được gọi là người tình quốc dân Ứng Uyển Dung sớm hình thành thói quen lúc nào cũng giữ vững bộ dạng của mình sao cho tốt nhất, sờ sờ vệt đỏ chói mắt giữa cổ, mày liễu nhíu chặt nguyễn do.

      Trong nháy mắt đoạn ký ức to lớn tràn vào đầu Ứng Uyển Dung, hình ảnh đánh sâu vào trí óc khiến cho đứng thẳng lại phải đỡ trán ngồi xuống đất, sau khi cơn choáng váng qua , mới xem như hoàn toàn tiếp nhận thực rằng xuyên .

      "Ứng Uyển Dung. . . . . ."

      Ứng Uyển Dung nheo mắt , trùng tên trùng họ. . . . . . Nên đây là số phận trêu ngươi hay là do sắp xếp đặc biệt của số phận?

      Ứng Uyển Dung đứng lên, ngồi trước bàn trang điểm có chút xưa cũ, cởi bím tóc ra, vừa dùng lược tỉ mỉ chải tóc vừa suy nghĩ. Trong đầu cũng nhớ lại cuộc đời ngắn ngủi của Ứng Uyển Dung.

      Năm nay Ứng Uyển Dung 18 tuổi, đứng hàng thứ hai trong gia đình, trai, dưới có em trai, có gương mặt trắng noãn thanh tú lại học giỏi, vào thời đại này cũng có ít người theo đuổi.

      sai, Ứng Uyển Dung xuyên vào thân thể của trùng tên trùng họ, ngay cả thời gian cũng đảo ngược hai mươi năm, trở về năm 1988. Thời điểm sinh viên đại học có thể so sánh với Gấu trúc quốc bảo, kiến thức có thể thay đổi vận mệnh.

      Ứng Uyển Dung chính là người học tập giỏi nhất trong gia đình, trai tốt nghiệp sơ cấp trung học học nữa, em trai học sơ cấp trung học nhưng lại muốn học nữa. Chỉ có là tốt nghiệp trung học chuẩn bị dự thi đại học, nhưng lần này thi tốt nghiệp trung học tốt, hoàn toàn đánh nát kiêu ngạo của .

      Hơn nữa người bạn trai đương vụng trộm kia, lại thi đậu đại học, trong nhà cũng cho ta đính hôn, đó là con của vị cán bộ trong thành phố.

      Ứng Uyển Dung lập tức nản lòng thoái chí, đúng lúc cha mẹ của Cao Lãng cảm thấy con trai mình lớn tuổi muốn tìm vợ cho , hàng xóm cùng quê rất dễ dàng hỏi thăm đến trong nhà Ứng Uyển Dung.

      Ứng Uyển Dung mặc dù sắc mặt tiều tụy vì thất tình, nhưng lại là xinh đẹp nổi khắp làng xóm dưới trong thôn, đương nhiên mẹ Cao hết sức hài lòng, trong ngày liền cùng Ứng ba định xuống việc hôn nhân của bọn họ.

      Chuyện này mặc dù mẹ Ứng có hỏi Ứng Uyển Dung, thế nhưng lúc này trong trạng thái đần độn, nghĩ đến nếu Trương Tuấn Ngạn cũng đính hôn, còn phải chờ cái gì? Vậy kết hôn thôi!

      Nhưng trăm triệu lần nghĩ, vào ngày kết hôn Cao Lãng lại phải làm nhiệm vụ, chỉ để lại ở lại cùng bố mẹ chồng và em của chồng, tính trời sinh ngang ngược lại bị cưng chiều lớn lên đâu thể chấp nhận được?

      Đêm đó liền làm loạn tiệc cưới khiến bữa tiệc kết thúc trong khí vui vẻ gì, sau khi cưới lại càng ngày càng nghiêm trọng. Cao lãng vừa tháng có tin tức, Ứng Uyển Dung lại càng ầm ĩ, trong lòng chỉ có suy nghĩ: ‘ hối hận, muốn lấy chồng nữa. Tại sao lại lấy tên lính quèn chứ? Đời này phải sống như vậy sao? có cửa đâu!’

      Nếu như lúc ban đầu mẹ Cao bọn họ còn thương tiếc Ứng Uyển Dung tuổi còn lại có văn hóa, gả cho con trai mình phải đối tốt với gấp bội, ai biết ngày hôm sau Ứng Uyển Dung lại lật đổ bữa sang họ chuẩn bị cho .

      Cao Nhu tức giận liền cãi nhau với chị dâu ngay tại chỗ, mỗi lần dùng cơm đều diễn ra trong cãi cọ huyên náo. Cao Lãng phải làm nhiệm vụ gấp, vốn dĩ muốn đón vợ đến ở trong khu nhà cho người thân theo quân của bọn họ, ai có thể nghĩ tới trong nhà lại ầm ĩ thể gỡ ra nổi như vậy.

      Nghe em kể khổ, suy nghĩ lúc lâu, hỏi Ứng Uyển Dung nếu như có vấn đề gì chờ về giải quyết.

      Ứng Uyển Dung chỉ có cầu, đó chính là muốn ra ngoài ở, muốn ngày ngày đối mặt với mẹ chồng và em chồng, để cho mình, chờ trở về bọn họ ly hôn!

      Cao Lãng , chuyện kết hôn vốn dĩ là do cha mẹ hy vọng thành gia lập nghiệp nên mới vội vàng làm ra quyết định, vội vàng gặp hai mặt cảm thấy này tệ, cũng có ý kiến gì vậy kết thôi.

      Nếu Ứng Uyển Dung thích, cũng làm khó người khác, nhưng là quân hôn, lúc kết hôn phải thông qua đủ loại báo cáo, ly hôn lại càng dễ dàng, cho nên chỉ có thể để chờ thêm đoạn thời gian nữa.

      Nhà họ Cao hoàn toàn rời xa khỏi cuộc sống của Ứng Uyển Dung, cả nhà họ Ứng lại hoàn toàn biết con mình chạy đến thị trấn sinh sống, Ứng Uyển Dung đó là Trời cao Hoàng Đế ở xa, cầm thẻ lương mà chồng Cao Lãng đưa, mỗi ngày ngoài việc tiêu tiền đó là chơi.

      Nếu như phải đột nhiên gặp Trương Tuấn Ngạn và vị hôn thê của ta, sau khi bị nhục nhã phen, làm sao lại có thể nhất thời tức giận mà treo cổ lên xà nhà?

      Nếu để cho ảnh hậu Ứng Uyển Dung của chúng ta nhận xét về cuộc đời của này khi còn sống, chỉ có thể ấy bị tình làm mờ mắt, tự tìm đến cái chết.

      Đàn ông cặn bã cần ấy nữa, ấy ngừng tìm đường chết, cho là ta thương tiếc sao? có thể làm chính là để cho mình sống tốt hơn, để cho ta hối hận đến mức tim gan phèo phổi cũng vỡ thành đống mảnh vụn!

      "Ly hôn? , tôi ly hôn."

      Ứng Uyển Dung tháo bím tóc ra, thay bộ đồ hơi có vẻ quê mùa người.

      Ngây người trong làng giải trí mười năm, Ứng Uyển Dung sớm coi danh lợi rồi, nếu như phải là vì chứng minh cố gắng của mình, đạt được biểu tượng vàng ảnh hậu, có lẽ sớm suy nghĩ đến việc sinh sống ở làng du lịch.

      Mặc dù trong trí nhớ của Ứng Uyển Dung ấn tượng với Cao Lãng vô cùng xấu, nhưng thể che giấu việc người chồng này có thân thể cường tráng, gương mặt cương nghị, người đàn ông nam tính thiết huyết như vậy mà lại bằng cái chàng ẻo lả Trương Tuấn Ngạn trong lòng ấy?

      Trong giới giải trí có nhiều người đàn ông đẹp trai có phong thái nhã nhặn ẻo lả hơn cả ta, chỉ nhìn cũng nổi da gà. Mà thích dạng đàn ông huyết khí mạnh mẽ hơn, mà bây giờ là người chồng danh chính ngôn thuận của , đâu có gì tốt chứ?

      Ứng Uyển Dung lắc đầu, nằm trong ổ chăn xa lạ, khóe môi cười cong cong, nếu ấy cần , tôi muốn.

      Nhưng, muốn tẩy sạch ấn tượng xấu mà nguyên chủ để lại đúng là dễ dàng. tại, phải ngủ trước , từ lúc xuyên qua lại phải tiếp nhận lượng lớn trí nhớ khiến đầu óc ê ẩm đau đớn, buồn ngủ rồi.

      . . . . . .

      Ánh nắng xuyên qua cửa sổ thủy tinh trong suốt in lên rèm cửa sổ hoa có đường viền, lông mi Ứng Uyển Dung khẽ run rẩy, ánh mắt chớp động, cuối cùng mở mắt ra, mê mang nhìn vách tường mờ nhạt chút.

      Bỗng ngồi dậy, sờ cổ cái, phải nằm mơ!

      "Chị dâu! tôi xảy ra chuyện, chị có muốn thăm ấy cùng tôi hay ?"

      Cao Nhu ở bên ngoài đập lên cánh cửa gỗ, vẻ mặt nôn nóng, mày rậm có vẻ kiên nghị đặc hữu của nhà họ Cao, đường nét hơi có vẻ nhu hòa.

      Ứng Uyển Dung lấy lại tinh thần, dùng thanh nhu hòa có chút khàn khàn của hỏi Cao Nhu:

      " xảy ra chuyện gì? Nghiêm trọng ?"

      Vừa mặc quần áo, tóc kịp chải, trực tiếp buộc cao tóc thành kiểu tóc đuôi ngựa.

      muốn ra cửa, từ trong gương lại nhìn thấy vệt xanh tím giữa cổ của mình, liền cầm chiếc khăn quảng cổ bằng lụa tơ tằm quàng lên, cũng quan tâm tại là mùa hè nóng bức mà ăn mặc như vậy có phù hợp hay .

      Cao Nhu nghe chị dâu tức giận đỏ mắt, hoàn toàn để ý đến giọng của Ứng Uyển Dung nhu hòa hơn rất nhiều so với bình thường.

      cũng hề muốn đến thông báo với chị ta, nếu chị ta muốn gả cho của như vậy, có lẽ chờ mong chuyện của bị thương giải ngũ để ly hôn từ lâu rồi.

      Nhưng người ngoài lại hoàn toàn biết gì về những hành động quá đáng của Ứng Uyển Dung mấy ngày nay, chỉ biết chị ta là vợ của Cao Lãng, giờ chồng chị ta ở bệnh viện quân đội, mà lại cho chị ta biết, có chút quá phận?

      Hơn nữa con dâu kiều quý như vậy, lại để ở mình trong thị trấn, ở trong thôn có người bàn luận xôn xao nhà họ Cao bọn họ dung được người rồi.

      Lần này Cao Nhu vẫn bị cha cương quyết bắt tới, Ứng Uyển Dung có hay là chuyện của chị ta, họ có gọi hay là vấn đề của họ.

      Nhưng là người phụ nữ này thực có lòng tốt, vốn dĩ nóng ruột nóng gan lo sợ trai xảy ra chuyện, người phụ nữ này lại chỉ quan tâm đến việc có nghiêm trọng hay !

      Ứng Uyển Dung vừa đẩy cửa ra ánh nắng nhu hòa chiếu vào gương mặt , da thịt trắng noãn, gương mặt xinh đẹp nhu hòa, lại mặc váy đỏ lóa mắt, càng làm nổi bật vóc dáng xinh đẹp xuất sắc của .

      Cao Nhu khẽ cắn răng, đây là chuẩn bị thăm bệnh nhân? diễu võ dương oai đúng hơn!

      "Chuyện gì xảy ra? Cao Lãng xảy ra chuyện gì? Bị thương sao? ở bệnh viện nào?"

      Ứng Uyển Dung nhíu mày hỏi, ngữ khí ôn hòa, mang theo luật đặc biệt, làm người ta nghe xong liền giảm cảm xúc nóng nảy.

      Cao Nhu nghĩ đến trai buông xuống bất mãn với Ứng Uyển Dung, nước mắt tràn mi, nức nở :

      "Tôi biết, nơi đó gọi điện thoại bảo người nhà qua đó chăm sóc trai tôi, là chân của ấy bị thương."

      Ứng Uyển Dung biết nghề nghiệp của Cao Lãng là quân nhân, bị thương là thể tránh được, nhưng vẫn hơi lo lắng, biết thương thế có nghiêm trọng ?

      " chờ tôi chút."

      Ứng Uyển Dung với Cao Nhu xong lập tức quay vào phòng thu thập đồ đạc, mang theo túi với mấy bộ quần áo, lại cầm sổ tiết kiệm mà Cao Lãng đưa liền ra ngoài.

      Cao Nhu nhìn thấy dáng vẻ như vậy, tinh thần còn chưa kịp phục hồi hỏi:

      "Chị dâu, chị đây là. . . . . ."

      " phải cần người thân qua chăm sóc sao?" Ứng Uyển Dung kỳ quái : "Tôi thu thập xong rồi, thôi."

      Cao Nhu ngơ ngác, hoàn toàn ngờ tới người chị dâu ngang ngược này lại chủ động ra trận giết giặc chăm sóc Cao Lãng, thực tế nhà bọn họ thương lượng xong từ trước, đặt hai tấm vé xe.

      Cao Nhu tuổi còn thích hợp chăm sóc trai, ở nhà chăm sóc nhà cửa, ba mẹ chuyến qua xem tình hình, chăm sóc trai của .

      Hoàn toàn có nghĩ đến tính huống nếu như Ứng Uyển Dung muốn như thế nào, cho nên tại Cao Nhu cũng thể lật lọng chị ta đừng , chẳng may người phụ nữ này lại rêu rao khắp nơi, nhà bọn họ càng đừng nghĩ sống cuộc sống yên ổn ở trong thôn nữa.

      Vẻ mặt Ứng Uyển Dung dịu dàng và yên tĩnh, trong mắt ngưng tụ tia ánh sáng chói mắt, nhàn nhạt quét qua vẻ mặt rối rắm của Cao Nhu, khóe môi khẽ nhếch.

      nhóc lại muốn dùng thủ đoạn với , ở trong mắt có gì đáng , bởi vì nguyên nhân là khác.

      Cao Lãng. . . . . . Chồng của , thực nên tận mắt nhìn thấy.
      Last edited: 18/7/19
      levuong, Phong Vũ Yên, Suuuly21 others thích bài này.

    5. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 2: Lưu manh

      Nhà họ Cao ở trong gian nhà ở tận cùng bên trong Cao gia thôn, rất gần đất trồng của bọn họ, mặc dù gần buổi trưa, nhưng bọn họ lại hề có ý định ra đồng làm việc.

      Cha Cao cầm tẩu thuốc ngồi xổm ở cửa, hít sâu hơi, các nếp nhăn mặt hằn sâu vào nhau, đặc biệt lúc này mặt ông lúc đầy nét sầu muộn, gánh nặng cuộc sống đè ép ông gần như sụp đổ.

      Dùng toàn lực của gia đình để cưới dâu cho con trai, cuối cùng lại ầm ĩ khiến gia đình yên, bây giờ lại biết thương thế của con trai như thế nào, thức sầu não thôi. . . . . .

      Trương Kim Hoa thu xếp xách ra hai túi lớn, đựng trong túi xách da rắn, tiếng va chạm của chai lọ trong túi phát ra cực kỳ vang dội, khiến cha Cao bất mãn trợn mắt nhìn sang.

      "Bảo bà tùy tiện thu thập chút là được, bà bận rộn cả buổi thu thập cái gì vậy?"

      Cha Cao dùng tẩu thuốc gõ cái lên mặt đất màu vàng phàn nàn.

      Trương Kim Hoa lau hốc mắt đỏ lên cái, nước mắt rơi cả buổi, sớm chảy khô rồi, ánh mắt khốc sưng lên đau đớn, giọng cũng khàn .

      "Tôi chuẩn bị cho con trai, ông phải nhiều chuyện?! biết thương thế của a Lãng thế nào, tôi chỉ mang chút đồ ăn con thích qua đó, con thích ăn dưa muối tôi làm nhất, dưa chua xào trứng. phải người ta bệnh nhân cần phải ăn nhiều trứng sao? Tôi cũng mang trứng trong nhà qua, nấu trước tốt, mang qua đó là con có thể ăn luôn."

      tới đây Trương Kim Hoa lại rơi xuống hai hàng lệ nóng, tại đứa con trai duy nhất có tiền đồ trong gia đình còn biết sống chết thế nào, cả ngày bà đều tâm hoảng ý loạn, chỉ hận tại sao thể tới đó ngay lập tức để tự mình nhìn xem.

      "Chờ Tiểu Nhu về là chúng ta ngay, đến đó chờ xe." Cha Cao nghĩ đến còn phải ngồi xe lửa ba ngày mới đến, lại càng lo lắng chịu được.

      Cửa sân bằng gỗ bị đẩy ra, cha Cao nhìn thấy Cao Nhu vừa mới câu:

      "Về rồi, vừa đúng lúc. . . . . ." Liền phát xinh đẹp theo phía sau —— Ứng Uyển Dung.

      Ứng Uyển Dung mặc thân váy đỏ lại quấn khăn lụa ở cổ xinh đẹp bắn ra bốn phía hề che dấu, nhưng lại mang khí chất tươi mát động lòng người, gương mặt ôn nhu cứ như vậy mà nhìn người khác, ánh mắt biết , nhấp nháy rung động.

      Nhưng ấn tượng của nhà họ Cao đối với Ứng Uyển Dung là quá khắc sâu rồi, nhìn thấy Ứng Uyển Dung xuất tại nơi này, Trương Kim Hoa còn tưởng rằng này tới đây muốn làm ầm ĩ đòi ly hôn.

      Trương Kim Hoa vọt tới trước mặt, đỏ mắt nắm chặt tay thành quyền mắng:

      "A Lãng còn nằm trong bệnh viện, vẫn muốn làm ầm ĩ sao? liền hận thằng bé thể chết ngay lập tức để ly hôn sao? !"

      Mặc dù Cao Nhu cũng nghĩ như vậy, nhưng tại Ứng Uyển Dung tới đây lại có lý do chính đáng —— muốn thăm của .

      "Mẹ, mẹ đừng kích động, chị dâu muốn thăm trai cùng chúng ta."

      Cao Nhu tiến lên đỡ lấy cánh tay Trương Kim Hoa kéo bà về phía sau.

      Cha Cao nghe xong tin nhìn Ứng Uyển Dung, dường như muốn nhìn xem rốt cuộc muốn làm gì.

      "Con hiểu biết trước kia là con quá xúc động, gây ít phiền toái cho cả nhà."

      Giọng êm ái truyền đến, Ứng Uyển Dung mày liễu nhăn lại chút rồi thở dài tiếng : "Chuyện của con và Cao Lãng tự chúng con giải quyết, chí ít lần này, con thực muốn xem thương thế của ấy như thế nào."

      Trong nháy mắt Trương Kim Hoa và cha Cao đều ngây người, này, có phải giả vờ hay ? Ngày hôm trước vừa mắng cả nhà bọn họ trận trước mặt người khác, người biết chuyện cũng kể lại với bọn họ, bây giờ là do xúc động?

      Cao Nhu ngoài cười nhưng trong cười nhìn Ứng Uyển Dung, tức giận : "Chị dâu gì vậy, chị còn trẻ tuổi, mọi người đều biết là chị cố ý."

      Cao Nhu đặc biệt nhấn mạnh hai từ trẻ tuổi, đừng xem Ứng Uyển Dung năm nay 18 tuổi còn rất trẻ tuổi, Cao Nhu còn hơn tuổi đâu. Cái từ trẻ người non dạ này cũng phải là ai cũng có thể dùng.

      Trong nhà chỉ mua hai tấm vé xe, quyết định để Cao Nhu tạm thời trông nhà, bây giờ Ứng Uyển Dung lại muốn cùng, cha Cao hoàn toàn có lý do cự tuyệt.

      "Uyển Dung. . . . . . Cha biết con quan tâm a Lãng, nhưng mà cha mẹ chỉ mua hai tấm vé, có thừa vé nữa. Nếu để lần sau con hãy . . . . . ."

      Cha Cao lời cự tuyệt, ánh mắt nhìn chằm chằm mặt đất.

      Đây là muốn Ứng Uyển Dung rút lui? Làm sao có thể.

      Ánh mắt khẽ nhúc nhích, Ứng Uyển Dung : "Con nhớ xe lửa cũng có vé đứng, vậy con mua vé đứng thôi. Đồ đạc con đều thu thập xong rồi, chúng ta vẫn nên sớm nhà ga thôi?"

      Ứng Uyển Dung vừa xong lời này, đến lấy cớ để từ chối nữa cũng được, cha Cao rầu rĩ đáp tiếng, Trương Kim Hoa nghiêng đầu sang chỗ khác coi như người này tồn tại.

      Ba người ngồi chung máy kéo về phía thị trấn, nhà ga ở đó. dường xóc nảy khiến Ứng Uyển Dung hoàn toàn muốn nhớ lại, vẻ mặt bình tĩnh hề lộ chút cảm xúc nào của cũng vỡ nát thành bột phán theo gió bay .

      Dọc theo đường ba người hoàn toàn thêm câu nào, vừa đến nhà ga Ứng Uyển Dung mua ngay vé đứng, nhà ga nhốn nha nhốn nháo, đoàn người mang theo bao lớn bao , cuối cùng cũng làm cho Ứng Uyển Dung biết rồi.

      đến thời đại này, khi đó làm gì? Vào thời đại này rồi sao? Có lẽ cha mẹ vẫn duy trì cuộc hôn nhân chỉ có bề ngoài đó, cho đến mười năm sau làm ra trò khôi hài kia.

      Ứng Uyển Dung vứt hết những suy nghĩ dư thừa, theo cha mẹ Cao chen lên xe, trong xe vô cùng đông người, người già, trẻ con, phụ nữ mang theo trẻ sơ sinh. khí vẩn đục bức, thời tiết này ngồi tàu quả thực là tự mình chịu tội.

      Hơn nữa Ứng Uyển Dung lại mua vé đứng, khỏi phải tư vị khổ sở thế nào.

      Từ lúc nổi tiếng đến nay, công ty có tài nguyên tốt gì đều đưa cho ? Trợ lý, xe bảo mẫu, người đại diện, tất cả mọi người đều xoay quanh , cho dù là vì đóng phim phải vào rừng sâu núi thẳm, cũng chưa từng phải chịu tội như vậy.

      mặt Ứng Uyển Dung thu lại nụ cười vui vẻ, vẻ mặt lạnh lùng, thân váy đỏ càng lộ ra dáng vẻ đẹp đẽ, sau khi lên xe lửa có rất nhiều người đàn ông đều chú ý tới .

      Có vài tên côn đồ có ý tốt trực tiếp giả vờ tùy theo hoặc là đong đưa chen đến bên cạnh , bàn tay cẩn thận chạm cái. . . . . .

      "Bang!" Ứng Uyển Dung mặt lạnh khoanh tay trước ngực, lạnh lùng nhìn người đàn ông vừa chạm vào eo , khí thế sắc bén khiến người đàn ông kia sợ hết hồn, nhưng rất nhanh phản ứng lại.

      " làm gì vậy? Đánh người! Đánh người! Cái đồ đàn bà thối tha này! Hôm nay tôi thu thập , tôi phải họ Hồ!"

      Tên côn đồ kéo lên cổ tay áo màu lam xám, cổ tay áo đầy vết bẩn.

      Nhìn ta lâu hai mắt, Ứng Uyển Dung cũng có thể mù mắt, đau mắt!

      Cha Cao vừa thả hành lý cùng Trương Kim Hoa ngồi xuống ghế, còn nghĩ có cần bảo con dâu ngồi, để ông đứng lúc hay , đột nhiên lại nhìn thấy Ứng Uyển Dung đánh người.

      Mặc dù cả nhà bọ họ ầm ĩ gia đình yên, cũng có rất nhiều oán hận, nhưng ra khỏi nhà, cũng thể để Ứng Uyển Dung bị người đàn ông khi dễ được.

      "Làm gì, làm gì vậy! Bắt nạt phụ nữ mà cậu cũng làm được, có biết xấu hổ hay , hôm nay tôi muốn xem ai dám khi dễ con dâu của tôi!"

      Cha Cao đứng chắn trước người Ứng Uyển Dung, Trương Kim Hoa lập tức kéo đến bên cạnh mình, chân mày nhíu vào sâu, cũng cần hỏi, chỉ nhìn xem cha Cao giải quyết như thế nào rồi.

      Ứng Uyển Dung nhìn thấy hành động bảo vệ của bọn họ, trong lòng thầm gật đầu, xem ra nhà họ Cao đều là người hiểu lí lẽ, bao che người nhà, cũng biết tại sao nguyên chủ lại muốn gặp bọn họ như vậy.

      "Con dâu ông đánh tôi, ông nhìn thấy sao? Mẹ kiếp!"

      Người đàn ông che bên mặt bị đánh đỏ lên của mình bất mãn .

      "Con bé đánh cậu. . . . . . Vì sao nó đánh cậu? Cậu !"

      Cha Cao cảm thấy mặc dù Ứng Uyển Dung ngang ngược, nhưng cũng đến mức thấy người nào đánh người đó, tối thiểu chưa từng động thủ với hai người bọn họ.

      "Tôi làm sao biết được." Ánh mắt người đàn ông đảo vòng, giọng có chút chột dạ, nhưng nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp của Ứng Uyển Dung vẫn là lòng ngứa ngáy khó nhịn.

      Ăn mặc như vậy xe lửa, cũng phải để cho người khác chiếm tiện nghi sao, mới sờ cái, còn chưa kịp làm gì bị đánh rồi.

      " biết xấu hổ, cho rằng tôi cũng giống hay sao?"

      Giọng thanh lãnh vang lên, Ứng Uyển Dung nhíu mày : "Vừa rồi phải là tay sờ loạn, tôi đánh sao? Tôi còn ngại làm bẩn tay tôi đấy!"

      Cha Cao tức giận đỏ mắt, con dâu ở bên cạnh lại bị người khác chiếm tiện nghi, đừng người quen biết, chỉ bằng bây giờ con bé còn là vợ của a Lãng, thể để người khi dễ được!

      Trương Kim Hoa cũng nổi giận, trong nhà ầm ĩ thế nào là chuyện của nhà bọn họ, tại tên lưu manh còn dám hếch mũi lên mặt, phi, cho là bà sợ sao?!

      Cha Cao nắm lấy cổ áo của tên đàn ông đấm xuống đấm, mọi người chung quanh kêu lên ‘đừng đánh, đừng đánh’, ‘Có gì chuyện, nơi này còn có trẻ con’, ‘phi, lưu manh, đánh chết !’.

      Trong nháy mắt lối trong xe lửa chật chội dồn thành đoàn, người đàn ông bị đè xuống đất bị người đạp vài chân, ngay cả vị trí quan trọng cũng bị hư hư thực thực đạp chân, đau đến mức phải gào lên.

      "Đánh chết người rồi! Đánh chết người rồi! Tôi muốn báo cảnh sát!"

      Trò cười xe rất nhanh bị nhân viên xe lửa phát , cảnh sát xe cầm loa chạy tới đây, sau lưng còn theo người đàn ông mặc quân trang.

      Đợi đến khi hai người kéo được người đàn ông kia lên, mặt của ta cũng sưng lên rồi, nhìn thấy cứu tinh tới liền chỉ ngay vào nhà cha Cao lớn tiếng doạ người : "Đồng chí cảnh sát, tôi muốn báo cảnh sát! Mấy người này tụ tập dân chúng gây chuyện, còn đả thương tôi."

      Cha Cao và Trương Kim Hoa nghe thấy vậy tức giận đỏ mặt, nhưng người nhà quê ngốc nhất, nhìn thấy cảnh sát cũng biết thế nào, buồn bực nửa ngày mới được cậu: "Đây là tên lưu manh, thích ăn đòn!"

      Ứng Uyển Dung coi như là người quần áo chỉnh tề nhất ở đây rồi, vượt qua đám người tới trước mặt cảnh sát, lấy giấy tờ chứng minh ra :

      "Chồng tôi là quân nhân, lần này tôi cùng cha mẹ chồng ngồi xe lửa thăm ấy, ngờ sau khi lên xe tên lưu manh này lại dám chiếm tiện nghi của tôi. Kính xin đồng chí cảnh sát tra chân tướng, cần oan uổng người tốt, cũng cần bỏ qua cho người xấu."

      Người chung quanh nghe Ứng Uyển Dung chuyện có trật tự, vừa nhìn biết là người làm công tác văn hoá, sau khi nghe xong rối rít trầm trồ khen ngợi.

      Chàng trai mặc quân trang nhíu mày nhìn gương mặt bình tĩnh của Ứng Uyển Dung, thầm câu bên tai cảnh sát xe lửa, cảnh sát xe lửa mới đem người đàn ông kia luôn.

      "Lần sau cũng thể tụ tập dân chúng làm ầm ĩ, trong xe nhiều người, đánh nhau bị thương ai có thể mang mọi người khám bác sĩ được." Cảnh sát xe lửa nắm tay của người đàn ông kia về phía phòng nghỉ ngơi.

      Chàng trai mặc quân phục gật đầu với Ứng Uyển Dung cái, coi như là chào hỏi, xoay người theo cảnh sát xe lửa, người chung quanh rối rít nhường ra lối cho bọn họ.
      Last edited: 18/7/19
      levuong, Phong Vũ Yên, Thanh Hằng21 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :