Tên tác phẩm: Bảy năm vẫn ngoảnh về phương Bắc
(七年顾初如北)
Tác giả: Ân Tầm
Thể loại: Ngược tâm, pháp y
Lịch post: Theo tác giả
Nhân vật: Cố Sơ, Lục Bắc Thần (Lục Bắc Thâm), Kiều Vân Tiêu
Người dịch: Tô Ngọc Hà
Nguồn: fjveel.wordpress.com ( được cho phép của dịch giả )
Giới thiệu:
Nếu con tim tan vỡ…
Cố Sơ : “Vậy , gặp nhau là được.”
Lục Bắc Thần : “Tôi giữ lại thi thể nguyên vẹn của ta để phân biệt nhân tính.”
***
Cố Sơ từng nghĩ tới vô số lần gặp lại nhau, nhưng ngờ ngày này của bảy năm sau, nó lại tới cách đầy bất ngờ. hoảng loạn, bối rối. vẫn bình tĩnh, thản nhiên.
lẩm bẩm: “Bắc Thâm.”
: “Tôi là Lục Bắc Thần!”
Lục Bắc Thần, người có thân phận cao quý lại khiến người ta phải kính nể. là bác sỹ pháp y nhân chủng học quốc tế có quyền thế, là vị tiến sỹ có IQ cao khiến tội phạm có chỗ lánh mình, là “người giải thích xác chết” có uy tín mà bất kỳ manh mối nào cũng thoát được khỏi đôi mắt hiểm của , là giáo sư chuyên ngành được viện kiểm sát tối cao mệnh danh là “nam thần” khó mời nhất, là người nắm giữ “ngân sách Bắc Thần” tiếng tăm lẫy lừng.
có gương mặt giống Bắc Thâm, nhưng lại phải Bắc Thâm của .
Có người Lục Bắc Thần quá lý trí, cả máu cũng lạnh.
Có người lại Lục Bắc Thần quá nguy hiểm, vì chân lý chỉ được nắm trong tay . chỉ cần dùng con dao là có thể lột người từ vị trí chính giữa vòm họng cho tới khớp nối xương chậu mà để lại vết tích.
Cũng có người trong lòng Lục Bắc Thần luôn giấu người con , người từng làm tổn thương rất sâu.
Từng vụ án giết người nghe thấy ghê rợn, từng trường hợp ly kỳ, khó giải thích, nguy hiểm cận kề, khó khăn đầy rẫy, vẫn ung dung, bình tĩnh bóc tách từng lớp tìm ra . nhắc nhở : “Tốt nhất thông minh chút cho tôi. Tôi muốn có ngày phải tận tay khám nghiệm xác đâu.”
phải là Bắc Thâm, bàn tay của Bắc Thâm lạnh lẽo, ánh mắt của Bắc Thâm băng giá. Nhưng lại dùng con dao giải phẫu chống lên ngực và : “Sao bằng được người có trái tim như !”
Bảy năm, thứ gặm nhấm cơ thể đâu chỉ có đơn? Đối với , chỉ là người qua đường có duyên gặp mặt. Đối với , lại là giấc mơ quá khứ thể xóa nhòa.
***
Lục Bắc Thần luôn khiến chìm vào ảo giác. Bóng hình thân thuộc, gương mặt thân thuộc, rồi khiến sao thở nổi.
Nhưng lại : “ phụ lòng người, vì cớ gì phải đau khổ?
Bỗng ngày nào đó, có người với Cố Sơ: Đừng có tin Lục Bắc Thần, vì ta, phải Lục Bắc Thần…