1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Hiện đại] Đường Tâm thục nữ - Điển Tâm

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ThuyThuy0411

      ThuyThuy0411 Well-Known Member

      Bài viết:
      490
      Được thích:
      507
      Tác giả : Điển Tâm

      Số chương : 10 chương ( hoặc ít hơn)



      ra ta chưa đọc truyện này. Hệ liệt của Điển Tâm chỉ vừa đọc Cực phẩm thục nữ. Trong truyện đó Đường Tâm cũng xuất nhưng chỉ là đứa nhóc thôi nhưng mà quậy với phá phách lên tới tận trời làm ta cười rất nhiều nên có cảm tình với nhân vật.Bên Tàng thư viện đánh giá truyện này là "hai chị chơi nhau hài chết người" Với truyện này hỏi GG ảnh bảo là chưa có ai làm nên ta quyết định làm http://***************.com/images/smilies/icon_mad.gif

      Lần đầu edit, còn có nhiều sai sót http://***************.com/images/smilies/icon_mad.gif Mọi người góp ý

      Tung văn án lên trước, thong thả up sau http://***************.com/images/smilies/icon_smile.gif)

      ____________________________________________

      Giới thiệu


      Đường Tâm xinh đẹp tuyệt trần, giỏi ngoại giao, thông minh xuất chúng, lại có gan lớn làm loạn khiến người khác đau đầu, vì tránh né cha an bài xem mắt, nàng thậm chí mướn cả ngưu lang (trai đẹp) diễn xuất mà tình chàng ý thiếp. Nguyên nhân chính là người nam nhân được thuê vừa ra diễn, nhưng người này chút khách khí, có nửa điểm chần chờ dụ hoặc nàng, hoàn toàn dạy nàng về những thú vui cấm kỵ, khoan , tâm nàng thực chưa từng ai nha

      cuồng vọng, dáng vẻ hào sảng đầy tà mị kềm chế được, nguyên bản đối với Đường Tâm nổi tiếng xa gần có chút hứng thú, lại nghe thấy nàng tự cho là tiểu quỷ nhiều mưu kế, bởi vì phẫn nộ cùng dục vọng khơi dậy ý niệm muốn trêu chọc nàng! Tiểu ác ma thông minh mê người gặp gỡ lãng tử hạ lưu tà khí, trận đánh tình nóng bỏng cuồng nhiệt đến tột cùng ai thắng ai thua ?

    2. ThuyThuy0411

      ThuyThuy0411 Well-Known Member

      Bài viết:
      490
      Được thích:
      507
      Mở đầu



      Cái chêm

      Trong văn phòng rộng lớn yên tĩnh, ánh mặt trời soi rọi khắp gian phòng, cũng chiếu vào người nam nhân tuổi trẻ ngồi xem kỹ văn kiện chiếc bàn công tác lớn.

      chừng ba mươi tuổi, ngũ quan khắc sâu, hướng lên là mày rậm cùng với hai mắt lợi hai như mắt ưng, đen thâm sâu lương được, thần thái kiêu căng mà nguy hiển. Thể trạng to lớn tuấn biểu đứng ở thể năng điên phong, da thịt ngăm đen thực dễ làm cho người ta mê muội, nghĩ đến là người làm công tác bên ngoài

      "Tổng giám đốc, có người muốn gặp ngài" Người thư ký mộc mạc cứng nhắc , hai tay nâng tấm danh thiếp

      Tầm mắt dời theo hướng vào tấm danh thiết, nhìn thoáng qua, bình thản phân phó :"Cho người đó vào"

      Tuy rằng biết người xin cầu kiến, nhưng hình như cũng có biết, tấm danh thiếp tay có ghi "cán bộ cao cấp chi nhất tập đoàn Thái Vĩ". tình tựa hồ có chút kỳ quái, tuy rằng hai nhà công ty có thường tới lui, nhưng cũng chỉ tiếp xúc qua tổng giám đốc của đối phương, chưa từng cùng cán bộ cao cấp này có liên lụy

      Chỉ chốc lát sau, người nam nhân lớn tuổi*, ngồi xuống chiếc ghế sopha mềm mại, nhìn lười biếng mỉm cười, thầm đánh giá "Người gác cổng nơi này cũng nghiêm, ta phải dùng ít võ mồm mới có thể tiến vào" (*lớn tuổi :nguyên văn là tuổi dài, ta nghĩ dài là lớn http://***************.com/images/smilies/icon_smile.gif )

      "Có việc sao?" lãng phí thời gian, trực tiếp hỏi

      "Đưa đến cho ngươi tin tức, đương nhiên phải miễn phí, ta muốn nhờ người giúp chút việc" ghế sopha, người nam nhân lộ ra tia tươi cười quỷ dị, trong mắt có tính kế quang mang. chậm rãi lấy từ trong túi tiền tấm ảnh chụp, quăng lên bàn công tác sau người nam nhân trẻ tuổi.

      Ảnh chụp là trẻ tuổi xinh đẹp, đôi mắt to trong suốt lóng lánh thông minh, vẻ mặt lanh lợi** (**nguyên văn : cân giả dối vẻ mặt > ý chỉ vẻ mặt có dạng tinh nghịch như cáo già, ta thấy từ lanh lợi hợp nhất) Làn da phấn nộn giống trẻ con cẩn thận lộ ra dưới ánh mặt trời, quả thực vô cùng mịn màng, nàng hoàn toàn có thể được xưng là mỹ nhân phấn điêu ngọc mài.

      cầm lấy ảnh chụp, ngón cái vô thức khắc họa lên ảnh chụp (giống như là ngón tay viền lại đường nét ảnh chụp như lúc nhìn ảnh người í mà nhớ ấy http://***************.com/images/smilies/icon_smile.gif ) đôi môi đỏ mọng có ý cười thản nhiên của nàng, trong cơ thể kia nổi lên cổ dục vọng nam tính, làm cho mi mắt nhíu lại.

      "Nhận ra được con bé ấy sao?"

      "Đương nhiên, nàng vẫn là xuân xanh, cha nàng ngăn ta ngăn ta nhắc tới nàng". Ở vài năm trước, ở tiệc hội thương* (mấy cái dạ tiệc của những gia đình thương nhân hay dạ tiệc thương mại ấy) tùng đối với dung nhan xinh đẹp của nàng thoáng nhìn có chút kinh động. Nữ nhân sinh vật* kỳ diệu (*nguyên văn : động vật - mà ta thấy ví con người ta như động vật .... ==" ) chính là qua thời gian vài năm, nàng trổ mã xinh đẹp liền đủ để điên đảo chúng sinh

      "Như vậy, ngươi hẳn là cũng còn nhớ , ông ta cùng ngươi trong lúc đó có ước định" Nam nhân sopha hưng phấn mà sinh thẳng thân mình

      "Kia chính là do uống say vui đùa mà " Môi nam nhân trẻ tuổi mỉm cười, tầm mắt có rời khỏi tấm ảnh chụp. Con ngươi đen tà mị lên nam tính thưởng thúc, vẫn nhìn chăm chú vào người con trong ảnh chụp.

      nghe qua nhiều lắm về chuyện của nàng. Nàng chỉ số thông minh hơn người, vừa thông minh lại xinh đẹp, từ được người khác che chở như hồn ngọc quý tay, nhưng bởi vìa gia thế hiển hách, cùng với tài ăn có thể dễ dàng làm cho nam nhân khóc rống, nàng cho tới bây giờ chướng mắt bất luận kẻ nào.

      "Cha con bé cũng cho rằng đó là do vui đùa, ông ta mang hy vọng đều đặt người ngươi" Nam nhân ngồi ghế sopha dày xong, con ngươi đen tinh quang (vừa tinh lại vừa sáng), thoáng nhất mị, quyết định người thanh niên trước mắt này đủ vĩ đại, trời sinh là chiến sĩ, tuyệt đối cự tuyệt bất cứ lời khiêu chiến nào.

      Thỉnh cầu bằng khích tướng, đây là thủ đoạn ngàn đời vẫn có nguyên tác dụng.

      "Ta nghĩ, có khả năng khiến ngươi hứng thú muốn biết, cho dù là ngươi cho phép bản thân bị này thu phục, nàng cũng quyết định trước đưa ngươi đến nhà làm lễ gặp mặt, trước mặt mọi người làm ngươi mất mặt. Chậc chật ! Dính cũng chưa dính vào chút, sau đó ngươi như cá mắc câu, mất hết mặt mũi, ngươi cũng vô tội" cảm thán, đồng thời khoái trá nhìn con ngươi đối phương chậm rãi nâng lên, thần thái mào mi khơi lên nét cuồng quyến

      "Ta nghĩ muốn nghe chút về tin tức ngươi " Nam nhân trẻ tuổi bĩu môi cười, nét tươi cười lộ vẻ tà mị nguy hiểm.

      "Tin tưởng ta, ngươi thích tin tức này" Nam nhân sopha đứng dậy, từng bước bắt đầu kể ra kế hoạch trù bị từ lâu

      Lúc này đây, muốn trù bị (chuẩn bị) kế hoạch tinh vi nhất, làm cho tiểu nữ nhân thông minh kia hoàn toàn bại trận. tin tưởng nam nhân trẻ tuổi trước mắt, là chọn người thích hợp để chấp hành kế hoạch. từ nhìn nàng lớn lên, lại bị nha đầu thông minh cùng tài ăn sắc bén sửa chữa thảm hại, cho tới bây giờ vốn có cơ hội phản công, lúc này đây muốn đòi lại món nợ này.

      Hai nam nhân cùng liếc mắt nhau cái, bắt đầu thảo luận đến bản kế hoạch đáng sợ. Ảnh chụp xinh đẹp biết được, người hồi mưu kế tà ác kinh người sắp buông xuống

      từ đầu, vậy nên theo xem trước nửa tháng rồi tiếp...

    3. ThuyThuy0411

      ThuyThuy0411 Well-Known Member

      Bài viết:
      490
      Được thích:
      507
      Chương 1.1



      "Đường Tâm!"

      Tiếng rống phẫn nộ truyền khắp cả tòa phủ đệ xa hoa, khiến cho những cửa sổ thủy tinh chấn động run rẩy, vài người làm mặt có chút máu bay nhanh chạy trốn, kinh nghiệm phong phú biết muốn rời xa chiến trường

      Lão quản gia nhàn nhã, sắc mặt thong dong nhìn về phía thư phòng chủ nhân. Người đàn ông bắt lão thị kính, động tác tao nhã lấy từ túi ra chiếc khăn , chà lau mắt kính "Bình tĩnh, ngày tường hòa lại bắt đầu" Ông ta thản nhiên , bắt đầu làm công tác mỗi ngày -- chỉ thấy lão quản gia cầm lấy chén thủy tinh, tựa vào cửa thư phòng nghe lén động tĩnh bên trong.

      Mà bên trong thư phòng tràn ngập các loại tinh trang thư, nam nhân tuổi ngũ tuần uy nghiêm, vẻ mặt mang nét phẫn nộ. Trừng mắt nhìn nữ lang (ý bảo chị là quậy phá, ranh ma như sói) xinh đẹp ngồi ở sopha. Nàng chính là con lớn thương của ông, nhưng có đôi khi ông hoài nghi, nàng có thể chọc ông tức giận đến chết.

      "Cha à, tuy rằng gian phòng này to lớn, nhưng cha cần gầm rú, lỗ tai của con cũng có bị lãng" Mỹ nữ trẻ tuổi ghế sô pha mỉm cười, để mắt tới tức giận của ông.

      Dáng người nàng thong dài mặc chiếc áo bó sát người màu đen đáng , cùng với quần bò, màu đen của vật liệu may mặc giúp nàng tôn lên da thịt tuyết trắng. Cánh tay trắng nón nữ tính nhu tế, cùng với ánh sáng mảnh mai làm cho người từ xa mê say đắm, đem thanh xuân (vẻ đẹp) sức quyến rũ của nàng nhìn bỏ sót.

      Đường Phách Vũ nhắm mắt, hít sâu hơi, trong lòng đếm tới mười mới có năng lực mở miệng "Được, coi như con có lá gan" Ông nghiến răng nghiến lợi

      "Lá gan của con theo con lớn lên cũng lớn lên theo, đến năm nay có liên quan trực tiếp" Đường Tâm ngọt ngào cười, bưng ly hồng trà bàn lên uống, tư thái mười phần tao nhã. Nàng chịu giáo dục quá tốt, danh viện thục nữ (tiểu thư nhà giàu có tiếng) đều có chuẩn bị điều kiện tốt.

      "Là, lá gan của con là càng lúc càng lớn, đến bây giờ ngay cả lời của ta , đều trở thành mã nhĩ đông phong (tai ngựa, gió đông)" Đường Phách Vũ dùng sức vỗ lên mặt bàn, phát tiết ra những tức giận trong lòng.

      Trước đây, nàng mới còn nghe lời phụ thân cảnh cáo bao nhiêu, nhưng là mấy năm gần đây, ông lo lắng phát , nữ nhi kia của ông quá thông minh, ngôn hành (lời + hành động) dễ dàng vượt qua khả năng tha thứ cùng phạm vi khống chế của ông.

      "Con vẫn rất ngoan a!" Đường Tâm cãi lại, trong mắt lại hàm chứa ý cười, nàng đoán rằng chính mình lúc này nhịn được mà cười ra, Cha có thể hay tức giận đến mức muốn đánh nàng?

      "Ngoan? Đường Tâm, từ con liền cùng từ này chút quan hệ đều có" Đường Phách Vũ mắt lạnh nhìn nữ nhi, thong thả kéo ngăn kéo lấy ra xấp hồ sơ dày "Đừng tưởng rằng trước mắt mẹ ngươi duy trì hình tượng ngoan ngoãn là được, Khoản Khoản che chở cho con, nhưng ta đối với đánh nghiêm. Ngươi bên ngoài làm bao chuyện "tốt", chẳng lẽ nghĩ ta biết sao?"

      "Cha à, rất có công tìm hiểu, riết rồi thành ông bác già khiến người ta ghét nhất" Đường Tâm thản nhiên , theo thói quen thấy Đường Phách Vũ mặt xanh mét.

      Kỳ Đường Phách Vũ căn bản là phải ông bác già, tuy rằng ông năm giới trung niên (khoảng 50 tuổi), nhưng mái tóc xám trắng chính là gia tăng sức quyến rũ nam tính. Ông nắm giữ khóa quốc "Tập đoàn Thái vĩ", bất kể là quyền lực hay tài lực đều hơn người mười phần, này năng lực bày mưu nghĩ kế cũng với thể năng, tầm nhìn rộng ở giới kinh doanh thậm chí có nhiều người trẻ tuổi được như vậy.

      Đường Tâm cố ý nhắc tới tuổi tác ông, chỉ vì muốn chọc giận ông.

      Quả nhiên, Đường Phách Vũ nổi giận gầm lên tiếng, hung hăng trừng mắt nhìn nàng. lúc ông hé miệng chuẩn bị muốn chửi ầm lên, cửa phòng đột nhiên bị mở ra, người thiếu phụ vẻ đẹp động lòng người bưng trà đến.

      "Mẹ" Đường tâm lộ ra vẻ mỉm cười ngọt ngào như thiên sứ.

      "Đường Tâm, con trở lại? Kiểm tra cuối kỳ ở trường xong sao?" Phương Khoản Khoản vui sướng nhìn nàng, tuy rằng Đường Phách Vũ tái giá cưới bà, cùng Đường Tâm có quan hệ huyết thống, nhưng tình cảm của hai người còn vượt xa cả tình mẹ con ruột thịt. Ác ma Đường Tâm giả dối bao nhiêu còn có thể thu nghe (nghe - tiếp nhận) Khoản Khoản khuyên bảo.

      "Khoản Khoản, lúc làm việc ai được vào" Đôi mày rậm của Đường Phác Vũ nhăn lại, nhìn thê tử như viên châu ngọc sáng, ánh mắt nghiêm khắc có thể dọa lui bất luận là kẻ nào, chỉ là đối với vợ hiền có tác dụng

      Ông dạy dỗ Đường Tâm, hơn nữa hy vọng Khoản Khoản tham gia. Khoản Khoản rất thiện lương đơn thuần, căn bản là biết Đường Tâm bên ngoài làm những việc dọa người. Bất luận làm trời ngập trong đại họa, Đường Tâm chỉ cần đối với mẹ kế làm nũng, Khoản Khoản liền tuyệt đối đứng về phía con bé

      "Em chỉ là thay người tới đưa trà sâm" Phương Khoản Khoản đem trà nóng đặt lên bàn, liền thuận tiện ngời đùi Đường Phách Vũ chịu .

      "Con nghĩ là con nên làm phiền, hai người cứ việc ôn tồn !" Đừng Tâm tìm được cơ hội, liền chuẩn bị cái cớ để rời khỏi phòng "Con cùng bạn học có hẹn, bữa tối ăn cơm nhà" Nàng gọn gàng đứng dậy, hướng cha mẹ vẫy vẫy tay.

      "Đứng lại cho ta! Con lại muốn làm cái chuyện tốt gì cho ta coi?" Đường Phách Vũ quát, cho nàng dễ dàng rời .

      " có a!" Đôi mắt nàng lộ vẻ ngây thơ, ý định giả ngu. Cho dù là cha nàng thu thập toàn những chứng cứ phạm tội của nàng, ánh mắt cũng lộ vẻ khủng hoảng.

      " có? Muốn hay cha nhắc con tỉnh táo lại?" Ông cười lạnh tiếng, bắt đầu liệt kê ra những tội lỗi của nàng.

      "Con dựa vào quan hệ với Mật Nhi, chạy tới khách sạn làm bồi rượu, làm liền cùng khách uống rượu gây xung độ, phá phòng khách sạn, kinh động ít cảnh sát"

      "Con chỉ là muốn tìm hiểu kiến thức, ai muốn cái tên biến thái kia động tay động chân, dù sao con cũng bồi thường tổn thất cho khách sạn"

      Đường Tâm nhún nhún vai. Sau này đối phương ở cục cảnh sát, biết nàng là thiên kim tiểu thư của "Thái Vĩ", sợ tới mức thiếu chút nữa là tiểu ra quần.

      "Kiến thức?" Đường Phách Vũ nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt nhìn nàng liếc cái "Như vậy, Con nhúng tay vào mua bán tang vật, ở thị trường lý lẽ muốn tác quái, còn phá hủy cục cảnh sát, chuyện này như thế nào? Con ra hiểu được tài nguyên để lợi dụng a, vài thê tử của cán bộ cao cấp, con đều cố gắng lợi dụng bọn họ"

      "Con cũng chỉ là muốn tăng khả năng hiểu biết, học nhiều ít thôi!" Nàng trả lời đương nhiên.

      " làm nữ tiệm rượu, làm lái buôn tang vậy? Con kế tiếp còn muốn làm nên chuyện gì muốn chọc tức ta?" Đầu Đường Phách Vũ kịch liệt đau đớn, muốn hỏi thấu trời, ông làm sai chuyện gì mà lại nuôi dưỡng nên nữ nhi ngỗ nghịch như vậy?

      "Con thực an phận" Đường Tâm nghi6em trang , trong mắt vẫn là có ý cười

      Vài cán bộ cao cấp diễn xưng nàng là tiểu ác ma, dối chính là hành động ít ác nhất của nàng.

      "Con tưởng ta là ông già lẩm cẩm sao? Có thể tin lời con ?" Đường Phách Vũ hạ quyết tâm như mắt đen khởi mị, ôm chặt vợ mình trong lòng. Ông thể áp chế được Đường Tâm, làm nàng loạn pháp, sớm hay muốn có ngày cả mạng lớn đều ngoạn điệu.

      "Cha, người muốn con làm thế nào để biểu thành ý ?" Nàng khơi mào mày liễu, ung dung nhìn cha.

      Trầm mặc lúc lâu sau, Đường Phách Vũ chậm trãi mở miệng, chữ tuyên bố "Ta thay mặt con chọn lựa đối tượng thân cận tốt, mấy ngày sau cho con gặp mặt"

      Đường Tâm dám tin mở to hai mắt nhìn "Cha à, trước kia là ông cụ già từng si ngốc sao? Thân cận?! Con mới mười chín tuổi, cũng phải là hàng ế hàng trữ, vì sao muốn con thân cận? sau, "Thái Vĩ" trước mắt như mặt trời ban trưa, đại gia đình chúng ta cũng cần tiết mục đám hỏi để mà củng cố gia sản ?"

      "Đường Phách Vũ, con vẫn là đứa a!" Phương Khoản Khoản kinh nhạc nháy mắt mấy cái. Bả vẫn biết kế hoạch của chồng, nhưng nghĩ tới ngày này nhanh đến như vậy

      "Nếu muốn tìm người quản con, chừng nó sống tới hai mươi tuổi" Ông điểm môi lên đôi môi vợ hiền, ngăn lại can thiệp của vợ, quay đầu lấy ánh mắt nghiêm khắc nhìn con "Ta như thế nào, con liền làm như thế đó. Đây là tư liệu của người kia, con cầm nhìn xem, chuẩn bị tốt cùng gặp mặt bàn chuyện" Ông cho cãi lại liền

      Từ những hành vi lệch lạc của Đường Tâm ngày càng trầm trọng thêm, ông bắt đầu xem xét nam nhân thích hợp, mà nam nhân này phải đủ vĩ đại mới có thể cùng với Đường Tâm cả đầu mưu ma chước quỷ; Cũng phải đủ cường ngạnh, có thể khống chế được tiểu ác ma rất thông minh này.. Nam nhân tư liệu kia thể nghi ngờ chính là người tốt nhất có thể chọn, Đường Phách Vũ vốn là tưởng đợi vài năm sau mới cho hai người trẻ tuổi gặp mặt lẫn nhau để tìm hiểu, nhưng là hành vi của Đường Tâm càng lúc càng quá, mắt thấy tình huống cấp bách, ông chờ nổi nữa.

      "Có tưởng tượng cũng đừng nghĩ, con thân cận chết tiệt, cũng nghĩ xem cái tư liệu của nam nhân kia! Cha là chọn nam nhân cái cái gì cho con? Là con trai quý tử núi vàng núi bạc ngồi hưởng thụ đầu óc ngu ngốc? Hay là nhị thế tổ yếu đuối tay trói gà chặt?" Đường Tâm cười lạnh tiếng, đối với cha lộ ra hành động cực kì giận dữ "Con muốn gả, cũng chính mình chọn người để gả!" Nàng thận trọng tuyên bố, cuối cùng trừng mắt nhìn cha liếc cái, liều xoay người hướng cửa đến.

      Cửa phòng chợt mở, cả người lão quản gia cầm chén thủy tinh nghe lén đột nhiên ngã vào. Lão từ từ đứng lên, tao nhã vỗ vỗ tro bụi người, vẻ mặt hiền từ nhìn Đường Tâm đùng đùng nổi giận.

      "Tiểu thư, khi thân cận con nghĩ nên mặc quần áo thế nào?" Lão quản gia đổ thêm dầu vào lửa cháy hỏi.

      "Tới ! Nếu bức con thân cận, con thà rằng trần truồng xuất triện trước mặt công chúng" Đường Tâm mắng câu, giống như trận gió rời khỏi Đường gia.

      " chuyện nên cẩn thận chút, tiểu thư, trăm ngàn lời bằng lời vẹn toàn a!" Lão quản gia mang theo mỉm cười , nhìn theo bóng dáng nàng yểu điệu rời

    4. ThuyThuy0411

      ThuyThuy0411 Well-Known Member

      Bài viết:
      490
      Được thích:
      507
      Chương 1.2


      Xe Harley cũ nát lâu đời dừng lại ở vệ đường, Đường Tâm thuần thục nhất chân đá cái, tà tà đem xe máy tìm chỗ đổ xe, mở mũ bảo hiểm làm mái tóc dài vẫy vẫy phía sau. Ánh mắt thu hút tình, ngẩn đầu nhìn đống tòa nhà cũ kĩ

      Ngồi ở yên sau xe máy là trẻ tuổi, tinh tế nhưhoa, nàng chậm rãi mở mũ bảo hiểm, quần áo màu vàng phấn giúp nàng tỏa ra khí chất nhu hòa. Vừa mới chạy tốc độ nhanh, làm quần áo của nàng hơi chút rối loạn, nàng nhàng sửa sang lại.

      Hai người đều là mỹ nữ hiếm thấy, chính là khí chất khác xa nhau. người xinh đẹp mà hơi cao ngạo, người còn lại nhã nhặn mà tao nhã. Hai người hai tính cách bất đồng, nhưng lại là bạn tốt đến mức có giấu nhau chuyện gì

      "Đường Tâm, mình nghĩ đây là ý tưởng hay" Tầm mắt Hỏa Nhạ Hoạn nâng lên, sóng mắt trong suốt điềm tĩnh, thản nhiên với bạn tốt. Bật luận là dù tán thành thế nào, nàng vĩnh viễn chuyện với khẩu khí tao nhã mà bình tĩnh

      "Mình biết đây là hạ sách (kế sách bần cùng) nhưng mà so với bị buộc bắt xem mắt vẫn tốt hơn" Đôi môi đỏ mọng của Đường Tâm hé mở nụ cười, muốn nghe lời khuyên bảo.

      "Nhưng cậu là con nha, làm như vậy chẳng khác gì đem thanh danh phá hủy hoàn toàn" Hỏa Nhạ Hoạn nhăn mày, theo bạn tốt vào tòa nhà cũ.

      "Nếu có thể đổi lấy tự do, thanh danh bị phá hư có đáng gì? Cậu sớm nên biết mình để tâm đến ánh mắt người ngoài" Đường Tâm vẫy vẫy tay như việc có gì đáng lo, suy nghĩ thêm liền chạy lên lầu

      Nơi này là nơi nàng thường tới lui ngày , cán bộ cao cấp bậc nhất tập đoàn Thái Vĩ Đổ Phong Thần dựng lên sở trinh thám ở góc tòa nhà. Sở trinh thám "Đỗ thị" mười năm vẫn thay đổi, vẫn là mạng nhên cùng tro bụi che kín.

      Đẩy cánh cửa lớn đầy bụi li ti, gian hẹp chỉ đủ chứa mấy cái bàn, ánh mặt trời xuyên thấu qua lớp cửa sổ màu xám trắng, chiếu vào cây vạn niên thanh chỉ còn lại gốc, nam nhân cao lớn ngồi dựa vào ghế da, đôi chân thon dài đứng đắn đặt lên bàn

      Ông ta trong tay nắm microhpone, chính là nhìn thoáng qua người tới, đối với Đường Tâm nhíu mày, lập tức đem lực chú ý phóng tới cuộc trò chuyện trong microphonei=.

      "An Nhàn, nghe giải thích, em gặp được màn kia sở dĩ phải lỗi của , là do người ủy thách muốn gây rối, muốn động tay động chân với , là người vô tội a!" Đỗ Phong Thần cố gắng giải thích với vợ , tận sức bày tỏ, dáng vẻ thành khẩn, tuy rằng có phạm sai lầm, nhưng vẫn là muốn được tha thứ của vợ .

      biết có ai xui như ? vất vả mới có thể cùng vợ định cư ở nước ngoài, lại bị vợ mình bắt gặp màn người ủy thách nằm trong lồng ngực , xấu hổ cố gắng lột đồ .

      Khi đó, mặt An Nhàn chút thay đổi, tiến về phía , tặng cùng kia cái tát, sau lại thèm bỏ vào tai những lời giải thích, chính là thản nhiên câu : muốn chuẩn bị tinh thần ký đơn ly hôn. Trong lòng gấp đến độ thiếu chút nữa nhảy lậu, đối với vợ mình tình ý thương trời cao có thể chứng giám, tuy rằng trước đây thiếu lần trêu hao ghẹo nguyệt, nhưng là sau khi hết hôn liền trở thành bậc trượng thu rất chung tình.

      vất vả, phải nhờ đến giúp đỡ của con , An Nhàn mới nguyện ý tiếp điện thoại của , bất quá tình huống khả quan, tốn hết bao nhiêu lời lẽ, An Nhàn vẫn là mang vẻ ngoài nghi.

      bên Đường Tâm nghe xong vài câu, liền đoán ra manh mối của việc. Nàng tao nhã đến Đỗ Phong Thần trước mặt, đưa tay lên mũi sờ , bộ dáng thập phần xinh đẹp che dấu bộ dáng tà khí rất tốt.

      "Ta có thể giúp ngươi nha!" Nàng dùng khẩu hình, phát ra tiếng .

      Đỗ Phong Thần hai mắt sáng ngời, trong cơn tuyệt vọng lại có thể thấy được vị cứu tinh "Đợi chút, bảo tiểu ác ma giải thích với em, em hẳn là có thể tin nàng" cơ hồ vì vui mừng phát khóc, vội vàng đem điện thoại giao cho Đường tâm.

      Đường Tâm mỉm cười tiếp nhận điện thoại, chính là đơn giản chỉ cần mấy câu liền có thể trấn an Mạc An Nhàn, chuyện, ánh mắt nàng đồng thời nhìn về Đỗ Phong Thần, khóe miệng mỉm cười sâu sắc. Đây là chuyện nhà của người khác, tuy rằng nàng cùng vợ chồng Đỗ gia có tình cảm rất tốt, nhưng kỳ cũng có nhất thiết cùng làm việc xấu, trong lòng nàng căn bản có chủ đích khác.

      Trấn an cùng khai báo xong, Đường Tâm treo điện thoại lên "Tốt lắm, ta tạm thời thay ngươi giải quyết"

      "An Nhàn như thế nào?" Đường Phong Thần khẩn cấp hỏi, đời này lần đầu tiên cảm thấy Đường Tâm coi như có lương tâm. nhìn này từ lớn lên, cho tới bây giờ bị nàng chỉnh gắt gao, nhưng ra có đoán được khi hết đường chối cãi, nàng ra tay giúp đỡ.

      "Chuyện ly hôn có thể hoãn, bất quá ấy cũng hẳn tin tưởng, dù sao làm cho ấy gặp được loại trường hợp ngươi cùng người khác ân ái , khó có thể nảy sinh nghi ngờ!" Đường Tâm vô cùng thông cảm , quanh cái bàn bên kia, muốn tìm nơi để ngồi xuống, lại phát nơi này ngay cả ghế sopha cũng có.

      ra ai lại có thể tin, đường đường là cán bộ cao cấp bậc nhất của tập đoàn Thái Vĩ, nhưng lại nguyện ý chịu thiệt tại nơi bé như thế này ?

      Nàng rốt cuộc cũng từ bỏ, lựa chọn cùng Hỏa Nhạ Hoan đứg.

      "Chết tiệt, kia phải là lỗi của ta!" Đỗ Phong Thần kêu rên, tin cuộc hôn nhân hơn mười năm, chỉ vì chuyện vớ vẩn này mà có nguy cơ sụp đổ

      "Cứ cho An Nhàn cho ta ít thời gian, điều tra ràng chân tướng, sau lại đối với ấy cẩn thận giải thích. ấy tin tưởng ta, cho nên ngươi cứ tuyệt đối nghe theo lời ta" Đường Tâm hai tay bắt chéo trước ngực, mắt buông xuống, che giấu ánh tia sáng giả dối trong ánh mắt.

      Hỏa Nhạ Hoan biết được mưu kế của nàng, có ngăn cản, chính là bên chậm rãi lắc đầu, vẻ mặt tinh tế mềm mại lên nét đồng tình đối với Đỗ Phong Thần

      "Tiểu ác ma, hôn nhân của ta tất cả dựa vào ngươi, ngươi cần phải giải thích ràng với An Nhàn a!" Đỗ Phong Thần nhảy lên phía trước, cầm tay Đường Tâm lắc lắc mạnh.

      Đường Tâm có trả lời, chính là ngẩng đầu lên, cười như cười nhìn Phong Thần. Biểu tình kia tuy rằng rất xinh đẹp, nhưng lại khiến Đỗ Phong Thần lạnh toát cả người

      "Ngươi ở đây muốn chủ ý quỷ nào?" vội vàng lô, vội vàng buông tay nàng ra. Khi thấy miệng nàng nở nụ cười tăng phần lạnh lẽo chứ giảm, cơ hồ muốn rên rỉ ra tiếng "Tiểu ác ma, van cầu ngươi hạ thủ lưu tình (làm việc phải nghĩ đến tình nghĩa) chuyện này liên quan đến hôn nhân của ta cùng An Nhàn......"

      "Ta đương nhiên nhiên muốn tàn nhẫn, thiếu đạo đức mà phá vỡ uyên ương, bất quá tình phát triển thế nào, đều phụ thuộc vào thành ý của ngươi" Đường Tâm trong khoảng thời gian ngắn có thể nắm giữ nhược điểm của Đỗ Phong Thần, nàng cười đến thập phần nhọt ngào, chỉ có người quen mới có thể biết được, nụ cười tươi kia căn bản có ý tốt.

      "Ngươi muốn ta làm cái gì?" Đỗ Phong Thần cẩn thận hỏi.

      "Ngươi đem tất cả tình của ta ở bên ngoài, tất cả đều điều tra kĩ càng, sau đó lại giao nộp cho cha ta. Nhờ phúc của người, cha ta tại tức giận đến giơ chân, quyết định hề ung dúng ta, tính đem ta tùy tiện đẩy cùng nam nhân già ngu ngốc thân cận. Là ngươi tạo thành hết thảy chuyện này, ta muốn ngươi phụ trách" Đường Tâm tao nhã , ánh mắt xinh đẹp khẽ động đậy

      Đỗ Phong Thần hé miệng, muốn chửi ầm lên, lại nghĩ lại nhược điểm của mình tay Đường Tâm, đem lời thô tục nuốt ngược lại vào bụng.

      "Đó là việc cha và con nhà ngươi, đừng xả người ta. Đường Phách Vũ là ông chủ của ta, trả tiền ta làm việc, sao nữa mấy năm nay ngươi ở bên ngoài làm xằng bậy cũng đều là " Tay nắm chặt thành quyền.

      Kỳ từ vài năm trước, Đường Phách Vũ cũng bắt đầu xem xét chọn người thích hợp, chuẩn bị thay tiểu ác ma này tìm lồng sắt vững chắc, tìm nam nhân có thể trấn áp được nàng, bẻ gãy cánh của nàng, miễn cho nàng sớm muộn gặp cảnh hay.

      "Ngươi giết bán nhân, bá nhân lại vì ngươi mà chết. Lương tâm ngươi thấy bất an sao?" Đường Tâm quay đầu hỏi , căn bản buông tha " sau, ngươi cũng biết tiểu nữ ta có độ lượng gì mấy. Là ngươi động chạm đến ta, ta lại muốn trả thù! Vậy còn gì tâm tình để khuyên bảo An Nhàn trở lại với ngươi?"

      " cần vòng veo, ra điều kiện của ngươi !" Đỗ Phong Thần quát, bởi vì rơi vào cạm bẫy của Đường Tâm mà phẫn nộ.

      "Cha ta là người được làm được, chuyện thân cận tiến đến giai đoạn trù bị,chỗ ông ấy ta có biện pháp can thiệp. Ta muốn tìm cách khác, chính là làm cho đối phương chủ động buông tha cho ta." Đường Tâm tươi cười sâu sắc, xinh đẹp nhưng cũng giả dối.

      "Ta muốn ngươi thay ta tìm ngưu lang (trai bao) đến, an bài ở chung với ta thời gian ngắn, sau đó tạo tin đồn ra bên ngoài, hai bà sáu tự nhiên tự động thêm mắm thêm muối. Đối với nữ nhân có tai tiếng như thế, đối phương dù là chịu theo ta thân cận, cũng tuyệt đối dám tiến thêm bước nào" Nàng bình tĩnh tuyên bố, biết đây chính là kế sách tốt nhất trong muôn ngàn kế.

      "Ngưu Lang?! Ngươi muốn ta giúp ngươi tìm ngưu lang đến ở chung?" Đỗ Phong Thần hít hơi, bị hành vi lớn mật của nàng dọa sợ tới mức mặt còn chút máu.

      "Đương nhiên chỉ là diễn trò, ta cùng thảo thuận hợp đồng, cuối cùng cho chút thù lao hậu hĩnh" Đường Tâm chẳng hề để ý . Nếu sau này có thể tự do, chút tiểu tiết này nàng cũng câu nệ. "Còn có, tuy rằng là diễn trò, ngươi cũng phải phụ trách chút, tìm người có lý lịch sạch chút, dù sao cũng là ở chung đoạn thời gian, ta cũng nên nhiễm bệnh hoa liễu của bạn cùng phong" Nàng đương nhiên tiếp, chút nào để ý trong lời nàng ra có bao nhiêu kinh thế hãi tục (khiến người đời khiếp sợ)

    5. ThuyThuy0411

      ThuyThuy0411 Well-Known Member

      Bài viết:
      490
      Được thích:
      507
      Chương 1.3


      " được!" Đỗ Phong Thần quả quyết cự tuyệt "Chuyện này nếu cho cha ngươi biết, ta có chết chín lần cũng đủ!" liên lục lắc đầu.

      " được? Tốt lắm, ngươi chờ ký đơn ly hôn của An Nhàn ." Đường Tâm cười đến ngọt ngào, căn bản có sợ hãi. Nàng rất biết cách châm ngòi nổ cho tìm cảm vợ chồng nhà người ta, Đỗ Phong Thần căn bản thể cự tuyệt điều kiện của nàng.

      "Đường Tâm--" Đỗ Phong Thần kêu thảm, khó khăn gọi cả tên họ nàng.

      "Mau cho ta đáp án, ta có thời gian cho ngươi suy nghĩ đâu" Nàng chịu nhượng bộ, tính cách quá mức thông minh tạo cho nàng cá tính từ bỏ thủ đoạn nếu chưa đạt được mục đích, làm sao còn có thể nghĩ tới việc Đỗ Phong Thần có hay bị Đường Phách Vũ đuổi giết?

      Đỗ Phong Thần đứng chết trân tại chỗ, mồ hôi lạnh chảy ròng, khó xử, hiểu được trước mắt có thanh đao kề cổ, quay đầu lại có thanh đao chực chờ, dù sao tiểu ác ma trước mắt chính là muốn vạn kiếp phục tùng. Nhiều năm bị Đường Tâm trêu đùa, oan hận chất chứa, làm cho chút lương tri còn sót lại nhanh chóng biến mất, chậm rãi mở hai mắt, quỷ kế hình thành trong đầu.

      Tiểu ác ma Đường Tâm này xác thực quá kiêu ngạo, xinh đẹp lại thông minh qua mức, nếu cho nàng chút bài học, đại khái có thể khiến cả đời nàng nghĩ nam nhân đều rất dễ bị nàng đùa bỡn trong tay

      Nếu Đường Phách Vũ muốn tuyển định chọn người, như vậy phải nên trợ giúp ông chủ chút, cũng làm cho Đường Tâm nếm thử tư vị bị trêu đùa? càng nghĩ càng cảm thấy kế này có thể nào, Đường Tâm này tuy rằng thông minh, chỉ có điều quá tự tin, tuyệt đối thể lường trước được bị tuân phục trước mặt, nhưng lại giở thủ đoạn sau lưng.

      "Đỗ thúc thúc thân ái, ta cũng có thời gian để lãng phí, việc này ngươi rốt cuộc có giúp hay ?" Đường Tâm dương mày liễu, nhàn nhã xem xét mọi thứ, ở ngoài mặt tuy là đợi đáp án, nhưng trong lòng lại sớm tràn đầy tự tin

      Đường Tâm trăm phần trăm xách định, Đỗ Phong Thần có đường để lựa chọn, mưu kế của nàng cho có đường thoát

      "Tiểu ác ma, như vậy thự hay lắm" nghĩ đến thượng sách, Đỗ Phong Thần cố gắng giả bộ biểu tình khó xử, hết sức ngăn cản chính mình được cười to ra tiếng. cũng phải dạng hiền lành gì, nếu thực bị chọc tức lên, chuyện gì cũng có thể làm ra được.

      Đường Tâm tính cách kinh hãi thế tục (làm cho nhân thế sợ http://***************.com/images/smilies/icon_smile.gif ) nửa là do chính nhóm thúc thúc bọn dạy thành. Chính là, nàng tuy rằng thông minh, nhưng vẫn là tuổi trẻ sinh muộn, dù sao đối với bọn cũng chỉ như người học nghề. Nàng có lường trước được thủ đoạn phản kích của Đỗ Phong Thần.

      "Tốt nay do ta quyết định, ngươi chỉ chịu trách nhiệm tìm người cho ta" Đường Tâm khẽ mỉm cười, vuốt mái tóc đen, bộ dáng xinh đẹp đến cực điểm "Ngươi biết ta có căn phòng núi kia, tìm được người hãy đưa đến đó. Trăm ngàn nhớ , giúp ta tìm người bề ngoài tồi, tốt nhất vẫn là có tiếng xấu, như vậy mới có thể làm người khác rung động, sợ hãi"

      "Trừ bỏ tìm chọn người, ngươi còn muốn ta làm gì?" Hai tay mở ra, bộ mặt vẻ cam chịu, nhưng ra thầm cố gắng nhịn cười.

      "Đem tin tức ta cùng ngưu lang ở chung tản ra ngoài. Ta đại khá ở căn phòng đó đợi cho đến lúc thân cận, chờ ta trở lại Bắc Kinh, khi đó những lời thầm đồn đãi này đại khái muốn bay đầy trời". Đường Tâm nghiên đầu về phía bạn tốt, đôi mắt linh động khẽ nháy.

      Hỏa Nhạ Hoan thở dài hơi, biết thể nào ngăn cản Đường Tâm "Mình vẫn là tán thành" Nàng nhàng lắc đầu, đôi lông mày mỏng nhíu lại.

      "Nhạ Hoan, đừng như vậy, coi như giúp đỡ bạn tốt mà!" Đường Tâm vẻ mặt cầu xin. Nàng ràng đối với Nhạ Hoan, dù là bạo lực hay mưu kế cũng chưa từng dùng. Nhạ Hoan rất dễ mềm lòng, chỉ cần nàng khẩn cầu, nhất định giúp những việc có thể.

      Quả nhiên, nữ tử tuổi trẻ xinh đẹp mảnh khảnh thở dài hơi, ngay cả khi vẫn còn nghi ngờ, rốt cuộc cũng gật đầu đồng ý.

      "Mình cũng giúp cậu, đem tin tức truyền cho giới thương gian" Kỳ thân phận của Hỏa Nhạ Hoan cùng thương giới có quan hệ sâu sắc. Bộ dáng tinh tế như hoa, chính là người cầm trong tay quyền thế kinh người. Nàng chính là hộ hoa sứ giả tiềm , phải là nhân vật bình thường

      Thân là tình báo thu thập tinh tức của "tập đoàn Thái Vĩ", Đỗ Phong Thần tự nhiên biết thân phận của Hỏa Nhạ Hoan. nhìn xinh đẹp trầm tĩnh, tuy rằng nàng mở miệng thêm gì, nhưng đôi mắt thâm sâu cùng bộ dáng trầm tĩnh vượt quá lứa tuổi kia làm có chút kinh ngạc. thể nghi ngờ, Hỏa Nhạ Hoan so với Đường Tâm càng phải nên dè chừng, Đường Tâm có này làm chỗ dựa, làm việc càng phải cẩn thận, miễn cho kế hoạch bị phơi bày, là tên đầu tiên bị đem ra xử chém để cảnh cáo trước bàn dân thiên hạ

      "Tốt lắm, mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng, tại cũng chỉ thiếu nam nhân vật chính mà thôi. Đỗ thúc thúc thân ái, liền làm phiền ngươi nhanh chút tìm được người diễn trò!" Đường Tâm hướng Đỗ Phong Thần cái hôn gió, bộ dáng xinh đẹp, tâm tình thập phần khoái trá ra ngoài.

      Nàng có chú ý tới, Đỗ Phong Thần ở ngoài mặt khúm núm, mà con ngươi đen lại lóe ra tia giả dối, mà sơ sẩy như vậy, cho Đỗ Phong Thần cơ hội tốt nhất.

      Mãi cho đến khi xác định Đường Tâm cùng Hỏa Nhạ Hoan rời , Đỗ Phong Thần mới dám cất tiếng cười to, tiếng cười quanh quẩn trong văn phòng cũ nát lâu. Đại khái là năm phút trôi qua, vẫn nở nụ cười, đến khi nước mắt chảy ra, mới miễn cưỡng kềm chế lại. "Tiểu ác ma ơi là tiểu ác ma, ngươi cho rằng mọi việc đều phải chiều theo ý của ngươi sao? Ngươi cũng quá ngây thơ rồi" lẩm bẩm , trong đầu nhanh chuyển động "Ngươi muốn tìm nam nhân đến ở chung sao ? Được, ta liền thay ngươi tìm gặp tên nam nhân kia"

      cười giảo hoạt, chờ kịp, muốn liền lập tức thấy được biểu tình của Đường tâm sau khi nàng biết mình trúng kế

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :