1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hello, quỷ tiểu thư - Mộc Thất (9/41)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hello, quỷ tiểu thư
      Tác giả: Mộc Thất
      Độ dài: 41 chương + 1pn
      Thể loại: đại, ‘tình người duyên ma’, có chút huyền huyễn


      Nguồn CV: lovelyday – TTV
      http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=111951
      Truyện được post tại xxx
      http://linhtinhlungtung.wordpress.com/


      Giới thiệu

      là nữ quỷ, là trạch nam.

      có thuộc tính “mất trí nhớ”, nắm giữ kĩ xảo “hacker”.

      có chút ngốc tự nhiên, thỉnh thoảng thông minh vui đùa.

      có chút dễ xù lông, thỉnh thoảng năng chua ngoa tâm đậu hủ, nhưng thời khắc mấu chốt tuyệt đối cường đại.

      Tống Già Diễn: Đinh Đinh......

      Đinh Đinh: Cái chi?

      Tống Già Diễn: Bay tới bên ......

      Đinh Đinh:?

      Tống Già Diễn: Hóng mát.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1

      Năm nay mùa hè ở A thị hình như nóng dị thường, giữa trưa nếu ra ngoài dạo phòng giống như bị nướng cháy vậy. Mặt trời nóng rực treo tại chân trời, ve sầu đậu hàng cây kêu ngừng, mọi người ngã tư đường lộ vẻ nôn nóng, hận giờ thể chui vào phòng có điều hòa.

      Trong con hẻm dây mây bò đầy biển hiệu cũ sắt gỉ, biết từ khi nào có người lẳng lặng đứng đằng kia. Người đàn ông cao gầy, mặc chiếc áo sơ mi trắng cùng quần jean sụp sụp, đầu đội mũ lưỡi trai kéo xuống thấp, thấy dung mạo. tay của ta tùy ý nhét trong túi quần, tay kia cầm tờ A4 mỏng manh, chữ to chữ che kín cả tờ giấy.

      ta ngẩng đầu nhìn chữ tấm biển sắt, lại nhìn tờ giấy tay, “Đường Vô Thường…… A, chính là nơi này …… cái tên này đúng là điềm xấu……”

      Bước về phía trước vài bước, người đàn ông nhìn vách tường loang lổ, cây cối cao lớn gần đó che ánh nắng nóng rực, do dự vài giây, ta vẫn bước vào ngõ thoạt nhìn có chút lạnh lẽo kia.

      vào trong vài phút, loạt căn nhà cũ xuất trước mặt, tầng lầu cũng cao, ước chừng bốn, năm tầng, chung quanh có ít hoa hải đường, tường vi cùng hoa nhài, ngày hè oi bức dường như cũng tiêu tan vài phần.

      Người đàn ông nhìn chung quanh, phát bóng người, vì thế lấy ra di động trong túi quần, chiếu theo dãy số giấy mà nhấn.

      Tiếng “Đô đô” trôi qua, đầu kia của điện thoại truyền đến thanh trung khí mười phần của bác , “Alo?!”

      Người đàn ông dừng chút, : “Chào bác, tôi nhìn thấy quảng cáo bán nhà cột điện, cho nên, xin hỏi bác có thể đưa tôi xem phòng chút được ?”

      Bác giống như bị giật mình, hít vào thở ra hơi rồi mới quát: “Cậu tại ở chỗ nào?!!”

      “Ớ…… Tôi, tôi vào đường Vô Thường rồi, ngay tại……” Người đàn ông chạy vài bước, nheo mắt nhìn biển số nhà cách gần nhất, “Tại tòa A……”

      “Cậu chờ đó, tôi tới liền!” Bác chờ xong, lập tức cúp điện thoại.

      Người đàn ông chậm rãi kéo điện thoại ra khỏi tai, khẽ nhíu mày, tại bắt đầu nghi ngờ đây có phải là mưu hay .

      tới vài phút, người đàn ông xoay người nghiên cứu đám hoa chợt nghe thấy tiếng bước chân từ xa chạy lại, quay đầu qua, bác mặc cái áo trang trí hình hoa, quần đùi màu xám tro, tay cầm quạt hương bồ, tóc ngắn quăn vọt tới về phía .

      “Cậu chính là người vừa gọi điện thoại tới?”

      Người đàn ông hé miệng gật đầu.

      Bác vẫy vẫy quạt hương bồ, “ theo tôi, phòng ở ngay phía trước.”
      Sửa sang lại mũ, người đàn ông chậm rãi theo.

      “Tiểu soái ca, cậu muốn mua phòng sao?”

      “Vâng.”

      này, bởi vì con trai nhà chúng tôi qua mấy tháng nữa muốn đón tôi cùng bạn già ra nước ngoài dưỡng lão, tôi mới bán rẻ như vậy. Đợi chút nữa mang cậu xem gian, tôi vẫn còn ở tại gian khác gần đấy, nếu cậu quyết định muốn mua, có cần giúp cái gì cứ tìm bác đây ha!”

      “…… Vâng.”

      “Ai, tiểu soái ca, cậu tên là gì?”

      “Tống Già Diễn.”

      “A, tên rất hay!”

      “……”

      Căn phòng Tống Già Diễn xem ở khu B tòa 2 tầng 3, dưới tầng trồng mấy gốc cây nhãn bác bên mở cửa chống trộm bên , “Tự cậu vào xem , tôi ở ngoài cửa đợi, có gì muốn hỏi cứ kêu lên tôi nghe được.”

      Hồ nghi quay đầu nhìn vẻ mặt đầy ý cười của bác , Tống Già Diễn vẫn vào.

      Dường như lâu rồi có người ở, tro bụi trong phòng đóng tầng dày, chung quanh tràn ngập khí đục ngầu. Rèm cửa sổ kéo ra, gian phòng ảm đạm, đồ dùng trong nhà đều được phủ vải trắng. Tống Già Diễn vòng, có chút vừa lòng, hai phòng sảnh, lớn , rất thích hợp mình ở.

      Trở lại cửa, Tống Già Diễn giơ tờ A4 luôn cầm trong tay lên, hỏi: “Nếu là giá như đây viết, tôi mua.”

      Bác kinh hỉ hai mắt tỏa sáng, “ sao?!”

      Tống Già Diễn gật gật đầu, “, phương thức trả tiền bác muốn tôi quẹt thẻ hay trả tiền mặt?”

      “Cái này vội, chúng ta kí hợp đồng trước !”

      “Ôi?”

      biết là người dân ở A thị hiệu suất làm việc cao, hay là do Tống Già Diễn gặp được người có năng lực, dù sao thời gian sang tên nhà second hand vốn cần lục tục khoảng tháng, bị bác con đường nào đó…… Được rồi, tục xưng “Cửa sau”, khoảng chừng hai tuần, chủ của tòa nhà ở đường Vô Thường khu B tòa 2 tầng 3 biến thành Tống Già Diễn.

      Từ C thị đến A thị quá tháng 3 ngày, nơi an thân của Tống Già Diễn từ quán trọ thanh niên lẫn lộn sáu người biến thành phòng trọ 65m2.

      Chính thức “Chuyển nhà” là vào buổi chạng vạng gió mát, Tống Già Diễn cõng hai cái túi du lịch to, mang theo cái túi đan dệt vuông, từ trạm xe buýt cách nhà mới gần đó xuống, bộ tới mục tiêu.

      Trước khi chuyển đến, Tống Già Diễn mời người ở công ty gia chính (quản lý gia đình) dọn dẹp hồi, người lười biếng, làm chút việc nhà còn được, nếu là quét dọn nhà trọ lâu có người ở, còn bằng để tiếp tục ở quán trọ thanh niên cho xong.

      Mở cửa chống trộm ra, Tống Già Diễn cởi giày, ném chừng đó hành lý vào bên cạnh ghế sô pha. bên sửa sang vừa nghĩ: Có lẽ hai ngày này, có thể siêu thị mua mấy đồ cần thiết trước đó bị xem thường, chợ hoa mua bồn xương rồng có thể hút phóng xạ, chợ bán buôn mua chút mì ăn liền linh tinh gì đó, vân vân mây mây, dù sao cũng ở chỗ này lâu ?

      Tống Già Diễn từ trong túi lấy ra đồ dùng rửa mặt bàn chải, khăn lông linh tinh, ôm vào ngực đến toilet. Vừa buông các thứ, đột nhiên cảm thấy sau lưng phóng tới ánh mắt, cảm giác có người nhìn bộc phát mãnh liệt. Nhất thời, cả người nổi đầy da gà cứng người tại chỗ, sau đó chậm rãi, chậm rãi quay đầu.

      với mái tóc dài cắt mái, mặc áo chữ T rộng dài ngồi giữa trung giống như Phật! sai, bạn có nhìn lầm cũng nghe sai, chính là “ngồi” giữa trung!!

      Thấy Tống Già Diễn nhìn mình, ta còn lộ ra vẻ mặt hưng phấn, vẫy vẫy tay, : “Hi!”

      “……”

      Hi, hi em á!!!

      !” Tống Già Diễn miễn cưỡng vịn vào cửa toilet, tay chỉ vào ta, quát: “, đến cùng là ai hả?!!”

      “Tôi?” Tiểu thư nữ quỷ cũng chỉ vào bản thân, nghiêng đầu cười , “Bọn họ gọi tôi là Đinh Đinh.”

      Từ khi bắt đầu có trí nhớ, Đinh Đinh mình đứng trong gian nhà trọ này, có thể xuyên tường, có thể cần ngủ ăn cơm, người khác phát ra tồn tại của , cho dù đứng ngay trước mặt họ la to. thể nhớ lại chuyện trước đây, có ai có thể chuyện, giống như toàn thế giới chỉ còn mình .

      Cho đến khi gặp vợ chồng nhà họ Trương “ở” cách vách tòa 3, mới hiểu được, hóa ra mình biến thành con quỷ.

      Trương đại tẩu dạy rất nhiều điều cần chú ý, học được tình, chị ấy và chồng làm quỷ dường như làm tới có kinh nghiệm luôn rồi [= =], còn đưa nhận thức rất nhiều “cư dân” ở gần đấy.

      Trương đại tẩu gọi là Đinh Đinh, nhưng chị ấy cũng chỉ gặp vài lần, nghe được có người gọi là Đinh Đinh mà thôi, chị ấy cũng nghĩ ra vì sao Đinh Đinh làm quỷ lại thất lạc tất cả trí nhớ khi còn sống.

      Trương đại tẩu dạy cách lấy tay cầm vật như người bình thường, dặn dò Đinh Đinh nhất định phải nghiêm túc, nhìn hết sức chăm chú vào vật muốn cầm lấy, chỉ cần thất thần cái bỏ dở giữa chừng. Chị còn trăm ngàn lần được để mọi người phát ra tồn tại của bọn họ, nếu tìm được mấy nhân vật như đạo sĩ linh tinh, hậu quả thể lường nổi.

      Đinh Đinh muốn ngay cả làm quỷ cũng xong, chỉ có thể khẩn trương gật đầu, cam đoan ghi nhớ.diễn-đàn-lê-quý-đôn

      tháng sau, khi Đinh Đinh nhàm chán bay giữa phòng, rốt cục thấy được ngoại trừ bác nào đó, là đôi tình nhân. Bọn họ gần như tối nào cũng làm “ tinh đánh nhau” theo lời Trương đại tẩu , tuy rằng thích loại thanh này, nhưng Đinh Đinh vẫn vui vẻ bởi phòng này rốt cục cũng có chút hơi người.

      Đoạn thời gian đó, Đinh Đinh thừa dịp nửa đêm đôi tình nhân kia ngủ yên rảnh rỗi luyện tập dùng “tay” cầm đồ vật, đối tượng luyện tập là cái cốc nhựa bàn trà ở phòng khách. Nhưng mà, lần nào đó khi rốt cục thành công giơ nó lên, cửa phòng ngủ mở, người đàn ông đứng ở của vốn còn buồn ngủ bỗng dưng trợn trừng mắt, bởi vì rèm cửa sổ phòng khách kéo lên, ánh trăng thấu qua khiến tinh tường thấy được cái cốc nhựa thăng giữa trung.

      Nhìn thấy người đàn ông đột ngột xuất , Đinh Đinh thực quang vinh bị kinh sợ, cái cốc nhựa bị khổ ép rơi xuống sàn nhà gỗ, phát ra tiếng vang . Nhất thời, chung quanh dừng lại, im lặng đáng sợ.

      Người đàn ông hít hơi, “Em ơi !! Có quỷ a!!!!!!!”

      tiếng này có thể so với tiếng rống của sư tử Hà Đông, cách của nhà trọ cũ hiệu quả có thể nghĩ tới, trong lúc nhất thời nội trong phạm vi trăm thước đều xôn xao.

      Đinh Đinh phục hồi lại tinh thần vội vàng bay tới chỗ vợ chồng họ Trương, con quỷ nào đó phạm sai lầm chỉ có thể vùi trong góc bị người ta gật đầu bàn luận.

      Mới hơn tháng đôi tình nhân vội vội vàng vàng chuyển cách xa nhà trọ, sau lại có người đàn ông độc thân trí thức, bé học sinh, người công việc đặc thù đứt quãng chuyển đến…… Mà bọn họ đều ở sau vài tuần lễ liền bên hô “Quỷ! Có quỷ a!!” bên sửa sang lại đồ đạc thoát khỏi nơi này.

      Đinh Đinh buồn bực chỉ có thể ngồi góc vẽ vòng vòng.diễn-đàn-lê-quý-đôn

      Nhưng mà, nhà trọ này sau hơn nửa năm phòng nhà trống vào buổi chiều oi bức nghênh đón vị khách tham quan đầu tiên, Đinh Đinh lén lút trốn ở nơi nấp đánh giá, khi nghe đến ta muốn mua luôn phòng vui tới muốn nhào tới ôm lấy ta. Thuê phòng có thể trả, mua rồi thể trả lại phải ?

      Thấy hai nhân viên vệ sinh xử lý cả cái phòng đến rực rỡ hẳn lên, Đinh Đinh cảm thấy nếu muốn luyện tập kĩ năng đặc thù chờ đến lúc ta ra ngoài là được, dễ gì chờ được người tới, thể lại bị dọa chạy được!

      Có lẽ năm nay là năm may mắn của Đinh Đinh, kinh hỉ lần lượt tới, chỉ tới người có thể làm bạn lâu dài với , người kia còn có thể nhìn thấy , còn có thể chuyện với ……
      Nhi Đặng thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 2

      ! , đến cùng là ai?!!”

      “Tôi? Bọn họ gọi tôi là Đinh Đinh.”

      “Còn bọn họ?!!”

      “Đúng rồi,” Tiểu thư nữ quỷ xòe tay ra tính, “Trương đại ca, Trương đại tẩu, bé con, Quý gia gia……”

      “……” rơi phải vào trại tập trung quỷ sao? Chẳng lẽ bác lúc trước dẫn xem phòng cũng là con quỷ?!

      “Ôi,” Đinh Đinh bay tới bên cạnh Tống Già Diễn, xem xét khuôn mặt dưới mũ của , “ nhìn được đó nha! Còn đẹp trai hơn Vương tiểu ca ở khu A nữa, tên gì vậy?”

      Tống Già Diễn cả kinh, lùi mạnh về sau vài bước ngã ngồi bồn cầu, “, , được lại gần đây!”

      Đinh Đinh tủi thân nhìn , “ cũng sợ tôi sao? ràng tôi xinh đẹp hơn cái Trinh Tử trong phim kia, vì sao mấy người đều sợ tôi vậy?”

      “Ặc……” Nếu phải bay giữa trung, tôi cũng xem con quỷ.

      “Nơi này từng có rất nhiều khách trọ đến rồi lại , ngoại trừ bọn họ là nhân loại duy nhất có thể nhìn thấy tôi đó!” Đinh Đinh đột nhiên xông qua xuyên qua xuyên lại thân thể Tống Già Diễn, “ xem, tôi đâu thể thương tổn gì được đâu!”

      Khi Đinh Đinh xuyên qua thân thể , Tống Già Diễn giống như bị người ta đẩy vào hầm băng lại trong nháy mắt được kéo ra ngoài, ngày hè oi bức nhất thời biến mất hơn phân nửa, ngay cả mồ hôi trán cũng còn luôn.

      được làm vậy nữa! Cẩn thận tôi gọi đạo sĩ đến thu , đánh cho hồn phi phách tán, vĩnh viễn siêu sinh!!” Tống Già Diễn xoa xoa tay cánh tay hô.

      được được đâu!” Đinh Đinh vội vàng kéo khoảng cách giữa hai người, hai tay giao trước ngực, vẻ mặt chờ mong, “Tôi làm vậy với nữa, ở lại ! Cũng đừng đuổi tôi , ngoại trừ nơi này tôi căn bản biết đâu cả…… Xin đấy, tôi khủng bố như vậy sao?”

      Nhìn thấy tiểu thư nữ quỷ giống như sắp khóc đến nơi, Tống Già Diễn đau đầu xoa xoa huyệt thái dương, “, gọi là Đinh Đinh phải ?”

      Đinh Đinh gật đầu.

      Tống Già Diễn thở dài, vì bản thân mềm lòng mà thầm đấm ngực, “ phải cam đoan nửa đêm được làm tôi sợ, gây ra chuyện gì bất lợi cho tôi!”

      “Ừ ừ!” Đinh Đinh cười vươn ngón tay ra thề, “Tôi nhất định có thể làm được, bằng thiên lôi đánh xuống chết tử tế!”

      “= = còn có thể chết lần nữa hả?” Tống Già Diễn cười nhạo, vịn bồn cầu đứng lên, “Bỏ , thử ở chung tuần trước xem sao……”

      Đinh Đinh xấu hổ cười cười, “Đúng rồi, còn chưa cho tôi tên là gì đâu?”

      “…… Tống Già Diễn.”

      Mở to mắt, thứ đầu tiên nhìn thấy là trần nhà hơi ố vàng, đèn treo thủy tinh đơn giản. Rèm cửa sổ được kéo lên, ánh sáng trong phòng cũng quá chói mắt. Tống Già Diễn hít sâu hơi mới từ giường ngồi dậy, xung quanh im ắng, dường như trong gian phòng 65 m2 này chỉ có mình , giống như nữ quỷ tên Đinh Đinh ngày hôm qua gặp chỉ là sinh vật trong mộng……

      Ảo não xoa mặt, Tống Già Diễn rời giường mở cửa phòng ngủ.

      Nữ quỷ kia quả nhiên còn đấy [T^T]……

      Đinh Đinh nằm gục cái bàn ở phòng khách, nghe được tiếng mở cửa mới hưng phấn ngẩng đầu nở nụ cười lộ ra tám cái răng tiêu chuẩn với chàng nào đó, “Buổi sáng tốt lành!”

      Tống Già Diễn cả kinh, ngập ngừng trả lời: “Buổi, buổi sáng tốt lành……”

      “Đây là sữa cho .” Đinh Đinh chỉ chỉ cái cốc bàn, “Đồ ăn trong nhà hình như có mỗi cái này, hôm nay chúng ta tới siêu thị gần đây mua đồ sao?”

      …… có thể đụng vào đồ vật?” Tống Già Diễn nhìn chằm chằm cốc sữa quỷ dị kia lúc mới hỏi.

      Đinh Đinh gật đầu, “Chỉ cần tôi nghiêm túc nhìn nó, sau đó có thể cầm được.”

      xong, bay tới chỗ cửa sổ, vô cùng chuyên chú, thâm tình nhìn rèm cửa. Được khoảng phút, chậm rãi vươn tay kéo góc rèm.

      “Ha ha, xem này!”

      Vừa mới xong, góc rèm kia trong nháy mắt trượt xuống, mà tay vẫn còn giữ nguyên tại chỗ.

      “……”

      “……[= 口 =]” Hóa ra gặp phải nữ quỷ rất ngốc.

      Tống Già Diễn cười gượng vài tiếng, bất đắc dĩ cầm cốc uống sữa, Đinh Đinh bay tới bên người , tủi thân : “Chỉ cần tôi phân tâm, cầm được nữa …… Ai, Tống Tống, trong nhà chưa có gì cả, muốn ăn gì? Đợi lát nữa siêu thị siêu thị !”

      “Phụt — khụ khụ, , gọi tôi…… Khụ khụ, gọi tôi là gì?!” Tống Già Diễn buông
      cốc sữa che miệng ho khan ngừng.

      Tống Tống, Tống Tống em á! Mẹ già nhà cũng có gọi như vậy đâu!

      “Tống Tống á!” Đinh Đinh nghiêng đầu, “ xem chúng ta cũng tính là ở chung, thể gọi thân mật chút được sao? Tống Tống rất êm tai mà, chẳng lẽ hi vọng tôi gọi là Già Già? Diễn diễn sao?”

      thể gọi tên tôi bình thường được à? TAT

      Ho tiếng, Tống Già Diễn : “Bởi vì tôi là nam, kêu Tống Tống bị người khác nghe thấy tốt lắm.”

      “Vì sao tốt? Có sao đâu, người bình thường cũng nghe được tôi gọi .”

      “……”

      Tới gần giữa trưa, Tống Già Diễn bị tiểu thư nữ quỷ quấn lấy có biện pháp đành phải mang theo ra cửa, tiến quân đến siêu thị gần đấy.

      “Hôm qua sau khi sắp xếp lại tất cả xong, tôi dạo qua vòng, phát có rất nhiều thứ muốn mua nhé!”Đinh Đinh xòe tay ra đếm, “Gạo, gia vị, rau dưa, hoa quả…… tủ lạnh thể để đấy lãng phí đâu!”

      Bất đắc dĩ lại thở dài, Tống Già Diễn sờ sờ tai nghe bluetooth tai, nữ quỷ đành, còn lải nhải y như bà quản gia vậy.

      “Tôi lại nấu cơm, mua mấy cái đó làm gì?”

      “Tôi làm cho á!”

      “!!!!” Tống Già Diễn trợn mắt, “ nấu cơm? làm rơi nồi đốt phòng bếp tôi cám ơn trời đất lắm rồi!”

      “Chỉ cần lúc tôi nấu cơm, đến quấy nhiễu tôi là được ……” Đinh Đinh chỉ người đối diện.

      “……”

      Quả nhiên nên ra ngoài trong cái ngày chói chang thế nàu, mới bao lâu áo T-shirt người Tống Già Diễn dính bết vào lưng, híp mắt nhìn con quỷ ngốc dẫn đường phía trước, quan sát tình hình bốn phía mới nhếch miệng : “Cái gì nhỉ, Đinh Đinh lại đây, tới cạnh tôi .”

      Đinh Đinh dừng lại quay đầu, đầu đầy dấu chấm hỏi, “Vì sao?”

      “…… Hóng mát”

      Siêu thị cách phòng trọ đại khái khoảng hai trạm xe buýt, có lẽ bởi giữa trưa, người bên trong nhiều. Vừa tiến vào, khí mát mẻ ập vào mặt, hơn nữa còn là từ mọi phía, Tống Già Diễn khỏi thở phào nhõm.

      Đinh Đinh xoay vòng quanh Tống Già Diễn, “ thôi thôi, đừng hóng điều hòa nữa!”

      Tống Già Diễn vừa định cãi lại, đột nhiên nghĩ đến nếu tiểu thư nữ quỷ này nấu cơm ăn được, còn có cớ đuổi ta , bởi vì vô dụng.

      “Đa đa diệu, khai bôi nhạc, Khang sư phụ, thống nhất……” (đều là tên các loại mỳ ăn liền)

      “Ôi? Đừng có mua mỳ ăn liền mãi như vậy!” Đinh Đinh vươn tay muốn cản mua mỳ ăn liền, lại “vụt” cái xuyên qua người .

      Tống Già Diễn nhìn Đinh Đinh bĩu môi, trái lại tự đẩy xe đẩy tới khu đông lạnh.

      “Bánh sủi cảo đông lạnh, bánh trôi đông lạnh, vằn thắn đông lạnh, bánh bao thịt lợn đông lạnh……”

      “Sữa chua, sữa tươi, rượu gạo, vương trung vương (tên hãng xúc xích)……”

      Đinh Đinh buồn bực chống cằm nhìn Tống Già Diễn lấy đồ ăn, nghiêm túc nhìn tay vài giây, chọc chọc, “Này, có phải là trạch nam như bọn họ ?”

      Tống Già Diễn tay cầm túi cà chua bi đột nhiên bị “Tập kích” liền phát hoảng, quay đầu lườm con quỷ nào đó, hét:“Làm gì vậy? muốn dọa chết tôi à?!!”

      Quần chúng xung quanh: “……”

      Tống Già Diễn: “……”

      Đinh Đinh chỉ vào mình: “ tôi à?”

      Nhanh chóng bỏ hai túi cà chua bi vào giỏ xe đẩy, Tống Già Diễn cúi đầu yên lặng rời , trong lòng lệ rơi đầy mặt mắng Đinh Đinh từ đầu tới chân mấy lần.

      sao lại gặp phải trò đùa quỷ quái xui xẻo thế này?!!!! T口T
      Last edited by a moderator: 30/1/15
      Nhi Đặng thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 3

      “Đinh Đinh, nấu sủi cảo nhân 3 món! Phải nhiều giấm chua!!”

      Đinh Đinh mở cửa tủ lạnh ngẩn người sửng sốt, nhanh chóng bay tới cửa toilet, với Tống Già Diễn bóp kem đánh răng: “Được rồi!”

      qua ba ngày kể từ khi Tống Già Diễn mang theo nữ quỷ Đinh Đinh siêu thị. Trong ba ngày này, bữa sáng cơ bản là ngủ giường bỏ qua, cơm trưa bữa tối là toàn bộ đồ thực phẩm đông lạnh, bởi vì, “Tống Tống” được nhắc tới trong miệng Đinh Đinh mua gạo cùng các thứ có thể làm được các loại món ăn.

      Vốn cũng quá coi trọng việc nữ quỷ nấu cơm, từ ngày đầu tiên bọn họ gặp mặt Tống Già Diễn bắt đầu có chút lo lắng cho cái phòng trọ của rồi. Đồ đông lạnh nấu chín cho thêm chút gia vị là được, có khó ăn đến mấy cũng chết được phải ? Mà mấy thứ cần nấu nướng gì đó, dám nếm thử.

      Dưới đồng ý do dự của người nào đó, Đinh Đinh lần đầu tiên hưng phấn nhấn xuống nút công tắc lò vi sóng nấu bánh trôi, Tống Già Diễn với lí do “ chịu được quấy nhiễu” bị đuổi tới phòng khách bấu vào mép cửa lén nhìn vào phòng bếp. Lò vi sóng phải bếp than, cần lo lắng vấn đề khí than hay hỏa hoạn, cho dù cẩn thận bị giật điện, là sinh vật thuộc tính “Quỷ” có phản ứng gì ?

      Đinh Đinh nấu đồ ăn đông lạnh cũng tệ, mặn nhạt vừa phải, thêm nguyên liệu phong phú. Trước kia Tống Già Diễn từng ăn đồ ăn mẹ làm, cơm hầm của ba già, bánh quy bạn nữ nướng, cơm phần của đám em, nay còn được ăn đồ đông lạnh tiểu thư nữ quỷ nấu, cuộc sống này cũng nên đầy đủ hơn so với những người khác ?

      Rất nhiều người cái gì mà “Mắt trái thấy được quỷ”, tại cả hai mắt đều thấy được, hiểu là phúc hay họa.

      Sau khi nhìn Đinh Đinh làm đồ ăn vài lần, Tống Già Diễn liền yên tâm, tin tưởng có thể làm ra đồ cho người ăn cũng gây ra tính hủy diệt gì cho căn trọ của . Vì thế, liền xuất cảnh tượng mở đầu như vậy.

      “Leng keng leng keng!”

      Vừa múc sủi cảo vào bát xong, tay Đinh Đinh còn cầm cái muôi lớn sau khi nghe thấy tiếng chuông cửa, bị dọa đến phân tâm làm rơi cái muôi xuống, phát ra thanh .

      Đinh Đinh vội vàng bay tới cửa toilet, lại phát cửa bị đóng, mà chuông cửa cứ kêu ngừng.

      Dưới tình thế cấp bách, chui đầu qua cửa tìm……

      “Oa oa oa, làm gì mà nhìn lén tôi toilet?!!” Tống Già Diễn trợn mắt nhìn Đinh Đinh cắm đầu giữa cửa, liều mạng dắt quần lên, sợ lộ hàng.

      Đinh Đinh nhíu mày, “Ai muốn nhìn toilet chứ! Có người cứ ấn chuông cửa kia kìa!”

      “Vậy mở cửa chứ!”

      Đinh Đinh: “……”

      Tống Già Diễn: “……”

      xin lỗi…… Tôi quên ……” Tống Già Diễn xấu hổ .

      Đinh Đinh “Hừ” tiếng, bay rồi.

      Mặc quần vào mở cửa, người ngoài cửa đầu đội mũ lưỡi trai, phía sau có thùng các tông to dán rất nhiều băng dính.

      “Chào , xin hỏi là Tống Già Diễn tiên sinh phải ạ?”

      Tống Già Diễn hiểu gật đầu, “Phải.”

      “Trong đây có đồ chuyển phát nhanh của , phiền kí nhận chút.” Cậu nhân viên chuyển phát lấy ra tờ giấy cùng bút bi.

      Tiếp nhận hai đồ vật kia, cẩn thận nhìn tên người gửi đồ, Tống Già Diễn mới hạ bút kí đại danh của mình lên phần người nhận đồ.

      Tiễn bước người chuyển phát, Tống Già Diễn bắt đầu lục tục tìm dao hoặc kéo, Đinh Đinh ngồi ở thùng, gõ gõ mặt ngoài, hỏi: “Tống Tống, bên trong là gì vậy?”

      quan tâm bên trong có cái gì làm chi? Nhanh tìm giúp tôi đồ mở thùng .”

      tôi giúp đâu!” Đinh Đinh kiêu ngạo .

      Tống Già Diễn đứng tại chỗ xoay thắt lưng, thở dài, : “Vậy cũng phải mở ra mới có thể cho biết bên trong là gì chứ?”

      Trong thùng là thùng máy tính được bọc bằng nilon bọt biển, màn hình, bàn phím, chuột cùng bó dây nối, nhìn qua đại khái còn mới tám phần, ràng có dấu vết sử dụng qua. Tống Già Diễn cẩn thận đem các thứ đặt lên sàn, sau khi thu dọn sạch cái bàn, mới bắt đầu lắp ráp.

      “Tống Tống, cái này gọi là gì thế?”

      “Máy tính.” Tống Già Diễn ngạc nhiên ngẩng đầu, “Đừng với tôi ngay cả máy tính cũng biết nhé, chẳng lẽ thời điểm chết máy tính còn chưa thông dụng?”

      phải tôi với mình quên rất nhiều chuyện sao? Có vài thứ cũng là dựa vào những khách thuê trước mới biết được.”

      “Được rồi.” Tống Già Diễn buông lỏng, tiếp tục lắp ráp.

      Chờ máy tính khởi động ra hình ảnh quen thuộc, Tống Già Diễn mở ổ C,D,F kiểm tra lượt, sau khi xác định là máy tính dùng ở C thị, mới rời khỏi vị trí, tới phòng bếp bưng bát sủi cảo nhân 3 món ra.

      Hai tay ghé bàn thấp, Đinh Đinh chọc chọc bả vai Tống Già Diễn, “Tống Tống, đừng mải ăn như vậy! Máy tính có thể làm gì?”

      Nuốt xuống miệng sủi cảo, Tống Già Diễn : “Xem trang web này, chơi game này, nghe nhạc này…… Dù sao cũng rất nhiều !”

      Đinh Đinh sáp lại gần, hưng phấn : “Có biện pháp tìm ra cha mẹ tôi ?”

      “Cha mẹ ở đâu? Nếu ở A thị, trực tiếp bay tới đó phải được rồi sao?”

      “Tôi biết nữa……” Đinh Đinh ỉu xìu, “Tôi biết cha mẹ tôi tên là gì, cũng biết bọn họ ở nơi nào……”

      “Sao biết được phải là trẻ mồ côi?” Tống Già Diễn uống ngụm canh, thuận miệng .

      “!!!”

      “……”

      “Tôi sai rồi tôi sai rồi, đừng nhìn tôi như vậy!” Tống Già Diễn giơ tay đầu hàng, khí quanh người Đinh Đinh đột nhiên trầm xuống quả thực làm người ta rợn tóc gáy, nữ quỷ quả nhiên vẫn là nữ quỷ, thể là người bình thường được! [QAQ]

      Đinh Đinh bay tới cửa sổ, u buồn nhìn trời, “Từ khi bắt đầu trở thành quỷ, tôi nhớ được gì cả, ngay cả tên tôi cũng là đại tẩu Trương gia tình cờ nghe được, họ là Triệu Tiền Tôn Lí hay là Chu Ngô Trịnh Vương? Tôi có bạn bè hay , có người nhà hay , những vấn đề đó trong đầu hoàn toàn trống rỗng……”

      “Ngoài và ‘Bọn họ’, ai nhìn thấy tôi, chuyện với tôi cả, cho dù tôi biết cha mẹ ở đâu có ích gì? Tôi căn bản làm được gì……”

      Đinh Đinh bụm mặt quay đầu, hai vai run lên giống như khóc rồi. Tống Già Diễn rối rắm, vô tâm mấy câu lại làm tiểu thư nữ quỷ khóc, tại đến cùng là muốn thế nào?!! Muốn an ủi sao? Có trời mới biết tám đời cũng chưa từng an ủi người khác, vui sướng khi người gặp họa hay bỏ đá xuống giếng đủ nghĩa khí lắm rồi ……

      Run rẩy vươn tay, Tống Già Diễn nghĩ định vỗ vỗ vai , nhưng lại xuyên qua ……

      “Đúng, xin lỗi……”

      nhất định phải trẻ mồ côi, cha mẹ nhất định rất khỏe mạnh, nhất định rất vui vẻ hưởng thụ cuộc sống tuổi già ……”

      có trí nhớ cũng sao, giờ phải rất tốt sao……”

      có người chuyện cùng, có thể với tôi mà, còn có đại tẩu Trương gia kia……”

      Đinh Đinh chậm rãi quay đầu lại, nhếch miệng, mặt lộ vẻ trêu tức, “Ha ha, bị lừa rồi!”

      “……”

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 4

      Mùa hè nóng bức vẫn như cũ kéo dài, trong căn phòng 65 m2 ở đường Vô Thường khu B tòa 2 tầng 3, rèm cửa sổ được kéo lên, Tống Già Diễn ngồi trước bàn máy tính lạch cạch đánh chữ, quạt thổi “Vù vù” về phía .

      Máy tính vừa được chuyển phát đến ngày đầu tiên, Tống Già Diễn liền tới công ty điện báo gần đó đăng ký dịch vụ băng thông rộng, thuận tiện mua bàn máy tính màu đen ở thành phố gia cụ cách đó mấy con đường. Đinh Đinh đối với loạt hành vi phát ra này của rất thắc mắc, thậm chí lấy việc nấu đồ đông lạnh cho làm uy hiếp bắt trả lời.

      Tống Già Diễn đối với việc này rất là bất đắc dĩ, khi Đinh Đinh bắt đầu làm đồ ăn, vạn phần may mắn bản thân mua mỳ ăn liền cái loại nhanh chóng tiện lợi gì đó, tuy rằng vô cùng tệ hại, nhưng ít nhất có thể lấp đầy bụng phải sao? Tốt nhất có thể vì vậy mà khiến quỷ tiểu thư tồn tại trong nhà lui tán!

      Lui tán lui tán , vẽ tờ đạo phù nguyền rủa vĩnh viễn thể siêu sinh!

      Đinh Đinh treo ở đèn nhìn Tống Già Diễn mắt rời máy tính, khỏi hỏi: “Tống Tống, cần làm việc sao?”

      Bọn họ ở chung gần hai tuần lễ rồi, nếu phải có gì muốn mua hay có chuyện phải làm, Tống Già Diễn bình thường ra cửa, hơn nữa từ sau khi máy tính đến, lại ngày nghiêm trọng.

      “Tôi có làm việc chứ!”

      “Vậy làm gì thế?” Đinh Đinh từ đèn treo bay xuống, “Khách thuê trước kia có người làm chào hàng, có người học đại học, cũng có người câu lạc bộ đêm……”

      “Tôi làm lập trình cùng võng du (game online).”

      “Lập trình cùng võng du là cái gì?”

      “Có cũng hiểu đâu, tới tủ lạnh lấy cho tôi cây kem .”

      “…… muốn! là đồ trạch nam đáng chết!”

      Tống Già Diễn sửng sốt, ánh mắt rốt cục rời khỏi màn hình, nhìn phía Đinh Đinh tức giận, “ cũng biết trạch nam cơ à? biết trạch nam là gì sao?”

      “Trạch nam phải như vậy sao?” Đinh Đinh chỉ chỉ Tống Già Diễn, “Mỗi ngày trốn ở trong phòng chịu ra, mỗi ngày chơi máy tính, có khách thuê như vậy đó .”

      “Như vậy mà là trạch nam?” Tống Già Diễn hừ lạnh, ấn chuột mở trang web, quay màn hình về phía Đinh Đinh,“ nhìn cho tôi, tiêu chuẩn trạch nam là nhận định ra sao!”

      Đinh Đinh ghé vào máy tính bàn xem, miệng còn lẩm bẩm, “ mà, Tống Tống sưu tầm đam mê gì, viết nhật ký, nuôi sủng vật, cũng béo.”

      “Xem , cho nên thể gọi tôi là trạch nam.” chỉ là quá thích ra ngoài, quá thích giao tiếp thôi, làm sao có thể xem như trạch nam được?! Về sau còn muốn cưới vợ sinh con, tuyệt đối thể kế thừa gia nghiệp, thể biến thành trạch nam [QAQ]……

      “Nhưng mà điều kiện đây phù hợp đến phần ba, cho nên tính là ngụy trạch nam sao?”

      “……”

      Thấy dáng vẻ cam chịu của Tống Già Diễn, Đinh Đinh che miệng cười “khúc khích”, tâm tình buồn bực lúc trước được quét sạch, bay ra khỏi thư phòng, : “Buổi tối muốn ăn vằn thắn ?”

      “Ăn! Bữa khuya cũng muốn!” Tống Già Diễn hung tợn quát, “Làm xong quay lại thư phòng làm điều hòa cho tôi!”

      So với nhiệt độ khí 37 độ, quạt điện gì đó chút cũng có tác dụng!TAT

      “jede kleine seele sucht ihren groszlig;en traum zwischen sternenmeeren in jedem leeren raum wo ist deine liebe……”

      Di động đặt bàn trà ngoài phòng khách bên đổ chuông bên rung rung, Đinh Đinh bị cảnh cáo chỉ có thể lượn lờ ngoài cửa toilet, kêu Tống Già Diễn tắm gội ở bên trong —

      “Tống Tống, có điện thoại!!”

      “…… Nhìn xem ai gọi tới ! Là 10086 cần quan tâm!!”

      Đinh Đinh nhìn tên ra màn hình di động xong, lại trở lại cửa toilet, “ màn hình viết là Tên đại ngốc!!”

      “Rầm” tiếng, cửa bị đẩy ra, Tống Già Diễn cầm cái khăn lau tóc, người trần truồng chỉ mặc cái quần đùi vận động ra ngoài.

      Đinh Đinh bỗng chốc ngây người, thần trí trở lại mới cuống quýt lấy tay che mắt mình, xấu hổ : “Sao mặc quần áo ra rồi!”

      Tống Già Diễn qua bắt lấy di động chút để ý : “Tôi cũng · lộ hoàn toàn, làm quỷ rồi còn so đo cái gì?”

      sợ tôi ăn đậu hủ của sao?”

      “Ha ha,” Tống Già Diễn bị chọc cười, “ tới đây, dùng tay hay dùng chân đây?”

      “……”

      Đại tẩu Trương gia, có người bắt nạt là quỷ QAQ……

      “Alo? Tên đại ngốc?” Tống Già Diễn cười hì hì tiếp điện thoại.

      Đầu kia điện thoại dường như kịp phản ứng, nửa ngày mới hét ra tiếng: “Tôi f**k! Ông làm cái gì mà lâu như vậy mới nhận điện, tôi muốn ngắt máy! Còn có, được gọi tôi là tên đại ngốc, đồ muộn tao* chết tiệt!!”

      *muộn tao: chỉ kiểu người ngoài lạnh trong nóng, vẻ ngoài ngây thơ bên trong nham hiểm, nguy hiểm ngầm

      “Tôi này, cậu gọi tới phải chỉ muốn thăm hỏi thôi ? À, máy tính cậu gửi nhận được rồi.”

      “Vô nghĩa! Đại gia đây có thời gian rảnh thăm hỏi cậu, chỉ là muốn chuyện với cậu thôi.”

      “Ừ, cậu .”

      Tống Già Diễn vẫy vẫy tay với Đinh Đinh nghe lén ở bên, còn dùng khẩu hình với — “Tôi muốn nước đá, nước đá……”

      Hai tay Đinh Đinh bắt chéo trước ngực, nhíu mày : “Tôi mới giúp đâu, là đồ cuồng lộ hàng, biến thái đáng ghét bắt nạt quỷ!”

      Tống Già Diễn vừa định phát hỏa đột nhiên nghe thấy lời tên đại ngốc , thiếu chút nữa là sặc nước miếng của chính mình.

      “Cậu , cậu cái gì? Cậu muốn đến A thị?!!”

      “Đúng vậy, công ty phái tôi cùng vài người tới làm điều tra thị trường, chi phí ở nhà trọ chung nhất định vô cùng nát bét, cho nên tôi muốn ở chỗ cậu vài ngày……”

      được!” Tống Già Diễn cần suy nghĩ cự tuyệt, nhà ở có quỷ tiểu thư, nếu cẩn thận lộ sơ hở, có trời mới biết tên đại ngốc thoạt nhìn người to ngựa lớn có thể bị dọa đến bất thường hay . Tuy rằng quỷ tiểu thư gây ra phiền toái cho , nhưng như thế nào hơn hai tuần nay cơm của đều do giải quyết, có công lao cũng có khổ lao, tuyệt đối thể bị phát có quỷ tồn tại!

      được? Vì sao?! Chẳng lẽ cậu giấu phụ nữ trong nhà?!!”

      có nguyên nhân, dù sao chính là được!” Tống Già Diễn quyết đoán xong câu này liền ngắt điện thoại.

      Đinh Đinh thấy Tống Già Diễn ngắt điện thoại rồi còn nhìn đến xuất thần, khỏi xuyên qua hỏi: “Sao vậy?”

      có gì, có người muốn đến ở vài ngày, bị tôi cự tuyệt rồi.”

      “Vì sao? Có người tốt mà, thực náo nhiệt……”

      bị ngốc à? Bị người ta phát làm sao? quên chuyện mấy khách thuê hồi trước rồi à?”

      Tống Già Diễn nổi giận, quỷ tiểu thư tủi thân.

      Buổi trưa hai ngày sau, vốn cho rằng chuyện này kết thúc, tên đại ngốc theo công ty sắp xếp mà ở nhà trọ Tống Già Diễn khẽ ngâm bài hát, bắt chéo hai chân xem tivi ở phòng khách nhà mình, mà Đinh Đinh ở phòng bếp bận việc cơm trưa.

      Sau đó, chuông cửa ngoài ý muốn vang lên, nghĩ nhất định là chào hàng, Tống Già Diễn mở cửa chính, sau khi nhìn người tới, choáng váng, nhận được kinh hách lớn.

      Bởi vì, tên đại ngốc đến, lưng đeo cái ba lô lớn dắt theo cái túi đứng trước cửa nhà .

      Chương 5

      Tống Già Diễn tại hối hận vạn phần, hối hận vì sao lại cho cậu ta biết mình chuyển đến A thị, hối hận vì sao lại cho cậu ta địa chỉ mới, hối hận vì sao ở trong điện thoại chặt đứt triệt để ý niệm đến nhà ở tạm của cậu ta.

      “Hi ~ muộn tao chết tiệt, tôi đến rồi!” Tên đại ngốc cười vô cùng sáng lạn, sáng lạn đến gân xanh của Tống Già Diễn nổi hết cả lên.

      Hi cái em ngươi! Ngươi cho là ngươi giống quỷ tiểu thư “Hi” là có thể được ở lại sao?! Thực CMN gặp quỷ!!

      Tống Già Diễn mím môi, vừa định lên cơn, Đinh Đinh lại từ phòng bếp nhàng xuất .

      “Tống Tống Tống Tống, ăn cơm, vào…… Ấy? Sao lại đứng trước cửa? ta là bạn sao?”

      “……” Tống Già Diễn nâng trán, chầm chậm vào phòng bếp, “Phương Niệm, vào đây .”

      Phương Niệm cười hề hề đặt hành lý người ở phòng khách, đánh giá khắp nơi, “A Diễn, chỗ này của cậu tệ ! Tiền thuê bao nhiêu?”

      Đứng lặng người trước bát mì Dương Xuân, trong óc Tống Già Diễn loạn thành đoàn, uể oải trả lời: “Tôi mua.”

      “Tống Tống, ta chính là tên đại ngốc muốn ở nơi này bị cự tuyệt à? ta ở lại đây sao? Bằng , tôi nấu thêm bát mì nhé?”

      “Đừng!” Chữ vừa thốt ra khiến Tống Già Diễn rất là ảo não, nếu như Phương Niệm nghe thấy giải thích xong. thấy tên đại ngốc vào thư phòng mới ngoắc ngoắc ngón tay với Đinh Đinh, người quỷ lặng lẽ vào phòng chứa đồ.

      “Tống Tống, vào đây làm gì? tiếp đãi bạn sao?” Đinh Đinh tò mò.

      Tống Già Diễn điều chỉnh thần sắc, nghiêm túc : “Tôi này, trước khi bạn tôi rời , được làm ra chuyện gì khiến cậu ta phát giác ra tồn tại của ! Có nghe thấy ? Bằng cậu ta tìm đạo sĩ thu đó!”

      “Ví dụ như chuyện gì? Tống Tống, bạn của là khủng khiếp, khi nào ta mới thế?” Đinh Đinh ghi nhớ lời của đại tẩu Trương gia, cho nên rất thành công bị uy hiếp .

      “Ví dụ như buổi tối cần luyện tập kĩ năng đặc biệt, chính tôi nửa đêm toilet cũng bị dọa cho vài lần = =; cần làm bữa trưa bữa tối, chúng tôi tự giải quyết; được nhiều lời với tôi, trừ phi tôi đeo tai nghe bluetooth hoặc cầm di động…… Tạm thời là như thế , những cái khác vẫn như bình thường, dù sao cậu ta nhìn thấy , nghe thấy chuyện.”

      Đinh Đinh ngoan ngoãn gật đầu, mở miệng muốn bảo Tống Già Diễn ăn mì Dương Xuân, phòng bếp cách phòng chứa đồ chỉ có bức tường truyền đến tiếng của tên đại ngốc.

      “A Diễn, đây là mì cậu nấu à? Người đâu, chết ở đâu rồi?!”

      Tống Già Diễn thở dài, kéo cửa phòng chứa đồ ra, “Tôi ở trong này, bát mì kia là tôi mua …… Này, cậu được ăn!”

      Phương Niệm phẫn nộ buông bát đũa, “Sao tôi lại được ăn?”

      “Tôi bữa sáng chưa ăn liền chờ bát mì này, nếu cậu đói, chờ tôi ăn xong đưa cậu xuống tầng xem có đồ cậu muốn ăn hay .”

      Thư phòng có điều hòa, chỉ có cây quạt điện “vù vù” quay, cũng may phòng ngủ giường hai người rất lớn, đủ chứa Tống Già Diễn và Phương Niệm. Bữa tối là ra chỗ chợ đêm cách đường Vô Thường năm phút đường giải quyết, tựa hồ chỉ có trong đường Vô Thường có chút quạnh quẽ, xung quanh vẫn thực náo nhiệt, buổi tối mùa hè cần gì đều có hết.

      Buổi tối là thời điểm các quán hàng nóng nhất, chung quanh rộn ràng nhốn nháo, đường nhìn lại đều là những đỉnh ô nhựa che to, đủ loại người ngồi, ngôn ngữ các nơi. Phương Niệm ngồi ghế nhựa ăn xiên thịt dê uống hớp bia lạnh, Tống Già Diễn bóc đậu tương, Đinh Đinh theo bên người nhìn tứ phía, dáng vẻ hiếu kì.

      “Tôi này, cậu ở cái nơi tên cũng quá may , nào có đường nào gọi là Vô Thường, chẳng lẽ bên trong còn xây hai pho tượng Hắc Bạch Vô Thường?”

      “Đường Vô Thường có sao, tôi ở thoải mái là được.” Tống Già Diễn nhét mấy hạt đậu tương vào miệng, tiếp tục , “Đồng của cậu nghỉ ở đâu? Cậu tới A thị điều tra thị trường gì?”

      “Bọn họ ở công ty chi nhánh gần đây, tổng công ty mới đây nghiên cứu phát triển trò chơi mới, liền sắp xếp bọn này tới công ty chi nhánh ở đây giúp điều tra thị trường. Ai, chờ đến lúc thử nghiệm Beta có muốn tôi lập danh sách cho cậu chơi thử ?”

      “Xem tình hình lúc đó thế nào , vẫn là vấn đề hợp khẩu vị hay thôi.”

      “F**k! Tôi còn nghĩ muốn cậu tìm vài cái BUG báo cho tôi……” Phương Niệm cho Tống Già Diễn chưởng vào lưng.

      Tống Già Diễn ho khan tiếng, giương mắt cười, “Hóa ra cậu đánh chủ ý này, vậy cậu muốn ở A thị bao lâu?”

      Phương Niệm sờ sờ cằm tính ngày, “Đại khái khoảng 10 ngày , biết đâu hoàn thành nhiệm vụ trước hạn vài ngày có thể về C thị sớm chút.”

      “Nhưng nhìn dáng vẻ của cậu ràng cho thấy trước thời hạn được rồi.”

      “Này, cậu tốt chút được à?” Phương Niệm đặt ly thủy tinh xuống, đột nhiên có chút chần chừ, “A Diễn, sau khi cậu rời C thị, cái kia…… Quản lý công ty cũ của cậu tới tìm tôi……”

      “Tìm cậu?” Động tác tay Tống Già Diễn dừng chút, thần sắc chợt tắt, : “ tới tìm cậu làm gì?”

      công ty xử oan cậu, muốn tìm cậu trở về.”

      Khóe miệng Tống Già Diễn cong lên, ý tứ châm chọc mười phần, “Muốn tôi về? Lúc trước khi bọn họ tôi trộm cơ mật công ty bán cho công ty đối thủ, chỉ ước rằng tôi cút xa…… Thế nào, tại điều tra xong biết tôi vô tội rồi, nghĩ muốn tôi làm trâu làm ngựa cho bọn họ lần nữa? Bọn họ coi ông đây là thánh phụ à?!!”

      “Tống Tống, thánh phụ là gì thế?”

      cho phép hỏi!”

      Phương Niệm ngẩn ra, trợn mắt : “A Diễn, sao cậu biết tôi có chuyện muốn hỏi.”

      “……” Tống Già Diễn gãi tóc, vô cùng ảo não, sao vừa tức giận lại lời nên ra miệng vậy?

      Ở mái che, Đinh Đinh bị Tống Già Diễn thét lên, tâm tình khó chịu nhất thời bạo phát, vì thế bắt đầu hết sức chăm chú chọc tay , thỉnh thoảng bị thanh quanh mình làm phân tâm khiến ngón tay đâm xuyên qua.

      “A Diễn, tôi đây nóng muốn chết rồi, sao cậu còn nổi da gà vậy?!” Phương Niệm ngạc nhiên nhìn cảnh tượng mình tình cờ liếc thấy.

      Tống Già Diễn bất đắc dĩ cười cười, mãnh liệt xoa tay, “Ăn no chưa? No rồi chúng ta thôi?”

      Thời điểm Tống Già Diễn cùng ông chủ tính tiền, Đinh Đinh đột nhiên bay tới giữa và ông chủ, : “Tống Tống, hình như tôi vừa nhìn thấy người rất quen, nhưng tôi nhớ tên ấy……”

      Tống Già Diễn ngạc nhiên, vội vàng trả tiền xong tới bên lấy di động ra, nhìn về phía Đinh Đinh : “Người rất quen?”

      “Ừ, rất quen rất quen, những người trước kia tôi thấy có loại cảm giác này ……”

      “Người nọ ở đâu?” Tống Già Diễn nhíu mày.

      Tay phải Đinh Đinh chỉ cái, “Chính là cái mặc váy hoa văn đen trắng ở cửa hàng tiện lợi mua đồ kia kìa.”

      Mắt chuyển theo hướng bảo, Tống Già Diễn chỉ nhìn thấy bóng lưng kia xoay người về phía chiếc xe tư nhân dừng ở đó.

      “Tôi thấy dáng vẻ ta.”

      “Tống Tống, lúc còn sống có phải tôi biết ấy ? ấy có phải bạn tốt linh tinh gì đó của tôi ?” Đinh Đinh vẻ mặt chờ mong.

      “Tôi, tôi biết.”

      Quỷ tiểu thư nhà biết gì về bản thân cả, có năng lực biết cái gì chứ? Tên của , thời gian bỏ mạng, bối cảnh của …… Cho dù muốn giúp tra ra tin tức, cũng biết xuống tay từ đâu.

      Chương 6

      Những ngày kế tiếp, Phương Niệm vội vàng làm điều tra cho trò chơi mới, mỗi ngày khoảng mười giờ đêm mới về nhà; Tống Già Diễn vẫn như trước rời máy tính, màn hình chi chít những kí tự khiến người xem váng đầu; Đinh Đinh vẫn tâm tâm niệm niệm về mới thấy qua lần trước, nhưng có ra ngoài tìm kiếm.

      Sáng sớm thứ hai, Phương Niệm bắt lấy hai cái bánh bao đông lạnh lớn liền chạy vội ra cửa làm, Tống Già Diễn còn buồn ngủ ngậm cái bánh bao, lung la lung lay như sắp ngã xuống đến nơi. bị Phương Niệm dựng dậy sớm, còn bị cậu ta bắt đứng lên ra dùng lò vi sóng hấp bánh bao.

      Mịe nó chứ*, quấy rối người ngủ, hay quấy rầy người thức đêm ngủ là phải bị sét đánh!!!

      *cv là ni mã (尼玛的) viết lái của (你妈的) = câu chửi

      Thấy cái vẻ mắt díp lại muốn ngủ gật của Tống Già Diễn, Đinh Đinh bay tới trước mặt , : “Tống Tống, rất muốn ngủ phải ? Trở về phòng thôi!”

      Tống Già Diễn khoát tay, nhổ bánh bao ra, “Đinh Đinh, thừa dịp tên đại ngốc kia làm, nhanh nấu bát sủi cảo cho tôi ăn, chịu nổi bánh bao khô khốc rồi TAT……”

      Đinh Đinh ứng thanh liền phòng bếp, Tống Già Diễn tiếp tục gục sofa nhắm mắt dưỡng thần, chuẩn bị ăn no xong về chuồng ngủ. Ngay khi sắp nhìn thấy Chu công, nghe thấy giọng xa lạ nên xuất trong phòng–

      “Đinh Đinh! Chị muốn ở đây vài ngày!!”

      Tiếp theo, lại nghe thấy tiếng thìa rơi xuống sàn, Đinh Đinh có vẻ rất hưng phấn xông ra

      “Được được! Ai, đại tẩu chị lại cãi nhau với đại ca hả?”

      Xong rồi, tại nhà lại có thêm con quỷ ở trọ sao? =口=

      người phụ nữ tương đương với năm trăm con vịt” những lời này quả quá đúng!

      Tống Già Diễn tựa vào sofa hai mắt vô thần nhìn “ ngàn con vịt” líu ríu trong phòng khách, xem ra ăn được sủi cảo rồi, vẫn là nhận mệnh trở về phòng ngủ thôi, hi vọng giữa trưa Phương Niệm ở lại công ty, để có thể ăn được sủi cảo.

      Thở dài, Tống Già Diễn đứng lên vừa mới bước , đại tẩu Trương gia đột nhiên bay tới nhìn , hại ngã ngồi lại sofa.

      Đại tẩu Trương gia thoạt nhìn là nữ quỷ khéo, trẻ tuổi, có lẽ khi chết mới đầu 30. Chị ta quan sát Tống Già Diễn từ đầu tới chân, chỉ vào quay đầu hỏi Đinh Đinh: “Cậu ta chính là chủ nhà mới tới? Là ‘Tống Tống’ có thể thấy được em?”

      Đinh Đinh cười gật đầu, “Đúng rồi đúng rồi, ấy tốt lắm.”

      “……” Tống Già Diễn xấu hổ nâng trán, “Đừng gọi tôi là Tống Tống, tôi có tên, gọi là Tống Già Diễn!”

      Đại tẩu Trương gia vỗ vỗ vai , “Ai ui, kêu là Tống Tống nghe hay hơn bao nhiêu, phải ? Tôi ở đây vài ngày cậu để ý chứ? gây thêm phiền toái cho cậu đâu, cậu gọi tôi đại tỷ là được.”

      Xem lời của chị ta, lực chú ý của Tống Già Diễn hoàn toàn tập chung ở đầu vai bị Trương gia đại tẩu vỗ vào, “Sao chị có thể tùy thời vỗ tôi, Đinh Đinh phải rất chuyên tâm mới làm được?”

      ấy á?” Đại tẩu Trương gia cười cười, “Đạo hạnh của ấy quá nông, qua mấy năm nữa là có thể giống tôi, cậu phải đối xử tốt với ấy chút nha!”

      Tống Già Diễn yên lặng, hoàn toàn hiểu gì cả, đạo hạnh nông sâu của Đinh Đinh với chuyện đối xử tốt hay tốt với ấy có liên quan gì sao?

      Buổi tối tan tầm trở về, Phương Niệm vừa dùng chìa khóa mở cửa liền phát Tống Già Diễn sắc mặt được tự nhiên ngồi yên ở phòng khách xem tivi, mà tiết mục tivi phát cư nhiên là phim thần tượng thanh xuân vừa giả tạo lại khoa trương.

      Phương Niệm buông chồng giấy A4 xuống, trêu ghẹo : “Cậu đổi tính rồi à, lại có thể xem cái này?”

      Tống Già Diễn quả muốn thoát khỏi thế giới thực tại trước mắt này, Đinh Đinh bị đại tẩu Trương gia khuyến khích xem cái gọi là phim thần tượng, hai nữ quỷ vừa khóc vừa cười xem từ 10 giờ sáng đến 9 giờ đêm, từ tập đến tập tám. Xem cứ xem , tới thư phòng chơi máy tính sao cả, thảm ở chỗ đại tẩu Trương gia cứ lôi kéo cho , lấy cớ nếu có người nghe thấy tiếng tivi lại thấy người xem, như vậy khiến nghi ngờ bức bách cùng xem phim thần tượng với các .

      Phim thần tượng em á!! Có xem thế nào cái đống tình tiết kịch máu chó ấy cũng xảy ra người mình đâu!! Ung thư ở đâu ra mà dễ chữa khỏi được như vậy?! Nữ heo sao có thể ngang qua khách sạn thôi là liền bắt được bạn trai đạp hai chân (bắt cá hai tay) hả?! Ai CMN mới hớp ngụm cốc-tai liền gục sau đó đụng phải đối tượng 419 là thằng trai đẹp hả?!

      Tống Già Diễn xoa xoa huyệt thái dương, duỗi thắt lưng đứng lên : “Chán quá ấy mà! Cậu muốn xem , xem để tôi tắt.”

      “Tắt tắt , chạy cả ngày mệt chết tôi rồi.”

      Thấy Phương Niệm vào toilet, nghe được tiếng nước vẩy, Tống Già Diễn mới ấn tắt TV, giọng với Đinh Đinh và đại tẩu Trương gia: “Người bình thường trở lại, phim nhiều tập mai hai người xem , tôi ngủ, nhớ được làm chuyện ‘quá giới hạn’ đó!”

      Đại tẩu Trương gia vỗ vỗ ngực, “Yên tâm, tôi trông Đinh Đinh .”

      “……” Cứ cảm thấy hai con quỷ đáng tin ở chung chỗ càng khiến người ta bớt lo được.

      Đại tẩu Trương gia ở chỗ Tống Già Diễn hai ngày, đại ca Trương gia chịu nổi tính tình cuối cùng bay tới đón chị ấy về, sau khi thành khẩn xin lỗi, nhận sai, đôi vợ chồng quỷ mới từ từ rời . Sau khi thấy bóng người nữa, cái mặt tươi cười của Tống Già Diễn sụp xuống, rốt cục cần phải xem phim nhiều tập nữa rồi, rốt cục có thể an tâm tiếp tục làm việc, lập trình mã của riêng mình rồi.

      “Đinh Đinh, tôi muốn ăn bánh trôi, mặn !!” Tống Già Diễn quát.

      Còn đợi Đinh Đinh hành động, ngoài cửa liền truyền đến tiếng vặn khóa, Phương Niệm mặt hưng phấn mà bước vào, “Oa ha ha, công việc của tôi hoàn thành rồi, mai là có thể về C thị! Muộn tao chết tiệt, tối nay tôi mời khách ra ngoài ăn!!”

      Ôh dế, xem ra hôm nay là ngày may mắn của , tiễn bước từng kẻ oan gia, ngày kế tiếp cuối cùng có thể khôi phục lại hình thức trước đó rồi!

      Hôm sau, nhìn chuyến tàu đặc biệt tiễn bước tên đại ngốc xa dần, thẳng đến lúc biến mất, Tống Già Diễn nhảy nhót ra khỏi nhà ga.

      “Tống Tống, hôm nay dường như rất vui nha!”

      “Đúng vậy, thôi, hôm nay chúng ta siêu thị bổ sung đồ.”

      Chất đầy xe đẩy, đến khu thịt tươi, Tống Già Diễn sờ sờ tai nghe bluetooth tai, : “Đinh Đinh, biết hầm sườn lợn ?”

      “Biết.”

      “Đêm nay chúng ta ăn sườn!”

      Chọn hai dải sườn, cây củ cải trắng, mua túi gia vị chuyên dụng, Tống Già Diễn mới cảm thấy mỹ mãn cầm hai túi lớn ra khỏi siêu thị.

      Về nhà, dưới chỉ thị của Đinh Đinh, Tống Già Diễn đem sườn cùng củ cải trắng nạo vỏ cắt miếng bày ra bát xong, mới rời khỏi phòng bếp nhường Đinh Đinh làm chuyện tiếp đó.

      Mới rửa tay trong toilet ra, điện thoại trong phòng khách liền vang, Tống Già Diễn cầm lấy điện thoại, “Alo?”, người gọi tới ngoài ý muốn là bác chủ nhà.

      “Là, là tôi, chàng trai……”

      “À……” Tống Già Diễn cố ý kéo dài giọng, “Là bác sao!”

      “Đúng đúng đúng, là tôi là tôi. Cái kia, ngày mai tôi cùng bạn già ra nước ngoài dưỡng lão, cậu, cậu ở phòng đó có khỏe ?” Ngữ khí của bác có vẻ rất chột dạ.

      Tống Già Diễn ngồi vào sofa, chân đặt bàn trà, làm bộ như lơ đãng trả lời: “Còn được, có lẽ bát tự của tôi tốt , có vài thứ gì đó…… Bác bác biết mà.”

      “Ha ha ha ha a……” Bà chủ cũ cười khan, giọt mồ hôi chảy xuống rất chi là to.

      “Bác cần lo lắng, chẳng qua, tôi muốn hỏi chút nhà trọ đến cùng là bắt đầu từ khi nào như vậy?” Tống Già Diễn đột nhiên nhớ tới lần thảo luận với Đinh Đinh ở chợ đêm trước đó, có lẽ có thể từ chủ nhà hỏi thăm ra chút tin tức liên quan đến

      “A? Này, này…… đại khái là năm trước , có thuê phòng đó tự sát chết, phòng ở cũng được mấy tháng, những người thuê kế tiếp đến tháng đều trong nhà có đồ bẩn, vội vàng chuyển ra ngoài. Cuối cùng…… cậu cũng biết mà, cậu tới mua……”

      “Tự sát?” Tống Già Diễn ngước mắt nhìn phía phòng bếp, thấy thế nào Đinh Đinh cũng giống người tự sát, chẳng lẽ mất trí nhớ tính cách cũng thay đổi luôn?

      “Phải, cảnh sát như vậy ……” Bác dừng chút, còn : “ là nhảy từ cửa sổ phòng khách, đầu chạm đất trước, vào bệnh viện cấp cứu có hiệu quả liền…… liền chết ……”

      “Con bé cũng là đứa đáng thương, lúc chết mới hơn hai mươi, quá đáng tiếc.”

      “…… ấy tên là gì?”

      “Đường Đinh.”
      Chương 7

      Chuyện tốt đẹp nhất trong cuộc sống là, bởi vì bạn, gương mặt người kia tràn đầy nụ cười.

      Mặt trời chiều ngả về phía tây, nhà nhà thắp đèn sáng trưng, thỉnh thoảng nghe được tiếng lá “sàn sạt” bị gió thổi phát ra, trong căn nhà trọ 65m2, tràn ngập mùi hương sườn hầm củ cải trắng. Tống Già Diễn tựa người vào vách tường phòng bếp, Đinh Đinh cầm muôi thử mùi vị, bọt khí trong nồi “lục bục” bốc lên.

      Buông muôi xuống, khóe mắt Đinh Đinh liếc thấy Tống Tống tựa người cách đó xa, cong khóe miệng, đôi mắt cong cong khi cười rộ lên rất đáng , “Tống Tống, hầm thêm lúc nữa là được rồi, có muốn nếm thử trước hay ?”

      Tống Già Diễn chuyện, lắc đầu xoay người ra.

      Từ khi tốt nghiệp đại học bắt đầu làm, bao lâu chưa được thấy có người nấu cơm cho như vậy rồi? Hồi ở phòng bếp nhìn mẹ bận rộn, rửa tay ăn vụng đồ bị cha đánh vào mu bàn tay. Sau khi lên đại học, hình như rốt cuộc được thể hội lại nữa? Tuy rằng cha mẹ đáng trông cậy, nhưng hẳn nên thấy thiếu mới phải.

      Vì sao, cảnh tượng vừa nhìn thấy, lại làm cảm thấy ấm áp cùng……lưu luyến?

      Tên chính xác của Đinh Đinh là Đường Đinh, có nghĩ thế nào cũng ra vì sao lại tự sát, mà chiếu theo lời của bác chủ nhà cũ, hẳn là mình thuê ở đây, bác ấy đến cha mẹ, bạn bè của . Tự sát cũng phải có nguyên nhân, có khả năng vô duyên vô cớ nhảy lầu chơi ?

      “Tống Tống, được rồi được rồi, mau tới ăn cơm!” Đinh Đinh nhảy nhót bay tới phòng khách, sau khi bắt gặp Tống Tống cau mày dáng vẻ khổ đại cừu thâm, ngẩn người, “Tống Tống…… sao vậy? Mất hứng sao?”

      Tống Già Diễn ngẩng đầu, chần chờ vài giây vẫn quyết định ra, “Đinh Đinh, tên của là Đường Đinh……”

      “Đường, Đường Đinh? Tôi họ Đường?!”

      “Ừ, chủ nhà cũ gọi điện thoại tới, tôi có hỏi …… Bác ấy cho tôi chút chuyện của . nhảy lầu tự sát chết ở đây ……”

      “Tự sát?” Đinh Đinh chợt ngẩn ra, lập tức trợn trừng mắt nắm lấy tóc mình, ràng khó tiếp thu, “Sao tôi lại muốn tự sát? Sao tôi có thể tự sát chứ? Tôi nghĩ ra cái gì cả…… Tống Tống, tôi nghĩ ra gì cả, làm sao bây giờ……”

      “Tôi, tôi từng nghĩ mình có thể là qua

      đường cẩn thận bị xe đâm chết, bị chậu hoa rơi từ tầng xuống đập chết, bị người ta cướp đoạt thành mà giết chết….. Nhưng, nhưng mà, cho tới giờ tôi nghĩ lại là tự sát……”

      có việc gì, có việc gì ……” Tống Già Diễn muốn đưa tay an ủi , lại xuyên qua, “Tôi….. Tôi giúp điều tra…… Đúng, tôi giúp điều tra, tra ra nguyên nhân tự sát!”

      “Giúp tôi tra? muốn tra ra như thế nào?!”

      “Cục cảnh sát nhất định có ghi chép lại, ngày mai tôi đến hỏi giúp ……” Nếu cảnh sát có tham gia điều tra, như vậy lập án điều tra, như vậy nhất định có tài liệu ghi chép về năm đó ở cục cảnh sát, nhưng có được xem hay lại là vấn đề, dù sao cũng phải nhân viên cảnh vụ phương diện kia.

      Sáng sớm hôm sau, Tống Già Diễn còn vùi giường, bị Đinh Đinh ngồi xổm ở đầu giường lảm nhảm đến tỉnh, sau đó bị buộc đánh răng rửa mặt, bị buộc ra cửa, bị buộc cục cảnh sát. Đêm qua, tìm qua mạng, cục cảnh sát phụ trách vùng này ở ngay tại đường Mặc Trì, từ đường Vô Thường ngồi xe buýt khoảng 6 trạm là đến.

      Nâng tay nhìn đồng hồ, bên biểu thị tám giờ mười lăm phút, người nào đó lâu lắm dậy sớm như vậy tinh thần tốt tựa vào biển quảng cáo bên cạnh, ràng là cái vẻ ngủ đủ giấc.

      “Tống Tống Tống Tống, tới cục cảnh sát là có thể biết được nguyên nhân tôi tự sát sao?” Đinh Đinh rối rắm bay bên người Tống Già Diễn.

      Tống Già Diễn thở dài, những lời này hỏi qua dưới trăm lần, lúc trước đầu đến cùng là phát sốt thế nào lại đồng ý giúp vậy? giờ hối hận có được ? Được rồi, nếu đổi ý, Đinh Đinh nhất định thực hành câu nguyền rủa “Tôi thành quỷ cũng tha cho ”.

      Lấy di động từ trong túi ra, ấn mở 10086 trả lời theo thỏa thuận ngầm, ngón tay Tống Già Diễn lướt nhanh ấn các con số bàn phím. Đinh Đinh xuyên qua xem, mặt viết -

      nhất định biết được, chừng mấy tư liệu đó cảnh sát căn bản cho xem.”

      Đinh Đinh hoảng hốt, “Vậy, vậy làm sao bây giờ?”

      “Rau trộn*! Xem mới biết được!”

      * đại ý là chả thế nào cả…câu này là ngôn ngữ mạng liên quan đến gieo vần gì đó phải -_-

      Trước cửa cục cảnh sát đỗ mấy chiếc xa cảnh sát, thỉnh thoảng có vài đồng chí mặc cảnh phục qua, Tống Già Diễn người quỷ đứng ở đằng kia, cảm giác lúng túng bất giác tràn ngập. Nuốt nuốt nước miếng, người nào đó từ khi bắt đầu có trí nhớ chưa từng tới chỗ nghiêm túc như thế này cuối cùng vẫn phải vào.

      Bên trong rất yên tĩnh, đáng tiếc, vừa bước qua bậc cửa, Tống Già Diễn bị ngăn lại.

      Đồng chí cảnh sát trẻ tuổi trực cửa mặt biểu cảm : “Xin hỏi tới có việc gì?”

      Tống Già Diễn căng thẳng, ổn định lại tâm trạng mới mở miệng : “Là như vậy, tôi có người bạn chết năm trước, tôi muốn hỏi tình hình của ấy chút.”

      “Tình hình?” Cảnh sát trẻ nở nụ cười, “ cũng ta chết còn có tình hình gì nữa?”

      “A? , phải như vậy, tôi chính là muốn biết ấy chết như thế nào, tình hình lúc đó ra sao.”

      ngại, nội dung phương diện này tiện tiết lộ, phải cảnh sát cũng phải luật sư, biết cái đó để làm gì?”

      “Phiền giúp đỡ chút ! ấy tên là Đường Đinh, nghe là tự sát chết năm trước ……”

      Trong lòng Tống Già Diễn rất khó có thể lấy được tin tức muốn từ cục cảnh sát, nhưng vẫn nguyện ý thử lần, mà ngay tại thời điểm ra cái tên “Đường Đinh”, người đàn ông qua phía sau ngừng lại chút, thâm ý nhìn cái rồi ra cửa, Tống Già Diễn phát , nhưng Đinh Đinh lại thấy.

      Đinh Đinh loạn xạ bắt lấy góc áo Tống Già Diễn, ánh mắt vẫn dừng lại người đàn ông kia, “Tống Tống, tôi lại thấy được người rất quen thuộc…….”

      Tống Già Diễn ngẩn người nhìn về phía Đinh Đinh, lại theo nhìn về phía người đàn ông tây trang thẳng thớm, tay cầm văn kiện, để lại cho bóng lưng, giống người phụ nữ ở chợ đêm lần trước thấy diện mạo.

      “Tống Tống, tôi nhìn ta……” Đinh Đinh mê mang, tay phải áp vào vị trí trái tim, “Vì sao khi nhìn thấy ta có loại cảm giác thực đau khổ? Nơi này giống như bị người ta nhéo vậy, đau lắm…… lại tràn đầy oán hận…… Vì sao…….”

      Tống Già Diễn lo lắng nhìn Đinh Đinh, lại chỉ vào người đàn ông xa quay đầu hỏi: “Đồng chí cảnh sát, xin hỏi có thể cho tôi biết người đàn ông kia là ai ?”

      Cảnh sát trẻ hướng mắt ra ngoài nhìn, : “À, ta ấy hả, ta là Nhiếp Phàn - luật sư Nhiếp.”

      Nhiếp Phàn? Luật sư? Sao Đinh Đinh nhìn thấy lại có cảm giác đó, chẳng lẽ khi còn sống quen biết , thậm chí còn rất có khả năng là người có quan hệ tầm thường …….

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :